1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 384 [Chương 1916 đến Chương 1920]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 384 [Chương 1916 đến Chương 1920]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1916: Nội ưu ngoại hoạn (thù trong giặc ngoài)

Tại Thiên Linh Giới, Nhân tộc suy nhược lâu ngày, hiện tại có Lý Thất Dạ là trẻ tuổi cường đại quật khởi, không ít Nhân tộc trong Thiên Linh Giới gửi kỳ vọng rất cao với Lý Thất Dạ, nếu như nói, ở kiếp này Tiên Đế do Nhân tộc Thiên Linh Giới ra đời, như vậy sẽ tăng cao địa vị Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, nói không chừng sẽ có thể trấn áp Hải Yêu Thiên Linh Giới.

– Hừ, đừng thiếp vàng lên mặt họ Lý đó.

Có Hải Yêu trẻ tuổi không thích, cười lạnh nói:

– Người trong thiên hạ cũng biết. Huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư là công lao của Khổng Tước Thụ, đây đều là do Khổng Tước Thụ bày ra, Lý Thất Dạ chỉ là chân chạy mà thôi. Về phần Lý Thất Dạ một chưởng tổn thương Thượng Quan cô nương. Đó là do họ Lý hèn hạ vô sỉ, thừa dịp Thượng Quan cô nương không lưu ý đánh lén, nếu không dùng thực lực Thần Vương của Thượng Quan cô nương, Lý Thất Dạ làm sao có thể làm nàng bị thương?

– Vậy sao? Công Tôn Mỹ Ngọc nói như thế nào? Lý công tử một cước giết chết nàng, hừ, theo ta thấy, Lý công tử kiếp này chắc chắn trở thành Tiên Đế.

Tu sĩ Nhân tộc không cam chịu yếu thế, nói ra:

– Có phải Hải Yêu các ngươi sợ hắn trở thành Tiên Đế. Trấn áp các ngươi…

Trong lúc nhất thời, Ly quốc, Huyết Sa trang còn không có đánh nhau, mà trẻ tuổi đã bắt đầu nháo sự, Nhân tộc cùng Hải Yêu không ai nhường ai. Hải Yêu trẻ tuổi cho rằng Ly quốc, Huyết Sa trang tất thắng, Nhân tộc trẻ tuổi lại cho rằng Lý Thất Dạ dám san bằng Ly quốc, chém giết Thượng Quan Phi Yến.

Về phần thế hệ trước thì trầm mặc, đặc biệt là một ít thế hệ trước lập phái gần Động Đình hồ càng trầm mặc, đối với tại bọn họ mà nói, bất luận là trận chiến tranh này ai thắng ai thua, chỉ sợ trận chiến tranh này cũng có thể lan tới gần bọn họ. Bọn họ cũng bị chiến hỏa thiêu đốt.

– Động Đình hồ nha.

Có Mị Linh đế thống tiên môn nghe tin tức này, có lão tổ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Thời gian trôi qua quá lâu, Hải Yêu chỉ sợ là quên Động Đình hồ thành lập như thế nào. Năm đó thời điểm Động Đình hồ thành lập, phóng nhãn cả Long Yêu Hải, Hải Yêu ngay cả thở mạnh cũng không dám. Hôm nay Động Đình hồ xuống dốc, một đám con kiến hôi cũng muốn gặm Động Đình hồ. Như vậy cũng tốt, nên để bọn chúng đánh xung phong. Nhìn một chút nội tình của Động Đình hồ có còn hay không!

Mười vạn đại quân bao vây Động Đình hồ, trong khoảng thời gian ngắn. Cảnh báo vang vọng cả Động Đình hồ, mặc kệ đệ tử Động Đình hồ có nguyện ý hay không, đều không thể không tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Hồng Thiên Trụ mang theo Hồng Ngọc Kiều đi suốt đêm trở về Động Đình hồ, đương nhiên, đồng hành còn có Lý Thất Dạ.

Lúc này Động Đình hồ tiến vào đề phòng, khắp nơi canh gác sâm nghiêm, mười tám ổ khắp nơi đều có thể nhìn thấy cửa khẩu, khắp nơi đều có thể nhìn thấy đệ tử tuần tra giữ vững cương vị.

Động Đình hồ mười tám ổ, đây là căn cơ lớn nhất của Động Đình hồ, cũng là thành lũy kiên cố nhất của Động Đình hồ.

Trong Động Đình hồ Trương, Lâm, Hứa, Hồng mấy thế gia vọng tộc đều thành lập cơ nghiệp trên mười tám ổ Động Đình hồ.

Dựa theo thiết luật truyền thừa của Động Đình hồ, cả Động Đình hồ, bất kể là mười tám ổ hay là tất cả ngọn núi cứ điểm, đều thuộc về sản nghiệp của Động Đình hồ, không thể trở thành tài sản riêng. Đệ tử mấy thế gia vọng tộc dựa theo thiết luật này mà làm việc, cộng đồng chưởng quản Động Đình hồ.

Nhưng mà về sau lão tổ mấy thế gia Hứa, Hồng, Lâm, Trương vì tranh đoạt quyền lực, vứt bỏ truyền thừa thiết luật, mang mười tám ổ cùng tất cả ngọn núi chia cắt, xem đó là tài sản riêng của bọn họ.

Về phần vị trí quyền lực của Động Đình hồ thì càng trở nên hỗn loạn, quyền lực thay đổi, đây càng là thay đổi liên tục, quyền lực cả Động Đình hồ trở nên mây mưa thất thường, làm cho cả Động Đình hồ hỗn loạn.

Từ đó về sau, mấy thế gia Động Đình hồ trở nên chia rẻ, làm theo ý mình, tất cả chỉ quét tuyết trước cửa, khiến cho rất nhiều minh ước của Động Đình hồ không thể chấp hành được.

Sau khi Hồng Thiên Trụ trở lại Động Đình hồ, trên đường gặp được không ít đệ tử, nhưng mà những đệ tử này nhìn đám người Hồng Thiên Trụ với ánh mắt quái dị, thậm chí có đệ tử tránh Hồng Thiên Trụ như tránh ôn thần.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Hồng Thiên Trụ nội tâm trầm xuống, biết có đại sự phát sinh, trong lòng của hắn có dự báo điểm xấu.

Ngay cả tiểu bối như Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương cũng nhìn ra được đại sự không ổn, bọn họ cảm thấy nội tâm không thoải mái.

Về phần Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hoàn toàn không lo cái gì, hành tẩu trong Động Đình hồ, nhàn nhã dạo chơi, không đặt cái gì vào lòng.

– Lâm sư tỷ, sư bá bảo ngươi trở về.

Trên đường đi, có một đệ tử Động Đình hồ vội vàng nhìn Lâm cô nương nói ra.

Nghe được nói như vậy, Lâm cô nương ngừng lại, nhìn qua Lý Thất Dạ, lại không khỏi nhìn Hồng Thiên Trụ.

Trên thực tế không chỉ Lâm cô nương phát sinh chuyện như vậy, từ tình huống này có mấy đệ tử khác đi tới gọi đệ tử bên cạnh Hồng Thiên Trụ.

– Hứa sư huynh, lão tổ bảo ngươi nhanh chóng quay về —

Trước đó rất nhiều đệ tử không tiện mở miệng, hiện tại đệ tử Lâm gia mở miệng, đệ tử khác cũng nhao nhao mở miệng.

Lúc này các đệ tử đi theo Hồng Thiên Trụ tiến đến Giản gia đều là đệ tử ưu tú của mấy thế gia trong Động Đình hồ, những đệ tử này đi theo Hồng Thiên Trụ tiến tới Giản gia, muốn giao hảo vói Giản gia.

Lúc này đệ tử đi theo Hồng Thiên Trụ cũng nhìn qua Hồng Thiên Trụ, bọn họ cũng không ngu ngốc, nhìn thấy tình huống như vậy cũng hiểu đại sự không ổn.

Đối với những đệ tử này mà nói, Hồng Thiên Trụ trong suy nghĩ của bọn họ là đương gia tốt, là người có chí lớn, nhìn xa, có khát vọng, những đệ tử này nguyện ý đi theo Hồng Thiên Trụ.

– Đều trở về đi.

Nhìn thấy cảnh này, Hồng Thiên Trụ nhẹ nhàng thở dài một hơi, trong lòng biết rõ chuyện gi đang xảy ra, nhưng mà không có nói toạc ra.

Những đệ tử này tùy tùng Hồng Thiên Trụ trầm mặc, Lâm cô nương cắn cắn bờ môi, không khỏi vụng trộm nhìn qua Lý Thất Dạ. Cuối cùng, nàng cũng không biết lấy đảm lượng từ đâu, nói ra:

Yêu Thần Ký là cái tên quá nổi trong làng truyện tiên hiệp suốt mấy năm qua. Cho dù chưa từng đọc thì hẳn bạn cũng đã từng một lần nghe đến tên của nó….!

– Sư đệ, ngươi trở về đi, ta tạm thời không quay về.

Lâm cô nương cùng Hồng Ngọc Kiều cảm tình tốt nhất, các nàng từ nhỏ là tỷ muội, cảm tình sâu đậm, trong lúc mấu chốt nàng nguyện ý cùng Hồng Ngọc Kiều vượt qua cửa ải khó khăn.

– Đúng, ta cũng nguyện ý lưu lại đi theo chưởng môn.

Một vị sư huynh đứng ra nói:

– Trở về nói cho lão tổ, ta muốn đi theo chưởng môn. Nếu như Động Đình hồ có quyết định gì, nên nói ra đi, mà không phải mấy vị lão tổ tông lén quyết định, không thể nói vì lợi ích mấy lão tổ tông kia mà xem chúng ta là quân cờ.

– Đúng thế, Lâm tỷ tỷ các nàng cũng không phải thương phẩm, không phải là lão tổ tông muốn gả cho ai thì gả cho ai, chẳng lẽ nói một ngày nào đó lão tổ tông bảo chúng ta lấy ai thì lấy người đó?

Có nam đệ tử không hài lòng nói ra.

Chương 1917: Vinh quang tổ tiên (1)

Lúc này mấy lão tổ các dòng họ lén quyết định hôn sự Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương các nàng, khiến nội tâm các đệ tử này bị lừa dối, bọn họ cũng không ngốc, hôm nay có thể gả Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương các nàng, như vậy ngày mai sẽ tới phiên bọn họ.

Mấy lão tổ này vì quan hệ thông gia, cho nên gả ai cho ai cứ quyết định như vậu, dẫn tới nội tâm của bọn họ sinh ra bất mãn rất lớn.

Lại nói lần này liên hôn, Hồng Thiên Trụ đại lực phản đối, những chuyện này các đệ tử nhìn vào trong mắt.

Ít nhất Hồng Thiên Trụ với tư cách đương gia, ít nhất có cố gắng đi tranh thủ cho bọn họ, mà chư vị lão tổ ngược lại thì tốt rồi, vì tư lợi của mình thích gả cho ai thì gả cho ai, khiến các đệ tử ưu tú sinh ra chán ghét.

– Đúng vậy, chúng ta nguyện ý đi theo chưởng môn vượt qua cửa ải khó khăn này, có chuyện gì cứ công khai mà phán quyết, mà không phải do lão tổ bí mật đàm phán thao tác là quyết định được!

Đệ tử khác đều bất mãn nói ra.

– Không quay về cũng tốt!

Nhìn thấy những đệ tử này quyết định phản kháng lão tổ, Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói ra.

Đám người Lâm cô nương cũng nhìn qua phía Lý Thất Dạ, tuy bọn họ quen Lý Thất Dạ không lâu, nhưng mà Lý Thất Dạ cho bọn họ tin tưởng rất lớn, đặc biệt là Lý Thất Dạ sát phạt vô địch làm bọn họ an tâm.

– Đúng vậy, chúng ta cùng quyết định, vận mệnh của Động Đình hồ sẽ do mọi người quyết định, không phải mấy lão tổ tông!

Có đệ tử lập tức đồng ý nói.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Hồng Thiên Trụ nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, hắn không biết vui mừng hay là bất đắc dĩ, vui mừng là thế hệ trẻ biết phản kháng thế hệ trước, làm cho hắn bất đắc dĩ là, Động Đình hồ tai vạ đến nơi, mấy lão tổ thế gia này còn muốn bàn tính riêng cho bản thân.

– Sư phụ —

Vào thời điểm này một nam đệ tử chạy tới, vừa thấy Hồng Thiên Trụ, lập tức thấp giọng nói:

– Sư phụ, ngươi mau chạy đi. Lão tổ đã hạ quyết định phế truất chức chưởng môn của sư phụ, muốn giam lỏng sư phụ, nghe có lão tổ lén thảo luận, muốn áp giải sư phụ giao cho Ly quốc, chuộc tội với Ly quốc, Huyết Sa trang.

Lời này vừa ra, Hồng Thiên Trụ biến sắc, hắn hiểu được vì cái gì những đệ tử kia nhìn hắn như ôn thần.

Bị phế truất, đây là chuyện trong dự liệu, nhưng mà áp giải cho Ly quốc, đây là chuyện hắn chưa từng nghĩ tới.

– Các lão tổ quá mức rồi, chẳng lẽ lão tổ Hồng gia lão tổ cũng như thế?

Hồng Ngọc Kiều căm giận bất bình nói.

Đệ tử mật báo gật đầu, nói ra:

– Mấy lão tổ đề nghị, lão tổ nhà chúng ta sau khi thương nghị cũng thông qua đề nghị này.

Hồng Ngọc Kiều phẫn nộ nói:

– Lão tổ không muốn mặt mũi sao? Phụ thân ta với Động Đình hồ không có công lao cũng cũng có khổ lao. Một đại giáo, áp giải chưởng môn của mình ra cho môn phái khác nhận tội, về sau Động Đình hồ chúng ta làm sao đứng chân trong Thiên Linh Giới, mặt mũi Nhân tộc còn đâu! Không chỉ nói Ly quốc là thế lực đại địch của chúng ta, cho dù là Hải Loa Hào là hải thần truyền thừa, chúng ta cũng không thể áp giải chưởng môn cho địch nhân định tội! Đây là nhục nhã vô cùng, Động Đình hồ chúng ta trọn đời không ngẩng đầu lên được.

– Đúng thế, dựa vào cái gì Ly quốc, Huyết Sa trang lại lấn lên đầu chúng ta, chúng ta không thể phản kích sao?

Những đệ tử ưu tú này căm giận, nói:

– Động Đình hồ chúng ta không yếu hơn Ly quốc, cùng lắm thì liều với chúng, chúng ta là một trong ba đại môn phái Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, nếu như chúng ta có thực lực mà nhận tội với Ly quốc, Huyết Sa trang, chúng ta sau này sẽ sống quỳ! Tán tu Nhân tộc tính toán là gì trước mặt Hải Yêu…

– … Lão tổ thật quá phận, những tán tu Nhân tộc còn có chút cốt khí, chúng ta làm đệ tam truyền thừa của Nhân tộc, dựa vào cái gì phải quỳ xuống liềm giày địch nhân! Cùng lắm thì liều với chúng, để cho bọn chúng thấy tâm huyết của Động Đình hồ!

Một đệ tử khác tức giận nói.

Hồng Thiên Trụ thở dài một hơi, hắn nhìn qua Lý Thất Dạ, hỏi:

– Công tử, bây giờ nên làm gì?

– Đi nghị sự đại đường, gọi các lão tổ, hộ pháp, trưởng lão, đường chủ Động Đình hồ tới cho ta.

Lý Thất Dạ nói ra.

– Được rồi, chúng ta đi nghị sự đại đường.

Cuối cùng Hồng Thiên Trụ quyết định chắc chắn, cắn răng một cái, nói ra. Đối với hắn mà nói, nên tới sẽ tới, trốn cũng trốn không thoát, đã không đường thối lui, không bằng lựa chọn buông tay đánh cược một lần. Hoặc đây là cơ hội cuối cùng của Động Đình hồ.

Nghị sự đại đường, đây là nơi nghị sự của Động Đình hồ, trước kia rất nhiều đại sự của Động Đình hồ đều được thương nghị và quyết sách tại đây..

Về sau bởi vì lão tổ mấy thế gia tranh quyền đoạt lợi, rất ít bắt đầu dùng tới nghị sự đại đường. Rất nhiều chuyện do các lão tổ lén thương lượng, âm thầm quyết định, rất nhiều thứ đều do các lão tổ âm thầm thao tác

Nghị sự đại đường là một đại điện cổ lão, nó được tu kiến ven hồ, cả đại đường quay mắt về phía Động Đình hồ, ngồi trong đại điện có thể nhìn rõ Động Đình hồ.

Trên nghị sự đại đường điện có treo tấm biển, phía trên có bốn chữ “Nhìn rõ mọi việc “, vô cùng đơn giản nhưng khí thế trấn áp bốn phương.

Hồng Thiên Trụ đi vào nghị sự đại điện. Nhưng mà, bọn họ bị đệ tử canh giữ nghị sự đại điện ngăn cản.

– Như thế nào? Phản sao?

Hồng Thiên Trụ trầm xuống, không giận mà uy, hắn cuối cùng là đương gia Động Đình hồ, chưởng môn một truyền thừa, trong suy nghĩ đệ tử Động Đình hồ vấn có địa vị quan trọng.

Đệ tử canh giữ nghị sự đại điện do dự, nói:

– Chưởng môn, lão tổ, lão tổ bọn họ quyết định…

– Lão tổ quyết định?

Hồng Thiên Trụ lạnh lùng nói:

– Ta đảm nhiệm chưởng môn tới ngày hôm nay, chính là người phụ trách cả Động Đình hồ. Chư vị lão tổ muốn phế truất ta cũng được, cứ bảo các lão tổ đối chất với ta, chư vị trưởng lão, đường chủ phụ trách ghi chép, nếu như ta phạm thiết luật của Động Đình hồ. Ta sẽ thúc thủ chịu trói, tùy ý tông môn xử trí, nếu không các lão tổ phải cho ta câu trả lời.

Đệ tử thủ hộ nơi này do dự cả buổi, không biết nên nói cái gì cho phải, những đệ tử bọn họ một bên là lão tổ, một bên là Hồng Thiên Trụ.

– Đi, thỉnh chư vị lão tổ, các trưởng lão đường chủ tới, nếu mọi người đã phán quyết ta, ta cũng muốn ở trong nghị sự đại điện, trước mặt liệt tổ liệt tông tiếp nhận phán xét!

Cuối cùng Hồng Thiên Trụ cũng tức giận, quát một tiếng.

Chương 1918: Vinh quang tổ tiên (2)

Đệ tử thủ hộ nơi này ứng một tiếng, lập tức đi báo cáo cho lão tổ, trưởng lão và đường chủ, phát sinh chuyện này, cũng không phải những đệ tử bọn họ có thể quyết định.

Đám người Hồng Thiên Trụ đi vào đại điện, cả đại đường thập phần rộng lớn, đại điện lớn như thế có thể chứa ngàn người tham gia.

Giữa đại điện có một cái ghế, cái ghế này vô cùng cổ xưa, hơn nữa có chút kỳ quái là, ghế dựa lớn này có điêu khắc con quạ, con quạ này đứng lặng nơi đó, bộ dáng nhắm mắt dưỡng thần.

Trên hành lang có treo một bức họa, người trong bức họa có khí thôn sơn hà, những bức họa này có người mặc áo giáp tay cầm trường kiếm, có nho y cầm quạt lông, cũng có người thúc ngựa núi sông…

Những bức họa này đặt quanh một mặt cờ xí, mặt cờ xí này có thiêu một con ngân hồ, ngân hồ này rất sống động, phía trên ngân hồ còn thiêu hai chữ “Thiết huyết” .

Đi vào nghị sự đại đường, đám người Hồng Ngọc Kiều là thế hệ trẻ nhìn chung quanh, bọn họ cũng rất ít đến nghị sự đại đường.

Hồng Thiên Trụ đứng trên nghị sự đại đường này cười khổ một tiếng, trừ lúc bổ nhiệm hắn làm chưởng môn Động Đình hồ tổ chức nghi thức ở đây ra, về sau nghị sự đại điện Động Đình hồ tổ chức hội nghị quyết sách cũng không còn mấy, đa số đại sự quyết sách đều do đám lão tổ lén quyết định, bọn họ quyết định, thường thường là tràn ngập trao đổi lợi ích, về phần lợi ích đại cục, đối với đám lão tổ này lại không trọng yếu.

Đứng trước ghế dựa lớn, nhìn qua vài bức họa, nhìn qua những dung nhan quen thuộc, trong nội tâm Lý Thất Dạ rung động, bao nhiêu ký ức phủ đầy bụi, bao nhiêu chiến tướng già đã đi, bao nhiêu binh sĩ đã an nghỉ.

Nhìn qua mặt chiến kỳ kia, trong lòng Lý Thất Dạ bị xúc động, nội tâm sinh ra gợn sóng.

Chiến kỳ này đại biểu cho bao nhiêu vinh quang, đại biểu cho bao nhiêu uy nghiêm vô thượng, mặt chiến kỳ này đại biểu cho quân đoàn thiết huyết.

– A, không nghĩ tới phán quyết cuối cùng của ta lại bày ra trước mặt liệt tổ liệt tông.

Hồng Thiên Trụ nhìn qua bức họa trước mặt, cười tự giễu, nói:

– Nói đến buồn cười, ngày bình thường có ai cúng bái tổ tông đâu, có lay đi nhớ tổ tông, phán quyết cuối cùng lại ở trước mặt liệt tổ liệt tông a.

Các đệ tử như Hồng Ngọc Kiều trầm mặc, bọn họ đều hiểu, một khi quyết đi phán quyết, chưởng môn hoàn toàn không có phần thắng, lão tổ mấy dòng họ một khi quyết định, không chỉ nói các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ, cho dù là nguyên lão Động Đình hồ cũng không thể cải biến.

Nghe Hồng Thiên Trụ nói thế, Lý Thất Dạ không có đi đánh giá, hắn chỉ nhìn qua mặt chiến kỳ này, nhàn nhạt nhìn Hồng Thiên Trụ cùng Hồng Ngọc Kiều và các đệ tử trẻ tuổi, nói:

– Mặt chiến kỳ này, các ngươi biết rõ đại biểu cho cái gì không?

Đám đệ tử trẻ tuổi Hồng Ngọc Kiều đưa mắt nhìn nhau, bọn họ hiểu về tổ tiên rất ít, tuy chiến kỳ này đặt ở đây, nhưng bọn họ không biết chiến kỳ đại biểu cho cái gì.

– Nghe nói là lão tổ các gia tộc chúng ta mang chiến kỳ này từ chiến trường trở về.

Hồng Thiên Trụ do dự một chút, không phải thập phần khẳng định nói:

– Nghe nói, tổ tiên chúng ta có quân đoàn rất cường đại.

Hồng Thiên Trụ là chưởng môn, hiểu về tổ tiên cũng không hiều lắm. Trên thực tế, từ khi mấy lão tổ thế gia bọn họ vút bỏ thiết luật, phá hư thiết minh thì các lão tổ không còn đề cập tới chuyện tổ tiên, dù sao cũng là bọn họ phá hư tổ huấn

– Đâu chỉ là cường đại.

Lý Thất Dạ nhìn qua chiến kỳ này, lạnh nhạt nói:

– Quân đoàn Ngân Hồ Thiết Huyết Hồ Doanh, đây là quân đoàn nổi danh thiện chiến giảo hoạt, đã từng lập nhiều công lao hiển hách, trong các quân đoàn cũng là số một số hai! Mặt chiến kỳ này đại biểu vinh quang vô thượng của tổ tiên các ngươi, bọn họ mang theo chiến kỳ chinh chiến cửu giới, thảo phạt qua Chân Thần, chiến qua Tiên Đế thiết kỵ! Quét ngang hung địa.

– Chiến qua Tiên Đế thiết kỵ?

Nghe nói như vậy, đám người Hồng Ngọc Kiều chấn động mạnh, cũng mở to mắt ra.

– Đúng vậy, chinh chiến qua Tiên Đế thiết kỵ.

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Ở trong thời đại đó, có Tiên Đế quân đoàn tự nhận là vô địch, khiêu khích uy nghiêm vô thượng, tự nhận có thể đấu với quân đoàn Ngân Hồ một trận! Tổ tiên của các ngươi tự động xin đi giết giặc, mười lần quyết chiến, kế chìm đế thành, làm cho Tiên Đế quân đoàn rời khỏi Thiên Linh Giới, cuối cùng Tiên Đế tự mình thừa nhận uy nghiêm vô thượng của quân đoàn Ngân Hồ không thể khiêu khích.

– Trong cửu giới, ai không biết quân đoàn Ngân Hồ có một Thiết Huyết Hồ Doanh, thiện chiến xảo trá, lấy ít thắng nhiều, am hiểu vượt qua giới bôn tập!

Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ thở dài một hơi.

– Đại chiến Tiên Đế quân đoàn, mười lần mười quyết, kế chìm đế thành!

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Hồng Ngọc Kiều rung động không nói ra lời.

Trong suy nghĩ của bọn họ, Tiên Đế là vô địch Tiên Đế quân đoàn là ý chí vô thượng của Tiên Đế, Tiên Đế quân đoàn đi qua đều là vô địch, đánh đâu thắng đó.

Nhưng mà hôm nay bọn họ lại biết, tổ tiên bọn họ đã từng chiến thắng Tiên Đế quân đoàn!

Nghĩ đến tư thái phong độ của tổ tiên, nghĩ đến thiết huyết của tổ tiên đám ngườiHồng Ngọc Kiều nhiệt huyết sôi trào, bọn họ cũng kiêu ngạo, bọn họ chưa từng biết tới vinh quang vô thượng của tổ tiên, bọn họ không biết tổ tiên bọn họ đã từng uy hiếp cửu thiên thập địa.

Lý Thất Dạ nhìn qua chiến kỳ trước mặt, cảm khái nói:

– Tiên Đế quân đoàn được coi là cái gì, khiêu khích uy nghiêm vô thượng cũng giết không tha.

Vào năm đó, tổ tiên Trương, Hồng, Hứa, Lâm mấy thế gia này mang theo đệ tử Thiết Huyết Hồ Doanh thoái ẩn, hắn đích thân mang chiến kỳ này ban cho bọn họ, cho phép con cháu bọn họ nắm giữ chiến kỳ này, đại biểu ý chí vô thượng của hắn.

Đáng tiếc từ khi tổ tiên bọn họ qua đời, con cháu một đời không bằng một đời, chiến kỳ này không có tung bay trên Thiên Linh Giới, không còn quét ngang chiến trường, bị người ta ném vào trong góc không quan tâm tới.

– Đáng tiếc, chiến kỳ này lại không thể tung bay trên Thiên Linh Giới, không còn quét qua cửu thiên thập địa!

Lý Thất Dạ thở dài nói ra.

Thần sắc đám người Hồng Ngọc Kiều buồn bã, vinh quang vô thượng, uy nghiêm vô địch của tổ tiên, cho tới hôm nay, Động Đình hồ biến thành bộ dáng gì? Mấy thế gia lục đục tranh giành quyền lợi với nhau..

– Hoặc là có một ngày chiến kỳ tổ tiên chúng ta sẽ tung bay trên Thiên Linh Giới.

Hồng Ngọc Kiều nắm chặc nắm đấm nói ra.

Lý Thất Dạ nhìn qua bọn họ, chỉ cười cười, cái gì cũng không nói, chậm rãi đi qua ghế dựa ngồi xuống, nhìn qua nghị sự đại điện..

Vào lúc Lý Thất Dạ ngồi xuống cái ghế này, không biết vì cái gì, đám người Hồng Ngọc Kiều đều cảm thấy Lý Thất Dạ ngồi đó không chút đột ngột, dường như ghế dựa vào chế tạo vì hắn.

“C-K-Í-T..T…T –” một tiếng, thời điểm này cửa lớn hội nghị đại đường mở ra, lúc này có trưởng lão dẫn đầu đi tới, sau đó là các trưởng lão Động Đình hồ mang theo hộ pháp, đường chủ đi vào trong.

Các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ đi vào và nhìn qua đám người Hồng Thiên Trụ, lại nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên ghế, bọn họ cũng nhìn nhau.

Các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ đều ngồi vào chỗ của mình, có trưởng lão nhìn qua Hồng Thiên Trụ, trầm ngâm một chút nói ra:

– Chưởng môn, Động Đình hồ vì sao kéo ngoại nhân vào đây?

– Kéo vào đây?

Hồng Thiên Trụ thở một hơi thật dài, lạnh lùng nói:

Chương 1919: Bức vua thoái vị

– Cho dù Lý công tử là người ngoài, Ngọc Kiều các nàng thì sao? Chư vị lão tổ xem các nàng là cái gì. Chung thân đại sự của các nàng do các lão tổ lén quyết định. Nếu như nói, gả cho Nhân tộc cũng bỏ đi, dựa vào cái gì huyết thống ưu tú của Động Đình hồmuốn gả cho Hải Yêu! Dựa vào cái gì huyết thống ưu tú của Động Đình hồ lại đi làm lô đỉnh cho Hải Yêu!

– Ly quốc, Huyết Sa trang cho tới bây giờ có tâm bất lương với chúng ta, bọn chúng vây quanh Động Đình hồ như hổ đói, Ly quốc, Huyết Sa càng muốn chia cắt chúng ta, hiện tại gả huyết thống chúng ta cho bọn chúng, đây là dẫn sói vào nhà.

Hồng Thiên Trụ trách móc các trưởng lão, đường chủ ở đây.

Đối với Hồng Thiên Trụ mà nói, hôm nay cũng đã trở mặt rồi. Hôm nay hắn cũng bất cứ giá nào, cho dù không thành công, vậy cứ thả tay đánh cược một lần.

– Mọi việc trong Động Đình hồ do đám lão đầu tử chúng ta quyết định, những chuyện này là có đạo lý.

Lúc này giọng nói lạnh lẽo vang lên.

Thời điểm này khí tức cường đại ập tới, một đám lão nhân tóc bạc đi vào, những lão giả này tuy tuổi rất lớn, nhưng mà mắt thần như điện, khiến người ta không rét mà run.

Nhìn thấy những lão giả này đi vào, các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ ở đây trầm mặc, không dám nói câu gì. Đám lão giả này đều là lão tổ Động Đình hồ, trừ lão tổ Trương thị năm đó tranh đấu thất bại ra, mấy lão tổ thế gia khác đều ở đây.

Nhìn thấy đám lão tổ đi tới, các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ không nói gì, bọn họ chỉ là vãn bối mà thôi, mấy lão tổ này khống chế cả Động Đình hồ, những lão tổ này đều là Đại Hiền, thực lực có thể trấn áp tất cả vãn bối Động Đình hồ.

Cho nên các vãn bối Động Đình hồ dù có dị nghị tác phong của bọn họ, cũng không có năng lực phản kháng.

Sau khi các lão tổ đi vào, ánh mắt quét qua chung quanh, đặc biệt là nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên ghế lớn, những lão tổ này lạnh lùng hừ lạnh, đặc biệt là có lão tổ nói:

– Đến thì càng tốt!

Không hề nghi ngờ, đám lão tổ này biết Lý Thất Dạ là người phương nào!

– Thiên Trụ, nếu ngươi muốn phán quyết, vậy cho ngươi phán quyết!

Lão tổ Hứa thị lạnh lùng nói:

– Ngươi cấu kết ngoại nhân, lạm sát kẻ vô tội, vi Động Đình hồ đưa tới cường địch, làm Động Đình hồ tai hoạ ngập đầu, chỉ bằng tội này đủ trục xuất chức chưởng môn của ngươi rồi.

Đối với chỉ trích này, Hồng Thiên Trụ cũng quyết định chắc chắn, lạnh lùng nói:

– Lão tổ, ta cấu kết ngoại nhân, tốt, vậy coi như ta cấu kết ngoại nhân, ta cấu kết đó cũng là Nhân tộc! Các vị lão tổ nên tự hỏi một chút, các ngươi sẽ không có dẫn sói vào nhà sao? Không để ý tới ý nguyện đệ tử, tự tiện chủ trương, gả huyết mạch ưu tú cho Hải Yêu, chẳng lẽ nói không phải dẫn sói vào nhà sao?

– Chư vị lão tổ, từ tục tĩu nói trước, ta đây cũng không sợ nói.

Hồng Thiên Trụ cười lạnh nói:

– Các đệ tử Động Đình hồ không phải tài sản riêng của họ Hứa, họ Hồng, họ Lâm, là tài nguyên của Động Đình hồ, mỗi đệ tử Động Đình hồ đều thuộc về Động Đình hồ, không quy thuộc dòng họ nào! Nếu tất cả là đệ tử Động Đình hồ, vaayhj phải theo quy củ của Động Đình hồ, mà không phải ý chí một lão tổ dòng họ quyết định cả Động Đình hồ.

– Nếu không tuân theo quy củ, muốn nói là phản thiết luật Động Đình hồ, đây không phải là ta, mà là các lão tổ!

Nói xong lời cuối cùng, Hồng Thiên Trụ lại nói thêm:

– Nếu các lão tổ đã làm trái quy củ Động Đình hồ, đầu tiên truất phế là các lão tổ chứ không phải Hồng Thiết Trụ ta.

– Nếu như Động Đình hồ muốn truất phế ta, tốt, ta không có ý kiến, đã mọi người tuân thủ quy củ Động Đình hồ, vậy đối xử như nhau, trước khi phế truất ta, phế truất các lão tổ trước!

Lúc này Hồng Thiên Trụ triệt để trở mặt với đám lão tổ này, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, kéo da mặt xuống.

– Làm càn, đại nghịch bất đạo!

Lúc này có một lão tổ quát lên.

– Thiên Trụ, ngươi nói như vậy quá mức rồi.

Ngay cả lão tổ Hồng thị cũng trầm giọng nói:

– Ngọc Kiều gả cho Ly quốc, đây là Động Đình hồ cùng Ly quốc cường cường liên hợp, có liên hôn nào tốt hơn sao, nó sẽ giúp Động Đình hồ có thêm minh hữu.

Đối với lão tổ này nói thế, Hồng Thiên Trụ hít thật sâu, lạnh lùng nói:

– Lão tổ, ngươi là trưởng bối của ta, với tư cách vãn bối, ta có lẽ tôn kính ngươi. Nhưng từ chuyện này, các ngươi triệt để làm ta lạnh tâm, làm đệ tử Động Đình hồ lạnh tâm! Đừng nói cái gì Động Đình hồ, lời này ít nói ra đi. Lão tổ ngươi muốn trách cứ ta, được, mang giao dịch giữa các ngươi và Ly quốc và Thượng Quan Phi Yến bày ra mặt bàn đi, để các đệ tử Động Đình hồ cùng biết.

Lúc này Hồng Thiên Trụ lạnh lẽo nhìn qua lão tổ nhà mình, lạnh lùng nói:

– Lão tổ, đừng tưởng rằng ta không biết, các ngươi gả Ngọc Kiều cho Ly quốc, trừ các ngươi cái gọi là cường cường liên hợp ra, chẳng lẽ chư vị lão tổ không có tư tâm! Chư vị lão tổ cùng Thượng Quan Phi Yến giao dịch sẽ không có yêu cầu Hải Loa Hào cung cấp đan dược duyên thọ sao?

– Cái gọi là cường cường liên hợp, đây chỉ là ngụy trang mà thô, các ngươi không cách nào lấy được đan dược của Hải Loa Hào! Các ngươi vì bản thân sống lâu hơn, đệ tử Động Đình hồ chết sống, các ngươi căn bản là không quan tâm! Bọn họ trong mắt của các ngươi chỉ là thương phẩm giao dịch, gia súc mà thôi!

– Đủ rồi, Thiên Trụ, ngươi không chỉ đại nghịch bất đạo, còn phản bội liệt tổ liệt tông! Đây là tội chết!

Lão tổ Hồng nhị quê quá hóa khùng quát lên.

– Đại nghịch bất đạo? Tốt, ta thừa nhận ta là đại nghịch bất đạo, về phần phản bội liệt tổ liệt tông, Hồng Thiên Trụ ta đứng ở đây, có thể dùng chân mệnh mà thề, Hồng Thiên Trụ ta nếu phản bội liệt tổ liệt tông, ngũ lôi oanh đỉnh, vĩnh viễn không được siêu sinh!

Hồng Thiên Trụ cũng tức giận, quát lên:

– Vậy thì tốt, ta xin hỏi một chút chư vị lão tổ, các ngươi dám đứng ra vỗ ngực mà thế, các ngươi không có phản bội liệt tổ liệt tông sao? Là ai phế truyền thừa thiết luật, là ai vứt bỏ thiết minh! Là ai phản bội di huấn tổ tiên! Làm những chuyện này không phải ta, các ngươi tự hỏi xem là ai phản bội liệt tổ liệt tông.

Hồng Thiên Trụ gào thét như vậy, trong khoảng thời gian ngắm đám lão tổ này trầm mặc, không muốn đi đối mặt đề tài này, về phần các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ càng không dám nói cái gì.

– Thiên Trụ, chỉ cần ngươi nhận sai, mọi người chúng ta sẽ bán mặt mo đi Ly quốc, Huyết Sa trang cầu tình, chỉ cần ngươi nhận tội là được, ta tin tưởng, Ly quốc, Huyết Sa trang sẽ bỏ qua sai lầm của ngươi.

Lúc này lão tổ Hồng thị trầm giọng nói ra.

– Nhận tội?

Hồng Thiên Trụ lạnh lùng cười cười, nói ra:

– Chư vị lão tổ, nếu hôm nay ta đứng ở đây, ta đã không nghĩ nhân tội với địch nhân! Ta nguyện ý tiếp nhận tông môn phán xét, ta nguyện ý nhận sai lầm trước liệt tổ liệt tông, thừa nhận ta vô năng! Nhưng mà muốn ta nhận sai với địch nhân, không có cửa đâu.

Chương 1920: Giương cung bạt kiếm

– Ta sinh là người Động Đình hồ, chết là quỷ Động Đình hồ, nếu như ta sai, tông môn trảm ta, trảm ta, ta đều không hề một câu oán hận! Nhưng mà muốn ta quỳ xuống nhận tội với Ly quốc, Huyết Sa trang, đây là chuyện không có khả năng.

Hồng Thiên Trụ lạnh lùng nói:

– Nếu như chư vị lão tổ nhất định phải khúm ním nịnh bợ Ly quốc, Huyết Sa trang, tốt, vậy các ngươi chặt đầu ta xuống, mang đầu của ta mang cho Ly quốc đi!

Hồng Thiên Trụ nói câu này làm đại điện yên tĩnh, trưởng lão, hộ pháp, đường chủ không nói câu nào.

– Tốt cho cuồng đồ đại nghịch bất đạo, phản bội tông môn, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn.

Có lão tổ Lâm thị quát lên:

– Đi, trói phản đồ này lại, trừng phạt hắn.

Tên lão tổ Lâm thị dứt lời, ở đây không ai nhúc nhích, bất kể là trưởng lão, hộ pháp hay là đường chủ, đều ngồi bất động.

– Đại trưởng lão, còn chờ cái gì, mau trói cuồng đồ này lại.

Lão tổ Lâm thị trầm giọng quát.

Trên ghế trưởng lão có một vị trưởng lão nhìn qua lão tổ Lâm thị, lại nhìn qua Hồng Thiên Trụ, hắn áy ngại nói ra:

– Lão tổ, cái này, cái này, cái này…

Trên thực tế từ sự kiện này, ai đều không muốn động thủ, buộc Hồng Thiên Trụ cũng không tính, nếu quả thật chém đầu Hồng Thiên Trụ đưa cho Ly quốc nhận tội, như vậy không có mấy ai nguyện ý làm.

Không nói trước chuyện chém đầu chưởng môn của mình giao cho địch nhân, làm cho Động Đình hồ vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được, từ tình huống đó, tất cả trưởng lão, hộ pháp, đường chủ ở đây không ai muốn làm kẻ mang bêu danh.

Nếu như nói, ai chém đầu Hồng Thiên Trụ xuống, chuyện như vậy sẽ ghi chép lại. Ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, Hồng Thiên Trụ cũng không có vi phạm kỷ luật của Động Đình hồ.

Trong tình huống đó mà chém đầu chưởng môn, một khi ghi chép vào hồ sơ, tương lai sẽ vĩnh cửu bị nhớ kỹ. Thậm chí trong tương lai có khả năng bị hậu thế thóa mạ.

Từ tình huống này, làm gì có ai nguyện ý nghe lệnh mấy lão tổ này chứ. Rất nhiều trưởng lão, hộ pháp cũng không ngốc. Hôm nay lão tổ vì lợi ích của mình mà chém Hồng Thiên Trụ, như vậy, bất kể là ai đảm nhiệm chức chưởng môn Động Đình hồ, nếu như vi phạm lợi ích của lão tổ thì ngày mai đầu của bọn họ cũng bị chém xuống.

Bây giờ các lão tổ cầm giữ thế cục Động Đình hồ, chư vị lão tổ mang lợi ích chỉnh thể của Động Đình hồ chiếm làm của riêng, không có mấy người nguyện ý đi làm. Bọn họ cần có một đám người kiềm chế đám lão tổ này, không thể để cho lão tổ muốn làm gì thì làm, vì lợi ích bản thân mà hi sinh cả Động Đình hồ.

Hiện tại Hồng Thiên Trụ tình huống như vậy có thể nói không tệ, nếu như Hồng Thiên Trụ chắn được lỗ hỏng này, về sau hậu bối Động Đình hồ sẽ ngăn cản các lão tổ muốn làm gì thì làm.

Nếu như hôm nay Hồng Thiên Trụ đều bị chém mất, vậy ý nghĩa, cả Động Đình hồ sẽ trở thành tài sản riêng của các lão tổ, bọn họ chỉ là quân cờ của các lão tổ mà thôi. Về phần quy củ Động Đình hồ cũng không có khả năng kiềm chế lão tổ.

– Các ngươi đều phản sao?

Lão tổ Lâm thị thấy Đại trưởng lão vẫn không nhúc nhích, quát lên.

– Ít nhất Động Đình hồ còn có thể cứu chữa, ít nhất Động Đình hồ này có người lấy đại cục làm trọng, bọn họ ít nhất hiểu Động Đình hồ không phải tài sản riêng của các ngươi.

Tại thời điểm này Lý Thất Dạ cười nhạt nói ra.s

– Ngươi câm miệng, tiểu bối, đợi lát nữa lại thu thập ngươi…

Lão tổ Lâm thị quê quá hóa khùng, quát lên.

Trong thời gian ngắn, Lý Thất Dạ như biến mất, lão tổ Lâm thị còn chưa nói hết, “Phanh” một tiếng, bị Lý Thất Dạ một quyền đánh trúng bay ra sau, máu tươi cuồng phun, lão tổ Lâm thị chưa đứng vững thì có âm thanh “Ba” vang lên, Lý Thất Dạ bắt lấy hắn, một tay bóp yết hầu của hắn giơ cao lên..

– Tiểu bối, ngươi chớ có làm càn

Lão tổ Lâm thị khác quát lên, nhưng mà nhìn thấy lão tổ trong tay Lý Thất Dạ, lại sợ ném chuột vỡ bình.

– Tiểu bối, ngươi, ngươi dám làm tổn thương ta nửa sợi lông, chớ còn sống rời khỏi Động Đình hồ.

Lão tổ Lâm thị bị bóp cổ rống to lên.

– Vốn, niệm tình nghĩa tổ tiên các ngươi, ta có thể tha thứ ngươi một mạng, đáng tiếc, ngươi thật sự quá đần.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua lão tổ này..

“Răng rắc” vang lên, Lý Thất Dạ dễ dàng bóp nát cổ của hắn, tiện tay ném xuống đất như rác rưởi.

Tất cả xảy ra quá nhanh, các lão tổ Động Đình hồ khác còn chưa kịp phản ứng, đều trơ mắt nhìn lão tổ Lâm thị bị bóp chết.

Thời điểm các lão tổ kịp phản ứng, Lý Thất Dạ đã ngồi trở lại mặt ghế, trong một chớp mắt tất cả lão tổ, bất kể là Lâm, Hứa, Hồng đều vây quanh Lý Thất Dạ..

– Tiểu bối, cho ngươi ở tại chỗ này chỉ là muốn bắt sống ngươi mà thôi, ngươi thực cho rằng trong Động Đình hồ có thể muốn làm gì thì làm sao?

Trong đó một lão tổ Hồng thị quát lên.

– Chúng ta bắt sống hắn, giao cho Thượng Quan cô nương.

Có một lão tổ Hứa thị quát lên.

Lý Thất Dạ ngồi trên ghế, chỉ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ này nói ra.

– Chỉ là một đám Đại Hiền, cũng dám ở trước mặt ta đại ngôn như thế. Các ngươi ngu xuẩn tới mức không chịu đi hỏi thăm hay sao? Thượng Quan Phi Yến là Thần Vương cũng bị ta một quyền bổ ra, các ngươi tính toán cái gì!

– Tiểu bối, cho dù ngươi như thế, không nên quên, nơi này chính là Động Đình hồ,đã tiến vào thì đừng mong ra ngoài.

Một lão tổ Lâm thị nói ra.

Thời điểm này các lão tổ không thể lui, Động Đình hồ còn có đòn sát thủ, Động Đình hồ còn có đại trận chưa mở ra, bọn họ xem ra, một khi mở đại trận ra, quản chi Lý Thất Dạ là một vị Thần Vương cường đại, bọn họ cũng có thể vây khốn Lý Thất Dạ.

– Nếu như đối mặt địch nhân, các ngươi có nửa phần dũng khí như thế, Động Đình hồ cũng sẽ không luân lạc tới khúm núm nịnh bợ thế này, các ngươi cũng chỉ là một đám ngu xuẩn chỉ biết lên mặt với người nhà mà thôi. Vậy cũng tốt, hôm nay ta sẽ giết sạch các ngươi, xem như diệt trừ con cháu bất hiếu cho tổ tiên các ngươi vậy.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua các lão tổ này.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, nội tâm Hồng Thiên Trụ chấn động, vội vàng nói:

– Lý công tử, hạ thủ lưu tình.

Tuy Hồng Thiên Trụ hắn phản kháng lão tổ, nhưng mà, hắn không có nghĩ giết sạch các lão tổ, dù sao đây đều là trưởng bối bọn họ, nếu như giết sạch lão tổ, đây là tội lớn.

– Một đám ngu xuẩn mà thôi, lưu lại cũng là tai họa Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ nói ra, nói xong, haui mắt của hắn phát lạnh, sát cơ nổi lên.

Truyện được rất nhiều độc giả yêu thích và đã được chuyển thể thành truyện tranh,anime hiện đang làm mưa làm gió bên Trung Quốc….!

– Thỉnh hiền tổ.

Thấy Lý Thất Dạ tỏa ra sát cơ đáng sợ, lão tổ Động Đình hồ cảm thấy nội tâm không tốt, thoáng cái ý thức được Lý Thất Dạ đáng sợ, lập tức truyền đạt mệnh lệnh.

– Khẩu khí thật là lớn!

Trong nháy mắt này, một giọng nói lạnh như băng và vô tình vang lên, hơn nữa lạnh như băng còn mang theo uy nghiêm, làm cho người ta không dám kháng cự.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá