Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập78 [ chương 386 đến 390 ]
❮ sautiếp ❯Chương 386: Tình Nhân cốc
Từng luồng sáng bắn ra từ sơn môn Vấn Kiếm tông như pháo hoa xinh đẹp nhất thế giới lao nhanh hướng đông.
Đinh Hạo thúc giục Tia Chớp Đen đi theo đám đông.
Lần này đích thân chưởng môn Lý Kiếm Ý dẫn đội, hai mươi cường giả bối phận và đẳng cấp tinh anh xuất phát đi Tình Nhân cốc Kính hồ, đại biểu Vấn Kiếm tông tham gia đại hội luận phẩm tông môn mười năm một lần.
Đối với nhiều môn phái ở Tuyết Châu thì đại hội luận phẩm tông môn là chuyện lớn quyết định khí vạn môn phái, không thể qua loa. Lần này Vấn Kiếm tông phái ra đội ngũ mạnh nhất.
Đinh Hạo thấy ba người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lý Lan trong đám người.
Đinh Hạo biết Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lý Lan đại biểu đệ tử chân truyền nội môn quý mới nhất tham gia đại hội luận phẩm tông môn. Đinh Hạo chào hỏi Lý Lan, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết từ xa, bởi vì mọi người bay nhanh, hắn phải cẩn thận khống chế Tia Chớp Đen tránh cho tụt lại phía sau nên không thể đến gần trò chuyện.
Ngọc Công Tử xuất hiện trong đám đông khiến Đinh Hạo bất ngờ.
Trong cuộc chiến Ẩn Kiếm Phong Ngọc Công Tử hết sức cản trở Vương Tuyệt Phong xấu xa rõ ràng là phe phản nghịch tông môn và kẻ xâm nhập, thế nhưng gã không bị tông môn thanh tẩy ảnh hưởng, còn trúng tuyển đại hội luận phẩm tông môn. Trong cuộc chiến đấu đó Ngọc Công Tử cũng là quân cờ tông môn sắp đặt.
Trên đường đi mọi người hầu như không nghỉ ngơi, xé gió bay trong mây.
Đám người Lý Lan, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết chưa đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh nên có cường giả trong Vấn Kiếm tông phụ trách mang theo. Đinh Hạo cưỡi Tia Chớp Đen phát ra tiếng ầm ầm đi theo đám người. May mắn Đinh Hạo cùng tu luyện hai hệ thống võ đạo, có hai đan điền, dù là cực dương thiên hỏa huyền khí hay cực âm ngục băng huyền khí đều lâu dài, đủ cho hắn đi theo sau nhiều cường giả cao thủ.
Khi mặt trời lặn mọi người nghỉ ngơi một nơi hoang dã vô danh một canh giờ sau đó tiếp tục lên đường.
Tình Nhân cốc Kính hồ cách sơn môn Vấn Kiếm tông mười vạn dặm.
Với tốc độ của đoàn người Vấn Kiếm tông mất nhiều thời gian mới đến được, trên đường đi qua địa vực nehièu đại thế lực yêu tộc. Mọi người không dám chậm trễ, dù là chưởng môn Lý Kiếm Ý đẳng cấp bá chủ Tuyết Châu cũng giữ cảnh giác.
Chiến tranh giữa nhân loại và yêu ma có từ lâu, hai chủng tộc sinh ra thế nào đã xa xôi khó thể ngược dòng. Nhưng có một điều nhân loại, yêu ma công nhận là khởi điểm chiến tranh đến từ tài nguyên sinh tồn, không gian, sau này là hai chủng tộc thù hận sâu khó thể phân rõ. Mấy lần thánh chiến quy mô lớn suýt hủy diệt Vô Tận đại lục, chiến tranh mấy vạn năm chưa từng ngừng lại.
Cho đến nay yêu tộc dựa vào tiên thiên thần thông, sự cường đại, tốc độ sinh sôi đáng sợ chiếm ưu thế trong chiến tranh.
Mãi khi mấy chục vạn năm trước nhân loại siêu may mắn có mấy vị cường giả chiến thần đẳng cấp chí tôn kéo lại chủng tộc xu hướng suy tàn, buộc cường giả đỉnh yêu tộc không thể không kết minh ước thái cổ với nhân loại, ước định không gian cho nhau, không thánh chiến quy mô lớn tránh cho Vô Tận đại lục bị chiến tranh hủy diệt, hai tộc đều tiêu đời.
Sau này Vô Tận đại lục yên bình hơn chút.
Đương nhiên các loại xung đột quy mô nhỏ chưa từng biến mất. Dù cường giả đỉnh nhân loại, yêu ma có thần thông quảng đại cỡ nào thì số lượng có hạn, lãnh thổ Vô Tận đại lục mênh mông bao la, bọn họ chỉ giữ được cân bằng chung chứ không thể cai quản các sự vật lớn nhỏ.
Mấy chục vạn năm qua mấy chí tôn nhân loại trấn áp vạn khí vực đông, nam, tây, bắc nhân loại. Bọn họ với nghị lực, chí nguyện to lớn cố gắng vì chủng tộc kéo dài, khai tông lập phái trên Vô Tận đại lục, truyền dạy võ đạo, tăng cường lực lượng nhân loại. Theo thời gian trôi qua, những môn phái dần trở thành lực lượng thống trị nhân loại trên Vô Tận đại lục, nắm giữ tài nguyên khó tả, gần như hiệu lệnh tất cả tông môn nhân loại.
Tuyết Châu thuộc một trong hai mươi châu Bắc vực, đất Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần trấn áp.
Trên mảnh đất mênh mông vô ngần này Huyền Sương Thần Cung nắm giữ tất cả, cai quản nơi này như hoàng đế cao cao tại thượng. Huyền Sương Thần Cung ra lệnh, giải quyết tranh chấp nội bộ nhân loại, phân phối tài nguyên, khoáng sản tu luyện cỡ lớn. Tông môn như Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện xem như bá chu Tuyết Châu nhưng trước Huyền Sương Thần Cung thì nhỏ bé giống như muối bỏ biển, không có một chút sức phản kháng.
Đại hội luận phẩm tông môn do Huyền Sương Thần Cung chủ trì.
Không chỉ là Tuyết Châu, hai mươi lăm châu khác trong Bắc Vực đều có đại hội luận phẩm tông môn mười năm một lần, Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung tự mình chủ trì đại hội luận phẩm tông môn. Tuần Mục Sử dựa theo biểu hiện, thứ hạng của mỗi tông môn trong đại hội luận phẩm tông môn để xác định mười năm tới mỗi tông môn được tài nguyên tu luyện, mức độ nâng đỡ từ Huyền Sương Thần Cung nhiều ít.
Mười năm trước trong đại hội luận phẩm tông môn Vấn Kiếm tông được phẩm chất tông môn bát phẩm, đứng sau Thanh Bình học viện thất phẩm, xếp hạng hai trong đại môn phái Tuyết Châu. Mấy năm nay đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý vất vả kinh doanh, môn phái ra nhiều thiên tài nhưng không thể đè đầu Thanh Bình học viện. Trừ việc Thanh Bình học viện ra thiên tài siêu đẳng thần đồng Mục Thiên Dưỡng ra còn có nguyên nhân quan trọng nhất là được Huyền Sương Thần Cung nâng đỡ nhiều hơn Vấn Kiếm tông.
Cho nên Vấn Kiếm tông muốn đè đầu Thanh Bình học viện, trở thành đệ nhất danh chính ngôn thuận trong Tuyết Châu thì phải đánh thật hay trong đại hội luận phẩm tông môn, chiếm được Huyền Sương Thần Cung ủng hộ nhiều hơn.
Đối với tám môn phái khác cũng có cùng đạo lý.Truyện được rất nhiều độc giả yêu thích và đã được chuyển thể thành truyện tranh,anime hiện đang làm mưa làm gió bên Trung Quốc….!
Thậm chí những môn phái nhỏ không được phẩm chất gì trong đại hội luận phẩm tông môn trước đó, không vào hàng đại môn phái cũng xem đây là cơ hội. Một khi tiểu môn phái biểu hiện xuất sắc được Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung công nhận, giành được xếp hàng phẩm chấp tông môn thì tương đương với cá vượt long môn, có khả năng phát triển lớn mạnh.
Cơ hội gần ngay trước mắt khiến mọi người điên cuồng.
Tình Nhân cốc.
Nguồn gốc cái tên Tình Nhân cốc rất xa xưa, xưa đến nổi ít ai nói ra lý do tại sao nó có tên đó.
Thật ra Tình Nhân cốc không phải sơn cốc, nó là thảo nguyên rộng mấy trăm dặm. Một hồ nước hình trứng bằng phẳng trong suốt khảm giữa thảo nguyên xinh đẹp gọi là Kính hồ, chỉ vì nhìn từ trên bầu trời hồ nước như tấm gương. Đặc biệt vào đêm trăng mặt hồ phản chiếu ánh trăng sáng trong như tuyết, cực kỳ mỹ lệ.
Chương 387: Không khí điên cuồng
Nơi này là chỗ đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu mười năm một lần.
Từ một tháng trước xung quanh Tình Nhân cốc Kính hồ đã rất ồn ào, náo niệt. Nhiều võ giả, thế lực các phương tụ tập lại. Nhiều người có lẽ không đủ tư cách tham gia thịnh hội mười năm một lần nhưng đứng từ xa nhìn đã có thể thổi phồng mình từng tham gia đại hội luận phẩm tông môn khi về già, quang vinh một đời.
Tuy chủ lực đại môn phái chưa giáng xuống nhưng nhiều năm trước đã bố cục.
Thật ra đa số cửa hàng quanh Tình Nhân cốc Kính hồ đều thuộc về đại môn phái. Đại môn phái kinh doanh, theo dõi Tình Nhân cốc Kính hồ không thả lỏng một giây.
Thời gian ngày càng gần, người tụ tập bên Kính hồ cũng nhiều hơn.
Các đại khách sạn, sơn trang và tửu lâu không chứa được nhiều khách như vậy, có nhiều võ giả lưu lạc vất vả từ xa đến đành dựng lều từ mấy chục dặm ở tạm. May mà đang là mùa hè, nhiệt độ không khí ấm áp, ở trong lều không khó chịu.
Đại môn phái đến Kính hồ trước là Minh Tâm thành cách Tình Nhân cốc Kính hồ gần nhất.
Khi thành chủ của Minh Tâm thành, Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh hiện ra, mấy chục dặm quanh Kính hồ sôi trào.
Đây là tông sư bá chủ Tuyết Châu thứ nhất hiện ra trước mặt mọi người.
Minh Tâm thành nổi tiếng khắp Tuyết Châu về kiếm pháp, tuyệt học trấn tông Quan Tự Tại Minh Tâm Kiếm Điển xếp hạng hai trên bảng kỳ công Tuyết Châu, đứng sau Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên của Vấn Kiếm tông.
Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh từng là siêu thiên tài danh chấn Tuyết Châu, sáng tạo vô số kỳ tích, có danh hiệu Minh Tâm Kiếm Phương. Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh và chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông ngày xưa trẻ tuổi thành hai thanh kiếm Tuyết Châu. Mãi đến ba mươi năm nay Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh cai quản Minh Tâm thành, gã dần thu lại mũi nhọn, giấu giếm suy nghĩ, trầm ổn hơn.
Đại nhân vật nắm giữ vận mệnh Tuyết Châu như Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh ai nấy là ngôi sao truyền kỳ, bình thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi.hôm nay Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh xuất hiện trước mặt mọi người, dù bọn họ nhìn bóng lưng gã từ xa đã là siêu may mắn.
Đây chính là thế giới võ giả.
Cường giả thật sự dù đi đến đâu cũng được tâng bốc, tôn sùng.
Cao thủ đệ nhất thế hệ trẻ Minh Tâm thành cũng hấp dẫn chú ý. Đệ nhất thiên tài Minh Tâm Thần Long Trác Phi Phàm, đây là nhân vật kỳ tài ngút trời, danh tiếng trong cao thủ trẻ Tuyết Châu sánh bằng đám người Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo, Phượng Hoàng Nữ.
Các cường giả Minh Tâm thành giáng xuống là mở màn điên cuồng.
Mấy ngày tiếp theo lục tục lặp lại hình ảnh tương tự.
Tông chủ của Tinh Vẫn tông, đệ nhất cao thủ sát đạo uy chấn Tuyết Châu, Diệt Tuyệt Sát Vương Tống Khuyết dẫn theo các cường giả Tinh Vẫn tông giáng xuống. Vẫn Tinh Thánh kỳ tài, tâm ngoan thủ lạt cũng gây chú ý.
Chưởng môn Vô Niệm phái Vô Niệm Chân Nhân và đệ tử chân truyền, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Tông chủ Duyên Sinh tông Vô Duyên và môn hạ Thế Chuyển Sinh Thần, Thần nữ.
Tông chủ Lôi Âm phái Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến và hậu bối tông môn siêu đẳng Phong Lôi Song Kiêu.
Những cái tên bình thường thuộc về truyền thuyết hôm nay xuất hiện, điều này khiến các võ giả cực khổ đi đến Kính hồ rất hưng phấn.
Đại hội luận phẩm tông môn mười năm một lần đúng là việc quan trọng vô cùng với nhân loại Tuyết Châu.
Thời gian trôi qua, tông chủ cường giả các đại môn phái xuất hiện ngày càng nhiều, không khí quanh Kính hồ nóng cháy, điên cuồng hơn.
Ngày hôm nay mặt trời mới mộc, chân trời phía bắc thảo nguyên Tình Nhân cốc bỗng có hai mươi mấy ánh sáng rực rỡ nhanh như chớp tới gần, hơi thở hùng hồn như vực sâu phủ lên thiên địa.
– Đó là…
– Mau nhìn kìa, kiếm quang, không lẽ người Vấn Kiếm tông đến rồi?
– Vấn Kiếm tông là siêu đại phái, tông môn bát phẩm đứng sau Thanh Bình học viện, không thể khinh thường!
– Đây mới là siêu tông môn thật sự.
– Không biết có thể thấy chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông không? Đó là đại kiếm hào năm đó trấn áp quần hùng, từng cùng Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh Minh Tâm thành xưng là hai thanh kiếm Tuyết Châu, có thể nói dù là cao thủ kiếm thuật toàn Tuyết Châu đứng tước chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông, Minh Tâm Kiếm Vương Đông Phương Thiên Tinh Minh Tâm thành đều không bằng một móng út, không ai vượt qua được. Nghe nói lúc chưởng môn Lý Kiếm Ý còn trẻ rất đẹp trai.
– Ta thì muốn xem Đinh Hạo, một người bình thường chỉ mất một năm đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh, đó là thiên tài tuyệt vời sáng tạo vô số kỳ tích, ứng viên nặng ký đoạt giải quán quân đại hội luận phẩm tông môn trẻ tuổi.
Đám người ồn ào bàn tán.
Vấn Kiếm tông là tông phái ngôi sao nên càng dẫn đến chú ý cuồng nhiệt hơn. Mọi người chạy ra từ các lều, ngẩng đầu nhìn trời hy vọng nhìn thấy phong độ của các cường giả siêu kiếm đạo Vấn Kiếm tông. Tình huống sôi động hơn xa mấy đại môn phái khác buông xuống.
Chớp mắt ánh sáng lấp lóe, cao thủ Vấn Kiếm tông đáp xuống đất, đứng trước một tòa sơn trang tĩnh lặng bên cạnh Kính hồ.
– Vấn Kiếm sơn trang?
Đinh Hạo từ trên trời giáng xuống ngẩng dầu nhìn tấm biển vàng treo trên cửa lớn, hiểu ra sơn trăng khí thế rộng rãi, chiếm diện tích cực lớn là tài sản bên Kính hồ của Vấn Kiếm tông.
Không biết là ai viết bốn chữ trên tấm biển, chữ như long xà, ẩn ý hồn nhiên thiên thành, nhìn kỹ khiến người đầu váng mắt hoa, ẩn chứa lực lượng kỳ dị, thần bí khó lường.
Hai pho tượng thần long cao hai mươi thước sống động như thật đứng hai bên cửa Vấn Kiếm sơn trang.
Cửa Vấn Kiếm sơn trang bằng đá xanh cao hai mươi thước, rộng mười thước, không có bậc thang, đủ cho năm xưa ngựa chạy song song. Cửa son kim đinh nam mộc sơn, chính giữa là tay nắm thú thao thiết. Bốn phía rừng trúc, tường cao ngói xanh, bố cục Vấn Kiếm sơn trang đặc biệt ẩn chứa minh văn trận pháp, sâu không lường được, phòng thủ kiên cố.
Lý Lan Lý Lan mỉm cười đi tới, cẩn thận giải thích cho Đinh Hạo:
– Sơn trang này là tài sản lớn nhất của Vấn Kiếm tông ta bên Kính hồ, cao thủ trong trang như mây. Có một vị cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh cao giai tọa trấn, đã kinh doanh mấy trăm năm.
Từ khi Đinh Hạo trở thành đệ tử của lão quái vật Khí Thanh Sam, bối phận tăng vọt, theo lý thì đám người Lý Lan, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết nên kêu Đinh Hạo là sư thúc tổ. Nhưng Đinh Hạo không muốn thoát khỏi đám đông, mọi người vẫn quen nhau như trước kia, đặc biệt lúc ở riêng với Lý Lan thân thiết như ban đầu.
Chương 388: Vấn Kiếm sơn trang, Hoàng Dung
Cửa Vấn Kiếm sơn trang ầm ầm mở ra.
Mấy trăm võ giả hiên ngang mặc trang phục Vấn Kiếm tông nối đuôi nhau chạy ra.
Một nam nhân trung niên mặt đỏ hồng, ăn mặc như trang chủ đi đằng trước nhất, hơi thở trầm ổn, cao thâm khó dò, chắc là cao thủ đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh tọa trấn Vấn Kiếm sơn trang mà Lý Lan nói. Một đám người cung kính hoan nghênh chưởng môn Lý Kiếm Ý, các cao thủ tông môn giáng xuống.
Phía xa.
Đám võ giả nghe tin chạy tới kín không kẽ hở, mọi người muốn nhìn phong độ chưởng môn Lý Kiếm Ý Nhất Ý Kiếm Vương Vấn Kiếm tông bá chủ Tuyết Châu. Đinh Hạo cũng rất được ủng hộ, trong đám đông có vô số nam nữ trẻ tuổi hét chói tai kêu tên hắn.
Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết lặng im.
Thiếu niên từng chiến đấu yếu hơn mình giờ biến thành siêu thiên tài khiến toàn Tuyết Châu điên cuồng, tuy Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết có chút tiếng tăm trong Vấn Kiếm tông nhưng toàn Tuyết Châu không ai biết bọn họ là ai. Khoảng cách dần sinh ra, càng lúc càng lớn.
– Vị này chắc là Đinh Hạo sư đệ?
Nam nhân trung niên mặt đỏ phụ trách quản lý Vấn Kiếm sơn trang bước tới, cười nói:
– Ta tên là Hoàng Hùng, cứ gọi ta là Hoàng sư huynh.
Đinh Hạo chắp tay nói:
– Hoàng sư huynh.
Nam nhân trung niên mặt đỏ Hoàng Hùng nhìn như thô cuồng nhưng được Vấn Kiếm tông cắt cử quản lý Vấn Kiếm sơn trang ở nơi quan trọng như Tình Nhân cốc Kính hồ thì gã không phải dễ chọc.
Một giọng nữ kiêu ngạo trong trẻo từ bên cạnh vang lên:
– Ngươi chính là Đinh Hạo? Nhìn thì cũng bình thường, ta còn tưởng có ba đầu sáu tay.
Một thiếu nữ mười ba, bốn tuổi mặc váy dán sát người màu đỏ thắm, lưng treo huyền kiếm, mặt mày xinh đẹp thẳng thắn đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới.
Hoàng Hùng xụ mặt răn dạy thiếu nữ:
– Dung nhi, không được càn rỡ!
Hoàng Hùng cười khổ nói với Đinh Hạo:
– Đinh sư đệ đừng để ý, con gái ta là Hoàng Dung, từ nhỏ kiêu căng quen thói, không biết lễ độ. Ta xin lỗi Đinh sư đệ thay nàng.
Hoàng Dung?
Đinh Hạo nghe tên thiếu nữ suýt sặc nước miếng, may là hắn không ở trong thế giới võ hiệp của Kim Dung lão gia, thiếu nữ kiêu ngạo trước mắt hắn không phải Hoàng Dung cá tính nghịch ngợm.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Hoàng sư huynh quá lời.
Hoàng Hùng lại răn dạy nữ nhi mấy câu rồi ra lệnh người mở đường, gã dẫn mọi người vào Vấn Kiếm sơn trang.
Vấn Kiếm sơn trang đã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần, nhưng mọi người lặn lội đường xa hơi mệt nhọc. Tập võ đến cảnh giới như đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý không còn thích ăn uống linh đình náo nhiệt, bọn họ quay về gian phòng tĩnh dưỡng.
Đinh Hạo được dẫn đến một lầu cá cổ mộc ven Kính hồ.
Lầu các cổ mộc tên là Bộ Thiềm Cung, ẩn ý là phàn quế bộ thiểm thiên lãm nguyệt, ý chúc Đinh Hạo lần này trong đại hội luận phẩm tông môn có thể lấy vòng nguyệt quế, ý rất tốt.
Dọc theo thủy tạ có thể vào Kính hồ hơn năm mươi thước, bên cạnh là rừng trúc lắc lư, đẩy cửa sổ thấy phong cảnh Kính hồ, là chỗ tĩnh tu rất tốt. Đãi ngộ của Đinh Hạo tốt hơn cả vài trưởng lão tông môn, có thể thấy Hoàng Hùng quản lý Vấn Kiếm sơn trang rất có tâm kế, không dám lơ là Đinh Hạo ngôi sao mới của Vấn Kiếm tông.
Ăn uống trong Vấn Kiếm sơn trang không ẩn chứa năng lượng bàng bạc như Vấn Kiếm tông nhưng ưu điểm là tinh xảo, ngon miệng, chắc là đầu bếp tài cao chuyên tâm chế biến. Đinh Hạo thèm ăn ngấu nghiến một bữa no nê rồi mới tu luyện Thắng Tự Quyết để thấm nhuần tinh ý thần thức, xoa dịu mệt nhọc trên đường đi.
Lúc chạng vạng Đinh Hạo tỉnh lại từ tu luyện.
Bây giờ Đinh Hạo đã tu luyện đệ tứ giai như uy như ngục của Thắng Tự Quyết đến trạng thái cao nhất, chỉ kém một bước là vào cảnh giới thân xác hồng lô.
Khi bước vào cảnh giới này có thể nội thị thân thể, người như lò lửa to luyện hết thảy năng lượng chuyển thành có lợi cho bản thân. Đinh Hạo không cần cố ý vạn công hâp thu năng lượng thiên địa, thân thể luôn luôn tự động hấp thu linh khí thiên địa luyện cho mình dùng, cải thiện thể chất, bài trừ tạp chất. Dù bị thương hay chân khí khác lạ xâm nhập vào người có thể tự động từ từ bài trừ nó.
Có thẻ nói thân xác hồng lô là một đại cảnh giới đăng đường nhập thân của Thắng Tự Quyết Huyền Chiến Thắng quyết.
Đinh Hạo tu luyện đao pháp huyền khí và kiếm pháp huyền khí không gặp bình cảnh, thực lực tăng tiến không có thiên kiếp. Nhưng Đinh Hạo tu luyện thần thức dường như có bình cảnh, hôm nay hắn thử mấy lần vẫn không thể phá tan màng mỏng, kém một chút mới bước vào cảnh giới thân xác hồng lô.
Đao Tổ lên tiếng:
– Nhất kiếm câu hồn là kỳ công cổ xưa, nó thâm ảo, thần dung ngôn ngữ không thể miêu tả. Tiểu Đinh Tử, ngươi có thể một hơi tu luyện đến cảnh giới như vậy đa là không dễ, đổi lại người khác e rằng tu luyện trên dưới một trăm chưa chắc được thành tựu như vậy, gặp chút bình cảnh là đương nhiên.
Hiếm khi Kiếm Tổ chủ động khuyên:
– Đúng vậy. Đường võ giả chú trọng dũng mãnh kiên quyết dám nghĩ dám làm, cũng phải biết thả lỏng khi cần thiết. Cơ duyên chỉ gặp chứ không cầu được, mấy ngày nay ngươi tu luyện quá căng thẳng, hơi sốt ruột. Hay là ra ngoài đi dạo giải sầu đi.
Mấy ngày nay Đinh Hạo tu luyện từ ngày dài đến đêm thâu, hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nhìn cũng đau lòng.
Người đời nói Đinh Hạo là siêu thiên tài, may mắn nhưng có ia biết hắn trả giá bao nhiêu cho thực lực, uy danh hôm nay?
– Cũng tốt, đi ra ngoài nhìn xem. Xung quanh Kính hồ tập hợp võ giả, nghe nói các nhân vật thủ lĩnh trẻ tuổi của các đại môn phái đều đến, gặp bọn họ cũng tốt.
Đinh Hạo gật gù, xoay người rời khỏi lầu các Bộ Thiềm cung.
Thời gian đại hội luận phẩm tông môn ngày càng gần, các võ giả tụ tập đông tây nam bắc quanh Kính hồ càng nhiều.
Ven Kính hồ trải qua mấy ngàn năm kinh doanh đã có quy mô nhỏ, như thành quách cứ điểm nhân loại. Trên đường cái đông đúc người qua đường, đối với rất nhiều thương đoàn lớn thì không thể bỏ qua thịnh hội lần này, nếu có cơ hội kết bạn với vài tinh anh tài tuấn của các đại môn phái là thu hoạch lớn.
Đinh Hạo và Lý Lan hóa trang lặng lẽ ra đường, lẫn vào đám đông tò mò nhìn bốn phía.
Đinh Hạo trừ ở Thái Bình thành một lúc ra rất ít đi nơi nhân loại cư ngụ. Lý Lan từ nhỏ lớn lên trong Vấn Kiếm tông, hiếm khi ra ngoài. Đối với hai thiếu niên ru rú trong nhà thì tình huống náo nhiệt trước mắt khá mới mẻ, Lý Lan ở sạch hơi quá cũng lộ vẻ hứng thú.
Nếu đã đi ra thả lỏng thì Đinh Hạo không gò bó, tốn tiền mua nhiều món đồ không có tác dụng gì, vừa đi vừa ăn. Hễ thấy quầy hàng nhỏ nào bán đồ ăn thì Đinh Hạo sẽ chạy tới nếm thử.
Chương 389: Lão nhân mù và đứa bé một chân
Lý Lan chỉ có thể liều mình bồi quân tử.
Trên đường đi có vài võ giả lưu lạc phong trần mệt mỏi bày hàng những vật mình mạo hiểm có được. Có các loại yêu tinh, da lông, xương cốt của yêu ma. Có linh thảo thần dược ngẫu nhiên có được, thậm chí bày đống mảnh vỡ đao xoa kiếm kích loang lổ rỉ sét, tuyên bố là bảo bối mạo hiểm chết sống lấy từ thượng cổ di tích, chỉ bán cho những người hữu duyên biết hàng.
Đinh Hạo buồn cười, thần thức quen qua là biết ngay mấy thứ kia chỉ toàn rác ngụy tạo, thế giới này không thiếu lừa gạt.
– Đến xem đi, thần binh chú đỉnh hào, một cái chỉ một ngàn kim, bán phá giá quá rẻ đây!
– Đi ngang đừng bỏ qua, Tầm Long Thảo ba trăm năm đây, một gốc có thể tăng mười năm công lực, ai trả giá cao thì bán!
– Áo giáp long thú có thể lắp ráp, đỡ một kích hết sức của yêu ma đẳng cấp yêu tướng, mua nó là ngươi mua một cái mạng, chỉ một vạn kim.
– Cao Phong Hào, hàng thật của luyện khí phường đóng cửa đây, tất cả chỉ ba trăm kim, một lũ chỉ ba trăm kim, toàn bộ chỉ ba trăm kim. Vào xem đi, sẽ không khiến ngươi thất vọng, đi qua rồi không có cái thứ hai!
Đủ các tiếng rao hàng nối tiếp nhau, ồn náo nhiệt, cò kè mặc cả.
Đinh Hạo nổi hứng ngừng lại một lúc trước mỗi quầy hàng, ý định đào báu vật nghiên cứu những vật cổ xưa, không chừng hắn sẽ may mắn đào ra vài món hiếm thấy trong đống đồ. Suy nghĩ của Đinh Hạo giống như mấy chuyên gia chơi đồ cổ, có lẽ chỉ được thứ không có giá cao nhưng lòng rất thỏa mãn.
Đương nhiên đây là chuyện toàn nhờ vào ánh mắt, Đinh Hạo là luyện khí sư và luyện đan sư, ánh mắt cực kỳ quan trọng, cần từng bước một rèn luyện.
Lý Lan luôn biểu hiện rất kiên nhẫn, ngẫu nhiên thấy thứ mình hứng thú cũng ngồi xuống hỏi giá và lai lịch. Da số thời gian là Đinh Hạo dào dạt hứng thú chọn lựa, Lý Lan đứng một bên chờ.
Đinh Hạo tùy tay nhặt một cục đá đen sáng bóng lên, hỏi:
– Lão bản, cái này bao nhiêu tiền?
Chủ hàng nhiệt tình đáp:
– Một trăm kim!
– Một kim.
– Tiểu ca đang nói giỡn sao? Nhìn kỹ đi, đây là trấn hồn thạch từ Hồn châu Bắc vực, mang theo bên người có thể giảm nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện…
– Một kim.
– Tiểu ca ép giá quá đáng, hay là chúng ta nhường một bước, năm mươi kim?
– Một kim.
– Ngươi… Được rồi, gặp kẻ ép giá như ngươi coi như ta xui, mười kim, lấy đi.
– Một kim.
Cuối cùng chủ tiệm bất đắc dĩ nói:
– Cha nó, ta phục ngươi. Rồi rồi rồi, một kim, lấy đi.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Ta không muốn.
– Không muốn? Không muốn sao ngươi nói nhiều vậy?
– Một kim.
– Ta chỉ muốn luyện ép giá.
– Cha nó, đang trêu ta phải không? Có gan ngươi đừng chạy. Đứng lại! Có tin là ta chém chết ngươi không?
Trong tiếng cười của mọi người, Đinh Hạo kéo Lý Lan chạy trối chết. Chủ tiệm vô lương rất tức giận chửi oang oang, gã vĩnh viễn không biết kẻ đáng ghét bị gã mắng là đệ nhất thiên tài Đinh Hạo của Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo tiêu xài thời gian xa xỉ, chớp mắt đã đến giữa trưa.
Hai người tùy tiện chọn một tửu quán, đang là giờ ăn cơm trưa. Có một lão nhân mù tóc hoa râm, lưng khòm dắt một cậu bé bốn, năm tuổi kéo đàn nhị hồ hát rong. Lão nhân mù kéo đàn khá hay, cảm giác quanh quẩn ba ngày. Cậu bé thánh thót hát khúc nhạc Đinh Hạo không biết, khá thú vị.
Hát xong có vài khách hàng ném mấy đồng tiền vào.
Cậu bé cúi đầu cảm ơn, cất tiền.
Mọi người thế mới phát hiện không hiểu sao cậu bé mặt mày thanh tú chỉ có một chân. Lúc trước cậu bé ngồi, trường bào che khuất, giờ cậu bé đứng dậy nhảy đi đường, dưới vạt áo chỉ có một chân. Cậu bé không chống gậy, thân hình nhỏ bé nhanh nhẹn.
Đinh Hạo động lòng trắc ẩn ném một nén vàng.
Đinh Hạo rộng rãi khiến cậu bé một chân ngẩn ra, quay đầu nhìn gia gia của mình.
Lão nhân mù sờ soạng đứng dậy, tay huơ mặt bàn. Cậu bé một chân dẫn lão nhân mù lạy hướng Đinh Hạo.
Lão nhân mù nói:
– Đa tạ vị đại gia này thưởng cho, nhưng một nén vàng quá quý trọng, tiểu lão nhân không dám nhận.
Đinh Hạo không nói.
Bên cạnh có người lớn tiếng nói:
– Lão nhân mù nhà ngươi không biết hàng, nếu vị công tử này đã thưởng thì cứ cầm đi. Một nén vàng bảo đảm hai ông cháu ngươi sống thoải mái một, hai năm.
Lão nhân mù mặt không biểu tình lắc đầu, nói:
– Không làm mà hưởng là xấu hổ, khúc nhạc của tiểu lão nhân và tôn tử chỉ là tài mọn, không đáng giá nhiều tiền như vậy.
Lão nhân mù nói xong lật cổ tay, nhẹ đẩy ra. Vèo một tiếng nén vàng chính xác đẩy về bàn Đinh Hạo.
Mọi người giật mình, nhận ra lão nhân mù là võ giả.
Tiếc rằng hai mắt lão nhân đã mù, cháu trái tàn tật, dù có chút võ kỹ nhưng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, sống rất khó khăn.
Đinh Hạo có chút hảo cảm với lão nhân mù, đứng dậy cười nói:
– Hay là lão cho ta mượn nhị hồ một chút, khối kim này coi như là tiền thuê?
Nén vàng bỗng mềm thành chất lỏng nhanh nhẹn như rắn nhảy lên khỏi mặt bàn rơi vào tay cậu bé một chân, lại đông thành nén vàng.
Mọi người trong tửu quán hút ngụm khí lạnh.
Nhất niệm nấu chảy kim!
Bọn họ thấy trên người Đinh Hạo không có chút dao động huyền khí vậy mà có uy lực như vậy, mọi người mới hiểu thiếu niên mmr cười nho nhã khoảng mười lăm tuổi là tuyệt đỉnh cao thủ thâm tàng bất lộ. Vài người xem Đinh Hạo như dê béo định hốt một mẻ thấy vậy ngoan ngoãn rụt người.
Đinh Hạo lộ ra chiêu này là muốn cảnh cáo những ánh mắt tham lam xung quanh, ai dám lấy nén vàng của lão nhân mù phải hỏi đầu mình có cứng hơn vàng không.
Lão nhân mù im lặng giây lát, đưa nhị hồ ra.
Đinh Hạo nhận lấy, nhị hồ khá nặng. Đinh Hạo phát hiện nhị hồ nặng hơn mười cân, không biết là tài liệu nào rèn nó, năm tháng xa xưa, loang lổ rỉ sét, hơi thở hồng hoang năm tháng ập vào mặt. Chỉ có chỗ tay nắm bị mài bóng loáng, ánh sáng vàng lấp lánh.
Chương 390: Nhị tuyền Ánh Nguyệt
Kiếp trước khi Đinh Hạo còn nhỏ từng bị phụ mẫu buộc đi học thêm mình không thích, trong đó có một môn là học nhị hồ với nghệ nhân già, hắn có thể kéo mấy bài hoàn chỉnh. Hôm nay Đinh Hạo đi ra là vì thả lỏng áp lực tinh thần, thấy nhị hồ thì nổi hứng lên. Đinh Hạo thử điều chỉnh rồi ngồi xuống kéo một bài.
Đó là bài nhị hồ nổi tiếng trong kiếp trước, rất là được yêu thích. Mới đầu Đinh Hạo còn mới mẻ, một lát sau hắn dần tiến vào trạng thái.
Cái gọi là cao thủ tinh thông nhiều việc, Đinh Hạo khống chế thân thể, tinh thần đã đến mức lô hỏa thuần thanh. Trong thời gian ngắn Đinh Hạo vượt qua trình độ kiếp trước thậm chí đến đẳng cấp đại sư. Tiếng nhị hồ thanh như oán như nộ, như khóc như than quanh quẩn bên tai, ý nhạc tinh lặng sâu thẳm. Thanh âm khuếch tán, mọi người mông lung thấy mình đang ở trong hồ sen dưới đêm trăng, nước hồ lăn tăn gợn sóng.
Đinh Hạo bất giác chìm trong ý cảnh, thể xác và tinh thần nhẹ nhàng chưa từng có.
Đinh Hạo ảo giác ‘minh nguyệt tùng gian chiếu, thanh tuyền thạch thượng lưu’, hắn đang tản bồ bên Tây hồ đêm trăng, hai mươi bốn cầu Minh Nguyệt Dạ, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi thân mình. Ánh trắng dao động xua tạp chất trong người, xoa dịu tinh thần, hoảng hốt theo gió bay đi, ngủ say ở cung quảng.
Không biết qua bao lâu Đinh Hạo cảm thấy có thứ gì trói buộc thân thể trong khoảnh khắc này sụp đổ, cảm giác thoải mái chưa từng có bao phủ toàn thân, thần thức bỗng nhiên rõ ràng. Lâu này có thứ như tấm mành che trước mắt Đinh Hạo phút chốc biến mất.
Thân xác hồng lô.
Đinh Hạo mừng rỡ.
Đây đúng thật là có lòng trồng hao hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu thành ấm.
Đinh Hạo không ngờn ổi hứng kéo một bài nhị hồ mèo mù vớ cá rán đột phá bình cảnh đệ tứ giai Thắng Tự Quyết, tiến vào cảnh giới đệ ngũ giai thân xác hồng lồ. Đinh Hạo cảm thấy toàn thân biến thành lô đỉnh lò lửa dung nạp luyện hóa vạn vật, hắn thậm chí cảm giác từng tia linh khí yếu ớt trong thiên địa nhập vào người.
Đinh Hạo chưa cảm nhận hết các loại diệu dụng.
Đinh Hạo nghe bên tai tiếng khen ngợi.
Lão nhân mù lắc đầu, khẽ thở dài:
– Cả đời ta nghiên cứu nhạc phổ nhưng chưa từng nghe làn điệu nhị hồ như vậy. Xin hỏi công tử khúc nhạc này đến từ đâu?
Đinh Hạo nhận ra mọi người trong tửu quán ngây ngốc nhìn mình, chìm đắm trong bài Nhị Tuyền Ánh Nguyệt, bao gồm bên ngoài tụ tập nhiều người đứng nghe.
Đinh Hạo ngần ngừ một lúc, không chút khách sáo đạo nhạc tác phẩm thời không khác.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Mới rồi là ngẫu nhiên kéo bậy.
Lão nhân mù khen nửa ngày, hốc mắt trống rỗng sắc bén hơn người bình thường. Vẻ mặt lão nhân mù kỳ dị nhìn Đinh Hạo nửa ngày.
Lão nhân mù nói:
– Không ngờ hôm nay gặp trỉ âm tại đây, công tử đại tài. Ta nhận nén vàng này.
Nói xong lão nhân mù lại khen không dứt miệng.
Lý Lan ở một bên kinh ngạc nhìn Đinh Hạo.
Trên đường tu luyện võ đạo Đinh Hạo làm Lý Lan và tông môn giật mình rất nhiều, không ngờ về âm nhạc cũng tuyệt vời như vậy. Chẳng lẽ tiểu tử này trời sinh biết hết tất cả, là toàn tài không gì làm không được?
Một thanh âm trào phúng kỳ dị phát ra từ đám người:
– Không ngờ được gọi là đệ nhất thiên tài Vấn Kiếm tông Đinh Hạo chính là hạng thích khoe khoàng khoác lác.
Đinh Hạo quay đầu lại, thấy năm thanh niên bước ra từ đám người.
Mấy người đó mặc trang phục võ sĩ xanh đỏ dán sát người, một nam một nữ dẫn đầu mặc áo giáp xanh đỏ hoa lệ, diện mạo rất đẹp. Nam khoảng hai mươi tuổi, tóc dài đỏ rực, mày dài như kiếm. Nữ nhỏ hơn chút, dáng yêu kiều, mày liễu dài, đầu chân mày quyến rũ, mắt thu thủy, da trắng nõn, rất đẹp.
Một nam một nữ khí thế trầm ổn, ít nhất trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh, thực lực không thể xem thường.
Trong đám người có kẻ kinh kêu:
– A! Bọn họ là Phong Lôi Song Kiêu của Lôi Âm phái!
Người đó nói ra lai lịch của một nam một nữ, thì ra là thủ lĩnh trẻ tuổi của Lôi Âm phái cũng thuộc hàng đại môn phái, được xưng là Phong Lôi Song Kiêu, một trong vài siêu cao thủ trẻ tuổi Tuyết Châu.
Đinh Hạo nhíu mày.
Trong đại môn phái Lôi Âm phái, Tinh Vẫn tông giống nhau, thuộc tông môn phe Thanh Bình học viện, mấy năm nay không ngừng ma sát với Vấn Kiếm tông. Nửa năm trước trong cuộc chiến Thiên Nhân cốc, Vấn Kiếm tông tổn thất cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh như Mã Nhất Phi cũng có mặt Lôi Âm phái tham gia.
Đinh Hạo trừng thấy tư liệu một nam một nữ Phong Lôi Song Kiêu trong hồ sơ Vấn Kiếm tông chuyên môn cung cấp.
Nam tên là Tất Hạ, tu luyện Đại Diễn Lôi Âm Quyết xếp hạng sáu trên bảng kỳ công Tuyết Châu, dự đoán thực lực cỡ thất khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh, am hiểu cận chiến, khống chế thiên lôi. Nữ tên Hạ Nghê Thường tu luyện Tiểu Chu Thiên Thanh Phong Quyết xếp hạng sáu trên bảng kỳ công Tuyết Châu, dự đoán thực lực cỡ bát khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh, là một trong vài đối thủ nặng ký sắp tới của Đinh Hạo trong đại hội luận phẩm tông môn.
Tin tưởng Tất Hạ, Hạ Nghê Thường cũng nghiên cứu kỹ tư liệu về Đinh Hạo nên mới ra tiếng vạch thân phận của hắn.
Mấy cao thủ gặp nhau, không khí căng thẳng.
Đám người ồn ào, sợ hãi thụt lùi.
Chớp mắt người trong tửu lâu đầu chạy ra ngoài, bên trong trống rỗng.
Mọi người thế mới hiểu thiếu niên áo xanh kéo khúc nhị hồ kinh thế là Đinh Hạo của Vấn Kiếm tông hiện nay đang nổi lên như diều gặp gió trong Tuyết Châu, hèn chi tài như thế, đúng là danh phù kỳ thực. .
Nghĩ đến quan hệ giữa Vấn Kiếm tông và Lôi Âm phái, không ai dám ở lại tửu quán tiếp.
Lỡ hai nhóm người Vấn Kiếm tông, Lôi Âm phái đụng đồ thì tửu lâu chắc chắn sẽ sụp.
Hai ông cháu lão nhân mù, cậu bé một chân không biết từ khi nào đã biến mất trong đám người.
Tất Hạ tóc dài màu đỏ dẫn đầu đám người lạnh lùng cười:
– Đinh Hạo dược gọi là mèo ác quỷ Tà Nguyệt song tuyệt chẳng qua là thằng nhãi con chưa mọc lông, thật khiến người thất vọng.
Tất Hạ nói chuyện đầy khiêu khích.Nguồn truyện audio Podcast
Tất Hạ tu luyện Đại Diễn Lôi Âm Quyết xếp hạng sáu bảng xếp hạng kỳ công Tuyết Châu, năm năm trước đã nổi danh, được gọi là thiên tài trăm năm mới gặp của Lôi Âm phái.Tất Hạ tung hoành Tuyết Châu, hiếm khi gặp địch thủ.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Ngươi nên mừng là hôm nay may mắn đi.