Đế Bá Audio Podcast
Tập 414 [Chương 2066 đến Chương 2070]
❮ sautiếp ❯Chương 2066: Bát giác tháp (1)
Trên địa phương khác hào quang như cái hồ trống rỗng xuất hiện.
Thời điểm khối đại lục từ trong cốt hải đi ra, nước biển trong cốt hải chảy ngược, cảnh này hình thành dòng nước trên đại lục.
Mà rất nhiều suối phun chính là một trong các điểm đặc biệt của nơi này.
Cái hồ nước kia rất lớn, đứng ở giữa hồ đưa mắt nhìn qua, nó mênh mông giống như một biển lớn.
Bởi vì hồ nước này là nước biển Cốt Hải chảy ngược mà thành, cho nên muốn vào hồ nước cũng cần cốt thuyền.
Kể từ đó tu sĩ đang ngồi trên cốt thuyền tới nơi này, bọn họ có được cốt thuyền, bọn họ may mắn hơn nhiều các tu sĩ bỏ thuyền mà đi.
Vào thời điểm này, trong trung ương hồ nước chật ních người, ở chỗ này có rất nhiều cốt thuyền dừng lại, trừ có cốt thuyền dừng lại ở bên ngoài còn có cốt thuyền cực lớn dừng lại ở đây, không phải chỉ cốt thuyền ở nơi nà.
Từng chiếc thuyền gỗ lớn do âm mộc chế tạo mà thành, cả chiếc thuyền gỗ đều tỏa ra khí tức vô cùng âm lãnh, dường như thuyền gỗ dùng âm moc của người chết tạo thành, nó dường như có thể siêu độ vong linh.
Âm thanh do Âm Cốt Ngọc Mộc của Cốt Hải chế tạo mà thành, Âm Cốt Ngạc Mộc hết sức kỳ lạ, âm mộc thập phần hi hữu âm, truyền thuyết, này mộc chỉ có Cốt Hải mới có, hơn nữa số lượng tồn tại cực kỳ hi hữu.
Đồn đãi nói, trong cả Thiên Linh Giới, chỉ có Hải Loa Hào có được Âm Cốt Ngạc Mộc, cho nên trong cả Thiên Linh Giới cũng chỉ có Hải Loa Hào có đủ loại gỗ này chế tạo thành thuyền ra vào nơi đây.
Đồn đãi nói, Hải Loa Hào Thuỷ tổ từng nhân duyên tế hội vớt được Âm Cốt Ngạc Mộc trong Cốt Hải, từ đó về sau, khiến cho Hải Loa Hào trở thành nơi duy nhất trên Thiên Linh Giới có thể chế tạo âm thuyền.
Đương âm thuyền như thế không phải cũng cỉ Hải Loa Hào mới có được, nói thí dụ như Mộng Trấn Thiên đang ngồi trên chiếc thuyền hính là do Hải Loa Hào đưa tặng cho hắn.
Lúc này một kiến trúc lớn xuất hiện trên hồ, khe kiến trúc nay rộng lớn như tế đàn, tế đàn rất cao lớn, là do nham thạch không biết tên tạo thành..
Trên tế đàn là một tòa tháp cao lớn hình bát giác, tòa tháp cao bát giác không biết do cái gì sở kiến, cả tòa bát giác tháp nhìn qua mang theo phong cách cổ xưa.
Cả tòa bát giác tháp không có bất kỳ pho tượng hoặc là điêu khắc trang trí, cả tòa tháp cao này do nham thạch tạo thành. Cả tòa tháp bát giác nhìn nhìn qua thô ráp, nhưng mà từ tháp bát giác này có cảm giác như tiên dân viễn cổ làm nên.
Dường như bọn họ xây dựng tháp bát giác cũng chỉ cần thực dụng mà thôi..
Chính vì tháp bát giác như thế, nó tản mát ra từng đạo hào quang kỳ dị, hào quang từ trong tháp bát giác tỏa ra ngoài, dường như trong tháp bát giác có bảo vật tuyệt thế ở bên trong.
Thời gian hào quang tháp bát giác chiếu vào, một đạo hình chiếu cổ xưa hiện ra, mỗi một đạo phù xuất hiện hóa thành từng kiện binh khí.
Đạo phù này hóa thành thành từng kiện binh sĩ, mỗi một kiện binh khí đều có văn tự cổ xưa hiện ra, trên văn tự cổ xưa lại khắc từng kiện binh khí, dường như chúng nó có được lực lượng cực kỳ cường đại.
Sau khi hiễn hóa ra từng kiện binh khí, cả tế đàn trở nên sâm nghiêm, làm cho người ta khó tiến vào lôi trì nửa bước.
Nhìn qua tháp bát giác tỏa ra hào quang, rất nhiều tu sĩ cũng hưng phấn. Cũng muốn leo vào, muốn tiến vào bát giác tháp, xem phải chăng có thể tìm được cơ duyên hay không.
Nhưng mà nói tới cũng kỳ, bất kể là ai khi tiến vào tế đàn một bước, đều sẽ bị binh khí trên tế đàn công kích.
Từng kiện đạo phù biến thành công kích cường đại, chúng nó giống như thần khí cổ xưa, một khi đụng phải công kích của chúng nó, cho dù ngươi cường đại cỡ nào đều chết thảm thiết ở tại chỗ này.
Ngay từ đầu có không ít tu sĩ nhìn qua tháp bát giác tim đập thình thịch, đều nhao nhao kéo nhau tiến lên leo vào tháp bát giác, muốn đi tiến vào trong tháp.
Nhưng mà bọn họ vừa trèo lên tế đàn, từng tiếng kêu “Ah, ah, ah” thảm thiết vang lên, những tu sĩ leo lên tế đàn bị binh khí chém giết.
Cho dù là cường giả cấp Đại Hiền muốn leo lên tế đàn cũng không ngoại lệ, đều bị binh khí chém giết tại chỗ.
– Khai mở!
Có Thần Vương không tin tà, thét dài một tiếng, kẹp lấy thần binh vô thượng của mình tiến lên, tên Thần Vương này cũng thập phần cường đại. Hắn xông lên tế đàn thì nhanh chóng tỏa ra khí thế của mình.
Rầm rầm rầm!
Từng tiếng nổ vang lên, tên Thần Vương dùng thần binh vô thượng ngăn cản từng đợt công kích đánh tới, lập tức đánh tới trước tháp bát giác, hắn đã tới tháp bát giác rất gần…
Lập tức sắp thành công xông vào, đột nhiên “Phanh” một tiếng, trên bầu trời đột nhiên có một tòa tiểu tháp đánh xuống, đây cũng là một tòa bát giác tháp, nhưng mà so với tháp bát giác trên tế đàn, đó là cái nhỏ hơn rất nhiều, nhìn qua giống như tháp bát giác bỏ túi.
Thời điểm tháp bát giác nhỏ bé này giáng xống, tất cả mọi người nghe được tiếng “Ah” hét thảm thiết, tên Thần Vương này bị tòa tháp đánh nát, hét thảm một tiếng, chết thảm tại chỗ, hóa thành huyết thủy.
Nhìn thấy một Thần Vương chết thảm dưới tháp bát giác, chuyện này làm cho rất nhiều tu sĩ ở nơi này cảm thấy sởn gai ốc, trong nội tâm sợ hãi.
Trong khoảng thời gian ngắn, không người nào dám mạo hiểm leo vòa tế đàn, ngay cả Thần Vương cũng chết thảm, những người khác muốn leo lên tế đàn cũng phải suy nghĩ bản thân mình đã, xem chính mình có thể cường đại hơn tên Thần Vương kia hay không!
Cuối cùng nhất có một thân ảnh đứng ở trên tế đàn, một người một kiếm đứng ở trước tế đàn, hắn đứng ở nơi đó rất chói mắt và hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.
– Tốc Đạo Thiên Thần! Nguồn truyện audio Podcast
Khi thấy thanh niên này một người một kiếm đứng trước tế đàn, không ít người kinh hô một tiếng.
Tốc Đạo Thiên Thần, cái tên này đối với rất nhiều tu sĩ mà nói chính là như sấm bên tai, hắn đã đứng ở cấp độ Thiên Thần, có tư cách tranh giành vị trí Tiên Đế, đáng tiếc, Mộng Trấn Thiên xuất thế, cảnh này khiến hắn ảm đạm đi rất nhiều.
Mặc dù là như thế, trong suy nghĩ của rất nhiều người, Tốc Đạo Thiên Thần vẫn là trẻ tuổi cường đại, cũng là thiên tài tuyệt thế.
Lúc này Tốc Đạo Thiên Thần xuất hiện ở chỗ này, rất nhiều người đều ngừng thở, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tốc Đạo Thiên Thần.
“Ông” một tiếng, lúc này huyết khí Tốc Đạo Thiên Thần phóng ra ngoài, trong nháy mắt huyết khí của hắn phóng ra ngoài, hắn không còn là thanh niên trẻ tuổi anh tuấn, mà là một thiên thần.
“Oanh” một thanh âm vang thật lớn, Tốc Đạo Thiên Thần ngưng tụ khí huyết thành một thân ảnh cực lớn, thân ảnh cao lớn này đứng sau lưng Tốc Đạo Thiên Thần, che chở Tốc Đạo Thiên Thần.
Khi huyết khí của Tốc Đạo Thiên Thần ngưng tụ thành thân ảnh to lớn như thế, trên thân thể của hắn tản mát ra khí tức của Thiên Thần, dường như hắn từ trên trời giáng xuống, mang theo ý chí thương thiên, nắm giữ thương thiên, giờ phút này, dường như càn khôn cửu giới đang nằm trong tay của Tốc Đạo Thiên Thần.
Chương 2067: Bát giác tháp (2)
Trong lúc giật mình, rất nhiều người đều cảm giác Tốc Đạo Thiên Thần đã nắm giữ vận mệnh của bọn họ, sinh tử không do mình, chỉ bằng một tia ý niệm của Tốc Đạo Thiên Thần mà thôi.
Trước thân ảnh cao lớn đó, quản chi là Đại Hiền, trong nội tâm của bọn họ vô cùng sợ hãi, so sánh với Tốc Đạo Thiên Thần thì bọn họ cảm thấy mình nhỏ yếu đi rất nhiều.
“Loong coong” tiếng kiếm động cửu thiên, một kiếm diệu thiên địa, trong thời gian cực ngắn đó, Tốc Đạo Thiên Thần ra tay, một kiếm tiến nhanh lên, không có bất kỳ biến hóa nào, kiếm thức cũng không có biến ảo.
Một kiếm này có chứa ý chí của Tốc Đạo Thiên Thần, ý chí này dung nhập vào trong kiếm, thập phần hung ác, thập phần bá đạo, một kiếm có thể đồ thần.
Phanh, phanh, phanh…
Thời điểm một kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần đánh tới, trên tế đàn có từng kiện binh khí hiện ra ngăn cản bộ pháp của Tốc Đạo Thiên Thần, dưới một kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần, từng kiện từng kiện binh khí bị chém thành hai khúc.
Cứ như vậy một kiếm đã chém đứt ngàn vạn binh khí của kẻ địch, một kiếm vạn lưu quy tông, giúp cho Tốc Đạo Thiên Thần tiến nhanh về phía trước, thế không thể kháng cự, thập phần khí phách, có tư thái vô địch.
Thấy Tốc Đạo Thiên Thần một kiếm tiến lên phía trước dễ dàng như vậy, không có gì có thể kháng cự, các binh khí cản trở bị chém nát, một màn như vậy làm tâm thần của tu sĩ không ngừng co rút, bất kể là Hải Loa Hào lão tổ, hay là Thụ tộc truyền thừa đế hoàng đều chấn động trong nội tâm.
Hôm nay mọi người cuối cùng đã kiến thức được thực lực của Tốc Đạo Thiên Thần, tên Thần Vương vừa rồi là mượn nhờ vô thượng thần khí ngăn cản các binh khí tấn công mà thôi, căn bản là không cách nào đánh nát những binh khí này.
Nhưng mà hiện tại Tốc Đạo Thiên Thần một kiếm đã đánh từng kiện binh khí thành hai nửa, tư thái vô địch như thế làm bao nhiêu cường giả phải xấu hổ, làm cho bao nhiêu thiên tài ảm đạm thất sắc.
Khó trách Mộng Trấn Thiên không xuất thế thì đã có người nói Tốc Đạo Thiên Thần là người có cơ hội trở thành Tiên Đế nhất, nói như vậy thực sự không phải là thổi phồng, Tốc Đạo Thiên Thần đúng là có thực lực như vậy.
Trong nháy mắt, Tốc Đạo Thiên Thần đánh tới trước tòa tháp bát giác, “Oanh” một tiếng nổ lớn, không hề ngoài ý muốn, trong nháy mắt tòa tháp bát giác nhỏ nện xuống..
Tòa tháp bát giác nhỏ này là cái mới vừa trấn áp tên Thần Vương.
“Loong coong” một tiếng, trong thời gian cực ngắn này, Tốc Đạo Thiên Thần ra tay cực nhanh, một kiếm ngăn cản bầu trời, dùng tư thái mạnh nhất trấn áp tiểu tháp.
“Phanh” một tiếng vang thật lớn, đốm lửa bắn tung tóe ra các nơi, trong nháy mắt này Tốc Đạo Thiên Thần một kiếm ngăn cản tiểu tháp trấn áp xuống.
Nhìn qua trường kiếm Tốc Đạo Thiên Thần giơ lên cao ngăn cản tiểu tháp bát giác kia, rất nhiều người đều rung động, vừa rồi tên Thần Vương ngay cả tư cách phản kháng cũng không có, thoáng cái bị trấn áp bỏ mình, hiện tại Tốc Đạo Thiên Thần chỉ một kiếm giơ lên trời đã ngăn cản tòa tiểu tháp bát giác trấn áp.
Nhìn thấy một màn như vậy, làm cho rất nhiều người hít thở không thông, lúc này Tốc Đạo Thiên Thần đứng ở nơi đó, bóng lưng của hắn mạnh mẽ như vậy, vô địch như vậy.
Keng, keng, keng…
Lúc này trường kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần vang vọng không dứt,dưới tiểu tháp bát giác trấn áp, trường kiếm cũng bị cong xuống, độ cong càng lúc càng lớn, không ngừng trấn áp tiếp chỉ sợ trường kiếm sẽ bị đè gãy.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, ngay vào lúc Tốc Đạo Thiên Thần bị áp bách càng lúc càng lợi hại, một tiếng nổ lớn vang lên, thân ảnh cực lớn do Tốc Đạo Thiên Thần ngưng tụ ra đã lập tức dung hợp làm một thể với Tốc Đạo Thiên Thần.
Trong nháy mắt nó dung hợp, huyết khí của Tốc Đạo Thiên Thần thoáng cái phát sinh cải biến không thể tưởng tượng nổi, ngay lập tức làm thần tính của Tốc Đạo Thiên Thần bộc phát ngập trời, dường như giờ này khắc này Tốc Đạo Thiên Thần là một Thiên Thần chân chính, uy áp vô thượng của hắn dường như được trời xanh cho phép.
“Keng” một tiếng kiếm minh vang vọng, lúc này trường kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần đã đỏ thẫm như máu, giờ phút này giống như tất cả huyết khí của Tốc Đạo Thiên Thần rót vào bên trong trường kiếm, hóa thành một thanh huyết kiếm khai thiên tích địa.
Trường kiếm đỏ bừng giống như đang sống lại, nó thoáng cái tràn ngập sinh mạng, giống như Tốc Đạo Thiên Thần cho nó sinh mạng mới, tiếng kiếm minh vang lên, trường kiếm vốn bị áp phải cong giờ đã duỗi thẳng ra, ngạo thế chống trời, ngăn cản tiểu tháp bát giác.
Vào thời điểm này mọi người nhìn thấy không phải là thiên thần, mà là hai tên thiên thần, trường kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần tỏa ra thần tính khiến người ta phải kính sợ.
– Trẻ tuổi, trừ sinh sai thời đại cùng thời với Mộng Trấn Thiên ra, còn có bao nhiêu người có thể tranh phong với hắn cơ chứ.
Nhìn thấy Tốc Đạo Thiên Thần thiên tư như thế, rất nhiều người vào lúc này động dung.
Đông, đông, đông…
Lúc này trường kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần đang chống trời, gượng chống tiểu tháp bát giác, từng bước đi tới dưới tháp bát giác kia.
Khi tốc Đạo Thiên Thần càng tới gần tháp bát giác, tiểu tháp bát giác trấn áp càng ngày càng mạnh mẽ.
Mặc dù nói lúc này trường kiếm của Tốc Đạo Thiên Thần tràn ngập thần tính, tiểu tháp bát giác không còn đè nó cong xuống nhưng mà thân thể Tốc Đạo Thiên Thần đang phải thừa nhận áp lực không cách nào nói nổi.
Dưới trấn áp cường đại của tiểu tháp bát giác, thân thể Tốc Đạo Thiên Thần khó mà thừa nhận, không thể không uốn cong xuống. Tuy Tốc Đạo Thiên Thần cho huyết khí nổ vang, chân long bay lượn chân trời, Tốc Đạo Thiên Thần cố gắng gượng chống đứng thẳng thân thể.
Nhưng mà quản chi Tốc Đạo Thiên Thần cường đại hơn nữa. Hắn vẫn khó mà thừa nhận tiểu tháp bát giác trấn áp, lúc này thân thể của hắn lại uốn cong.
Khi Tốc Đạo Thiên Thần di động. Hắn cách tháp bát giác càng ngày càng gần, nhưng mà giờ này khắc này, hắn rốt cuộc khó mà thừa nhận tiểu tháp bát giác trấn áp.
Cuối cùng nhất, “Loong coong” một tiếng, Tốc Đạo Thiên Thần hét lớn vang vọng, huyết khí như chân long. Thần tính trên trường kiếm sáng ngời khó lường, một kiếm nghịch thiên đánh vào tiểu tháp bát giác, nghe “Đông” một tiếng, Tốc Đạo Thiên Thần mượn nhờ một kích này đánh tan xu thế áp bách của tiểu tháp bát giác.
Trong thời gian ngắn đó, Tốc Đạo Thiên Thần chấm dứt tiến tới, hắn nhanh chóng lui lại.
“Ông” một tiếng vang lên, khi Tốc Đạo Thiên Thần rời khỏi tế đàn, tiểu tháp bát giác biến mất. Mà các kiện binh khí trên tế đàn lúc này bị hào quang bao phủ sinh ra lần nữa, lại huyền phù trên không trung tế đàn.
Nhìn qua tòa tháp bát giác trước mặt, Tốc Đạo Thiên Thần cũng lâm vào trầm mặc. Tế đàn cổ xưa này có lực lượng che chở, về phần tháp bát giác, lực lượng của nó còn cường đại hơn nhiều, dường như nó là chúng thần bảo vệ, cho dù là kẻ nào tới gần cũng bị trấn áp, căn bản là không cách nào tiến vào trong tháp bát giác được.
Nhìn thấy ngay cả Tốc Đạo Thiên Thần cũng thất bại, tất cả người nơi đây đều trầm mặc một hồi. Không có bất kỳ người nào đi cười nhạo Tốc Đạo Thiên Thần.
Chương 2068: Mộng Trấn Thiên ngộ đạo
Ở chỗ này ngay cả Thần Vương đều bị miểu sát, Tốc Đạo Thiên Thần có thể toàn thân trở ra, chuyện này đã chứng minh hắn cường đại, cho dù đổi lại Thần Hoàng lên sân khấu. Không người nào có thể làm tốt hơn Tốc Đạo Thiên Thần cả.
Hiện tại ngay cả Tốc Đạo Thiên Thần còn không thể đi vào được, rất nhiều người đều cảm thấy tuyệt vọng. Mọi người đều biết, trong tòa tháp bát giác này chắc chắn có đồ vật nghịch thiên vô song, cho dù tháp bát giác không có bảo vật tuyệt thế vô song, chỉ sợ đó cũng là bảo địa thao thiền ngộ đạo.
Nhưng bảo địa ở ngay trước mắt, tất cả mọi người vào không được, có công dụng gì chứ?
Hiện tại ngay cả Tốc Đạo Thiên Thần còn không thể nào vào được, những người khác càng không cần phải trông cậy vào, quản ch Thần Hoàng có tới đây, cũng không thể nào cường đại hơn Tốc Đạo Thiên Thần được.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, trong tiếng nổ lớn vang vọng, khối đại lục này lay động mạnh mẽ, trong thời điểm tất cả mọi người cho rằng thúc thủ vô sách, đột nhiên trên khối đại lục này sinh ra tiếng vang thật lớn, tiên quang phóng lên trời.
– Đó là kỳ quang ở nơi khác bắn ra ngoài.
Sau tiếng nổ to lớn sinh ra, nhìn thấy tiên quang trùng thiên, thời điểm này có người quát to một tiếng.
Nổ mạnh truyền ra, tiên quang bắn tới, chính là địa phương Mộng Trấn Thiên độc chiếm, lúc này ngọn núi kia, ở giữa sườn núi có tiên quang bạo phát, trong tiên quang có cánh cửa mở ra, cánh cửa này dường như đi thông tới tiên giới.
– Thu!
Thời điểm cánh cửa được tiên quang bao phủ xuất hiện, đột nhiên một tiếng phượng hót vang lên, sau đó một con phượng hoàng từ trong cánh cửa bay ra ngoài.
“Ô”, sau đó là tiếng long ngâm vang vọng, từ trong cánh cửa có chân long bay ra.
“Hao”, lại có tiếng hổ gầm sinh ra, trong cánh cửa có một con bạch hổ xuất hiện.
… … … …
Chỉ trong nháy mắt, từ trong cánh cửa đó có bốn thần thú xuất hiện, chân long, phượng hoàng, bạch hổ, huyền vũ không ngừng vây quanh ngọn núi, cả ngọn núi này không ngờ tỏa ra thần quang chói mắt, thần tính tràn ngập, thật lâu không tiêu tan, ngọn núi này không ngờ xuất hiện vô thượng thần phong.
– Đây là thần thú trong truyền thuyết sao?
Nhìn qua chân long, phượng hoàng, bạch hổ, huyền vũ vây quanh ngọn núi này, cảnh này làm rung động tất cả những người nhìn thấy.
Thời điểm này khí tức bốn thần thú tỏa ra ngoài tất cả mọi người cảm thấy hít thở không thông, quản chi là Thần Hoàng, trong nội tâm cũng phải rùng mình, bởi vì lực lượng tứ tượng thần thú đã làm cho người ta kiêng kỵ.
– Không phải thần thú chân chính, đây chẳng qua là hình chiếu mà thôi.
Có Đại Hiền nhìn ra mánh khóe, chậm rãi nói ra.
Lời này làm cho rất nhiều người rùng mình, hình chiếu tứ tượng thần thú đã đáng sợ như thế, nếu như tứ tượng thần thú còn sống xuất hiện trước mặt bọn họ, đây chẳng phải là trực tiếp trấn áp chết tất cả mọi người hay sao?
Đông, đông, đông…
Thời điểm này trong cánh cửa có tiên âm truyền ra, tiên âm thập phần có tiết tấu, chỉ có người bên ngoài nghe được tiếng “Đông, đông, đông”, cái gì khác cũng không nghe được nữa.
Mặc dù là như thế, từng đợt tiết tấu này không ngừng vang lên giống như đang tiên nhân đang giảng kinh, dường như trong cánh cửa này có tiên nhân tọa trấn.
– Là Mộng Trấn Thiên đang ngộ đạo, hắn đang tìm hiểu!
Nghe được từng âm thanh có tiết tấu như thế, có thiên tài lập tức hiểu đây là ý vị như thế nào.
– Ngộ ra đạo của Tiên Đế sao?
Có người lập tức hoảng sợ, thì thào nói.
Có thế hệ trước lắc đầu, nói ra:
– Không, Mộng Trấn Thiên khai sáng vô thượng đại đạo đã sớm có khả năng chịu tải thiên mệnh, ở thời đại trước hắn đã được thiên mệnh thừa nhận, hiện tại hắn chỉ từng bước đi hoàn thiện đại đạo của bản thân, phóng ra một bước cuối cùng, trở thành Tiên Đế chính thức.
Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm tiếng của người này vừa dứt, từng tiếng vang sinh ra, trên bầu trời sáng sủa có tia chớp xuất hiện, từng đạo lôi đình thô to như cuồng xà xuất hiện, mỗi một lần vần vũ đều đánh nứt vòm trời.
Vô số tia chớp vừa thô vừa to không ngừng cuồng loạn trên cao, cả thiên địa lập tức tràn ngập khí tức chư thần trấn áp, cả Thiên Linh Giới cũng bị lực lượng này ảnh hưởng.
“Phanh” một tiếng, ngay vào lúc tia chớp không ngừng giáng xuống, đột nhiên một tiếng vang thật lớn sinh ra, giống như có bàn tay khổng lồ đánh nát bầu trời, đánh nát tất cả lôi đình vừa thô vừa to trên cao.
Vào giờ phút này, dường như có một bàn tay khổng lồ đang bao phủ cả thiên địa, hàng tỉ sinh linh trong thiên địa đang nắm giữ trong tay của nó.
Vào giờ phút này, tất cả mọi người cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, cho dù là Thần Hoàng bình thường đều cảm giác mình giống như con kiến hôi, tùy thời đều người bị người ta nghiền nát bấy.
Vào giờ phút này, bầu trời sáng chói, lực lượng cửu thiên thập địa dường như hội tụ vào ngọn sơn phong này, tất cả lực lượng hội tụ vào nơi đây, cho người ta cảm giác chúa tể càn khôn, thống ngự vạn giới.
Nhìn thấy một màn như vậy, làm cho sinh linh cả Thiên Linh Giới đều chịu hoảng sợ, dưới lực lượng như thế, vô số người đều có xúc động quỳ xuống đất cúng bái.
Dường như lực lượng này đang đại biểu ý chí thượng thiên, cao cao tại thượng, dường như đây tương đương với một Tiên Đế hoàn toàn mới ra đời.
Lực lượng như vậy bừng tỉnh tất cả mọi người, cho dù là tồn tại vô thượng đang ngủ say cũng phải mở to mắt, những lão quái vật cổ lão đều thức tỉnh.
– Xem ra, Mộng Trấn Thiên cách Tiên Đế càng ngày càng gần, thiên mệnh ngưng tụ thì có ai có thể ngăn cản hắn thành Tiên Đế đây?
Có lão quái vật sau khi thức tỉnh cũng chậm rãi nói ra.
Tu sĩ trên địa lục và trong Cốt Hải đều cảm nhận được lực lượng khôn cùng này, cũng hoảng sợ biến sắc, thậm chí có rất nhiều tu sĩ phủ phục trên mặt đất, thừa nhận lực lượng trấn áp như có như không.
– Muốn thành Tiên Đế sao?
Nhìn thấy lực lượng ngưng tụ trên ngọn núi, quản chi tu sĩ cường đại hơn nữa, bọn họ tái mặt, hoảng sợ nói.
– Chỉ sợ sắp rồi, thời điểm thiên mệnh ngưng tụ, Mộng Trấn Thiên tất thành Tiên Đế.
Đã có người cùng thời đại với Mộng Trấn Thiên nhìn thấy một màn này, bọn họ cảm khái, không khỏi thở dài.
Trong hồ nước dưới tế đàn, Tốc Đạo Thiên Thần nhìn qua lực lượng tuyệt thế đang hội tụ trên ngọn núi, thần thái của hắn ngưng trọng, hắn chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ngọn núi này mà thôi.
Người đạt tới cảnh giới của hắn hiểu rõ dị tượng như thế là thế nào, đồng thời Tốc Đạo Thiên Thần cũng hiểu chênh lệch giữa mình và Mộng Trấn Thiên.
– Thời điểmtThiên mệnh hội tụ, sư phụ của ta tất thành Tiên Đế!
Đứng ở giữa hồ, Tào Quốc Kiếm ngồi trên thuyền làm từ âm mộc, mặt mày hớn hở, vui sướng dào dạt bao phủ sắc mặt.
Thời điểm tế đàn này xuất hiện, Tào Quốc Kiếm đã ngồi âm thuyền chạy tới nơi này, lúc này nhìn thấy một màn như thế, hắn ngẩng đầu ưỡn ngực.
– Chúc mừng Tào huynh, không bao lâu nữa thiên mệnh ngưng tụ, Mộng tiền bối tất thành Tiên Đế.
Trong thuyền cùng đồng hành là Hải Loa Hào lão tổ nhao nhao chúc mừng Tào Quốc Kiếm.
Nhìn thấy một màn này, rất nhiều người đều hâm mộ, giờ này khắc này, không biết có bao nhiêu người muốn ôm đùi của Tào Quốc Kiếm.
Chương 2069: Lục Hoàng (1)
Cốt thuyền đang tiến tới, trong quá trình chạy nhanh, đám người Liễu Như Yên nhìn thấy lực lượng chúa tể càn khôn này, dưới lực lượng này quản chi đám người Thuần Dương Tử cũng phải rùng mình, lực lượng này quá cường đại.
– Mộng Trấn Thiên sắp trở thành Tiên Đế sao?
Trác Kiếm Thi nhìn qua một màn như vậy, sắc mặt trầm xuống nói ra.
Thuần Dương Tử nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:
– Không là Tiên Đế, chỉ sợ còn cách không xa, thời điểm thiên mệnh hội tụ chỉ sợ hắn sẽ là người gần với Tiên Đế nhất, nếu như trong cửu giới không có người đồng cấp tranh thiên mệnh với hắn, hắn thật sự có cơ hội trở thành Tiên Đế!
– Yên tâm, Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, muốn thành Tiên Đế, không phải công tử của chúng ta thì không ai hơn.
Liễu Như Yên nhìn qua Lý Thất Dạ cười khẽ nói.
Thương thế Lý Thất Dạ còn chưa có tốt, nghe Liễu Như Yên nói như vậy, hắn lúc này cười to lên, nói ra:
– Nha đầu ngươi thật sự có lòng tin vào ta nha!
– Đây là đương nhiên.
Liễu Như Yên cười tươi đẹp làm sao, đôi mắt đẹp trông mong, nói ra:
– Đối mặt với lực lượng chúa tể càn khôn như thế, công tử gia ngay cả nhíu mày cũng không có, coi như không quan trọng, nói rõ công tử gia không đặt Mộng Trấn Thiên trong lòng.
Liễu Như Yên nói ra lời này làm cho Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
– Thế này trở thành Tiên Đế, chỉ có Lý Thất Dạ ta, người khác chỉ là xương khô trên con đường này mà thôi.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, thập phần bình tĩnh, giọng điệu bình thản nói ra, nhưng mà trong giọng điệu bình thản này lại mang theo khí phách bá đạo khôn cùng.
Vào lúc hắn nói chuyện bình thản như vậy, dường như Tiên Đế trong mắt của hắn cũng chỉ là Tiên Đế, giọng điệu của hắn sẽ không biến hóa chút nào cả.
Lý Thất Dạ nói chuyện bình thản như vậy, làm cho đám người Thuần Dương Tử trong nội tâm sinh ra chấn động mạnh, khẩu khí bình thản này, lời nói bá đạo này, chuyện này đầy đủ nói rõ Lý Thất Dạ tin tưởng to lớn ra sao!
Đối mặt đối thủ như Mộng Trấn Thiên, lại có mấy người xem như không quan trọng, chỉ có Lý Thất Dạ, căn bản là không để trong lòng! Tự tin như thế làm cho người ta khó mà tưởng tượng ra được.
Người như vậy không phải tên điên thì chắc chắn có tự tin tuyệt đối, nhưng mà Thuần Dương Tử biết rõ, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải tên điên!
Ở giữa hồ, trước tế đàn, qua thật lâu mọi người mới khôi phục tinh thần lại.
– Nơi này là bảo địa ngộ đạo.
Có Đại Hiền thế hệ trước thoáng cái hiểu được. Chậm rãi nói ra.
Trên khối đại lục này có hai đạo hào quang tỏa sáng, Mộng Trấn Thiên độc chiếm một, một còn lại đang tỏa sáng, thậm chí từ dị tượng có người sẽ nghĩ Tiên Đế đang xuất hiện.
Hiện tại nơi này trong mắt mọi người chính là bảo địa, không ngừng vây quanh nơi đây. Vào giờ phút này mọi người ý thức được, nếu như có thể tiến vào tháp bát giác ngộ đạo, cho dù không thể như Mộng Trấn Thiên thì cả đời này chắc chắn sẽ có lợi ích không nhỏ.
Nhưng mà vấn đè là, không ai có thể đi vào, cho dù là Tốc Đạo Thiên Thần cường đại như vậy cũng không thể đi vào.
Thời điểm mọi người đang thúc thủ vô sách, lúc này cũng nói không khéo, hào quang của tháp bát giác bắn ra ngoài, hào quang lập tức hóa thành loại binh khí.
Nhưng không biết vào lúc nào, đột nhiên có một đạo hào quag lóe lên biến thành con thuyền nhỏ.
Sau khi hào quang hóa thành con thuyền nhỏ, tên tu sĩ cách nó gần nhất hiếu kỳ nhảy lên con thuyền nhỏ này, ở trước mắt bao người, con thuyền nhỏ này tiến tới tháp bát giác.
Trong nháy mắt con thuyền nhỏ đưa tu sĩ này tới tháp bát giác. Tên tu sĩ này vui mừng như điên hét lên:
– Ta tiến đến!
Hắn còn chưa nói xong, nhảy ra khỏi con thuyền nhỏ, phóng thẳng vào tháp bát giác.
“Phanh” một tiếng nổ sinh ra, nhưng mà tên tu sĩ này hưng phấn quá mức. Còn chưa có tiến tới tháp bát giác đã bị tiểu tháp bát giác nện xuống, thoáng cái trấn áp thành thịt vụn, hóa thành huyết thủy.
Trong lúc nhất thời, tràng diện yên tĩnh tới cực điểm, tất cả mọi người nhìn qua một màn trước mắt này.
– Con thuyền nhỏ này thể mang người ta đi vào!
Có người phục hồi tinh thần lại, lập tức ý thức được cái gì, lúc này quát to một tiếng, hắn vừa nói ra lời này thì có người che miệng hắn lại, nhưng mà đã trễ, tất cả mọi người nghe được hắn nói.
Vào lúc này tất cả mọi người kịp thời phản ứng, tất cả mọi người muốn vọt tới con thuyền nhỏ ở cửa ra vào, nhưng phản ứng nhanh nhất vẫn là Tốc Đạo Thiên Thần, hắn thoáng đứng lên, tiến tới biên giới, một mình ngăn chặn cửa vào, cũng chờ hào quang xuất hiện.
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần ngăn chặn cửa vào thì mọi người nhao nhao dừng lại, Tốc Đạo Thiên Thần thực lực ra sao mọi người rõ như ban ngày, lúc này Tốc Đạo Thiên Thần ngăn chặn cửa vào, bất kể là ai, muốn khiêu chiến Tốc Đạo Thiên Thần phải suy nghĩ kỹ bản thân mình đủ cân lượng hay chưa.
Tốc Đạo Thiên Thần thật sự rất cường đại, đó cũng không phải ý nghĩa không người nào dám khiêu chiến hắn, ngay vào lúc Tốc Đạo Thiên Thần ngăn chặn cửa vào thì có một hoàng giả bước tới, hắn giằng co với Tốc Đạo Thiên Thần.
– Hiền chất, ngươi tạm nhường một bước, chờ ta sau khi đi vào, ngươi đi vào cũng không muộn.
Tên hoàng giả này là một trung niên, thần thái âm lãnh.
Tên hoàng giả trung niên này bất cứ phương diện nào cũng không xuất sắc, dường như hắn thực sự không phải là người có khí thế kinh người, huyết khí trùng thiên, thân ảnh của hắn rất đại chúng.
Ánh mắt của hắn tuy thập phần lăng lệ, nhưng mà thần thái âm lãnh của hắn có vài phần ngốc trệ, giống như bộ mặt của hắn bị tê liệt.
Trên thực tế nhìn thấy nam tử trung niên này, nhiều người không nhận ra hắn, thậm chí không có ai biết lai lịch của hắn.
Một người ngay cả mọi người không ai nhận ra lại dám đi tới trước mặt Tốc Đạo Thiên Thần nói như vậy, điều này thật sự làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
– Người kia là ai nha?
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người nhao nhao thấp giọng nghị luận, đều suy đoán lai lịch của nam tử trung niên trước mặt.
– Lục Hoàng, ngươi chưa đủ tư cách cao cao tại thượng trước mặt của ta.
Đối với nam tử trung niên hùng hổ dọa người, Tốc Đạo Thiên Thần cũng không sợ, chỉ bình thản nói một câu.
– Hiền chất, ta đây không phải kẻ tự cao tự đại.
Tên nam tử trung niên gọi là Lục Hoàng âm lãnh nói:
– Ta chỉ có lòng ái tài mới nhắc nhở một câu, cho ngươi cơ hội nhường đường.
– Thật ngông cuồng a.
Nghe nam tử trung niên hùng hổ dọa người với Tốc Đạo Thiên Thần như thế, có tu sĩ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Đại Thần Hoàng cũng không dám ở trước mặt Tốc Đạo Thiên Thần nói ra lời vô lễ như thế.
Đối với nam tử trung niên này, Tốc Đạo Thiên Thần không cho chút tình cảm này, một ngụm cự tuyệt, nhàn nhạt nói:
– Lục Hoàng nâng đỡ, tại hạ tạ ơn, Lục Hoàng muốn đi vào, vậy phải xếp sau ta rồi.
Nam tử trung niên là hùng hổ dọa người, nhưng mà, Tốc Đạo Thiên Thần cũng không có ý tứ yếu thế, hắn cũng cường hoành, đồng dạng lãnh ngạo, căn bản không để cho đối phương tình cảm.
Chương 2070: Lục Hoàng (2)
Nghe được Tốc Đạo Thiên Thần nói thế, rất nhiều người đều cảm thấy hả giận, đây là khí thế trẻ tuổi vô địch nên có, bằng không tùy tiện toát ra một a miêu a cẩu nói với thiên tài như thế, như vậy làm cho người trẻ tuổi không chịu nổi.
– Tiểu bối, không cho ta tình cảm thì không xong đâu, rượu mời không uống, uống rượu phạt!
Lúc này, Lục Hoàng cũng âm lãnh cười cười, lạnh lùng nói:
– Không ai tự nhận là xuất thân từ đế thống tiên môn thì khó lường, là địch với ta, không ai có kết cục tốt, chỉ sợ, đến lúc đó cho dù Tốc Đạo thánh địa của ngươi cũng không có bao nhiêu người che chở cho ngươi đâu.
Lời này vừa ra, làm cho rất nhiều người cũng hít khí lạnh, đều cảm thấy nam tử trung niên này khẩu khí quá lớn, Tốc Đạo Thiên Thần thực lực mọi người rõ như ban ngày, về phần Tốc Đạo thánh địa, vậy lại càng không cần phải nói, với tư cách đế thống tiên môn, bọn họ có được nội tình đủ cường đại.
Hiện tại nam tử trung niên này hoàn toàn không đặt Tốc Đạo thánh địa vào trong mắt, hùng hổ dọa người, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy nam tử trung niên này quá hùng hổ dọa người và ngạo mạn.
Đối với tên nam tử trung niên này nói như vậu, Tốc Đạo Thiên Thần cũng chỉ lạnh lùng liếc hắn một cái, nói ra:
– Lục Hoàng, niệm ngươi tuổi tác không nhỏ, xưng ngươi một tiếng là hòng. Đừng tưởng rằng ngươi xuất thân từ Tổ Lục ta sẽ xem trọng ngươi. Không nên bày cái giá làm cao trước mặt ta, ta biết rõ ngươi là ai! Cho dù chỗ dựa của ngươi mạnh như thế nào, chọc giận bổn tọa, cũng một kiếm chém ngươi! Cho dù lão tổ của ngươi xuất thế, ta cũng sẽ chiến với hắn một trận1
Vừa rồi nam tử trung niên nói hùng hổ dọa người, mà lúc này Tốc Đạo Thiên Thần nói thế trực tiếp xem thường đối phương đe dọa, Tốc Đạo Thiên Thần nói chuyện ngữ khí càng khí phách.
– Tốt, tốt, khẩu khí thật là lớn, hôm nay ta đúng là muốn xem thực lực của ngươi thế nào!
Tên nam tử trung niên không giận ngược lại hóa cười, cười to nói:
– Chiến với lão tổ của ta một trận, bằng ngươi? Còn không xứng!
Vừa rồi mọi người còn cảm thấy tên nam tử trung niên khẩu khí quá lớn, hùng hổ dọa người, thật sự là cuồng vọng vô tri.
Nhưng mà nghe tới “Tổ Lục” thì đáy lòng của nhiều người biến thành rung động to lớn, cũng không dám lỗ mãng. Vào giờ phút này, rất nhiều người mới hiểu được, Lục Hoàng dám hùng hổ dọa người với Tốc Đạo Thiên Thần chính là vì hắn có nội tình thâm hậu.
Tổ Lục, chính là một đại thụ tổ truyền, thậm chí được xưng là truyền thừa cường đại nhất trong Thụ tộc, nó có được ba thụ tổ, cho nên bọn họ có tư cách khinh thường cửu thiên thập địa.
Chính là vì Tổ Lục có được ba vị thụ tổ, chuyện này làm cho tổ thụ được xưng là là truyền thừa có thể đánh hạ cả Tiên Đế truyền thừa!
Đồn đãi nói Tổ Lục trừ có được ba thụ tổ ra, còn có một lão tổ còn sống gần với thụ tổ, trấn thủ Tổ Lục!
Cũng chính bởi vì Tổ Lục có lão tổ như thế cho nên mới khiến Thiên Linh Giới sợ hãi Tổ Lục!
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần cùng Lục Hoàng giằng co với nhau, Tào Quốc Kiếm, Hải Loa Hào lão tổ đều âm thầm cười lạnh một tiếng, không có người đi khuyên can, đối với tại bọn họ mà nói, nếu có người có thể diệt trừ Tốc Đạo Thiên Thần, đó là tốt nhất, dù sao, Tốc Đạo Thiên Thần còn trẻ như thế, hắn có cơ hội thành Tiên Đế.
Nếu như không phải Mộng Trấn Thiên xuất thế vào lúc này, chỉ sợ tất cả mọi người coi được hắn.
– Xem ra nơi này rất náo nhiệt nha.
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần cùng Lục Hoàng giương cung bạt kiếm, một tiếng nói nhàn nhã vang lên.
Tiếng nói nhàn nhã như thế, thoáng cái đánh vỡ hào khí khẩn trương, làm cho rất nhiều người đều nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một chiếc cốt thuyền đi tới, người trên cốt thuyền chính là đám người Lý Thất Dạ, nói chuyện cũng chính là Lý Thất Dạ.
– Hung nhân đến.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ trên cốt thuyền, không biết là ai quát to lên.
Lý Thất Dạ xuất hiện, làm cho phần đông người lộ vẻ sợ hãi, đi cho tới hôm nay, Lý Thất Dạ đã là hung danh hiển hách, rất nhiều người xem ra, hắn đi tới đâu giết tới đó, còn hung ác hơn bất cứ ai ở đương thời.
Vốn huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, sau lại đạp diệt Ly quốc Huyết Sa trang, trước đó không lâu còn đồ diệt Đế Vương Cốc.
Đế Vương Cốc đây chính là hải thần truyền thừa nha, được hải thần che chở, truyền thừa cường đại như thế nói diệt là diệt, tan thành mây khói, ngay cả miếu đổ nhà nát cũng không tồn tại.
Thời điểm Lý Thất Dạ đã đến, bất kể là ai, ánh mắt nhảy lên, thậm chí có người hãi hùng khiếp vía.
Vào hôm nay, Lý Thất Dạ có danh tiếng “Hung nhân” không phải hư danh nói chơi, hắn đi tới chỗ nào giết ở đó, nơi có hắn sẽ có gió tanh mưa máu, sẽ có người tử vong.
Hiện tại Lý Thất Dạ xuất hiện ở chỗ này, rất nhiều người có dự cảm điềm xấu, đều cảm giác sắp phát sinh đại sự, hung nhân như thế chắc chắn sẽ xảy ra chém giết to lớn.
Về phần Tào Quốc Kiếm Hải Loa Hào lão tổ, bọn họ ánh mắt lẫm liệt, lập tức lộ ra sát cơ với Lý Thất Dạ.
– Hắn bị thương.
Lúc này cũng có người tinh mắt, nhìn thấy cốt thuyền vỡ vụn, xem xét đã biết trải qua đại chiến kinh thế hãi tục.
Mà lúc này sắc mặt Lý Thất Dạ tái nhợt, hai bên cần Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người kéo đỡ, mới đứng vững, làm cho người ta hiểu rõ Lý Thất Dạ bị thương rất nghiêm trọng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bộ dáng như thế, ánh mắt nhiều người nhảy lên, có không ít người trong nội tâm sinh ra các ý niệm trong đầu.
Nếu là địch nhân của Lý Thất Dạ, hiện tại không thể nghi ngờ là cơ hội tốt ra tay với Lý Thất Dạ, thừa dịp hắn trọng thương, đây là cơ hội tốt nhất tiêu diệt hắn.
Chuyện này cũng khó trách người ta nghĩ như vậy, đổi lại bất luận kẻ nào đều có thể nghĩ như vậy, thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn, đây là chuyện bình thường, huống chi, trong giới tu sĩ chính là mạnh được yếu thua. Không phải ai cũng bảo trì phong độ quân tử.
Lý Thất Dạ đã đến, cũng không có nhìn bao nhiêu người, ánh mắt nhìn qua tháp bát giác, nhìn qua tháp bát giác phong cách cổ xưa. Không khỏi cảm khái một tiếng, chậm rãi nói ra:
– Trí tuệ tiên dân, làm cho hậu nhân khó với tưởng tượng.
– Các ngươi muốn đồ vật đang ở bên trong.audio coi am
Lý Thất Dạ nhìn qua tháp bát giác, qua một hồi lâu sau đó nói với Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi sư tỷ muội hai người vừa nghe nói như thế, tâm hồn thiếu nữ chấn động. Vừa mừng vừa sợ, tam tông các nàng rốt cuộc có tung tích của Truy Phong Kích, nếu các nàng thu hồi “Truy Phong Kích “, như vậy đối với các nàng mà nói, đây là công lao to lớn, chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách.
Đồng thời Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người bọn họ cũng nhìn nhau. Truy Phong Kích của Vô Cấu Tam Tông chính là Vô Cấu Tiên Đế quan sát Côn Bằng dị tượng đồ đằng mà sáng tạo ra, trước mắt tòa tháp bát giác đang ở trên thi thể Côn Bằng trên, tháp bát giác đang tỏa ra hào quang sáng ngời.