1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 519 [Chương 2591 đến Chương 2595]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 519 [Chương 2591 đến Chương 2595]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2591: Thanh Châu

Trong mười ba châu, Kiêu Hoành Châu là nơi đầu tiên bách tộc chống lại thần, ma, thiên tam tộc, hơn nữa nó dùng tên Kiêu Hoành Tiên Đế làm tên, từ đó có thể thấy rõ công tích vĩ đại của Kiêu Hoành Tiên Đế.

Trước kia Kiêu Hoành Châu cũng không gọi là Kiêu Hoành Châu, nó gọi là Bạch Châu. Về sau Kiêu Hoành Tiên Đế đi vào thập giới, Kiêu Hoành Tiên Đế tận bại chín đế, chiến tích rất khinh người, có thể nói là uy hiếp cả thập giới.

Trong năm tháng kế tiếp, Kiêu Hoành Tiên Đế từng vài thời đại quét ngang mười ba châu, những nơi đi qua không người có thể địch, cuối cùng Kiêu Hoành Tiên Đế thậm chí khiêu chiến cả mười hai thiên mệnh Viêm Đế.

Tuy trận chiến này đời sau không ai có thể biết được, không có ai biết Kiêu Hoành Tiên Đế thắng hay là Viêm Đế thắng được, đặc biệtsau đó Viêm Đế đã chết dưới thiên tru, kết quả trận chiến này không ai biết.

Cho dù người ta không biết ai thắng ai thua, nhưng mà về sau Kiêu Hoành Tiên Đế đổi tên Bạch Châu thành Kiêu Hoành Châu, hơn nữa con dân Kiêu Hoành Châu không bị thần, ma, thiên tam tộc quản hạt.

Kiêu Hoành Tiên Đế làm như vậy, Viêm Đế đỉnh phong nhất cũng cam chịu, cũng không phản đối, Đại Đế thần, ma, thiên tam tộc cũng không có người phản đối, kể từ đó Kiêu Hoành Châu trở thành nơi an cư của bách tộc, Kiêu Hoành Châu không bị thần, ma, thiên tam tộc quản hạt!

Chính vì như thế, năm đó Kiêu Hoành Tiên Đế từng nói một câu:

– Cánh tay độc chiến ba ngàn đế, song chưởng san bằng mười ba châu!

Cũng bởi vì Kiêu Hoành Tiên Đế nói câu này vang vọng cả mười ba châu, làm cho Nhân tộc nhỏ yếu như con sâu cái kiến kiêu ngạo!

So sánh với Kiêu Hoành Châu, Thanh Châu trở thành một trong mười ba châu thứ hai có địa vị sánh ngang thần, ma, thiên tam tộc, nó thơi gian của nó cũng không lâu.

Hơn nữa Thanh Châu có thể trở thành nơi an cư thứ hai của bách tộc, công lao rất lớn là nhờ Cổ Thuần Tiên Đế.

Cổ Thuần Tiên Đế chính là Tiên Đế đầu tiên cua cửu giới, hắn ở cửu giới được xưng đệ nhất Tiên Đế, hắn đi lên thập châu còn sớm hơn Kiêu Hoành Tiên Đế.

Nhưng mà Cổ Thuần Tiên Đế đi vào thập giới cũng không kinh tài tuyệt diễm như Kiêu Hoành Tiên Đế, hắn cũng không giống Kiêu Hoành Tiên Đế đi khiêu chiến Đại Đế mười ba châu một lượt, hắn cũng chưa từng như Kiêu Hoành Tiên Đế đánh bại Đại Đế đỉnh phong của ba tộc.

Mặc dù nói Cổ Thuần Tiên Đế đi vào thập giới cũng không có bao nhiêu chiến tích, nhưng Cổ Thuần Tiên Đế vừa đến mười ba châu đã có địa vị rất cao.

Cổ Thuần Tiên Đế vừa đến thập giới, hắn từng đạt được không ít Đại Đế thần, ma, thiên tam tộc tán thành, thậm chí có được mười hai thiên mệnh Hỗn Nguyên Thiên Đế cũng tán thưởng.

Nhưng mà sau khi đi vào thập giới, Cổ Thuần Tiên Đế thập phần ít xuất hiện, đặc biệt là Hỗn Nguyên Đại Đế khởi động cuộc chiến chung cực thứ hai, Cổ Thuần Tiên Đế càng ít hỏi thế sự, dốc lòng tu hành.

Sau khi đi ra, khi Chung Nam Thần Đế và Phi Tiên Đế phát động cuộc chiến chung cực thứ ba thất bại, yên lặng một thời đại, rốt cuộc Cổ Thuần Tiên Đế cũng xuất thế.

Vào thời điểm này Cổ Thuần Tiên Đế khởi xướng cuộc chiến chung cực thứ tư, trước khi bước vào chinh chiến, Cổ Thuần Tiên Đế định ngày hẹn Đại Đế thần, ma, thiên tam tộc và hẹn cửu giới Tiên Đế, đồng thời cũng hẹn Tiên Vương của các tộc.

Cuối cùng dưới sự chứng kiến của chư đế chúng thần, cộng đồng ký kết hiệp nghị, thần, ma, thiên tam tộc đồng ý Thanh Châu đạt được đặc xá, sau khi ký hiệp nghị này, Thanh Châu có được địa vị quyền lực vốn có của thần, ma, thiên tam tộc. Thanh tộc đạt được địa vị sánh ngang thần, ma, thiên tam tộc.

Sau khi ký hiệp nghị, Cổ Thuần Tiên Đế lúc này mới liên thủ với Đại Đế Tiên Vương bước vào trận chiến chung cực thứ tư.

Mặc dù nói Cổ Thuần Tiên Đế không hề giống Kiêu Hoành Tiên Đế có tư thái tuyệt thế kinh diễm. Cũng không giống Kiêu Hoành Tiên Đế có thể đánh bại từng Đại Đế của thần, ma, thiên tam tộc! Cuối cùng hắn lại thành tựu địa vị không kém Kiêu Hoành Châu!

Nhưng mà Cổ Thuần Tiên Đế yên lặng trả giá, yên lặng cố gắng, chuyện này làm cho hắn được tôn kính, cũng được con dân bách tộc tôn kính, cho nên địa vị Cổ Thuần Tiên Đế trong con dân bách tộc không kém, cũng không bôi nhọ thành tựu của Tiên Đế đầu tiên.

Hỏa thêu bíc, trong Thanh Châu đây chỉ là tiểu sa mạc mà thôi, mặc dù nói hỏa thiêu bích kéo dài nghìn vạn dặm, nhưng so với Thanh Châu bao la chỉ là tiểu sa mạc nhỏ bé.

Cho dù hỏa thêu bích khắp nơi tràn ngập khí nóng, nhưng mà nếu như ngươi là cửu giới Tiên Đế tới, chắc chắn cảm nhận dưới mặt đất có khí tức không giống, loại khí tức này rất khó cảm nhận được trong cửu giới, chính là khí tức hỗn độn, Thái Sơ chi lực!

Đây là điểm cửu giới và thập giới khác nhau rõ ràng, tu sĩ cửu giới hấp thu thiên địa tinh khí, chưởng ngự đại đạo chi lực. Mà tu sĩ thập giới càng trực tiếp, hấp thu hỗn độn chi khí, chưởng ngự Thái Sơ chi lực.

Mặc dù nói thiên địa tinh khí của cửu giới cũng có thể rèn luyện hỗn độn khí tức, cũng có thể tinh luyện ra Thái Sơ chi lực, nhưng nếu không phải Tiên Đế, vậy khó khăn nhiều.

Tiên Đế đi vào thập giới sẽ cường đại hơn, bọn họ cũng sẽ rèn luyện thiên địa tinh khí, đại đạo chi lực của mình, cuối cùng nhất chuyển hóa thành hỗn độn chi khí, Thái Sơ chi lực thuần túy!

Cảm giác được điểm này, Lý Thất Dạ tươi cười.Nguồn truyện audio Podcast

Lý Thất Dạ nhận định phương hướng, cất bước rời đi, hắn từng bước đi vào hỏa thêu bích.

Lúc này Lý Thất Dạ đi rất chậm, không khác gì phàm nhân, trên thực tế hiện tại Lý Thất Dạ đã là phàm nhân không có lực lượng.

Bởi vì đám người Thế Đế vận dụng hào quang hủy diệt quá mạnh, nó hủy diệt tất cả của Lý Thất Dạ, lúc này đạo cơ của Lý Thất Dạ hoàn toàn tan thành mây khói, chỉ có mười ba mệnh cung và bốn đại khí lực vẫn còn bảo tồn.

Cho dù mười ba mệnh cung và bốn đại khí lực vẫn còn, nhưng chúng ảm đạm vô quang, cho dù là mười ba mệnh cung hay là bốn đại khí lực đều không có lực lượng gì.

Đạo cơ của Lý Thất Dạ bị hủy, hắn hiện tại là phàm nhân tay trói gà không chặt.

Trên thực tế Lý Thất Dạ luân lạc tới trạng thái này cũng không có gì lạ, thử nghĩ Thế Đế và mười hai đại đ phát động, bốn mươi thiên mệnh, ai có thể sống được? Có thể nói không có bất cứ người nào sống sót.

Lý Thất Dạ có thể phục sinh, đây đã là kỳ tích, nếu như không phải Lý Thất Dạ bản thân có mười ba mệnh cung, chỉ sợ loại tổn thương này sẽ dây dưa với hắn một đời một thế, làm cho hắn không cách nào tu luyện.

Mười ba mệnh cung thoát khỏi tất cả trói buộc, nó bảo tồn bốn đại khí lực, có mười ba mệnh cung và bốn đại khí lực, Lý Thất Dạ phục sinh đã xua tan tất cả lực lượng hủ thực, lực lượng này không thể dây dưa với hắn.

Đạo cơ bị hủy, chuyện này Lý Thất Dạ vẫn bình thản, nhưng Lý Thất Dạ xem ra đây là kết quả tốt, hắn cũng không nản chí, cũng không ủ rũ, lạc quan đối đãi với tất cả.

Chương 2592: Hỏa thêu bích

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đạo cơ bị hủy, đạo hạnh mất hết cũng không là gì, tất cả có thể làm lại, không có đạo hạnh, hắn có thể tu luyện từ đầu, đối với hắn mà nói là chuyện cực kỳ bình thường, cũng không có gì khó khăn.

Lúc này bị Thế Đế cùng mười hai Đại Đế vây săn, tuy Lý Thất Dạ đạo cơ bị hủy, đạo hạnh mất hết, nhưng Lý Thất Dạ đã hoàn thành mục tiêu chiến lược.

Ít nhất Lý Thất Dạ đã cướp sáu đầu thiên mệnh, thắp sáng pháp tắc thứ hai.

Quan trọng hơn là, trọng thương mười hai Đại Đế, Thế Đế bởi vì thiên tru mà Đại Đế thần, ma, thiên tam tộc không dám tới chọc hắn.

Đồng thời Cổ Minh có khả năng đang ở thập giới, lúc này đám người Thế Đế áp lực rất lớn. Hiện tại mấu chốt là trừ đại địch cả đời như âm nha hay là liên thủ tiêu diệt Cổ Minh trong bóng tối!

Cho dù đám người Thế Đế lựa chọn thế nào, đám người Thế Đế cần phải có thời gian thương nghị, cần có thời gian quyết định.

Trong thời gian này, đối với Lý Thất Dạ mà nói, không thể nghi ngờ là khoảng thời gian thích ý nhất.

Hắn đã đi tới thập giới, mục tiêu chiến lược đã thành công, có thể nói hắn đã bước ra bước đầu tiên ở thập giới!

Hỏa thêu bích, nơi này như bị hỏa thêu qua, nó thành đất chết và không có sinh cơ.

Từng có nhiều người Thanh Châu cho rằng hỏa thêu bích bị thiên hỏa thiêu qua nhiều năm nên biến thành như vậy, bởi vì hỏa thêu bích có rất nhiều nham thạch bị hòa tan, thậm chí có không ít nơi xuất hiện sứ hóa, từ đó có ý nghĩa nhiệt độ ở đây rất cao.

Có thể đạt tới nhiệt độ này cũng chỉ có thiên hỏa, cũng chính bởi vì như thế, Thanh Châu trong suy nghĩ của nhiều người từng bị thiên hỏa đốt qua.

Nhiệt độ hỏa thêu bích rất nóng, hành tẩu trên sa mạc này chân đạp cát nóng, đầu còn nhận ánh mặt trời nóng bức, chỉ sợ rất nhiều người đi lại trong hỏa thêu bích sẽ nổi điên.

Đối với tu sĩ đi trong hỏa thêu bích không có gì dù sao tu sĩ có thể phi thiên độn địa, có thể đề phòng trúng gió chống lạnh, nhưng phàm nhân hành tẩu trong hỏa thêu bích sẽ chết khát, sẽ bởi vì bị lạc đường mà chết đói, thậm chí có thể thừa nhận nóng bỏng quá mức mà chết.

Lúc này Lý Thất Dạ chính là một phàm nhân, đạo cơ bị hủy, đạo hạnh cuối cùng, tay trói gà không chặt, hắn còn không bằng phàm nhân.

Nhưng mà Lý Thất Dạ hành tẩu trong hỏa thêu bích, lại còn đi bộ, hắn đi rất nhàn nhã, cho dù nhiệt độ chung quanh làm người ta giận sôi gan, thậm chí là khát khô đến bờ môi nứt ra, yết hầu nóng như lửa đốt, những thống khổ này không là gì với Lý Thất Dạ.

Trên thế gian hắn chịu qua vô số cực khổ, thống khổ hơn thế hắn cũng vượt qua, cho nên cực khổ này với hắn mà nói không có ý nghĩa.

Khi Lý Thất Dạ từng bước đi trong hỏa thêu bích, trên hỏa thêu bích chậm rãi có dấu vết người. Đương nhiên thực sự không phải là hỏa thêu bích có người ở lại, mà là hỏa thêu bích có tu sĩ xuất hiện.

Sau khi đi tới phạm vi nhất định, hỏa thêu bích xuất hiện vài nơi có tu sĩ tụ tập, tu sĩ đi vào đây tìm mỏ, cũng có là vi tìm kiếm đạo tài nguyên, cũng có ma luyện ngộ đao.

Tu sĩ đi vào hỏa thêu bích đa số bay trên bầu trời, bọn họ không có bảo vật tránh nóng. Đương nhiên cũng có không ít tu sĩ chạy trên cát vàng.

Nhưng mà một phàm nhân như Lý Thất Dạ đi từng bước trong hỏa thêu bích, tuyệt đối không có, cho nên khi Lý Thất Dạ một phàm nhân đi lại trong hỏa thêu bích, chuyện này làm cho một ít tu sĩ đi ngang qua phải liếc nhìn.

Trong mắt rất nhiều tu sĩ, phàm nhân chỉ là con kiến hôi mà thôi, cho nên một phàm nhân như Lý Thất Dạ không đáng nhắc tới, đa số tu sĩ cường giả nhìn Lý Thất Dạ một cái liền rời đi, xem như không có chuyện gì.

Đương nhiên có một hai người hảo tâm, nhìn thấy Lý Thất Dạ một phàm nhân đau khổ hành tẩu trong hỏa thêu bích đã dừng lại, cất giọng nói:

– Này, phàm nhân ngươi gặp rủi ro sao. Có muốn ta mang hộ một đoạn đường?

– Cảm ơn, ta muốn từ cực khổ này ma luyện thể xác và tinh thần, ta sẽ chậm rãi đi ra ngoài.

Với tu sĩ hảo tâm như vậy, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Cẩn thận chết ở đây, hỏa thêu bích cũng không phải là nơi phàm hnana ngươi có thể tới.

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, tu sĩ hảo tâm lắc đầu, không miễn cưỡng, sau đó rời khỏi.

Lý Thất Dạ không quan tâm người khác nhìn mình thế nào, hắn đi từng bước trong sa mạc.

Đối với tu sĩ trong hỏa thêu bích, ngươi muốn ma luyện ngộ đạo, như vậy có một nơi không thể không đi, đó là hố trời!

Hố trời là nơi kỳ lạ, nó nằm ở phía tây hỏa thêu bích. Ở chỗ này không phải một cái hố, mà là nhiều hố thật to.

Hỏa thêu bích là nơi nóng bỏng, nhưng hố trời lại khác, trong hố to có hàn khí rét lạnh thấu xương, cũng có hố to có cam tuyền chảy ra hình thành ốc đảo.

Đây không phải điểm thần kỳ nhất, thần kỳ nhất là ở hố trời có nhiều lạc ấn thần bí. Hố trời hố to lớn nhỏ không đều, sâu cạn không giống nhau, có hố trời to như hạp cốc, có hố trời sâu như vực sâu.

Mặc kệ hố trời có thế nào, nhưng một điểm giống nhau, trong hố trời có rất nhiều lạc ấn.

Những lạc ấn này không phải điêu khắc lên, thậm chí không giống như lạc ấn, nhưng lạc ấn này hồn nhiên thiên thành, không giống người tạo ra.

Không ai biết lạc ấn này làm sao hình thành, có người nói là có tồn tại vô thượng lưu lại, cũng có người nói là thiên tru lưu lại dấu vết, thậm chí có người nói là thương thiên lưu lại.

Tuy không ai biết lạc ấn làm sao mà có, nhưng đời sau vô cùng hứng thú với lạc ấn, nhưng làm cho người ta hứng thú nhất, bởi vì này địa phương có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương đã tới.

Đồn đãi nói, hố trời hỏa thêu bích từng có rất nhiều đế giả Tiên Vương đến xem qua, trong đó có kẻ mấy Đại Đế đỉnh phong của mười ba châu, Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế, Viêm Đế cũng tới nơi này.

Thậm chí có đồn đãi nói ngay cả Thanh Mộc Thần Đế đều tới nơi này xem qua, đương nhiên Thanh Mộc Thần Đế có tới hay không chỉ là đồn đãi mà thôi, không có ai biết đây có thật hay không.

Không có ai biết nhũng Đại Đế Tiên Vương tới nơi này làm gì, đời sau chỉ biết Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế đã từng tới đây xem qua, về phần là xem cái gì, hoặc là làm gì, người đời sau không biết.

Nhưng sau đó có người suy đoán, Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế tới đây tìm hiểu đại đạo, nhưng mà đây chỉ là suy đoán, không có gì chứng minh là đúng.

Cũng chính bởi vì như thế, người đời sau có nhiều người thấy tồn tại đỉnh phong như Hỗn Nguyên Thiên Đế cũng tới đây, mọi người không ngừng tới đây.

Người đời sau có rất nhiều người tới đây ngộ đạo, tất cả mọi người khát vọng có thể từ lạc ấn thần bí nơi đây tìm hiểu ra cái gì, nói không chừng có một ngày sẽ trở thành Đại Đế Tiên Vương.

Tu sĩ đến hố trời ngộ đạo, từ xưa tới nay người tìm hiểu ra cái gì rải rác không có mấy, tuyệt đại đa số người đều tay không mà về.

Chương 2593: Quy Phàm Quyết 1

Tuy hỏa thêu bích là một nơi hoang vu, nhưng hố trời rất náo nhiệt, bình thường nhiều người tới đây quan sát lạc ấn, thậm chí ngộ đạo cũng không ít.

Trong hố trời có không ít tu sĩ quan sát lạc ấn, có tu sĩ ngồi trong hố trời cảm thụ hỗn độn chi khí, Thái Sơ chi lực, cũng có tu sĩ đau khổ suy tư, muốn cởi bỏ ảo diệu của lạc ấn, cũng có người đứng trên bầu trời, bao quát cả hố trời, quan sát chỉnh thể của chúng.

Bởi vì Thanh Châu chính là châu lớn, cho nên tu sĩ Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh xuất hiện không ít.

Đương nhiên cũng có tu sĩ thần, ma, thiên tam tộc ở đây quan sát.

Thời điểm Lý Thất Dạ đã đến, trên không trung có một người trẻ tuổi quan sát hố trời, hắn cũng đang nghiên cứu hố trời, mi tâm của người trẻ tuổi có đồ án quyền trượng.

Người trẻ tuổi kia xuất thân từ Thiên tộc, mà đồ án quyền trượng trên mi tâm là tượng trưng cho tộc của hắn.

Đương nhiên không phải tộc nhân nào cũng có đồ án quyền trượng, nói như vậy, phàm nhân Thiên tộc không có đồ án này, chỉ có tu sĩ đạt tới cảnh giới nhất định, huyết thống trong người nồng đậm tới mức nhất định thì đồ án mới hiện ra. Hoặc nói Thiên tộc xuất thân cao quý, vừa ra đời đã có đồ án quyền trượng.

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào hố trời, nhìn qua lạc ấn thần bí các nơi, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh mắt của hắn nhìn vào sâu trong bầu trời, ánh mắt của hắn dường như xuyên qua thời không.

– Lão tặc thiên!

Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ thè lưỡi liếm bờ môi khô nứt.

Lý Thất Dạ đi vào đây, hắn tìm kiếm một cái hố trời, sau đó trực tiếp nằm trong đó, hắn nằm đó nhìn lên bầu trời.

Lý Thất Dạ nhìn bầu trời không chớp mắt, dường như bầu trời có sự vật xinh đẹp.

Cứ như vậy, Lý Thất Dạ nằm mấy ngày mấy đêm, nằm không nhúc nhích, có chút tu sĩ cường giả nhìn thấy hắn nằm không nhúc nhích, còn tưởng rằng hắn chết, khi thấy Lý Thất Dạ mở mắt, bọn họ mới biết được Lý Thất Dạ còn sống.

– Ngươi một phàm nhân nằm ở chỗ này giả chết làm gì, đừng có làm mọi người bẩn mắt.

Có tu sĩ cường giả trách móc Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đi vào hố trời hơn mười thiên, hắn mỗi ngày đứng ở hố trời, có khi hắn nằm đó ngẩng người, xem xét mấy ngày mấy đêm, không động đậy chút nào; có đôi khi, hắn nhìn vào hố trời, đem thân thể của mình đặt trên lạc ấn, thật giống như như đang mang lạc ấn ở hố trời in lên người của mình; có đôi khi hắn xếp bằng trên hố trời thổ nạp, giống như đang tu luyện.

Trên thực tế từ góc độ bình thường mà nói, hố trời cũng không có gì bí mật, ở chỗ này không có thần tàng gì, cũng không có bí thuật tuyệt thế, đồng thời ở chỗ này cũng không phải nơi tốt tu đạo.

Ở nơi này trừ phi có thể đạt tới cấp độ như Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế, nếu không thì không có bao nhiêu ý nghĩa.

Mà Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế đến nơi đây không phải để ngộ đạo, bọn họ chỉ phỏng đoán mà thôi.

Đương nhiên, đối với Lý Thất Dạ mà nói nơi này có cất giấu bí mật, mà bí mật này chỉ có mình hắn biết rõ, hơn nữa bí mật này chỉ hữu dụng với hắn.

Cửu giới cùng thập giới dù có rất nhiều điểm tương thông, cũng có không ít nơi tương thông, giống như tu luyện, mặc dù nói thiên địa tinh khí ở cửu giới có thể rèn luyện ra hỗn độn chi khí, đại đạo chi lực và Thái Sơ chi lực.

Nhưng đến thập giới hỗn độn chi khí, Thái Sơ chi lực càng thuần túy hơn, cho nên đến thập giới mặc dù có thể dùng phương pháp tu luyện ở cửu giới, nhưng mà dùng phương pháp thổ nạp thiên địa tinh khí, chưởng ngự đại đạo chi lực tu luyện ở đây sẽ rất chậm, thậm chí là chậm như sên bò.

Không hề nghi ngờ, ngươi dùng phương pháp tu luyện ở cửu giới tại nơi đây, như vậy tốc độ tu luyện của ngươi không khác gì đồ ngu cả.

Cho nên cho dù là Tiên Đế có được thiên mệnh cường đại, sau khi đi tới thập giới, bọn họ phải sửa đổi phương pháp tu luyện của mình.

Tiên Đế đi vào thập giới có hai con đường để đi, một là lớn mạnh thiên mệnh mình chịu tải ở cửu giới, một đầu khác là dung nhập thiên mệnh của thập giới, đi chịu tải thêm… Thiên mệnh.

Nhưng mà đối với tu sĩ bách tộc sinh trưởng ở thập giới mà nói, bọn họ không thể học được phương pháp tu luyện của Tiên Đế cửu giới, cho nên tu sĩ bách tộc ở thập giới đều có cách tu luyện của mình.

Đương nhiên, trong tu sĩ bách tộc ở mười ba châu không ít tu luyện công pháp từ từ thần, ma, thiên tam tộc hoặc diễn biến ra từ đó, cũng có tiên hiền bách tộc sau khi quan sát và thể ngộ cũng sáng tạo ra công pháp của mình

Nhắc tới phương pháp tu luyện bách tộc phải nói tới Tiên Đế Vạn Cốt Tiên Đế.

Vạn Cốt Tiên Đế là Tiên Đế đầu tiên của Quỷ tộc, thời điểm hắn đi tới thập giới rất sớm. Vạn Cốt Tiên Đế không có công lao lớn bằng Kiêu Hoành Tiên Đế cùng Cổ Thuần Tiên Đế, hắn cũng không tạo ra bao nhiêu sóng to gió lớn trong bách tộc, hắn cũng không đứng ra đại chiến với chư thần chúng đế.

Vạn Cốt Tiên Đế đi vào thập giới càng dùng nhiều thời gian tu luyện, càng giống như ẩn sĩ.

Chính vì như thế Vạn Cốt Tiên Đế khai thác ra con đường mà Tiên Đế đời sau có thể dung nhập thiên mệnh, ở phương diện này Vạn Cốt Tiên Đế có thành tựu không người có thể so sánh.

Hơn nữa Vạn Cốt Tiên Đế trừ khai thác ra con đường tu luyện khác, hắn ở trong thập giới sáng tạo ra không ít công pháp cho bách tộc.

Cho nên nói, hậu nhân bách tộc mười ba châu mỗi khi tu luyện, rất nhiều người cũng khó vượt qua nhân vật như Vạn Cốt Tiên Đế.

Trong phàm nhân bách tộc mười ba châu khi bước vào con đường tu luyện, thời điểm ban đầu tu luyện tốt nhất chính là Vạn Pháp Quyết!

Mà “Vạn Pháp Quyết” chính là do Vạn Cốt Tiên Đế sáng chế, mặc kệ ngươi là Nhân tộc, Quỷ tộc hay Mị Linh, đều thích hợp tu luyện thuật này, đồng thời thuật này cũng là một trong những công pháp phổ biến nhất thập giới.

Rất nhiều tiểu tu sĩ mười ba châu khi nhập môn, bọn họ không thể giống như đệ tử đại giáo ngay từ đầu có được công pháp cường đại, hoặc là tu luyện công pháp của Tiên Đế, cho nên rất nhiều tiểu tu sĩ chỉ có thể tu luyện công pháp nhập môn thích hợp với chủng tộc của mình, cho nên “Vạn Pháp Quyết” thường là lựa chọn tốt nhất của bọn họ.

Nếu như nói “Vạn Pháp Quyết” thích hợp với bất cứ chủng tộc nào, như vậy “Quy Phàm Quyết” chính là công pháp nhập môn thích hợp với Nhân tộc nhất.

Vạn Pháp Quyết và Quy Phàm Quyết đều là một trong những công pháp phổ biến nhất mười ba châu, mà Vạn Pháp Quyết lại thích hợp với bất cứ tộc nào, đương nhiên chủng tộc khác cũng có thể tu luyện Quy Phàm Quyết, nhưng mà “Quy Phàm Quyết” lại có hiệu quả tốt nhất với Nhân tộc.

“Quy Phàm Quyết” không chỉ thích hợp với tu sĩ Nhân tộc, đồng thời nó truyền lưu cực lớn, có ngàn vạn phiên bản, mỗi một phiên bản đều có chỗ sai biệt, bởi vì người đời sau sửa chữa “Quy Phàm Quyết”, dùng thích hợp cho mình hoặc vãn bối tu luyện.

Chương 2594: Quy Phàm Quyết 2

Mặc dù nói “Quy Phàm Quyết” được truyền lưu rộng rãi ở mười ba châu, nhưng trong mười ba châu không ai biết “Quy Phàm Quyết” là do ai sáng chế, vào thời đại xa xôi, đột nhiên “Quy Phàm Quyết” đột nhiên xuất hiện, không có ai biết là ai tạo ra nó, không có ai biết nó truyền lưu từ đâu.

Mà người đời sau suy đoán, có người cho rằng là Kiêu Hoành Tiên Đế sáng chế, cũng có người cho rằng là Nhân tộc tiên hiền sáng chế.

Trên thực tế “Quy Phàm Quyết” chính là âm nha sáng chế, âm nha sau khi đi thập giới đã từng cân nhắc qua phương pháp tu luyện của thập giới, nhưng mà năm đó sáng chế “Quy Phàm Quyết” không chỉ đơn giản cho tu sĩ Nhân tộc tu luyện, hắn còn đem “Quy Phàm Quyết” dẫn vào cấp độ sâu hơn, trong đó càng liên quan tới thuật công phạt sau này.

Nhưng về sau “Quy Phàm Quyết” truyền đi càng lâu càng nhiều dị bản, đến cuối cùng tu luyện “Quy Phàm Quyết” đến trạng thái lô hỏa thuần thanh có thể dẫn phạt thiên chi thuật vào người rải rác không có mấy.

Lý Thất Dạ lúc này đã trở về, hắn tu luyện công pháp nhập môn “Quy Phàm Quyết “, hắn không hề đi tu luyện công pháp cửu giới, bởi vì công pháp cửu giới quá yếu ở đây.

Mặc dù nói trí nhớ có quan hệ với “Quy Phàm Quyết” đã bị xóa, nhưng mà năm đó hắn ở hố trời này sáng tạo ra “Quy Phàm Quyết”, cho nên Lý Thất Dạ quay về nơi mình từng sống, lại một lần nữa tinh tế quan sát lạc ấn ở đây, ” Quy Phàm Quyết” bị xóa đi lại xuất hiện trong đầu.

Lý Thất Dạ quay về nơi đây là có mục đích, mặc dù nói mười ba châu có rất nhiều “Quy Phàm Quyết” truyền lưu, thậm chí có thể nói bí tịch “Quy Phàm Quyết” biến thành thứ mua được ở vỉa hè.

Nhưng Lý Thất Dạ cần thiết “Quy Phàm Quyết” là “Quy Phàm Quyết” thuần chánh nhất, không phải những loại “Quy Nguyên Quyết” bị người ta sửa chữa, cho nên hắn mưới quay về nơi đây.

Huống chi phía sau “Quy Phàm Quyết” còn dẫn tới phạt thiên chi thuật, ảo diệu trong đó rất nhiều, còn bởi vì hố trời có chiến tranh không muốn người ta biết, sau lưng nó có liên quan tới chinh chiến viễn cổ.

Thời điểm Lý Thất Dạ tìm hiểu “Quy Phàm Quyết”, tu sĩ ở hố trời lườm hắn, nếu như không phải đa số tu sĩ tự trọng thân phận khinh thường ra tay với một phàm nhân, bằng không đã sớm có tu sĩ đá văng tên phàm nhân như ăn mỳ Lý Thất Dạ ra ngoài.

Khi Lý Thất Dạ nằm trong hố trời, hắn nằm trên lạc ấn, khi thì ngồi nhìn thật lâu.

Rất nhiều thiên tài tới đây ngộ đạo nhưng không có thu hoạch, mà Lý Thất Dạ một phàm nhân muốn ngộ đạo ở đây, các tu sĩ khác cảm thấy đây là chuyện viễn vông.

Đương nhiên cũng có người lưu ý đến Lý Thất Dạ, lưu ý Lý Thất Dạ là một lão giả, lão giả này gầy và có chòm râu dê.

Sau lưng lão giả có hai người trẻ tuổi, một nam một nữ, nam tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, nữ xinh đẹp động lòng người, lả lướt nhiều vẽ, là mỹ nhân như ngọc.

Một nam một nữ này là đồ đệ của lão giả, bọn họ vẫn đi theo sau lưng quan sát Lý Thất Dạ.

Lão giả hết sức hứng thú với Lý Thất Dạ, có thể nói mười mấy ngày qua Lý Thất Dạ đi tới chỗ nào hắn đều đi theo, hắn cũng quan sát các lạc ấn mà Lý Thất Dạ suy nghĩ.

Lão giả có hứng thú không nhỏ về Lý Thất Dạ, hai đồ đệ phía sau không cho là đúng, nói:

– Sư phụ, phàm nhân này có cái gì mà sư phụ xem trọng như thế?

– Thế gian kỳ nhân nhiều, khắp nơi là tàng long ngọa hổ, Thiết Thụ Môn chúng ta chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi, khó có tuệ nhãn nhận ra chân thần, cho nên chuyện thế gian phải lưu tâm, chăm chú quan sát, nói không chừng có thu hoạch ngoài ý muốn.

Lão giả này nói ra.

– Sư phụ giáo huấn có đạo lý, tu sĩ có lẽ nên cẩn thận Nhưng nam tử trước mặt chỉ là phàm nhân Nhân tộc mà thôi, hắn mấy ngày qua ngộ đạo trong hố trời, nhưng chỉ là suy nghĩ hảo huyền mà thôi, ngau cả thiên tài thần, ma, thiên tam tộc cũng không có thu hoạch, bằng hắn chỉ là một phàm nhân, tất cả chỉ là chuyện hoan đường viễn vông.

Nữ đệ tử xinh đẹp động lòng người cho rằng không đáng lưu ý Lý Thất Dạ.

Bọn họ đi theo sư phụ ra ngoài lịch lãm một phen, nhưng bây giờ lại lãng phí thời gian trên người một tên phàm nhân, điều này thật sự không đáng.

Cũng không trách đệ tử lão giả này có cái nhìn như thế, Lý Thất Dạ bây giờ không còn đạo hạnh, đạo cơ bị hủy, tay trói gà không chặt, hắn làm cái gì cũng bị phán định là phàm nhân mà thôi.

– Không thể nói như vậy.

Lão giả lắc đầu, nói ra:

– Chính bởi vì nói chuyện hoan đường viễn vông, mới có bách tộc Tiên Vương chúng ta. Nhân tộc chúng ta cũng không phải ngay từ đầu biết tu luyện, đó là mộng tưởng của tiền nhân, có ý nghĩ truy cầu hão huyền, mới có Nhân tộc phồn vinh hôm nay, mới có Nhân tộc vạn giáo bây giờ, mới có vô số công pháp Nhân tộc, có đôi khi có suy nghĩ hảo uyền lại là tiên phong khó lường đấy.

Tuy sư phụ nói như thế, nhưng mà trong lòng hai người bọn họ cho rằng không đúng, trong mắt bọn họ xem ra Lý Thất Dạ chỉ là tên ăn mày, làm gì có thể khai sáng công pháp.

Hơn mười ngày qua quan sát Lý Thất Dạ, đương nhiên lão giả nhìn vào mắt Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ chẳng muốn đi quan tâm tới hắn, xem như bọn họ không tồn tại.

Rốt cục hơn mười ngày qua, Lý Thất Dạ ngồi bên hồ nước, lão giả vào thời điểm này dẫn hai đồ đệ của mình tiến lên.

– Lão hủ Thiết Thụ Ông, là chưởng môn Thiết Thụ Môn, lúc này vô tình gặp được đạo hữu, xem như có duyên gặp gỡ, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?

Lão giả ôm quyền nói với Lý Thất Dạ.

Lão giả thái độ có thể nói là thập phần khó được, hắn gọi Thiết Thụ Ông, là chưởng môn Thiết Thụ Môn, với tư cách một tu sĩ, hắn lại dùng lễ chiêu hiền đãi sĩ với một phàm nhân như Lý Thất Dạ, đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy.

Không nói Thiết Thụ Ông là chưởng môn một phái, cho dù là tu sĩ bình thường cũng lười quan tâm tới phàm nhân như Lý Thất Dạ, huống chi hiện tại Lý Thất Dạ bẩn thỉu giống như ăn mày.

Lý Thất Dạ chán đến chết nhìn qua hồ nước, không có đi quan tâm tới Thiết Thụ Ông.

Lý Thất Dạ có thái độ ngạo mạn như vậy làm hai đồ đệ Thiết Thụ Ông không hài lòng, nam đệ tử quát:

– Này, ngươi bị điếc sao? Không nghe thấy sư phụ ta gọi ngươi sao?

Hai tên đệ tử này không vui, tuy Thiết Thụ Môn là tiểu môn tiểu phái, nhưng bọn họ tốt xấu gì cũng là cường giả, huống chi là môn chủ một môn phái, mà Lý Thất Dạ chỉ là phàm nhân như ăn mày mà thôi, một phàm nhân được sư phụ bọn họ quan tâm đã là vinh quang vô thượng rồi.

– Trần nhi, không được vô lễ!

Thấy đồ đệ mình hét lớn, Thiết Thụ Ông quát, sau đó ôm quyền với Lý Thất Dạ, nói ra:

– Lão hủ quản giáo không nghiêm, xin đạo hữu thứ lỗi.

Lý Thất Dạ không có đi để ý tới Thiết Thụ Ông, vẫn nhìn qua hồ nước ngẩng người. Hai đệ tử kia bất mãn với thái độ của Lý Thất Dạ, nếu như không phải sư phụ ở đây. Bọn họ sẽ ra tay giáo huấn phàm nhân này.

Chương 2595: Thiết Thụ Ông

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ mới chậm rãi xoay đầu lại, nhìn qua Thiết Thụ Ông, từ từ nói:

– Vô sự mà ân cần, không gian tức đạo, nói như vậy ngươi có việc cầu ta.

– Làm càn!

Nam đệ tử của Thiết Thụ Ông tên Hạ Trần nghe Lý Thất Dạ nói thế thì biến sắc, quát lớn.

– Không được vô lễ!

Thiết Thụ Ông quát lui đồ đệ của mình.

Nữ đồ đệ Trầm Hiểu San bất mãn, nói:

– Sư phụ, hắn mở miệng sỉ nhục ngài, ngài cần gì nhịn hắn, một người phàm tục mà thôi, có năng lực gì chứ!

– Lui ra.

Thiết Thụ Ông lập tức quát lui đồ đệ mình, hắn tiến lên, khom người thật sâu, nói với Lý Thất Dạ:

– Đồ đệ của ta chỉ là mắt tục phàm thai, cũng không nhìn được được tuấn tài. Cho nên thỉnh đạo hữu thứ lỗi.

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, bình thản nói:

– Xem bộ dạng thành khẩn của ngươi, ban thưởng ngươi ngồi.

Sau đó hắn vỗ bùn đất nói ra.

Ở đây có chỗ nào ngồi, chỉ có thể ngồi dưới đất mà thooi, mà Thiết Thụ Ông cũng không sĩ diện cãi láo, hắn vung trường bào ngồi xuống.

Nhìn thấy Thiết Thụ Ông bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ như thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói:

– Ta chỉ là một người phàm tục, ngươi lại gọi ta là cao nhân.

– Hỏa thêu bích chính là nơi hung hiểm, nhiệt độ rất cao, phàm nhân làm sao có thể sống sót đi tới đây. Đạo hữu cho dù là một phàm nhân, lại đi bộ tới đây, có gì mà không được? Thân ở nơi ác liệt thế này, tuy quần áo đạo hữu dơ bẩn, nhưng lại trấn định thong dong. Đủ thấy được lòng dạ đạo hữu hơn người, cho nên cho dù đạo hữu là một người phàm tục, nhất định cũng là kỳ nhân.

Nghe được Thiết Thụ Ông nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Ngươi đạo hạnh mặc dù nông cạn, nhưng ánh mắt thật độc đáo, bao nhiêu cường giả còn không có phần ánh mắt này của ngươi.

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, hai đệ tử Thiết Thụ Ông Hạ Trần và Trầm Hiểu San bất mãn, hừ lạnh một tiếng, mặc dù sư phụ bọn họ trong Thanh Châu không có danh hào gì, nhưng hắn dù gì cũng đạt tưới Đạo Vương Cảnh! Hiện tại một phàm nhân lại nói hắn đạo hạnh nông cạn, tên phàm nhân này thật sự là khẩu xuất cuồng ngôn, có mắt không nhìn thấy thái sơn!

– Quá khen.

Thiết Thụ Ông cũng không có tự mãn, nói ra:

– Chỉ là nhìn cẩn thận mà thôi.

– Ngươi đang có nghi hoặc cần nhờ ta giải đáp.

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, vừa cười vừa nói.

– Tiên sinh quả nhiên là ẩn sĩ, nhìn một cái là khám phá.

Thiết Thụ Ông cả kinh, ôm quyền nói ra:

– Tiên sinh là chân long ẩn nấp thế gian, lão hủ thất lễ.

Nhìn thấy sư phụ mình thái độ kính trọng và tôn sùng như thế, hai đệ tử là Hạ Trần và Trầm Hiểu San cũng không cho là đúng, bọn họ cảm giác sư phụ của mình bị phàm nhân này hù sợ.

– Thú vị.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Ta thật sự hiếu kỳ, ngươi từ đâu nhìn ra ta là người có thể giải thích nghi hoặc cho ngươi.

– Không dám dấu diếm tiên sinh.

Thiết Thụ Ông vội vàng nói:

– Tiên sư của ta lúc còn sống đã từng nói qua với ta, con mắt là cửa sổ tâm hồn của một người, nó có thể chiếu thẳng đạo tâm. Lạc ấn này rất khó hiểu, cho dù là ai nhìn lạc ấn cũng mờ mịt, mà tiên sinh hai mắt thanh tịnh, đâu vào đấy, cho dù Tiên Đế cũng không hiểu ảo diệu trong đó, nhưng chúng không thể loạn tâm tiên sinh, cho nên tiên sinh thật sự có tuệ tâm, có thể vén mây nhìn thấy chân pháp.

– Khó lường!

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

– Tạo hóa của ngươi không được tốt lắm, nhưng lại am nhà thông thái sinh thế. Sư phụ ngươi dù nói thế, nhưng hiểu ra hay không là do ngươi.

– Tiên sinh quá khen.

Thiết Thụ Ông vội vàng ôm quyền.

Nghe được lời này, trong lòng hai đệ tử Thiết Thụ Ông không cho là đúng, hai mắt thanh tịnh, nói không chừng là phàm nhân này trời sinh ngu ngốc, nhìn cái gì cũng không có phản ứng mà thôi.

Lý Thất Dạ nhìn qua mặt hồ, sau đó thật lâu, từ từ nói:

– Có cầu ở ta, cũng không phải là không thể được, nhưng mà ta làm việc xem tâm tình, nếu như ta tâm tình tốt có lẽ sẽ chỉ điểm ngươi một hai, giải thích cho ngươi biết.

– Nếu tiên sinh có thể giải thích nghi hoặc cho tại hạ, Thiết Thụ Môn thâm tạ.

Thiết Thụ Ông vội vàng nói.

– Tục!

Lý Thất Dạ cắt lời Thiết Thụ Ông, khoát tay nói:

– Ta còn chướng mắt chút tạ ơn của ngươi, nói giao dịch vàng bạc thật tục khí.

– Tiên sinh giáo huấn phải!

Thiết Thụ Ông vội vàng nói:

– Chỉ cần tiên sinh có cái gì cần, cứ việc phân phó là được.

Nghe một phàm nhân như Lý Thất Dạ bày tư thái như vậy, hai đê tử Thiết Thụ Ông không vui, dù gì sư phụ bọn họ cũng là Đạo Vương, bây giờ lại uốn gối khom lưng với tên ăn mày, bọn họ thật sự nhìn không được, bọn họ không biết sư phụ trúng tà gì, vậy mà cung kính với phàm nhân như thế.

Nhìn thấy Thiết Thụ Ông cung kính chân thành, Lý Thất Dạ nhìn nhiều một chút, nhàn nhạt nói:

– Cũng được, ta cũng ban cho ngươi một cơ duyên, nói đi.

Lý Thất Dạ có thái độ cao ngạo làm Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San tức giận đến thổ huyết, sư phụ hắn chính là cường giả, hiện tại phàm nhân khẩu xuất cuồng ngôn, nói ban cho cơ duyên.

Thiết Thụ Ông nhìn chung quanh, nói:

– Nơi này không phải nơi nói chuyện, tiên sinh đến tệ môn được chứ?

– Cũng phải, ta cung vô sự, tùy ý.

Lý Thất Dạ gật đầu, chậm rãi nói ra.

Đối với Lý Thất Dạ mà nói đi Thiết Thụ Môn cũng không sao, hiện tại hắn đã có được “Quy Phàm Quyết “, hắn cũng nên rời khỏi hỏa thêu bích.

– Mời tiên sinh!

Thiết Thụ Ông vội vàng đứng lên, nói.

– Lặn lội đường xa, ta cũng có chút mệt mỏi, làm một chiếc xe ngựa đi.

Lý Thất Dạ phân phó Thiết Thụ Ông.

Thiết Thụ Ông không nói hai lời, lập tức đi chuẩn bị xe ngựa cho Lý Thất Dạ, do tám thần câu kéo đi.

Thấy sư phụ cung kính như thế, hữu cầu tất ứng, hai đồ đệ Hạ Trần và Trầm Hiểu San bất mãn, nhưng mà trước mặt sư phụ lại không dám nói cái gì..

Lúc Thiết Thụ Ông lấy xe tới, Lý Thất Dạ nhìn Trầm Hiểu San sau đó bình thản nói:

– Bảo nàng đánh xe cho ta.

– Ngươi…audio coi am

Nghe Lý Thất Dạ chỉ định mình làm xa phu, sắc mặt Trầm Hiểu San đỏ lên, tuy Thiết Thụ Môn là tiểu môn tiểu phái, nhưng nàng là đại đệ tử Thiết Thụ Môn, nhưng cũng là một công chúa, không biết có bao nhiêu người sủng ái nàng đấy, hiện tại công chúa Thiết Thụ Môn như nàng lại làm xa phu cho phàm nhân, đương nhiên vô cùng tức giận.

– Tiểu tử, ngươi quá mức rồi, không nên được một tấc lại tiến một thước.

Sư đệ Hạ Trần nhìn thấy sư tỷ như thế thì vô cùng bất mãn, quát lớn.

– Lui ra!

Thiết Thụ Ông vội vàng quát Hạ Trần im miệng, Hạ Trần tức giận nghiến răng ngứa, không thể làm gì.

Lý Thất Dạ mặc kệ hắn, nhìn qua Trầm Hiểu San, bình thản nói:

– Đánh xe cho ta là vinh hạnh của ngươi!

Nói xong liền leo lên xe ngựa, sau đó nhắm mắt ngủ.

Lý Thất Dạ không nhìn tư thái của nàng, chuyện này làm cho Trầm Hiểu San tức giận thổ huyết, xanh cả mặt, hai tay run rẩy, nàng cố nén tức giận đánh tên tiểu tử này.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 7 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 7 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi