1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 126 [Chương 626 đến Chương 630]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 126 [Chương 626 đến Chương 630]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 626: Tổ sư hiển linh

Ầm!!!

Vang tiếng nổ điếc tai. Thần đao có thể xưng vô địch, nhát đao chém tới, từng vực cảnh vỡ vụn. Đao kình cực kỳ bá đạo đánh bay Lý Thất Dạ đập mạnh vào sân riêng, đụng sập viện.

Lục Bạch Thu mặt trắng như tờ giấy nhưng nàng không giúp đỡ được gì, đẳng cấp đánh nhau cỡ này khẳ năng của nàng không xen vào được.

Rào rào!

Lý Thất Dạ lao ra từ gạch vụn. Các bóng người từ trên trời giáng xuống phong tỏa thiên địa, vây quanh Lý Thất Dạ.

Các trưởng lão Thiên Lý Hà xuất hiện, có cả nguyên lão. Những người này khóa bốn phương tám hướng, Lý Thất Dạ không có cơ hội chạy trốn.

Lâm trưởng lão muốn nứt khóe mắt, tức giận phát cuồng, nhe răng dữ tợn nói:

– Các vị trưởng lão cũng thấy rồi, tên hung ác này giết đệ tử của ta. Bắt hắn lại, đừng để thiên hạ cười chê Thiên Lý Hà chúng ta!

Vương nguyên lão cũng đến, gã đứng giữa không trung nhìn xuống Lý Thất Dạ, âm trầm vô tình.

Vương nguyên lão ra lệnh:

– Bắt hắn, phế bỏ đạo hạnh của hắn rồi từ từ tra khảo.

Đệ tử hoàng kim liễu quan nhìn cảnh tượng đó, hút ngụm khí lạnh. Chư lão đều xuất hiện, nguyên lão cũng đến, Lý Thất Dạ chết chắc.

Bảo Quy đạo nhân chạy tới, trông thấy tình hình thì biến sắc mặt nói:

– Vương lão, chuyện gì đây?

Bảo Quy đạo nhân khó khăn thuyết phục đám nguyên lão Dương lão đi mời lão tổ, không ngờ gã mới vắng mặt một lát đã xảy ra chuyện như vậy. Chư lão công kích Lý Thất Dạ.

Lâm trưởng lão trầm giọng lạnh lùng nói:

– Tiểu súc sinh này tàn sát Viêm Long, tội không thể thứ, chư lão đều xuất hiện để bảo vệ uy danh Thiên Lý Hà chúng ta!

Bảo Quy đạo nhân biến sắc mặt, hiểu ngay chuyện gì xảy ra. Có người vội vàng muốn hành động.

Bảo Quy đạo nhân trầm giọng nói:

– Vương lão, thời hạn một ngày chưa đến.

Vương nguyên lão liếc Bảo Quy đạo nhân, lạnh lùng nói:

– Chưởng môn hồ đồ, người ngoài đã tàn sát đệ tử tông môn chúng ta thì còn gì để nói nữa? Bắt súc sinh này, phế đạo cơ của hắn rồi từ từ tra khảo.

Các trưởng lão đều đứng về phe Vương nguyên lão:

– Sư huynh, không thể do dự thêm nữa.

Bảo Quy đạo nhân biến sắc mặt, giờ gã đã hiểu đám người Vương nguyên lão đang bức cung, vừa lúc Dương lão luôn ủng hộ gã hôm nay vắng mặt.

Bảo Quy đạo nhân nhìn Lý Thất Dạ bị bao vây tầng tầng, thở dài. Bảo Quy đạo nhân đã bất lực, giông tố này nên kết thúc như thế nào thì gã làm chưởng môn cũng chỉ biết trơ mắt nhìn.

Vương nguyên lão nhìn xuống Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

– Ra tay.

Lý Thất Dạ bị bao vây lại rất ung dung bình tĩnh.

Lý Thất Dạ cười hỏi:

– Các người cho rằng ta là thịt nằm trên thớt sao?

Các trưởng lão chặn bốn phương tám hướng, có thể nói nhiều trưởng lão đích thân ra mặt là đã rất xem trọng Lý Thất Dạ.

– Tiểu bối, nếu bây giờ ngươi chịu trói thì bớt đau đớn, không thì ngươi sẽ biết cái gì là sống không bằng chết.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Hôm nay ta vẫn phải đại khai sát giới, đành phụ tấm lòng của Thiên Lý tiên đế.

Lý Thất Dạ ôm thiên tàng bình, híp mắt nhìn các trưởng lão. Lúc này Lý Thất Dạ sẽ không nương tay, hắn sẽ đồ sát hết các trưởng lão.

Lâm trưởng lão hét to một tiếng:

– Tiểu bối, chịu trói đi!

Lâm trưởng lão ra tay trước. Thần đao ngang trời, sát ý ngút trời, sát ý làm người ta như rơi vào hầm băng.

Lý Thất Dạ híp mắt bắn ra tia sáng lạnh, sát ý nổi lên.

Phập!

Thời gian dao động, thần đao chưa chém xuống đã thành mưa máu. Mưa máu không phải của Lý Thất Dạ mà là Lâm trưởng lão.

Biến dị đột ngột làm các trưởng lão rợn tóc gáy, đám người định hành động bông chốc dừng bước.

Ong ong ong ong ong!

Trong khoảnh khắc đó Thiên Lý Hồ bắn ra từng lũ tiên quang, mỗi lũ tiên quang như đúc bằn hoàng kim, tơ vàng. Các lũ tiên quang bắn lên trời, lên vũ trụ, kinh động tồn tại cửu thiên thập địa.

Trong âm dương đàm hiện ra một gốc thần thụ, gốc thần liễu làm bằng hoàng kim đứng thẳng trời, một gốc hoàng kim thần liễu che toàn bộ Thiên Lý Hồ.

Cảnh tượng rung động người Thiên Lý Hà, các đệ tử há to mồm, ngửa đầu nhìn hoàng kim thần liễu cao vút đâm trời, cảm thấy cực kỳ khó tin.

Một thanh âm vang lên:

– Lùi xuống.

Thanh âm tựa như xuyên qua tuyên cổ, từ thời đại xa xôi vọng đến.

Thanh âm đột nhiên vang lên, các trưởng lão chấn động, quay sang nhìn nhau.

Vương nguyên lão nét mặt sa sầm, quay người nhìn hướng phát ra thanh âm.

Vương nguyên lão trầm giọng quát:

– Là ai . . .! truyện tà tu audio

Vù vù vù vù vù!

Một ngón tay bay tới điểm trúng Vương nguyên lão, lão như trái bóng xì hơi té dưới đất. Mộ chỉ, Vương nguyên lão là nguyên lão bị phong cấm đạo hạnh toàn thân.

Các trưởng lão chưa lấy lại tinh thần, Vương nguyên lão bị một bàn tay to ném vào Tư Quá Nhai, chỗ giam cầm trong Thiên Lý Hồ. Tình huống đột nhiên xảy ra làm đám người Bảo Quy đạo nhân ngây ngẩn.

Vương nguyên lão đã là thánh hoàng, vậy mà lão không có sức chống cự bị người phong đạo hạnh ném vào đất giam cầm.

Một bóng người xuất hiện bên dưới hoàng kim thần liễu:

– Hãy kiểm điểm lại đi!

Khi bóng người này hiện ra, lục đạo bát hoang trở nên xa xôi, cửu thiên thập địa nhẹ hẫng. Cái bóng bao trùm trên thiên địa, vạn đạo, chấp chưởng Càn Khôn, chúa tể thiên địa.

Đế uy vô địch bao phủ nguyên Thiên Lý Hồ. Các đệ tử Thiên Lý Hà quỳ rạp dưới đất, trước đế uy vô địch này các đệ tử bái lạy, thần phục từ sâu trong lòng.

Vô thượng tiên đế, ở trước mặt tiên đế thì mọi thứ trong thiên địa trở nên nhỏ bé. Thánh tôn hay thánh hoàng cũng thế, dù là đại hiền đều trở nên thật nhỏ bé. Tiên đế nhấc tay có thể quét sạch vạn giới tinh thần, tiêu diệt lục đạo luân hồi! Đây chính là tiên đế, tồn tại chịu tải thiên mệnh, vô địch chấp chưởng Càn Khôn.

– Có chuyện gì?

Nam Dao Vân, Bắc Trạch Địa, U Thánh giới, Tây Thương Thủy, bao nhiêu tồn tại cường đại đều rung động vì đế uy vô địch đột nhiên xuất hiện.

– Đại giáo cổ quốc!

Bảo Quy đạo nhân quỳ lạy dưới đất, cảm động rơi nước mắt, kích động không còn là bản thân:

– Đế tổ hiển linh, đế tổ, tử tôn bất hiếu!

Nhiều đệ tử Thiên Lý Hà quỳ sát đất, trưởng lão, hộ pháp cực kỳ rung động. Có đệ tử mắt rưng rưng lệ, bọn họ nằm mơ đều không ngờ Thiên Lý tiên đế hiển linh.

– Sư tổ!

Sâu trong Thiên Lý Hồ, một thần quan cổ xưa chui ra từ đáy hồ. Một lão tổ đáng sợ già khú đế bò ra, lạy dưới đất.

– Thánh tổ xuất thế!

Một lão tổ Thiên Lý Hà thức tỉnh, cực kỳ rung động. Còn trưởng lão, nguyên lão Thiên Lý Hà thì chấn động không nói nên lời.

Người chôn dưới đáy Thiên Lý Hồ là đồ tôn của Thiên Lý tiên đế trong truyền thuyết. Nguyên lão Thiên Lý Hà từng nghe nói trong Thiên Lý Hà có một tồn tại đáng sợ phong ấn nhưng chưa từng có ai gặp, bao gồm một vài lão tổ chôn vùi mình.

Hôm nay thánh tổ thần quan từ sâu dưới Thiên Lý Hồ nổi lên, thánh tổ bò ra khỏi thì huyết thạch phong ấn để bái kiến tổ sư.

Thánh tổ lạy trước Thiên Lý tiên đế, cúi mình xin tội:

– Sư tổ, đồ tôn dạy dỗ vô dụng!

Dưới hoàng kim thần liễu, bóng dáng Thiên Lý tiên đế mờ ảo làm người không nhìn thấu, mãi mãi là bí ẩn. Từ người Thiên Lý tiên đế phát ra đế uy vô địch dù là đại hiền cũng cúi đầu.

Chương 627: Ban ngày biến thành ban đêm

Hôm nay các đệ tử Thiên Lý Hà rất rung động, mãi khi thấy tổ sư hiển linh bọn họ mới hiểu ý nghĩa tiên đế, cái gì gọi là vô địch.

Trước mặt tiên đế, cửu thiên thập địa trở nên nhỏ bé, lục đạo vạn giới bé nhỏ không đáng kể.

Còn chư lão, lão tổ Thiên Lý Hà thì rung động đến mất trí. Bọn họ không biết tổ sư của mình còn để lại hậu chiêu trong tổ địa, để lại chấp niệm. Giờ phút này, bọn họ hiểu anh linh tổ sư luôn che chở Thiên Lý Hà.

Bóng dáng dưới hoàng kim thần liễu mãi mãi khiến không thể xem thấu nhìn thẳng vào Lý Thất Dạ. Ánh mắt hai bên giao nhau, Lý Thất Dạ thầm thở dài.

Giọng Thiên Lý tiên đế vượt qua vĩnh hằng:

– Bắt đầu từ hôm nay Lý Thất Dạ là người hộ giáo Thiên Lý Hà, lời hắn nói chính là nghệ chỉ của ta!

Thiên Lý tiên đế dứt lời biến thành chân ngôn vĩnh hằng, pháp tắc tuyên cổ, ngôn ra tức pháp, không ai có thể thay đổi.

Lý Thất Dạ nhìn Thiên Lý tiên đế, thở dài thườn thượt. Lý Thất Dạ cười khổ, rốt cuộc hắn vẫn làm bảo mẫu, như lúc Thiên Lý Hà mới được sáng tạo.

Lý Thất Dạ nhìn Thiên Lý tiên đế, hắn không cách nào từ chối. Đây không phải chuyện vui với Lý Thất Dạ, hắn không hy vọng làm bảo mẫu cho Thiên Lý Hà.

Mặc kệ Lý Thất Dạ có đồng ý hay không, hắn không từ chối Thiên Lý tiên đế được, chỉ có thể than thở.

Lý Thất Dạ nhỏ giọng nói:

– Rốt cuộc ngươi vẫn không kiềm được đi ra cứu Thiên Lý Hà.

Thánh tổ bái sát đất:

– Lĩnh nghệ chỉ của sư tổ!

pháp tắc Thiên Lý tiên đế rơi xuống đất sinh hoa, vĩnh hằng bất diệt. Hai tay Thánh tổ nâng pháp tắc, lĩnh pháp chỉ tiên đế.

Đệ tử Thiên Lý Hà dù là trưởng lão, lão tổ đều bái sát đất lĩnh vô thượng pháp chỉ của Thiên Lý tiên đế.

– Lĩnh nghệ chỉ của sư tổ!

Tất cả đệ tử Thiên Lý Hà quỳ rạp dưới đất. Hoàng kim thần liễu chậm rãi biến mất, cái bóng dưới hoàng kim thần liễu cũng mất dấu. Thiên Lý Hồ trở về bình tĩnh, trừ vô thượng pháp chỉ trong tay Thánh tổ ra dường như không có chuyện gì xảy ra.

Thánh tổ Thiên Lý Hà tự chủ trì tổ chứ nghi thức cực kỳ long trọng nghênh Lý Thất Dạ vào trọng địa Thiên Lý Hồ.

– Cung nghênh hộ giáo nhân!

Lý Thất Dạ cực kỳ bất đắc dĩ. Chư lão Thiên Lý Hà nghênh đón, Lý Thất Dạ tựa rối gỗ bị nghênh vào trọng địa Thiên Lý Hồ. Điều này khác hẳn mong muốn của Lý Thất Dạ, hắn định giết chóc đã tay, giết tới khi nào Thiên Lý Hà biết điều mới thôi. Không ngờ Thiên Lý tiên đế để lại chấp niệm ra mặt cứu đồ tử đồ tôn của mình.

Thánh tổ Thiên Lý Hà nghênh Lý Thất Dạ vào vị trí hộ giáo nhân mới kết thúc nghi thức long trọng.Thánh tổ Thiên Lý Hà dân theo các lão tổ đặc biệt dặn đám trưởng lão Bảo Quy đạo nhân, sau đó lại phong ấn xuống lòng đất.

Lúc này trên dưới Thiên Lý Hà cực kỳ cung kính với Lý Thất Dạ, dù là ai cũng không dám chậm trễ hắn. Tổ sư tiên đế nghệ chỉ là pháp chỉ cao nhất Thiên Lý Hà, ai cũng kính như thần linh.

Lục Bạch Thu bị rung động trước chuyển biến này, thật lâu không thể lấy lại tinh thần. Đối với Lục Bạch Thu thì giống như nằm mơ, từ tiên đế hiển linh tự khâm điểm Lý Thất Dạ làm hộ giáo nhân, chuyện này vinh diệu biết bao, bất cứ thiên tài nào đều không dám tưởng tượng.

Đổi lại người khá sẽ vô cùng sung sướng với chuyện này, nhưng Lý Thất Dạ chỉ cười khổ. Hộ giáo nhân nghe thì oai phong nhưng sự thật là bảo mẫu, Lý Thất Dạ chán làm công việc này rồi. Đây là lần thứ hai Lý Thất Dạ làm bảo mẫu cho Thiên Lý Hà.

Nhớ năm xa xôi nào đó Thiên Lý Hà mới xây dựng, tất cả chỉ vừa khởi bước. Lý Thất Dạ ẩn sau màn làm bảo mẫu, mãi đến Thiên Lý tiên đế chịu tải thiên mệnh, thành tựu vô địch thì hắn rừi khỏi Thiên Lý Hà, hoàn thành trách nhiệm bảo mẫu.

Nhiều năm qua đi Lý Thất Dạ lại biến thành bảo mẫu của Thiên Lý Hà, hắn không muốn chút nào, nhưng hắn không thể từ chối Thiên Lý tiên đế.

Lý Thất Dạ thở dài thầm nghĩ:

– Xem như hộ tống Thiên Lý Hà lần cuối đi.

Sau khi Lý Thất Dạ làm hộ giáo nhân, hắn không muốn gặp ai. Chức vị nhìn thì rất phong cảnh nhưng hắn nhìn mà bực mình. Bảo Quy đạo nhân rất cung kính với Lý Thất Dạ, chuyện này cũng hỏi ý kiến.

Lý Thất Dạ cực chẳng đã nói thẳng:

– Chưởng môn, ta là hộ giáo nhân, không phải bảo mẫu. Trước kia Thiên Lý Hà như thế nào thì cứ thế ấy, không cần hỏi ý kiến của ta.

Sau khi Lý Thất Dạ yêu cầu, Bảo Quy đạo nhân không hở chút hỏi ý kiến nữa, hắn thở phào nhẹ nhõm

Lý Thất Dạ làm hộ giáo nhân được vài ngày, Lam Vân Trúc vừa thấy hắn liền hỏi:

– Sao ngươi làm được?

Lam Vân Trúc rất rung động, đối với nàng đó là kỳ tích không thể xảy ra.

Tiên đế hiển linh, chuyện này rung động biết mấy. Thiên Lý Hà ra bao nhiêu thiên tài đều không đáng tổ sư tiên đế hiển linh, nhưng Thiên Lý tiên đế hiển linh vì một người ngoài, còn hạ vô thượng pháp chỉ, khâm điểm Lý Thất Dạ làm hộ giáo nhân. Chuyện quá khó tinh.

Lý Thất Dạ bực mình liếc Lam Vân Trúc:

– Bởi vì ta là chúa tể của thiên địa này.

Lam Vân Trúc trầm ngâm, suy nghĩ lời Lý Thất Dạ từng nói. Trước kia Lý Thất Dạ cũng nói lời tương tự, nàng cứ nghĩ hắn ngông cuồng nói quấy, nhưng chuyện xảy ra làm nàng thay đổi cách nghĩ.

– Ngươi thật sự muốn đồ Thiên Lý Hà ta?

Lam Vân Trúc nghĩ đến lời Lý Thất Dạ từng nói thì ớn lạnh rợn tóc gáy. Trước đó Lam Vân Trúc không tin một mình Lý Thất Dạ có thể tấn công nguyên Thiên Lý Hà, nhưng bây giờ nàng cảm thấy rất có thể. Lam Vân Trúc nghĩ lại mà run, chuyện lúc đó nghiêm trọng hơn nàng tưởng tuợng.

Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu, nói:

– Yên tâm, người đáng yêu như nàng tất nhiên sẽ không bị gì. Có một số người cần được dạy dỗ lại.

Lam Vân Trúc vừa tức vừa giận dỗi trừng Lý Thất Dạ:

– Phi, ai đáng yêu?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bỗng trời đất lắc lư, U Thánh giới thay đổi.

Lý Thất Dạ biến sắc mặt lao ra ngoài. Lam Vân Trúc, Lục Bạch Thu ra ngoài theo. Hai nàng ngước lên bầu trời, biến sắc mặt.

Đừng nói Lý Thất Dạ, Lục Bạch Thu, Lam Vân Trúc, đệ tử Thiên Lý Hà, toàn bộ người trong U Thánh giới đều biến sắc mặt.

Trời trong lành, vốn là ban ngày nhưng bỗng tối đen. U Thánh giới biến thành đêm đen, dù là lão tổ đại giáo hay cường giả trong truyền thuyết, tồn tại bất hủ đều rợn tóc gáy. Nhiều nhân vật vô địch sợ hãi bò ra khỏi thì huyết thạch.

Dù là lão tổ đại giáo, cường giả trong truyền thuyết đều không thể nhìn thấu bầu trời, không biết là bình tĩnh che lấp U Thánh giới.

U Thánh giới rơi vào hắc ám, bao nhiêu người bị hù sợ bay mất hồn vía, có người còn tưởng là tận thế.

Trời sao hắc ám kéo dài rất lâu, khaỏng một chén trà. Hắc ám biến sắc mặt, bầu trời trở về trong xanh như không có chuyện gì xảy ra.

Lục Bạch Thu sợ hãi, lắp bắp:

– Cái . . . Cái . . . Cái . . . Cái gì vậy?

Đây là chuyện khủng bố nhất Lục Bạch Thu từng thấy trong đời. U Thánh giới bỗng chốc chìm trong hắc ám, thời gian rất ngắn nhưng vẫn làm người ớn lạnh.

Chương 628: Lại lên đường (1)

Lý Thất Dạ luôn nhìn lên trời, không nói tiếng nào. Lý Thất Dạ nhìn bầu trời chằm chằm như muốn xuyên thấu. Lý Thất Dạ luôn bình tĩnh thản nhiên lúc này biểu tình trầm trọng.

Một lúc lâu sau Lam Vân Trúc hỏi:

– Rốt cuộc có chuyện gì?

Nhớ đến cảnh tượng vừa rồi làm Lam Vân Trúc biến sắc mặt, nàng vừa mở thiên nhãn nên không thể nhìn thấu bầu trời, nàng không biết là cái gì che lấp U Thánh giới.

Lý Thất Dạ hít sâu, ra lệnh cho Lam Vân Trúc:

– Đi, kêu người nhìn xem Mê Thất thần đảo có còn không?

Lam Vân Trúc đi truyền lệnh ngay. Thiên Lý Hà luôn chú ý đến Mê Thất thần đảo, chẳng qua trước khi tìm hiểu rõ ràng sự việc Thiên Lý Hà không dám tùy tiện lên đảo.

Rất nhanh có đệ tử Thiên Lý Hà truyền tin về cho Lý Thất Dạ.

Lam Vân Trúc báo tin:

– Không thấy Mê Thất thần đảo nữa. Lúc hắc ám che trời, rất nhiều người ở trên mặt biển, bao gồm một số lão tổ đại giáo. Mọi người không thấy Mê Thất thần đảo biến mất như thế nào nào. Khi hắc ám tan biến thì Mê Thất thần đảo cũng không còn.

Lý Thất Dạ nghe tin đò mím môi im lặng, trong lòng có nhiều suy nghĩ. U Thánh giới có thể chớp mắt dời Mê Thất thần đảo đi chỉ có hai hoặc ba khả năng. Tóm lại nguyên U Thánh giới này số vô địch di dời Mê Thất thần đảo đếm trên đầu ngón tay.

Lý Thất Dạ hít sâu, nói với Lam Vân Trúc:

– Ta phải đi đệ nhất hung mộ một chuyến.

Lam Vân Trúc biến sắc mặt nói:

– Đệ nhất hung mộ! Truyền thuyết từ vạn cổ đến bây giờ ít ai vào được trừ tiên đế ra.

Lý Thất Dạ híp mắt, chậm rãi nói:

– Ta biết, nhưng sẽ có cách.

Lam Vân Trúc ngây người, nàng hỏi:

– Có liên quan đến Mê Thất thần đảo sao?

Đệ nhất hung mộ là một bí ẩn với U Thánh giới, không ai giải đpá được.

– Chưa biết.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Nếu có liên quan đến nó thì chưa chắc là chuyện xấu. Mê Thất thần đảo có ở đệ nhất hung mộ không phải đi vào xem mới biết.

Lý Thất Dạ cảm thấy vô địch có thể di dời Mê Thất thần đảo thì đệ nhất hung mộ là một trong số đó, tuy nhiên hắn không quá khẳng định.

Đối với Lý Thất Dạ, sự việc xảy ra quá đột nhiên, khác với dự định của hắn. Lý Thất Dạ định khiến sương mù uống đủ Mê Thất thần đảo máu rồi hắn mới lên đảo. Lý Thất Dạ có đầy đủ thủ đoạn, miễn là hắn lên Mê Thất thần đảo thì nhất định sẽ lấy được thứ mình cần.

Nhưng bây giờ Mê Thất thần đảo biến mất, bị người dời đi, điều này vượt qua dự liệu của hắn, phá vỡ kế hoạch của Lý Thất Dạ. Biến dị đột nhiên khiến suy nghĩ của Lý Thất Dạ thêm nhiều biến cố.

Lam Vân Trúc hít sâu, nói:

– Ta đi với ngươi, ít ra có người giúp đỡ.

– Không.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

– Nàng và nhóm chưởng môn chuẩn bị đi, không chừng khi đó ta cần dùng các người. Quan trọng hơn hết là phải chuẩn bị cho trường hợp tệ nhất.

Lam Vân Trúc kinh ngạc hỏi:

– Trường hợp tệ nhất? Là gì?

Lý Thất Dạ híp mắt nhìn phương xa, chậm rãi nói:

– Trời sắp loạn, có lẽ thời đại máu chảy thành sông sắp tới.

Tiệt Thiên Môn kinh ngạc nói:

– Trời sắp loạn?

Hiện nay U Thánh giới bình định, không cóLực lượng gì phá vỡ cách cục ổn định của mấy đế thống tiên môn.

– Mặc kệ loạn hay không . . .

Lý Thất Dạ cười nói:

– Trời loạn chưa chắc là chuyện xấu, là lúc ta đồ trời, có vài thứ quỷ quái nên đi ra.

Lam Vân Trúc rung động. Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nói ra lời đó thiếu bá khí, nhưng nghe vào tai Lam Vân Trúc lại vô cùng bá đạo. Bao nhiêu thiên tài dám thốt lời ngông cuồng đồ trời? Hôm ny Lý Thất Dạ thật sự nói, và tùy ý như vậy.

Ngữ điệu tùy ý nói ra lời bá đạo nhất.

Lam Vân Trúc lấy lại tinh thần, nàng hít sâu, nói:

– Ta sẽ nói với sư phụ, trưởng lão.

Lý Thất Dạ chuẩn bị ngay để lên đường đi đệ nhất hung mộ.

Trước khi đi Lý Thất Dạ kêu Lục Bạch Thu tới, hỏi:

– Nàng định sao? Theo ta hay có suy nghĩ khác?

Lý Thất Dạ đúng là rất xem trọng Lục Bạch Thu, có ý định bồi dưỡng nàng, nếu không hắn đã chẳng mang theo bên cạnh.

Lục Bạch Thu ngần ngừ một lúc nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Ta muốn trở về Thiên Quần đảo nhìn xem chỗ đó sao rồi.

Lục Bạch Thu nghe nói Mê Thất thần đảo biến mất thì lòng rất lo âu, nàng lo Thiên Quần đảo, lo cho các đệ tử, dân chúng Thiên Quần đảo.

Lục Bạch Thu là đường chủ, nàng luôn quản lý Thiên Quần đảo, xem nơi đó như nhà mình. Chõ đó có dân chúng kính yêu Lục Bạch Thu, đệ tử theo nàng ra sống vào chết. Bây giờ xảy ra việc lớn như vậy, trong lòng Lục Bạch Thu có vướng vận. Lục Bạch Thu là đường chủ, nàng hy vọng quay về xem.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thế thì về đi, trở lại nhìn xem cũng tốt.

Lý Thất Dạ hiểu tâm tình của Lục Bạch Thu, lưu luyến và không nỡ với một mảnh đất. Lý Thất Dạ không ép Lục Bạch Thu đi theo hắn.

Lục Bạch Thu cúi gập người:

– Đa tạ công tử.

Lục Bạch Thu cảm kích nói:

– Đi theo công tử giúp Bạch Thu được nhiều ích lợi, Bạch Thu mãi mãi ghi nhớ trong lòng.

Đối với Lục Bạch Thu, hôm nay từ biệt có lẽ sẽ không gặp lại Lý Thất Dạ nữa. Hai người không chung thế giới, Lý Thất Dạ là cửu thiên kiêu long, một ngày nào đó hắn sẽ bay lượn trên cửu thiên.

Lý Thất Dạ cười vuốt đầu Lục Bạch Thu:

– Hãy làm theo lòng mình.

Lý Thất Dạ nói:

– Ta tin tưởng một ngày nào đó nàng có thể đi xa thật xa, trời cao đất rộng, chỉ cần có lòng là đi khắp chốn.

Lục Bạch Thu hít sâu, nói:

– Bạch Thu nhớ kỹ!

Bất giác hốc mắt Lục Bạch Thu ướt nước, mũi cay cay. Tuy Lục Bạch Thu đi theo Lý Thất Dạ không lâu nhưng trong thời gian này nàng hiểu được rất nhiều, giúp nàng có ích lợi không nhỏ suốt cuộc đời.

Lý Thất Dạ gật đầu, xoay người đi. Lý Thất Dạ vội đi gặp Bảo Quy đạo nhân, gã đã chuẩn bị đạo môn cho hắn.

Thấy Lý Thất Dạ đi tới, Bảo Quy đạo nhân vội nói:

– Ở Đông U Cương có một đại giáo quan hệ khá tốt với Thiên Lý Hà chúng ta.

– Bây giờ đạo môn này trực tiếp thông hướng đạo môn của đối phương, chúng ta truyền tống công tử đến đó, công tử có thể đi thẳng tới đệ nhất hung mộ.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Tốt, đến U Cương thì dễ xử.

Bảo Quy đạo nhân ra lệnh mở đạo môn. Các trưởng lão, nguyên lão Thiên Lý Hà đều dến tiễn đưa Lý Thất Dạ.

Trước khi Lý Thất Dạ đi, Bảo Quy đạo nhân dặn dò:

– Công tử nhớ cẩn thận, đệ nhất hung mộ là nơi nguy hiểm, bi ẩn nhất U Thánh giới.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Yên tâm, chưa đủ lấy mạng ta.

Lý Thất Dạ bước lên đạo đài,vào đạo môn, thoáng chốc biến mất. Đạo môn truyền tống Lý Thất Dạ đến bên kia.

Lý Thất Dạ bị truyền tống đi đại giáo có quan hệ tốt với Thiên Lý Hà, sau đó hắn lên đường ngay, không chút ngừng lại chạy hướng đệ nhất hung mộ.

Thiên Lý Hà là sông lớn nhất U Thánh giới, ngược dòng ngọn nguồn thì Thiên Lý Hà không chỉ xuyên suốt nguyên Nam Dao Vân, sông Thiên Lý Hà từng trôi qua một phần lãnh thổ Bắc Trạch Địa. Nguồn Thiên Lý Hà thẳng vào lòng đất Đông U Cương,đó là khởi nguồn đệ nhất hung mộ trong truyền thuyết.

Chương 629: Lại lên đường (2)

Đệ nhất hung mộ tràn ngập truyền thuyết, bí ẩn trong U Thánh giới. Đệ nhất hung mộ, nó chưa từng bị ai thăm dò. Từ vạn cổ đến bây giờ, hiếm có người được cơ hội vào đệ nhất hung mộ.

Đệ nhất hung mộ ở sâu trong lòng Đông U Cương, trong một mảnh non song vô tận. Tại đây chỉ thấy nói cao trập trùng, núi cao khổng lồ có thể đâm thủng khung trời, làm người nhìn lùi bước không dám leo lên.

Tận cùng núi cao có một sơn mạch khổng lồ chắn ngang trước mắt mọi người, sơn mạch to lớn cắt thiên địa ra. Bất cứ ai đi đến đây chỉ có thể ngừng bước, dù là ai, khi đến đây sẽ không cách nào vượt qua sơn mạch này.

Thế giới đẳng sau sơn mạch bị tấm màn bí ẩn bao phủ, lam người ta không thể nhìn trộm bộ mặt thật của nó.

Chính giữa sơn mạch là một ngôi mô siêu khổng lồ. Ngôi mộ trông càng như một ngọn núi lớn, mộ bia đâm thủng trời thẳng ra thiên ngoại. Mộ bia này có thể nói là bi to nhất trần đời, một khối mộ khổng lồ không khắc chữ gì, bia to không chữ.

Ngôi mộ có bia to lớn như thế chính là đệ nhất hung mộ trong truyền thuyết. Nghe nói chỉ khi vào đệ nhất hung mộ mới tính là bước vào sơn mạch.

Đệ nhất hung mộ, không ai biết bên trong chôn người nào. Có người nói là vạn cổ tiên đế, có người nói là tồn tại thời đại thần thoại, có người nói chỗ này chôn ác ma cổ xưa chí tôn.

Trăm ngàn vạn năm nay nhiều người muốn tìm hiểu bên dưới đệ nhất hung mộ chôn cái gì nhưng không ai có đáp án, không ai biết cái tên đệ nhất hung mộ có từ bao giờ.

Đệ nhất hung mộ là một trong mười hai đất chôn trên đời, ngang ngửa với thiên cổ thi địa. Khác với thiên cổ thi địa cho bất cứ ai vào, đệ nhất hung mộ luôn đóng kín, người ngoài không thể vào, dù là đại hiền cũng không được. Truyền thuyết chỉ có tiên đế mới mở ra đệ nhất hung mộ, vào trong đó được.

Tuy đệ nhất hung mộ luôn đóng kín nhưng trăm ngàn vạn năm qua nó từng mở mấy lần, vì có người tìm thấy chìa khóa vào đệ nhất hung mộ, mở ra đệ nhất hung mộ.

Tại sao đệ nhất hung mộ bị gọi là đệ nhất hung mộ? Không ai biết, vì có truyền thuyết đệ nhất hung mộ là tử địa, nó là một trong mười hai đất chôn, nó giống như đất chôn khác, tràn ngập nguy hiểm. Truyền thuyết người vào đệ nhất hung mộ không bao giờ sống sót trở ra nữa.

Mặc dù truyền thuyết đệ nhất hung mộ là một tử địa, sau khi đi vào không thể ra, nhưng từ vạn cổ đến bây giờ có vô số người tìm mọi cách đi vào. Bởi vì có truyền thuyết nếu sống sót ra đệ nhất hung mộ sẽ được tạo hóa lớn.

Có truyền thuyết trong đệ nhất hung mộ chôn xương chân tiên, nếu đi vào được xương chân tiên thì sẽ được tạo hóa lớn.

Truyền thuyết như vậy là có lý do: Truyền thuyết Địa Ngu tiên đế lúc trẻ từng vào đệ nhất hung mộ, sống sót trở ra, vì có kinh nghiệm này nên về sau Địa Ngu tiên đế tránh né năm thời đại, qua năm thời tiên đế. Cuối cùng Địa Ngu tiên đế cực kỳ già chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế.

Truyền thuyết cho rằng Địa Ngu tiên đế được thứ gì hoặc tiên kinh trong đệ nhất hung mộ, cho nên Địa Ngu tiên đế có thể tu luyện năm thời đại, qua năm đời tiên đế, cuối cùng tuổi cổ lai hi chứng thiên đạo, chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế, sáng tạo kỳ tích vạn cổ.

Sự tích Địa Ngu tiên đế lưu truyền thiên cổ, Địa Ngu tiên đế thành tiên đế không là người sống lâu nhất trong tiên đế, nhưng từ lúc Địa Ngu tiên đế sinh ra đến biến mất, Địa Ngu tiên đế trở thành tiên đế sống lâu nhất. Địa Ngu tiên đế qua năm thời đại tiên đế, thành kỳ tích vạn cổ.

Địa Ngu tiên đế có kỳ tích đó khiến đời sau lưu truyền nhiều sự tích về Địa Ngu tiên đế và đệ nhất hung mộ. Mỗi phiên bản như thế nào thì chắc chắn rằng lúc Địa Ngu tiên đế còn trẻ thật sự vào đệ nhất hung mộ, sống sót rở ra. Đời sau có các dấu hiệu chứng minh Địa Ngu tiên đế sống đến năm thời đại, cuối cùng tuổi cổ lai hi chứng thiên đạo, chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế. Điều này óc liên quan đến Địa Ngu tiên đế sống sót ra khỏi đệ nhất hung mộ.

Đời sau cho rằng khi còn trẻ Địa Ngu tiên đế được tạo hóa lớn trong đệ nhất hung mộ, từng có truyền thuyết đệ nhất hung mộ có thuật trường sinh bất tử.

Tin tức đệ nhất hung mộ có thuật trường sinh bất tử truyền ra, khiến bao đời qua nhiều người kéo đến khai quật đệ nhất hung mộ. Ai cũng muốn vào đệ nhất hung mộ.

Trăm ngàn vạn năm nay có nhiều tiên đế từng vào đệ nhất hung mộ, như Âm Dương tiên đế, Phàm Trần tiên đế, Minh Độ tiên đế vân vân.

Đệ nhất hung mộ. Lý Thất Dạ đứng trên ngọn núi cao, nhìn bia mộ khổng lồ đâm khung trời phương xa, lòng thầm thở dài.

Lý Thất Dạ muốn vào đệ nhất hung mộ thì phải có chìa khóa. Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn hướng khác, dãy núi trập trùng vô tận bên ngoài đệ nhất hung mộ.

Bên ngoài đệ nhất hung mộ là non sông trập trùng, có núi cao, có sông lớn đồng bằng. Đây là mảnh đất mênh mông, chỗ này được người gọi là quỷ thành.

Khi đứng bên ngoài mảnh đất mênh mông này ngươi sẽ phát hiện tường thành sụp đổ nhưng to lớn kéo dài trăm vạn dặm bao vây non sông lại, thành trì cổ xưa mà tàn phá. Trên cửa thành cũ kỹ khắc Phong Đô thành.

Phong Đô thành, nổi tiếng lừng lẫy trong Đông U Cương hay thậm chí nguyên U Thánh giới, nhiều người thích gọi nó là quỷ thành.

Phong Đô thành là tòa thành lớn bên ngoài đệ nhất hung mộ. Nếu ngươi đứng trên tường Phong Đô thành nhìn non sông từ xa sẽ phát hiện non sông trong Phong Đô thành phập phồng, lâu vũ thành quách đầy rẫy. Có lâu ũu điện đường xây trên đất bằng, tụ thành một thành trấn, có lâu vũ cổ điện xây trên dãy núi, trong khe rãnh sông suối cũng có bóng người.

Nhìn khắp Phong Đô thành ngươi sẽ thấy non sông này cực kỳ phồn vinh, bên trong có dân chúng an cư lạc nghiệp. Trong thành trân đèn đuốc sáng trưng, ban ngày trên đường có các người bán hàng rong kêu la.

Nếu ngươi cho rằng Phong Đô thành là chỗ dân chúng ân cư lạc nghiệp, đất đai các tộc tụ tập thì suy nghĩ này sai mười mươi.

Trong Phong Đô thành, dân bản xứ dù nhìn như tu sĩ, dân chúng thì bọn họ không phải người sống,họ là quỷ.

Trong U Thánh giới nói quỷ thì thật hoang đường, vì U Thánh giới là mảnh đất tụ tập quỷ tộc, là khởi nguồn của quỷ tộc. Ngoại tộc cảm thấy quỷ tộc mới là quỷ.

Sự thật thì quỷ tộc không phải quỷ, bọn họ là sinh linh có máu có thịt, giống như nhân tộc, chẳng qua là một chủng tộc khác.

Nhưng cư dân trong Phong Đô thành không phải tồn tại có máu, thịt, chúng là thứ không có sự sống, chúng là chấp niệm. Nếu muốn nói trên đời có quỷ thì cư dân Phong Đô thành xem như quỷ.

Phong Đô thành nói là thành nó càng giống cường quốc hơn. Núi sông đặt ở bên ngoài đệ nhất hung mộ rộng trăm vạn dặm. Tại đây cư ngụ vô số cư dân, không phải người sống, chúng là chấp niệm không có sự sống, là quỷ mà phàm nhân nói.

Không ai biết Phong Đô thành bắt nguồn từ thời đại nào, tóm lại thật lâu trước kia Phong Đô thành đã tồn tại. Quỷ cư ngụ trong Phong Đô thành nhìn như giống bên ngoài, có nhân tộc, yêu tộc, quỷ tộc, tu sĩ, dân chúng, truyền thừa đạo thống.

Chương 630: Quỷ âm ti

Dân chúng Phong Đô thành không khác với bên ngoài nhưng chúng không có sự sống, chỉ là chấ niệm không thể tan biến.

Dân chúng Phong Đô thành không biết mình đã chết, chúng cho rằng mình còn sống, sống không khác gì người bên ngoài.

Trong Phong Đô thành dù là ban ngày hay ban đêm đều cực kỳ náo nhiệt. Ba ngày người bán hàng đi nhanh trên đường, la hét trả giá. Buổi tối khắp nơi đèn đuốc sáng trưng, bóng người đông đúc. Đây là phàm trần, chỗ nào giống quỷ thành?

Nhưng nếu ngươi biết những kẻ buôn bán kêu khách, tu sĩ truyền thừa đạo thống, trẻ sơ sinh bi bô tập nói không phải người sống, tất cả do người chết biến thành chấp niệm thì ngươi sẽ sợ gần chết.

Không ai biết tại sao Phong Đô thành có nhiều chấp niệm sinh sống như người sống, không ai biết tại sao người nơi này chết đi để lại chấp niệm đậm đặc khó tan như thế.

Tóm lại Phong Đô thành là bí ẩn, đây là nơi người chết ở. Có người khi sấm chết chọn chết ở Phong Đô thành, vì đây là một cách sống khác. Đương nhiên sau khi chết chấp niệm tiếp tục sống ở Phong Đô thành, không liên quan gì người thật, không có ký ức lúc còn sống.

Nếu một người chết trong Phong Đô thành, để lại một lũ chấp niệm hóa thành bản thân tiếp tục sống trong thành. Nhưng lũ chấp niệm này không phải ngươi nữa, hắn không có ký ức của ngươi, không có dấu ấn của ngươi, hoàn toàn là người khác.

Người, hoặc nên nói quỷ sống trong Phong Đô thành chưa bao giờ rời khỏi thành, bọn chúng luôn sống trong Phong Đô thành cho đến ngày biến mất.

Mọi người đều biết quỷ sống trong Phong Đô thành không phải quỷ mà mọi người biết, đây chỉ là chấp niệm không thể tan biến, chúng không phải quỷ thật sự.

Tuy thế nhân bảo Phong Đô thành là một tòa quỷ thành, nhưng có rất nhiều tu sĩ đến đây. Nhiều người khi sắp chết chọn chết trong Phong Đô thành, sau khi chết bọn họ sẽ để lại chấp niệm tiếp tục sống tại đây.

Trăm ngàn vạn năm qua có vô số tu sĩ đến Phong Đô thành một là vì giấu hàng đống không báu, thần khí trong truyền thuyết, dược vương hiếm có trên đời, bí kiếp cổ xưa. Hai, Phong Đô thành giấu một thứ làm mọi người thèm thuồng, đó là chìa khóa mở đệ nhất hung mộ. Ba, trong Phong Đô thành giấu một núi báu, núi báu khiến người trường sinh bất tử.

Vì ba nguyên nhân này nên trăm ngàn vạn năm vô số người kéo đến Phong Đô thành. Vì kho báu, vì đệ nhất hung mộ đều vậy. Từ vạn cổ đến bây giờ hiếm hoi có người được đến. Núi báu trong truyền thuyết thì càng không ai từng thấy.

Mỗi năm có rất nhiều người trẻ tuổi tiến đến Phong Đô thành mạo hiểm cướp báu vật nhưng ít nghe nói có ai được thần khí, dược vương hiếm có trên đời. Đúng là có người được một ít báu vật nhưng cách thần khí trong truyền thuyết rất xa.

Chìa khóa mở đệ nhất hung mộ thì có người lấy được, vậy nên trăm ngàn năm qua đệ nhất hung mộ từng mở mấy lần, để lại câu chuyện Địa Ngu tiên đế khiến người nói không biết chán.

Truyền thuyết khi Địa Ngu tiên đế còn trẻ lấy được chìa khóa mở đệ nhất hung mộ trong Phong Đô thành, thành công đi vào đệ nhất hung mộ. Cũng có truyền thuyết Địa Ngu tiên đế không lấy được chìa khóa, là người khác. Khi đó có người được chìa khóa, Địa Ngu tiên đế và đám người cùng vào đệ nhất hung mộ, nhưng Địa Ngu tiên đế lại được tạo hóa lớn.

Truyền thuyết đồn tới đồn lui, người đời sau khẳng định một điều, trăm ngàn vạn năm qua, có mấy thời đại đúng là có người được chìa khóa trong Phong Đô thành, mở a đệ nhất hung mộ.

Vậy nên trăm ngàn vạn năm nay vô số người vào Phong Đô thành chỉ để tìm chìa khóa mở đệ nhất hung mộ.

Lý Thất Dạ nhìn Phong Đô thành phía xa, thầm thở dài. Đúng là Phong Đô thành giấu chìa khóa mở đệ nhất hung mộ, nhưng muốn có chìa khóa không dễ. Không thì trăm ngàn vạn năm nay sẽ không đến mức nhiều người vào Phong Đô thành rồi tay trắng trở về.

Hiện giờ Lý Thất Dạ cần đối diện một vấn đè là nếu Mê Thất thần đảo không vào đệ nhất hung mộ thì hắn không cần tìm chìa khóa làm gì.

Lý Thất Dạ trầm ngâm một lúc, sau đó rời khỏi đây, hắn cần hỏi thăm tin tức, xác định Mê Thất thần đảo vào đệ nhất hung mộ thì mới đi tìm chìa khóa.

Cách Phong Đô thành vạn dặm có một tòa thành, một tòa cổ thành tên là Độ thành. Nơi này tụ tập tu sĩ các tộc, đương nhiên nơi đây là Đông U Cương, vì vậy nhiều quỷ tộc tụ tập hơn.

Cũng không lạ gì, trong U Thánh giới trừ Nam Dao Vân ra, những chỗ khác đa số là địa bàn thuộc về quỷ tộc, điều không thay đổi dân chúng hay tu sĩ đa số là quỷ tộc.

Lý Thất Dạ là nhân tộc, sau khi hắn vào Độ thành thì rất điệu thấp, hắn muốn nghe ngóng tin tức về đệ nhất hung mộ.

Trong Độ thành tuy có thấy một số tu sĩ nhân tộc, yêu tộc nhưng đa phần là tu sĩ quỷ tộc.

Quỷ tộc được gọi là một tộc nhưng thật ra không chỉ là một tộc, quỷ tộc hoặc nên nói quỷ tiên tộc chỉ là một cách gọi. Trong quỷ tộc có rất nhiều chi nhánh.

Nhiều quỷ tộc trông quỷ khí nặng nề, cảm giác âm u nhưng không phải tất cả. Vài chi nhánh quỷ tộc trông rất sáng sủa, thái dương tiểu quỷ tộc chính là như vậy, tộc nhân toát ra ánh nắng như con của mặt trời. Nhìn từ bề ngoài rất khó xếp bọn họ vào quỷ tộc.

Dù bề ngoài các chi nhánh quỷ tộc như thế nào, có một điều không thay đổi là máu của quỷ tộc màu tìm, tất cả quỷ tộc đều giống nhau.

Lý Thất Dạ ở trong Độ thành mấy ngày hỏi thăm tin tức về đệ nhất hung mộ nhưng không có thu hoạch gì. Bởi vì đoạn thời gian gần đây đệ nhất hung mộ không có thay đổi gì, trừ phi đệ nhất hung mộ mở ra, nếu không nó sẽ luôn như vậy, không thay đổi.

Lý Thất Dạ tìm hiểu mấy ngày không có tin tức đệ nhất hung mộ làm hắn thất vọng, chẳng lẽ Mê Thất thần đảo không có trong đệ nhất hung mộ?

Lý Thất Dạ nghĩ đến một khả năng khác. Nếu Mê Thất thần đảo không ở trong đệ nhất hung mộ thì đây không phải tin tốt.

truyện Kiếm Hiệp

Trong lúc Lý Thất Dạ thất vọng sắp bỏ cuộc, có ngày hắn đi vào trong một tiệm ăn để hóng tin tức và nghe được đoạn đối thoại.

Lý Thất Dạ ở trong một tiệm ăn Độ thành, bên cạnh hắn có bàn mười mấy người, nam nữ già trẻ đầy đủ.

Trong mười mấy người đang ăn, một thanh niên cười hưng phấn nói:

– Ha ha, lần này chúng ta vào Phong Đô thành không chừng sẽ tìm được núi báu trong truyền thuyết. Nếu đúng là vậy thì Tuyết Ảnh quỷ tộc chúng ta sẽ vùng lên!

Đoàn người nam nữ già trẻ này có chung đặc điểm là tóc trắng tinh, thanh niên hay lão nhân, nam hoặc nữ đều tóc bạc phơ.

Điều này chưa khiến người thấy lạ, kỳ lạ ở chỗ khi ánh nắng chiếu vào người bọn họ thì cái bóng dưới đất cũng trắng tinh.

Bóng màu trắng, ai nhìn cảnh tượng đó sẽ rợn gáy nhưng trong U Thánh giới, nơi quỷ tộc tụ tập thì chuyện này không có gì kỳ.

Hiển nhiên bàn ăn ìa trẻ này chung tộc, tên tộc là Tuyết Ảnh quỷ tộc. Như cái tên, cái bóng của bọn họ màu trắng.

Tuyết Ảnh quỷ tộc là một tộc nhỏ, tộc địa ở trong vùng Độ thành, thực lực rất yếu. Truyền thuyết thời đại xưa thật xưa Tuyết Ảnh quỷ tộc từng cường đại, mạnh cỡ nào thì bây giờ Tuyết Ảnh quỷ tộc không biết, bởi vì thời đại quá lâu rồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 2 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 4 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^