Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập80 [ chương 396 đến 400 ]
❮ sautiếp ❯Chương 396: Chiến
Thiên Lôi Long Tất Hạ không ngồi yên, đập bàn đứng dậy:
– Ngươi muốn chết, dám giết người Lôi Âm phái ta tại đây?
Toàn thân Thiên Lôi Long Tất Hạ chớp lóe tia sét, khí thế tăng vọt.
Biểu tình Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường khó xem.
Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường xuất hiện tại đây đại biểu mặt mũi của Lôi Âm phái, bây giờ mấy sư đệ bị giết trước mặt Phong Lôi Song Kiêu chính là đang tát mặt Lôi Âm phái. Có nhiều người nhìn thấy, làm sao Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường chịu nổi?
Nhưng nếu đánh nhau thật thì tuy Phong Lôi Song Kiêu nổi tiếng, đối mặt hai cường giả cảnh giới yêu vương vẫn không đủ xem. Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không thể không nhịn, chờ xem cao thủ trẻ các phái khác nói sao.
Bên kia.
Đinh Hạo hơi ngạc nhiên.
Mãi đến vừa rồi đệ tử Vấn Kiếm sơn trang đến báo cáo Đinh Hạo mới biết thì ra các đại môn phái nhận được tin Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương xếp hạng ba, bốn nổi danh trong mười yêu vương dưới trướng Tiên Hoang Đại Thánh thủ lĩnh yêu tộc mới nổi vào năm trước nay xuất hiện ven Kính hồ. Các cường giả trẻ có mặt tại đây đều phụng lệnh các chí tôn đại phái đến đây gặp Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Đinh Hạo lấy làm lạ là các đại môn phái biết rõ hai Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương ở trong tửu quán, chuyện này không tầm thường.
Không lẽ hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương ngu ngốc đến Kính hồ chịu chết?
Nơi này là địa bàn của nhân loại, trong thời gian này chẳng những siêu cường giả đại môn phái tụ tập, bao gồm Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung cũnggiáng xuống. Tuy cường giả cảnh giới yêu vương đáng sợ nhưng đối diện nhiều cao thủ nhân loại như vậy khó tránh kết cuộc bị giết. Tại sao bọn họ dám xâm nhập hang hùm?
Dự việc khá lạ lùng.Nguồn truyện audio Podcast
Nhưng tình hình hiện nay không cho Đinh Hạo thời gian suy nghĩ nhiều chi tiết.
Bởi vì chớp mắt Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc đã ra tay, tiếng kiếm ngân vang tận mây xanh, kiếm thức hóa thành một lũ sợi tơ mỏng công kích Quỳ Ngưu Yêu Vương bộ dạng cậu bé một chân.
Phong Hành Nhạc được gọi là Nhất Kiếm Minh Tâm có thể thấy tạo nghệ của gã về kiếm pháp. Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc đâm ra một kiếm chẳng có chút hơi hướm khói lửa, rực rỡ như ngôi sao, âm thầm rồi lại nhiếp hồn người, quỷ thần khó lường.
Nghe nói Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc xuất thân từ đội buôn, phụ mẫu là đoàn trưởng thương đội, một gia tộc nhỏ. Cho nên trước ba tuổi Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc không lo ăn mặc, thảm kịch xảy ra vào sinh anhạt năm gã ba tuổi. Khi thương đội ra ngoài ở hoang dã gặp đại yêu, toàn bộ thương đội bao gồm bảo tiêu hộ vệ, phụ mẫu của Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc chết dưới mồm đại yêu, chỉ còn lại một mình gã ba tuổi.
May mắn lúc đó chưởng môn Minh Tâm tông ngẫu nhiên đi qua phát hiện kỳ lạ, giết đại yêu cứu Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc sống sót. Sau này Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc thể hiện thiên phú kỳ tài, trở thành đệ nhất nhân thiên tài Minh Tâm tông, kinh diễm Tuyết Châu.
Chính vì có thân thế đó nên Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc hận yêu tộc thấu xương, lúc trước gã là người thứ nhất hành động, bây giờ cũng vậy, có thể thấy gã muốn giết hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cỡ nào.
Quỳ Ngưu Yêu Vương cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Nhãi con, sốt ruột đánh nhau quá vậy?
Một chân Quỳ Ngưu Yêu Vương đạp đất, yêu khí mạnh mẽ phát tán, tường ánh sáng vằn xanh xuất hiện trước mặt. Đinh một tiếng, tường ánh sáng chặn lại kiếm của Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc hừ lạnh, tay trái cầm chuôi kiếm bỗng chặt xuống.
Lực lượng mạnh mẽ bùng nổ, kiếm quang tăng vọt, trường kiếm đâm thủng tường ánh sáng xanh. Mũi kiếm lại trở về ánh sáng trắng đâm hướng trán Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Quỳ Ngưu Yêu Vương mặt không đổi sắc, vẫn ngồi tại chỗ. Yêu khí xanh lượn lờ bên người Quỳ Ngưu Yêu Vương như thực chất, không khí sắp đông lại.
Một tia kiếm quang của Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc như ốc sên chìm vào đầm lầy, càng lúc càng chậm, càng lúc càng chậm, cuối cùng biến về hình dạng trường kiếm. Thân kiếm bao phủ ánh sáng bạc, mũi kiếm sắp ma sát ra hỏa hoa. Thân kiếm vốn sáng như nước dần biến đỏ rực lửa, sắp hòa tan.
Mũi kiếm chậm rãi đâm tới.
Cuối cùng kiếm hoàn toàn ngừng cách trán Quỳ Ngưu Yêu Vương chưa đến một tấc, không thể tiến lên thêm một li.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Quỳ Ngưu Yêu Vương giằng co giây lát.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một đoàn sóng năng lượng mạnh mẽ nổ tung như gió lốc khuếch tán bốn phương tám hướng.
Răng rắc! Răng rắc!
Bốn cây cột trong đại sảnh tửu quán nhỏ không thể chịu nổi sóng ũng kích như vậy cùng phát ra tiếng giòn vang, tan vỡ từ giữa, chưa rớt xuống đất đã bị khí kình cuốn lấy hóa thành vụn gỗ nhỏ tan biến.
Hậu quả cột chống gãy là nguyên tòa tử quná sụp đổ.
Mọi người đứng bên ngoài cùng thụt lùi, vụn gỗ bay vào mặt như sóng thần, nhấn chìm mấy trăm người đứng đằng trước nhất, có tiếng la đau. Vụn gỗ, hòn đá bắn ra giống như cường cung ngạnh nỗ cắt vào người đổ máu.
Mây nấm bốc lên cao.
Bên trong xen lẫn tiếng quá đánh nhau.
Quỳ Ngưu Yêu Vương và Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc chính thức đánh nhau.
Chiến đấu giữa siêu cường giả sinh ra lực phá hoại thật đáng sợ, dù Quỳ Ngưu Yêu Vương, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc cố ý thu lại hơi thở nhưng ngẫu nhiên phát ra dư âm có sức phá hoại khủng bố, chớp mắt mấy chục khán giả đứng gần biến thành tro.
Giọng Đinh Hạo vang lên trong bụi mù:
– Mọi người tản ra!
Đinh Hạo đứng dậy tay chộp hư không, thanh kiếm rỉ sét xuất hiện, mũi kiếm run lên. Chỗ chữ ‘họa địa vi lao’ hiện ra trong hư không, lấp lánh hơi lạnh bạc, đó là minh văn chữ hán của Đinh Hạo. Bốn chữ ẩn chứa hơi thở kỳ dị, vừa xuất hiện đã câu thông pháp tắc bí ẩn trong thiên địa, ánh sáng chợt lóe, bốn chữ hóa thành tia chớp rơi vào hướng chính đông đang sụp xuống.
Đinh Hạo không ngừng kiếm thức, kiếm đi long xà, giống như bút vẽ liên tục khắc mười hai chữ trong không khí.
Tường đồng vách sắt.
Thân hãm nhà tù.
Thủy đến thổ chặn.
Mỗi một thành ngữ giống như chữ ‘họa địa vi lao’ câu thông tia pháp tắc thiên địa, lấp lánh sương lạnh, hóa thành sao băng rơi vào ba hướng nam, tây, bắc tửu quán.
Chữ cuối cùng rơi xuống, bốn phía đông nam tây bắc có bức tường sương bạc bay lên cao bao phủ phạm vi trăm thước quanh tửu quán, ngăn cách dư âm hai cường giả chiến đấu tránh cho sinh ra lực lượng hủy diệt khuêhs tán phá hủy Kính hồ.
Lại vang tiếng nổ điếc tai.
Gió lốc khí kình đáng sợ khuếch tán bốn phương tám hướng.
Chương 397: Chiến (2)
Lần này có tường ánh sáng minh văn trận pháp, khí kình xanh và bạc đánh vào vách tường lắc lư sôi sục cuối cùng không lộ ra ngoài.
Tiếng đánh nhau ngừng lại.
Bụi bặm, đá vụn chậm rãi rơi xuống.
Đợi bụi bặm lắng xuống, toàn cảnh tửu quán sụp đổ lại rõ ràng ra. Vô số gỗ vụn, đất đá chất lên bên mép dựa vào tường ánh sáng minh văn chữ hán của Đinh Hạo lại chất thành bốn bức tường. Nơi tửu quán mặt đất bằng phẳng không có chút đất bụi nào, các cao thủ trẻ đỉnh giai như Đinh Hạo vẫn ngồi yên trên bàn ghế của mình như không có chuyện gì xảy ra. Hai thước xung quanh bọn họ không có gì thay đổi, kình khí chiến đấu lúc trước bị các cao thủ trẻ ngăn cách.
Quỳ Ngưu Yêu Vương biểu tình bình tĩnh, toàn thân chẳng có một chút vết thương, chỉ là cái ghế gã ngồi đã không còn, bị chiến đấu phá hủy.
Áo trắng trên người Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc bị xé rách, mặt ửng hồng, người lắc lư. Trường kiếm còn rung nhanh, cổ tay cầm kiếm rách da chảy máu đỏ, vẻ mặt Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc chật vật.
Trong cuộc chiến đấu ngắn ngủi Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc đã rơi vào thế yếu.
Kết quả nằm trong dự đoán của Đinh Hạo.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc là cảnh giới yêu vương tương đương với cảnh giới Võ Vương cảnh của nhân loại. Huống chi giống loài Quỳ Ngưu là một trong dị chung thần thú thượng cổ, thần thông vô hạn. Tuy Quỳ Ngưu Yêu Vương trước mắt chảy dòng máu hỗn loạn không thuần khiết, có lẽ không bằng một phần mười tổ tiên viễn cổ nhưng cũng huyết mạch vương tộc cực kỳ hiếm thấy trong yêu tộc. Quỳ Ngưu Yêu Vương cường đại hơn cường giả yêu vương cảnh bình thường. Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc mặc dù là thiếu niên kỳ tài nhưng còn chưa đến Võ Vương cảnh, có thể chống đỡ thời gian dài như vậy đã khiến người nhìn mới cặp mắt khác.
– Minh văn?
Quỳ Ngưu Yêu Vương liếc tường ánh sáng băng, lộ biểu tình kinh ngạc nói:
– Không ngờ Đinh công tử chẳng những đao kiếm song tuyệt còn là minh văn sư, tạo nghệ như vậy chắc trình độ cỡ đỉnh tứ giai minh văn sư, thật khiến người bất ngờ.
Giọng điệu đại yêu Quỳ Ngưu Yêu Vương rất chân thành, không phải đang chỉ cây dâu mắng cây hòa.
Nhìn ra được Quỳ Ngưu Yêu Vương rất thưởng thức Đinh Hạo.
Quái dị hơn là Quỳ Ngưu Yêu Vương kiêu, cuồng khinh miệt cường giả thế hệ trẻ Tuyết Châu có mặt tại đây, nhưng không hiểu sao thái độ khác hẳn với Đinh Hạo, thậm chí úc chút tôn kính.
Thần Mục Yêu Vương ngồi bên cạnh Quỳ Ngưu Yêu Vương gục gặc như đang nhớ cái gì, không nói câu nào. Hốc mắt sâu thâm như xương khô tựa như hố đen sâu thẳm có thể nuốt mọi ánh sáng, khiến người không nhìn thấu sâu can. Đại yêu có tên Thần Mục Yêu Vương này bộ dạng lão nhân mù, không có mắt thì lấy đâu ra hai chữ ‘mắt thần’? Thật khiến người ngạc nhiên.
– Ngưu yêu, hôm nay là ngày chết của ngươi.
Ánh mắt Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc sắc bén.
– Ha ha ha ha ha ha! Nhãi con, ngươi còn kém quá xa. Hôm nay ngưu gia ta không giết người, ngươi không phải là đối thủ của ta, biến về tu luyện với sư nương của ngươi thêm mười mấy năm đi, ha ha ha ha ha ha!
Bộ dạng Quỳ Ngưu Yêu Vương là cậu bé một chân nhưng giọng thô kệch, nói chuyện như người lớn rất là quái.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc không nói chuyện.
Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc im lặng, toàn thân lấp lánh ánh sáng bạc đang xua đi vết thương trong người, ổn định huyền khí chấn động.
Vẫn Tinh Thánh nhảy xuống ghế, mắt lóe tia sáng tham lam:
– Khục khục khục khục, không giết người? Vậy tốt quá. Ha ha ha ha ha ha! Chỉ là một con súc sinh dám đến thánh địa võ đạo nhân tộc ta càn rỡ? Nghe nói trong thân thể ngươi chứa huyết mạch Quỳ Ngưu một trong thượng cổ bảy mươi hai địa sát thần thú. Ha ha ha ha ha ha! Ta thật may, giết ngươi rồi lột da rút gân, luyện hóa tinh huyết không chừng sẽ được một giọt tinh huyết Quỳ Ngưu.
Vẫn Tinh Thánh nói chuyện có lực lượng dụ dỗ.
Đặc biệt bốn chữ tinh huyết Quỳ Ngưu khiến các cao thủ trẻ biến sắc mặt.
Quỳ Ngưu là loại thần thú thượng cổ gần như tuyệt chủng, bề ngoài giống trâu nhưng chỉ có một chân, là cự thú viễn cổ thuy hệ, năng lực khống chế nước không thua gì long tộc trong truyền thuyết, lớp da cứng chắc. Nghe nói lấy xơng gân Quỳ Ngưu chế tạo dây cung có thể bắn rớt trời, lấy da Quỳ Ngưu làm trống có thể rung động thiên địa, xua mây đuổi biển. Trong thượng cổ bảy mươi hai địa sát thần thú thì Quỳ Ngưu xếp hạng ba mươi trên cả Ma Sát Bạch Vượn.
Thần thú như vậy toàn thân là báu vật.
Quỳ Ngưu Yêu Vương vốn là một ngưu yêu nhỏ vô tình sinh ra linh trí, bởi vì trong ngươi ẩn chứa chút huyết mạch Quỳ Ngưu viễn cỏ nên tự xưng là Quỳ Ngưu Yêu Vương. Tốc độ tu luyện của Quỳ Ngưu Yêu Vương siêu nhanh, từ một tiểu yêu không có bối cảnh, thế lực trở thành yêu vương chấn động Tuyết Châu, có thể thấy huyết mạch trong người Quỳ Ngưu Yêu Vương quý giá cỡ nào.
Một chút huyết mạch Quỳ Ngưu là vốn liếng và nguồn buồn khổ cho Thần Mục Yêu Vương.
Bởi vì thèm muốn huyết mạch Quỳ Ngưu trong người Quỳ Ngưu Yêu Vương nên có vô số cao thủ nhân loại, yêu tộc truy sát nó. Trước khi Quỳ Ngưu Yêu Vương trở thành đại yêu cảnh giới yêu vương có mấy lần nó suýt bị người bắt đi lột da rút gân, có thể nói là lịch sử đẫm nước mắt. Sau này Tiên Hoàng Đại Thánh xuất thế khuất phục Quỳ Ngưu Yêu Vương, nó vào Tiên Hoàng Cung thành một trong mười đại yêu vương dưới tay, kết thúc vận mệnh bị truy sát.
Bởi vậy Quỳ Ngưu Yêu Vương hận nhất là nghe người ta thèm muốn huyết mạch trong người nó.
Đó là nghịch lân của Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Nghe Vẫn Tinh Thánh nói, Quỳ Ngưu Yêu Vương biến sắc mặt, đôi mắt con nít biến thành xanh ngắt toát ra khí thế đáng sợ, sát khí hừng hực.
Quỳ Ngưu Yêu Vương lạnh lùng nói:
– Thằng lùn kia, bổn tọa đang thiếu một cái bô sọ người, đầu của ngươi to như vậy thích hợp dùng.
Vang tiếng nổ điếc tai.
Một chân thú Quỳ Ngưu màu xanh khổng lồ dường kính nửa thước do yêu khí biến thành từ trên trời giáng xuống, nhanh như tia chớp.
Vẫn Tinh Thánh cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Mọi người cùng nhau hành động đi, giết chết con ngưu yêu này. Còn ai lấy được tinh huyết Quỳ Ngưu thì xem bản lĩnh mỗi người.
Trước khi Vẫn Tinh Thánh bị đạp nát thì gã đã hóa thành sương khói biến mất.
Chân thú Quỳ Ngưu yêu khí khổng lồ đạp xuống, động đất rung rinh, mọi người thấy mặt đất cuồn cuộn như nước sôi.
Thiên Lôi Long Tất Hạ hét to một tiếng:
– Yêu ma quỷ quái, người người nên diệt!
Thiên Lôi Long Tất Hạ hành động, tia điện phu toàn thân. Thiên Lôi Long Tất Hạ giơ tay, tia chớp thô cỡ thùng nước cực kỳ chói mắt bay hướng Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Chương 398: Chiến (3)
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường cũng hành động.
Một đoàn gió xoáy màu xanh âm thầm tụ tập tới gần Quỳ Ngưu Yêu Vương, nhìn như nhẹ nhàng nhưng lưỡi sắc bén cực kỳ trí mạng, lúc nhu lúc cương, thay đổi liên tục, âm thầm khó thể đề phòng.
Vù vù vù vù vù!
Kiếm khí như rồng ngâm, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc lại hành động. Trường kiếm bay ra từng tia kiếm quang như lưới ánh sáng liên miên bất tận bao phủ Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Bốn cường giả trẻ đỉnh cao Tuyết Châu cùng ra tay bao vây tiễu trừ yêu vương Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Mặt Quỳ Ngưu Yêu Vương không thay đổi, há mồm cười to. Quỳ Ngưu Yêu Vương toát ra yêu khí xanh vô cùng vô tận, tay cầm gậy xương thú trắng to lớn không biết xuất hiện từ bao giờ. Quỳ Ngưu Yêu Vương huơ gậy, gió thổi vù vù, yêu khí mạnh mx cuồn cuộn xé nát công kích đến bên người. Xương trắng lấp lóe, yêu khí tràn ngập, Quỳ Ngưu Yêu Vương đấu cùng bốn cường giả Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc.
Thần Mục Yêu Vương lão nhân mù luôn ngồi bên cạnh bàn dường như bị ánh sáng và tiếng đánh nhau thức tỉnh, nghiêng đầu láng nghe. Thần Mục Yêu Vương nhéch môi cười, đặt nhị hồ trên chân, kéo đàn thử vài tiếng rồi bắt đầu diễn tấu.
Khúc nhạc đó chính là Nhị Tuyền Ánh Nguyệt lúc trước Đinh Hạo mới đàn.
Trí nhớ của Thần Mục Yêu Vương rất dai, chỉ nghe Đinh Hạo đàn một lần đã lĩnh ngộ tinh túy khúc nhạc. Thần Mục Yêu Vương kéo thanh âm nhị hồ trong trẻo thuần túy, liên miên không dứt, như khóc như than, hơn lúc Đinh Hạo diễn tấu gấp mấy lần.
Không khí âm thầm xuất hiện gợn sóng trong suốt như gió nhẹ thổi, mặt hồ yên tĩnh gợn sóng.
Đinh Hạo ngẩn ra, bản năng cảm thấy thanh âm nhị hồ cực kỳ tuyệt vời, hơn tất cả giai điệu lúc trước hắn nghe. Hình dung nó là tiếng trời cũng không đủ, nghe toháng qua khiến người hận không thể chìm đắm vào nhị hồ.
Đinh Hạo rất muốn đứng dậy múa may theo tiếng nhạc.
– Không đúng!
Đinh Hạo đánh rùng mình, Thắng Tự Quyết bộcông pháp hát ngăn cản thanh âm dụ hoặc.
Đinh Hạo tỉnh táo lại, khi nghe tiếng nhị hồ đã không có sự cuốn hút như trước. Mặc dù Đinh Hạo cảm giác thanh âm êm tai nhưng không còn điều khiển được cảm xúc của hắn.
Lúc này bên ngoài minh văn trận pháp có tiếng khóc kêu cuồng cười. Đinh Hạo quay đầu lại, thấy đám đông đứng xem có người gào khóc, đập đầu xuống đất thê lương như mất phụ mẫu thê nhi. Có người ngửa đầu cuồng cười cào tóc xé áo, như gặp thứ gì đẹp nhất trên đời đứng ngây tại chỗ. Biểu tình bọn họ cực kỳ khủng hoảng nhưng không thể khống chế cảm xúc, thân thể làm ra các trạng thái vui buồn.
Chiến kỹ âm nhạc thật lợi hại.
Đinh Hạo thầm khen, định ra tay thì tiếng phạn âm tụng niệm trang nghiêm lại vang lên.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền hé môi son, một tay xoya ngọc phật, từng âm điệu phạn âm màu vàng như cơn suối chảy ra khỏi môi hồng, lấn át thanh âm nhị hồ của Thần Mục Yêu Vương lão nhân mù. Ánh sáng vàng rực rỡ hình sóng gợn va chạm với gợn sóng đen nhạt của Thần Mục Yêu Vương, không ngừng tiêu trừ, hóa giải. Hơi thở trang nghiêm, thần thánh tràn ngập khiến linh hồn người thăng hoa, nghiêm túc.
Đám khán giả bên ngoài bớt điên cuồng, kinh khủng tỉnh táo lại, có thể khống chế thân thể.
– Còn không lùil ịa?
Đao Khuynh Thành bỗng đứng dậy quát với đám võ giả vẫn rất tò mò đứng xem:
– Ở lại đây để chịu chết sao? Lát nữa chiến đấu thật sự bắt đầu không ai che chở được các ngươi!
Đa số người vội bỏ chạy.
Có thể thấy nhiều cường giả cao thủ chiến đấu là may mắn, nhưng nếu vì điều đó mất mạng vậy mất nhiều hơn được.
Ai cũng hiểu mới đầu hai bên chỉ công kích thăm dò đã có mấy chục người bị dư âm nghiền nát. Nếu hai bên chiến đấu thật sự, hình dạng thật của hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương sẽ hủy hoại phạm vi mấy trăm dặm, ở lại là tìm chết. Đao Khuynh Thành mới nói xong đã có một đống người bỏ chạy.
Chỉ vài người cảm thấy thực lực mình không tệ, muốn ở lại quan sát cao thủ, cường giả chiến đấu để lấy được dẫn dắt, đột phá bình cảnh võ đạo.
Chớp mắt xung quanh tửu quán bị sập còn khoảng hai, ba mươi người, thực lực đại khái là cảnh giới Đại Võ Sư cảnh, cộng với vài đệ tử tinh anh các đại môn phái, có võ giả lưu lạc, tán tu thực lực cường đại thói quen đi trong đường sống cõi chết.
Đinh Hạo nhìn đệ tử Vấn Kiếm sơn trang đứng bên cạnh sợ đến mặt trắng bệch, ngẫm nghĩ, nói:
– Tiểu Lan, các ngươi đi đi, nếu một lát nữa hai tên yêu quái phát cuồng thì ta không thể…
Lý Lan mỉm cười nói:
– Không sao, ta có cách phòng thân. Được nhìn nhân vật phong vân thế hệ trẻ Tuyết Châu hợp sức đấu một trận ở khoảng cách gần như vậy là cơ hội hiếm có, ta muốn ở lại.
Đinh Hạo thấy Lý Lan cực kỳ tự tin thì không miễn cưỡng, chộp vai đệ tử Vấn Kiếm sơn trang, lắc người một cái, áo nghĩa tự quyết ly trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng phát. Đinh Hạo như cái bóng chợt lóe một cái đã đi ra ngoài vòng chiến, xuyên qua tường minh văn trận pháp như màn nước.
– Đa tạ sư thúc tổ.
Biểu tình đệ tử Vấn Kiếm sơn trang xấu hổ nói:
– Ta đi báo cho các vị tiền bối tông môn.
Đinh Hạo gật đầu.
Thật ra nơi này chiến đấu đến trình độ này tất nhiên các quái vật thủ lĩnh đại môn phái biết rồi, chắc chắn bọn họ quan sát chặt chẽ, không lộ mặt là muốn nhờ hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương thử thách hậu bối tông môn của mình. Hoặc có lẽ là lực lượng nào đó kiềm chế cao thủ đẳng câp Đại Tông Sư cảnh, chỉ khi đám tiểu bối gặp nguy hiểm sinh mạng bọn họ mới ra tay.
Đinh Hạo lo lắng an toàn cho Lý Lan, vội quay về vòng chiến.
Đinh Hạo thấy cổ tay Lý Lan có vòng tay tinh xảo tỏa ánh sáng nhu hòa bảo hộ gã, ngăn cách dư âm chiến đấu của hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Vẫn Tinh Thánh, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Thiên Lôi Long Tất Hạ. Biểu tình Lý Lan bình tĩnh, rất là tự tin nghiêm túc nhìn chiến đấu siêu nhanh giữa mấy cường giả.
Đinh Hạo thở phào, ngồi xuống bàn.
Đinh Hạo không tùy tiện tham gia chiến đấu.
Trong thời gian chén trà tình hình chiến đấu đã rõ ràng.
Chương 399: Chiến (4)
Quỳ Ngưu Yêu Vương cùng đám người Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Vẫn Tinh Thánh tạm đánh ngang tay. Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền một mình đấu âm nhạc với Thần Mục Yêu Vương dần rơi vào thế eyéu. Thực lực của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ước chừng từ nhất khiếu đến nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh. Thần Mục Yêu Vương là vua yêu tộc, yêu vương cảnh tương đương với Võ Vương cảnh nhân tộc. Hai bên cách biệt một đại cường giả, nếu không phải Phạn Âm Xướng của Vô Niệm phái la tuyệt học phật gia, tinh diệu hơn khúc nhạc Nhị Tuyền Ánh Nguyệt Thần Mục Yêu Vương lĩnh ngộ rất nhiều lần thì Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền khó thể chống chọi thời gian dài như vậy.
Người Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền lảo đảo, trán chảy một giọt máu.
Nó là dấu hiệu ngâm xướng quá sức.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền tái nhợt, áo tăng trắng phụ trợ càng thánh khiết vô song, giống như Bồ Tát giáng trần, đẹp đến không thể nhìn gần, khiến người xem một lần là khó quên. Đối với nhiều người thì áo tăng mặc trên người nữ ni cô đẹp tuyệt trần có sức hấp dẫn vô cùng.
Duyên Sinh Thần luôn ngồi bên cạnh khóe môi cong lên, lấy ra tiêu xương màu đen dài tám lóng tay nhẹ thổi bên môi.
Duyên Sinh Thần vốn là cực kỳ phong lưu tiêu sái, hành động tràn ngập tiết tấu kỳ dị như phù hợp mọi định nghĩa về ưu mỹ trong thiên địa, khiến người vô cùng thoải mái. Duyên Sinh Thần bao phủ trong vầng sáng thần thánh, trác nhien bất quần. Duyên Sinh Thần làm một loạt động tác trời sinh hồn nhiên, mây bay nước chảy. Tiêu xương đen đặt bên môi, một chuỗi tiếng tiêu réo rắt như nước suối chảy trong núi đêm trăng.
Tiếng tiêu như thủy triều lan tỏa tham gia tranh đấu giữa tiếng nhị hồ và phạn âm.
Duyên Sinh Thần cũng là cao thủ tinh thông chiến kỹ âmn hạc.
Tiêu réo rắt, ánh áng bạc thánh khiết bay ra từ tiêu xương đen, giai điệu dịu dàng tinh thuần không tỳ vết, cũng lăn tăn sóng gợn hòa cùng phạn âm vàng, uy lực tăng lên gấp mấy lần dần chống lại công kích Nhị Tuyền Ánh Nguyệt tiếng nhị hồ.
Đinh Hạo kinh ngạc thầm nghĩ:
– Duyên Sinh tông quả nhiên không giống người thường, thực lực của Duyên Sinh Thần sâu không lường được, trên cơ đám người Tất Hạ, Hạ Nghê Thường, nhìn không thấu sâu cạn. Duyên Sinh Thần bao phủ trong ánh sáng thần thánh, giống thần tiên giáng trần. Khí chất, phong độ như vậy dù là thần đồng Mục Thiên Dưỡng cũng không sánh kịp.
Vấn Kiếm tông thu các tài liệu về thủ lĩnh thế hệ trẻ của các đại môn phái, trong đó tin tức về Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ Duyên Sinh tông là ít nhất, chỉ ít ỏi vài câu, nhưng đánh giá rất cao. Trừ Mục Thiên Dưỡng ra, Vấn Kiếm tông đánh giá Duyên Sinh Thần và Duyên Sinh Thánh Nữ ở đẳng cấp cực kỳ nguy hiểm, nhắc nhở Đinh Hạo nếu gặp ai trong hai Thế Chuyển Sinh Thần, Thánh Nữ phải hết sức cảnh giác.
Duyên Sinh Thần khí độ siêu phàm mỉm cười nói:
– Thính Thiền muội muội, vi huynh giúp muội muội một tay.
Khi Duyên Sinh Thần nói chuyện tiếng tiêu xương chưa tnưgf ngừng, vẫn du dương, có thể thấy tọa nghệ chiến kỹ âm nhạc của gã rất sâu.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền mặc áo tăng trắng, xinh đẹp vô song hơi gật đầu, không đáp lời Duyên Sinh Thần, thậm chí không mở mắt ra.
Đinh Hạo lắc đầu.
Thắng Tự Quyết cho Đinh Hạo giác quan thứ bảy siêu mạnh, hắn bỗng cảm thấy có điều gì không đúng nhưng không thể nói rõ là điểm nào.
Giây lát sau Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành kiềm không được hú dài, đao to ra khỏi vỏ tham gia chiến đấu.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành tu luyện Nhất Đao Khuynh Thành quyết của Trảm Nhật thành, chú trọng nhất là chiến ý. Khi tu luyện đến cảnh giới thâm sâu, chiến ý kích phát ra Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành sẽ hóa thành cuồng thần chiến đấu, chiến ý không ngừng thì không dừng đấu. Chiến ý càng mạnh sức chiến đấu càng cường đại. Nghe nói khi tu luyện đến cảnh giới cao sâu, càng bị thương nặng thì lực công kích càng mạnh, khi thân thể bị thương nặng thực lực tăng gấp đôi.
Chiến ý bồi dưỡng từ vô số chiến đấu.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành gặp chiến đấu trình độ này như củi khô bốc lửa, gã nhịn thật lâu sau không thể kiềm chế trái tim chiến ý được nữa. Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành giơ trường đao biến thành lốc xoáy, đao quang rực rỡ chém hướng Quỳ Ngưu Yêu Vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trường đao và gậy xương trắng va chạm, thanh âm đáng sợ như trời sụp.
Mạnh mẽ như Quỳ Ngưu Yêu Vương cũng bị chấn lắc lư, có thể thấy lực lượng của Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cường đại vô cùng.
Lúc trước đám người Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh không giỏi về lực lượng, gặp đối thủ mạnh mẽ như Quỳ Ngưu Yêu Vương có thực lực, cảnh giới trên bọn họ lại thích cứng đối cứng thì rất vất vả. Bây giờ Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành tham gia giảm bớt áp lực cho đám người Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh. Như nhân vật MT giỏi về thuẫn thịt trong đoàn chiến, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngăn cặn Quỳ Ngưu Yêu Vương oanh tạc, đám người Nhất Kiếm Minh Tâm Phong Hành Nhạc, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Vẫn Tinh Thánh có thể thoải mái thi triển chiêu thức tinh xảo.
Trận chiến các cường giả thiên tài nhân loại bên này dần đến lúc kết thúc.
Bên kia.
Có Duyên Sinh Thần giúp đỡ, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền giảm bớt áp lực, tiêu xương màu đen và Phạn Âm Xướng hợp sức ngăn lại uy lực bài Nhị Tuyền Ánh Nguyệt của Thần Mục Yêu Vương. Nhìn như Duyên Sinh Thần, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền không yếu thế nhưng Đinh Hạo nhạy cảm nhận ra sơ hở của hai thiên tài hợp tác.
Phạn Âm Xướng là chiến kỹ âm nhạc của phật gia, cực kỳ trang nghiêm túc mục, có ẩn ý thương xót chúng sinh. Tuy tiêu xương màu đen của Duyên Sinh Thần mặt ngoài ẩn chứa luân hồi cứu thế của phật gia nhưng lấy cẩu thả làm gốc, không hợp nhau. Ban đầu tiêu xương màu đen, Phạn Âm Xướng hơi hợp đến sau này Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền, Duyên Sinh Thần ự vào cao trào khúc nhạc, chuyển thành bài xích lẫn nhau.
Đinh Hạo cảm giác được sơ hở trong chớp mắt, lấy tạo nghệ của Thần Mục Yêu Vương tất nhiên nắm bắt ngay.
Tiết tấu nhị hồ gấp gáp hơn, thanh âm thay đổi, sửa đổi ẩn ý trang nhã yên tĩnh, biến thành kim qua thiết mã, thiết huyết ngân hà sát khí tràn ngập, hùng hổ dọa người, uy lực sóng âm mạnh hơn trước gấp mấy lần, phá hỏng Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền và Duyên Sinh Thần hợp tấu, tách hai người ra. Áp lực hùng hồn như sóng cuộn biển gầm đổ ập xuống.
Duyên Sinh Thần biến sắc mặt, không còn vẻ thong dong tiêu sái, biểu tình trầm trọng.
Chương 400: Hai bài kinh kệ
Mặt Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền trắng bệch không còn chút máu, chân mày dài nhíu chặt, nàng đang vất vả chống đỡ.
– Duyên Sinh Thần còn giữ lại lực lượng, dần dần chuyển áp lực lên người Lệ Thính Thiền.
Có lẽ người khác không nhìn ra cái gì nhưng Đinh Hạo có thần thức, giác quan thứ bảy cảnh giới đệ ngũ giai Thắng Tự Quyết cực kỳ biến thái, không thuộc về cường giả Võ Vương cảnh nên hắn nghe là hiểu ngay bí ẩn bên trong.
Tại sao Duyên Sinh Thần làm như vậy?
Nếu Duyên Sinh Thần muốn nhìn Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền xấu mặt thì ban đầu không cần giúp đỡ là được, tại sao quanh co lòng vòng hao tổn tâm kế?
Chẳng lẽ là đồng bạn với hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương? Càng không thể nào, môn quy Duyên Sinh tông nghiêm nghặt, Duyên Sinh Thần tuyệt đối sẽ không kết bè với yêu ma.
Trong đầu Đinh Hạo nổi lên vô số dấu chấm hỏi.
Chính lúc này…
Giọng Vẫn Tinh Thánh vọng ra từ trận chiến:
– Đinh Hạo, tại sao ngươi còn chưa ra tay?
Vẫn Tinh Thánh độc ác châm ngòi:
– Không lẽ ngươi và hai con yêu ma này có liên hệ gì không dám gặp người sao?
Đinh Hạo nhíu mày không nói.
Giọng Thiên Lôi Long Tất Hạ cũng vang lên:
– Bài nhạc này là Đinh Hạo dạy cho Thần Mục Yêu Vương!
Lúc này chỉ còn lại Đinh Hạo, Tưởng Địa Sinh và ba người khác chưa ra tay.
Mọi người cùng nhìn hướng Đinh Hạo.
Tưởng Địa Sinh đại biểu Thanh Bình học viện, Vẫn Tinh Thánh, Thiên Lôi Long Tất Hạ đứng về phe Thanh Bình học viện nên tất nhiên bọn họ sẽ không trào phúng Tưởng Địa Sinh. Duyên Sinh Thần đại biểu Duyên Sinh tông đã ra tay, dù Duyên Sinh Thánh Nữ ngồi im tại chỗ cũng không ai nói gì.
Trong các cao thủ đỉnh cao trẻ tuổi, Đinh Hạo đại biểu cho Vấn Kiếm tông từ đầu đến cuối không ra tay, Thiên Lôi Long Tất Hạ nói lời thật. Khúc nhạc đó là Đinh Hạo dạy cho Thần Mục Yêu Vương, mọi người đều trông thấy, cộng với lúc trước thái độ hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương với hắn khá mập mờ làm người suy nghĩ lung tung.
Vẫn Tinh Thánh cười khùng khục vọng ra từ vòng chiến:
– Đinh Hạo, nghe nói ngươi nắm giữ thần thông nên không cần tinh huyết Quỳ Ngưu, ngươi hãy bám giữ con ngưu yêu này, chúng ta ở một bên ra tay giết cũng coi như có công với nhân tộc, rửa sạch nghi ngờ cho ngươi.
Mặt Đinh Hạo không biểu tình, không đáp lại.
Giọng Vẫn Tinh Thánh lúc trái lúc phải, mơ hồ châm lửa góp gió, trào phúng Đinh Hạo:
– Đinh Hạo, ngươi đang cố ý nương tay sao? Nếu hai con đại yêu này thoát đi. Đồn rằng ngươi cấu kết với yêu tộc, nuôi một con mèo yêu thì ra là thật. Không biết làm sao Vấn Kiếm tông chứa thứ người như ngươi, thật là bại hoại xấu xa!
Keng!
Tiếng trường kiếm vang lên, mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng, biến mất tại chỗ.
Trong vòng chiến vang lên tiếng Vẫn Tinh Thánh khẽ kêu sau đó là tiếng gầm tức giận:
– A! Đinh Hạo, ngươi…
Chớp mắt Đinh Hạo ngồi trở về trên ghế, mũi thanh kiếm rỉ sét nhỏ một giọt máu, lạnh lùng cười:
– Còn nói thêm một câu thì lần sau đâm thủng đầu chó của ngươi.
Vẫn Tinh Thánh chiến đấu không nói cái gì thêm, tức giận hầm hừ.
Vẫn Tinh Thánh khá e ngại Đinh Hạo.
Một kiếm này biểu lộ thực lực của Đinh Hạo, hắn không phải loại người nhẫn nhịn im tiếng, khi đã điên lên thì rất đáng sợ.
Không ai ngờ vào lúc này Đinh Hạo dám ra tay với Vẫn Tinh Thánh, quá điên cuồng. Nhưng mọi người nhìn ra Đinh Hạo chỉ muốn dạy Vẫn Tinh Thánh bài học, không thì mới rồi hắn đột nhiên tập kích, chiêu ám sát lặng lẽ đó không đơn giản rạch da Vẫn Tinh Thánh.
Vẫn Tinh Thánh cứ châm lửa góp gió, rốt cuộc Đinh Hạo hành động.
Ngọn lửa màu cam nhảy múa trên đầu ngón trỏ Đinh Hạo vẽ mấy hàng chữ trong không trung.
Thân là cây bồ đề.
Tâm như minh kính đài.
Thì thì cần lau.
Chớ khiến nhạ trần ai.
Mỗi nét bút là lửa da cam sẽ ngưng tụ trong không trung, khi chữ ‘ai’ cuối cùng chấm dứt, hai mươi đốm lửa minh văn chữ hán cháy hừng hực. Hơi thở trang trọng túc mục, thánh khiết tràn ngập trong hai mươi chữ.
Tưởng Địa Sinh, Duyên Sinh Thánh Nữ không tham gia chiến đấu quan sát cẩn thận nhất, biểu tình ngạc nhiên. Đồn rằng Đinh Hạo mèo ác quỷ Tà Nguyệt song tuyệt, hiểu biêt sơ thuật minh văn, nhưng bây giờ xem ra không đơn giản. Tính luôn tường ánh sáng băng tinh trước đó, ngọn lửa minh văn hiện tại, lấy đao làm bút, lấy tay làm bút, thủ đoạn siêu đẳng như vậy chỉ có những minh văn sư tu vi cực kỳ cao thâm mới thi triển ra được.
Đinh Hạo quát to:
– Đi!audio coi am
Đinh Hạo đẩy tay, hai mươi minh văn chữ hán biến thành sao băng lửa rơi bên cạnh Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền.
Lửa vàng sinh ra cộng minh kỳ dị, Phạn Âm Xướng hoàn toàn yếu thế bỗng như có đốm lửa rơi vào chảo dầu, sôi trào lên. Trong phút chốc Phạn Âm Xướng lớn mạnh, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền ngâm xướng rung động như chuông to gióng lên, liên miên. Hơi thở thương xót chúng sinh, thánh khiết trang nghiêm càng đậm, như có Phật Đà đang xướng.
Biến đổi này vượt qua dự đoán của mọi người.
Như thần tích.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền luôn nhắm mắt chợt run lên, dường như nàng gặp chuyện gì rất khó tin, khuôn mặt xinh đẹp vô song tràn ngập ngạc nhiên. Nhưng Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn8 vẫn không mở mắt, hơi gật đầu hướng Đinh Hạo.
Bên kia, Duyên Sinh Thần rất kinh ngạc, khuôn mặt điển trai bao phủ ánh sáng thần thánh xẹt qua vẻ âm trầm.
Duyên Sinh Thần ngừng thổi tiêu, quay về ngồi bên cạnh Duyên Sinh Thánh Nữ biểu tình trêu cợt.
Thần Mục Yêu Vương khẽ kêu một tiếng, lại đánh giá Đinh Hạo với đôi mắt khác. Tuy hốc mắt Thần Mục Yêu Vương không có tròng nhưng cho người cảm giác nhìn rõ tất cả. Một khúc nhạc đã khiến Thần Mục Yêu Vương lão nhân mù ngạc nhiên, byâ giờ minh văn chữ hán nước lửa khác biệt sinh ra cộng minh với Phạn Âm Xướng Vô Niệm phái phật gia ngâm xướng, điều này chứng minh một việc.
Đinh Hạo hiểu biết sâu về thần thông phật gia.
Trong Vô Tận đại lục hai thần thông phật đạo tự hình thành hệ thống, có khác biệt lớn với võ đạo của môn phái, thế giab ình thường, điểm kỳ diệu gần với vu thuật. Đặc biệt là chiến kỹ thần thông của phật gia sau lưng có phật gia kinh uyên sâu thẳm rộng lớn chống đỡ, rất nhiều chiến kỹ phật gia uy lực kinh người cần có học thức điển tịch kinh phật nhất định mới thi triển được. Đinh Hạo xuất thân từ Vấn Kiếm tông là môn phái kiếm tu thuần túy, hắn nắm giữ minh văn lại có thể hòa cùng Phạn Âm Xướng, nhiều người cảm thấy rất khó tin.