Đế Bá Audio Podcast
Tập 154 [Chương 766 đến Chương 770]
❮ sautiếp ❯Chương 766: Tu luyện (2)
Lý Thất Dạ cảm thấy không thể nào, nàng bị hoa mắt, là ảo giác. Vì xưa nay không ai có thể phá vỡ thường thực. Từ vạn cổ đến bây giờ tu sĩ chỉ có một thể phách, dù người có tiên mệnh cũng vậy.
Nhưng lúc này Lam Vận Trúc không quá chắc chắn, nàng không tự tin. Thường thức, thứ này không có tác dụng trên người Lý Thất Dạ.
Đây không phải lần đầu tiên Lý Thất Dạ phá vỡ thường thức. Như lúc ở Thần Long sơn, tất cả thiên mệnh chân thạch chạy theo Lý Thất Dạ. Cho đến nay toàn là thiên mệnh chân thạch chọn chủ nhân, ngược lại Lý Thất Dạ chọn thiên mệnh chân thạch.
Thường thức vô dụng với Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc chợt nhận ra điều này, nàng không còn tự tin.
Lỡ như, đó là nếu, lỡ như Lý Thất Dạ thật sự có hai thể phách thì sao? Có hai thể phách tiên thể? Nghĩ đến đây Lam Vận Trúc ngây ngốc.
Có hai thể phách, nếu người ta nghe Lam Vận Trúc phỏng đoán như vậy chắc chắn sẽ cho rằng nàng bị điên, vì điều này không bao giờ xảy ra. Có hai thể phách tiên thể, chuyện này còn khó tin hơn là ai đó có tiên mệnh.
Nhưng lúc này Lam Vận Trúc có phỏng đoán đó, một suy đoán khó tin. Nếu Lý Thất Dạ có hai thể phách tiên thể, một tiên thể phách cường đại hơn cả thể phách phi tiên.
Nghĩ đến đây Lam Vận Trúc thẫn thờ, nếu đúng như vậy thì Đế Tọa, tam kiệt U Thánh chẳng là cái đinh gì.
Một lúc lâu sau Lam Vận Trúc tỉnh táo lại, thở dài thườn thượt, lắc đầu không thèm nghĩ nữa. Lam Vận Trúc đứng dậy, nhìn Lý Thất Dạ còn đang thần du thái hư. Lam Vận Trúc không dám quấy rầy, nàng lặng lẽ rời khỏi dược điền. Lam Vận Trúc muốn đi chỗ khác nhìn xem, nhìn toàn cảnh dược viên chúng tiên lạc mất.
Lý Thất Dạ ngồi xếp bằng trong dược điền, chìm đắm vào thiên địa của mình. Được thiên địa cực tinh chi khí rèn luyện khiến chân mệnh, đạo cơ của Lý Thất Dạ hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Được thiên địa cực tinh chi khí nhiều vô số kể rèn luyện, lại thu hoạch tinh hoa vạn dược của vạn lô thần giúp đỡ nhiều cho Lý Thất Dạ. Nhờ đó nên Lý Thất Dạ thuận lợi mở mệnh cung thứ mười một.
Với Lý Thất Dạ bây giờ mở mệnh cung thứ mười hai không khó khăn, đây là chuyện ván đã đóng thuyền. Khiêu chiến duy nhất là mở mệnh cung thứ mười hai.
Trong khi Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc ở lại dược viên chúng tiên lạc mất tu luyện thì bên ngoài đã lật trời. Rốt cuộc có người được thu hoạch lớn.
Rung động nhất là Thiên Lý Hà. Chẳng ngờ Thiên Lý Hà đuổi theo đến tận ổ kim cương lý. Chư lão Thiên Lý Hà chiếm ổ kim cương lý trước hết, được nhiều thần vật tiên bảo, vô số kinh thế tiên thiết thánh tuyền xuất thế. Thu hoạch lớn lao tăng thêm nội tình cho Thiên Lý Hà.
Khi nhiều đại giáo cường quốc nghe tin chạy tới thủy vực, hành động đào báu vật trong ổ kim cương lý đã đến giai đoạn kết thúc. Thiên Lý Hà chiếm đa số báu vật trong ổ kim cương lý.
Thiên Lý Hà có thu hoạch phong phú làm đám người đỏ mắt, một số đại giáo cường quốc, cường giả định đánh lén cướp báu vật. Nhưng đế thống tiên môn không dễ bị khiêu khích. Nguyên lão Thiên Lý Hà giết ba vị thánh hoàng, giết đám người cướp báu vật câm như hết, không ai dám ra tay nữa.
Thiên Lý Hà cường đại không phải hư danh, nhiều đại giáo cường quốc nhận ra muốn đụng vào Thiên Lý Hà thì ít ra phải có hai đế thống tiên môn hợp tác lại, không thì chẳng có cơ hội. Các đại giáo cường quốc có hợp tác cũng sẽ bị giết tan tác.
Thiên Lý Hà được cơ duyên lớn trong ổ kim cương lý làm đám người thèm nhễu nước miếng, nhiều người hâm mộ Thiên Lý Hà.
Đám tu sĩ thủy vực hối hận:Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!
– Ài, sớm biết như vậy nên luôn đuổi theo Thiên Lý Hà, bỏ dỡ nửa chừng làm chi mất hết cơ hội tốt.
Ban đầu có nhiều tu sĩ đuổi theo sau kim cương lý như Thiên Lý Hà, cứ rượt theo mãi. Nhưng thời gian lâu đám tu sĩ lần lượt bỏ cuộc, vì bọn họ cảm thấy lãng phí thời gian vào việc đuổi theo kim cương lý là không đáng.
Không ngờ Thiên Lý Hà đuổi theo đến tận ổ kim cương lý, được cơ duyên lớn khiến người hâm mộ thèm muốn.
May mắn không chỉ Thiên Lý Hà được cơ duyên lớn, nếu không đám quỷ tộc đã tức giận đấm ngực.
Tin tức có người được cơ duyên lớn truyền khắp nơi. Thiên Luân Hồi truyền nhân Vạn Thế cổ quốc vào Hỏa Thần hành cung.
Nghe tin đó, quỷ tộc sôi nổi nhất, tản ra hỏi thăm tin tức ngay.
– Hỏa Thần hành cung là thứ gì?
Đối với quỷ tộc, Thiên Luân Hồi trong tam kiệt U Thánh được cơ duyên lớn là chuyện đáng để vui mừng.
Mới trước đó Thiên Lý Hà được cơ duyên lớn làm đám quỷ tộc hâm mộ, buồn bã. Bây giờ trong quỷ tộc có người được cơ duyên lớn, làm quỷ tộc hãnh diện.
– Hỏa Thần hành cung . . .
Lão bất tử đế thống tiên môn nghe tin, rung động nói:
– Truyền thuyết đây là cơ duyên lớn nhất, khiến người ao ước nhất trong hỏa vực. Đồn rằng một vị tiên thể đại thành của Vạn Cốt Hoàng Tọa lúc còn trẻ từng đến hỏa vực, muốn vào Hỏa Thần hành cung nhưng không thành công. Chẳng ngờ Thiên Luân Hồi được cơ duyên lớn đến thế.
Nghe tin đó, đám người hâm mộ vô cùng.
– Lợi hại, vào Hỏa Thần hành cung tất nhiên có cơ duyên lớn.
Tuy đối với Vạn Thế cổ quốc, Thiên Luân Hồi là mặt trời không lặn chưa chắc cần báu vật nghịch thiên, nhưng được cơ duyên lớn trong đệ nhất hung mộ là chuyện hãnh diện với gã. Bởi vì từ vạn cổ đến bây giờ người được cơ duyên lớn trong đệ nhất hung mộ cuối cùng sẽ trở thành tồn tại vô địch uy hiếp cửu giới. Dù không thể trở thành tiên đế cũng sẽ là tôn sư một giới.
Trong khi đám người hâm mộ kỳ ngộ của Thiên Luân Hồi thì thổ vực truyền ra tin tức kinh người.
– Đế Tọa sắp tấn công Thiên Lăng.
Nghe tin đó đại nhân vật quỷ tộc hay các tộc đều biến sắc mặt nói:
– Tấn công Thiên Lăng! Quá to gan!
Có người nhỏ giọng nói:
– Truyền thuyết Thiên Lăng là vùng đất kết thúc đệ nhất hung mộ, từ vạn cổ đến bây giờ ít ai đi vào. Bây giờ Đế Tọa định tấn công Thiên Lăng, rất có phong độ thiếu niên tiên đế.
Lão tổ đại giáo nghe tin đó cũng cảm thán rằng:
– Vạn Cốt Hoàng Tọa bồi dưỡng ra truyền nhân thật lợi hại. Tấn công Thiên Lăng, sự gan góc, dứt khoát đó tương lai trở thành tiên đế cũng không lạ.
Nghe tin đó, bao nhiêu người vẻ mặt buồn bã, đặc biệt là thiên tài trẻ tuổi. Uy danh Đế Tọa sớm như sấm bên tai, nhưng hôm nay gã tấn công Thiên Lăng làm vô số người rung động.
Nhiều thiên tài không dám tấn công Thiên Lăng. Truyền nhân đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử đã cầm đế khí cũng không dám tấn công Thiên Lăng. Bây giờ Đế Tọa định tấn công Thiên Lăng, bá khí vô địch biết mấy.
Có quỷ tộc hưng phấn nói:
– Đời này chắc chắn Đế Tọa đại nhân sẽ phong tiên đế!
Đế Tọa hành động trận chiến này làm nhiều quỷ tộc phấn chấn. Gần đây quỷ tộc bị đè đầu ngộp thở, đặc biệt Tiên Phàm và Đế Tọa đánh ngang tay, đa số quỷ tộc không thể chấp nhận kết quả này. Bây giờ Đế Tọa tấn công Thiên Lăng chứng minh gã tự tin vào mình, quỷ tộc tăng niềm tin đời này tiên đế sẽ đến từ quỷ tộc bọn họ.
Chương 767: Mười hai mệnh cung
Trừ hành động thiên chi kiêu tử như Thiên Luân Hồi, Đế Tọa gây chú ý ra, truyền thừa Ngu Sơn lão tiên quốc cực kỳ cường đại có rục rịch gì cũng dễ gây chú ý.
Mấy ngày nay tin tức liên quan Ngu Sơn lão tiên quốc khuếch tán.
Có tu sĩ ở mộc vực đưa tin:
– Địa Sơn bảo thụ của Ngu Sơn lão tiên quốc vào chỗ sâu nhất mộc vực.
Tin tức đó khiến nhiều đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn chú ý. Trong phút chốc vô số người quan tâm từng hành động của Ngu Sơn lão tiên quốc.
Có lão tổ đại giáo nhân tộc phân tích mục đích của Ngu Sơn lão tiên quốc:
– Ngu Sơn lão tiên quốc tìm kiếm cái gì? Dường như bọn họ không quan tâm các báu vật, không để ý thần thạch tiên dược. Nhưng không có lý nào, Ngu Sơn lão tiên quốc mang theo cả Địa Sơn bảo thụ, không thể nào không đến vì báu vật đệ nhất hung mộ.
Có chưởng môn luôn chú ý Ngu Sơn lão tiên quốc nhỏ giọng nói:
– Dường như Ngu Sơn lão tiên quốc đang tìm kiếm cái gì, giờ đi mộc vực. Có vẻ Địa Sơn bảo thụ định tìm từng ngóc ngách đệ nhất hung mộ.
Ngu Sơn lão tiên quốc là đế thống tiên môn nhất môn song đế, sau khi vào đệ nhất hung mộ bọn họ không có hành động gì, không nên gây chú ý mới đúng.
Nhưng Ngu Sơn lão tiên quốc đã định bất phàm, đặc biệt khi mang theo Địa Sơn bảo thụ.
Ngu Sơn lão tiên quốc hấp dẫn sức chú ý, các đế thống tiên môn âm thầm theo dõi Ngu Sơn lão tiên quốc có cái lý của nó.
Phải ngược dòng trở về Địa Ngu tiên đế. Thời đại xưa thật xưa, tin đồn trong đệ nhất hung mộ có thuật trường sinh bất tử truyền ra. Nhưng từ vạn cổ đến bây giờ không ai thấy cái gọi là thuật trường sinh bất tử.
Mãi đến thời Địa Ngu tiên đế, lúc Địa Ngu tiên đế trẻ tuổi đến đệ nhất hung mộ có được thuật trường sinh bất tử hay không thì chẳng ai biết.
Nhưng truyền thuyết thời trẻ tư chất Địa Ngu tiên đế rất tệ, thế nhưng Địa Ngu tiên đế sống qua năm thời đại, qua năm vị tiên đế thay đổi. Tiên đế vô địch biến mất mà Địa Ngu tiên đế vẫn sống khỏe.
Khiến người nghi ngờ hơn là Địa Ngu tiên đế không như đám lão bất tử phong ấn mình trong thì huyết thạch. Địa Ngu tiên đế luôn sống sót, sống qua từng thời đại. Sau khi qua năm thời đài, thay đổi năm vị tiên đế, Địa Ngu tiên đế bước lên con đường tiên đế, trở thành tiên đế vô địch.
Chính vì Địa Ngu tiên đế sống năm thời đại, mặc kệ sống sót bằng cách gì, cuối cùng còn thành tựu tiên đế nên đời sau có người nghi ngờ lúc Địa Ngu tiên đế trẻ tuổi được thuật trường sinh bất tử trong đệ nhất hung mộ.
Ngu Sơn lão tiên quốc luôn phủ nhận cách nói đó, phủ nhận trên đời không có thuật trường sinh bất tử.
Dù Ngu Sơn lão tiên quốc phủ nhận nhưng không thể gạt bỏ đời sau nghi ngờ.
Lần này Ngu Sơn lão tiên quốc mang theo cả Địa Ngu tiên đế, thêm nữa Ngu Sơn lão tiên quốc không quan tâm thần thạch tiên dược trong năm đại vực. Những thứ người người thèm thuồng thế nhưng Ngu Sơn lão tiên quốc không để mắt tới, đám người nghi ngờ Ngu Sơn lão tiên quốc đang tìm kiếm cái gì.
Nhiều đại giáo cường quốc âm thầm chú ý hành động kỳ lạ của Ngu Sơn lão tiên quốc.
Trong quá trình có người to gan nghĩ:
– Hay năm xưa Địa Ngu tiên đế chỉ được một nửa thuật trường sinh bất tử, còn lại nửa kia trong đệ nhất hung mộ? Vì vậy lần này Ngu Sơn lão tiên quốc mang Địa Sơn bảo thụ đến là để tìm một nửa Ngu Sơn lão tiên quốc.
Phỏng đoán này nghe thì hoang đương nhưng nhiều đại giáo cường quốc không kiềm được suy nghĩ đến khả năng này. Bởi vậy càng nhiều cặp mắt chú ý Ngu Sơn lão tiên quốc hơn.
Nếu có một nửa thuật trường sinh bất tử chắc chắn sẽ bùng nổ trận huyết chiến kinh khủng, vật khổng lồ như Vạn Cốt Hoàng Tọa, Vạn Thế cổ quốc cũng sẽ tham gia chiến tranh.
Thuật trường sinh bất tử, đừng nói tu sĩ, đến tiên đế cũng động lòng.
Lý Thất Dạ ở trong dược điền không biết qua bao lâu cuối cùng chậm rãi mở mắt ra, tiếng gầm rú vang lên. Tiếng gầm rú vang lên, mười một mệnh cung bị thu về.
Lam Vận Trúc ngồi bên cạnh cười nói:
– Chúc mừng, rốt cuộc ngươi mở ra mười một mệnh cung.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Mười một mệnh cung đã trở thành dĩ vãng, mười hai mệnh cung mới là khiêu chiến.
Câu này nghe rất ngông cuồng. Mọi người cho rằng mười hai mệnh cung là không tưởng, nếu bảo mở mười hai mệnh cung chắc chắn sẽ bị người cười rụng răng, cho rằng mình cuồng đến vô địch hay bị khùng.
Nhưng Lam Vận Trúc biết đối với Lý Thất Dạ thì không thành vấn đề, nàng tin tưởng hắn sẽ mở được mệnh cung thứ mười hai.
– Mười một kỳ tích vạn cổ, truyền thuyết số người có mười một mệnh cung không hơn ba người.
Lam Vận Trúc cảm thán rằng:
– Mười một mệnh cung mở, thiên tài gì đều là mây bay.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
– Nàng nói sai rồi, thật ra từ vạn cổ đến bây giờ có ít nhất năm người được mười một mệnh cung, theo ta được biết thì nổi tiếng nhất là Cổ Thuần tiên đế, Phi tiên đế.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc thầm lấy làm lạ:
– Vị tiên đế thứ nhất và Phi tiên đế truyền kỳ!
Cổ Thuần tiên đế xuất thân từ mị linh tộc, là tồn tại thứ nhất xưng tiên đế trong cửu giới. Có thể nói trong thời đại hoang mãng Cổ Thuần tiên đế khai sáng ra một thời đại, tưng được người cho là tồn tại cường đại nhất.
Phi tiên đế thì sáng tạo ra một truyền kỳ, Phi Tiên giáo. Từ vạn cổ đến bây giờ Phi Tiên giáo mãi tỏa sáng khắp cửu giới.
– Được rồi đại thúc, ngươi vênh váo đến tận trời. Mười một mệnh cung không mới mẻ gì với ngươi, chờ mở mệnh cung thứ mười hai hãy hưởng thụ xưng hô vạn cổ đệ nhất nhân đi.
Lam Vận Trúc cười nói:
– Nếu ngươi mở được mệnh cung thứ mười hai thì từ vạn cổ đến bây giờ ngươi là người thứ nhất thành tựu mười hai mệnh cung.
Lý Thất Dạ mở mười hai mệnh cung, Lam Vận Trúc mừng cho hắn.
– Nàng sai rồi, danh hiệu vạn cổ đệ nhất nhân đã bị người cướp mất.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Dù ta thành công mở mệnh cung thứ mười hai thì không phải là người đầu tiên có mười hai mệnh cung.
Lam Vận Trúc không tin nói:
– Đó là ai? Không thể nào, tuy có truyền thuyết nói trên đời có người mở ra mệnh cung thứ mười hai nhưng chẳng qua là tin đồn, chưa được chứng thật. Bởi vì mọi người đều biết mở ra mệnh cung thứ mười hai chắc chắn sẽ trở thành tiên đế! Nhưng, không nghe nói tiên đế nào được mười hai mệnh cung.
Lý Thất Dạ chậm rãi thốt ra một cái tên:
– Kiêu Hoành tiên đế!
Nghe tên này Lam Vận Trúc ủ rũ. Nếu nói trên đời có ai là người đầu tiên thành tựu mười hai mệnh cung, trừ Kiêu Hoành tiên đế ra Lam Vận Trúc không tưởng tượng được người thư hai.
Kiêu Hoành tiên đế, vị tiên đế đầu tiên của nhân tộc, cái tên như ma chú vang vọng vạn cổ, chiếu rọi cửu giới.
Từ vạn cổ đến bây giờ chỉ có Kiêu Hoành tiên đế mới xứng hai chữ ‘kiêu hoành’, cả đời bất bại, càn quét hết cường địch trong cửu thiên thập địa. Kiêu Hoành tiên đế là vị tiên đế duy nhất bất bại từ vạn cổ đến bây giờ.
Chương 768: Phần mộ bí chi bí
Tuy rằng một tu sĩ sau khi thành tựu tiên đế rất khó bị đánh bại, tiên đế vô địch không phải một câu nói suông. Nhưng nhiều tiên đế khi còn trẻ không thuận buồm xuôi gió, không có vị tiên đế nào lúc trẻ mãi mãi không thua.
Từ vạn cổ đến bây giờ chỉ mình Kiêu Hoành tiên đế là suốt đời bất bại. Lúc trẻ, gặp cường địch cỡ nào thì Kiêu Hoành tiên đế mạnh mẽ đẩy ngã, không ai ngăn được bước chân y đi qua.
Từ vạn cổ đến bây giờ dù là ai, nhắc tới Kiêu Hoành tiên đế sẽ câm miệng ngay. Hết cách, Kiêu Hoành tiên đế là người ngang ngược kiêu ngạo nhất từ vạn cổ đến bây giờ.
Nghe cái tên đó, Lam Vận Trúc than thở:
– Kiêu Hoành tiên đế!
Lam Vận Trúc không còn ngạc nhiên.
Mười hai mệnh cung là thành tựu nghịch thiên vô song đối với bất cứ tu sĩ nào, nhưng ở trên người Kiêu Hoành tiên đế thì trở thành tất nhiên.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Cả đời Kiêu Hoành tiên đế thành tự mười hai mệnh cung chưa phải điều đáng kiêu ngạo nhất, nên đời sau ít ai biết hắn có được mười hai mệnh cung.
Lam Vận Trúc không biết nên nói cái gì. Kiêu Hoành tiên đế, cái tên này đã đại biểu cho hết thảy. Lam Vận Trúc lấy lại tinh thần, chợt nhớ ra một việc.
Lam Vận Trúc nói:
– Lúc ngươi tu luyện ta đi dạo trong dược điền, ngươi biết ta trông thấy cái gì không? Ta thấy một phượng hoàng!
Mắt Lý Thất Dạ sáng rực hỏi dồn:
– Một con phượng hoàng? Là phượng hoàng như thế nào?
Lam Vận Trúc trả lời ngay:
– Ban đầu ta cứ tưởng gặp phải thần thú tiên phượng, đuổi theo mới biết con phượng hoàng to cỡ nắm tay, siêu cường đại. Phượng hoàng vào một chỗ, khi ta đuổi theo thấy nơi ấy phun ra tử khí dễ làm người lạc đường. Ta không dám vào theo, đành lùi về.
Lý Thất Dạ hỏi tới:
– Con phượng hoàng đó có năm thần quang biến thành phượng linh kéo rất dài đúng không?
Lam Vận Trúc trả lời:
– Đúng rồi! Tiếng hót rất vang dội như xé rách cửu thiên, nếu không phải phượng con thi chắc chắn là tiên dược rất ghê gớm biến ra.
Mắt Lý Thất Dạ sáng hơn ánh sao, như nhìn thấu thiên địa vạn đạo:
– Nó chui vào đâu? Mau mang ta đi!
Lam Vận Trúc thấy biểu tình của Lý Thất Dạ là biết ngay chuyện không đơn giản, nàng vội vàng dẫn nàng chạy đến nơi mình phát hiện.
Hai người chạy tới nơi Lam Vận Trúc phát hiện, gặp khá nhiều dược vương, hồn thảo cửu biến nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn cái nào. Lý Thất Dạ sốt ruột muốn đến chỗ Lam Vận Trúc phát hiện ngay.
Nhìn Lý Thất Dạ nghiêm túc, Lam Vận Trúc vừa dẫn đường vừa hỏi:
– Đó rốt cuộc là cái gì?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Ta tạm thời không dám khẳng định, chỉ có thấy tận mắt thứ kia mới chắc chắn được.
Rất nhanh Lam Vận Trúc mang Lý Thất Dạ đến vị trí con phượng hoàng biến mất. Đó là một cái cốc nhỏ, tiểu cốc còn tường đổ vách nghiêng, dường như từng có ai ở đây.
Theo lý thì chỗ này không thể nào có người ở, nhưng ngẫm lại nơi đây được gọi là dược viên chúng tiên lạc mất, nếu có người ở lại thì là tiên nhân.
Tiểu cốc bị tử khí đậm đặc bao phủ, dường như có báu vật sắp mở ra. Tiểu cốc không lớn nhưng khi dấn thân vào tử khí rất dễ lạc đường. Đi trong tử khí sẽ mất khả năng phán đoán phương hướng.
Lý Thất Dạ đứng tại chỗ nhìn bốn phía, trầm ngâm nói:
– Chỗ này . . .
Lý Thất Dạ nhìn xung quanh một lúc sau nhắm một hướng cùng Lam Vận Trúc chạy đi, không được bao xa hai người đến một vực sâu, trước mắt không có đường.
Gần vực có một cái hang nhỏ, kích cỡ bằng nắm tay. Hang nhỏ đen như mực dường như không có cuối.
Nhìn hang nhỏ, Lý Thất Dạ híp mắt, con ngươi bắn ra hai tia sáng như đâm hai lỗ thủng nhỏ.
Thấy Lý Thất Dạ nhìn hang nhỏ, Lam Vận Trúc đề nghị:
– Hay để thần thức quét cái hang nhỏ này trước?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Vô dụng, thần thức của nàng không quét được.
Lý Thất Dạ nhìn cái hang nhỏ một lúc sau, ngần ngừ.
Ầm!
Lý Thất Dạ mở ra mệnh cung.
Lý Thất Dạ mở một mệnh cung, cây khô như bàn tay bay ra. Vèo một tiếng cây khô cắm rễ trong hang nhỏ.
Vù vù vù vù vù!
Ánh sáng đen nhấp nháy.
Gốc cây khô của Lý Thất Dạ lấy từ Thiên Quần Đảo, khúc cây chết héo, sau này được hắn rót vào chất dịch thuốc mới sinh ra một chồi non. Hình dạng cây khô như bàn tay xòe năm ngón, chính giữa trống rỗng xuyên suốt hốc cây.
Hốc câ hiện ra một đạo môn màu đen, trật tự thần liên đan xen hình thành đạo môn màu đen nhạt.
Đạo môn màu đen làm người nhìn rùng mình, dường như nó đi thông địa ngục.
Lam Vận Trúc nhìn cảnh tượng đó nhớ đến một điều, giật mình kêu lên:
– Đây . . . Là . . . Là phần mộ bí chi bí mà ngươi đã nói?
Lý Thất Dạ lấy khúc cây trên Thiên Quần Đảo, khi đó Lam Vận Trúc cũng có mặt. Lam Vận Trúc cảm thấy Lý Thất Dạ dùng mảnh lá non Thế Giới Thụ nâu thành chất dịch thuốc rót vào cây khô đúng là phí của.
Nhưng sau khi vào đệ nhất hung mộ, trong bí cảnh, Lý Thất Dạ dùng cây khô này lấy được báu vật trấn cảnh khiến Lam Vận Trúc nhận ra từ thật lâu trước kia hắn đã tính đến ngày hôm nay. Lý Thất Dạ sớm chuẩn bị cho việc vào đệ nhất hung mộ.
Lúc trong bí cảnh lấy báu vật trấn cảnh, Lý Thất Dạ dùng khúc cây, giờ hắn lại sử dụng nó. Lam Vận Trúc nhớ đến lúc trước Lý Thất Dạ nói năm đại vực, mỗi phần mộ bí chi địa có một phần mộ bí chi bí.
Lam Vận Trúc chợt nhận ra cái hang nhỏ này chính là phần mộ bí chi bí mà Lý Thất Dạ nói.
– Cái này thì nàng nói đúng.
Lý Thất Dạ gật gù:
– Đây chính là phần mộ bí chi bí. Nàng rất may mắn, gặp cơ duyên lớn thế này, tiếc rằng không nắm chắc, không chặn đứng con phượng hoàng trước khi nó trở về. Cũng không thể trách nàng, thứ này cực kỳ cường đại, muốn chặn nó lại rất khó khăn. Hoặc là nó đồng ý cho nàng thứ gì, hoặc nàng đủ cường đại.
Lam Vận Trúc rung động hỏi:
– Con phượng hoàng đó là cơ duyên lớn?
Lam Vận Trúc không ngờ mình gặp cơ duyên lớn.
– Đối với nàng hoặc người khác thì đúng vậy. Nếu nàng có được con phượng hoàng kia thì rất khủng khiép.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Nhưng ta không thỏa mãn chút ít này, ta muốn vào phần mộ bí chi bí! Đây là cơ hội hiếm có, không ngờ lối vào phần mộ bí chi bí xuất hiện.
Lam Vận Trúc nghe ra vài thứ từ trong câu nói, nàng nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
– Trước kia chưa từng có ai vào phần mộ bí chi bí, chỉ được cơ duyên từ phần mộ bí chi bí đi ra?
– Có lẽ.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Nếu có ai từng vào phần mộ bí chi bí thì chỉ một người.
Lam Vận Trúc tò mò hỏi:
– Ai?
Phần mộ bí chi bí là nơi nào? Ai từng vào phần mộ bí chi bí?
Lam Vận Trúc hỏi dồn:
– Là Địa Ngu tiên đế sao?
Lam Vận Trúc nhắc đến Địa Ngu tiên đế là có lý do, vì từ vạn cổ đến bây giờ Lam Vận Trúc là người duy nhất được đồn rằng lấy thuật trường sinh bất tử.
– Không.
Lý Thất Dạ phủ nhận:
– Một người chưa từng tồn tại, không ai nghe nói qua, ít ra người đời sau cho rằng như vậy.
Chương 769: Ngũ tiên hoàng tham (1)
Lam Vận Trúc thầm lấy làm lạ. Một người chưa từng tồn tại, không ai nghe nói qua? Vậy rốt cuộc là ai?
Lam Vận Trúc nhìn cây khô cắm rễ trong hang, hỏi:
– Cây khô này là chìa khóa sao? Giống như chìa khóa đệ nhất hung mộ, nó là chìa khóa mở ra bất cứ bí mật tối cao nào của đệ nhất hung mộ?
Khi Lý Thất Dạ lấy cây khô chỉ mình Lam Vận Trúc chứng kiến, nàng là người duy nhất biết hắn làm sao lấy được cây khô.
– Không phải.
Lý Thất Dạ trả lời:
– Đây không phải chìa khóa nhưng nó quý giá hơn chìa khóa gấp vạn lần. Nó chứa bí mật vạn cổ không người nào biết.
Lam Vận Trúc nhìn cây khô, lúc này nàng không hề coi thường khúc cây, nàng biết Lý Thất Dạ làm sao có được nó. Cây khô này không dơn giản là mở ra phần mộ bí chi bí, có lẽ còn tác dụng nào khác.
Lý Thất Dạ ôm eo Lam Vận Trúc, trầm giọng nói:
– Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Chúng ta sắp đi vào, hơi xóc nảy một chút, cẩn thận.
Lam Vận Trúc hít sâu, trịnh trọng gật đầu.
Lam Vận Trúc nghiêm túc nói:
– Ta đã chuẩn bị xong.
Lam Vận Trúc ôm chặt eo hổ, Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
– Mở!
Mệnh cung chứa cây khô bỗng sinh ra vòng xoáy, đạo môn màu đen bị hút hết trật tự thần liên đen.
Rào rào!
Chớp mắt cát bay đá chạy, đạo môn màu đen hút Lý Thất Dạ vào, Lam Vận Trúc ôm chặt hắn cũng bị kéo theo.
Ngay khi bị hút vào đạo môn màu đen, Lam Vận Trúc cảm giác toàn thân tê liệt. Đạo môn kiểu này khác với đạo môn bình thường.
Rào rào!
Lam Vận Trúc cảm giác bị đẩy ra, may mắn có Lý Thất Dạ ôm chặt nên nàng không lăn lông lốc mà đứng vững trên đất liền.
Lam Vận Trúc mở mắt ra, thấy bọn họ đang dứng trên một ngọn núi to, ngọn núi rất cao giắt ngang bầu trời, khí hỗn độn quay quanh ngọn núi.
Nhìn núi to này khiến người có ảo giác mảnh đất có ngọn núi là cảnh tượng thiên địa sơ khai, núi to sinh ra vào lúc đó.
Núi to giắt ngang trên bầu trời, khi ngước lên chỉ thấy đỉnh núi. Bên mép đỉnh có một sào gỗ thật to, sào gỗ rũ xuống hỗn độn như biển mây.
Khi quan sát sào gỗ, Lam Vận Trúc chợt nhận ra khí hỗn độn quanh núi không phải sinh ra từ ngọn núi mà là sào gỗ.
– Rốt cuộc đi vào.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm sào gỗ to giắt bên vách núi, chậm rãi nói:
– Hãy để ta vén tấm màn bí ẩn đi.
Lý Thất Dạ hít sâu, mang theo Lam Vận Trúc leo núi. Hai người mất khá lâu rốt cuộc leo lên.
Giờ phút này, Lam Vận Trúc và Lý Thất Dạ đứng ở vách núi, hỗn độn bao phủ hai người. Giương mắt nhìn sào gỗ treo ở vách vực toát ra hỗn độn dày đặc như biển mây.
Sào gỗ rất to, khi đứng ở vách vực nhìn xuống cảm thấy nó vô tận, nó là một thế giới, đặt hết thiên địa núi sông vào đó.
Sào gỗ do các nhánh cây xây thành, nhánh khô đen nhưng cực kỳ cứng rắn. Lam Vận Trúc nhìn các nhánh cây khô ghép thành sào gỗ, nàng mơ hồ cảm thấy mình từng gặp chất liệu gỗ này. Lam Vận Trúc ngẫm nghĩ kỹ, nàng thật sự từng thấy nó.
Lúc trước ở Thiên Quần Đảo, Lý Thất Dạ lấy một nhánh cây ra cũng có chất liệu gỗ như vậy, Lam Vận Trúc nghĩ khúc gỗ kia chính là quỷ nguyên tổ thược!
Lam Vận Trúc khó khăn xuyên qua hỗn độn như biển mây nhìn thấy một thứ.
– Ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Cính giữa sào gỗ, tức dưới đáy có một tòa mộc các.
Hỗn độn phun ra nuốt vào, Lam Vận Trúc có mở thiên nhãn cũng không cách nào nhìn rõ mộc các hoàn toàn. Mộc các rất lớn, rất trang nghiêm. Thiên nhãn loáng thoáng thấy trong mộc các có một thứ gì đó.
Hỗn độn quanh quẩn sào gỗ như sóng biển dập dờn, nếu nói sào gỗ như biển hỗn độn thì dưới đáy nó là mắt biển, hỗn độn vô tận tuôn trào.
Không thể phán đoán khí hỗn độn tuôn ra từ đáy sào hay mộc các, có một điều chắc chắn dưới đáy sào rất ghê gớm, có bí mật kinh thiên.
Lý Thất Dạ luôn nhìn chằm chằm vào sào gỗ, hắn chỉ vào góc ngoài cùng:
– Thấy không? Con phượng hoàng nàng gặp ở chỗ đó.
Lam Vận Trúc vội vàng đưa mắt nhìn. Góc ngoài cùng sào gỗ có con mộc các to cỡ nắm tay, phượng hoàng tỏa thần quang năm màu, thần quang ngũ sắc biến thành linh vũ, thần quang kéo dài thật dài.
Con phượng hoàng ngồi sửa sang nhánh cây ghép thành sào gỗ, dường như nơi này là ổ của nó.
Lam Vận Trúc nhìn thấy con phượng hoàng thì kinh ngạc nói:
– Đúng là nó!
Lam Vận Trúc gặp cơ duyên lớn này nhưng đã bỏ lỡ, không ngờ bây giờ gặp lại.
Lam Vận Trúc chỉ vào nhánh cây phượng hoàng sửa sang ghép thành sào gỗ, hỏi:
– Sào gỗ này là ổ của con phượng hoàng sao?
– Không, đó không phải ổ của nó, chẳng qua nó ở đậu. Vì nó ổn định tại đó nên mới trở thành tuyệt thế vô song.
Lý Thất Dạ nhìn con phượng hoàng:
– Hơn nữa nó không phải phượng hoàng.
– Không phải phượng hoàng?
Lam Vận Trúc kinh ngạc hỏi:
– Chẳng lẽ đúng là một gốc tiên dược thành hình?
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào phượng hoàng:
– Không, nó không phải tiên dược.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Nó là một gốc chân tiên dược, tiên dược thật sự. Dù là tiên đế chưa chắc có duyên phận thấy nó, tiên đế cũng phải thèm muốn.
Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:
– Cái gì? Chân tiên dược!?
Chân tiên dược, cái tên làm người giật mình, dược đế cũng vậy.
Trên đời này tu sĩ hay dược sư hễ nhắc tới tiên dược là thèm thuồng, khao khát rạo rực. Trong mắt tu sĩ, dược sư, tiên dược là báu vật vô giá trên đời, độc nhất vô nhị, tiên đế cũng cần tiên dược.
Nhưng tu sĩ, dược sư nói tiên dược không phải tiên dược thật sự. Tu sĩ, dược sư gọi đa số linh dược khó tìm trên đời hay qua năm trăm vạn năm dược vương là tiên dược.
Dược sư có kiến thức thì biết những cái đó không phải tiên dược thật, cho nên dược sư cường đại gọi tiên dược thật sự là chân tiên dược, để phân chia với tiên dược thế nhân đều biết.
Lam Vận Trúc thầm nghi ngờ:
– Trên đời thật sự có chân tiên dược sao?
Con phượng hoàng trước mắt nàng thật sự là chân tiên dược?
Tuy thánh hiền cổ xưa, dược sư lợi hại cho rằng có chân tiên dược tồn tại, nhưng trên đời chưa từng có ai thấy. Đời sau nhiều dược sư có thành tựu nổi trội không cho rằng chân tiên dược có thật, bọn họ cảm thấy chân tiên dược là ảo tưởng của người đi trước.
Chân tiên dược, nếu trên đời có thật thì tiên đế cũng sẽ thèm muốn. Chân tiên dược là thuốc vạn năng, có kéo dài tuổi thọ cho tồn tại như tiên đế.
Vô số linh dược trên đời vô hiệu với tiên đế, nếu tiên đế muốn kéo dài tuổi thọ thì cần tiên dược. Có chân tiên dược thật sự thì sẽ là cực phẩm kéo dài tuổi thọ cho tiên đế!
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm con phượng hoàng trước mắt, gật đầu, nói:
– Có, gốc trước mặt nàng là nó đó. tên của nó là Ngũ Tiên Hoàng Tham, chân tiên dược vạn cổ khó gặp.
– Ngũ Tiên Hoàng Tham.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào phượng hoàng, nhìn sao cũng không giống nhân sâm.
Lý Thất Dạ hiểu suy nghĩ của Lam Vận Trúc, lắc đầu, nói:
– Với đạo hạnh hiện tại của nàng không thể nhìn thấu nguyên hình của nó, trừ phi nàng rấn áp nó thì Ngũ Tiên Hoàng Tham sẽ hiện ra nguyên hình.
Chương 770: Ngũ tiên hoàng tham (2)
Lam Vận Trúc nhìn phượng hoàng, mở miệng hỏi:
– Ta có thể lấy cơ duyên này không? Bắt nó được không?
Lam Vận Trúc động tâm. Cũng không lạ, chân tiên dược, thứ làm Lam Vận Trúc tim đập nhanh chứ đừng nói là Lam Vận Trúc.
– Không được.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Trừ phi là chân mệnh thiên tử trong truyền thuyết, nếu không nó sẽ không đi theo nàng. Nếu thủ đoạn nghịch thiên thì có cơ may lấy một, hai rễ sâm trên người nó, nhưng chuyện này vô cùng khó khăn.
Lam Vận Trúc là thiên chi kiêu nữ, có chút kiêu ngạo:
– Ta thử xem!
Lam Vận Trúc hít sâu, huyết khí vận chuyển, bước ra một bước hướng sào gỗ.
Ầm!
Lam Vận Trúc mới bước vào sào gỗ thì bị hất ngược về, hỗn độn cuồn cuộn cực kỳ mạnh mẽ bảo vệ sào gỗ.
Lam Vận Trúc bất ngờ:
– Mạnh quá.
Nhưng Lam Vận Trúc là truyền nhân đế thống tiên môn, ánh mắt nghiêm túc:
– Ta không tin ta không qua được!
Lam Vận Trúc định lấy báu vật nghịch thiên ra nhưng bị Lý Thất Dạ ngăn lại.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Đừng làm bậy, nơi này không dễ dàng như nàng tưởng tượng.
Lý Thất Dạ nhìn Ngũ Tiên Hoàng Tham hình dạng giống phượng hoàng, cao giọng quát:
– Chúng ta giao dịch được không?
Ngũ Tiên Hoàng Tham lạnh lùng liếc Lý Thất Dạ rồi phớt lờ hắn, tiếp tục sửa sang nhánh gỗ, bộ dạng cực kỳ kiêu ngạo.
Lam Vận Trúc thấy Ngũ Tiên Hoàng Tham như thế thì buồn cười:
– Đúng là kiêu ngạo.
Ánh mắt Ngũ Tiên Hoàng Tham nhìn Lý Thất Dạ như tồn tại cao cao tại thượng xem con kiến.
– Chân tiên dược thì đúng là cường đại.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng nó không nên chọc ta.
Lý Thất Dạ lây một 8Lý Thất Dạ ra.
Ầm!
Tứ chiến đồng xa xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, hắn nói với Lam Vận Trúc:
– Nàng ở lại đây, ta từ bên mép sào gỗ vòng qua. Nếu nó không đồng ý giao dịch thì ta sẽ dạy cho một bài học, để nó biết đang đối đầu với ai.
Lam Vận Trúc đồng tình Ngũ Tiên Hoàng Tham, con phượng hoàng đang trêu vào người không nên dây vào.
Ầm ầm ầm ầm!
Bốn thần thú tứ chiến đồng xa phát huy, chân long, thần hoàng, kỳ lân, Bạch Hổ đi theo hai bên Lý Thất Dạ. Tứ chiến đồng xa hùng hổ đẩy hỗn độn ra.
Lý Thất Dạ cưỡi hỗn độn lao nhanh bên mép sào gỗ, giây lát tứ chiến đồng xa đã tới nơi Ngũ Tiên Hoàng Tham cư ngụ.
Ngũ Tiên Hoàng Tham hú dài, tiếng hú xé rách cửu thiên, tia chớp ầm ầm, uy lực cực kỳ kinh người. Nhưng Lý Thất Dạ ngồi trên tứ chiến đồng xa, có bốn thần thú đi theo, không bị ảnh hưởng.
Lý Thất Dạ đứng trên tứ chiến đồng xa nhìn Ngũ Tiên Hoàng Tham, chậm rãi nói:
– Ta dùng một giọt ngân hà vạn vật thủy đổi năm nhánh rễ của ngươi, rễ chính là nhánh sâm già.
Lý Thất Dạ cẩn thận lấy một giọt ngân hà vạn vật thủy ra.
Hiện giờ Lý Thất Dạ có rất ít ngân hà vạn vật thủy nên rất quý trọng, không đến lúc bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng. Tuy nhiên một giọt ngân hà vạn vật thủy đổi năm nhánh rễ sâm già của Ngũ Tiên Hoàng Tham thì lời to.
Nhìn thấy một giọt ngân hà vạn vật thủy, Ngũ Tiên Hoàng Tham giống phượng hoàng mắt sáng lên, thần thức truyền đến, một thanh âm vang lên:
– Một bình ngân hà vạn vật thủy đổi năm nhánh rễ già.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Ngươi biết đây là điuè không thể. Nếu ta có một bình ngân hà vạn vật thủy thì có thể đổi một gốc chân tiên dược. Nếu gặp nhau thì là duyên phận, đây là cơ duyên lớn, một giọt ngân hà vạn vật thủy cũng được rồi.
Nhưng Ngũ Tiên Hoàng Tham hình dạng phượng hoàng ngồi yên không nhúcn hích, không thèm nhìn Lý Thất Dạ. Đây cũng bình thường, vì một giọt ngân hà vạn vật thủy không thể nào đổi lấy năm nhánh rễ sâm già của Ngũ Tiên Hoàng Tham được.
Đổi một giọt ngân hà vạn vật thủy với một nhánh rễ sâm già là Ngũ Tiên Hoàng Tham đã lỗ to. Nếu Lý Thất Dạ dùng một giọt ngân hà vạn vật thủy đổi một nhánh rễ sâm non thì chắc chắn Ngũ Tiên Hoàng Tham đồng ý, đòi đổi năm nhánh rễ sâm già? Miễn bàn, Ngũ Tiên Hoàng Tham sẽ không giao dịch, mua bán lỗ vốn.
Thấy bộ dáng kiêu ngạo của Ngũ Tiên Hoàng Tham, Lý Thất Dạ không giận chút nào, hắn cười bình tĩnh nói:
– Ta dùng một giọt ngân hà vạn vật thủy đổi với ngươi là thành ý, ít ra ta là một người tốt, thích hòa bình. Ta không hy vọng ép mua ép bán, nếu ngươi không muốn giao dịch sẽ làm ta hơi khó xử.
Lý Thất Dạ dứt lời, vang tiếng nổ điếc tai.
Ngũ Tiên Hoàng Tham giống phượng hoàng đứng bật dậy, năm thần quang rực rỡ bộc phát. Lúc này Ngũ Tiên Hoàng Tham không còn hình dạng phượng hoàng mà lộ nguyên hình, một gốc tham vương cực kỳ lớn. Cành lá sinh trưởng giống phượng hoàng, rễ thì thô to, phần rễ móc các nhánh dài nhỏ.
Khi Ngũ Tiên Hoàng Tham lộ nguyên hình, nó không che giấu thực lực ngút trời của mình. Khi năm thần quang bộc phát, Ngũ Tiên Hoàng Tham tựa thần linh đứng trước mắt Lý Thất Dạ.
Cộp cộp cộp!
Lam Vận Trúc đứng bên mép vực bị hơi thở thần linh vô địch của Ngũ Tiên Hoàng Tham chấn lùi vài bước, nàng hút ngụm khí lạnh. Ngũ Tiên Hoàng Tham đứng đó tựa như chân thần khiến người sợ hãi và sùng kính, lực lượng cường đại của nó làm đại hiền bình thường kính sợ.
Rồng ngâm phượng hót, chân long nhảy lên, thần hoàng bay lượn, bốn thần thú với tư thế không gì sánh bằng xoay uqanh Lý Thất Dạ. Bốn đồng mã hí dài nhảy lên cao, đồng quang như hồng. Các thần mã tuyệt thế vô song thức tỉnh.
Tứ chiến đồng xa với tư thế vô địch chặn lại thần uy vô địch từ Ngũ Tiên Hoàng Tham. Lý Thất Dạ đứng trên tứ chiến đồng xa không bị hơi thở vô địch ảnh hưởng.
Lý Thất Dạ nhìn Ngũ Tiên Hoàng Tham lộ ra nguyên hình, mỉm cười. Dù Ngũ Tiên Hoàng Tham vô địch thi Lý Thất Dạ vẫn nhàn nhã ở trên xe, ung dung bình tĩnh như thể đây là chuyện thường.
– Tiếc nuối là ngươi đi nhầm một bước, không có cả một giọt ngân hà vạn vật thủy.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Ngươi biết không? Ở thời đại xưa thật xưa từng có người bắt một gốc chân tiên dược đun thành trà uống. Ngươi rất mạnh nhưng chưa thật sự vô địch, bây giờ ta đứng đây, có thể một hơi giết ngươi bằng năm cách. Nhưng ta là người yêu thích hòa bình, cũng không muốn phí của trời.
Răng rắc!
Lý Thất Dạ cầm một quan tài nhỏ, bỗng nhiên vang tiếng răng rắc, quan tài nhỏ cỡ bàn tay chợt biến thành kích cỡ bình thường.
Tay Lý Thất Dạ ôm quan tài, chậm rãi nói:
– Nếu giết chân tiên dược thì rất đáng tiếc, phí phạm thiên lý khó tha, đúng không? Vậy chúng ta chơi trò xấu đi. Ngươi có tin ta mở được cổ quan này? Ta tin tưởng ngươi ít nhiều gì biết lai lịch của nó.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ôm quan tài, Ngũ Tiên Hoàng Tham thụt lùi mấy bước, nó rất e ngại quan tài trong tay hắn.
Lam Vận Trúc giật mình nhìn, nàng không ngờ quan tài kia làm Ngũ Tiên Hoàng Tham kiêng dè, sợ hãi như thế.
Quan tài Lý Thất Dạ cầm là tiểu quan đổi ở chỗ Tần Quảng Vương, bây giờ tiểu quan biến thành quan tài to.
Ngũ Tiên Hoàng Tham không mở miệng, thần thức truyền đến:
– Ngươi đang uy hiếp ta?
Lý Thất Dạ ôm quan tài, mỉm cười nói:
– Ngươi nói đúng, ta đang uy hiếp ngươi. Hay ngươi thử xem? Ta tin khả năng của ta mở một khe hở không khó, khi quan tài mở ra ta sẽ gặp rắc rối chút ít nhưng ngươi thì thảm rồi. Ngươi cảm thấy mình có mấy phần nắm chắc trốn được? Ta nghĩ nếu ngươi không thoát khỏi thì sẽ rất thảm, tin ta đi, đây không phải kết quả tốt.