Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập89 [ chương 441 đến 445 ]
❮ sautiếp ❯Chương 441: Huề nhau (hạ)?
Nửa canh giờ sau.
– Hai danh ngạch? Được, Thiết chưởng môn cứ yên tâm, ta nhất định sẽ lấy hai danh ngạch cho ngươi.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện mỉm cười mở nắp trà nhấp một hớp, tự tin nói:
– Tuy Thanh Bình học viện ta gặp chút rắc rối trong đại hội luận phẩm tông môn nhưng dư sức lấy hai danh ngạch chiến trường bách thánh.
Sắc mặt Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến dịu đi:
– Vậy xin đa tạ Phương viện trưởng.
Đại hội luận phẩm tông môn lần này đập nồi dìm thuyền, nếu nói Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến không trách Thanh Bình học viện thì rất giả, nhưng trong lòng gã biết rõ nếu đã lựa chọn vậy chỉ có thể đi đến cuối đường. Lôi Âm phái buộc phải đứng về phe Thanh Bình học viện, tên đã bắn không thể quay đầu. Thái độ hiện nay của Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện khiến Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến dễ chịu hơn.
– Thiết chưởng môn khách sáo.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện mỉm cười nói:
– Chiến trường bách thánh lần này là cơ hội hiếm có, Lôi Âm phái của ngươi được bốn danh ngạch, Thanh Bình học viện của ta cũng có danh ngạch cộng lại là mười người. Hay nhân cơ hội này trừ bỏ Đinh Hạo, không thì lỡ như sau này hắn sống sót ra khỏi chiến trường bách thánh vậy thì hai phái ngươi và ta muốn vùng lên sẽ càng khó khăn hơn.
Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến đồng ý ngay:
– Ta cũng đang có ý này, mọi chuyện nghe theo Phương viện trưởng sắp xếp.
Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ở trong điện bàn bạc, sau đó Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến thỏa mãn mang theo môn nhân rời đi.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ngồi trên ghế thái sư gỗ đó, cười tủm tỉm nhìn theo đám người Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến biến mất. Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện bưng chén trà ngồi im, không biết gã suy nghĩ điều gì. Qua thật lâu sau Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện đăm chiêu gật gù.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện hỏi:
– Ngươi trở về rồi?
– Sư tôn.
Một người áo trắng bỗng hiện ra từ hư không, như người tuyết khiến không khí đại sảnh lạnh lẽo. Người này chính là đệ nhất thiên tài Tuyết Châu, thần đồng Mục Thiên Dưỡng.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện nhấp trà, hỏi:
– Ừm! Đã tìm hiểu rõ ràng chưa? Đinh Hồng Lệ có lai lịch gì, quan hệ với Đinh Hạo như thế nào?
– Địa vị của Đinh Hồng Lệ rất cao, dù là Vu Hạo Nhiên thống lĩnh Huyền Sương Thần Vệ doanh cũng không biết rõ ràng lai lịch người này. Có một điều chắc chắn là Đinh Hồng Lệ tuyệt đối không liên quan gì đến Đinh Hạo, nghe nói một năm trước nàng mới đến Bắc vực, trước đó chưa từng ghé Tuyết Châu.
Mục Thiên Dưỡng lạnh nhạt nói:
– Địa vị hiện tại của ta trong Huyền Sương Thần Cung chưa đủ tư cách biết nhiều chuyện.
– Không sao, tìm hiểu õ điều này cũng đủ rồi.
Khóe môi Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện cong lên, nói:
– Thiên Dưỡng, chuyến đi chiến trường bách thánh lần này vi sư muốn ngươi dốc hết sức giết Đinh Hạo, nhổ cỏ tận gốc tránh cho tai họa về sau. Đừng hành động theo cảm tình, vì ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong mà thả hắn đi. Đinh Hạo chết trong chiến trường bách thánh thì người khác sẽ không trách ngươi không giữ chữ tín.
Mục Thiên Dưỡng ừ một tiếng không nói.
Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện không dặn thêm, ngừng một lúc tiếp tục bảo:
– Còn chuyện kia ngươi làm sao rồi?
– Đã hoàn thành, tối đa bốn ngày sẽ có người Huyền Sương Thần Cung đến Tuyết Châu tuyên bố chuyện này.
– Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt quá. Lý Kiếm Ý cho rằng ở đại hội luận phẩm tông môn đè đầu ta là mọi chuyện tốt đẹp nhưng không ngờ ta nhanh chóng huề lại, ha ha ha ha ha ha!
Tin tức chiến trường bách thánh mở ra lan nhanh trên đất Tuyết Châu.
Đây là chuyện quan trọng khiến người giật mình hơn cả đại hội luận phẩm tông môn. Từ khi Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần thống lĩnh Bắc vực trấn áp khí vận nhân loại, mấy ngàn năm nay số lần chiến trường bách thánh mở ra có hạn. Mỗi lần chiến trường bách thánh mở ra là chuyện siêu lớn chấn động mấy chục châu Bắc vực, tính kỹ thì các cường giả hùng bá một phương hiện nay trong Bắc vực đều là người sống sót trở ra từ chiến trường bách thánh.
Chiến trường bách thánh.
Cái gọi là bách thánh ý chỉ mỗi một cường giả rời khỏi chiến trường bách thánh sẽ trở thành thánh, nhiều năm qua có hàng trăm cường giả đẳng cấp Võ Thánh cảnh sinh ra từ chiến trường.
Trong phút chốc dù là đại môn phái, đại tộc yêu tộc hai thế lực yếu hơn của hai bên đều điên cuồng.
Thế lực yêu tộc đứng ngang ngửa với Huyền Sương Thần Cung có tên là Hỏa Diệm Sơn, nơi yêu thần bí hiểm tu luyện, quanh năm bao phủ bắc minh thiên hỏa, là chốn khỉ ho cò gáy. Núi non liên miên mấy vạn dặm, cỏ cây không mọc, lửa đốt cháy mấy vạn năm. Nghe nói nếu không có lệnh bài yêu thần thì dù là cảnh giới yêu hoàng đi vào Hỏa Diệm Sơn cũng sẽ bị đốt thành tro.
Danh ngạch vào chiến trường bách thánh có hạn.
Theo truyền thống nhiều lần trước mỗi khi chiến trường bách thánh mở ra hai siêu đẳng thế lực nhân loại, yêu tộc Bắc vực sẽ quyết định thỏa thuận phân phối số người vào chiến trường. Tổng thể thực lực nhân loại yếu thế hơn nên có được danh ngạch ít hơn nhiều. Đồn rằng nhân loại có ba ngàn danh ngạch, yêu tộc thì được bảy ngàn.
Mấy chục châu Bắc vực trong đó Tuyết Châu được bảy mươi danh ngạch, có thể nói địa vị của Tuyết Châu không quan trọng gì trong Bắc vực rộng lớn. Vì Tuyết Châu ở nơi biên cương, sơn cùng thủy tận, một năm có đến một nửa thời gian bị băng tuyết phủ lên. Thổ sản Tuyết Châu không phong phú, linh khí hạn, hoàn cảnh tu luyện khắc nghiệt. Trong mấy chục châu Bắc vực thì Tuyết Châu là châu có thực lực yếu nhất. Cái gọi là đại môn phái Tuyết Châu nếu đặt ở châu vực phì nhiêu hơn chút thì thậm chí không bằng thực lực tông môn hạng ba.
Cách thời gian cửa Tiên Hoàng Đại Thánh3 mở còn chưa đến nửa tháng, Tuyết Châu cách Thanh Châu mấy chục vạn dặm, trên đường đi nhiều rừng sâu núi thẳm, vô số tồn tại khủng bố cát cư. Nếu không có thực lực trên Võ Hoàng cảnh là không thể vượt qua, chỉ có thể thông qua vực môn di chuyển.
Trong quá trình mất năm ngày. truyện tà tu audio
Thời gian cực kỳ gấp gáp đối với bất cứ ai.
Sáng sớm hôm sau, đám người Đinh Hạo xuất phát từ ven Kính hồ với tốc độ nhanh nhất chạy đi sơn môn Vấn Kiếm tông.
Trước khi từ biểt Đinh Hạo lại tặng chút Huyền Âm Nhưỡng cho Hoàng Dung. Hoàng Lỗi đệ tử Vấn Kiếm sơn trang mấy ngày nay đi theo Đinh Hạo cũng được ích lợi, nhờ hắn khen vài câu nên địa vị của gã trong Vấn Kiếm sơn trang tăng vọt, trùng hợp là gã họ Hoàng thế là được trang chủ Hoàng Hùng thu làm đệ tử nhập thất. Các đệ tử khác trong Vấn Kiếm sơn trang rất hâm mộ Hoàng Lỗi.
Mọi người màn trời chiếu đất, ngựa không dừng vó nhanh chóng chạy về Vấn Kiếm tông.
Một ngày sau Đinh Hạo trở lại Ẩn Kiếm Phong.
Chương 442: Phân phối danh ngạch
Trên dưới Vấn Kiếm tông chìm trong không khí điên cuồng. Đột phá trong đại hội luận phẩm tông môn khiến mỗi đệ tử Vấn Kiếm tông cảm thấy cực kỳ kiêu ngạo, hưng phấn, không chỉ vì kiêu hãnh danh dự mà càng được ích lợi thực tế. Một khi Vấn Kiếm tông được nhiều tài nguyên tu luyện từ Huyền Sương Thần Cung, chia đều cho mỗi người, dù là các đệ tử ký danh hay đệ tử ngoại môn cũng sẽ được lợi.
Huống chi Vấn Kiếm tông trở thành đệ nhất tông môn Tuyết Châu sau này đệ tử Vấn Kiếm tông đi hoang dã, đệ tử môn phái khác gặp mặt sẽ ngoan ngoãn kêu một tiếng sư huynh, đây chính là vinh diệu lúc trước chỉ đệ tử Thanh Bình học viện mới có.
Tóm lại là từ nay toàn Vấn Kiếm tông hãnh diện.
Chuyện xảy ra trong Tình Nhân cốc Kính hồ mỗi ngày có vạn dặm truyền thư đưa về Vấn Kiếm tông, cho nên những người trong tông môn biết hết nửa tháng nay có gì. Đinh Hạo là ngôi sao sáng chói nhất, vô số người ngưỡng mộ. Dù là những người từng có ân oán với Đinh Hạo như Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi bây giờ không thể không cẩn thận cụp đuôi. Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi hiểu rằng từ nay Đinh Hạo và bọn họ không là người cùng một thế giới, họ đã không có tư cách đối đầu với hắn.
Nhưng tâm tình đám cao tầng tông môn Vấn Kiếm tông như chưởng môn Lý Kiếm Ý không chú trọng chuyện chúc mừng.
Chiến trường bách thánh mở ra làm rối loạn tất cả, các hoạt động chúc mừng, nghi thức tế điện các tổ tiên tông môn tạm dời lại sau. Sau khi về sơn môn, các trưởng lão phong tọa, nội, ngoại môn đều bị mời vào đại điện chưởng môn họp hành. Trong đại điện đèn đuốc sáng trưng từ hoàng hôn đến sáng ngày thứ hai, các d phấn khởi không kịp nghỉ ngơi tiếp tục họp đến hoàng hôn.
Trừ cao thủ trẻ tuổi trong Bảng tiềm long Tuyết Châu ra Vấn Kiếm tông được bốn trong hai mươi danh ngạch. Thanh Bình học viện được ba danh ngạch, còn lại mười ba danh ngạch từ đại môn phái khác, một số thế lực nhân loại có thực lực không tệ phân chia. Bây giờ điều cao tầng Vấn Kiếm tông cần làm là chia bốn danh ngạch cho đệ tử có tiềm lực nhất trong tông môn, cho bọn họ cơ hội thay đổi vận mệnh.
Quá trình này phải rất cẩn thận.
Theo quy tắc Huyền Sương Thần Cung ban hành từ mấy vạn năm trước chỉ có những trẻ tuổi cao thủ không quá năm mươi tuổi, tiềm lực không tầm thường mới được danh ngạch vào chiến trường bách thánh.
Cái này là đào móc lực lượng dự trữ cho nhân loại với mức độ lớn nhất, vì chỉ có người trẻ tuổi mới có khả năng vô hạn. Những cường giả thế hệ trước trên trăm tuổi gần như đào hết tiềm lực, dù có vào chiến trường bách thánh sống sót trở về thì vì tuổi thọ, tiềm lực mà không tăng mạnh thực lực tổng thể cho nhân loại.
Mỗi một danh ngạch cực kỳ quý giá.
Vấn Kiếm tông phải lựa chọn kỹ càng, nếu đệ tử được danh ngạch có thực lực quá thấp thì sẽ chết trong chiến trường, hoàn toàn không có cơ hội sống sót.
Trong quá trình thảo luận có người dòm ngó danh ngạch Đinh Hạo sở hữu.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý phủ định:
– Danh ngạch của Đinh sư đệ là Đinh Hồng Lệ Tuần Mục Sử đại nhân khâm điểm cho hắn tự do phân phối. Nếu có người cảm thấy đủ gan bỏ qua ý kiến của Đinh Hồng Lệ thì cứ phân phối danh ngạch đó đi.
Mọi người câm như hến.
Nói đùa, chơi trò thủ đoạn với Tuần Mục Sử Huyền Sương Thần Cung chẳng khác nào chán sống.
* * *
Đinh Hạo không tham gia cuộc họp đại điện chưởng môn.
Đinh Hạo phải giành giật từng giây tăng thực lực cho mình, tranh thủ có tiến bộ trước khi vào chiến trường bách thánh, khi đó xác suất sống sót càng lớn, dù gặp tranh giành thiên tài địa bảo cũng có nắm chắc hơn.
Đương nhiên Đinh Hạo cần nhanh chóng giải quyết câu hỏi khó khăn chia danh ngạch.
Đinh Hạo nhận lời cho sư huynh chưởng môn Lý Kiếm Ý một danh ngạch, hắn còn lại bốn.
Đinh Hạo nghĩ ngay đến thiếu niên thợ săn Trương Phàm không biết bây giờ đang ở đâu.
Đối với thiếu niên thợ săn Trương Phàm tư chất bình thường thì có lẽ đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, nếu là trước kia Đinh Hạo sẽ không cho gã danh ngạch này. Tuy nhiên thiếu niên thợ săn Trương Phàm đang tu luyện Thập Hoàng Thể Tôn Công chắc thực lực tăng tiến nhiều, có cơ hội vào chiến trường bách thánh liều một phen.
Lúc Đinh Hạo còn ở ven Tình Nhân cốc Kính hồ chưa quay về Vấn Kiếm tông đã kêu mèo ác quỷ Tà Nguyệt mang theo tín phù danh ngạch đi Bách Man sơn tìm thiếu niên thợ săn Trương Phàm. Từ ngày tạm biệt Đinh Hạo không còn nhận được tin tức của thiếu niên thợ săn Trương Phàm, không biết gã đi đâu. Từ sau khi mèo ác quỷ Tà Nguyệt mọc cánh bay rất nhanh, trong năm ngày đủ cho nó bay khắp Tuyết Châu, hy vọng sẽ tìm ra được thiếu niên thợ săn Trương Phàm.
Nếu thật sự không tìm thấy…
– Vậy bỏ danh ngạch đó.
Đinh Hạo không hề hối hận giữ chỗ cho thiếu niên thợ săn Trương Phàm dù sẽ lãng phí một danh ngạch.
Vậy là còn lại bốn.
Phương Thiên Dực tất nhiên là có phần. Vương Tiểu Thất? Thôi, tiện nhân này bây giờ là sâu lười đỉnh Võ Đồ cảnh, gã không thích học võ, cho cũng uổng phí. Đã vào chiến trường bách thánh thì một con kiến cũng dễ dàng gbiết Vương Tiểu Thất.
Thực lực Lý Vân Kỳ không đủ, vạn đạo bình thường, vào chiến trường bách thánh chỉ có đường chết.
Đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết có quan hệ thường với Đinh Hạo, đến bây giờ hắn vẫn nghi ngờ Lý Mục Vân. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, từ bỏ, thêm nữa Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết rất có thể sẽ được danh ngạch trong tông môn.
Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương tiêu không rời mạnh, mạnh không rời tiêu. Đinh Hạo suy nghĩ đến Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương nhưng không biết thực lực của hai người ở mức nào, nếu dưới Lý Y Nhược thì đành bỏ qua cơ hội lần này. Thực lực quá thấp đi vào chiến trường bách thánh chính là chịu chết!
Còn Lý Y Nhược.
Đinh Hạo định bớt thời gian đi gặp thiếu nữ tuyệt sắc ở Thủy Kiếm phong.
Lý Y Nhược là nhân tuyển khiến Đinh Hạo rối rắm nhất. Tư tưởng nam nhân sâu trong lòng Đinh Hạo khiến hắn hy vọng Lý Y Nhược có thể bình an tu luyện trong Vấn Kiếm tông, đừng đi mạo hiểm gió mưa. Mặt khác Lý Y Nhược là võ giả, có trái tim trở thành cường giả. Cơ hội này rất hiếm có với Lý Y Nhược, nếu thực lực của hạt tiêu nhỏ đủ chắc nên vào chiến trường bách thánh.
Còn có Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín, Cuồng Nhân Lữ Cuồng.
Đặc biệt là Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, Đinh Hạo nghĩ có nên cho cái tên mập hết sức may mắn đó một Tiên Hoàng Đại Thánh không? Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn rất là kỳ dị, Đinh Hạo nhớ đến lần trước gã gặp gỡ trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, nếu mang theo gã không chừng tên này một đường ăn uống, ca hát cũng sẽ gặp kỳ ngộ nghịch thiên, ngủ một giấc trong chiến trường bách thánh xong sống sót đi ra.
Đinh Hạo tính tới tính lui cảm thấy thiếu danh ngạch.
Lúc hoàng hôn, Đinh Hạo đang muốn đi gặp các bằng hữu ngày xưa thì La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong tới Ẩn Kiếm Phong xin gặp hắn.
– Chắc cũng là vì danh ngạch.
Đinh Hạo thầm hiểu.
Chương 443: Huyền Sương Thần Vệ
Nếu La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong mở miệng thì Đinh Hạo sẽ đồng ý, dệt hoa trên gấm không bằng đưa than trong ngày tuyết. Nhớ ngày đó khi Đinh Hạo chưa giàu thì trong lục điện hội thẩm hay trường hợp khác luôn được La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ủng hộ, chỉ tính một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn đủ bằng một danh ngạch.
Đinh Hạo mở cửa nhỏ Thủy Mạc Thiên Hoa Ẩn Kiếm Phong, đón La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong vào trong.
Trò chuyện một lúc sau quả nhiên La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói thẳng:
– Đinh Hạo, ngươi có thể cho ta hai danh ngạch không?
Đinh Hạo không chút nghĩ ngợi đồng ý ngay:
– Tất nhiên là không thành vấn đề.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong giật mình, dù sao danh ngạch chiến trường bách thánh cực kỳ quý giá, nếu Đinh Hạo lên giá bán thì một danh ngạch đủ đổi một bảo khí. Trước khi hỏi La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong đã suy nghĩ kỹ, nếu Đinh Hạo tỏ vẻ ngần ngừ thì nàng sẽ đưa ra bồi thường đã chuẩn bị trước, ai ngờ…
Đinh Hạo không chút do dự đồng ý.
Đinh Hạo không biết danh ngạch quý giá sao?
Không.
Giải thích duy nhất chính là lúc trước La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong đầu tư được đáp lại vượt mức tưởng tượng. Đinh Hạo đúng là người nhận một giọt nước trả lại cả thùng. La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thầm vui mừng, nàng không nhìn lầm người.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong cười thăm dò:
– Đinh sư đệ, ngươi không hỏi xem ta xin hai danh ngạch cho ai sao?
Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc nói:
– Nếu La phong chủ đã mở miệng thì chắc là vì người cực kỳ quan trọng, Đinh Hạo nghĩ với ánh mắt, quyết đoán của La phong chủ đã chọn ngươi chắc chắn là rường cột của tông môn, người có tư cách đạt được danh ngạch. Đinh Hạo đang lo làm sao phân phối mấy danh ngạch, La phong chủ đã giải quyết vấn đề khó khăn giúp ta.
La phong chủ cười, lắc đầu, nói:
– Tiểu tử nhà ngươi thật biết nói chuyện, ma lanh. Nói ra thật xấu hổ, ta muốn hai danh ngạch có một là vì ích kỷ, ta muốn tranh thủ cơ hội cho con gái duy nhất của mình, hy vọng nàng sẽ nắm chắc cơ duyên lần này.
Nói đến cuối cùng biểu tình La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong hiền từ xen lẫn áy náy cho thấy quan hệ với nữ nhi không đơn giản.
Đinh Hạo hiểu ra:
– Thì ra là vậy.
Đáng thương tấm lòng phụ mẫu, đây là chuyện thường tình. Nhưng con gái duy nhất của La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong là ai? Tại sao Đinh Hạo chưa từng nghe nói? Với địa vị của La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong trong Vấn Kiếm tông, con gái của nàng không nên là người không có danh tiếng gì.
Đinh Hạo tò mò hỏi:
– Phong chủ, lệnh ái ái là?
– Cái này…
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ngần ngừ, cười khổ nói:
– Nữ nhi của ta từ nhỏ số khổ, sau này có cơ hội ta sẽ giới thiệu cho ngươi quen. Đinh Hạo, không chừng các ngươi sẽ trở thành bằng hữu tốt, rất tốt rất tốt.
Khi nói câu này biểu tình La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong phức tạp.
Đinh Hạo nghe La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói vậy biết là nàng có nỗi khổ, hắn không tiện hỏi nhiều.
Đinh Hạo đổi đề tài:
– Phải rồi, phong chủ đến vừa lúc, Đinh Hạo có một việc muốn thỉnh giáo phong chủ.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong cười trêu:
– Để ta đoán thử xem, là liên quan đến tiểu đệ tử Lý Y Nhược của ta?
Mặt Đinh Hạo đỏ hồng, xấu hổ nói:
– Đúng là về Y Nhược. Không biết Y Nhược tu luyện ra sao? Mấy ngày nay ta luôn suy nghĩ có nên cho Y Nhược vào chiến trường bách thánh không, dù sao đây là cơ hội ngàn năm một thuở võ giả ước mơ. Nhưng chiến trường tràn ngập nguy hiểm, mười bước một chết, dù là ta cũng không dám bảo đảm mình sẽ sống sót đi ra, lỡ như Y Nhược…
– Ngươi có tấm lòng như vậy không uổng Y Nhược si tình ngươi. Nói thrật cho ngươi biết, danh ngạch thứ hai ta xin là cho Y Nhược, tuy Y Nhược không nói nhưng ta hiểu lòng nàng. Y Nhược không đến tìm ngươi là vì biết danh ngạch quá quý giá, không muốn khiến ngươi khó xử nhưng sâu trong lòng nàng rất mong có thể vào chiến trường bách thánh.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói đến đây biểu tình nghiêm túc gằn từng chữ:
– Đinh Hạo, ta cảm thấy ngươi nên cho Y Nhược cơ hội này, chỉ nữ nhân mới hiểu lòng nữ nhân. Ta nhìn ra được Y Nhược hết lòng vì ngươi, ngươi không biết là trong mấy ngày nay Y Nhược điên cuồng tu luyện tự ngược, vì ngươi tạo áp lực quá lớn cho nàng. Y Nhược biết phải đuổi theo bước chân ngươi mới có hy vọng luôn ở bên cạnh ngươi, chiến trường bách thánh là cơ hội duy nhất cho nàng.
Đinh Hạo im lặng gật đầu.
Đinh Hạo biết rõ Lý Y Nhược là mẫu người một khi động tình sẽ oanh liệt đến chết không hối hận. Nếu cho Lý Y Nhược lựa chọn, dù biết rõ vào chiến trường bách thánh chết chắc thì nàng sẽ không do dự xông tới, vì ở trong lòng nàng tình yêu là trên hết, vượt qua tất cả.
– Đinh Hạo, ta là người từng trải cảm thấy ngươi nên cho Y Nhược một cơ hội.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn thẳng vào mắt Đinh Hạo, nghiêm túc nói:
– Ta biết ngươi không vô tình với Y Nhược, đừng đi vào vết xe đổ ngày xưa như ta. Ta là sư phụ của Y Nhược, sắp xếp nàng vào chiến trường bách thánh không tính là bao biện làm thay, hy vọng ngươi đừng trách ta.
Đinh Hạo vội nói:
– Phong chủ nghiêm trọng, người là trưởng giả, kiến thức hơn xa tiểu tử như ta. Nếu phong chủ cảm thấy làm như vậy là đúng thì ta xin nghe theo.
Như vậy là Đinh Hạo giải quyết được một phần tâm bệnh.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong được hai danh ngạch nhưng nói thật là chỉ có một, chưởng môn Lý Kiếm Ý xin một, còn có thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực. Tính ra Đinh Hạo chỉ còn một danh ngạch, hắn cần đi gặp những bằng hữu cũ quyết định bởi tu vi cao thấp, nếu có ai tu vi trên cảnh giới Lý Y Nhược thì sẽ tặng cho danh ngạch cuối cùng.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn Đinh Hạo đầy khen ngợi.
Mấy chục năm qua La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thấy nhiều thiếu niên thiển tài trong Vấn Kiếm tông, có khá nhiều người kỳ tài xuất sắc, thiếu niên đắc chí. Có lẽ ban đầu còn khiêm tốn, rất thân thiện nhưng theo tu vi không ngừng tăng lên, có địa vị cao trong tông môn thì sẽ dần kiêu ngạo hơn. Có lẽ bản chất bọn họ không xấu nhưng dần thay đổi.
Chỉ có Đinh Hạo.
Chỉ có Đinh Hạo là ngạo lệ.
Đặc biệt là Đinh Hạo xuất thân từ khu nghèo khổ, trước khi vào Vấn Kiếm tông không biết hắn chịu bao nhiêu khổ sở, người như vậy khi có được rất dễ mất gốc. Thế nhưng Đinh Hạo vẫn là thiếu niên mỉm cười, khiêm khiêm như ngọc ôn hòa. Dù bây giờ cái tên đao cuồng kiếm si đã vang vọng Tuyết Châu, Đinh Hạo nói một câu đủ khiến toàn Vấn Kiếm tông rung động thì hắn không hề thay đổi.
Khó trách thiếu nữ như Lý Y Nhược sẽ si tình yêu Đinh Hạo.
Cũng khó trách thiên tài tuyệt thế đệ tử huyết mạch Tạ Giải Ngữ của Vấn Kiếm tông khuynh tâm vì Đinh Hạo.
Và khó trách nàng ta ái mộ Đinh Hạo.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thở dài, đứng dậy tạm biệt.
Đinh Hạo tiễn La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ra khỏi vòng bảo hộ Thủy Mạc Thiên Hoa mới quay về.
La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong rời khỏi Ẩn Kiếm Phong, đứng giữa không trung quay đầu nhìn bên dưới. La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn bóng lưng Đinh Hạo, lòng phức tạp. Ba nữ đệ tử xuất sắc nhất Vấn Kiếm tông đều yêu Đinh Hạo, hy vọng sai lầm thế hệ trước sẽ không xuất hiện trên người mấy thanh niên ưu tú.
Đinh Hạo, nếu ngươi có thể sáng tạo nhiều kỳ tích tu luyện vậy ngươi cũng hãy sáng tạo kỳ tích tình yêu đi. Ta sẽ mỏi mắt mong chờ, đừng làm ta thất vọng.
* * *
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.
Đinh Hạo trừ tu luyện điên cuồng ra âm thầm đi quanh Vấn Kiếm tông, xác nhận một lúc sau giao danh ngạch cuối cùng cho Lý Tàn Dương. Lý Tàn Dương từng là viện thủ Võ Sĩ cảnh không bị mấy việc vụn vặt làm phân tâm, một hơi lên đến tam khiếu Đại Võ Sư cảnh. Tiêu Thừa Tuyên kém hơn một chút, miễn cưỡng đến đỉnh bát khiếu Võ Sư cảnh.
Đám người Mộ Dung Thắng Nam, Trác Tử Yen đi ra ngoài rèn luyện, thực lực chưa đủ đành tiếc nuối vuột mất cơ hội.
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín thì rất may mắn được hai trong bốn danh ngạch của Vấn Kiếm tông. Hai danh ngạch khác vào tay Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết của Thất Nghĩa Minh. Kết quả này khiến Đinh Hạo rất bất ngờ, hắn vốn tưởng tông môn sẽ đắn đo đệ tử nội môn vào tông môn từ mấy năm trước.
– Chắc cao tầng tông môn rất xem trọng tiềm lực của bốn người này, đám người đệ tử huyết mạch như Viên Thiên Cương cũng không được danh ngạch. Vậy là tính cả ta, Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh, Tây Môn Thiên Tuyết, những người đã vào Bảng tiềm long Tuyết Châu và danh ngạch ta tặng thì có tổng cộng mười người, con số không nhỏ.
Không biết mèo ác quỷ Tà Nguyệt không đáng tin có tìm được thiếu niên thợ săn Trương Phàm chưa?
Ngày hôm sau, mười thiên tài được mươi trưởng lão nhóm chưởng môn Lý Kiếm Ý dẫn dắt trở về ven Tình Nhân cốc Kính hồ thánh địa võ đạo nhân loại hội họp các thiên tài được các đại môn phái, thế lực đề cử chuẩn bị thông qua vực môn đi Thanh Châu.
* * *
– Đây chính là vực môn?
Những thiên tài Tuyết Châu tụ tập dưới pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần, ngẩng đầu nhìn thần tượng to lớn nguy nga, thầm lấy làm lạ. Trước kia bọn họ từng đi qua quảng trường có tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần nhưng lần đầu tiên nghe nói nơi này có vực môn đi thông đại châu Bắc vực khác.
Đinh Hạo cũng quan sát kỹ, phóng thần thức ra nhưng không nhìn thấy dấu vết gì.
Một lũ ánh mặt trời đầu tiên từ phía đông chiếu vào tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần lấp lánh ánh vàng như thần linh nhìn xuống đất mênh mông, quân lâm thiên hạ, nhận các dân chúng bốn phương tám hướng bái lạy. Lực lượng tâm linh, áp lực chỉ thần linh mới có chậm rãi phát ra từ Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.
Bảy mươi thiên tài trẻ nhất, có tiềm lực nhất Tuyết Châu tụ tập bên dưới thần tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.
Vòng ngoài là chưởng môn các đại môn phái, cường giả ôm hy vọng vô hạn mong chờ đưa tiễn các đệ tử mình vừa ý. Thủ lĩnh tông sư bá chủ như chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện đều ở trong số đó. Nhưng lúc này ánh sáng từ người đám chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu Am bị bảy mươi thiên tài dưới thần tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần che giấu. Bọn họ là hôm nay của Tuyết Châu, các thanh niên đại biểu cho tương lai nhân loại Tuyết Châu.
Ánh sáng chợt lóe.
Lão nhân tóc bạc Trần bá xuất hiện phía trước nhất.
Sau lưng lão nhân tóc bạc Trần ba là mười võ giả mặc chiến giáp huyền kim, toàn thân phủ áo giáp. Mũ giáp vàng chỉ chừa khe hở chữ T lộ khuôn mặt, như chữ thập hắc ám nuốt hết mặt mày. Mơ hồ thấy hai luồng sáng lạnh ẩn hiện như viễn cổ cự thú, làm người ta không chịu nổi dâng lên sợ hãi.
Huyền Sương Thần Vệ!
Tim mọi người rung lên.
Khí thế từ mười Huyền Sương Thần Vệ như mãnh thú hồng hoang, không khí quanh người bọn họ vặn vẹo. Mười Huyền Sương Thần Vệ chỉ đứng yên, toát ra sát khí đủ khiến không khí trong trăm thước lạnh như gió bắc, làm người ta lạnh lòng, răng run cầm cập.
Đây là Huyền Sương Thần Vệ trong truyền thuyết.
Chiến sĩ tinh nhuệt nhất nhân loại được Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần công nhận, nghe nói võ giả vào Huyền Sương Thần Vệ doanh thấp nhất cũng là cảnh giới đỉnh Đại Tông Sư cảnh, là rồng trong cõi người. Mỗi Huyền Sương Thần Vệ từng vượt cấp đơn độc giết đại yêu yêu vương, đối với bất cứ đệ tử tông môn nào trong Bắc vực đều là quanh vinh cao nhất.
Tông môn nào có đệ tử vào được Huyền Sương Thần Vệ doanh là địa vị lên như diều gặp gió trong Bắc vực, thành đối tượng được Huyền Sương Thần Cung đặc biệt chú ý, ủng hộ, chăm sóc, lớn mạnh vô số lớn trong chớp mắt. Dù là tông môn khác có thực lực cao hơn m có đệ tử vào Huyền Sương Thần Vệ cũng không dám dễ dàng ăn hiếp.
– Tốt lắm, nếu người đã đến rồi thì vực môn xuất phát.
Lão nhân tóc bạc Trần bá lướt qua mọi người, ánh mắt sắc bén như đao, mặt không biểu tình nói:
– Nhưng trước khi xuất phát có chuyện quan trọng muốn tuyên bố cho các ngươi.
Trong đám đông, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện luôn im lặng nở nụ cười mong chờ đã lâu.
Từ lúc tụ tập trên quảng trường thì Đinh Hạo luôn thẫn thờ.
Đinh Hạo không chú ý đến xung quanh, thậm chí là lão nhân tóc bạc Trần bá nói chuyện hay mười Huyền Sương Thần Vệ. Đinh Hạo luôn chờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt mang theo thiếu niên thợ săn Trương Phàm tới kịp, vì đya đã là phút cuối cùng. Nếu thiếu niên thợ săn Trương Phàm bỏ lỡ vực môn, gã khó thể vượt qua khoảng cách xa xôi đến Thanh Châu có chiến trường bách thánh.
– Tại sao còn chưa đến? Chẳng lẽ không tìm được Trương Phàm? Hay mèo mập Tà Nguyệt ham chơi hỏng việc?
Đinh Hạo thấy thời gian trôi qua từng phút giây, hắn càng lúc càng sốt ruột.
Lúc này bên tai Đinh Hạo vang lên tiếng hò reo như sấm nổ, như sấm đầu xuân xen lẫn đệ tử Thanh Bình học viện, các trưởng lão điên cuồng hoan hô. Đinh Hạo nhíu mày nhìn bốn phía, thấy người Thanh Bình học viện cuồng nhiệt nhìn thần đồng Mục Thiên Dưỡng, bao gồm những môn phái khác về phe Thanh Bình học viện cũng lộ biểu tình mừng như điên gào thét tên gã.
Mục Thiên Dưỡng không có phản ứng gì, bình tĩnh đứng đằng trước nhất đám người.
Tiếng hoan hô, kêu gào xung quanh như không liên quan đến Mục Thiên Dưỡng, hoặc gã khinh thường đám con kiến tài trí bình thường hoan hô, vỗ tay. Mục Thiên Dưỡng đứng đó, mái tóc dài màu trắng mỗi một sợi tóc phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Trường bào màu xanh bị nắng nhuộm vàng, Mục Thiên Dưỡng không nói câu nào, gã như chiến thần vô địch, để lại bóng lưng kiêu ngạo thẳng tắp như đao khắc cho thế nhân.
Giờ phút này, phong cách, khí chất của Mục Thiên Dưỡng vượt qua các đại nhân vật chưởng môn địa môn phái.
Chương 444: Thân phận thật sự của Lý Lan
Đám người bên ngoài, các cao tầng chưởng môn Lý Kiếm Ý của Vấn Kiếm tông, cao tầng môn phái về phe Vấn Kiếm tông biểu tình trầm trọng, có thể nói là lạc lõng với bốn phía reo hò. Bên cạnh chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến vuốt râu đỏ như máu cất tiếng cười to, gã vui như Lôi Âm phái đã trở lại hàng đại môn phái.
Đinh Hạo thầm nghi hoặc:
– Như thế nào?
– Mục Thiên Dưỡng vào Huyền Sương Thần Vệ doanh.
Lý Lan nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:
– Mới rồi Trần bá tự mình tuyên bố. Không ngờ, con cáo già Phương Tiêu An quả là đa mưu túc trí chơi chiêu này.
Đinh Hạo giật mình.
Huyền Sương Thần Vệ doanh, hưm, rắc rối rồi.
Vấn Kiếm tông khổ tâm gầy dựng mười năm có thể hãnh diện trong đại hội luận phẩm tông môn, trở thành môn phái phẩm chất cao nhất Tuyết Châu. Vấn Kiếm tông khó khăn lắm mới thay thế Thanh Bình học viện bá chủ cũ, có thể nhìn xuống các tông môn. Ai ngờ bây giờ Mục Thiên Dưỡng trở thành Huyền Sương Thần Vệ, điều này nghĩa là Thanh Bình học viện về dưới cánh chim Huyền Sương Thần Cung, được tông môn lớn nhất thánh địa võ đạo nhân loại Bắc vực che chở. Vấn Kiếm tông mới xây dựng ưu thế chớp mắt tan rã.
Thanh Bình học viện được che chở xem như ‘nửa người nhà’ của Huyền Sương Thần Cung, được cung cấp các loại tài nguyên tu luyện, sự ủng hộ hơn xa tông môn nhân loại bình thường. Dù bây giờ Vấn Kiếm tông là tông môn số một nhân loại Tuyết Châu cũng không bằng Thanh Bình học viện.
Tình hình xoay ngược.
Vậy là Vấn Kiếm tông muốn dựa vào ưu thế phẩm chất, tài nguyên đè đầu Thanh Bình học viện trong mười năm tới là rất khó.
Đối với Thanh Bình học viện như người chết chìm bỗng được hạm tàu lớn vớt.
Hèn chi người Thanh Bình học viện mừng như điên, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý thì biểu tình trầm rọng. Đinh Hạo thầm than, Mục Thiên Dưỡng không đơn giản, nghe nói điều kiện hàng đầu trở thành Huyền Sương Thần Vệ là cảnh giới nửa bước Võ Vương cảnh. Không lẽ bây giờ Mục Thiên Dưỡng đã là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh?
Đinh Hạo bỗng cảm thấy hắn chưa nhìn thấu kẻ thù không đội trời chung sâu cạn thế nào.
Chính lúc này…
Một thanh âm trào phúng quen tai vang bên cạnh Đinh Hạo.
– Ha ha, giờ mới biếta ai là thiên tài thật sự rồi đi? Tự cho mình kêu mưa gọi gió trong Tuyết Châu thì là đại nhân vật? Mấy thứ đó là Thiên Dưỡng sư huynh của chúng ta chơi dư. Ha ha, thiên tài thật sự là phải đưa mắt khắp Tuyết Châu, chấp nhất một châu nho nhỏ chỉ là tiểu đạo, không thể thành châu báo. Cái gì đao cuồng kiếm si, tự cao tự đại, không biết gì!
Thanh âm quen thuộc.
Đinh Hạo quay đầu lại thấy cô nàng Lục Tiên Nhi tóc bạc đang cười nhạt nhìn hắn.
Nữ nhân ác độc Lục Tiên Nhi ngày xưa bị Đinh Hạo truy sát lạy lục xin tha nhờ cao nhân tông môn xua đi huyền khí lạ trong người đã thức tỉnh, nàng khó thể bỏ cái gai trong lòng, ánh mắt độc ác hận không thể ăn tươi nuốt sống Đinh Hạo.
Đinh Hạo cười khẽ, liếc Lục Tiên Nhi một cái rồi lờ đi.
Đinh Hạo không để trong lòng ánh mắt hận sâu tận xương tủy của Lục Tiên Nhi.
Bởi vì so sánh lâu dài, hiện nay thực lực của Lục Tiên Nhi không đáng đứng trước mặt Đinh Hạo, nói thật là toàn Thanh Bình học viện trừ Mục Thiên Dưỡng ra không bao nhiêu người đáng lọt vào mắt hắn. Lời thề báo thù ngày đó còn vang bên tai Đinh Hạo, mối thù Quách Nộ đại ca chết thảm sẽ không bỏ qua. Nếu Lục Tiên Nhi xuất hiện tại đây nghĩa là chủ động chịu chết, đợi đến vào chiến trường bách thánh, nếu gặp lại nàng chắc chắn Đinh Hạo sẽ không nương tay.
Đinh Hạo kinh ngạc ở chỗ Lục Tiên Nhi ác độc cũng được danh ngạch vào chiến trường bách thánh, đồn rằng tổ phụ của nàng là Lục Hùng Phi đệ nhất cường giả Thanh Bình học viện có vẻ là thật. Nếu không thì dựa võ sĩào thực lực chưa đến Đại Võ Sư cảnh của Lục Tiên Nhi yếu như con kiến làm sao có cơ hội như vậy?
Từ điểm này thấy được Thanh Bình học viện và Vấn Kiếm tông khác xa.
Vấn Kiếm tông có nhiều hậu đại ruột thịt của đại nhân vật trong tông môn nhưng nếu tư chất không đủ tuyệt đối không nhận được danh ngạch tông môn. Các thủ lĩnh chưởng môn Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong đại công vô tư, lo cho tương lai tông môn, sử dụng mỗi danh ngạch hết sức chính đáng, tặng cho thiên tài thật sự có tiềm lực siêu tuyệt như nhóm Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, dù là Lý Lan…
A, phải rồi, nói đến Lý Lan có một phát hiện làm Đinh Hạo kinh ngạc.
Thì ra Lý Lan là người của chưởng môn.
Hôm trước lúc mọi người xuất phát từ Vấn Kiếm tông Đinh Hạo mới phát hiện bí mật, vốn Lý Lan không có danh ngạch mỉm cười xuất hiện trong số người đi chiến trường bách thánh thì Đinh Hạo ngẩn ngơ. Đinh Hạo hiểu ngay cho đến nay đồng bạn có thân phận, bối cảnh rất bí ẩn quả nhiên đến từ danh môn, là con trai của chưởng môn Lý Kiếm Ý. Lý Kiếm Ý muốn danh ngạch đó là chuẩn bị cho Lý Lan.
Hèn gì mấy hôm trước Đinh Hạo lén tìm Lý Lan muốn cho hắn danh ngạch nhưng bị thiếu niên có đôi mày liễu mỉm cười bí hiểm từ chối, thì ra gã sớm biết chưởng môn Lý Kiếm Ý đã chuẩn bị danh ngạch cho mình.
Đinh Hạo mơ hồ hiểu một năm trước, chưởng môn Lý Kiếm Ý cao cao tại thượng chú ý đến hắn, đệ tử ký danh nho nhỏ, chăm sóc hắn từ đó đến giờ có nguyên nhân lớn là vì Lý Lan. Chưởng môn Lý Kiếm Ý uy nghiêm về riêng tư rất cưng chiều Lý Lan con trai duy nhất.
Đương nhiên bí mật này trước mắt chỉ mình Đinh Hạo biết.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý suy nghĩ sâu xa, hết sức muốn bồi dưỡng Lý Lan, không muốn thân phận con trai duy nhất của chưởng môn ảnh hưởng gã tu hành trong Vấn Kiếm tông.
Lục Tiên Nhi đắc ý lạnh lùng cười:
– Chim sẻ chính là chim sẻ, bay cách mặt đất đã mơ khiêu chiến thiên nga trên trời, không biết tự lượng sức mình.
Nhìn Lục Tiên Nhi trào phúng, châm chích Đinh Hạo, Lý Y Nhược luôn bình tĩnh đứng bên cạnh hắn không nhịn được. Lý Y Nhược mặc kệ đối phương là ai, dám sỉ nhục Hạo ca của nàng thì chính là kẻ thù không chết không ngừng.
Mặt Lý Y Nhược sa sầm, lạnh lùng cười:
– Một tiện tỳ mới chỉ là tu vi Võ Sư cảnh đã dám lên tiếng trào phúng Hạo ca ca? Sớm muộn gì sẽ đập vỡ mồm ngươi!
Trong khoảnh khắc này Lý Y Nhược lộ rõ bản tính hạt tiêu nhỏ.
– Ngươi…!
Tạ Giải Ngữ bị mắng ngây người, giây sau quê quá hóa khùng âm trầm cười nói:
– Ngươi là nữ nhân của Đinh Hạo? Ha ha, tốt, rất tốt, ta sẽ bắt đầu trả thù từ ngươi trước. Xem ra ngươi cũng được danh ngạch vào chiến trường bách thánh? Yên tâm đi, khi đó ta sẽ khiến ngươi muốn chết không được, muốn sống không xong!
Lý Y Nhược định cãi lại thì Đinh Hạo mỉm cười, dịu giọng nói:
– Đừng quan tâm chó điên sắp chết.
Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược cười ngoan hiền không nói gì thêm.
Lục Tiên Nhi nghẹn họng suýt hộc máu.
Mắt Lục Tiên Nhi lóe tia độc ác. Ha ha, dám nói ta là chó điên sắp chết.? Đinh Hạo, ngươi hãy nắm chặt thời gian cuối cùng này đắc ý đi, ha ha, rất nhanh ngươi sẽ biết ai mới là chó chết. Khi đó tất cả điều ngươi trân trọng sẽ hóa thành tro bụi, ngươi sẽ tan xương nát thịt, vĩnh viễn ở dưới địa ngục không thể trở mình.
Lúc này giọng Lục Tiên Nhi lại mạnh mẽ vang bên tai mọi người:
– Đã đến giờ, mở vực môn.
Mười Huyền Sương Thần Vệ đứng im như tượng sau lưng lão nhân tóc bạc Trần bá bỗng xoay người, quỳ một gối trước pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần như thần dân thành tín lạy thần linh quân vương của mình. Mười Huyền Sương Thần Vệ ngâm xướng lên rồi chiến mâu trong tay bọn họ cắm xuống đất, chiến mâu màu vàng kêu vù vù, từng đợt minh văn rậm rạp bay ra khỏi mũi mâu. Ấn ký vàng như dây leo phát cuồng lan tràn từ thân mâu đến gốc.
Lực lượng hùng hồn bùng nổ.
Như có bàn tay to màu vàng vô hình xé rách bình hướng hư không.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơi thở vô hình như bão tố khuếch tán bốn phương tám hướng.
Hơi thở mười thanh chiến mâu tụ hợp lại hình thành cổng vòm màu vàng ở vị trí không gian bình chướng bị xé rách, cách ly các mảnh vụn không gian định khép lại. Cửa dâng tràn lực lượng nguyên tố hệ không gian màu bạc nhẹ nhàng, đậm đặc như chất lỏng.
Đây chính là vực môn!
Một ý nghĩ có thể truyền tống người ra xa trăm vạn dặm.
Vực môn là minh văn trận pháp truyền tống không gian cực kỳ cao thâm.
Đinh Hạo thầm cảm thán, nhìn bốn phía vẫn không thấy bóng dáng thiếu niên thợ săn Trương Phàm đâu.
Chất lỏng bạc hệ nguyên tố không gian dâng trào chậm rãi dịu đi, như tấm kính trong suốt lấp lánh đối xứng với cổng vòm màu vàng thánh khiết, cực kỳ xinh đẹp. Mặt lão nhân tóc bạc Trần bá không biểu tình lướt qua mọi người, ngừng lại giây lát nhìn Đinh Hạo.
Lão nhân tóc bạc Trần bá nói:
– Đã đến lúc, vào vực môn đi.
Mục Thiên Dưỡng gật đầu, gã là người thứ nhất vào vực môn màu bạc.
Tiếp theo là các đệ tử của Thanh Bình học viện được danh ngạch.
Chớp mắt một nửa số lượng bảy mươi người đi vào, vì chờ thiếu niên thợ săn Trương Phàm nên Đinh Hạo chưa tiến lên.
Cuối cùng chỉ còn mình Đinh Hạo.
Đinh Hạo bất đắc dĩ thở dài, lão nhân tóc bạc Trần bá thúc giục buộc hắn chậm rãi đi tới trước vực môn.
Đinh Hạo ngoái đầu nhìn lại vẫn không thấy bóng dáng mèo ác quỷ Tà Nguyệt, thiếu niên thợ săn Trương Phàm đâu.
Xem ra thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ bỏ qua cơ duyên lần này.
Khi Đinh Hạo bước vào vực môn thì đột ngột có dị biến. Đinh Hạo cảm thấy có lực lượng siêu cường đại tuôn ra từ người hắn. Lão nhân tóc bạc Trần bá biểu tình trang nghiêm, khắc khổ đầy ẩn ý liếc Đinh Hạo sau đó bàn tay trầm xuống, có thứ gì hiện ra. Đinh Hạo chưa kịp xem kỹ thì mắt hoa lên, hắn đã bước vào vực môn, cảm giác như bị biển mênh mông nhấn chìm.
Thanh Châu đúng làp hồn hoa hơn Đinh Hạo tưởng tượng.
So sánh hình tượng một chút, nếu Tuyết Châu là nông thôn ở trong vùng sâu vùng xa không có cả điện trong kiếp trước của Đinh Hạo thì Thanh Châu là thành thị tỉnh lị xa hoa trụy lạc ca múa thái bình. Thanh Châu là châu lớn nhất Bắc vực mênh mông, một thành thị nhỏ cứ điểm nhân loại trong lãnh thổ Thanh Châu đã lớn hơn thành phố lớn nhất Tuyết Châu gấp mấy chục lần.
Đinh Hạo đến Thanh Châu đã bốn ngày.
Mười Huyền Sương Thần Vệ chăm sóc đoàn người Đinh Hạo, Lý Lan, Lý Y Nhược, Mục Thiên Dưỡng, Lục Tiên Nhi được sắp xếp ở trong một trang viên vùng ngoại thành cách Cự Linh thành một trăm dặm, thành phố lớn nhất Thanh Châu. Chủ nhân của trang viên là một thương nhân có địa vị dời vào phủ đệ trong thành nên cho bên ngoài thuê, hoàn cảnh thanh nhã, thích hợp tu luyện chờ đợi.
Nhưng rất nhiều thiên tài tức giận bất bình, cảm thấy đây là kiểu coi rẻ.
Bởi vì mấy ngày qua có đủ loại tin đồn, nghe nói những thiên tài trẻ của các đại châu khác được sắp xếp ở trong thành phố. Đặc biệt là thiên tài Thanh Châu dược danh ngạch vào chiến trường bách thánh được ở trong khu vực đầy đủ linh khí nhất, có minh văn sư đẳng cấp Võ Hoàng cảnh tự mình bày minh văn trận pháp tăng tiến tu vi cho bọn họ, đủ loại ưu đãi. Người Tuyết Châu đến không có cả tư cách vào thành, quá nhục nhã.
Có mấy đệ tử môn phái tự cho mình siêu phàm đòi mười Huyền Sương Thần Vệ sắp xếp lại kết quả có lẽ là bởi vì dùng từ quá kích động, bị đánh bầm dập, mặt mũi sưng phù ngoan ngoãn ở trong trang viên dưỡng thương, không dám hó hé gì.
Hôm nay là ngày thứ tư.
Còn hai ngày là chiến trường bách thánh chính thức mở ra.
Khi đó ba ngàn thiên tài trẻ đến từ các châu được Huyền Sương Thần Vệ hộ tống vào sơn mạch nguyên thủy trong Cự Linh thành, bởi vì khe hở thời không vào chiến trường bách thánh nằm trong sơn mạch này.
Phạm vi mấy ngàn dặm Cự Linh thành đúngl à một tòa thành thần linh, có mấy ức người cư ngụ, có hồ nước, sông ngòi, đồng ruộng, rừng rậm, cộng với các thanh thị vệ tinh xung quanh mấy vạn dặm vây quanh. Cự Linh thành rất mạnh, là thành lớn số một Thanh Châu. Nghe nói nguyên Bắc vực này chỉ đứng sau Huyền Sương Thần Cung trên núi Thái Bạch. Trong Cự Linh thành kéo một môn phái ra đều mạnh hơn đại môn phái Tuyết Châu, tông môn thất phẩm nhiều đến hàng ngàn. Chỉ những tông môn phẩm chất tam phẩm trở lên mới là chủ nhân chỗ này, nắm giữ sự sống, mệnh mạng của Cự Linh thành lớn bàng bạc.
Đoàn người Tuyết Châu đi đến đây giống như nhà quê lên tỉnh xem hoa mắt, bao gồm người hầu trong sơn trang cũng là cường giả Võ Đồ cảnh, Võ Sĩ cảnh, ánh mắt nhìn các thiên tài như nhìn rau cải trắng ven đường không ai thèm nhặt.
Mấy ngày nay Đinh Hạo bế quan khổ tu.
Đinh Hạo và Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, các đệ tử Vấn Kiếm tông được phân phối một sân diện tích năm mẫu, mỗi người một căn phòng bình thường, đệm chăn ngay ngắn coi như sạch sẽ, kém xa điều kiện trong Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo và Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, các đệ tử Vấn Kiếm tông không có so đo những việc này.
Đinh Hạo đặt một minh văn trận pháp ngũ giai trong sân, hữu hiệu tụ tập linh khí thiên địa tăng nhanh tốc độ tu luyện, cùng mọi người bế quan, tranh thủ lại đột phá trước khi vào chiến trường bách thánh. Mọi người giành giật từng giây nên từ chối lời mời cùng nhau đi dạo Cự Linh thành của các đệ tử môn phái khái.
Mỗi ngày Đinh Hạo đều tu luyện minh văn.
Đinh Hạo lần lượt khắc minh văn chữ hán trên mặt đất để bảo đảm uy lực trận pháp đạt đến mức lớn nhất. Thời gian võ sĩào chiến trường ngày càng gần Đinh Hạo bỗng có trực giác, tốn nhiều thời gian vào nghiên cứu minh văn trận pháp cỡ lớn.
Ngày hôm nay Đinh Hạo sửa chữa trận pháp trước đó, viết một bài Thần Tiên Khúc trong sân.
– Bích phong mặt biển tàng linh thư, thượng đế giản tác Thần Tiên cư. Thanh minh tiếu ngữ văn hư không, đấu thừa cự lãng kỵ kình ngư. Xuân la thư tự mời Vương mẫu, cộng yến hồng lâu chỗ sâu nhất. Hạc vũ xung phong quá hải trì, bất như lại sử Thanh Long đi. Do dự Vương mẫu không tương hứa, thùy lộ oa hoàn canh truyền ngữ…
Chương 445: Cự Linh thành
Đây là một trường ca mấy trăm từ.
Lần đầu tiên Đinh Hạo viết trận pháp minh văn chữ hán dài như vậy, may mắn có thần thức cảnh giới thân xác hồng lô nên kiên tì cho hết câu. Nhưng trận pháp minh văn chữ hán càng dài thì yêu cầu người bày trận csàng cao, không chỉ có thần thức cường đại là sẽ làm lớn được. Mỗi một nét bút là một ‘đường’, mỗi ‘đường’ phải câu thông thiên địa pháp tắc, một quá trình rườm rà và phức tạp.
Đao Tổ lên tiếng:
– Ngươi nên biết trong chiến trường bách thánh tràn ngập linh khí hơn bên ngoài gấp mấy chục lần, vô số tiên tài địa bảo, tồn tại một ít lực lượng pháp tắc, thủy triều huyền khí viễn cổ, rất nhiều sắp đặt trận pháp có uy lực trong chiến trường bách thánh mạnh hơn bên ngoài mấy chục, mấy trăm lần. Mấy ngày nay khiến ngươi nghiên cứu nhiều về trận pháp là vì mục đích này, vào chiến trường bách thánh sẽ cần dùng.
Đinh Hạo gật đầu vâng dạ.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ hiểu rộng biết nhiều không khiến Đinh Hạo thất vọng, có vẻ như bọn họ hiểu rõ về chiến trường bách thánh. Mấy ngày nay Kiếm Tổ, Đao Tổ dặn Đinh Hạo chuẩn bị nhiều, khá là bí hiểm, có vẻ rất sốt ruột vào chiến trường bách thánh nhưng không chịu nói rõ. Đinh Hạo thử hỏi mấy lần mà không ra, thế là Kiếm Tổ, Đao Tổ nói gì hắn làm cái ấy, dù sao quan hệ ba người thân như người nhà, hắn tin tưởng hai lão quái vật không hại hắn.
– Phù.
Đinh Hạo viết xong nét bút cuối cùng, mệt rã rời, trên trán tràn đầy mồ hôi.
Vẻ mặt Đinh Hạo vừa lòng nói:
– Tiến bộ hơn lần trước nhiều, trận pháp nay có thể kéo dài sáu canh giờ.
Đinh Hạo kích phát trận pháp xong khoanh chân điều chỉnh tại chỗ, khi hắn mở mắt ra đa là buổi chiều.
Các gian phòng đóng chặt cửa.
Đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan tranh thu tu luyện từng giây.
Biết lần này vào chiến trường bách thánh nguy hiểm nên Đinh Hạo không keo kiệt lấy cực phẩm huyền tinh thạch ra khỏi giới chỉ hắc xà, chia thuộc tính huyền khí thích hợp Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, mỗi người đại khái được mười viên, có thể thông qua hấp thu năng lượng đậm đặc trong huyền tinh thạch cho mình sử dụng. Có trận pháp xúc tiến, tốc độ tu luyện của đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan tăng nhanh gấp mấy chục lần, mười huyền tinh thạch đủ để bọn họ dùng nửa năm.
Đinh Hạo điều chỉnh xong chậm rãi đứng dậy, kiềm không được nhìn vòng bằng xương màu ngàn trên tay phải.
Vòng tay thoạt trông bóng loáng như ngọc nhưng thật ra tầng ngoài rậm rạp hoa văn nhỏ hơn sợi tóc gấm trăm lần, ánh mắt người bình thường không thể trông thấy nó. Đinh Hạo đã nghiên cứu qua rất nhiều lần, mỗi một lần vận đủ thị lực nhìn nó cảm thấy đầu óc choáng váng như say rượu, không thấy ra nguyên nhân. Đinh Hạo chọn dùng cách nhỏ máu nhận chủ trong truyền thuyết nhưng tiếc rằng nguyên chén máu nhỏ vào vòng tay cũng chẳng được đáp lại.
Đinh Hạo chú ý như vậy là vì vòng tay xương này là thứ của lão nhân tóc bạc Trần bá, lão bộc bên cạnh Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ thần không biết quỷ không hay nhét vào tay Đinh Hạo khi hắn bước vào vực môn.
Vực môn truyền tống mấy chục vạn dặm trong chớp mắt, Đinh Hạo không thể quay về hỏi lão nhân tóc bạc Trần bá vì sao tặng vòng tay này cho hắn, cung không biết tác dụng của vòng tay là gì. Đinh Hạo cùng hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nghiên cứu mấy lần nhưng không thể tìm ra đáp án.
Kiếm Tổ lặp lại dặn dò:
– Vòng tay này chắc Đinh Hồng Lệ khiến lão nhân kia tặng ngươi. Nữ nhân đó không đơn giản, trên người có ma tính, sau này ngươi phải chú ý nhiều. Nhưng vì nguyên nhân nào đó hình như ma nữ đối xử khác với ngươi, không biết là phúc hay họa.
Đao Tổ nêu đề nghị:truyện Kiếm Hiệp
– Tạm thời đeo vòng tay đi, nếu Đinh Hồng Lệ tặng cho ngươi chắc có ý riêng, có lẽ sẽ sử dụng trong chiến trường bách thánh.
Đinh Hạo gật đầu, hắn cũng đoán là vậy.
Giác quan thứ bảy nhạy bén nhờ Đinh Hạo tu luyện thân xác hồng lô đệ ngũ giai Thắng Tự Quyết nói cho hắn biết vòng tay không có uy hiếp.
Đang khi Đinh Hạo suy tư thì bên ngoài cửa có tiếng bước chân, một người hầu trang viên gõ cửa phòng, nhìn lướt qua Đinh Hạo.
Người hầu mặt không biểu tình nói:
– Tập hợp tập hợp, mấy tên nhà quê nhanh chóng tập hợp. Vị đại nhân Huyền Sương Thần Vệ kêu ta thông báo một tiếng là tối nay các ngươi sẽ rời đi.
Người hầu xấu xí, mặt chanh chua nhưng thực lực cỡ Đại Võ Sư cảnh. Gã cho rằng mình là con dân châu lớn phồn hoa, không thèm che giấu cảm giác ưu việt, coi rẻ người, ánh mắt nhìn đám người Tuyết Châu tỏ rõ khinh thường, thái độ nói chuyện, làm việc hách dịch.
Đinh Hạo hơi nhíu mày.
Các cửa phòng mở ra, đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan nghe tiếng mở cửa phòng ra. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn vẻ mặt khó chịu vén tay áo định đánh người. Tên người hầu hèn thấy tình huống không tốt thì hậm hực bỏ chạy.
Đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín cười to.
Mọi người nhanh chóng thu gom đồ đạc đi chỗ tập hợp.
* * *
– Tại sao trễ như vậy đột nhiên phải vào Cự Linh thành?
Trên đường đi Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn nhìn sắc trời tối đen, vừa cắn đùi gà nướng vừa lầm bầm:
– Trời tối thui, chắc không phải bán chúng ta đi?
Mặt mỹ thiếu niên Lâm Tín sa sầm bước sang bên cạnh biểu thị không biết tiện nhân này.
Nhưng câu đầu của Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn nói ra tiếng lòng của mọi người.
Trễ như thế đột nhiên khẩn cấp vào thành chắc chắn xảy ra chuyện gì ngoài kế hoạch, tiếc là mười Huyền Sương Thần Vệ phụ trách hộ tống ai nấy kiệm lời, chưa từng cởi áo giáp, mũ như mặt nạ xuống, không ai thấy mặt thật của bọn họ. Trong mọi người chỉ Mục Thiên Dưỡng là có tư cách nói chuyện với Huyền Sương Thần Vệ, trừ gã ra ai hỏi cái gì cũng không được Huyền Sương Thần Vệ đáp lại.
– A? Trời ạ, đây là… Trong vòng năm mươi dặm gần Cự Linh thành bao gồm dưới mặt đất đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, một khi bùng phát thì đại yêu cảnh giới yêu vương cũng sẽ chết ngay.
Trên đường đi Đinh Hạo phóng thần thức ra quan sát được thứ người bình thường không thấy. Mặt đất có vẻ bình thường này bị tuyệt thế cường giả khắc minh văn ẩn hợp thành cái lưới vô hình khổng lồ, có lẽ là minh văn trận pháp lục giai, rất đáng sợ.
Mọi thứ mơ hồ trong bóng đêm.
Nhìn từ xa Cự Linh thành xây dựng dựa vào núi giống như cự linh ngồi trong bóng tối. Tường thành nguy nga cao năm trăm thước như dãy núi chia làm năm tầng, mỗi tầng có cường giả không thể nghĩ bàn canh gác. Võ giả cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh chỉ là tiểu thủ lĩnh trú đóng tại đây, chỉ cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh mới thống soái một phương quân đội.