Đế Bá Audio Podcast
Tập 385 [Chương 1921 đến Chương 1925]
❮ sautiếp ❯Chương 1921: Anh linh tổ tiên (1)
Lúc này có bốn lão giả bay tới, bốn lão giả này ngồi trên ghế da hổ, bốn lão giả này vô cùng già nua, bọn họ thậm chí cho người ta cảm giác đang hấp hối, đôi mắt bọn họ nửa khép lại, có cảm giác chỉ cần nhắm lại sẽ vĩnh biệt cõi đời.
Hơn nữa khí huyết bốn lão giả này suy bại tới mức gần như không có, mặc dù là như thế, ánh mắt bốn lão giả này sáng như như sao, giống như có thể nhìn thấu tất cả.
– Hiền tổ!
Nhìn thấy bốn lão giả này xuất hiện, thần sắc Hồng Thiên Trụ đại biến, lui về phía sau một bước, về phần những người khác đều biến sắc, đều nhao nhao đứng lên, bọn họ cũng không dám nói cái gì, chỉ cúi đầu..
Bốn lão nhân này là người cường đại nhất Động Đình hồ, bọn họ lánh đời không xuất ra. Bốn người bọn họ cũng là độc thủ chính biến năm đó, năm đó bốn người này liên thủ bỏ thiết luạt, đánh vỡ thiết minh, cuối cùng bức Trương gia chia cắt cả sản nghiệp Động Đình hồ.
Tuy bốn người này rất ít hiện thân, nhưng mà vận mệnh cả Động Đình hồ nằm trong tay bọn họ, các lão tổ trước mặt chỉ là hậu bối của bọn họ mà thôi.
Giờ này khắc này, tất cả trưởng lão hộ pháp cũng không dám nói cái gì, trầm mặc cúi đầu, nếu như nói, các lão tổ khác bọn họ còn dám phản kháng, nhưng mà trước mặt bốn hiền tổ thì không dám.
Đặc biệt là những trưởng lão biết rõ nội tình năm đó, trong nội tâm càng kiêng kị bốn hiền tổ, bọn họ đều biết bốn hiền tổ là kẻ tâm ngoan thủ lạt, một khi có kẻ ngỗ nghịch bọn họ, nên bị trục xuất tường môn thì bị trục xuất tường môn, nên bị giam lỏng thì bị giam lỏng, ngỗ nghịch hiền tổ, đây tuyệt đối không có kết cục tốt.
Hồng Thiên Trụ cũng biến sắc, hắn âm thầm nhìn qua Lý Thất Dạ, ý bảo tình huống của hắn không ổn.
– Đại nghịch bất đạo, trước tiên bắt Hồng Thiên Trụ lại.
Bốn hiền tổ nhìn cũng không nhìn Hồng Thiên Trụ, bọn họ có quyền lực tuyệt đối, nắm giữ quyền uy sinh tử của đệ tử Động Đình hồ.
Bốn hiền tổ mệnh lệnh vừa ra, không cần trưởng lão hộ pháp động thủ, lập tức có lão tổ đứng ra, ra tay bắt Hồng Thiên Trụ.
Lúc này Hồng Thiên Trụ chỉ lạnh lùng đứng ở đó, hắn cho dù muốn phản khángcũng chỉ phí công, dưới tình huống như vậy, hắn càng không có lực phản kháng.
– Nghịch đồ, thúc thủ chịu trói đi.
Lão tổ này đi tới, nhìn Hồng Thiên Trụ quát lên.
Vô ý thức Hồng Thiên Trụ lui về phía sau vài bước, hét lớn:
– Lý công tử, đi nhanh đi!
Thời điểm bốn hiền tổ xuất hiện, hắn đã sinh ra tuyệt vọng, tình hình đã khác, không có khả năng phản kích.
– Lăn xuống đi!
Sắc mặt Lý Thất Dạ âm trầm, miệng phun chân ngôn, âm thanh nhiếp bát phương.
“Phanh” một tiếng, lão tổ đang định bắt Hồng Thiên Trụ thân bất do kỷ, bị chân ngôn của Lý Thất Dạ đánh trúng, thân thể của hắn lui ra phía sau vài bước.
Lý Thất Dạ mở miệng là chân ngôn, lập tức làm cho bốn hiền tổ ánh mắt mãnh liệt, lập tức bốn tên hiền tổ đứng lên, ánh mắt mở ra hoàn toàn, thời điểm mở ra hào quang rất lợi hại, làm da đầu của người ta run lên.
– Tiểu bối, ngươi thật đủ cường đại.
Lúc này bốn hiền tổ có một hiền tổ lạnh lùng nói:
– Nhưng mà, ngươi tới sai địa phương, Động Đình hồ nguyện ý nghị hòa với người khác, cũng không có nghĩa Động Đình hồ nhỏ yếu!
– Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Các ngươi chỉ muốn mượn Ly quốc bợ đỡ Hải Loa Hào chó xù mà thôi, từ trong tay Hải Loa Hào đổi đan dược kéo dài tuổi thọ, các ngươi cam tâm tình nguyện đi làm tay sai cho người khác, mất hết mặt mũi tổ tiên của các ngươi, cũng làm con cháu các ngươi phỉ nhổ.
– Tiểu súc sanh, ngươi cứ tiếp tục sính miệng lưỡi đi.
Một hiền tổ khác cười lạnh, lạnh lùng nói:
– Hôm nay chúng ta sẽ chặt đứt tay chân của ngươi, rút gân cốt của ngươi xong, sau đó giao cho Thượng Quan cô nương.
Nói xong bốn người nhìn nhau, bọn họ đồng thời lấy ra một kiện binh khí, tất cả cầm binh khí chém xuống..
Tuy bốn kiện binh khí này thập phần cũ kỹ, nhưng mà khi bốn kiện binh khí xuất hiện, lập tức chiến ý dâng cao. Giống như đang thổi kèn lệnh, giống như là ngàn vạn vô địch thiết kỵ đang chờ xuất phát.
Trong khoảng thời gian ngắn, chiến ý hung mãnh bao phủ đại điện, chiến ý đáng sợ giống như chân long ra biển, huyết hổ xuống núi, sói đói ra săn, sát phạt hung mãnh bao phủ các nơi, giống như không có gì có thể ngăn cản bước chân của chúng. Chúng sẽ phá tan tất cả chướng ngại.
– Chiến binh tổ tiên!
Nhìn thấy bốn kiện binh khí cổ xưa này, các trưởng lão hộ pháp ở đây hoảng sợ, cũng nhao nhao lui ra phía sau, ánh mắt kính sợ nhìn qua bốn kiện binh khí này.
– Tiểu bối, thúc thủ chịu trói đi.
Bốn tên hiền tổ cười lạnh, bọn họ đồng thời quát một tiếng, tế chiến binh bản thân ra, trấn áp Lý Thất Dạ, bốn kiện chiến binh ra tạo thành tuyệt thế đại trận.
Bốn tên hiền tổ này vô cùng có lòng tin, chỉ cần bốn kiện chiến binh hình thành tuyệt thế chiến trận, cho dù là Thần Hoàng bọn họ cũng có thể ngăn cản..
“Ông” một tiếng. Nhưng mà bốn kiện chiến binh không có trấn áp Lý Thất Dạ, hai mắt Lý Thất Dạ mở ra, hắn vỗ lên mặt ghế, một đạo xá lệnh bay ra, chiến kỳ trên tường sáng lên, con hồ ly kia như sống lại.
Sau đó “Ông” một tiếng, bốn kiện chiến binh đột nhiên dừng lại, sau đó bay qua phía Lý Thất Dạ, lúc này đây không công kích. Mà là giống như gặp được thân nhân.
Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra, bốn kiện chiến binh xoay quanh đỉnh đầu Lý Thất Dạ, giống như rất vui sướng vì được gặp người thân.
Đột nhiên biến dị, bốn chiến binh vốn nằm trong tay bốn tên hiền tổ, đặc biệt sau khi bọn họ vứt bỏ thiết luật năm đó, bọn họ vẫn khống chế bốn kiện chiến binh này, hôm nay bốn kiện binh khí lại không bị khống chế.
– Trở về!
Bốn hiền tổ đồng loạt triệu hoán bốn kiện chiến binh, nhưng mà chiến binh không có phản ứng gì, chỉ vờn quanh Lý Thất Dạ.
– Khởi!
Bốn tên hiền tổ không cam lòng, không tiếc tế thọ huyết bản thân, nhưng mà bốn kiện chiến binh vẫn không bị triệu hoán, vẫn xoay quanh Lý Thất Dạ, giống đang rất vui vẻ.
– Không có khả năng!
Nhìn thấy cảnh này, không chỉ các trưởng lão hộ pháp há hốc mồn, tất cả lão tổ đề ngạc nhiên khi thấy ngoại nhân khống chế bốn kiện tổ binh của Động Đình hồ, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi.
– Bốn kiện chiến binh của Thiết Huyết Hồ Doanh là thuộc về Thiết Huyết Hồ Doanh, không thuộc về tài sản riêng của bốn tên ngu xuẩn các ngươi.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua bọn họ, lạnh lùng nói:
– Bốn tên ngu xuẩn các ngươi làm bẩn thanh danh anh hùng của tổ tiên, làm bẩn vinh quang của tổ tiên các ngươi, hôm nay, ta đại biểu tổ tiên của các ngươi, phán các ngươi tử hình, lập tức chấp hành!
Vừa nói xong, “Oanh” một tiếng vang lên, bốn chiến binh trên đầu Lý Thất Dạ bay thẳng về phía bốn tên hiền tổ, bốn hiền tổ kinh hãi, “Oanh” một tiếng, tế ra binh khí cường đại nhất bản thân, muốn ngăn cản bốn kiện chiến binh.
“Phanh” một tiếng vang thật lớn, bốn kiện chiến binh đánh tới làm bốn tên hiền tổ lui ra sau vài bước, bọn họ cũng đủ cường đại, vậy mà có thể ngăn cản một kích của bốn chiến binh.
Chương 1922: Anh linh tổ tiên (2)
– Thiết Huyết Hồ Doanh tứ tướng ở đâu!
Lý Thất Dạ lạnh lùng quát lên, vào thời điểm này con quạ đen trên ghế dựa mở mắt ra, hai cánh giương ra che lấy Lý Thất Dạ, nó lơ lửng trên đùa Lý Thất Dạ.
Con quạ đen này vốn dùng tượng gỗ khắc thành, giờ này khắc này dĩ nhiên là sống lại, pháp tác dài hẹp rủ xuống, mỗi một đầu pháp tắc là thần thánh tôn nghiêm, không thể xâm phạm.
Tiếng nổ vang vọng, thời điểm này Động Đình hồ đối diện đại điện xuất hiện bọt nước, bốn thân ảnh khôi ngô từ trong hồ đi ra.
Trong nháy mắt bốn người này từ trong hồ nước leo lên bờ, toàn thân bốn người do nước biến thành, óng ánh trong suốt, nhìn qua là người nước.
Nhìn thấy diện mạo bốn người này, rất nhiều người ở đây hoảng sợ, không biết ai nhìn qua bốn bức họa trên tường, hoảng sợ thét to:
– Tổ tiên!
Tuy các bức họa đã treo trên tường từ lâu, nhưng mà trong đó có bốn bức họa lớn hơn các bức khác, không hề nghi ngờ, bốn người này thân phận địa vị cao hơn những người khác.
Lúc này không ít trưởng lão hộ pháp xem xét, phát hiện bốn người nước xuất hiện có dung mạo giống như đúc tổ tiên Trương, Hồng, Lâm, Hứa.
– Anh linh tổ tiên!
Vào lúc này Hồng Thiên Trụ nghĩ đến Lý Thất Dạ từng nói qua câu này, hoảng sợ quát to một tiếng.
– Anh linh tổ tiên!
Hồng Thiên Trụ phục hồi tinh thần lại, quỳ xuống bái té trên mặt đất.
Cảnh này làm rung động nhân tâm, đột nhiên có tổ tiên hiển linh, các lão tổ và hộ pháp bị dọa sợ rồi, bọn họ chưa từng thấy tổ tiên hiển linh bao giờ.
– Tổ tiên!
Nhìn thấy Hồng Thiên Trụ quỳ lạy trên mặt đất, các trường lão hộ pháp cũng quỳ xuống đất.
– Nghịch súc!
Lúc này bốn người nước quát lớn, rung chuyển núi sông, bọn họ đã từng quét ngang cửu thiên thập địa, một tiếng quát làm tất cả mọi người chấn động.
Bốn hiền tổ sắc mặt tái nhợt, không dám dừng lại, quay người bỏ chạy, bốn người bọn họ đã từng vứt bỏ truyền thừa thiết luật, đánh vỡ thiết minh, là vi phạm tổ huấn, trong lòng bọn họ có quỷ, hôm nay tổ tiên hiển linh, thoáng cái dọa bọn họ phá gan, nhanh chóng bỏ chạy.
Nhưng mà bốn người nước làm gì cho bọn họ bỏ chạy, vẫy tay một cái, chiến binh rơi vào trong tay, giống như bốn chiến tướng lâm thế, quét ngang cửu thiên thập địa, trấn áp chư thiên thần ma, “Oanh” một tiếng, bốn kiện chiến binh không lưu tình tỏa ra chiến uy ngập trời.
– Không!
Bốn tên hiển tổ không kịp phản kháng, quát to một tiếng, lập tức bị trấn áp dưới bốn kiện chiến binh.
Trong nháy mắt bốn người nước mang bốn tên hiền tổ bị trấn áp ném dưới chân Lý Thất Dạ.
– Hôm nay Động Đình hồ chính là Thiết Huyết Hồ Doanh hôm qua, thiết luật ở đâu?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn bốn hiền tổ dưới chân nói ra.
– Giết!
Bốn người nước lạnh lùng nói ra một câu, vào lúc này bức họa trên tường sáng lên, mỗi một bức họa tỏa ra chiến uy vô địch, mỗi một bức họa giống như một đầu thiết luật, thiết luật dài ra, thiết diện vô tư, giống như quân quy.
– Quỳ xuống!
Ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, quạ đen trên đầu tỏa ra hung uy khiếp người, giống như phục sinh từ tuyên cổ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người nơi đây, Lý Thất Dạ đại biểu cho ý chí vô thượng nơi này.
“Phanh” một tiếng, bốn người bước giẫm một bước, bắt buộc bốn tên hiền tổ quỳ xuống đất.
– Quỳ xuống.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ các thế gia, thời điểm này, tất cả trưởng lão hộ pháp đều quỳ trên mặt đất, đám lão tổ run rẩy.
– Vứt bỏ truyền thừa thiết luật, đánh vỡ thiết minh, vi phạm tổ huấn, phải bị tội gì.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.
Tiếng tiếng “Loong coong, loong coong, loong coong” của kim loại vang lên, vài bức họa thiết luật đan vào nhau tạo thành hổ phù, hổ phù này hiện ra chữ giết thật to.
Chữ to đầm đìa máu tươi, làm cho người ta nhìn qua sơn hết gai ốc.
– Giết!
Ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, lạnh lùng nhìn qua bốn tên hiền tổ, quát to vô tình.
Lúc này trong tay bốn người nước xuất hiện thủy kiếm, bọn họ cầm lấy thủy kiếm giơ lên cao, sau đó “Phốc” một tiếng, bốn thanh thủy kiếm chém xuống, đầu bốn tên hiền tổ rơi xuống đất, máu tươi phun ra rất cao.
Nhìn đầu lâu bốn hiền tổ rơi xuống đất, tất cả lão tổ ở đây run rẩy, khí diễm hung hăng càn quấy vừa rồi biến mất, bốn hiền tổ nói giết liền giết, thoáng cái bị chặt đầu, bọn họ nhân số nhiều hơn thì thế nào?
Lúc này Lý Thất Dạ lạnh lùng ngồi lên ghế, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua đám người ở đây, lão tổ cũng tốt, trưởng lão hộ pháp cũng được, cho dù là đám người Hồng Thiên Trụ đang quỳ lạy cũng cảm thấy nội tâm rét run.
– Trước mặt tổ tiên của các ngươi, phế bỏ truyền thừa thiết luật trước đó, các ngươi tự mình nhận tội hay là để anh linh tổ tiên của các ngươi động thủ đây?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ này.
Lúc này bốn người nước đi qua, bọn họ thiết huyết vô tình, lại là tổ tiên của đám người tại đây, bọn họ lạnh như băng, bốn người chiếm cứ một phương. Hai tay giơ thủy kiếm, quản chi thủy kiếm là nước biến thành, chúng đều lóe lên hào quang sắc bén và vô tình, giống như thủy kiếm có thể trảm thần..
Thời điểm anh linh tổ tiên trấn thủ bốn góc, đám lão tổ run rẩy, vào lúc này bọn họ ý thức được, nếu như bọn họ chạy trốn, bốn người nước không do dự chém giết bọn họ, quản chi đó là anh linh tổ tiên của bọn họ, bọn họ sẽ động thủ vô tình.
– Lão, lão hủ nguyện ý nhận tội.
Lúc này có một lão tổ Hồng thị thấy đại thế đã mất, lại giãy dụa chính là tự tìm đường chết, phủ phục trên mặt đất, nói ra:
– Lão hủ tự biết có tội, nguyện ý tiếp nhận thiết luật trừng phạt.
– Lão hủ, lão hủ cũng nguyện ý nhận tội.
Cuối các lão tổ khác cùng nhận tội, đều nhao nhao phục bái trên mặt đất, cũng không dám lại phản kháng. Ai đều quý trọng tánh mạng mình, đối với tại bọn họ mà nói, chết tử tế không bằng sống tàn.
– Tốt, tử tội có thể tha, mang vạ khó tha.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Dưới thiết luật, dùng tội to nhất xử trí, phạt đi sám hối, lưu thân thể hữu dụng của các ngươi, ngày khác hiệu lực vì Động Đình hồ.
“Keng, keng, keng” vang lên, bức họa tổ tiên có thiết luật như pháp tắc bay ra, âm thanh “Phốc, phốc, phốc” vang lên, pháp tắc dài hẹp đâm vào cơ thể đám lão tổ này, thiết luật giống như pháp tắc không cho bọn họ phản kháng.
Động Đình hồ truyền thừa thiết luật, đây chính là dùng tổ tiên và nhiệt huyết của tât cả huynh đệ Thiết Huyết Hồ Doanh lập lời thề, trong thiết luật không chỉ có nhiệt hiết, càng có ý chí sắt thép của Thiết Huyết Hồ Doanh, cực kỳ cường đại, một khi bắt đầu dùng truyền thừa thiết luật, không phải dễ dàng đối kháng như vậy, đây chính là tương đương đối kháng với cả Thiết Huyết Hồ Doanh.
Năm đó đám hiền tổ Động Đình hồ vứt bỏ truyền thừa luật thép, bọn họ không hề chấp hành thiết luật, đem cả quyền hành từ nghị sự đại đường chuyển dời lên quyết định của mình, xem như bọn họ đã vứt bỏ thiết luật, nhưng mà, cũng không có năng lực đi phá hủy thiết luật truyền thừa.
Nhìn qua các lão tổ bị truyền thừa thiết luật kéo đi, không cho phản kháng, các trưởng lão hộ pháp run lên, ngay cả Hồng Thiên Trụ cũng chấn động.
Chương 1923: Trấn áp
Tại thời điểm này Hồng Thiên Trụ cũng tốt, trưởng lão hộ pháp cũng được, bọn họ rốt cục hiểu vì cái gì đám hiền tổ vứt bỏ thiết luật, cầm quyền hành nghị sự đại điện vào trong tay, thì ra các hiền tổ kiêng kị truyền thừa thiết luật.
– Ta không quản dòng họ Hồng, Hứa, Lâm chiến cứ bao nhiêu tài nguyên, bao nhiêu ổ, từ hôm nay trở đi, bát đầu chấp hành truyền thừa thiết luật, trong quá trình chấp hành, cho các ngươi một năm giảm xóc, người vi phạm, tất cả dựa theo thiết luật xử trí.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua đám người ở đây nói ra.
– Ta nguyện ý tuân theo truyền thừa thiết luật.
Hồng Thiên Trụ phục bái dưới đất, hắn nguyện ý dùng thiết luật lần nữa.
– Chúng ta cũng nguyện ý.
Các trường lão hộ pháp đều nhao nhao đồng ý, vội vàng biểu đạt ý nguyện của mình, đối với tại bọn họ mà nói, ngay cả lão tổ cũng không có năng lực phản kháng thì nói gì tới mình.
– Rất tốt, hôm nay ta đến, chỉ biểu đạt tổ tiên các ngươi, vì Động Đình hồ thanh lý môn hộ, quyền hành Động Đình hồ vẫm giao trả cho Động Đình hồ, vận mệnh tương lai của Động Đình hồ vẫn do các ngươi nắm giữ trong tay.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Lúc này quạ đen trên đầu Lý Thất Dạ lại quay về ghế dựa, mà bức họa cũng ảm đạm, truyền thừa thiết luật lại ẩn vào trong bức tranh, bốn người nước quay về mặt hồ.
– Cung tiễn tổ tiên!
Nhìn qua bốn người nước có dung nhan giống tổ tiên như đúc, Hồng Thiên Trụ nội tâm rung động, nghĩ đến một truyền thuyết, tại giờ phút này hắn biết rõ anh linh tổ tiên là cái gì, hắn quỳ ở trên mặt đất, dập đầu nói.
– Cung tiễn tổ tiên!
Các trưởng lão hộ pháp cũng quỳ xuống, giờ phút này bọn họ cũng hiểu cái gì là anh linh tổ tiên, thì ra anh linh tổ tiên vẫn tồn tại trong Động Đình hồ.
– Báo!
Thời điểm bốn người nước trở về hồ nước, có một đệ tử vô cùng khẩn cấp xông vào, lúc này hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
– Chuyện gì, nói!
Lý Thất Dạ ngồi trên ghế nói ra.
Lý Thất Dạ là người xa lạ ngồi ghế đại đương gia trong nghị sự đại đường, vốn là chuyện rất đột ngột, nhưng mà hắn mới mở miệng, đệ tử này vẫn nói ra:
– Ly quốc, Huyết Sa trang khiêu chiến, hạn canh ba phải ra, nếu không sẽ cường công.
– Đồ không biết sống chết, cũng tốt, hôm nay nên để cho tất cả người trong Long Yêu Hải mở to mắt ra mà nhìn cái gì mới gọi là nội tình Động Đình hồ!
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng.
– Trừ trưởng lão hộ pháp thủ vững cương vị ra, những người khác theo ta đi ra ngoài, các ngươi nên kiến thức thần uy vô địch của tổ tiên, các ngươi cũng sẽ nhìn thấy tư thái tổ tiên các ngươi quét ngang cửu thiên thập vô địch, đây là vinh quang tổ tiên các ngươi, các ngươi phải nhớ kỹ.
Lý Thất Dạ nói xong, đứng lên, đi ra ngoài.
Trừ rưởng lão hộ pháp lưu thủ ra, những người khác đều đi theo Hồng Thiên Trụ theo sau Lý Thất Dạ ra ngoài.
Bên ngoài Động Đình hồ, Ly quốc, Huyết Sa trang mười vạn đại quân binh lâm thành bên ngoài, bọn họ đã làm tốt chuẩn bị đánh Động Đình hồ, Huyết Sa trang chủ, Ly quốc hoàng đế đang điểm binh, bọn họ đang chờ ra lệnh cường công Động Đình hồ.
Tất cả đệ tử canh giữ cứ điểm của Động Đình hồ khẩn trương lên, trong nội tâm hoảng loạn, bọn họ cũng không biết trong tai nạn này Động Đình hồ có thể thủ vững hay không.
– Canh ba đã tới, các lão tổ Động Đình hồ nếu không cho câu trả lời, chớ trách ta phát binh đánh Động Đình hồ.
Lúc này Thượng Quan Phi Yến đứng trên không trung, lạnh lùng nói.
– Ta hiện tại đang chờ các ngươi trả lời đấy.
Thượng Quan Phi Yến vừa dứt lời, giọng nói lạnh lẽo vang lên, một người đạp không đi ra, đứng trên không Động Đình hồ, theo sát phía sau là đám người Hồng Thiên Trụ.
– Lý Thất Dạ!
nhìn thấy người tới, Thượng Quan Phi Yến nghiến răng, cừu nhân tương kiến hết sức đỏ mắt.
– Lý Thất Dạ!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng đám người Hồng Thiên Trụ cùng đi một chỗ, rất nhiều người đứng ở xa xa giật mình.
– Họ Lý, ngươi còn dám ở đây sao?
Thượng Quan Phi Yến giận dữ, lạnh lùng nói.
Lý Thất Dạ cười lên, bình thản nhìn qua Thượng Quan Phi Yến, nói ra:
– Vì cái gì không dám ở tại chỗ này, bằng ngươi cũng có thể uy hiếp được ta sao? Bại tướng dưới tay mà thôi.
– Ngươi..
Thượng Quan Phi Yến bị lời này chặn họng. Một câu “Bại tướng dưới tay” đơn giản nhưng nó có quá nhiều ý nghĩa.
Rất nhiều người nghe câu này đưa mắt nhìn nhau, cho dù có người cho rằng Thượng Quan Phi Yến khinh thường mà thua trong tay Lý Thất Dạ, nàng vẫn là bại tướng dưới tay của Lý Thất Dạ, đây là sự thật không thể bác bỏ.
Thượng Quan Phi Yến hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
– Họ Lý, tự nhiên có người thu thập ngươi, ta hiện tại muốn tìm là Động Đình hồ.
Nói đến đây ánh mắt Thượng Quan Phi Yến nhìn qua Hồng Thiên Trụ, lạnh lùng nói:
– Hồng Thiên Trụ, lão tổ tông các ngươi đâu, lão tổ tông các ngươi đã đáp ứng ta giao Lý Thất Dạ ra đây, đây là điều kiện đầu hàng.
Thì ra Thượng Quan Phi Yến phát binh Động Đình hồ, lão tổ Động Đình hồ đã hiệp đàm với Thượng Quan Phi Yến qua, song phương đã đàm tốt điều kiện đầu hàng rồi.
Chương 1924: Huyết Sa Thần Tôn (1)
Hồng Thiên Trụ đứng sau lưng Lý Thất Dạ vô cùng trấn định, nhàn nhạt nói:
– Thượng Quan cô nương, hiện tại Lý công tử có thể đại diện toàn quyền cho Động Đình hồ của ta, nếu như Thượng Quan cô nương muốn bàn, cứ bàn với Lý công tử đi.
– Đại diện toàn quyền —
Lúc Hồng Thiên Trụ nói ra lời này, không chỉ rất nhiều tu sĩ đứng ngoài hải vực bị chấn động, cho dù là đệ tử đang thủ vững cương vực của Động Đình Hồ cũng trợn mắt há hốc mồm.
Động Đình hồ truyền thừa lớn như vậy, vậy mà trong một đêm để cho ngoại nhân làm đại diện toàn quyền, hơn nữa hết lần này tới lần khác là vào lúc binh lâm thành hạ, chuyện này làm cho người ta phải ngạc nhiên.
Đối với đệ tử Động Đình hồ mà nói, bọn họ thậm chí còn không biết Lý Thất Dạ là ai, chớ nói chi là hiểu.
Hồng Thiên Trụ nói như vậy, Thượng Quan Phi Yến cũng phải biến sắc, nàng cũng thật không ngờ sẽ đảo ngược như vậy, nàng cũng không hiểu vì sao Động Đình hồ đột nhiên nguyện ý cho Lý Thất Dạ làm đại diện toàn quyền.
– Hồng Thiên Trụ, ngươi cần phải nghĩ lại, đây là chuyện quan hệ tới sinh tử của Động Đình Hò các ngươi đấy.
Thượng Quan Phi Yến lạnh lùng nói.
Hồng Thiên Trụ đứng sau lưng Lý Thất Dạ không nói lời nào, mà Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Nói nhảm những chuyện này làm cái gì, ngươi không phải cần sao? Rất tốt, ta là người rất rộng rãi, có thể nghe được ý kiến của người khác. Nếu ngươi cần, cứ nói đi.
Thấy Hồng Thiên Trụ và các trưởng lão nơi đây không nói lời nào, Thượng Quan Phi Yến cũng biết giờ phút này Động Đình hồ cho Lý Thất Dạ đứng ra.
Mặc dù là như thế, Thượng Quan Phi Yến nàng tự cho rằng mình có át chủ bài ương ngạnh, trong nội tâm nàng cũng thập phần tự tin, nàng lạnh lùng nói:
– Lý Thất Dạ, nếu như ngươi muốn cứu Động Đình hồ, cũng không khó, một, ngươi quỳ xuống nhận tội, do ta xử trí; hai, Động Đình hồ phải giao ra năm mươi nữ tử huyết thống ưu tú đưa cho Ly quốc, Huyết Sa trang làm lô đỉnh; ba, Huyết Sa trang, Ly quốc đem phái binh đóng ở Động Đình hồ. Chỉ cần đáp ứng ba điều kiện này, chúng ta sẽ lập tức rút binh.
– Nói bậy bạ!
Nghe được nói như vậy, có đệ tử Động Đình hồ không nhịn được mắng một câu! Chỉ cần người có một chút tâm huyết sẽ không bao giờ đáp ứng điều kiện như vậy.
Điều kiện như thế đối với Động Đình hồ bọn họ mà nói, đây quả thật là vô cùng nhục nhã, nếu như Động Đình hồ bọn họ ngay cả điều kiện này cũng đáp ứng, như vậy Động Đình hồ vĩnh viễn sẽ không cách nào ngẩng đầu lên, Động Đình hồ vĩnh viễn sẽ không bao giờ rửa sạch sỉ nhục này.
Mà rất nhiều tu sĩ trên hải vực nghe được điều kiện của Thượng Quan Phi Yến như vậy, điều kiện thật sự là quá mức, điều kiện như thế, chỉ sợ đổi lại bất cứ truyền thừa nào cũng sẽ không đáp ứng.
– Nếu như chúng ta không đáp ứng thò sao?
Nghe điều kiện như thế, Lý Thất Dạ cũng không có tức giận, chỉ ôn nhu cười cười nói ra.
Thượng Quan Phi Yến hai mắt đầy sát khí, lạnh lùng nói:
– Không đáp ứng, đến lúc đó vậy không phải do ngươi, đến lúc đó bắt sống ngươi, lột da rút gân của ngươi! Về phần Động Đình hồ nha, chúng ta chắc chắn san bằng Động Đình hồ, nam toàn bộ giết chết, nữ toàn bộ làm nô!
Thượng Quan Phi nói ra lời này làm toàn bộ đệ tử Động Đình hồ cuồng nộ, phần đông đệ tử nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, nói như vậy đối với Động Đình hồ mà nói, là một loại sỉ nhục!
– Chúng ta liều với bọn chúng —Nguồn truyện audio Podcast
Có đệ tử tức giận địa hét lớn.
– Đúng, liều mạng với bọn chúng!
Không ít đệ tử nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, phẫn nộ địa hét lớn.
Lý Thất Dạ cũng không tức giận, ôn nhu cười cười, nói ra:
– Ngươi muốn nghe ý kiến của ta một chút không? Ý kiến của ta rất đơn giản, một, ngươi quỳ xuống chặt đầu của mình ra nhận tội; hai, các đệ tử Ly quốc, Huyết Sa trang các ngươi đi ra quỳ hàng, mặc ta xử trí. Nếu như các ngươi làm được hai điểm này, ta chỉ trảm trưởng lão và chủ sự, tha thứ đệ tử khác…
– Nếu như các ngươi không đáp ứng, như vậy, ta trả lời càng đơn giản, huyết tẩy Ly quốc, Huyết Sa trang, san bằng tổ địa các ngươi, khiến các ngươi tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên trong Long Yêu Hải. Thời điểm mặt trời mọc ngày mai, thế gian không còn có Ly quốc, không còn Huyết Sa trang.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười to lên.
Lý Thất Dạ nói ra lời không hợp thói thường, không chỉ làm cho Động Đình hồ há hốc mồm, còn làm cho các tu sĩ ở xa xa há hốc mồm, có người nhịn không được nói ra:
– Cơn tức này cũng quá lớn rồi.
Lý Thất Dạ giết Công Tôn Mỹ Ngọc, mọi người đều biết hắn rất cường đại, nhưng mà nếu như nói ra tiêu diệt Ly quốc, Huyết Sa trang, khẩu khí cũng quá lớn a.
– Tiểu mão tỷ, ngươi hạ lệnh đi, để chúng ta tiến lên giết súc sinh này!
Đệ tử Ly quốc nghe xong cũng tức giận, cùng quát to lên.
Sắc mặt Thượng Quan Phi Yến lạnh như băng, lạnh giọng nói:
– Chỉ bằng lời lẽ khẩu xuất cuồng ngôn như ngươi sao?
– Có cái gì không dám?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phi Yến, hời hợt nói:
– Ngươi là bại tướng dưới tay, có tư cách gì bàn điều kiện với ta?
Lý Thất Dạ vừa nói ra câu này, sắc mặt Thượng Quan Phi Yến lập tức đỏ lên, thật lâu nói không ra lời, câu này với nàng mà nói là đả kích quá lớn, nếu như không giết chết Lý Thất Dạ, nàng vĩnh viễn sẽ không thể rửa được sỉ nhục thua trong tay Lý Thất Dạ.
– Hắc, hắc, khẩu khí thật là lớn, lão phu tung hoành tứ hải, còn chuaw từng nghe qua người nói dám nói huyết tẩy Huyết Sa trang.
Vào thời điểm Thượng Quan Phi Yến không thể tìm ra lời phản kích Lý Thất Dạ, một tiếng nói u ám vang lên.
Lúc này trong mười vạn đại quân Huyết Sa trang có một lão giả đi ra, lão giả này ngồi ở trên thần tọa, cao cao tại thượng, bễ nghễ bát phương.
Lão giả này sau khi đi ra ngoài, hắn chậm rãi đứng lên, hắn vừa đứng lên mọi người phát hiện ra thân hình của hắn cao lớn, hắn đứng đứng thẳng như vậy, rất nhiều người ở trước mặt hắn có cảm giác mình thấp bé đi rất nhiều.
Càng làm cho bọn họ thấp bé không phải do lão giả này cao, mà là khí tức trên người hắn tỏa ra giống như khí tức của thần linh, hắn cao cao tại thượng, hắn chính là thần linh không thể mạo phạm, hắn như thần linh ngồi trên bầu trời, bao quát tất cả sinh linh.
– Huyết Sa Thần Tôn —
Nhìn thấy lão giả này, có Đại Hiền thế hệ trước nhận ra hắn là ai, sau đó hét to một tiếng.
– Huyết Sa Thần Tôn!
Cho dù người trẻ tuổi không có nhận ra lão giả này, vừa nghe uy danh của hắn thì lập tức sinh ra sợ hãi, Huyết Sa Thần Tôn, cái tên này quá vang dội.
Cho dù là đám người Hồng Thiên Trụ nhìn thấy lão giả này, vừa nghe tên của hắn cũng phải biến sắc, cũng lui ra phía sau vài bước.
– Năm đó hắn từng có cơ hội trở thành hải thần nghịch thiên.
Cho dù là Đại Hiền thế hệ trước cũng phải kính sợ nhìn qua lão giả này
Chương 1925: Huyết Sa Thần Tôn (2)
Huyết Sa Thần Tôn, hắn ở thời đại trước có uy danh hiển hách, truyền thuyết, thời điểm năm hắn còn nhỏ đã được Tam Xoa Kích thừa nhận, khi đó có thể nói uy danh Huyết Sa trang uy h tăng vọt tới cực điểm, khi đó tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới đều cho rằng Huyết Sa Thần Tôn sẽ trở thành hải thần.
Nhưng mà không biết vì cái gì, càng về sau Tam Xoa Kích đột nhiên vứt bỏ Huyết Sa Thần Tôn mà đi, nhận thức một Hải Yêu làm chủ, mà Hải Yêu này về sau chính là Đế Giải Hải Thần.
Cho dù Huyết Sa Thần Tôn cuối cùng bị Tam Xoa Kích vứt bỏ, nhưng mà cuối cùng nhất Huyết Sa Thần Tôn vẫn du ngoan đỉnh phong, trở thành một trong những Hải Yêu cường đại nhất.
Hôm nay, Huyết Sa Thần Tôn đích thân tới, chuyện này làm cho tất cả mọi người hít khí lạnh, rất nhiều người vào giờ phút này ý thức được hoặc là Ly quốc bọn họ căn bản không có ý định đàm phán với Động Đình hồ, chỉ sợ ngay từ đầu đã ôm tâm tư tiêu diệt Động Đình hồ.
– Huyết Sa Thần Tôn, hắn vừa ra tay, chỉ sợ Động Đình hồ tan thành mây khói.
Có không ít Hải Yêu nhìn thấy Huyết Sa Thần Tôn xuất hiện, hưng phấn thì thào.
– Thượng Quan Phi Yến đúng là mặt mũi lớn, thậm chí ngay cả Huyết Sa Thần Tôn cũng có thể nói động.
Nhìn thấy Huyết Sa Thần Tôn đích thân tới, không ít người cũng hiểu vì cái gì Thượng Quan Phi Yến có lực lượng như vậy, có Huyết Sa Thần Tôn làm lá bài tẩy, nàng đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi.
Trong thời gian ngắn, hào khí trên chiến trường áp lực tới cực điểm, sắc mặt các đệ tử Động Đình trắng bệch, cho dù bọn họ chưa thấy qua Huyết Sa Thần Tôn, nhưng cũng nghe qua uy danh của Huyết Sa Thần Tôn.
Lúc này không ít đệ tử Động Đình hồ trong lòng sinh ra tuyệt vọng, gặp được cường địch đáng sợ như thế, chỉ sợ Động Đình hồ lần này khó mà thoát khỏi kiếp số.
Ở bên ngoài chiến trường, trên bầu trời ở vùng biển xa xôi, có Mị Linh cường đại quan sát, tại Long Yêu Hải, rất nhiều Mị Linh không muốn đứng cùng chỗ với Hải Yêu, đặc biệt là nhân vật cấp lão tổ.
– Huyết Sa lão quỷ muốn ra tay, cũng không biết nội tình của Động Đình hồ có còn tác dụng hay không?
Lão tổ Mị Linh xuất thân truyền thừa cổ xưa, ánh mắt sáng ngời.
– Động Đình hồ có nội tình gì?
Có đệ tử đi theo bên cạnh lão tổ của mình hỏi một câu.
Trong đệ tử hiện tại và cường giả thế hệ trước ở đây, tuy Động Đình hồ được xưng tụng là đại môn phái, nhưng mà không cách nào so sánh với môn phái của bọn họ.
– Đây là một truyền thuyết cổ xưa, lão phu chỉ nghe qua mà thôi, cho tới bây giờ chưa thấy qua.
Vị lão tổ xuất thân truyền thừa cổ xưa này nói ra:
– Truyền thuyết Động Đình hồ có lai lịch kinh thiên, đã từng thuần phục một quân đoàn vô địch. Trong điển tịch tông môn chúng ta, Động Đình hồ còn lưu lại nội tình cực kỳ đáng sợ, có thể che chở Động Đình hồ.
– Thiệt giả?
Với tư cách vãn bối lần đầu tiên nghe được truyền thuyết này, tất cả bán tín bán nghi nói.
– Chỉ sợ là thực.
Lão tổ này nói:
-Động Đình hồ là khối bảo địa khiến người ta thèm chảy nước miếng, nếu như bọn họ cũng không đủ nội tình cường đại, chỉ sợ sớm đã bị người ta diệt, còn chờ cho tới hôm nay sao?
Trên chiến trường, hào khí ngưng trọng, rất nhiều đệ tử Động Đình hồ trong nội tâm phát lạnh, bọn họ đều cảm thấy khó với tránh được kiếp nạn này.
– Hắc, lão phu nhất thời không xuất thế, đám trẻ tuổi cũng hung hăng càn quấy rồi.
Huyết Sa Thần Tôn đứng lên, lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Có Huyết Sa Thần Tôn ta trên đời, thậm chí có người dám khẩu xuất cuồng ngôn diệt Huyết Sa trang ta, điều này đúng là chán sống rồi mà.
Huyết Sa Thần Tôn nói nói như vậy, không có người nào cho rằng hắn khẩu xuất cuồng ngôn, tất cả mọi người cho rằng hắn có tư cách nói như vậy.
Nhìn qua Huyết Sa Thần Tôn khôi ngô, rất nhiều người cũng phải sinh ra kính sợ, rất nhiều người cũng không dám chống lại, một người đã từng có cơ hội trở thành hải thần, cho dù cuối cùng không thể trở thành hải thần thì cũng là tồn tại đáng sợ.
– Một bán thần mà thôi, vậy mà cũng dám ở chỗ này đắc chí.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nhìn qua Huyết Sa Thần Tôn, nói ra:
– Không chỉ nói ngươi là bán thần, cho dù là Chân Thần tới đây, ta cũng sẽ đinh giết hắn tại chỗ.
Lý Thất Dạ nói một câu như vậy, lập tức tất cả mọi người há hốc mồm, mở miệng là thí thần, chỉ sợ phóng nhãn thiên hạ, đừng nói là trẻ tuổi, đại nhân vật thế hệ trước cũng không có bao nhiêu người dám nói ra như vậy.
Sắc mặt Huyết Sa Thần Tôn thoáng cái khó coi tới cực điểm, hắn chính là Hải Yêu cường đại, hắn không xuất thế thì thế nhân vô cùng cung kính với hắn, đừng nói là chân thân của hắn xuất thế, hôm nay trước mặt người trong thiên hạ bị một tiểu bối coi rẻ như vậy, không giết Lý Thất Dạ, tôn nghiêm của hắn còn đâu.
– Đồ không biết sống chết.
Huyết Sa Thần Tôn sắc mặt lành lạnh, hai mắt lập tức bắn ra sát cơ đáng sợ, thời điểm sát cơ bắn ra ngoài, giống như hai cột ngân hà lóe sáng, trùng kích thiên địa.
Thần thái của Huyết Sa Thần Tôn lành lạnh, sát cơ làm vô số sinh linh lạnh lõe, tiếng nói băng hàn của hắn bao phủ thiên địa, nói ra:
– Hôm nay bổn tọa trảm ngươi, lại đạp diệt Động Đình hồ, từ đó về sau, thế gian không còn Động Đình hồ.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, Huyết Sa Thần Tôn lập tức tỏa ra khí huyết vô cùng vô tận,khí huyết của hắn như che đậy cả Long Yêu Hải, càng làm cho người ta run rẩy, huyết khí trên người của hắn phóng lên trời, phía sau hắn là biển máu vô tận, giống như cự sa đang ngửi thấy mùi màu mà bơi tới, đầu cự sa này gây sóng gió ngập trời, thân dài vạn dặm, hoành hành thiên địa, dường như nó há miệng là có thể nuốt Động Đình Hồ vào bụng.
– Quá cường đại, đó là đồ đằng Huyết Sa trang!
Nhìn thấy Huyết Sa Thần Tôn bộc phát huyết khí vô tân, hiển hiện huyết sa to lớn, không biết bao nhiêu người rung rẩy lạnh lẽo, dưới cự sát này, chỉ sợ môn phái truyền thừa cường đại sẽ bị nó nuốt vào bụng dễ dàng.
Nhìn thấy Huyết Sa Thần Tôn bộc phát thần uy của hắn, Thượng Quan Phi Yến cũng cười rộ lên, nàng lạnh lùng cười cười nói:
– Lý Thất Dạ, tận thế của ngươi tới rồi, cho dù ngươi là Chân Thần Vương, cho dù ngươi là Đế Phong Thần Vương, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
– Tiểu nhi vô tri, ngươi quỳ xuống nhận lấy cái chết, hãy để cho bổn tọa tự tay luyện hóa ngươi!
Lúc này Huyết Sa Thần Tôn bế nghễ thiên hạ, khinh thường quần hùng, cử chỉ này giống như cửu thiên thập địa đang nằm trong tay của hắn.
– Chỉ sợ Thần Hoàng đích thân tới mới được.audio coi am
Nhìn thấy Huyết Sa Thần Tôn cường đại, có Đại Hiền thế hệ trước hoảng sợ, nói ra:
– Đối mặt Huyết Sa Thần Tôn, cho dù Lý Thất Dạ là một Đế Phong Thần Vương cũng không được.
– Chỉ là một bán thần, cũng dám sủa trước mặt của ta?