1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 117 [Chương 581 đến Chương 585]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 117 [Chương 581 đến Chương 585]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 581: Lam y nữ tử rời đi (2)

– Tốt lắm, chúng ta từ biệt từ đây đi!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà vỗ vỗ khuôn mặt của lam y nữ tử, cười nói:

– Từng quá nhớ đến ta, ta chỉ là truyền thuyết!

Lam y nữ tử nhìn nụ cười muốn ăn đòn kia của Lý Thất Dạ là hận không thể đem tiểu quỷ trước mắt hung hăng đánh một trận, tiểu quỷ không biết sống chết này lại dám đùa giỡn khinh bạc nàng!

Cuối cùng lam y nữ tử vẫn là nhịn được tức giận không nổi đóa lên, xoay người rời đi, không để ý đến Lý Thất Dạ.

Song, vào lúc này phía sau nàng nhưng vang lên tiếng cười của Lý Thất Dạ:

– Nha đầu, mặc dù ngươi lớn lên còn chưa đủ xinh đẹp, nhưng mà công tử gia ta còn là rất nhân từ, nếu một ngày kia ngươi nhớ đến công tử gia thì trở lại bên công tử gia ta, ta sẽ xem xét một chút thu lấy thiếu phụ luống tuổi có chồng như ngươi.

Lý Thất Dạ đùa giỡn như vậy mà nói thiếu chút nữa để cho lam y nữ tử đánh lảo đảo một cái, nàng bị tức đến hộc máu, bộ ngực sữa kịch liệt phập phồng, một trận nộ hỏa đều muốn phun ra.

Nàng lớn lên không đủ xinh đẹp! Đây quả thực là chọc tức chết nàng, mặc dù nàng không quan tâm đến mỹ mạo của mình nhưng mà mỹ mạo của nàng có thể liệt vào trước mấy người của U Thánh giới, ở trong mắt tiểu quỷ này thế nhưng dùng không đủ xinh đẹp để hình dung, thật tức chết nàng rồi!

– Phi, tự đại cuồng vọng!

Cuối cùng lam y nữ tử phun ra một ngụm nước bọt, giận đến nghiến răng, lấy tốc độ nhanh nhất rời đi, nếu như nàng lại tiếp tục ở đây, nói không chừng tên tiểu quỷ này nói ra lời càng khó nghe hơn.

Sau khi lam y nữ tử trước mắt rời đi, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười một chút, đối với chuyện tình lam y nữ tử thì hắn lười suy nghĩ nhiều.

Lý Thất Dạ nhìn về biển rộng phía xa, trầm ngâm một chút, cuối cùng hắn quyết định rời đi, ở trước khi rời đi hắn còn là đi Thanh Thành một chuyến, hướng Lục Bạch Thu cáo từ.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ vẫn là rất coi trọng Lục Bạch Thu, nha đầu này mặc dù nói thiên phú không phải là tuyệt thế vô song, nhưng còn là không tệ, càng trọng yếu hơn là Lý Thất Dạ thưởng thực tâm thái như vậy của Lục Bạch Thu!

Mặc dù nói Lý Thất Dạ cũng không cần Lục Bạch Thu chiếu cố, nhưng mà ở Thiên Quần đảo sống lâu như vậy, Lục Bạch Thu còn là cho Lý Thất Dạ không ít thuận lợi.

Lý Thất Dạ rời đi hòn đảo cư ngụ, đi tới Thanh Thành.

Thanh thành, xây ở trên một hòn đảo lớn nhất của Thiên Quần đảo, mà Thanh thành cũng là thành trì lớn nhất của Thiên Quần đảo, với tư cách là đường khẩu của Tĩnh Khê quốc chính là thiết lập ở bên trong Thanh thành.

Thanh thành hết sức phồn hoa náo nhiệt, có thể nói rất nhiều thương lữ cho tới tu sĩ của Thiên Quần đảo đều sẽ tới Thanh thành để làm giao dịch. Mặc dù nói Thanh thành so ra kém chút ít cổ thành to lớn kia ở đất liền nhưng mà tất cả những thứ ở chỗ này nên có thì đều có.

Thanh thành với tư cách là một cái đạo khẩu của Tĩnh Khê quốc, dân chúng sống ở nơi này lấy Nhân tộc chiếm đa số, nhưng mà cũng có không ít Yêu tộc, Huyết tộc và các tộc khác xuất nhập Thanh thành, thậm chí ngay cả một chút hải yêu ở hải ngoại cũng sẽ tới Thanh thành buôn bán.

Đường chủ của Thiên Quần đảo là tượng trưng của quyền lực cao nhất nơi này, Thiên Quần đảo đường khẩu có thể nói là hết sức khí phái, phủ đệ khổng lồ có rất nhiều vệ sĩ canh gác.

Trên thực tế, Lục Bạch Thu với tư cách là đường chủ của Thiên Quần đảo, nàng ở Thiên Quần đảo vẫn là hết sức được hoan nghênh. Bởi vì Lục Bạch Thu bình dị gần gũi, nàng chủ trì đại cục của Thiên Quần đảo, không chỉ là chiếu cố Nhân tộc, hơn nữa cũng là cứu giúp các tộc, có thể nói bản thân nàng là rất có năng lực lãnh đạo.

Lục Bạch Thu xuất thân tương đối bình thường, chính là đệ tử xuất thân bình thường của Tĩnh Khê quốc, nhưng từng bước từng bước cố gắng, cuối cùng trở thành một cái đường chủ của Tĩnh Khê quốc đạo khẩu, điểm này nàng cũng đích xác là khó lường, điều này cũng đủ nói rõ năng lực của nàng rồi.

Lục Bạch Thu không phải là loại nhân vật thiên tài, nhưng mà thiên phú bản thân nàng không tồi, hơn nữa rất cố gắng tu hành, năng lực của nàng rất mạnh, cho nên tuổi trẻ như thế đã là đường chủ của Tĩnh Khê quốc.

Thành tựu như vậy ở trong một cái cương quốc, đối với đệ tử xuất thân tương đối bình thường mà nói là thành tựu hết sức khó lường.

Thời điểm Lý Thất Dạ đi tới bên ngài Thiên Quần đảo đường khẩu, hỏi thăm Lục Bạch Thu có ở trong đó hay không, đường khẩu vệ binh liền nói:

– Lục đường chủ mang theo cao thủ nội đường ra biển tham chiến rồi!

– Tham chiến?

Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Lý Thất Dạ không khỏi nhăn chân mày lại một cái, Thiên Quần đảo chính là đối mặt với đại hải mênh mông, mặc dù hải ngoại cũng có một chút yêu tộc hoặc hải yêu, nhưng mà bọn họ đều là thâm cư nơi biển lớn mênh mông, trên căn bản là sẽ không phát động chiến tranh với nội lục.

– Gần nhất có Oa Giải tộc phát động chiến tranh!

Vệ binh của đạo khẩu cũng biết Lý Thất Dạ, liền nói:

– Oa Giải tộc gần đây xuất hiện ở hải vực bên ngoài Thiên Quần đảo, cướp đoạt hải điền của Thiên Quần đảo chúng ta, hai ba tháng gần đây Thiên Quần đảo chúng ta bị bọn họ đoạt đi đại lượng Hải tinh thạch!

Thiên Quần đảo đường khẩu ở Thiên Quần đảo bao gồm đại lượng sản nghiệp có ở phiến hải vực nà, trong đó Hải tinh thạch ở hải điền dưới đáy biển sản xuất nhiều, chính là nhất đại sản nghiệp của Thiên Quần đảo đường khẩu.

Hải tinh thạch là một loại tinh bích, mặc dù không thể hoàn toàn thay thế được tinh bích nhưng mà ở Tĩnh Khê quốc mà nói, bọn họ ở rất nhiều địa phương đều có thể dùng Hải tinh thạch để thay thế tinh bích, đại lượng linh khí ẩn chứa trong Hải tinh thạch cũng là thuộc về một cái chi nhánh của thiên địa tinh khí.

– Lục đường chủ mang theo cao thủ nội đường đã nhiều lần đánh lui Oa Giải tộc rồi, nhưng mà ngày hôm qua lại xuất hiện, Lục đường chủ chuẩn bị đem bọn họ một lưới bắt hết.

Vị vệ sĩ này nói.

Liền ở lúc này Lục Bạch Thu lại trở về rồi, hơn nữa mang theo không ít người bị thương trở về, không ít cao thủ của Thiên Quần đảo được mang trở lại.

– Lục đường chủ?

Vừa thấy được Lục Bạch Thu cũng bị thương, vệ sĩ thủ vệ đường khẩu không khỏi kinh hãi, vội vàng nghênh đón.

– Ta không có việc gì, trước cứu người bị thương.

Lục Bạch Thu dứt khoát lưu loát, phân phó rất nhiều vệ sĩ đem người bị thương đỡ vào bên trong nội đường cứu trợ. Lý Thất Dạ nhìn thương thế của đám người này một chút, cũng đi theo vào.

Lục Bạch Thu trở về, cũng trọng tân bố trí phòng ngự, phái đệ tử cứu trị người bị thương, làm việc dứt khoát, quyết đoán, có phong độ của một đại tướng.

Sau khi Lục Bạch Thu xử lý hết thảy sự vụ, mới phát hiện Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi yên ở bên trong đại sảnh, nàng liền nói:

– Lý đạo huynh vì sao mà đến đây?

– Không có gì!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ta tính toán ra biển một chuyến, chuẩn bị hướng Lục đường chủ cáo từ!

Chương 582: Vọng hào giác

– Ra biển?

Chân mày của Lục Bạch Thu không khỏi nhăn lại một chút, Lục Bạch Thu ở trong số nữ hài tử mà Lý Thất Dạ biết thì nàng không tính là xinh đẹp, chỉ có thể nói là trung thượng chi tư, nhưng mà nàng một đầu tóc ngắn, anh tư oai hùng, làm cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng khoan khái, cũng để cho người ta hai mắt tỏa sáng.

Lục Bạch Thu nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Lý đạo huynh, hiện tại hải ngoại chỉ sợ là không ổn định, gần đây Oa Giải tộc liên tiếp gây rối, thậm chí xuất hiện ở hải vực Thiên Quần đảo ta cướp đoạt, Lý đạo huynh không bằng đợi gió êm sóng lặng rồi hãy đi cũng không muộn.

Trên thực tế Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu không có giao tình gì, nhưng mà Lục Bạch Thu niệm ở Lý Thất Dạ cũng là Nhân tộc, vẫn là đối với hắn chiếu cố một hai.

– Oa Giải tộc?

Lý Thất Dạ nói:

– Ta iết, Oa Giải tộc ở trong hải yêu cũng không phải là một tộc hiếu chiến, hơn nữa bọn họ ý thức về lĩnh vực rất mạnh, bình thường bnj họ đều không muốn rời đi tổ địa của mình, đừng nói chi là lên bờ cướp đoạt đồ vật của người khác.

– Đây chính là chỗ kỳ quái!

Lục Bạch Thu cười khổ một cái, lắc đầu nói:

– Lần này càng cổ quái, chúng ta vốn là tính toán ở Vọng Hào Giác đánh lén bọn họ, không biết tại sao bọn họ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng của chúng ta, bọn họ ngược lại là phục kích chúng ta.

– Bên trong Vọng Hào Giác chính là hải vực của Thiên Quần đảo chúng ta, ở một phiến hải vực này bố trí phòng ngự, nếu như Oa Giải tộc thông qua đạo môn đem chiến sĩ truyền tống tới mà nói, chúng ta sẽ lập tức phát hiện. Lần này nhưng lại không một chút tiếng động, bọn họ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng chúng ta, ngược lại là phục kích chúng ta!

Lục Bạch Thu không khỏi cười khổ nói:

– Lần này chỉ sợ là phải hướng Đô thành hồi báo, chuyện này là có chút kỳ dị!

– Vọng Hào Giác?

Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt lại một chút, sau đó nở nụ cười, nói:

– Hiện tại Oa Giải tộc ở đâu?

– Chúng ta bị bọn họ phục kích rồi, bọn họ cướp đoạt Hải tinh thạch của hải điền chúng ta xong liền rút lui.

Lục Bạch Thu nói:

– Nếu như Lý đạo huynh không có chuyện gì khác, ta liền tạm thời cáo lui.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Bản thân ta có một biện pháp giúp ngươi đánh lui Oa Giải tộc, về phần Oa Giải tộc tại sao lại đột nhiên xuất hiện bên trong Vọng Hào Giác, đến lúc đó ngươi sẽ hiểu.

– Lý đạo huynh có biện pháp?

Lục Bạch Thu không khỏi nhìn Lý Thất Dạ một chút, ở trong ấn tượng của nàng, Lý Thất Dạ là rất bình thường, nàng cũng không có ý tứ xem thường hắn, ở nàng xem ra, Lý Thất Dạ hẳn là một đệ tử bình thường của môn phái nào đó, một đệ tử đi ra ngoài hái thuốc như vậy, đạo hạnh cũng là có hạn.

Hiện tại Lý Thất Dạ đột nhiên nói cho mình biện pháp đánh lui Oa Giải tộc, điều này khiến cho Lục Bạch Thu cũng không khỏi vì đó mà do dự một chút.

– Oa Giải tộc có thể xuất hiện ở trong Vọng Hào Giác, nguyên nhân rất đơn giản, nguyên nhân rất đơn giản, bên trong Vọng Hào Giác của các ngươi có một cái cổ đạo.

Lý Thất Dạ cười nói.

– Cổ đạo, cổ đạo gì?

Lục Bạch Thu không khỏi ngẩn người, nói.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ở bên trái trăm trượng dưới đáy biển của Vọng Hào Giác có một cái hải câu, hải câu sinh trưởng hải tảo, ngươi đem hải tảo kéo ra liền sẽ phát hiện dưới đó có một cái cổ đạo, mặc dù cổ đạo chỉ dài trăm trượng nhưng có thể đi thông chỗ ngàn dặm hải ngoại. Nếu như ta không đoán sai, bọn họ nhất định là tiến vào từ chỗ này, các ngươi muốn đánh lui bọn họ cũng không khó khăn, phục binh ở hải câu liền có thể rồi.

– Cổ đạo trăm trượng có thể thông ngàn dặm hải ngoại?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lục Bạch Thu cũng không khỏi bán tín bán nghi, chuyện như vậy nàng cư nhiên là không biết gì cả, phải biết rằng phiến hải vực này nhưng là địa bàn của Thiên Quần đảo các nàng.

– Ngươi đi xem liền biết!

Lý Thất Dạ thấy Lục Bạch Thu không tin, cười một cái, nói.

Lục Bạch Thu nhìn Lý Thất Dạ, không nhịn được nói:

– Lý huynh lại làm sao biết được một cái cổ đạo này?

– Cái này là một bí mật!

Lý Thất Dạ cười dài nói:

– Nếu như ngươi không tin, có thể dẫn người đi xem một chút.

Cổ đạo như vậy hắn như thế nào lại không biết, cổ đạo này năm đó chính là hắn mở, năm đó hắn là muốn vào đáy biển tìm một hòn đảo khác, cho nên ở phiến hải vực này mở ra không ít cổ đạo.

Sau đó bởi vì không tìm được, có không ít cổ đạo bị hủy, cũng có một ít bị hoang phế lưu lại.

Lục Bạch Thu vẫn là nửa tin nửa ngờ mà nhìn Lý Thất Dạ, cũng không phải nói là nàng không tin hắn, nhưng mà chuyện như vậy tới quá đột nhiên, đổi lại là một người khác chỉ sợ đã hoài nghi Lý Thất Dạ là gián điệp mà địch nhân phái tới rồi.

– Cũng được, ta liền ở đường khẩu của các ngươi ở vài ngày, chờ các ngươi thu hoạch được rồi lại nói cho ta biết.

Lý Thất Dạ như thế nào không nhìn ra được suy nghĩ của Lục Bạch Thu, nở nụ cười nói.

– Nếu Lý huynh nói như vậy, vậy chúng ta phải đi thử một lần!

Lục Bạch Thu gật đầu nói:

– Lý huynh nguyện ý ở đường khẩu chúng ta làm khách, chúng ta hoan nghênh vạn phần.

Nói xong lập tức an bài chỗ ở cho Lý Thất Dạ.

Lục Bạch Thu cũng không làm khó Lý Thất Dạ, nàng đem Lý Thất Dạ lưu lại đường khẩu, lấy quy cách khách quý chiêu đãi hắn.

Mà Lý Thất Dạ ngược lại là không để ở trong lòng chút nào, nhàn nhã dạo chơi ở trong đường khẩu này, tự do tự tại, đồng thời hắn cũng không vội ở nhất thời nửa khắc mà ra biển.

Ba ngày sau, Lục Bạch Thu cực kỳ kích động mà trở lại, vừa thấy được Lý Thất Dạ, nàng cũng không khỏi lộ ra nụ cười nói:

– Lý huynh quả thật là thần thông, thế nhưng liệu sự như thần, Oa Giải tộc quả thật là từ cổ đạo kia mà tới, chúng ta mai phục ở trong hải câu, một lưới đem bọn họ đánh tan, trận chiến này Oa Giải tộc binh bại như núi đổ, chỉ sợ bọn họ ở trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục nguyên khí, bọn họ không dám lại đến cướp đoạt nữa.

Đối với chuyện như vậy, đó là ở trong dự liệu của Lý Thất Dạ, hắn chỉ là cười một chút, nói:

– Chúc mừng Lục đường chủ, trận chiến này của Lục đường chủ tất vì Tĩnh Khê quốc mà lập công lớn, nói không chừng có thể tấn thăng làm hộ pháp, lấy tiền đồ của Lục đường chủ mà nói, nói không chừng tương lai có thể chấp chưởng Tĩnh Khê quốc.

– Lý huynh quá khen!

Lục Bạch Thu cười cười, thanh sảng động lòng người, nàng lắc đầu nói:

– Tĩnh Khê quốc chúng ta là nhân tài xuất hiện lớp lớp, chấp chưởng cương quốc còn chưa tới phiên ta!

Đại quyền của Tĩnh Khê quốc không phải là lấy phụ tử truyền thừa, mà là người có năng lực, cho tới nay ngôi vị hoàng đế của Tĩnh Khê quốc cũng là truyền cho đệ tử có công lao lớn, đạo hạnh cao.

– Nếu Lục đường chủ đánh lui địch nhân rồi, ta cũng nên cáo từ!

Lý Thất Dạ cười nói với Lục Bạch Thu.

Chương 583: Cổ miếu dưới đáy biển (1)

Lý Thất Dạ nguyện giúp Lục Bạch Thu một tay, đơn ginả là báo đáp chiếu cố mấy ngày vừa qua của nàng.

– Lý huynh đi hải ngoại…

Lục Bạch Thu không khỏi trầm ngâm một chút nói:

– Trận chiến này ở hải ngoại chúng ta có chút ít phát hiện, Lý huynh chính là người có kiến thức uyên bác, có thể hay không đi nhìn một cái, nói không chừng có thể giải thích nghi hoặc cho chúng ta!

– Phát hiện nhỏ?

Lý Thất Dạ có chút ngoài ý muốn nói.

Lục Bạch Thu vội vàng nói:

– Chúng ta là bắt sống được một bộ phận cường giả của Oa Giải tộc, từ trong miệng bọn họ biết được, bọn họ ở hải ngoại phát hiện một cái cổ tích (di tích cổ), bọn họ cướp đoạt Hải tinh thạch chính là vì cái cổ tích này. Ta là đi xem một lần nhưng mà nhìn không rõ huyền cơ trong đó.

– Cổ tích?

Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt một cái, sờ sờ cằm, cười dài nói:

– Nếu là như thế, vậy đi xem một chút lại có ngại gì!

Lục Bạch Thu nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, nhất thời không khỏi tinh thần rung lên, lập tức giao phó sự vụ nội đường, sau đó cùng Lý Thất Dạ ra biển.

Lục Bạch Thu giá ngự phi thuyền lướt qua hư không, hướng hải ngoại mà đi. Trên thực tế cổ tích mà Oa Giải tộc phát hiện cách hải vực Thiên Quần đảo cũng không xa, chỉ có ngàn dặm mà thôi.

Đám người Lục Bạch Thu ngự phi thuyền mà đi, không mất bao nhiêu thời gian liền chạy tới.

Cổ tích mà Oa Giải tộc phát hiện chính là dưới đáy biển, ở trong một cái hải câu rất sâu dưới đáy biển cư nhiên là có một tòa kiến trúc giống như cổ miếu.

Tòa cổ miếu này xuất hiện ở dưới đáy biển cũng không biết là có bao nhiêu niên đại rồi, nó ở dưới biển như cũ bất hủ.

Nó từng bị vô số hải tảo bao phủ, hiện tại những hải tạo bao quanh tòa cổ miếu này đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

– Ở chỗ này!

Thời điểm thấy tòa cổ miếu này, Lý Thất Dạ không khỏi sờ sờ cằm, bởi vì địa phương mà hắn tới này ở rất lâu trước kia hắn đã đi qua rồi.

Ở năm đó Lý Thất Dạ từng đi tìm một hòn đảo khác, nhưng mà một mực không tìm được, ở lúc ấy hắn có thể nói là không sai biệt lắm mà đào ba thước đất. Hắn ở dưới đáy biển cũng từng phát hiện qua tòa cổ miếu này, cũng từng nghiên cứu qua nó, hắn cho là tòa cổ miếu này cùng với hòn đảo kia có một chút quan hệ, nhưng mà hắn cảm giác tòa cổ miếu này thiếu một cái gì đó, cho nên hắn bỏ qua việc nghiên cứu đối với cổ miếu này.

– Một vị cường giả của Oa Giải tộc vốn là đi ngang qua phiến hải vực này, ở một đoạn thời gian trước đáy biển đột nhiên là quang mang vọt lên, bọn họ đi xuống thăm dò mới phát hiện ra tòa cổ miếu này, bọn họ ở trong cổ miếu phát hiện ra một cái đạo thai.

Lục Bạch Thu nói.

– Một cái đạo thai?

Lý Thất Dạ nghe nói như thế, nhất thời hai mắt nhíu lại, giống như một trận gió xông vào trong cổ miếu.

Quả nhiên, ở trong cổ miếu là có một tòa đạo thai trầm phù, tòa cổ miếu này Lý Thất Dạ quá quen thuộc, hắn từng nghiên cứu qua nó, trước đó, nơi này là không có đạo thai.

Lý Thất Dạ cẩn thận nhìn tòa đạo thai này, tòa đạo thai này tựa như một khối đại lục phiên bản thu nhỏ lơ lửng ở bên trong cổ miếu, cả đạo thai đen như mực.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thò tay ra cảm ứng đạo thai này, hắn thoáng cái cảm nhận được ba động của không gian, không khỏi lẩm bẩm nói:

– Quả nhiên là như thế, thứ nguyên phóng trục!

Ở trước kia hắn liền hoài nghi tới cổ miếu này thiếu một thứ mấu chốt, bây giờ nhìn lại thì suy đoán lúc ấy của hắn là không sai, đạo thai mấu chốt này bị phóng trục (trục xuất) ở thứ nguyên.

– Ta từ trong miệng cường giả của Oa Giải tộc biết được, đồn rằng hải ngoại bọn họ một mực có một cái truyền thuyết, hải đảo này chính là thần đảo bị lạc ở trong truyền thuyết thời đại viễn cổ lưu lại. Hải đảo này bị giấu ở trong một tòa thần miếu, chỉ có giải khai bí mật của tòa thần miếu này mới có thể đi lên hải đảo đó.

Lục Bạch Thu nói.

Sau khi Oa Giải tộc phát hiện ra cổ miếu này liền thử dùng tinh bích mở ra đạo thai, muốn đi thông thần đảo bị lạc trong truyền thuyết. Đáng tiếc, tinh bích của bọn họ xa xa không đủ, không cách nào mở ra đạo thai này, bọn họ liền đánh lên trên Hải tinh thạch của hải điền chúng ta sản xuất ra.

Lục Bạch Thu nói:

– Lúc ta chạy tới, bọn họ đặt tinh bích, Hải tinh thạch chất đầy nơi này nhưng mà đều không thể mở ra đạo thai, cái này làm sao dễ dàng như vậy.

Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát đạo thai này, nói:

– Truyền thuyết cũng không nhất định chính xác, chính xác mà nói, đây không phải là thần đảo bị lạc gì cả, mà là hòn đảo thứ một trăm!

– Hòn đảo thứ một trăm?

Lục Bạch Thu ngây ngốc một chút, nói:

– Cái gì là hòn đảo thứ một trăm?

– Hòn đảo thứ một trăm của Thiên Quần đảo!

Lý Thất Dạ tinh tế vuốt ve đạo thai, cảm thụ được không gian ba động trong đó, nói:

– Thiên Quần đảo các ngươi tổng cộng là có một trăm hòn đảo, hơn nữa hòn đảo thứ một trăm này xa xa phải lớn hơn chín mươi chín hòn đảo kia cộng dồn lại!

– Đây, đây chỉ là truyền thuyết mà thôi!

Lục Bạch Thu há hốc mồm, không nhịn được nói:

– Truyền thuyết này ta cũng nghe qua, nhưng mà chưa từng có người tìm được hòn đảo này. Hơn nữa nếu như hòn đảo này còn lớn hơn so với tất cả hòn đảo của Thiên Quần đảo cộng lại mà nói, sớm liền bị người phát hiện rồi, làm sao có thể đến hiện tại cũng không có ai phát hiện ra nó.

– Có một số việc sẽ càng ở ngoài tưởng tượng của ngươi!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Có một chút mê hoặc vĩnh viễn không phải là ngươi có thể chạm đến được!

Lục Bạch Thu không khỏi động dung, nàng nhìn đếm Lý Thất Dạ đang cẩn thận quan sát đạo thai, vội vàng nói:

– Có thể đánh mở cái đạo thai này sao?

– Đây còn phải xem người nào!

Lý Thất Dạ thu tay về, cười nói:

– Muốn mở cái đạo thai này đầu tiên cần phải có Đại Hiền tinh bích, tiếp theo là phải hiểu được đạo thai này.

– Đại Hiền tinh bích!

Lục Bạch Thu không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, Đại Hiền tinh bích, vật như vậy đừng nói là nàng, coi như là Tĩnh Khê quốc bọn họ mà nói, đây cũng là một khoản tiền lớn!

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

– Đây vẫn chỉ là một cái khởi đầu mà thôi.

Nói xong, hắn lấy ra từng khối Đại Hiền tinh bích, chậm rãi gắn vào trong đạo thai.

– Đại Hiền tinh bích!

Thấy Lý Thất Dạ lấy ra từng khối Đại Hiền tinh bích, Lục Bạch Thu không khỏi trợn mắt há hốc mồm, Đại Hiền tinh bích, coi như là Tĩnh Khê quốc bọn họ cũng không có bao nhiêu, hôm nay Lý Thất Dạ thế nhưng tiện tay lấy ra một khối lại một khối Đại Hiền tinh bích!

Trước đó Lục Bạch Thu còn tưởng rằng Lý Thất Dạ chỉ là một đệ tử bình thường của một cái giáo phái nào đó, coi như là đệ tử bình thường của đại giáo cương quốc cũng không thể lấy ra nhiều Đại Hiền tinh bích như thế!

Lục Bạch Thu không khỏi có chút phát mộng mà nhìn Lý Thất Dạ, vào lúc này nàng mới hiểu được Lý Thất Dạ là thâm tàng bất lộ, lúc này nàng nhìn hắn giống như là một đoàn mê vụ, hoàn toàn nhìn không thấu được hắn.

Chương 584: Cổ miếu dưới đáy biển (2)

– Khai!

Lý Thất Dạ thôi động Đại Hiền tinh bích đã khảm ở trên đạo thai, khi hắn đem Đại Hiền tinh bích xếp thành một cái đồ án, theo Lý Thất Dạ quát to một tiếng, cả đạo thai tản mát ra quang mang lóng lánh.

– Khách khách khách!

Vào lúc này chuyện không thể tưởng tượng xảy ra, Đại Trí này vốn là rất lớn cư nhiên từ từ co rút lại, cuối cùng co rút lại thành lớn nhỏ cỡ nắm tay, rơi vào trong tay Lý Thất Dạ.

– Oanh oanh oanh!

Vào lúc này trời rung đất chuyển, cả đáy biển đều bị dao động, tiếp theo cổ miếu không biết đứng vững ở dưới đáy biển bao nhiêu năm chợt bắt đầu băng liệt.

– Đã xảy ra chuyện gì?

Lục Bạch Thu bị giật mình, hít vào một hơi khí lạnh.

– Đi!

Lý Thất Dạ quát trầm một tiếng, kéo Lục Bạch Thu, lập tức bay vút lên, trong nháy mắt bay ra khỏi mặt biển, khi Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu bay ra khỏi mặt biển, cả mặt biển cư nhiên là sương mù tràn ngập.

Ở thời điểm mới vừa rồi bọn họ xuống biển, trên mặt biển vẫn là biển xanh quang đãng, nhưng mà lúc này sương mù không biết từ nơi nào nhô ra, sương mù tràn ngập không tiêu tan dĩ nhiên là bao phủ cả mặt biển.

– Đây là cái gì?

Sương mù tràn ngập không tiêu tan bao phủ cả mặt biển làm cho người ta có chút không nhìn rõ ràng, thời điểm Lục Bạch Thu nhìn thấy rõ ràng hết thảy bốn phía, sắc mặt nàng không khỏi biến đổi, hướng về phía trước chỉ một cái.

Hải vực phái trước đã bị sương mù bao phủ, nhưng mà xuyên thấu qua sương mù, trong lúc mơ hồ có thể thấy được trong sương mù cư nhiên là sơn loan chập chùng, sơn phong khổng lồ cao chọc trời, tựa như phía trước chính là một phiến đại lục.

– Quả nhiên là như thế!

Khi thấy dãy núi sông ngòi bị bao phủ ở trong sương mù, hai mắt của Lý Thất Dạ không khỏi nhíu lại, lẩm bẩm nói:

– Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu! (Đi mòn gót sắt đều không thấy, có lúc gặp được thì không mất công phu)

– Chẳng lẽ cái này chính là thần đảo bị lạc trong truyền thuyết?

Lục Bạch Thu động dung nói:

– Truyền thuyết trên thần đảo bị lạc mai táng tất cả bảo tàng của viễn cổ thần linh, chúng ta vào xem một chút!

Nói xong định phóng vào trong mê vụ, muốn đi tới hòn đảo ở trong sương mù kia!

– Đừng đi!

Lý Thất Dạ thoáng cái giữ nàng lại, lắc đầu nói:

– Chỗ này không phải là dễ dàng tới như vậy, không tin ngươi thì nhìn một chút!

Nói xong, tiện tay mang tới đá ngầm ném vào trong sương mù.

Đá ngầm giống như là lưu tinh xông vào trong sương mù, nhưng mà mắt thấy sắp tới gần phiến sơn hà kia, “xuy” một tiếng, khối đá ngầm khổng lồ này thế nhưng thoáng cái biến mất không thấy.

Thấy một màn như vậy, Lục Bạch Thu cũng không khỏi sắc mặt đại biến, đá ngầm này đột nhiên thoáng cái biến mất, tựa hồ như bị quái thú khổng lồ cắn nuốt, lúc này sơn hà chập chùng trong sương mù giống như là một đầu quái thú mở ra cái miệng máu lẳng lặng đứng yên ở nơi đó, đang đợi con mồi đưa tới cửa.

– Đây là địa phương nào?

Lục Bạch Thu không khỏi lẩm bẩm nói.

Lý Thất Dạ cười một chút, híp mắt nói:

– Đây chính là hòn đảo thứ một trăm, cũng là thần đảo bị lạc theo lời các ngươi!

Lục Bạch Thu phục hồi lại tinh thần, hít vào một hơi thật sâu, trầm giọng nói:

– Ta phải trở về Đô thành, đem chuyện này hồi báo cho bệ hạ, không biết Lý đạo huynh nghĩ như thế nào?

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào sơn hà trong sương mù, tùy ý nói:

– Ngươi đi đi, ta lưu lại suy nghĩ một chút!

Lục Bạch Thu hướng Lý Thất Dạ nói một tiếng bảo trọng, sau đó lập tức chạy trở về, mà Lý Thất Dạ lại lưu lại, suy nghĩ sương mù này, hắn biết chỉ cần có thể xuyên qua tầng sương mù này là có thể đi lên hòn đảo thứ một trăm, cũng chính là thần đảo bị lạc theo lời người khác.

Hòn đảo thứ một trăm của Thiên Quần đảo cũng chính là thần đảo bị lạc theo lời của rất nhiều người đời sau, nơi này cất giấu bí mật không muốn người biết đến, nó có thể ngược dòng đến niên đại vô cùng dài lâu, muốn đi lên thần đảo bị lạc như vậy, đây không phải là chuyện dễ dàng.

Lý Thất Dạ thử đến gần sương mù, nhưng mà kết quả để cho hắn dựng hết tóc gáy. Sương mù bao phủ thần đảo bị lạc giống như là hồng hoang hung thú, bất luận kẻ nào đi tới gần đều phải đẫm máu, người có cường đại đi nữa tất cả đều không ngoại lệ.

Lý Thất Dạ suy nghĩ chừng mấy ngày, muốn lên thần đảo bị lạc là phải xuyên qua tầng sương mù này, nhưng mà sương mù khát máu này bất luận kẻ nào muốn xuyên qua, đó cũng là tự tìm đường chết.

Lý Thất Dạ suy nghĩ thật lâu, cuối cùng hắn lộ ra nụ cười, hắn rời đi hải ngoại, lại trở về trên hòn đảo mà trước đó hắn cư ngụ.

Hiện tại Lý Thất Dạ không nóng vội đi lên thần đảo bị lạc, hắn đang chờ đợi thời cơ, đang đợi những người khác đi tìm chết. Sương mù bao phủ thần đảo bị lạc giống như là quái vật khát máu, nó không uống đủ máu chỉ sợ muốn xuyên qua tầng sương mù này cũng khó, đó là so với lên trời còn phải khó khăn hơn.

Cho nên trong khoảng thời gian ngắn hắn không nóng vội đi lên thần đảo bị lạc, hắn chờ những người khác đi tới, chỉ cần thời cơ chín muồi rồi, đến lúc đó hắn đi lên thần đảo bị lạc kia là chuyện dễ dàng.

Lý Thất Dạ cũng không sợ đò vật mà hắn muốn ở trên thần đảo bị lạc bị người khác đoạt đi, hắn là nắm chắc phần thắng, hắn mới thật sự là người nắm giữ mấu chốt của thần đảo bị lạc.

Nếu như không vội đi lên thần đảo bị lạc, như vậy Lý Thất Dạ liền ở trên hòn đảo này mà thoải mái, an tâm tu luyện.

Ở một đoạn thời gian trước đó, Lý Thất Dạ đã là chế tạo ra chín viên tinh thần, vào hôm nay Lý Thất Dạ đã là leo lên đến Chân Nhân đỉnh phong.

Trên thực tế, đối với tu sĩ cảnh giới Chân Nhân mà nói, chế tạo thất tinh cũng là ý nghĩa cảnh giới trích tinh đại viên mãn, mà Lý Thất Dạ chế tạo thành cửu tinh, đó là khiêu chiến cực hạn của tu sĩ, đi lên cảnh giới trích tinh đỉnh phong.

Trên thực tế, một cái cảnh giới này chế tạo cửu tinh đối với Lý Thất Dạ mà nói đó cũng là chuyện nước chảy thành sông. Đạo cơ của hắn xây dựng kiên cố, đặc biệt là trải qua rèn luyện của thiên địa nguyên dịch, đây càng để cho đạo cơ của hắn trở nên không thể lay chuyển, đặc biệt là thời điểm Lý Thất Dạ ở cảnh giới Vương Hầu lại càng mở ra mệnh cung thứ sáu.

Đối với một Vương Hầu mà nói, có sáu mệnh cung liền ý nghĩa vô cùng phi phàm, ý nghĩa cái này có phần trải bằng đại đạo tương lai, có sáu mệnh cung, sau đó lại đăng lâm cảnh giới Chân Nhân.

Cái này là Lý Thất Dạ khiêu chiến cực hạn, điều kiện bước lên đỉnh phong mà đánh xuống trụ cột vô cùng kiên cố. Mà một trận chiến ở Hổ Khiếu tông, Lý Thất Dạ cắn nuốt tất cả thiên địa tinh khí của Bạch Hổ đại mạch, đây càng là vì hắn tích lũy đại lượng tinh khí tạo nên cửu tinh, vì hắn cung cấp điều kiện càng có lợi hơn.

Chương 585: Cổ thánh (1)

Cho nên sau khi đến cảnh giới Chân Nhân, Lý Thất Dạ chế tạo cửu tinh, đó chẳng qua là vấn đề thời gian cùng quyết tâm. Đạo tâm của Lý Thất Dạ kiên cố, đại đạo nhiều khó khăn hắn cũng như cũ ngạo nghễ đi về phía trước, cho dù người khác cho là chuyện chế tạo cửu tinh là không thể nào, hắn vẫn là bằng tâm thái thong dong đi khiêu chiến cực hạn!

Cho nên về sau, chế tạo cửu tinh chỉ là chuyện nước chảy thành sông.

Đồng thời đối với Lý Thất Dạ mà nói, ở một cảnh giới này chế tạo cửu tinh có ý nghĩa trọng yếu! Bởi vì đối với tu sĩ mà nói, trong một đời trích tinh chỉ có một lần, ngược lại, mở mệnh cung còn có ba lần cơ hội, cho nên trích tinh càng lộ ra vẻ quý giá.

Trên thực tế, trăm vạn năm đã qua, đối với tu sĩ mà nói muốn khiêu chiến việc chế tạo viên tinh thần thứ tám cũng so sánh với mở ra mệnh cung thứ sáu còn khó khăn hơn.

Cửu tinh vĩnh phong, đây không phải là một câu nói suông, vạn cổ tới nay, người có thể cửu tinh vĩnh phong đã ít lại càng ít, một khi là cửu tinh vĩnh phong, đó không chỉ là ý nghĩa lấy được chìa khóa đi thông Đại Thế đạo, Thương Thiên đạo, lại càng có ý nghĩa có tinh không của mình!

Trong tương lai có tinh không của chính mình, đó là chuyện kinh thiên, đó là một chuyện vô cùng khó lường. Bởi vì cảnh giới Cổ Thánh là một lần mở mệnh cung cuối cùng trong cuộc đời tu sĩ.

Nếu như nói ở thời điểm Vương Hầu dừng bước ở mệnh cung thứ ba, như vậy ở cảnh giới Cổ Thánh có cơ hội mở ra mệnh cung thứ tư, mệnh cung thứ năm…

Tứ cung thành vực, bát cung thành quốc, thập nhị cung thành thiên. Vạn cổ tới nay, tất cả tu sĩ đều cho rằng mười hai mệnh cung là cực hạn cả đời của tu sĩ.

Trên thực tế, nói như thế cũng không thái quá, ở vạn cổ tới nay, người thành tựu mười hai mệnh cung đó là có thể đếm được trên đầu ngón tay, coi như là người sau khi thành tựu Tiên Đế cũng có không ít là không mở ra được mười hai mệnh cung.

Trên thực tế đối với tu sĩ mà nói, có thể thành tự tám cái mệnh cung thì đã là rất khó lường rồi, tứ cung thành vực, bát cung thành quốc. Một khi có bát cung, đó chính là có nhất quốc chi lực, liền ý nghĩa trong tương lai có cơ hội rất lớn kiến quốc phong thần!

Về phần cửu cung, đối với tu sĩ mà nói, đó là một cái cực hạn, trăm vạn năm trôi qua không biết có bao nhiêu thiên tài dừng lại ở bát cung, không cách nào mở ra mệnh cung thứ chín.

Chính là bởi vì như thế, đời sau mới có một câu nói: Cửu cực vi tôn, thập viên vô khuyết, thập nhất vạn cổ kỳ tích, thập nhị định Tiên Đế vị!

Đối với bất kỳ tu sĩ mà nói, muốn trở thành thành tựu mười hai cái mệnh cung, trên căn bản là không thể nào, bất kỳ thiên tài nào đều có thể đoạn tuyệt hi vọng mở ra mười hai cái mệnh cung, có lẽ mười một cái mệnh cung còn là có một điểm hi vọng, ít nhất đối vói loại thiên tài vạn cổ yêu nghiệt mà nói.

Bất quá nếu như ở cảnh giới Chân Nhân có thể chế tạo chín viên tinh thần mà nói, như vậy ở cảnh giới Cổ Thánh, nếu như người tu luyện là thuộc về tồn tại vạn cổ yêu nghiệt, đó liền có được thêm một điểm hi vọng mở ra mười hai cái mệnh cung.

Cửu tinh vĩnh phong, liền ý nghĩa có tinh không của mình, mà thập nhị cung thành thiên, cái này ý nghĩa cửu tinh là điều kiện tương lai thành tựu thập nhị mệnh cung!

Không nghi ngờ chút nào, Lý Thất Dạ là có dã tâm vấn đỉnh mười hai mệnh cung, cho nên sau khi hắn chế tạo ra cửu tinh, hắn bước vào cảnh giới Cổ Thánh xong, hơn nữa còn là từng bước từng bước đánh vững trụ cột.

Lấy điều kiện của Lý Thất Dạ mà nói, lục cung Vương Hầu, cửu tinh Chân Nhân, điều kiện này để cho hắn ở trên tu luyện đột phi mãnh tiến, hắn có thể sáng tạo kỳ tích, có thể ở trong thời gian ngắn ngủi đột phá cảnh giới Cổ Thánh, bước vào Thánh Tôn, trở thành cường giả chân chính.

Nhưng mà sau khi Lý Thất Dạ bước vào cảnh giới Cổ Thánh lại từng bước từng bước đi xuống, càng không ngừng đánh xuống trụ cột vô cùng vững chắc, dã tâm của hắn không nói đến xông phá cảnh giới Cổ Thánh, bước vào Thánh Tôn, chen thân vào hàng ngũ cường giả chân chính.

Dã tâm của Lý Thất Dạ là ở thập nhị cung, thậm chí là thập tam cung trong truyền thuyết! Nếu như hắn thực hiện dã tâm của mình, như vậy trong tương lai càng có thể leo lên đại đạo đỉnh phong chân chính.

Lý Thất Dạ ngồi ở bên trong phòng, huyết khí lưu chuyển, thọ luân thối luyện huyết khí cuồn cuộn, thọ huyết thối luyện mà thành lại là chảy vào trong thọ luân, bảo hoa hừng hực.

Lúc này sáu mệnh cung ở trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ trầm phù, hóa thành một vực, thôn thổ thiên địa linh khí, khiến cho phiến cương vực này liền là hỗn độn quanh quẩn, sinh cơ dạt dào, tựa như đang uẩn dưỡng trăm vạn sinh linh!

Chín viên tinh thần càng là ở quanh thân Lý Thất Dạ tạo ra một cái tinh không, Lý Thất Dạ ngồi xuống ở dưới một phiến trời sao này, tựa hồ hắn là rời xa cái thế giới này rồi, một mình bị vây ở trong một cái thế giới khác.

Một đạo thiên hoa bay lên không, tựa như là giao tiếp thiên địa, hỏi thăm thiên địa chi đạo, lại giống như câu thông thiên địa chư thần, một đạo thiên hoa này để cho Lý Thất Dạ trở nên thần thánh, tựa hồ hắn là thượng thiên sủng nhi, đại địa chi tử.

Một đạo thiên hoa này chính là Lý Thất Dạ tu luyện Thiên Mệnh bí thuật Trú Thiên tiên bí mà thành, khi nó giao tiếp thiên địa, nó để cho Lý Thất Dạ chính là đại đạo giao minh, cả người giống như đều dung nhập vào trong đại đạo.

Thiên Mệnh bí thuật, cường đại mà thần bí, trên thực tế, sự cường đại của nó không chỉ là hạn chế ở trên chiến trường. Đối với bí thuật cường đại vừa cổ xưa mà nói, ở lúc đầu Thiên mệnh bí thuật thoạt nhìn tựa hồ là không nhận nổi cái thịnh danh này.

Trên thực tế, sau khi thiên mệnh của một cái thời đại dần dần có thành tựu, lúc thiên mệnh đại thành, ở thời điểm này ưu thế của Thiên Mệnh bí thuật liền rất dễ dàng hiển lộ ra.

Yêu Thần Ký là cái tên quá nổi trong làng truyện tiên hiệp suốt mấy năm qua. Cho dù chưa từng đọc thì hẳn bạn cũng đã từng một lần nghe đến tên của nó….!

Lúc này trong Nê Cung huyệt của Lý Thất Dạ liền là có tiếng nổ vang không ngừng, tựa như là địa ngưu chuyển mình, tựa hồ có đồ vật gì đó muốn chui từ dưới đất mà ra.

Đây là Lý Thất Dạ đang mở cái mệnh cung thứ bảy, đương nhiên, mở ra một cái mệnh cung chính là một quá trình lâu dài mà khốn khổ, mở một cái mệnh cung không phải là chuyện dễ dàng.

Ở cảnh giới Cổ Thánh có ba cấp độ, từ thấp đến cao theo thứ tự là: Ích Cung, Hóa Vực, Thành Thành!

Đối với tu sĩ bình thường mà nói, ở cảnh giới Vương Hầu chỉ thành tựu ba mệnh cung, như vậy ở cảnh giới Cổ Thành liền cần mở ra mệnh cung thứ tư.

Tứ cung thành vực, cho nên ở cảnh giới Cổ Thánh sau khi mở ra mệnh cung thứ tư chính là đem bốn mệnh cung hóa thành cương vực, lại đem cương vực tạo thành cương thành!

Mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn hiện tại đã có sáu mệnh cung, hơn nữa sáu cái mệnh cung cương vực của hắn đã thành Thành, uẩn dưỡng sinh linh, hóa thành cương thành!

Có thể nói, Lý Thất Dạ đi tới một bước này, hắn có thể trực tiếp hướng lên cảnh giới Cổ Thánh đại viên mãn, nhảy vào cảnh giới Thánh Tôn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 5 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin