1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 390 [Chương 1946 đến Chương 1950]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 390 [Chương 1946 đến Chương 1950]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1946: Lục bình không có rễ (2)

Mà tài nguyên phong phú, thường thường có được ranh giới là chỗ dựa tốt nhất. Không có ranh giới lãnh địa với tư cách dựa vào, cái gọi là có được tài nguyên phong phú thường thường đó cũng là không trung lâu các, vậy chẳng qua là công dã tràng mà thôi.

Nhìn xem ba năm ngọn núi lầu các trong biển mây, nhìn xem một ít tu sĩ vãng lai, bái phỏng, lôi kéo lẫn nhau, Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng lắc đầu.

Đối với những Nhân Tộc tu sĩ phiêu bạt này mà nói, ở dưới loại tình cảnh bất đắc dĩ này, bọn hắn đám tán tu hoặc tiểu môn tiểu phái này chỉ có thể liên hợp lẫn nhau. Mọi người chỉ có hai bên cùng ủng hộ mới có thể sống nương tựa, bằng không thì mà nói, bọn hắn lại càng dễ như lục bình trong nước, thoáng cái bị lũ lụt tách ra.

– Tại đây cuối cùng không phải là chỗ để Nhân Tộc an cư lạc nghiệp.

Lý Thất Dạ chứng kiến loại cảnh tượng này, cũng chỉ là lắc đầu mà thôi, không nói thêm gì.

Đối với Thiên Linh giới Nhân Tộc mà nói, an cư lạc nghiệp, cũng không phải một chuyện dễ dàng. Lại có bao nhiêu người có thể may mắn như vậy, có thể như Cẩm Tú Cốc, Động Đình hồ như vậy có được lục địa của mình. Tu sĩ hoặc môn phái đó có thể nói là rải rác không có mấy, đối với Nhân Tộc tu sĩ mà nói, có thể xuất thân từ môn phái như vậy, đó cũng là một loại may mắn.

Đối với loại chuyện này, Lý Thất Dạ cũng không tới thương cảm nhiều, đối với hắn mà nói, mỗi một người có mỗi một con đường phải đi, coi như là chúa cứu thế, cũng cứu không được tất cả mọi người.

Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ lướt sóng mà đi, đi ở trên sóng xanh, tiêu thoát tự tại.

– Công tử gia, đi đâu ở bên trong này? Có muốn ta dẫn ngươi một đoạn đường này hay không?

Lúc này, một thanh âm dễ nghe vang lên, trong thanh âm này có vũ mị lại để cho người nghe trong nội tâm ngứa ngáy.

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn, chỉ thấy Liễu Như Yên đứng trên thuyền, nàng đón gió mà đứng, dáng người lung linh lả lướt tựa như là lá liễu trong gió, cho người một loại cảm giác theo gió phất phới.

Liễu Như Yên áp chế ngồi chính là một chiếc cự thuyền, lạc ấn phía trên cự thuyền có vô cấu tam tông nhãn hiệu huy, tại Thiên Linh giới, bất kể là ai nhìn thấy nhãn hiệu huy như vậy, đều kính chi ba phần.

Nhìn thấy Liễu Như Yên, Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, cũng không chối từ, đạp lên cự thuyền, đi vào.

Liễu Như Yên nhiệt tình chiêu đãi, đưa đến cái bàn, nhen nhóm đàn hương, nấu lên tiên trà, tự tay vì Lý Thất Dạ dâng tới.

Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý, đại mã kim đao ngồi xuống, nửa nằm ở trên mặt ghế, lộ ra đặc biệt thoải mái.

– Công tử gia, tay nghề của ta có thể không tốt được như sư tỷ của ta, không nên chê cười.

Liễu Như Yên tự tay vì Lý Thất Dạ dâng trà thơm, cười dịu dàng nói.

Mặc dù nói Liễu Như Yên chính là dung nhan bị lụa mỏng che khuất, nhưng là, nàng một cái nhăn mày một nụ cười đều để lộ ra thần thái cổ mị. Thần thái cổ mị đó lại để cho người thấy trong nội tâm đặc biệt thoải mái.

Công Tôn Mỹ Ngọc cũng là một người vũ mị, nhưng là, Liễu Như Yên cùng Công Tôn Mỹ Ngọc vũ mị khác nhau, Công Tôn Mỹ Ngọc vũ mị chính là thiếu phụ thục mị, trong mị mang tươi đẹp, trong tươi đẹp mang tục.

Mà Liễu Như Yên vũ mị, thì là thực chất bên trong có một cổ linh động, bên trong vũ mị có một cổ thanh tú, thấm vào tim phổi, trong nhã mang mị, trong mị mang tươi đẹp, nữ nhân như vậy, tuyệt đối khiến cho nam nhân ưa thích.

Lý Thất Dạ tiếp nhận trà thơm trong tay, nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm, chỉ là nhàn nhạt nhìn Liễu Như Yên một cái, cũng không nói thêm gì.

– Công tử gia lúc này chính là đi Cốt Hải a?

Liễu Như Yên vũ mị cười cười, lại để cho người thấy trong nội tâm đều chịu rung động, nàng cười đều mang mị, nói ra:

– Tiểu nữ tử cũng đi Cốt Hải, cùng công tử gia đồng hành được chăng?

– Tin tức của ngươi ngược lại linh thông.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm trà thơm, nhàn nhạt mỉm cười nói.

– Công tử gia chính là nhân trung chi long, tuyệt thế Thiên Kiêu, bất luận công tử gia ngươi đi tới chỗ nào, đều là khiến người chú mục, tựa như hạc giữa bầy gà. Hành tung của công tử gia, chỉ cần thêm chút nghe ngóng, cũng có thể biết.

Liễu Như Yên cười khẽ, cũng không giấu diếm, thản nhiên nói.

Nhìn Liễu Như Yên trước mắt mị vũ động lòng người, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười, vừa cười vừa nói:

– Tiểu mỹ nhân, mặc kệ ngươi đánh chủ ý gì, coi chừng chọc giận ta, sẽ đem ngươi cường bạo.

– Công tử gia dám sao?

MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Liễu Như Yên vũ mị cười cười, trêu chọc tiếng lòng, cười khẽ nói:

– Không cần công tử gia cường bạo, nếu là công tử muốn, tiểu nữ tử nguyện ý vì công tử gia nghênh giường. Đương nhiên, nếu là công tử gia ưa thích một ít không tình thú, tiểu nữ tử cũng vui vẻ ý cho công tử gia mang đến khoái hoạt.

Lời nói như vậy, thật sự là quá mức trêu chọc nhân tâm, đặc biệt là lời này từ trong miệng nữ tử vũ mị tận xương như Liễu Như Yên nói ra, đây tuyệt đối là lại để cho người nhiệt huyết sôi trào.

– Nói hay lắm!

Hai mắt Lý Thất Dạ nhếch lên, lập tức thần mang đoạt người, chỉ trong nháy mắt, Liễu Như Yên còn không có kịp phản ứng, Lý Thất Dạ đã đem nàng ôm vào lòng, động tác của Lý Thất Dạ thập phần bá đạo cùng hung mãnh.

“Ba ba ba” một hồi tiếng vỗ vang lên, Liễu Như Yên kinh hô một tiếng, Lý Thất Dạ là từng phát vỗ lên mông thơm của nàng.

Lý Thất Dạ cũng không chút nào thương hương tiếc ngọc, lực tay rất lớn, đánh vào trên cái mông hương tròn trịa mềm mại của nàng, đánh cho Liễu Như Yên nóng rát đau nhức, tuyệt đối là rất đau!

– Ngươi…

Thật vất vả, Liễu Như Yên như là mèo bị dẫm phải đuôi, thoáng cái nhảy ra, vừa sợ vừa thẹn nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ. Mặc dù nói nàng nói chuyện lớn mật, khiêu khích như thế, nàng lại đúng là hoa cúc khuê nữ.

Càng làm cho Liễu Như Yên buồn bực là, Lý Thất Dạ không có chút nào thương hương tiếc ngọc, bàn tay vỗ vào mông nàng, đánh cho nàng nóng rát đau nhức. Nếu là ngồi xuống ở trên mặt ghế đều một hồi đau nhức.

Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, lão thần khắp nơi, liếc mắt nhìn Liễu Như Yên thẹn vừa giận, nói ra:

– Tiểu mỹ nhân, ta không phải nam nhân tốt mà ngươi có thể khiêu khích được, như chọc giận ta, chỉ sợ ta sẽ đem ngươi toàn thân lột sạch thị chúng, ngươi cảm thấy thế nào?

Liễu Như Yên không khỏi hung hăng lườm Lý Thất Dạ một cái, buồn bực nói:

– Ngươi cũng không biết tiếc hương thương ngọc là vật gì sao?

Liễu Như Yên với tư cách Thôn Ma Tông tông chủ, tại Thiên Linh giới có được địa vị rất cao, huống chi, bản thân nàng đã là mê đảo chúng sinh, có được vốn liếng làm cho nam nhân chịu thần hồn điên đảo, có thể nói, nàng là hồng nhan họa thủy cấp bậc vưu vật, ở trong nam nhân là chúng tinh củng nguyệt.

Chưa bao giờ có nam nhân ở trước mặt nàng thô lỗ như thế, nhưng mà, hôm nay Lý Thất Dạ không chỉ là thô lỗ, hơn nữa còn là hung mãnh.

– Thương hương tiếc ngọc?

Chương 1947: Sư tỷ muội (1)

Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười, lộ ra hàm răng tuyết trắng, nói ra:

– Ta đương nhiên biết thương hương tiếc ngọc, bất quá là muốn xem đối với ai mà nói.

Liễu Như Yên thập phần buồn bực, nhưng là lại không thể làm gì, hung danh của Lý Thất Dạ nàng cũng không phải không biết, Công Tôn Mỹ Ngọc, Thượng Quan Phi Yến tuyệt thế mỹ nhân như thế nói giết liền giết, căn bản là không nương tay, hung nhân như vậy làm ra sự tình đã không thể nói là kỳ quái.

Liễu Như Yên buồn bực ngồi xuống, nhưng là, khi nàng ngồi xuống mông đẹp không khỏi một hồi nóng rát đau nhức. Điều này khiến nàng không khỏi nhíu chặc mày.

Nhìn xem thần thái của Liễu Như Yên như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi cười thoáng một phát, vừa cười vừa nói:

– Xem ra ta là ra tay nặng một chút.

Lời này rất có vẻ trêu chọc.

– Ngươi biết là tốt rồi.

Liễu Như Yên trợn mắt với Lý Thất Dạ một cái, mặc dù là như thế, vẫn là quyến rũ động lòng người, mị thái trêu chọc nhân tâm rung động.

Lý Thất Dạ nhìn xem Liễu Như Yên quyến rũ động lòng người. Cười, cái này lại để cho Liễu Như Yên vừa thẹn vừa xấu hổ. Không khỏi lại hung hăng lườm Lý Thất Dạ một cái.

Đối với bộ dáng này của Liễu Như Yên, Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý, nhẹ nhàng mà nhấp lấy trà thơm, cười nhạt một tiếng. Nói ra:

– Trà của Thôn Ma Tông các ngươi, thật là trà ngon, bất quá nha, ngươi mị thái, lại càng thắng ở trên trà ngon của Thôn Ma Tông.

Lý Thất Dạ nói chuyện, cũng không biết là khen hay chê, mà Liễu Như Yên cũng không kiêu không nóng nảy, ưu nhã mà kiều mỵ, động tác của nàng thập phần khiến người thưởng thức. Nàng chậm rãi vì Lý Thất Dạ rót đầy.

Lý Thất Dạ tinh tế thưởng thức trà thơm, Liễu Như Yên cũng lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, ngay khi nàng yên tĩnh lại có một phen phong độ tư mê người khác.

– Ngươi có ý đồ gì?

Lý Thất Dạ sau khi uống hết một ly trà thơm, nhìn xem Liễu Như Yên, vừa cười vừa nói.

Liễu Như Yên lại vì Lý Thất Dạ rót thêm một ly, vũ mị cười cười, lại để cho cả người xương cốt mềm nhũn, sự vũ mị đó lại để cho người ưa thích. Nàng nhẹ nhàng cười cười. Nói ra:

– Cùng sư tỷ của ta đoạt nam nhân, chuyện này không được sao? Trong tông chư lão đều hi vọng sư tỷ mang thai cốt nhục của ngươi, truyền thừa huyết thống của ngươi.

– Chỉ là bởi vì Đế tử huyết thống sao?

Lý Thất Dạ không khỏi cười, nói ra.

Liễu Như Yên hé miệng cười cười, bên trong vũ mị mang theo ba phần dí dỏm, nháy con mắt một cái, nói ra:

– Nghe nói Vô Cấu Tông chúng ta ngoại trừ Thuỷ tổ ra, không ai có thể trở thành Kỵ Kình giả chân chính. Nếu là huyết thống của ngươi truyền thừa xuống, nói không chừng sẽ có tân Kỵ Kình giả sinh ra đời.

Lý Thất Dạ chỉ là cười thoáng một phát, về phần điểm này, hắn đương nhiên minh bạch, Vô Cấu tam tông đám lão tổ dĩ nhiên muốn một Kỵ Kình giả chân chính, cho nên, đối với Vô Cấu tam tông bọn hắn mà nói, không chỉ là Đế tử huyết thống đơn giản như vậy.

– Ta nghe nói sư tỷ ngươi đã từng là phụ nữ có chồng.

Lý Thất Dạ chỉ là nhàn nhạt nói.

Liễu Như Yên cười khẽ nói:

– Ta cùng với sư tỷ của ta lại không giống nhau, sư tỷ của ta gần đây đều lấy tông môn làm trọng, vì tông môn, nàng nguyện ý sinh hi chính mình, lại nói, sư tỷ của ta cũng là thê tử lý tưởng nhất trong lòng nam nhân. Ưu nhã quý khí, biết tiến thối, hiểu đại thế, cơ trí mà ung dung, cái đó không nam nhân nào không thích.

– Ngươi không ghen ghét?

Lý Thất Dạ không khỏi vừa cười vừa nói.

Liễu Như Yên không khỏi cười khẽ, nói ra:

– Tại sao phải ghen ghét, sư tỷ có con đường nàng phải đi, ta có con đường ta phải đi. So với sư tỷ của ta hiền thê lương mẫu như vậy, ta càng ưa thích làm một người phản nghịch. Đại đạo nhiều gian khó, tu sĩ vốn là không dễ, tại sao phải gánh vác quá nhiều bao phục như vậy, tùy tâm mà làm, lại có cái gì không tốt đây?

Lý Thất Dạ không khỏi cười cười, nhìn xem Liễu Như Yên, trong nội tâm Liễu Như Yên cũng thản nhiên, nghênh tiếp ánh mắt của Lý Thất Dạ, thản nhiên mà tự tại, không có gì không thể gặp người.

– Hay cho một câu tùy tâm mà làm.

Lý Thất Dạ cũng không khỏi gật đầu vừa cười vừa nói.

– Ta có lẽ không phải tông chủ hợp cách, bất quá, ta là tu sĩ hợp cách.

Liễu Như Yên cười khẽ nói.

Lý Thất Dạ không khỏi cười, cũng không nói gì thêm, nhẹ nhàng uống trà thơm.

– Bất quá, ngươi có thể cân nhắc.

Liễu Như Yên chớp chớp tú mục, nói ra:

– Nghe nói có chút nam nhân đặc biệt ưa thích phụ nữ có chồng, càng là nam nhân cường đại, ham mê sẽ càng khiến cho người thường khó tưởng tượng, mặc dù nói, sư tỷ của ta từng gả cho người, nhưng, nàng vẫn là hoa cúc khuê nữ, tuyệt đối thích hợp với ngươi.

– Nữ nhân thế nào thích hợp với ta, trong lòng ta tự có tinh tường.

Đối với lời nói của Liễu Như Yên, Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn Liễu Như Yên một cái, nói ra:

– Ngươi cái gọi là cùng với sư tỷ tranh giành nam nhân, cũng là muốn trợ giúp nàng một tay mà thôi.

– Vậy sao?

Liễu Như Yên nháy mắt thanh tú một cái, vũ mị cười cười, khiêu khích nhân tâm, nàng lại có ba phần dí dỏm nói:

– Vậy cũng không nhất định, nam nhân giống như ngươi có mị lực, cũng đủ khiến cho tiểu nữ tử thần hồn điên đảo, để cho ta chịu si mê, ta cùng sư tỷ đoạt nam nhân, đây cũng chẳng có gì lạ.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười, nhàn nhã nói:

– Vô Cấu tông lão đầu tử các ngươi muốn từ trên người của ta đạt được đồ vật gì, cũng thế, ta cũng sẽ xem xét thành toàn cho các ngươi, sư tỷ muội cùng nhau làm ấm giường cho ta, ta ngược lại sẽ cân nhắc.

– Ơ, công tử gia, khẩu vị ngược lại không nhỏ, muốn một mũi tên trúng hai con nhạn, trái ôm phải ấp, hưởng tề nhân chi phúc.

Liễu Như Yên cười, nói ra:

– Công tử gia dã tâm không nhỏ.

– Dã tâm không nhỏ?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói:

– Ta đây chỉ là cân nhắc mà thôi, có hại chịu thiệt chỉ là của ta.

Liễu Như Yên không khỏi nhìn nam nhân trước mắt nhàn nhã tự tại, bất chợt cảm khái thở dài một tiếng, nói ra:

– Nam nhân tự tin chính là mê người như vậy, chính là khiến người si mê như thế.

– Được rồi, tiểu mỹ nhân, không cần rót canh mê cho ta.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói:

– Cho sư tỷ ngươi xuất hiện đi, tiểu xiếc của ngươi không lừa được hai mắt của ta đâu.

Quả nhiên, Lý Thất Dạ vừa dứt lời Trác Kiếm Thi, trác kiếm thơ từ bên trong đi tới, nàng đi đến trước mặt Lý Thất Dạ, bái lạy, chân thành nói:

– Lại để cho công tử chê cười, tiểu nữ tử ngu xuẩn, có chỗ nào không đúng kính xin công tử giáng tội.

Trác Kiếm Thi thái độ thập phần chân thành, nàng đem tư thái của mình phóng được rất thấp. Mặc dù là như thế, nàng vẫn là ưu nhã như thế, nàng trong ưu nhã mang theo ba phần kiều mỵ, nữ nhân như vậy lại để cho người không thích cũng khó khăn, đặc biệt là thanh âm mềm mại kia của nàng, nghe vào trong tai, lại để cho người đặc biệt thoải mái.

Chương 1948: Sư tỷ muội (2)

– Được rồi, ta cũng không phải người của Vô Cấu Tam Tông các ngươi, loại chuyện giáng tội này liền miễn đi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát khoát tay.

– Công tử pháp nhãn như đuốc, trí tuệ vô song là một nam nhân không tầm thường, sự tình gì đều không giấu diếm được.

Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, nói ra:

– Bất quá, công tử gia, việc này không thể trách sư tỷ, chính là chủ ý của ta, công tử gia muốn trách, liền trách ta a.

Lý Thất Dạ nhìn hai người bọn họ một cái, cũng không có để ở trong lòng, chỉ là cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Vô Cấu Tam Tông các ngươi không thể ngoại lệ sao?

Trác Kiếm Thi há miệng muốn nói, không biết nên nói cái gì cho thỏa đáng, nhưng cuối cùng nàng đành phải ngậm miệng không nói chuyện.

Liễu Như Yên thì là khẽ cười một tiếng, quyến rũ động lòng người, cười khẽ nói:

– Thế sự luôn bất đắc dĩ, tu sĩ cũng chạy không thoát khỏi trách nhiệm của mình. Nếu là công tử không ngại, cho Vô Cấu Tam Tông ta lại huyết thống như thế nào? Đây là một chuyện đại công đức.

– Cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi lưu lại huyết thống?

Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn xem Trác Kiếm Thi, lại nhìn xem Liễu Như Yên, vừa cười vừa nói:

– Sư tỷ muội hai người các ngươi đến đãi hậu ta đấy sao? Hay vẫn là cả hai cùng nhau đến?

Lý Thất Dạ trực tiếp nói ra như thế, lại để cho Trác Kiếm Thi khuôn mặt nóng rát. Mặc dù nói, đám Vô Cấu trưởng thượng của các nàng thật đúng là hi vọng như thế, nhưng nàng cuối cùng là một nữ hài tử, đối mặt với câu hỏi như vậy, vẫn như cũ không khỏi xấu hổ.

Liễu Như Yên ngược lại tốt hơn một chút, hé miệng cười khẽ, nói ra:

– Công tử gia là muốn đem tỷ muội chúng ta cả hai đều ăn nha, đây cũng là một loại cách nghĩ.

Lý Thất Dạ chỉ là cười thoáng một phát, cười cười, nói ra:

– Bỏ đi, việc này không nói chuyện cũng thế, trở về nói cho Vô Cấu Tam Tông lão đầu tử các ngươi, loại ý nghĩ này xóa bỏ đi. Ta sẽ không tùy tùy tiện tiện lưu lại con nối dõi, ta cũng không có khả năng đơn giản vì Vô Cấu Tông lưu lại huyết thống.

Nói xong, đã đứng dậy muốn đi.

Nghe Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Trác Kiếm Thi nhẹ nhàng thở dài, nàng cũng không thể làm sao được, nàng cũng minh bạch, nam nhân như Lý Thất Dạ không phải một nữ nhân nào cũng đều có thể mê hoặc được.

– Công tử gia đã đi Cốt Hải, liền đồng hành được chứ?

Liễu Như Yên cười khẽ nói:

– Chẳng lẽ nói, công tử gia sợ bị mị lực của tỷ muội hai người chúng ta mê hoặc, cho nên không dám cùng chúng ta thân cận?

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn Liễu Như Yên một cái, ngược lại ngồi xuống, nói ra:

– Tốt, ta đây cũng muốn nhìn một chút hai tỷ muội các ngươi có loại mị lực nào?

Lý Thất Dạ đương nhiên biết rõ đây là kế khích tướng của Liễu Như Yên, nhưng mà, hắn vẫn là lưu lại.

– Sư tỷ, đã công tử đều đã lưu lại, có phải cũng nên hiến ân cần, đấm bóp, thư giãn gân cốt cho công tử gia?

Liễu Như Yên nói chuyện lớn mật, cười khẽ đối với Trác Kiếm Thi nói ra.

Trong khoảng thời gian ngắn Trác Kiếm Thi khuôn mặt đỏ bừng, tuy rằng nàng đã đáp ứng lão tổ tông trong tông môn, trong nội tâm cũng có chuẩn bị hi sinh, nhưng là, đối với hoa cúc khuê nữ như nàng mà nói, hầu hạ nam nhân vẫn là lần đầu tiên.

Nhìn xem Trác Kiếm Thi thẹn thùng mà ưu nhã, Lý Thất Dạ không khỏi cười thoáng một phát, nhàn nhã nói:

– Cũng tốt, vậy thì đấm bóp lưng, đấm vai cho ta a!

Trác Kiếm Thi do dự thoáng một phát, nàng nhẹ nhàng dời bước tới sau lưng Lý Thất Dạ, thật sự là vì Lý Thất Dạ đấm lưng bóp vai. Sự tình như vậy nàng là lần đầu tiên làm ra, động tác không lưu loát, nhưng là, ôn nhu như nước, lại để cho người cảm thấy đây là một loại hưởng thụ.

Liễu Như Yên mỉm cười, vì Lý Thất Dạ dâng lên trà thơm, động tác như hành vân lưu thủy, là xinh đẹp mê người như vậy.

– Thật sự mà nói, ta là có chút hâm mộ Vô Cấu Tông các ngươi, bất luận thời điểm nào đều là đồng lòng. Tuy rằng Vô Cấu Tông chia làm tam tông, nhưng là, đệ tử lại dị thường đoàn kết, điều này thật sự là rất dễ dàng.

Lý Thất Dạ nhìn xem Trác Kiếm Thi ôn nhu, lại nhìn xem Liễu Như Yên vũ mị, không khỏi cảm khái nói.

– Công tử gia lời này nói sai rồi.

Liễu Như Yên khẽ cười một tiếng, nói ra:

– Tuy rằng ta là trợ sư tỷ giúp một tay, bất quá, ta cùng với sư tỷ gần đây đều bất hòa, hai người chúng ta từ nhỏ đã khác ý, tranh thắng bại.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ chỉ là nhàn nhạt cười cười. Trên thực tế, lúc này đây Vô Cấu Tông muốn cho Trác Kiếm Thi lưu lại Lý Thất Dạ. Tuy rằng Trác Kiếm Thi là diễn viên chính, mà Liễu Như Yên là phụ tá. Nhưng mà, hai người bọn họ lại cảm tình rất tốt, cho dù hai người bọn họ có đôi khi sẽ khác biệt ý kiến, tranh giành thắng bại một chút, nhưng là, ở trên rất nhiều chuyện, các nàng vẫn là đồng môn sư tỷ muội, tình nghĩa rất sâu.

Mặc kệ hai người sư tỷ muội các nàng có cạnh tranh, có tâm giành thắng bại, nhưng, cái này cũng không ảnh hưởng tình nghĩa giữa hai người bọn họ. Không quản hai người bọn họ cãi nhau, thậm chí là động thủ đánh nhau, sự tình như vậy trên thực tế đối với cảm tình giữa hai người bọn họ mà nói, đó là không ảnh hưởng toàn cục.

Chính là giống như trước mắt như vậy, Trác Kiếm Thi là một nữ nhân ưu nhã cơ trí, nhưng, nàng cuối cùng là một nữ hài tử, không giống như Liễu Như Yên xinh đẹp lớn mật, chính là vì có Liễu Như Yên to gan lớn mật như thế. Lúc này mới có thể trợ giúp Trác Kiếm Thi nữ hài tử ưu nhã cơ trí này một tay, đem Lý Thất Dạ lưu lại.

– Cạnh tranh. Là một chuyện tốt, môn phái truyền thừa không có cạnh tranh đó cũng là ao tù nước đọng. Có cạnh tranh, tình nghĩa đồng môn lại càng sâu, chuyện này so với cái gì đều trân quý hơn.

Lý Thất Dạ hưởng thụ Trác Kiếm Thi đấm lưng bóp vai, cảm khái nói:

– Tổ tiên của các ngươi rất không tệ, bọn hắn có thể làm cho truyền thừa khổng lồ như vậy truyền xuống tốt đẹp. Ít xuất hiện. Cường đại, phồn vinh, đoàn kết, một truyền thừa có được đặc thù như thế, muốn không bắt nguồn xa, dòng chảy dài cũng khó khăn. Một môn phái, một truyền thừa như vậy, bất luận là vào thời đại nào, đều khiến cho con người ta cảm thấy hâm mộ.

Lý Thất Dạ nói ra lời này là tình hình thực tế, so với Thiên Linh giới truyền thừa rất rất cường đại mà nói. Vô Cấu Tam Tông so với rất nhiều Đế Thống tiên môn đều muốn ít xuất hiện hơn. Nhưng là, bọn hắn ít xuất hiện lại không suy nhược lâu ngày. Bọn hắn cường đại, lại để cho Thiên Linh giới rất nhiều truyền thừa đều phải kiêng kị ba phần.

– Công tử nếu là nguyện ý. Vô Cấu Tông liền đã trong tay ngươi.

Đang vì Lý Thất Dạ đấm lưng Trác Kiếm Thi ôn nhu nói, lời nói của nàng ôn nhu như nước, lại để cho người muốn sa vào ở bên trong đó.

– Ngươi thực nguyện ý sao?

Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn Trác Kiếm Thi gần trong gang tấc, cười, nhàn nhạt nói.

Chương 1949: Song mỹ hầu hạ

– Tiểu nữ tử ta cũng không gạt công tử.

Trác Kiếm Thi thoáng do dự một phát, nàng một ánh mắt như thu thủy nghênh đón Lý Thất Dạ, nói ra:

– Tại trước kia, nếu nói là gả cho công tử, đây thực sự không phải là ý của ta. Nhưng cùng với công tử tiếp xúc, nếu là có thể gả cho công tử. Đây cũng không bôi nhọ ta, hoặc là nói, là ta trèo cao công tử.

– Người của Vô Cấu Tông chính là thông minh.

Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Vô Cấu Tông, có lẽ có vận mệnh của nó, ta có vận mệnh của ta, nếu như tổ tiên của các ngươi Vô Cấu Tiên Đế trên đời, chỉ sợ nàng cũng không muốn nhìn thấy cả Vô Cấu Tông cột vào trên chiếc chiến xa này của ta, cho nên, việc này bỏ đi.

Nếu là đổi lại người khác, nghe được Vô Cấu Tam Tông đại quyền như vậy nắm giữ trong tay mình, đây tuyệt đối là cuồng hỉ không thôi, mỹ nhân, quyền thế, những vật này đều là dễ như trở bàn tay, đồ vật như thế ai lại không khát vọng?

Bất quá, Lý Thất Dạ không quan tâm những vật này, mặc dù nói, Vô Cấu Tông xác thực có được thực lực rất cường đại, nhưng, Lý Thất Dạ cũng không truy cầu điểm này.

Lại nói, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn cũng không hi vọng bởi vì tư dục của bản thân mà đem Vô Cấu Tông buộc ở trên chiến xa của mình.

Tuy nhiên Vô Cấu Tiên Đế cùng hắn không có quan hệ thầy trò, cũng không có danh phận thầy trò, nhưng là, Vô Cấu Tiên Đế một mực cũng rất tôn kính hắn, hắn càng không muốn đánh vỡ phần yên lặng kia của Vô Cấu Tông.

Xem thần thái của Lý Thất Dạ, trong nội tâm Trác Kiếm Thi không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nàng biết rõ nam nhân trước mắt này đối với quyền thế của Vô Cấu Tông các nàng cũng không có hứng thú. Nam nhân như vậy, thật sự là lại để cho người cảm giác thâm bất khả trắc. Bất luận một nam nhân nào đối mặt với quyền thế hấp dẫn cường đại như thế, đều không cách nào cầm giữ, đều sẽ tim đập thình thịch. Nhưng là, nam nhân trước mắt này lại căn bản không có để ở trong lòng. Nam nhân như vậy đáng sợ đến bực nào.

– Chúng ta không nói mấy chuyện mất hứng như thế.

Liễu Như Yên cười khẽ nói:

– Công tử lần này đi Cốt Hải, đó là vì trường sinh chi vật?

Liễu Như Yên tuy rằng cũng thường cùng Trác Kiếm Thi tranh giành thắng bại, bất quá, tại thời điểm cần thiết, nàng đều trợ giúp Trác Kiếm Thi một tay, đổi lại Trác Kiếm Thi cũng là như thế.

– Trường sinh chi vật?

Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Trường sinh, không phải ta sở cầu, lại nói, Cốt Hải không nhất định có trường sinh chi vật.

Thấy Lý Thất Dạ nói như thế, Liễu Như Yên không khỏi nói ra:

– Ta nghe nói rất nhiều người đều vi trường sinh chi vật mà đi, thậm chí có một ít Thần Hoàng thế hệ trước xuất thế. Cổ Thuần Tứ Mạch, Hải Loa Hào, Thất Vũ Các, Thần Mộng Thiên không ít Cự Vô Phách truyền thừa đều vì trường sinh chi vật mà đi. Như công tử gia không phải vì trường sinh chi vật, vì sao mà đi?

– Vậy các ngươi lại vì sao mà đến?

Lý Thất Dạ cười nhạt nói.

Liễu Như Yên nháy mắt mấy cái, nói ra:

– Tỷ muội hai người chúng ta chính là vì công tử gia mà đến, ai bảo công tử gia ngươi mị lực như thế, lại để cho người si mê, lại để cho người truy đuổi.

– Haha, ha ha, ha ha, lời nói nịnh nọt như vậy, ta tuy rằng là thích nghe, bất quá, tiểu mỹ nhân, ở trước mặt ta không nên quá mức ngang ngạnh.

Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra.

– Chúng ta ngay từ đầu là vì truy tung Khô Lâu Mã mà đến.

Đang vì Lý Thất Dạ xoa bóp bả vai Trác Kiếm Thi ôn nhu nói, đặc biệt là nàng ở bên tai Lý Thất Dạ nhẹ ngữ thanh âm, lại để cho người ưa thích cảm giác này.

Trác Kiếm Thi nói ra:

– Trong sách cổ của tông môn chúng ta từng có ghi lại, đồn đãi nói, Bất Tử Tiên Đế khi còn sống đã từng có một con ngựa, cũng là Khô Lâu Mã, chỉ có điều, về sau con ngựa này mất tích, không còn có xuất hiện qua. Bất Tử Tiên Đế băng diệt, rất là ly kỳ, hiện tại lại có một đầu Khô Lâu Mã xuất hiện, tỷ muội hai người chúng ta chỉ là hiếu kỳ, muốn nhìn đến tột cùng.

– Các ngươi phỏng đoán điểm này ngược lại đúng vậy.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:

– Thất Khô Lâu Mã này đích thật là tọa kỵ của Bất Tử Tiên Đế, càng chính xác ra, thất Khô Lâu Mã này là năm đó không bao lâu tọa kỵ, về sau thất Khô Lâu Mã này bị hắn tuyết tàng. Sau khi hắn trở thành Tiên Đế, Khô Lâu Mã này chưa từng có xuất hiện qua, nó cũng không có lại cưỡi qua một ngày.

– Vì cái gì bị tuyết tàng?

Liễu Như Yên lập tức cảm thấy hứng thú, vội vàng hỏi nói.

Lý Thất Dạ nhìn một chút hai người các nàng, cười cười, nói ra:

– Về cái này nha, có vài loại truyền thuyết, có suy đoán cho rằng, chuyện này cùng với xuất thân của Bất Tử Tiên Đế có quan hệ, cũng có suy đoán cho rằng, chuyện này liên quan tới kết cục của Bất Tử Tiên Đế, bởi vì Bất Tử Tiên Đế không ngớt đã từng Bất Tử, hơn nữa, có người cho rằng hắn đang muốn chuyển thế.

– Chuyển thế?

Lời này vừa nói ra, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên cũng không khỏi bị động dung, chuyển thế trên thực tế cũng là một loại trường sinh bất tử, chẳng qua là phương pháp không giống nhau mà thôi.

Nhưng là, chuyển thế cùng trường sinh đồng dạng, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua có người thành công. Rất nhiều tu sĩ thờ phụng chuyển thế Luân Hồi, là không phải chuyển thế thực sự, không có ai biết.

Bất Tử Tiên Đế một mực vẫn là một mê đề, rất nhiều người đều nói hắn Bất Tử, nhưng là cuối cùng lại vẫn chết, hiện tại Lý Thất Dạ nói chuyện đến Bất Tử Tiên Đế chuyển thế, điều này làm sao không khiến cho Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên chấn động đây này.

– Công tử cho rằng loại nào thuyết pháp càng đáng tin cậy hơn đây?

Liễu Như Yên chớp chớp con mắt mê người của nàng một cái, cười hỏi.

Lý Thất Dạ nhìn Liễu Như Yên một cái, nói ra:

– Tiểu mỹ nhân, không cần lôi kéo lời nói của ta, lại nói, cho dù ta biết rõ, cũng không nhất định sẽ nói cho ngươi biết.

– Tiểu nữ tử chỉ là thuận miệng hỏi một chút nha, công tử cảnh giác như thế làm gì đó.

Liễu Như Yên có ba phần bộ dáng làm nũng nói ra.

Lý Thất Dạ chỉ là cười thoáng một phát, nói ra:

– Bất quá nha, đối với hai người các ngươi mà nói, Cốt Hải đáng để đi một chuyến, nếu như các ngươi cơ duyên tốt, nói không chừng có thể tìm về Truy Phong Kích của Vô Cấu Tông các ngươi.

– Cái gì?

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều nghẹn ngào quát to một tiếng, Liễu Như Yên hai tay châm trà đều rung động thoáng một phát, nước trà thiếu chút nữa rơi vãi đi ra. Trác Kiếm Thi đang đấm lưng cũng thoáng cái dừng lại động tác, mở lớn hai mắt như thu thủy, không thể tưởng tượng nổi.

– Ý tứ của công tử, ta, Truy Phong Kích của chúng ta rơi mất tại Cốt Hải!

Trác Kiếm Thi ôn nhu lại vui mừng nói.

Chương 1950: Đế Giải Bá Chủ (1)

Vô Cấu Tam Tông bọn hắn tuy rằng từng bị người được xưng là có được tiên thể thuật tối đa truyền thừa, nhưng là, bọn hắn lại mất đi một kiện đồ vật trọng yếu nhất tiên thể kích!

Truy Phong Kích, đây là tiên thể kích Vô Cấu Tiên Đế sáng tạo ra, nó từng được xưng là một kích cường đại nhất của Vô Cấu Tông.

Nhưng là, về sau Truy Phong Kích của Vô Cấu Tông lại thất truyền, về phần “Truy Phong Kích” là vì sao bị thất truyền, Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi đám hậu bối như vậy đã nói không được rõ ràng.

Mặc dù như thế, Vô Cấu Tam Tông đệ tử tại du lịch thiên hạ thời điểm, một mực đều tại lưu ý bất cứ dấu vết nào cùng với “Truy phong kích” có quan hệ lưu lại, nhưng là, Vô Cấu Tam Tông vẫn như cũ không thể tìm về Truy Phong Kích.

Bây giờ nghe đến Lý Thất Dạ vừa nói, chuyện này làm sao không khiến cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi vừa mừng vừa sợ đây này.

– Vô Cấu Tam Tông Truy Phong Kích thật sự là ở Cốt Hải?

Liễu Như Yên tú mục không khỏi mở rõ ra, không thể tưởng tượng nổi nhìn xem Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ chỉ là mỉm cười, không nói gì.

Liễu Như Yên phục hồi tinh thần lại, tự tay đem trà thơm nâng đến bên miệng Lý Thất Dạ, lần này không chỉ là tự tay vì Lý Thất Dạ dâng trà, Trác Kiếm Thi cũng ôn nhu vì Lý Thất Dạ đấm lưng bóp vai.

Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Lý Thất Dạ nhìn một chút Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên, không khỏi lộ ra dáng tươi cười, nói ra:

– Về Truy Phong Kích của Vô Cấu Tam Tông các ngươi nha, thật là có khả năng đã rơi xuống trong Cốt Hải?

– Khả năng nhiều đến bao nhiêu?

Cho dù là Trác Kiếm Thi vẫn luôn đoan trang ung dung lúc này đều khống chế không được, vội vàng hỏi nói.

Lý Thất Dạ nhấp một ngụm trà thơm, ho khan một tiếng, vừa cười vừa nói:

– Tiểu nữ nhân, không cần khẩn trương như thế, ta đã đều nói như thế, cái kia đã nói lên khả năng rất lớn rất lớn, cho dù không phải một trăm phần trăm, vậy cũng tám chín phần mười. . .

Nói đến đây, Lý Thất Dạ đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhảy lên thoáng một phát, nhìn xem bên ngoài không nói gì.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi các nàng giật mình thoáng một phát, nhưng là, rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại. Hai người bọn họ đều là cường giả chân chính, các nàng cũng không khỏi nhìn nhau, cũng không khỏi hướng tới bên ngoài nhìn một chút.

– Trốn ở bên dưới là ai, lăn đi lên cho bổn cô nương.

Liễu Như Yên ánh mắt phát lạnh, ngưng mắt nhìn dưới thuyền, lạnh lùng nói.

Trác Kiếm Thi cũng là ngưng mắt nhìn bên ngoài, bởi vì nàng cũng đồng dạng phát hiện có người trốn ở chỗ tối dưới mạn thuyền.

Liễu Như Yên vừa nói dứt lời, chỗ tối dưới mạn thuyền có một bóng người leo ra, sau khi bò ra, hắn có chút run rẩy đi tới.

Đây là một Lão Nhân, Lão Nhân này ăn mặc một thân áo bào xám. Thân hình Lão Nhân tuy rằng không phải đặc biệt cao lớn, nhưng là, đôi cánh tay lại thập phần tráng kiện hữu lực. Đôi cánh tay của hắn hình như là Cầu Long chi thủ, đôi cánh tay tràn ngập lực lượng.

Đôi cánh tay như vậy, lại để cho người nhìn xem, cũng không khỏi tin tưởng cánh tay này tuyệt đối là có lực lượng chuyển núi dời biển. Đôi cánh tay như thế tuyệt đối là lực lớn vô cùng.

Nhưng mà càng hấp dẫn người chú mục không phải đôi cánh tay của Lão Nhân này, mà là trên vai hắn khiêng một cỗ hòm quan tài bằng gỗ. Đây là mộc quan thoạt nhìn khá bình thường, bất quá mặt trên điêu khắc vô số phù văn.

Cánh tay cường tráng hữu lực của Lão Nhân là gắt gao khiêng cỗ mộc quan này, tựa hồ đây là mộc quan hình như là tuyệt thế trân bảo nào đó.

Đồng thời, Lão Nhân này toàn thân là vết máu loang lổ, trên người có không ít miệng vết thương, có đao kiếm tổn thương. Cũng có tổn thương do mũi tên, thậm chí còn có đoạn tiễn y nguyên cắm ở trên người hắn.

Lão Nhân là một vị Nhân Tộc. Hắn nhìn thấy một Nhân Tộc như Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, Lão Nhân không khỏi vui vẻ, lảo đảo đi tới. Hai chân hắn mềm nhũn, đã quỳ gối xuống bong thuyền.

– Công tử, công tử, xin hãy cứu ta.

Lão Nhân nói xong lời này. Có chút thở dốc, tựa hồ nói xong lời này cũng đã dùng không ít lực lượng của hắn.

Đột nhiên toát ra một Lão Nhân đến, trên bờ vai còn khiêng một cỗ mộc quan, toàn thân vết thương đột ngột chạy đến cầu cứu, chỉ cần là người có chút lý tính, cũng sẽ không thu lưu người như vậy.

Hai người Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không khỏi nhìn nhau, các nàng cũng không khỏi nhìn Lão Nhân trước mắt này.

Lý Thất Dạ cũng là đồng dạng nhìn xem Lão Nhân, càng nói đúng ra, Lý Thất Dạ đang nhìn xem cỗ mộc quan khiêng ở trên vai hắn. Ánh mắt của Lý Thất Dạ bị cỗ mộc quan này hấp dẫn thật sâu, tựa hồ trong mộc quan này chứa đựng tuyệt thế trân bảo, tựa hồ trong mộc quan này chứa đựng là tuyệt thế mỹ nữ nào đó.

Nay khi ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi vào trên cỗ mộc quan này đã thật lâu không có rời khỏi.

Đúng vào lúc này, cự thuyền của Liễu Như Yên các nàng chậm rãi dừng lại. Điều này lại để cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không khỏi nhíu mày một chút, cũng biết có chuyện muốn phát sinh.

– Như thế nào dừng lại.

Liễu Như Yên nhíu lại lông mày, phân phó nói.

– Hồi bẩm tông chủ, chiến hạm của Đế Giải Bá Chủ đang ở phía trước, hắn thỉnh cầu lên thuyền.

Lái thuyền đệ tử vội vàng hướng Liễu Như Yên báo cáo nói.

– Đế Giải Bá Chủ!

Nghe danh tự này cho dù là Trác Kiếm Thi đều nhíu mày một chút, nói ra:

– Tiếng xấu của hắn sớm đã tại bên ngoài.

Nói đến đây, Trác Kiếm Thi cũng không khỏi liếc mắt nhìn Lão Nhân quỳ ở nơi đó, mà Lão Nhân quỳ ở nơi đó vừa nghe đến danh tự “Đế Giải Bá Chủ”. Thân thể rõ ràng cứng đờ, thậm chí là run rẩy. Tuy rằng hắn tận lực khống chế cảm xúc của mình, nhưng vẫn là không thể gạt được ánh mắt của Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên các nàng.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng không có làm ra quyết định, ánh mắt của các nàng đều rơi vào trên người Lý Thất Dạ, không hề nghi ngờ, các nàng đều đang đợi Lý Thất Dạ đến định đoạt.

Một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, một lần nữa ngồi trở lại cái ghế, lười biếng nói:

– Cứ lại để cho hắn lên đây đi.

– Thả hắn đi lên.

Liễu Như Yên thấy Lý Thất Dạ đáp ứng, lập tức phân phó đệ tử nói ra.

– Công tử, ngươi, ngươi cứu cứu ta, niệm tại tình nghĩa đồng tộc, cứu già trẻ một mạng.

Lão Nhân nghe được Đế Giải Bá Chủ muốn tới, cũng gấp tới vội vã kêu to, hắn là bị dọa đến không nhẹ.

Lý Thất Dạ chỉ là cười cười, lại không thấy đáp ứng, nhưng cũng không có cự tuyệt, chỉ là lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, hết sức cảm thấy hứng thú nhìn xem Lão Nhân.

Sau một lát, một người leo lên cự thuyền, người này còn chưa đi tới, đã là ở trên boong thuyền hiện ra bóng dáng cực lớn, trong nháy mắt, một người đàn ông cực kỳ khôi ngô đi tới.

Hán tử kia đi tới, cả người có một cổ Vương Bá khí tức, hắn giống như là Bá Vương bễ nghễ bát phương. Hán tử kia ăn mặc một thân nhanh y, toàn thân cơ bắp nổi lên, cả tràn ngập lực lượng, đặc biệt là khi hắn nắm chặt quyền đầu, toàn thân ẩn ẩn có tia chớp xẹt qua.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi