1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 6 [ chương 26 đến 30 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 6 [ chương 26 đến 30 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 26: Xếp hạng trắc nghiệm

Mỗi năm Vấn Kiếm tông tuyển nhận khoảng hai ngàn đệ tử, số người trên danh sách trước mắt ước chừng hai ngàn. Tức là nói nếu buổi chiều thi thể chất, nghị lực không có biến cố gì lớn thì phần danh sách này là danh sách cuối cùng, sao không khiến đám thiếu niên chú ý, xem trọng?

Đinh Hạo đứng ngoài cùng thấy rõ cái tên trên danh sách.

Từ phải sang trái, không hiểu sao tên năm người đứng đầu bị giấy đỏ che lấp chỉ chiếm thứ hạng chứ không công bố ra ngoài.

Bắt đầu từ hạng sáu mới có tên.

Tên Đinh Hạo xếp hạng mười.

Tức là nói trong toàn bộ thiếu niên thi buổi sáng thì tư chất của Đinh Hạo vào tốp mười.

– Không ngờ, đây đúng là trong mạnh có mạnh hơn, núi cao còn có núi khác cao hơn. Ca vốn tưởng rằng mình là thuộc tính thần giai, ngộ tính đặc giai, kinh mạch phẩm chất nhị giai đã xem như biến thái, ai dè có người còn khủng bố hơn ta.

Đinh Hạo rất giật mình.

Tiếc nuối là Vấn Kiếm tông chỉ công bố thứ hạng chứ không có điểm cụ thể mỗi phần thi của mọi người, không có cả đánh giá tổng điểm. Vậy nên không thể phán đoán thứ bậc trước sau chênh lệch bao nhiêu.

Nhưng rất nhanh Đinh Hạo đã hiểu, điểm yếu của hắn có lẽ là vì tuổi và kinh mạch.

Một canh giờ sau, cuộc thi biểu chiều bắt đầu.

Đinh Hạo theo dòng người đến sân thi thứ năm.

Nơi này trắc nghiệm thể chất của các thiếu niên.

Truyền thuyết nhân loại hiện giờ trong Vô Tận đại lục đều là hậu duệ của tiên nhân thời thượng cổ, nhưng vì thời đại quá xa xưa không thể chứng minh. Tuy nhiên Vô Tận đại lục hiện nay, trong chúng sinh vẫn có một số người thân thể giữ lại chút huyêtrs mạch tiên nhân thượng cổ, dù rất mỏng manh nhưng khi kích phát ra sẽ có năng lực đáng sợ.

Người có thể chất huyết mạch này sở hữu thiên phú khó tả trên con đường võ đạo, thậm chí vượt qua thể chất thuộc tính tiên thiên thần.

Những người này được gọi là võ giả huyết thống.

Sân thi thứ năm là để kiểm tra các thiếu niên có thể chất võ giả huyết thống hay không.

Cách kiểm tra rất đơn giản.

Đám thiếu niên xếp hàng đi qua một tòa Huyền Vũ kiếm đồ cực kỳ tinh diệu xếp dưới đất, trưởng lão ngoại môn áo bạc đứng một bên ghi chép trận pháp phản ứng để phán đoán kết quả cuối cùng.

Cùng lúc đó bởi vì võ giả huyết thống quá thưa thớt, quý giá nên kết quả cuộc thi sẽ không công bố ra ngoài, xem như một phần thành thích cộng vào tổng số điểm.

Đinh Hạo xếp hàng đi qua Huyền Vũ kiếm đồ.

Trông Huyền Vũ kiếm đồ không có gì lạ, chỉ khắc vài đồ án hình kiếm trên đá xanh, hoa văn mỏng như sợi tóc nối kết nhau mơ hồ chảy từng luồng khí kỳ dị như sóng gợn quét qua thân thể mỗi người.

Đinh Hạo chậm rãi đi trên Huyền Vũ kiếm đồ, không thấy có gì kỳ lạ.

Trưởng lão ngoại môn áo bạc đứng bên cạnh mặt không biểu tình, sẽ không mỉm cười hay lắc đầu với ai, không thể nhìn mặt gã phán đoán mình có thể chất võ giả huyết thống hoặc không.

Cuộc thi này nhanh chóng kết thúc.

Đinh Hạo kiểm tra xong ở lại quan sát kỹ Huyền Vũ kiếm đồ dưới đất nhưng không có thu hoạch gì, cuối cùng thất vọng lắc đầu rời đi.

Vòng thi cuối cùng, trắc nghiệm nghị lực.

Đối với một võ giả trừ các điều kiện bẩm sinh như thiên phú, kinh mạch ra ý chí cá nhân rất quan trọng trên đường tu luyện huyền công võ đạo.

Điều kiện bẩm sinh cũng không thể quyết định hết thảy.

Trên thế giới này không thiếu thiên tài siêu quần cuối cùng thành tài trí bình thường, những người bị gọi là phế vật cuối cùng nhờ vào ý chí không gì sánh bằng đại khí vãn thành, bước vào hàng cường giả.

Vấn Kiếm tông khai tông lâu ngàn năm, tích lũy, tổng kết ra hệ thống kiểm tra khoa học, hoàn thiện.

Khảo sát ý chí là số một.

Cách giống như lúc trước kiểm tra võ giả huyết thống, chờ đợi các thiếu niên vẫn là một tòa kiếm trận to lớn.

Có điều khác là trong kiếm trận đồ có áp lực đáng sợ, bước vào trong như đột nhiên cõng vật nặng ngàn cân, vô cùng vất vả.

Đám thiếu niên bị yêu cầu ngồi bên trong, thời gian kéo dài hay ngắn qua đó phán đoán thành tích tốt hoặc xấu.

Đây là cách hay kiểm tra ý chí.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nhóm Đinh Hạo có một trăm người bị xếp vào kiếm trận đồ số tám.

Chờ đám thiếu niên khoanh chân ngồi dưới đất, chuẩn bị sẵn sàng, trưởng lão ngoại môn áo bạc ở ngoài trận khởi động đại trận. Trong phút chốc trọng lực mặt đất tăng mạnh gấp hai, ba mươi lần, như ngọn núi cổ đột nhiên đè trên lưng. Vài thiếu niên không chuẩn bị kịp hét thảm bị đè nằm sấp dưới đất.

Chống khoảng ba, bốn phút có thiếu niên hét thảm từ bỏ, lùi ra ngoài. Có người ngất xỉu bị đệ tử tam đại chờ sẵn ngoài trận khiêng ra.

Một trăm nhân rất nhanh chỉ còn lại sáu mươi mấy người.

Đa số người nhíu chặt mày, nhắm mắt cố chống cự, giọt mồ hôi toát ra trên trán, gò má, lưng.

Có người vì chịu không nổi mà cắn rách môi, máu đỏ chảy ra từ khóe miệng, toàn thân căng cứng xương kêu răng rắc.

Đương nhiên có người rất nhẹ nhàng, cơ sở võ đạo không tệ, người lóe ánh sáng yếu ớt, đó là tượng trưng nắm giữ huyền khí. Bọn họ dùng lực lượng huyền khí đối kháng áp lực tất nhiên là nhẹ nhàng hơn lấy lực lượng thân thể chống cự.

Chỉ mình Đinh Hạo là khác.

Sau khi Đinh Hạo gặp kỳ ngộ trong hang núi, thân thể thoát thai hoán cốt, lực lượng cơ thể không thua gì võ giả nhất khiếu Võ Đồ cảnh. Xương cốt Đinh Hạo cứng rắn có được lực lượng hai ngàn cân, trong đám thiếu niên tuyệt đối xem như hạc trong bầy gà.

Bởi vậy Đinh Hạo không mấy vất vả, biểu tình nhẹ nhàng còn có sức quan sát ky biểu hiện trên mặt người khác.

– Ủa? Đây chẳng phải là thiếu niên tên Trương Phàm sao? Còn có thiếu chủ Tịch Dương trấn Lý Tàn Dương.

Đinh Hạo chợt phát hiện đằng trước bên phải mình có thiếu niên khoanh chân ngồi, nửa thân trần. Lồng ngực, cơ bắp nhô ra, da đen nhẻm, chính là Trương Phàm thi thuộc tính có tư chất rất kém, bị phán là thuộc tính thổ đẳng đinh, thiếu niên nghề săn thú Trương Phàm.

Có lẽ vì quanh năm săn thú nên tố chất thân thể của Trương Phàm mạnh hơn thiếu niên khác một chút.

Cơ bắp nhô lên dưới ánh nắng chiếu rọi đen bóng, giống đao tước rìu chém tràn ngập lực lượng. Trương Phàm biểu hiện trong kiếm trận đồ tốt hơn người bình thường nhiều, tuy ngoài tầng cơ thể rịn mồ hôi nhưng biểu tình không quá khổ sở.

Bên cạnh Trương Phàm, thiếu chủ Tịch Dương trấn Lý Tàn Dương khép hờ mắt, khoanh chân ngồi, biểu tình bình tĩnh tự nhiên, rất là nhẹ nhàng.

Chương 27: Giúp Người Thành Đạt

Thời gian trôi nhanh như bay.

Người bên cạnh dần giảm bớt.

Hai canh giờ sau, kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại Đinh Hạo, Trương Phàm, Lý Tàn Dương, tổng cộng mười thiếu niên. Nhưcng người khác không chịu nổi đau nhức đã từ bỏ hoặc xỉu bị nâng ra ngoài trận.

Lúc này Đinh Hạo thấy hơi mệt.

Theo thời gian trôi qua, áp lực trong kiếm trận đồ dần tăng lên, lúc này đã là trọng lực gấp chục lần.

Trương Phàm dốc hết sức chống đỡ, người gã ướt đẫm mồ hôi. Khuôn mặt bình thường vì đau đớn mà co giật, vặn vẹo dữ tợn, sắp cắn nát môi, từng dòng máu chảy từ khóe môi xuống ngực. Hai tay Trương Phàm chốngm ặt đất, người run bần bật chịu đựng đau đớn khó thể tưởng tượng.

Đinh Hạo, Trương Phàm là hai người duy nhất trong số mười người không dựa vào huyền lực đối kháng trọng lực.

Lúc trước Lý Tàn Dương còn thong dong bây giờ khuôn mặt điển trai lộ vẻ rất đau khổ, áo trắng ướt đẫm mồ hôi, khẽ run rẩy. Ánh sáng xanh nhạt ẩn hiện trên người Lý Tàn Dương, gã nhờ vào huyền lực đối kháng áp lực.

Đây mới là lúc thử thách ý chí.

Trong áp lực nặng thế này mỗi một phút mỗi một giây là dao nhỏ vô hình cắt thịt ngươi, đau đớn như bị lăng trì không thể diễn tả bằng lời. Ý chí hơi yếu chút, thả lỏng một chút là sẽ xỉu.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bên cạnh có một thiếu niên không chống cự nổi đã xỉu.

Nửa nén nhang sau.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lại có bốn thiếu niên xỉu.

Tiếp tục qua một nén nhang, trong kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại ba người Đinh Hạo, Lý Tàn Dương, Trương Phàm.

Lúc này Đinh Hạo đang chịu đựng đau đớn kịch liệt.

Dường như kiếm trận đồ sinh ra biến dị, trừ trọng lực nặng nề ra còn tràn ngập áp lực của cường giả tác động lên linh hồn người. Đau khổ này hơn lăng trì gấp ngàn vạn lật, như địa ngục khổ hải trong truyền thuyết. Người không có đủ ý chí ở trong hoàn cảnh như vậy e rằng sẽ phát điên.

– Không… Không ngờ… Ta… Rốt cuộc ta vẫn thua… Thua ngươi!

Gần đó Lý Tàn Dương luôn nhắm mắt lúc này chợt mở ra nhìn Đinh Hạo lộ biểu tình không cam lòng, người lắc một cái hộc máu xỉu.

Thì ra thiếu chủ Tịch Dương trấn Lý Tàn Dương tâm kế sâu sớm phát hiện Đinh Hạo, âm thầm so đấu với hắn.

Tiếc rằng cuối cùng Lý Tàn Dương không kiên trì nổi, thua Đinh Hạo.

Có bốn đệ tử tam đại lập tức xông lên nâng Lý Tàn Dương hôn mê ra ngoài.

Đinh Hạo lắc đầu.

Không ngờ Lý Tàn Dương cũng xem Đinh Hạo là đối tượng tranh đấu.

Xem ra lúc trước Đinh Hạo biểu hiện biến thái khiến đám thiên tài địch thị.

Lúc này Đinh Hạo thân xác cũng sắp đến rồi nỏ mạnh hết đà.

Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không sử dụng lực lượng huyền khí mà chỉ đơn thuần lấy cơ thể chống đỡ. Khi Đinh Hạo muốn vận chuyển huyền khí giảm bớt thân thể đau khổ thì không hiểu sau chợt nhìn chằm chằm Trương Phàm ngồi một bên.

Thiếu niên thợ săn sắp thành người máu.

Từng giọt máu thay thế mồ hôi chảy ra từ khắp lỗ chân lông thành bức tranh máu vẽ toàn thân Trương Phàm. Nếu không phải người Trương Phàm khẽ run, ngực phập phồng gấp gáp, mắt run run thì người ta đã tưởng gã xỉu rồi.

Thật là ý chí kiên định như sắt.

Đinh Hạo rấth iểu Trương Phàm kiên trì. Dù sao Trương Phàm đã mười bốn tuổi, biểu hiện trong thi thuộc tính rất bình thường, khả năng vào Vấn Kiếm tông cực nhỏ. Chỉ có mục thi cuối cùng là có thể nhờ vào sức người kiên trì, biểu hiện xuất sắc mới giành được hy vọng cuối cùng.

Đinh Hạo còn thấy bên ngoài kiếm trận đồ, mấy thợ săn đi cùng Trương Phàm hồi hộp nhìn chăm chú bên này, trong mắt tràn ngập hy vọng thiết tha.

Đúng vậy, đối với những thợ săn bình thường thì Trương Phàm địa biểu cho hy vọng đẹp nhất của bọn họ đi?

Đinh Hạo cúi đầu ngẫm nghĩ, không kiên trì nữa. Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, tự mình bước ra kiếm trận đồ.

Theo truyền thống của Vấn Kiếm tông, trong mỗi kiếm trận đồ thiếu niên kiên trì đến cuối sẽ được cộng điểm. Vốn Đinh Hạo có thể tiếp tục nhưng hắn bị tinh thần của thiếu niên bình thường Trương Phàm cảm động.

Đinh Hạo bỗng cảm thấy nên nhường điểm cộng lại cho thiếu niên Trương Phàm đang đau khổ giãy dụa, có lẽ sẽ trợ giúp gã vào Vấn Kiếm tông.

Khi Đinh Hạo đi ngang qua Trương Phàm, từ đôi môi bị cắn nát mơ hồ thốt ra mấy chữ:

– Đa… Đa tạ…

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Cố lên.

Đinh Hạo nói xong nhanh chóng bước ra kiếm trận đồ.

Trưởng lão ngoại môn áo bạc, các đệ tử tam đại bên ngoài kiếm trận đồ cùng nhìn Đinh Hạo.

Các thiếu niên khác chờ xem kết quả cuối cùng ánh mắt nhu hòa nhìn Đinh Hạo.

Bởi vì ai đều nhìn ra Đinh Hạo biểu hiện nhẹ nhàng nhất trong đám người, hắn có thể tiếp tục nhưng cố ý nhường hạng nhất cho thiếu niên Trương Phàm đang vất vả cố chống.

Mấy thợ săn chạy tới liên miệng cảm ơn Đinh Hạo:

– Đa tạ, đa tạ công tử!

Trong đó có một thợ săn chắc là phụ thân của Trương Phàm, bốn mươi mấy tuổi, người như tháp sắt, da ngăm đen đầy sẹo nói xong định quỳ xuống cảm ơn Đinh Hạo.

Đinh Hạo vội dìu nam nhân trung niên.

Còn ba canh giờ là trời tối, kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông rốt cuộc kết thúc.

Hôm nay có gần vạn thiếu niên tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhưng người có hy vọng vào Vấn Kiếm tông chưa đủ một ngàn. Có thể thấy quá trình lựa chọn khắc nghiệt, tàn khốc biết bao.

Thiếu niên bị đào thải chỉ cho phép ở lại Vấn Kiếm tông một đêm, sáng hôm sau phải đi ngay.

Xác thiếu niên tạm thời có hi vọng trúng tuyển thì được Vấn Kiếm tông chiêu đãi, dẫn vào khách xá.

Hôm sau tiếp tục thi.

Vẫn có đám thiếu niên từ xa phong trần vấn vả đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.

Bi hài kịch cuộc đời lại trình diễn vào ngày thứ hai.

Bảng xếp hạng trắc nghiệm lục tục dán trong khu thông cáo Vấn Kiếm tông.

Theo thời gian trôi qua, số người trên xếp hạng trắc nghiệm không ngừng thay đổi.

Thứ hạng của Đinh Hạo từ ban đầu mười rớt xuống dần. Khi kết thúc ngày thi thứ hai, Đinh Hạo rớt xuống ba mươi lăm trong bảng một ngàn một trăm người.

Tên tốp mười xếp hạng trắc nghiệm bị giấy đỏ che không biết là thần thánh phương nào.

Chương 28: Đại Viện Số Tám

Hôm sau Đinh Hạo tốn nhiều thời gian tìm kiếm đôi ty muội bí ẩn kia nhưng tiếc rằng không thấy Đinh Đinh, Tạ Giải Ngữ. Không biết đôi thiếu nữ cực khổ này có vận mệnh ra sao, chắc là dữ nhiều lành ít. Thân thể Tạ Giải Ngữ gầy yếu như vậy khó thi đậu kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.

Ngày thứ ba tiếp tục kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.

Ngày Vấn Kiếm tông thu đồ đệ kéo dài sáu ngày.

Nhưng đa phần người ta tranh thủ đến vào ngày thứ nhất, sau ngày thứ hai thì số người giảm dần.

Mãi đến ngày thứ sáu kết thúc, đoán sơ có hơn bốn vạn thiếu niên thanh xuân từ phạm vi ngàn dặm đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông. Cuối cùng chỉ có hai ngàn hai mươi thiếu niên chính thức thi đậu trở thành đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông.

Đến hoàng hôn ngày thứ sáu, tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm khu thông báo tuyên bố danh sách, thứ bậc.

Cuối cùng Đinh Hạo rớt xuống hạng một trăm.

Lý Y Nhược xếp bốn trăm ba mươi.

Tiêu Thừa Tuyên xếp hạng thứ năm trăm sáu mươi ba.

Lý Tàn Dương xếp hạng một trăm chín mươi chín.

Tào Giang hạng một ngàn hai trăm mười ba.

Triệu Tinh Thành bị Đinh Hạo đánh bầm dập không ngờ thành công thi đậu xếp hạng hai ngàn mười bảy.

Khiến Đinh Hạo thấy mừng là thiếu niên thợ săn Trương Phàm đấu tranh với vận mệnh có lẽ tinh thần kiên cường cảm động ông trời, xếp chót đậu vào đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông.

Trong hai ngàn lẻ hai mươi danh ngạch Đinh Hạo không thấy cái tên Tạ Giải Ngữ.

– Xem ra thiếu nữ tuyệt đẹp kiên cường kia thi rớt thật rồi, không biết bây giờ bọn họ ở đâu? Chắc nàng rất buồn, rất thất vọng?

Trong lòng Đinh Hạo bỗng thấy buồn bã.

Giống như trước, hai mươi tốp đầu xếp hạng trắc nghiệm bị giấy đỏ che lấp, không biết là thần thánh phương nào, rất bí ẩn.

Đây là thủ đoạn bảo vệ đệ tử thiên tài của Vấn Kiếm tông.

Không chút nghi ngờ, hai mươi vị tốp đầu chính là thiên tài tuyệt thế trong lần thu đồ đệ này, đa số có võ giả huyết thống, huyết mạch thần dị sót lại trong người, uy lực vô biên. Vì phòng ngừa hai mươi thiên tài bị lôi kéo hoặc môn phái đối địch chú ý giám sát, Vấn Kiếm tông phải giữ kín như bưng.

Từ sáu vạn người chọn ra hai ngàn hai mươi người, cuộc tuyển chọn khắc nghiệt biết mấy.

Tính ra thì Đinh Hạo phẩm chất kinh mạch nhị giai xếp hạng một trăm đã là cực kỳ ưu tú.

Đinh Hạo khá vừa lòng với thành tích của mình.

Nhưng Đinh Hạo cứ thấy kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông đã bỏ qua điều gì.

Đinh Hạo gặp kỳ ngộ trong hang núi Địa Huyệt Thâm Uyên, cơ thể sinh ra biến dị, hai bóng ảo ảnh đao kiếm có bí mật cực lớn. Đinh Hạo chất chứa tự tin làm hắn phải ngạc nhiên, trong người bùng phát tiềm lực tuyệt dối không thua những thiên tài xếp hai mươi hạng đầu.

Sau khi kết quả cuối cùng công bố, sơn môn Vấn Kiếm tông náo nhiệt ồn ào trở về bình tĩnh.

Trừ hai mươi yêu nghiệt tốp đầu được đối xử đặc biệt ra, hai ngàn thiếu niên còn lại lĩnh y phục, thẻ bài, trường kiếm đệ tử ký danh từ chỗ hậu cần Vấn Kiếm tông, được xếp tạm thời nghỉ qua đêm trong khách xá.

Mỗi thiếu niên nhận một quyển sách nhỏ giống ‘hướng dẫn sinh hoạt’, mặt trên ghi kỹ mấy ngày tiếp theo bọn họ sẽ làm gì.

Đinh Hạo quay về xóm nghèo sau núi, đơn giản gói ghém đồ đạc xong quay về khách xá của mình.

Trong thời gian ngắn Đinh Hạo không cần quay về nhà tranh.

Ngày thứ ba.

Hiệu suất làm việc của Vấn Kiếm tông cực cao.

Sáng sớm đã phát thông báo phân phối, sắp xếp cụ thể cho hai ngàn đệ tử.

Đám thiếu niên chia mỗi đội bốn trăm người, vào năm viện đông, tây, nam, bắc, trung. Bọn họ sẽ ở trong khu vực khác nhau trong sơn môn, từ giáo viên, sư phụ các sư huynh khác nhau dẫn dắt, truyền dạy võ đạo và các tri thức cơ sở. Lấy tiêu chuẩn gì phân viện cho các thiếu niên thì không ai biết.

Phân phối kiểu này là vì kích thích lòng cạnh tranh của các thiếu niên.

Bởi vì trong quyển sách nhỏ ghi rõ quy tắc. Giữa năm viện đông, tây, nam, bắc, trung mỗi nửa tháng sẽ có đại tái tỷ võ một lần quyết định linh thảo, dược tề, các loại tài nguyên cao thấp bao nhiêu trong một tháng.

Đinh Hạo bị phân đến Thanh Sam Đông Viện.

Đêm hôm đó Đinh Hạo đến ký túc xá thứ nhất trong hoàn cảnh trước núi đẹp như tiên, phòng số một sân số tám Thanh Sam Đông Viện.

– A! Phòng số một sân số tám, con số may mắn đây. Ha ha ha ha ha ha! Không tệ!

Đinh Hạo cõng bao hành lý cầm chìa khóa đi tới một sân đá xanh, nhìn viện nhỏ một mẫu, nhà đá rộng rãi như cung điện, lòng kiềm không được hưng phấn.

So với nhà tranh sau núi thì chỗ này đúng là thiên đường.

Vấn Kiếm tông không uổng là một trong các tông phái bá chủ Tuyết Châu, tài lực hùng hậu, không chút keo kiệt với đệ tử.

Từ nay Đinh Hạo có một gian phòng thuộc về mình trong trước núi như chốn bồng lai.

Đinh Hạo đẩy cửa gỗ dày nặng bước vào sân, bên trong có ba tòa nhà đá trái, phải, chính giữa. Gian chính giữa đón ánh nắng, rộng nhất. Đằng trước mỗi nhà đá có một cây tùng cổ thẳng tắp xanh ngắt, sân rất rộng rãi, chính giữa có một cái giếng, mép giếng loang lổ hằn vết dây thừng. Bên cạnh giếng đặt một thùng nước sắt đen, một xấp dây thừng thô cỡ tay con nít.

– Phòng số một, ha, chính là gian chính giữa rộng nhất, may quá đi, ha ha ha ha ha ha!

Đinh Hạo bước nhanh đi tới trước nhà đá, đút chìa vào lỗ mở khóa đồng to, đẩy cửa đá ra. Ai ngờ Đinh Hạo đẩy nhưng cửa đá không nhúc nhích.

– A? Không lẽ trong cửa đá cũng có huyền cơ khác?

Đinh Hạo quan sát kỹ mới phát hiện trên cửa đá màu xanh khắc hoa văn nhỏ cỡ sợi tóc, hoa văn kéo dài ra ngoài trải rộng vách tường nguyên gian nhà đá trông như hoa văn thiên nhiên hoặc nhân tạo. Bởi vì đường nét quá nhỏ nếu không quan sat kỹ thì không thể phát hiện ra.

Tay Đinh Hạo nhẹ vuốt hoa văn, chợt lòng bàn tay dùng sức vấn vào vách tường.

Nhà đá không nhúc nhích.

Đinh Hạo vỗ một chưởng này sức mạnh hai ngàn cân, đá bình thường sẽ có dấu vết gì nhưng tường nhà đá này không chút sứt mẻ.

– Quả nhiên hoa văn này là nhân công khắc, chắc giống như kiếm trận đồ gia cố bảo vệ nhà đá.

Đinh Hạo định gồng người đẩy cửa đá thì sau lưng vang giọng ngạc nhiên.

– Ủa? Ngươi cũng ở sân số tám?

Đinh Hạo xoay người thấy thiếu niên thợ săn Trương Phàm tay cầm bao lớn bao nhỏ cùng phụ thân, đám người đồng hương biểu tình mừng rỡ nhìn Đinh Hạo, vẻ mặt cảm kích.

Chương 29: Một Viện Ba Bạn Cùng Phòng

– Ngươi cũng được phân phối đến Thanh Sam Đông Viện sân số tám? Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, nói vậy là chúng ta sẽ thành bạn cùng phòng.

Lòng Đinh Hạo hân hoan, hắn có ấn tuợng khá tốt với thiếu niên kiên cường này.

– Ta còn chưa kịp đa tạ ngươi lần đó nhường ta, nếu không đứng nhất thi nghị lực cộng thêm mười điểm thì lần này ta không có khả năng bái vào Vấn Kiếm tông. Khi đã qua tuổi, đời này không có hy vọng trở thành võ giả.

Trương Phàm vô cùng cảm động.

Thiếu niên dịu dàng như ngọc mỉm cười là người thay đổi vận mệnh của Trương Phàm.

Đinh Hạo cười nói:

– Không cần cảm ơn ta, đó là kết quả ngươi cố gắng, nếu ngay từ đầu ngươi đã từ bỏ thì phút cuối ta không thể giúp gì được cho ngươi.

– Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ thạch oa tử nhà ta thật may mắn liên tục gặp quý nhân, bây giờ thành bạn cùng phòng với ân công.

Phụ thân của Trương Phàm cười to, vừa nói vừa giơ các loại đặc sản núi săn mình cầm đưa hết cho Đinh Hạo.

Vị thợ săn chân chất này thân hình cao to, nửa thân trên quấn da thú xéo. Thân thể rắc chắn như bê tông rậm rạp vết sẹo chắc bị thú hung dữ cào, đó là một thợ săn già dặn kinh nghiệm.

Mấy người đứng trong sân nói chuyện một lúc thì nghe bên ngoài cótiếng bước chân.

Một thiếu niên mặc trường bào, trán cột vòng tím đính một viên bạch ngọc hoa mỹ mang theo tám hộ vệ mặc giáp da, thân hình vạm vỡ từ bên ngoài bước vào.

Thiếu niên áo tím da trắng nõn, mắt hẹp dài nheo lại, mũi ưng, môi mỏng, thân hình cao gầy, đầu mày không thèm che giấu sự huênh hoang, bá đạo.

Trong sân số tám có ba gian nhà đá cho ba đệ tử ký danh cư ngụ.

Thiếu niên mũi ưng áo tím chắc là một vị bạn cùng phòng khác của Đinh Hạo.

Thiếu niên áo tím mũi ưng nhìn trong sân có nhiều người, nhíu mày lầm bầm:

– A? Xui thật, sao có nhiều thợ săn thấp hèn thế này? Bản thiếu gia phải ở chung với đám tiện dân?

Giọng thiếu niên áo tím mũi ưng thanh âm không lớn không nhỏ nhưng truyền vào tai mọi người.

Trương Phàm lập tức biến sắc mặt định xông lên.

Thợ săn già kéo Trương Phàm lại:

– Không sao, oa tử, không có việc gì, đừng xúc động…

Thợ săn già hiểu rõ nhi tử của mình. Từ nhỏ đến lớn Trương Phàm ghét nhất người ta sỉ nhục phụ thân tầm thường của gã, thợ săn già sợ Trương Phàm xúc động phạm sai lầm bị Vấn Kiếm tông xua đuổi, đó là mất nhiều hơn được.

Trương Phàm bị phụ thân ấn chặt cuối cùng cúi gục đầu xuống.

Đinh Hạo thấy Trương Phàm siết chặt nắm tay, vì siết chặt nên khớp xương nhô ra, gã cố gắng ức chế lửa giận trong lòng.

– A? Phòng số hai là phòng nhỏ? Có lầm không vậy? Phân phối cho bản thiếu gia phòng nhỏ một gian người hầu ở.

Thiếu niên áo tím mũi ưng đi tới trước gian phòng ôs hai nhìn một cái, rất bất mãn. Thiếu niên áo tím mũi ưng quay đầu nhìn Đinh Hạo đứng trước cửa phòng số một to, mắt hẹp dài lóe tia vui sướng.

Thiếu niên áo tím mũi ưng nói:

– Này tiểu tử, lại đây, hai ta đổi phòng!

Giọng điệu của thiếu niên áo tím mũi ưng cực kỳ bá đạo nhưng không chừa chỗ thương lượng.

Ai biết thiếu niên áo tím mũi ưng đã vênh váo nhưng Đinh Hạo càng kiêu ngạo hơn gã.

Đinh Hạo cười với nhóm người Trương Phàm, nói:

– Ta tên là Đinh Hạo, sau này chúng ta chính là đồng môn sư huynh đệ kiêm bạn cùng phòng, hãy chăm sóc lẫn nhau.

Đinh Hạo nói xong đi về phòng mình.

Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không thèm nhìn thiếu niên áo tím mũi ưng một lần.

Một hộ vệ mặc giáp da nổi giận:

– Bà nội nó, công tử nhà ta đang nói chuyện với ngươi, tiểu tử thối!

Hộ vệ mặc giáp da nhảy lên cao đánh ra một đấm vào lưng Đinh Hạo.

Trương Phàm kinh kêu:

– Cẩn thận!

Đinh Hạo không thèm quay đầu, dường như có mắt mọc sau lưng trở tay đánh một đấm vừa lúc chạm vào nắm tay của hộ vệ mặc giáp da.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy vang lên.

Hộ vệ mặc giáp da hét thảm:

– A!

Cú đấm của hộ vệ mặc giáp da như đánh vào búa sắt, cánh tay vặn vẹo.

Nắm tay da tróc thịt bong, máu tươi tung tóe. Thân thể hộ vệ mặc giáp da nặng hơn một trăm cần như diều đứt dây bay ra ngoài, đập mạnh vào tường sân phát ra bùm một tiếng. Hộ vệ mặc giáp da vô lực trượt xuống.

Hộ vệ mặc giáp da đã xỉu.

Thiếu niên áo tím mũi ưng biến sắc mặt, định nổi giận chợt nhớ đến cái gì, giật mình kêu lên:

– Đinh Hạo? Ngươi là Đinh Hạo? Đinh Hạo xếp hạng một trăm trên tổng xếp hạng trắc nghiệm?

Lần này Vấn Kiếm tông tuyển nhận hai ngàn lẻ hai mươi đệ tử ký danh, xếp năm trăm hàng đầu trong bảng xếp hạng trắc nghiệm đã rất biến thái. Danh tiếng Đinh Hạo nổi như cồn từ sau ngày thi thứ nhất, xếp hạng một trăm tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm, đó là nhân vật nổi trội trong hơn hai ngàn đệ tử ký danh.

Tuy thiếu niên áo tím mũi ưng kiêu căng nhưng gã chỉ xếp hạng dưới tốp năm trăm rất xa, không dám trêu vào biến thái Đinh Hạo.

Lòng thiếu niên áo tím mũi ưng kiêng dè, thay đổi sắc mặt, cuối cùng không nói gì hơn.

Nhưng trong con ngươi hẹp dài chớp lóe tia sáng không phục và độc ác.

Càng khiến thiếu niên áo tím mũi ưng thấy vô cùng nhục nhã là từ đầu đến cuối Đinh Hạo không nhìn gã một cái nào, đẩy mở cửa đá đi vào phòng số một.

Mặt thiếu niên áo tím mũi ưng lại đổi ngay, hừ lạnh một tiếng, mang theo hộ vệ mặc giáp da vận chuyển nhiều đồ dùng ính hoạt thường ngày hầm hừ đi vào gian phòng số hai.

– Đinh Hạo, thì ra thiếu niên này chính là Đinh Hạo trong tin đồn, thiên tài có thuộc tính thần giai.

Mắt thợ săn già sáng ngờ.

Thợ săn già ngừng một chút, vỗ lưng Trương Phàm, cực kỳ nghiêm túc dặn dò:

– Thạch oa nhi, hãy nhớ sau này phải chân tâm thành ý làm bằng hữu tốt với Đinh sư huynh. Tiểu tử nhà ngươi thật sự gặp quý nhân rồi, có lẽ suốt đời ngươi sẽ vì có một bànnj cùng phòng như rồng lặn dưới nước này mà thay đổi long trời lở đất.

Trương Phàm nghiêm túc gật đầu.

– Phụ thân hãy yên tâm, ta cũng cảm thấy Đinh sư huynh rất thân thiết, giống như ca ca.

Nói đến đây thiếu niên Trương Phàm bất mãn bĩu môi nói:

– Phụ thân. Bây giờ ta đã là đệ tử của Vấn Kiếm tông, sau này phụ thân đừng gọi ta là thạch oa nhi nữa, khó nghe.

– Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử thối nhà ngươi!

Một đám thợ săn vui vẻ cười to trong buổi sáng rực rỡ.

Thời gian hạnh phúc tươi đẹp như ngừng lại vào giờp hút này.

Ba ngày đầu vào Vấn Kiếm tông, đám đệ tử ký danh sống thoải mái.

Hai ngàn đệ tử ký danh được cho phép hoạt động tự do, bọn họ có thời gian đầy đủ từ biệt hộ vệ, người thân làm bạn bên cạnh mình, vừa thích ứng, uyên thuộc cuộc sống trong tông môn trên núi, không được sắp xếp huấn luyện gì.

Ba ngày sau, thời gian quy định đến, những người không liên quan phải rời khỏi Vấn Kiếm tông.

Thế là đám thiếu niên hăng hái phấn chấn lưu luyến không rời từ biệt thân nhân một mình ở lại Vấn Kiếm tông, bắt đầu con đường tu hành gian khổ.

Chương 30: Năm Viện Đại Tái

Trong ba ngày trừ ăn uống này nọ ra Đinh Hạo đều ở lì trong phòng luyện tập kiếm thuật.

Đinh Hạo sinh hoạt tại đây hơn bốn năm, có ký ức dung hợp, hắn hiểu biết rất rõ về Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo không cần lãng phí thời gian thích ứng Vấn Kiếm tông làm gì.

Nắm chặt thời gian tu luyện, đề cao thực lực cá nhân mới là lẽ phải.

Phòng số một đúng là gian phòng tốt nhất trong mỗi đại viện, chia làm đại sảnh và hậu đường. Đại sảnh rộng rãi, sáng sủa thích hợp cho tu luyện. Hậu đường hơi nhỏ hẹp, bên trong chỉ có một chiếc bàn đá, một cái giường đá xanh để nghỉ ngơi.

Đối với Đinh Hạo thì mỗi một phút mỗi một giây cực kỳ quý giá.

Đinh Hạo cần hết sức tăng mạnh thực lực của mình sớm ngày đạt đến cảnh giới đi trong hoang dã mới du hành nam Vực xa xôi tìm về muội muội của mình được.

Đây là Đinh Hạo hứa với linh hồn sót lại của Đinh Hạo thân xác cũ.

Đinh Hạo phải hoàn thành.

Đương nhiên Đinh Hạo có lòng hiếu thắng rất mạnh, trong lòng thề có một ngày hắn sẽ leo lên hạng nhất tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm, đạp những thiên tài yêu nghiệt dưới chân.

Bên ngoài bỗng có tiếng đập cửa.

Rầm rầm rầm!

Đinh Hạo thu kiếm đứng thẳng, thở hắt ra. Đinh Hạo mở cửa, Trương Phàm đứng bên ngoài.

– Đinh sư huynh, vừa rồi giáo sư Vương Tuyệt Phong phái người đến nhắn một chút nữa chúng ta đi võ xá Thanh Sam Đông Viện tập hợp, hình như là vì hai ngày sau là lúc năm viện đông, tây, nam, bắc, trung đại tái, cần tuyển ra đại biểu tỷ võ cho Thanh Sam Đông Viện chúng ta. Ta đến báo cho sư huynh biết.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười chân chất hỏi:

– Chắc không quấy rầy người tu luyện phải không?

Đinh Hạo cười nói:

– Không, sau này chúng ta là sư huynh đệ, đừng người đến người đi, gọi ta là Đinh Hạo đi.

Đinh Hạo nói rồi thay trường sam màu xanh môn phái Vấn Kiếm tông phát cho, treo kiếm rỉ sét trên lưng, bước ra ngoài.

Đinh Hạo, Trương Phàm vừa đi vừa nói ra khỏi sân số tám.

Trương Phàm, Đinh Hạo dọc theo đường lát đá miếng, đi dưới bóng cây, thấy nhiều đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện mặc trường sam màu xanh biểu tình hưng phấn tụm năm tụm ba đi hướng quảng trường võ xá.

Những người này đều là đệ tử của Thanh Sam Đông Viện.

Hai ngàn lẻ hai mươi đệ tử ký danh thi đậu vào Vấn Kiếm tông, trừ hai mươi siêu thiên tài bí ẩn trực tiếp đưa vào môn bí mật bồi dưỡng ra những người khác ở trong năm đại viện Thanh Sam Đông Viện, Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện.

Đệ tử ký danh trong mỗi viện khoảng bốn trăm người, phân biệt bằng màu áo.

Đệ tử ký danh viện khác nhau chẳng những sinh hoạt trong khu vực khác mà tiến cảnh võ đạo do giáo viên khác nhau chỉ dạy, huấn luyện tay mơ trong một năm.

Đáng nhắc đến là hai ngàn tay mơ này chỉ tính là đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông.

Cho nên cái gọi là đệ tử ký danh ý nghĩa một năm sau bị đào thải trong kiểm tra liền mất tư cách ở lại Vấn Kiếm tông, sẽ bị đuổi ra tông môn.

Sự thật là trong Vấn Kiếm tông có các loại kiểm tra từ lớn đến nhỏ, nhiều vô số kể. Kiểm tra nhỏ hàng tháng, kiểm tra cỡ vừa một mùa, kiểm tra lớn một năm. Các loại kiểm tra, nhiều danh mục tạo ra áp lực khiến người nghẹt thở.

Vấn Kiếm tông là 1môn phái rất tôn trọng cạnh tranh.

Đệ tử ký danh mới nhập môn bị chia làm năm viện đông, tây, nam, bắc, trung là một trong các thủ đoạn cạnh tranh.

Mỗi tháng sẽ có năm viện đại tái một lần, từ năm viện đông, tây, nam, bắc, trung phái ra mười đại biểu ưu tú nhất của viện mình đi tỷ võ.

Thắng thua trong tỷ võ có ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Thứ hạng cuối cùng quyết định các đệ tử ký danh trong một viện trước lần năm viện đại tái tiếp theo, tức là trong một tháng được chia linh dược, huyền công bí tịch, các loại ích lợi nhiều nhất từ tông môn. Thậm chí bình thường tu luyện, đệ tử viện nào đoạt hạng nhất năm viện đại tái được cường giả trong môn chỉ dẫn nhiều hơn.

Những cái đó là tài nguyên, ưu thế làm đám chim non đỏ mắt.

Dù là thiếu niên thuộc viện nào không ai muốn thua trên cùng vạch xuất phát.

Mười phút sau, Đinh Hạo, Trương Phàm đi tới quảng trường võ xá đại điện Thanh Sam Đông Viện.

Trong đại điện to lớn đã có hai, ba trăm người, áo màu xanh võ sĩ dán sát người. Bọn họ ngồi trên ghế đá bốn phía lôi đài giữa sân, châu đầu ghía tai bàn luận tuyển chọn người tỷ võ. Ai nấy biểu tình hưng phấn, hăng hái muốn thử.

Đinh Hạo, Trương Phàm, thiếu niên áo tím mũi ưng Vương Tiểu Thất sân số tám cũng ở trong đám người.

Thiếu niên áo tím mũi ưng Vương Tiểu Thất đã thay áo xanh, trò chuyện vui vẻ với một nhóm thiếu niên, rất nồng nhiệt.

Trương Phàm nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:

– Thiếu niên mũi ưng bị đám Vương Tiểu Thất vây quanh tên là Trác Nhất Phong, nghe nói là đệ tử xếp hạng thực lực cá nhân gần hàng đầu Đông Viện, tổng xếp hạng trắc nghiệm thứ một trăm lẻ bảy. Thiếu niên này biểu hiện luôn vênh váo, trong vòng mấy ngày đã lôi kéo nhiều đệ tử ký danh Đông Viện, muốn trở thành thủ lĩnh Thanh Sam Đông Viện.

Thiếu niên thợ săn nghe ngóng khá nhiều tin tức.

Đinh Hạo, Trương Phàm tìm một chỗ trống ngồi xuống chờ đợi.

Lúc này Đinh Hạo mới chú ý thấy chính giữa võ xá thạch điện, trên lô iđài đá xanh có một người đứng.

Một nam nhân vạm vỡ râu ria, mặc áo xanh.

Nam nhân vạm vỡ phát ra hơi thở khiến Đinh Hạo thấy nguy hiểm, gã đứng đó như mãnh thú ngủ đông, thân hình to khỏe ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Một khi lực lượng đó bùng nổ rong thời gian một nén nhang đủ xé nát tất cả thiếu niên trong võ xá.

Đinh Hạo thầm so sánh, hắn phán đoán ra bản thân tuyệt đối không là địch thủ của nam nhân vạm vỡ râu ria này.

Cùng lúc đó, dường như nam nhân vạm vỡ râu ria cảm ứng được ánh mắt của Đinh Hạo, ngẩng đầu liếc hướng hắn.

Ánh mắt giao nhau, Đinh Hạo cảm thấy mắt nam nhân vạm vỡ râu ria như thanh đao sắc bén chói mắt làm hắn phải nheo mắt lại. Con ngươi đau nhức, Đinh Hạo thầm giật nảy mình.

Nam nhân vạm vỡ râu ria nhìn chằm chằm Đinh Hạo, khóe môi cong lên kỳ dị.

Vài giây sau, nam nhân vạm vỡ râu ria thu tầm mắt nhìn toàn đại điện, gật gù.

Nam nhân vạm vỡ râu ria khe khẽ hừ một tiếng:

– Hừ!Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Thanh âm lại truyền vào tai mọi người.

Trong khoảnh khắc này cả đám cảm giác màng tai bị đâm mạnh, một số thiếu niên cơ sở không chắc, thực lực hơi thấp không chịu nổi mặt trắng bệch, người lắc lư.

Đám người ngừng xì xầm, hoảng sợ nhìn nam nhân vạm vỡ râu ria.

Trong võ xá đại điện yên lặng đến nghe châm rơi dưới đất.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !