1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 42 [Chương 206 đến Chương 210]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 42 [Chương 206 đến Chương 210]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 206: Tám phương yên lặng (2)

Cuối cùng bảo thánh nhân hoàng trầm giọng nói:

– Việc này ngươi nghe được tiếng gió gì, có thể cùng tiến thoái với Thanh Huyền thiên tử, đây là chuyện tốt. Ngươi tạm thời không cần quan tâm chuyện Tẩy Nhan Cổ Phái, ta phái ngươi đi sứ tới Thanh Huyền quốc gia cổ, xem có thể kết minh với Thanh Huyền quốc gia cổ hay không! Nếu như Thanh Huyền quốc gia cổ có thể kết minh! Chỉ cần có Thanh Huyền quốc gia cổ klamf chỗ dựa cho chúng ta, tại trung tâm vực, không có gì phải sợ! Hừ, cho dù Cửu Thánh Yêu Môn muốn đỡ cho Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng tự tìm đường chết!

Nói đến đây, hai mắt của hắn có sát ý tăng vọt..

– Con ta —

Tại Giang Tả thế gia, càng có người kêu thảm một tiếng vô cùng thê lương, sau khi nhận được tin tức, Giang Tả thế gia bị đau thương bao phủ.

Giang Tả thế gia không chỉ chết Giang Tả Hầu, còn chết Giang Tả Thiết Y cường nhân hung ác, còn có hơn ngàn tinh nhuệ, đối với cả Giang Tả thế gia mà nói, tổn thất này quá thảm trọng, đặc biệt là thế hệ trẻ bị diệt, Giang Tả thế gia lúc này khó mà khôi phục nguyên khí.

– Tẩy Nhan Cổ Phái, một ngày nào đó, Giang Tả thế gia của ta sẽ đồ diệt các ngươi!

Cuối cùng nhất, gia chủ Giang Tả thế gia oán hận nói một câu.

Hôm nay truyền nhân Giang Tả thế gia là Giang Tả Hầu lại chết trong tay đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, làm cho Giang Tả thế gia nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đồ diệt Tẩy Nhan Cổ Phái!

Trong Tẩy Nhan Cổ Phái, Lý Thất Dạ đang ngồi trong phòng, mệnh cung của hắn hiện tại mở ra, hai mệnh cung chìm nổi trên đỉnh đầu, hai mệnh cung, một lớn một nhỏ, lớn là chủ mệnh cung, nhỏ là thứ mệnh cung.

Thứ mệnh cung chính là do Lý Thất Dạ mở mệnh cung mới, thời điểm Tích Cung Cảnh đại viên mãn, Lý Thất Dạ thành công mở mệnh cung thứ hai.

Lúc này trong chủ cung của Lý Thất Dạ thì chân mệnh đã nhắm lại, hấp thu thiên địa tinh khí, Côn Bằng không ngừng luyện hóa thiên địa tinh khí, trúc tạo đạo cơ.

Mà vào lúc này thọ luân của Lý Thất Dạ chuyển động, huyết khí như nước sông đổ vào biển, một vòng lại một vòng luyện hóa khí huyết, ngưng tụ thành thọ huyết, chất chứa trong thọ luân.

Hiện tại Lý Thất Dạ đã tới Trạng Thọ Cảnh, trên thực tế thời điểm ở Ma Bối Lĩnh thì hắn đã bước vào cảnh giới này rồi, hơn nữa hiện tại hắn đã tiếp cận Tráng Thọ Cảnh nhị thành.

Tráng Thọ Cảnh tổng cộng có ba tầng, từ thấp đến cao theo thứ tự là: một tôi bảo; hai tụ hoa; ba kiêu thọ luân!

Trong cấp độ tôi bảo, chính là rèn luyện khí huyết của mình thành thọ bảo, chỉ cần tu sĩ đạt tới cảnh giới này đều phải có được thọ bảo của mình, bất luận là kế thừa hay là dùng vòng tuổi của mình tế luyện mà thành.

Tu sĩ tới tầng thứ này, bất luận ngươi xuất thân từ môn phái nhỏ hay môn phái lớn, bất luận như thế nào đều phải có được thọ bảo thuộc về mình, trước đó có thể không có. Nhưng mà từ sau khi lên cảnh giới này không thể không có, nếu không, không có thọ bảo trợ giúp, rèn luyện thọ huyết sẽ chậm hơn người khác rất nhiều.

Cho nên tu sĩ môn phái nhỏ trong tình huống không có biện pháp chỉ có thể dùng vòng tuổi rẻ nhất luyện thành thọ bảo, chờ một ngày nào đó mình cường đại sẽ đổi thọ luân. Ít nhất thay thế thọ luân còn trả giá thấp hơn thay thế thiên mệnh chân khí nhiều.

Lý Thất Dạ sớm có được thọ bảo, thọ bảo của hắn là âm dương huyết hải, trên thực tế thời điểm còn chưa bước vào cấp độ tôi bảo đã có rồi, trước đó Lý Thất Dạ đã sớm tế luyện âm dương huyết hải nhiều lần. Cho nên Lý Thất Dạ dễ dàng vượt qua cấp độ tôi bảo.

Mà ở cấp độ tụ hoa là thu nạp thiên địa tinh khí, cường tráng tinh nguyên huyết khí, sau đó rèn luyện thành thọ huyết! Đối với tu sĩ mà nói, huyết khí cũng tốt, thiên địa tinh hoa cũng được, cũng không phải tồn tại chung cực, thọ huyết mới là tồn tại tối chung cực. Thọ huyết không chỉ ẩn chứa tuổi thọ tinh hoa của một người. Cũng ẩn chứa thiên địa tinh hoa rèn luyện mà thành.

Trong tu sĩ có một câu nói: nếu như ngươi hao hết giọt thọ huyết cuối cùng, vậy ý nghĩa ngươi cách tử vong thật gần!

“Nguyệt Qua Dương Luân Công” ở phương diện luyện thọ huyết rất cường đại, có âm dương huyết hải tương trợ, như vậy, Lý Thất Dạ rèn luyện thọ huyết rất dễ dàng. Sau khi không ngừng rèn luyện, thọ huyết của Lý Thất Dạ tràn đầy, ẩn trong thọ luân.

Kiêu thọ luân, đây là quá trình thọ bảo phụng dưỡng cơ thể. Đồng thời cũng bao hàm quá trình uẩn dưỡng thọ luân.

Tu sĩ tu luyện tới cấp độ này sẽ tăng thọ nguyên, phải kéo dài tuổi thọ của mình, cũng là phạm trù tu sĩ thoát phàm.

Kiêu thọ luân, thọ bảo sẽ kéo dài tuổi thọ, thời điểm này trên thọ luân sẽ không ngừng sinh ra vòng tuổi, một vòng tuổi có ý nghĩa là một năm.

Thời điểm thọ luân của người ta sinh ra một ngàn vòng, vậy có ý nghĩa kiêu thọ luân đạt tới đại viên mãn, cũng ý nghĩa Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, có thể bước vào cấp tiếp theo — Chân Mệnh Cảnh.

Một khi Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chuyện này có ý nghĩa ngươi có được ngàn năm tuổi thọ, nói cho đúng là tiêu chuẩn nguyên tắc, cho dù đạo hạnh của ngươi về sau nửa bước không tiến, cũng có thể sống đủ một ngàn tuổi. Đương nhiên, nếu bị chết ngoài ý muốn hoặc bị giết sẽ không được tính vào đó! Trên thực tế Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chỉ sợ không ai có thể sống tới một ngàn năm, một ngày nào đó có địch nhân tới tìm hoặc là đi vào nơi hung hiểm.

Vòng tuổi không ngừng quay nhanh, cũng có ý nghĩa tăng thêm một năm tuổi thọ cho Lý Thất Dạ.

Cũng không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ đình chỉ rót âm dương huyết hải vào thọ luân, vào quá trình này hắn mở thứ mệnh cung thứ hai ra, đây là thứ mệnh cung hoàn toàn mới.

Trong nội cung thứ hai này, chỉ thấy dòng suối sinh mệnh chảy ào ào, cây sinh mệnh sáng ngời, hỏa diễm tính mệnh hừng hực…

Nhưng mà trong thứ mệnh cung thứ hai không có chân mệnh, đây là điểm khác nhau lớn nhất của chủ cung và thứ cung. Vị trí vốn có của chân mệnh hiện tại có một khối đạo cốt!

Khối đạo cốt này chính là đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, Lý Thất Dạ cầm nó mang ra khỏi Ma Bối Lĩnh. Lúc này Lý Thất Dạ thôi động dòng suối sinh mệnh, thúc dục cây sinh mệnh, mượn nước sinh mệnh, tánh mạng chi lực tiến hành tẩy luyện đạo cốt này một lần, đạo cốt này càng sáng bóng hơn, sau khi tẩy luyện không biết bao nhiêu lần, rốt cục ẩn ẩn có thể nhìn thấy pháp tắc mảnh như tơ trong đạo cốt, chỉ thấy pháp tắc mảnh như tơ này bao thành kén, dường như trong kén đang nuôi dưỡng sinh mệnh.

Tu sĩ có được chủ mệnh cung và thứ cung, chân mệnh ở trong chủ cung, đồng thời chân mệnh chân khí cũng ở trong chủ cung, chủ sát phạt phòng ngự của chân mệnh!

Về phần bảo khí lại nằm ở trong thứ cung, đây chính là điểm khác nhau của chân mệnh chi khí và mệnh khí! Nhưng mà bảo khí cũng có phần khác, nói thí dụ như không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí, còn có một loại là tế luyện uẩn dưỡng bảo khí.Nguồn truyện audio Podcast

Không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí có khác biệt rất lớn chính là kế thừa bảo khí của trưởng bối, hoặc là do mình tế luyện về sau không hề dùng nó làm uẩn dưỡng bảo khí.

Chương 207: Tám phương yên lặng (3)

Bảo khí này sẽ không tiếp tục tấn chức, tuy tu sĩ tùy thời có thể sử dụng, nhưng mà cấp bậc của nó vẫn không thay đổi.

Còn có một loại bảo khí trong mệnh cung, có bao nhiêu có thể gửi bao nhiêu. Trên thực tế mệnh cung là không gian thật lớn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, thậm chí ngay cả thiên địa cũng có thể thu vào.

Nhưng mà uẩn dưỡng bảo khí thì khác, một mệnh cung chỉ có thể uẩn dưỡng một kiện bảo khí, trong cùng thời gian tánh mạng lò lớn cũng tốt, dòng suối sinh mệnh cũng được, chúng đều chỉ luyện hóa và rót vào trong bảo khí! Ý nghĩa của quá trình này, mỗi một mệnh cung chỉ uẩn dưỡng một bảo khí.

Bảo khí được mệnh cung uẩn dưỡng sẽ tấn chức theo người tu đạo tấn chức, đồng thời uy lực của nó rất huyền diệu, sẽ biến hóa theo công pháp tế luyện.

Đối với tu sĩ mà nói, mượn tính mệnh lò luyện trong mệnh cung, tánh mạng chi trụ tế luyện bảo khí có hai chủng tài liệu, một chính là đại đạo bảo kim, hai chính là thiên thú đạo cốt!

Đại đạo bảo kim cùng thiên thú đạo cốt có khác nhau thật lớn, đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, cấp bậc không có giới hạn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, một khối đại đạo bảo kim cũng có thể tế luyện thành tiên đế bảo khí.

Nhưng mà thiên thú đạo cốt thì khác, thời điểm lấy một khối đạo cốt của thiên thú, thiên thú này cấp bậc gì, tương lai ngươi tế luyện bảo khí cấp bậc gì cũng không vượt qua cấp bậc của thiên thú.

Mặc dù là như thế vẫn có không ít tu sĩ ưa thích cầm tài liệu đạo cốt của thiên thú rèn luyện thành bảo khí, nguyên nhân rất đơn giản, thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí sẽ có thiên thú đạo uy, đạo hình.

Nói thí dụ như cầm đạo cốt của Thiên Cuồng Sư Hoàng đi luyện bảo khí, như vậy bảo khí này không chỉ có được uy lực công pháp tế luyện của người luyện, đồng thời còn có được thần uy của Thiên Cuồng Sư Hoàng.

Dùng đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, ý nghĩa tiềm năng vô hạn, nhưng mà tiềm lực thì thua xa thiên thú đạo cốt bảo khí nhiều, mà thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí, uy lực lúc đầu rất cường đại.

Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực không ngừng rót vào trong đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây không chỉ tế luyện thành bảo khí đạo cốt đơn giản như thế, đối với hắn mà nói, Tiểu Hồ Đồ có ý nghĩa không tầm thường.

Tiểu Hồ Đồ có thể nói là thiên tính bẩm dị, thậm chí có thể nói là tuyệt thế vô song, nhưng mà khi còn bé sinh mênh chi lực rất yếu, nó cần không ngừng lột xác.

Chính là vì như thế, năm đó Lý Thất Dạ lúc bắt nó mang về cựu thổ đã gửi Minh Nhân tiên đế nuôi thú nhỏ này tại phía tây Ma Bối Lĩnh, đó là một cấm khu, dùng làm nơi sinh trưởng của Tiểu Hồ Đồ. Đó là nơi thích hợp cho Tiểu Hồ Đồ sinh trưởng nhất!

Chỉ cần thời gian đủ dài, một ngày nào đó Tiểu Hồ Đồ sẽ trở thành tồn tại ngay cả chư thần cũng sợ hãi! Trên thực tế, vào mấy vạn năm trước Tiểu Hồ Đồ cũng đã cường đại tới mức khiến người ta hoảng sợ.

Nhưng mà trong ba bốn vạn năm hắn ngủ say, lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Hồ Đồ bị giết! Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây là khiêu khích quyền uy của hắn, chuyện này hắn sớm muộn gì cũng tìm đối phương thanh toán sòng phẳng.

Khi Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực rót vào, cũng không biết qua bao lâu, đạo cốt ẩn ẩn xuất hiện khí tức, lúc này mới khiến Lý Thất Dạ buông lỏng một hơi, xem ra vẫn còn hi vọng.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ đứng lên, mà lúc này ngoài cửa có Lý Sương Nhan cùng Tô Ung Hoàng, Lý Sương Nhan đang đứng, mà Tô Ung Hoàng cùng Lý Sương Nhan hoàn toàn khác biệt, Ung Hoàng đẹp đẽ cao quý, hoàng trụ vô song.

Thấy Lý Thất Dạ thu công, Lý Sương Nhan vô thanh vô tức lui ra ngoài, Tô Ung Hoàng lúc này mới đi vào trong.

– Đồ nhi, ngươi phải biết rằng, thầy trò tôn ti có khác.

Ngồi vào chỗ của mình, Tô Ung Hoàng nhìn qua Lý Thất Dạ nói:

– Làm đồ đệ là không thể triệu kiến sư phụ, ngươi hiểu chưa? Lúc này vi sư không so đo với ngươi.

Tô Ung Hoàng xuất thân từ Tô gia, có được huyết thống Minh Nhân tiên đế, nàng hậu duệ quý tộc, nàng lịch sự tao nhã, không phải giả ra được, cũng không phải hậu thiên bồi dưỡng mà thành, mà là hồn nhiên thiên thành, trong huyết thống của nàng mang theo khí chất cao quý!

– Không nên quên, chúng ta không phải thầy trò thật sự.

Lý Thất Dạ bình tĩnh cười nói:

– Làm sư tôn, ngươi cũng không có truyền đạo thụ nghiệp, điều này có thể xưng sư tôn sao?

– Tiểu quỷ, một ngày là thầy, cả đời là cha!

Tô Ung Hoàng hận ngứa răng, trừng Lý Thất Dạ, nàng bình thường ung dung, hiện tại lộ ra tư thái nữ nhi, thật sự khiến người ta phải nhìn nhiều thêm vài lần.

– Cả đời là cha?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói:

– Cả đời là cha, vậy ngươi phải là nam nhân mới được!

Tô Ung Hoàng nghe lời này thì sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt Lý Thất Dạ, bảy phần quý khí, ba phần xinh đẹp trêu tức nàng, thật sự khiến người ta mê muội.

– Còn nhớ lời thề Tô gia không?

Lý Thất Dạ thu hồi dáng tươi cười, trang trọng nhìn qua Tô Ung Hoàng, cuối cùng từ từ nói.

Lý Thất Dạ nói ra lời này khiến tâm thần Tô Ung Hoàng chấn động, nàng thu liễm tươi cười, ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:

– Đương nhiên, tại sao phải hỏi như vậy!

Lời thề Tô gia có liên quan tới vô thượng tiên thể thuật, chỉ có truyền nhân mỗi thời đại mới biết, nghe được Lý Thất Dạ hỏi thế nên nàng chấn động.

– Ta muốn ngươi lập lời thề còn nghiêm khắc hơn lời thề của Tô gia, dùng chân mệnh của ngươi thề!

Lúc này Lý Thất Dạ trầm giọng nói.

– Bởi vì sao?

Tô Ung Hoàng hiện tại cũng biến sắc, dùng chân mệnh thề, đối với tu sĩ nào cũng là ời thời nghiêm trọng nhất! Một khi dùng chân mệnh thề, lời thề này sẽ nương theo ngươi cả đời!

– Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, mỗi chữ mạnh mẽ hữu lực, Tô Ung Hoàng nghe được Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, sau đó suy nghĩ sâu xa, không phải tâm huyết dâng trào.

Tô Ung Hoàng là thiên tài của Tô gia, lại là trời sinh Chu Hoàng thánh thể, trải qua mưu sâu tính kỹ, hắn quyết định truyền cho Tô Ung Hoàng vô thượng tiên thể chi thuật, bằng không sẽ lãng phí tài năng của Tô Ung Hoàng.

– Không có khả năng, không có khả năng!

Lúc ày Tô Ung Hoàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng ung dung quý khí cũng phải thất sắc, thoáng cái đứng lên, không thể tưởng tượng nổi, nói ra:

– Đây là tiên thể chi thuật, tuyệt thế vô song, sao ngươi có được?

Tô Ung Hoàng tu luyện trú thiên thể vô thượng tiên thể chi thuật, đây là thể thuật nổi danh đương thời, đương nhiên nàng hiểu được nó nghịch thiên cỡ nào! Tổ tiên bọn họ từng nói qua, trong thể thuật trú thiên thể, không có thể thuật nào vượt qua thể thuật của Tô gia truyền thừa! Có thể nói thể thuật của Tô gia ở trú thiên thể là vô song!

Hiện tại Lý Thất Dạ nhắc tới Thái Dương Thể vô thượng tiên thể thuật, chuyện này làm cho Tô Ung Hoàng rung động, nàng tu luyện qua trú thiên thể, đương nhiên biết rõ thể chất này thế nào.

Chương 208: Lục Đạo Kiếm (1)

– Người khác là không thể nào!

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Nhưng mà, ta là Lý Thất Dạ!

Một câu bình thường nhưng lại mang theo tự tin không gì sánh nổi.

Tô Ung Hoàng nhíu mày một cái, nhìn qua Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nói một câu đầy tự tin làm rung động tâm hồn thiếu nữ, trong lúc nhất thời hấp hô dồn dập, bộ ngực sữa phập phồng!

– Ngươi lập hay không lập?

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, nói ra:

– Quyền quyết định trong tay ngươi.

Cuối cùng nhất, Tô Ung Hoàng thật vất vả ổn định tâm tư, hít sâu một hơi, nhìn qua Lý Thất Dạ rất lâu, cuối cùng nàng trầm giọng nói:

– Ta lập!

Chân mệnh thề cũng không phải trò đùa, nhưng mà nàng biết chắc Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật có ý nghĩa thế nào!

Sau khi Tô Ung Hoàng lập chân mệnh thề, Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Cần phải cẩn thận nghe kỹ, hy vọng với tư cách truyền nhân Tô gia, nếu như để ta lặp lại lần nữa, sẽ khiến người ta thất vọng, biết rõ không, sư phụ —

Một câu “Sư phụ” hắn kéo thật dài, có ba phần trêu tức. Lý Thất Dạ nói lời này khiến Tô Ung Hoàng mặt nóng lên, nàng trừng Lý Thất Dạ một cái, thần thái kiều mỵ!

Lý Thất Dạ mang áo nghĩa chữ “Dương” chí dương chí cực truyền cho Tô Ung Hoàng. Chữ “Dương” này có thể diễn hóa ra hai chủng vô thượng tiên thể chi thuật — Thái Dương Thể, Trú Thiên Thể!

Tô Ung Hoàng tu luyện chính là trú thiên thể, hiện tại vừa tiếp xúc với Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, nàng lập tức rung động, trong khoảng thời gian ngắn nàng không dám tin nổi.

Thời điểm này Tô Ung Hoàng hiểu rõ, Lý Thất Dạ truyền thụ cho nàng vô thượng tiên thể chi thuật và nàng tu hành vô thượng tiên thể chi thuật là cùng nguồn gốc, thậm chí chúng bổ sung cho nhau, chính là trên một cành nở ra hai đóa hoa, kết ra hai trái cây khác nhau.

Thời điểm này Tô Ung Hoàng đã hiểu vì cái gì Lý Thất Dạ nói tu hành Thái Dương Thể vô thượng tiên thuật và Trú Thiên Thể vô thượng tiên thuật của nàng là không xung đột! Bởi vì hai chủng vô thượng tiên thể chi thuật này đồng nguyên đồng căn cùng cành, làm sao xung đột?

Tô Ung Hoàng đã hoàn toàn rung động rồi, lúc này nàng đã biết rõ vô thượng tiên thể chi thuật này căn nguyên nằm đâu, thế gian đệ nhất tiên thể chi thuật, không người nào có thể so sánh, không thuật nào có thể so sánh!

– Ngươi, ngươi làm sao có được tiên thể thuật này?

Đến bây giờ, Tô Ung Hoàng vẫn không tin nổi, tiểu nam nhân trước mặt này, không, đồ đệ trước mặt nàng vì sao có thể thuật như thế?

Lý Thất Dạ khoan thai vừa cười vừa nói:

– Không nên quên, tiên đế báo mộng, trong mộng thụ đạo cho ta!

Nói đến đây, hắn cười rộ lên.

Lời này làm Tô Ung Hoàng tức giận nhìn Lý Thất Dạ một cái, căn bản đây là chuyện không có khả năng, mặc dù nói đám người Cổ Thiết Thủ tin tưởng chuyện báo mộng thụ đạo, nhưng mà, Tô Ung Hoàng không tin lý do này, nhưng mà nếu như không phải báo mộng thụ đạo, giải thích thế nào?

Đạt được Lý Thất Dạ thụ đạo, Tô Ung Hoàng đứng dậy rời đi, nàng phải quay về đi tìm hiểu vô thượng tiên thể chi thuật này, đúng như Lý Thất Dạ trước kia đã nói, nàng chính là trời sinh Chu Dương thánh thể, tu luyện Thái Dương tiên thể là thích hợp nhất! Tu luyện vô thượng tiên thể chi thuật sẽ giúp nàng đột phá lớn nhất!

– Đồ nhi —

Sau khi ra tới cửa, Tô Ung Hoàng lại quay đầu, nhìn chung quanh Lý Thất Dạ sau đó có ba phần dí dỏm, một phần vũ mị, sáu phần ung dung, mỉm cười nói:

– Cho dù ngươi truyền cho ta vô thượng tiên thể chi thuật, nhưng vẫn không thể cải biến được sự thật ngươi là đồ đệ của ta. Đồ nhi, về sau nên hảo hảo địa hiếu thuận vi sư, có công pháp tuyệt thế gì, có bảo vật vô địch nào đều phải hiếu kính sư phụ, có biết không?

Nói xong xoay người rời đi.

Tiếng cười thanh thúy như chuông bạc từ cửa truyền vào, lọt vào tai người khác đặc biệt dễ nghe.

Lý Thất Dạ cười cười, sau đó gọi Lý Sương Nhan vào, hắn lấy mộc kiếm chiếm được trong Ma Bối Lĩnh ra, đưa cho Lý Sương Nhan, vừa cười vừa nói:

– Đều nói ngươi là kiếm thị của ta, nếu không ôm một thanh kiếm, làm sao có thể xưng kiếm tùy tùng đâu rồi, tìm vỏ kiếm tốt sau đó mang nó lên. Nó không chỉ là kiếm của ta, còn là kiếm của ngươi.

Lý Sương Nhan nghe xong ảo não, trừng hắn một cái, nàng đem cầm mộc kiếm vào tay, cẩn thận quan sát, hỏi:

– Kiếm này tên gì?

– Kiếm này do thủy căn Lục Đạo Liên và thủy căn Bồ Ma Thụ giao thoa mà thành, được thiên địa luyện hóa, cuối cùng thành kiếm, ngươi có thể gọi nó là ma kiếm, lại có thể gọi nó là Tiên Ma kiếm, hoặc gọi nó là Hắc Bạch kiếm… Tùy tiện lấy một cái tên đi.

Lý Thất Dạ cười nói.

– Hắc Bạch kiếm quá khó nghe.

Lý Sương Nhan tức giận nói:

– Gọi Lục Đạo Kiếm đi!

Trước mặt Lý Thất Dạ, nàng chưa phát giác ra nàng đã buông vẻ mặt lạnh như băng rồi, nhiều ra phong thái tiểu nữ nhi.

– Thử huyền diệu của nó một lần đi!

Đối với kiếm tên gì, Lý Thất Dạ từ chối cho ý kiến.

Lý Sương Nhan cầm Lục Đạo Kiếm trong tay, huyết khí khẽ động, “Ông” một tiếng, hào quang đen trắng hiện ra, hào quang đan xen vào nhau giống như âm dương thái cực, quấn giao không ngớt, chìm nổi thiên địa!

Kiếm này cầm trong tay Lý Sương Nhan, “Ông” một tiếng, khi tiếng vang nhỏ xuất hiện, thân thể Lý Sương Nhan bắn ra tiên quang vô cùng thánh khiết, Lục Đạo Kiếm bạch sắc quang mang như cá gặp nước, thoáng cái tương dung với Lý Sương Nhan.

Mà hắc sắc quang vô cùng kiêng kỵ tiên thể của Lý Sương Nhan, nhưng mà hào quang tiên thể thoáng cái làm hắc quang hấp hối, làm cho Lý Sương Nhan chấn động toàn thân, lúc này nàng cảm giác vô cấu thể đã phát huy tới tận cung, vạn pháp bất xâm! Đồng thời khi tiên thể hút hăc quang, lập tức khiến nàng chịu tải âm dương, chưởng chấp càn khôn, có được lực lượng cường đại.

– Rất tốt, kiếm này rất thích hợp với ngươi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Có kiếm này bên cạnh, có thể uẩn dưỡng thể chất của ngươi rất lớn, dùng cường tráng huyết khí bản thân đi, như thế mới có ích với ngươi! Giúp ngươi tu hành làm chơi ăn thật.

– Thế nhưng mà, kiếm này có một nửa là thủy căn của Bồ Ma Thụ mà thành, trong đó có ma khí, sẽ không phản phệ vô cấu thể của ta chứ?

Lý Sương Nhan lo lắng nói ra. Lục Đạo Liên, và vô cấu thể của nàng hợp tác với nhau, nhưng mà Bồ Ma Thụ lại tương khắc với nàng.

– Ngươi quá coi thường thể thuật ta truyền cho ngươi.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

– So sánh với thể thuật của ngươi Bồ Ma Thụ được coi là cái gì, ngươi nhớ rõ câu nói kia không?

– Kiền khôn như kê tử, hỗn độn sơ khai thì, thái sơ diễn cửu tự, cửu tự sinh cửu bảo, cửu bảo minh cửu thư!

Lý Sương Nhan ghi nhớ kỹ khẩu quyết.

Đối với người bên cạnh, Lý Thất Dạ vô cùng tín nhiệm Lý Sương Nhan, Lý Sương Nhan cũng vượt qua khảo nghiệm trung thành với hắn, bí mật thể thuật với Lý Sương Nhan mà nói chỉ giữ kín không nói ra.

Bí mật này Lý Sương Nhan cũng thủ khẩu như bình, trừ chính nàng ra, tuyệt đối sẽ không nói cho người nào khác biết.

Chương 209: Lục Đạo Kiếm (2)

– Cửu thư của ta sánh vai thiên địa, vĩnh tồn từ cổ chí kim, chính là Bồ Ma Thụ làm sao so sánh với thể thuật được, tính toán không là cái gì.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói với Lý Sương Nhan:

– Ngươi nên có lòng tin với vô cấu thể của mình, tuyệt đối có thể trấn áp nó, ngược lại ma tính của Bồ Ma Thụ sẽ bị vô cấu thể luyện hóa, đạo hạnh của ngươi sẽ tăng thêm.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lý Sương Nhan hiện tại buông lỏng một hơi, hiện tại nàng tu luyện vô thượng tiên thể chi thuật, có thể nói là rất tốt, nàng phát huy uy lực vô cấu thể càng lúc càng lớn.

– Kiếm này không chỉ là một thanh kiếm mà thôi.

Lý Thất Dạ nhìn Lý Sương Nhan nói ra:

– Nó là thủy căn của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ biến thành, có từ thời đại cực kỳ xa xưa, chúng nó ẩn chứa đại đạo của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ, chứng nhận áo nghĩa thiên địa, thiên địa luyện hóa chúng thành kiếm, chúng đã siêu thoát phạm trù đại đạo của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ, thậm chí nó chất chứa huyền bí của ông trời, trên thanh kiếm này có được khe hở nhìn trộm thiên đạo! Hảo hảo lĩnh ngộ đi, nói không chừng có một ngày bản thân ngươi chế ra thiên đạo đấy.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, Lý Sương Nhan động dung, thiên đạo! Đây là tồn tại cao nhất nàng biết, một khi thiên đạo đại thành, ý nghĩa tương lai có khả năng thành tựu tiên đế, chịu tải thiên mệnh!

– Ngươi thì sao?

Lý Sương Nhan phục hồi tinh thần lại, nàng hiểu giá trị của Lục Đạo Kiếm là tuyệt thế vô song, thậm chí giá trị của nó không thua gì bảo khí tiên đế! Nó không chỉ là binh khí, còn chất chứa thiên địa đại đạo.

– Ta đã tìm hiểu một ít thời gian, mỗi người có cơ duyên khác nhau. Tìm hiểu cũng khác nhau, ngươi hảo hảo tìm hiểu đi, nếu như ta lúc cần thì sẽ tìm ngươi lấy.

Lý Thất Dạ nói ra. Lục Đạo Kiếm đến tay, hắn phỏng đoán ảo diệu trong đó, tìm cảm ngộ.

Tuy hắn là phàm mệnh. Nhưng mà hắn vốn có kinh nghiệm tu đạo, người thường không thể so sánh được! Cho nên tìm hiểu Lục Đạo Kiếm, hắn ngộ ra một môn kiếm pháp!

Sau khi Lý Sương Nhan rời khỏi, Lý Thất Dạ lấy Vạn Lô Thần ra quát:

– Khai mở —

Con cóc rời khỏi tay, hạ xuống đát hóa thành lô thần.

Vạn Lô Thần hạ xuống đất, cóc há to miệng ra. Lý Thất Dạ một tay cầm lô, dựa theo vô thượng đan đạo của Dược Thần Đại Điển thúc dục lò lửa.

Hô — hô — hô —

Khi thúc dục lò lửa. mồi lửa xông vào lò lửa thì hóa thành dược đỉnh, nhưng mà Lý Thất Dạ cũng không có đình chỉ qua, thúc dục công pháp.

Khi Lý Thất Dạ thúc dục lò lửa, mồi lửa và ngọn lửa kết thành dược đỉnh. Tình huống như vậy vẫn tiếp tục, trong quá trình luyện đan, một dược đỉnh hình thành…

Dược đỉnh vừa hình thành, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi. Tình hình chung một hỏa nguyên chỉ hóa thành một dược đỉnh, chỉ có một chút lô thần cực kỳ trân quý hoặc là lô thần trong tay của dược thần, mới có khả năng kết thành hai hoặc mấy dược đỉnh.

Nhưng mà lúc này trong Vạn Lô Thần lại kết thành một dược đỉnh, loại tình huống này không có chấm dứt, chỉ sợ bất luận dược sư nào nhìn thấy cũng rung động.

Đây là chuyện không có khả năng, thời điểm xuất hiện trong tay Lý Thất Dạ. Nếu như bất cứ dược sư nào nhìn thấy trên miệng lô thần của Lý Thất Dạ lại kết dược đỉnh. Chỉ sợ sẽ ngẩn người.

Tình cảnh này chỉ có thể là bảo vật vô thượng, tuyệt đối sẽ khiến người ta thèm thuồng, sinh ra tinh phong huyết vũ.

Thời gian trôi qua, Lý Thất Dạ đám chìm trong lô thần, hắn kết đỉnh càng ngày càng nhiều, ngưng kết ra năm trăm dược đỉnh, mà bắt đầu có chút lực bất tòng tâm, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ hiểu đó là do đạo hạnh của hắn chưa đủ mạnh, dùng huyết khí cùng thiên địa tinh khí của hắn không đủ hóa thành dược đỉnh.

Nếu như có người có thể nhìn thấy Lý Thất Dạ một hơi kết hơn năm trăm hỏa đỉnh, nhất định sẽ bị dọa ngây người, đây là chuyện không có khả năng, chỉ sợ từ trước tới nay chưa từng ai có thể làm được như thế!

Đương nhiên, đây là chỗ nghịch thiên vô song của Vạn Lô Thần, nó từ xưa sống tới bây giờ, nuốt không biết bao nhiêu hỏa chủng, đáng sợ hơn là, năm đó Lý Thất Dạ cùng dược thần nuôi nó, có thể nói là thu nạp hỏa chủng trong thiên địa bát hoang, cửu giới, linh dược tiên thảo nuôi nấng nó.

Không khoa trương nói, lúc bọn họ nuôi nấng ở tơời đại đó, thế gian chỉ sợ đã không có loại thiên tài địa bảo nào mà Vạn Lô Thần chưa từng ăn qua, chưa có linh dược tiên thảo chưa ăn qua.

Trên thực tế năm đó dược thần xem như nửa kẻ điên, chính bởi vì như thế âm nha Lý Thất Dạ mới gọi hắn là dược phong tử!

Tạm thời mà nói, Lý Thất Dạ đã kết đỉnh cực hạn, cho nên hắn tạm chuyển dời mục tiêu, không hề kết đỉnh, mà là tu luyện khống hỏa chi thuật.

Trong lò, theo Lý Thất Dạ không ngừng tế luyện, chỉ thấy lò lửa trông rất sống động, khi thì hóa thành tuấn mã, khi thì hóa thành phi ưng, khi thì hóa thành cá bơi, khi thì hóa thành nước chảy…

Đối với một dược sư mà nói, nấu thể cao cũng tốt, tinh huyết dược cũng được, thậm chí là luyện mệnh đan, dược đạo, không chỉ nắm giữ với dược lý, không chỉ nắm giữu thủ pháp luyện đan, đối với nắm giữ ngọn lửa còn là chuyện trọng yếu! Đối với chưởng khống mồi lửa lô thần mà nói, trực tiếp ảnh hưởng tới mệnh cung tốt xấu.

Một dược sư dược đạo mạnh yếu, ngự hỏa chi đạo cũng càng mấu chốt.

Dược đạo thế gian đã khó có người vượt qua cảnh giới của dược thần và âm nha Lý Thất Dạ năm đó! Có thể nói năm đó dược thần viết Dược Thần Đại Điển chính là căn bản của luyện đan.

Dược đạo cũng tốt, ngự hỏa chi thuật cũng được, Dược Thần Đại Điển có ghi lại cũng có nửa công lao của hắn, hôm nay lại tu Dược Thần Đại Điển, đối với Lý Thất Dạ mà nói chỉ là ngựa quan đường cũ, hắn tu luyện ngự hỏa chi thuật, không qua bao lâu đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thâần thanh, đạt tới mức không tưởng tượng nổi.

Nếu như người biết tình hình nhìn thấy tiến bộ ngự hỏa của Lý Thất Dạ, chỉ sợ sẽ thán phục thiên tài vô song tuyệt thế, như vậy người quả thực chính là dược sư trời sinh!

Thế nhân đương nhiên không biết, Lý Thất Dạ dễ dàng có thành tựu như thế, không chỉ cố gắng ở hiện tại, ở sau lưng càng có trả giá trăm ngàn năm của hắn.

Nắm giữ ngự hỏa chi đạo, Lý Thất Dạ bắt đầu luyện đan, hắn ngay từ đầu chỉ luyệ một đỉnh, nhưng lại lựa chọn thọ dược!

Trong dược sư có một câu như thế này: nấu thể cao, tinh thọ dược, luyện mệnh đan! Trong ba linh dượ, thể cao dễ dàng rèn luyện nhất, thọ dược thứ hai, mệnh đan khó khăn nhất, khảo nghiệm công lực của dược sư.

Lý Thất Dạ bắt đầu luyện thọ dược, lại luyện mệnh đan, đối với hắn mà nói, luyện chế thọ dược chỉ là tập thể dục, mệnh đan mới là mục tiêu của hắn…

Lúc Lý Thất Dạ đắm chìm trong luyện đan suốt mấy tháng, có một ngày, đột nhiê có khách tới thăm, hơn nữa còn đi tới Tẩy Nhan Cổ Phái và chỉ tên muốn gặp Lý Thất Dạ.

Thời điểm xe ngựa dừng lại, trừ xa phu đánh xe, trên xe có ba người đi xuống, một vưu vật tuyệt thế vô song, khuynh quốc khuynh thành, hai người khác mặc áo đen, dùng mũ đen che mặt, hai người này không rõ dung mạo, đang vịn nữ tử đi tới.

Chương 210: Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể (1)

Vưu vật khuynh quốc khuynh thành chính là Ngọc Tẫn cương quốc Trần Bảo Kiều, lúc này Trần Bảo Kiều bị hai hắc y nhân vịn, sắc mặt tái nhợt, đi đường đều bất ổn.

Mặc dù như thế, vẫn không tổn hại tới dung mạo tuyệt thế của nàng, sắc mặt tái nhợt, chuyện này làm cho Trần Bảo Kiều càng làm cho người ta trìu mến.

– Ta đồng ý điều kiện của ngươi —

Vừa vào cửa gặp được Lý Thất Dạ, Trần Bảo Kiều suy yếu nói ra.

Tuy chuyện này khiến Lý Thất Dạ ngoài ý muốn, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng Trần Bảo Kiều, làm cho Lý Thất Dạ ngoài ý muốn, Lý Sương Nhan sau khi ngồi xuống, Lý Thất Dạ nhìn qua nàng hồi lâu, kinh ngạc nói:

– Ngươi đã hủy đạo cơ!

Lúc này Trần Bảo Kiều cười buồn, thời điểm nàng cười chim sa cá lặn, nhưng đắng chát không tả hết bằng lời.

– Cũng không biết ngươi có thu phế nhân như ta không!

Nói đến đây, Trần Bảo Kiều cười khổ, nhưng mà tính tình của nàng rất cứng, khi ngồi vẫn thẳng lưng, tuy nói ra lời này nhưng mà nàng không chút hối tiếc.

– Thu!

Lý Thất Dạ nói:

– Hủy đạo cơ mà thôi, đối với ta mà nói, không có gì lớn cả. Nhưng mà ngươi đầu nhập vào ta nhanh như thế, chuyện này làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.

– Ta thoát ly Trần gia, thoát ly Ngọc Tẫn cương quốc, thoát ly Bảo Trụ Thánh Tông!

Trần Bảo Kiều cười khổ, có khổ sở không nói nên lời, nói ra:

– Ta mang tất cả trả lại cho gia tộc, trả lại cho tông môn, tất cả bảo vật, tất cả kỳ trân, thậm chí là công pháp đạo cơ, toàn bộ trả lại.

Nghe được Trần Bảo Kiều nói thế, Lý Sương Nhan cũng động dung, Trần Bảo Kiều trả giá vô số cố gắng, rốt cục thành tựu Hào Hùng, nhưng mà một khi phá hủy đạo cơ, phá bỏ tất cả, với tu sĩ mà nói sống không bằng chết, đây chính là đả kích trí mạng.

Bị phá huỷ đạo cơ, đối với tu sĩ trẻ tuổi đây là đả kích trí mạng, sống không bằng chết, nhưng mà Trần Bảo Kiều lại làm được, làm rất cương liệt.

Cương liệt quyết tuyệt như vậy, chuyện này làm cho Lý Sương Nhan lạnh như băng sương cũng phải động dung, bội phục, làm được chuyện này cần đại nghị lực.

– Như thế nào, Thánh Thiên Đạo muốn kết hôn với ngươi?

Lý Thất Dạ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Phách Tẫn Tiên Tuyền Thể, thế gian không có người nào hiểu hơn hắn, người có thể chất này tính tình cương liệt! Như Trần gia tổ mẫu, lúc tuổi còn trẻ cũng là công chúa rất nóng rát, sau khi trở thành hiền thê lương mẫu vẫn là ngoài mềm trong cứng.

– Cho dù chết, ta cũng không gả cho hắn!

Trần Bảo Kiều lạnh lùng nói, ánh mắt nàng quyết tuyệt, lời này rất hữu lực, không có nửa phần dối trá.

Thì ra Thánh Thiên giáo đã yêu cầu Ngọc Tẫn cương quốc gả Trần Bảo Kiều cho Thánh Thiên Đạo. Trần Bảo Kiều cùng Thánh Thiên Đạo đã định ra quan hệ thông gia từ trước, hiện tại có thể nói là nước chảy thành sông, hơn nữa Bảo Trụ Thánh Tông, Ngọc Tẫn cương quốc cũng vui vẻ làm minh hữu với Thánh Thiên giáo, cho nên hôn sự hai nhà được định ra.

Nhưng mà lúc này Trần Bảo Kiều kiên quyết phản đối! Trước kia Trần Bảo Kiều cũng cực kỳ phản đối cuộc hôn nhân này, còn lần này, Trần Bảo Kiều chết sống cũng không muốn hoàn thành hôn nhân nàng không thích! Hoặc là gả một thi thể, hoặc không lấy chồng!

Chuyến đi Ma Bối Lĩnh, Thánh Thiên Đạo thấy chết mà không cứu, lãnh huyết, thích hiệu quả và lợi ích, những điểm này khiến Trần Bảo Kiều càng không muốn có đoạn hôn nhân này, cho nên sau khi quyết định ngày thành hôn, thái độ của Trần Bảo Kiều vô cùng kiên quyết, không có bất kỳ khả năng thương lượng! Hoặc là chết, hoặc là không lấy chồng!

Mặc dù nói Bảo Trụ Thánh Tông là bức Trần Bảo Kiều gả, nhưng một khi Trần Bảo Kiều quyết tâm tìm chết, Bảo Trụ Thánh Tông chẳng lẽ gả thi thể đi? Đây chính là chuyện hai phái trở mặt thành thù a.

Cuối cùng Trần Bảo Kiều bị phá huỷ đạo hạnh, trả tất cả cho tông môn! Trên thực tế, đây là kết quả có Trần gia che chở, nếu không Trần Bảo Kiều chỉ sợ không thể rời khỏi.

– Tốt, ta có thể nhận lấy ngươi.

Lý Thất Dạ gật đầu nói nói:

– Nhưng mà, ta không thu người không rõ lai lịch.

Nói xong nhìn qua hai người áo đen bên cạnh Trần Bảo Kiều.

Thời điểm này, hai người áo đen gỡ mũ mềm xuống, một nam một nữ, nữ có vài phần tương tự Trần Bảo Kiều.

Hai người này là cha mẹ của Trần Bảo Kiều, đối với cha mẹ Trần Bảo Kiều mà nói, đây là quyết định đau đớn. Mình có con gái tốt, không ngờ lại có kết quả này.

– Cha, mẹ, các ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ sống tốt.

Trần Bảo Kiều đứng lên ôm cha mẹ một cách khó khăn, lúc này nàng vẫn kiên cường. Nhưng mà chưa phát hiện ánh mắt đã đẫm lệ.

Thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng vẫn phải từ biệt, tràng cảnh chia tay làm cho người ta đau xót, mặc dù là như thế, Trần Bảo Kiều vẫn kiên cường, vẫn nén không rơi lệ.

– Lão nô lưu lại chiếu cố tiểu thư, lão nô cũng không phải là đệ tử Trần gia!

Thời điểm sắp chia tay, lão bộc nói ra:

– Năm đó lão nô thiếu nợ Trần huynh một mạng, đáp ứng chiếu cố hậu đại của hắn, nên lưu lại. Về sau sẽ không thể nghe lệnh lão gia phu nhân rồi.

Nói xong cúi đầu bái vợ chôgf Trần thị.audio coi am

– Thạch bá bá nói quá lời, cha ta còn sống trên đời, đã bảo tiểu chất đối đãi Thạch bá bá như trưởng bối. Có Thạch bá bá chiếu cố Bảo Kiều, ta cũng yên tâm.

Vợ chồng Trần thị vội vàng nâng lão bộc dậy.

Cuối cùng vợ chồng Trần thị nhìn Lý Thất Dạ khom người chào, nói ra:

– Tiểu nữ nhờ Lý công tử. Hy vọng Lý công tử chiếu cố nhiều hơn.

Đối với vợ chồng Trần thị mà nói, mang con gái của mình làm thị nữ cho người ta, đây là chuyện khó lựa chọn, Trần Bảo Kiều thuyết phục cha mẹ mình, có thể nói là chuyện không dễ dàng.

Sau khi tiễn vợ chồng Trần thị đi, Lý Thất Dạ nhìn Trần Bảo Kiều nói ra:

– Từ đó về sau, ngươi ở cùng với Sương Nhan, về phần làm như thế nào, Sương Nhan sẽ dạy ngươi. Về phần Thạch lão, như vậy đi, ngươi làm khách khanh của Tẩy Nhan Cổ Phái là được, chỉ cần thuyết phục được Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

– Đa tạ công tử dẫn dắt, lão nô ghi nhớ.

Lão bộc cúi đầu nói ra. Hắn không dám khinh thị thiếu niên này, hắn từng nhìn thấy thủ đoạn của Lý Thất Dạ, hắn cười cười nói nói lại có thể chém giết cả vạn cường giả, quản chi là Cổ Thánh Thanh Huyền quốc gia cổ đều nằm trong tính toán của hắn, người khác không nên xem thường hắn nhỏ tuổi mà bỏ qua.

Trần Bảo Kiều đi theo Lý Sương Nhan rời đi, Lý Thất Dạ bảo Cổ Thiết Thủ dàn xếp chỗ cho Trần Bảo Kiều và lão bộc.

– Trần gia Thạch Cảm Đương!

Cổ Thiết Thủ nghe chuyện đó cũng động dung, nhìn qua lão nhân trước mặt thì hưng phấn.

– Cổ huynh nói quá lời, Thạch Cảm Đương năm đó đã chết, hiện tại lão hủ chỉ là tiểu lão đầu mà thôi.

Thạch lão vội vàng hoàn lễ.

Trần gia Thạch Cảm Đương đến Tẩy Nhan Cổ Phái làm khách khanh, làm cho Cổ Thiết Thủ tâm thần chấn động. Năm đó Thạch Cảm Đương tại trung tâm vực là đại hung nhân, có thể nói là hu

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 4 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 4 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 6 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^