Đế Bá Audio Podcast
Tập 43 [Chương 211 đến Chương 215]
❮ sautiếp ❯Chương 211: Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (2)
Nghe nói ngàn năm trước bị cừu gia đuổi giết, bị bức đến bước đường cùng, bị giết giãy chết, chỉ còn một hơi cuối cùng được chủ nhân Trần gia cứu hắn, từ đó về sau hắn liền ở lại Trần gia, ngoại nhân không còn nghe qua về Thạch Cảm Đương!
– Về sau chính là người của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói:
– Chỉ cần có công với Tẩy Nhan Cổ Phái, tương lai sẽ có tạo hóa.
Tuy Thạch Cảm Đương là hung nhân, nhưng mà trước mặt Lý Thất Dạ cũng không dám làm càn, tuy hắn được người ta gọi là hung nhân, chỉ sợ người hắn giết cả đời còn không bằng Lý Thất Dạ đồ sát tại Ma Bối Lĩnh, ngay cả Cổ Thánh cũng giết. Nếu như hắn xưng hung nhân thì Lý Thất Dạ chính là hung nhân vương.
Cho nên nghe Lý Thất Dạ nói thế, Thạch Cảm Đương thái độ rất cung kính.
Trần Bảo Kiều lần này tới đầu nhập vào Lý Thất Dạ, đồng thời cũng cho Lý Thất Dạ một tin tức, nàng nói với Lý Thất Dạ:
– Thánh Thiên giáo chỉ sợ sẽ chấp nối quan hệ với Thanh Huyền quốc gia cổ, nghe đồn trước đó Thánh Thiên Đạo Long Phi Thiên từng đi sứ Thanh Huyền quốc gia cổ. Lúc này Thánh Thiên giáo vội vã kết thành quan hệ thông gia với Bảo Trụ Thánh Tông, chỉ sợ sẽ liên hợp lực lượng, sau đó biểu hiện thực lực với Thanh Huyền quốc gia cổ, muốn làm thẻ đánh bạc lớn nhất.
Nói đến đây Trần Bảo Kiều cũng lo lắng nói ra:
– Nếu người Thánh Thiên giáo trèo quen hệ với Thanh Huyền quốc gia cổ, chỉ sợ là đối với ngươi, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái bất lợi. Có Thanh Huyền quốc gia cổ chỗ dựa, chỉ sợ Thánh Thiên giáo lực lượng thì càng đủ.”
– Chỉ là một Thanh Huyền quốc gia cổ mà thôi, không đủ nhìn.
Đối với tin tức này, Lý Thất Dạ cũng không kinh ngạc, bình tĩnh nói:
– Bọn chúng thức thời thì cứ việc làm bá chủ. Nếu không thức thời ngăn cản ta, quốc gia cổ nào cũng bị diệt!
Chỉ là Thanh Huyền quốc gia cổ! Lời nói thật nhẹ nhàng như chẳng thèm quan tâm, chuyện này khiến Trần Bảo Kiều im lặng, mở miệng diệt quốc gia cổ, đây không phải hung hăng càn quấy bình thường. Nhưng, chậm rãi nàng cũng thành thói quen Lý Thất Dạ hung hăng càn quấy, Lý Thất Dạ nói lời khí phách nhưng nàng cũng không cho rằng là khẩu xuất cuồng ngôn, cuồng vọng vô tri.
Trần Bảo Kiều đến Tẩy Nhan Cổ Phái đươc mấy ngày. Sau khi nàng ổn định tình huống, Lý Thất Dạ gọi nàng tới, nói với nàng nói:
– Ta có quy định, Sương Nhan cũng nói cho ngươi biết rồi, hôm nay, ngươi bắt đầu lại từ đầu, lập nhiều lời thề. Từ nay về sau ngươi đi theo tùy tùng ta. Ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp, bằng không cả đời ngươi phải tuân thủ lời thề, không tuân theo sẽ bị căn mệnh cắn trả.
– Ta không hối hận!
Trần Bảo Kiều nói:
– Ta dùng chân mệnh thề! Tuyệt không hối hận.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, Trần Bảo Kiều dùng chân mệnh thề! Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ nói ra:
– Ngươi trước luyện thể đi, vô thượng tiên thể chi thuật!
– Hậu thiên thân thể cũng có tiên thể chi thuật?
Trần Bảo Kiều nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì giật mình.
– Xuất phát từ ta tay, chính là tiên thể chi thuật.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Ngươi không cần tự coi nhẹ mình, Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể của ngươi nếu đại thành, sẽ không thua kém bất luận đại thành tiên thể nào cả! Tổ mẫu của ngươi từng có Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể khinh thường thiên địa thập phương đấy!
Trần Bảo Kiều động dung, không phải động dung vì thể chất của mình, mà là vì sau sau cùng của Lý Thất Dạ! Đại thành tiên thể. Xuất thân từ Bảo Trụ Thánh Tông nên nàng biết ý vị thế nào.
Tại Bảo Trụ Thánh Tông, đã từng có sư tổ đại thành thánh thể, vào thời đại của bọn họ, đại thành thánh thể gần như vô địch! Đã từng đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bởi vì thế cho nên thành lập Bảo Trụ Thánh Tông!
Về phần đại thành tiên thể, không cần nghĩ, muôn đời đến nay, người đại thành tiên thể đếm được trên đầu ngón tay, có người nói muôn đời đến nay, đại thành tiên thể không vượt qua năm người, cũng có người nói, đại thành tiên thể không vượt qua mười người.
Nếu như Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể của nàng đại thành, có thể sánh vai với đại thành tiên thể, đây là đáng sợ cỡ nào?
– Làm sao ngươi biết Trần gia tổ mẫu của ta là Phách Tẫn Tiên Thể đại thành?
Trần Bảo Kiều nhịn không được hỏi thăm, về phần này thì Trần gia căn bản cũng không có ghi lại, mà tổ tiên Trần gia có đại thành thánh thể, đây là chuyện ai cũng biết.
– Có một ngày, nếu ngươi có hậu đại, hậu đại sẽ biết ngươi là trời sinh Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể sao? Hậu đại sẽ biết ngươi lập chân mệnh thề sao?
Lý Thất Dạ nói.Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ nói lời này đã chấn động tâm hồn thiếu nữ Lý Sương Nhan! Ánh mắt động lòng người mang theo nét mê ly, không thể ngờ Lý Thất Dạ nói thế, thời điểm này, nàng nghĩ đã thực hiện chân mệnh thề! Nàng dùng chân mệnh lập lời thề, chẳng lẽ nói, Trần gia tổ mẫu cũng lập lời thề như thế?
– Chẳng lẽ Trần gia tổ mẫu của ta đã từng được cao nhân truyền thụ? Ngươi, ngươi chính là hậu đại của cao nhân!
Trần Bảo Kiều động dung. Nghĩ đến Lý Thất Dạ biết rõ nàng chính là Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể mà kẻ khác không biết, nghĩ đến Lý Thất Dạ lại nói ra bí mật bất truyền của Trần gia ra, thời điểm này Trần Bảo Kiều đã hiểu ra.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Là không phải, chuyện này không trọng yếu, sau khi ngươi tu hành thể thuật, ngươi lại tu công pháp, chờ tu thể thuật xong, lại tu luyện Bích Loa Tâm Pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái là được.
– Bích Loa Tâm Pháp?
Trần Bảo Kiều ngây ngốc, nhịn không được nói ra:
– Công pháp nhập môn của Tẩy Nhan Cổ Phái?
– Chớ xem thường tâm pháp này, nếu như ngươi có thể nắm giữ tất cả huyền ảo của tâm pháp này, đủ cho ngươi hưởng thụ cả đời.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Thể chất của ngươi khác người thường, ngươi sở tu dùng Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể làm cơ sở. Bích Loa Tâm pháp là công pháp đường hoàng chính đạo, về sau nó có thể kiêm dung tất cả sở học của ngươi, chỉ cần có Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể làm dựa vào, Bích Loa Tâm Pháp là công pháp kiêm dung tốt nhất, hiểu chưa?
Thấy Lý Thất Dạ trịnh trọng như thế, Trần Bảo Kiều cũng không hề nghi vấn quyền uy của Lý Thất Dạ! Thời điểm Lý Thất Dạ truyền thụ thể thuật cho nàng, tập trung tinh thần, nàng sợ bỏ qua một câu nửa chữ.
Sau khi Trần Bảo Kiều học thể thuật của Lý Thất Dạ thì nàng rung động, thời điểm này nàng hiểu vì sao Lý Thất Dạ tự tin như thế, nàng xuất thân Bảo Trụ Thánh Tông, nhìn thấy không ít thể thuật, hiện tại nghe Lý Thất Dạ truyền thụ thể thuật xong, mới hiểu được đây mới thật sự là vô thượng tiên thể thuật.
Thể Thư có nói thể thuật bắt nguồn cho tất cả! Nó cũng không chỉ có thập nhị tiên thể chi thuật, nó có căn nguyên tất cả thể thuật. Đương nhiên đây là Lý Thất Dạ tìm hiểu vô số tuế nguyệt, diễn biến trăm ngàn năm sau, lúc này mới hiểu rõ tất cả ảo diệu của Thể Thư!
Thập nhị tiên thể chi thuật, có thể nói chỉ là một bộ phận của Thể Thư, thập nhị tiên thể chi thuật, cũng chỉ là sau chữ đơn giản tới cực điểm.
Như tu luyện Trần Bảo Kiều Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể, đó là một bộ phận áo nghĩa khác trong Thể Thư! Hơn nữa, Trần Bảo Kiều Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể không có nằm trong thập nhị tiên thể chi thuật.
Chương 212: Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (3)
Nếu như mang thể chất chia làm thuộc tính là mười phần, như vậy thập nhị tiên thể chính là đến cực điểm! Nói thí dụ như Thái Dương Thể, chính là chí cương chí dương! Là dương thể chất mười phần.
Trần Bảo Kiều Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể cực kỳ hiếm thấy, trong mười phần thuộc tính thì âm, dương chiếm một, thanh, hồn chiếm một, đồ chiếm hai, cương chiếm bốn, nhu chiếm hai!
Chuyện này có ý nghĩa Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể thể thuật, âm dương, thanh, hồn áo nghĩa chỉ chiếm một phần, dương chữ áo nghĩa chiếm bốn phần, nhu chữ áo nghĩa chiếm hai phần!
Một loại thể chất lại chiếm sáu áo nghĩa, vượt qua toàn bộ sáu chữ chính là thể chất cực hiếm! Chính là vì như thế, cũng khiến cho Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể tuyệt thế hiếm thấy!
Sau khi Trần Bảo Kiều tu luyện Lý Thất Dạ truyền thụ thể chất cho nàng, nàng vô cùng rung động! Lần thứ nhất rốt cuộc nàng có cảm giác như cá gặp nước, thư thái không nói nên lời, huyết khí lao nhanh. Toàn thân phiêu phiêu dục tiên dục tửu!
Thời điểm này, Trần Bảo Kiều hiểu mình không có chọn sai, đây là lựa chọn trọng yếu nhất đời của nàng!
Trước đó Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể vẫn làm khó nàng, trên thực tế tư chất Trần Bảo Kiều cũng không kém. Tuy so ra còn kém Lý Sương Nhan, nhưng vẫn là người nổi bật, nhưng mà bị thể chất làm khó khăn, nàng trả giá bằng nhiều… Cố gắng, mới có được thu hoạch như người khác! Mặc dù như thế. Trần Bảo Kiều vẫn chăm chỉ tu hành, thậm chí còn chăm chỉ hơn bất cứ kẻ nào khác! Chính vì nàng trả giá bằng vô số mồ hôi và máu, cho nên nàng mới đạt tới Hào Hùng.
Hiện tại tu luyện từ đầu, tu luyện thể thuật thích hợp. Trần Bảo Kiều vẫn vô cùng chăm chỉ, tiến độ tu hành của nàng càng tăng mạnh.
Trần Bảo Kiều chăm chỉ, nàng cố gắng khiến người ta thán phục, Lý Sương Nhan cũng cảm khái nói:
– Xem ra ta phải cố gắng gấp bội rồi, bằng không thì ta cũng cảm thấy áp lực.
Với tư cách thiên tài như Lý Sương Nhan, nàng tu hành vẫn cố gắng, nhưng mà thấy Trần Bảo Kiều như vậy, Lý Sương Nhan đều cảm thấy không bằng …, cũng bội phục!
Trần Bảo Kiều tu luyện thể thuật có chút thành tựu, Lý Thất Dạ lúc này mới truyền thụ nàng “Bích Loa Tâm Pháp”, sau đó Trần Bảo Kiều lắng nghe Lý Thất Dạ thụ đạo, nàng vẫn rung động! Tâm pháp nhập môn bình thường, được Lý Thất Dạ truyền thụ thì trở nên bất phàm, hóa mục nát thành thần kỳ! Lúc này nàng cuối cùng hiểu vì cái gì Lý Thất Dạ truyền thụ cho mình “Bích Loa Tâm Pháp” .
Sau khi truyền thụ xong, tâm hồn thiếu nữ của Trần Bảo Kiều thật lâu không thể bình tĩnh, càng bất khả tư nghị nhìn qua Lý Thất Dạ, nhìn thiếu niên chừng mười sáu tuổi này, không thể tưởng tượng nổi nói:
– Ngươi thực chỉ là đệ tử bình thường của Tẩy Nhan Cổ Phái hay sao?
– Sai, là thủ tịch đại đệ tử.
Lý Thất Dạ nói.
Trần Bảo Kiều tức giận nhìn hắn một cái, nói ra:
– Vậy đại đệ tử có gì khác đệ tử bình thường chứ! Nếu là quốc gia cổ, thủ tịch đại đệ tử còn đáng giá, Tẩy Nhan Cổ Phái thủ tịch đại đệ tử chẳng có bao nhiêu ưu thế hơn so với đệ tử bình thường.
– Tiểu nha đầu biết rõ cái gì!
Lý Thất Dạ gõ đầu của nàng, nói ra:
– Còn nữa, không được làm thấp chủ nhân của mình, nếu không, coi chừng ta thu thập ngươi, biết không?
Chuyện này làm cho Trần Bảo Kiều đỏ mặt, nhịn không được thở phì phì trừng Lý Thất Dạ, nàng rõ ràng lớn hơn Lý Thất Dạ nhưng lại bị Lý Thất Dạ nhiều lần gọi là “Tiểu nha đầu “, đây là tức chết nàng!
Vưu vật mê người như thế, lúc này tỏa tư thái vũ mị khiến người ta suy nghĩ chập chờn, làm cho kẻ khác tim đập thình thịch, mà Lý Thất Dạ chỉ cười cười sau đó rời đi.
Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi, Trần Bảo Kiều vuốt chỗ bị Lý Thất Dạ gõ, trong khoảng thời gian ngắn ngẩn người. Nàng có thể nói là kim chi ngọc diệp, sắc đẹp vô song, bất luận là ở đâu đều là ánh trăng cho người ta vây quanh, vô số tuấn kiệt túm tụm, nàng cao cao tại thượng, hôm nay phải làm thị nữ cho Lý Thất Dạ.
Nhưng không biết cảm giác gì, nàng lại không bài xích cảm giác này, cũng không bài xích thân pâận này. Dường như ở bên cạnh làm thị nữ cho Lý Thất Dạ mới tự do tự tại, vô ưu vô lự, lúc này, nàng cuối cùng hiểu vì sao thiên kiêu chi nữ như Lý Sương Nhan lại cam tâm làm kiếm thị.
Sau khi Lý Thất Dạ tu đạo trong Tẩy Nhan Cổ Phái, cách thịnh yến Ma Bối Lĩnh chấm dứt một năm có thừa. Một ngày này đột nhiên trung tâm vực sinh ra một đại sự.
Đột nhiên trong trung tâm vực có tà khí trùng thiên, hào quang phóng lên trời, chìm trong hào quang có xuất hiện vô số quan tài cổ, quang tài cổ vang lên tiếng nhạc buồn khiến người ta bi thống! Trong bầu trời xa xôi có vô số cỗ hòm quan tài ngang dọc, có tiên dân bái tế, có thánh hiền nghẹn ngào, tràng diện vô cùng hùng vĩ, giống như tiên vương qua đời, thần hoàng hạ táng…
Người lần đầu tin nhìn thấy cảnh này, thoáng cái bị cảnh này làm rung động, mà nhiều người nhìn thấy lại kích động.
Biến hóa đột nhiên này khiến không ít người chú ý, đột nhiên phát sinh biến dị, rất nhiều lão quái vật cũng xuât thế.
Vào thời khắc này, có tồn tại cổ xưa mở hai mắt ra, tại Thanh Huyền quốc gia cổ, lão quái vật này hưng phấn.
Tại Chiến Thần Điện, có lão nhân đang bị bụi vùi lắp động đậy, mở mắt ra kích động không thôi, nhịn không được đứng lên, kinh động vô số môn đồ, bao nhiêu vương hầu Thánh Hoàng động dung.
Thậm chí ở hoang dã phương tây, Kiếm Thần thánh địa, người có sát khí trùng thiên đang ngỷ say trong quan tài ngồi dậy, đôi mắt như kiếm đâm thủng vòm trời, đều kích động thì thào tự nói:
– Ở kiếp này, có người trọng sinh sao?
Vào thời khắc này, Đông Bách Thành Thiên Đạo viện, nam thổ Tử Trúc Sơn đều nhao nhao có lão quái vật ngủ say trong quan tài đứng lên, có người thở dài, có người kích động, có người lạnh lùng, có người hưng phấn… Đây đều là những lão quái vật trong truyền thuyết, đều là lão bất tử chôn dưới đất vô số năm, không tới thời khắc diệt môn, những lão bất tử này sẽ không xuất hiện, nhưng mà hôm nay đột nhiên biến dị, nhao nhao kinh động bọn họ.
– Ở kiếp này, có thể sáng tạo kỳ tích sao? Có thể có người trọng sinh sao?
Có lão bất tử nhìn dị tượng trên trời, nhịn không được thì thào nói.
Thậm chí có lão bất tử trong mắt thèm thuồng, thì thào nói:
– Hoặc là, đây có thể là vĩnh sinh!
– U Minh Thuyền sắp xuất hiện!
Ngày hôm sau trung tâm vực có tin tức quét qua như gió bão, tin tức này trước lan ra ở trung tâm vực, sau đó tin tức này truyền khắp bắc đại dương mênh mông, nam xích địa, tây hoang dã, đông bách thành!
Sau thời gian rất dài, tin tức này truyền khắp thiên hạ.
Trung tâm vực các đại giáo cương quốc cường đại, thậm chí là đế thống tiên môn thu được tin tức, vừa nhận được tin tức thì các tông môn, thánh tông bí phái chưởng môn hoàng chủ gì đó đều động dung.
Đặc biệt là một ít lão quái vật sắp chết càng đứng ngồi không yên, thoáng cái đứng lên, động dung nói:
– U Minh Thuyền tới, phải nhanh đi thôi!
U Minh Thuyền xuất thế, tin tức này nổ tung cả trung tâm vực, cơ hồ tất cả môn phái đều biết rõ, trong một tháng ngắn ngủi truyền ra khắp mỗi góc của trung tâm vực, bất luận là tu sĩ môn phái hay tán tu, đều bàn về U Minh Thuyền.
Chương 213: U Minh Thuyền xuất thế (1)
Người trong nhân hoàng giới có truyền lưu một câu: U Minh xuất, trọng sinh lên. Thiên lộ hiện, tâần thạch khai
U Minh Thuyền là tồn tại vô cùng thần bí. Trong nhân hoàng giới, bất luận tu sĩ gì nếu bàn về U Minh Thuyền, đều hiếu kỳ về nó.
Với tư cách tu sĩ nhân hoàng giới, hoặc là có người cả đời đều không thấy được U Minh Thuyền, nhưng mà, trong cả đời chỉ có một cơ hội đi vào thiên cổ thi địa.
Thiên cổ thi địa, trong truyền thuyết viễn cổ nó là một trong mười hai nơi chôn chất trên thế gian! Tại nhân hoàng giới mà nói, thiên cổ thi địa là không có ý nghĩa.
Mười hai chỗ chôn cất, chôn cất chỉ là tử ý! Trên thế gian không biết bao nhiêu người, không biết bao nhiêu tu sĩ đều hy vọng có một ngày đi vào thiên cổ thi địa.
Thiên cổ thi địa, ở trung tâm vực được người ta gọi là nghĩa địa lớn nhất! Ở chỗ này, không biết mai táng bao nhiêu đại nhân vật, đương nhiên, về phần hạng người vô danh thì không rõ.
Truyền thuyết thiên cổ thi địa này an táng rất nhiều xác ướ đại nhân vật, cho tu sĩ vô danh, từ Thánh Hoàng tới đại hiền, thậm chí đã từng có đồn đãi trong thiên cổ táng địa này có chôn cất cả tiên đế!
Truyền thuyết này là thật là giả, không người nào biết được. Nhưng mà với tư cách là một trong mười hai nghĩa địa như thiên cổ táng địa, đây là nghĩa địa lớn nhất trung tâm vực, có rất nhiều tu sĩ thọ nguyên sắp chết đều tiến vào trong thiên cổ thi địa, tìm một phong thuỷ bảo địa sau đó mai táng mình vào trong đó.
Về phần thiên cổ thi địa, có quá nhiều truyền thuyết, hấp dẫn người ta nhất chính là trọng sinh, sống cả đời.
Trong nhân hoàng giới có một truyền thuyết như vậy, nếu như có thể mai táng mình trong phong thủy bảo địa của thiên cổ táng địa, sẽ có cơ hội trọng sinh, thậm chí là có cơ hội vĩnh sinh.
Về phần cái gọi là phong thuỷ bảo địa, ai cũng không nói rõ ràng, bởi vì phải là phong thủy bảo địa nào mới có thể giúp người ta trọng sinh, chuyện này hoàn toàn là dựa vào vận khí. Trên thực tế ngàn trăm vạn năm qua đi, đã có vô số đại nhân vật mai táng trong thiên cổ thi địa, cho dù là phong thủy bảo địa có thể trọng sinh cũng đã sớm bị người ta chiếm lấy rồi.
Nhưng mà đối với mỗi một đời người mà nói, thiên cổ thi địa vẫn có một hy vọng, chính là U Minh Thuyền trong truyền thuyết!
Truyền thuyết, vào mỗi thời đại đều có lưu truyền thuyết pháp minh hà sẽ tiến ra dũng mãnh dưới đất thiên cổ thi địa, thời điểm mình hà xuất hiện sẽ có từng chiếc từng chiếc U Minh Thuyền đi theo minh hà ra ngoài, cuối cùng nhất, một chiếc giống như U Minh Thuyền sẽ theo minh hà tiến vào nơi sâu nhất của thiên cổ táng địa!
Nếu người sắp chết bò lên được U Minh Thuyền, mai táng mình bên trong, nếu như có thể ngồi vào trong U Minh Thuyền, nói không chừng có thể kéo dài tuổi thọ, thậm chí là trọng sinh sống lại cả đời.
Loại chuyện này nghe qua thì hoang đường, trên thực tế, muôn đời đến nay đúng là có người leo lên U Minh Thuyền. Cuối cùng đã kéo dài thọ nguyên, thậm chí là trọng sinh sống cả đời!
Chính vì thế với người sắp chết mà nói, thiên cổ thi địa, U Minh Thuyền tràn ngập hấp dẫn. Quản chi là tu sĩ, quản chi mạnh mẽ như Thánh Hoàng. Vô địch như đại hiền, kết quả cuối cùng là sẽ chết, giống nhau sợ một ngày sẽ hóa thành đất vàng, cho nên đi đến một bước này. Thiên cổ thi địa, U Minh Thuyền đã cho người sắp chết một cơ hội, đặc biệt là lão quái vật trong đại giáo cương quốc, càng muốn hy vọng bò lên U Minh Thuyền, đạt được trọng sinh!
– Ở kiếp này, ta có thể đánh bạc trọng sinh!
Rốt cuộc những lão bất tử sắp hết thọ nguyên không ngừng xuất hiện. Cuối cùng vô cùng kích động nói ra.
Trong khoảng thời gian ngắn, trung tâm vực thậm chí là Chỉnh Nhân Hoàng Giới đều sôi trào lên, thiên cổ thi địa, U Minh Thuyền trở thành chủ đề của tất cả mọi người, cùng lúc đó, trong các nơi trong thiên hạ có đạo đài mở ra, có rất nhiều cường giả tiến vào thiên cổ táng địa.
Rất nhanh, tin tức có liên quan tới thiên cổ thi địa và tin tức liên quan tới U Minh Thuyền truyền vào trong Tẩy Nhan Cổ Phái.
Nghe được tin tức này hưng phấn nhất chính là Nam Hoài Nhân, hắn hưng phấn đi tìm Lý Thất Dạ nói ra:
– Đại sư huynh. Nghe nói thiên cổ thi địa có vô số đại hiền mai táng trong đó, vật bồi táng của bọn họ chính là thiên địa tiên trân, hắc hắc, hiện tại thiên hạ các đại nhân vật đều tiến vào trong thiên cổ thi địa. Chúng ta có nên đi theo sau, tìm kiếm thiên địa tiên trân hay không?
– U Minh Thuyền xuất hiện!
Lý Thất Dạ híp hai mắt, căn bản không đi nghe Nam Hoài Nhân nói chuyện, thì thào nói:
– Trọng sinh nha, ở kiếp này ai có thể trọng sinh đây?
U Minh Thuyền kéo dài diên thọ, thậm chí là trọng sinh, đó không phải là nghe nhầm đồn bậy, đây là thật, Lý Thất Dạ cũng đã tận mắt nhìn thấy có người trọng sinh sống lại!
– Hắc, Đại sư huynh, chúng ta có nên dẫn người đi vào thiên cổ thi địa nhặt bảo vật không?
Nam Hoài Nhân hưng phấn nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lúc này mới chậm rãi nhìn qua Nam Hoài Nhân, nói ra:
– Nhặt bảo vật? Chỉ bằng ngươi? Tùy tiện một thi thể cũng có thể xé nát ngươi đấy.
– Hắc, có sư huynh thì đi nơi nào ta cũng không sợ.
Nam Hoài Nhân mày dạn mặt dày, đối với Lý Thất Dạ hắn sùng bái tới mù quáng.
– Cho dù có đi, ta cũng không dẫn ngươi theo!
Lý Thất Dạ tức giận nói.
Nam Hoài Nhân gượng cười nói:
– Hắc, Đại sư huynh, ngươi cũng không quan tâm mang theo một người đâu, hắc, nếu quả thật đi thì phải mang theo ta đấy.
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, lắc đầu nói ra:
– Cho dù ta thật sự đi, cũng sẽ không mang ngươi. Thiên cổ thi địa còn đáng sợ hơn Ma Bối Lĩnh nhiều lắm, chỗ kia không phải ai cũng có thể đi! Ngươi đạo hạnh không tệ, nhưng mà thể chất của ngươi một khi nhiễm thi khí, nhẹ thì nằm trên giường vài năm, nặng sẽ biến thành địa thi!
– Biến thành địa thi —
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Nam Hoài Nhân sởn hết cả gai ốc, cũng co đầu rụt cổ, cảm giác sau lưng lạnh buốt, nhịn không được biến sắc nói:
– Nghe nói địa thi và cương thi không có gì khác nhau, là quái vật không ăn uống.
– Có khác nhau, địa thi là có sinh mạng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Vận khí tốt một chút nói không chừng sẽ có một chút ý thức, tìm một nơi phong thuỷ bảo địa vùi mình xuống, chờ đợi trăm ngàn năm sau là có thể trọng sinh.
– Mẹ ơi, ta mới không cần như vậy, ta bây giờ sống rất tốt, cũng không muốn biến thành thi thể chôn vùi xuống đất.
Nam Hoài Nhân biến sắc, không dám bàn về chuyện đi thiên cổ táng địa, sau đó vội vàng rời khỏi.
Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ nhìn qua chân trời xa xa, nhìn qua khu vực thiên cổ thi địa và trầm mặc!
Thiên cổ thi địa, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, một trong mười hai nơi táng địa, nơi chôn thây, thiên đường của người chết, bao nhiêu tu sĩ đều ham muốn nơi này a.
Khi hắn là âm nha, trong trăm ngàn năm qua hắn nhiều lần đi vào thiên cổ thi địa, thậm chí có thể nói tiến vào thiên cổ thi địa mấy lần thì hắn còn không nhớ rõ.
Chương 214: U Minh Thuyền xuất thế (2)
Thiên cổ thi địa, nói nó hung hiểm, lại không hung hiểm, nói không hung hiểm lại vô cùng hung hiểm, cho dù là tiên đế đích thân tới cũng không nhẹ nhõm đi vào nơi sâu nhất.
Vào thiên cổ thi địa, chú ý nhất chính là xem ngươi đi vào làm cái gì, sâu nhất trong thiên cổ thi địa, đừng nói là đại hiền, cho dù là tiên đế cũng không dễ dàng đi vào, chỗ đó đại hiền đi vào là tìm chết.
– Muốn đi vào?
Tại Lý Thất Dạ ngẩn người trầm mặc, Trần Bảo Kiều đã đi tới bên cạnh hắn, nàng cũng nghe nói tin tức liên quan tới thiên cổ thi địa, thấy Lý Thất Dạ nhìn qua khu vực thiên cổ thi địa mà ngẩn người, nàng đi lên hỏi.
Đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ, Trần Bảo Kiều cũng chậm rãi quen suy nghĩ của Lý Thất Dạ, quen với tư cách của hắn.
– Đi, đi xem đi.
Lý Thất Dạ cuối cùng gật đầu nói:
– Thiên lộ hiện, thần thạch mở! Chỗ đó ta phải đi một chuyến.
Thiên cổ thi địa, nơi đó có thứ hắn muốn!
Trên thực tế nơi đó có một món đồ ăn thèm muốn đã lâu, hắn từng cho người đi qua, đáng tiếc cuối cùng vẫn không có thành công, hắn từng có ý định tự mình đi vào một chuyến.
– Chỗ đó cũng có đồ thích hợp với ngươi.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua Trần Bảo Kiều nói ra.
Tuy Trần Bảo Kiều thiên phú không bằng Lý Sương Nhan, tính tình nóng bỏng cương liệt, nhưng mà nàng là nữ hài vô cùng chăm chỉ và nghiêm túc, cố gắng và chăm chỉ của nàng trên con đường tu đạo chưa từng thua kém kẻ nào, ngay cả Lý Sương Nhan đều cảm thấy không bằng …, điểm này Lý Thất Dạ cũng thưởng thức.
– Thiên cổ thi địa, nghe nói là nơi cương thi đầy đất, càng có vô số địa thi, bá chủ chiếm giữ phong thủy bảo địa càng đáng sợ. Nơi này chúng ta không nên tiến vào, không cẩn thận sẽ biến thành địa thi.
Trần Bảo Kiều động dung nói:
– Chúng ta có thể đi sao?
– Đi vào cần kỹ xảo, trừ phi ngươi cường đại tới mức không hợp thói thường, nếu không muốn cưỡng ép đi vào, đi được vạn dặm là khó hơn lên trời, càng đừng nói bước vào phong thủy bảo địa của những bá chủ kia.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ tự tin như thế, Trần Bảo Kiều không nói cái gì, nàng là thị nữ, đương nhiên sẽ nghe theo Lý Thất Dạ quyết định.
Khi Lý Thất Dạ tính toán lúc nào tiến vào thiên cổ thi địa, Lý Sương Nhan tìm tới tận cửa.
– Cửu Thánh Yêu Môn nhận được mua bán, không biết ngươi có hứng thú đi làm hay không?
Lý Sương Nhan đi thẳng vào vấn đề.
– Mua bán như thế nào? Có quan hệ tới thiên cổ thi địa sao?
Lý Thất Dạ híp mắt nhìn qua Lý Sương Nhan nói ra.
Lý Sương Nhan gật đầu nói:
– Vâng, có một người muốn chôn cất trong U Minh Thuyền. Sư phụ ta muốn tiếp mua bán này, chuyện mua bán này cực kỳ trọng yếu với Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mà loại mua bán này sư phụ ta không có biện pháp làm, cho nên liền nghĩ đến ngươi, hắn cho rằng ngươi có thể sáng tạo ra kỳ tích.
– Người hợp tác là ai?
Lý Thất Dạ nhìn qua Lý Sương Nhan nói ra:
– Không có ngươi đề cử, chỉ sợ Cửu Thánh Yêu Môn các ngươi không chủ động như vậy.
Lý Sương Nhan cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:
– Ta từng đề cập qua với sư tôn, nếu người nào có thể hoàn thành chuyện này, không phải ngươi không ai hơn, cho nên sư tôn muốn hỏi ngươi nguyện ý tiếp chuyện mua bán này hay không?
– Là ai muốn chôn cất trong U Minh Thuyền?
Lý Thất Dạ híp mắt, từ từ hỏi.
– Người Chiến Thần Điện!
Lý Sương Nhan chi tiết nói:
– Có thể nói, ngươi nói là cực kỳ trọng yếu với Cửu Thánh Yêu Môn, nếu hắn chôn cất trong U Minh Thuyền thành công, đối với ngươi, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ sợ có chỗ tốt cực lớn.
– Đám lão đầu của Chiến Thần còn chưa từ bỏ ý đồ a.
Lý Thất Dạ nghe vậy từ từ nói:
– Năm đó lão quỷ kia chôn cất thành công, đám lão đầu sau này như bị điên lên, đáng tiếc, về sau bọn họ chưa từng có người nào thành công qua.
– Chiến Thần Điện có người thành công chôn cất trong thiên cổ thi địa?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, Lý Sương Nhan động dung.
– Chính xác mà nói, bọn họ đã từng có lão quỷ thành công trọng sinh qua, sau khi thành công đã sống cả đời.
Lý Thất Dạ thong dong nói:
– Chỉ tiếc, lão đầu vận khí kém một chút, bằng không thì hắn hai đời sẽ trở thành tiên đế rồi.
– Không phải phục sinh.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Lão quỷ kia chỉ còn một hơi, hắn cũng không biết đã phục dụng qua bao nhiêu linh dược diên thọ, chỉ cần là thứ có thể tăng tuổi thọ thì hắn đều nếm qua rồi. Sống tạm trong thời gian rất dài. Đến cuối cùng thọ dược, tiên thảo gì đó đều mất hiệu lực với hắn, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ, mang mình chôn cất trong thiên cổ thi địa, cuối cùng hắn đã thành công, đã trọng sinh.
– Lại sống cả đời, đây là ý vị thế nào?
Lý Sương Nhan hỏi.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Lại sống cả đời, giống như được sinh ra lần nữa, khí huyết sẽ trẻ nhất, thọ nguyên trẻ tuổi nhất, nhưng mà đạo cơ, công pháp, trí nhớ lại không thay đổi chút nào. Giống như ngươi vừa sinh ra là có trí nhớ của kiếp trước.
– Thật sự có thể sống lại cả đời?
Nghe được chuyện không thể tưởng tượng nổi, Lý Sương Nhan biến sắc, hai chữ nghịch thiên còn không đủ hình dung chuyện này, đây là đại nghịch thiên ý, đi ngược thiên đạo, chuyện này ông trời sẽ không cho phép.
– Có thể, nhưng mà, tỷ lệ nhỏ bé tới mức có thể bỏ qua! Có thể nói, có thể sống lại là chuyện cực kỳ may mắn, cũng là một loại bất hạnh.
Lý Thất Dạ khoan thai nói.
Trong khoảng thời gian ngắn Lý Sương Nhan lại ngẩn ngươiif, đối với một nhân vật nghịch thiên mà nói, nếu như có thể sống lại thì có ý vị thế nào? Chính là lúc trước không chịu tải thiên mệnh, mà kiếp này có thể chịu tải thiên mệnh, sống lại cả đời, tất cả có thể có được tất cả trí nhớ lúc trước, vốn liếng vô song.
Thời điểm này Lý Sương Nhan mới chính thức lĩnh ngộ vì sao những lão quái vật sắp chết kia lại chạy như vịt tới thiên cổ thi địa!
– Ngươi tiếp mua bán này sao?
Cuối cùng nhất, Lý Sương Nhan hỏi, nàng không hỏi Lý Thất Dạ vì cái gì biết rõ chuyện này.
– Ta muốn gặp sư phụ ngươi.
Lý Thất Dạ chỉ nói câu này với Lý Sương Nhan, Lý Sương Nhan không nói hai lời đi an bài cho Lý Thất Dạ.
Ngày hôm sau, Lý Sương Nhan vì ơở đạo đài cho Lý Thất Dạ, mở đạo môn nối thẳng tới Cửu Thánh Yêu Môn. Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan bước vào đạo môn, truyền tống đến Cửu Thánh Yêu Môn.
Lúc này đại trưởng lão Cửu Thánh Yêu Môn tự mình đi ra nghênh tiếp Lý Thất Dạ, hơn nữa lúc này Lý Thất Dạ đến Cửu Thánh Yêu Môn cũng ít xuất hiện, hắn chỉ gặp Cửu Thánh Yêu Môn Luân Nhật Yêu Hoàng, không gặp những người khác.
Luân Nhật Yêu Hoàng, Cổ Ngưu cương quốc Yêu Hoàng, chưởng môn Cửu Thánh Yêu Môn! Thậm chí là hoàng giả cực kỳ có tư cách ở trung tâm vực! Trong tu sĩ cùng thế hệ, hắn có thể nói là có thiên phú và tiền đồ vô lượng nhất.
Trong thời đại đạo gian, Luân Nhật Yêu Hoàng vào lúc rất trẻ đã thành tựu chân nhân, đây là thành tựu cực kỳ khó lường, đến ơhôm nay, Luân Nhật Yêu Hoàng đạo hạnh thế nào người ta không biết.
Chương 215: U Minh Thuyền xuất thế (3)
Luân Nhật Yêu Hoàng tự mình nghênh đón Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ tiến vào cửa điện đã nghe được tiếng cười hào sảng, hắn bước nhanh ra đón Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:
– Đợi Lý công tử tới lần hai, ta chờ thật lâu.
Luân Nhật Yêu Hoàng nhìn bộ dáng chỉ mới bốn mươi, to lớn cao ngạo hùng tráng, nhưng mà thân hình có khí chất văn nhã, cũng không phải người tục tằng. Nghe đồn Luân Nhật Yêu Hoàng chính là hổ yêu đắc đạo, nhưng mà trên người của hắn không có một tia khí tức hung thú nào! Nói hắn là Yêu Hoàng, càng giống nhân hoàng hơn.
Luân Nhật Yêu Hoàng bước nhanh tới trước, long hành hổ bộ. Cử chỉ và tư thái không thể chỉ trích, có hào khí thống ngự thiên quân vạn mã, nhưng mà hắn nghênh đón Lý Thất Dạ lại rất hòa ái, cực kỳ có mị lực và hảo cảm!
Luân Nhật Yêu Hoàng mời Lý Thất Dạ vào trong đại điện. Tôn sùng là khách quý, với tư cách Yêu Hoàng thì hắn cũng không rục rè gì, cũng không bày giá đỡ lớn. Cùng ngồi chung với Lý Thất Dạ, chuyện này đủ nhìn thấy hắn trọng thị Lý Thất Dạ cỡ nào.
Sau khi mọi người lui ra, trong điện chỉ có Lý Thất Dạ cùng Luân Nhật Yêu Hoàng, Lý Thất Dạ đi thẳng vào vấn đề, nói ra:
– Nghe nói Yêu Hoàng muốn đi dẫn người Chiến Thần Điện?
– Chuyện này ta chỉ có thể nhịn.
Luân Nhật Yêu Hoàng lắc đầu cười khổ một tiếng, nói ra:
– Thiên cổ thi địa, hung địa muôn đời. Trăm ngàn năm qua, bao nhiêu đại hiền, bao nhiêu thế hệ vô địch đã chôn cất trong đây. Mỗi thời đại đều có không biết bao nhiêu đại nhân vật muốn leo lên U Minh Thuyền, hy vọng có thể kéo dài tuổi thọ, thậm chí là trọng sinh, nhưng mà người thành công không có bao nhiêu người! Chút năng lực của ta so sánh với tiên hiền đã không có ý nghĩa.
– Nhưng ngươi muốn tiếp sinh ý này.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói.
Luân Nhật Yêu Hoàng cười rộ lên, nhìn qua Lý Thất Dạ, mắt hổ tinh quang, nói ra:
– Lão nhân ta không dám tiếp sinh ý này, nhưng mà ta tin tưởng Lý công tử có thể làm.
– Yêu Hoàng lại làm sao biết ta có thể đi vào?
Lý Thất Dạ nhíu mày, hỏi lại.
– Trực giác!
Luân Nhật Yêu Hoàng nói thẳng:
– Trực giác nói cho ta biết, Lý công tử nhất định có thể làm, trực giác của ta ít khi sai lầm.
– May mắn ngươi không phải nữ nhân.
Lý Thất Dạ lắc đầu.
Mà Luân Nhật Yêu Hoàng không kỳ quái gì, cười ha ha cho qua. Cười thật lâu sau Luân Nhật Yêu Hoàng trang trọng nói:
– Chiến Thần Điện từng muốn tìm nhiều người làm chuyện này, nhưng ta lại tiếp nó.
– Ta cũng hiếu kỳ, Cửu Thánh Yêu Môn rốt cuộc là đặt cược cái gì, vậy mà có thể làm cho Chiến Thần Điện mang chuyện này cho các ngươi làm. Bản thân Chiến Thần Điện cũng không có nắm chắc chuyện này đấy, về phần những người khác, trên cơ bản không ôm hy vọng.
Lý Thất Dạ cười nói.
Chiến Thần Điện, cường đại cở nào, truyền thuyết Chiến Thần Điện xây dựng vào thời đại hoang mãng, vô số tiên hiền nhân tộc xuất thân từ đây, nói ra không chút khoa trương, nhân tộc cường đại có quan hệ không nhỏ tới Chiến Thần Điện.
Chiến Thần Điện tại trung tâm vực thậm chí vượt qua cả Chỉnh Nhân Hoàng Giới, địa vị của bọn họ vô cùng siêu nhiên! Trong trung tâm vực, nếu Thanh Huyền quốc gia cổ là tồn tại cường đại cỡ nào, nhưng mà nếu như Chiến Thần Điện nhúng tay, Thanh Huyền quốc gia cổ cũng phải kiêng kỵ ba phần!
Ngay cả Chiến Thần Điện cũng không có một chút nắm chắc bò lên U Minh Thuyền, bọn họ chỉ là người ngoài làm sao làm được, đây chẳng qua đang gửi hy vọng vào kỳ tích sao?
– Chiến Thần Điện nếm thử không ít, nhưng chưa từng thành công qua, cho nên lúc này Chiến Thần Điện muốn đánh cuộc một phen, mang chuyện này giao cho người ngoài làm.
Luân Nhật Yêu Hoàng nói ra. Hắn cũng không dám trực tiếp nhận sinh ý này.
Trên thực tế, chuyện này làm sao dễ dàng, đối với quái vật khổng lồ như Chiến Thần Điện mà nói, có thể mang chuyện này đưa ra cho người ngoài làm, người ngoài cũng có tư cách tin phục Chiến Thần Điện.
Mặc dù nói đây là sinh ý, nhưng mà Cửu Thánh Yêu Môn nếu đón sinh ý này, chỉ sợ phải áp bảo vật lên trước, dùng bày ra mình có tin tưởng làm thành sinh ý này.
Thử nghĩ một chút, Chiến Thần Điện là tồn tại bực nào, Cửu Thánh Yêu Môn có thể tranh thủ sinh ý này, cái kia chỉ sợ đã áo lên tiên vật kinh thiến, thậm chí là đế vật.
– Sau Mộ chiến thần, Chiến Thần Điện vẫn muốn cho đám lão quỷ sống lại.
Lý Thất Dạ cười rộ lên. Hắn cũng không hỏi Luân Nhật Yêu Hoàng làm thế nào tiếp sinh ý này.
– Lý công tử cũng biết chuyện Mộ chiến thần?
Luân Nhật Yêu Hoàng động dung! Mộ chiến thần đã từng là một trong những tồn tại cường đại nhất của Chiến Thần Điện, vào thời đại đó là cự đầu không thể khiêu chiến.
Mộ chiến thần đã từng sống lại ở thiên cổ thi địa, chính là vì như thế, Chiến Thần Điện vẫn ngóng trông vào kỳ tích thứ hai, nhưng mà chưa từng thành công qua.
Lý Thất Dạ chỉ là cười trừ, không có trả lời Luân Nhật Yêu Hoàng. Mộ chiến thần trọng sinh sống lại, sao hắn không biết chứ?
Lý Thất Dạ mặc dù không có trả lời, nhưng mà Luân Nhật Yêu Hoàng chấn động tinh thần, hắn hiểu được chính mình rốt cục tìm đúng người!
– Lý công tử, vị đại nhân này của Chiến Thần Điện đối với Chiến Thần Điện mà nói, là cực kỳ trọng yếu, đối với Cửu Thánh Yêu Môn ta mà nói, cũng cực kỳ trọng yếu. Đương kim Chiến Thần Điện Trú Ngoại trường lão chính là đệ tử cách đời của ông ta, nếu làm thành sinh ý này, Chiến Thần Điện đối với Cửu Thánh Yêu Môn, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ có được ý nghĩa không tầm thường.
Luân Nhật Yêu Hoàng trang trọng nghiêm túc nói ra.
– Xem ra Yêu Hoàng được ủng hộ của Chiến Thần Điện không ít.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Luân Nhật Yêu Hoàng cũng không giấu diếm, hắn trịnh trọng gật đầu nói ra:
– Ta còn trẻ đã được Chiến Thần Điện Trú Ngoại trường lão thưởng thức, mới khai nhãn giới. Cũng có Trú Ngoại trưởng lão ủng hộ, ta mới có thể trao đổi ” Ngọc Thanh Thánh Tâm Thuât ” từ Chiến Thần Điện ra.
Thể thuật của Lý Sương Nhan xuất phát từ Chiến Thần Điện, với tư cách thánh thể thể thuật, có thể nói là báu vật vô giá, Cửu Thánh Yêu Môn có thể đổi ra thể thuật này từ Chiến Thần Điện, chuyện này không chỉ Cửu Thánh Yêu Môn dùng vật kinh thế để đổi, hơn nữa giao dịch như thế cho dù là ai đi cũng khó làm, Luân Nhật Yêu Hoàng có thể làm được giao dịch này cũng nói rõ hắn được Chiến Thần Điện tín nhiệm.
– Yêu Hoàng cùng Chiến Thần Điện có hiệp nghị thế nào?
Lý Thất Dạ hỏi.audio coi am
Luân Nhật Yêu Hoàng cười khổ một tiếng, lắc đầu, nói ra:
– Hiệp nghị cụ thể còn chưa định ra, ta chờ Lý công tử nói một câu! Lần giao dịch này Cửu Thánh Yêu Môn ta không thu chỗ tốt gì, tất cả tiền lời sẽ quy cho Lý công tử.
– Các ngươi đổi lấy Chiến Thần Điện ủng hộ.
Lý Thất Dạ cười cười, lợi hại trong đó hắn nhìn ra được.
Luân Nhật Yêu Hoàng cười khổ một tiếng, nói ra:
– Lý công tử cũng hiêu ra, ta và Thánh Thiên Giáo nhân hoàng là bạn cũ, nếu như Thánh Thiên giáo thực trèo quan hệ với Thanh Huyền quốc gia cổ, Cửu Thánh Yêu Môn của ta cũng có áp lực lớn.