1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 365 [Chương 1821 đến Chương 1825]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 365 [Chương 1821 đến Chương 1825]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1821: Tiện tay giết địch (1)

Lúc này Viêm Dương Long vô kế khả thi, chỉ có thể chụp mũ Lý Thất Dạ, kéo chuyện này to lớn lên, chuyển tông môn bản thân ra, chuyển sư phụ của hắn ra.

– Nếu như Thái Dương Tông các ngươi là mặt hàng nói không làm như thế, vậy chỉ có thể nói các ngươi là đồ nhu nhược, ta nhục nhã Thái Dương Tông các ngươi thì thế nào?

Lý Thất Dạ ước gì chuyện này náo lớn, hắn nói:

– Sư phụ Thái Dương Vương của ngươi có thể dạy ra kẻ nhu nhược như ngươi, ta xem ra sư phụ của ngươi cũng là kẻ chẳng ra gì.

Lý Thất Dạ nói ra lời này làm tất cả mọi người hít khí lạnh, cũng dám trước mặt nhiều người như thế mắng chửi Thái Dương Vương, điều này thật sự là quá bá đạo, thậm chí có thể nói đây là tự tìm đường chết.

Lần này làm cho Viêm Dương Long khó giải thoát, vào thời khắc này, chuyện gì đã không trọng yếu, Lý Thất Dạ nhục nhã Thái Dương Tông, nhục nhã sư phụ Thái Dương Vương của hắn, đúng là đáng chết.

– Tiểu súc sanh, dám nhục sư phụ ta, tội đáng chết vạn lần!

Viêm Dương Long quát một tiếng, tức giận kêu lên, nghiêm nghị nói ra:

– Nhục ma sư phụ Thái Dương Vương của ta, giết không tha.

– Dương Long huynh, loại tiểu súc sinh này dám nhục mạ Thái Dương Vương, chính là địch với cả Thái Dương Tông, là địch với cả Mị Linh, loại tiểu súc sanh này nên bầm thây vạn đoạn.

Lâm đ*o Đồng còn ước gì kéo thêm địch nhân cho Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ vốn muốn chuyện này náo lớn, mà Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long thi triển thủ đoạn như vậy hắn càng tình nguyện thấy, hắn tươi cười, chỉ vào Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long, vừa cười vừa nói:

– Đây chính là nhân vật kiệt xuất của Mị Linh sao? Trình độ như vậy có thể xưng là nhân vật kiệt xuất, như vậy Mị Linh còn không biết xấu hổ xưng là con cưng của trời sao? Loại rác rưởi này trong mắt ta còn không bằng con sâu cái kiến. Về phần cái gì Thái Dương Vương, cái gì Tị Trần Dương, trong mắt của ta còn không bằng chó má.

Lý Thất Dạ nói ra lời này lập tức làm Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long đỏ mặt, khó coi tới cực điểm, bọn họ bởi vì ân oán mà kéo môn phái ra, nhưng mà Lý Thất Dạ càng ở trước mặt nhiều người mắng tông môn của bọn họ, như vậy làm sao bọn họ có thể xuống thang được.

– Khẩu khí thật là lớn, không biết sống chết —

Lúc này một tiếng quát lạnh vang lên.

Lúc này một thanh niên đạp không đi tới, thanh niên này toàn thân huyết khí phún dũng, hào quang trùng thiên, uy vũ bức người, nhìn qua có tư thái long hổ, đôi mắt hàn quang bắn ra bốn phía, cử chỉ vênh váo tự đắc, hung mãnh mà cao ngạo.

Sau lưng thanh niên này có không ít lão giả, những lão giả này khí huyết bức người, không có ai là người yếu.

– Nghiễm Hải thái tử đến.

Nhìn thấy thanh niên này, không ít người nhanh chóng nhường đường, trong nội tâm sợ hãi, có người kinh hô một tiếng.

Nghiễm Hải thái tử, trưởng tử tộc trưởng Nghiễm hải tộc, người cầm lái Nghiễm hải tộc tương lai, hắn có được uy danh lan xa ngũ hồ tứ hải.

Nhìn thấy Nghiễm Hải thái tử đã đến, Lâm đ*o Đồng cùng Viêm Dương Long cảm thấy vui vẻ, với bọn họ mà nói, đây thật sự là cơ hội ngàn năm có một, có Nghiễm Hải thái tử, Lý Thất Dạ tiểu tử Nhân tộc này không chết cũng khó.

Nghiễm Hải thái tử đáp xuống bên cạnh giếng thần, khí thế của hắn cao ngạo, bao quát nhìn qua Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

– Ngươi chính là Lý Thất Dạ đúng không, ngươi muốn chết thế nào?

Lý Thất Dạ cười lên, nhàn nhã nói:

– Ta muốn chết như thế nào? Ta còn chưa có nghĩ ra, nhưng mà ngươi chết thế nào thì ta nghĩ kỹ rồi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải thái tử, cười rộ lên, nói ra:

– Đổi lại là ngày bình thường, ta sẽ xé xác ngươi ra, ăn long cân. Nhưng mà hôm nay ta không có hứng thú. Hôm nay ta sẽ tháo đầu của ngươi xuống, cho thủ hạ của ngươi mang trở về, trở về nói với Nghiễm hải tộc của các ngươi biết, nói cho phụ thân của ngươi biết. Nói có ta xuất hiện, thế giới có bao xa, Nghiễm hải tộc tựu các ngươi cút đi thật xa, nếu không, ta gặp một sẽ giết một, gặp hai giết một đôi!

Lý Thất Dạ nói ra câu này, chuyện này làm rất nhiều người chung quanh hít khí lạnh, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, lời này hung hăng càn quấy tới mức rối tinh rối mù, đây không chỉ là địch với Nghiễm hải tộc, đây là tuyên chiến với cả Nghiễm hải tộc.

– Ha ha ha ha, ha. Gặp một giết một, đến hai giết một đôi!

Nghe được câu này, Nghiễm Hải thái tử cười như điên, nói ra:

– Chỉ bằng một mình ngươi sao? Ha ha ha, cho dù là toàn bộ Nhân tộc ở Thiên Linh Giới cũng không có tưu cách là địch với Nghiễm hải tộc, Nghiễm hải tộc chúng ta muốn tiêu diệt Nhân tộc cũng không phải chuyện khó khăn gì! Một ngày nào đó, Nghiễm hải tộc chúng ta sẽ xem Nhân tộc các ngươi là đồ ăn.

– Vậy sao —

Lý Thất Dạ cười lên, hắn nói xông bước lên một bước tới chỗ Nghiễm Hải thái tử, mà người bên cạnh Nghiễm Hải thái tử hét lớn một tiếng, có lão giả quát:

– Tiểu bối ngông cuồng, tiến lên nhận lấy cái chết!

Hét lớn một tiếng, đám lão giả bên người Nghiễm Hải thái tử tiến lên công kích Lý Thất Dạ, bọn chúng ra tay không lưu tình, vừa ra tay chính là từng đạo tia chớp trùng kích vào Lý Thất Dạ. Bọn họ đều là cường giả, tia chớp này mạnh hơn Nghiễm Hải Ngư khác không biết bao nhiêu lần, dòng điện giống như sóng to gió lớn bao phủ Lý Thất Dạ, muốn đánh Lý Thất Dạ thành than cốc.

– Chư lão, chúng ta giúp ngươi giúp một tay, giúp Nghiễm hải tộc trừ hắn!

Trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi này, Viêm Dương Long cùng Lâm đ*o Đồng nhìn nhau, bọn họ lập tức ra tay, nhưng mà bọn họ đánh giết không phải là Lý Thất Dạ, mà là đánh về phía Đằng Tề Văn cùng Diệp Đồ.

Lâm đ*o Đồng công kích Diệp Đồ, mà Viêm Dương Long thì trực tiếp ra tay với Đằng Tề Văn, bọn chúng làm như vậy nói là hiệp trợ Nghiễm hải tộc một tay, trên thực tế đều có tâm tư của mình, đặc biệt là Lâm đ*o Đồng, hắn muốn đạt được Vô Cấu Thủy trong tay Diệp Đồ.

Thấy Lâm đ*o Đồng đánh giết tới, sắc mặt Diệp Đồ đại biến, tuy hắn là đường chủ Vô Cấu Tông nhưng mà so sánh với Lâm đ*o Đồng thì hắn không chiếm ưu thế, càng huống chi Lâm đ*o Đồng tu luyện Vô Cấu Thể.

Thấy Lâm đ*o Đồng đánh giết tới, Diệp Đồ biến sắc, hắn sử dụng bảo vật của mình, thi diễn công hóa, vòng tay xoay quanh liên tục đồ đằng hiện ra, nó giống như mai rùa Huyền Vũ cực lớn, muốn ngăn cản Lâm đ*o Đồng.

Nhưng mà chỉ nghe “Ông” một tiếng, thân thể Lâm đ*o Đồng sinh ra hào quang mạnh mẽ, thánh khiết cao quý, đây là Vô Cấu Thể của hắn, vạn pháp không dính, hắn lập tức vượt qua bảo vật của Diệp Đồ, xuyên thấu qua phòng ngự của Diệp Đồ, một tay bắt lấy Diệp Đồ, hắn muốn bắt sống Diệp Đồ.

Mà cùng lúc đó Viêm Dương Long thi triển hỏa diễm mạnh mẽ, hắn tu luyện Thái Dương Thể, một bước tiến thẳng về phía Đằng Tề Văn, đây là xu hướng liệt hỏa đốt trời, muốn đốt chết Đằng Tề Văn.

Chương 1822: Tiện tay giết địch (2)

Nhưng mà Đằng Tề Văn mạnh hơn Viêm Dương Long rất nhiều, hắn hừ lạnh một tiếng, một bước tránh lui ngàn dặm, rời xa xích viêm, đối với hắn mà nói, chém giết Viêm Dương Long cũng không phải việc khó, nhưng mà hắn đang suy nghĩ có nên là địch với Thái Dương Tông hay không!

Nhưng mà Viêm Dương Long không có chừng mực, thét dài một tiếng, hỏa diễm giống như cự long lao tới cắn giết Đằng Tề Văn.

– Đồ không biết sống chết!

Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, hắn cũng không nhìn mười tên lão giả của Nghiễm hải tộc, “Oanh” một tiếng, cổ hư chân văn hiển hiện, mặc kệ đám lão giả Nghiễm hải tộcmạnh cỡ bao nhiêu, dòng điện như sóng to gió lớn của bọn chúng bị cổ hư chân văn thôn phệ sạch sẽ, còn chưa đủ nhét kẽ răng của cổ hư chân văn.

Cùng lúc đó Lý Thất Dạ cũng không có đuổi giết Nghiễm Hải thái tử, mà là tiện tay vẽ một cái, một cái thần ấn xuất hiện, oanh một tiếng, thần ấn trấn áp thẳng vào Lâm đ*o Đồng.

Lâm đ*o Đồng biến sắc, lập tức vận dụng Vô Cấu Thể tới cực hạn, giống như một đóa hoa sen nở rộ, hắn muốn nương tựa vào Vô Cấu Thể của mình ngăn cản thần ấn.

“Phanh” một tiếng, nhưng mà mặc kệ Vô Cấu Thể của Lâm đ*o Đồng phát huy tới trình độ nào, đều không thể tránh được thần ấn, tiếng nổ lớn vang lên, thân tể Lâm đ*o Đồng bị trấn áp dưới thần ấn, máu tươi tung tóe.

Trong thời gian này, Lý Thất Dạ lại tiện tay bắn ra, một đạo pháp tắc kêu “Keng” một tiếng, pháp tắc như mũi tên nhọn bắn thẳng vào Viêm Dương Long đang tấn công Đằng Tề Văn.

– Ah —

Tiếng hét thảm thiết vang lên, Viêm Dương Long căn bản không có khả năng né tránh pháp tắc này, thân thể của hắn bị pháp tắc đóng đinh trên mặt đất.

Đùng —

Cũng trong thời gian cực ngắn đó, cổ hư chân văn thôn phệ tất cả dòng điện, một dòng điện mạnh hơn bắn ra, nghe được “Ba” một tiếng, hơn mười lão giả Nghiễm hải tộc bị dòng điện trùng kích bay ra ngoài, thời điểm ngã xuống đất thì khói xanh lượn lờ trên thân thể bọn họ, người ta ngửi được mùi khét, hơn mười lão giả nằm trên mặt đất không thể động đậy, cũng không biết sống hay chết.

Tất cả chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn, hơn nữa thời gian xảy ra quá nhanh, thậm chí có người trong khoảng thời gian ngắn còn không hiểu được xảy ra chuyện gì.

Tất cả xảy ra quá đột ngột, thậm chí có người vẫn không rõ dã xảy ra chuyện gì.

Sắc mặt Nghiễm Hải thái tử đại biến, hắn quát một tiếng, thét dài nói:

– Tiểu súc sanh, nhận lấy cái chết!

Dòng điện của hắn hóa thành trường đao, trường đao quét qua hóa thành dòng xoáy lôi điện to lớn, cuoosnt hân thể Lý Thất Dạ vào trong đó.

Trong dòng xoáy lôi điện to lớn này có tiếng nổ vang không ngớt, mặt đất lay động. Uy lực như thế làm cho người ta biến sắc, Nghiễm Hải thái tử đã hóa lôi điện của mình thành thực chất, khó trách đã sớm có đồn đãi Nghiễm Hải thái tử đã một cước bước vào Đại Hiền, xem ra thật sự không giả.

Từ khi Nghiễm Hải thái tử vừa ra tay, mọi người đều biết cho dù Nghiễm Hải thái tử không phải Đại Hiền, cũng không kém bao nhiêu.

Nhìn thấy vòng xoáy lôi điện, Lý Thất Dạ không thèm nhìn nhiều, tiện tay vung một chưởng, “Phanh” một tiếng nổ vang, vòng xoáy lôi điện vỡ tan, nhưng mà dư ba của cái vung tay này chưa chấm dứt, lập tức quất vào người của Nghiễm Hải thái tử, một chưởng này có tốc độ quá nhanh, nhanh tới mức làm người ta không rõ, Nghiễm Hải thái tử không có cơ hội tránh né.

Phanh — một tiếng, Nghiễm Hải thái tử bị một chưởng đánh bay, thân thể của hắn dán lên mặt đất, máu tươi đầm đìa.

Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người hoảng sợ, có người hét lên một tiếng, nói ra:

– Đại Hiền —audio coi am

Thời điểm này mọi người đã ý thức được, tiểu tử Nhân tộc trước mắt chính là Đại Hiền, Đại Hiền chân chính. Không giống Nghiễm Hải thái tử chỉ hướng ra người ngoài xưng là Đại Hiền, trên thực tế hắn chỉ bước một cước vào cảnh giới Đại Hiền mà thôi.

Chỉ có Đại Hiền chính thức mới có thể một tát đánh bay Nghiễm Hải thái tử còn cách cảnh giới Đại Hiền rất gần.

Trong khoảng thời gian ngắn, tràng diện vô cùng yên tĩnh, rất nhiều người trong lòng ính ra sợ hãi, có không ít người cũng nhìn nhau, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thế hệ trẻ của Nhân tộc lúc nào sinh ra Đại Hiền.

Trên thực tế, bất luận là thời đại nào, nếu như còn trẻ tuổi đã bước vào cảnh giới Đại Hiền, đó đều là thiên tài, cho dù không thể uy hiếp thiên hạ thì cũng có thanh danh hiển hách.

Nhưng mà trước đó chưa từng có ai nghe nói qua tên của Lý Thất Dạ, huống chi Nhân tộc tại Thiên Linh Giới rất hiếm thấy, thế hệ trẻ có Đại Hiền thì sớm dương danh thiên hạ rồi.

Lúc này rất nhiều người nhìn qua Lý Thất Dạ, đặc biệt là người đạo hạnh nông cạn, trong nội tâm chấn động mạnh, trong nội tâm âm thầm may mắn, may mắn không có xung đột với Lý Thất Dạ, nếu không bị một Đại Hiền giết, đó là chuyện không ai đứng ra báo thù cả.

Lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi xoay người lại, hắn đi tới trước mặt Lâm đ*o Đồng bị trấn áp. Lâm đ*o Đồng bị thần ấn trấn áp, thân thể của hắn đã vỡ ra, máu tươi nhuộm đỏ bùn đất. Dưới thần ấn, Lâm đ*o Đồng muốn giãy dụa, hắn không ngừng vận chuyển Vô Cấu Thể của mình, nhưng mà căn bản cũng không có bất kỳ phản ứng nào, hắn hoàn toàn bị trấn áp lại.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói ra:

– Vừa rồi ta không có lấy mạng của ngươi, chính là muốn cho ngươi chết rõ ràng mà thôi, khiến ngươi hiểu rõ mình chết như thế nào

Lúc này sắc mặt Lâm đ*o Đồng trắng bệch, hắn hét lớn:

– Ta, ta, chủ nhân của ta chính là chủ tôn Tị Trần Dương…

Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, tiếng “Răng rắc” vang lên, Lý Thất Dạ một cước đạp nát đầu của hắn, đi đời nhà ma.

Âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên, trong lòng rất nhiều ngườichấn động mạnh, bị người ta một cước đạp nát đầu lâu, chết như vậy quá biệt khuất.

Lý Thất Dạ đi qua, nhìn Viêm Dương Long, cười lên, nói ra:

– Ta là người rất nhân từ, nếu như ngươi bây giờ ăn sạch bùn đát, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng.

Viêm Dương Long bị pháp tắc đóng đinh trên đất, muốn động cũng không thể động đậy, hắn dốc sức liều mạng giãy dụa nhưng không thể làm gì cả.

Viêm Dương Long cũng muốn dùng Thái Dương Thể thiêu hủy pháp tắc, nhưng mà mặc kệ Thái Dương Thể của hắn phát uy thế nào đều không thể phá hủy pháp tắc này, thậm chí có thể nói Viêm Dương Long đã đốt sạch bùn đất chung quanh, nhưng mà vẫn không thể đốt cháy đạo pháp tắc này.

Nghe Lý Thất Dạ nói chuyện, Viêm Dương Long quát một tiếng, hét lớn:

– Họ Lý, ngươi có bản lĩnh liền giết ta, nhục nhã bổn thiếu gia thì tính là bổn sự gì! Cho dù bổn thiếu gia chết, cũng không đi ăn bùn đất!

Viêm Dương Long có vài phần xương cứng, sắp chết đến nơi vẫn không cầu xin, miệng cũng rất cứng.

– Nếu ngươi đã nói như vậy, ta đây sẽ thanh toàn cho ngươi!

Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói.

– Đến đây đi, có giỏi thì giết ta, nếu không ngươi chính là bọn hèn nhát!

Lúc này Viêm Dương Long điên cuồng hét lên, thái dương tinh hỏa bao phủ thân thể của hắn, thân thể giống như núi lửa khổng lồ bộc phát, làm cho không người nào có thể tới gần được.

Chương 1823: Đưa đầu lâu

Lúc này Viêm Dương Long cũng muốn mượn Thái Dương Thể hộ mệnh cho mình, chỉ cần Lý Thất Dạ không cách nào phá Thái Dương Thể của hắn, như vậy cũng không cách nào giết hắn.

Rất nhiều người nhìn thấy cảnh như vạy, cũng giật mình, Viêm Dương Long cũng bị đóng đinh trên đất vẫn còn uy thế đáng sợ như thế, tiên thể chính là tiên thể, đây là thể chất khác không bằng được.

Lý Thất Dạ làm sao không nhìn thấu suy nghĩ của hắn, chỉ cười lên, nói ra:

– Chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi, chỉ bằng chút Thái Dương Thể này của ngươi cũng muốn bảo vệ tính mạng. Ngươi đã dựa vào Thái Dương Thể bảo vệ tánh mạng, rất tốt, ta là người ưa thích đạp nát hy vọng của người khác.

Lý Thất Dạ nói như thế, chỉ tiện tay phủi qua, trấn áp Viêm Dương Long. Nhưng mà Thái Dương Thể của Viêm Dương Long uy lực cường đại hơn nữa cũng không thể làm gì, Lý Thất Dạ dùng bàn tay áp xuống, Thái Dương Thể như núi lửa khổng lồ phun trào của Viêm Dương Long giống như ngọn nén săp tàn trong gió, cả Thái Dương Thể thoáng cái dập tắt, thái dương tinh hỏa đang bộc phát cũng biến mất.

Cảnh này vô cùng rung động, lập tức trấn diệt tiên thể, thủ pháp bá đạo bực nào, hung tàn ra sao?

– Không —

Viêm Dương Long nằm mơ cũng không nghĩ tới Thái Dương Thể dưới một cái phủi tay của Lý Thất Dạ cũng không chịu nổi. Đáng tiếc lúc này cho dù hắn muốn hối hận cũng không kịp, dưới trấn áp này, hắn giống như thái dương tinh hỏa, bị tiêu diệt.

Vào lúc này tràng diện vô cùng an tĩnh, tất cả mọi người sinh ra hàn khí trong lòng, tất cả mọi người hiểu tiểu tử Nhân tộc trước mặt là kẻ hung ác, căn bản không sợ bất cứ kẻ nào. Hắn dám ở trước mặt người trong thiên hạ chém giết đạo đồng của Lâm đ*o trưởng và đệ tử của Thái Dương Vương, điểm này nói rõ hắn bá đạo, hắn căn bản không quan tâm là địch với Lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương hay bất cứ kẻ nào cả.

Giết Viêm Dương Long, lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi đi đến trước mặt Nghiễm Hải thái tử, lúc này toàn thân Nghiễm Hải thái tử vỡ vụn, thân thể giống như gốm sứ. Vỡ thành ngàn vạn phiến, dường như chỉ cần đụng nhẹ là thân thể của hắn tan nát.

Nghiễm Hải thái tử nằm trong vùng máu, không thể động đậy, nhìn thấy Lý Thất Dạ, hắn vẫn hung ác, lạnh lùng nói:

– Được làm vua thua làm giặc, chỉ trách ta học nghệ không tinh, muốn chém giết muốn róc thịt tùy ngươi, Nghiễm hải tộc sẽ báo thù cho ta, một ngày nào đó. Nghiễm hải tộc sẽ huyết tẩy cửu tộc của ngươi.

Cho dù là sắp chết, Nghiễm Hải thái tử vẫn không thay đổi bản tính hung tàn của Nghiễm Hải Ngư, vẫn cực kỳ hung ác.

– Ta sẽ, ta sẽ chờ Nghiễm hải tộc tới tìm ta báo thù cho ngươi. Ta chờ máu hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư nhuộm đỏ biển xanh.

Lý Thất Dạ cười cười, ra tay gọn gàng, chém đầu của Nghiễm Hải thái tử xuống.

Sau khi bị cắt đầu, đôi mắt Nghiễm Hải thái tử vẫn mở to ra, cho dù là chết thì hắn vẫn mở to mắt nhìn chằm chằm vào địch nhân.

Đùng — một tiếng nổ vang. Lúc này năm ngón tay Lý Thất Dạ mở ra, tia chớp bắn ra ngoài, hơn mười lão giả sắp chết, nhưng mà lúc này bị Lý Thất Dạ dùng tia chớp nướng thành đống tro tàn, chỉ để lại một người sống.

Thời điểm chờ tên lão giả còn sống kia tỉnh táo lại đứng lên, Lý Thất Dạ đã dùng một cái hộp cho đầu lâu Nghiễm Hải thái tử vào trong, đưa cho lão giả này, hắn cười nói:

– Mang cái đầu này về cho Nghiễm hải tộc, giao cho tộc trưởng của các ngươi, nói cho hắn biết, nói cho cả Nghiễm hải tộc biết, đừng tới tìm ta gây phiền toái, đừng tới chọc ta, nếu không kết cục của con hắn chính là kết cục của hắn. Nếu như sau này Nghiễm Hải Ngư dám xuất hiện trước mặt ta, ta sẽ giết tất cả.

Lão giả Nghiễm hải tộc tức giận run rẩy, gương mặt của hắn vặn vẹo, cuối cùng hung ác nói:

– Ta sẽ chuyển cáo không sót một chữ!

Nói xong, mang theo đầu lâu Nghiễm Hải thái tử rời khỏi.

Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người thoáng im lặng, nói như thế nào thì Nghiễm Hải Ngư cũng là nhân vật hung ác, gần đây đều tranh cường háo thắng. Hành vi của Lý Thất Dạ đã chọc giận cả Nghiễm hải tộc, đến lúc đó chỉ sợ là hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư của Nghiễm hải tộc sẽ tới tìm Lý Thất Dạ liều mạng!

Thời điểm tất cả mọi người im lặng thất thần, Lý Thất Dạ vỗ vỗ tay, cười nhìn Đằng Tề Văn cùng Diệp Đồ nói ra:

– Tốt, chúng ta đi thôi, nơi này không có chuyện gì nữa rồi.

Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn không nói hai lời, đi theo Lý Thất Dạ rời khỏi.

Lý Thất Dạ đi không bao xa, hắn quay đầu nhìn qua đám đại nhân vật đang ẩn nấp chân thân, vừa cười vừa nói:

– Từ đâu tới đây thì về nơi đó đi, Xuyên Hải Toa, không phải là nơi các ngươi có thể tham ngộ, cho dù thủy tổ của các ngươi còn tại thế, cũng không dám nói có thể tham ngộ ra cái gì.

Những đại nhân vật che đậy thân phận không nói cái gì, bọn họ không có phản bác Lý Thất Dạ nói.

Lý Thất Dạ rời khỏi tàn phá mị cảnh, ra Xuyên Hải Toa, cuối cùng Lý Thất Dạ quay đầu nhìn qua Xuyên Hải Toa vẫn đang chạy đi.

Nhìn thấy Bất Hệ Chu được người ta gọi là Xuyên Hải Toa, trong lòng Lý Thất Dạ thở dài một hơi, hoặc là có một ngày như vậy a.

– Lúc Xuyên Hải Toa chìm vào vô để hải câu thì tàn phá mị cảnh sẽ đóng lại sao?

Diệp Đồ nhìn qua Xuyên Hải Toa nói ra.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

– Sẽ, hoặc là nói, thời điểm Xuyên Hải Toa xuất hiện lần nữa còn xa lắm. Hoặc nói nó xuất thế lần nữa thì thiên địa này sẽ đổi khác rồi.

Nói xong quay người liền đi.

Đám người Lý Thất Dạ vừa trở lại Thiển Hải Than, lập tức có một đệ tử Vô Cấu Tông đang chờ ở đó, Diệp Đồ biết được tin tức nên hưng phấn nói với Lý Thất Dạ:

– Công tử, tông môn đã có tin tức, tổ kình đang đợi công tử.

– Tốt, ta lập tức khởi hành.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, sau đó hắn vỗ vai Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn, vừa cười vừa nói:

– Ta cũng nên đi, hảo hảo tu hành được rồi, có lẽ sẽ có một ngày tương kiến.

Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn tạm biệt Lý Thất Dạ, đối với bọn họ mà nói, đi theo Lý Thất Dạ một thời gian ngắn giúp bọn họ có được lợi ích không nhỏ, thậm chí có thể nói là được lợi cả đời.

Biển cả, biển cát khôn cùng, Bích Dương Hải rộng lớn khó mà tưởng tượng, biển cả sâu không thể phỏng đoán, trong biển rộng bao la bát ngát này lại có bao nhiêu sinh linh cư trú ở đây, lại có bao nhiêu sinh vật khó có thể tưởng tượng.

Tại khu vực biên hoang của Bích Dương Hải, ở chỗ này đại dương mênh mông rộng lớn. Bởi vì nơi này cách trung ương Bích Dương Hải quá mức xa xôi, nơi này trừ tôm cá ra, ít có chủng tộc hoặc tu sĩ giao thiệp.

Dưới đáy biển chính là từng ngọn núi chìm nổi, phóng mắt nhìn đi, giống như không nhìn thấy điểm cuối cùng.

Trên phiến hải vực này cũng có rất nhiều hòn đảo xuất hiện, nhiều như sao trời, nhưng mà trên từng hòn đảo này không có ai cả.

Ở chỗ này chính là nơi tổ kình của Vô Cấu Tông ngủ say, đương nhiên, đây chỉ là ngủ tạm thời mà thôi, thời điểm nó tỉnh ngủ, nó sẽ bơi khắp nơi, lưu động tại Bích Dương Hải, Thâm Hác Hải, Long Yêu Hải!

Chương 1824: Tổ kình (1)

Tổ kình Vô Cấu Tông, truyền thuyết là do thủy tổ Vô Cấu Tam Tông Vô Cấu Tiên Đế lưu lại một đầu cự kình, cự kình này có được huyết thống chân long, nó cho tới bây giờ chưa khai linh trí, vẫn là nguyên hình!

Tổ kình Vô Cấu Tam Tông từ một ý nghĩa nào đó, nó cũng là tổ địa của Vô Cấu Tam Tông, một tổ địa di động.

Bởi vì tại trong tổ kình có chứa rất nhiều nội tình của Vô Cấu Tam Tông, bất luận là bảo vật hay là công pháp bí tịch đều có nhất phân ra một phần đưa vào tổ kình.

Cũng chính là như thế, nếu quả thật có ngày Vô Cấu Tam Tông gặp được tuyệt thế cường địch, cả Vô Cấu Tam Tông bị tiêu diệt, nhưng mà chỉ cần tổ kình vẫn còn, như vậy Vô Cấu Tam Tông sẽ có thể quật khởi lần nữa, trừ phi tuyệt thế tuyệt địch tiêu diệt cả tổ kình, nếu không hỏa chủng của Vô Cấu Tam Tông sẽ truyền thừa nhiều thời đại.

Muốn diệt tồn tại như tổ kình cũng không phải chuyện dễ dàng, trừ phi là Tiên Đế toàn lực ra tay, nếu không cho dù là Thần Hoàng cũng không thể giết tổ kình.

Huống chi cho tới nay hành tung tổ kình của Vô Cấu Tam Tông là một bí mật, không chỉ nói người ngoài, cho dù là người Vô Cấu Tam Tông có thể chính thức biết rõ hành tung của tổ kình cũng chẳng có mấy người..

Tổ kình đi dạo trong biển cả bao la, lộ trình của nó không cách nào phán đoán được, hơn nữa, trải qua một đoạn thời gian đi dạo thật lâu, tổ kình sẽ chìm vào nơi sâu nhất đáy biển ngủ say, không ai có thể tìm kiếm nó được.

Thời điểm Lý Thất Dạ tiến vào hải vực này, lúc này có một lão giả đang chờ đợi. Lão giả này râu tóc bạc trắng, tuổi chừng thất tuần, không biết hắn sống bao nhiêu thời gian dài dằng dặc.

Cho dù lão giả này đã thất tuần, không biết sống bao nhiêu tuế nguyệt, nhưng mà vẫn huyết khí cực vượng, hắn là một Thần Hoàng khủng bố.

– Tôn giá nhất định là Lý công tử.

Gặp Lý Thất Dạ đi tới, lão giả này ôm quyền vừa cười vừa nói.

Lý Thất Dạ mỉm cười gật gật đầu, nhìn qua lão giả này, nói ra:

– Nương theo tổ kình, thật sự giúp ngươi đạt được lợi ích không nhỏ, ngươi đã sống hai thế a.

Lý Thất Dạ nói lời này làm lão giả hoảng sợ, thân phận của hắn cho tới nay đều là bí mật, cho dù là người trong Vô Cấu Tông cũng ít người biết tới.

Hiện tại Lý Thất Dạ một câu nói hắn sống qua hai thời đại, điểm này làm nội tâm của hắn rùng mình.

Lão giả này hít sâu một hơi, liền ôm quyền, nói ra:

– Công tử pháp nhãn như đuốc, bội phục, bội phục, công tử, mời vào trong.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, bước vào nước biển, trong nháy mắt chìm vào đáy biển, lão giả và Lý Thất Dạ đi vào nơi sâu nhất của đáy biển, dừng lại trước một ngọn núi.

Răng rắc —

Thời điểm này từng âm thanh vỡ vụn vang lên, lúc đám người Lý Thất Dạ cách không xa, ngọn núi vỡ ra, cả ngọn núi vỡ ra từng khối, đất đá nhao nhao lăn xuống, hải ngư chung quanh bỏ chạy thục mạng.

Sau khi ngọn núi này hoàn toàn vỡ ra, đột nhiên sáng ngời, một nhúm hào quang chiếu sáng đáy biển, thế giới trước mặt vô cùng mỹ lệ, óng ánh mà thần bí, giống như một cánh cửa có thể đi thông thế giới khác.

Nhìn kỹ lại, ngươi sẽ phát hiện đây căn bản không phải cánh cửa, đây là con ngươi, một con mắt lớn không thể tưởng tượng nổi, một con mắt to như ngọn núi.

Sau khi con mắt này mở ra, một nhúm hào quang chiếu vào người Lý Thất Dạ, ánh mắt chiếu sáng toàn thân Lý Thất Dạ.

Oanh — oanh — oanh —

Sau đó cả đáy biển sáng ngời, cả biển cả như bị lật tung, sóng biển cuồn cuộn, bị nhấc lên sóng lớn phóng tới vòm trời, dường như có thứ gì đó tỉnh lại, có thể làm ngôi sao trên chín tầng trời rơi xuống..

Thời điểm này từng ngọn núi vỡ ra, các hòn đảo liên tiếp vỡ vụn, tiếp theo chúng chìm vào đáy biển.

– Tại sao có thể như vậy —

Lão giả bị dọa kêu to một tiếng, hắn nhìn vào cảnh trước mặt, không thể tưởng tượng nổi nói:

– Cái này, cái này, điều này sao có thể, tổ kình sao có thể thức tỉnh trước thời hạn chứ?

Oanh — một tiếng vang thật lớn. Sóng lớn trăm vạn trượng trùng kích bầu trời, cảnh đồ sộ này quá to lớn. Một đầu cá voi hiện ra, cả phiến hải vực này sinh ra sóng gió ngập trời, cảnh tượng thập phần rung động nhân tâm.

Một con cá voi vô cùng lớn hiện ra, nó giống như một cái đại lục dưới biển, phóng mắt nhìn qua, thân hình cá voi này không thấy cuối cùng, chiều dài của nó chẳng khác gì sơn mạch phập phòng dưới biển.

Tổ kình, đây là tổ kình của Vô Cấu Tam Tông, Thiên Linh Giới rất ít người có thể nhìn thấy chân thân tổ kình. Truyền thuyết tổ kình có được huyết thống chân long, nhưng vẫn không mở ra linh trí hóa thành chân long.

Lúc này Lý Thất Dạ đứng trên đầu tổ kình, đầu của tổ kình rất to lớn, không thể tưởng tượng nổi, thời điểm nó hiện ra trên mặt biển chẳng khác gì lục địa.

Lý Thất Dạ vỗ vỗ đầu tổ kình, cảm khái nói:

– Bắc Minh có cá, kỳ danh là côn. Côn to lớn, vỗ cánh bay trăm vạn dặm —

– Ô —

Nghe được Lý Thất Dạ nói, tổ kình thét dài một tiếng, tiếng rống kinh thiên động địa, rung chuyển vòm trời, khiếp đảm tâm hồn.

Oanh – một tiếng, tổ kình phun ra cột nước lớn xuyên qua trời cao, bắn thẳng cực cao, nhìn qua tổ kình rất hưng phấn.

– Cái này, cái này. Đây mới thực là kỵ kình giả —

Lão giả cũng há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối nói.

Trong khoảng thời gian ngắn, lão giả này không thể tin nổi nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới. Lý Thất Dạ lần đầu tiên gặp tổ kình của Vô Cấu Tam Tông lại có thể trở thành kỵ kình giả, điều này thật sự là quá không tư nghị.

– Chẳng lẽ đây là trời xanh chú định, đây là trời xanh ban chân mệnh thiên tử cho Vô Cấu Tam Tông sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, lão giả thất thần, thì thào tự nói.

Cũng khó trách lão giả này rung động như thế, mặc dù nói hắn trường kỳ thường trú trên tổ kình nên được gọi là kỵ kình giả, trên thực tế hắn không phải kỵ kình giả chân chính, càng chính xác ra, bọn họ là truy kình giả.

Bởi vì kỵ kình giả chính thức có thể điều khiển tổ kình, mà hắn không có năng lực điều khiển tổ kình, tổ kình cường đại hơn hắn, hắn căn bản không thể điều khiển tổ kình, trừ phi là có thể được tổ kính tán thành trở thành chủ nhân, chỉ có người như vậy mới thật sự là kỵ kình giả.

Mà như mấy lão giả như hắn, chỉ có thể đi theo tổ kình, tổ kình du lịch ở đâu, bọn họ cũng ở đâu, bọn họ căn bản không có năng lực cải biến phương hướng của tổ kình.

Một hồi lâu, lão giả phục hồi tinh thần lại, kích động quỳ báy dưới đất, không thể che hết hưng phấn nói ra:

– Trời xanh có mắt, ban chân mệnh thiên tử cho chúng ta, công tử chính là kỵ kình giả của Vô Cấu Tam Tông, Vô Cấu Tam Tông sẽ có hi vọng thống nhất lần nữa.

– Trời xanh có mắt?

Nghe lão giả nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu, vừa cười vừa nói:

– Lão tặc thiên vẫn không mở mắt chó ra đâu, càng đừng nói ban chân mệnh thiên tử cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi.

– Bất kể nói như thế nào, công tử chính là kỵ kình giả của Vô Cấu Tam Tông chúng ta.

Chương 1825: Tổ kình (2)

Lão giả vẫn kích động và hưng phấn, nói ra:

– Đây chính là phúc tinh của Vô Cấu Tam Tông…

– Kỵ kình giả cũng tốt, không phải kỵ kình giả cũng được!

Lý Thất Dạ chỉ cười cười, khoát khoát tay, nói ra:

– Ta hiện tại đi vào Vô Cấu Tuyền lấy nước.

– Ô —

Lý Thất Dạ nói lời này, tổ kình trầm thấp kêu một tiếng, sau đó “Ông” một tiếng, một cánh cửa mở ra, cánh cửa đi thông vào trong người tổ kình.

– Mời công tử vào trong!

Lão giả thập phần hưng phấn nhìn Lý Thất Dạ nói ra.

Lý Thất Dạ cười lên, bước vào cánh cửa, lập tức bị truyền vào trong người tổ kình, lão giả cũng theo sát phía sau.

Trong cơ thể tổ kình là một cảnh khó tưởng tượng nổi, ở chỗ này thậm chí có từng tòa cung điện, hơn nữa những cung điện này xây dựng quanh núi.

Có ai có thể nghĩ tới, trong người tổ kình lại có ngọn núi, vậy mà có thể tự thành thế giới. Ở chỗ này, ngọn núi nguy nga, có thác nước chảy xuống, bất luận kẻ nào biết rõ đây là cơ thể tổ kình, nhìn thấy cảnh này đều không thể tưởng tượng nổi.

Lý Thất Dạ cùng lão giả đi vào trong một cung điện, đi vào tòa cung điện này còn có không gian rộng lớn hơn, trong cung điện này không có vật gì, chỉ có một hồ nước lớn.

Hồ nước này cực lớn, rộng trăm dặm, trong nước còn có con suối, nước suối này mang theo sinh mệnh lực mạnh mẽ.

Hồ lớn như thế, hồ nước bình tĩnh, nhưng chính bởi vì hồ nước bình tĩnh, thời điểm bước vào lại làm người ta dục tiên dục tửu, hồ nước rửa tận thất tình lục dục, toàn thân có tiên khí lượn lờ, tiếp theo là thần hoàn hiện ra chung quanh thân thể, người ta có cảm giác vào lúc này muốn vứt bỏ thân thể phàm thai, tùy thời có thể phi thăng thành tiên.

– Trong cửu giới không có bất cứ nơi nào nhiều Vô Cấu Tuyền như Vô Cấu Tam Tông các ngươi.

Lý Thất Dạ nhìn qua hồ nước trước mặt, nhàn nhạt nói:

– Năm đó Vô Cấu Tiên Đế lưu nội tình rất đầy đủ cho các ngươi, bằng không Vô Cấu Tam Tông các ngươi cũng không có xuất hiện thêm hai tiên thể đại thành, lại tự nghĩ ra hai đại tiên thể thuật.

– Vô Cấu Tam Tông có thành tựu hôm nay là tổ tiên ban cho.

Lão giả cũng nói ra, Lý Thất Dạ nói là sự thật.

Đối với Vô Cấu Tam Tông bọn họ mà nói, bọn họ có đầy đủ tài nguyên, chỉ cần có được đệ tư có thiên phú, có được đầy đủ đạo tâm kiên định, Vô Cấu Tam Tông sẽ có năng lực bồi dưỡng thành tài.

Chỉ lấy Vô Cấu Tuyền mà nói, đệ tử có thiên phú của Vô Cấu Tam Tông đều có cơ hội đi vào Vô Cấu Tuyền thoát thai hoán cốt, một khi trải qua Vô Cấu Tuyền thoát thai hoán cốt, đệ tử như thế tu luyện như hổ thêm cánh.

Cho nên đối với Vô Cấu Tam Tông mà nói, thiếu là thiếu nhân tài, không thiếu tài nguyên.

Lý Thất Dạ lấy hồ lô ra, bắt đầu hấp thu rất nhiều Vô Cấu Thủy. Đối với Vô Cấu Tam Tông mà nói, Vô Cấu Thủy cực kỳ trân quý, không chỉ nói đệ tử Vô Cấu Tam Tông, cho dù là các lão tổ Vô Cấu Tông cũng không dễ dàng mang theo Vô Cấu Thủy ra ngoài, trừ phi là tình huống đặc biệt, nếu không dưới tình huống bình thường, Vô Cấu Thủy là không cho phép mang ra khỏi tổ kình.

Nhưng mà lúc này Lý Thất Dạ tới lấy Vô Cấu Thủy, lão giả cũng không có phản đối, bởi vì Lý Thất Dạ có thể tháo Vô Cấu Vân xuống, dựa theo tổ huấn của Vô Cấu Tam Tông, Lý Thất Dạ có tư cách lấy Vô Cấu Thủy, huống chi Lý Thất Dạ bây giờ là kỵ kình giả, hắn có được quyền lực thật lớn lấy đi Vô Cấu Thủy, chuyện này cũng là chuyện nhỏ.

Lý Thất Dạ thu đủ Vô Cấu Thủy, quay người rời khỏi, nhưng mà hắn vừa ra khỏi cung điện, ở cửa có vài lão giả đang quỳ trên đất.

Mấy lão giả này đều thường trú lâu dài trong tổ kình, lúc này bọn họ đang phục bái trên đất.

– Các ngươi làm cái gì vậy?

Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, nhàn nhạt nói:

– Ta không phải kỵ kình giả của các ngươi, tất cả đứng lên đi,

– Thỉnh công tử lưu lại, Vô Cấu Tam Tông cần công tử thống ngự, chỉ có công tử trở về, Vô Cấu Tam Tông mới có thể quy nguyên thành một thể.

Mấy lão giả này quỳ bái trên đất, có lão giả nói ra.

Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ cười lên, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:

– Ta đã nói ta không phải kỵ kình giả của các ngươi, đối với Vô Cấu Tam Tông các ngươi mà nói, ta chỉ là khách qua đường mà thôi, các ngươi không cần phải đi quan tâm, không cần phải đi lưu ý.

– Nhưng tổ kình tuyển công tử là kỵ kình giả.

Lão giả vội vàng nói:

– Công tử hoặc còn chưa biết ý vị của kỵ kình giả với Vô Cấu Tam Tông là như thế nào, trăm ngàn năm qua, có không ít tiên hiền của Vô Cấu Tam Tông đều khát vọng trở thành kỵ kình giả…

Lý Thất Dạ nhẹ nhàn khoát khoát tay, nói ra:

– Ta biết rõ kỵ kình giả có ý vị như thế nào, thủy tổ các ngươi không còn tại thế, hai đại thành tiên thể không tại thế, kỵ kình giả chính là biểu tượng quyền lực cao nhất của Vô Cấu Tam Tông! Có thể thống ngự Vô Cấu Tam Tông, có thể chỉnh hợp Vô Cấu Tam Tông làm một! Giúp Vô Cấu Tam Tông hợp lưu lần nữa.

– Công tử nói đúng!

Lão giả này nói ra:

– Chỉ cần công tử lưu lại Vô Cấu Tam Tông, toàn bộ đệ tử Vô Cấu Tam Tông sẽ nghe công tử phân công, tất cả tài nguyên của Vô Cấu Tam Tông tùy ý công tử điều phối…

– Ta hiểu!

Lý Thất Dạ không có hứng thú nói:

– Đối với rất nhiều người mà nói, có thể trở thành kỵ kình giả là vinh hạnh cao nhất, là biểu tượng quyền lực cao nhất, đây là nguyên nhân không ít tiên hiền của Vô Cấu Tam Tông khát vọng đạt được.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nhìn lão giả trước mặt, nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

– Kỵ kình giả cũng tốt, Vô Cấu Tam Tông quy nguyên cũng được, chuyện này không quan hệ tới ta, ta chỉ là khách qua đường, là một khách ở đây mà thôi, đối với Vô Cấu Tam Tông các ngươi mà nói thì không có ý nghĩa.

– Thế nhưng mà công tử, tổ kình đã tuyển ngươi làm kỵ kình giả.

Lão giả này nói:

– Tuyên cổ đến nay, có thể được tổ kình thừa nhận rải rác không có mấy. Tổ kình tuyển định công tử làm kỵ kình giả, đây cũng là đế chỉ của thủy tổ Vô Cấu Tiên Đế…

Lý Thất Dạ phất tay chen ngang lời lão giả này, nói:

– Được rồi, những chuyện này ta hiểu hơn các ngươi, cũng không cần cầm Vô Cấu Tiên Đế ra làm ngụy trang, ta vẫn câu nói kia, nhớ kỹ cho ta, ta là khách qua đường, chỉ là khách qua đường không có ý nghĩa, không thể mang tới cái gì cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi, Vo Cấu Tam Tông cũng không cần trông cậy vào ta.

Nói xong, xoay người rời đi.

Mấy lão giả khác thập phần bất đắc dĩ, bọn họ chỉ đi theo Lý Thất Dạ, tiễn Lý Thất Dạ rời khỏi.

Ra khỏi cơ thể tổ kình, đứng trên nước biển nhìn qua tổ kình to lớn, trong lòng Lý Thất Dạ thở dài một hơi, hắn vuốt ve tổ kình, thì thào nói:

– Hữu duyên, ngày khác cuối cùng sẽ gặp lại.truyện ma

“Ô” tổ kình kêu một tiếng, cái đầu của nó nhẹ nhàng đưa tới trước, muốn được Lý Thất Dạ vuốt ve.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 5 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 5 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 1 tuần trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin