1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 520 [Chương 2596 đến Chương 2600]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 520 [Chương 2596 đến Chương 2600]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2596: Thiết Thụ Môn 1

– San nhi, hảo hảo đánh xe cho tốt.

Thiết Thụ Ông phân phó đồ đệ mình.

– Sư phụ!

Nhìn thấy sư phụ sủng ái mình, hiện tại cũng muốn chính mình đánh xe, chuyện này làm cho Trầm Hiểu San cảm thấy thập phần ủy khuất, muốn cầu tình sư phụ.

Thiết Thụ Ông trầm giọng nói:

– Việc này quan hệ tới hưng suy của Thiết Thụ Môn chúng ta, nên đối đãi tốt với tiên sinh, nếu người nào không tôn kính, trục xuất sư môn.

Lúc này thần sắc Thiết Thụ Ông hết sức nghiêm túc, lời nói hết sức trịnh trọng.

Sư phụ rất sủng ái mình, Trầm Hiểu San cũng nhìn thấy thần thái sư phụ nghiêm trọng, hiện tại sư phụ đã lên tiếng, cho dù Trầm Hiểu San có bất mãn cũng phải nuốt vào bụng.

Nhưng mà Trầm Hiểu San đem oán khí của mình áp lên người Lý Thất Dạ, trong lòng hận Lý Thất Dạ nghiến răng nghiến lợi.

Trầm Hiểu San tức giận đến nghiến răng ngứa, nàng là đại đệ tử Thiết Thụ Môn lại đi đánh xe cho một tên ăn mày, cho dù nàng không phải một vị công chúa, nhưng ở Thiết Thụ Môn cũng được sủng ái như công chúa, hiện tại ngược lại tốt rồi, vậy mà đánh xe cho một tên phàm nhân.

Tuy Trầm Hiểu San tức giận đến nghiến răng ngứa, hận không thể đánh tên phàm nhân trước mặt này, nhưng nàng không dám không theo, sư phụ nàng trịnh trọng như thế, nàng không dám làm trái.

So với hai đồ đệ của mình, Thiết Thụ Ông cung kính hơn rất nhiều, hắn có việc cầu Lý Thất Dạ, hắn xem ra phàm nhân như Lý Thất Dạ có thể làm thay đổi Thiết Thụ Môn.

Cho nên Thiết Thụ Ông rất kỳ vọng vào Lý Thất Dạ, tuy Thiết Thụ Môn không dám khát vọng mình có thể làm lớn mạnh Thiết Thụ Môn như thế nào, nhưng ít ra hắn có thể tích lũy vốn liếng cho Thiết Thụ Môn, cho nên đây là nguyên nhân hắn cung kính với Lý Thất Dạ.

Mà Thiết Thụ Ông xem ra, Lý Thất Dạ chính là người giúp Thiết Thụ Môn cá vượt long môn.

Thiết Thụ Môn là tiểu môn tiểu phái trong Thanh Châu, có thể nói Thiết Thụ Môn bị xem nhẹ, toàn bộ Thiết Thụ Môn cũng chỉ có mấy ngàn đệ tử mà thôi, hơn nữa đạo hạnh cao nhất Thiết Thụ Môn chính là Thiết Thụ Ông.

Hắn là cường giả Đạo Vương, Thiết Thụ Ông đã là chưởng môn Thiết Thụ Môn, cũng là đệ nhất cao thủ của Thiết Thụ Môn. Mặc dù nói Thiết Thụ Ông là cường giả mạnh nhất Thiết Thụ Môn, hắn ở trong Thiết Thụ Môn và vung quận phủ rất có danh tiếng.

Nhưng hắn có thực lực Đạo Vương, không nói cả mười ba châu, cho dù phóng nhãn cả Thanh Châu hắn cũng không tính là cái gì, trong các đế thống tiên môn ở Thanh Châu, đệ tử Đạo Vương cũng chỉ là đệ tử bình thường mà thôi.

Ở phía tây Thanh Châu đều là địa bàn của Tề Lâm Đế gia, mà Thiết Thụ Môn chỉ là môn phái nhỏ trong rất nhiều môn phái nhỏ ở đây.

Hơn nữa tây phía tây tuy là địa bàn của Tề Lâm Đế gia, mà Thiết Thụ Môn nhỏ đến mức không có tư cách phụ thuộc Tề Lâm Đế gia, Thiết Thụ Môn nằm trong cương quốc dưới trướng Tề Lâm Đế gia, mà cương quốc này tên là Tây Đà quốc.

Mà Tây Đà quốc chỉ là một trong hơn ba trăm cương quốc bám vào Tề Lâm Đế gia, có thể nghĩ ranh giới của Thiết Thụ Môn nhỏ bé cỡ nào, cũng có thể nhìn ra Tề Lâm Đế gia khổng lồ bao nhiêu.

Xe ngựa do thần câu lôi kéo, tốc độ đi rất nhanh, ra khỏi hỏa thêu bích chạy nửa ngày là tới Thiết Thụ Môn.

Đến Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Ông cung kính mời Lý Thất Dạ vào trong Thiết Thụ Môn, an bài hắn trong tiểu viện khách quý trong môn phái.

Cao thấp Thiết Thụ Môn hết sức kỳ quái, vì cái gì chưởng môn lại cung kính với một tên phàm nhân? Có môn hạ đệ tử hết sức tò mò, thậm chí có đệ tử muốn hỏi Đại sư tỷ Trầm Hiểu San, lúc này Trầm Hiểu San tức giận một bụng nhưng không có trả lời.

Sau khi đi vào đại sảnh, Lý Thất Dạ đại mã kim đao ngồi xuống, vung tay lên, nói với Thiết Thụ Ông:

– Ngươi cần ta hỗ trợ, cứ lấy ra đi.

– Chuyện này….

Thiết Thụ Ông giật mình, nói ra:

– Tiên sinh đi xe mệt nhọc, không ngại nghỉ ngơi một chút, chờ tinh thần tiên sinh tốt bàn chuyện cũng không muộn, cũng không vội nhất thời.”

Lý Thất Dạ nhìn hắn, chậm rãi nói ra:

– Như thế nào, ngươi cảm thấy ta không có năng lực kia sao?

– A, a, a, không, không, không phải.

Thiết Thụ Ông vội vàng nói:

– Lão hủ không có ý tứ này, nhưng mà tiên sinh mệt nhọc, không ngại nghỉ ngơi trong chốc lát.

– Không cần, lấy ra đi, nếu không phải chuyện khó gì, ta chỉ năm ba câu là giải quyết xong, cũng đừng lãng phí thời gian của ta.

Lý Thất Dạ khoát tay nói ra.

Thấy Lý Thất Dạ kiên trì như thế, Thiết Thụ Ông cũng không nói cái gì nữa, lập tức đi một lúc lâu, Thiết Thụ Ông ôm một cái hộp nhỏ tới, cái hộp nhỏ này khóa chặt và gia trì phong ấn qua..

Thần thái Thiết Thụ Ông rất cẩn thận, cũng thập phần ngưng trọng, thấy thần thái Thiết Thụ Ông như vậy có thể nhìn ra được, đồ vật trong hộp nhỏ chắc chắn bất phàm.

Thiết Thụ Ông mở hộp nhỏ ra, sau đó lấy một bức đồ án ra, hắn cẩn thận đặt ở trước mặt Lý Thất Dạ, sau đó nhẹ nhàng mở ra, nói:

– Tiên sinh, đồ án này ghi chép phù văn khó hiểu, thỉnh tiên sinh xem qua tìm hiểu ảo diệu trong đo,s

Nhìn thấy phù văn trên đồ án ly kỳ cổ quái, những phù văn này thác loạn không có quy luật, căn bản không thể xem hiểu ảo diệu trong đó, nhìn kỹ những phù văn này giống như lạc ấn trên hố trời, nhưng có phải hay không thì không ai biết rõ.

Lý Thất Dạ vừa nhìn thấy phù văn trên đồ án này, ánh mắt của hắn sáng ngời, lập tức ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:

– Ngươi có được thứ này từ chỗ nào?

Lúc này Lý Thất Dạ là một phàm nhân, nhưng mà ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào, Thiết Thụ Ông cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Nam tử trước mặt rõ ràng chỉ là phàm nhân, tay trói gà không chặt, nhưng ánh mắt của hắn lăng lệ, lập tức làm cho người ta sợ hãi, hai chân như nhũn ra, loại cảm giác này làm Thiết Thụ Ông không thể tin được, chính mình là cường giả Đạo Vương lại bị một phàm nhân hù sợ.

– Chuyện này…

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, không tốt trả lời Lý Thất Dạ.

– Loại vật này không phải ngươi có thể có! Cũng không phải môn phái như Thiết Thụ Môn có khả năng có được!

Lý Thất Dạ lạnh giọng nói.

Lý Thất Dạ nhìn thẳng vào mình, trong lòng Thiết Thụ Ông sợ hãi, hắn đành phải nói:

– Không dối gạt tiên sinh, vật ấy xác thực không thuộc về Thiết Thụ Môn chúng ta, nó là từ nơi khác đưa tới. Ta có hảo hữu ở Tây Đà quốc, những phù văn này là ta từ chỗ Tây Đà quốc sao chép lại.

– Tây Đà quốc, cương quốc này cũng không có tư cách có được thứ này!

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ nói lời này làm Thiết Thụ Ông hoảng sợ, nói:

– Tiên sinh, tiên sinh làm sao biết?

– Tại sao ngươi tìm tới ta?

Lý Thất Dạ lãnh đạm nói:

– Đơn giản vì ngươi cân nhắc những lạc ấn ở hố trời kia, mà vì cái gì Chung Nam Thần Đế là Đại Đế đỉnh phong lại đi tới hố trời? Đồ vật trong đo không phải Thiết Thụ Môn hoặc là Tây Đà quốc có thể nghiên cứu thảo luận! Cho nên mới sao chép nó lại, không phải là của Thiết Thụ Môn, cũng không phải Tây Đà quốc có thể có được!

Chương 2597: Thiết Thụ Môn 2

Lý Thất Dạ nói câu này làm Thiết Thụ Ông trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ nói những lời này lộ ra kiến thức uyên bác của hắn, cho dù hắn không phải một tu sĩ, hắn cũng là một phàm nhân thông thái.

– Tiên sinh kiến thức uyên thâm, tiểu tu sĩ ta thật xấu hổ, không gì sánh kịp, so sánh với tiên sinh, tu sĩ đời ta thật sự là ếch ngồi đáy giếng.

Lúc này Thiết Thụ Ông ôm quyền với Lý Thất Dạ, tâm phục khẩu phục.

Hiện tại Thiết Thụ Ông khoát khoát tay, bảo Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, ngay cả đệ tử thân truyền của hắn cũng không nên biết chuyện này.

Sau khi Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lui ra, Thiết Thụ Ông do dự.

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:

– Nếu như ngươi không nói, ta cũng không thể giúp ngươi, ta nhìn ra được, ngươi là một chưởng môn đủ tư cách, ngươi cho rằng đây là cơ hội quật khởi của Thiết Thụ Môn.

Thiết Thụ Ông do dự, cuối cùng cắn răng một cái, nhẹ giọng nói:

– Tiên sinh không nên nói ra ngoài, phù văn trên đồ án là tới từ Tề Lâm Đế gia. Tề Lâm Đế gia thường cách một đoạn tuế nguyệt tìm một đám học sĩ có kiến thức hoặc phàm nhân thông thiên văn đi khảo hạch, mỗi lần khảo hạch đều không tiết lộ ra ngoài, đồ án này ta từ chỗ người khác có được.

Nói đến đây Thiết Thụ Ông hết sức cẩn thận, bởi vì sự kiện này truyền đi có thể dẫn tới tai họa diệt môn cho Thiết Thụ Môn, nhưng mà Thiết Thụ Ông có việc cầu Lý Thất Dạ, cho nên dứt khoát đánh cuộc một lần.

Nghe được Thiết Thụ Ông nói thế, Lý Thất Dạ thoáng cái đứng lên, sắc mặt của hắn trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn, Lý Thất Dạ đứng bên cửa sổ, nhìn lên trời và không nói.

Trong khoảng thời gian ngắn Thiết Thụ Ông có chút hãi hùng khiếp vía, nam tử trước mắt là phàm nhân, nhưng mà lúc này hắn có cảm giác tâm thần chấn động, làm cho người ta không dám mạo phạm.

Qua hồi lâu, Lý Thất Dạ quay lại vị trí của mình, thần thái của hắn hòa hoãn, thời điểm này Lý Thất Dạ nhìn qua Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:

– Cuộc chiến chung cực thứ sáu, Tề Lâm Đế gia có Tiên Vương nào tham gia?

– Tiên sinh không biết?

Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Thiết Thụ Ông ngây ngốc.

– Ta là người có học thức, chẳng muốn đi hỏi chuyện chém giết.

Lý Thất Dạ phản ứng bình thản, từ từ nói.

Thiết Thụ Ông gãi gãi đầu, nói ra:

– Truyền thuyết cuộc chiến chung cực thứ sáu Tề Lâm Đế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia! Đây là nghe đồn, ta cũng không rõ ràng, cũng không dám hỏi nhiều.

Về phần trận chiến chung cực thứ sáu đã lan truyền khắp mười ba nhưng mà chi tiết trong đó người khác không biết rõ, chỉ có Đại Đế Tiên Vương mới biết được.

Về phần người đời sau cũng chỉ nghe đồn mà thôi, về phần là thật là giả, người đời sau không thể khảo cứu.

Đặc biệt là tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ Môn, nhân vật như Thiết Thụ Ông càng không dám tò mò hỏi tới chuyện này, chỉ có thể vụng trộm nghe những cường giả đại môn phái bàn luận với nhau.

Cho nên đối với chuyện này, Thiết Thụ Ông cũng chỉ nghe người khác nói lại mà thôi, cụ thể là thế nào, hắn căn bản không biết.

Mà Tề Lâm thế gia có Dạ Lâm Tiên Vương tham gia trận chiến chung cực thứ sáu, chuyện này cũng là nhiều đời truyền lại, hậu nhân căn bản không biết là thật là giả, cũng không có ai dám đi Tề Lâm Đế gia hỏi chuyện này.

– Dạ Lâm Tiên Vương!

Nghe cái tên này, Lý Thất Dạ trầm mặc.

Tiên Vương chính là cách gọi của Đại Đế bách tộc sau khi chịu tải thiên mệnh, mà Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh… Sau khi chịu tải thiên mệnh được gọi là Tiên Đế, nhưng mà để phân chia với Tiên Đế cửu giới, cho nên được gọi là Tiên Vương.

Dạ Lâm Tiên Vương, nàng là Tiên Vương thứ ba của Tề Lâm Đế gia, cũng là Tiên Vương cường đại nhất Tề Lâm Đế gia. Dạ Lâm Tiên Vương có mười một mệnh cung, chịu tải mười một thiên mệnh.

Có thể nói Dạ Lâm Tiên Vương cách Đại Đế Tiên Vương đỉnh phong chỉ một bước ngắn, chính vì có Dạ Lâm Tiên Vương tồn tại, cho nên Tề Lâm Đế gia lại một lần nữa hưng thịnh, đặc biệt là thời đại Dạ Lâm Tiên Vương, Tề Lâm Đế gia uy danh thập phần hiển hách!

– Tề Lâm Đế gia bắt đầu khảo hạch khi nào?

Lý Thất Dạ hỏi Thiết Thụ Ông.

Thiết Thụ Ông trầm ngâm sau đó cười nói:

– Chỉ sợ lão hủ không biết, thời điểm ta biết thì Tề Lâm Đế gia đã tuyển rồi, nhưng chỉ khảo hạch nhỏ mà thôi. Nghe nói trước kia chỉ có đệ tử Tề Lâm Đế gia khảo hạch, về sau Tề Lâm Đế gia chỉ tuyển tư chất, có tuyển học thức, tất cả làm thành phần máu mới cho Tề Lâm Đế gia, bọn họ thường sẽ tuyên bố ra bên ngoài.

Nghe câu này, Lý Thất Dạ cười nhạt, sau đó nhìn qua Thiết Thụ Ông, từ từ nói:

– Ngươi nghĩ muốn ta thay Thiết Thụ Môn tham gia khảo hạch! Ngươi muốn ta gia nhập Thiết Thụ Môn.

– A, a, a, ta có thể đề cử tiên sinh, bởi vì Tề Lâm Đế gia cầu hiền như khát nước, chỉ cần là môn phái dưới trướng Tề Lâm Đế gia quản hạt đều có thể giới thiệu người cho Tề Lâm Đế gia. Đương nhiên, nếu tiên sinh có thể gia nhập Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn chúng ta cầu còn không được.

Thiết Thụ Ông chà xát tay, gượng cười nói.

– Ta hiểu ý của ngươi rồi, có thể thông qua khảo hạch Tề Lâm Đế gia sẽ được Tề Lâm Đế gia coi trọng. Nếu như ngươi đề cử ta đi Tề Lâm Đế gia, hoặc là ta thay Thiết Thụ Môn đi tham gia khảo hạch, như vậy sau này ta thành đệ tử Tề Lâm Đế gia, đạt được Tề Lâm Đế gia coi trọng và bồi dưỡng…

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Thiết Thụ Môn các ngươi có thể đáp lên Tề Lâm Đế gia, dù sao ngươi cũng có thể nói với người ta là mình có người quen trong Tề Lâm Đế gia, như vậy sẽ tăng địa vị của Thiết Thụ Môn lên, nói không chừng không cần phụ thuộc vào Tây Đà quốc, trực tiếp phụ thuộc vào Tề Lâm Đế gia!

Bị Lý Thất Dạ nói toạc ra, Thiết Thụ Ông đỏ mặt. Lúc ấy ở hố trời, Thiết Thụ Ông đã nhìn ra được Lý Thất Dạ tuy là một phàm nhân, nhưng rõ ràng cho thấy hắn rất có nghiên cứu về thiên văn, cho nên khi nói chuyện với Lý Thất Dạ càng biết rõ Lý Thất Dạ là người kiến thức uyên bác.

Mặc dù nói Lý Thất Dạ là một phàm nhân, nhưng hắn lòng dạ rất lớn, mà bây giờ Tề Lâm Đế gia đang thu nạp nhân tài, cho nên Thiết Thụ Ông cũng có dạng suy nghĩ này.

– Tiên sinh là người uyên bác, tuy tiên sinh không tu luyện, vốn lấy bác học của tiên sinh sau này bước lên con đường tu sĩ sẽ có đất dụng võ, cho dù không thể trở thành bá chủ một phương, bằng vào tài hoa của tiên sinh cũng có thể trở thành trưởng lão bày mưu tính kế…

Thiết Thụ Ông vội vàng nói:

– Bằng học thức của tiên sinh, tiên sinh lưu trong giới phàm nhân quá lãng phí, phàm trần cũng không thể phát huy tài năng của tiên sinh. Nếu tiên sinh có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, như vậy tiên sinh sẽ một bước lên trời, dựa vào địa vị cường đại của Tề Lâm Đế gia, có thể mở rộng tầm mắt của tiên sinh, có thể học thêm nhiều thứ, chuyện tốt như vậy cớ sao không làm?

Chương 2598: Thiết Thụ Ông tính toán

Thiết Thụ Ông không chỉ tâng bốc Lý Thất Dạ, đồng thời cũng nói các chỗ tốt cho Lý Thất Dạ nghe.

Trên thực tế chỉ cần là người biết Tề Lâm Đế gia, nếu như một phàm nhân có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, đây tuyệt đối là cá vượt long môn, một bước lên mây, là thiên đại hảo sự, đối với phàm nhân nào cũng không cự tuyệt gia nhập Tề Lâm Đế gia, thậm chí cầu còn không được.

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, nếu là phàm nhân khác nghe được những lời này, thậm chí là nhiệt huyết sôi trào.

Lý Thất Dạ chỉ bình thản, hắn như người đứng ngoài, thu hồi ánh mắt.

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:

– Ta có thể đi Tề Lâm Đế gia, cũng có thể đi khảo hạch.

– Thực? Nguồn truyện audio Podcast

Vừa nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Thiết Thụ Ông đại hỉ, lập tức khom người nói:

– Tiên sinh chính là kỳ tài ngút trời, nếu tiên sinh tham gia khảo hạch, sau này nhất định có thể được Tề Lâm Đế gia tài bồi.

Với Thiết Thụ Ông mà nói, đây là ý định tốt nhất, nếu như nói người hắn giới thiệu tiến vào Tề Lâm Đế gia, trong tương lai Thiết Thụ Môn có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, chuyện này là một đại hảo sự với Thiết Thụ Môn, cũng tăng địa vị của bọn họ lên.

– Ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm.

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Tề Lâm Đế gia là quái vật khổng lồ không dễ phục thuộc như vậy, quái vật khổng lồ này hơi rung một cái là Thiết Thụ Môn tan thành mây khói.

– Đúng vậy, đúng vậy.

Thiết Thụ Ông cười ha hả, hắn đương nhiên hiểu đạo lý này, có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia với Thiết Thụ Môn mà nói nhất định là chuyện tốt, nhưng nguy hiểm cũng không nhỏ.

Đương nhiên Thiết Thụ Ông cũng hiểu, thế gian muốn có thu hoạch thì phải trả giá bằng mạo hiểm, nếu như ngay cả chút nguy hiểm mà cũng không dám làm, Thiết Thụ Môn bọn họ căn bản không có hy vọng.

– Thiên phú của ngươi không được tốt lắm, nhưng cũng có đôi tuệ nhãn, có tâm tư lung linh, đáng tiếc ngươi xuất thân Thiết Thụ Môn tiểu môn tiểu phái, nếu ngươi xuất thân từ đại giáo cương quốc, xem như có chút tư cách.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, nói ra:

– Lão hủ xuất thân Thiết Thụ Môn đã rất thỏa mãn, đây là nhà ta, đối với lão hủ mà nói, không có nơi nào thích hợp với ta hơn nơi này.

Thiết Thụ Ông là người có ý chí, hắn có thể nhìn người, có thể thấy tình thế, đáng tiếc hắn lại xuất thân từ Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn quá yếu ớt, cho dù hắn thành chưởng môn cũng khó có tư cách, dù sao tiểu môn tiểu phái như vậy, nói tài nguyên không có tài nguyên, nói nội tình không có nội tình, cho nên Thiết Thụ Ông cũng không cách nào lớn mạnh Thiết Thụ Môn.

Đồng thời Thiết Thụ Ông thiên phú không được, đạo hạnh có hạn, cho dù hắn là người có ý chí, cũng không cách nào mang theo Thiết Thụ Môn lớn mạnh hơn được.

– Ngươi mưu lược rất khá, ngươi không chỉ là muốn đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, cũng có tâm bồi dưỡng hai đệ tử, để bọn họ lớn mạnh Thiết Thụ Môn.

Lý Thất Dạ thập phần tùy ý nói:

– Đáng tiếc, hai đệ tử có thiên phú cao hơn ngươi không ít, lại không có kiến thức và ý chí như ngươi, rất khó thành tài.

– A, a, a, tiểu đồ vô tri, tuổi trẻ khinh cuồng, về sau còn cần tiên sinh dẫn, về sau mong rằng tiên sinh đánh bóng bọn họ nhiều hơn.

Thiết Thụ Ông khom người nói ra.

Thiết Thụ Ông biết mình cả đời này không có hi vọng gì, tuổi của hắn khá lớn, tùy thời cũng có thể buông tay quy thiên, quan trọng hơn là thiên phú của hắn có hạn, hắn cả đời này chỉ dừng bước ở Đạo Vương.

Nhưng hai đồ đệ Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lại không giống, hai đồ đệ Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San thiên phú cao hơn hắn rất nhiều, đặc biệt là Trầm Hiểu San, chuyện này làm cho Thiết Thụ Ông gửi kỳ vọng cao, bởi vì nàng là đệ tử có thiên phú cao nhất Thiết Thụ Môn.

Chính vì như thế Thiết Thụ Ông mới suy tính, hắn vẫn bồi dưỡng hai đệ tử, đặc biệt đến bây giờ, chuyện này làm cho Thiết Thụ Ông nhìn thấy hy vọng.

Đối với Thiết Thụ Ông mà nói, nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, mà hai đệ tử hắn thành tài, bọn họ sẽ vì Lý Thất Dạ đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, điều này sẽ giúp Thiết Thụ Môn lớn mạnh từng bước.

– Ngươi nghĩ gả nữ đệ tử của mình vào Tề Lâm Đế gia đúng không?

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, nói.

– Cái này…

Sắc mặt Thiết Thụ Ông đại biến, hắn không thể không lùi một bước, bởi vì Lý Thất Dạ nói một câu xem thấu suy nghĩ của hắn, hắn làm sao không chấn động cho được, phải biết rằng hắn chưa bao giờ nói suy nghĩ này với ai.

Thiết Thụ Ông cũng thạt có nghĩ qua, chỉ sợ đệ tử trực hệ của Tề Lâm Đế gia sẽ không lấy Trầm Hiểu San, nhưng mà bằng vào tư chất và tướng mạo của đệ tử mình, tương lai vẫn có hy vọng gả vào bàng chi của Tề Lâm Đế gia.

Nếu như nói, đồ đệ của hắn có ngày biến thành phượng hoàng, như vậy sẽ có ích lớn với Thiết Thụ Môn, thậm chí có thể cải biến vận mệnh của Thiết Thụ Môn.

Thậm chí trong nội tâm Thiết Thụ Ông còn có ý định, nếu như Lý Thất Dạ thật có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, đạt được Tề Lâm Đế gia tái bồi, trong lòng của hắn suy nghĩ sẽ gả đệ tử cho Lý Thất Dạ.

Nếu như nói Trầm Hiểu San gả cho Lý Thất Dạ, như vậy quan hệ Thiết Thụ Môn cùng Lý Thất Dạ sẽ kiên cố, cũng giúp Thiết Thụ Môn quật khởi, chỉ cần đệ tử của hắn nhận trách nhiệm là được.

– A, a, tiên sinh pháp nhãn vô song.

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, nói ra:

– Đối với San nhi mà nói, có thể gả vào Tề Lâm Đế gia, đã biến thành phượng hoàng, cũng không biết nàng có phúc khí này hay không.

Bị Lý Thất Dạ khám phá, Thiết Thụ Ông cũng không giấu diếm, thậm chí hắn còn hy vọng Trầm Hiểu San có thể giao hảo với Lý Thất Dạ, mặc kệ Lý Thất Dạ có phải phàm nhân hay không, với học thức và tài hoa của hắn tất nhiên sẽ nhiều đất dụng võ.

– Quan hệ thông gia, đây là phương pháp cũ, từ xưa tới nay cũng không có thay đổi qua, thế gian không có gì kiên cố bằng quan hệ thông gia.

Lý Thất Dạ cười cười, cũng không có đánh giá cách làm củ Thiết Thụ Ông.

Mặt mo của Thiết Thụ Ông nóng lên, hắn mặt mũi không sáng nhưng vẫn lựa chọn như vậy.

– Tiên sinh nói thật ra, quan hệ thông gia vẫn thật sự là quan hệ kiên cố nhất.

Thiết Thụ Ông cũng dứt khoát nói ra, cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:

– Cho dù Thiết Thụ Môn chúng ta không có dã tâm quật khởi quá lớn, cũng hy vọng có thủ đoạn bảo vệ mình, Thiết Thụ Môn chỉ là con kiến hôi mà thôi, tùy tiện một đại giáo cương quốc cũng có thể dễ dàng diệt chúng ta.

Nói tới đây, Thiết Thụ Ông thở dài một hơi, nói ra:

– Tiên sư khi còn sống vẫn hy vọng Thiết Thụ Môn có thể có tư cách một chút, bằng không bị người ta diệt lúc nào cũng không biết. Nhưng ta vụng về vô năng, chỉ có thể đau khổ kinh doanh, ta hy vọng đời sau có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia.

Chương 2599: Trầm Hiểu San

Thiết Thụ Ông nói lời này xuất phát từ đáy lòng, không chỉ nói cả Thanh Châu, cho dù Thiết Thụ Môn ở khu vực phía tây này vẫn đau khổ giãy dụa mà thôi.

Mà Trầm Hiểu San, Hạ Trần còn trẻ không cảm thụ được, như Trầm Hiểu San, Hạ Trần từ nhỏ được Thiết Thụ Ông tài bồi, đặc biệt là Trầm Hiểu San, Thiết Thụ Ông kỳ vọng vào nàng rất cao, cho nên từ nhỏ đã ưu ái Trầm Hiểu San rất nhiều, cũng làm nàng kiêu ngạo, nàng nói như thế nào cũng là công chúa của Thiết Thụ Môn.

Khác với cảm giác ưu việt của đệ tử, Thiết Thụ Ông sầu lo rất nhiều, với tư cách chưởng môn hắn trải qua không ít chuyện, trong lòng cũng hiểu rõ, Thiết Thụ Môn là tiểu môn tiểu phái phải đáp lên Tề Lâm Đế gia mới được.

Nếu như Thiết Thụ Môn không có nửa điểm quan hệ, nếu nếu có một ngày Thiết Thụ Môn bị diệt mất cũng không biết cầu cứu ai.

Mượn Tây Đà quốc Thiết Thụ Môn phụ thuộc mà nói, Tây Đà quốc muốn tiêu diệt bọn họ chỉ cần nhấc tay mà thôi, thậm chí tùy tiện phái một vị trưởng lão cũng có thể san bằng Thiết Thụ Môn.

Chính vì nhìn thấy đại giáo cương quốc cường đại, lúc này nội tâm Thiết Thụ Môn càng lo lắng.

Nói hắn phụ thuộc Tây Đà quốc, Thiết Thụ Môn càng muốn phụ thuộc vào Tề Lâm Đế gia, đây cũng không phải Tề Lâm Đế gia càng cường đại hơn, quan trọng hơn chính là Tề Lâm Đế gia cách xa Thiết Thụ Môn.

Tề Lâm Đế gia xa cuối chân trời, cũng không quản tới tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ Môn, mà Tây Đà quốc lại khác, bọn họ gần trong gang tấc, tùy thời có thể can thiệp vào Thiết Thụ Môn.

Cho nên nói, đối với Thiết Thụ Môn mà nói, nếu có thể leo lên Tề Lâm Đế gia, như vậy Thiết Thụ Môn sẽ có thêm một tầng bảo hiểm.

– Đại đạo nhiều gian khó, đây là con đường tu sĩ, đối với nhất tông môn mà nói cũng là thế.

Nghe Thiết Thụ Ông nói, Lý Thất Dạ phản ứng rất bình thản.

Chuyện này dù ở cửu giới hay thập giới là quá nhiều.

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, cũng không biết nói thế nào, đành nói:

– Tiên sinh có thể giải phù văn thần bí hay không?

Nói xong hắn nhẹ nhàng chỉ vào đồ án.

– Như thế nào, ngươi không tin ta sao?

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Thiết Thụ Ông, vừa cười vừa nói.

Thiết Thụ Ông vội vàng khoát tay, nói ra:

– Không, không, không, ta không có ý này, lão hủ tin tưởng tiên sinh kinh luân đầy bụng, nhưng mà… Tiên sinh biết đấy, danh ngạch khảo hạch có hạn, đều trải qua chọn lựa. Lão hủ có chút quan hệ, có thể giúp tiên sinh đi Tề Lâm Đế gia mở rộng tài hoa. Nhưng ta muốn đề cử tiên sinh, vậy cũng phải xuất ra một chút đồ vật chân thật cho người ta xem, bằng không thì lão hủ là vu khống, như vậy người nào tin phục chứ?

– Khảo hạch, các ngươi cũng chỉ là người mù xem voi mà thôi, các ngươi làm gì biết đáp án chứ.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Không chỉ nói ngươi hoặc là người có tư cách giới thiệu, cho dù là Tề Lâm thế gia cũng không biết mình lục lọi là vật gì, chỉ nhìn ra được hình ảnh sinh nghĩa mà thoi, còn không có một hai phần mười da lông.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, nói ra:

– Ngươi đã có thể cầm được đồ vật này, cũng có thể bắt được cái gọi là đáp án. Cho dù ta cho ngươi đáp án, đọc phù văn này cho ngươi biết, ngươi cũng không nhìn ra huyền diệu trong đó.

Trên thực tế, phù văn này liên quan tới sự vật quá huyền ảo, không chỉ nói nhân vật như Thiết Thụ Ông, cho dù là lão tổ của Tề Lâm Đế gia cũng không thể cởi bỏ ảo diệu trong đó, chỉ có Đại Đế Tiên Vương mới hiểu được đôi chút.

Đám lão tổ Tề Lâm Đế gia chỉ là người mù sờ voi, nhìn qua sinh nghĩa mà thôi, bọn họ chỉ có kiến thức nửa vời.

– A, a, a, ta cũng không gạt tiên sinh, tuy lão hủ thật là không biết ảo diệu, nhưng cũng cần một ít gì đó cho người ta xem, ta tin tưởng sẽ không mai một tài hoa của tiên sinh.

Thiết Thụ Ông vội vàng nói.

Lý Thất Dạ cười, nói ra:

– Cũng phải, vậy giúp ngươi một lần.

Nói xong hắn viết ra một án văn chương, văn có thuật, huyền diệu khó giải thích, diệu lại diệu, trong đó có đạo nghĩa pháp tắc không phải Thiết Thụ Ông có khả năng thấu hiểu.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ đáp ứng Thiết Thụ Ông đi khảo hạch, thực sự không phải là bởi vì Thiết Thụ Ông, cũng không phải bởi vì Thiết Thụ Môn, mà là vì hắn cảm thấy hứng thú với đồ vật mà Tề Lâm Đế gia đạt được, Tề Lâm Đế gia cũng không biết mình có là thứ gì, chính vì như thế, bọn họ mới khảo hạch, hy vọng có thể có người đọc hiểu hàm nghĩa trên phù văn!

Thời điểm Lý Thất Dạ viết xong, Thiết Thụ Ông lấy ra xem xét, đương nhiên hắn cũng nhìn không ra huyền diệu trong đó, trong mắt hắn xem ra, những văn tự này như thiên thư, thiên mã hành không, hắn nhìn hoa mắt choáng váng, mặc dù như thế, Thiết Thụ Ông vẫn cẩn thận gấp lại, cẩn thận thu vào trong ngực.

Đối với Thiết Thụ Ông mà nói, tấm giấy này mang theo vận mệnh của Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia hay không còn cần vào nó đấy.

Đương nhiên, đối với Lý Thất Dạ mà nói không sao cả, hắn muốn xem thứ gì, không ai có thể ngăn cản được.

Lý Thất Dạ nhìn qua bên ngoài, nhìn trời và trầm mặc. Trong nội tâm nặng trịch, chinh chiến chung cực, đây là chủ đề nặng nề đấy..

Tuy Khải Chân Tiên Đế tổ chức trận chiến chung cực thứ sáu hắn không thấy, nhưng mà hắn đã biết rõ kết quả của trận chiến chung cực.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Lý Thất Dạ nặng trịch, ngàn trăm vạn năm qua đi, hắn đã quên bi thương cùng vui mừng, nhưng nội tâm của hắn vẫn nặng nề.

Thiết Thụ Ông thấy Lý Thất Dạ trầm mặc không nói, cũng không dám quấy rầy, lúc này đứng chờ.

Qua hồi lâu sau, Lý Thất Dạ phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn Thiết Thụ Ông, nói ra:

– Ta có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một phen.

– Ta sẽ bảo người đi chuẩn bị.

Thiết Thụ Ông vội vàng nói.

– Cho nữ đệ tử của ngươi đi tới chỗ ta.

Lý Thất Dạ thuận miệng phân phó.

– Ách!

Lý Thất Dạ nói câu này làm Thiết Thụ Ông kinh ngạc, mặc dù nói trong lòng Thiết Thụ Ông từng có tâm tư, nếu như Lý Thất Dạ gia nhập Tề Lâm Đế gia, hắn thực hy vọng nhìn thấy Trầm Hiểu San cùng Lý Thất Dạ có cơ hội đi cùng một chỗ, nhưng hiện tại còn quá sớm.

– Yên tâm đi, ta không phải vừa ý sắc đẹp nữ đệ tử của ngươi, bảo nàng tới bóp lưng cho ta.

Nhìn thấy thần thái Thiết Thụ Ông như vậy, Lý Thất Dạ tùy ý nói.

– Ta sẽ cho nàng tiếp đãi tiên sinh.

Thiết Thụ Ông nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lý Thất Dạ, trong nội tâm rung động, lúc này hắn hoàn toàn tin tưởng Lý Thất Dạ cũng không ham sắc đẹp.

– Cái gì?

Nghe sư phụ Thiết Thụ Ông nói, Trầm Hiểu San quát to một tiếng, mở to mắt, kêu lên:

– Sư phụ, ngươi, ngươi, ngươi bảo ta đi tiếp đãi hắn?

– Đúng!

Thiết Thụ Ông từ từ nói:

– Hảo hảo tiếp đãi tiên sinh, không được sai sót! Đối với ngươi, đối với Thiết Thụ Môn đều là trọng trách.

– Sư phụ, cái này, cái này quá mức rồi.

Chương 2600: Cởi quần áo ta ra 1

Hạ Trần cũng lên tiếng, sư tỷ chính là đệ nhất mỹ nữ của Thiết Thụ Môn, là công chúa của Thiết Thụ Môn, tại Thiết Thụ Môn không biết có bao nhiêu sư huynh đệ ái mộ sư tỷ, bây giờ lại bảo sư tỷ tự đi tiếp đãi tên phàm nhân như ăn mày kia, Hạ Trần không biết sư phụ đang nghĩ gì.

– Sư phụ, tên phàm nhân kia thật quá mức, được một tấc lại muốn tiến một thước!

Hạ Trần kêu to.

– Làm càn!

Thiết Thụ Ông quát một tiếng, trầm giọng nói:

– Ngươi biết cái gì! Cho dù tiên sinh là một phàm nhân, với cơ trí và ý chí cũng không phải các ngươi có thể sánh bằng! Cho dù hắn là phàm nhân, đó cũng là một kỳ sĩ! Nếu ngươi chỉ dùng mặt ngoài mà đánh giá một người, có một ngày ngươi sẽ thua thiệt.

Thiết Thụ Ông rất ít nghiêm khắc quở trách đệ tử mình, hiện tại hắn xuất ra thần thái uy nghiêm, Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San sợ hãi.

– Thế nhưng mà, sư phụ, cái này, cái này, chuyện này là quá hậu đãi hắn, cũng quá không hợp thói thường a.

Cuối cùng, Hạ Trần chỉ yếu ớt nói.

– Có một số việc, ai cũng không nói trước được.

Thiết Thụ Ông chậm rãi nói ra, sau đó phân phó Trầm Hiểu San, nói ra:

– Đi thôi, không thể tùy hứng, ngươi không chỉ vì mình, ngươi còn gánh vác trọng trách Thiết Thụ Môn, ngươi là đại sư tỷ, nên có lòng dạ của đại sư tỷ, phải làm gương cho sư đệ sư muội, không nên phát tính tình.

Tuy Trầm Hiểu San thập phần không muốn, nhưng cũng không dám cãi lời sư phụ, đành phải rầu rĩ không vui, nhắm mắt đi vào.

Trong lòng Hạ Trần thập phần không phục, sư tỷ hắn là đệ nhất mỹ nữ của Thiết Thụ Môn, lại đi tiếp đãi tên phàm nhân như ăn mày, chuyện này làm cho hắn tức giận, hắn cũng dâm chân một cái.

Thiết Thụ Ông nhìn rõ hành động của đồ đệ, hắn chậm rãi nói ra:

– Trần nhi, ngươi phụ kỳ vọng của sư phụ!

– Sư phụ!

Thiết Thụ Ông nói câu này làm Hạ Trần ngây ngốc, sư phụ đột nhiên nói một câu này, hắn không kịp suy nghĩ.

– Ngươi và sư tỷ của ngươi có thiên phú không tệ, cao hơn vi sư rất nhiều, nhưng lòng dạ các ngươi quá kiêu ngạo, cho rằng mình là cao nhân, tự phụ cao ngạo, xem thường người khác. Là ta quá sủng ái các ngươi, không có thả các ngươi ra ngoài ma luyện, ta làm sư phụ chưa tận trách nhiệm.

Nói đến đây, Thiết Thụ Ông lắc đầu cảm khái.

– Sư phụ…

Thiết Thụ Ông nói câu này làm Hạ Trần sợ hãi.

Thiết Thụ Ông thở dài, nói:

– Ngươi phải biết rằng, một ngày nào đó trách nhiệm Thiết Thụ Môn sẽ rơi vào vai các ngươi, sư phụ đã già, khó gánh vác tất cả, không phải nói ngươi tu luyện tốt là được, gánh vác môn phái, còn cần trí tuệ, còn cần có ánh mắt nhìn người, có lòng dạ dung nạp, bằng không tông môn sẽ hủy trong tay các nguoi, khi đó sẽ thẹn với liệt tổ liệt tông.

– Thiên phú của hai ngươi rất cao, nhưng các ngươi lại thiếu kiên nhẫn, không có mắt nhìn người, tự cho là đúng, các ngươi không ma luyện thật tốt, không trừ những khuyết điểm này, làm sao vi sư yên tâm giao Thiết Thụ Môn cho các ngươi?

Trong phòng tắm, Trầm Hiểu San đã chuẩn bị xong nước tắm, nước ấm cũng vừa vặn.

Sau khi chuẩn bị tất cả cho Lý Thất Dạ, Trầm Hiểu San xụ mặt, lạnh lùng nói:

– Đã chuẩn bị tốt, hiện tại có thể tắm.

Trong lòng Trầm Hiểu San thập phần không vui, tuy nàng không thể so với thánh nữ công chúa của đại giáo cương quốc, nhưng nàng xuất thân không thấp, là đại đệ tử Thiết Thụ Môn, xem như kim chi ngọc diệp, nhưng bây giờ bị phàm nhân sai sử, làm sao có thể làm Trầm Hiểu San cao hứng được.

Nếu như không phải sư mệnh không thể trái, nàng đã sớm đánh Lý Thất Dạ mọt trận, không cần nói bảo nàng đi hầu hạ Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn qua phòng tắm mây mù lượn lờ, duỗi hai tay ra, từ từ nói:

– Cởi quần áo ta ra!

– Ngươi…

Trầm Hiểu San lập tức biến sắc, nàng cho rằng chỉ cần pha nước tắm cho Lý Thất Dạ là được, thật không ngờ còn muốn làm chuyện đó.

– Ngươi không nên quá mức!

Trầm Hiểu San vừa giận vừa tức, nàng là hàng hoa khuê nữ, nam nữ thụ thụ bất thân, không nói cởi quần áo cho nam nhân khác, cho dù là động chạm thân mật với nam nhân cũng chưa từng.

Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn nàng, nói:

– Nhanh lên!

Trầm Hiểu San tức giận run rẩy, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ yên tĩnh như nước, chỉ lãnh đạm đứng đó.

Trầm Hiểu San vừa giận vừa tức, nàng cắn răng, đành phải bắt đầu cởi quần áo cho Lý Thất Dạ, động tác rất ngốc, hai tay run run.

– Xem ngươi nghe lời, bình thường kẻ khác làm ta còn ghét bỏ đấy, hiện tại đành phải miễn cưỡng.

Thấy Trầm Hiểu San ngây ngốc cởi quần áo cho mình, Lý Thất Dạ bình thản nói.

– Ngươi…

Sắc mặt Trầm Hiểu San khó coi tới cực điểm, ánh mắt đầy lửa giận, lúc này nàng muốn đánh Lý Thất Dạ thành mảnh nhỏ.

Thật vất vả, Trầm Hiểu San cuối cùng vẫn cởi xong quần áo Lý Thất Dạ, cả quá trình hết sức khó xử, nàng vẫn không dám nhìn Lý Thất Dạ, chỉ cúi đầu, thời điểm ngón tay chạm vào người hắn còn có cảm giác nóng bừng.

Sau khi cởi sạch cho Lý Thất Dạ, Trầm Hiểu San vội vàng xoay người sang chỗ khác, lúc này nàng đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa thẹn, nàng hận vương bát đản này muốn chết!

Lý Thất Dạ bước vào nhà tắm, nửa nằm trong nước, phân phó Trầm Hiểu San:

– Qua đây bóp vai cho ta.

– Ngươi…

Trầm Hiểu San nghe vậy liền tức giạn, nàng còn tưởng rằng dừng ở đây, thật không ngờ Lý Thất Dạ còn yêu cầu quá mức.

– Họ Lý, ngươi không nên quá phận!

Trầm Hiểu San tức giận nói.

– Ngu xuẩn!

Lý Thất Dạ chỉ nhìn Trầm Hiểu San, từ từ nói:

– Ngươi thực tưởng rằng ta có việc cầu Thiết Thụ Môn sao, là Thiết Thụ Môn cầu ta, Thiết Thụ Môn các ngươi hưng suy chẳng qua là ý niệm của ngươi! Ngươi so với sư tôn của ngươi thế nào? Sư tôn của ngươi càng tinh mắt hơn ngươi nhiều, càng có cao kiến hơn, so với ngươi còn mạnh hơn nhiều, ở trước mặt ta còn không phải cúi người gật đầu. Không phải xem sư tôn của ngươi cung kính ta, cánh cửa Thiết Thụ Môn này ta còn lười bước vào đấy, tới đây.

Bị Lý Thất Dạ khiển trách, Trầm Hiểu San xanh mặt, Lý Thất Dạ nói không chút lưu tình, thậm chí còn đạp nát tự tôn của nàng, nàng tức giận xấu hổ, tay run rẩy.

Nhưng da đầu Trầm Hiểu San run lên, lại đi tới bên cạnh Lý Thất Dạ, ngồi xổm người xuống bóp vai cho Lý Thất Dạ.

Trên thực tế Trầm Hiểu San chưa từng hầu hạ người khác, chớ nói chi là bóp vai cho nam nhân, cho nên nàng bóp vai cho Lý Thất Dạ mà mười ngón tay run rẩy, hoàn toàn trúc trắc.

Thật vất vả, thời điểm Trầm Hiểu San phục hồi tinh thần liền ức chế đỏ mặt, nàng hận không thể bóp nát vai của Lý Thất Dạ ra!

Đương nhiên chút đau đớn này Lý Thất Dạ không xem là cái gì, hắn chỉ liếc mắt nhìn Trầm Hiểu San, từ từ nói:

– Các ngươi sư phụ ngươi là nhân tài hiếm có, tuy thiên phú không được, nhưng lại biết rõ cách đối nhân xử thế, có mắt nhìn người, điểm này thậm chí rất nhiều Đạo Thánh và Đạo Thiên còn kém xa…audio coi am

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ