Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập79 [ chương 391 đến 395 ]
❮ sautiếp ❯Chương 391: Nhất Đao Khuynh Thành
Tất Hạ ngớ người hỏi:
– Nói vậy là sao?
Khóe môi Đinh Hạo cong lên:
– Bởi vì hôm nay tâm tình của ta tốt.
Tất Hạ nói:
– Tâm tình ngươi tốt hay xấu liên quan gì ta?
– Khi tâm tình của ta tốt sẽ không giết người, các ngươi mới giữ được mnạg chó. Vậy nên xin gợi ý là trước khi tâm tình ta xấu hãy mau cút đi, tránh cho gặp họa.
Sắc mặt Đinh Hạo bỗng lạnh băng.
Đinh Hạo đi đến Kính hồ, mỗi tiếng nói, hành động đại biểu cho uy phong, mặt mũi Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo hơi yếu thế sẽ tổn hại danh dự Vấn Kiếm tông, vậy nên Đinh Hạo sửa lại tính cách khiêm tốn, biểu hiện hùng hổ dọa người.
– Ha? Ha ha ha ha ha ha!
Tất Hạ tức giận bật cười nói:
– Thứ không biết sống chết. Ngươi mới thành danh bao lâu mà dám càn rỡ như thế? Khi bổn tọa tung hoành Tuyết Châu thì ngươi còn ở đâu đó chơi bùn, tuổi nhỏ đã không biết tôn kính trưởng bối, sau này lớn lên còn như thế nào? Cũng được, hôm nay ta dạy dỗ ngươi thay trưởng bối tông môn của ngươi.
Tất Hạ nói xong lắc người nhanh như chớp đến trước mặt Đinh Hạo.
Tim Lý Lan đập nhanh.
Tất Hạ không uổng là cường giả đệ nhất thế hệ trẻ Lôi Âm phái được gọi là Thiên Lôi Long, tốc độ nhanh hơn Lý Lan tưởng tượng.
Trong khi Lý Lan kinh ngạc thì khe một tiếng bộp khẽ, Đinh Hạo tung chưởng. Hai người Đinh Hạo, Tất Hạ nhanh chóng chạm nhau. Tất Hạ bay ngược trở về nhanh hơn.
Đinh Hạo đứng tại chỗ, cười nhạt.
Vẻ mặt Tất Hạ kinh sợ, sắc mặt đỏ hồng không nói tiếng nào. Lý Lan nhạy bén nhìn thấy bàn tay Tất Hạ rũ xuống đang run rẩy, có tầng sương bạc bao phủ bàn tay gã đang từ từ tan biến.
Hiển nhiên một chưởng này khiến Tất Hạ ăn bồ hòn.
Mọi người đứng bên ngoài kinh kêu, không ngờ Đinh Hạo áp chế được Thiên Lôi Long Tất Hạ.
Hạ Nghê Thường đứng bên cạnh Thiên Lôi Long Tất Hạ, mặt như hao đào, xinh đẹp quyến rũ cười duyên đánh vỡ không khí cứng rắn:
– Hì hì, lần đầu mọi người gặp mặt cần gì căng thẳng như vậy. Tiểu đệ đệ, hay là chúng ta ngồi xuống uống một ly?
Hạ Nghê Thường vung tay, một bình rượu và một cái ly bên cạnh nàng bay lên, rượu đổ vào ly, ly chậm rãi bay hướng Đinh Hạo.
Một đoàn lốc xoáy khí xanh anthj hầu như vô hình bao bọc quanh ly rượu, ám kình âm nhu, một ly rượu nho nhỏ cho người cảm giác nặng như núi cao.
Đinh Hạo cười lạnh, xòe tay ra. Ngọn lửa màu da cảm nhảy múa bay ra, vòng xoayá quay tít quanh ly rượu bị xua tan, hóa giải ám kình ẩn chứa quanh ly rượu. Ly rượu khựng giữa không trung, cách Đinh Hạo nửa thước.
Ly rượu xoay tròn, giọt rượu bên trong không tràn ra chút nào.
– Rượu đúng là ngon nhưng tiếc rằng không hợp khẩu vị của ta, hay là ngươi uống đi.
Ly rượu bay trở về lại.
Thế đi ly rượu rất chậm nhưng cho người cảm giác càng nặng nề hơn.
Giống như một ngọn núi bay tới.
Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, hai tay liên tục bắt bốn thủ ấn. Vài luồng gió vô hình tuôn ra miễn cưỡng chặn ly rượu lại, trán Hạ Nghê Thường toát mồ hồi lạnh.
Hạ Nghê Thường thở phào một hơi.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường cười khúc khích nói:
– Tiểu đệ đệ thật nghịch, không đáng yêu. Tỷ tỷ có lòng tốt mời ngươi uống rượu chẳng những không lĩnh tình còn đốt đốm lửa hù dọa người ta…
Hạ Nghê Thường chưa dứt lời thì…
Bộp một tiếng, ly rượu khựng giã không trung bỗng vỡ, rớt xuống dưới.
Mọi người mới phát hiện rượu trong ly đã đông thành khối băng trong suốt, toát ra khói trắng trong hơi ấm.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, những lời còn lại nuốt trong họng.
Thủ đoạn của Đinh Hạo đúng là quỷ thần khó lường. Lúc trước rõ ràng thấy có đoàn lửa lượn lờ vậy mà âm thầm đóng băng rượu trong ly, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường sơ ý đón rượu đã làm vỡ ly.
Thua!Nguồn truyện audio Podcast
Mọi người bên ngoài kêu lên.
Ai sáng suốt cũng nhìn ra được hai lần trong tối ngoài sáng so đấu, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, hai thiên kiêu thành danh đã lâu đều thua trong tay Đinh Hạo. Bọn họ thầm than, xem ra Vấn Kiếm tông vẫn cao minh hơn một chút, không uổng là đại phái đứng sau Thanh Bình học viện.
Thiên Lôi Long Tất Hạ híp mắt, huyền khí dâng lên quanh thân:
– Hừ! Nếu thật sự đánh nhau không biết ai chết.
Mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng lạnh, nếu người Lôi Âm phái đã không biết tốt xấu cứ ép buộc thì hắn không nương tay.
Chính lúc này…
Có tiếng cười sang sảng từ bên ngoài truyền đến:
– Ủa? Đinh huynh đệ cũng ở đây? Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay phải cùng ta ăn uống một bữa!
Một thiếu niên vạm vỡ mặc trường sam màu lam rẽ đám người đi vào tửu quán.
Thiếu niên để tóc dài xõa vai, lưng cõng trường đao to, mày rậm mắt to, thân hình khôi ngô. Một vết đao mờ từ trán thiếu niên lan tràn đến khóe môi chẳng những không ảnh hưởng mặt mũi càng tăng khí chất sáng sủa, khiến người muốn gần gũi.
Đinh Hạo nhìn thiếu niên đó, nở nụ cười.
Trong đám người có kẻ kêu lên lai lịch của thiếu niên mặt vết đao:
– Là Đao Khuynh Thành!
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành người thừa kế của thành chủ Trảm Nhật thành tương lai, cũng là một thủ lĩnh trẻ tuổi Tuyết Châu, xem như cường giả đẳng cấp bád chủ tương lai trong Tuyết Châu. Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngang hàng với đám người Đinh Hạo, Nhất Kiếm Minh Tâm, Vẫn Tinh Thánh, Nữ Bồ Tát.
Đối với Đinh Hạo thì Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành là bằng hữu.
Lúc trước Đinh Hạo, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành từng hợp tác trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, khi ấy gã biểu hiện rất điệu thấp. Mới một năm ngắn ngủi Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành đã uy chấn Tuyết Châu, chắc sau này gã có kỳ ngộ.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Đinh huynh đệ, một năm không gặp ngươi càng phong độ hơn.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành quay đầu nói với Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường:
– Họ Tất, họ Hạ kia, muốn uống rượu thì ngồi xuống thành thật uống rượu, muốn đánh nhau thì chúng ta hẹn chỗ khác tránh cho phá hủy tửu lâu của người ta.
Thiên Lôi Long Tất Hạ hừ lạnh, không nói chuyện.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không tức giận, õng ẹo nói:
– Thì ra Đao lang đến, ngươi càng lớn càng khiến người thích. Tỷ tỷ đến đây tất nhiên là uống rượu, người ta chỉ đùa với Đinh đệ đệ một chút.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nói xong phất tay y bảo người Lôi Âm phái đến đại sảnh.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
– Tiểu nhị, bưng rượu lên.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngồi xuống đối diện Đinh Hạo, định nói gì bỗng biến sắc mặt, quay đầu nhìn ra ngoài.
Chương 392: Nhân vật phong ấn thế hệ trẻ
Một thiếu niên áo trắng như tuyết, lưng cõngc trường kiếm, hơi thở vô hình tách đám người ra, thuấn di xuất hiện trong đại sảnh. Thiếu niên biểu tình bình tĩnh ngồi một bàn, đập một nén vàng xuống ý bảo tiểu nhị bưng rượu và thức ăn lên.
Khí chất thiếu niên rất xuất trần, như không ăn khói lửa nhân gian. Rõ ràng thiếu niên ngồi đó nhưng như không tồn tại, tạo cảm giác rất quái dị.
– Đây là một cao thủ không thể bỏ qua.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành nhỏ giọng nói:
– Không ngờ hắn cũng đến.
Đám người theo dõi sát sao tình hình trong đại sảnh không chịu nổi sôi trào, có kẻ nhận ra ngay thiếu niên xuất trần này là đệ nhất cao thủ trẻ của Minh Tâm kiếm tông, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, cũng là một trong nhân tuyển thủ lĩnh tương lai của Minh Tâm kiếm tông, thực lực sâu không lường được.
Tiếng kinh kêu chưa dứt thì một chuỗi tiếng ngọc phật xoay không nhanh không chậm vang lên, có tiết tấu kỳ dị khiến người bình an, quên mọi đau khổ và buồn phiền. Thanh âm ngày càng gần, mọi người thấy hoa mắt, một nữ ny mặc áo cà sa trắng xinh đẹp chẳng biết từ bao giờ xuất hiện trong đại sảnh tửu lâu.
Nữ ni tuổi mười sáu, diện mạo tuyệt trần, cực kỳ tinh xảo, da thịt như ngọc trắng ngọc cốt băng cơ, búng ra sữa, không có bất cứ tỳ vết. Áo tăng càng tôn lên nàng thánh khiết không thể nhúng chàm, đầu đội mũ xanh, tay ôm phất trần bạch ngọc, tay kia cầm chuỗi ngọc phật trắng nhẹ xoay, thanh âm kỳ dị đó phát ra từ đây.
Động tác xoay chuỗi ngọc phật của nữ ni rất nhẹ nhàng, tiếng ngọc phật va chạm hầu như không nghe thấy nhưng lại vang lên trong tim mỗi người, dù bịt tai lại cũng không ngăn được.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Cao thủ trẻ tuổi siêu đẳng đến từ Vô Niệm phái, một trong chín đại môn phái.
Có người kêu lên:
– Trời ạ, hôm nay là ngày gì, đây là đâu mà Đinh Hạo của Vấn Kiếm tông, Phong Lôi Song Kiêu của Lôi Âm phái, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành của Trảm Nhật thành, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc của Minh Tâm tông, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền của Vô Niệm phái đều xuất hiện tại đây? Không được rồi, phong vân hội tụ, long hổ tranh chấp, cao thủ siêu đẳng thế hệ trẻ đều có mặt tại đây!
Các cường giả trẻ siêu đẳng lần lượt xuất hiện khiến không khí trong tửu quán biến quái dị. Đối với đám người đứng xa xem thì là bữa tiệc mắt phong phú hiếm thấy, cùng một lúc nhìn các thủ lĩnh trẻ chín môn phái Tuyết Châu tụ tập lại đúng là hiếm gặp.
Đinh Hạo hơi nhíu mày.
Sự việc khác lạ tức là có điều kỳ dị.
Nhiều cường giả trẻ siêu đẳng đột nhiên xuất hiện trong tửu quán nhỏ không tiếng tăm gì chắc chắn không phải tình cờ, là nguyên nhân gì khiến bọn họ tụ tập tại đây? Là vì Đinh Hạo? Không thể nào. Có lẽ có vài người nổi sát ý với Đinh Hạo nhưng không đến mức hấp dẫn nhiều cường giả trẻ siêu đẳng thiên tài thiếu niên đến đây.
Trong khi Đinh Hạo suy tư thì hai luồng sóng cường đại chớp mắt tràn đến tửu quán.
Lại hữu cao thủ tới rồi.
Mọi người liếc mắt nhìn, thấy đôi nam nữ như thần tiên quyến lữ. Ánh sáng trắng chợt lóe, hai nam nữ đi đến đại sảnh, cùng mặc quần áo màu trắng. Nam ngọc thụ lâm phong, tóc đen như suối, mày kiếm mắt sáng, toàn thân tràn ngập khí chất nho nhã. Nữ thì váy trắng, một cây trâm cài màu trắng cắm trên búi tóc, thân hình yêu kiều như đóa sen trằng, siêu phàm xuất trần, không ăn khói lửa trần gian, xinh đẹp hư vô.
Đôi nam nữ này như là mặt trời và trăng trên đời, không dính hạt bụi, khiến ngươif không kiềm được chú ý. Nơi bọn họ xuất hiện dễ là trung tâm mọi ánh mắt.
– Hai người này có khí chất như vậy chắc là Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ của Duyên Sinh tông.
Đinh Hạo đối chiếu tin tức nhanh chóng ra kết luận. Vì tham gia đại hội luận phẩm tông môn lần này, Vấn Kiếm tông ký thác hy vọng vào Đinh Hạo rất cao, giao tin tức, các loại tư liệu về cao thủ siêu đẳng thế hệ trẻ cho hắn nghiên cứu. Tuy Đinh Hạo không ra sơn môn nhưng hắn biết rất rõ ràng.
Duyên Sinh tông khá bí ẩn trong chín môn phái, giữ trung lập, không xen vào Thanh Bình học viện và Vấn Kiếm tông tranh đấu.
Nghe nói Duyên Sinh tông là môn phái thờ phụng sinh mệnh luân hồi chuyển sinh, hơi giống thuyết luân hồi của phật gia nhưng khác hẳn. Sinh Thế Duyên Tụ Duyên Tán Chuyển Sinh Quyết của Duyên Sinh tông cực kỳ thâm ảo, xếp hạng nhất trên bảng kỳ công Tuyết Châu, trên cả Thái Bình Thanh Thế Quyết của Thanh Bình học viện, Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên của Vấn Kiếm tông. Nhưng Duyên Sinh tông rất nghiêm khắc thu đồ đệ, thời gian chặt chẽ, truyền thừa mấy vạn năm mà số đệ tử chỉ mới đến trăm người. Duyên Sinh tông xếp vào hàng đại môn phái được là vì đệ tử Duyên Sinh tông sức chiến đấu cá nhân cực mạnh, tông chủ là siêu cường giả nửa bước Võ Hoàng cảnh, ít ai dám trêu vào.
Duyên Sinh tông rất chú trọng truyền thừa mông phái, có thể trở thành Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ của tông môn này không chỉ đơn giản có thiên phú, tư chất hiếm thấy, nghe nói phải thỏa mãn nhiều điều kiện khác và được công nhận là thể chuyển sinh của cường giả dời trước đã vũ hóa.
Đôi nam nữ trước mắt tuổi chừng mười bảy, mười tám, có thể trở thành Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ của Duyên Sinh tông tuyệt đối không đơn giản.
Mắt Duyên Sinh Thần sáng như sao lướt qua đại sảnh, không có vẻ gì muốn chào hỏi ai, bước nhanh tới cái bàn trống phía đông cửa sổ, cùng Duyên Sinh Thánh Nữ ngồi xuống, dường như đang chờ cái gì.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành nhỏ giọng nói:
– Cha nó, đến hết rồi, sói nhiều thịt ít.
Lý Lan truyền âm nhập mật:
– Đinh sư huynh, sự việc có chút không thích hợp.
Đinh Hạo gật đầu, hắn nhìn hướng Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, cười hỏi:
– Đao huynh đến chỗ này là vì…
Đinh Hạo chưa nói xong bỗng biến sắc mặt, tay phải chộp hư không, một cây băng kiếm xuất hiện trong tay hắn. Đinh Hạo vung kiếm ra.
Hàn khí thất luyện vụt qua, một mảnh mông lung, mọi người liếc mắt nhìn.
Không khí vang tiếng đinh đinh đinh đinh đinh khe khẽ. Khi băng kiếm ngừng lại, mặt trên có một trăm cây châm mỏng như lông trâu, mũi châm xanh biếc chứa kịch động, khiến người nhìn sợ hãi.
Kiểu châm lông trâu này chuyên môn phá một ít huyền khí hộ thân, một khi đâm vào người sự tự động chạy theo kinh mạch phá hư huyệt khiếu kinh mạch, cuối cùng đến đan điền, trái tim, giết người vô hình, dù là cao thủ trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh cũng không thể bức chúng ra khỏi người, vô cùng độc ác.
Chương 393: Vẫn Tinh Thánh chết
Đinh Hạo trầm giọng lạnh lùng quát:
– Ai? Cút ra đây!
– Khục khục khục khục, có thể đỡ được Ciền Cương Phi Mang Châm của ta là rất khá, nhưng có nhiêu đó mà muốn đứng sóng vai với chúng ta? Chưởng môn Vấn Kiếm tông già rồi lú lẫn.
Một giọng nói âm trầm mơ hồ vang trong tửu quán, lúc đông lúc tây khó mà bắt giữ người nói chuyện đang ở đâu.
Người tập kích nắm giữ chiêu ẩn hình rất cao minh.
Có thẻ giấu tai mắt nhiều cao thủ trẻ vào đại sảnh tửu quán, thực lực của người này thật là sâu không lường được. Mãi khi người đó ra tay mới bị Đinh Hạo và những người khác phát hiện, có thân pháp ẩn giấu như vậy trong toàn Tuyết Châu chỉ một tông môn…
Tinh Vẫn tông.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
– Giấu đầu lòi đuôi chuột nhắt, lăn ra đây cho ta.
Bên cạnh Đinh Hạo hiện khí lạnh trắng, chớp mắt ngưng tụ mây trăm bông tuyết lấp lánh. Mỗi một bông tuyết to cỡ nửa cánh tay con nít, tựa như tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất thế giới. Nhưng góc cạnh sắc bén như lưỡi mỏng, mũi nhọn sắc bén tựa kim châm phát ra hơi thở chết chóc lạnh lõe.
Những hoa tuyết như tinh linh trắng làm nũng xoay nhanh bên người Đinh Hạo, để lại từng vệt bạc trên không trung.
Giọng Đinh Hạo chưa tán đi thì mấy trăm tinh linh trắng bỗng bắn ra, như từng ngôi sao băng rực rỡ xẹt qua trời đêm, quỹ tích đẹp đẽ. Hoa tuyết như cái lưới tung ra phong kín mỗi góc đại sảnh, tụ tập trung tâm bên trên, tiếng rít sắc nhọn điếc tai.
Các cao thủ thế hệ trẻ Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường ngồi yên tại chỗ.
Nhìn như các cao thủ thế hệ trẻ Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường hờ hững với mọi thứ, thật ra bọn họ khá tò mò Đinh Hạo, cao thủ trẻ tuổi đột nhiên nổi bật đứng ngang hàng với họ. Các cao thủ thế hệ trẻ Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường muốn biết Đinh Hạo là bao cỏ Vấn Kiếm tông tô điểm ra hay là nhân tài thật sự.
Băng tuyết bay ra, mọi người thầm giật mình.
Chớp mắt ngưng tụ băng tinh đã kinh người, càng khủng khiếp hơn khi Đinh Hạo khống chế chính xác mấy trăng bông tuyết bay lượn vòng trong đại sảnh nhưng không đụng vào công cụ bàn ghế, không tới gần nơi cao thủ thế hệ trẻ Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường đang ngồi trong vòng ba thước. Cái này cần có thuật phân tán thần thức tinh diệu, thần thức cường đại mới làm được.
Chỉ dựa vào chiêu này thì Đinh Hạo đã là đại nhân vật.
Có người bắt đầu nhìn thẳng Đinh Hạo.
Trong chớp mắt vang tiếng kêu, không khí trong suốt gợn sóng, một thân hình mơ hồ bị băng tuyết tấn công như ẩn như hiện. Mỗi khi băng tuyết va chạm một lần là thân hình ấy rõ ràng một phần. Cuối cùn khi còn lại hơn năm mươi băng tinh thì một thân hình thấp lùn, gầy gò hơi còng lưng xuất hiện bên trên đại sảnh.
Đám đông đứng ngoài nhìn kêu lên:
– Vẫn Tinh Thánh!
Người này hét xong mắt trợn tròn, biểu tình hoảng sợ ngã bật ra sau, tắt thở. Trán nam nhân có một lỗ máu nhỏ cỡ kim châm, từng giọt máu chảy ra. Một phụ nữ đứng bên cạnh là thê tử của nam nhân đã chết, ngây người một lát sau, phản ứng lại khóc rầm lên.
Vẫn Tinh Thánh bị băng tuyết bao vây, lạnh lùng cười:
– Hừ! Không biết sống chết, dám gọi thẳng tên của bổn tọa.
Là Vẫn Tinh Thánh bắn chết nam nhân đó, nguyên nhân chỉ vì gã kinh ngạc bất giác gọi tên Vẫn Tinh Thánh. Lòng Vẫn Tinh Thánh đầy sát tính, độc ác, vô cùng khủng khiếp.
Nhưng chỉ người hiểu biết Vẫn Tinh Thánh mới rõ sát khí đó là hướng về Đinh Hạo.
Khiến Vẫn Tinh Thánh tức giận là Đinh Hạo ngồi trên ghế không nhúc nhích thế nhưng thoải mái phá gã ẩn thân. Nam nhân kia thật xui xẻo, trong tình cảnh đó chỉ vì nói lỡ một câu thành chỗ cho Vẫn Tinh Thánh trút giận.
Đinh Hạo tức giận, băng tinh nghiền xoáy, khí lạnh càng lạnh.
Vẫn Tinh Thánh cười gian, người bùm một tiếng hóa thành khói đen hư vô. Khi băng tinh hợp lại thì Vẫn Tinh Thánh tốn ra, lắc người đáp xuống đất, đi tới bên chiếc bàn trống kế Đinh Hạo, cười khùng khục quái dị chất chứa sát khí.
Đinh Hạo gằn từng chữ:
– Ta phải giết ngươi.
Tinh Vẫn tông và Vấn Kiếm tông có thù hận sâu. Bỏ chuyện thiếu niên độc nhãn long chết trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, cao thủ Tinh Vẫn tông năm lần bảy lượt lẻn vào ám sát Đinh Hạo. Cuộc chiến Ẩn Kiếm Phong, Huyết Thủ Đồ Tể, cao thủ Hắc Viêm bí ẩn công kích Đinh Hạo làm lòng hắn nổi lên sát ý. Huống chi Tinh Vẫn tông là tông môn nổi tiếng ám sát khắp Tuyết Châu, vì kim tiền tài bảo, không từ thủ đoạn, giết người vô số, là ung nhọt trong tông môn nhân loại, sớm nên xóa sạch.
Vẫn Tinh Thánh vừa lộ mặt đã ám sát Đinh Hạo, giữa hai người không chết không ngừng.
Vẫn Tinh Thánh lạnh lùng cười:
– Giết ta?
Thân hình Vẫn Tinh Thánh như người lùn, khuôn mặt xương xẩu, mắt nhỏ như hạt đậu, xấu xí dữ tợn.
Vẫn Tinh Thánh nói:
– Có nhiều người muốn giết ta, kết cuộc của chúng là bị ta từng đao cắt miếng ngâm rượu. A, để ta tính xem có bao nhiêu người Vấn Kiếm tông bị ta giết, một, hai, ba… Thôi, nhiều quá không đếm hết. Tiểu quỷ, ngươi không phải là người cuối cùng.
Đinh Hạo cười lạnh, lờ Vẫn Tinh Thánh đi.
Nếu không phải không khí trong tửu quán quái dị, không rõ nhiều cao thủ trẻ tuổi có mục đích gì thì Đinh Hạo rất muốn giết chết tên lùn Vẫn Tinh Thánh.
– Ta sớm muốn làm thịt tên lùn đó nhưng hắn như cá chạch, không dễ bắt.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành nhắc nhở Đinh Hạo:
– Cẩn thận chút đi, bây giờ ngươi thấy là biểu tượng sau khi hắn dịch dung, lần sau ngươi gặp hắn sẽ là một mỹ nam phong độ phiên phiên. Thuật dịch dung độn hình của Tinh Vẫn tông là số một Tuyết Châu.
Đinh Hạo gật đầu ghi nhớ.
Trong tư liệu Vấn Kiếm tông tìm được không thiếu về Vẫn Tinh Thánh, nhấn mạnh người này có nhiều hóa thân, xuất quỷ nhập thần, rất ít người biết mặt thật của gã là gì, khó mà đề phòng, là đối thủ rất đáng sợ.
Một thanh âm trào phúng từ bên ngoài vang lên:
– Người Vấn Kiếm tông đều kiêu căng bá đạo như vậy sao? Nói giết người liền giết?
Một thanh niên mặc nho sam gục gặc đầu bước ra từ đám người, có chút sa sút, để râu, nho sam trắng đầy vết bẩn. Vai nam nhân khiêng trường kiếm loang lổ rỉ sét, chân lảo đảo lúc bước vào cửa suýt vấp ngưỡng cửa.
Chương 394: Tụ tập kỳ dị
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nho sam thiếu niên mặc là kiểu Thanh Bình học viện.
Con ngươi Đinh Hạo co rút, biết ngay thân phận của thiếu niên.
Tưởng Địa Sinh.
Nhìn mặt ngoài thì cái tên Tưởng Địa Sinh hơi quê mùa, không khiến người chú ý. Thế nhưng nếu ngươi biết nó đại biểu cái tên người gần như đối kháng với Mục Thiên Dưỡng trong thế hệ trẻ Thanh Bình học viện thì sẽ không dám xem thường.
Vấn Kiếm tông cung cấp tin tức Tưởng Địa Sinh là nhân vật rất khủng bố. Trước khi Mục Thiên Dưỡng nổi lên thì Tưởng Địa Sinh là số một Thanh Bình học viện, ánh sáng bao phủ, tốc độ tu luyện rung động toàn Tuyết Châu, sáng tạo kỷ lục trẻ tuổi nhất vào Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chắc chắn là nhân tuyển thủ lĩnh Thanh Bình học viện. Có thể nói Tưởng Địa Sinh phong hoa tuyệt thế, độc nhất vô nhị.
Ban đầu Mục Thiên Dưỡng nổi lên Tưởng Địa Sinh vẫn có thể đấu ngang tay, không kém chút nào.
Tiếc rằng Mục Thiên Dưỡng thật là quá siêu đẳng, sau này dần vượt qua Tưởng Địa Sinh, đánh vỡ các kỷ lục tu luyện gã sáng tạo ra. Cuối cùng quyết đấu chính diện, Tưởng Địa Sinh bị Mục Thiên Dưỡng đánh bại. Ánh sáng một mình Mục Thiên Dưỡng che hết thiên tài Tuyết Châu, trong thế hệ mới của Thanh Bình học viện, Tưởng Địa Sinh từng là người duy nhất có năng lực cạnh tranh cùng Mục Thiên Dưỡng.
Nghe nói cái tên cúng cơm của Tưởng Địa Sinh không phải như vậy, chỉ vì biểu thị đối lập với Mục Thiên Dưỡng nên gã mới lấy tên là Tưởng Địa Sinh.
Thiên dưỡng địa sinh, bốn chữ này lúc trước đại biểu cho lực lượng thế hệ trẻ mạnh nhất Thanh Bình học viện, bị gọi là Thanh Bình Song Kiêu.
Đồn rằng Mục Thiên Dưỡng từng đánh giá Tưởng Địa Sinh ba chữ ‘có thể đấu’.
Tiếc rằng một núi không chứa hai cọp, Tưởng Địa Sinh có tài cỡ nào vẫn thua một chút. Tưởng Địa Sinh theo đuổi một lúc sau vẫn bị ánh sáng rực rỡ từ Mục Thiên Dưỡng che đậy, từng đấu tranh đối lập bây giờ suy sút. Tưởng Địa Sinh không thể thoát khỏi cái bóng Mục Thiên Dưỡng, mười mấy năm nay dần biến thành bình thường, không có tiếng tăm gì, thu lại mũi nhọn, sắp bị người lãng quên.
Bộ dáng lôi thôi lếch thếch của Tưởng Địa Sinh so sánh với khi thế khiết như tuyết, cao cao tại thượng, quân lâm thiên hạ của Mục Thiên Dưỡng đúng là kém xa thật xạ, một trời một vực. Nhưng dù là vậy không thể xem thường cao thủ thật sự, mười năm trước Tưởng Địa Sinh đã trở thành Tiên Thiên Võ Tông cảnh, mấy năm qua dù gã có suy đồi cũng không thể khinh thường.
Không ngờ quái vật Tưởng Địa Sinh cũng xuất hiện tại tửu quán nhỏ này.
Tại sao Tưởng Địa Sinh đến đây
Trong khi Đinh Hạo ngẩn người thì Tưởng Địa Sinh lảo đảo như người say té hướng hắn, mùi hôi thật lâu chưa tắm ập vào mặt.
Đinh Hạo biến sắc mặt, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn.
Bùm!
Chân Tưởng Địa Sinh đá tới gần chợt khựng lại, xẹt một tiếng, vạt nho bào bẩn rách một miếng.
Mặt Tưởng Địa Sinh xẹt qua vẻ kinh ngạc, gã cười to không nói, lảo đảo đi hướng bàn trống khác gần đó. Tưởng Địa Sinh ngồi xuống, lấy đủ loại đồ ăn ngon rượu ngon ra khỏi trữ vật giới chỉ, ăn uống như chốn không có người.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường của Lôi Âm phái ngồi bàn bên cạnh nhíu mày. Mùi hôi từ người Tưởng Địa Sinh khiến Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường thích làm đẹp, tật ở sạch khó thể chịu đựng.
Bên kia, Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ của Minh Tâm tông cũng hơi nhíu mày, một tầng sóng gợn vô hình chớp lóe ngăn cách mùi hôi.
Thiên Lôi Long Tất Hạ một trong Phong Lôi Song Kiêu Lôi Âm phái ngồi kế bên Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường hừ lạnh một tiếng:
– Tên ăn xin hôi thối này tại sao đi ra cho mất mặt?
Thiên Lôi Long Tất Hạ cười khẩy:
– Cái tên sống trong quá khứ chẳng lẽ chưa chịu thua? Thật là đáng thương.
Giọng Thiên Lôi Long Tất Hạ không lớn không nhỏ vừa lúc mọi người trong tửu quán nghe rõ ràng, gã cố ý nói cho Tưởng Địa Sinh nghe.
Nhưng Tưởng Địa Sinh đang ăn ngấu nghiến có tai như điếc, không biết là không dám hay xem thường Thiên Lôi Long Tất Hạ, gã không có phản ứng gì.
Thấy hình ảnh này nhiều người thổn thức. Đổi lại là Tưởng Địa Sinh trước kia chắc đã rút kiếm ngay rồi. Thật ra nếu là Tưởng Địa Sinh phong hoa tuyệt đại ngày xưa thì có cho vàng Thiên Lôi Long Tất Hạ cũng không dám nói như thế, bây giờ mọi người chỉ có thể than thở. Con đường võ đạo tàn khốc vô tình, dù cho ngươi đã từng phong hoa tuyệt đại, một khi rơi xuống có là minh hữu cũng sẽ đạp ngươi một cước.
Nhưng Đinh Hạo không hề khinh thường Tưởng Địa Sinh.
Đầu ngón tay Đinh Hạo đặt trên mặt bàn chảy ra giọt máu.
Mới rồi Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh lén đấu nhau. Đinh Hạo phát ra ám kình ngăn bước chân Tưởng Địa Sinh nhưng lực phản chấn làm rách đầu ngón tay hắn, thực lực tuyệt đối không thua gì hắn. Cộng với Thắng Tự Quyết bồi dưỡng ra thần thức cường đại, giác quan thứ sáu mạnh mẽ khiến Đinh Hạo cảm thấy trong thân thể thiếu niên suy đồi này ẩn chứa lực lượng khủng bố như cự thú hoang cổ ngủ đông.
Tưởng Địa Sinh đến khiến tửu quán không quá lớn gần như đủ chỗ, chỉ còn một bàn trống.
Đinh Hạo thầm mong chờ.
Nếu hôm nay vì nguyên nhân nào đó mà cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ Tuyết Châu đến thì thiên tài Mục Thiên Dưỡng ánh sáng che phu tất cả thiên tài Tuyết Châu có đến không?
Lần trước Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng gặp mặt đã là một năm, khi đó hắn chỉ là tay mơ, một con mãnh thú lợi hại một chút có thể giết hắn. Khi Đinh Hạo đối mặt khí thế như thủy triều của Mục Thiên Dưỡng, hắn không có sức phản kháng đành khuất nhục nêu ra ước hẹn ba năm. Thái độ cao cao tại thượng của Mục Thiên Dưỡng như đang ân xá. Bây giờ Đinh Hạo đã thành cao thủ trẻ tuổi đỉnh cao ngạo thị Tuyết Châu, có vốn liếng đối kháng với Mục Thiên Dưỡng.
Nếu Mục Thiên Dưỡng xuất hiện thì Đinh Hạo hy vọng có thể quan sát thực lực kẻ thù không đội trời chung này đến trình độ nào.
Một năm trước Mục Thiên Dưỡng là đỉnh Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Một ăm qua đi, với tốc độ tu luyện điên cuồng của Mục Thiên Dưỡng rất có thể vào Võ Vương cảnh rồi.
Đinh Hạo thầm tính toán sức chiến đấu thật sự của mình nếu bây giờ đấu với Mục Thiên Dưỡng có lẽ không thể chiến thắng nhưng ít nhất không mất mạng.
Tiếc rằng Đinh Hạo phải thất vọng, vì Mục Thiên Dưỡng không ra mặt, chiếc bàn trong đại sảnh vẫn trống trơn.
Không khí quái dị.
Chương 395: Thân phận thật sự của lão nhân mù
Đám cao thủ trẻ tuổi ai nấy cực kỳ cẩn thận.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nhắm mắt lại, từ từ xoay chuỗi ngọc phật. Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nhỏ giọng thì thầm. Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường thường đưa làn thu ba. Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc vẫn xuất trần không nói một câu, nhìn chằm chằm mặt bàn như đang nhìn phong cảnh hoặc nữ nhân đẹp nhất trần đời. Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ Duyên Sinh tông cũng nhắm mắt chờ đợi. Vẫn Tinh Thánh ngồi trên ghế, bởi vì vóc người lùn nên hai chân đung đưa trong không khí, ngâm nga khúc nhạc gì đó. Bộ dạng Vẫn Tinh Thánh yên bình khiến người khó thể tưởng tượng gã giết người như ngóe.
Bên ngoài tửu quán tụ tập nhiều võ giả.
Có thể nhìn phong độ đỉnh cường giả thế hệ trẻ Tuyết Châu ở khoảng cách gần là chuyện rất hấp dẫn nhiều người. Đám đông tăng lên nhanh như gió, cuối cùng có mấy ngàn người chen lấn lật đường, bao gồm nóc nhà.
Tình hình này giống như fan cuồng ngôi sao kiếp trước Đinh Hạo tổng thấy.
Đám đông bỗng ồn ào, có kẻ cưỡng ép đẩy người ra đi tới.
– Đinh sư huynh!
Một thanh niên Vấn Kiếm tông chen lấn vào, tổng thấy Đinh Hạo thì mắt sáng lên, chạy nhanh tới thì thầm bên tai hắn.
Đinh Hạo biến sắc mặt, chưa kịp hỏi kỹ thì Vẫn Tinh Thánh ngâm nga xong khúc nhạc,đung đưa hai chân, duỗi eo.
Vẫn Tinh Thánh mất kiên nhẫn nói:
– Thời gian cũng tới rồi, sao hai tên kia còn chưa đến?
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc luôn nhìn chằm chằm mặt bàn lần đầu tiên lên tiếng:
– Người đã sớm đến chẳng qua ngươi không phát hiện.
Vai Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc trầm xuống, không thấy gã rút kiếm như thế nào, một tiếng rít chói tai vang lên, kiếm quang rực rỡ bắn ra từ chuôi kiếm chưa ra khỏi vỏ sau lưng gã bay hướng bàn trống giữa đại sảnh.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thanh âmn hư giọt nước rơi vào biển cả.
Kiếm quang sắc bén không gì sánh bằng cách bàn trống một thước bỗng biến mất, như bị cái gì cắn nuốt rơi vào không gian khác, chưa từng xuất hiện.
Mọi người có mặt trong chớp mắt đó cảm giác hơi thở nguyên tố thủy.
– Trình độ này… Bản lĩnh khống chế thuy thật chính xác, người kia là ai?
Lòng Đinh Hạo hơi kinh sợ, tuy chỉ trong chớp mắt nhưng hắn cảm giác biển mênh mông vô tận. Người giấu trong bóng tối có năng lực khống chế và tích lũy lực lượng nước đến cảnh giới không thể tưởng tượng, hèn gì người đó ẩn thân bên bàn tống, nhiều t có mặt nhưng bao gồm Vẫn Tinh Thánh cũng không phát hiện ra.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc biến sắc mặt.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc không ngờ gã ra tay nhưng không thể buộc đối phương hiện hình.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc định rút kiếm thì trong tửu quán vang lên tiếng hát êm tai như gió thổi rừng trúc, tiếng cá thánh khiết, trang nghiêm. Đinh Hạo quay đầu lại, thanh âm đến từ Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nhẹ xoay hạt châu phật, môi hồng mọng nước phun ra tiếng kinh văn tràn ngập bí ẩn kỳ dị, không khí xung quanh gợn sóng mắt thường trông thấy.
Phạn âm như gợn sóng lan hướng bàn trống trong đại sảnh.
Hai lực lượng vô hình so đấu, lực lượng thuy hệ lúc trước xuất hiện lại dao động, có thứ gì đó vô hình dần bị phạn âm bóc tách, ghế trống có hai thân hình mơ hồ, một lớn một nhỏ.
Khá quen mắt.
Một tiếng cười sang sảng vang lên:
– Ha ha ha ha ha ha! Hay cho Phạn Âm Xướng, tuyệt kỹ trấn tông của Vô Niệm phái, tiểu ni cô học được chút tinh túy.
Bóng người vô hình hoàn toàn rõ ràng trước mắt mọi người.
Đám người bên ngoài ồn ào như chảo dầu sôi, khó tin hét lên.
Không ai ngờ hai người hiện hình chính là ông cháu lúc trước hát rong.
Lão nhân mù và cậu bé một chân.
Lão nhân mù ngồi cạnh cái bàn, tay nắm chặt nhị hồ, nhắm mắt lại, đầu gục gặc như đang chìm trong chuyện gì rất đẹp khó thoát ra. Người cười to là cậu bé một chân, bộ dạng con nít nhưng giọng điệu, biểu tình nói chuyện như nam nhân thô kệch, khiến người hỗn loạn.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường cười tủm tỉm nói:
– Hì hì, ra là hai vị, thật là nhìn lầm. Không ngờ Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương xếp hạng ba, bốn nổi danh trong mười yêu vương dưới trướng Tiên Hoang Đại Thánh là hình dạng như vậy, khiến người rất bất ngờ.
Lão nhân mù vẫn nhắm mắt, im lặng.
Cậu bé một chân cười sang sảng nói:
– Nhà ngươi đúng là nữ nhân quyến rũ tận xương, hay ngươi đầu vào Tiên Hoàng cung của ta đi, có lẽ có tư cách làm tiểu nha hoàng bưng trà rót nước bên cạnh đại thánh.
– Càn rỡ!audio coi am
– To gan!
Mấy đệ tử trẻ Lôi Âm phái tức giận đập bàn, đứng bật dậy.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường là nữ đệ tử xuất sắc nhất Lôi Âm phái, tương lai là người cầm quyền toàn tông phái. Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường có thân phận cao quý chỉ đứng sau mấy danh nhân trong Lôi Âm phái, không biết bao nhiêu nam đệ tử ngưỡng mộ nàng. Cậu bé một chân bốn, năm tuổi dám càn rỡ như vậy, hỏi sao các nam đệ tử Lôi Âm phái không tức giận?
Cậu bé một chân ngừng cười, liếc xéo.
Chớp mắt vài luồng sáng xanh bỗng xuất hiện trên đầu mấy đệ tử Lôi Âm phái, hóa thành năm cái chân thú cực to lượn lờ hơi thở hồng hoang nhanh như chớp. Mấy đệ tử Lôi Âm phái xui xẻo chưa kịp phản ứng, vang mấy tiếng xẹt xẹt, bọn họ bị đạp nát bấy dưới đất, máu văng tung tóe.
Mùi máu tràn ngập trong tửu quan.
Mọi người đứng bên ngoài sợ hãi hét chói tai, có người hoảng sợ thụt lùi.
Đệ tử Lôi Âm phái bị giẫm chết toàn là đệ tử xuất sắc trong tông môn, thực lực không tầm thường, chỉ dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Thế nhưng bọn họ như con kiến mất mạng trong chớp mắt, dù Phong Lôi Song Kiêu gần trong gang tấc cũng không cứu được bọn họ.
Còn lại hai, ba đệ tử tinh anh của Lôi Âm phái sợ hãi run lẩy bẩy không dám nói tiếng nào.
Tình hình máu me trước mắt khiến mấy đệ tử Lôi Âm phái quen thói kênh kiệu hiểu được đối diện là yêu vương nổi tiếng hung tàn, giết người như ngóe, hung mãnh tàn bạo chứ không phải bề ngoài con nít dễ ăn hiếp.