Đế Bá Audio Podcast
Tập 493 [Chương 2461 đến Chương 2465]
❮ sautiếp ❯Chương 2461: Chiến tranh bắt đầu
Nói đến đây, Tử Thúy Ngưng dừng một lúc, tiếp tục nói:
– Phi Tiên Giáo hành động như thế, không phải ông say vì rượu! Điểm này Diệp lão chắc chắn biết rõ hơn ta, càng hiểu rõ hơn nhiều. Cho dù không có Phi Tiên Giáo, chẳng lẽ Diệp lão không muốn lấy thành Minh Châu, cho dù Diệp lão không muốn lấy thành Minh Châu, chẳng lẽ sư tôn của ngươi không lấy thành Minh Châu sao?
Nghe Tử Thúy Ngưng chất vấn như vậy, Diệp Cửu Châu trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi nói:
– Thành chủ, mặc kệ hai người chúng ta có cái nhìn thế nào với quyền lực, nhưng, ta bổn ý hy vọng đệ tử Trấn Thiên Hải thành chúng ta ít tổn thương, bổn ý của ta là hy vọng Trấn Thiên Hải thành ngày càng cường đại, điểm này ta chưa từng cải biến bao giờ.
– Diệp lão, ngươi vẫn luôn kính dâng với tông môn, Trấn Thiên Hải thành có thành tựu hôm nay, công lao của ngươi không thể bỏ qua, công lao của Diệp lão ngaty cả Lỗ tổ sư đã từng liên tục nhắc tới.
Tử Thúy Ngưng trịnh trọng nói:
– Nhưng mà, nếu như Diệp lão thật có lòng vì Trấn Thiên Hải thành tốt, vậy mời Diệp lão thuyết phục Cố Tôn, bảo hắn buông tay đi. Diệp lão càng hiêu rrox hơn ta, hắn mới là người điều khiển Trấn Thiên Hải thành, Trấn Thiên Hải thành có bao nhiêu nguyên lão, bao nhiêu lão tổ kiêng kỵ mà nghe theo lời hắn!
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, nhưng hắn thở dài một hơi. Tuy Trấn Thiên Hải thành là hắn nắm quyền, nhưng sư tôn vẫn điều khiển cả Trấn Thiên Hải thành, cho dù không có hắn, sư tôn vẫn có thể khống chế Trấn Thiên Hải thành.
Trong Trấn Thiên Hải thành có không biết bao nhiêu nguyên lão, bao nhiêu lão tổ kiêng kị sư tôn hắn, không biết có bao nhiêu lão tổ thường thường cầu cạnh sư tôn.
Cũng chính bởi vì như thế, Cố Tôn có thể khống chế Trấn Thiên Hải thành, trừ số ít lão tổ không bị Cố Tôn điều khiển ra, đa số lão tổ, nguyên lão đều chịu Cố Tôn ảnh hưởng.
Cuối cùng Diệp Cửu Châu hít sâu một hơi, hắn quyết định, cắn răng một cái, trịnh trọng nói:
– Thành chủ, cho ta gặp Lý công tử như thế nào? Ta muốn thương lượng với Lý công tử một hai!
Tử Thúy Ngưng nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Diệp lão, Lý công tử không ở đây, nếu muốn gặp hắn, ngươi phải đi nơi khác.
– Thành chủ, ta tới gặp Lý công tử đã mạo hiểm không nhỏ, kính xin thành chủ có thể truyền lời.
Diệp Cửu Châu vội vàng nói.
Tử Thúy Ngưng lắc đầu, nói ra:
– Diệp lão, thực sự không phải là ta không cho ngươi gặp, thật sự Lý công tử không ở trong thành, ta cũng không biết hắn đi đâu.
Lời này làm cho Diệp Cửu Châu biến sắc, hắn giật mình nói:
– Nếu Lý công tử không có trong thành, thành Minh Châu dùng cái gì đối kháng Phi Tiên Giáo!
– Diệp lão, nếu ngươi thật lòng lo lắng cho thành Minh Châu, vậy bảo Phi Tiên Giáo lui binh đi. Cho dù chuyện này phía sau màn do ai chủ trì, nhưng Diệp lão, không nên quên, ngày đó Trấn Thiên Hải thành và Phi Tiên Giáo ký tên hiệp nghị liên minh, chính là do Diệp lão tự tay viết. Nếu như ai thích hợp làm cho Phi Tiên Giáo lui binh nhất, không phải Diệp lão không ai hơn.
Tử Thúy Ngưng trịnh trọng nói.
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, nhưng hắn đã không thể nói lời nào. Đúng như Tử Thúy Ngưng đã nói, lúc này Phi Tiên Giáo xuất binh thành Minh Châu cũng không phải vì đám tàn binh bại tướng Yêu tộc, quái vật biển, Phi Tiên Giáo nói rõ đã nhắm thẳng đến Lý Thất Dạ.
Phi Tiên Giáo muốn bức độc thủ sau màn xuất hiện, bọn họ động thủ với tồn tại trong truyền thuyết đó.
– Diệp lão, mời trở về đi.
Cuối cùng, Tử Thúy Ngưng hạ lệnh đuổi khách, từ từ nói:
– Đệ tử thành Minh Châu sẽ đối kháng người xâm nhập, chỉ sợ không có thời gian bồi tiếp Diệp lão.
Hiện tại Diệp Cửu Châu đã không thể cải biến cái gì, trừ phi hắn phản bội sư mệnh, nhưng đối với Diệp Cửu Châu mà nói, hắn có thể phản bội bất cứ kẻ nào, cũng sẽ không phản bội sư phụ Cố Tôn của hắn.
– Thành chủ, Minh Vương, bảo trọng, hy vọng các ngươi có thể bảo toàn thành Minh Châu.
Cuối cùng, Diệp Cửu Châu thở dài một hơi, ôm quyền nói với Tử Thúy Ngưng, Khổng Tước Minh Vương, sau đó phiêu nhiên rời đi.
Diệp Cửu Châu rời đi không lâu, “Oanh” một tiếng thật lớn, Phi Tiên Giáo chờ phân phó, thời điểm này các đệ tử Phi Tiên Giáo đều mặc áo giáp, cầm binh khí, chuẩn bị phát động tiến công vào thành Minh Châu.
Mà các đệ tử thành Minh Châu đều mặc áo giáp, cầm binh khí giống như, chuẩn bị tử chiến với kẻ địch.
Oanh —— oanh —— oanh ——Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!
Thời điểm này có tiếng nổ liên tục vang lên, chỉ thấy một thông đạo xuất hiện trên hư không, nằm giữa thiên địa, một thanh niên đi ra, vẻ mặt hưng phấn, khí thế trấn áp tám phương.
– Long Ngạo Thiên, hắn còn sống.
Nhìn thấy thanh niên đứng trong thông đạo hư không, rất nhiều cường giả đứng xa quan sát chấn động, thập phần ngoài ý muốn nói ra.
Ngày đó Long Ngạo Thiên bị đệ nhất hung nhân dùng vô số Thiên Diệt nện vào không gian thứ nguyên, tất cả mọi người cho rằng Long Ngạo Thiên phải chết, thật không ngờ Long Ngạo Thiên còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt.
– Đúng là đủ nghịch thiên.
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên vẫn thần thái sáng lạn, vẫn bễ nghễ bát phương, rất nhiều người thở dài cảm khái nói một câu.
Mọi người đều biết, bị Thiên Diệt đánh trúng, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, không chết cũng tàn phế, mà Long Ngạo Thiên bị nhiều Thiên Diệt đập trúng như vậy, đổi lại những người khác đã sớm tan thành mây khói, nhưng hiện tại Long Ngạo Thiên vẫn sống, không thể không thừa nhận Long Ngạo Thiên đủ nghịch thiên, Thiên Diệt vẫn không thể tiêu diệt hắn.
– Đạo tâm vẫn kiên định, xem ra hắn không có nhiều bóng mờ sau đại chiến với đệ nhất hung nhân.
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên vẻ mặt hưng phấn, vẫn bễ nghễ bát phương, cho dù là khí huyết hay khí thế vẫn không thay đổi chút nào, vấn đề này rất nhiều đại nhân vật thế hệ trước nhìn ra mánh khóe.
– Hắn có thể trở thành truyền nhân Phi Tiên Giáo cũng không phải không có đạo lý, bị đệ nhất hung nhân đánh tàn phế, đạo tâm vẫn không có bóng mờ, đạo tâm vẫn kiên định, giống như nước chảy qua tảng đá, quả thật khiến người ta bội phục.
Đệ nhất hung nhân vừa ra tay chính là vô số Thiên Diệt đánh tới, cho dù là tiên thể đại thành cũng phải chết! Nếu đổi lại người khác đối mặt đệ nhất hung nhân, bị đệ nhất hung nhân đánh nhiều Thiên Diệt như vậy, chỉ sợ cả đời sẽ lưu lại bóng mờ trong nội tâm, không dám xuất thế.
Tuyên cổ đến nay, bao nhiêu thiên tài kinh thiên trải qua thất bại liền không thể thoát khỏi ám ảnh, từ nay về sau chán chường sa đọa, từ nay về sau mai danh ẩn tích.
Nhưng Long Ngạo Thiên bị đệ nhất hung nhân dùng Thiên Diệt đánh thảm hại như vậy, hắn vẫn sống vui vẻ, hơn nữa vẻ mặt hưng phấn, vẫn bễ nghễ bát phương, điểm này nói rõ hắn không bị tâm lý thảm bại ám ảnh bản thân mình.
– Người có thể trở thành Tiên Đế đều có đạo tâm kiên định.
Cho dù là lão Thần Vương cũng phải cảm khái nói:
– Chỉ có người không sợ, đạo tâm kiên định mới có thể cười đến cuối cùng. Tuy Long Ngạo Thiên bại một lần, nhưng hắn vẫn còn cơ hội.
Không có bất cứ người nào dám cười nhạo Long Ngạo Thiên, cho dù Long Ngạo Thiên không phải xuất thân từ Phi Tiên Giáo, cũng không có ai cười nhạo hắn.
Chương 2462: Long Ngạo Thiên lại ra tay 1
Mặc dù nói Long Ngạo Thiên thua trong tay đệ nhất hung, bị đệ nhất hung nhân đánh rất thảm, nhưng đi đến một bước này, thất bại trong mắt người thiên hạ cũng không có gì đáng xấu hổ, đây là chuyện đương nhiên.
Dù sao, trăm ngàn vạn năm qua, không ngừng có Tiên Đế xuất hiện, có Tiên Đế nào khi còn trẻ không có thất bại qua? Tiên Đế cả đời không có thất bại cũng chỉ có Kiêu Hoành Tiên Đế, các Tiên Đế khác, cho dù là Hồng Thiên Nữ Đế uy trấn thiên hạ, hay Phi Tiên Đế kinh diễm vô song, bọn họ khi còn trẻ đều thất bại qua! Cho dù Đạp Không Tiên Đế cách một thời đại trước cũng trải qua vô số lần thất bại mới trở thành Tiên Đế!
Long Ngạo Thiên thất bại, tối đa chỉ làm chiến tích huy hoàn cả đời hắn không được hoàn mỹ mà thôi, hắn là thập quan vương, cuối cùng vẫn không thể kiên trì bất bại, cuối cùng vẫn thảm bại.
– Phòng thủ ——
Thời điểm Long Ngạo Thiên xuất hiện, Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng, hạ lệnh các đệ tử thành Minh Châu chuẩn bị chiến tranh.
Cùng lúc đó dây chuyền trước ngực Khổng Tước Minh Vương sáng lên, “Ông” một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt Minh Châu Tháp trong thành Minh Châu tỏa ra hào quang vô hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Minh Châu Tháp tỏa ra một màn sáng cực lớn, trên màn sáng còn có vô số phù văn lưu chuyển, nó giống như cái mai rùa bao phủ cả thành Minh Châu vào bên trong.
Nhìn thấy màn sáng phòng thủ bao trùm toàn bộ thành Minh Châu, các đệ tử trong thành Minh Châu đều thở ra một hơi, rất nhiều đệ tử còn không biết Minh Châu Tháp có tác dụng như vậy.
Cho tới nay, rất nhiều đệ tử thành Minh Châu đều cho rằng Minh Châu Tháp chỉ là tiêu chí của thành Minh Châu mà thôi, cũng là một cảnh quan đẹp, rất nhiều người đều không ngờ Minh Châu Tháp lại thần kỳ như vậy.
Nhìn phòng ngự của thành Minh Châu hiện ra, lúc này những người đang quan sát cuộc chiến từ xa thở dài một hơi, mọi người cũng không biết thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này hay không.
Trong lòng rất nhiều chưởng môn, hoàng giáo tại Bắc Uông Dương đều khát vọng thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn này, đối với bọn họ mà nói, nếu như thành Minh Châu có thể vượt qua kiếp nạn, như vậy sẽ cổ vũ sĩ khí cho vô số cường giả Bắc Uông Dương thật lớn.
Đến lúc đó người trong Bắc Uông Dương ít nhất sẽ biết Phi Tiên Giáo không phải là không thể đánh bại, như vậy sẽ có nhiều đại giáo cương quốc tin tưởng mà liên minh đối kháng Phi Tiên Giáo.
Đương nhiên, nếu như thành Minh Châu không chống đỡ nổi trận chiến này, sẽ tan thành mây khói, chắc chắn tạo thành đả kích thật lớn với sĩ khí tất cả môn phái và tu sĩ trong Bắc Uông Dương, đến lúc đó không có bất cứ môn phái truyền thừa nào trong Bắc Uông Dương dám phản kháng Phi Tiên Giáo.
Long Ngạo Thiên đứng trên không trung, hắn bao quát cả thành Minh Châu, lạnh lùng nói:
– Khổng Tước Minh Vương, hiện tại giao tàn binh bại tướng Yêu tộc, quái vật biển ra còn kịp, nếu không thành Minh Châu các ngươi sẽ ăn quả đắng.
– Long đế tử, thành Minh Châu sẽ không thỏa hiệp với môn phái nào.
Lúc này Khổng Tước Minh Vương xuất hiện trên tường thành, dáng người xinh đẹp nhưng không mất đi khí chất hào hùng, bậc cân quắc không thua đắng mày râu, nàng tự mình ra trận giống như đại nguyên soái thống lĩnh binh mã quốc gia, tư thế hiên ngang, đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt mê người.
Khổng Tước Minh Vương đứng trên tường thành, trịnh thượng nói ra:
– Tại Bắc Uông Dương, trong Nhân Hoàng Giới, chỉ cần không vi phạm kết cấu thành Minh Châu, cho dù là ai đến thành Minh Châu, cho dù ở lại trong thành Minh Châu bao lâu, thành Minh Châu sẽ không đuổi khách của mình, cũng không giao bất cứ khách nhân nào của mình cho môn phái khác…
– … Nếu như Long Đế tử có ân oán với bọn họ, cứ chờ bọn họ ra khỏi thành Minh Châu mới chấm dứt ân oán cũng không muộn. Nếu Long đế tử muốn bằng vào vũ lực khuất phục thành Minh Châu thỏa hiệp, như vậy thành Minh Châu chỉ có thể đánh một trận.
Nói đến đây, Khổng Tước Minh Vương khí khái hào hùng bức người, có khí thế bá chủ.
– Nói hay lắm!
Không ít đại nhân vật đứng từ xa quan sát khen hay.
– Xem ra Minh Vương chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Long Ngạo Thiên trầm giọng nói:
– Chỉ bằng thành Minh Châu các ngươi cũng dám ngăn cản Phi Tiên Giáo, đây là bọ ngựa đá xe, không biết tự lượng sức mình! Nếu Minh Vương hiện tại mang theo thành Minh Châu vứt bỏ khí giới đầu hàng, Phi Tiên Giáo chúng ta niệm tình đồng minh mà bỏ qua, nếu không hôm nay thành Minh Châu sẽ tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên khỏi Bắc Uông Dương.
Vừa rồi Khổng Tước Minh Vương cứng rắn, hiện tại Long Ngạo Thiên cũng không chút khách khí, khí phách mười phần, khí thế khinh người, hùng hổ dọa người.
Long Ngạo Thiên nói lời này làm rất nhiều đệ tử và cường giả thành Minh Châu nhìn chằm chằm vào Long Ngạo Thiên, Phi Tiên Giáo cường đại là việc ai cũng biết, nhưng thành Minh Châu cũng không phải là nơi dễ khi dễ, Long Ngạo Thiên nói lời này đã xem thành Minh Châu không là gì, cũng làm rất nhiều đệ tử thành Minh Châu không nuốt được cục tức này xuống.
– Nếu Long đế tử muốn chiến, thành Minh Châu phụng bồi là được.
Thái độ Khổng Tước Minh Vương không thay đổi chút nào, lạnh lùng nói:
– Sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Vừa dứt lời, lập tức rất nhiều đệ tử thành Minh Châu cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có không ít đệ tử nhịn không được hét lớn:
– Đúng vậy, sinh tử do mệnh, thành bại do trời!
Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử thành Minh Châu khí thế sôi sục, các đệ tử hận không thể lập tức đại chiến, tuyệt đối sẽ không đầu hàng Phi Tiên Giáo, tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Phi Tiên Giáo!
Trận chiến sinh tử sắp bắt đầu, Khổng Tước Minh Vương vẫn đứng trên tường thành chủ trì đại cục, mà Tử Thúy Ngưng lại không có biến hóa.
Đối với Tử Thúy Ngưng mà nói, nàng không cần phải tỏ thái độ, bởi vì Khổng Tước Minh Vương là thành chủ thành Minh Châu, nàng có thể toàn quyền xử lý bất cứ sự vụ nào trong thành Minh Châu, mà nàng là chưởng môn Trấn Thiên Hải thành, chỉ cần cho nàng đứng sau làm hậu viện mạnh mẽ là được.
– Tốt, nếu như thế, hôm nay ta sẽ tự tay tiêu diệt thành Minh Châu các ngươi!
Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.
– Khẩu khí thật là lớn, Long Ngạo Thiên, ngươi thật cho rằng Bắc Uông Dương là nơi Phi Tiên Giáo muốn diệt ai thì diệt ai sao?
Lúc này có tiếng hét lớn vang lên.
– Hải Lân ta là người đầu tiên không phục!
Một tiếng nổ “Oanh” vang thật lớn, có tiếng long ngâm vang lên, tứ trảo Kim Long lập tức đánh nát không gian xuất hiện trên không trung thành Minh Châu.
Trên lưng tứ trảo Kim Long có hai người đang đứng, một là thanh niên hung mãnh, một người khác là lão giả, bọn họ chính là Hải Lân và Định Viễn Hầu.
– Hải Lân và Định Viễn Hầu cũng tới trợ giúp thành Minh Châu.
Nhìn thấy Hải Lân cùng Định Viễn Hầu cưỡi tứ trảo Kim Long đến, có người quát to một câu.
Hải Lân và Định Viễn Hầu xuất hiện ở chỗ này, mọi người cũng không phải thập phần ngoài ý muốn, dù sao Hải Lân và Long Ngạo Thiên là thù địch sinh tử, Long Ngạo Thiên tiêu diệt Yêu tộc và quái vật biển, hủy gia viên của bọn họ, có thể nói Hải Lân có thù không đội trời chung với Long Ngạo Thiên!
Chương 2463: Long Ngạo Thiên lại ra tay 2
Nhưng mà Định Viễn Hầu lại kiên định duy trì Hải Lân là điểm làm không ít người bất ngờ, xem ra Định Viễn Hầu có quan hệ với Hải Lân thậm chí là quái vật biển cực kỳ sâu xa.
Hải Lân, Định Viễn Hầu cưỡi tứ trảo Kim Long đến trợ giúp thành Minh Châu, việc này làm không ít cường giả đang quan sát trận chiến cảm thấy bất ngờ, ít nhất thành Minh Châu thực sự không phải là một mình tác chiến, trong Bắc Uông Dương thực sự không phải là không có người không dám phản kháng Phi Tiên Giáo.
– Hải Lân thật sự là con gián đánh không chết, năm lần bảy lượt sống sót đến bây giờ, nếu tên này vẫn sống tiếp, hắn sẽ có tiền đồ vô lượng.
Có cường giả cười khổ nói.
Hải Lân năm lần bảy lượt đối địch với Long Ngạo Thiên, bị Long Ngạo Thiên một lần lại một lần đán hoa rơi nước chảy, bị Long Ngạo Thiên giết chạy trốn chân trời góc biển, nhưng mỗi một lần Hải Lân trốn đi không lâu, lại vui vẻ xuất hiện trước mặt thế nhân, lại tiếp tục khiêu chiến Long Ngạo Thiên, tiếp tục đối địch với Long Ngạo Thiên.
– Bại tướng dưới tay, chưa đủ thành đạo!
Long Ngạo Thiên chỉ lạnh lùng nhìn Hải Lân, lãnh ngạo nói.
Long Ngạo Thiên cũng không đặt Hải Lân vào trong mắt, hắn chỉ cảm thấy khó chịu mà thôi, mỗi lần hắn giết Hải Lân hấp hối, hắn lại bị tiền bối trong quái vật biển nhất tộc liều chết cứu đi, điểm này làm cho Long Ngạo Thiên phát điên.
– Đúng, Long Ngạo Thiên, luận đạo đi, luận thực lực, Hải Lân ta không bằng ngươi.
Thua trong tay Long Ngạo Thiên, Hải Lân cũng không cảm thấy mất mặt, hắn vừa cười vừa nói:
– Ngươi cũng không phải người bách chiến bách thắng, lúc đó ngươi cũng bị Lý huynh đánh như chó nhà có tang đấy.
Nghe Hải Lân nhắc tới chuyện cũ, nội tâm Long Ngạo Thiên khó chịu, hừ lạnh một tiếng, hai mắt lộ ra sát cơ. Hắn lạnh lùng nói:
– Miệng lưỡi lợi hại có bổn sự gì, ngươi ra tay đi, ta sẽ dạy ngươi cách làm người.
Long Ngạo Thiên nói câu này bộc phát khí phác khủng khiếp, nhưng hắn thật sự có bổn sự này, cho dù Hải Lân là thiên tài tuyệt thế trong Bắc Uông Dương, hắn cũng không đặt vào trong mắt.
– Hôm nay chúng ta muốn đấu với ngươi!
Hải Lân cũng không tức giận, hét lớn một tiếng, nói ra:
– Chúng ta lên!
Lời vừa dứt, Hải Lân bắt chéo tay, nhảy lên không trung, rống to một tiếng.
Ùm…ụm bò….ò… ——
Định Viễn Hầu lộ ra chân thân, hắn biến thành thanh ngưu, nuốt khói xanh, nhả hơi đỏ, lúc này có xu thế mượn sức càn khôn.
“gao ——
Tứ trảo Kim Long cũng thét dài một tiếng, hứng mưa gió, nhấc lên sóng lớn, bao trùm vòm trời.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hải Lân, tứ trảo Kim Long, Định Viễn Hầu ba người trấn thủ ba phương, hình thành xu thế giáp công cường đại, muốn dùng một đấu ba.
– Con kiến hôi mà thôi!
Đối mặt Hải Lân ba người, Long Ngạo Thiên cũng không sợ, thét dài một tiếng, hắn cầm đế binh tiến lên vòm trời đối mặt ba người.
Phanh, phanh, phanh…
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người đại chiến kịch liệt trên không trung, đánh nát ngôi sao, hư không vỡ nát, bọn họ dùng tính mạng chiến đấu, thần uy bá đạo quét ngang thiên địa.
– Thiên mệnh chưa hiện, trận chiến tranh này lại càng ngày càng thảm thiết, nát vòm trời, chấp chưởng nhật nguyệt, xem ra sắp biến thành chuyện bình thường rồi.
Có đại nhân vật thế hệ trước trải qua trận chiến tranh giành thiên mệnh nhìn bốn người Hải Lân đại chiến thảm thiết trên bầu trời, lúc này thì thào tự nói.
Từ khi chiến đấu không ngừng thăng cấp, chiến đấu một lần kịch liệt hơn một lần, tất cả mọi người chậm rãi quen với tràng diện chém giết như vậy.
Cho tới hôm nay đại chiến của đám người Long Ngạo Thiên đã có thể hủy ngôi sao, chấp chưởng nhật nguyệt, mọi người cũng biết đây sẽ là cảnh tượng thường ngày trong tương lai.
Bởi vì mỗi khi đến lúc tranh giành thiên mệnh, các đế trữ sẽ chiến tranh với nhau, người hộ đạo sau lưng cũng chiến tranh với nhau, môn phái chiến tranh thảm thiết, đặc biệt là thời khắc thiên mệnh xuất hiện lúc cuối cùng, bầu trời hủy diệt, trấn áp vạn đạo, cửu giới run rẩy!
Trong vòm trời, bốn người Long Ngạo Thiên đại chiến thảm thiết, lúc này Long Ngạo Thiên cầm đế binh trong tay, tuy trong tay hắn không cầm Nhân Hiền Kiếm, nhưng tùy tiện một thanh đế binh trong tay Long Ngạo Thiên đều có uy lực vô cùng, giống như Tiên Đế hàng lâm.
Tuy bọn người Hải Lân dốc toàn bộ lực lượng đấu với Long Ngạo Thiên, nhưng vẫn không thể địch lại Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên đuổi giết lâm vào hạ phong, bị áp chế cục diện, bọn họ bị Long Ngạo Thiên giết lui ra sau liên tiếp.
Lúc này Long Ngạo Thiên cầm đế binh trong tay, hắn như Chân Thần quét ngang, Tiên Đế trấn áp, hắn bộc phát khí tức vô địch trấn nhiếp vô số cường giả, lúc này Long Ngạo Thiên thật sự khí phách mười phần, rất dễ dàng làm người ta thần phục.
– Truyền nhân Phi Tiên Giáo quả thật vô địch nha.
Nhìn qua Long Ngạo Thiên độc chiến ba người Hải Lân, bọn họ nghị luận với nhau.
Tứ trảo Kim Long, Định Viễn Hầu được người ta nhận định có thực lực Truyền Kỳ Thần Hoàng, tuy Hải Lân kém hơn một ít, nhưng hắn còn trẻ khí thịnh, huyết khí bàng bạc, sức chiến đấu cực kỳ nghịch thiên. Ba người bọn họ liên thủ vẫn không địch lại Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên cường đại và đáng sợ có thể nghĩ.
– Ô ——
Vào thời điểm này, thiết kỵ Phi Tiên Giáo thổi kèn, sau đó các đệ tử và cường giả Phi Tiên Giáo xuất hiện trên chiến trường.
– Giết ——
Vào giờ phút này, mấy vạn thiết kỵ của Phi Tiên Giáo như biến thành dòng lũ sắt thép quét ngang thành Minh Châu, trong vô số cường giả trong thiết kỵ, tướng soái cầm đầu chính là Thần Hoàng, do Thần Hoàng tự mình lãnh binh chiến đấu, cường đại có thể nghĩ.
Oanh —— oanh —— oanh ——
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa dao động sáng ngời, thiết kỵ Phi Tiên Giáo hét lớn, âm thanh uy hiếp thiên hạ.
Phi Tiên Giáo, một môn ngũ đế truyền thừa, có thể nói bọn họ là đại giáo trải qua thân kinh bách chiến, trong chiến tranh, bất luận chiến lược, chiến đấu hay bày trận, bọn họ đều có được kinh nghiệm mà môn phái khác không có.
Hiện tại mấy vạn thiết kỵ do Thần Hoàng tự mình suất lĩnh, bọn họ mang theo xu thế vô địch, thanh thế to lớn, thần uy kinh thiên, rất nhiều đại nhân vật đang quan sát từ xa biến sắc.
Nếu như nói thiết kỵ này càn quét tông môn của bọn họ, như vậy tông môn bọn họ không thể ngăn cản được, tông môn tùy thời bị hủy diệt. Đối diện dòng lũ sắt thép như thế, chỉ sợ rất nhiều đại giáo không thể phản kích lần nào, tất cả sẽ bị nghiền nát thật dễ dàng trước gót sắt thiết kỵ.
Từng âm thanh “Keng keng keng” bá đạo của binh khí vang lên, thiết kỵ như nước lũ quét qua thiên địa, giống như núi sông sụp đổ.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả thành Minh Châu thậm chí là cả Minh Châu Giang Chử cũng phải chấn động, hải vực bị chấn động sinh ra gió to mưa lớn, mặt đất tùy thời lật tung lên.
Uy lực đáng sợ như thế, không biết bao nhiêu người sợ hãi sắc mặt tái nhợt, vào thời điểm này bọn họ mới biết quân đoàn Phi Tiên Giáo đáng sợ ra sao, bọn họ mới chính thức biết quân đoàn vô địch của Phi Tiên Giáo là như thế nào, quân đoàn như vậy có thể nói càn quét tám phương.
Chương 2464: Minh Châu tháp thần kỳ
“Oanh” thiên địa lay động, nhưng mà thành Minh Châu vẫn đứn sừng sững bất động. Lúc này cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trong mắt người đời. Tuy thiết kỵ Phi Tiên Giáo mang theo xu thế trùng kích đánh nát núi sống, muốn đánh phá thành Minh Châu.
Nhưng Minh Châu Tháp tỏa ra hào quang chói mắt, cả thành Minh Châu được hào quang thủ hộ, màn sáng có thể phòng ngự bất cứ trùng kích nào đến từ thiết kỵ Phi Tiên Giáo, thiết kỵ không thể phá phòng ngự Minh Châu Tháp.
– Xông lên!
Thiết kỵ Phi Tiên Giáo không công phá được, tuyệt đối không cam lòng, điên cuồng hét lên, lui ra phía sau, lại tiếp tục phát động công kích mới nhắm thẳng vào thành Minh Châu, dùng công kích và trận thế cường đại trấn áp thành Minh Châu.
“Oanh” một tiếng thật lớn. Thành Minh Châu chấn động, mặt biển sinh ra sóng to gió lớn, nhưng vẫn không thể công phá thành Minh Châu. Quang mang của Minh Châu Tháp vẫn sáng ngời, phù văn lưu chuyển, dường như nó từng được Tiên Đế gia trì qua.
Nhìn thấy phòng ngự Minh Châu Tháp có thể ngăn cản tiến công của thiết kỵ Phi Tiên Giáo, chuyện này làm cho người ta chấn động, các đại nhân vật đứng ngoài quan sát đều biến sắc, trên thực tế các đệ tử thành Minh Châu cũng chấn động. Bọn họ cũng không nghĩ đến phòng ngự Minh Châu Tháp lại cường đại như thế,có thể ngăn cản thế công của Phi Tiên Giáo!
– Khó trách thành Minh Châu dám khiêu chiến Phi Tiên Giáo, thì ra là có lực lượng như vậy.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có đại nhân vật âm thầm nói một câu.
Rầm rầm rầm…
Phi Tiên Giáo lại phát động thế công lần nữa nhắm thẳng vào thành Minh Châu, nhưng vẫn không thể rung chuyển thành Minh Châu, không làm gì được phòng ngự của Minh Châu Tháp.
Thời điểm Phi Tiên Giáo muốn tiếp tục phát động thế công mới nhắm vào thành Minh Châu, thành Minh Châu chấn động, nhưng lúc này Khổng Tước Minh Vương cảm thụ được dây chuyền trên cổ của mình sáng ngời. Từ khi thế công của Phi Tiên Giáo càng ngày càng lớn mạnh, nàng cảm giác lực lượng Minh Châu Tháp cũng càng cường đại theo.
Chính vì như thế, dây chuyền trên cổ nàng nóng hơn, nàng bị phỏng, nó lại hô ứng với tiểu tháp trong mi tâm của nàng, tiểu tháp trong mi tâm của nàng tỏa ra hào quang sáng ngời.
Hiện tại Khổng Tước Minh Vương có ảo giác, đó là mình và Minh Châu Tháp dung làm một thể, vào lúc này Khổng Tước Minh Vương cảm giác Minh Châu Tháp có được sinh mạng, nó bộc phát lực lượng thông qua khí huyết của nàng câu thông thiên địa.
Dường như chỉ trong nháy mắt, pháp tắc vô thượng từ Minh Châu Tháp lại xây dựng một cây cầu thông với đạo cơ của nàng, làm cho lực lượng nàng và Minh Châu Tháp cùng tồn tại với nhau. Dường như bản thân nàng càng cường đại, lực lượng của Minh Châu Tháp cũng tăng vọt theo.
Đối mặt với cảm giác này, Khổng Tước Minh Vương chưa từng trải qua, vào lúc này Khổng Tước Minh Vương giật mình nhìn thấy cái gì đó, dường như có vô thượng đại đạo trong Minh Châu Tháp đang chờ nàng tìm hiểu.
Sau mấy lần tấn công. thiết kỵ Phi Tiên Giáo vẫn không thể công phá phòng ngự thành Minh Châu, bọn họ lập tức đình chỉ thế công.
– Thiết kỵ Phi Tiên Giáo buông tha sao?
Nhìn thấy thiết kỵ Phi Tiên Giáo dừng tấn công, có người thì thào tự nói.
Nhưng vào thời điểm này, một đám đệ tử trong thiết kỵ Phi Tiên Giáo cầm ra linh kiện kim loại hình dáng cổ quái, từng bộ phận kim loại cổ quái này không biết kim loại nào tạo thành, mỗi một bộ phận kim loại được tế luyện qua, tràn ngập lực lượng.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc…
Từng âm thanh tổ hợp vang lên, lúc đệ tử Phi Tiên Giáo hoàn thành, các tổ hợp liên kết càng lúc càng nhanh.
“Keng” một tiếng, chỉ trong thời gian ngắn, tổ hợp kim loại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc…
Chỉ trong thời gian ngắn, thiết kỵ Phi Tiên Giáo tại thành Minh Châu chế tạo ra tám cự nhân.
Tám cự nhân này là những tổ hợp linh kiện lúc trước tạo thành, chúng giống như người sắt cực lớn, hơn nữa từng bộ phận trên người chúng rất tinh vi.
Càng lam người ta giật mình là, trên thân của những cự nhân được khảm lên từng khối Tiên Đế tinh bích rất tinh xảo! Đây chính là Tiên Đế tinh bích nguyên vẹn không tỳ vết, mỗi một khối tinh bích tỏa ra tiên khí sáng ngời, mỗi một khối tinh bích tỉa ra tiên quang sáng chói, thập phần rực rỡ tươi đẹp, cho dù người nào nhìn thấy cũng chảy nước miếng thèm muốn.
– Đây là vật gì!
Nhìn tám cự nhân đứng sừng sững bên ngoài thành Minh Châu, có người giật mình nói ra.
– Chỉ sợ là lợi khí công thành, dùng Tiên Đế tinh bích khu động.
Nhìn thấy tám cự nhân kia, có Thần Vương suy đoán:
– Lợi khí công thành này không phải là đồ vật của Tiên Đế, cũng là thế hệ vô địch thời đại này của Phi Tiên Giáo tự tay tế luyện.
“Rầm rầm rầm” thiên địa lay động, thời điểm người ta suy đoán tám cự nhân này sẽ làm gì, tám cự nhân lập tức phát động thế công vào thành Minh Châu.
Hai tay tám cự nhân hóa thành lốc xoáy nện xuống, từ trên trời giáng xuống, bàn tay tỏa ra hào quang trùng thiên, lập tức trùng kích cả Minh Châu Giang Chử chấn động, đại địa bị chìm xuống.
Tám cự nhân công kích màn sáng Minh Châu Tháp lõm xuống, biên độ lõm vào rất lợi hại, quang màng tùy thời sẽ bị đâm thủng.
May mắn quang mang cường đại, tám cự nhân không thể làm gì được, nhưng lại nghe âm thanh “Răng rắc” vang lên, quang mang sinh ra từng vết rạn nứt.
Nhìn thấy cảnh này, đệ tử thành Minh Châu đang thả lỏng lại khiếp sợ.
May mắn từng vết rạn nứt không duy trì bao lâu, hào quang Minh Châu Tháp sáng chói, Minh Châu Tháp sinh ra hào quang sáng hơn, những vết rạn đó khép lại trong thời gian ngắn nhất.
– Minh Châu Tháp này là ai tạo ra? Thậm chí Phi Tiên Giáo tiến công cũng có thể ngăn cản nổi.
hìn thấy Minh Châu Tháp cường đại như thế, rất nhiều người giật mình.
Nếu là các đại giáo cương quốc khác đã sớm không chịu được, chỉ sợ cho dù là đế thống tiên môn dưới lợi khí công thành của Phi Tiên Giáo đã sớm tan nát, nhưng Minh Châu Tháp lại ngăn cản được.
– Không nên quên.
Có người nhắc nhở nói:
– Hắc Long Vương chính là tam thế tôn vinh, nếu như hắn không có thủ đoạn vô địch, hắn có thể tam thế tôn vinh sao? Cho dù là Tiên Đế ba thời đại đó cũng phải cung kính với hắn, Hắc Long Vương cường đại có thể nghĩ. Theo ta thấy, Minh Châu Tháp tuyệt đối là đồ vật do Hắc Long Vương luyện chế, cũng chỉ có tồn tại như Hắc Long Vương mới có thể ngăn cản được thế công của Phi Tiên Giáo.
Nghe được lời này, tất cả mọi người cảm thấy thập phần có đạo lý. Trên thực tế Minh Châu Tháp cũng không phải kiến trúc do Hắc Long Vương tạo ra, cả tòa Minh Châu Tháp là âm nha luyện chế, cả tòa Minh Châu Tháp ẩn chứa đại huyền cơ, đồng thời, một ít tài liệu chế tạo Minh Châu Tháp lấy được trong tinh kê tiên quáng!
Đó là một ít tài liệu Lý Thất Dạ gọi là “Đầu thừa đuôi thẹo”, chúng là tài liệu chính luyện ra Minh Châu Tháp, mặc dù nói tài liệu bị Lý Thất Dạ xưng là “Đầu thừa đuôi thẹo “, trên thực tế chúng là những tài liệu quý hiếm nhất thế gian.
Oanh, oanh, oanh…
Lúc này tám cự nhân không ngừng tấn công phòng ngự Minh Châu Tháp như vũ bão, không phá phòng ngự Minh Châu Tháp sẽ không dừng lại.
Chương 2465: Tiên Huyết Mâu
Tám cự nhân này có rất nhiều Tiên Đế tinh bích chèo chống, chúng có động lực không ngừng, chúng có thể duy trì vĩnh viễn, đây là điểm đáng sợ của lợi khí công thành Phi Tiên Giáo. Nếu như nói thiết kỵ công thành chắc chắn sẽ có lúc huyết khí khô cạn, nhưng tám cự nhân có thể duy trì vĩnh viễn, chỉ cần Tiên Đế tinh bích không cạn năng lượng.
Đối với đại giáo cương quốc khác mà nói, Tiên Đế tinh bích chính là tinh bích vô cùng quý giá, nhưng đối với Phi Tiên Giáo mà nói, Tiên Đế tinh bích không tính là cái gì.
Tám cự nhân không ngừng công phá phòng ngự Minh Châu Tháp, Khổng Tước Minh Vương cũng bị ảnh hưởng, nàng liên tiếp lui ra phía sau, khí huyết di động.
Tám người sắt này tấn công Minh Châu Tháp, là người khống chế Minh Châu Tháp, huyết khí và đại đạo của nàng nối liền với Minh Châu Tháp, Minh Châu Tháp rung chuyển cũng tạo thành ảnh hưởng với nàng.
– Không có thời gian dây dưa với các ngươi!
Vào thời điểm này, ba người Hải Lân đang dây dưa với mình, Long Ngạo Thiên nhìn ra mánh khóe, điên cuồng hét lên một tiếng, đế binh đánh ra một kích vô địch, lập tức đánh xuyên qua bầu trời, bầu trồi tối sầm lại, ba người Hải Lân mạnh hơn nữa cũng không thể thừa nhận một kích này, ba người bọn họ lập tức bị đánh vào sâu trong hư khong, sống chết không rõ.
Sau khi đánh bay ba người Hải Lân, Long Ngạo Thiên bộc phát hào quang chói mắt lợi hại.
Chỉ trong chớp mắt, Long Ngạo Thiên vận dụng Phi Tiên Thể đến cực hạn lao xuống thành Minh Châu, hắn muốn dựa vào tốc độ tuyệt thế xuyên phá phòng ngự Minh Châu Tháp, nhảy vào trong thành Minh Châu.
“Phanh ——” một tiếng thật lớn, tốc độ Long Ngạo Thiên quá nhanh, rất nhiều người không nhìn thấy hắn đâm vào hào quang Minh Châu Tháp như thế nào, chỉ nhìn thấy hào quang bị lõm xuống thật sâu, xuất hiện cái hố thật to, nhưng mặc hắn công phá mạnh thế nào, hào quang phòng ngự Minh Châu Tháp vẫn cản hắn lại.
“Phanh” một tiếng thật lớn, sau đó thân thể Long Ngạo Thiên bị phòng ngự Minh Châu Tháp bắn ngược ra ngoài.
– Phòng ngự này quá mạnh, tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh như thế cũng không thể vượt qua!
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên không thể vượt qua phòng ngự của Minh Châu Tháp, cảnh tượng này làm rất nhiều người thất kinh.
Long Ngạo Thiên nhìn phòng ngự Minh Châu Tháp, nhưng sau xoay người rời đi, hắn tiến vào nơi sâu nhất hư không, biến mất không thấy.
– Làm cái gì vậy?
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất sâu trong hư không, có tu sĩ không thể tin được, nói ra:
– Chẳng lẽ nói Long Ngạo Thiên buông tha?
Nói thì nói như vậy, lại cảm thấy không đúng, Long Ngạo Thiên tuyệt đối không phải người dễ dàng buông bỏ, huống chi Phi Tiên Giáo cũng không phải dễ dàng nhận thua.
– Hắn muốn lấy đà thật xa.
Có Thần Hoàng nhìn thẳng vào vòm trời, chỉ có tồn tại như bọn họ mới nhìn ra mánh khóe.
– Bắt đầu!
Có Thần Hoàng nhìn vào nơi sâu xa, bọn họ nhìn ra mánh khóe, biết rõ Long Ngạo Thiên đang làm gì.
Những người khác còn chưa biết xảy ra chuyện gì, mọi người cũng không biết lúc này sẽ ra sao.
Trừ Thần Hoàng ra, những tu sĩ khác không thấy gì cả, bởi vì Long Ngạo Thiên rời đi rất xa, tầm mắt của bọn họ có hạn. Ngay cả tốc độ của Long Ngạo Thiên cũng không nhìn thấy.
Tuy rất nhiều tu sĩ không nhìn thấy Long Ngạo Thiên làm cái gì, nhưng trong nháy mắt này, rất nhiều tu sĩ đều cảm nhận được, bởi vì trong nháy mắt bọn họ cảm thấy thời gian như dừng lại.
Trong khoảng thời gian đó, mọi thứ biến thành chậm chạo, bọn họ nhìn thấy một bóng dáng thật mờ, nhưng mọi người đều biết đây là Long Ngạo Thiên.
Kế tiếp động tác chậm lại. Thời gian khôi phục như thường, tất cả vẫn như bình thương, nhưng lại có biến hóa sinh ra.
Thời điểm nhận rõ hình ảnh, tất cả mọi người nhìn thấy Long Ngạo Thiên một tay bóp cổ Khổng Tước Minh Vương, năm ngón tay khóa chặt yết hầu Khổng Tước Minh Vương.
Không hề nghi ngờ, Long Ngạo Thiên đã nhìn ra mánh khóe, hắn nhìn ra phòng ngự của Minh Châu Tháp liên quan rất lớn đến Khổng Tước Minh Vương, chỉ cần bắt được Khổng Tước Minh Vương sẽ phá giải phòng ngự Minh Châu Tháp.
Long Ngạo Thiên đã vượt qua phòng ngự Minh Châu Tháp, nhưng bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức không ai nhìn thấy hắn vượt qua thế nào. Cho dù đạo hạnh Khổng Tước Minh Vương có cao hơn nữa cũng không tránh được Long Ngạo Thiên, nàng bị bóp cổ, huyết khí suy giảm nhanh chóng.
Thời điểm Long Ngạo Thiên bóp cổ Khổng Tước Minh Vương, Minh Châu Tháp ảm đạm. Sau đó là tiếng nổ thật lớn, vào lúc này tám cự nhân của Phi Tiên Giáo đã đánh nát phòng ngự Minh Châu Tháp, vô số hào quang nứt vỡ, vô số hào quang bay tán loạn.
– Giết ——
Nhìn thấy đây là cơ hội khó có được, thiết kỵ Phi Tiên Giáo lập tức xông lên, thiên quân vạn mã dùng xu thế tuyệt thế tấn công vào thành Minh Châu.
– Giết ——
Các đệ tử thành Minh Châu không chút yếu thế, hét lớn sau đó vào cương vị của mình ngăn địch.
– Thành Minh Châu xong.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Long Ngạo Thiên khóa cổ Khổng Tước Minh Vương, hắn cười lạnh nói một tiếng.
Nhưng lúc này sợi dây chuyền trước ngực Khổng Tước Minh Vương lại tỏa ra hào quang thật sáng, hào quang này sáng đến mức không ai mở mắt ra được.
Một tiếng “Ầm” nổ thật lớn, mi tâm Khổng Tước Minh Vương sáng lên, tiểu tháp bay ra, phong bạo đáng sợ càn quét chung quanh, cho dù cường đại như Long Ngạo Thiên cũng không thể khóa cổ Khổng Tước Minh Vương được nữa, năm ngón tay của hắn đau đớn, hắn lập tức buông Khổng Tước Minh Vương ra, trong thời gian thật ngắn, Khổng Tước Minh Vương lui về phía sau cực nhanh.
Long Ngạo Thiên cười lạnh, vận dụng Phi Tiên Thể đánh thẳng vào Khổng Tước Minh Vương, đối với hắn mà nói, cho dù tốc độ Khổng Tước Minh Vương nhanh hơn nữa cũng không dùng được.
Nhưng Long Ngạo Thiên vừa cất bước, lập tức lui ra sau nhanh hơn, bởi vì nội tâm của hắn sinh ra cảnh báo, hắn cảm nhận được nguy hiểm lớn lao, hắn lập tức lui về phía sau, sau đó có tiếng “Ầm” giẫm nát đại địa vang lên.
Long Ngạo Thiên nhìn thật kỹ, lúc này có một nữ tử ngăn cản hắn, ngăn trước người Khổng Tước Minh Vương, nàng có thiên tư tuyệt thế, là Trấn Thiên thần nữ.
Đây chính là Tử Thúy Ngưng, Tử Thúy Ngưng cầm trường mâu trong tay, trường mâu toàn thân đỏ sậm, mũi thương có huyết quang lóe lên, chính huyết quang này đã làm cho tồn tại như Long Ngạo Thiên sinh ra cảm giác hãi hùng khiếp vía, mũi thương này tùy thời có thể đâm thủng yết hầu của hắn, làm cho nội tâm của hắn cảm thấy sợ hãi.
Phải biết tồn tại như Long Ngạo Thiên rất ít có thứ gì đó làm mình sợ hãi, nhưng trường mâu trước mặt lại làm nội tâm của hắn sinh ra sợ hãi, dường như cho dù hắn cường đại thế nào, huyết quang trên trường mâu cũng có thể đâm xuyên yết hầu của hắn.
Trong thời gian thật ngắn, nội tâm Long Ngạo Thiên sinh ra ảo giác, dường như trường mâu không chỉ đâm thủng yết hầu của hắn, thậm chí yết hầu của Tiên Đế cũng có thể đâm thủng.
Không chỉ Long Ngạo Thiên sinh lòng sợ hãi, cho dù là các cường giả đang đứng xa quan sát cũng cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, cảm giác này cho dù đứng xa thế nào cũng sinh ra, thời điểm bọn họ nhìn thấy huyết quang đã cảm thấy hít thở không thông, đôi chân mềm nhũn.