1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 155 [Chương 771 đến Chương 775]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 155 [Chương 771 đến Chương 775]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 771: Uy hiếp

Ngũ Tiên Hoàng Tham nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, nếu nó có biểu tình thì lúc này là vẻ mặt tức giận, hay đúng hơn là biểu tình cực kỳ khó xem.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ta có năm cách giết ngươi, nhưng những cách đó rất rắc rối. Ta cũng không muốn ngươi chết, vì vậy chúng ta hãy thẳng thắn đi. Ta đang uy hiếp ngươi. Ta cho ngươi hai lựa chọn, một, từ chối yêu cầu của ta, hai, đồng ý giao dịch với ta.

Lam Vận Trúc đứng bên vách vực, không biết nên nói cái gì. Bây giờ Lam Vận Trúc mới hiểu Lý Thất Dạ là một tên lưu manh và có máu ăn cướp, ai trêu vào hắn, mặc kệ là ai đều rất thảm.

Thần thức Ngũ Tiên Hoàng Tham hỏi:

– Ngươi muốn cái gì?

Nếu Ngũ Tiên Hoàng Tham có vẻ mặt thì chắc chắn cực kỳ khó xem, mặt xanh như tàu lá chuối, giận dữ phát cuồng.

Bản thân chân tiên dược là tồn tại rất cường đại nhưng hôm nay tu sĩ trẻ tuổi bị một nhân tộc nhỏ bé uy hiếp, hơn nữa nó buộc lòng chấp nhận mối uy hiếp đó.

Lam Vận Trúc giật nảy mình, nàng không ngờ Ngũ Tiên Hoàng Tham chấp nhận Lý Thất Dạ uy hiếp, quá khó tin. Lam Vận Trúc rất tò mò, trong quan tài gỗ đó có cái gì mà khiến Ngũ Tiên Hoàng Tham e ngại, sợ hãi như vậy?

Lý Thất Dạ không hề bất ngờ với kết quả này, hắn mỉm cười nói:

– Nếu kêu ngươi đi theo ta thì chắc chắn ngươi sẽ không đồng ý, ta cũng không phải loại người đuổi tận giết tuyệt. Con người ta làm việc rất có tình người, nếu ngươi vui vẻ phối hợp thì ta cũng không dám yêu cầu quá cao. Vẫn như cũ, ta muốn năm nhánh rễ sâm già, năm nhánh ở rễ chính.

Lý Thất Dạ chỉ vào năm nhánh rễ sâm thô nhất trên rễ của Ngũ Tiên Hoàng Tham, rễ to như thế không giống sâm mà càng như năm gốc thần tham. Năm nhánh rễ sâm già lấp lánh ánh sáng thần quang, ngửi một hơi đã làm người lâng lâng.

– Ngươi . . .!

Ngũ Tiên Hoàng Tham tức giận, nếu thấy sắc mặt của nó chắc chắn sẽ là tức giận mặt đỏ gay, bực bội phát điên. Ngũ Tiên Hoàng Tham cảm thấy yêu cầu của Lý Thất Dạ quá đáng, đây là năm nhánh rễ sâm già tốt nhất, một nhánh đổi một giọt ngân hà vạn vật thủy nó cũng không chịu.

– Ngươi có thể suy nghĩ, ngươi hy vọng ta mở quan tài hay dùng năm nhánh rễ sâm già đổi bình an?

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Tất nhiên ngươi còn một lựa chọn nữa là thử tấn công ta, nhưng không biết ngươi có tự tin phá phòng ngự của ta trong vòng một chiêu không? Không phải ta xem thường ngươi, chỉ bằng vào ngươi tuyệt đối không phá được phòng ngự của ta!

Ngũ Tiên Hoàng Tham nhìn tứ chiến đồng xa chằm chằm, nó từng có ý định công kích Lý Thất Dạ nhưng như hắn đã nói, nó không cách nào công phá tứ chiến đồng xa trong vòng một chiêu. Nếu Ngũ Tiên Hoàng Tham không phá được tứ chiến đồng xa thì kết quả rất tệ cho nó.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Nếu ngươi không công phá được thì ngại qua, chắc chắn ta sẽ mở nắp quan tài ra. Chỉ một khe hở sẽ không là chuyện tốt với ngươi, ngươi hiểu cảm giác ác mộng đó như thế nào.

Ngũ Tiên Hoàng Tham im lặng, nó hối hận thắt ruột. Nếu biết kết cục như vậy ngay từ đầu Ngũ Tiên Hoàng Tham đã giao dịch với Lý Thất Dạ, ít ra nó đổi về được một giọt ngân hà vạn vật thủy.

– Cầm đi!Nguồn truyện audio Podcast

Ngũ Tiên Hoàng Tham hái xuống năm nhánh rễ sâm già nhất, thần thức quét qua vô cùng tức giận, căm hận phát cuồng.

Năm nhánh rễ sâm rơi vào tay Lý Thất Dạ thật như năm gốc thần tham, tham vương ba trăm năm hay tham tổ đều không sánh bằng một nhánh rễ.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm cất năm nhánh rễ sâm già:

– Chúng ta giao dịch rất vui vẻ.

Tuy đây chỉ là rễ sâm nhưng đó là rễ sâm già nhất của Ngũ Tiên Hoàng Tham, dược hiệu làm người run sợ hơn cả một gốc tham tổ.

Một nhánh rễ sâm như thế làm tiên đế thèm nhễu nước miếng, thứ đó quá nghịch thiên, so với rễ sâm này thì dược vương gì đều là mây bay.

Ngũ Tiên Hoàng Tham phớt lờ Lý Thất Dạ, nó bị hắn trấn lột năm nhánh rễ sâm già nhất làm nó tức giận phát điên. Ngũ Tiên Hoàng Tham biến thành phượng hoàng ngồi trong ổ.

Lý Thất Dạ cưỡi tứ chiến đồng xa quay về vách vực, đưa một nhánh rễ sâm cho Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ nói:

– Tặng nàng.

Lam Vận Trúc sững sốt:

– Cho ta?

Thứ này không tầm thường, đây là rễ sâm chân tiên dược, rễ sâm già nhất. Một nhánh rễ sâm là cơ duyên lớn nhất, thứ này khiến lão bất tử chôn dưới lòng đất hay tồn tại trong truyền thuyết điên cuồng vì nó.

Một nhánh rễ sâm thế này nếu truyền ra sẽ khiến cửu giới dấy lên gió tanh mưa máu, giá trị không thua gì một đế khí. Đối với người hấp hối thì giá trị của nhánh rễ sâm tu sĩ trẻ tuổi quý giá hơn cả tiên đế chân khí.

– Cầm đi, không chừng khi nàng lên đỉnh cao sẽ cần dùng nó, có ngày nó cứ mạng nàng.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nhớ kỹ, không được nói cho ai biét thứ này, dù là người thân cũng không được.

Lam Vận Trúc hít sâu, nàng thấy qua vô số báu vật cũng không kiềm được nỗi lòng kích động.

Một lúc lâu sau Lam Vận Trúc trịnh trọng cất nhánh rễ sâm già đi, mở miệng nói:

– Yên tâm, việc này chỉ có ngươi biết ta biết, trời biết đất biết.

Lam Vận Trúc hiểu rằng chuyện này nghiêm trọng, chân tiên dược khiến tồn tại trong cửu thiên thập địa điên cuồng. Vì thứ này, phụ tử có thể xích mích, sư đồ tàn sát nhau.

Lam Vận Trúc hét to với Ngũ Tiên Hoàng Tham biến thành phượng hoàng:

– Được rồi, bây giờ ta vì tốt bụng nên nhắc nhở ngươi hãy tạm rời khỏi đây, không thì ta không dám chắc ngươi có bị nguy hiểm gì không.

Thần thức Ngũ Tiên Hoàng Tham hỏi:

– Ngươi muốn làm gì?

– Mở quan tài.

Lý Thất Dạ mỉm cười chỉ tòa Hỏa Thần hành cung ẩn trong hỗn độn đáy sào:

– Ta muốn trấn áp mộc các, ta cần lấy đi thứ trong đó.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Ngũ Tiên Hoàng Tham hoảng sợ giật mình kêu lên:

– Ngươi bị điên!

Thần thức Ngũ Tiên Hoàng Tham quát to:

– Ngươi có biết thứ đó là cái gì không?

– Với ta thì thứ gì không quan trọng, quan trọng là bây giờ ta muón nó.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nên ta muốn trấn áp ngọn nguồn hỗn độn.

Thần thức Ngũ Tiên Hoàng Tham lạnh lùng nói:

– Ngươi không trấn áp nó được!

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nếu ta mở một nửa mộc quan thì sao? Ta không cần trấn áp nó quá lâu, chỉ cần trấn áp nó một giây là quá đủ.

Thần thức Ngũ Tiên Hoàng Tham vội nói:

– Mở một nửa mộc quan? Ngươi bị điên? Ngươi cảm thấy ngươi có thể sống tiếp không?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ngươi sai rồi, nếu ta thật sự muốn làm liều thì dù mở hết mộc quan ra cũng có cơ hội sống sót chứ đừng nói là chỉ mở một nửa.

Ngũ Tiên Hoàng Tham nhìn bộ dáng Lý Thất Dạ không giống nói đùa, nó bay ra khỏi sào gỗ, cách sào gỗ xa thật xa. Ngũ Tiên Hoàng Tham quan sát sào gỗ từ xa.

Lý Thất Dạ nghiêm túc nói với Lam Vận Trúc:

– Nàng rời khỏi đây, đi xuống núi, cách xa đừng tới gần, nếu không sẽ không ai bảo vệ nàng được.

Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ nghiêm tuc thì khẽ bảo:

– Ngươi nhớ cẩn thận.

Lam Vận Trúc dứt khoát quay người đi.

Chương 772: Mở quan tài

Nhìn Lam Vận Trúc đi xa, Lý Thất Dạ hít sâu.

Ầm!

Vang tiếng nổ, mười một mệnh cung hiện ra. Trong khoảnh khắc đó mười một mệnh cung biến thành quốc gia chói lòa như quốc gia trên trời, toàn quốc gia tràn ngập linh khí sắp sinh ra một vị thần linh.

Quốc gia mười một mệnh cung siêu cường đại, dường như là một quốc gia có nội tình cổ xưa, nó cường đại trấn áp hết thảy.

Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, lấy ra Âm Dương Luyện tiên kính. Lý Thất Dạ ít khi dùng chí bảo của Trung Châu cổ quốc này. Âm Dương Luyện tiên kính rũ xuống âm dương pháp tắc, tiên kính biến thành tiên ngư một âm một dương. Hai tiên ngư bơi bên cạnh Lý Thất Dạ dùng âm dương đại đạo che chở hắn.

Với Lý Thất Dạ bấy nhiêu chưa đủ, hắn ôm thiên tàng bình, đây là báu vật Thiên Lý tiên đế để lại cho hắn, là thứ mà hắn vất vả tìm kiếm đã lâu.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng đồng ngân vang, năm cánh cửa đồng bị Lý Thất Dạ lấy ra. Năm cánh cửa đồng quay quanh Lý Thất Dạ tựa tường đồng vách sắt.

Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, báu vật Lý Thất Dạ giao dịch với Tần Quảng Vương.

Lý Thất Dạ tiếc nuối nói:

– Tiếc rằng ta không đủ mạnh, nếu không chỉ mỗi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn là đủ rồi.

Lần này Lý Thất Dạ buộc phải dốc hết báu vật giấu dưới đáy hòm ra.

chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, Lý Thất Dạ ngậm một giọt ngân hà vạn vật thủy trong miệng.

Ầm!

Trong phút chốc toàn bộ trạng thái của Lý Thất Dạ phát huy đến cực hạn, hai tiên thể bỗng chốc đại thành. Hai tiên thể như chân thần bám vào người Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ hít sâu, một tay ôm mộc quan, tay kia ấn nắp quan tài chuẩn bị tùy thời mở ra.

Chuẩn bị xong tất cả, giữa trán Lý Thất Dạ nứt ra.

Răng rắc!

Thức hải của Lý Thất Dạ hiện ra, đó là một ngân hà khổng lồ mênh mông không điểm cuối. Từng đợt tiên đế pháp tắc thô như ngân hà khóa lại trời sao, như có các tiên đế trấn thủ.

Đây là điểm chung cực của Lý Thất Dạ, trải qua vô số tồn tại gia cố, từng vị tiên đế gia cố thức hải ký ức, là thức căn bản nhất của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ sử dụng thứ căn bản nhất, trước đến giờ hắn chưa dùng nó. Có thể nói lần này Lý Thất Dạ bỏ vốn gốc.

Ngũ Tiên Hoàng Tham bay thật xa nhìn cảnh tượng đó, hút ngụm khí lạnh:

– Cái . . . Cái . . . Cái này quá biến thái!

Lý Thất Dạ có nhiều báu vật, toàn là báu vật nghịch thiên vượt sức tưởng tượng của Ngũ Tiên Hoàng Tham. Khi Lý Thất Dạ mở thức hải ra, Ngũ Tiên Hoàng Tham là chân tiên dược đều hết hồn, nó chợt hiểu điều gì.

Lam Vận Trúc xuống núi, đi xa thật xa. Lam Vận Trúc đứng ở nơi xa nhìn sào gỗ to lớn, nàng không đứng trên bầu trời quan sát giống Ngũ Tiên Hoàng Tham.

Lam Vận Trúc không muốn xem, nàng không dám nhìn. Lam Vận Trúc không hy vọng sẽ xảy ra chuyện không mong muốn nhất, nàng sợ Lý Thất Dạ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lam Vận Trúc quen biết Lý Thất Dạ đã lâu, lần đầu tiên thấy hắn có vẻ mặt đó. Biểu tình Lý Thất Dạ trang trọng như vậy chắc chắn là chuyện đâm thủng trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên địa lu mờ, cửu thiên thập địa run rẩy.

Dường như lúc này có tiên đế giá lâm sào gỗ, không chỉ một tiên đế. Đế uy tiên thế vô địch vô cùng vô tận bộc phát, như thể các vị tiên đế sống lại, tồn tại vô địch giáng trần.

Uy thế vô địch trấn áp sinh linh cửu thiên thập địa quỳ rạp dưới đất. Giờ phút này, sinh linh cường đại đến mây đều cảm thấy mình rất nhỏ bé, nhỏ xíu xìu xiu.

Ngũ Tiên Hoàng Tham sợ thót tim:

– Điên rồi!

Ngũ Tiên Hoàng Tham đáp xuống đất, nó lộ ra nguyên hình, cắm rễ xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trời sụp đất nứt, nhân hoàng giới vỡ vụn. Trong sào gỗ hỗn độn bắn lên ức vạn dặm, tựa sóng thần đập mạnh vào khung trời như muốn đánh rơi trời sao.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ không dứt, vạn giới sợ hãi thần uy vô địch. Trong sào gỗ dường như xảy ra cuộc chiến chư thần kinh thiên động địa, các vị chân thần tham gia chiến dịch, các vị tiên đế giá lâm.

Ầm!

Cuối cùng vang tiếng nổ điếc tai, hỗn độn vô tận bị dạt ra như biển cả lật tung. Khí hỗn độn nhấn chìm trời sao, chân thần trở nên nhỏ bé.

Dưới đế uy tiên thế đó Lam Vận Trúc run sợ, nàng là thiên chi kiêu nữ cũng cảm giác mọi thứ trên đời trở nên nhỏ bé. Ngũ Tiên Hoàng Tham biến sắc mặt, đó là nếu nó có mặt.

Ngũ Tiên Hoàng Tham sợ chết khiếp:

– Tiểu tử này điên rồi, dám mở quan tài thật!

May mắn nó không mạo hiểm, nếu trước đó Lý Thất Dạ mở quan tài ngay thì hậu quả không thể tưởng tượng.

Ngũ Tiên Hoàng Tham biết tiểu tử này mở quan tài mặc dù có thể ngắn ngủi trấn áp chính giữa sào gỗ nhưng bản thân hắn cũng bị thương. Nếu mở một nửa mộc quan, điều đó cực kỳ kinh khủng, chân thần cũng lùi bước.

Mộc quan mở là điều siêu đáng sợ, mở một nửa nắp quan tài ra thì hậu quả không thể tưởng tượng. Dù Lý Thất Dạ có vô số báu vật che chở, sử dụng căn bản bảo vệ mình nhưng chưa chắc thành công. Nếu thủ đoạn phòng ngự của Lý Thất Dạ yếu một chút, chắc chắn hắn sẽ chết không có chỗ chôn, tan thành mây khói.

Không biết qua bao lâu cuối cùng yên tĩnh lại, Lam Vận Trúc đứng lên, tim muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Lam Vận Trúc hét to một tiếng:

– Đại thúc!!!

Lam Vận Trúc lao lên đỉnh núi.

Lam Vận Trúc chạy nhanh hết sức có thể, thấy Lý Thất Dạ nằm rạp bên vách vực liền lao tới. Lam Vận Trúc nhìn rõ bộ dạng Lý Thất Dạ, nàng sợ đứng tim.

Lý Thất Dạ nhìn bình hoa vỡ dưới đất, cơ thể nứt rạn thành ngàn vạn mảnh, bộ dạng cực kỳ thê thảm.

Lý Thất Dạ chẳng những bị nứt mà còn như bị lửa đốt, người khét đen, hoàn toàn khác hẳn. Trong tình huống này Lý Thất Dạ sống được là kỳ tích.

– Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi sao rồi?

Lam Vận Trúc nên chạm vào đâu, nàng không dám sờ Lý Thất Dạ, sợ hắn vỡ ra từng mảnh. Giọng Lam Vận Trúc run run sắp khóc.

Lý Thất Dạ thều thào:

– Đừng đụng vào ta, đã nuốt ngân hà vạn vật thủy.

Lam Vận Trúc nghe Lý Thất Dạ nói trái tim bình tĩnh lại, ít nhất hắn sống. Lam Vận Trúc không dám chạm vào Lý Thất Dạ, yên lặng đứng chờ.

Một lúc lâu sau người Lý Thất Dạ phát ra ánh sáng, vết thương kết vảy rơi xuống, trông như con rắn lột da tái sinh.

Thật lâu sau ngàn vạn vết nứt trên người Lý Thất Dạ khép lại, dần dần không có miệng vết thương.

Thật lâu sau Lý Thất Dạ đứng dậy, hắn suy yếu lảo đảo.

Lam Vận Trúc vội dìu Lý Thất Dạ:

– Ngươi . . . Ngươi sao rồi?

Lam Vận Trúc vừa sinh vừa sợ, nàng suýt bật khóc.

Lý Thất Dạ cười to bảo:

– Ha ha ha, ta thành công!

Tuy Lý Thất Dạ yếu ớt nhưng hắn rất hưng phấn, huơ thứ cầm trong tay.

Lam Vận Trúc thấy một thứ Lý Thất Dạ luôn cầm chặt, đó là một ngọn đèn, rất cổ kính, loang lổ như bị vứt bỏ từ lâu, đã rỉ sét.

Ngọn đèn trông không chút bắt mắt, có ném ngoài đường cũng không ai thèm khom lưng nhặt lên. Nhưng Lam Vận Trúc loáng thoáng nhớ lúc nàng mở thiên nhãn xem mộc các dường như bên trong có thứ hình dạng ngọnđèn.

Lý Thất Dạ hưng phấn hét to sau đó ho khan.

Lam Vận Trúc vuốt lưng Lý Thất Dạ, hơi lo lắng nói:

– Cẩn thận chút, ngươi chỉ mới lành vết thương.

Chương 773: Thanh đăng bí ẩn

– Không chết được.

Lý Thất Dạ cười to bảo:

– Dù là ông trời cũng không lấy mạng ta được!

Lam Vận Trúc dìu Lý Thất Dạ ngồi xuống:

– Ngươi yếu quá rồi, điều dưỡng ngay đi, nếu không hậu quả sẽ nghiêm trọng.

Lý Thất Dạ cất thanh đăng, ngồi xếp bằng. Lý Thất Dạ nuốt một giọt ngân hà vạn vật thủy, điều dưỡng. Ngân hà vạn vật thủy phát huy tác dụng, cơ thể Lý Thất Dạ phát ra ánh sáng nhấp nháy.

Lý Thất Dạ điều dưỡng, ánh sáng trên người hắn càng lúc càng rực rỡ, chói mắt. Lý Thất Dạ hòa vào trong ánh sáng rực rỡ.

Lam Vận Trúc cẩn thận hộ pháp cho Lý Thất Dạ, canh giữ bên cạnh hắn không dám thả lỏng.

Không biết qua bao lâu, ánh sáng trên người Lý Thất Dạ dần tán đi, hắn mở mắt ra sáng như ánh sao. Lý Thất Dạ kiếm phơi phới đã trở lại.

Thấy Lý Thất Dạ đứng lên, Lam Vận Trúc vội dìu hắn, quan tâm hỏi:

– Ngươi cảm thấy thế nào?

Lý Thất Dạ đứng lên, thở phào, hắn nhìn Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thoải mái vô cùng, ông trời cũng không lấy mạng ta được!

Lam Vận Trúc không biết nên nói cái gì, mới rồi toàn thân Lý Thất Dạ nứt ra ngàn vạn cái khe, đụng vào sẽ vỡ bây giờ tinh thần phơi phới, đúng là con gián đạp mãi không chết.

Ngũ Tiên Hoàng Tham quét thần thức qua thấy bộ dáng Lý Thất Dạ phơi phới thì cũng câm nín.

– Đồ điên!

Ngũ Tiên Hoàng Tham cảm thấy hành động của Lý Thất Dạ rất điên cuồng, bá khí.

Lý Thất Dạ lấy thanh đăng trong mộc các ra xem kỹ, vuốt ve nó.

Lý Thất Dạ lẩm bẩm:

– Chuyến này lời to. Ha ha, phần mộ bí chi bí gì đó cũng không bằn thứ này.

Đối với người ngoài thì phần mộ bí chi bí chính là chân tiên dược như Ngũ Tiên Hoàng Tham, đúng là chân tiên dược đủ làm người ta khao khát phát cuồng.

Nhưng Lý Thất Dạ không nghĩ vậy, hắn hiểu biết, nhìn phần mộ bí chi bí năm đại vực đệ nhất hung mộ với con mắt khác. Lý Thất Dạ biết trong phần mộ bí chi bí có thứ khác biệt.

Trong mắt Lý Thất Dạ, phần mộ bí chi bí không đơn giản là báu vật. Đối với người ngoài thì phần mộ bí chi bí là 8Lý Thất Dạ vô thượng như chân tiên dược, Lý Thất Dạ không nghĩ vậy.

Lam Vận Trúc không nhìn thấu thanh đăng này:

– Đây là cái gì? Đáng giá mạo hiểu mạng sống sao?

Bề ngoài thanh đăng cực kỳ bình tĩnh, có đáng giá để Lý Thất Dạ được ăn cả ngã về không sao? Thậm chí không tiếc mạo hiểm mạng sống chiếm lấy nó.

– Đáng giá, tuyệt đối đáng giá.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ha ha ha, thứ này nàng không tưởng tượng được đâu.

Ngũ Tiên Hoàng Tham quay về ổ của mình nhìn thanh đăng trong tay Lý Thất Dạ, nó đứng dậy, thần thức quét qua.

– Thứ tốt, thứ tốt!

Nếu Ngũ Tiên Hoàng Tham có biểu tình thì lúc này vẻ mặt của nó sẽ là thèm nhễu nước miếng.

Lam Vận Trúc nhìn Ngũ Tiên Hoàng Tham biến thành phượng hoàng, nó là chân tiên dược mà tặc lưỡi khen thanh đăng không dứt, bộ dáng thèm thuồng như thế thì chắc chắn thanh đăng này không đơn giản.

Lý Thất Dạ liếc Ngũ Tiên Hoàng Tham, lười biếng giơ thanh đăng, cười hỏi:

– Nói vậy ngươi luôn muốn có được thanh đăng này?

Ngũ Tiên Hoàng Tham nhìn thanh đăng, đương nhiên nó muốn chiếm thanh đăng. Tiếc rằng Ngũ Tiên Hoàng Tham mạnh cách mấy cũng không vào mộc các được, nó không phải Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ loay hoay thanh đăng, cười nheo mắt nói:

– Nếu ngươi đi theo ta, hoặc nói đúng hơn là theo ta lăn lộn, sau này ta cho ngươi hưởng sái thanh đăng này.

Ngũ Tiên Hoàng Tham nghe xong tức giận hừ mạnh, nghiêng cổ nằm trong sào gỗ, làm bộ ngủ.

Nhìn Ngũ Tiên Hoàng Tham không chịu theo mình, Lý Thất Dạ nhún vai:

– Thật đáng tiếc.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Hy vọng sau này chúng ta còn gặp lại.

Ngũ Tiên Hoàng Tham biến thành phượng hoàng đáp trả thần thức lạnh lùng nói:

– Không hẹn ngày gặp lại!

Ngũ Tiên Hoàng Tham đặc biệt ghét Lý Thất Dạ.

Ngũ Tiên Hoàng Tham thích Lý Thất Dạ được mới lạ. Nó bị Lý Thất Dạ trấn lột năm nhánh rễ sâm già nhất, tuy không phải rễ chủ mạng của nó nhưng cũng là tâm huyết. Lý Thất Dạ cướp năm nhánh rễ sâm già báo hại Ngũ Tiên Hoàng Tham bị tổn thất nặng nề, nếu không phải e ngại bảo bối hắn có thì nó hận không thể bóp chết hắn.

Hiện giờ Ngũ Tiên Hoàng Tham cảm thấy mãi mãi không gặp Lý Thất Dạ mới là tốt nhất, mỗi lần nhìn hắn là nó nhớ đến năm nhánh rễ sâm già, lòng nhỏ máu.

Lý Thất Dạ nhún vai, mang Lam Vận Trúc rời khỏi sào gỗ. Hai người đi ra phần mộ bí chi bí, Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc quay về dược điền chúng tiên đánh rơi.

Lúc này binh vệ thụ, long tàm trùng hồn thảo mười biến, tham tổ, luân hồi thiên hồn đằng, đám dược vương đẳng cấp tiên dược đã quay về lại chiếm lấy dược điền.

Lại nhìn thấy Lý Thất Dạ, binh vệ thụ hỏi:

– Sao ngươi chưa đi?

Chúng nó đặc biệt không hoan nghênh Lý Thất Dạ. Cho đến nay toàn là đám tiên thảo tiên dược bá chiếm dược điền này, Lý Thất Dạ đến chia một chén canh nên dĩ nhiên chúng nó không hoan nghênh.

Lam Vận Trúc nhìn đám tiên thảo tiên dược trước mắt, nàng hận không thể bắt hết. Đây là tiên dược thật sự, một gốc lọt ra ngoài đủ làm người trong thiên hạ điên cuồng.

Đương nhiên muốn mang đi những tiên dược là chuyện không thể nào. Đừng nói bản thân tiên thảo tiên dược là tồn tại siêu cường đại, huống chi có dược viên chế tài, trừ phi đám tiên dược đồng ý đi theo bọn họ.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ta định từ biệt các vị, lần này tạm biệt mong sau này tất cả sẽ còn gặp lại.

Long thảo giống như chân long, tức long tàm trùng hồn thảo mười biến đại biểu đám tiên dược nói:

– Không hẹn ngày gặp lại, e rằng trăm ngàn vạn năm sau sẽ không ai vào được.

– Hơi lạ.

Tham tổ cắm rễ trong dược điền lên tiếng:

– Tiểu tử này là lạ, trên người hắn có mùi sâm, mùi sâm khác biệt.

Tiên dược luân hồi thiên hồn đằng hỏi:

– Mùi sâm khác biệt? Khác thế nào?

Tham tổ đã ngửi được mùi lạ:

– Không đúng!

Tham tổ giật mình kêu lên:

– Tiểu tử này được cơ duyên lớn, trên người hắn . . . Hắn có mùi chân tiên dược, là mùi Ngũ Tiên Hoàng Tham trong phần mộ bí chi bí!

Long tàm trùng hồn thảo mười biến kinh ngạc hỏi:

– Cái gì? Thật không? Thật sự là mùi Ngũ Tiên Hoàng Tham?

Nó là chân long cũng không kiềm được nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.

Binh vệ thụ nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

– Ngươi thật sự thấy Ngũ Tiên Hoàng Tham? Được nó cho ích lợi?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Không có gì, ta đi vào rồi tiện tay giật mấy nhánh rễ sâm già, có thu hoạch nhỏ.

Ngữ điệu Lý Thất Dạ hờ hững.

– Không sai, đây chính là mùi nhánh rễ sâm già nhất của Ngũ Tiên Hoàng Tham!

Tham tổ sợ hết hồn:

– Tiểu tử, sao Ngũ Tiên Hoàng Tham cho ngươi rễ sâm già được?

– Không thể nào! Không ai vào nơi đó được.

Binh vệ thụ trầm giọng nói:

– Tiểu tử, ngươi đừng khoác lác. Nơi đó trừ Ngũ Tiên Hoàng Tham ra người ngoài không vào được!

Lý Thất Dạ lấy thanh đăng ra vuốt ve, dịu dàng nói:

– Các ngươi cảm thấy thứ này như thế nào?

Bộ dáng Lý Thất Dạ ngây thơ vô số tội.

Nhìn vẻ mặt của Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc rùng mình, nàng trực giác hắn định làm chuyện gì.

Chương 774: Tiên dược cầu được mang đi (1)

Nhìn thanh đăng trong tay Lý Thất Dạ, tất cả tiên thảo tiên dược hết hồn. Binh vệ thụ là trầm ổn nhất mà cũng bị hù sợ.

Thật lâu sau binh vệ thụ hoảng hốt nói:

– Sao . . . Sao . . . Sao có thể? Chuyện . . . Chuyện này tuyệt đối không thể linh hồn! Làm . . . Làm . . . Làm sao ngươi lấy được thứ đó? Nó . . . Nó . . . Nó là thứ trong truyền thuyết!

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Cũng không có gì.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Thứ ta muốn thì không có gì khó, vươn tay lấy là được.

Đám tiên dược long tàm trùng hồn thảo mười biến, tham tổ, luân hồi thiên hồn đằng ngẩn ngơ. Người khác không biết thứ này nhưng chúng nó lại biết, thứ trong Lý Thất Dạ là tồn tại trong truyền thuyết.

Một lúc lâu sau đám tiên dược tham tổ lấy lại tinh thần. Tham tổ rút rễ lên dược điền, nhảy tới trước mặt Lý Thất Dạ.

Tham tổ ngửa đầu nhìn Lý Thất Dạ:

– Mang ta rời khỏi đây được không? Ta đi theo ngươi.

Tham tổ đột nhiên đề nghị làm Lam Vận Trúc hết hồn. Tiên dược yêu cầu Lý Thất Dạ dẫn nó đi, quá khó tin. Lam Vận Trúc rất muốn xíu Lý Thất Dạ đông ý ngay, đây là một gốc tham tổ, tiên dược trong mắt các dược sư, dược đế là thứ khiến người điên cuồng.

Lúc trong mộc vực, thánh tôn Chiến tộc vì một gốc dược vương ba trăm vạn năm mà huơ đế khí rượt theo. Tham tổ trước mắt tốt hơn gốc dược vương ba trăm vạn năm vô số lần.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Dẫn ngươi ra ngoài rồi ta được ích lợi gì? Lấy ngươi nấu canh gà mái già sao? Hưm, nhân sâm nấu canh gà mái già, hơi bổ.

Tham tổ nhảy cẫng lên, bực bội quát:

– Này, ta là tham tổ!

Lý Thất Dạ nghiêm túc gật đầu, nói:

– Ta biết ngươi là tham tổ, nhưng ngươi có so với thứ này được không?

Lý Thất Dạ huơ năm nhánh rễ sâm già, nói:

– Nếu ta không thể nấu ngươi ăn thì có ích lợi gì với ta? Cả ngày dẫn một gốc tham tổ đi lung tung, bị người ta biết thì ta mất mạng nhỏ.

Tham tổ nhìn năm nhánh rễ sâm già trong tay Lý Thất Dạ, nó ủ rũ như trái bóng xì hơi, hết hùng hổ. Tuy tham tổ được gọi là tiên dược nhưng đó là trong mắt dược sư, năm nhánh rễ sâm già kia mới là tiên dược thật sự.

Tham tổ vội đề cử:

– Nếu ngươi mang ta đi, chỉ cần cho ta ở gần thanh đăng là được. Mỗi cách mây ngày ta cho ngươi một giọt dịch sâm, đây là bảo dược tinh hoa của ta, hiệu quả không thua gì vạn vật ngân hà thủy!

Mắt tham tổ long lanh cầu xin Lý Thất Dạ mủi lòng.

Lam Vận Trúc không thể tin vào mắt mình, đó là tham tổ vậy mà giờ van xin Lý Thất Dạ dẫn nó đi. Chuyện này nói ra không ai tin.

Lý Thất Dạ bật cười:

– Xem bộ dáng của ngươi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Tuy ta không đọc nhiều sách nhưng biết dịch sâm của ngươi không sánh bằng ngân hà vạn vật thủy. Ngại quá, ta có chút ít ngân hà vạn vật thủy.

Tham tổ lúng túng nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Dịch sâm của ta đúng là kém hơn ngân hà vạn vật thủy chút xíu. Nếu ngươi đồng ý mang theo ta, khi . . . Khi ngươi cần ta sẽ cho một ít rễ sâm được không? Rễ sâm của ta tuyệt đối có thể cứu mạng ngươi! Chỉ cần ngươi ước hẹn, hai bên cùng thề, khi ngươi sắp chết ta đồng ý dùng tinh hoa bản mệnh cứu ngươi, được không?

Tham tổ trịnh trọng nói, vì đối với tiên dược như tham tổ thì tinh hoa bản mệnh là thứ vô cùng quan trọng. Tham tổ đồng ý cho Lý Thất Dạ tinh hoa bản mệnh, có thể nói là bỏ vốn gốc.

Lam Vận Trúc rung động. Tham tổ tự nguyện cho tinh hoa bản mệnh, quá kinh khủng, tốt hơn bắt sống tham tổ rồi nấu ăn rất nhiều.

Lý Thất Dạ nhìn tham tổ, mỉm cười nói:

– Tốt, vậy chúng ta sẽ giao ước, dùng chân mệnh thề được không?

Tham tổ và Lý Thất Dạ dùng chân mệnh giao ước, hai bên thề xong khế ước đã định. Từ nay tham tổ đi theo Lý Thất Dạ.

Long tàm trùng thảo chạy tới nói:

– Mang theo ta được không?

Nó là long tàm trùng hồn thảo mười biến, dược đế gặp cũng sẽ điên cuồng. Bây giờ bộ dáng long tàm trùng hồn thảo mười biến ngại ngùng, cầu xin Lý Thất Dạ.

Lam Vận Trúc ngây người. Tham tổ cầu Lý Thất Dạ dẫn nó đi đã làm Lam Vận Trúc ngu người, giờ long tàm trùng thảo cũng xin hắn mang theo nó.

– Cái này . . .

Lý Thất Dạ xòe tay, khó xử nói:

– Ngươi nên biết ta không mang theo người chỉ ăn cơm không làm việc. Nếu ta lây ngươi luyện đan e rằng ngươi không muốn, ta mang theo ngươi chạy khắp nơi có ích lợi gì? Vì ngươi sẽ được hưởng một phần thanh đăng.

Long tàm trùng thảo vội đề cử:

– Nếu ngươi mang theo ta sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi. Chỉ tính dược khí của ta sẽ giúp đạo hạnh tăng lên, tốc độ tu luyện mau chóng, là hồn thảo tốt nhất trên đời!

Lam Vận Trúc đồng ý lời long tàm trùng thảo nói. Long tàm trùng thảo là vị thuốc chính luyện mệnh đan, long tàm trùng thảo mười biến đã là cực hạn hồn thảo. Long tàm trùng hồn thảo mười biến, sợ là thế gian này chưa từng có ai thấy.

Nếu mang theo một gốc long tàm trùng hồn thảo mười biến tuyệt đối giúp ích lớn, có hồn thảo mười biến uẩn dưỡng thì tu luyện như chắp cánh, siêu tốc, kẻ ngốc tiến bộ như bay.

– Ngươi sai rồi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Không thể lấy ngươi nấu luyện đan, chỉ dựa vào dược khí dưỡng đạo hạnh thì ta chịu thiệt. Ta có thanh đăng, có thể khiến ngươi biến thành hồn thảo mười một biến hay thậm chí là mười hai, mười ba biến. Quan trọng hơn, cá nhân ta tu luyện chú ý là vững vàng, thích từng bước leo lên, không cần một bước tăng vọt.

– Hơn nữa về tu luyện thì ta có tự tin tuyệt đối, dù không có ngươi trợ giúp, lên đỉnh cao thành tựu Tiên đế không thành vấn đề, ngươi thấy đúng không?

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn long tàm trùng thảo:

– Điều kiện của ngươi không đủ hấp dẫn ta.

Lam Vận Trúc không biết nên nói cái gì. Đó là long tàm trùng hồn thảo mười biến, nếu bị người đời biết chắc chắn sẽ thờ nó như tổ tông. Dù không thể luyện đan long tàm trùng hồn thảo mười biến, thờ nó cũng sẽ được lợi suốt đời.

Lý Thất Dạ thì ngược lại, long tàm trùng hồn thảo mười biến muốn đi theo hắn nhưng hắn không chịu.

Lam Vận Trúc than thở, người so với người tức chết người. Người ta cầu một gốc hồn thảo chín biến còn không được, Lý Thất Dạ thì dửng dưng với hồn thảo mười biết, đây là sự khác biệt giữa người với người.

Long tàm trùng thảo ngần ngừ một lúc sau nghiêm túc nói:

– Ta có long hồn!

Lý Thất Dạ nhìn long tàm trùng thảo:

– Long hồn?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Ngươi đừng lừa ta. Tuy ít học nhưng ta biết ngươi chưa đến lúc có long hồn.

– Ta từ nhỏ lớn lên tại đây, ngươi nên biết điều này. Sau đó uẩn dưỡng nhiều năm tháng sinh ra long hồn, hiện tại chỉ kém một bước là đến mười một biến.

Long tàm trùng thảo nghiêm túc nói:

– Nếu ngươi mang ta đi, ta nguyện giao ước giống như ngươi và tham tổ, dùng chân mệnh hứa hẹn khế ước. Khi cần thiết ta sẽ cho ngươi dùng long hồn, tương lai có rất nhiều điểm cần dùng ta, ví dụ . . . Làm tay sai.

Chương 775: Tiên dược cầu được mang đi (2)

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Ừm! Long tàm trùng thảo mười một biến làm tay sai thì hơi xa xỉ.

Lam Vận Trúc cười khổ, Lý Thất Dạ biết cái gì là xa xỉ sao? Bây giờ trên đời không có ai xa xỉ hơn Lý Thất Dạ! Lam Vận Trúc thầm ngạc nhiên, long tàm trùng thảo mười một biết, chuyện này làm người giạt mình biết bao, dược sư truyền kỳ nghe cũng sẽ sợ hết hồn.

Lam Vận Trúc hiểu biết rất ít về long hồn long tàm trùng thảo, nhưng bộ dáng nó nghiêm túc như vậy chắc chắn chuyện không đơn giản.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Được rồi, vậy chúng ta hãy ký khế ước đi, dùng chân mệnh hứa.

Lam Vận Trúc cười khổ, nhìn Lý Thất Dạ xem, bộ dáng thật miễn cưỡng. Nếu người ta biết Lý Thất Dạ miễn cưỡng ký khế ước với long tàm trùng thảo sắp mười một biến chắc cả đám người sẽ đập đầu tự sát.

Cho dù là dược đế cầu một gốc long tàm trùng hồn thảo mười biến còn không được, Lý Thất Dạ ngược lại miễn cưỡng như thể hắn chịu thiệt thòi lớn.

Thấy tham tổ, long tàm trùng hồn thảo mười biến ký khế ước chân mệnh với Lý Thất Dạ, một gốc tiên dược chui ra khỏi dược điền, vội lao đến nói:

– Mang theo ta luôn đi?

Luân hồi thiên hồn đằng sợ mình tụt hậu, buông xuống dè dặt, vội xông lên đề cử:

– Ta nữa, ta tuyệt đối có ích!

Một gốc tiên dược khác chen chúc lên:

– Mang cả ta đi!

Lam Vận Trúc nhìn ba gốc tiên dược chạy tới bên cạnh Lý Thất Dạ cầu hắn mang mình đi, nàng trợn mắt há hốc mồm. Đây là tiên dược, bình thường đại nhân vật lợi hại đến mấy cũng không cầu được một gốc tiên dược. Nếu được tiên dược như vậy, đại giáo cường quốc nào cũng sẽ xem nó là báu vật trấn quốc trấn giáo trấn tộc.

Giờ các tiên dược xin Lý Thất Dạ mang đi, chuyện này vượt sức tưởng tượng, người khác nghe sẽ không tin, không thể xảy ra được.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Từ từ, từ từ thôi. Hãy nói ra ưu điểm của các ngươi, nói xem các ngươi mang đến ích lợi gì. Nếu có ích thì ta vui lòng ký khế ước, tất cả đồng ý không?

Lam Vận Trúc câm nín. Đó là tiên dược, nhưng vào tay Lý Thất Dạ thành rau cải. Lam Vận Trúc chết lặng đến lười cảm thán, bây giờ Lý Thất Dạ sáng tạo kỳ tích gì cũng không lạ lùng nữa. Lý Thất Dạ có bản lĩnh, có đủ thứ nghịch thiên.

Cuối cùng các tiên dược dùng chân mệnh giao ước, ký khế ước với Lý Thất Dạ.

Trong dược điền còn mỗi binh vệ thụ, nó còn chút dè dặt.

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn binh vệ thụ:

– Ngươi có đi không?

Binh vệ thụ chưa kịp nói thì trong dược điền vang lên thanh âm, có cục đất vọt lên.

Một cục đất biết nói tiếng người, Lam Vận Trúc trợn tròn mắt, đây là quái vật gì?

– A . . .

Lý Thất Dạ nhìn cục đất, hỏi:

– Ngươi muốn giao ước với ta? Ngươi có ưu điểm gì? Có thể mang đến ích lợi gì?

– Ta là một phần của dược điền, ta chịu tinh hoa thiên địa, mở linh trí.

Cục đât nói:

– Ngươi mang theo mấy gốc tiên dược, nếu có thêm ta thì chúng nó sẽ có chốn dung thân. Ta sẽ luyện ra một khối dược điền ghê gớm cho ngươi, dù kém hơn dược điền này một chút nhưng quá đủ để trồng linh dược ngươi muốn.

– Ừm! Không tệ, nói có lý.

Lý Thất Dạ gật gù:

– Đúng là có ích nhiều, vậy thì thu ngươi.

Cục đất vui vẻ ký khế ước với Lý Thất Dạ, bây giờ chỉ còn lại binh vệ thụ, dược điền.

– Ngươi có đến không?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:audio coi am

– Nếu ngươi đến thì ta sẽ suy xét thu ngươi.

Binh vệ thụ ngần ngừ.

Tham tổ dụ dỗ:

– Đến đi, mọi người đều đi ròi lão Binh ngươi muốn ở lại đây sao? Thanh đăng đã bị khai quật, giờ là cơ hội tốt nhất để chúng ta rời đi.

Long tàm trùng thảo góp lời khuyên:

– Đúng rồi, chúng ta cùng đi đi, chúng ta cùng một chỗ lâu như vậy cũng nên đi.

Binh vệ thụ khẽ thở dài:

– Được rồi, có thể tệ đến đâu được? Đã vậy rồi còn biết làm sao?

Cuối cùng binh vệ thụ ký khế ước với Lý Thất Dạ, giờ thì tiên dược tốt nhất, cao cấp nhất dược viên chúng tiên lạc mất đều bị hắn gom hết.

Đám binh vệ thụ, long tàm trùng hồn thảo mười biến, tham tổ là tiên dược tốt nhất dược viên chúng tiên lạc mất, tất cả bị Lý Thất Dạ dụ đi hết.

– Lên đây đi, chúng ta đi.

Bùn dược điền biến thành một khối dược điền, tuy so với dược điền phun khói xanh trước mắt hơi kém chút nhưng tuyệt đối là một khối bảo điền.

Đám tham tổ cắm rễ ào khối dược điền, Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra hút dược điền vào trong.

Lý Thất Dạ nhìn dược điền trống rỗng trước mắt, phủi tay.

Lý Thất Dạ cười nói với Lam Vận Trúc:

– Được rồi, chúng ta đi, không uổng chuyến này.

Lam Vận Trúc cười lắc đầu, bây giờ nàng không còn lời nào để nói. Đâu chỉ không uổng chuyến này, là thu hoạch lớn. Cơ duyên lớn đến mấy cũng không bằng thu hoạch của Lý Thất Dạ, thu hết thứ tốt trong dược viên chúng tiên lạc mất.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc rời khỏi dược viên chúng tiên lạc mất. Sau khi đi ra, hai người định rời đi mộc vực, mới vượt qua mấy sơn mạch thì đất đai nổ ầm ầm, mộc vực run rẩy.

Lam Vận Trúc nhìn một hướng:

– Đó là cái gì?

Một gốc cây to kinh thiên, nguyên gốc cây như muốn che lấp cả mộc vực.

Lý Thất Dạ nhìn gốc cây càng trở nên thô to, cao đâm trời, nheo mắt nói:

– Địa Sơn bảo thụ? Nó định liều mạng già?

Ban đầu Lam Vận Trúc không nhận ra Địa Sơn bảo thụ, bây giờ nó thô to hơn bình thường, dường như đang bộc phát hết tiềm lực ra để mình càng cường đại hơn.

Lam Vận Trúc nhìn Địa Sơn bảo thụ thô to hơn bình thường, bất ngờ hỏi:

– Địa Sơn bảo thụ đang định làm gì?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nhìn thì biết.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc chạy tới chỗ xảy ra vụ việc. Hai người mới biết không chỉ bọn họ đến nơi, đã có mặt hàng ngàn cường giả. Toàn là cường giả mạnh nhất của truyền nhân các đại giáo phái trong mộc vực, có cả lão tổ đại giáo.

Đám người vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chú đằng trước. Địa Sơn bảo thụ cắm rễ trên một sơn mạch, thân hình khổng lồ, nó biến thành mũi dùi đâm xuống đất. Dường như Địa Ngu tiên đế muốn đâm thủng sơn mạch, chui thẳng xuống lòng đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Địa Sơn bảo thụ lần lượt trùng kích, mặt đất ủng rinh, chấn động khiến người lo lắng có khi nào mặt đất bị chấn nát không.

Lam Vận Trúc nhìn Địa Sơn bảo thụ chui xuống lòng đất, nhỏ giọng nói:

– Ngu Sơn lão tiên quốc định làm gì?

Lý Thất Dạ nhìn Địa Sơn bảo thụ khoan mặt đất, nói:

– Bọn họ đang tìm một thứ, một vật mà Ngu Sơn lão tiên quốc khao khát.

Lam Vận Trúc nhớ đến một truyền thuyết:

– Vật khao khát? Là cái gì?

Trong U Thánh giới lưu truyền suy đoán này từ rất lâu rồi.

Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:

– Chẳng lẽ là một nửa thuật trường sinh bất tử khác?

– Nếu trên đời có thuật trường sinh bất tử thì chắc chắn ta là người đầu tiên cướp lấy.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Dù là đồ thần thí tiên cũng không tiếc!

Lam Vận Trúc ngây người, tỉnh táo lại hỏi:

– Nếu không phải thuật trường sinh bất tử thì là cái gì?

Trong U Thánh giới luôn lưu truyền Ngu Sơn lão tiên quốc có một nửa thuật trường sinh bất tử.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!