1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 415 [Chương 2071 đến Chương 2075]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 415 [Chương 2071 đến Chương 2075]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2071: Lâm đạo trưởng

Nói không chừng năm đó Vô Câu Tiên Đế của Vô Cấu Tam Tông bọn họ đã từng tới đây. Thậm chí có khả năng đã từng ở đây ngộ đạo qua, thậm chí có thể là “Truy Phong Kích” vẫn ở đây tìm hiểu, tổ tiên không mang về, từ đó làm cho thất truyền.

Thời điểm Lý Thất Dạ nhìn qua tháp bát giác, một người đứng ra, người này hợp thành chữ thập, chậm rãi nói ra:

– Lý Thất Dạ, ta và ngươi cũng nên tính toán ân oán được rồi.

Người này nhìn qua rất trẻ tuổi, ăn mặc một thân đạo bào. Bộ dáng thập phần anh tuấn, quan trọng hơn là, hắn toàn thân thu thập chỉnh tề, thập phần sạch sẽ. Cho người ta cảm giác thoải mái.

– Chủ nhân Tị Trần Dương cũng tới.

Nhìn thấy người mặc đạo bào này, có người đang nói thầm trong lòng.

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt từ tháp bát giác, nhìn qua người mặc đạo bào, tùy ý nói:

– Ngươi là ai thế?

Lý Thất Dạ tùy ý như vậy làm cho người mặc đạo bào ánh mắt biến hóa, hắn dầu gì cũng là thiên tài của Thiên Linh Giới. Phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, hắn tuyệt đối có thể xếp hạng cao, hiện tại Lý Thất Dạ bộ dáng hờ hững, không chỉ bỏ qua hắn, hơn nữa là tùy ý khiêu khích hắn.

– Bần đạo chính là đương gia Tị Trần Dương, người xưng Lâm đ*o trưởng.

Người mặc đạo bào nói ra.

Nghe được cái tên Lâm đ*o trưởng, cho dù người không gặp qua cũng chấn động, chủ nhân Tị Trần Dương, nghe nói thật lâu trước kia là tiên thể trung thành, có người nói hắn đạt tới Thần Vương đỉnh phong, lại có người nói hắn đã là Thần VƯơng khó lường.

Nếu hắn là một Thần Vương, lại phối hợp tiên thể trung thành, như vậy, cho dù là Thần Hoàng cũng phải cho hắn bảy phần tình cảm.

Lúc này Lâm đ*o trưởng chậm rãi nói ra:

– Lý Thất Dạ, ngươi giết đạo đồng của ta, trảm Quy tướng của ta, thực là khinh người quá đáng, hôm nay ta và ngươi cũng nên tính toán ân oán rồi, hôm nay, không phải ngươi chết, là ta mất mạng!

Nói đến đây,sắc mặt hắn lạnh lẽo, hai mắt lộ ra sát ý đáng sợ.

Lúc này Lâm đ*o trưởng đứng ra, tuyên bố muốn báo thù cho đạo đồng và Quy tướng, nói thì đương nhiên, Lâm đ*o trưởng với tư cách chủ nhân Tị Trần Dương, xác thực có thể báo thù cho đệ tử.

Nhưng mà người ta nghe được Lâm đ*o trưởng nói như vậy, rất nhiều người đều nhìn nhau, vào lúc này, cho dù là đồ ngu cũng nhìn ra, hắn thấy Lý Thất Dạ trọng thương cho nên đây là thời cơ khiêu chiến tốt nhất.

Thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng của hắn, dưới tình huống như vậy, bất luận là ai, đều không muốn bỏ qua thời cơ tốt như thế, đặc biệt kẻ như Lâm đ*o trưởng có thù oán với Lý Thất Dạ mà nói, đây là thời cơ tốt báo thù rửa hận.

Nếu đổi lại lúc bình thường, tất cả mọi người nhìn không tốt Lâm đ*o trưởng, mặc dù nói Lâm đ*o trưởng còn trẻ tài cao, thậm chí có thể nói được là uy danh hiển hách, hắn không chỉ đạo hạnh cường đại, hơn nữa còn có tiên thể trung thành, thực lực như vậy trong trẻ tuổi hiếm có đối thủ.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ hung danh hiển hách, dáng vẻ khí thế độc ác quá lớn, trẻ tuổi thậm chí không ai bằng, nếu như nói lúc bình thường Lâm đ*o trưởng tìm Lý Thất Dạ báo thù, chỉ sợ có người nhìn không tốt hắn.

Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ trọng thương, Lâm đ*o trưởng nhảy ra tìm Lý Thất Dạ báo thù, chuyện này làm cho tất cả mọi người trong lòng cảm khái, Lâm đ*o trưởng đúng là nắm lấy cơ hội tốt, đổi một câu nói, chỉ sợ hắn dù kéo mặt xuống cũng phải báo thù.

Thấy Lâm đ*o trưởng chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến chính mình, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý cười một chút, căn bản không đặt trong lòng.

Lý Thất Dạ thái độ tùy ý, chuyện này làm cho Lâm đ*o trưởng mặt mo kéo không được, hắn lạnh lùng nói:

– Lý Thất Dạ, đi ra lăn lộn, nên trả nợ, cuối cùng vẫn phải trả, chẳng lẽ ngươi định làm rùa đen rút đầu cả đời sao? Nếu ngươi gần đây tự xưng vô địch, có tư cách vấn đỉnh thiên mệnh, vậy đứng ra đánh một trận, làm rùa đen rút đầu thì cả đời không thành được Tiên Đế.

Đối với Lâm đ*o trưởng phép khích tướng như vậy, Lý Thất Dạ cười rộ lên.

– Đạo trưởng nếu như muốn chiến, ta sẽ thay Lý huynh cùng đạo trưởng luận bàn một chút.

Lý Thất Dạ chỉ cười rộ lên, còn chưa có nói chuyện, Thuần Dương Tử đứng ra, nhàn nhạt nói:

– Nếu là đạo trưởng có thể thắng ta một chiêu nửa thức, cứ tìm Lý huynh báo thù rửa hận cũng không muộn.

Thời điểm này Thuần Dương Tử đứng ra, cũng là vì giữ gìn Lý Thất Dạ, bọn họ cũng đều biết, Lý Thất Dạ vì trấn an tiên nữ đã trọng thương, lúc này Lý Thất Dạ không thích hợp xuất chiến.

Thời điểm Thuần Dương Tử đứng ra, thậm chí rất nhiều người cũng không nhận ra hắn, dù sao, Thuần Dương Tử rất ít xuất hiện, tại Thiên Linh Giới ít có uy danh của hắn, người khác nhận ra hắn, đa số là vì hắn là đệ tử Cổ Thuần tứ mạch.

– Thuần Dương Tử!Nguồn truyện audio Podcast

Nhìn thấy Thuần Dương Tử, ánh mắt Lâm đ*o trưởng nhảy lên một chút.

– Thuần Dương Tử, là chưởng môn Thuần Dương Hà sao?

Nghe được cái tên Thuần Dương Tử, có không ít người cảm thấy lạ lẫm, thậm chí có người nói sai xuất thân của Thuần Dương Tử.

Thuần Dương Tử này rất dễ nhận sai với chưởng môn Thuần Dương Hà, một trong Cổ Thuần tứ mạch, huống chi, Cổ Thuần tứ mạc căn bản là người một nhà.

– Là Cổ Linh đảo đảo chủ.

Biết rõ lai lịch Thuần Dương Tử thì uốn năn cách nói sai lầm.

– Ta cũng có ý định xuất chút tài mọn.

Thuần Dương Tử thong dong đạm bạc cười nói.

Đạt tới tình trạng như Thuần Dương Tử, hắn vẫn là đạm bạc vô cầu, từ trên người hắn không có khí tức cao cao tại thượng, càng không nhìn thấy khí thế kinh người, chuyện này cũng khó trách làm cho rất nhiều người đều cảm thấy Thuần Dương Tử không phải một người uy hiếp thiên hạ.

Ánh mắt Lâm đ*o trưởng nhảy dựng lên, hắn không phải kẻ ngu xuẩn không có kiến thức, tuy hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua Thuần Dương Tử xuất thủ qua, nhưng một ít chuyện về Thuần Dương Tử thì hắn đã nghe nói qua, đã sớm có đồn đãi Thuần Dương Tử tu luyện Kim Cương Bất Diệt Thể.

– Thuần Dương đảo chủ, đây là ân oán của ta và Lý Thất Dạ!

Lâm đ*o trưởng trầm giọng nói:

– Chuyện này không có chút quan hệ nào tới Cổ Thuần tứ mạch cả, hy vọng Thuần Dương đảo chủ nghĩ lại.

– Không sao cả.

Thuần Dương Tử không quan tâm, vừa cười vừa nói:

– Đạo trưởng không ứng chiến, vậy để ta tới khiêu chiến đạo trưởng vậy, đạo trưởng dám chiến một trận chứ?

Thuần Dương Tử nói ra lời này làm nhiều người đưa mắt nhìn nhau, Thuần Dương Tử với tư cách một chưởng môn của Cổ Thuần tứ mạch, bây giờ lại thay Lý Thất Dạ can thiệp vào, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

– Thuần Dương đảo chủ, nếu như ngươi muốn chiến, ta sẽ chơi với ngươi mấy chiêu? Thuần Dương đảo chủ có lẽ không sợ khiêu chiến a.

Thời điểm Lâm đ*o trưởng có chút đâm lao phải theo lao, một người khác đứng ra, lạnh lùng nói.

Đây là một người thanh niên, toàn thân hắn phun ra nuốt vào thái dương tinh hỏa, đầu đội vương miện, khí chất đế hoàng ngập trời, thời điểm hắn vừa đứng ra, ánh mặt trời chiếu sáng, hắn đứng ở nơi đó giống như thần linh của Thái Dương Cung, dường như hắn chi phối mặt trời lên xuống.

Chương 2072: Trầm Hải Thần Vương bá đạo (1)

– Thái Dương Vương!

Nhìn thấy thanh niên này, có không ít người nhận ra lai lịch của hắn, không ngừng kinh hô.

Thanh niên trước mắt là tông chủ Thái Dương Tông, tuổi trẻ tài cao, thanh danh hiển hách, thậm chí là vượt qua Lâm đ*o trưởng, hắn tu luyện Thái Dương Thể thập phần bá đạo.

– Thì ra là Thái Dương Tông chủ nha.

Thấy Thái Dương Vương khiêu chiến chính mình, Thuần Dương Tử cũng không tức giận, cười cười, nói ra:

– Thái Dương Tông chủ muốn vì Lâm đ*o trưởng can thiệp chuyện này sao?

– Nếu như ngươi cho rằng như vậy, vậy cũng không sao cả.

Thái Dương Vương lãnh đạm, lạnh lùng nói:

– Thuần Dương đảo chủ đã can thiệp cho họ Lý, nên cũng nghĩ tới kết quả này. Cổ Thuần tứ mạch, tuy đứng đầu Mị Linh, nhưng cũng không có nghĩa Cổ Thuần tứ mạch có thể tùy ý làm bậy.

Bị Thái Dương Vương chụp mũ như vậy, Thuần Dương Tử cũng không tức giận, hắn chỉ là vừa cười vừa nói:

– Ta và Lý huynh có tư giao, chuyện này không thể kéo lên Cổ Thuần Tứ Mạch được.

– Vậy sao?

Thái Dương Vương cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

– Họ Lý tại Thiên Linh Giới làm xằng làm bậy, tàn sát đồng loại. Hiện tại ngươi với tư cách Cổ Linh đảo đảo chủ, mà Cổ Thuần Tứ Mạch với tư cách đứng đầu Mị Linh, vậy mà không diệt trừ ác nhân, ngược lại là trợ Trụ vi ngược, hãm hại đồng loại…

Thái Dương Vương nói cả buổi cũng dụ dỗ Thuần Dương Tử, hơn nữa còn kéo Cổ Thuần Tứ Mạch đứng đối lập với Mị Linh tộc, làm như vậy thậm chí dang khiêu chiến địa vị của Cổ Thuần Tứ Mạch tại Mị Linh nhất tộc.

Thái Dương Vương chỉ đơn giản là châm ngòi thổi gió, cho dù không thể rung chuyển Cổ Thuần Tứ Mạch, bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch một chút cũng không tệ, dù sao hắn cũng không có bao nhiêu tổn thất.

So với lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương càng dám nói hơn, dù sao Thái Dương Tông nội tình cường đại hơn Tị Trần Dương, Thái Dương Tông không chỉ có đại thành tiên thể truyền thừa, thủy tổ Thái Dương Tông còn là Tiên Đế, người ta gọi là Thái Dương Tiên Đế!

– Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, Cổ Thuần Tứ Mạch ta lúc nào tới phiên ngươi chỉ trỏ!

Ngay vào lúcThái Dương Vương cố ý bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch, một tiếng nói bá đạo vang lên, một người từ trên trời giáng xuống, bễ nghễ bát phương.

– Trầm Hải Thần Vương!

Khi thấy người từ trên trời giáng xuống, có người quát to một tiếng nói ra.

Người đến chính là Trầm Hải Thần Vương, lúc này hắn khí thôn sơn hà, bễ nghễ bát phương, khí phách mười phần, cho dù là ai cũng khó có khí phách như vậy.

Trầm Hải Thần Vương đã đến, chuyện này làm sắc mặt Thái Dương Vương biến hóa, dù sao Trầm Hải Thần Vương uy danh to lớn, còn vượt qua xa Thuần Dương Tử.

Nếu như nói trong thế hệ trẻ Thiên Linh Giới. Trầm Hải Thần Vương, Tốc Đạo Thiên Thần, Già Hải thiên tử, Thất Hãi Nữ Võ Thần tuyệt đối là thiên tài cao cấp nhất, mà Thái Dương Vương, Lâm đ*o trưởng còn kém hơn Trầm Hải Thần Vương bọn họ không nhỏ.

Về một ít đồn đãi về Thuần Dương Tử, Thái Dương Vương tuy có nghe nói qua, nhưng mà Thái Dương Vương cũng không có đặt Thuần Dương Tử ở trong lòng, dù sao chưa từng có người nào nhìn thấy Thuần Dương Tử ra tay. Hắn mạnh yếu vẫn phải nói lại, thậm chí có rất nhiều người cho rằng hắn không có cường đại như đồn đãi.

– Như thế nào, Thần Vương cũng muốn chọc vào một đao sao?

Sắc mặt Thái Dương Vương trầm xuống, lạnh lùng nói.

Khí thế Trầm Hải Thần Vương khinh người, có khí tức áp sập thiên địa, lạnh lùng nói:

– Ta chọc vào một đao thì như thế nào, Thái Dương Tông có bao nhiêu cân lượng mà dám nói này nói kia với Cổ Thuần Tứ Mạch chúng ta, chỉ bằng chút năng lực của ngươi, không cần sư huynh của ta ra tay, ta cũng có thể trảm ngươi.

Không nên cho rằng Trầm Hải Thần Vương không báo thù Lý Thất Dạ thì hắn là kẻ mềm yếu. Trên thực tế, Trầm Hải Thần Vương là người khí phách mười phần. Nhưng mà hắn biết rõ ai có thể là địch, ai không thể là địch.

Nếu như Trầm Hải Thần Vương có thể nhìn ra được sâu cạn của Lý Thất Dạ, biết rõ Lý Thất Dạ mạnh yếu, hắn sẽ không chút khách khí đứng ra đòi chém Lý Thất Dạ.

Nhưng mà hắn xem ra, Lý Thất Dạ sâu không lường được, bất luận kẻ nào là địch với hắn, đều bị hắn thôn phệ, mặc kệ ai ra tay với hắn, đều bị hắn tiêu diệt. Chính là vì như thế, Trầm Hải Thần Vương không muốn bởi vì một tiểu thiếp của chính mình mà kéo Trầm Hải Triều vào chiến tranh với Lý Thất Dạ.

Mà đối thủ cấp bậc như Thái Dương Vương, Lâm đ*o trưởng này, Trầm Hải Thần Vương căn bản là không sợ hãi, nếu như cần là địch, hắn căn bản không sợ nhảy ra trấn áp đám người này! Đối với Trầm Hải Thần Vương mà nói, không cần Cổ Thuần Tứ Mạch, chỉ bằng Trầm Hải Triều của hắn, chỉ bằng lực lượng trong tay của hắn đủ nghiền áp truyền thừa Tị Trần Dương rồi.

Đối với Trầm Hải Thần Vương là vương giả xưng bá tám phương, người khác không gây chuyện, hắn khá tốt, nếu như người khác gây chuyện với hắn, vậy cho dù thế nào hắn cũng sẽ dốc toàn lực lật tung Tị Trần Dương lên, đây không chỉ lập uy cả đời của hắn, càng xây dựng hình tượng và lớn mạnh con dân của hắn.

Hiện tại nếu như Lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương dám đối nghịch với hắn, như vậy có thể cho hắn cái cớ xuất binh đánh phá truyền thừa như Tị Trần Dương, Thái Dương Tông!

Trầm Hải Thần Vương vừa nói ra một câu sẽ trảm Thái Dương Vương, chuyện này làm sắc mặt Thái Dương Vương khó coi tới cực điểm, mặc dù nói hắn cũng biết Trầm Hải Thần Vương đến, cũng giữ khoảng cách nhất định, nhưng mà, Trầm Hải Thần Vương nói lời này là khinh người quá đáng.

Nghịch chuyển như vậy làm cho người ta ngạc nhiên, tất cả mọi người cho rằng Trầm Hải Thần Vương sẽ liều ngươi chết ta sống với Lý Thất Dạ, hiện tại thật không ngờ, Trầm Hải Thần Vương càng đứng về phía Lý Thất Dạ bên này.

Một màn như vậy khiến rất nhiều người cũng khó tin tưởng, người trong thiên hạ cũng biết, tiểu thiếp Công Tôn Mỹ Ngọc tiểu thiếp Trầm Hải Thần Vương sủng ái nhất chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, theo lý mà nói, Trầm Hải Thần Vương phải tìm Lý Thất Dạ báo thù rửa hận mới đúng, hiện tại Trầm Hải Thần Vương vậy mà đứng ra không có ý báo thù cho Lý Thất Dạ, chuyện như vậy làm cho người ta khó hiểu.

– Thần Vương, ta và ngươi xác nhận cùng chung mối thù mới đúng.

Lúc này Lâm đ*o trưởng cười nói:

– Lý Thất Dạ khinh người quá đáng, hắn không chỉ giết đạo đồng, thừa tướng của ta, hắn càng giết tiểu thiếp âu yếm của Thần Vương ngươi…

– Chuyện của ta, không cần ngươi một ngoại nhân đến lắm miệng!

Ngay tại Lâm đ*o trưởng châm ngòi thổi gió, Trầm Hải Thần Vương chem ngang lời hắn, lạnh lùng nói:

– Ta và Lý Thất Dạ có ân oán, còn cần một kẻ đứng ngoài như ngươi để ý giúp hay sao?

– Hắc, hắc, Thần Vương không phải sợ Lý Thất Dạ a…

Lâm đ*o trưởng tiếp tụ cười âm trầm.

Lâm đ*o trưởng vừa nói ra lời như vậy, lập tức làm cho hai mắt Trầm Hải Thần Vương âm trầm, hắn cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Khích tướng đúng không, tốt, vậy muốn đứng cùng chiến tuyến với ta sao? Vậy hãy để cho ta nhìn một chút cân lượng của ngươi! Đừng không có vài phần bổn sự, cả ngày đứng ở đây châm ngòi thổi gió, sính miệng lưỡi lợi hại!

Chương 2073: Trầm Hải Thần Vương bá đạo (2)

Trầm Hải Thần Vương nói ra câu này, huyết khí nổ vang, giống như thần linh lâm thế, Trầm Hải Thần Vương tay phải mở ra, bàn tay trấn áp xuống.

Tay phải Trầm Hải Thần Vương lúc trấn ap xuống, dị tượng bàn tay trong suốt như ngọc xuất hiện, giống như chư thần giáng thế, một dưới lòng bàn tay khiến ma quỷ hồn phi phách tán, trấn áp trọn đời không được siêu sinh, trọn đời không được luân hồi!

Trầm Hải Thần Vương đánh ra một chưởng, sắc măt Lâm đ*o trưởng đại biến, trên thực tế, rất nhiều người thấy Trầm Hải Thần Vương đánh ra một chưởng này thì biến sắc, quản chi đó là đám người Tào Quốc Kiếm cũng thế.

Rất nhiều người cũng biết, Trầm Hải Thần Vương không chỉ đạo hạnh cực kỳ cường đại, hắn không chỉ thừa nhận huyết khí ngàn vạn con dân hàm dưỡng, có được uy lực cương quốc phong thần, đồng thời, tay phải của hắn tuyệt thế vô song, được xưng là thần chỉ hữu thủ, đạt được chúng thần chúc phúc cùng gia trì, thậm chí có người xưng, tay phải của hắn là vô địc, có thể đối chiến các loại binh khí.

Sắc mặt Lâm đ*o trưởng đại biến, lập tức ra tay, khí lực sáng ngời, một đóa hoa sen hiện ra, thập phần thánh khiết. Thời điểm hoa sen nở rộ ra, mỗi một mảnh hoa sen lớn như ngón tay cái, nhưng chúng lại có thể chống đỡ thiên địa.

“Phanh” một tiếng vang thật lớn, quản chi liên hoa và múi hoa có thể chống đỡ thiên địa, cũng khó mà ngăn được tay phải của Trầm Hải Thần Vương.

Dưới một kích này, Lâm đ*o trưởng đông đông đông liền lùi lại vài bước, lồng ngực phập phồng, sắc mặt tái nhợt.

Tuy Lâm đ*o trưởng tiếp được một chưởng của Trầm Hải Thần Vương, nhưng mà so sánh với Trầm Hải Thần Vương thì hắn vẫn còn kém khá xa, cuối cùng không phải đối thủ của Trầm Hải Thần Vương.

– Thực lực như vậy mà cũng dám dõng dạc!

Trầm Hải Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Tị Trần Dương các ngươi so sánh bản thân với Vô Cấu Tiên Thể Thuật, nói là sánh ngang với Vô Cấu Tông, ta thấy còn kém xa! Muốn là địch với ta, đó cũng là Liễu tông chủ, Trác tông chủ mới có tư cách này.

Trầm Hải Thần Vương khí phách mười phần, so với Thuần Dương Tử thì hắn còn bá đạo hơn gấp ngàn lần.

– Ngươi ——

Bị Trầm Hải Thần Vương làm thấp đi, chuyện này làm cho sắc mặt Lâm đ*o trưởng khó coi tới cực điểm, hắn dù gì cũng là thiên tài nổi danh đương thời..

– Trầm Hải Thần Vương, ngươi quá mức rồi!

Lúc này Thái Dương Vương cũng quát một tiếng, hắn đứng song song với Lâm đ*o trưởng.

– Quá mức ——

Trầm Hải Thần Vương cười lạnh một tiếng, cho dù Thái Dương Vương cùng Lâm đ*o trưởng đứng cạnh nhau, hắn cũng không sao cả, cười lạnh một tiếng, nói:

– Thời điểm ngươi bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch của ta, ta còn chưa nói ra quá mức đấy! Ra tay giáo huấn các ngươi một chút, chẳng có gì là quá mức cả!

– Ngươi thật ngông cuồng ——

Lâm đ*o trưởng cũng giận dữ, bị Trầm Hải Thần Vương làm nhục như vậy, mặt mo của hắn đặt ở nơi nào?

– Cuồng ——

Trầm Hải Thần Vương có khí phách bá đạo tuyệt luân, cười lạnh nói:

– Ta cuồng thì tính sao! Các ngươi không phải mới vừa rồi dụ dỗ Cổ Thuần Tứ Mạch rất tốt sao? Tốt, đến đây đi, muốn bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch của ta, các ngươi phải có thực lực này đã.

Trầm Hải Thần Vương khí phách mười phần, chuyện này làm cho rất nhiều người thấy đều cảm thấy há hốc mồm, mọi người đều biết, Trầm Hải Thần Vương tuyệt đối không phải loại lương thiện, lúc còn trẻ hắn đã chinh chiến bát phương, khuếch trương Trầm Hải Triều, tại Trầm Hải Triều thành lập cơ sở cường đại cho cương quốc, người như hắn tuyệt đối không phải kẻ lương thiện, hôm nay hắn một mình một người khiêu chiến Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, đây là khí phách bực nào.

Trên thực tế rất nhiều người đều hiểu rõ, Trầm Hải Thần Vương có lực lượng như vậy, thậm chí có thế hệ trước cho rằng, Trầm Hải Thần Vương đang cố ý, chỉ sợ hắn ước gì phát binh nghiền áp truyền thừa như Tị Trần Dương, dùng khuếch trương ranh giới bản thân!

Tại Thiên Linh Giới, Cổ Thuần Tứ Mạch có đầy đủ tư cách cầm đầu Mị Linh tộc, nếu như Vô Cấu Tam Tông không đi khiêu khích địa vị của Cổ Thuần Tứ Mạch, Mị Linh nhất tộc chỉ sợ cũng chẳng có truyền thừa nào dám khiêu khích địa vị Cổ Thuần Tứ Mạch tại Mị Linh nhất tộc.

Huống chi, Cổ Thuần Tứ Mạch cùng Vô Cấu Tam Tông còn là thế giao, thậm chí có người cho rằng Cổ Thuần Tứ Mạch cùng Vô Cấu Tam Tông từ lâu đã kết thành liên minh không thể phá nổi.

Quái vật khổng lồ như vậy kết thành liên minh, thử hỏi một chút, lại có ai có thể lay động địa vị của bọn họ tại Thiên Linh Giới cơ chứ?

Bất luận là Lâm đ*o trưởng, hay là Thái Dương Vương, bọn họ tại Thiên Linh Giới chỉ là nhân vật nổi danh, bây giờ lại bị Trầm Hải Thần Vương nhục nhã như vậy, sắc mặt của bọn họ hiện tại khó xem tới cực điểm.

– Đến đây đi, ta dùng một chọi hai, bằng các ngươi, còn chưa có tư cách khiêu chiến sư huynh của ta.

Trầm Hải Thần Vương khí phách mười phần.

Thuần Dương Tử cười khổ một tiếng, thò tay ngăn cản Trầm Hải Thần Vương, nói ra:

– Sư đệ, chuyện này nên giao cho ta, ân oán này do ta mà nên, cũng nên do ta chấm dứt!

Thuần Dương Tử cùng Trầm Hải Thần Vương là cùng nhau lớn lên, tuy bọn họ đi con đường khác nhau, tình nghĩa sư huynh đệ bọn họ là sâu đậm, nếu như nói, thế gian có ai hiểu Trầm Hải Thần Vương nhất, vậy không phải Thuần Dương Tử không ai có thể hơn.

Thuần Dương Tử sao không nhìn ra được? Đây là Trầm Hải Thần Vương cố ý làm thế, hắn căn bản chính là muốn khai chiến với Tị Trần Dương, hắn đang mượn chuyện người nói chuyện mình, mài đao soàn soạt, muốn đốt chiến hỏa, mở rộng ranh giới.

Trầm Hải Thần Vương nhìn xem Thuần Dương Tử, sau đó nói:

– Nếu sư huynh muốn ra tay, ta cũng không xen vào.

Nói đến đây, Trầm Hải Thần Vương lạnh lùng nhìn qua Lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương, hắn cười lạnh, nói ra:

– Các ngươi có lẽ nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng, gặp được sư huynh của ta khoan dung độ lượng, đây là may mắn của các ngươi!

Nói xong, Trầm Hải Thần Vương không có dài dòng, lui qua một bên. Bất kể nói như thế nào, Trầm Hải Thần Vương đối với Thuần Dương Tử vẫn rất tôn kính, trong mắt hắn, Thuần Dương Tử chính là thiên kiêu chân long, thiên tài tuyệt thế vô song, không ai có thể sánh nổi.

Trên thực tế Thuần Dương Tử cũng đúng là như thế, hắn thiên phú cực cao, chỉ sợ là phóng nhãn Thiên Linh Giới, khó có người có thể cùng so sánh với hắn.

Trầm Hải Thần Vương nói câu này làm sắc mặt Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương hết sức khó coi, bọn họ lạnh lùng khẽ hừ một tiếng.

– Mượn lời của sư đệ ta, nếu hai vị cố tình kéo Cổ Thuần Tứ Mạch xuống nước, ta cũng lãnh giáo thuật pháp tuyệt thế của hai vị. Tuy Cổ Thuần Tứ Mạch của ta không có tâm tranh hùng thiên hạ, nhưng mà Cổ Thuần Tứ Mạch cũng không dễ dàng bị người ta khiêu khích.

Thuần Dương Tử bình thản nói:

– Một mình ta đại biểu Cổ Thuần Tứ Mạch, lĩnh giáo hai vị rồi, nếu như hai vị bại, như vậy câm miệng, nếu như ta bại, chuyện nơi này Cổ Thuần Tứ Mạch ta sẽ không hỏi qua.

Chương 2074: Đấu với cả hai

Thuần Dương Tử nói lời này rất bình thản, nhưng mà lại âm vang hữu lực, trong trầm ổn có ba phần khí phách. Khẩu khí của hắn tuy bình thản, nhưng mà không có bất kỳ thương lượng nào, hắn nói năng rất có khí phách.

– Tốt. Nếu Thuần Dương đảo chủ muốn đánh một trận, hai ta phụng bồi tới cùng.

Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương nhìn nhau, cùng đáp ứng.

Bị Trầm Hải Thần Vương nhục nhã như thế, bất luận như thế nào. Bọn họ cũng phải đòi mặt mũi lại, bọn họ xem ra, nếu đả bại Thuần Dương Tử, còn sợ Trầm Hải Thần Vương không ra tay sao?

– Chúng ta lên bờ đánh một trận.

Thuần Dương Tử leo lên bờ hồ, chậm rãi nói ra.

Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương song song leo lên bờ hồ. hai người trước sau ngăn cản Thuần Dương Tử, đối với Thuần Dương Tử hình thành thế giáp công trước sau.

Đối với một màn như vậy, Trầm Hải Thần Vương chỉ cười lạnh một tiếng, trong lòng hắn, sư huynh hắn là người duy nhất trong Thiên Linh Giới có thể tranh phong với Mộng Trấn Thiên, chỉ là Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương, căn bản chẳng phải đối thủ của sư huynh.

– Hai vị, ra tay đi.

Thuần Dương Tử rỗi rãnh nhàn nhã đứng ở đó, dường như hoàn toàn không có nhìn ra chiến thuật tiền hậu giáp kích của Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương, rất bình tĩnh. Rất bình thản nói, thân ảnh của hắn không mang theo khói lửa nhân gian.

– Đắc tội!

Lúc này Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương hai người cũng không khách khí, quát một tiếng, đồng thời ra tay.

Lâm đ*o trưởng năm ngón tay điểm ra một ngón, sóng triều nổi lên, sóng lớn vạn trượng vỗ bờ, tiếng oanh minh không ngớt. Thái Dương Vương ra tay chính là Thái Dương ấn, Tam Túc Kim Ô hiển hiện reo vang không ngớt, thái dương tinh hỏa đốt cháy thiên địa.

Một thủy một hỏa tương tế tương khắc, Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương vừa ra tay, thậm chí rất ăn ý, thời điểm thủy hỏa tương dung, uy lực đại tăng, muốn nghiền diệt Thuần Dương Tử cũng bình thường.

Đối mặt tiền hậu giáp kích, Thuần Dương Tử coi như không quan trọng, phải trái vung tay lên, “Phanh, phanh” đã đánh tan sóng lớn và Thái Dương Ấn của Lâm đ*o trưởng và Thái Dương Vương.

Hắn vừa ra tay đã làm cho Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương đồng thời biến sắc. Tuy hai người bọn họ đều chưa dùng toàn lực, nhưng mà Thuần Dương Tử tiện tay một kích đã hóa giải chiêu thức của bọn họ, thực lực như vậy hoàn toàn là vượt qua bọn họ tưởng tượng.

– Giết ——

Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Tử cũng không phải thiện nam tín nữ gì, thấy Thuần Dương Tử thực lực không tầm thường, hai người hét lớn một tiếng, hai người đồng loạt sử dụng binh khí, ưng kích trời cao, mang theo uy thế mạnh mẽ công kích Thuần Dương Tử.

Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương ra tay, binh khí là đại thành chi binh, một người sử dụng Tiên Đế chân khí, tiếng nổ vang lên, hỏa diễm ngập trời bao phủ các nơi.

Nhìn thấy ra tay là binh khí cường đại như thế, điều này cũng làm cho không ít người sợ hãi thán phục, Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông thật sự nội tình kinh người, vừa lên tay đã là binh khí bá đạo vô địch.

Đối mặt Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương ra tay là đại thành chi binh, Thuần Dương Tử chỉ là tiêu sái cười cười, uyển như nước chảy mây trôi, tả hữu tương bác, đại đạo đến giản, dùng đơn giản nhất trực tiếp nhất chiêu thức hóa giải đối phương công kích.

“Oanh, oanh, oanh” Thuần Dương Tử ba người bọn họ chiến cùng một chỗ, Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương ra tay không lưu tình, chiêu chiêu trí mạng, mà Thuần Dương Tử xem như không quan trọng, từ đầu đến cuối, trường kiếm không ra khỏi vỏ, chiêu thức vô cùng đơn giản đã hóa giải công kích của Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vươn.

Thuần Dương Tử vừa ra tay, kỹ kinh tứ tòa, người chưa từng nhìn thấy Thuần Dương Tử ra tay đầy chấn kinh! Mặc cho ai cũng không nghĩ tới, Thuần Dương Tử thật không ngờ cường đại như vậy.

Mà Tào Quốc Kiếm, Hải Loa Hào lão tổ cũng chấn động, Thuần Dương Tử thanh danh không lộ ra, rất ít người biết rõ thực lực chân chánh của hắn, hôm nay thấy Thuần Dương Tử độc chiến Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương, chuyện này thật sự vượt qua bọn họ dự kiến.

– Ánh sáng đom đóm, cũng dám tranh sáng với ánh trăng!

Trầm Hải Thần Vương nhìn qua Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương đang chiến đấu, cười lạnh một tiếng. Hắn xem ra Thái Dương Vương cùng Lâm đ*o trưởng căn bản không phải đối thủ của sư huynh, căn bản không phải đối thủ cùng cấp bậc.

Nhìn thấy Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương đại chiến Thuần Dương Tử, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, lắc đầu. Thuần Dương Tử chỉ chưa mở sát giới mà thôi, một khi Cổ Thuần đồng kiếm trên lưng của hắn ra khỏi vỏ, chém Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương là chuyện quá dễ dàng.

Lý Thất Dạ cũng không để ý tới trận này chiến đấu, nhìn qua vị trí Tốc Đạo Thiên Thần đang đứng, vừa cười vừa nói:

– Ngươi đúng là biết tìm nơi, thoáng cái ngăn cản cửa ra vào. Nhưng mà, ngươi chắn cửa vào cũng vô dụng, ngươi không vào được.

Tốc Đạo Thiên Thần đứng ở nơi đó không lên tiếng, mà Lục Hoàng nhìn chằm chằm vào, hắn có ý định ra tay với Tốc Đạo Thiên Thần.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhìn Tốc Đạo Thiên Thần nói ra:

– Tán đi, hôm nay cũng chỉ có ta mới đủ tư cách vào trong, không nên cản đường ta.

Lời này đủ khí phách, câu nói đầu tiên đã đắc tội toàn bộ người nơi đây, rất nhiều người nơi đây biến sắc, thậm chí nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.

Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, khiến người ngoài ý muốn là, Tốc Đạo Thiên Thần vậy mà trầm mặc một chút, sau đó chậm rãi nói ra:

– Ta thiếu nợ ngươi một người tình, hôm nay trả lại ngươi, bây giờ sẽ nhường cho ngươi.

Nói xong liền nhượng bộ đi qua một bên.

Tốc Đạo Thiên Thần nói thiếu nợ nhân tình Lý Thất Dạ, đó là Lý Thất Dạ tha cho sư tỷ Tư Mã Ngọc Kiếm của hắn một mạng.

Đương nhiên đây chỉ là Tốc Đạo Thiên Thần cho rằng như thế mà thôi, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hắn cũng không dáp lại cái gì.

Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần nhượng xuất vị trí, thân ảnh Liễu Như Yên lóe lên, muốn chiếm cửa vào của vi Lý Thất Dạ.

Liễu Như Yên động tác thật nhanh, mà Lục Hoàng đã sớm nhìn chằm chằm vào cửa vào, hắn quét ngang ngăn cản cửa ra vào, thoáng cái cản trước mặt Liễu Như Yên.

Thấy Lục Hoàng đánh bạc ở cửa vào, ánh mắt Liễu Như Yên phát lạnh, chậm rãi nói ra:

– Lục Hoàng, thức thời cút qua một bên, đường có ngăn cản đường của ta!

Lục Hoàng cũng thần thái lạnh lùng, lạnh giọng nói:

– Liễu Tông chủ, ngươi cũng không nên hùng hổ dọa người, ta chiếm cứ trước, là ta vào trước, đây là chuyện đương nhiên.

– Vậy sao?

Ánh mắt Liễu Như Yên lạnh lẽo, nói ra:

– Không tranh ra, ta không ngại giẫm lên thi thể của ngươi đi qua!

Đối với Vô Cấu Tam Tông mà nói, “Truy Phong Kích” tầm quan trọng là không cần nói cũng biết, nếu muốn tiến vào tháp bát giác, bọn họ tất yếu phải đi vào, bọn họ cũng không muốn “Truy Phong Kích” rơi vào tay của người khác.

Đối với Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi mà nói, bất kể là ai ngăn cản các nàng, các nàng sẽ gặp thần trảm thần, gặp ma đồ ma, các nàng sẽ không tiếc cái giá nào mang “Truy Phong Kích” về Vô Cấu Tam Tông.

Chương 2075: Thải Loa Thần Hoàng (1)

– Như Yên, không cần khẩn trương, bằng hắn còn không có tư cách đi vào.

Nhìn thấy Liễu Như Yên thần ngăn tàn sát thần tư thế, Lý Thất Dạ cũng không khỏi cười rộ lên, nói ra:

– Nhưng mà dám đoạt vị trí của ta, cũng thật là đáng chết!

– Bây giờ là ngươi lăn, hay là ta giẫm lên thi thể của ngươi đi qua?

Lý Thất Dạ nói lời này làm Liễu Như Yên buông lỏng một hơi, nhưng mà nàng lúc vẫn hùng hổ dọa người.

– Liễu Tông chủ, người khác sợ Vô Cấu Tam Tông của ngươi, Tổ Lục của ta không đặt Vô Cấu Tam Tông ở trong mắt!

Lục Hoàng cũng thập phần cường hoành, đối với hắn mà nói, hắn cũng muốn đi vào tháp bát giác, hắn cười lạnh một tiếng nói ra:

– Hôm nay, không phải ta đi vào thì không ai hơn, nếu không, ai dám ngăn cản đường của ta, ta giết kẻ đó.

Nghe được Lục Hoàng giọng điệu khí phách như vậy, làm cho rất nhiều người đều nhìn nhau, tất cả mọi người kỳ quái, hôm nay đều như thế nào, ai cũng nóng tính trùng thiên, mỗi một người đều có khẩu khí cường hoành như vậy.

Thuần Dương Tử rất ít người biết rõ, trước mắt Lục Hoàng cũng rất ít người biết rõ, mọi người đều biết Tổ Lục vô cùng cường đại, nhưng Lục Hoàng có giọng điệu như vậy là quá bá đạo rồi.

– Một khôi lỗi mà thôi, cũng dám ở dõng dạc trước mặt của ta.

Đối với Lục Hoàng nói năng cường hoành, Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Bảo lão già của ngươi bò ra còn có chút đáng xem, về phần loại khôi lỗi tam hồn thiếu một như ngươi, mau mau cút đi.

Lý Thất Dạ nói lời này lập tức làm cho Lục Hoàng sắc mặt đại biến, đồng thời hắn cũng vô cùng khó chịu, Lý Thất Dạ một câu vạch trần sở đoản của hắn, chuyện này làm sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi, hắn không nguyện ý nhất bị người ta nhắc tới chuyện này.

Đương nhiên Lục Hoàng không muốn điệu thấp như vậy, nhưng mà chuyện cũng không thể do hắn! Bằng không hắn đã sớm uy lăng cửu thiên, thậm chí là bước vào con đường thành tựu thụ tổ!

– Họ Lý, ngươi cũng chỉ đắc chí được vài ngày mà thôi, không cần phải giơ cao cái đuôi chó của ngươi, cường giả Thiên Linh Giới quá nhiều, nhiều ngươi một không nhiều lắm, ít ngươi một không ít. Trước khi có tư cách tranh thiên mệnh, theo ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn kẹp đuôi làm người đi, nếu không, ngươi chết như thế nào cũng không biết!

Bị Lý Thất Dạ nói rõ chỗ yếu, Lục Hoàng cũng không chút khách khí, chửi ầm lên, tư thái không có chút kiêng kỵ gì cả.

Trên thực tế, hắn chính là không cần kiêng kỵ, liền Tào Quốc Kiếm, Hải Loa Hào lão tổ cũng phải cho hắn bảy phần tình cảm, hắn còn sợ ai?

Trong nội tâm Lục Hoàng giận dữ, mặc dù nói hắn cực kỳ ít xuất hiện, nhưng mà rất nhiều đại nhân vật đều xem hắn như khách quý, đặc biệt là kẻ biết rõ lai lịch của hắn càng cung kính với hắn.

Cho dù bình thường hắn ít xuất hiện, nhưng trong nội tâm cũng là ngạo khí trùng thiên. Hôm nay bị một tiểu bối xem thường, hắn làm sao không tức giận cho được cơ chứ?

Nhìn thấy Lục Hoàng chửi ầm lên, Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Cường giả Thiên Linh Giới quá nhiều? Lời này ta không phủ nhận. Về phần cái gì trước khi có tư cách tranh thiên mệnh thì kẹp đuô làm người, a, a, a, Lý Thất Dạ ta không có tư cách, thế gian còn ai có tư cách? Đương thời Tiên Đế, trừ ta còn tới phiên kẻ nào khác sao?

Lý Thất Dạ nói năng hung hăng càn quấy như thế, làm cho rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, rất nhiều người đầu tiên là nhìn qua Tào Quốc Kiếm, mọi người đều biết, sư phụ Tào Quốc Kiếm là Mộng Trấn Thiên là kẻ có tư cách trở thành Tiên Đế nhất, Lý Thất Dạ nói ra câu này chính là không đặt Mộng Trấn Thiên vào trong mắt.

– Khẩu khí thật là lớn!

Sau khi nghe được Lý Thất Dạ nói ra lời như vậy, sắc mặt Tào Quốc Kiếm lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

– Chỉ bằng ngươi cũng có tư cách tranh thiên mệnh với sư tôn của ta sao?

– Ngươi sư tôn ai nha?

Nghe được Tào Quốc Kiếm nói thế, Lý Thất Dạ lúc này mới chậm rãi quay mặt chỗ khác, bình thản nói.

Tào Quốc Kiếm biết rõ Lý Thất Dạ đang cố ý làm nên, nhưng mà hắn vẫn sinh ra lửa giận ngút trời, tại Thiên Linh Giới không có mấy người dám xem thấp sư tôn của hắn như thế, cho dù là tồn tại cổ xưa cũng không dám.

– Sư tôn của ta chính là thiên hạ đệ nhất nhân của Thiên Linh Giới, được xưng Mộng Trấn Thiên, sánh vai với Tiên Đế, Đạp Không Tiên Đế còn phải xưng một tiếng huynh trưởng!

Tào Quốc Kiếm cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói.

Nếu Lý Thất Dạ dám khiêu khích sư tôn của hắn, vậy hắn cũng phải bày đủ cái giá cao nói ra.

– Chưa từng nghe qua.audio coi am

Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:

– Đầu năm nay tùy tiện toát ra một a miêu a cẩu, cũng dám nói sóng vai với Tiên Đế! Chuyện này quá đề cao bản thân mình rồi!

– Ngươi ——

Tào Quốc Kiếm lập tức bị Lý Thất Dạ nói lời này làm tức giận run rẩy, chỉ vào Lý Thất Dạ, ngón tay run rẩy.

Rất nhiều người nơi đây đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cũng hít khí lạnh to lớn, hung nhân này quá điên cuồng rồi, cũng dám đánh giá Mộng Trấn Thiên như vậy. Phải biết rằng, phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, chỉ sợ không kẻ nào dám đánh giá Mộng Trấn Thiên như vậy cả.

Dám bỡn cợt Mộng Trấn Thiên không đáng một đồng, đây quả thực là chán sống tới cực điểm mà. Dám là địch với Mộng Trấn Thiên. Chỉ sợ không cần Mộng Trấn Thiên ra tay, chỉ cần đệ tử của hắn là đủ trấn áp tất cả rồi.

– Thứ không biết trời cao đất rộng!

Lúc này Hải Loa Hào lão tổ đứng bên cạnh Tào Quốc Kiếm đi ra, lạnh lùng nói:

– Lý Thất Dạ, ngươi cuồng đã đủ lâu. Hải Loa Hào của ta cũng nên tính toán sổ sách với ngươi. Ngươi giết đồ nhi của ta, hãm hại Hải Loa Hào, tội đáng chết vạn lần!

Lúc này Hải Loa Hào lão tổ cũng đứng ra nói chuyện với Tào Quốc Kiếm, bởi vì Hải Loa Hào bọn họ đã đứng trong trận doanh của Mộng Trấn Thiên. lần trước Tào Quốc Kiếm lôi kéo Vô Cấu Tam Tông chưa thành công, hắn đi lôi kéo Hải Loa Hào.

Ngay từ đầu, Tào Quốc Kiếm và Hải Loa Hào lão tổ cũng không có gấp gáp động thủ với Lý Thất Dạ, đối với tại bọn họ mà nói, Lý Thất Dạ phải chết là chuyện sớm muộn.

Bọn họ chỉ cần bàng quan, nhìn thấy Cổ Thuần Tứ Mạch bị dụ dỗ, trong nội tâm của bọn họ đương nhiên là cao hứng, nhìn thấy Vô Cấu Tam Tông cố ý là địch với Tổ Lục, bọn họ càng cao hứng hơn, Tào Quốc Kiếm thậm chí nhịn không được đứng ra châm ngòi thổi gió.

Đối với Mộng Trấn Thiên mà nói, đối với Hải Loa Hào mà nói, thiên hạ đại loạn, đối với tại bọn họ mà nói là trăm lợi mà không có một hại, tốt nhất là Cổ Thuần Tứ Mạch, Vô Cấu Tam Tông, Tổ Lục quái vật khổng lồ như vậy chiến tranh không ngớt, như vậy càng có lợi với bọn họ.

Nhưng mà thật không ngờ. Lý Thất Dạ quá bá đạo, trực tiếp khiêu khích Mộng Trấn Thiên, chiến hỏa đốt lên người của bọn..

– Đồ đệ của ngươi là ai?

Nhìn thấy Hải Loa Hào lão tổ nói thế, Lý Thất Dạ vẫn không quan tâm. Chỉ nghiêng đầu nhìn hắn một cái.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ