Đế Bá Audio Podcast
Tập 107 [Chương 531 đến Chương 535]
❮ sautiếp ❯Chương 531: Trì Tiểu Đao gặp nạn (1)
Trong cổ các không khí vui mừng thật lâu không tán, thiên địa trở nên hân hoan, vạn vật hồi xuân, thiên địa thức tỉnh.
Thật lâu sau Lý Thất Dạ biết đã đến lúc nên đi, hắn cúi đầu hôn trán Ma Cô.
– Đại đạo khóa thiên địa, nàng cách thành công chỉ còn một chút xíu. Hãy kiên tì, ta chờ ngày nàng xuất thế, ta tin tưởng nàng sẽ thành công.
Ma Cô nhắm mắt lại, mang theo nụ cười ngọt ngào yên giấc ngàn thu, lúc này tiên khí dâng trào, tiên cảnh tiên quang chiếu khắp thiên địa. Khoảnh khắc này Ma Cô đến vĩnh hằng.
Lý Thất Dạ nhìn Ma Cô nhanh chóng vao trạng thái thể trường sinh thì thầm mừng, chậm rãi rời đi. Sau khi Lý Thất Dạ đi khóa đại đạo lại khóa cổ các. Ma Cô chìm trong giấc ngủ say ngàn thu, có lẽ lần sau nàng tỉnh dậy thì thể trường sinh đại thành, khi đó trường sinh bất diệt.
Lý Thất Dạ rời khỏi tú phong trở về học viện. Đối với Lý Thất Dạ, gặp Ma Cô xem như kết thúc một mối lo, chuyến đi Thiên Đạo Viện đã viên mãn.
Lý Thất Dạ luôn lo gặp Ma Cô sẽ ảnh hưởng không tốt cho nàng, nhưng hắn nhìn trạng thái của nàng thì yên lòng. Ma Cô đi rất xa trên con đường thể trường sinh, từ vạn cổ đến bây giờ không người sánh kịp.
Một mối lo yên ổn, Lý Thất Dạ định ra đi. Lý Thất Dạ không quay về Tẩy Nhan cổ phái, hắn sẽ đi U Thánh giới. Trong tay Lý Thất Dạ có vài thứ giúp hắn giải mở vài chuyện trong U Thánh giới.
Lý Thất Dạ đang chuẩn bị đi U Thánh giới thì có ngày nọ Trì Tiểu Điệp hoảng loạn xông vào.
Vừa thấy Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp sốt ruột hét lên:
– Công tử, xin hãy cứu gia gia và đệ đệ của ta đi!
Lý Thất Dạ nhíu mày hỏi:
– Có chuyện gì?
Trì Tiểu Điệp nóng nảy muốn khó:
– Tiểu Đao bị người bắt, gia gia ta bị vây khốn. Công tử cứu bọn họ đi, nếu không thi không còn ai cứu bọn họ được nữa!
– Đừng sốt ruột, nàng hãy từ từ nói.
Lý Thất Dạ an ủi Trì Tiểu Điệp:
– Ta còn ở đây thì dù chư thiên thần ma giá lâm cũng không tính cái gì.
Trì Tiểu Điệp hoảng loạn thật khó khăn bình tĩnh cảm xúc nói:
– Đây là vì Bảo Vân công chúa. Đệ của ta định đi cầu hôn, không ngờ gặp Hổ Khiếu tông . . .
Thì ra Trì Tiểu Đao và công chúa của Bảo Vân thế gia tình thâm như keo như sơn, song túc song phi. Cho nên Trì Tiểu Đao định cưới Bảo Vân công chúa.
Sư Hống thánh hoàng là gia gia đương nhiên hết sức ủng hộ tôn tử của mình.
Huống chi Trì Tiểu Đao được tạo hóa lớn trong môn hộ vạn cổ, có thể nói tương lai tươi sáng. Trì Tiểu Đao tràn trề tự tin vào hôn sự này hơn.
Cuộc liên nhân đã xảy ra biến đổi rất lớn. Trước đó Bảo Vân thế gia vui vẻ liên nhân với Hổ Khiếu tông, huống chi Hổ Nhạc tương lai rạng rỡ, là thiên tài đương thời.
Tiếc rằng Hổ Nhạc tìm lầm kẻ địch, chết thảm trong tay Lý Thất Dạ khiến liên nhân giữa Bảo Vân thế gia và Hổ Khiếu tông tan vỡ.
Hiện nay thái độ của Bảo Vân thế gia đối với Trì Tiểu Đao đã tốt hơn. Một là vì Trì Tiểu Đao và Bảo Vân công chúa yêu nhau, Bảo Vân thế gia không thể ảnh hưởng. Thứ hai tư chất của Trì Tiểu Đao không tệ, gã không kỳ tài ngút trời như Hổ Nhạc nhưng có tiềm lực không nhỏ.
Lý do thứ ba là Sư Hống thánh hoàng. Lần này Sư Hống thánh hoàng xuât quan, nghe đồn là nộ tiên bá thể có tiểu thành, thậm chí có tin đồn đã tìm về tiên thể thuật hoàn chỉnh của tổ tiên.
Nếu tương lai có ngày Sư Hống thánh hoàng tiên thể đại thành sẽ là một tồn tại vô địch, khiến Bảo Vân thế gia xem trọng Sư Hống môn hơn.
Vì vậy Bảo Vân thế gia đồng ý Trì Tiểu Đao cầu hôn. Có thể nói vì tôn tử của mình, Sư Hống thánh hoàng vác mặt già dẫn gã tới Bảo Vân thế gia cầu hồn.
Cố tình Hổ Khiếu tông cũng đến cửa cầu hôn. Tuy Hổ Nhạc, truyền nhân Hổ Khiếu tông đã chết, nhưng trong Hổ Khiếu tông còn đệ tử xuất sắc khác.
Chẳng biết chuyện này này trùng hợp hay có âm mưu từ trước, hoặc Hổ Khiếu tông cố tình nhằm vào Sư Hống môn.
Hổ Khiếu tông và Sư Hống môn cùng làm khách trong Bảo Vân thế gia. Trì Tiểu Đao và đệ tử xuât sắc của Hổ Khiếu tông xung đột. Trì Tiểu Đao tức giận giết đệ tử Hổ Khiếu tông. Cường giả Hổ Khiếu tông tức giận bắt cóc Trì Tiểu Đao.
Sư Hống thánh hoàng nổi giận giết vào Hổ Khiếu tông định cứu Trì Tiểu Đao, nhưng không ngờ Sư Hống thánh hoàng chẳng những không cứu Trì Tiểu Đao ra mà bản thân cũng bị nhốt trong hiểm địa Hổ Khiếu tông.
Khi Trì Tiểu Điệp nhận được tin từ đệ tử Sư Hống môn liền chạy đi tìm Lý Thất Dạ cầu cứu. Gia gia của nàng còn bị nhốt trong Hổ Khiếu tông thì chỉ mình Lý Thất Dạ là cứu được gia gia, Trì Tiểu Đao.
Trì Tiểu Điệp sắp khóc:
– Công tử, xin hãy cứu gia gia, Trì Tiểu Đao.
Sư Hống môn chịu bó tay trước tình trạng này.
– Hổ Khiếu tông!
Lý Thất Dạ sờ cằm:
– Thú vị. Ta nhớ không lầm thi chỗ đó có một đại mạch, nếu có người không biết sống chết thì ta nên đi một chuyến.
Tư Không Thâu Thiên bỗng nhiên chui ra:
– Không được, không đươc!
Tiểu tử này mất tích thật lâu rốt cuộc trốn về.
Tư Không Thâu Thiên nhìn Lý Thất Dạ, lắc đầu, nói:
– Đây là kế hoạch lớn.
Trần Bảo Kiều ở bên cạnh Lý Thất Dạ giật mình kêu lên:
– Kế hoạch lớn gì?
Tư Không Thâu Thiên nói:
– Sư Hống thánh hoàng là anh hùng tài giỏi.
Tư Không Thâu Thiên giơ ngón cái với Trì Tiểu Điệp:
– Thử nghĩ xem. Sư Hống thánh hoàng một hơi giết vào Hổ Khiếu tông, với tiên thể như thế khó ai chặn được. Sư Hống thánh hoàng nên thuận lợi cứu Tiểu Đao ra, nhưng ngược lại Sư Hống thánh hoàng bị nhốt, đây là âm mưu.
– Là âm mưu hướng về công tử.
Tư Không Thâu Thiên nói với Lý Thất Dạ:
– Đối phương đến có chuẩn bị, muốn dụ địch vào bẫy. Nếu công tử vào Hổ Khiếu tông sẽ rất khó khăn.
Lý Thất Dạ cười không sợ:
– Đúng thật như thế thì ta càng muốn đi chơi.
Tư Không Thâu Thiên nghiêm túc nói:
– Đúng là thật, không chỉ Hổ Khiếu tông, nhiều môn phái Đông Bách Thành đều có dính líu trong đó. Công tử cướp đế binh của người ta, những kẻ này không cam lòng. Có lẽ bọn họ sẽ thỉnh ra tiên đế chân khí.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Tiên đế chân khí?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
– Đang định tặng tiên đế chân khí cho ta sao?
Khi Lý Thất Dạ nheo mắt làm Tư Không Thâu Thiên tim đập chân run, gã nhắc nhở hắn:
– Công tử, xin đừng đi Hổ Khiếu tông. Ở trong mắt công tử thì Hổ Khiếu tông không đủ mạnh, nhưng tông thổ tổ địa của bọn họ rất ghê gớm. Đó là một Bạch Hổ mạch, cực kỳ cường đại. Ta đã từng lẻn vào một lần, đó là hung mạch.
Tư Không Thâu Thiên biến sắc mặt nói:
– Theo ta thấy đó chưa phải chỗ đáng sợ nhất của Hổ Khiếu tông. Ta lẻn vào chỗ sâu tông thổ tổ địa, nghe đồn đó là nơi hổ thần dựng nghiệp. Trong đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn có sáu ngôi mộ, không phải mộ hổ thần. Bốn ngôi mộ cực kỳ cổ xưa, khí thế hung dữ ngút trời. Ta cảm thấy đó là mộ hung tuyệt thế.
Chương 532: Trì Tiểu Đao gặp nạn (2)
Tư Không Thâu Thiên nói:
– Truyền thuyết Hổ Thần tổ sư Hổ Khiếu tông từng cấu trúc bốn hung mộ và cơ nghiệp Hổ Khiếu tông chung với nhau. Đồn rằng Hổ Khiếu tông có thể mượn lực lượng vô địch từ bốn hung mộ này, một khi mở hung mộ, có người tiên tri nó có thể giết chết đại hiền! Theo ta thấy ý đồ của Hổ Khiếu tông quá rõ ràng, muốn dụ công tử vào tòng.
Trần Bảo Kiều, Lý Sương Nhan giật mình kêu lên:
– Vậy phải làm sao?
Hổ Khiếu tông chiếm ưu thế sân nhà, rất bất lợi cho bọn họ.
Trì Tiểu Điệp hơi lo lắng hỏi:
– Vậy chúng ta nên làm sao đây? Hay chúng ta cầu cứu người khác?
Lý Thất Dạ lo an toàn của gia gia, Tiểu Đao, nhưng nàng cũng lo cho Lý Thất Dạ.
– Điều này thì Tiểu Thâu sai rồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Ta từng đi Bạch Hổ mạch, tứ tượng hung mộ sao? Không có gì ghê gớm, nếu Hổ Khiếu tông chỉ có thủ đoạn bình thường đó thật khiến người ta thất vọng.
Lý Thất Dạ híp mắt lại. Đúng hơn Lý Thất Dạ không chỉ đi qua tông thổ tổ địa, hắn còn biết bí mật thật sự.
– Công tử thật sự muốn đi?
Tư Không Thâu Thiên hỏi:
– Hay chúng ta tìm thêm cao thủ đi cùng, ví dụ Băng Vũ cung?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không cần.
Lý Thất Dạ nhìn Tư Không Thâu Thiên:
– Ngươi nói Diêu Quang cổ quốc cũng dính dáng trong đó hay Thanh Huyền cổ quốc?
– Ha ha, Diêu Quang cổ quốc thì chắc chắn không thoát được, với thế cục bây giờ sợ là một môn phái Hổ Khiếu tông không ăn nổi. Trong tay công tử có hai đế binh, không có đế binh thêm can đảm thì Hổ Khiếu tông dám làm liều không?
Tư Không Thâu Thiên nói:
– Tuy bọn họ thập thò hành động nhưng trên đời không có gì giấu kín mãi mãi.
Lý Thất Dạ sờ cằm:
– Nghe nói thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc còn sống trên đời.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Không biết nó có đến không?
Đám người Tư Không Thâu Thiên sợ hãi tim đập chân run.
Mặt Trì Tiểu Điệp trắng bệch hét thất thanh:
– Có . . . Có thật không? Lỡ thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đến thì sao? Nghe nói thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc ngang ngửa với thủ hộ thần của Thiên Đạo Viện, cũng vô địch.
– Nếu thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đến thì lớn chuyện.
Da đầu Tư Không Thâu Thiên tê dại:
– Lão già đó tuyệt đối không phải tồn tại lão bất tử, cường giả trong truyền thuyết. Theo ta thấy lão già kia chắc chắn là bất hủ, nhân vật đẳng cấp này siêu vô địch. Nếu hắn đến thì là tử cục.
Mặt Trì Tiểu Điệp trắng bệch, tuy nàng muốn cứu gia gia, Trì Tiểu Đao nhưng cũng không hy vọng Lý Thất Dạ rơi vào tử cục.
Lý Thất Dạ bình tĩnh thản nhiên, cười nói:
– Ai bảo là tử cục? Ta thì lo . . .
Trần Bảo Kiều cướp lời:
– Lo cái gì?
Lý Thất Dạ nhe rang cười nói:
– Ta lo thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc không đến. Vô địch như vậy không đên thì buồn. Thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc tới mới náo nhiệt, lão già kia tuy được gọi là thần thú nhưng huyết thống không phải thuộc thần thú thật sự. Tóm lại nhiều ít có chút huyết thống thần thú, máu thần thú siêu bổ. Mặc dù xương già chút, ít thọ huyết chút, nếu thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đồng ý thì ta muốn nếm máu thần thú một lần nữa.
Lý Thất Dạ liếm môi.
Tư Không Thâu Thiên lạnh gáy. Mới rồi Tư Không Thâu Thiên nghe thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc tồn tại vô địch thì giật nảy mình, giờ gã nhìn ánh mắt Lý Thất Dạ, da đầu gã tê dại, tim đập chân run.
Tư Không Thâu Thiên cảm giác Lý Thất Dạ mới là thợ săn, Hổ Khiếu tông là con mồi.
– Đi một chuyến xem.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đã lâu không thấy đại cục thật sự, đừng như khi đánh lén Thiên Đạo Viện, một đám lão bất tử chán chết. Mấy tồn tại bất hủ chôn dưới lòng đất chắc cũng bò ra.
Tư Không Thâu Thiên hít sâu, gã cảm thấy không đối địch với Lý Thất Dạ là quyết định sáng suốt nhất đời gã.
Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều đã thói quen.
Trước khi đi Hổ Khiếu tông Lý Thất Dạ kêu Tử Thúy Ngưng tới:
– Cho ta mượn dùng tiên huyết mâu vài ngày.
Tử Thúy Ngưng không chút suy nghĩ đưa vũ khí mạnh nhất đại biểu Trấn Thiên Hải Thành cho Lý Thất Dạ ngay.
Tử Thúy Ngưng hỏi:
– Có cần ta san bằng đường cho ngươi không?
– Không cần.
Lý Thất Dạ cười nheo mắt nói:
– Không đồ diệt một môn, không đạp phá một cương thì có vài người cho rằng ta làm bằng đất, dễ nặn. Đã có kẻ muốn khiêu chiến thu đoạn thật sự của ta thi ta sẽ thành toàn bọn họ.
Tử Thúy Ngưng cười cười, nụ cười như tiên nữ biển cả làm người yêu thích.
Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, nhốt Sư Hống thánh hoàng, nhìn như là hai phái xung đột lại khiến nhiều người trong Đông Bách Thành chú ý.
Đại nhân vật mắt sáng liền biết đây không phải xung đột ngẫu nhiên mà là âm mưu từ trước.
– Giông tố sắp đến sao?
Có giáo chủ nhân hoàng nhỏ giọng nói:
– Lần này sắp máu chảy thành sông, trong cơn bão này sẽ có môn phái ngã xuống.
Còn môn phái nào ngã xuống thì không ai dám kết luận.
Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, vây khốn Sư Hống thánh hoàng, trong khoảng thời gian ngắn ở Đông Bách thành đưa tới không ít người nhìn vào, không ít người đang lén bàn luận chuyện này.
– Hổ Khiếu tông thật có can đảm làm nha, phải biết rằng Sư Hống thánh hoàng từng có giao tình không tệ với mấy vị viện chủ của Thiên Đạo viện!
Có tu sĩ thế hệ trước nghe được tin tức như thế, không khỏi lẩm bẩm nói.
Đối với thuyết pháp như vậy, có những tu sĩ khác của thế hệ trước lắc đầu nói:
– Giao tình của Sư Hống thánh hoàng chỉ sợ là mất linh rồi. Một năm trước Thiên Đạo viện đánh một trận, chư vị viện chủ của Thiên Đạo viện đã là thương tích liền thương tích, tàn phế đã tàn phế, chết thì chết rồi, hiện tại Sư Hống thánh hoàng chỉ sợ là không có được cứu binh.
– Sư Hống thánh hoàng không hẳn là bị khốn trụ nha, nghe nói tiên thể của Sư Hống thánh hoàng đã có sở thành.
Cũng có người nghi ngờ nói.
Ở Đông Bách thành mà nói, Sư Hống thánh hoàng cũng được coi là nhân vật số một, đặc biệt là thời đại đạo khó, hắn ở trong số những cường giả thế hệ trước coi như là hạng người tiếng tăm lừng lẫy.
– Cường long cuối cùng là khó áp địa đầu xà, Sư Hống thánh hoàng tiến vào Hổ Khiếu tông là cử chỉ không sáng suốt!
Có Thánh chủ nói:
– Hổ Khiếu tông đoạt lấy đại mạch, tổ cơ cực kỳ cường hãn, Sư Hống thánh hoàng tiến vào Hổ Khiếu tông, đây là tự chui đầu vào lưới.
– Giết người thì đền mạng!
Đang ở lúc Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, vây khốn Sư Hống thánh hoàng, Hổ Khiếu tông rốt cuộc có người phóng ra tiếng gió rồi.
Một người của Hổ Khiếu tông xuất hiện rồi, đó là một vị lão giả thất tuần, mặc dù đã là xế chiều nhưng mà huyết khí ngập trời, đặc biệt là quanh thân lão thậm chí có bốn mươi chín đạo thần hoàn vây quanh, tựa như một tôn thánh linh!
Lão giả này vừa ra, bốn mươi chín đạo thần hoàn chống trời, tựa như cự nhân đứng ở giữa thiên địa, khí tức Thánh tôn như biển gầm phong bạo, ép tới cả vạn dặm đại địa đều bị run rẩy, vô số Hào hùng đều không khỏi trong lòng phát lạnh.
Chương 533: Hổ Khiếu tông
– Bón ngươi chín hoàn, Bảo thánh tôn!
Có hào hùng cảm nhận được Thánh tôn chi uy nghiền áp cả đại địa, không khỏi hoảng sợ thất sắc, trong lòng nhút nhát, lẩm bẩm nói.
Nhìn thấy vị lão giả này, có lão giáo chủ nhận ra lai lịch của lão, không khỏi vì đó mà động dung, nói:
– Thái thượng hoàng của Hổ Khiếu tông, lão cư nhiên vẫn còn sống! Truyền thuyết lão sớm đã chết ở trong thời đại đạo khó rồi.
– Yêu nghiệt sống ở thời đại đạo khó nha, đã từng là thiên tài mà năm đó không ai bì nổi. Cho dù là thời đại đạo khó vẫn là tiếu ngạo bát hoang! Sau đó từng nhiếp chính sáu vương triều, Hổ Khiếu tông thái thượng hoàng! Nhìn tới, đạo hạnh cua rlaxo chỉ kém một hòn liền chính là Bảo thánh tôn đại viên mãn, nếu là đăng lâm giới tôn, đó vẫn còn được.
Nhìn thấy lão nhân như vậy, người biết rõ lai lịch của lão đều không khỏi động dung.
– Thiếu một hoàn chính là Bảo thánh tôn đại viên mãn, đây thật là nghịch thiên, nhưng không có đạo lý có thể vây khốn được Sư Hống thánh hoàng nha?
Mặc dù là thế vẫn có người nghi ngờ trong lòng.
Thánh tôn có mạnh yêu, từ thấp đến cao theo thứ tự là Tiểu thánh tôn, Đại thánh tôn, Bảo thánh tôn, Giới tôn, Thế tôn!
Phân chia mạnh yếu của Thánh tôn rát dễ dàng, tu luyện đạt tới cảnh giới Thánh tôn liền có thể có thần hoàn, thần hoàn càng nhiều liền ý nghĩa càng cường đại, đạo hạnh lại càng cao.
Chín, con số này đại biểu cho đại đạo chi cương, cho nên Tiểu thánh tôn đại viên mãn chính là cửu hoàn; ba mươi, con số này đại biểu cho chu thiên, cho nên Đại thánh tôn đại viên mãn chính là tam thập lục hoàn; năm mươi, đây là đại diễn số lượng, Bảo thánh tôn đại viên nhãn chính là năm mươi hoàn; chín chín tám mươi mốt hoàn chính là số lượng của Giới thánh tôn đại viên mãn; chín mươi chín hoàn chính là đại viên mãn của thế giới.
Hổ Khiếu thái thượng hoàng đã từng là thiên tài yêu nghiệt của thời đại đạo khó, đã từng nhiếp chính sáu vương triều, mặc dù hiện tại đã là xế chiều nhưng mà huyết khí hung hãn như cũ, chỉ kém một hoàn liền là Bảo thánh tôn đại viên mãn, tùy thời đều có thể vấn đỉnh Giới tôn!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng xuất hiện để cho không ít người động dung, mà tin tức tiếp đó Hổ Khiếu thái thượng hoàng công bố ra lại càng nhấc lên gợn sóng không nhỏ!
– Lý Thất Dạ tiểu nhi, ngươi sai sử Trì gia tiểu nhi giết đệ tử Hổ Khiếu tông ta, hôm nay lấy một mạng đổi một mạng! Cần tới mạng của gươi để đổi lấy mạng của đệ tử Hổ Khiếu tông ta, hoặc là lấy mạng của Trì gia tiểu nhi đổi lấy mạng của đệ tử Hổ Khiếu tông ta! Ngày trăng tròn chính là lúc hành hình, tự mình ngươi xem như thế nào!
Sau khi Hổ Khiếu thái thượng hoàng xuất hiện, nhắm thẳng vào Lý Thất Dạ, thậm chí là tuyên cáo thiên hạ.
Sau khi Hổ Khiếu thái thượng hoàng lộ mặt, Hổ Khiếu tông thậm chí là mời các phái trong thiên hạ ở ngày hành hình đến quan sát!
Khi Hổ Khiếu thái thượng hùng lấy tư thái này tuyên cáo thiên hạ, để cho vô số người đều không khỏi vì đó mà kinh ngạc một chút, có người không rõ tin tức liền là nghe mà không hiểu ra sao.
– Hổ Khiếu tông này coi như là giết gà dọa khỉ đi? Chẳng lẽ nói đây coi như là muốn báo thù cho Hổ Nhạc?
Tu sĩ không biết tin tức chân chính đều không khỏi đầu đầy mê hoặc, vì đó kỳ quái nói.
– Cái này cũng không trách được Hổ Khiếu thái thượng hoàng can thiệp vào, Sư Hống môn phá hỏng hôn sự của Hổ Khiếu tông cùng Bảo Vân thế gia, đây không để cho Hổ Khiếu tông phát điên thì mới là kỳ quái, thế hệ trước của Hổ Khiếu tông nhất định là ngồi không yên!
Có người phân tích lần hành động này của Hổ Khiếu tông.
Ân oán của Lý Thất Dạ cùng Hổ Khiếu tông là chuyện mà rất nhiều người biết, trong đó thậm chí là trộn lẫn vào chuyện đám hỏi của hai phái, trên đường Lý Thất Dạ lại sai sử Trì Tiểu Đao chém giết Bảo Vân công chúa, sau đó Lý Thất Dạ lại giết Hổ Nhạc, một ngụm khẩu khí như vậy Hổ Khiếu tông nhất định là nuốt không trôi rồi.
– Hổ Khiếu tông thật có thể ăn chắc được Lý Thất Dạ sao? Lý Thất Dạ này chính là một đại hung nhân!
Từng có một cái yêu vương coi trọng Lý Thất Dạ nói:
– Đại hung nhân Lý Thất Dạ này có sợ cái gì? Ngay cả Thanh Huyền thiên tử, Diêu Quang cự tử đều dám giết! Hổ Khiếu tông đối với hắn mà nói cũng không coi vào đâu đi? Cho dù Hổ Khiếu thái thượng hoàng muốn can thiệp vì tử tôn của mình chỉ sợ cũng không được, trong tay Lý hung nhân này nhưng là có hai kiện Tiên đế bảo khí, đây quả thực là khúc nhạc dạo đi tới đâu quét ngang tới đó, Hổ Khiếu tông bây giờ còn đi chọ vào Lý Thất Dạ,d dây không phải là tự tìm xui xẻo sao?
Nghĩ đến hung nhân như Lý Thất Dạ, trong tay còn cầm hai kiện Tiên Đế bảo khí, không ít người da đầu đều vì thế mà tê dại, hai kiện Tiên đế bảo khí ở trong tay Lý Thất Dạ, nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể đánh ra đế đồ mà nói, đó thử nghĩ xem hậu quả cũng làm cho người ta không khỏi sợ hãi.
Chính là bởi vì nguyên nhân như thế, mặc dù Hổ Khiếu tông mời vô số giáo phái truyền thừa ở Đông Bách thành ở ngày hành hình tới làm khách quan sát, nhưng mà rất nhiều môn phái như cũ không muốn đi làm khách quan sát.
Thử nghĩ xem hung nhân như Lý Thất Dạ, ngay cả Thanh Huyền cổ quốc, Diêu Quang cổ quốc cũng không úy kỵ, huống chi là Hổ Khiếu tông, hung nhân giống như hắn, hai tay hai kiện Tiên đế bảo khí, đây tuyệt đối là nhân vật đi tới đâu tru diệt tới đó! Ai nguyện ý là địch với hắn?
– Lý Thất Dạ hung diễm tuy thịnh, nhưng mà hươu chết về tay ai còn khó nói.
Có đại nhân vật cường hãn chân chính nắm giữ được không ít tin tức bên trong, nói:
– Chết năm ba cái đệ tử thì tính là gì? Diêu Quang cổ quốc không có nhảy ra, Thanh Huyền cổ quốc không có nhảy ra, thậm chí ngya cả Nộ Tiên thánh quốc cũng không có nhảy ra, nhưng mà Hổ Khiếu tông lại nhảy ra, chuyện như vậy nói như thế nào cũng không được! Đây chỉ sợ là dẫn quân vào ngõ cụt, nếu như Lý Thất Dạ thật cho là Hổ Khiếu tông nhỏ yếu có thể khi phụ, nói không chừng sẽ chết thảm ở trong đó.
Hai phái phân tranh vốn là chuyện thường xảy ra, trên thực tế thực lực của Sư Hống quốc kém xa Hổ Khiếu tông, Hổ Khiếu tông khi phụ Sư Hống quốc cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà khi Hổ Khiếu thái thượng hoàng chỉ đích danh tên Lý Thất Dạ, điều này làm cho không ít tu sĩ đã trải qua sóng to gió lớn đều ngửi được khí tức không tầm thường, rất nhiều người đều cảm thấy trong này có đại huyền cơ.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số người đều đưa ánh mắt về hướng Hổ Khiếu tông, đồng thời cũng chú ý Lý Thất Dạ, tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Lý Thất Dạ đối mặt với nguy cơ như vậy thì sẽ hóa giải như thế nào.
– Đó là một cái bẫy!
Có trí giả của đại giáo phân tích nói:
– Lý Thất Dạ hiện tại như mặt trời ban trưa, trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy, sánh vai tiên tử Mai Tố Dao, cơ hồ không có kẻ địch! Hổ Khiếu tông làm như vậy không thể nghi ngờ là bố trí bẫy rập đối với Lý Thất Dạ, nếu như Lý Thất Dạ nhảy xuống, hắn chỉ sợ thành cá trong chậu, nếu như Lý Thất Dạ không ứng chiến, đây không chỉ là sinh ra ảnh hưởng mặt trái đối với danh khí tự thân của hắn, không chiến mà sợ, nói không chừng trong lòng hắn sẽ lưu lại bóng ma, đây đối với tu đạo trong tương lai của hắn sẽ có bất lợi.
Chương 534: Một mình xông Hổ Khiếu tông (1)
Hổ Khiếu thái thượng hoàng mạnh mẽ xuất đầu như thế, điểm danh muốn chém giết Lý Thất Dạ, điều này làm cho không ít người ôm thái độ nhìn xem, chú ý động tĩnh của song phương.
Đang ở ngày thứ hai Hổ Khiếu thái thượng hoàng điểm danh muốn chém Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ liền xuất hiện ở bên ngoài Hổ Khiếu tông, thời điểm ở phía xa xa trông về Hổ Khiếu tông, Hổ Khiếu tông giống như là một đầu cự hổ nằm ở dưới đại địa, giống như là một đầu cự hổ ngồi chồm hổm, tựa hồ đều sẽ mãnh liệt lao tới!
Hổ Khiếu tông chính là nhất đại cường phái của Đông Bách thành, chấp chưởng một cái đại quốc. Truyền thuyết thủy tổ của Hổ Khiếu tông chính là một tôn Hổ thần, một tôn chân thần được thương thiên ban thưởng, dĩ nhiên thật giả trong đó thì không có người nào biết được.
Tóm lại, bất luận là người nào đứng ở bên ngoài Hổ Khiếu tông đều sẽ cảm nhận được cỗ khí thế mạnh mẽ hung hãn này. Khi đứng ở bên ngoài sơn môn Hổ Khiếu tông liền khiến cho ngươi ta cảm giác đây là một đầu cự hổ mãnh liệt lao tới, nhắm người mà phệ, bất kỳ cường giả nào cũng sẽ bị xé thành phấn vụn.
Từng có người tứi Hổ Khiếu tông, sau khi cảm nhận được khí thế hung hãn của cái sơn mạch Hổ Khiếu tông này liền không khỏi cảm khái mà nói:
– Khó trách Hổ Nhạc là hung như mãnh hổ, như sơn mạch này, tất là dựng dưỡng ra thiên tài như thế!
Về phần lai lịch của Hổ Khiếu tông được nhắc tới rất nhiều, thậm chí từng có không ít đại giáo thèm thuồng Hổ Khiếu tông, nguyên nhân rất đơn giản, dưới lòng đất của Hổ Khiếu tông có một cái đại mạch, có lời đồn nói đây là Bạch Hổ địa mạch một trong tứ đại thần thú!
Thậm chí từng có truyền thuyết thủy tổ Hổ Thần của Hổ Khiếu tông ra đời ở chỗ này, cuối cùng được phong làm Chân thần, đã thành lập nên bá ngiệp hàng nghìn vạn năm của Hổ Khiếu tông!
Lời đồn nói rằng, thủy tổ Hổ Thần của Hổ Khiếu tông chính là từng nhận lấy uẫn dưỡng của cái Bạch Hổ địa mạch này, đúc thành chân thần chi thể vô thượng, cũng chính là như vậy, cái này khiến cho Hổ Khiếu tông đúc xuống cơ nghiệp khó rung chuyển.
Trên thực tế, trăm ngàn năm qua từng có không ít người thèm thuồng qua Bạch Hổ địa mạch của Hổ Khiếu tông, nhưng mà cuối cùng tay không mà về. Bởi vì có lời đồn đại nói rằng Hổ Khiếu tông có bốn tòa hung mộ, bốn tòa hung mộ này một mực bảo vệ Hổ Khiếu tông, ở trước bốn tòa hung mộ này, ngay cả Đại Hiền cũng khó mà vượt qua nửa bước.
Nhìn Hổ Khiếu tông ở trước mắt, coi như là Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều không biết quan sát núi sông cũng không khỏi vì đó mà động dng.
– Thế núi thật hung!
Thấy thế núi như thế, Trần Bảo Kiều cũng không khỏi động dung nói.
Lý Thất Dạ nhìn Hổ Khiếu tông ở xa xa một cái, cười nói:
– Đây đương nhiên là hung rồi, chõ này từng là một cái hung mạch, nó hung hãn là xa xa so với tưởng tượng của ngươi.
– Chúng ta cứ như vậy giết vào sao?
Trì Tiểu Điệp không khỏi hơi lo lắng, nói:
– Nghe nói tứ đại hung mộ của Hổ Khiếu tông khó lường, có thể chém giết Đại Hiền?
– Không, tạm thời không giết vào, đi báo cho bọn họ!
Lý Thất Dạ nhìn Hổ Khiếu tông một cái, cười nói.
– Báo cho bọn họ?
Nghe được lời như vậy, Trần Bảo Kiều các nàng đều không khỏi ngạc nhiên một chút, bọn họ là vì cứu hai ông cháu Trì Tiểu Đao mà tới, tốt nhất chính là giết đến bọn họ trở tay không kịp, hiện tại lại muốn chạy đi báo cho địch nhân, đây quả thực là khó thể tin được.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta là một người nhân từ, cũng là một người không thích giết chóc, các ngươi nói đúng không, nếu như bọn họ đều muốn diệt môn rồi, ta cuối cùng là cho bọn họ thời gian để cho già trẻ lớn bé của Hổ Khiếu tông rời đi, cũng không thể vừa ra liền dùng Tiên đế bảo khí điên cuồng công kích một trận đi, như vậy sẽ không tốt, nói không chừng tất cả mọi người sẽ cho ta là một ma đầu khát máu!
Trần Bảo Kiều không khỏi liếc hắn một cái, nàng dĩ nhiên là không tin, bàn về hung hãn thì còn có ai có thể so sánh với hắn!
– Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, ở trong lúc bất chợt đất rung núi chuyển, cả Hổ Khiếu tông tựa như bị đánh sập, ở trong lúc nổ vang, cát bay đá chạy, sơn băng địa liệt.
– Đã xảy ra chuyện gì?
Sơn băng địa liệt bất chượt khiến cho rất nhiều người giật mình, đặc biệt là người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông tức thì bị làm cho sợ đến nhìn về phía Hổ Khiếu tông!
– Người nào?
Rất nhiều đệ tử của Hổ Khiếu tông cũng bị sợ đến nhảy dựng lên, thời điểm phục hồi lại tinh thần phát hiện sơn môn lại bị người hủy đi, chính xác mà nói là bị người đụng hủy rồi.
Lúc này sơn môn của Hổ Khiếu tông hoàn toàn nứt vỡ, đại biển khắc ba chữ Hổ Khiếu tông làm bằng thần kim lúc này bị một thanh niên dậm ở dưới chân.
– Đồ không biết sống chết!
Đệ tử của Hổ Khiếu tông nhất thời cuồng nộ, trong nháy mắt mười mấy đệ tử xông lên.
– Phanh phanh phanh!
Một trận tiếng động lớn vang lên, những đệ tử này của Hổ Khiếu tông ngay cả ống tay áo của thanh niên cũng còn chưa đụng tới, nhất thời bị đánh bay, kèm thoe tiếng xương vỡ vang lên, tiếng kêu thảm thiết liên tục, trong nháy mắt từng cái đệ tử bị đánh bay rơi xuống.
– Giết!
Theo một tiếng hét lên điên cuồng của đệ tử Hổ Khiếu tông, trùng sát mà lên.
Song, thanh niên giống như là bạo long, thân như cầu vồng, tiến nhanh mà vào, không người nào có thể ngăn được, bất luận là binh khí hay là bảo vật đều không có tác dụng đối với hắn, chỉ thấy hắn đưa thân tiến vào, bất kỳ binh khí bảo vật nào đều sẽ ở trong nháy mắt bị hắn đụng tới mà nát bấy.
– Oanh oanh oanh!
Một trận đất rung núi chuyển, sơn băng địa liệt, thanh niên không chỉ là ở trong nháy mắt đánh bay tất cả đệ tử Hổ Khiếu tông trùng sát mà lên, hắn giống như là cự long cuồng bạo gặp núi bổ núi, gặp phong trảm phong.
Chỉ thấy hắn điên cuồng xông đến, sơn phong cự nhạc của Hổ Khiếu tông ở trước mặt hắn giống như tờ giấy, một trận tiếng nổ vang Oanh oanh oanh, cát bay đá chạy, từng tòa sơn phong bị hắn một hơi đụng vỡ, về phần đệ tử Hổ Khiếu tông trùng sát mà lên thì không cần phải nói, nhất thời máu nhuộm trời xanh, từng đợt tiếng kêu thảm thiết vang lên, vô số cỗ thi thể bị đụng đến bay lên cao cao, huyết nhục bay ngang.
– Là Lý Thất Dạ!
Không ít tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông xa xa đứng xem thấy thanh niên giống như cự long điên cuồng không khỏi hoảng sợ nói.
– Tiểu súc sinh, nhận lấy cái chết!
Vào lúc này một tiếng hét điên cuồng vang lên, Hổ Khiếu tông chủ chạy tới, vừa thấy được Lý Thất Dạ đưa thân tiến vào, gặp núi hủy núi, gặp người giết người, không người nào có thể ngăn, nhất thời nổi giận gầm lên một tiếng, thần kiếm trực chém ngàn dặm, muốn đồ sát Lý Thất Dạ.
“Phanh” một tiếng thật lớn, thanh âm kiếm gãy vang lên, Hổ Khiếu tông chủ điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, theo đó “Oanh” một tiếng thật lớn, cả người hắn nặng nề đụng vào một ngọn núi, hắn bị một cái tay bóp thật chặt ở cổ, bị nặng nề đụng ở lưng núi, máu tươi cuồng phun.
Chương 535: Một mình xông Hổ Khiếu tông (2)
Dưới một chiêu lại bị đối phương đánh cho trọng thương, bị đối phương thoáng cái bóp cổ, không thể nào động đậy, lúc này khiến cho sắc mặt của Hổ Khiếu tông chủ bị sợ đến trắng bệch.
– Cái này quá biến thái đi!
Thấy một màn như vậy, không ít người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông hít vào một hơi lãnh khí, ở trong một sát na, Lý Thất Dạ liền giết vào bên trong Hổ Khiếu tông, gặp người giết người, gặp núi hủy núi, hung hãn đến không thể đỡ được.
– Hổ Khiếu tông chủ đương nhiệm mặc dù không cách nào so sánh với Hổ Hoàng chi lưu, nhưng cũng là một vị Cổ Thánh khó lường nha! Trong nháy mắt liền bị đánh bại rồi?
Có người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông không khỏi sắc mặt đại biến, trong lòng sợ hãi.
Một tay của Lý Thất Dạ bóp chặt ở cổ của Hổ Khiếu tông chủ, nhìn hắn một cái, phong khinh vân đạm mà cười nói:
– Hổ Khiếu tông các ngươi ước chiến ta ở ngày trăng tròn, tốt lắm, ta ở ngày trăng tròn liền ứng chiến với các ngươi. Bất quá nha, ta hảo tâm trước nhắc nhở cho Hổ Khiếu tông các ngươi một chút, đem người già yếu nhược của Hổ Khiếu tông các ngươi trước đưa đi chỗ khác đi, đợi đến sau ngày trăng tròn, ở Đông Bách thành cũng không có Hổ Khiếu tông nữa, phiến sơn hà này cũng sẽ không còn tồn tại!
– Xuất khẩu cuồng…..
Hổ Khiếu tông giận dữ hét lên, nhưng mà lời của hắn còn chưa nói hết, một tiếng “Oanh” vang lên, cả người hắn bị Lý Thất Dạ đập bay ra ngoài, đụng gãy vài ngọn núi, máu tươi cuồng phun, nhiễm đỏ mặt đất, khi hắn bò dậy Lý Thất Dạ đã không còn bóng dáng rồi.
– Tiếu súc sinh, nạp mạng đi!
Lúc này một tiếng hét điên cuồng từ chỗ sâu nhất của Hổ Khiếu tông vang lên, một người phóng lên cao, thần hoàn vây ở quanh thân, huyết khí quét ngang tới, sơn hà cũng bị run rẩy!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng trong nháy mắt mà tới, nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng mà Lý Thất Dạ đã rời đi, khi lão thấy sơn môn sụp đổ, đỉnh núi nứt vỡ, bị tức đến toàn thân run run.
– Tiểu súc sinh, không đem ngươi thiên đao vạn quả, thề không làm người!
Cuối cùng tiếng rống giận của Hổ Khiếu thái thượng hoàng vang dội cả thiên địa của Hổ Khiếu tông!
– Không hổ là hung nhân nha, quả thực chính là cự long điên cuồng phụ thể, hủy sơn toái nhạc, rõ ràng là tồn tại cảnh giới Vương Hầu thế nhưng tàn sát Cổ Thánh như giết gà chó!
Ở bên ngoài Hổ Khiếu tông rất nhiều người thấy một màn như vậy đều không khỏi hơi bị run lên.
– Tiên thể chính là tiên thể, Trấn Ngục thần thể, đây quả thực là thứ tốt khiến cho người ta ghen tỵ đến phát điên lên!
Cũng có một ít người không nhịn được mà thở dài, vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.
Tiên thể vô địch, đây không phải là lời nói suông, ở trong mắt rất nhiều người, tồn tại cảnh giới Vương Hầu dám là địch với Cổ Thánh, đó là tự tìm đường chết, song, hiện tại Cổ Thánh ở trước mặt Lý Thất Dạ thế nhưng không chịu nổi một kích! Đây quả thực là khúc dạo đầu muốn tàn sát Cổ Thánh, Tiên thể tiểu thnafh đều có thần uy như thế, nếu như Tiên Thể đại thành há không phải là có thể quét ngang thiên hạ!
Lý Thất Dạ rời đi Hổ Khiếu tông, phân phó Tư Không Thâu Thiên để ý đến Hổ Khiếu tông chặt chẽ, sau đó mang theo Trần Bảo Kiều các nàng đi tới một nơi.
– Gia gia của ta cùng Tiểu Đao không có việc gì chứ?
Trì Tiểu Điệp không khỏi lo lắng nói.
Lý Thất Dạ cười một chút, nói:
– Tiểu Đao nhất định là không có việc gì, không có Tiểu Đao, bọn họ lấy cái gì để dẫn ta vào bẫy, về phần gia gia của ngươi nha, lấy ta xem ra cũng không có gì phải lo lắng, hắn bị trấn áp ở trong cổ bảo, đối với hắn mà nói không chừng là một cái cơ hội, ta xem cổ bảo trấn áp hắn chính là ma khí thôn thổ, nếu như gia gia của ngươi chống cự được, sẽ có cơ hội rất lớn vượt qua Tiên thể tiểu kiếp! Đây là một cái khảo nghiệm đối với hắn. Nếu như cửa ải này mà hắn cũng không sống qua được, tương lai hắn ở trên con đường tu luyện tiên thể chỉ sợ nửa bước khó đi.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Trì Tiểu Điệp lại là thở phào nhẹ nhõm, lại không khỏi lo lắng.
Lý Thất Dạ không ra tay cứu Sư Hống thánh hoàng là có đạo lý, mặc dù nói Sư Hống thánh hoàng là hậu nhân của Phách Tiên Sư Vương, lại là thánh thể trời sinh, có thể nói thiên tư của bản thân hắn là rất tốt.
Đáng tiếc thời nhỏ hắn tu luyện không phải là tiên thể thuật, mặc dù sau đó hắn ở Thiên Đạo viện tìm về tiên thể thuật của Phách Tiên Sư Vương bọn họ, nhưng mà cho dù Sư Hống thánh hoàng đối với Phách thánh thể có điều đại thành mà nói cũng không thể thay đổi được bao nhiêu.
Mặc dù sau khi tu luyện tiên thể, Sư Hống thánh hoàng từng bế quan đột phá, nhưng vẫn không cách nào đột phá được cách cục của tự thân, ngược lại lần này bị Hổ Khiếu tông trấn áp, càng có thể kích thích tiềm lực bản thân của Sư Hống thánh hoàng.
Lý Thất Dạ mặc dù chỉ là xa xa nhìn thoáng qua một cái, hắn liền biết được tình huống của Sư Hống thánh hoàng, nếu như Sư Hống thánh hoàng có thể đột phá cực hạn của mình, tiên thể mà hắn tu luyện sẽ như nước chảy thành sông! Cho nên Lý Thất Dạ cố ý để cho Sư Hống thánh hoàng tiếp tục bị trấn áp ở bên trong cổ bảo, lấy đó để kích thích tiềm năng của Sư Hống thánh hoàng!
– Chúng ta đi đâu?
Lý Thất Dạ mang theo Trần Bảo Kiều các nàng đi vòng qua Hổ Khiếu tông, Trần Bảo Kiều không khỏi kỳ quái nói.
Lý Thất Dạ cười nhẹ nói:
– Đi một nơi, nếu như Hổ Khiếu tông không biết sống chết, ta đây sẽ thành taonf cho bọn họ. Nếu Hổ Khiếu tông biết tiến thối mà nói, bản thân ta còn lưu lại cho bọn họ một chỗ đặt chân, nếu như bọn họ không muốn sống, ta đây sẽ luyện hóa phiến thiên địa này, đến lúc đó thế gian không còn Hổ Khiếu tông, thế gian cũng sẽ không có Bạch Hổ địa mạch.
– Luyện hóa thiên địa?
Nghe được lời như vậy, Lý Sương Nhan cũng không khỏi vì đó mà động dung, truyền thuyết luyện hóa thiên địa chỉ có Đại Hiền trong lập quốc phong thần giả mới có thể làm được.
– Đến lúc đó các ngươi sẽ hiểu!
Lý Thất Dạ cười thần bí, nhẹ nhàng nói.
– Đông Bách thành lại không còn Hổ Khiếu tông, sơn hà của Hổ Khiếu tông từ nay không còn tồn ại?
Sau khi những lời hung ác của Lý Thất Dạ lưu lại cho Hổ Khiếu tông chủ truyền ra ngoài, không ít người vì đó mà hai mặt nhìn nhau.
– Để cho hắn đến đây đi!
Ở trong bóng tối của Hổ Khiếu tông vang lên thanh âm âm trầm, nói:
– Cho dù thần thông của hắn vô địch, chỉ cần dám đi vào, thì sẽ không có đường ra. Đến lúc đó vô địch tiên thể thuật, thiên mệnh bí thuật đều là thuộc về Hổ Khiếu tông đấy!
– Chỉ sợ Thiên Đạo viện sẽ nhúng tay vào?
Ở trong bóng tối của Hổ Khiếu tông, Hổ Khiếu thái thượng hoàng thái độ cung kính nói.
– Hừ, cho dù Thiên Đạo viện dám đến, cũng đồng dạng chỉ có đến mà không có về!
Thanh âm trong bóng tối lại lạnh lùng vang lên, nói:
– Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người đối phó với bọn họ!