1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập63 [ chương 311 đến 315 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập63 [ chương 311 đến 315 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 311: Lại là ngươi Bốn phương

Thập Hoàng Thể Tôn Công trời sinh phù hợp với ta, ta sẽ tiếp tục tu luyện. Trước khi đi ta chép lại một bản khẩu quyết pháp môn Thập Hoàng Thể Tôn Công để trong lều, Đinh sư huynh cầm nó về tông môn rồi có thể báo cáo lên cao tầng tông môn.

Trong thời gian ở Vấn Kiếm tông điều ta may mắn nhất là quen Đinh sư huynh, Tiểu Thất và Thiên Dực. Các bằng hữu. Rồi sẽ có ngày lại gặp gỡ nhau, sâu trong lòng ta vĩnh viễn là đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện. Hẹn gặp lại, chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại

Cuối cùng, sau hai năm, ước hẹn Thiên Hàn Tuyệt phong, dù khi đó Trương Phàm ta không có tiếng tăm hay nổi danh Tuyết Châu thì ta sẽ leo lên Thiên Hàn Tuyệt phong chiến đấu vì Đinh sư huynh!

Chữ viết trên tờ giấy lúc liền lúc ngắt, có vài chỗ lộn xộn. Chắc tối hôm đó thiếu niên thợ săn Trương Phàm suy nghĩ rối loạn cỡ nào, ngàn lời vạn chữ ghi trên giây, chắp nối lung tung, nói dông dài rồi lại khiến người rung động.

Đinh Hạo, Phương Thiên Dực đọc thư xong lặng im thật lâu.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm luôn kiên cường, chuyện gì gã đã quyết định thì sẽ kiên trì đi tới, chín cự long cũng không kéo lại được. Nếu thiếu niên thợ săn Trương Phàm quyết định rời khỏi Vấn Kiếm tông cho dù Đinh Hạo, Phương Thiên Dực chạy theo giữ lại cũng không thể thay đổi suy nghĩ của Trương Phàm.

Cuối cùng thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn đi sao?

Nhớ lại biểu hiện kỳ lạ của thiếu niên thợ săn Trương Phàm mấy ngày nay, Đinh Hạo bỗng cảm giác có lẽ gã đã suy nghĩ chuyện này từ lâu. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm ở lại thêm mấy ngày vì quý trọng thời gian cuối cùng ba người bên nhau.

Phương Thiên Dực khẽ thở dài:

– Có lẽ rời đi là lựa chọn tốt nhất cho tiểu Phàm.

Vấn Kiếm tông cạnh tranh kiểm tra rất khắc nghiệt, tiến độ tu luyện của Trương Phàm sẽ bị đào thải vào kỳ thi cuối năm, không cách nào vào trung tâm Vấn Kiếm tông như ngoại môn, nội môn, lục phong lục tọa.

Đinh Hạo nhẹ gật đầu.

Trong lều thiếu niên thợ săn Trương Phàm quả nhiên có bản sao Thập Hoàng Thể Tôn Công.

Đinh Hạo nhìn chữ viết quen thuộc trang tên sách, hắn chỉ liếc mắt qua, không đọc kỹ nội dung.

Đinh Hạo lắc đầu, cầm quyển sách, mười ngón tay lóe ánh sáng. Trang giấy rách bay đi như bươm bướm trắng đầy trời, giây sau hóa thành bột phấn biến mất.

Đinh Hạo nhỏ giọng nói:

– Nếu tiểu Phàm đã nói Thập Hoàng Thể Tôn Công trời sinh phù hợp với hắn thì từ nay nó chỉ thuộc về hắn!

Thập Hoàng Thể Tôn Công có thể khiến thiếu niên thợ săn Trương Phàm tư chất bình thường trong hai tháng ngắn ngủi bùng phát thực lực tương đương với cường giả đại viên mãn Võ Sĩ cảnh như nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, Thập Hoàng Thể Tôn Công không đơn giản là công pháp tu luyện cơ bắp. Nếu tính phẩm cấp chắc Thập Hoàng Thể Tôn Công đủ xếp vào hàng thiên giai.

Công pháp hiếm thấy như vậy nhưng Đinh Hạo không thèm nhìn một cái, trực tiếp hủy diệt.

Từ nay trong thiên địa chỉ một mình thiếu niên thợ săn Trương Phàm nắm giữ công pháp Thập Hoàng Thể Tôn Công.

– Chúng ta tăng tốc độ quay về Vấn Kiếm tông.

Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén lạnh băng.

Phương Thiên Dực gật đầu.

Rồng có nghịch lân. Lư Bằng Phi, ngươi không nên đụng vào Trương Phàm, lần này ngươi thật sự chọc giận Đinh sư huynh.

* * *Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù(công dã tràng) nếu không có Địa …Tại Sao ư là lòng thăm không đáy? hay do không cúng dường ?…?

– Cái gì? Một kiếm giết chết Kiếm Bất Bình?

Lư Bằng Phi tưởng đâu tai mình nghe lầm.

Kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu nơm nớp lo sợ đứng sau lưng Lư Bằng Phi, chắc chắn nói:

– Đúng vậy. Không sai chút nào. Ta và Điền Hoành sư huynh chính mắt thấy, các sư huynh đệ đi cùng cũng thấy. Không biết Đinh Hạo học đâu ra kiếm pháp quái dị lắc người một cái, một kiếm đã giết Kiếm Bất Bình sư huynh.

Nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành gật đầu lia.

– Một chiêu giết Kiếm Bất Bình không thể chỉ dựa vào kiếm pháp quái dị là được, tu vi huyền khí của Đinh Hạo ít nhất cũng cỡ cảnh giới Võ Sư cảnh.

Lư Bằng Phi cắn răng không cam lòng thừa nhận.

Tin tức này đánh vỡ mọi chuẩn bị trước đó của Lư Bằng Phi, gã phải lên kế hoạch lại.

Lư Bằng Phi ngẩng đầu nhìn nóc đại điện đen, khuôn mặt vặn vẹo.

– Đinh Hạo, mặc kệ lần này ngươi ra ngoài có thu hoạch gì, chỉ cần ngươi dám trở về Vấn Kiếm tông thì ta sẽ cho ngươi chết! Huống chi ngươi muốn bình an quay về Vấn Kiếm tông? Không dễ vậy! Ha ha, không chỉ một mình ta muốn giết ngươi!

Lư Bằng Phi siết chặt nắm tay.

Lư Bằng Phi phất tay:

– Ra ngoài đi.

Nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu liếc nhau, cung kính hành lễ rồi lùi ra.

Trong lòng nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu thấy nặng nề chưa từng có.

Đối với thế lực Lư Bằng Phi mới nổi lên thì Đinh Hạo trở về sẽ là cuộc khiêu chiến cực kỳ nghiêm túc, sinh tồn hay diệt vong? Đó là vấn đề hóc búa không thể bỏ qua.

Sau khi nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu rời đi, Lư Bằng Phi lấy một vật điêu khắc hình chim nhỏ màu bạc ra khỏi trữ vật giới chỉ quăng lên cao.

Phù điêu tỏa sáng hóa thành một con chim thật kêu to bay ra đại điện hướng tới sâu trong lục phong lục tọa sơn môn Vấn Kiếm tông.

– Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, có lẽ ngươi không qua được ải này!

* * *

Trên bầu trời tối tăm, mây đen che đầy, không khí ẩm thấp.

Nhìn từ xa thấy sơn môn Vấn Kiếm tông nguy nga trập trùng. Phương Thiên Dực, cô bé Cao Tuyết Nhi lộ biểu tình vui sướng. Đinh Hạo nhíu mày, chợt ngừng lại.

Đinh Hạo quay đầu liếc rừng cây nằm bên tay phải, nói:

– Ra đi.

Lúc này là đầu xuân, trời se lạnh. Tuyết đọng trên cây cối đã hòa tan, cạch cây mọc ra chồi non xanh, nhìn từ xa như mặc áo xanh. Rừng cây này rậm rạp xào xạc trong gió lạnh.

Phương Thiên Dực, cô bé Cao Tuyết Nhi nhìn theo ánh mắt Đinh Hạo nhưng không thấy gì.

Đinh Hạo cười nhạt, mắt bắn ra tia sáng bạc.

Ánh mắt Đinh Hạo như hai cột sáng bạc xuyên qua, trên ngọn cây vốn không có ai khi bị ánh sáng bạc bắn trúng thì dao động gợn sóng trong suốt. Một bóng người áo đỏ thon dài chậm rãi lộ mặt.

Tim Phương Thiên Dực run lên.

Bây giờ Phương Thiên Dực là võ giả cao giai Võ Sĩ cảnh, tai thính mắt tinh, cảm ứng được mấy chục thước. Tiếng sâu bọ kêu không thể thoát khỏi cảm giác của Phương Thiên Dực, nhưng lần này nếu không phải Đinh Hạo lên tiếng thì gã không phát hiện trên ngọn cây giấu một người.

Từ đó thấy được thực lực người áo đỏ hơn xa Phương Thiên Dực.

Đinh Hạo nhìn người áo đỏ.

Chương 312: Ngươi không có cơ hội

Vẫn là mặt nạ quỷ thanh đồng vô cùng quen thuộc, nửa cười nửa khóc ẩn chứa hơi thở kỳ dị, giống y như người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng xuất hiện trong di cíh thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch.

Hơi thở huyền khí lửa dao động vô cùng quen thuộc nói lên người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng mặc áo đỏ chính là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng ngày hôm đó truy sát Đinh Hạo.

– Khục khục khục khục, không sai, lại là ta, ta lại tới. Hôm nay ngươi phải chết!

Thanh âm khàn khàn như cú đêm phát ra từ khe hở mặt nạ, sát ý rõ ràng.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Ngươi thật xui xẻo, vì bây giờ tâm tình của ta không tốt, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào. Lần trước ngươi trốn thoát nên co đầu rút cổ giữ mạng chó của mình, không ngờ ngươi không thấy quan tài không đổ lệ, còn dám xuất hiện trước mặt ta. Thôi được, lần này sẽ cho ngươi có đến mà không có về.

Đinh Hạo dứt lời bỗng biến mất trên lưng Tuyết Vực Sư Long Thú.

Đinh!

Hỏa hoa lóe sáng trên ngọn cây cách mấy chục thước.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng kêu lên, vội thụt lùi.

Đinh Hạo như u linh xuất hiện trước mặt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, như bóng với hình. Không thấy Đinh Hạo rút kiếm đã có một chuỗi kiếm quang mông lung bao phủ toàn thân người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!

Trong phút chốc tiếng vũ khí va nhau như bão tố liên miên bất tận.

Từng đóa hỏa hoa nổ tung trong không khí âm trầm, đồ án xinh đẹp nở rộ trong thoáng giây tôn lên hai thân hình mơ hồ vi di chuyển nhanh càng bí ẩn.

Một đốm hỏa hoa rơi xuống đốt cháy lá cây khô vàng.

Nguyên thân cây cháy lên, cây khô xung quanh bị lửa cuốn sạch cả khu rừng.

Đinh Hạo, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng kịch đấu như thiên thần lúc ẩn lúc hiện trong rừng lửa.

Không nói nhảm, kiếm thức của Đinh Hạo dồn dập, sát chiêu liên tục.

Lần này Đinh Hạo quyết tâm vạch thân phận thật sự của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, không ai muốn bị sát thủ thực lực đáng sợ núp trong bóng tối như hổ rình mồi.

Nếu đến giết ta thì hãy sẵn sàng bị giết đi!

Kiếm thức như bão tố cuồng phong, thực lực Đinh Hạo tăng vọt dù là kiếm pháp Thập Tự Khoái Kiếm bình thường vào tay hắn biến cực kỳ đáng sợ. Từng chữ thập bạc huyễn hóa trong hư không.

Võng kiếm rậm rạp khiến người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cảm giác như cá mắc lưới, vùng vẫy, không gian sinh tồn thu hẹp lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngọn lửa bùng nổ trên bầu trời, năng lượng đáng sợ lan tràn từ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng. Ngọn lửa đỏ sậm che nửa bầu trời nương rừng cây cháy, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có cơ hội thở dốc.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vội thụt lùi, cực kỳ chật vật tránh khỏi lưới kiếm của Đinh Hạo.

– Không ngươi làm ta thất vọng, khục khục, quả nhiên ngươi biến mạnh. Nhưng hôm nay ngươi vẫn phải chết!

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng kéo giãn khoảng cách, cười quái dị.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã dồn sẵn sát chiêu.

Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng:

– Chết cái đầu ngươi!

Đinh Hạo lắc người, lại xuất hiện trước mặt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Lão tử lười nói nhảm với ngươi.

Kiếm thức thay đổi chuyển thành Truy Điện Trung Cung Kiếm. Đinh Hạo đâm ra, thân thanh kiếm rỉ sét kêu vù vù, mông lung, khó nắm bắt quỹ tích, như mộng ảo không chân thực.

Vù vù vù vù vù!

Máu bắn lên cao.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng hét to:

– A!

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không thể đỡ được nhát kiếm đó, tay phải cầm trường kiếm bị chặt đứt cổ tay. Bàn tay cụt và trường kiếm rớt xuống, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lảo đảo lùi lại. Con ngươi giấu sau mặt nạ tràn ngập khó tin.

– Đây là… Kiếm ý, ngươi nắm giữ được kiếm ý?

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng một tay bịt cổ tay cụt, dùng lực lượng hỏa diễm phong miệng vết thương tránh cho mất máu nhiều. Toàn thân người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng run rẩy.

– Nói nhảm nhiều quá.

Đinh Hạo không cho người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng thời gian thở, lại đâm kiếm ra. Thanh kiếm rỉ sét đỏ thẫm hóa thành kiếm quang đỏ mông lung không thể nắm bắt, vẫn ẩn chứa nửa bước kiếm ý.

Hôm nay Đinh Hạo đặt quyết tâm, dù không thể bắt giữ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng thì giết chết cũng tốt, tuyệt đối không để gã thoát.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cười thảm, ánh bạc lóe trên người gã. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tránh thoát một kiếm chỉ mành treo chuông, xuất hiện cách năm mươi thước như thuấn di.

Lại là pháp môn chạy trốn đó.

Lần trước trong U Minh Quỷ ảo trận trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng nhờ ánh sáng bạc bí ẩn thoát khỏi Đinh Hạo dùng đao kiếm cùng lúc truy sát.

Đinh Hạo cảm giác rõ ràng so với lần trước thì thực lực của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tăng gấp vô số lần, có lẽ đây là điểm khiến gã dám ám sát hắn lần nữa. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không ngờ thực lực Đinh Hạo tăng trưởng nhanh như vậy, hơn xa gã. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng buộc lòng lại sử dụng ánh sáng bạc chạy trốn.

Đinh Hạo tính toán khoảng cách hai bên, hắn chậm rãi đến gần.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng phát ra tiếng cú kêu căm hận nguyền rủa:

– Hay cho Đinh Hạo, không ngờ ngươi nắm giữ kiếm ý, là ta tính sai, nhưng… Khục khục, ngươi đã lộ bài tẩy của mình mà vẫn không biết ta là ai. Ngươi ở ngoài sáng, ta trong tối, ha ha ha ha ha ha! Hôm nay không giết được ta thì ngày sau ta sẽ giết ngươi!

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Ngày sau? Sợ rằng ngươi đã không có cơ hội.

– Cái gì?

Con ngươi người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng co rút.

Trong phút chốc cảm giác nguy hiểm chưa từng có bao phủ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, gã bản năng thúc giục ánh sáng bạc lần hai. Thân hình người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng nhanh chóng mơ hồ sắp tan biến trong không khí.

Nhưng cùng lúc đó, thanh kiếm rỉ sét xuất hiện đâm thủng người người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Kiếm khí đáng sợ dư âm không dứt rạch một vết dài một thước, sâu mười thước trên mặt đất xa xa đằng sau lưng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Tuy nhiên trong lúc đó người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã biến mất.

Đinh Hạo bỗng xuất hiện.

Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ sét.

Mọi chuyện nói thì chậm khi đó xảy ra nhanh, hết thảy diễn ra trong khoảnh khắc. Phương Thiên Dực, cô bé Cao Tuyết Nhi ở đằng xa nhìn cuộc chiến không hiểu gì thì chiến đấu đã xong.

Đinh Hạo cúi đầu nhìn mũi thanh kiếm rỉ sét nhỏ giọt máu, hắn biết đã chém trúng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

Chương 313: Đinh Hạo tính toán

Nhưng ánh sáng bạc bí ẩn đó đúng là lợi hại, đối diện chiêu ám sát Hữu Ta Vô Địch trong mười hai chiêu thần kỹ Chiến Tự Quyết của Huyền Chiến Thắng quyết vẫn không thể đánh gãy nó, truyền tống người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng ra xa trăm thước.

– Không nhiều người biết ta quay về Vấn Kiếm tông, người này nắm rõ bước đi của ta, chẳng lẽ là sát thủ Lư Bằng Phi phái đến?

Đinh Hạo đánh giá bốn phía. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã biến mất không thấy bóng dáng.

Nhưng ngẫm lại thực lực của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cực kỳ khủng bố, cỡ cao giai Võ Sư cảnh, hơn Lư Bằng Phi nhiều. Dù Lư Bằng Phi có mấy cánh chim cũng không thể chỉ huy được cao thủ như vậy, còn về người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có phải là Lư Bằng Phi không…

Đinh Hạo lắc đầu phủ định.

– Đinh sư huynh có sao không?

Phương Thiên Dực chạy tới gần hỏi:

– Tên kia trốn rồi?

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Ừm! Suýt chút nữa, hắn đã thoát.

Chiêu ám sát Hữu Ta Vô Địch trong mười hai chiêu thần kỹ Chiến Tự Quyết của Huyền Chiến Thắng quyết có thể chớp mắt dịch chuyển trăm thước, chẳng qua Đinh Hạo phát động muộn một chút nên ánh sáng bạc đã cứu người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng một mạng.

Trận chiến này Đinh Hạo ra hai sát chiêu nửa bước kiếm ý, Hữu Ta Vô Địch vẫn không thể giết người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, Đinh Hạo thấy hơi tiếc. Xem ra trong thực chiến Đinh Hạo vận dụng kiếm ý, Chiến Tự Quyết chưa tới.

Tuy nhiên người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị chặt tay rồi bị Đinh Hạo đâm một kiếm thủng ngực, vết thương rất nặng, phải tu dưỡng ít nhất nửa năm, một năm.

Đặc biệt là huyền khí băng sương phong tuyết, kiếm ý xâm nhập vào người người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tạo thành tổn thương ngầm, dù có là cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh không chết cũng lột da.

Đinh Hạo không lo lắng.

Cường giả có thực lực như vậy không phải loại không nổi danh, chờ Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm tông rồi âm thầm hỏi thăm gần đây có cường giả nào đứt cổ tay là sẽ tìm ra dấu vết, chậm rãi điều tra.

Phương Thiên Dực nghiến răng nói:

– Nhất định là Lư Bằng Phi ở sau lưng phá rối.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Rất có thể.

Không chút nghi ngờ, Lư Bằng Phi là người không muốn thấy Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm tông nhất, có lẽ gã không chỉ huy được cao thủ như người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng nhưng có thể mượn đao giết người. Lư Bằng Phi chỉ cần thả tin Đinh Hạo về núi, những người luôn muốn giết hắn sẽ có hành động.

Vậy cũng tốt, trúng ý Đinh Hạo.

Đinh Hạo không tập kích mà cố ý khiến đám người nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu mang tin tức về cho Lư Bằng Phi không phải vì hắn tự kiêu ngông cuồng, phách lối gì. Đinh Hạo muốn đánh rắn động cỏ, khiến những kẻ thù núp trong bóng tối xuất hiện.

Đinh Hạo mượn cơ hội này giết hết bọn chúng.

Quả nhiên người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lộ mặt.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn sơn môn Vấn Kiếm tông nguy nga hiểm trở phía xa, cách tông môn còn khoảng một ngày đường. Đinh Hạo thầm tính toán, nở nụ cười. Ra hết đi, ra hết, càng nhiều càng tốt, nương cơ hội này giết hết các ngươi.

* * *

Lục phong lục tọa.

Trong nội môn Vấn Kiếm tông, nơi trung tâm nhất.

Lục phong lục tọa ở khu bậc ba sơn môn, sáu ngọn kiếm phong quanh năm đứng thẳng trong mây mù vây quanh thành, là chỗ ở của nhiều cường giả Vấn Kiếm tông. Cả đời đa số đệ tử bình thường chỉ có thể nhìn lục phong lục tọa từ xa.

Trên Thiên Kiếm phong trong lục phong, một nhà đá ẩn khuất.

– Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!

Trong ao máu sôi sục như dung nham, một người điên cuồng vùng vẫy như dã thú nổi giận, thanh âm tràn ngập tức giận, không cam lòng. Vì ao máu nên toàn nhà đá một màu đỏ rực nhưng không có mùi máu.

– Không ngờ hắn nắm giữ kiếm ý… A a a a, tại sao? Và chiêu cuối cùng kia… Ngay cả Thâu Thiên Ngân Quang của Khúc Kính Thông U Thâu Thiên Hoàn huyền khí cửu giai cũng suýt bị đánh gãy. Đinh Hạo, tại sao thực lực của hắn biến mạnh như vậy?

Người đó chậm rãi đứng lên trong ao máu.

Máu loãng chảy xuống nhuộm đỏ người đó, tóc và mặt dính máu không thấy rõ mặt mũi, chỉ có hàm răng trắng phối hợp máu tươi trông như dã thú khát máu.

Người này bị cụt một tay, nửa thân hình bên trái tàn phá như giẻ rách, máu thịt chậm rãi mọc ra lộ xương trắng hếu.

Chính là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tìm được đường sống trong chỗ chết.

Hơn nửa người người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị một chiêu Hữu Ta Vô Địch của Đinh Hạo nổ nát, như búp bê rớt dưới đất vỡ ra. Nhưng sức sống mạnh mẽ giúp người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chống chọi, ao máu có công hiệu rất quái dị, gã dựa vào lực lượng máu từng chút một tu sửa thân thể.

– Một núi không chứa hai hổ. Đinh Hạo, ta thề, có một ngày ta sẽ giết ngươi a a a a!

Tiếng gầm tức giận quanh quẩn trong nhà đá.

Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chậm rãi lặn xuống ao máu, trong nhà đá văng vẳng tiếng máu sôi sục rất là đáng sợ, quái dị.

* * *

Đinh Hạo trở lại!

Khi một thiếu niên quét don bên Tẩy Kiếm Trì thấy bóng lưng Đinh Hạo, chưa đến một nén nhang sau tin tức này bùng nổ khắp ba bậc thang Vấn Kiếm tông.

Mới đầu không có người tin.

Vì đề tài Đinh Hạo trở về trong vòng nửa năm có mấy lần được nhắc đến, cuối cùng luôn là trò đùa.

Nhưng lần lượt có nhiều đệ tử ký danh chính mắt thây thiếu niên điển trai ôn nhuận như ngọc ngày xưa, thân hình như phong như ngọc đó xuất hiện trên sơn môn Vấn Kiếm tông, thấy hắn mang theo cô bé đáng yêu phấn điêu ngọc mài cùng với Truy Phong Nhất Kiếm Phương Thiên Dực đi hướng Thanh Sam Đông Viện.

Cho nên mọi người điên cuồng.

Các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung không bình tĩnh giờ như chảo dầu sôi sùng sục.

Tin tức truyền ra, càng lúc càng nhiều người tụ tập hướng Thanh Sam Đông Viện.

Đinh Hạo trở về.

Thiên tài ngày xưa, từng là đệ nhất nhân đại tái năm viện, cách biệt nửa năm lại xuất hiện ở nơi hắn từng nhìn xuống. Nhưng vua Thanh Sam Đông Viện đã đổi thành người khác, một kẻ từng chạy theo sau đuôi Đinh Hạo bây giờ là đứng đầu năm viện bắc, nam, đông, tây, trung.

Kinh Thiên Kiếm Lư Bằng Phi thay thế mọi thứ của Đinh Hạo.

Chương 314: Huynh đệ của ta

Càng nghiêm trọng hơn, dường như Lư Bằng Phi thù Đinh Hạo, nửa năm qua viện thủ mới này đối phó bằng hữu của hắn, giữa hai người đã định sẽ có cuộc đụng độ không thể tránh khỏi.

Đây là suy nghĩ của mọi người.

Người ùa hướng Thanh Sam Đông Viện dù là các đệ tử ký danh, đệ tử nội môn, ngoại môn, người tò mò từ khu thương mại đều muốn nhìn thấy cuộc chiến đấu không thể tránh khỏi, như sao băng đụng địa cầu sẽ có kết quả như thế nào.

Là vị vua cũ đoạt lại vinh diệu?

Hay bá chủ hiện giờ bảo vệ tôn nghiêm của mình?

* * *

Đinh Hạo không che giấu tung tích của mình.

Thật ra nửa ngày trước khi Đinh Hạo đến Tẩy Kiếm Trì dưới sơn môn đã gặp mười một đợt cao thủ chặn giết, trong đó có một số tán tu không rõ lai lịch, một ít đệ tử Vấn Kiếm tông đã mất tích thật lâu, còn lại là sát thủ nổi tiếng trong Tuyết Châu.

Kết cuộc của những người này là một kiếm cắt cổ.

Đinh Hạo không hề nương tay.

Lúc Đinh Hạo đi đến Tẩy Kiếm Trì, thanh kiếm rỉ sét đã dính đầy vết máu.

Đinh Hạo đứng lại bên Tẩy Kiếm Trì nửa nén nhang để tẩy vết máu trên thanh kiếm rỉ sét.

Một đệ tử lao công nhận ra Đinh Hạo, truyền tin ra dẫn đến chấn động trong sơn môn. Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, dọc theo đường cái bên Tẩy Kiếm Trì vừa ngắm phong cảnh quen thuộc vừa từng bước một chậm rãi đi lên sơn môn.

Khi gặp người quen Đinh Hạo sẽ mỉm cười chào hỏi.

Đối phương sẽ lộ biểu tình kinh ngạc, lúng túng.

Đinh Hạo càng đi sâu vào sơn môn Vấn Kiếm tông càng có nhiều người tụ tập, bọn họ không dám đến gần mà xa xa đi theo hắn, như cái đuôi dài. Mãi khi Đinh Hạo tới quảng trường đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông thì sau lưng đã có ba, bốn trăm người đi theo.

– Hạo ca ca, những người này là bằng hữu của ca ca sao?

Cô bé Cao Tuyết Nhi tò mò nhìn xung quanh, ngó đám người bám đuôi Đinh Hạo.

Đinh Hạo mỉm cười vuốt đầu cô bé Cao Tuyết Nhi:

– Từng là như vậy, bây giờ ta không biết thế nào.

Đinh Hạo bình tĩnh nhìn qua.

Trong đám người không thiếu các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện. Bọn họ từng ăn uống trò chuyện về võ học, giao lưu tâm đắc tu luyện. Nhưng bây giờ ánh mắt các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện do dự, không dám thoải mái đứng ra chào hỏi Đinh Hạo. Khi Đinh Hạo nhìn qua, đa số đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xấu hổ gục đầu xuống, không có can đảm nhìn hắn.

Đinh Hạo mới rời đi nửa năm, nơi này thay đổi quá lớn.

Thanh Sam Đông Viện đã không phải là Thanh Sam Đông Viện trước kia.

Phương Thiên Dực nhỏ giọng thì thầm bên tai Đinh Hạo:

– Đinh sư huynh, lúc trước đệ tử Thanh Sam Đông Viện có quan hệ tốt nhất với sư huynh bị Lư Bằng Phi tìm đủ cớ làm chuyện gian khổ, nhiều người không thể tới đây ngay. Người xuất hiện tại đây đều là nghiêng hướng Lư Bằng Phi trong nửa năm qua.

Phương Thiên Dực lo tình cảnh trước mắt sẽ hiến Đinh Hạo lạnh lòng, thấy buồn.

Đinh Hạo thu lại tầm mắt, biểu tình bình tĩnh nhấc chân đi hướng khu vực nhà tù đệ tử ký danh.

Đinh Hạo vừa đi vừa mỉm cười nói:

– Lần này xuống núi ta bỗng nhiên hiểu một điều.

Phương Thiên Dực hỏi dò:

– Hiểu chuyện gì?

– Trong thế giới lạnh lùng này không cần nhiều bằng hữu chân chính, không thể mong đợi quá nhiều. Có mấy tri tâm là đủ rồi.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

– Ta không phải đô la, không thể nào khiến mọi người cam tâm tình nguyện đi theo ta.

Phương Thiên Dực nghi hoặc hỏi:

– Đô la? Là cái gì?

Đinh Hạo cứng người, cười to bảo:

– A! Ngươi không biết sao? Đó là một loại kim loại thần liệu hiếm thấy có ma lực thần kỳ, truyền thuyết nó khiến Võ Đế, Võ Tiên phải điên cuồng.

Phương Thiên Dực trầm ngâm, gã chưa từng nghe nói có kim loại thần liệu này. Nhưng khi Phương Thiên Dực thấy Đinh sư huynh mỉm cười quen thuộc, biết gã không bị đám người ngã theo chiều gió ảnh hưởng thì yên tâm.

Trong phút chốc ba người Đinh Hạo, Phương Thiên Dực, cô bé Cao Tuyết Nhi đã đến cửa tù đệ tử ký danh.

Còn có đám người ngày càng nhiều đi theo đến.

* * *

– Đinh Hạo đi nhà tù?

Lư Bằng Phi ngồi trên bồ đoàn, gật gù.

Không ngoài suy đoán của Lư Bằng Phi, Đinh Hạo vẫn là Đinh Hạo, tính cách không thay đổi. Đinh Hạo quá để ý bằng hữu, không thể nào siêu thoát, sẽ bị tình cảm thế tục vô dụng trói buộc.

Người như vậy dù cường đại đến đâu cũng có điểm yếu trí mạng.

Đinh Hạo sống đi đến sơn môn.

Nói vậy là Lư Bằng Phi bỏ số tiền lớn phái những sát thủ đều chết trong tay Đinh Hạo.

– Ha ha ha ha ha ha! Bọn họ chết thì cứ chết, Lư Bằng Phi không trông chờ họ giết được Đinh Hạo. Bọn họ chỉ là vật hy sinh, tác dụng duy nhất là để Đinh Hạo trút ra sát ý, trừ bớt thế trong lòng hắn.

Khi đã xóa đi kiên quyết, tức giận chất chồng trong lòng Đinh Hạo từ lâu thì Lư Bằng Phi sẽ chiếm chút ưu thế trong quyết đấu.

Chuyện tiếp theo dễ làm.

Trong đại điện yên lặng đáng sợ.

Kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu nhìn Lư Bằng Phi ẩn trong bóng tối như ác quỷ địa ngục, ngần ngừ giây lát tiếp tục bảo:

– Chắc bây giờ Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ đã được Đinh Hạo thả ra, cái tên này đúng là không biết trời cao đất dày. Hừ, Đinh Hạo tưởng rằng nơi này vẫn là thiên hạ của hắn sao? Lư sư huynh, tiếp theo chúng ta nên làm sao? Có khi nào Đinh Hạo xông thẳng vào đây không?

Câu nói sau cùng lộ ra kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu sợ hãi Đinh Hạo.

Trong bóng tối đại điện, giọng Lư Bằng Phi âm trầm vang lên:

– Trực tiếp giết vào đây? Ha ha ha ha ha ha! Ta cầu còn không được.

* * *

Vương Tiểu Thất khó thể che giấu hân hoan:

– Đinh sư huynh… Cuối cùng cũng về.

Vương Tiểu Thất thấy hốc mắt nóng ướt, vội cúi đầu làm bộ dụi mắt, nói:

– Có hạt cát vào mắt, hơi ngứa… Hì hì, ta sớm biết Đinh sư huynh sẽ trở về. Phải rồi, tiểu Phàm đâu?

Vương Tiểu Thất ngẩng đầu không thấy thiếu niên thợ săn Trương Phàm đi sau lưng Đinh Hạo, thầm giật mình, không lẽ…

– Tiểu Phàm không sao, yên tâm.

Đinh Hạo đấm nhẹ vai Vương Tiểu Thất và Lý Vân Kỳ.

– Đinh Hạo không có nhiều huynh đệ, sau này ngươi chính là trong số đó.

Lý Vân Kỳ kích động người run rẩy.

Động tác đơn giản, một câu nói đã đủ làm Lý Vân Kỳ muốn ngửa đầu hú dài, mấy ngày nay chịu hành hạ đều tan biến hết.

Chương 315: Vĩnh viễn ở lại chỗ này đi

Rất nhiều người đứng bên cạnh hâm mộ nhìn Lý Vân Kỳ.

Ở trước mặt nhiều người được Đinh Hạo gọi một tiếng huynh đệ là vinh diệu hiếm có.

Tuy không biết tiếp theo đụng độ với Lư Bằng Phi cóp hải Đinh Hạo là người cười cuối cùng không, nhưng lúc này rất nhiều người khâm phục khí độ thiếu niên áo xanh trước mắt phát ra.

Cuối cùng Đinh Hạo nhìn mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược:

– Y Nhược, đa tạ nàng.

Liên tục ba ngày sinh hoạt trong nhà tù âm u, thiếu ánh sáng và nước khiến mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược hơi uể oải. Tuy nhiên, khuôn mặt đẹp tuyệt trần nở nụ cười chiếu sáng khắp nhà tù.

Váy dài cung trang đỏ tôn lên thiếu nữ như ngọn lửa nóng bỏng, yêu kiều ĩnh tươi, đôi mắt to tròn lóe ánh sáng. Lý Y Nhược chăm chú vào Đinh Hạo.

Vương Tiểu Thất ở một bên hoa tay múa chân kể chuyện xảy ra trong nhà giam.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Y Nhược, vất vả cho nàng.

Đinh Hạo phủi mấy cọng cỏ dính trên vai thiếu nữ Lý Y Nhược, ngón tay xuyên qua mái tóc xõa vai, cảm xúc mềm mại như gấm lay động lòng người.

Lý Y Nhược cúi đầu:

– Hạo ca ca.

Ngàn lời vạn ý hóa thành một tiếng xưng hô đơn giản. Nửa năm lo lắng, nhớ nhung, suy nghĩ tan biến hết. Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược trước giờ dám nghĩ dám làm mắt như thu thủy, trong suốt, muốn nói mà quên lời.

Lúc này một người lén lút lẩn trong đám người.

– Ngươi là Giang Phong đúng không?

Mắt Đinh Hạo như điện liếc người đó.

– Đinh… Đinh sư huynh…

Giang Phong cứng người, biết không thể chạy trốn. Giang Phong xoay người, cười còn xấu hơn khóc. Giang Phong tim đập chân run, cả người lạnh lẽo. Lúc này bị Đinh Hạo kêu tên không phải chuyện tốt.

– Đinh sư huynh? Không ngờ ngươi còn cho rằng có tư cách gọi ta như vậy.

Giọng Đinh Hạo lạnh nhạt, lời nói thì khủng bố. Trong nụ cười dịu dàng chất chứa sát khí, coi rẻ.

Trong khoảnh khắc này nhiều người quen thuộc Đinh Hạo chợt cảm thấy hắn thay đổi.

Đinh Hạo ôn nhuận như ngọc, trên mặt luon cười mỉm chi, khiêm khiêm quân tử, làm chuyện gì cũng nghĩ cho người khác trước, khi nói chuyện luôn nhường nhịn người. Bây giờ Đinh Hạo quay về tông môn, hắn trở nên sắc bén.

Đinh Hạo giống như kiếm cùn vô hại trải qua thời gian rèn giũa tỏa sáng khiếp người.

Chân Giang Phong run cầm cập:

– Ta…

Đinh Hạo nói:

– Nghe nói ngươi chủ động xin Lư Bằng Phi, muốn đến đây trông chừng. Ha ha ha ha ha ha! Nếu ngươi đã thích trông nhà tù như vậy thì vĩnh viễn ở lại đây đi!

Đinh Hạo búng tay.

Một bông tuyết xinh đẹp hình dạng sáu cạnh hoàn mỹ nhất thế giới phản chiếu ánh mặt trời nhiều màu bay ra, nhìn chậm nhưng nhanh rơi trên vai Giang Phong.

Trong phút chốc từ điểm rơi có tầng sương lấp lánh lan tràn, tiếng răng rắc là băng tầng ngưng kết. Mọi người chưa kịp phản ứng thì Giang Phong nhanh chóng bị huyền băng trong suốt đông lại, thành pho tượng người xinh đẹp.

Ánh nắng đầu xuân ấm áp chiếu rọi pho tượng băng trong suốt sống động, như tác phẩm hoàn mỹ nhất của đieu khắc đại sư. Mọi người xuyên qua tầng băng thấy rõ trên mặt Giang Phong còn giữ nụ cười nịnh nọt.

Giang Phong khom lưng uốn gối đúng lúc đứng ở cửa nhà tù.

Từ nay Giang Phong sẽ giữ nụ cười nịnh này vĩnh viễn canh gác cửa nhà tù.

Bị huyền khí băng sương phong tuyết lạnh thấu xương đông lại không ai sống được.

Cho nên Giang Phong đã chết.

Luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng lên não mọi người, tiếng hút ngụm khí lạnh vang lên.

Đinh Hạo hạ sát thủ!

Ra tay không nương tình!

Đây là mở màn cho khúc nhạc bão tố.

Một đóa hoa tuyết sáu góc lấp lánh bay ra tấu lên khúc nhạc kịch liệt. Mọi người hiểu rõ tiếp theo là bão tố cuồng phong.

Giết người trước mặt đám đông.

Đinh Hạo muốn lật tung Vấn Kiếm tông sao?

– Đi, là lúc gặp Lư Bằng Phi.

Đinh Hạo vỗ tay như không có chuyện gì xảy ra, mỉm cười bước ra nhà tù. Đinh Hạo tắm mình trong ánh nắng đi hướng Lư Bằng Phi.

Mọi người cảm giác lạnh lẽo khi nhìn Đinh Hạo cười.

* * *

Bên ngoài cửa có tiếng bước chân.

Ngày càng nhiều tiếng bước chân.

Các thiếu niên áo xanh đứng trong đại điện ngày càng căng thẳng, trán toát mồ hôi lạnh. Ai cũng hiểu bọn họ chọn ở trong đại điện có ý nghĩa gì, càng hiểu rõ tiếng bước chân bên ngoài là gì.

Lư Bằng Phi vẫn ngồi trên bồ đoàn xanh ngọc sâu trong đại điện.

Lư Bằng Phi chậm rãi mở mắt ra, khóe môi cong lên lạnh lùng, ánh mắt lướt qua các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện.

Lư Bằng Phi cười nói:

– Mở cửa điện cho hắn vào.

Kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu gật đầu, bước nhanh tới trước, đẩy cánh cửa đá nặng nề ra.

Trong tiếng ầm ầm, ánh nắng chói mắt vội vàng chiếu vào, từng hạt bụi bay trong ánh bạc.

Một thân hình thon dài từ ánh nắng chói chang từng bước một tới gần.

Con ngươi Lư Bằng Phi co rút.

Lư Bằng Phi nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn. Bóng người quen thuộc khiến Lư Bằng Phi mất ngủ rốt cuộc xuất hiện.

Ánh mặt trời chiếu từ sau lưng làm mờ khuôn mặt, dường như ánh sáng đều sợ hãi không dám vuốt ve Đinh Hạo.

Cộp cộp cộp cộp cộp!

Cộp cộp cộp cộp cộp!

Tiếng bước chân rõ ràng trong thinh lặng như đạp trên trái tim mọi người.

– Đinh Hạo, cuối cùng ngươi đã đến.

Lư Bằng Phi đứng dậy, chậm rãi bước xuống bồ đoàn xanh ngọc.

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trong đại điện biểu tình căng thẳng núp sau lưng Lư Bằng Phi.

Phía xa, thanh âm ồn ào như sóng vỗ không ngừng vọng tới, bóng người đông đúc, ngày càng nhiều người xuất hiện. Bọn họ đứng xa xa ngoài đại điện, không dám đến quá cần, biểu tình căng thẳng nhìn.

Phút mấu chốt đã đến.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Lư Bằng Phi cười rạng rỡ như bạn thân lâu ngày gặp lại:

– Cách biệt nửa năm phong thái của Đinh sư huynh vẫn như ngày nào.

Đinh Hạo đứng lại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo