1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 393 [Chương 1961 đến Chương 1965]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 393 [Chương 1961 đến Chương 1965]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1961: Mộc Thiếu Long (2)

Tuy Bao Ngọc Cường có chút lâng lâng, nhưng mà ở tước mặt Mộc Thiếu Long hắn vẫn không dám có thần thái cao ngạo quá mức, vẫn nâng Mộc Thiếu Long lên một chút.

– Tổ sư của ta đã lánh đời thật lâu rồi, đám vãn bối chúng ta cũng không thể gặp mặt một lần.

Tuy nội tâm Mộc Thiếu Long khoan khoái dễ chịu, nhưng mà cũng phải thở dài một hơi.

Bao Ngọc Cường vội vàng cười nói:

– Trích Nguyệt tiền bối đã vô địch, khám phá hồng trần, hiểu rõ cuộc đời ảo huyền, lánh đời không xuất thế cũng chẳng có gì là lạ.

Vừa rồi tất cả mọi người còn rung động vì “Mộng Trấn Thiên”, nhưng mà hiện tại nhắc tới “Trích Nguyệt tiên tử”, tất cả mọi người càng trầm mặc.

Trích Nguyệt tiên tử, cái tên này đã thật lâu không có người nhắc tới, nhưng mà thời điểm nhắc tới cái tên này, vẫn làm rung động cả Thiên Linh Giới.

Thiên Tiên Lâu, đây là một truyền thừa thần bí, bọn họ ít xuất hiện, nhưng mà cực kỳ cường đại. Mặc dù nói Thiên Tiên Lâu không có Tiên Đế, nhưng mà bọn họ còn cường đại hơn Tiên Đế truyền thừa. Đã qua vạn năm, có người nói Thiên Tiên Lâu đã từng xuất hiện thiên tiên, là thật là giả, không có ai biết.

Trích Nguyệt tiên tử, uy hiếp cả thời đại, quản chi nàng đã không có xuất thế, vẫn uy hiếp thời đại này qua thời đại khác! Bởi vì nàng là kình địch cường đại nhất trong đời của Hồng Thiên nữ đế.

Vốn Lý Thất Dạ tùy ý ngồi đó không quan tâm tới Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long nói chuyện, nhưng mà nghe tới cái tên “Trích Nguyệt tiên tử”, ánh mắt Lý Thất Dạ cũng nhảy lên một cái.

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn qua Mộc Thiếu Long, làm cho giọng nói của mình bình tĩnh lại, hỏi:

– Trích Nguyệt tiên tử vẫn ẩn cư ở Vọng Nguyệt Phong sao?

Trong tửu lâu vốn yên tĩnh, hiện tại Lý Thất Dạ nói ra lời này, làm cho hắn trở nên nổi bật, Nhâ tộc tại Thiên Linh Giới vốn không nhiều lắm, nếu như không phải vừa rồi bị lời nói của Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hấp dẫn, rất nhiều người sẽ lưu ý tới Nhân tộc như Lý Thất Dạ.

– Đúng, làm sao ngươi biết?

Mộc Thiếu Long cũng giật mình, nhìn qua Lý Thất Dạ nói.

Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không có trả lời Mộc Thiếu Long, trong nội tâm nhẹ nhàng thở dài một hơi, Vọng Nguyệt Phong! Nghĩ tới đủ chuyện trong quá khứ, trong lòng của hắn đầy tư vị.

– Không biết huynh đài xưng hô như thế nào?

Lúc này Mộc Thiếu Long mỉm cười nhìn Lý Thất Dạ nói ra.

– Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhìn qua Mộc Thiếu Long, chỉ cười cười, gật gật đầu. Dùng tính cách của Lý Thất Dạ, hắn với tu sĩ khác không để ý tới, trừ phi là kẻ không biết tiến thoái, dùng thế áp người, tư thái hắn với Mộc Thiếu Long như vậy chính là xem trọng Mộc Thiếu Long.

Ba chữ “Lý Thất Dạ” vừa vang lên, Lý Thất Dạ báo tên xong có không ít tu sĩ cả kinh, thậm chí có tu sĩ chuyển chuyển thân thể, cách hắn xa một chút.

Mặc dù có rất nhiều người chưa thấy qua Lý Thất Dạ, nhưng mà gần đây Lý Thất Dạ hung danh lan xa, tại Thiên Linh Giới chỉ sợ có rất nhiều người nghe qua hung danh của Lý Thất Dạ.

Huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, đồ sát Ly quốc, Huyết Sa trang, đặc biệt là chém giết Thượng Quan Phi Yến, càng làm cho người ta rung động sợ hãi.

– Thì ra là Lý huynh, kính ngưỡng đại danh đã lâu.

Mộc Thiếu Long chỉ ôm một cái quyền, chỉ khách khí mà thôi, tuy hung danh của Lý Thất Dạ lan xa, hắn cũng không cần phải nịnh bợ Lý Thất Dạ là một Nhân tộc như thế, Thiên Tiên Lâu vốn không cần nịnh bợ bất cứ ai.

– Đại danh Lý huynh truyền xa thiên hạ, không bằng cùng nhau ngồi xuống uống chén rượu đi?

Bao Ngọc Cường lập tức có hứng thú với Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói.

– Đúng, Lý huynh tới cùng nhau ngồi cũng không sao. Nếu Bao huynh đệ có thể dẫn kiến Lý huynh cho Trấn Thiên tiền bối, ngươi hẳn sẽ được xem trọng đấy.

Mộc Thiếu Long thấy Bao Ngọc Cường có hứng thú với Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói.

Trong những ngày gần đây, hung danh của Lý Thất Dạ lan xa, thậm chí rất nhiều người cho rằng hắn có khả năng trở thành Tiên Đế Nhân tộc nhất, đặc biệt là Thiên Linh Giới Nhân tộc càng kỳ vọng rất cao vào hắn.

Hiện tại Bao Ngọc Cường có ý lấy lòng Lý Thất Dạ, đó là vò hắn muốn dẫn tiến Lý Thất Dạ cho sư tổ Mộng Trấn Thiên của mình, trên thực tế, Bao Ngọc Cường cũng muốn ôm Lý Thất Dạ thành tọa hạ của mình.

Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

MÀ Bao Ngọc Cường xem ra, sư tổ hắn xuất thế, tất trở thành Tiên Đế, với tư cách đồ tôn hắn, tương lai cũng có tư cách làm thống lĩnh một chi quân đoàn Tiên Đế, nếu như hắn có thể ôm người mạnh như Lý Thất Dạ trở thành tọa hạ, lúc này sẽ tăng thêm thực lực cho mình, cũng tăng địa vị tương lai của hắn lên.

Đối với Bao Ngọc Cường lấy lòng, Lý Thất Dạ chỉ cười lên một chút, không có nói cái gì, tiếp tục uống quỷ huyết tửu của mình.

Thấy Lý Thất Dạ không cho tình cảm như vậy, Bao Ngọc Cường cũng cảm thấy mất mặt, tuy hắn chưa tính là thiên tài, nhưng mà hắn chỗ dựa cứng rắn, có thể đi tới nơi nào cũng có thể hoành hành, hiện tại Lý Thất Dạ ở trước mặt người khác không cho hắn tình cảm, làm cho hắn không xuống thang được, chuyện này làm cho hắn thập phần khó chịu nổi.

Bao Ngọc Cường mặc dù không có phát tác, nhưng mà hừ lạnh một tiếng, giận tái mặt.

– Tốt, dám bỏ qua cơ duyên, đáng tiếc, về sau nghĩ muốn đạt được cơ duyên như vậy còn khó hơn lên trời.

Thấy Lý Thất Dạ không cho tình cảm, Mộc Thiếu Long lắc đầu nói ra, đương nhiên, hắn cũng không có can thiệp vào chuyện của Bao Ngọc Cường.

– Bao huynh, lúc nào đến Hải Thanh Dương một chuyến, tiểu đệ sẽ dẫn đường cho huynh.

Thấy Bao Ngọc Cường ôm bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ, lập tức có tu sĩ khôn khéo khôi phục tinh thần lại, nhìn Bao Ngọc Cường lấy lòng nói ra.

– Hiền chất nha, Thánh Tâm cốc của chúng ta tùy thời mở ra cho ngươi.

Cho dù là Đại Hiền thế hệ trước cũng kéo mặt mo xuống lấy lòng Bao Ngọc Cường.

Cũng không chỉ có thế hệ trẻ có ý kết giao với Bao Ngọc Cường. Nếu thật sự có cơ hội, bọn họ thậm chí nguyện ý làm tọa hạ hiệu lực cho Bao Ngọc Cường. Về phần thế hệ trước, bọn họ có chút khoe khoang thân phận, với tư cách Đại Hiền thế hệ trước, bảo bọn họ hiệu lực cho Bao Ngọc Cường thì quá mức miễn cưỡng, nhưng mà bọn họ những thế hệ trước này cũng đồng dạng nguyện ý phóng thấp thân phận của mình lấy lòng Bao Ngọc Cường, kết giao với Bao Ngọc Cường.

Trong kiếp này, Mộng Trấn Thiên xuất thế, người trong Thiên Linh Giới xem ra, ở kiếp này Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế chỉ sợ không có bất cứ vấn đề gì phải lo lắng cả.

Trên thực tế, Mộng Trấn Thiên cũng đủ cường đại, hắn được xưng Trấn Thiên, đầy đủ chứng minh thực lực của hắn. Thậm chí đã từng có người nói, không chỉ nói là Thiên Linh Giới, cho dù phóng nhãn cả cửu giới, Mộng Trấn Thiên cũng hiếm thấy người địch lại.

Đối với rất nhiều người mà nói, trước khi Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế. Muốn kết giao với hắn còn dễ dàng một chút, một khi trở thành Tiên Đế. Như vậy muốn ôm bắp đùi cũng không phải dễ dàng như vậy.

Chương 1962: Chu lão đầu

Đối với rất nhiều người mà nói, nếu như có thể cùng Tiên Đế dính chút gì đó, thậm chí là trở thành chiến tướng tọa hạ của Tiên Đế, như vậy không chỉ giúp bản thân mình thăng chức rất nhanh, ngay cả tông môn của bản thân mình cũng dính vào chút vinh quang.

Lý Thất Dạ chỉ có hứng thú với “Trích Nguyệt tiên tử”, về phần cái gì Mộng Trấn Thiên, cái gì Bao Ngọc Cường, một chút hứng thú đều không có, cho nên hắn không hề để ý tới Bao Ngọc Cường làm cái quái gì, nhìn thời gian, lại nhìn qua bên ngoài.

Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ gọi món ăn đã được bưng lên, Lý Thất Dạ không có nhìn thức ăn này nhiều, chỉ hỏi tiểu nhị nói ra:

– Lão đầu của các ngươi không tới chào hàng sao?

– Khách nhân nói là Chu lão đầu đúng không.

Tiểu nhị vừa cười vừa nói:

– Trong thời gian gần đây khách tới Bạch Cốt Đảo không ít người, bình thường hắn đúng giờ sẽ tới, có lẽ có chút chuyện trì hoãn mà thôi.

Tiểu nhị vẫn chưa nói xong, ngoài cửa có âm thenh keng keng vang lên.

– Nói tới đã tới rồi, Chu lão đầu đến.

Tiểu nhị vội vàng cười nói với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lúc này đã đưa ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, ngoài cửa có người đi vào, nói hắn là người không bằng nói là bộ xương khô, đây là xương khô Nhân tộc, trên người của hắn khoác lên bộ trường bào rộng thùng thình, vác theo cái gương lớn.

Bản thân hắn là tiểu khô lâu thấp bé, trên người lại mặc trường bào dài, lại vác cái gương gỗ lớn, ai nhìn cũng cảm thấy chẳng ra cái gì cả.

Nhưng mà tại Bạch Cốt Đảo, có thể nhìn thấy một khô lâu thân thể nguyên vẹn đúng là không dễ, so với nhìn thấy người sống còn khó khăn hơn rất nhiều.

Nhìn thấy tiểu khô lâu thấp bé này, Lý Thất Dạ tươi cười càng đậm.

Keng, keng, keng…

Tiểu khô lâu thấp bé Chu lão đầu đi vào bên trong, đong đưa chuông đồng trong tay, tiếng nói khàn khàn trong lòng ngực vang lên, nói ra:

– Tuyên cổ bí cốt, thông thiên thần nhãn,bàn tay tiên nhân … Toàn bộ đại bán phá giá.

Xuất hiện khô lâu thấp lùn chào bán vật phẩm, chuyện này làm người đầu tiên tới Bạch Cốt Đảo sinh ra tò mò, về phần một ít tu sĩ đã từng tới Bạch Cốt Đảo thì ôm cảnh giác với Chu lão đầu, nhưng mà, nhịn không được hiếu kỳ.

– Tuyên bí cốt, thông thiên thần nhãn, bàn tay tiên nhân ?

Có tu sĩ tới đây nhiều lần, hắn nhịn không được hỏi:

– Chu lão đầu, ngươi sẽ không bán hàng giả đấy chứ?

– Hàng giả?

Chu lão đầu nhìn qua tu sĩ này, tuy hắn không có con mắt, nhưng mà động tác kia lại rất rõ ràng, hắn nói ra:

– Lão đầu ta chính là chiêu bài vàng chín lần chuyển thế, tuyệt đối không bán hàng giả.

– Hừ, ít lừa ta, lần trước ta ta mua một khối xương thiểm điện quỳ ngưu, một chút tác dụng đều không có, còn kém gài bẫy ta đấy.

Tên tu sĩ này hừ lạnh nói ra.

– Ah, ngươi nói là xương thiểm điện quỳ ngưu sao, ngươi còn không có mua máu của thiểm điện quỳ ngưu đấy, xương này phải phối hợp với máu của thiểm điện quỳ ngưu mới có thể tránh lôi kiếp.

Chu lão đầu cười mỉm nói.

Nhìn thấy bộ xương khô tươi cười, làm cho người ta cảm thấy sởn hết cả gai ốc.

– Vậy tại sao lần trước lúc ta mua xương thiểm điện quỳ ngưu, ngươi vì cái gì không nói với ta?

Tên tu sĩ lập tức bất mãn nói.

– Thật là xấu hổ, lần trước ta vừa vặn không có hàng, ta nghĩ tới ngươi biết rõ đấy. Hiện tại ta vừa vặn có thần huyết của thiểm điện quỳ ngưu, ngươi có cần một lọ hay không?

Chu lão đầu nói ra.

Tên tu sĩ này có xúc động muốn thổ huyết, hắn bị Chu lão đầu này lừa đảo một lần, nhưng mà, lại không thể làm gì, tại Bạch Cốt Đảo không có mấy người dám đơn giản động thủ với khô lâu ở đây.

– Tuyên cổ, đó là vật gì?

Lúc này Mộc Thiếu Long tò mò hỏi.

Chu lão đầu liếc mắt nhìn Mộc Thiếu Long, có vài phần thần bí nói:

– Không thể nói, không thể nói, chờ ngươi mua được, sẽ biết thần hiệu của nó ngay.

– Muốn bao nhiêu tiền?

Mộc Thiếu Long xuất thân từ Thiên Tiên Lâu, cũng có chút khí đại tài thô, giống như tiền không đặt trong lòng của hăn.

– Ta buôn bán có quy củ, chỉ lấy thọ huyết, không thu vật khác.

Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói.

Nghe được Chu lão đầu vừa nói như vậy, không ít tu sĩ lần đầu tới đây đưa mắt nhìn nhau, đối với tu sĩ mà nói, thọ huyết là thập phần trân quý, đặc biệt là tu sĩ cao tuổi, thọ huyết càng vô cùng trân quý.

– Muốn bao nhiêu? Một lọ sao?

Mộc Thiếu Long cảm thấy hứng thú với tuyên cổ bí cốt mà Chu lão đầu nói, không khỏi hỏi.

– Ngươi?

Chu lão đầu lắc đầu, nói ra:

– Thọ huyết của ngươi không được, ít nhất phải là một lọ Chí Tôn Thần Hoàng thọ huyết mới có thể trao đổi.

– Chí Tôn Thần Hoàng thọ huyết!

Nghe được Chu lão đầu nói như vậy, Mộc Thiếu Long cũng biến sắc một chút, cho dù hắn tài đại khí thô, nhưng mà thứ có thể xuất ra không nhiều lắm.

Đạt tới cấp bậc Thần Hoàng, không có khả năng đơn giản lấy thọ huyết của mình ra.

– Còn bàn tay tiên nhân thì sao?

Bao Ngọc Cường không khỏi hỏi.

– Không đắt, không đắt, mười giọt Tiên Đế thọ huyết là được.

Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói.

Chu lão đầu nói ra lời này làm người ta biến sắc, Tiên Đế thọ huyết, đây là vật báu vô giá, được một giọt có thể phát đại tài, mười giọt Tiên Đế thọ huyết, cho dù là đế thống tiên môn cũng chưa chắc cầm ra được.

– Chu lão đầu, ngươi bán hàng hóa gì mà mắc như thế?

Có tu sĩ dã tới Bạch Cốt Đảo không khỏi hỏi.

Chu lão đầu nói ra:

– Tình huống bây giờ có thể đã khác, có trường sinh chi vật xuất thế, Cốt Hải sôi trào, lão đầu ta gần đây thu hoạch một đám trân phẩm, cho nên vừa vặn là các đại gia có phúc khí.

Tuy Chu lão đầu nói thì nói như thế, nhưng mà như vậy giá trên trời, không phải bọn họ có thể mua được.

– Cho ta một hộp thủ hộ phù.

Ngay vào lúc các tu sĩ khác đang định hỏi Chu lão đầu còn có hàng hóa nào khác hay không, Lý Thất Dạ nhìn qua Chu lão đầu nói ra.

– Đến ngay, đại gia, muốn thủ hộ phù như thế nào?

Vừa thấy có khách tới cửa, Chu lão đầu mặt mày hớn hở, hắn rõ ràng là khô lâu, nhưng mà thần thái của hắn như thật.

Lý Thất Dạ không nói gì, chỉ đặt một cái bình nhỏ lên bàn. Chu lão đầu tiếp nhận bình nhỏ, đặt bên tai lay lay, sau đó thần thái ngưng trọng, mở cái gương gỗ lớn ra, cẩn thận tìm kiếm một phen, sau đó lấy ra hộp gỗ cổ xưa có mùi thơm nồng đậm, đặt ở trước mặt Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:

– Đại gia, đây là thủ hộ phù mà ngươi muốn.

Lý Thất Dạ cũng không có nhìn nhiều, tiện tay thu cái hộp gỗ này vào trong ngực.

– Chu lão đầu, thủ hộ phù của ngươi còn hay không?

Có tu sĩ từng giao dịch với Chu lão đầu lập tức hỏi:

– Không phải ngươi nói thủ hộ phù đã đoạn hàng từ lâu rồi sao?

– Hi, hi, hi, gần đây Cốt Hải dị tượng, lão đầu ta liều mạng già đặc chế một đám thủ hộ phù tốt nhất, quan nhân có muốn không?

Chu lão đầu rung đùi đắc ý nói ra.

– Thủ hộ phù là cái gì?

Có vãn bối không hiểu hỏi tu sĩ này.

Chương 1963: Bạch Cốt đảo chủ (1)

– Là một loại phù đi Cốt Hải, có phù hộ thể, nói không chừng sẽ không bị công kích.

Tên tu sĩ này nhìn qua Chu lão đầu, do dự có nên mua thủ hộ phù của Chu lão đầu hay không.

– Thủ hộ phù của hắn có thể hộ thể trong Cốt Hải thật sao?

Nghe lão tu sĩ này nói, không ít mọi người hai mắt sáng ngời, bởi vì bọn họ đều muốn đi Cốt Hải.

– Cho ta một hộp, giá thế nào?

Có tu sĩ tim đập thình thịch, nói ra.

– Một lọ thọ huyết.

Chu lão đầu nói ra.

Tên tu sĩ do dự một chút, cuối cùng lấy thọ huyết bản thân ra, đưa cho Chu lão đầu.

– Mà Chu lão đầu từ trong gương gỗ lấy ra một cái hộp, đưa cho tu sĩ này, tên tu sĩ này nhìn qua cái hộp, nói ra:

– Vì sao của ta không giống?

Ý của hắn là vì sao khác hộp gỗ vừa rồi của Lý Thất Dạ như vậy.

Chu lão đầu cười hì hì nói ra:

– Tiền nào đồ nấy, vừa rồi vị tiên sinh này trả tiền, đây không phải thứ các ngươi có thể trả nổi.

Chu lão đầu vừa nói như vậy, tên tu sĩ này cảm thấy xấu hổ, nhìn qua Cshu lão đầu, nói ra:

– Thủ hộ phù của ngươi thật sự có thể hộ thể sao?

– Đều nói tiền nào đồ nấy, một tấm không được, dán thêm mấy tấm, hàng tiện nghi rẻ tiền, ngươi cũng đừng có đi được quá xa.

Chu lão đầu vừa cười vừa nói.

Chu lão đầu nói như vậy, làm cho tu sĩ này không thể làm gì, hắn cảm giác mình bị lão đầu này lừa một lần.

Cho dù có không ít người cảm thấy Chu lão đầu có chút không đáng tin cậy, nhưng mà vẫn có mấy tu sĩ đi mua thủ hộ phù, tất cả mọi người ôm tâm tính may mắn, hy vọng thủ hộ phù của Chu lão đầu có tác dụng.

Về phần bàn tay tiên nhân những thứ đắt không họp thói thường này, những người khác cũng không dám hỏi thăm, cũng không ai dám mua.

Keng, keng, keng…

Thấy không có người lại mua đồ của hắn, Chu lão đầu đong cái chuông đồng rời khỏi tửu lâu, hắn vừa đi ra ngoài vừa nói:

– Tuyên cổ bí cốt, thông thiên thần nhãn, bàn tay tiên nhân…

Lý Thất Dạ chỉ cười một tiếng, hắn trả tiền cho tiểu nhị sau đó đi ra ngoài.

Chu lão đầu vừa đi một chút, hắn đi cũng không quá nhanh, cho nên trong nháy mắt Lý Thất Dạ đã đuổi kịp Chu lão đầu.

Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy đuổi theo Chu lão đầu, hắn đi theo sau lưng Chu lão đầu, nhàn nhã địa đi tới, vừa đi vừa nhìn kiến trúc bốn phía của Bạch Cốt Đảo.

Mà Chu lão đầu giống như không có phát hiện ra Lý Thất Dạ ở phía sau, hắn vừa đi, vừa lắc chuông đồng trong tay, sau đó lại hét to lên.

Lý Thất Dạ đi theo sau lưng Chu lão đầu, hắn không có nóng nảy chút nào, nhàn nhã tự tại, hình như đang ngắm nhìn cảnh đẹp.

Cứ như vậy Lý Thất Dạ cùng Chu lão đầu hai người một trước một sau chậm chạp đi qua vài con đường, thời điểm đi tới một con đường nhỏ, Chu lão đầu đang đi ở phía trước dừng lại, chậm rãi xoay người lại.

– Đại gia. Ngươi còn muốn mua đồ gì hay sao?

Chu lão đầu xoay người lại, xương gò má của hắn vẫn đang tươi cười, hỏi thăm.

Lý Thất Dạ cười lên, đi tới, nhìn qua Chu lão đầu nói ra:

– Ta không mua cái gì, ta chỉ muốn gặp chủ nhân các ngươi, cũng chính là đảo chủ của các ngươi.

– A, a, a. Đại gia, ngươi chỉ sợ là có chỗ hiểu lầm, chúng ta không có chủ nhân, cũng không có đảo chủ.

Chu lão đầu cười ha hả nói.

– Ta không muốn nói lần thứ hai.

Lý Thất Dạ nhìn qua Chu lão đầu, nhàn nhạt nói ra.

Chu lão đầu vẫn mang theo bộ dáng tươi cười, lắc đầu, nói ra:

– Đại gia, tiểu nhân chỉ là cô hồn dã quỷ mua bán nhỏ mà thôi, không rõ đại gia nói cái gì…

Nhưng mà Chu lão đầu còn chưa dứt lời, đột nhiên thoáng cái cứng đờ, Lý Thất Dạ một đạo pháp tắc lập tức đính lên xương cốt của hắn. Đột nhiên Lý Thất Dạ ra tay, không có chút dấu hiệu gì, hơn nữa Lý Thất Dạ tốc độ cực nhanh, siêu việt thời gian, Chu lão đầu không có cơ hội phản ứng.

“Răng rắc” một tiếng vang lên, Lý Thất Dạ ra tay như tia chớp, lập tức rút một cây xương trên người Chu lão đầu ra, thời điểm rút cây xương này ra, hài cốt toàn thân Chu lão đầu mệt mỏi rã rời, tán loạn rơi trên đất.

Tiếng “Răng rắc” xương nứt vỡ vang lên. Cây xương này nát bấy một thốn trong tay của Lý Thất Dạ, sau đó không chờ cốt phấn rơi xuống mặt đất, nó phiêu phù trên không trung, vậy mà hình thành một cái hắc động nhỏ.

Lý Thất Dạ không chút do dự, một bước tiến vào trong hắc động. Sau khi Lý Thất Dạ biến mất trong hắc động, lỗ đen này thoáng cái chôn vùi, trừ xương trắng rơi lả tả trên mặt đất, cũng không có chuyện gì xảy ra.

“Ba” một tiếng, thời điểm lỗ đen biến mất, cây xương bị Lý Thất Dạ rút ra rơi xuống mặt đất.

Rắc, rắc, rắc…

Từng tiếng xương cốt va chạm vào nhau vang lên, thời điểm cây xương này rơi xuống đất, chuyện quỷ dị xảy ra, xương cốt Chu lão đầu rơi lả tả trên mặt đất lại kết nối với nhau, sau đó khô lâu đứng nguyên vẹn trên mặt đất.

Trên mặt Chu lão đầu sau khi đứng lên, hắn vậy mà như không có phát sinh chuyện gì, nhặt lấy chuông đồng, mang theo gương gỗ lớn, vừa đong đưa chuông đồng vừa rao to.

Trên bầu trời, mây trắng ung dung. Trên mây trắng có một tòa cung điện, tòa cung điện này không lớn không nhỏ, trước cung điện có một vũng nước.

Lúc này trước cung điện có một người nằm trên ghế gỗ, hắn phơi nắng mặt trời, uống huyết tửu, hết sức thoải mái, thập phần thích ý, thảnh thơi thảnh thơi giống như thần tiên vậy.

Người nằm trên cái ghế, nói đúng ra không phải người, là một cỗ hài cốt. Cỗ hài cốt này giống hài cốt tiểu hài tử mười một mười hai tuổi..

toàn thân hài cốt này lóng lánh, nhìn qua mỗi cây xương giống như hoàng kim chế tạo mà thành, trong hốc mắt hài cốt là đôi mắt, đôi mắt giống như bảo thạch.

Nhưng mà cỗ hài cốt này gây chú ý người ta nhất cũng không phải là xương cốt màu vàng của mình, cũng chẳng phải đôi mắt như bảo thạch của hắn, mà là hào quang trên đỉnh đầu của hắn.

Trên đỉnh đầu hài cốt này có một đạo hào quang, hào quang trên đỉnh đầu vô cùng sáng ngời, khi thấy hào quang sáng ngời này, làm cho người ta tự ti mặc cảm, làm cho người ta có xúc động quỳ xuống, dường như hào quang này là quang hoàn của thiên sứ, có thể tinh khiết hóa tâm linh của kẻ khác, có thể xua tán quang minh của thế gian.

– Ai?

Vốn nhàn nhã uống huyết tửu, hài cốt đang phơi nắng này đột nhiên ngồi dậy, quát một tiếng.

“Ông” một tiếng, lỗ đen mở ra, Lý Thất Dạ đi ra khỏi hắc động, hắn bước tới trước mặt hài cốt này.

Cỗ hài cốt này vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ, hai viên bảo thạch trong hốc mắt của hắn bắn ra hào quang quỷ dị, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trên mặt của nó đầy vẻ ngưng trọng.

– Đạo hữu, không biết xưng hô như thế nào?

Cỗ hài cốt này nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ trong chốc lát, nhìn không ra lai lịch Lý Thất Dạ, ôm quyền nói ra.

Lý Thất Dạ tươi cười hiền hòa, lộ ra hàm răng tuyết trắng bắt mắt, nói ra:

– Lần trước hủy xương cốt của ngươi, vậy mà ngươi một chút cũng không nhớ được, muốn ta tự mình giày vò thêm lần nữa hay sai?

Chương 1964: Bạch Cốt đảo chủ (2)

– Thao!

Vừa nghe đến Lý Thất Dạ nói thế, cỗ hài cốt này thoáng cái nhảy dựng lên, ném huyết tửu, nhảy qua một bên, nghẹn ngào nói:

– Ngươi là con quạ đen đáng chết!

– Đoán đúng.

Lý Thất Dạ tươi cười, hàm răng tuyết trắng thập phần mê người, sau đó cũng không khách khí ngồi xuống ghế, nằm tại đó, rất thoải mái thở dài một hơi.

– Ngươi, ngươi, ngươi đoạt lại chân thân năm đó?

Cỗ hài cốt này vẫn kinh nghi bất định nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra.

Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, rất thoải mái than thở, nói ra:

– Đúng vậy, đây là chân thân. Ta từ xa tới, hảo tửu có nên lấy ra chiêu đãi khách nhân như ta một chút hay không.

Cỗ hài cốt này chính là đảo chủ của Bạch Cốt Đảo, nó không rõ lai lịch, ít nhất tuyên cổ tới nay, người biết lai lịch của nó quá ít, cho tới nay, hắn vẫn cấp chưởng Bạch Cốt Đảo.

Bạch Cốt Đảo chủ nhìn qua Lý Thất Dạ trong chốc lát, cuối cùng không thể làm gì, đi trong cung điện lấy huyết tửu ra, rót đầy cho Lý Thất Dạ một ly.

Lý Thất Dạ tiếp nhận huyết tửu, vừa uống vừa than nhẹ, nhàn nhã nói:

– Ngươi thật sự biết hưởng thụ, đồ tốt như thế lại gaiuas không uống.

– Hắc, ta còn có thể thế nào, bị vương bát đản Bất Tử gài bẫy một cái, chỉ có thể treo cái mạng nhỏ sống ở đây, ngày bình thường trừ uống một ngụm nhỏ giết thời gian ra, còn có thể làm gì?

Bạch Cốt Đảo chủ nói ra.

– Ân, nói cũng phải.

Lý Thất Dạ uống một ngụm huyết tửu sau đó gật gật đầu, nói ra.

– Mẹ nó.

Nói tới chuyện cũ, Bạch Cốt Đảo chủ cũng chửi ầm lên, nói ra:

– Bất Tử vương bát đản kia, năm đó lão tử tin hắn như vậy, hắn còn gài bẫy lão tử một vố, làm hại lão tử trốn lại trốn không thoát, chết cũng không thể chết, treo cái mạng già này sống hơi tàn tại đây.

Đối với Bạch Cốt Đảo chủ chửi ầm lên, Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Chẳng phải khô lâu mã của tiểu tử Bất Tử chạy tới Cốt Hải sao? Ngươi có thể quay trở lại bắt nó mà.

– Hừ, hừ, hừ, bổn đại gia không nóng nảy.

Bạch Cốt Đảo chủ tức giận đến nghiến răng ngứa, nói ra:

– Bổn đại gia chờ tiểu tử Bất Tử kia, nếu như hắn không thành công cũng bỏ đi, nếu như hắn có thể thành, hắc, hắc, không nên để ta gặp hắn, đại gia ta gặp một lần sẽ lột da hắn một lần, để cho hắn nếm thử đại gia lợi hại. Cũng dám bẫy bổn đại gia, ta không để yên cho hắn đâu.

– Cũng không biết ngươi có cơ hội này hay không.

Lý Thất Dạ uống huyết tửu, nhàn nhã nói.

– Sẽ, sẽ có cơ hội này, bổn đại gia nhất định sẽ hảo hảo lột da hắn ra.

Nói đến đây, Bạch Cốt Đảo chủ không khỏi xoa tay, đằng đằng sát khí, nói ra:

– Tên vương bát đản kia không cho hắn nếm thử hình phạt tàn khốc trên thế gian, thật sự xin lỗi chuyện năm đó hắn lừa ta.

Lý Thất Dạ cười cười, thả chén rượu trong tay xuống, nói ra:

– Ân oán của hai người các ngươi ta không có hứng thú hỏi tới, nếu như ngươi lột da Bất Tử, ta cũng sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Ta lúc này tới đây là mượn một vật của ngươi.

– A, a, a…

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Bạch Cốt Đảo chủ lập tức cảnh giác lên, hắn cười ha hả nói:

– Chết quạ đen, không, tôn kính đại nhân bệ hạ, ngươi đừng nói đùa với tiểu nhân như ta, ta chỉ là một cô hồn dã quỷ mà thôi, ta trên bị trấn áp, dưới bị tra tấn, ta là cô hồn dã quỷ, không có gì có thể lọt vào mắt của đại nhân đâu.

– Đại nhân ngươi chính là chúa tể cửu giới, là thần tuyên cổ, cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn, thế gian không có gì có thể lọt vào mắt của lão nhân gia.

Nói xong Bạch Cốt Đảo chủ lại tâng bốc Lý Thất Dạ lên thật cao.

Đối với Bạch Cốt Đảo chủ nói thế, Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Bạch cốt, lời này ngơi nói là có đạo lý của nó, ngươi thật sự bị xích nửa cái mạng tại đây. Cốt Hải cũng giày vò ngươi quá sức, năm đó tiểu tử Bât Tử gài ngươi một lần, chuyện này cũng thật không dễ dàng, không dễ dàng.

– Hắc, hắc, hắc, vẫn là đại nhân anh minh thần võ, tuyệt thế vô song, pháp nhãn như đuốc.

Bạch Cốt Đảo chủ nịnh nọt nói.

– Nhưng mà…

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn qua Bạch Cốt Đảo chủ, nhàn nhã nói:

– Ngươi năm đó ở Cốt Hải, đã thuận tiện mang đi không ít, ngươi năm đó và tiểu tử Bất Tử đã nói chia năm năm, sau đó ngươi tham ba thành của tiểu tử Bất Tử, ngươi nói, tiểu tử Bất Tử có nên lừa ngươi hay không?

Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, Bạch Cốt Đảo chủ cười vài tiếng, cười ha hả nói:

– Vẫn là chuyện cũ, chuyện cũ năm xưa đã quá lâu, ta không có nhớ ra, không có nhớ ra.

Nói xong lời cuối cùng, Bạch Cốt Đảo chủ còn bổ sung một câu, nói ra:

– Chuyện cũ quá lâu, tuế nguyệt vô tình, năm đó chút gia sản này đã tiêu hao bảy tám thành rồi, hiện tại nửa cái mạng của ta cũng nằm ở nơi này đấy.

Đối với Bạch Cốt Đảo chủ khóc than, Lý Thất Dạ nhìn qua hắn, nói ra:

– Chớ gài bẫy ta, ta không có cướp sạch của ngươi cái gì, có lẽ ngươi nên cảm thấy may mắn mới đúng, hôm nay mượn đồ vật của ngươi, ngươi lại kêu la thấu trời.

– Đại nhân, đây chính là mệnh căn tử của ta nha.

Bạch Cốt Đảo chủ vẻ mặt đau khổ, khóc than nói. Lúc này hắn đã biết rõ Lý Thất Dạ muốn mượn cái gì, đối với hắn mà nói, Lý Thất Dạ muốn mượn đồ vật quá trọng yếu với hắn.

– Ta chỉ mượn còn trả lại, cũng không phải muốn tham ô chiếc thuyền hỏng của ngươi.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Chờ ta làm xong việc, sẽ giao nó trả lại cho ngươi.

– Đại nhân, đây không phải ta không chịu cho ngươi mượn, lão nhân gia người cũng biết, cái mạng nhỏ này của ta cần chiếc thuyền qua sông, không có thuyền này, ta không cách nào qua sông được. Chiếc thuyền hỏng này không dễ dùng, dùng một lần thì phải chờ đợi một thời gian.

Vẻ mặt Bạch Cốt Đảo chủ đau khổ nói ra.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:

– Ta biết rõ, nếu không phải qua sông, ta sẽ không dùng thuyền hỏng của ngươi, ta chỉ lưu một chuẩn bị ở sau mà thôi, Cốt Hải nơi khác ta sẽ giải quyết. Thời điểm qua sông cấm khu, bức bách không được mới dùng thuyền hỏng của ngươi. Yên tâm đi, ta không tới mức phá nát thuyền hỏng của ngươi đâu.

– Đại nhân muốn vào bên trong?

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Bạch Cốt Đảo chủ giật mình một chút, sau đó hắn vỗ đầu một cái, nhảy dựng lên, nói ra:

– Xem cái đầu của ta khó chịu rồi, vậy mà thoáng cái mất linh. Vẫn chỉ nghĩ tới bản thân đi Cốt Hải, ta nên nghĩ tới đại nhân mới đúng. Ta còn tưởng rằng là lão Long thần muốn động thủ, thì ra là đại nhân muốn động thủ.

Bạch Cốt Đảo chủ rất hiểu về Cốt Hải, thời điểm này có hắc vẫn tinh bay đi Cốt Hải, là hắn biết sắp xảy ra chuyện gì đó. Nhưng mà hắn thật không ngờ chính là Lý Thất Dạ âm nha sắp tới.

– Đúng!

Lý Thất Dạ gật gật đầu. Nói ra:

– Ở đó có nhiều thứ không thuộc về nó, nên thuộc về ta!

– Đại nhân muốn Tam Xoa Kích?

Chương 1965: Mượn thuyền

Bạch Cốt Đảo chủ vừa nói ra lời này, lập tức cảm thấy không đúng, nói ra:

– Không đúng, nếu đại nhân muốn Tam Xoa Kích đã sớm động thủ.

Nói đến đây hốc mắt như bảo thạch của Bạch Cốt Đảo chủ tỏa sáng, nói ra:

– Đại nhân không phải muốn Tam Xoa Kích. Vậy ngươi muốn cái gì đây?

– Đáp án này ngươi rõ ràng hơn ta mới đúng.

Lý Thất Dạ tươi cười thật sâu, nói ra:

– Ngươi là từ chỗ đó leo ra, ngươi nên biết chỗ kia có đồ vật gì đó mới đúng.

– Cái này, cái này, tiểu nhân thật sự không nhớ là cái gì.

Bạch Cốt Đảo chủ cảm thấy do dự một chút, tinh tế nhớ tới, nhưng mà hắn xuất thân từ chỗ kia. Cất giấu quá nhiều huyền cơ, cất giấu quá nhiều bí mật, cho dù là hắn cũng không cáhc nào hiểu quá nhiều, không cách nào nắm giữ từng cái.

– Nếu như ta không có đoán sai. Chỗ đó có một vòng xoáy.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói ra, nhắc nhở Bạch Cốt Đảo chủ một chút.

– Không phải chứ?

Sau khi được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Bạch Cốt Đảo chủ rùng mình vài lần, hít khí lạnh, nói:

– Đại nhân đang đùa có đúng không? Chỗ đó ta không có giao thiệp qua, chỉ là biết rõ mà thôi, tại đó thật lâu thật lâu trước kia, ta đã từng nhìn qua.

– Tuyên cổ đến nay. Lại có ai vượt qua nơi đó chứ? Người chính thức vượt qua nơi đó chỉ rải rác không có mấy. Yến Thế Tiên Đế năm đó có lẽ cũng đã đi qua.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra.

– Chỗ kia ta biết rõ.

Bạch Cốt Đảo chủ cũng trở nên do dự một lát, cho dù nhân vật như hắn cũng sinh ra hiếu kỳ, hỏi:

– Đại nhân muốn làm gì trong vòng xoáy, nó có cái gì?

Lý Thất Dạ cười thần bí, nói ra:

– Cái này nha, là một bí mật, lại nói cho dù ngươi biết cũng không thể dùng được gì, ngươi xuất thân, nhất định sẽ vô duyên với ngươi, trừ phi ngươi có thể như Bất Tử Tiên Đế.

– Mẹ kiếp, nhắc tới vương bát đản Bất Tử là ta muốn lột da hắn ra.

Nói đến chuyện này, Bạch Cốt Đảo chủ hận đến nghiến răng ngứa lợi, nói ra:

– Cơ hội năm đó vốn hẳn thuộc về ta, là vương bát đản Bất Tử lừa ta.

– Ân oán của hai người ta không muốn đi hỏi tới, ngươi muốn lọt da tiểu tử Bất Tư, nói không chừng tương lai sẽ có cơ hội.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra.

Bạch Cốt Đảo chủ do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy con thuyền ra, đưa cho Lý Thất Dạ. Sau khi Lý Thất Dạ thu con thuyền này, hắn vẫn nhịn không được bổ sung một câu, vẻ mặt đau khổ nói ra:

– Đại nhân, ngươi nên dùng tiết kiệm một chút a, đây là mệnh căn của ta đấy.

– Dùng còn phải tiết kiệm sao?

Lý Thất Dạ nhìn hắn một chút, nói ra.

Bạch Cốt Đảo chủ lập tức khóc than nói:

– Đại nhân ngươi chính là chúa tể chín tần trời, lão nhân gia người muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Ta chỉ là tiểu nhân vật, của cải nông cạn, không cách nào so sánh với đại nhân nha.

– Ít khóc than với ta.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Nếu như ta thành công, ngươi sẽ cười rớt hàm răng đấy. Nếu ta thành công, nói không chừng ngươi sẽ phát đại tài, về sau rốt cuộc không cần phải thường cách một đoạn thời gian lén lút quay về Cốt Hải.

– Cái này, cái này thật có thể được không?

Nghe được Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, đôi mắt như bảo thạch của Bạch Cốt Đảo chủ thoáng cái sáng lên rất nhiều, thậm chí là có chút hưng phấn nói ra.

– Cho nên nói, muốn phát tài, hảo hảo chuẩn bị đi, chuẩn bị cho tốt, chờ thu hoạch là được.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói ra.

Bạch Cốt Đảo chủ nghe được nói như vậy, cũng cảm thấy hưng phấn, chà xát tay một chút, nói ra:

– Nếu thật là như vậy, cái mạng này của ta cũng lấy được trở về rồi.

– Cho nên nói, ngươi khóc dùng được gì? Thuyền hỏng này ta mượn, ngươi ăn thiệt thòi sao?

Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái nói ra.

– Hắc, hắc, hắc, đại nhân chê cười, chê cười.

Bạch Cốt Đảo chủ cười hắc hắc, hắn nghĩ tới vấn đề khác, nhịn không được hỏi:

– Đại nhân, ngươi thực làm như vậy sao, Cốt Hải chỉ sợ sẽ lật tung trời đấy.

– Lật tung?

Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Chỗ đó sắp có chuyện như vậy, nếu như có thể lật tung Thiên Linh Giới, đã sớm nhấc lên rồi. Đương nhiên, ngày đó cuối cùng sẽ tới thôi.

Nghe được câu này, Bạch Cốt Đảo chủ cũng bắt đầu trầm mặc, qua một hồi lâu, hắn cũng nhịn không được hỏi:

– Thiên Linh Giới thật sự là khó tránh khỏi kiếp này sao?

Lý Thất Dạ nghe được Bạch Cốt Đảo chủ nói như vậy, cũng nhìn qua hắn, hắn tươi cười, nói ra:

– Ta sẽ không nghe lầm chứ, ngươi sẽ quan tâm Thiên Linh Giới? Không nên quên, ngươi là người chết, người chết sẽ quan tâm sinh linh thiên hạ sao?

– A, a, a.

Bạch Cốt Đảo chủ cười khan một tiếng, chà xát tay, nói ra:

– Đại nhân nói đúng, ta cũng biết rõ. Hoặc là cái mạng này của ta tồn tại không bao lâu, cho nên bắt đầu thương cảm thiên địa. Hoặc là nói, bởi vì chính mình như vậy, có chút Tiên Đế không muốn rời khỏi, con cháu hậu bối đều cắm rễ ở đây.

Đối với chuyện này, Lý Thất Dạ trầm mặc một chút, qua trong chốc lát, hắn cũng gật gật đầu, nói ra:

– Làm Nhân tộc, cũng không thích nhất là Thiên Linh Giới. Nhưng mà Thiên Linh Giới là nơi thật tốt, trừ một ít Hải Yêu làm người ta mắt thấy tâm phiền ra, Thiên Linh Giới cũng thật sự là địa linh nhân kiệt, nếu như ta sinh ra ở đây, ta sẽ yêu thương nơi này thật nhiều.

– Đúng nha, đây là nơi khiến cho người ta yêu thương, quản chi là đối với người chết.

Bạch Cốt Đảo chủ cũng cảm khái một tiếng.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

– Thiên Linh Giới, đều có vận mệnh của Thiên Linh Giới, ngươi cũng không cần đi quan tâm, thực ngày đó đã đến, ngươi nên tranh thủ chạy trốn khỏi chết đi, hắc, bằng không ngươi có thể nghĩ ra hậu quả.

– Thực ngày nào đó sẽ tới, ta cũng chỉ có cách chạy trốn khỏi chết.

Bạch Cốt Đảo chủ cười khổ một tiếng, nói ra:

– Sinh linh Thiên Linh Giới cũng chỉ có thể tự cầu nhiều phúc.

– Có nhiều thứ, đều có vận mệnh của bọn họ.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Trong Thiên Linh Giới, cũng không chỉ Nhân tộc là lục bình không rễ, Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc, đều có vận mệnh của mình, hoặc là nói, có nhiều thứ thật lâu trước kia đã chú định rồi.

– Cốt Hải, cuối cùng có một ngày sẽ lật tung trời.

Bạch Cốt Đảo chủ bất đắc dĩ nói.

– Cốt Hải lật tung trời thì thế nào?

Lý Thất Dạ chỉ cười lên, nói ra:Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Tại Thiên Linh Giới, cũng không chỉ có Cốt Hải, nếu Cốt Hải đánh vỡ cân đối của Thiên Linh Giới, đại vòng xoáy, thần thụ lĩnh cũng sẽ lật tung trời.

– Cốt Hải, đại vòng xoáy, thần thụ lĩnh đều lật tung trời, Thiên Linh Giới chẳng phải sẽ gặp tai họa ngập đầu? Cả Thiên Linh Giới sụp đổ?

Bạch Cốt Đảo chủ biến sắc nói ra.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Những thứ này nói không chính xác, vận mệnh của Thiên Linh Giới cũng không phải chỉ nằm trong tay của một ít người. Có nhiều thứ trừ cần cơ duyên ra, bản thân cố gắng cũng là rất trọng yếu. Trăm ngàn năm qua, có bao nhiêu thụ tổ cố gắng qua, có bao nhiêu hải thần cố gắng qua, lại có bao nhiêu Tiên Đế cố gắng qua.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 4 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 4 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 5 ngày trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 6 ngày trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi