1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 394 [Chương 1966 đến Chương 1970]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 394 [Chương 1966 đến Chương 1970]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1966: Mộng trấn thiên (1)

– Đối với Thiên Linh Giới, có khi không cần bi quan như thế, ít nhất đối với Hải Yêu, Thụ tộc, Mị Linh mà nói là như thế.

Lý Thất Dạ nói xong lời cuối cùng, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:

– Duy nhất cần bi quan, chỉ sợ là Nhân tộc.

– Những chuyện này ta cũng chỉ có thể lải nhải vài câu, đồ vật ngay cả Tiên Đế cũng không thể cải biến, ta có thể làm được cái gì chứ?

Bạch Cốt Đảo chủ nói ra.

– Cho nên, ngươi liền chuẩn bị được rồi, nếu như ta thành công, ngươi có thể vơ vét một chút.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Đợi ngươi tích góp đầy đủ, Thiên Linh Giới thật sự sẽ lật trời, như vậy, ngươi cũng tự do, cái mạng của ngươi không cần treo ở nơi này, tranh thủ thời gian trốn đi.

– Hắc, nói cũng phải.

Hai mắt Bạch Cốt Đảo chủ sáng lên, chà xát tay, nói ra:

– Ta còn chưa từng đi nơi khác, nếu như ta tự do, hắc, hắc, Cốt Hải có lật trời kệ nó, trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá lội!

Nghĩ đến chính mình có một ngày có thể giải thoát, Bạch Cốt Đảo chủ cũng kích động, cũng có vài phần hưng phấn.

Lý Thất Dạ cùng Bạch Cốt Đảo chủ nói chuyện với nhau, lại nhớ tới Bạch Cốt Đảo. Đứng trên Bạch Cốt Đảo, Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua Bạch Cốt Đảo, cuối cùng hắn thở dài một hơi, quay người rời khỏi.

Sau khi Lý Thất Dạ trở lại trên thuyền của đám người Trác Kiếm Thi, ở bên cạnh cũng có một chiếc thuyền dừng lại, người chủ thuyền này chính là Bao Ngọc Cường.

Lúc này Bao Ngọc Cường đứng trên thuyền, bên người còn Mộc Ngọc Long tới đồng hành, có không ít tu sĩ từ ngũ hồ tứ hải cũng chạy tới.

– Trác tông chủ, đã lâu không gặp!

Vào lúc Bao Ngọc Cường nhìn thấy Trác Kiếm Thi thì Bao Ngọc Cường vội vàng ôm quyền thi lễ nói ra.

Đối với Bao Ngọc Cường ân cần thăm hỏi, Trác Kiếm Thi nhẹ gật đầu, chào một tiếng.

Nhìn thấy Trác Kiếm Thi, ánh mắt Bao Ngọc Cường lập tức sáng lên. Đương nhiên, nữ tử như Trác Kiếm Thi luôn khiến nam nhân tim đập thình thịch, đây cũng là chuyện bình thường.

– Trác tông chủ, có thể qua thuyền của ta ngồi một chút không?

Bao Ngọc Cường vội vàng nhìn Trác Kiếm Thi nói ra, ý tứ rất thân cận.

– Chú ý.Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Trác Kiếm Thi vẫn không nói gì, Lý Thất Dạ mỉm cười nói một câu.

Lý Thất Dạ nói ra lời này, lập tức làm cho Bao Ngọc Cường biến sắc, trên thực tế những tu sĩ đi cùng Bao Ngọc Cường đều nhìn qua Lý Thất Dạ, thần thái có chút là lạ.

– Bao huynh đang gửi lời chào với Trác tông chủ, có liên quan gì tới ngươi?

Mộc Thiếu Long có giao tình thâm hậu với Bao Ngọc Cường thấy Lý Thất Dạ tự chủ trương, lập tức nói chuyện cho Bao Ngọc Cường.

– Chiếc thuyền này hiện tại ta nói là tính toán.

Lý Thất Dạ chỉ lãnh đạm nhìn qua Mộc Thiếu Long, sau đó chậm rãi nói ra:

– Ngươi muốn sống lâu một chút, tốt nhất không cách Thần Mộng Thiên xa hơn đi.

Lý Thất Dạ nói ra lời này làm cho Mộc Thiếu Long cùng Bao Ngọc Cường biến sắc, Lý Thất Dạ nói lời này không chỉ đắc tội Mộc Thiếu Long, cũng là khiêu khích Bao Ngọc Cường.

Về phần những tu sĩ sau lưng Bao Ngọc Cường thì bọn họ không dám nói cái gì. Trong lòng âm thầm hít khí lạnh. Bởi vì hung danh của Lý Thất Dạ bọn họ đều có nghe nói qua.

Sắc mặt Mộc Thiếu Long lập tức lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

– Vậy sao? Chẳng lẽ ta có đắc tội với ngươi sao? Cho dù đắc tội ngươi, thì tính sao!

Mộc Thiếu Long nói ra lời này cũng có nắm chắc bài, Thiên Tiên Lâu của bọn họ cũng không có sợ qua ai, tuy Thiên Tiên Lâu rất ít xuất hiện, nhưng tại Thiên Linh Giới, Thiên Tiên Lâu bọn họ có thể hoành hành.

– Đắc tội ta thật không có.

Lý Thất Dạ cười cười. Nói ra:

– Nhưng mà nên dùng đầu óc nhiều một chút.

Nói xong, hắn chỉa chỉa đầu mình, nhàn nhạt nói:

– Không nên làm mất mặt Mộc gia của ngươi.

– Ngươi…

Mộc Thiếu Long thấy Lý Thất Dạ làm ra vẻ như vậy, lập tức tức giận, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.

– Hừ, Lý Thất Dạ, ta biết rõ ngươi rất mạnh!

Lúc này, Bao Ngọc Cường cũng lạnh lùng nói:

– Nhưng, Thiên Linh Giới. Cũng không phải nơi ngươi muốn hoành hành thì hoành hành…

– Cửu giới vạn vực, đối với ta mà nói. Ta muốn ở đâu hoành hành thì ở đó hoành hành.

Lý Thất Dạ chen ngang lời của Bao Ngọc Cường, nhàn nhạt nói:

– Không phục thì đi lên đi, xem ra có dám trảm ngươi hay không?

Lời này khí phách cường hoành, trực tiếp hung mãnh, căn bản là không cho Bao Ngọc Cường chút tình cảm nào.

Lúc này sắc mặt của Bao Ngọc Cường khó coi tới cực điểm, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ. Nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn, hắn thật sự không dám đối nghịch với Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ trừ hung danh ra, ngay cả xuất thân Hải Loa Hào như Thượng Quan Phi Yến, Lý Thất Dạ cũng dám chém đầu nàng.

Hiện tại hắn không có trưởng bối bên cạnh làm chỗ dựa, sư tổ của hắn càng không ở nơi đây, hắn không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên hắn đành phải nhịn xuống cơn tức này.

Lý Thất Dạ mặc kệ Bao Ngọc Cường, nhìn qua Mộc Thiếu Long nhàn nhạt nói:

– Cốt Hải chính là nơi thị phi, ngươi tốt nhất nên tránh xa xa, tốt nhất là quay về Thiên Tiên Lâu đi, miễn đưa tới họa sát thân.

Nói xong cũng không quan tâm Mộc Thiếu Long có thần thái như thế nào, hắn đi vào trong thuyền.

Nhìn qua bóng lưng Lý Thất Dạ biến mất, Bao Ngọc Cường nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói:

– Ta cũng muốn nhìn ngươi có thể hoành bao lâu! Chờ sư tổ của ta xuất thế, đó là tận thế của ngươi!

Bao Ngọc Cường nói như vậy, làm cho tu sĩ phía sau hắn không ít người rùng mình, tuy Bao Ngọc Cường đạo hạnh bản thân không tính là xuất chúng, nhưng mà hắn có một sư tổ có thể trở thành Tiên Đế nha.

– Ơ, công tử gia, ngươi đang ghen sao?

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào trong thuyền ngồi vào chỗ của mình, Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, nói ra.

– Ghen, ghen cái gì?

Lý Thất Dạ nhìn Liễu Như Yên, nói ra.

Liễu Như Yên nháy mấy cái, nói ra:

– Như vậy, công tử gia có ân oán với Thần Mộng Thiên sao?

– Ân oán thì không tới mức đó.

Lý Thất Dạ ngồi trên mặt ghế, tự tại nói ra:

– Nếu Mộng Trấn Thiên đã xuất thế trong thời đại này, hắn đã muốn tranh thiên mệnh, vậy hắn chính là xương khô dưới chân của ta.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, nội tâm của Liễu Như Yên rùng mình, hiểu Lý Thất Dạ nhất định phải có được thiên mệnh.

– Đế lộ tàn khốc.

Liễu Như Yên cũng cảm khái một tiếng, nói ra:

– Tin tức Mộng Trấn Thiên sắp xuất thế trong thời đại này ta cũng có nghe nói, lúc này đây hắn cũng nhất định phải có được thiên mệnh.

– Tranh giành thiên mệnh, đó là hắn tự tìm đường chết.

Lý Thất Dạ bình thản nói ra.

Liễu Như Yên cười khổ một tiếng, đổi lại người khác, tuyệt đối không dám nói như vậy, Mộng Trấn Thiên tại Thiên Linh Giới chính là tồn tại cự đầu vô thượng, một khi hắn xuất thế, có thể uy hiếp Thiên Linh Giới, thậm chí là làm cho cường giả cửu giới kiêng kị.

Một khi Mộng Trấn Thiên xuất thế tranh giành thiên mệnh, chỉ sợ cả Thiên Linh Giới đều xem trọng hắn, đều cho rằng hắn nhất định có thể trở thành Tiên Đế. Có thể nói đương thời Thiên Linh Giới, trong thế hệ trẻ không ai có thể tranh phong với Mộng Trấn Thiên!

Chương 1967: Mộng trấn thiên (2)

Nhưng mà chính là nhân vật như Mộng Trấn Thiên, trong miệng Lý Thất Dạ nói ra lại có bộ dáng phong khinh vân đạm, hình như chỉ giết một con kiến hôi mà thôi.

– Công tử có giao tình với Thiên Tiên Lâu sao?

Tâm tư tinh tế tỉ mỉ Trác Kiếm Thi nói một câu như vậy, nàng nhìn ra được, Lý Thất Dạ có chiếu cố Mộc Thiếu Long.

Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không nói thêm gì. Tuy hắn niệm tình cũ, nhưng mà nếu như Mộc Thiếu Long không chừng mực, không biết sống chết thì hắn cũng giết không tha, quản chi hắn là người Mộc gia!

– Lên đường đi Cốt Hải.

Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, phân phó nói.

Liễu Như Yên không nói hai lời, lập tức phân phó môn hạ đệ tử lên đường, tiến về Cốt Hải.

Bởi vì chuyện hắc vẫn tinh, khiến cho Thiên Linh Giới rất nhiều người đều chạy tới Cốt Hải, trên thực tế bình thường cũng có không ít người tiến vào Cốt Hải, nhưng mà lúc này là biển người cùng tiến vào trong Cốt Hải, không sai biệt lắm các môn phái truyền thừa có thực lực trong Thiên Linh Giới hiện tại đều đến Cốt Hải, đặc biệt là cường giả thế hệ trước càng trước tiên đi vào Cốt Hải, bất luận là ai, thậm chí đều muốn đạt được vật trường sinh.

Trong những ngày này, vô số xe ngựa xẹt qua qua không trung, vô số thuyền phá sóng lao về phía trước, cũng có vô số Hải Yêu cả đàn cả lũ bơi lội trong biển…

Tất cả mọi người vội vã chạy tới Cốt Hải, mọi người đều muốn trở thành người đầu tiên vào trong Cốt Hải, tất cả mọi người đều muốn chiếm được vật trường sinh!

“Rầm rầm rầm”, trong một ngày này thần uy trùng thiên, một chi thiết kỵ mở đường, nghiền nát hư không, chi thiết kỵ này vô cùng thần võ, giống như quân đoàn Tiên Đế chinh chiến cửu thiên thập địa.

Chi thiết kỵ này tuy quân số không nhiều lắm, nhưng mà mỗi một người đều vô cùng thần võ, đều có khí tức khiến cho người ta khiếp sợ.

Trên áo giáp của bọn họ có lạc ấn chí cao vô thượng, trên người bọn họ tản mát tiên uy, làm cho người ta nhìn vào cho rằng đây là quân đoàn Tiên Đế.

Chi thiết kỵ này chỉ có tư cách là tiên phong, nhưng mà chi thiết kỵ như bọn họ, chỉ sợ có thể đơn giản tiêu diệt một môn phái truyền thừa.

Tiếng xe ngựa “Lộc cộc lộc” vang lên, thời điểm âm thanh xe ngựa truyền tới, trời giáng dị tượng, trên bầu trời đáp xuống từng đạo pháp tắc, mỗi một đạo pháp tắc giống như nước lũ đan vào nhau trên bầu trời.

Sau khi pháp tắc hàng lâm, một con đường với thần quang lập lòe hiện ra, nó nối con đường đi thông thẳng tới Cốt Hải.

Lúc này một chiếc xe ngựa từ đằng xa chậm rãi đi tới gần, xe ngựa đi từ nơi rất xa đã có tiên quang hiện ra, mỗi một đám tiên quang đều biến ảo đủ loại dị tượng, trong dị tượng này có vạn pháp chìm nổi, có thần linh che chở, có dị thú chim quý hiếm đi theo…

Một tiếng “Thu” vang vọng cửu thiên, kim phượng lôi kéo xe ngựa này, con kim phượng này toàn thân màu vàng ròng, ánh mắt kim phượng vô cùng sắc bén, ánh mắt của nó giống như thiên nhận có thể chặt đứt tất cả.

Nhưng mà nếu như nhìn kỹ, phát hiện kim phượng này có khác biệt với phượng hoàng chính thức, đầu lâu của kim phượng này giống như chim ưng.

Xe ngựa chậm rãi kéo xuống, chỉ thấy xe ngựa cực kỳ xa hoa, xe ngựa khảm nạm vô số thần ngọc cổ xưa, có phù văn Tiên Đế, đây là xe ngựa được Tiên Đế gia trì qua, thời điểm xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước, Tiên Đế chi uy trấn áp chư thiên.

Đáng sợ hơn là, bốn phía xe ngựa có âm dương luân chuyển, giống như trong xe ngựa có cường giả tuyệt thế đang ngồi.

Đánh xe ngựa là lão giả Thụ tộc, toàn thân lão giả thụ tộc này tỏa ra xích diễm, mỗi đám xích diễm trên người của hắn có thể thiêu đốt bầu trời, trên người hắn có uy áp Thần Hoàng không che dấu chút nào.

Đây là một Thần Hoàng, hôm nay hắn là kẻ đánh xe cho người khác, đây là chuyện làm cho người ta rung động.

Nhưng mà làm cho người ta rung động không phải là thiết kỵ tiên phong, cũng không phải kim phượng kéo xe ngựa, cũng không phải Thần Hoàng đánh xe, mà là khí tức trong xe ngựa tỏa ra.

Tuy người ta không nhìn thấy là người nào đang ngồi trong xe ngựa, nhưng mà hắn lại tản ra khí tức vô địch đáng sợ, hắn ngồi trong xe ngựa giống như quân lâm cửu giới, dường như hắn chính làTiên Đế, ngồi trên cửu thiên cao cao, không người có thể địch nổi.

Cho dù hắn không có lộ ra chân dung, nhưng khí tức hắn phát ra lại làm cho người ta kính sợ, khiến người ta có cảm giác muốn cúng bái, cửu thiên thập địa, duy hắn độc tôn.

– Tiên Đế xuất hành sao?

Nhìn thấy cảnh như vậy, vãn bối vô cùng rung động, trong nội tâm cảm thấy sợ hãi, người đạo hạnh thấp cảm nhận được khí tức cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn của hắn, lập tức kính sợ quỳ lạy trên mặt đất.

– Mộng Trấn Thiên, hắn thực xuất thế.

Có cường giả thế hệ trước nhìn thấy huy hiệu hiện ra trước mặt, nội tâm phát lạnh, nói ra một câu.

– Mộng Trấn Thiên!

Cái tên này giống như sấm nổ bên tai của rất nhiều người, uy lực cường đại tùng kích tâm thần của vô số người khác.

Mộng Trấn Thiên, cái tên này vừa xuất hiện, trong cả Thiên Linh Giới chỉ sợ thần ma cũng phải nhượng bộ lui binh, mà tất cả cường giả đều kính sợ ba phần.

Nghe nói như thế, Liễu Như Yên nhíu mày suy nghĩ, Bao Ngọc Cường lại chạy tới làm gì.

– Xem ra hắn còn chưa từ bỏ ý đồ nha.

Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, nhàn nhạt nói.

Liễu Như Yên hỏi môn hạ đệ tử nói ra:

– Hắn tới đây vì chuyện gì?

Trên thực tế, dùng thân phận cùng địa vị mà nói, Bao Ngọc Cường còn chưa đủ tư cách gặp trực tiếp Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi, luận thân phận, địa vị mà nói, sư phụ Bao Ngọc Cường miễn cưỡng có thể ngang hàng với Liễu Như Yên các nàng.

– Hắn nói đại biểu cho Thần Mộng Thiên bái kiến tông chủ.

Môn hạ đệ tử vội vàng đáp.

– Bảo hắn vào đi.

Liễu Như Yên mặc dù không có hứng thú với chuyện Bao Ngọc Cường bái phỏng, nhưng mà hắn đại biểu cho Thần Mộng Thiên tới bái phỏng, dùng hình thức này tới bái phỏng, nếu như nàng không gặp, lộ ra Vô Cấu Tam Tông của bọn họ không phóng khoáng.

Một lát sau, Bao Ngọc Cường đi tới, bên cạnh Bao Ngọc Cường còn có Mộc Thiếu Long. Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long giao tình rất sâu, lần này tới Cốt Hải, hai người bọn họ kết bạn mà đi, có thể nói là như hình với bóng.

Sau khi Bao Ngọc Cường đi vào, hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ ở đây, hắn cũng có chỗ không vui, hắn không nguyện ý nhìn thấy Lý Thất Dạ nhất, nhưng mà đây không phải địa bàn của hắn, hắn không thể làm chủ, cho dù hắn nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt, đó cũng là chuyện không có cách nào.

– Liễu Tông chủ, Trác tông chủ, chúng ta lại gặp mặt.

Nhìn thấy Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên, Bao Ngọc Cường ôm quyền, hắn đưa văn hàm của Thần Mộng Thiên qua.

Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên liếc mắt nhìn văn hàm, hàm văn lạc khoản (phần đề chữ) là của sư phụ Bao Ngọc Cường là Tào Quốc Kiếm.

Có văn hàm như vậy, có ý nghĩa Bao Ngọc Cường lui tới là bái phỏng chính thức, mà không phải bái phỏng tư nhân.

Chương 1968: Dương dương tự đắc

– Không biết quý phái có chuyện gì?

Trác Kiếm Thi thu hồi văn hàm, chậm rãi nói ra.

Bao Ngọc Cường vội vàng nói:

– Tại hạ lần này đến đây, một chính là ôn chuyện với hai vị tông chủ, hai chính là bàn thiên hạ đại sự với hai vị tông chủ.

Lúc này thần thái Bao Ngọc Cường biến hóa không ít, so sánh với lúc trước, thần thái của Bao Ngọc Cường càng hưng phấn, cử chỉ này có không ít tự tin. Có khí thế mạnh mẽ bức người.

Đối với Bao Ngọc Cường hiện tại mà nói, hắn dường như có lực lượng nói chuyện mười phần. Dường như hắn có thể bình khởi bình tọa, thậm chí là có thể bao quát những người khác.

Cũng khó trách Bao Ngọc Cường trong một thời gian ngắn trở nên nắm chắc bài như vậy, bởi vì sư tổ Mộng Trấn Thiên của hắn xuất thế, sư tổ của hắn tất nhiên sẽ thành Tiên Đế, chuyện này làm cho hắn lực lượng mười phần, sống lưng cũng trở nên thẳng tắp.

Đối với Bao Ngọc Cường nói như vậy, Trác Kiếm Thi chỉ ưu nhã cười một tiếng. Cũng như Bao Ngọc Cường nói, dường như hắn có thể bình khởi bình tọa với Trác Kiếm Thi các nàng, đồng thời giống như bằng hữu cũ của bọn họ, đã sớm có giao tình thâm hậu.

Về phần nói cùng bàn đại sự, nghe thật sự là cao đoan bức người, dường như hắn có thể chưởng chấp tất cả, nói chuyện lại mang theo ngữ điệu cao quý.

Đương nhiên Trác Kiếm Thi với tư cách tông chủ một tông. Đối với Bao Ngọc Cường làm ra vẻ này cũng không có đặt trong lòng.

– Không biết chuyện gì?

Trác Kiếm Thi chỉ bình thản nói.

Trác Kiếm Thi phản ứng bình thản, chuyện này làm cho Bao Ngọc Cường có chút thất lạc. Dù sao hắn hiện tại sống lưng thẳng tắp, nói chuyện rất có lực lượng, bưng ba phần giá đỡ, ai cũng tôn kính hắn bảy phần, hiện tại Trác Kiếm Thi là mỹ nhân tuyệt thế phản ứng bình thản không có gì lạ với hắn, có cũng được mà không có cũng không sao, chuyện này cũng là cho Bao Ngọc Cường có thất lạc nhất định.

Bao Ngọc Cường phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói ra:

– Trác tông chủ, Liễu Tông chủ, lần này được ân sư nhắn nhủ, muốn bàn chuyện liên minh với hai vị, Thần Mộng thiên chúng ta nguyện ý liên thủ cùng tiến thoái với Vô Cấu Tam Tông. Muốn cùng hủng thiên hạ thịnh thế với Vô Cấu Tam Tông.

Bao Ngọc Cường vừa nói như vậy, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi lập tức hiểu rõ, cái gọi là liên minh, đơn giản nói cho có mà thôi. Mộng Trấn Thiên xuất thế, muốn tranh giành thiên mệnh, hắn nhất định có chí chinh chiến cửu giới.

Về phần sư phụ Tào Quốc Kiếm của Bao Ngọc Cường, hắn chỉ sợ cũng dã tâm bừng bừng, nếu như hắn lôi kéo đế thống tiên môn như Vô Cấu Tam Tông, hoặc là kéo được thiên tài đồng lứa còn trẻ như Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi, tương lai sư phụ hắn Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, một khi Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên là cường giả thiên tài trở thành chiến tướng quân đoàn Tiên Đế, như vậy địa vị sư phụ hắn trong sư môn cũng tăng lên cao.

– Là muốn chúng ta hiệu lực cho sư tổ của các ngươi hay sao?

Liễu Như Yên cười lên, nàng vũ mị nhưng trong tiếng cười mang theo lãnh ý.

Đương nhiên, cho dù Mộng Trấn Thiên muốn trở thành Tiên Đế, muốn lôi kéo Vô Cấu Tam Tông bọn họ, muốn mời chào các nàng, bằng Bao Ngọc Cường còn chưa đủ cái này tư cách.

Nhưng mà Bao Ngọc Cường tự giác hài lòng, rất có bộ dáng tâm tính tự đắc, hắn còn không nghe ra lãnh ý trong tiếng cười của Liễu Như Yên, vội vàng nói:

– Liễu Tông chủ, nếu như trở thành tọa hạ chiến tướng cho sư tổ của ta, như vậy sẽ càng làm Liễu tông chủ cùng Trác tông chủ đại phóng dị sắc, trong tương lai cửu giới sẽ có chỗ cắm dùi cho Liễu tông chủ cùng Trác tông chủ…

Lúc này Bao Ngọc Cường cảm thấy hài lòng, lực lượng mười phần, vậy mà du thuyết Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi.

Lý Thất Dạ chỉ lẳng lặng ngồi tại chỗ, nhìn qua Bao Ngọc Cường đang chào hàng, hắn chỉ cười mà thôi, nhắm mắt lại, chẳng muốn đi lý.

Đối với Bao Ngọc Cường du thuyết, Trác Kiếm Thi chỉ cười nhạt một tiếng, Liễu Như Yên ánh mắt đầy vui vẻ.

Nếu như nói lời này do Mộng Trấn Thiên tự mình nói ra, còn có vài phần cân lượng, lời này do Bao Ngọc Cường nói ra, vậy lộ ra bay bổng, dù sao Bao Ngọc Cường còn chưa có thực lực đi nói chuyện như thế, hắn còn không có vốn liếng đến du thuyết Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi.

Cho dù là Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, nhưng mà Vô Cấu Tam Tông với tư cách là truyền thừa cự phách trong Thiên Linh Giới, đây cũng không phải là do Bao Ngọc Cường nói hai ba câu là có thể du thuyết.

Sau khi Bao Ngọc Cường nói xong, Trác Kiếm Thi lắc đầu, nói ra:

– Quý phái hảo ý, chúng ta tâm lĩnh, Vô Cấu Tam Tông chúng ta không tranh quyền thế, không chí tại đại thế, càng không có chí ở cửu giới. Mời về nói với Tào đạo hữu, nhận được hắn coi trọng, đáng tiếc, chúng ta không thể tận lực non nớt.

Thấy Trác Kiếm Thi một câu cự tuyệt, Bao Ngọc Cường gấp lên, vội vàng nói:

– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, đại sự như thế, không vội cự tuyệt trong nhất thời, hai vị tông chủ có thể thương nghị mà, trở về bàn với chư lão trong tông, lại đưa ra quyết định cũng không muộn. Nếu hai vị tông chủ không ngại, không bằng đến Thần Mộng thiên đi một chút, tới lúc đó quyết định cũng không muộn.

Đối với Bao Ngọc Cường mà nói, hắn không chỉ muốn hoàn thành sư mệnh, đồng thời hắn cũng hy vọng lúc này có thể thành công, nếu như thế, hắn càng có cơ hội tiếp cận Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi là mỹ nhân tuyệt thế này.

Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi là mỹ nhân tuyệt thế, trong Thiên Linh Giới không thiếu người theo đuổi, người ái mộ, nếu đổi lại trước kia, Bao Ngọc Cường cũng tự hiểu lấy mình, cho dù mỹ nhân khuynh thành, cũng không tới phiên hắn thân cận.

Nhưng mà hiện tại đã khác, sư tổ xuất thế đoạt thiên mệnh, một khi sư tổ của hắn trở thành Tiên Đế, như vậy hắn chính là đế tôn, ý nghĩa giá trị con người tăng lên gấp trăm lần, đến lúc đó, luận thân phận, luận địa vị, hắn có tư cách bình khởi bình tọa với Trầm Hải Thần Vương, Già Hải Thiên Tử.

Nếu Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi thật sự trở thành tọa hạ chiến tướng của sư tổ, hắn là đế tôn, có cơ hội ở gần vua được hưởng lộc nhờ.

– Việc này không cần thương nghị, mời trở về đi.

Liễu Như Yên càng trực tiếp hơn Trác Kiếm Thi, nhàn nhạt nói.

Không nói Vô Cấu Tam Tông bọn họ không nhất định dính dáng tới Thần Mộng thiên, cũng không cần nói Vô Cấu Tam Tông có dã tâm viễn chinh cửu giới hay không, lấy Mộng Trấn Thiên mà nói, các nàng cũng không nhất định coi được, trái lại các nàng càng coi được Lý Thất Dạ thần bí khó lường.

– Liễu Tông chủ, việc này cần gì vội vã cự tuyệt như thế, Liễu tông chủ cùng Trác tông chủ nên suy nghĩ một chút.

Đi cùng Bao Ngọc Cường là Mộc Thiếu Long cũng hát đệm vào:

– Mộng tiền bối trở thành Tiên Đế, nếu Vô Cấu Tam Tông cùng Thần Mộng thiên liên minh, chắc chắn sẽ làm cho Vô Cấu Tam Tông được ích lợi không nhỏ.

Mộc Thiếu Long cùng Bao Ngọc Cường mặc dù không có kết bái làm huynh đệ, nhưng mà hai người bọn họ giao tình rất sâu, thậm chí là tình như huynh đệ, cho nên lúc này Mộc Thiếu Long cũng cam tâm tình nguyện giúp Bao Ngọc Cường một tay.

Chương 1969: Một cước giẫm dẹp (1)

– Đúng nha, hai vị tông chủ nân suy nghĩ đi, gia sư cũng không phải cần hai vị tông chủ lập tức trả lời.

Bao Ngọc Cường nói thêm vào:

– Không bằng hai vị tông chủ đến Thần Mộng thiên ta làm khách, Thần Mộng thiên cũng biểu đạt thành ý với hai vị tông chủ…

Bao Ngọc Cường còn chưa dứt lời, tiếng nói chậm rãi dừng lại, ánh mắt của hắn bị hấp dẫn, trên thực tế, ánh mắt Mộc Thiếu Long cũng bị hấp dẫn.

Lúc này Tiên nữ đi ra khỏi phòng, nàng tiên tư vô song, vừa đi ra khỏi phòng thì Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người bị hấp dẫn thật sâu.

Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người giống như bị sét đánh, thật lâu không cách nào khôi phục tinh thần lại. Dùng tiên tư vô song của Tiên nữ, có thể nói cửu giới đệ nhất mỹ nữ cũng không đủ, hôm nay Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long vừa thấy tiên tư của nàng, đương nhiên là si mê.

Mộc Thiếu Long chấn động tâm thần, phục hồi tinh thần lại, hình như quên tất cả, vội vàng đứng lên, đi đến trước mặt Tiên nữ, xum xoe nói:

– Tại hạ là Thiên Tiên Lâu Mộc Thiếu Long, không biết tiên tử phương danh xưng hô như thế nào?

Mà Bao Ngọc Cường cũng không nhịn được đứng lên, thần hồn điên đảo, cũng không cam chịu hạ phong, vội vàng nhìn Tiên nữ nói:

– Tại hạ Bao Ngọc Cường, xuất thân Thần Mộng thiên, sư tổ Mộng Trấn Thiên, có thể nhận thức tiên tử, thật sự là tam sinh hữu hạnh…

Nhìn thấy Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long như thế, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên đều cười lên, Tiên nữ mị lực thế nào thì các nàng nhất thanh nhị sở, mà Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long là phàm thai tục tử, đương nhiên càng không cách nào ngăn cản mị lực của Tiên nữ.

Tiên nữ chỉ mê mang nhìn qua Mộc Thiếu Long cùng Bao Ngọc Cường, không nói câu nào, chỉ yên lặng ngồi bên người Lý Thất Dạ, cũng không có nhìn hai người bọn họ.

Đây cũng không phải là là Tiên nữ cao ngạo, trên thực tế, nàng từ khi bị Lý Thất Dạ đánh thức trong mộc quan, nàng vẫn luôn là như vậy, trừ Lý Thất Dạ ra, đối với những người khác nàng đều xa cách, thần thái mê mang, đối với bất cứ kẻ nào cũng có hấp dẫn trí mạng.

Nhìn thấy tiên nữ ngồi bên người Lý Thất Dạ, thần thái không giống người thường, Bao Ngọc Cường lập tức đố kị. Lý Thất Dạ cùng Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên quan hệ không tầm thường, chuyện này đã làm hắn đỏ mắt, hiện tại tiên tử vô song trước mặt lại có quan hệ không tầm thường với Lý Thất Dạ, làm cho Bao Ngọc Cường ghen ghét đến phát điên lên.

Bao Ngọc Cường phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhìn Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên ôm quyền nói ra:

– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, vị cô nương này là đệ tử của quý tông?

Liễu Như Yên giống như cười mà không phải cười, mà Trác Kiếm Thi chỉ cười lạnh, quý khí mê người, nàng chỉ nhìn qua Lý Thất Dạ.

– Không bằng thỉnh vị cô nương này đến Thần Mộng thiên làm khách, thứ nhất có thể khảo sát Thần Mộng thiên, thứ hai cũng để cho Thần Mộng thiên vì biểu đạt thành ý giữa hai phái…

Bao Ngọc Cường vội vã nói.

Trên thực tế vội vã không chỉ có Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long cũng vội vã nói:

– Trác tông chủ, Liễu Tông chủ, cửa lớn Thiên Tiên Lâu vĩnh viễn mở ra cho Vô Cấu Tông…

– Tốt rồi, hai người các ngươi chó không biết xấu hổ trước mặt ta, từ đâu tới đây thì cút về đi.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không có trả lời, Lý Thất Dạ chen ngang lời của Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long.

Bị Lý Thất Dạ chen ngang lời nói, Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người đều là thập phần căm tức, huống chi hai người bọn họ mê muội Tiên nữ.

– Lý Thất Dạ, ta không đến trêu chọc ngươi, ngươi cũng đừng đến trêu chọc ta.

Bao Ngọc Cường tư thái rất cường ngạnh, lạnh lùng nói:

– Đây chính là chuyện giữa Thần Mộng thiên cùng Vô Cấu Tông…

– Ở đây ta nói là tính toán.

Lý Thất Dạ chen ngang lời Bao Ngọc Cường, nói ra:

– Đã cho mặt không biết xấu hổ, vậy thì cút đi cho ta..

– Ngươi…

Bao Ngọc Cường lập tức giận dữ, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, hai mắt cũng phun ra lửa giận, hắn rất ít bị người ta quở trách như thế, huống chi hiện tại hắn sư tổ xuất thế, ai dám trách móc hắn chứ?

Mộc Thiếu Long mặc dù không có lửa giận ngút trời như Bao Ngọc Cường, nhưng mà hắn cũng lạnh lùng nói:

– Lý Thất Dạ. Cho dù nơi này ngươi nói tính toán, nhưng cũng không phải do ngươi cường hoành, lại nói, chúng ta đang nói chuyện với Vô Cấu Tam Tông, ngươi cũng không phải đệ tử Vô Cấu Tam Tông…

– Đúng vậy.

Bao Ngọc Cường cũng cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Họ Lý, tuy ngươi cường hoành, nhưng ngươi tốt nhất con mắt phóng sáng một chút. Hiện tại thời đại bất đồng, thời đại hiện tại cho dù là tuyệt thế thiên tài, tốt nhất đều ngoan ngoãn kẹp lấy cái đuôi làm người, bây giờ không phải là thời đại của tuyệt thế thiên tài, đây là thời đại của sư tổ…

“Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ rất trực tiếp, Bao Ngọc Cường còn chưa nói hết lời, hắn một cước đạp xuống đi, trực tiếp dẫm nát Bao Ngọc Cường dưới chân. Giẫm Bao Ngọc Cường phun máu tươi.

– Họ Lý, ngươi. Ngươi dám làm tổn thương ta, sư tổ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi…

Bao Ngọc Cường bị Lý Thất Dạ dẫm nát dưới chân, kêu một tiếng.

Tiếng xương vỡ “Răng rắc” vang lên, Lý Thất Dạ vừa dùng lực, giẫm toái xương cốt của Bao Ngọc Cường, giẫm hắn phun máu tươi, Lý Thất Dạ giẫm mạnh xuống đất, Bao Ngọc Cường rốt cục không nói ra lời, sắc mặt đỏ lên.

– Lý Thất Dạ, ngươi quá mức rồi!

Mộc Thiếu Long tức giận quát một tiếng, hắn ra tay cứu Bao Ngọc Cường.

Nhưng mà song phương chênh lệch quá lớn, Mộc Thiếu Long còn chưa kịp ra tay, đã bị Lý Thất Dạ bóp cổ, treo thân thể lên cao cao.

Lý Thất Dạ không nhìn Bao Ngọc Cường, chỉ lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long, lạnh lùng nói:

– Đi ra bên ngoài kết giao mấy bằng hữu là chuyện tốt, nhưng mà nên mở to mắt chó ra mà nhìn, người nào ngươi là có thể gây, người nào là ngươi không thể trêu vào! Đừng làm mặt mũi gia tộc ngươi mất hết! Mộc gia nhiều thế hệ anh minh, đừng bởi vì đồ ngu xuẩn ngươi mà làm hổ thẹn Mộc gia.

– Ta, ta, ta mắc mớ gì tới ngươi, Mộc gia ta không có quan hệ tới ngươi, ta thích làm gì thì làm!

Bị Lý Thất Dạ bóp cổ, Mộc Thiếu Long không phục hét lớn.

“Ba” một tiếng, Lý Thất Dạ bạt tai hắn một cái, thấy Mộc Thiếu Long vẫn không phục, lại “Ba, ba, ba” đánh ra hơn mười tát, đánh mặt của Mộc Thiếu Long sưng lên, sưng giống như đầu heo.

– Ngươi lại dong dài với ta vài câu, ngươi tin hay không, ta đánh gãy chân ngươi, đánh ngươi cha mẹ không nhận ra.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mộc Thiếu Long.

Ánh mắt của Lý Thất Dạ biến thành thật lạnh, thời điểm này, Mộc Thiếu Long thực sự đã sợ hãi, bởi vì từ tỏng mắt Lý Thất Dạ hắn thấy lãnh ý, hắn nhìn ra Lý Thất Dạ đáng sợ, Lý Thất Dạ tuyệt đối là nói được làm được.

Khuôn mặt bị Lý Thất Dạ tất giống như đầu heo, lúc này Mộc Thiếu Long đã ngậm miệng lại, không dám nói chuyện.

“Ba” một tiếng, Lý Thất Dạ ném Mộc Thiếu Long xuống bong thuyền, lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long, lạnh lùng nói:

– Ngươi tốt nhất nên cút trở về Thiên Tiên Lâu đi, lại tiếp tục ở trước mặt ta nhảy nhót nữa, sớm muộn có một ngày ta tự tay giết ngươi!

Chương 1970: Một cước giẫm dẹp (2)

Mộc Thiếu Long hừ lạnh một tiếng, tuy lúc này hắn thập phần không phục, nhưng mà cũng không dám tranh luận.

Nhưng mà Mộc Thiếu Long cảm giác mình quá mức uất ức, bị Lý Thất Dạ chấn nhiếp, cảm giác mình thật mất mặt, cuối cùng hắn vẫn lẩm bẩm một câu, nói ra:

– Ta, ta không sợ ngươi!

– Ngươi không cần sợ ta.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:

– Ngươi cút trở về là được, chạy trở về Mộc gia, kẹp lấy ngươi cái đuôi làm người! Nếu không, ta tự tay lột da ngươi.

– Ngươi, ngươi, ngươi có bản lĩnh thì tới Thiên Tiên Lâu, ta, Thiên Tiên Lâu cũng không phải sợ người.

Mộc Thiếu Long không phục, tranh luận một câu.

Nghe được Mộc Thiếu Long nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, “Ba, ba” hai tiếng vang lên, Lý Thất Dạ tát hắn thêm hai cái.

Lúc này Lý Thất Dạ thật sự ra tay độc ác, hai tai tát mạnh, tát Mộc Thiếu Long phun ra hai cây răng.

– Ngu xuẩn!

Lý Thất Dạ thu liễm tươi cười, lạnh lùng nói:

– Chỉ có loại người ngu xuẩn như ngươi mới mang nó ra dọa người, ngươi thật sự làm mặt mũi Mộc gia mất hết rồi! Ngươi cho rằng Thiên Tiên Lâu có thể hù ta sao? Ta thực sự đi Thiên Tiên Lâu, đánh ngươi một trận, lão tổ tông của các ngươi cũng phải ngoan ngoãn đứng qua một bên đấy.

– Ngươi, ngươi, ngươi ít cuồng ngôn!

Mộc Thiếu Long mất hai cái răng, hắn vẫn quật cường, nhịn không được nói ra:

– Ta, ta, Thiên Tiên Lâu cũng không sợ ngươi, Thiên Tiên Lâu càng không phải nơi ngươi có thể lên mặt. Ngươi, ngươi, ngươi dám làm càn ở Thiên Tiên Lâu, hừ, hừ, hừ, chỉ sợ ngươi, ngươi, ngươi không đi ra được. Tổ sư của ta có thể một tay bóp chết ngươi.

– Ngươi nói là Trích Nguyệt tiên tử đúng không.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long.

– Đúng vậy!

Mộc Thiếu Long hừ lạnh một tiếng, nói ra:

– Hừ, ngươi, tuy ngươi mạnh hơn ta, nhưng mà rất nhiều người mạnh hơn ngươi, nhưng so sánh với tổ tiên của ta, ngươi, ngươi, ngươi coi là cái gì!

Nói đến đây, hắn cũng già mồm.

– Trích Nguyệt tiên tử đúng không

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long, cuối cùng lộ ra nụ cười lạnh, nói ra:

– Rất tốt, vậy ngươi trở về, nói cho Trích Nguyệt tiên tử, bảo nàng rằng Kỳ Liên sơn Lý Thất Dạ muốn gặp một lần!

– Bằng, bằng, dựa vào cái gì phải gặp ngươi!

Lý Thất Dạ nói như vậy, Mộc Thiếu Long không có nắm chắc, trước đó là không biết, nhưng lại không thừa nhận, già mồm nói.

– Ngươi sẽ phải ngay cả dũng khí đi gặp tổ tông cũng không có đấy chứ?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

– Chạy trở về đi, hảo hảo nói với lão tổ tông Thiên Tiên Lâu đi.

Lời nói tới đây, một cước đá Mộc Thiếu Long bay ra xa xa, âm thanh ào ào nước chảy vang vọng, Mộc Thiếu Long bị đá vào trong nước biển.

Lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua Bao Ngọc Cường bị giẫm dưới chân, nhàn nhạt nói:

– Cho dù hai quân giao chiến, cũng không chém sứ. Hôm nay ngươi vận khí tốt, ta cũng không giết ngươi, hiện tại cút cho ta, lần sau dám xuất hiện trước mặt ta, ta tất giết ngươi.

Nói xong, một cước đá Bao Ngọc Cường bay đi, thân thể Bao Ngọc Cường hóa thành lưu tinh, trong chớp mắt biến mất ở chân trời.

– Lý Thất Dạ, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi lợi hại!

Lúc này Mộc Thiếu Long ở trong nước biển thật vất vả đứng lên, đứng trên bầu trời quát to một tiếng, nói ra:

– Ngươi, ngươi, ngươi nhớ kỹ, ta, ta, ta, ta nhất định sẽ mang lời của ngươi trở về.

Trên thực tế, Mộc Thiếu Long cũng bị dọa phá gan, bị Lý Thất Dạ tát một trận, hắn cũng sợ Lý Thất Dạ rồi, nhưng hắn vẫn già mồm.

Lý Thất Dạ ngồi xuống, chỉ cười nhạt một tiếng, chẳng muốn đi quan tâm Mộc Thiếu Long.

Mộc Thiếu Long cũng không thể tránh được, đành phải xám xịt trốn đi, hắn cũng sợ Lý Thất Dạ tát hắn thêm một lần nữa.

– Xem ra công tử chiếu cố Mộc gia không phải bình thường.

Sau khi Mộc Thiếu Long rời đi, Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, quyến rũ động lòng người.

Trên thực tế Lý Thất Dạ tư thái như vậy, ai nấy đều thấy được. Cho dù là Bao Ngọc Cường xuất thân Thần Mộng thiên, Lý Thất Dạ đều lười nhìn nhiều, trong mắt hắn như con kiến hôi, nhưng mà đối với Mộc Thiếu Long, hoàn toàn khác biệt.

Tuy Lý Thất Dạ là giáo huấn Mộc Thiếu Long thật ác, nhưng mà tư thái là rèn sắt không thành thép.

Nhìn Liễu Như Yên, Lý Thất Dạ chỉ lnhàn nhạt cười cười, nói ra:

– Thiên Tiên Lâu, rốt cục có duyên với ta.

Nói đến đây không có nói cái gì nữa.

– Ngươi muốn là địch với Trích Nguyệt tiên tử sao?

Trác Kiếm Thi nhìn qua Lý Thất Dạ, quan tâm nói:

– Tuy thế nhân đều nói, Mộng Trấn Thiên có thể thành Tiên Đế, ta nghe tổ tông trong tông môn nói, nếu Trích Nguyệt tiên tử nguyện ý xuất thế, có chí ở Tiên Đế, chỉ sợ Mộng Trấn Thiên cũn phải đứng sang bên cạnh.

– Kình địch cả đời của Hồng Thiên nữ đế nha.

Liễu Như Yên cũng nói ra:

– Dung nhan như tiên nhân, ta thậm chí muốn gặp mặt nàng.

Trích Nguyệt tiên tử, tại Thiên Linh Giới có quá nhiều truyền thuyết của nàng, nàng tồn tại thời gian đã lâu, nếu một khi nàng xuất thế, chỉ sợ uy danh mạnh mẽ, thậm chí có khả năng áp đảo Mộng Trấn Thiên.

Lý Thất Dạ chỉ cười cười, nhắm mắt lại, không có trả lời các nàng.

– Chúng ta đi đâu?

Qua hồi lâu, thần thái mê mang, Tiên nữ cô tịch mở miệng. Tiên nữ thường là thần du thái hư, thỉnh thất thần, cũng không người nào biết nàng đang suy nghĩ gì.

– Cốt Hải.

Lý Thất Dạ nhìn qua Tiên nữ, nhàn nhạt nói:

– Nơi như vậy, hoặc là cho ngươi nhớ tới một ít gì đó, hoặc là cho ngươi có chỗ thu hoạch.

– Cốt Hải.

Tiên nữ dường như nhớ tới cái gì đó, nhưng mà chỉ léo lên rồi biến mất, nàng không có biện pháp bắt lấy.

– Đi, ngươi đã biết rõ, vậy đáng giá ngươi đi một lần.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt tóc của nàng.

Tiên nữ như có điều suy nghĩ gật đầu.

Thuyền của Thôn Ma Tông tiến lên phía trước, bởi vì Lý Thất Dạ cũng không có vội vàng, cho nên thuyền đi tốc độ cũng không nhanh, có rất nhiều tu sĩ ở phía sau vượt qua bọn họ.

Một ngày này, chiếc thuyền tiếp tục tiến lên phía trước, đột nhiên chiếc thuyền dừng lại.

– Phát sinh chuyện gì?

Phát hiện chiếc thuyền dừng lại, Liễu Như Yên hỏi.

– Bẩm tông chủ, phía trước có người ngăn cản thuyền của chúng ta, không cho chúng ta đi qua.

Môn hạ đệ tử lập tức báo cáo với Liễu Như Yên.

Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Là người phương nào cản đường?

Liễu Như Yên nhíu mày một chút, nói ra. Tại Thiên Linh Giới, dám ngăn cản Vô Cấu Tam Tông bọn họ, người như vậy không nhiều.

– Tốc Đạo thánh địa Tư Mã Ngọc Kiếm.

Môn hạ đệ tử vội vàng nói cái tên.

Nghe cái tên này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi nhìn nhau, các nàng cùng đi ra ngoài.

Trên biển xanh đã có một người con gái đứng ở nơi đó, thời điểm nhìn qua người nàng, nước biển dường như đông kết thành băng, thân thể của nàng tỏa ra khí tức lạnh lùng như băng, khí tức lạnh lùng như băng này tràn ngập cả hải vực, bất luận là ai cảm nhận được khí tức lạnh như băng này, cũng cảm thấy lạnh lẽo rùng mình.

Cô gái này nhin tuổi rất trẻ, thậm chí còn trẻ hơn cả Trác Kiếm Thi, nàng mặc áo xám, trên người không có bất kỳ trang trí và điểm xuyến nào, thập phần đơn giản.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 1 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 1 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá