1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 118 [Chương 586 đến Chương 590]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 118 [Chương 586 đến Chương 590]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 586: Cổ thánh (2)

Nhưng mà Lý Thất Dạ lại không làm vậy, hắn như cũ là dừng lại ở cảnh giới Cổ Thánh, một lần lại một lần đánh vững đạo cơ, thôn nạp thiên địa tinh khí, không ngừng lớn mạnh chân mệnh, mở ra mệnh cung thứ bảy…

Ở cảnh giới Cổ Thánh có ba cấp độ, hơn nữa tu sĩ thành tựu ba cấp độ này cũng được chia ra gọi là: Tiểu Thánh, Thiểu Thánh, Đại Thánh.

Mà Lý Thất Dạ cũng không ở trong ba cách gọi này, ở cảnh giới Cổ Thánh, mở ra mệnh cung thứ tư, đó chỉ là điểm khởi đầu của cảnh giới này mà thôi.

Nếu như mở ra năm cái mệnh cung, vậy liền được xưng là Bổ THiên Thánh, bởi vì thời điểm cảnh giới Vương Hầu bốn mệnh cung được xưng là Thiên Hầu, cho nên Cổ Thánh có năm cái mệnh cung chỉ bất quá là bổ sung lại thiếu thốn của cảnh giới Vương Hầu.

Mở ra mệnh cung thứ sáu thì được gọi là Bổ Đạo Thánh, đây cũng là ý tứ bổ sung lại thiếu sót của cảnh giới Vương Hầu.

Thời điểm khi mở ra mệnh cung thứ bảy liền được xưng là Thiên Thánh, cái này liền có ý nghĩa ở cảnh giới Cổ Thánh điểm khởi đầu khai mở ra mệnh cung thứ bảy giống như là điểm khởi đầu mở ra mệnh cung thứ tư của cảnh giới Vương Hầu.

Mở ra mệnh cung thứ tám liền được xưng là Đại Đạo Thánh, khi tu sĩ mở ra cái mệnh cung thứ chín, liền được xưng là Vô Thượng Thánh!

Có chín mệnh cung, liền ý nghĩa là cực hạn của cảnh giới Cổ Thánh, giống như là cảnh giới Vương Hầu có sáu mệnh cung, cho nên ở cảnh giới Cổ Thánh có chín mệnh cung vi tôn.

Ở một cái cảnh giới này, một khi ngươi có chín cái mệnh cung, đó là có thể trực tiếp trấn áp người ở cùng cảnh giới, bất luận đạo hạnh của đối phương mạnh bao nhiêu, chỉ cần đối phương không có chín mệnh cung đều sẽ bị trực tiếp trấn áp.

Đây cũng là tại sao Băng Ngữ Hạ có chín mệnh cung liền có thể kiêu ngạo như vậy rồi, coi như là thần nhân Cơ Không Vô Địch, tiên tử Mai Tố Ngọc cũng là kiêng kỵ ba phần.

Ở lúc đó, Băng Ngữ Hạ có chín mệnh cung đích xác là có tiền vốn cuồng vọng, với tư cách là Vô Thượng Thánh, nàng đã là Cổ Thánh chí tôn, trực tiếp trấn áp tất cả Cổ Thánh, ở cảnh giới này bất luận ngươi tu luyện công pháp như thế nào, ở trước mặt Vô Thượng Thánh đều trở nên không trọng yếu, đều sẽ bị trực tiếp trấn áp!

Lúc này huyết khí của Lý Thất Dạ như cầu vồng, Nê Cung huyệt như lôi minh, mở ra mệnh cung thứ bảy, Lý Thất Dạ là có tự tin tuyệt đối, cửu cung đối với hắn mà nói không phải là một cái khiêu chiến, thậm chí thập nhị cung cũng không phải là một cái khiêu chiến, khiêu chiến của hắn là thập tam cung trong truyền thuyết!

Mà ở lúc Nê Cung huyệt của Lý Thất Dạ giống như lôi minh vang lên, ở trong lồng ngực Lý Thất Dạ, thể phách của Trấn Ngục thần thể ngược lại là biến mất, mà cái thể phách thứ hai thế nhưng đang rung động.

Lúc cái thể phách thứ hai đang rung động liền giống như là có sinh linh bất hủ đang nhẹ nhàng mà vẫy đôi cánh, thời không tựa hồ là chậm lại một nhịp, để cho Lý Thất Dạ ở trong một cái vỗ này nhảy ra cảm giác thời gian!

Phi Tiên thể, một trong thập nhị tiên thể, đây chính là thể phách thứ hai mà Lý Thất Dạ muốn tu luyện.

Đối với người khác mà nói, tu luyện Song tiên thể là chuyện không thể nào, nhưng Lý Thất Dạ lại có thể làm được, hiện tại Trấn Ngục thần thể của hắn chính là tiểu thành, nếu muốn tiên thể đại thành còn phải đi một đoạn đường rất dài.

Cho nên vào lúc này Lý Thất Dạ tu luyện Trấn Ngục thần thể chậm lại, đem càng nhiều tinh lực cùng thời gian đặt ở trên tu luyện tiên thể thứ hai.

Phi Tiên thể, với tư cách là một trong thập nhị tiên thể, bất luận là so sánh với tiên thể nào thì nó cũng sẽ không có chỗ thua kém! Đối với tu sĩ mà nói, một khi tu luyện thành Phi Tiên thể, vậy thì ý nghĩa tốc độ vô địch.

Nếu một khi tốc độ vô địch, như vậy công pháp nào, bảo vật nào đều trở nên không trọng yếu, bởi vì ngươi vĩnh viễn không đuổi kịp tốc độ của đối phương, ngươi còn chưa xuất hủ đã bị chém giết rồi.

Phi Tiên thể một khi đại thành là có thể xuyên qua bất kỳ không gian nào, càng đáng sợ hơn là có thể đình chỉ thời gian! Thử nghĩ một chút, một người có tốc độ vô địch là đáng sợ bực nào, nếu như hắn còn có thể khiến thời gian dừng lại, vậy thì càng đáng sợ hơn rồi!

Cho nên nói, Phi Tiên thể một khi đại thành, trên thế gian căn bản không người nào có thể giết chết hắn. Từng có người bình luận qua, người có Phi Tiên thể đại thành, trừ thời gian tuế nguyệt ra, thế gian không có người nào có thể giết chết hắn.

Lý Thất Dạ ở trong mười một cái tiên thể khác chọn lựa Phi Tiên thể, đó là có nguyên nhân của hắn. Trấn Ngục thần thể có thể trấn diệt hết thảy, nhưng mà nó có một cái khuyết điểm, đó chính là tốc độ không đủ nhanh.

Hiện tại tốc độ Trấn Ngục thần thể của Lý Thất Dạ là dựa vào Côn Bằng lục biến, điều này khiến cho tốc độ của hắn trở nên đủ nhanh, nhưng mà đây đối với Lý Thất Dạ mà nói còn xa xa không đủ, hắn muốn là tốc độ vô địch.

Thử nghĩ một chút, thân thể nặng nhất, hơn nữa tốc độ nhanh nhất, cái này sẽ phát sinh ra chuyện như thế nào? Cái này ý nghĩ thân thể của Lý Thất Dạ là binh khí cường đại nhất, đây chính là nguyên nhân mà Lý Thất Dạ lựa chọn Phi Tiên thể!

Theo Phi Tiên thể phách một lần lại một lần rung động, thời không xung quanh Lý Thất Dạ tựa hồ chậm một nhịp, “ông, ông, ông” từng đợt thanh âm nhẹ nhàng ở trong Nê Cung Huyệt truyền ra đan vào thành một thiên nhạc chương, Lý Thất Dạ chìm đắm ở trong đó.

– Thần đảo bị lạc!truyện cõi âm

Ở trong hoàng thành của Tĩnh Khê quốc, Tĩnh Khê quốc chủ ngồi ở trên long y, sau khi nghe được Lục Bạch Thu từ Thiên Quần đảo gấp gáp trở về hồi báo, hắn không khỏi trầm ngâm.

– Bệ hạ, thần đảo bị lạc chỉ là truyền thuyết mà thôi!

Vào lúc này một thanh niên trên long điện lập tức nói. Thanh niên này khí vũ hiên ngang, thần thái phi dương, khí tức Vương Hầu hừng hực, hắn là không chút nào che giấu khí tức của mình, thậm chí vì đó mà tự đắc.

Thanh niên này vội vàng nói:

– Tĩnh Khê quốc chúng ta chính là đại quốc đường đường, làm sao cần đến loại truyền thuyết phiêu miểu hư vô này mà gây chiến chứ.

– Hiên Thiếu !uân, thần đảo bị lạc đang ở hải ngoại, như thế nào là phiêu miểu hư vô!

Đối với lời nói của thanh niên này, Lục Bạch Thu lập tức trầm giọng nói.

Thanh niên này cười lạnh một tiếng, nói:

– Cái này nhưng nói không chính xác, hải ngoại mê vụ thường thường có chuyện, nói không chừng là Lục đường chủ hoa mắt, chuyện như vậy nếu cần bệ hạ đi một chuyến, vạn nhất chỉ là sương mù bình thường mà thôi, đó không phải là lao sư động chúng sao. Hắc, người nào lại dám nói đây không phải là Lục đường chủ vì lập công lao mà thổi phồng lên.

Thanh niên này tên là Hiên Thiếu Quân, chính là thiên tài hiếm có của Tĩnh Khê quốc. Ở một năm trước hắn liền đạt tới cảnh giới Vương Hầu, trở thành một trong những người thừa kế ngôi vị hoàng đế có tiềm lực nhất trong thế hệ trẻ của Tĩnh Khê quốc.

Chương 587: Không nên tới chọc ta

Mà Hiên Thiếu Quân một mực đem Lục Bạch Thu coi là đối thủ cạnh tranh cường đại, mặc dù nói Lục Bạch Thu chỉ là gần hai năm mới cảnh giới Hào Hùng đại viên mãn, một chân đã bước vào cảnh giới Vương Hầu, luận đạo hạnh thì không bằng hắn, nhưng mà công lao Lục Bạch Thu lập được lại lớn hơn so với hắn, hơn nữa danh vọng của Lục Bạch Thu ở Tĩnh Khê quốc rất cao, Tĩnh Khê quốc chư lão đều cho rằng Lục Bạch Thu có thể gánh đại trách nhiệm.

Chính là bởi vì như thế, Hiên Thiếu Quân ở khắp nơi đều đem Lục Bạch Thu trở thành đối thủ cạnh tranh cường đại nhất, khắp nơi đối nghịch với Lục Bạch Thu.

– Ngươi!

Lục Bạch Thu bị Hiên Thiếu Quân nói như vậy thì tức đến sắc mặt trầm xuống.

Lúc này Tĩnh Khê quốc chủ lắc nhẹ tay, cắt đắt đối chọi giữa hai người bọn họ, nói:

– Thà tin là có, không thể tin là không. Thần đảo bị lạc mặc dù một mực là một cái truyền thuyết, nhưng truyền thuyết này là mê đảo do chân thần ở thời đại cổ xưa lưu lại, đồn rằng trong đó cất giấu thiên đại bí mật! Nếu như là có khả năng liền để cho quốc sư đi xem tột cùng một chút đi.

– Lĩnh mệnh!

Một lão giả đang ngồi đứng dậy, tuân mệnh nói.

Lý Thất Dạ ở lại trên đảo nhỏ, hắn trừ tu luyện vẫn là tu luyện, song, ở một ngày này lại có khách tới thăm, khách tới thăm này chính là Lục Bạch Thu.

– Lý đạo huynh, vị này là quốc sư của Tĩnh Khê quốc chúng ta. Lục Bạch Thu đem một cái lão giả ở bên cạnh giới thiệu cho Lý Thất Dạ, mà ngoài quốc sư cùng đi với Lục Bạch Thu ra còn có những cường giả khác của Tĩnh Khê quốc.

– Quốc sư chúng ta muốn biết chuyện của thần đảo bị lạc!

Lục Bạch Thu vội vàng bổ sung một câu.

Tĩnh Khê quốc sư đánh giá Lý Thất Dạ một phen, ở trong mắt hắn, Lý Thất Dạ bình thường, không có một chỗ xuất chúng nào, mặc dù hắn đã nghe Lục Bạch Thu nói qua Lý Thất Dạ bất phàm, nhưng mà ở trong mắt hắn đây chỉ sợ là do Lục Bạch Thu kiến thức không rộng mà tạo thành.

Trên thực tế, sau khi Lý Thất Dạ trải qua thiên địa nguyên tương rèn luyện thuế hóa, lại thế nào chỉ là một tên quốc sư của Tĩnh Khê quốc có thể nhìn thấu được.

Ở trong mắt Tĩnh Khê quốc sư, Lý Thất Dạ chỉ là tu sĩ bình thường mà thôi, mà hắn với tư cách là quốc sư của Tĩnh Khê quốc, đó đã là một vị Đại Thánh rồi, đạo hạnh cường đại. Mà một tu sĩ bình thường như Lý Thất Dạ thật đúng là không nhập vào mắt của hắn.

– Nghe Bạch Thu nói ngươi là người đầu tiên phát hiện ra thần đảo bị lạc, ngươi đem chuyện tình liên quan tới thần đảo bị lạc mà ngươi biết nói ra nghe một chút!

Tĩnh Khê quốc sư trâm giọng nói.

Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, bình thản nói:

– Thần đảo bị lạc, đây không phải là Tĩnh Khê quốc các ngươi có thể dính vào, các ngươi vẫn là trở về đi thôi, liền coi hư là chưa nhìn thấy nó.

– Càn rỡ1

Tĩnh Khê quốc sư còn chưa nói gì, một cái thanh niên đứng ở bên cạnh hắn thoáng cái chui ra, đối với Lý Thất Dạ quát trách nói:

– Tiểu bối không biết trời cao đất rộng, lại dám lên tiếng làm nhục Tĩnh Khê quốc ta, có phải là chán sống rồi hay không?

Người đột nhiên chui ra này chính là Hiên Thiếu Quân, hắn cùng quốc sư mà đến, chính là vì tìm cơ hội lập công. Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức bị hắn bắt được cơ hội lập công.

Lục Bạch Thu không khỏi mặt liền biến sắc, Lý Thất Dạ là bằng hữu của nàng, lời nói như vậy của Hiên Thiếu Quân cũng thật quá mức!

“Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ ngay cả nhìn cũng không nhìn Hiên Thiếu Quân một cái, cong chỉ bắn ra, nhất thời đem Hiên Thiên Quân bắn bay, “phác thông” một tiếng, Hiên Thiếu Quân thoáng cái rơi vào trong biển.

Hiên Thiếu Quân cuồng nộ, muốn xông lên nhưng mà lại bị một cái đại thủ đè xuống, “oanh” một tiếng trực tiếp đem hắn trấn áp ở đáy biển, cũng lại không bò dậy nổi.

– Chớ có đả thương người!

Những cường giả khác theo quốc sư mà tới nhất thời hét lên, đều thoáng cái đánh về phía Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ ngay cả động cũng không động, “Phanh” một tiếng, toàn bộ cường giả đánh tới đều bị Lý Thất Dạ đánh bay ra ngoài, máu tươi cuồng phun.

– Tiểu hữu, Tĩnh Khê quốc không phải là địa phương mà ngươi có thể càn rỡ!

Sắc mặt của Tĩnh Khê quốc sư nhất thời đại biến, trong nháy mắt Đại Thánh chi uy cuồn cuộn không ngừng, xuất thủ lấy ra bản mệnh bảo binh trấn áp mà đến.

Thân thể của Lý Thất Dạ chợt lóe, “phanh” một tiếng, Tĩnh Khê quốc sư còn chưa lấy lại tinh thần liền máu tươi cuồng phun, cả người bị đánh bay ra ngoài, sau một khắc thân thể của hắn còn chưa rơi xuống đã bị một tay của Lý Thất Dạ nắm ở cổ, cả người bị treo lên cao cao.

– Ngươi!

Tĩnh Khê quốc sư nhất thời hoảng sợ, há mồm muốn nói chuyện, nhưng mà Lý Thất Dạ vừa dùng lực, tiếng xương vỡ vang lên, hô hấp của hắn không xuất ra được, cả người không thể động đậy, thoáng cái sắc mặt trắng như tuyết.

– Lý đạo huynh, hạ thủ lưu tình!

Biến dị đột nhiên đem Lục Bạch Thu cũng hù dọa đến sắc mặt trắng bệch, nghe được thanh âm xương vỡ, Lục Bạch Thu vội vàng cầu tình nói.

Mặc dù đám người Hiên Thiếu Quân làm đến mức quá phận, nhưng mà bọn họ rốt cuộc đều là người của Tĩnh Khê quốc, Lục Bạch Thu không thể nào thấy chết mà không cứu.

Lý Thất Dạ tiện tay đem Tĩnh Khê quốc sư ném xuống đất, ném xuống giống như là một con rắn chết, Tĩnh Khê quốc sư sắc mặt trắng bệch thật vất vả mới thở ra một hơi.

Lý Thất Dạ lười lại liếc hắn một cái, nói:

– Nhìn ở trên phần Lục đường chủ, hôm nay tha cho các ngươi một mạng! Lần sau còn dám ở trước mặt ta vung tay múa chân liền chớ trách ta không để cho Lục đường chủ ba phần tình cảm.

Tĩnh Khê quốc sư cũng là người đã gặp qua việc đừi, hắn đường đường là Đại Thánh, ngay cả một chiêu còn chưa tiếp được đã bị đối phương trấn áp rồi, đối phương đây là đáng sợ bực nào! Nếu không phải Lục Bạch Thu mở miệng cầu tình, chỉ sợ hắn có mười cái mạng cũng không đủ giết.

Nghĩ đến hậu quả, Tĩnh Khê quốc cũng không khỏi trong lòng run len dựng hết tóc gáy, lòng bàn tay đều không khỏi xuất ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Hắn hít vào một hơi thật sâu, không dám lại dừng lại nửa khắc, mang theo đệ tử bị thương xoay người rời đi, về phần Hiên Thiếu Quân bị trấn áp dưới đáy biển đó là thật vất vả mới được đào lên.

– Lý đạo huynh, ta không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy!

Ở lúc rời đi, Lục Bạch Thu không khỏi cười khổ một cái, hướng Lý Thất Dạ nói lời xin lỗi.

– Quên đi, cái này không liên quan đến ngươi!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát tay nói:

– Trở về nói cho hoàng chủ các ngươi biết, tốt nhất không nên tới chọc ta, nếu không cẩn thận ta tiêu diệt Tĩnh Khê quốc các ngươi!

Lời như vậy để cho Lục Bạch Thu không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, lưng phát rét, mở miệng liền diệt quốc, đây là bá đạo bực nào, đây là cuồng vọng bực nào!

Nhưng mà nghĩ đến ngay cả quốc sư của bọn họ ở dưới một chiêu cũng bị Lý Thất Dạ trấn áp, Lục Bạch Thu cũng không cho là Lý Thất Dạ xuất khẩu cuồng ngôn! Xem ra Lý Thất Dạ so sánh với trong tưởng tượng của nàng còn phải đáng sợ hơn.

Chương 588: Một tay trấn đế hoàng (1)

Cuối cùng Lục Bạch Thu thật sâu hướng Lý Thất Dạ khom người hành lễ một cái, xoay người rời đi.

– Cái gì?

Sau khi đám người Tĩnh Khê quốc sư trở về, Tĩnh Khê quốc chủ vừa nghe được hồi báo nhất thời không khỏi vì thế mà tức giận, hắn không khỏi động dung nói:

– Ngay cả quốc sư cũng không phải là đối thủ của hắn!

– Hồi bẩm bệ hạ, nói ra thật xấu hổ, cựu thần dưới một chiêu liền không địch lại, không thể rõ ràng là hắn có lai lịch gì!

Tĩnh Khê quốc sư vội vàng nói.

Mặc dù bị Lý Thất Dạ một chiêu đánh bại, nhưng mà Tĩnh Khê quốc sư không dám sinh lòng oán hận, lão tu sĩ trải qua rất nhiều sinh nghiệm, sóng gió này như hắn biết được, thế gian có một ít tồn tại mà bọn hắn tuyệt đối không thể chọc vào!

– Lục đường chủ, vị Lý Thất Dạ này đến tột cùng là có lai lịch như thế nào?

Tĩnh Khê quốc sư trầm giọng nói.

Lục Bạch Thu khẽ lắc đầu nói:

– Bệ hạ, ta đối với lai lịch của hắn cũng không biết gì cả, ta cùng hắn chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, sau đó lại được hắn chỉ điểm mới đánh bại Oa Giải tộc.

– Hắc, Lục đường chủ, ngươi cùng họ Lý kia đi lại gần như thế, cư nhiên không biết rõ lai lịch của hắn, hắc, lời này nói ra người nào sẽ tin tưởng?

Hiên Thiếu Quân có thương tích trên người ở một bên âm dương quái khí mà nói.

Hắn bị Lý Thất Dạ trấn áp dưới đáy biển, trong lòng không khỏi oán hận vạn phần, hắn chính là thiên tài của Tĩnh Khê quốc, lại bị một cái tiểu bối vô danh trấn áp, đây đối với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã!

– Một cường giả như thế bản thân ta ngược lại là muốn nhìn xem năng lực của hắn một chút!

Tĩnh Khê quốc chủ hai mắt mãnh liệt, không khỏi trầm giọng nói, lời vừa dứt, quanh thần hắn triển khai từng đạo thần hoàn, không nghi ngờ chút nào, Tĩnh Khê quốc chủ là một vị Thánh Tôn cường đại.

– Bệ hạ, đây chỉ sợ không thể!

Lục Bạch Thu nghe được lời như vậy, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng nói:

– Lý đạo huynh chỉ là vì thần đảo bị lạc mà đến, cũng không phải là địch với Tĩnh Khê quốc chúng ta…

– Yêu, Lục đường chủ, ngươi đây là ý gì?

Hiên Thiếu Quân cười lạnh nói:

– Đả thương đệ tử Tĩnh Khê quốc chúng ta, làm nhục quốc sư chúng ta, đây chính là địch của Tĩnh Khê quốc chúng ta. Bệ hạ công pháp vô địch, vẻn vẹn là một cái tiểu bối thì tính là thứ gì. Chẳng lẽ Lục đường chủ cùng phe với họ Lý kia, muốn cấu kết địch nhân….

– Ngươi?

Lục Bạch Thu nhất thời giận dữ, nhưng mà vẫn nhịn xuống một hơi này, khuyên bảo Tĩnh Khê quốc chủ nói:

– Bệ hạ, lấy ý kiến của ta, Lý đạo hữu cũng không phải hướng về phía Tĩnh Khê quốc chúng ta mà đến, chúng ta sao không lùi lại một bước, trời cao biển rộng.

Lục Bạch Thu tin tưởng Lý Thất Dạ cũng không phải là nói đùa, nếu như Tĩnh Khê quốc bọn họ thật sự lại đi trêu chọc hắn, chỉ sợ hắn thật sẽ tiến vào Tĩnh Khê quốc.

– Bệ hạ, cựu thần cũng cảm thấy lời của Lục đường chủ có lý, lần xung đột này là do cựu thần hành sự lỗ mãng!

Tĩnh Khê quốc sư cũng vội vàng nói:

– Nếu như hắn có lòng là địch với chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua cho đám người cựu thần. Lấy ý kiến của cựu thần, hắn tất có lai lịch kinh thiên, chúng ta không cần thiết nhất thời tranh giành khí phách với hắn, rước lấy cường địch!

– Bất kể như thế nào ta tự mình đi gặp.

Tĩnh Khê quốc chủ trầm giọng nói:

– Bên trong cương quốc chúng ta xuất hiện một cường giả như vậy, nếu không dò xét lai lịch thì như thế nào để cho người ta an tâm.

Tĩnh Khê quốc chủ nói như vậy để cho trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi bắt đầu thấp thỏm không yên, nàng cũng không hi vọng nhìn thấy Tĩnh Khê quốc xung đột với Lý Thất Dạ, nàng tin tưởng Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải là người thích nói giỡn!

– Oanh oanh!

Khi chiến xa nghiền qua thượng không của Thiên Quần đảo, không biết đã kinh động đến bao nhiêu người, thời điểm không ít tiểu tu sĩ của Thiên Quần đảo xa xa nhìn thấy mấy ngàn Tĩnh Khê quốc vệ đội mang trụ giáp hoành không mà đến đều không khỏi sắc mặt đại biến.

– Đã xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên là quốc chủ thân chinh!

Thấy Tĩnh Khê quốc chủ ngồi ở trên long xa, tu sĩ của Thiên Quần đảo không khỏi sắc mặt trắng bệch. Tĩnh Khê quốc chủ là một vị Thánh Tôn khó lường, hắn là cực ít khi ló mặt, trừ phi là phát sinh thiên đại sự tình, nếu không là khó kinh động đến hắn.

Hiện tại Tĩnh Khê quốc chủ đích thân tới, đây là đại sự bực nào, cái này làm sao lại không để cho rất nhiều tiểu tu sĩ của Thiên Quần đảo vì đó mà hoảng sợ thất sắc.

Trong nháy mắt, hơn ngàn cao thủ của Tĩnh Khê quốc thoáng cái bao vây quanh hòn đảo mà Lý Thất Dạ đang ở.

Trong lòng Lục Bạch Thu nặng trịch, nhưng mà nàng như cũ muốn giữa Tĩnh Khê quốc bọn họ cùng Lý Thất Dạ có thể thương lượng, nàng vội vàng hướng Tĩnh Khê quốc chủ thỉnh an nói:

– Bệ hạ, để cho đệ tử mời Lý đạo huynh đến đây nói chuyện thì như thế nào?

– Hắc, Lục đường chủ, ngươi cùng họ Lý giao hảo, ai biết ngươi có hướng địch nhân mật báo hay không? Vạn nhất họ Lý đào thoát, LỤc đường chủ có dám gánh trách nhiệm không. Lục đường chủ, ta nhưng là vì muốn tốt cho ngươi, tội phản quốc cũng không phải là tội nhỏ!

Hiên Thiếu Quân âm dương quái khí nói.

– Ngươi!

Sắc mặt của Lục Bạch Thu nhất thời đại biến, Hiên Thiếu Quân chụp mũ như vậy, người nàng cũng là lửa giận ngút trời, nàng không khỏi lạnh lùng nói:

– Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do!

– Cho nên ta mới là vì tốt cho Lục đường chủ, vào lúc này Lục đường chủ nếu như đối với cương quốc trung thành cảnh cảnh, liền nên tránh để hiềm nghi.

Hiên Thiếu Quân hướng Tĩnh Khê quốc chủ thỉnh an nói:

– Bệ hạ, tạm thời đợi ta đi đem họ Lý gọi ra!

– Đi đi, mời hắn tới gặp ta!

Tĩnh Khê quốc chủ ngồi trên long xa, rất có ba phần khí thế cao cao tại thượng, đối với hắn mà nói cũng không tính là xem thường, dù sao hắn với tư cách là một cường giả thành danh đã lâu, với tư cách là một đời Thánh Tôn, đích xác là có vốn liếng để tự ngạo.

Trong lòng Lục Bạch Thu nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xem ra một trận phong ba này muốn nhẹ nhàng là chuyện không có khả năng rồi, nàng một mực không hi vọng phát sinh xung đột như vậy, nhưng mà chuyện này nàng hoàn toàn không có quyền lực quyết sách.

Sau khi Hiên Thiếu Quân lĩnh mệnh, xuất hiện ở trên bầu trời của hòn đảo Lý Thất Dạ ở lại, hô to nói:

– Họ Lý, mau tiến lên bái kiến bệ hạ chúng ta!

Lý Thất Dạ ngồi ở trên đảo nhỏ chỉ là nhìn thoáng qua một cái, cong chỉ bắn ra, “phốc” một tiếng, Hiên Thiếu Quân ngay cả cơ hội kêu thảm thiết cũng không có, dưới một ngón tay đã bị đánh thành huyết vụ.

Biến dị đột nhiên này nhất thời để cho cường giả Tĩnh Khê quốc đi theo mà đến sắc mặt đại biến, Hiên Thiếu Quân là thiên tài trẻ tuổi có tiềm lực nhất của Tĩnh Khê quốc bọn họ, lại bị người dùng một ngón tay bắn chết như thế.

– Tiểu bối, ngươi đây cũng quá cuồng vọng đi!

Chương 589: Một tay trấn đế hoàng (2)

Tĩnh Khê quốc chủ nhất thời sắc mặt đại biến, thoáng cái đứng lên, trong nháy mắt từng đạo thần hoàn bên cạnh hắn mở ra, tổng cộng có bảy đạo thần hoàn!

Đang ở trong nháy mắt Tĩnh Khê quốc chủ tức giận, bóng dáng chợt lóe, Lý Thất Dạ liền đã xuất hiện ở trước mặt Tĩnh Khê quốc chủ, tốc độ cực nhanh, người nào cũng không thấy rõ ràng.

– Hộ giá!

Sắc mặt của Tĩnh Khê quốc sư đại biến, quát to.

Trong nháy mắt, cường giả xung quanh Tĩnh Khê quốc chủ nhất tề quát lên một tiếng, trong nháy mắt là từng kiện binh khí oanh sát hướng Lý Thất Dạ, có bảo tháp, có thần đao, có huyết kiếm…. Lôi kích thiểm điện nổ vang không ngừng.

Đối mặt với công phạt như thế, Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái, cánh tay vung mạnh, liền trực tiếp đập xuống, “Oanh” một tiếng thật lớn, bảo vật binh khí đuổi giết mà đến căn bản là không ngăn được thể chất vô địch của Lý Thất Dạ, thoáng cái bị nện vỡ, cường giả xuất thủ máu tươi cuồng phun, toàn bộ bị đánh bay ra ngoài.

– Chớ cuồng vọng!

Tĩnh Khê quốc chủ không khỏi giận dữ, từng đạo thần hoàn mở ra như từng luồng đại đạo mang theo lực lượng bàng bạc vô cùng nghiền ép tới.

– Tiểu Thánh Tôn ngay cả cửu hoàn đều chưa đầy cũng dám xuất thủ với ta!

Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái, trong nháy mắt đế uy ngất trời, Côn Bằng dược không, theo Lý Thất Dạ bước ra một bước, Hỗn Độn Côn Bằng dưới một cái nhảy chính là nhấc lên sóng lớn ngập trời thoáng cái phách về phái Tĩnh Khê quốc chủ.

Côn Bằng lục biến chi Đào biến, lúc Hỗn Độn Côn Bằng vỗ cánh, chính là tinh không là biển, sóng lớn cuồn cuộn, một cỗ sóng lớn đều có thể nhấn chìm ngôi sao trên thiên vũ.

“Phanh” một tiếng thật lớn, cho dù Tĩnh Khê quốc chủ chính là Tiểu Thánh Tôn, ở dưới đế thuật quét qua như thế cũng nhất thời đông đông đông lui về phía sau mấy bước, từng đạo thần hoàn của hắn nhất thời quang mang ảm đạm, hắn ở dưới một kích của Lý Thất Dạ bị quạt đến huyết khí quay cuồng, điều này làm cho sắc mặt của hắn trắng bệch.

Lý Thất Dạ chính là Cổ Thánh lục cung cửu tinh, hắn có tu đế thuật, lại như thế nào là Tiểu Thánh Tôn như Tĩnh Khê quốc chủ có thể tranh phong được!

Hai mắt của Lý Thất Dạ lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

– Liên tục tới chọc ta, liền coi như là tình cảm của tổ tiên ngươi cũng không đủ, không giết các ngươi một vạn tám ngàn liền thật cho ta là đậu hũ rồi.

Lời vừa dứt, năm ngón tay mở ra, năm ngón tay như thiên địa hướng Tĩnh Khê quốc chủ bao phủ vào.

– Lý đạo huynh, chuyện gì cũng từ từ!

Lục Bạch Thu kinh hãi, vội vàng xông lên, chắn ở phía trước Tĩnh Khê quốc chủ, gấp giọng cầu tình nói:

– Lý đạo huynh, Tĩnh Khê quốc chúng ta đối với ngươi cũng không có quá nhiều địch ý, chỉ là hiểu lầm mà thôi.

Khi Lục Bạch Thu chắn ở phái trước, Lý Thất Dạ dừng lại một chút, nhìn thoáng qua Lục Bạch Thu, thu hồi năm ngón tay giống như thiên địa, nhàn nhạt nói:

– Lục đường chủ, có lúc mặt mũi của ngươi còn không đủ dùng!

Trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi khổ sở cười một tiếng, nhưng mà nàng với tư cách là đệ tử của Tĩnh Khê quốc, cũng không thể nhìn Lý Thất Dạ đại khai sát giới với Tĩnh Khê quốc bọn họ đi, nàng vội vàng nói:

– Quốc chủ chúng ta là muốn nói chuyện với Lý đạo huynh một chút về chuyện thần đảo bị lạc, đôi bên có chỗ hiểu lầm, mong rằng Lý đạo huynh có thể lượng thứ.

Lúc này sắc mặt của Tĩnh Khê quốc chủ cũng là đại biến, hắn thấy Côn Bằng ở trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ thì không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, đế uy bay lên không, ở trong nháy mắt này hắn ý thức được chính mình đá trúng thiết bản rồi, đối phương tu luyện đế thuật, không nghi ngờ chút nào Lý Thất Dạ là tới từ Đế thống tiên môn, truyền thừa như vậy không phải là Tĩnh Khê quốc bọn hắn có thể trêu chọc được.

– Không biết vị đạo hữu này là người của Đế môn nào?

Trong lòng Tĩnh Khê quốc chủ rùng mình, lúc này không thể không thu liễm khí thế, mặc dù hắn là một Tiểu Thánh Tôn, nhưng mà nếu thật sự là địch với một cái Đế thống tiên môn, đừng nói là Tiểu Thánh Tôn, coi như là Đại Thánh Tôn cũng không đủ nhìn.

Lý Thất Dạ liếc Tĩnh Khê quốc chủ một cái, nói:

– Nhìn ở trên mặt mũi của Lục đường chủ, lần này ta coi như xong! Ngươi lên đảo gặp ta đi, chỉ cho Lục đường chủ đi theo!

Nói xong xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở trong đảo.

Tĩnh Khê quốc chủ nhưng là đứng đầu một nước, Lý Thất Dạ nói như vậy không biết để cho bao nhiêu cường giả đi theo sắc mặt liền biến đổi.

– Lục đường chủ, theo ta lên đảo!

Tĩnh Khê quốc chủ hít vào một hơi thật sâu, mặc dù hắn với tư cách là quốc chủ cũng không khỏi có lúc mở ra tư thái, tự cho mình là tài trí hơn người, nhưng mà hắn trải qua sóng gió cũng là người có thể uốn thân mình xuống!

– Bệ hạ!

Thấy quốc chủ muốn một mình đi lên đảo, điều này khiến cho cường giả đi theo đều không khỏi kinh hãi, muốn hộ giá đi về phía trước, nhưng mà Tĩnh Khê quốc chủ ngăn cản hộ vệ, lắc nhẹ tay nói:

– Liền coi như các ngươi đi cũng là đi chết vô ích, các ngươi liền ở chỗ này chờ đi!

Ngay cả Tiểu Thánh Tôn như hắn cũng không được, về phần những cường giả khác thì càng thêm không được, đi cũng là đi chịu chết.

Sau khi Tĩnh Khê quốc chủ lên đảo, cường giả thủ ở bên ngoài đều bày sẵn trận địa, giương cung bạt kiếm, chỉ cần bên trong có động tĩnh, bọn họ lập tức xông vào cứu giá.

Ở trên đảo, Lý Thất Dạ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, Tĩnh Khê quốc chủ thấy Lý Thất Dạ, hít vào một hơi thật sâu, hắn để thấp tư thái hướng Lý Thất Dạ cúi đầu một chút, nói:

– Lần này Tĩnh Khê quốc ta tiến đến chỉ là muốn lên tiếng hỏi chuyện tình của thần đảo bị lạc, không nghĩ tới phát sinh hiểu lầm như thế, thật sự là đáng tiếc.

Tĩnh Khê quốc chủ cũng là một người thông minh, lão tu sĩ giống như hắn đều là nhân vật thành tinh rồi, tiểu môn tiểu phái giống như Tĩnh Khê quốc bọn hắn ở thời điểm nên nhận tội thì sẽ là nhận tội.

Ở trong mắt Tĩnh Khê quốc chủ, Lý Thất Dạ chính là xuất thân từ Đế thống tiên môn, quái vật lớn như vậy không phải là Tĩnh Khê quốc bọn hắn có thể chọc được, hơn nữa thực lực của Lý Thất Dạ rõ ràng cũng có thể rung chuyển Thánh Tôn.

Cho nên Tĩnh Khê quốc chủ trước nhận tội, lấy đó hòa hoãn không khí giữa hai người.

Trên thực tế, Tĩnh Khê quốc chủ mới lúc đầu cũng không phải cố ý là địch với Lý Thất Dạ, với tư cách là quốc chủ không khỏi là tư thái để cao một phen, hắn lại không nghĩ tới Lý Thất Dạ là một ngoan nhân, một lời không hợp liền động thủ giết người.

Đối với ngoan nhân như vậy, Tĩnh Khê quốc chủ càng kiêng kỵ, người như vậy một khi động thủ, đó là không cố kỵ cái gì!

Lý Thất Dạ nhìn Tĩnh Khê quốc chủ một cái, nói:

– Quên đi, ngươi coi như là người thông minh, biết tiến thối, ta cũng không làm khó dễ các ngươi.

Tĩnh Khê quốc chủ nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, ở trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không khỏi có chút hối hận ban đầu nghe Hiên Thiếu Quân giật dây, nếu như lúc mới đầu nghe đề nghị của Lý Thất Dạ thì cũng sẽ không gây ra chuyện như vậy.

Chương 590: Phong bạo bắt đầu (1)

– Lần này ta tới chính là muốn nghe chuyện về thần đảo bị lạc một chút, nghe Lục đường chủ nói thần đảo bị lạc chính là do đạo hữu phát hiện ra, không biết đạo hữu có thể báo cho một hai hay không?

Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng nói.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu nói:

– Thần đảo bị lạc, đây không phải là Tĩnh Khê quốc các ngươi có khả năng nhúng tay vào, nếu không cẩn thận chỉ sợ sẽ làm ra tai ương diệt môn của các ngươi.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Tĩnh Khê quốc chủ không khỏi hơi thất vọng, nhưng cũng không dám miễn cưỡng.

– Bất quá….

Lý Thất Dạ nhìn Tĩnh Khê quốc chủ một cái, trong lòng đột nhiên lại có chủ ý, nói:

– Như vậy đi, ngươi giúp ta làm một việc, Tĩnh Khê quốc các ngươi không cần phải cuốn vào trong tràng phong ba này, tương lai có chỗ tốt thì ta sẽ phân cho các ngươi một chút.

– Không biết là chuyện gì?

Tĩnh Khê quốc chủ nghe được lời như vậy, không khỏi rung lên, đối với Tĩnh Khê quốc mà nói, nếu như có thể lui tới với Đế thống tiên môn, đó đương nhiên là một chuyện tốt rồi.

Mặc dù nói Tĩnh Khê quốc cũng là phụ thuộc vào Thiên Lý Hà, nhưng mà ở bên trong Diêu Vân, truyền thừa môn phái phụ thuộc vào Thiên Lý Hà không phải là ít, huống chi Tĩnh Khê quốc bọn họ nằm ở phía cuối nam xa xa của Thiên Lý Hà, Thiên Lý Hà cũng không phải là hết sức coi trọng Tĩnh Khê quốc bọn họ, hiện tại nếu lại có thể giao hảo với Đế thống tiên môn khác, đối với Tĩnh Khê quốc mà nói lại làm sao không phải là một chuyện có lợi chứ.

– Chuyện các ngươi cần làm rất đơn giản, đem tin tức của thần đảo bị lạc truyền ra, tiên dược của thần đảo bị lạc được khai quật, kỳ tích của thời đại thần thoại chắc chắn đã tới!

Lý Thất Dạ cười nói với Tĩnh Khê quốc chủ.

– Tiên dược khai quật?

Nghe được lời như vậy, Tĩnh Khê quốc chủ không khỏi động dung, hít vào một hơi thật sâu.

– Đi đi, tương lai tất có chỗ tốt cho các ngươi!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát tay nói.

Tĩnh Khê quốc chủ đứng lên, đối với Lý Thất Dạ cúi đầu, sau đó mang theo Lục Bạch Thu xoay người rời đi, vào lúc này Lý Thất Dạ nói:

– Lục đường chủ lưu lại đi!

– Ta?

Lục Bạch Thu không khỏi ngây ngốc một chút, nhìn Lý Thất Dạ một cái, lại nhìn Tĩnh Khê quốc chủ một cái.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói:

– Ngươi đáng giá để cho ta bồi dưỡng, nếu như ngươi nguyện ý lưu lại, tương lai cho ngươi một cái tạo hóa.

Nghe lời như thế, Tĩnh Khê quốc chủ không khỏi vui mừng, vội vàng nói với Lục Bạch Thu:

– Lục đường chủ, ngươi liền lưu lại chịu trách nhiệm liên lạc đi!

Hắn là cố ý kết giao với Lý Thất Dạ, nếu như tương lai Lục Bạch Thu có thể bái nhập Đế thống tiên môn, đối với Tĩnh Khê quốc bọn hắn mà nói là một chuyện tốt rất lớn.

Lục Bạch Thu nhìn quốc chủ một chút, lại nhìn Lý Thất Dạ một chút, cuối cùng gật đầu nói:

– Bệ hạ phân phó, đệ tử lưu lại là được!

Sau khi Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng phân phó mấy câu với Lục Bạch Thu, liền dẫn những người khác rời đi.

Sau khi Tĩnh Khê quốc chủ rời đi, Lục Bạch Thu ngồi xuống ở một bên của Lý Thất Dạ. Nàng đánh giá Lý Thất Dạ, không nhịn được nói:

truyện Linh Dị

– Lý đạo huynh là xuất thân từ Đế thống tiên môn nào?

Ở thời điểm mới bắt đầu quen biết Lý Thất Dạ, nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, hoặc là tán tu, hiện tại liền không phải là như vậy rồi.

Đối với ý nghĩ như vậy của Lục Bạch Thu cùng Tĩnh Khê quốc chủ, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lắc đầu nói:

– Xuất thân từ Đế thống tiên môn nào thì rất trọng yếu sao?

Lục Bạch Thu như cũ tò mò, không khỏi suy đoán nói:

– Đế thống tiên môn ở Diêu Vân chiêu thu Nhân tộc cũng chỉ có hai, Thiên Lý Hà cùng Ngu Sơn Lão Tiên quốc, nếu như Lý đạo huynh đến từ Thiên Lý Hà mà nói, chúng ta hẳn là nghe qua uy danh của Lý huynh mới đúng, chẳng lẽ Lý huynh là đến từ Ngu Sơn Lão Tiên quốc?

– Đều không phải!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Những thứ này đối với ngươi mà nói đều không trọng yếu, quan trọng là buông xuống một cái tâm kia, kiên định tu đạo, đây mới là việc ngươi cần phải làm.

– Lý đạo huynh chỉ điểm ta tu đạo?

Lục Bạch Thu không nhịn được nói giỡn:

– Không biết đạo huynh có thể cho ta một cái tạo hóa như thế nào đây?

Lục Bạch Thu làm việc lão thành, nhưng cuối cùng là nữ hài tử, có đôi khí cũng không tránh khỏi hoạt bát hiếu động.

– Vậy thì xem ngươi liền lựa chọn như thế nào rồi!

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Lục Bạch Thu, cười nói:

– Nếu như ngươi nguyện ý lưu lại bên cạnh ta, ta sẽ cho ngươi một cái tạo hóa không tệ, nếu như ngươi muốn tiếp tục lưu lại Tĩnh Khê quốc, ta có thể chỉ điểm một cái đạo lộ cho ngươi.

Lý Thất Dạ đích xác là có lòng bồi dưỡng Lục Bạch Thu, nữ tử ở bên cạnh hắn mà nói, thiên phú của Lục Bạch Thu đích xác là quá bình thường, không cách nào so sánh được với Lý Sương Nhan, thậm chí so ra còn kém Trì Tiểu Điệp.

Nhưng mà Lý Thất Dạ nhìn trúng phần chí khí kia của Lục Bạch Thu, Lục Bạch Thu có một cái tâm rộng lớn, biết làm việc, biết tiến thối, đồng thời nàng cũng là một người tu đạo thiết thực.

– Chẳng lẽ Lý đạo huynh chỉ dẫn ta bái nhập quý môn?

Lục Bạch Thu không khỏi cười nói:

– Cho dù ta bái nhập sư môn của Lý huynh, con đường tương lai chỉ sợ cũng không chắc có thể đi xa hơn so với bây giờ.

Lục Bạch Thu xuất thân bình thường cũng là biết tiến thối, tự biết rõ mình, thiên phú của nàng hoàn toàn không cách nào so sánh với những thiên tài kia, nếu như nàng bái nhập một môn phái khác, có rất nhiều thứ cần phải bắt đầu lại từ đầu, hơn nữa lấy thiên phú như vậy của nàng, lại nửa đường bái nhập một môn phái khác, chỉ sợ là khó nhận được coi trọng đầy đủ.

Ở một cái Đế thống tiên môn mà nói, cấp bậc sâm nghiêm, nếu như đệ tử không chiếm được đủ coi trọng, muốn tu luyện đế thuật, muốn có nhiều tài nguyên hơn, đó là chuyện so với lên trời còn phải khó hơn.

– Cái này thật không cần!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Bên cạnh ta ngược lại là thiếu một người đánh xe, nếu như ngươi nguyện ý lưu lại, ngược lại có thể thay ta đều khiển tọa kỵ.

– Lý huynh, cái nói đùa này không buồn cười!

Lục Bạch Thu ngơ ngác một chút, không khỏi lắc đầu nói. Mặc dù Lục Bạch Thu là một người có lòng dạ rộng lớn, nhưng mà nói như vậy cũng sẽ để cho trong lòng nàng không thoải mái.

Mặc dù nàng cũng biết mình không phải là thiên tài gì, nhưng ở Tĩnh Khê quốc nàng còn là có tiền đồ không tệ, nàng đối với mình còn là có lòng tin. Mà hiện tại Lý Thất Dạ muốn để cho nàng làm người đánh xe, cái này đổi lại là bất luận kẻ nào ddeuf sẽ không muốn, nếu không phải là lòng dạ của Lục Bạch Thu rộng lớn thì đã sớm nổi giận, sẽ cho là Lý Thất Dạ cố ý làm nhục chính mình.

Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, phong khinh vận đạm mà nói:

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 5 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin