1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 389 [Chương 1941 đến Chương 1945]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 389 [Chương 1941 đến Chương 1945]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1941: Cự long sơn mạch

Ngoại giới hoặc là không có ai biết, cả đầu cự long sơn mạch, mỗi tấc thổ địa cực kỳ quý giá. Đây là bảo địa rộng lớn, làm hậu thế điên cuồng.

– Bởi vì huyết thống quá trân quý. Lão đầu tử lựa chọn cũng thật cơ trí, nếu không trên chín tầng trời, chắc chắn sẽ trở thành đồ ăn của chư đế chúng thần.

Lý Thất Dạ thì thào nói.

Con cháu lão đầu tử đều rất cường đại, bởi vì bọn chúng truyền thừa huyết thống lão đầu tử, đương nhiên, so với huyết thống khi lão đầu tử còn sống còn yếu hơn rất nhiều, mặc dù là như thế, trên người bọn họ vẫn mang theo huyết thống chân long.

Đối với nhất mạch lão đầu tử mà nói, huyết thống trân quý có lợi và hại, chỗ tốt cũng không cần nói, nhất tộc bọn họ nhất định vô cùng cường đại. Tai hại cũng rất rõ ràng, chính bởi vì huyết thống cực kỳ cường đại, cảnh này khiến nhất tộc của bọn họ sinh sản rất khó khăn.

Thậm chí có thể nói, tại Thiên Linh Giới thậm chí là cửu giới, chỉ sợ không có chủng tộc nào sinh sôi chậm hơn thế, may mắn là bọn họ nhất tộc này tuổi thọ đều tương đối dài, bằng không chắc chắn đã sớm diệt tộc rồi.

Chính là vì như thế, lão đầu tử rất cần Giản gia, bởi vì Giản gia huyết thống đế tử mới xứng với tộc của hắn, hơn nữa Giản gia cùng lão đầu tử có liên hệ máu mủ tình thâm, lão đầu tử cũng cực kỳ tín nhiệm Giản gia, đây cũng là vì sao Giản gia lại đứng vững trong Thiên Linh Giới.

Trên thực tế, Động Đình hồ Trương, Lâm, Hứa, Hồng mấy thế gia vọng tộc và cự long sơn mạch có sâu xa không nhỏ, nhưng mà đó là chuyện rất xa xưa.

Huyết thống nhất mạch lão đầu tử rất trân quý, vấn đề này lão đầu tử tử tôn thông qua tu luyện, có thể làm huyết mạch phản tổ, làm cho chân long chi huyết càng thêm thuần túy.

Nhưng mà bởi vì tốc độ sinh nở, vấn đề huyết thống trân quý rất cần thiết, cảnh này khiến nhất mạch bọn họ không thể tham gia tranh hùng.

Bởi vì đối với tộc của bọn họ mà nói, cho dù có người trở thành Tiên Đế vô địch, một ngày nào đó cũng phải đối mặt vấn đề này —— cùng sánh vai với chúng thần.

Thử nghĩ một chút, huyết thống trân quý như thế, đó là mỹ vị cỡ nào, đó là đại bổ cỡ nào, huống chi nó còn có tác dụng gia tăng thọ nguyên.

Nếu đặt huyết thống này sánh vai thời đại chúng thần nhất định sẽ biến thành mỹ vị, bản thân biến thành con mồi. Cho nên tộc này muốn tìm nơi đứng vững gót chân không dễ dàng.

Cũng chính bởi vì như thế, cảnh này khiến lão đầu tử không tiếp người ngoài.

Lý Thất Dạ đi rất xa, rốt cục trong tầm mắt của hắn nơi đây không ngọn co,r thổ địa chính là đất vàng đầy trời, phóng nhãn nhìn qua, khắp nơi đều là đất vàng.

Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ đi vào một ngọn núi, ngọn núi này không lớn, cũng không có kỳ dị gì.

Lý Thất Dạ vẫn chưa vào khu vực sườn núi, cũng đã nghe được tiếng vó ngự soạt soạt soạt, nghe tiếng vó ngựa này, Lý Thất Dạ cươi cười.

Đi đến sườn núi, chỉ thấy nơi đó có vách tường, sau đó nó biến thành cánh cửa, là nơi phong ấn.

Trên vách tường trước mặt, có một khô lâu mã đang bồi hồi, nó đi tới đi lui, hình như là đang đợi cái gì đó.

Khô lâu mã này chính là khô lâu mã lúc trước, nó chính là tọa kỵ Bất Tử Tiên Đế năm đó, lại có ai nghĩ tới nó lại xuất hiện ở đây.

Đương nhiên, đầu khô lâu mã có thể xuất hiện ở chỗ này là do lão đầu tử cho phép, nếu không, dù nó từng là tọa kỵ Tiên Đế cũng không có khả năng tiến vào.

Xích ——

Lúc khô lâu mã nhìn thấy Lý Thất Dạ, lập tức nhìn Lý Thất Dạ kêu to lên, thậm chí hai vó trước cửa nó tràn ngập cánh cửa..

Chuyện này cũng không trách khô lâu mã đầy hình ảnh Lý Thất Dạ tràn ngập địch ý, Lý Thất Dạ trước măt từng hóa thành bộ dáng Bất Tử Tiên Đế còn trẻ, muốn lừa gạt hắn, xem ra , Lý Thất Dạ chính klaf địch nhân.

Nhìn khô lâu mã hí dài Lý Thất Dạ cười một tiếng, nói ra:

– Ngươi không cần có địch ý với ta, nói không chừng lát nữa ngươi sẽ cầu ta đấyđến lúc đó, ngươi lại lấy lòng ta cũng đã trễ, ngươi nói có đúng hay không.

Xích —— 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Mặc dù nói khô lâu mã nó chỉ là khô lâu, nhưng mà, với tư cách tọa kỵ của Tiên Đế, nó có kinh tính rất cao, nó đương nhiên có thể nghe hiểu được Lý Thất Dạ nói gì, nó nhìn qua Lý Thất Dạ kêu một tiếng, nhưng mà nó với Lý Thất Dạ tràn ngập địch ý, nhưng mà nó sẽ không công kích Lý Thất Dạ..

Lý Thất Dạ đứng trên vách tường, hắn nhìn qua thì chấn động, cũng khen một tiếng, nói ra:

– Đây là nơi tốt sinh ra bổ sung, một khi khóa ở chỗ này, không chỉ không thể tránh thoát một kiếp, còn trốn không thoát đi.

Nhìn qua vách động, vách động không lớn không nhỏ, bên trong cũng không có quá nhiều đồ vật, bên trong có lồng tre nhỏ, lồng tre này nằm trên một hố sâu, lồng che cắm vào lòng đất.

Mà cái hố lõm xuống có chất lỏng màu đen, chất lỏng màu đen này cực đen, chỉ sợ thế gian không có gì đen hơn nó, nó đen tới mức hút cả ánh sáng, ánh mặt trời chiếu vào nó, đều bị nó hấp thu.

Cứ như vậy chất lỏng cực đen này, lần đầu tiên nhìn lại, còn tưởng rằng đây là tiểu hắc động.

Lại cẩn thận nhìn qua chất lỏng kia, ngẫu nhiên nó sẽ nhúc nhích, nhưng mà nó nằm trong cái hố không thể làm gì, đành phải ngẫu nhiên nhúc nhích một cái.

Ít nhất chất lỏng màu đen này là còn sống, nó giống như có sinh mệnh.

Nhìn qua chất lỏng màu đen này, Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm, thì thào nói:

– Lão đầu tử năm đó cũng thật đủ liều, tháo thứ này xuống khóa ở đây, hỏi thế gian, có baio nhiêu người dám làm.

Chất lỏng màu đen này chính là lão đầu tử mang về từ Cốt Hải, nó có lai lịch kinh thiên, lão đầu tử hắn phong tỏa hắn ở đây, vốn ý định để hắn dùng, nhưng mà vẫn không có dùng tới nên phong ấn ở đây.

Cứ như vậy chất lỏng cực đen, nhìn qua không chút thu hút, nhưng mà nếu như biết rõ tác dụng của nó, không biết sẽ có bao nhiêu người đoạt phá đầu, cho dù là Tiên Đế cũng nguyện ý cầm bảo vật giao địch với lão giả.

Mà bên ngoài chất lỏng, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua một góc động, không ngờ nơi đó còn có đồ vật.

Chính xác mà nói, là một thứ, đó là đôi mắt.

Đó là đôi mắt bị người ta vứt bỏ.

Chính là một đôi mắt này, thoạt nhìn đã có chút cổ xưa, tựa hồ ở trong năm tháng xa xôi đó nó đã bị người sống sờ sờ móc xuống ném ở chỗ này.

Một đôi mắt bị móc ra ném đến nơi đây lại bảo tồn rất khá, cũng không có bởi vì tuế nguyệt trôi qua mà khô quắt.

Đúng vào lúc này, đôi mắt bị ném trong góc đột nhiên thoáng cái sáng lên, trước đó, đôi mắt này đặt ở trong góc, nó hình như là đang nhắm mắt lại. Nhưng là, hiện tại đột nhiên sáng ngời lên, giống như là một đôi mắt mở ra.

Đôi mắt sáng ngời này tại cô lục lục địa xoay chuyển thoáng một phát, nó cũng không phải đang quay cuồng, mà giống như đang ở trong ánh mắt chuyển động, thập phần quỷ dị.

Chỉ sợ bất luận kẻ nào nhìn thấy đôi mắt này đột nhiên chuyển động, đều sẽ bị dọa sợ đến nhảy dựng lên. Một màn như thế thật sự là quá mức quỷ dị.

Chương 1942: Một đôi mắt (1)

Nhìn xem đôi mắt này, Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn thấy một đôi mắt này, là hắn biết một sự tình.

– Bất Tử tiểu tử.

Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười nồng đậm, thì thào nói:

– Xem ra ngươi đem con mắt của mình giấu ở chỗ này, đây chỉ sợ là tốn một đại giá không nhỏ a.

Bất Tử Tiên Đế, thế nhân duy nhất biết rõ băng diệt Tiên Đế, mọi người đều biết, Bất Tử Tiên Đế đã băng diệt. Nhưng là, lại có ai sẽ nghĩ tới hắn lại vẫn lưu lại một đôi mắt, đem một đôi mắt giấu ở địa phương người khác vĩnh viễn đều tìm không thấy này, hơn nữa có thể lẩn tránh hết thảy địa phương.

– Lão đầu tử, bắt đầu đi.

Lý Thất Dạ nắm hàng rào do long cốt biến thành, nhìn một chút bầu trời, vừa cười vừa nói.

– Yết, yết, yết…

Từng đợt thanh âm trầm trọng vang lên. Lúc này hàng rào phong tỏa ở bích động chậm rãi bay lên, bích động nguyên vẹn xuất hiện ở trước mắt Lý Thất Dạ.

“Xích” nhìn thấy hàng rào phong tỏa bay lên, động bích mở ra. Khô lâu mã đặc biệt hưng phấn, nhảy lên móng trước, lộ ra hết sức cao hứng, nó chính là chờ đợi giờ khắc này đã đến.

“Xích” Khô Lâu Mã hí dài một tiếng, thoáng cái phóng tới bích động, muốn nhảy vào bích động đi lấy đôi mắt kia.

Nhưng là, nó đột nhiên vọt tới cửa vào đã lập tức dừng lại, không dám lại xông đi vào. Nó nhìn thấy chất lỏng cực đen bị lồng sắt khóa ở trong cái hố nhỏ là hết sức kiêng kỵ.

Nhảy vào bích động Khô Lâu Mã nhìn xem chất lỏng cực đen này, từng bước một từ bên trong lui ra ngoài, thẳng đến đứng tại lối vào, lúc mới dừng lại đến.

Tuy rằng Khô Lâu Mã toàn thân chỉ có khô lâu. Nhưng là, vào lúc đó nó hoàn toàn có thể nhìn ra được nó là cực kỳ kiêng kị chất lỏng cực đen trong cái hố kia.

“Xích” nhìn xem chất lỏng cực đen, Khô Lâu Mã không khỏi nhảy lên móng ngựa hí dài một tiếng, thập phần không cam lòng nhìn xem đôi mắt phóng trong góc kia.

Nhìn xem Khô Lâu Mã không cam lòng, Lý Thất Dạ lúc này mới lộ ra dáng tươi cười, khoan thai nói:

– Ngươi nói bây giờ là không phải cần ta hỗ trợ.

Vốn là bực bội Khô Lâu Mã nghe được lời nói của Lý Thất Dạ, lúc này không khỏi buông móng ngựa, nhìn xem Lý Thất Dạ. Mặc dù như thế, nó đối với Lý Thất Dạ vẫn như cũ có địch ý không nhỏ.

Lý Thất Dạ thấy Khô Lâu Mã đối với chính mình vẫn như cũ có địch ý không nhỏ, cũng không quan tâm. Nhún nhún vai, vừa cười vừa nói:

– Ngươi hận ta cũng tốt, cừu thị ta cũng thế, ta là không sao cả, ta là người đại nhân có đại lượng, ngươi nói đúng không. Cho dù ngươi hận ta. Cho dù ngươi cừu thị ta, ngươi cũng không làm nên chuyện gì…

– Hiện tại vấn đề bày ở trước mặt ngươi. Hoặc là ngươi tiếp tục cừu hận ta, hoặc là ngươi thả lỏng cừu hận trong lòng, cầu xin ta một lần, ta sẽ giúp ngươi một tay.

Lý Thất Dạ cười nhìn lên Khô Lâu Mã trước mắt.

Khô Lâu Mã nhìn xem Lý Thất Dạ, lại nhìn xem đôi mắt phóng trong góc kia, sau đó “Xích” tê kêu một tiếng, tựa hồ đối với lời nói của Lý Thất Dạ có chút đồng ý. Mặc dù là như thế, thần thái của nó nhìn xem Lý Thất Dạ, vẫn là có chỗ đề phòng.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Ngươi không cần phải nhìn ta như thế. Nếu như ta thực đối với ngươi bất lợi, như vậy, ngươi cũng không có khả năng đứng ở chỗ này. Tuy rằng ngươi là tọa kỵ của Bất Tử Tiên Đế, xác thực là có chút thủ đoạn, nhưng, ta thật muốn đối với ngươi bất lợi, đã sớm đem ngươi đóng trên mặt đất.

“Xích” Khô Lâu Mã hí kêu một tiếng, tựa hồ đối với lời nói của Lý Thất Dạ có chút bất mãn, nhưng là, lúc này đây địch ý của nó rõ ràng đã giảm xuống rất nhiều.

– Không cần đề phòng như thế.

Lý Thất Dạ nhìn xem Khô Lâu Mã vừa cười vừa nói:

– Ta giúp ngươi bắt được đôi mắt này, yêu cầu của ta cũng không cao, chỉ là lúc cần cưỡi ngươi một chút, giao dịch như vậy thật là công bình a.

Khô Lâu Mã nhìn xem Lý Thất Dạ, qua trong chốc lát, nó không khỏi nghiêng đầu lâu ngẫm lại. Bộ dáng này xem ra rất giống một con người, mà không phải một đầu Khô Lâu Mã.

Cho dù Lý Thất Dạ là nói như thế, nhưng là, Khô Lâu Mã vẫn đối với hắn tràn ngập cảnh giác. Theo nó thấy, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải loại lương thiện gì, hắn tuyệt đối không phải người tốt lành gì, cho nên, nó có được thập phần linh tính đối với Khô Lâu Mã đề phòng vô cùng.

– Tốt, nếu như ngươi không muốn mà nói, ngươi còn có lựa chọn nào khác đâu chứ?

Lý Thất Dạ cười dịu dàng nói.

Đối với lời nói này của Lý Thất Dạ, Khô Lâu Mã không khỏi tê kêu một tiếng, cuối cùng lúc này mới gật gật đầu, không hề nghi ngờ nữa, nó đã đồng ý yêu cầu của Lý Thất Dạ.

– Rất tốt, đây mới là con ngựa nghe lời, đây mới là Tiểu Hôi nghe lời.

Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười thoả mãn, thò tay đi sờ sờ đầu của Khô Lâu Mã.

“Xích” nhưng mà, Khô Lâu Mã với Lý Thất Dạ không phải rất thoải mái, nó là lắc lắc cái đầu, đem bàn tay của Lý Thất Dạ bỏ qua.

Lý Thất Dạ sẽ không để ý, chỉ là cười thoáng một phát, thu bàn tay về, sau đó đi vào bích động, đi vào nơi hẻo lánh này, đem đôi mắt phóng trên mặt đất kia nhặt lên.

Lý Thất Dạ đem đôi mắt này nhặt lên, cũng không có lập tức cho Khô Lâu Mã, chỉ là cẩn thận tường tận xem xét một phen, mà một đôi mắt bị Lý Thất Dạ cầm trong tay này cũng là thập phần tò mò nhìn hắn. Tại cô lục lục địa chuyển động, giống như đôi mắt của một tiểu hài tử, tràn ngập hiếu kỳ.

Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát một đôi mắt một phen, hắn không khỏi cười, nói ra:

– Bất Tử Tiên Đế nha, xem ra ngươi vẫn có cơ hội lật bàn, ngươi tiểu tử này thật đúng là đủ quỷ kế đa đoan, một kế như này cũng có thể bị ngươi nghĩ đến.

Một đôi mắt này nghe không hiểu Lý Thất Dạ đang nói cái gì, nó thập phần tò mò nhìn Lý Thất Dạ. Một đôi mắt tại cô lục cô lục địa chuyển động, tựa hồ nó không chỉ là đối với tràn ngập hiếu kỳ, đối với thế giới bên ngoài cũng đồng dạng tràn ngập hiếu kỳ.

– Muôn đời đến nay, vẫn chưa có người nào thành công qua, ngươi tiểu tử này thật đúng là bị ngươi giày vò thành công, ngươi tiểu tử này thật đúng là không tệ.

Lý Thất Dạ nhìn xem một đôi mắt này, lộ ra dáng tươi cười, nói ra:

– Cũng được, ta sẽ thanh toàn cho ngươi, giúp ngươi một tay, giúp ngươi mở mắt ra.

Lời nói vừa rơi xuống, tay của Lý Thất Dạ nhặt pháp tắc, tại pháp tắc ở trong tay hắn dĩ nhiên do hồ nước nhộn nhạo, sau đó tay của Lý Thất Dạ cầm diễn hóa vô tận pháp tắc, điểm ở trên đôi mặt này.

“Xích xích xích” lúc này, Khô Lâu Mã đứng tại cửa động thập phần khẩn trương, không khỏi lớn tiếng hí lên, mấy lần xông tới, nhưng là, lại kiêng kị chất lỏng cực đen.

Khô Lâu Mã khẩn trương như thế, nó là sợ Lý Thất Dạ đối với đôi mắt kia bất lợi, sợ rằng Lý Thất Dạ đối với một đôi mắt này làm ra chuyện gì đó.

Chương 1943: Một đôi mắt (2)

“Ông” một tiếng, ngay khi ngón tay của Lý Thất Dạ chỉ ở phía trên một đôi mắt này, vô tận pháp tắc thoáng cái nhảy vào bên trong đó. Đúng vào lúc này, ở trong đôi mắt tựa như mở ra một thế giới, rực rỡ ban lan, thập phần đồ sộ.

Ở trong cặp mắt này, mặt trời mọc mặt trăng lặn, Đại Thiên biến ảo, phong vân vân lên, vạn thế luân chuyển, phồn khô chuyển đổi… Hết thảy đều ở trong cặp mắt, tại thời khắc này, một đại thế giới ở trong cặp mắt chìm nổi không ngớt.

Nhìn thấy một màn như vậy, Khô Lâu Mã vốn là khẩn trương hí lên lúc này mới buông lỏng một hơi. Nó đã hiểu lầm Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ cũng không phải đối với đôi mắt này bất lợi, ngược lại là đang trợ giúp đôi mắt này một tay.

Mà một đôi mắt đang tràn ngập hiếu kỳ, nó thập phần tò mò đại thế giới chìm nổi không ngừng nhìn thấy trong mắt mình kia, đối với nó mà nói, hết thảy đều là mới lạ như thế, hết thảy đều là tràn ngập không biết như vậy.

Lý Thất Dạ cầm lấy đôi mắt, đi ra khỏi bích động, liếc mắt nhìn Khô Lâu Mã, cười thoáng một phát, nói ra:

– Nếu như ta thật muốn đối với nó bất lợi, còn có thể bàn giao dịch với ngươi sao?

Nói xong, đem một đôi mắt nhét vào trong hốc mắt của Khô Lâu Mã.

“Xích” ngay khi một đôi mắt bị nhét vào trong hốc mắt trống rỗng của Khô Lâu Mã, nó không khỏi hưng phấn mà quát to một tiếng, nó liền lùi lại vào bước, chậm rãi thích ứng đôi mắt này khảm ở trong hốc mắt của nó.

Nói thật ra, một màn như vậy xem thập phần quỷ dị. Một con Khô Lâu Mã toàn thân chỉ còn lại khung xương, trong hốc mắt trống rỗng kia của nó dĩ nhiên khảm khảm một đôi mắt nhìn xem giống như của nhân loại. Một màn như thế thật sự là quá mức quỷ dị, lại để cho người xem đều rùng mình rung động.

Lý Thất Dạ không để ý tới Khô Lâu Mã, đi vào trong bích động, tay cầm phù văn, khắc ở phía trên lồng sắt, sau đó tay mang theo lồng sắt, quát khẽ nói:

– Khai mở!

“Ken két yết” thanh âm trầm trọng vang lên, một nửa khác của lồng sắt vốn là cắm vào dưới mặt đất bị Lý Thất Dạ từng tấc nhấc lên, cuối cùng lồng sắt này bị Lý Thất Dạ hoàn toàn mở ra.

Ngay khi lồng sắt bị mở ra, chất lỏng cực đen trong cái hố kia không khỏi rung động thoáng một phát. Bộ dáng này giống như là đem Thái Sơn nặng hàng tỉ cân trấn áp tại trên người nó rốt cục bị dời đi.

Chất lỏng cực đen lúc này thư giãn thoáng một phát, chậm rãi từ trong cái hố chảy ra, càng chính xác ra, chất lỏng cực đen càng giống là từ trong cái hố leo ra.

“Xích” nhìn thấy chất lỏng cực đen từ trong cái hố kia leo ra, ngoài động Khô Lâu Mã cũng không khỏi hết sức kiêng kỵ, nó không khỏi tê rống một tiếng, lui qua một bên, cùng với chất lỏng cực đen này bảo trì một khoảng cách.

Ngay khi chất lỏng cực đen từ trong cái hố nhỏ leo ra, phát hiện nó đã thực sự tự do, nó dĩ nhiên hoan hô một tiếng. Tuy rằng nó hoan hô là không có thanh âm, nhưng, từ bộ dáng của nó nhảy lên đến xem đã biết rõ nó đang thập phần hưng phấn cùng khoái hoạt.

Sau đó, chất lỏng cực đen này tựa như một trận gió lao ra khỏi bích động, có một loại bộ dáng như lại thấy ánh mặt trời.

Ngay khi chất lỏng cực đen này lao ra khỏi bích động, Lý Thất Dạ cũng cùng đi theo đi ra.

Chất lỏng cực đen sau khi lao ra khỏi bích động, giống như là lại thấy ánh mặt trời, đối với nó mà nói, rốt cục tự do. Tuy nhiên nó sẽ không mở miệng nói chuyện, nhưng là nó bộ dáng vẫn là có thể làm cho người nhìn ra được nó là hoan hô một tiếng, sau đó thoáng cái xông lên thiên không, như một đạo hắc quang đồng dạng hướng Cốt Hải phương diện bay vút mà đi.

Nhìn xem chất lỏng cực đen lập tức biến mất tại phương hướng Cốt Hải, Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, vỗ vỗ Khô Lâu Mã, vừa cười vừa nói:

– Đi thôi, ngươi đi theo phía sau cái mông của nó, cách này sẽ để ngươi lại càng dễ đi thông qua khu vực Cốt Hải Cấm khu.

“Xích” Khô Lâu Mã cũng là tê hí một tiếng, cao cao nhảy lên hai vó câu, một bước nhảy không, trong nháy mắt cũng biến mất tại phía chân trời, hướng phía chất lỏng cực đen tiến về trước mà đi.

Nhìn xem Khô Lâu Mã biến mất tại bầu trời, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười, nói ra:

– Bất Tử tiểu tử, ta còn thật sự hi vọng ngươi có thể thành công. Nếu thật là thành công, ngươi lần này thật đúng là sáng tạo kỳ tích. Đương nhiên, ngươi bây giờ bản thân đã là kỳ tích rồi.

Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy đuổi theo Khô Lâu Mã cùng chất lỏng cực đen, hắn chỉ là từng bước một đi ra khỏi Cự Long sơn mạch.

Ngay khi Lý Thất Dạ đi ra khỏi Cự Long sơn mạch, Giản Long Vệ đã tại đâu đó chờ đợi, Giản Long Vệ đứng ở nơi đó, hai tay của hắn bưng lấy một cái hộp gỗ.

– Cốt Hải muốn bốc lên sao?

Sau khi Lý Thất Dạ đã đến, Giản Long Vệ cũng không khỏi nhìn qua phương hướng Cốt Hải, nhịn không được hỏi một câu.

– Sẽ náo nhiệt một thời gian ngắn, Cốt Hải ở bên trong một số thứ, cho tới nay đều bị người thèm chảy nước miếng, hiện tại sẽ có rất nhiều người đứng ngồi không yên.

Lý Thất Dạ nhìn lên chân trời, chỉ là cười thoáng một phát.

Giản Long Vệ không có hỏi lại cái gì, đồ vật ở Cốt Hải tuy rằng trân quý. Nhưng là hắn cũng không muốn dính vào. Lại nói, thời đại không giống nhau, hắn cũng càng sẽ không rời khỏi Thải Hồng Thành.

Lúc này, Giản Long Vệ phục hồi tinh thần lại, hai tay bưng lấy hộp gỗ, cung kính đưa cho Lý Thất Dạ, nói ra:

– Đại nhân, đây là đồ vật Thuỷ tổ để ta đưa cho ngươi. Thuỷ tổ nói. Đây là đồ vật mà tổ cô chúng ta lưu lại, cùng Hồng Thiên Nữ Đế có quan hệ. Tổ cô năm đó lúc lâm chung đã đem thứ này giao cho Thuỷ tổ, Thuỷ tổ một mực không biết nên lúc nào giao cho đại nhân. . .?

– …Thuỷ tổ còn nói, có lẽ đây sẽ là một lần cuối cùng đại nhân đến Giản gia chúng ta, cho nên, sự tình cần đối mặt cuối cùng vẫn là phải đối mặt, do đó, hắn để cho ta cầm nó tới giao cho đại nhân.

Tổ cô trong miệng Giản Long Vệ, chỉ là Giản Văn Tâm.

Lý Thất Dạ nhìn xem hộp gỗ này, sau đó nhận lấy. Mở ra hộp gỗ, nhìn xem đồ vật trong hộp gỗ. Qua một hồi lâu sau, hắn mới nhẹ nhàng mà khép lại, nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng.

– Sự tình trôi qua, đều đã qua.

Lý Thất Dạ thu hồi hộp gỗ, có chút ảm đạm nói:

– Năm đó, ta đã không có đem chuyện này để ở trong lòng. Ta một mực cũng không có trách cứ qua ai, trường sinh bất tử, có lẽ cũng là ta sai.

Giản Long Vệ do dự thoáng một phát, cuối cùng nhẹ nhàng mà nói ra:

– Thuỷ tổ nói, lúc tổ cô lâm chung, cũng hi vọng đại nhân có thể quên đi sự tình Hồng Thiên Nữ Đế năm đó. . . .

– Ngươi khó hiểu Hồng Thiên Nữ Đế, Văn Đế cũng khó hiểu Hồng Thiên.

Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:

– Đây không phải vấn đề ta trách cứ nàng hay không, nàng vẫn luôn là quật cường như vậy, nàng cho tới bây giờ đều không cúi đầu, ta cũng không hi vọng nàng có một ngày sẽ cúi đầu. Nàng vẫn luôn là người ngạo khí như thế, quật cường được có chút đáng yêu. . .

Chương 1944: Vật còn sót lại

Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nhìn qua được rất xa rất xa, nghĩ đến tiểu nữ hài quật cường kia, hắn cũng không khỏi lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt.

Mặc dù nói, năm đó hắn cùng với Hồng Thiên Nữ Đế cãi nhau mà trở mặt, vốn là tín nhiệm nhất, hai người từ đó về sau mỗi người đi một ngả, nhưng là, trong lòng Lý Thất Dạ cũng không trách cứ nàng.

Giản Long Vệ không khỏi trầm mặc, sự tình giữa đám trưởng bối, hắn biết không nhiều lắm. Bất quá, hắn ngẫu nhiên nghe được Thuỷ tổ đề cập qua, về quan hệ giữa Âm Nha, Hồng Thiên Nữ Đế còn có tổ cô của bọn hắn, đó là hết sức phức tạp, người bên ngoài không thể lý giải được rõ ràng.

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn xem Giản Long Vệ, nói ra:

– Giản gia các ngươi, có thể cùng Cự Long quốc sống nương tựa lẫn nhau, ta cũng an tâm. Ngươi bây giờ là Giản gia gia chủ, ta cũng không có cái gì tốt dạy bảo ngươi. Chỉ muốn nói với ngươi, hảo hảo kinh doanh đi xuống, đem huyết thống của Giản gia các ngươi một mực truyền thừa xuống dưới. Giản gia có thể truyền thừa xuống, không dễ dàng, bên trong này bao hàm lấy quá nhiều công sức của Thủy tổ các ngươi, đây cũng là nguyên nhân Thuỷ tổ ngươi một mực đem tuổi thọ kéo dài đến bây giờ. . .

-. . . Bởi vì hắn đối với tử tôn của mình lưu luyến không rời, hắn đối với tử tôn có cảm giác quá nặng tình, hắn hy vọng có thể một mực che chở cho đám tử tôn, cho bọn hắn một cuộc sống bình an. Hắn nhiệt tình yêu thương các ngươi, hắn nhiệt tình yêu thương mảnh thổ địa này, hắn một mực sống sót, không phải vì chính hắn, cũng không phải bởi vì hắn sợ hãi đối mặt tử vong, chỉ là hắn không nỡ rời đi, thế giới này quá để cho hắn cảm thấy lo lắng.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng.

Nhân sinh của Giản Văn Đế, lại để cho hắn đối với tử tôn của mình có vô cùng ý thức trách nhiệm, hắn không hi vọng chính mình sẽ như phụ thân hắn vì bản thân mà vứt bỏ nhi nữ.

Đối với Giản Văn Đế mà nói, hắn nguyện ý vì tử tôn của mình làm ra hết thảy, hắn nguyện ý trở thành một người cha tốt, trở thành lão tổ tông hợp cách, hắn nguyện ý thủ hộ tử tôn đời đời kiếp kiếp.

– Lời nói của đại nhân, đệ tử sẽ nhớ cho kỹ trong lòng.

Giản Long Vệ thật sâu cúi đầu, cung kính nói.

– Ta cũng phải đi rồi.

Lý Thất Dạ quay đầu lại liếc mắt nhìn Cự Long sơn mạch, cuối cùng trong nội tâm có chút ảm đạm, tiện tay một điểm, mở ra Đạo Môn, trong nháy mắt vượt qua lãnh thổ quốc gia mà đi.

Những ngày này, Long Yêu Hải đột nhiên phát sinh biến dị, đột nhiên có một ngày, không biết ở đâu toát ra một khỏa vẫn tinh màu đen. Khỏa vẫn tinh màu đen này vượt qua bầu trời, tốc độ cực nhanh, tựa như lưu tinh, khi nó vượt qua bầu trời, bởi vì tốc độ quá nhanh, trùng kích đến hư không đều chịu nứt vỡ, từng đợt tiếng nổ vang không ngừng bên tai.

Hơn nữa, khỏa vẫn tinh này vượt qua bầu trời, đằng sau nó lại vẫn đi theo một thớt Khô Lâu Mã. Thớt Khô Lâu Mã này tốc độ cũng là không thua kém khỏa vẫn tinh chút nào, nó một mực cùng khỏa vẫn tinh bảo trì khoảng cách nhất định.

Một khỏa vẫn tinh vượt qua bầu trời, một thớt Khô Lâu Mã theo sát phía sau, một màn như vậynhắc tới cũng là quỷ dị, khiến cho vô số tu sĩ Long Yêu Hải chú ý.

Càng làm cho vô số tu sĩ chịu chú ý là, ngay khi khỏa vẫn tinh bay qua bầu trời. Địa phương chỗ nó đi qua, khô cốt ở phụ cận đều động đậy, có một ít khô cốt thậm chí hình như là thoáng cái được ban cho sinh mạng, dĩ nhiên bò qua đến.

Bất quá, ngay khi một khỏa vẫn tinh này biến mất ở chân trời, khô cốt bò lên liền thoáng cái mệt rã rời, lại té ngã trên mặt đất, tán lạn đến trên đất.

Phát sinh sự tình như vậy, thật sự là quá quỷ dị, thậm chí có thể nói chuyện này lại để cho tất cả tu sĩ ở Long Yêu Hải đều chịu khiếp sợ, vô số cường giả thậm chí là lão tổ không xuất thế cũng không khỏi chú ý chuyện này.

Đối với khỏa vẫn tinh màu đen ngang trời mà đi dẫn dắt dị tượng như thế, Long Yêu Hải có đủ loại cách nói, cũng có rất nhiều suy đoán.

– Hoặc là, đây là một khỏa yêu tinh, nó sẽ mang đến cho Long Yêu Hải tai nạn, chỉ có yêu tinh mới có thể lại để cho tử vật phục sinh.

Không ít đại nhân vật lo lắng.

Nhưng là, có chút lão tổ nhìn thấy những nơi khỏa vẫn tinh màu đen đi qua dĩ nhiên có thể làm cho khô cốt bò dậy, lại là hai mắt sáng ngời, không khỏi thì thào nói:

– Khỏa tinh này có thể lại để cho khô cốt phục sinh, có lẽ bên trong có trường sinh chi vật, có thể làm cho người trường sinh bất tử!

Trên thực tế, có không ít lão tổ đều đang suy đoán như vậy. Đối với những lão tổ thọ nguyên không nhiều lắm sắp gặp phải tử vong này mà nói, bọn hắn so bất luận kẻ nào đều khát vọng trường sinh hơn.

Cho nên, một khỏa vẫn tinh màu đen xuất hiện dị tượng như vậy, lúc này lại để cho trong lòng bọn hắn dấy lên hi vọng. Đây cũng trong khoảng thời gian ngắn, khiến cho không ít Hải Thần truyền thừa, Đế Thống tiên môn lão tổ nhao nhao xuất thế, thậm chí nghĩ truy đuổi một khỏa vẫn tinh màu đen.

Rất nhanh, khỏa cực tốc vẫn tinh này hạ lạc đã có tin tức, đã từng có người tận mắt thấy nó bay vào Cốt Hải, đi theo sau lưng nó Khô Lâu Mã cũng đi theo nhảy vào Cốt Hải.

– Tiến Cốt Hải?

Nghe được tin tức này, có đại nhân vật hai mắt sáng ngời, không khỏi thì thào nói:

– Chẳng lẽ thực nói, Cốt Hải có trường sinh bất tử chi vật?

– Chỉ sợ Cốt Hải thật sự có trường sinh bất tử chi vật.

Lão tổ có loại suy nghĩ này rất nhiều, nghĩ tới khả năng này, đám lão tổ lập tức tựa như gà chọi không khỏi hưng phấn mà nói ra:

– Cốt Hải sản vật vẫn luôn đều bị người thèm chảy nước miếng. Hôm nay xem ra, đại thế muốn thay đổi, trong Cốt Hải có trường sinh chi vật xuất thế.

– Trường sinh chi vật ngay tại Cốt Hải xuất thế!

Cũng không biết là ai trong lúc đó tại Long Yêu Hải thả ra một tin tức như vậy.

Trường sinh chi vật, đây là thứ đồ vật lại để cho người thèm chảy nước miếng cỡ nào. Món đồ vật như vậy càng làm cho rất nhiều lão tổ điên cuồng, cho nên, ngay khi tin tức này vừa truyền ra ngoài, tin tức này đã tựa như phong bạo đáng sợ, cuốn theo tất cả cường giả của Long Yêu Hải. Thậm chí là cuốn vào cả Thiên Linh giới, Câu Hác Hải, Bích Hải vừa nghe được tin tức này, đều lập tức lên đường tiến về phía Long Yêu Hải, thậm chí là thẳng đến Cốt Hải.

Chỉ có cực kỳ ít tồn tại, chỉ có cái loại tồn tại sống thật lâu mà một mực chôn ở dưới mặt đất từ cổ chí kim àny, khi nghe được tin tức đó, loại tồn tại cực kỳ từ cổ chí kim không khỏi thất thần thoáng một phát.

– Là ai đang bày cục?

Loại tồn tại từ cổ chí kim này phục hồi tinh thần lại, không khỏi thì thào nói.

Coi như là loại tồn tại từ cổ chí kim cực kỳ ít này không biết bên trong đó huyền cơ thực sự là cái gì, nhưng là, về một ít đồ vật ở Cốt Hải, bọn hắn lại biết một chút, bọn hắn đã nghe nói qua một ít truyền thuyết.

Chương 1945: Lục bình không có rễ (1)

Hôm nay phát sinh sự tình như vậy, bọn hắn thoáng cái minh bạch sau lưng có người đang bày cục. Về phần tại sao, cho dù tồn tại cổ xưa cường đại giống như bọn hắn cũng đồng dạng không rõ ràng lắm.

Chính là vì như thế, xuất phát từ cẩn thận, mặc kệ nghe nói trường sinh bất tử chi vật xuất thế, bọn hắn đám tồn tại sắp chết này cũng không muốn xuất thế. Mặc cho có phải thật sự có trường sinh bất tử chi vật xuất thế hay không, bọn hắn cũng không dám đi nhúng tay vào.

Bởi vì chỉ có loại tồn tại chính thức cường đại đến vô địch như bọn hắn mới hiểu được, người dám làm ra thế cục này, trên đời rải rác không có mấy.

Người có tư cách bày thế cục này, không phải loại cấp bậc của bọn hắn, cấp bậc tồn tại đó là càng thêm đáng sợ hơn. Loại tồn tại này chỉ có ở trong truyền thuyết.

Tồn tại như thế, bọn họ đám người từ cổ chí kim vô địch này sợ rằng đều không muốn đi dính vào, không nghĩ qua là, sẽ vì cả chủng tộc của mình mang đến tai hoạ ngập đầu.

Lý Thất Dạ rời khỏi Cự Long sơn mạch, cũng là hướng tới Cốt Hải mà đi. Bất quá, Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy chạy đi, tùy ý mở ra Đạo Môn, vượt qua lãnh thổ quốc gia.

Lý Thất Dạ một đường đi xuống, đi một chút lại dừng, thưởng thức cảnh đẹp Long Yêu Hải, thưởng thức cảnh tượng đồ sộ chỉ thuộc về Thiên Linh giới mới có.

Về tin tức trong Cốt Hải có trường sinh chi vật xuất thế, Lý Thất Dạ cũng nghe nói, nghe được tin tức này, Lý Thất Dạ cũng chỉ là cười một tiếng.

Chứng kiến rất nhiều người đều vội vội vàng vàng chạy tới Cốt Hải, Lý Thất Dạ lại cũng không sốt ruột, bởi vì hắn biết rõ thời cơ cũng không thành thục, chỉ cần thời cơ chín muồi, mới có thể đến địa phương hắn muốn đến, nếu không, hết thảy đều là phí công.

Cũng chính bởi vì như thế, Lý Thất Dạ là đi một chút lại dừng, thoải mái, buông lỏng tinh thần đi thưởng thức cảnh đẹp Long Yêu Hải.

Bất quá, trong lúc ngẫu nhiên, Lý Thất Dạ cũng đều vì nó thất thần. Ở trong biển rộng mênh mông, Lý Thất Dạ đứng ở trên một chỗ sườn đồi, nhìn xem biển rộng mênh mông, nhìn xem Bích Hải đại dương mênh mông, tâm thần Lý Thất Dạ giống như đã bay đi rất xa rất xa.

Ở trong năm tháng xa xôi đó, từng có một đoạn tuế nguyệt như vậy, hắn cũng đã từng hiểu rõ qua với tư cách một tục nhân khoái hoạt. Ở dưới ánh trời chiều, trên sườn đồi này, đã từng có một người cùng hắn nắm tay, sóng vai mà đứng, nhìn xem mặt trời chiều ngã về tây.

Lúc này, Lý Thất Dạ đứng ở chỗ này thật lâu thật lâu, vẫn đứng đến mặt trời chiều ngã về tây, nhìn xem mặt trời chậm rãi chìm vào đáy biển, Lý Thất Dạ không khỏi thất thần thật lâu.

Qua thật lâu sau, Lý Thất Dạ lúc này mới thu hồi mục quang, cuối cùng, không khỏi tiêu sái cười cười, vừa cười vừa nói:

– Nguyệt Ly, ta sẽ cho ngươi biết có một người tên là Lý Thất Dạ trở lại, coi như là giết ta, ta cũng không thèm để ý. Nên trả. Cuối cùng là phải trả. Hi vọng đi đến tận cùng thế giới kia. Ta cũng không còn nợ nần gì nữa.

Cuối cùng. Lý Thất Dạ không khỏi cười, buông ra ý chí, tiêu sái vô cùng, sau đó phiêu nhiên mà đi.

Lý Thất Dạ khi thì đạp không mà đi, khi thì đạp nước mà đi, ở trên bầu trời, từng đám mây trắng, có đôi khi ở trong đám mây trắng này có thể gặp ba năm ngọn núi, hoặc là một hai tòa cổ các.

Ở trong mây trắng này, dãy núi nhìn như là tiên cảnh trong truyền thuyết. Tại giữa những ngọn núi ẩn vào mây trắng, có thể gặp cổ tùng xanh tươi, cũng có thể gặp suối nước róc rách.

Mà trong một hai tòa cổ các, cũng có thấy tu sĩ ngồi ở chỗ kia nuốt hà thổ vụ, thoạt nhìn giống như là tiên gia chi nhân.

Thậm chí, có đôi khi, ngươi đạp lên đám mây thiên không, có thể gặp trong đám mây có tu sĩ vãng lai. Những tu sĩ này gặp nhau, vui sướng mà nhiệt tình. Danh xưng đạo đệ, tựa như là tiên gia tiên nhân qua lại bái phỏng lẫn nhau, cộng đồng nghiên cứu thảo luận Vân Hà chi thuật.

Những cảnh tượng này nhìn tới thập phần xinh đẹp, trên thực tế, thực sự không phải là như thế. Phía sau cảnh tượng thoạt nhìn xinh đẹp mà mộng ảo này cất giấu tàn khốc lại để cho người khó với tưởng tượng.

Những tu sĩ trốn ở trên đám mây, bồng bềnh trên bầu trời này đa phần thuộc về Nhân Tộc, hơn nữa, đối với những tu sĩ nấp trong đám mây, bồng bềnh ở trên bầu trời, đa số là thuộc về bất đắc dĩ.

Tại Thiên Linh giới, lục địa rất ít, coi như là có đất liền, cũng đã là vật có chủ. Tuy rằng đối với tu sĩ mà nói, không ngại ở trên biển, thậm chí sau khi cường đại tới trình độ nhất định, hải dương cùng lục địa không có quá nhiều khác nhau.

Nhưng mà, Nhân Tộc là chủng tộc lục cư, tại nhiều lúc, Nhân Tộc là không quen ở trên hải dương, không giống Hải tộc, bọn hắn cực kỳ yêu thích hải dương, bọn hắn trời sinh chính là ở trong hải dương.

Có một ít Nhân Tộc tu sĩ không có lãnh thổ mà nói, bọn hắn đành phải ở bầu trời, hoặc là trốn ở trong đám mây. Bọn hắn có được ba năm ngọn núi hoặc là ba năm tòa cổ các, không phải chính bọn hắn luyện thành, mà là tổ tiên truyền thừa xuống, hoặc là, có đôi khi vận khí tốt, có thể ở trên bầu trời nhặt được ngọn núi hoặc là cổ các đã là vô chủ.

Như loại ngọn núi, cổ các bị vứt đi này, thường thường là bọn hắn truyền thừa không được, rơi vào tay một thế hệ cuối cùng già lão chết đi. Những ngọn núi hoặc là cổ các chỉ có thể theo đám mây mà phiêu đãng ở trong thiên vũ mênh mông, người có vận khí tốt, có thể gặp được ngọn núi cổ các như vậy, chiếm thành của mình.

Nhân Tộc tu sĩ có thực lực nhất định, bọn hắn nếu như không thể có được một khối lục địa mà nói, như vậy bọn hắn ngay tại đáy biển đào được bùn đất hoặc dời đến ngọn núi, bắt nó luyện hóa, cuối cùng khiến nó phiêu bạt tại bầu trời, trốn ở trên đám mây.

Trên thực tế, đối với loại tu sĩ này mà nói, đúng là đang hành động bất đắc dĩ. Nếu như có được lãnh thổ hoặc lục địa của mình, lại có mấy người nguyện ý phiêu bạt ở trên bầu trời như vậy.

Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Đối với một ít người mà nói, hoặc là ngay từ đầu phiêu bạt ở trên bầu trời, trốn ở trong đám mây, đã là một sự tình rất có ý tứ, chơi rất vui, nhưng là, chỉ cần thời gian lâu, mọi người mới biết được, làm như vậy là hành động bất đắc dĩ.

Có được lãnh địa của mình, có được ranh giới của mình, ai sẽ nguyện ý làm lục bình không có rễ, hơn nữa loại phiêu bạt ở trên bầu trời này, tùy thời đều sẽ băng diệt, một khi gặp được địch nhân mạnh hơn vài phần, có thể đem nhân gia đánh cho nát bấy.

Loại sinh hoạt phiêu ở trên bầu trời, trốn ở trong đám mây an cư này nghe như mộng ảo, nhưng thường thường là không có lựa chọn. Ở trong loại phiêu bạt như lục bình không rễ này, ngươi không có biện pháp thành lập tổ địa, của mình không có biện pháp có được khoáng sản, không có biện pháp gieo trồng Linh Dược đan thảo trân quý.

Tài nguyên bần cùng, đối với tu sĩ mà nói, đây là sự tình thập phần trí mạng. Bất luận một tu sĩ hoặc môn phái nào muốn cường đại, nhất định phải có được tài nguyên phong phú.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ