1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 7 [ chương 31 đến 35 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 7 [ chương 31 đến 35 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 31: Mười Hạt Giống Tuyển Thủ

– Đám nhóc con, nếu các ngươi đến đông đủ rồi thì hãy tự giới thiệu đi. Từ hôm nay trở đi lão tử chính là Tổng giáo sư của các ngươi, phụ trách mọi việc trong một năm tu luyện, thi kiểm tra của tất cả đệ tử ký danh Đông Viện. Tên của lão tử là Vương Tuyệt Phong, hiện là đệ tử tam đại của Vấn Kiếm tông!

Nói đến đây nam nhân vạm vỡ râu ria nở nụ cười.

Đám thiếu niên cảm thấy nụ cười đó khá dữ dằn, đặc biệt là răng Tổng giáo viên trắng như tuyết sắc bén như đao.

Vương Tuyệt Phong cười tủm tỉm nói:

– Đám nhóc con, hãy tin tưởng ta, các ngươi sẽ nhanh chóng nhớ kỹ cái tên này.

Tất cả thiếu niên đánh rùng mình.

Gặp Tổng giáo viên kiểu này chắc trong một năm nay mọi người không dễ sống.

Vương Tuyệt Phong nói:

– Tốt rồi, xem ra các ngươi đã có giác ngộ chịu khổ, vậy tiếp theo bắt đầu nói năm viện đại tái vào năm ngày sau.

Vương Tuyệt Phong vuốt râu xồm, tiếp tục bảo:

– Nói thật là lão tử không có hy vọng gì vào năm viện đại tái lần đầu tiên, bởi vì thực lực bình quân hay sức chiến đấu mạnh nhất của Thanh Sam Đông Viện xếp chót trong năm viện đông, tây, nam, bắc, trung. Bởi vậy lão tử yêu cầu các ngươi trong mười trận so tài thắng được hai phần vòng thứ nhất xem như là đạt tiêu chuẩn.

Vương Tuyệt Phong chưa dứt lời trong võ xá đã ồ lên, tiếng xì xầm như hàng chợ.

Lấy được hai phần ý là thắng hai trong mười trận tỷ võ.

Đám thiếu niên lộ biểu tình bất bình.

Bọn họ quá quan trảm tướng tiến vào Vấn Kiếm tông, ai đều cho rằng mình là thiên tài thế nhưng bị xem thường ra mặt, cực kỳ bất mãn vì giáo viên Vương Tuyệt Phong xem thường thực lực của nhóm mình.

Mặt Vương Tuyệt Phong lộ nụ cười mỉa mai đã sớm đoán trước.

Đinh Hạo vuốt mũi.

Đinh Hạo chợt cảm thấy Vương Tuyệt Phong há mồm ngậm miệng là lão tử nếu mục đích là kéo thù hận thì gã thật sự làm được.

Chỉ dùng một câu đã kích thích lòng háo thắng, đấu chí của các thiếu niên, như đổ nắm muối vào dầu sôi, trong sân sôi sùng sục.

Vương Tuyệt Phong lại hừ lạnh một tiếng:

– Hừ!

Thanh âm thoải mái lấn át tiếng ồm ào, tai đám thiếu niên ù vang. Các thiếu niên hoảng sợ ngừng la ó.

Trong võ xá đại điện trở về bình tĩnh.

– Ngươi, ngươi, còn ngươi, ngươi nữa.

Tổng giáo viên địa nhân tùy ý chỉ ra mười thiếu niên trong đám người, vẫy tay nói:

– Mười người các ngươi lên lôi đài cho lão tử.

Đinh Hạo là một trong mười thiếu niên bị chỉ vào.

Vù vù vù vù vù!Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Bóng người chợt lóe, đám thiếu niên nhảy lên lôi đài.

Thiếu niên bị chỉ tên đều có thực lực mạnh nhất Thanh Sam Đông Viện, mơ hồ đã hiểu ý của Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì nên là bọn họ đại biểu Thanh Sam Đông Viện xuất hiện năm viện đại tái hai ngày sau.

Ai nấy đều có tâm tính thiếu niên, có vài người thích khoe khoang tư thế bay lên thật đẹp, nhẹ nhàng như bay lượn cho thấy thực lực rất mạnh.

Chỉ có Đinh Hạo là thành thật bước ra từ đám người, đạp lên bậc thang từng bước một đi lên lôi đài.

Không phải Đinh Hạo cố ý điệu thấp.

Thật ra Đinh Hạo thân xác cũng muốn bay lượn trên trời khoe khoang, tiếc rằng Kinh Hồng Bộ chỉ là bộ pháp chứ không phải khinh công, trừ Kinh Hồng Bộ ra Đinh Hạo không biết pháp môn khinh công nào khác. So với khoe khoang chẳng bằng thành thật từng bước một đi lên, để tránh mất mặt.

Trong đám người có tiếng trào phúng khe khẽ.

Đặc biệt là Vương Tiểu Thất chỉ vào Đinh Hạo, biểu tình mỉa mai xì xầm gì đó với đồng bạn.

Thiếu niên Trác Nhất Phong trong vòng tròn nịnh non biểu tình âm trầm. Trác Nhất Phong cho rằng có thực lực siêu tuyệt, chắc chắn có thể xếp vào năm hàng đầu toàn viện nhưng không được chọn. Bởi vậy Trác Nhất Phong nhìn mười người lên đài, mắt lóe tia ghen tỵ và không cam lòng.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong nửa cười nửa không, thói uyên vuốt râu xồm.

Vương Tuyệt Phong tùy ý liếc mười người, Tổng giáo viên bụng đen hờ hững nói:

– Tuy thực lực mấy người các ngươi tạm được nhưng chỉ có thể nổi bật trong đám người lun. Mười người các ngươi đại biểu Thanh Sam Đông Viện tham gia năm viện đại tái hai ngày sau vậy, dù sao không thể trông chờ các ngươi có thể thắng bao nhiêu trận.

Ngươi… Ngươi cái đầu sư cọ!

Cái này thì Đinh Hạo thân xác cũng không kiềm được muốn đập chết Tổng giáo viên các hạ.

Vương Tuyệt Phong nói chuyện thật đáng đánh.

Thiếu niên đứng trên đài vốn vẻ mặt hưng phấn nghe Vương Tuyệt Phong nói xong mặt đen như lọ nồi.

Bên dưới đột nhiên có tiếng hét to:

– Ta không phục!

Mọi người nhìn theo thanh âm thấy thiếu niên tên Trác Nhất Phong đứng bật dậy, sắc mặt âm trầm không phục quát to:

– Tổng giáo viên đại nhân, ta cho rằng cách lựa chọn này không công bằng, quá qua loa!

– A?

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong Trác Nhất Phong bụng đen híp mắt, hỏi:

– Nói vậy là ngươi có cách tốt hơn?

– Đương nhiên.

Biểu tình Trác Nhất Phong đắc ý, hớn hở lớn tiếng nói:

– Ta cho rằng nên thông qua tỷ võ chọn đại biểu của Thanh Sam Đông Viện, có như vậy mới phân biệt ra ai mới là cường giả thật sự. Mười người cuối cùng chiến thắng mới có tư cách đại biểu Thanh Sam Đông Viện xuất chiến, tránh cho mấy tên thật giả lẫn lộn ra ngoài làm mất mặt Thanh Sam Đông Viện chúng ta.

– Đúng, cách này hay!

– Ta đồng ý tỷ võ!

– Hì hì, nếu tỷ võ thì ta cho rằng thực lực tuyệt đối không thua bất cứ ai trên đài.

Trong đám người truyền ra tiếng hoan hô phụ hoa.

Đề nghị này được tất cả người dưới đài lớn tiếng tán đồng.

Các thiếu niên ai nấy tâm cao khí ngạo, sớm uyên ông trời số một ta số hai. Trước khi vào Vấn Kiếm tông có ai không là bảo bối của các đại gia tộc? Mọi người khó thể chấp nhận kiểu nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng trực tiếp chỉ định đại biểu như vậy, ai biết có phải ngươi thiên vị hay không?

Chỉ có chiến đấu trên lôi đài mới khiến các thiếu niên tâm phục khẩu phục.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng gật gù, vẫn là biểu tình đáng đánh nửa cười nửa không.

– Cũng đúng, ngươi nói có chút đạo lý. Nhưng trong bốn trăm người tỷ võ tuyển ra mười người thì so đến bao giờ? Vậy đi, các ngươi có ai không phục thì lên lôi đài khiêu chiến, nếu ai có thể đánh bại một trong mười người thì được tư cách đại biểu Thanh Sam Đông Viện tham gia năm viện đại tái.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng chưa dứt lời đám thiếu niên dưới đài đã hoan hô.

Đinh Hạo lắc đầu.

Các thiếu niên quá ngây thơ.

Bọn họ không nghĩ xem Vương Tuyệt Phong có thực lực gì, ánh mắt sắc bén cỡ nào? Trước mặt nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng này đám thiếu niên chỉ là em bé sơ sinh mới học đi, trông như gã tùy tiện chỉ mười người nhưng thật ra là mười đệ tử mạnh nhất trong bốn trăm người.

Đám Trác Nhất Phong nghĩ rằng bọn họ giành được quyền lợi bình đẳng nhưng sự thật là là bị Tổng giáo viên bụng đen thuận nước giong thuyền, lợi dụng cơ hội này lập uy cho mười người Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng chọn lên đài.

– Ta đến trước cho, ta muốn khiêu chiến hắn.

Trác Nhất Phong sốt ruột nhảy lên, biểu tình cực kỳ vênh váo nhắm ngay Đinh Hạo.

Chương 32: Thắng Đến Không Thể Cãi Lại

Dưới đài, Vương Tiểu Thất và đám thiếu niên bên cạnh đều hét to hay.

Bọn họ tự hình thành đoàn thể nhỏ lấy Trác Nhất Phong dẫn đầu cho nên phải gào thét cổ vũ, trợ uy.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng liếc Đinh Hạo, đáy mắt lóe ý cười bí hiểm. Nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nhún vai, xòe tay với Trác Nhất Phong ý bảo những người khác tránh ra, nhường lôi đài cho Đinh Hạo, Trác Nhất Phong.

Tỷ võ bắt đầu.

– Tiểu tử, ngươi nhận thua ngay đi để tránh cho thật sự đánh nhau thì ta lỡ tay làm ngươi bị thương.

Trác Nhất Phong cất bước đi vào giữa lôi đài, nghênh ngang đứng, lạnh lùng cười không để Đinh Hạo vào mắt.

Trên tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm Trác Nhất Phong đứng một trăm lẻ bảy, dưới Đinh Hạo. Nhưng Trác Nhất Phong cảm thấy thứ tự bảng xếp hạng kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông không hợp với thực lực thực tế của gã. Phải là vào năm mươi hạng đầu tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm mới là thực lực thật sự của gã, Trác Nhất Phong luôn tự cho mình rất giỏi.

Đinh Hạo mặt không biểu tình trở tay rút kiếm rỉ sét từ sau lưng ra.

Vốn từ sau khi các thiếu niên trở thành đệ tử ký danh thì Vấn Kiếm tông thống nhất phát binh khí, quần áo cho mỗi đệ tử. Môn phái phát trường kiếm tinh cương chất liệu rất tốt, do tuợng sư Chú Võ đường đầy kinh nghiệm của tông môn, đúng là thiên kiếm khó cầu.

Nhưng không hiểu sao Đinh Hạo cảm thấy môn phái phát trường kiếm tinh cương sử dụng không uyên tay bằng kiếm rỉ sét đào từ đống rác cho nên bọn họ vẫn không đổi bịnh khí.

Thanh kiếm rỉ sét, thân kiếm loang lổ rỉ sắt, có từng lằn như tùy thời sẽ gãy ngang, hình dạng không tốt trông như cây củi vô dụng.

Đinh Hạo rút kiếm rỉ sét ra làm dưới đài cười rầm trời, trào phúng không nể mặt.

Đặc biệt là đám Vương Tiểu Thất châm lửa thổi gió, cười to và dài nhất.

– Một thanh kiếm rỉ sét cũng dám lấy ra đánh nhau? Nói thật là đánh với ngươi khiến ta thấy nhục nhã, không hiểu sao ngươi xếp được hạng một trăm.

Trác Nhất Phong nghênh ngang đứng giữa lôi đài, lạnh lùng cười:

– Ngươi ra tay trước đi, ta nhường ngươi ba chiêu, miễn cho các sư huynh đệ nói ta khi dễ kẻ yếu.

Đinh Hạo không nói nhiều, nghiêm túc gật đầu, nói:

– Tốt.

Đinh Hạo chưa dứt lời thì…

Vù vù vù vù vù!

Một luồng sáng đỏ chợt lóe trong tay Đinh Hạo.

Đinh Hạo đạp Kinh Hồng Bộ, kiếm rỉ sét nhanh như chớp bắn ra một luồng đao quang.

Chiêu này chính là đệ nhất chiêu trong Thập Tự Khoái Kiếm, kiếm tẩu trung cung, hào vô hoa tiêu.

Nhưng Đinh Hạo sử dụng lại có khí độ, ý khác hẳn. Đinh Hạo tĩnh đến động, chớp mắt tấn công, nhanh vô cùng.

Trác Nhất Phong hoảng loạn.

Nụ cười kiêu ngạo chưa tan trên mặt Trác Nhất Phong, gã không thể tin chỉ kịp miễn cưỡng nâng lên trường kiếm đỡ đòn.

Keng!

Tiếng kim loại giao nhau chấn tai mọi người điếc đặc.

Trong chớp mắt Trác Nhất Phong cảm giác như bị một cây búa công thành đập trúng, lực lượng mạnh mẽ đập vào thân kiếm rồi truyền đến cánh tay cầm kiếm. Tay Trác Nhất Phong rung mạnh, mất cảm giác.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Nụ cười đông trên khuôn mặt, Trác Nhất Phong và kiếm như diều đứt dây rớt xuống lôi đài, té cái bịch xuống ghế đá bên dưới.

Trong đại điện võ xá ồn ào náo nhiệt vang lên tiếng hút ngụm khí lạnh.

Cường!

Quá mạnh!

Cường không thể tả.

Hoàn toàn là một kiếm diệt ngay.

Cả quá trình nhanh lẹ, mau đến một số người không kịp phản ứng. Đám thiếu niên Vương Tiểu Thất dưới đài còn đang tươi cười, chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chớp mắt đã kết thúc chiến đấu.

Trác Nhất Phong thành trò cười.

Hai ngày trước Trác Nhất Phong còn tự biên tự diễn thực lực tốp mười Thanh Sam Đông Viện.

Nhưng Trác Nhất Phong ở trước mặt Đinh Hạo không là cái đinh gì.

Tất cả thiếu niên biểu tình sợ hãi nhìn Đinh Hạo đồ sộ đứng giữa lôi đài, lòng giật mình. Không lẽ một kiếm này chính là thực lực một trăm hàng đầu bảng tổng xếp hạng trắc nghiệm sao?

Một cây kiếm rỉ sét như cây củi ở trong tay Đinh Hạo chính là thần binh lợi khí.

Không ai dám cười nhạo vũ khí của Đinh Hạo nữa.

Đáng sợ.

Đám người Vương Tiểu Thất phản ứng lại chuyện xảy ra kinh ngạc suýt rớt cằm.

Nụ cười trào phúng không còn, ai nấy há to mồm đến nhát một quả trứng vịt, trong mắt tràn ngập khó tin, đứng ngây như phỗng hóa thạch.

Trác Nhất Phong mặt xám mày trò bò dậy từ mặt đất, mặt đỏ rần tức giận quát:

– Ngươi vô sỉ đánh lén!

Trác Nhất Phong không thể chấp nhận sự thật bị Đinh Hạo một kiếm nhẹ nhàng đánh bại.

Trác Nhất Phong cảm thấy Đinh Hạo cực kỳ tồi tệ, lợi dụng thân pháp siêu nhanh đánh lén gã. Nếu thật sự chiến đấu thì Trác Nhất Phong tụet đối không thua thảm như vậy.

Nhưng Trác Nhất Phong đã quên là ai đứng giữa lôi đài nói là nhường Đinh Hạo ba chiêu.

– Nữa đi, ta không phục, ta muốn đấu với ngươi lần nữa!

Trác Nhất Phong nói rồi định nhảy lên lôi đài.

– Không cần.

Nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng cười xấu xa đột nhiên đứng dậy, nhấc tay lên. Lực lượng hùng hồn ngăn cản Trác Nhất Phong.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nói:

– Bỏ đi, đừng mất mặt thêm nữa. Tiểu tử ngươi không phải đối thủ của Đinh Hạo.

Trác Nhất Phong tức giận quát:

– Không thể nào! Mới rồi tại hắn tập kích ta!

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng cười xấu xa châm chọc:

– Chưa tới phút cuối chưa thôi sao? Tiểu tử, cúi đầu nhìn ngực ngươi đi.

Trác Nhất Phong ngyâ ra, cúi đầu nhìn, biến sắc mặt, xám xịt như tro tàn.

Không biết khi nào thì áo xanh dán sát ngực Trác Nhất Phong bị rạch hình chữ thập lộ ra áo trong màu trắn. Vết rạch chữ thập ngay vị trí trái tim, mới rồi đánh nhau Đinh Hạo dùng kiếm pháp siêu nhanh vượt qua ánh mắt bắt giữ khắc lên.

Từ đầu đến cuối Trác Nhất Phong không phát hiện ra gã đã sớm túng kiếm.

Nếu Đinh Hạo hơi mạnh tay một chút thì không chỉ áo xanh bị rạch mà là trái tim của Trác Nhất Phong.

Trán Trác Nhất Phong chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Trác Nhất Phong mặt xanh mét gục đầu xuống:

– Ta… Ta… Ta thua.

Trác Nhất Phong không thể không thừa nhận chính mình thất bại.

Ngừng một lúc Trác Nhất Phong ngẩng đầu lên, biểu tình dần bình tĩnh nhìn chằm chằm Đinh Hạo.

Trác Nhất Phong nghiêm túc nói:

– Hôm nay ta thua không lời nào để nói, ngươi mạnh hơn ta. Nhưng đây chỉ là bắt đầu, có một ngày ta sẽ càng mạnh, đứng trên lôi đài khiêu chiến với ngươi.

Trác Nhất Phong nói xong hành lễ nhận thua rồi quay về chỗ ngồi cũ, ngồi xuống.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Được, ta luôn chờ.

Vốn Trác Nhất Phong kiêu ngạo, tự đại ban đầu nói nhường ba chiêu, thua xong lại bảo Đinh Hạo tập kích khiến mọi người cho rằng gã là kẻ vô lý. Tuy nhiên cuối cùng Trác Nhất Phong nhanh chóng điều chỉnh tâm tính, thản nhiên nhận thua, đấu chí còn đó. Trác Nhất Phong biểu hiện như vậy khiến Đinh Hạo, các thiếu niên đại diện khác xem trọng gã mấy phần.

Chương 33: Kiếm Thuật Thật Sự

Trong đám người, Vương Tiểu Thất cúi đầu không dám nhìn Đinh Hạo.

Mắt Vương Tiểu Thất chớp lóe không biết đang nghĩ gì.

Lúc này dưới lôi đài, trong đám người có kẻ nhảy lên khiêu chiến với mười đại biểu.

Người khiêu chiến là một thiếu niên mày kiếm mắt sáng, khí vũ hiên ngang.

Thiếu niên mặc áo xanh, tay cầm trường kiếm, mi thanh mục tú, có chút khí thế.

Nhưng biểu tình của thiếu niên quá lạnh, mặc dù gã không lộ ra khí thế gì nhưng cho người cảm giác băng giá vạn năm đột nhiên xuất hiện trên lôi đài, linh hồn bị đông lại, cách biệt với người ngoài ngàn dặm.

Thiếu niên lạnh lùng báo tên:

– Phương Thiên Dực!

Phương Thiên Dực rút trường kiếm ra khỏi vỏ chĩa hướng Đinh Hạo.

Đối tượng Phương Thiên Dực chọn khiêu chiến vẫn là Đinh Hạo.

– Chết tiệt, sao toàn là chọn ta? Không lẽ lão tử trời sinh có khuôn mặt dễ bị ăn hiếp?

Lòng Đinh Hạo buồn bạc, không nói gì rút kiếm rỉ sét bày thế Thập Tự Khoái Kiếm, tập trung đón chờ.

Vù vù vù vù vù!

Một luồng sáng chói mắt lóe lên trên lôi đài.

Phương Thiên Dực nhưng u linh, thân pháp siêu nhanh không thua gì Kinh Hồng Bộ của Đinh Hạo. Trong chớp mắt Phương Thiên Dực một bước xông đến bên Đinh Hạo, mũi kiếm khẽ rung hóa thành ba đóa kiếm hoa hàn mang, chia ra tấn công Đinh Hạo.

Phương Thiên Dực cũng tu luyện kiểu khoái kiếm.

Nhất kiếm tam hoa!

kiếm thuật như vậy không tầm thường chút nào.

– Kiếm thuật hay!

Mắt Đinh Hạo sáng lên đứng im tại chỗ, cổ tay rung, kiếm sét cũng huyễn hóa ra ba kiếm hoa đỏ, nhất kiếm tam hoa đón đỡ!

Đinh đinh đinh!

Ba tiếng khẽ vang.

Chỉ thấy kiếm hoa bạc và đỏ va nhau trên không trung.

Hỏa hoa rực rỡ xẹt qua nhanh như sao băng, tên lửa, khiến người không kịp nhìn.

Kiếm siêu nhanh!

Kiếm siêu chuẩn!

Trong nhóm thiếu niên có nhiều người biết hàng nhìn ra điểm huyền diệu trong chớp mắt.

Trong giây lát Đinh Hạo dùng mũi kiếm va chạm mũi kiếm ngăn khoái kiếm của Phương Thiên Dực.

Chiến đấu tốc độ nhanh mà Đinh Hạo quyết định hành động như vậy cần có gan và tự tin lớn cỡ nào?

Chỉ chệch một li là sẽ bị kiếm bén đâm thủng, thế nhưng Đinh Hạo có thể trong chớp mắt bắt giữ mũi kiếm rung nhanh thật chính xác. Lá gan bình tĩnh, kiếm thuật xuất sắc khiến người mặc cảm không bằng.

Trương Phàm ở bên dưới lớn tiếng hét hay đầu tiên:

– Hay!

– Đẹp, kiếm pháp hay!

Đám thiếu niên cũng kiềm không được hoan hô.

Bao gồm đám người Trác Nhất Phong, Vương Tiểu Thất kiềm không được nhảy cẫng lên khen.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi song kiếm va nhau không dứt bên tai.

Trên đài, ánh bạc và đỏ lập lòe như ma trơi.

Trong khi mọi người hoa mắt thì Đinh Hạo, Phương Thiên Dực đối công tới lui không biết bao nhiêu chiêu.

Keng keng keng!

Đao kiếm vang lên không ngừng!

Mới đầu mọi người còn phân biệt ra hai bên ra mấy chiêu từ số lần trường kiếm va chạm.

Nhưng sau này kiếm thuật của Đinh Hạo, Phương Thiên Dực càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, kiếm ngân nối liền một mảnh trở thành một thanh âm, không thể phân biệt ra số lần.

Đám thiếu niên cảm thấy trên lôi đài chỉ có kiếm quang một bạc một đỏ chớp lóe, tựa bình bạc vỡ nước bắn ra, lại như xích luyện chợt lóe không trung, kích thích thị giác.

– Thực lực quá đáng sợ.

– Làm sao bọn họ luyện được kiếm thuật như vậy?

– Thì ra trên thế giới thật sự có thiên tài.

Các thiếu niên nín thở nhìn cuộc chiến trên lôi đài, lòng rung động và thấy thất bại.

Bao gồm Trác Nhất Phong cao cao tại thượng kiêu ngạo cũng không ngoại lệ.

Mọi người bị Phương Thiên Dực và Đinh Hạo bày ra kiếm thuật chấn động, trong lòng họ nghĩ nếu bản thân lên đài, đối mặt kiếm pháp đáng sợ của Đinh Hạo thì đừng nói là phản kích, không đỡ nổi một chiêu.

Chênh lệch quá lớn.

Từ đó thấy được Trác Nhất Phong thua trận trong một chiêu nhanh như chớp không oan chút nào.

Trong phút chốc bao gồm nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong bụng đen và chín thiếu niên khác trên đài đều biến sắc mặt.

Trên đài.

Đinh Hạo hét to kêu ngừng:

– Ha ha ha ha ha ha! Kiếm pháp hay, đối thủ tốt, sảng khoái!

kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo hóa thành vệt đỏ cuồn cuộn rít gào xé gió, như thần long vẫy đuôi, thần vận kỳ diệu không thể diễn tả.

Phương Thiên Dực đúng là đối thủ tốt.

Từ khi Đinh Hạo luyện Thập Tự Khoái Kiếm đại thành đến giờ gặp đối thủ đầu tiên có kiếm thuật ngang ngửa với mình.

Khác với Tống Kiếm Nam, kiếm pháp của Phương Thiên Dực nhanh mà không quỷ, bá đạo mà không tà mị, lẫm liệt mà không độc ác, băng lãnh lại không âm trầm. Tất cả chứng minh tuy Phương Thiên Dực cho người cảm giác lạnh băng, không thoải mái nhưng tuyệt đối là một thiếu niên quang minh lỗi lạc.

Bởi vì kiếm thuật tức là tâm thuật.

Loại người gì luyện kiếm nấy.

Đầu chân mày Phương Thiên Dực hiếm khi bày ra hưng phấn nói:

– Ngươi cũng không tệ.

Keng keng keng!

Keng keng keng!

Song kiếm không ngừng va chạm, rung động màng tai mỗi người.

Đinh Hạo dào dạt hứng thú, chìm đắm trong thế giới kiếm thuật. Tiếng hoan hô dần biến mất bên tai Đinh Hạo, trước mắt hắn chỉ có đối thủ. Mắt Đinh Hạo nhìn chằm chằm đường kiếm, kiếm thế của Phương Thiên Dực, dần tìm được đường đi nước bước.

Có vài thứ mơ hồ dần biến rõ ràng trong đầu Đinh Hạo.

Đinh Hạo nhanh chóng hiểu sâu hơn về kiếm.

Bên cạnh.

Trong mắt nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong bụng đen nửa cười nửa không chợt lóe ngạc nhiên khó tả.

– Quả nhiên là người được lão quái vật Khí Thanh Sam nhìn trúng, thiên phú lĩnh ngộ như yêu nghiệt. Mới khoảng mười phút mà kiếm pháp, kiếm vạn tăng lên một cảnh giới, tốc độ tiến bộ thật đáng sợ. Không chừng sau này tiểu tử Đinh Hạo sẽ ngộ ra kiếm ý. Bà nội nó, không ngờ tên biến thái đó còn có thuộc tính thần giai vậy mà mới xếp hạng một trăm tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm. Chắc không phải đám rùa phụ trách xếp hạng trắc nghiệm sai lầm chỗ nào rồi đi?

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng thói uyên ở trong bụng chửi người.

Khi Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng ngẩng đầu lên trong lòng càng ngạc nhiên hơn.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng liếc sơ liền biết cuộc chiến kinh tâm động phách trong mắt đám đệ tử ký danh không tới ba chiêu là kết thúc.

Nhưng lần này nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng đoán sai.

Keng!

Tiếng vang điếc tai song kiếm va nhau vang lên lần cuối.

Phương Thiên Dực lắc người lùi ra bảy, tám thước, thu kiếm đứng, hơi thở gấp.

Phương Thiên Dực thừa nhận:

– Ta thua.

Phương Thiên Dực chủ động nhận thua?

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng ngạc nhiên, gật gù, ánh mắt xem trọng nhìn Phương Thiên Dực. Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng tầm nhủ: Tiểu tử họ Phương có chút ánh mắt và tự hiểu mình, ưm, thú vị.

Chương 34: Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên

Trên đài.

Đinh Hạo không truy kích, tay cầm ngược chuôi kiếm, chắp tay mỉm cười nói:

– Kiếm pháp hay! Có lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu, sau này cùng nhau luận bàn đi.

Phương Thiên Dực ít nói:

– Cầu còn không được.

Phương Thiên Dực gật đầu với Đinh Hạo, xoay người nhảy xuống lôi đài.

Dưới đài.

Ánh mắt các thiếu niên nhìn Phương Thiên Dực đã thay đổi, tràn ngập kính sợ và khâm phục.

Người trước tuy thua nhưng vinh dự, thể hiện ra kiếm thuật vượt qua đa số người một bậc thang, một cảnh giới. Nếu không phải Phương Thiên Dực gặp biến thái Đinh Hạo thì đã thắng chắc.

Giây lát sau, tiếng hoan hô, vỗ tay vang lên rầm rộ.

Mỗi người đều khen trận kiếm thuật long tranh hổ đấu này hay, chiến đấu tỷ võ đặc sắc, kích thích lòng hiếu thắng, cạnh tranh của đám thiếu niên. Mọi người là bạn cùng lứa, tuổi xuân phơi phới, trong lòng có nhiệt huyết, trong mắt không chứa nhiều xảo trá rất dễ dàng trở thành bằng hữu.

Đinh Hạo đứng trên đài hơi cảm động.

Không khí này như đưa Đinh Hạo trở về thời cấp 3 kiếp trước, cùng đám học sinh quậy phá, tuổi xuân xanh mướt.

Đinh Hạo hành lễ với các sư huynh đệ dưới đài, quay về bên cạnh lôi đài.

Qua cuộc chiến này Đinh Hạo đứng vững vị trí trong Thanh Sam Đông Viện.

Rất nhiều đồng môn dưới lôi đài có hảo cảm với thiếu niên kiếm khách nho nhã như ngọc, không tiện không kiêu, kiếm thuật siêu tuyệt, luôn cười tủm tỉm. Tuổi Đinh Hạo xem như lớn nhất trong đám, cho các thiếu niên cảm giác tin cậy giống đại ca.

Trong hai canh giờ tiếp theo vẫn lục tục có người lên đài khiêu chiến mười đại biểu.

Nhưng không ai khiêu chiến Đinh Hạo.

Bởi vì trước đó Đinh Hạo biểu hiện thực lực, khí độ đã chinh phục các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện. . ngôn tình tổng tài

Chiến đấu khá kịch liệt.

Đinh Hạo nhờ cuộc chiến này mà hiểu rõ thực lực các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện.

Đa số ở chuẩn Võ Đồ cảnh, mới kích thích ra hạt giống huyền khí. Chỉ có bốn thiếu niên trùng ích đệ nhất huyệt khiếu được gọi là đệ nhất kinh mạch võ đạo ‘thủ thiếu dương đệ nhất kinh’, thực lực nhất khiếu Võ Đồ cảnh.

Bốn người này đều nằm trong mười hạt giống Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng chọn.

Kết quả khiêu chiến cuối cùng là không ai đánh bại mười tuyển thủ hạt giống.

Về mặt này không ai không phục ánh mắt của Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng, cái tên này trông không đáng tin cậy nhưng gã tùy tiện chỉ ra đại biểu quả nhiên là mười người mạnh nhất trong bốn trăm thiếu niên.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cũng có lên đài khiêu chiến.

Nhưng thực lực Trương Phàm thấp đến tội, trừ cơ thể mạnh mẽ ra gã chưa nắm giữ huyền lực, cũng không tu luyện võ đạo huyền công theo hệ thống. Cho nên Trương Phàm vừa lên đài đã bị một trong mười thiếu niên hạt giống tên Lý Cự Linh vóc dáng cao to như gấu một chưởng đập bay xuống lôi đài chọc mọi người cười bể bụng.

Trương Phàm không tức giận.

Trương Phàm biết bản thân có điểm yếu.

Trương Phàm lên lôi đài không phải muốn lấy được đại biểu mà chỉ vì bắt lấy mọi cơ hội tôi luyện để rèn bản thân.

Cuối cùng các thiếu niên đều phục Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng sắp xếp.

Trận tỷ võ đại tái khiêu chiến nội bộ Thanh Sam Đông Viện lần đầu tiên đặt dấu chấm tròn.

Mười thiếu niên hạt giống được cho rằng mười cường giả tạm thời trong Thanh Sam Đông Viện có tư cách đại biểu Thanh Sam Đông Viện tham gia năm viện đại tái vào hai ngày sau.

Trên lôi đài.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nhìn các thiếu niên dưới đài ai nấy mặt mũi bầm dập, cười gian nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Lúc đầu làm theo lão tử sắp xếp thì chẳng phải mọi chuyện ổn thỏa sao? Cứ đòi nhảy ra ăn đòn làm gì, cả người bị thương còn lãng phí ba canh giờ của lão tử. Các ngươi quá ngu, xứng đáng, ha ha ha ha ha ha!

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng thật sự có thiên phú kéo thù hận.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nói một câu khiến đám thiếu niên trợn tròn mắt như ốc bưu.

– Ha ha ha ha ha ha! Được rồi, đám nhóc con hãy nghe kỹ cho ta, lão tử sẽ truyền tâm pháp Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên tầng thứ nhất cho các ngươi. Sau khi trở về phải chăm chỉ luyện tập.

Nói đến đây biểu tình Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng bỗng trở nên trang nghiêm, túc mục.

– Hãy nghe kỹ. Tuy Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên chỉ là huyền công đỉnh giai nhân giai nhưng nó là công pháp cơ bản xếp số một Tuyết Châu, là căn bản Vấn Kiếm tông sừng sững tại Tuyết Châu mấy ngàn năm qua. Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên chắc chắn trợ giúp các ngươi đặt nền móng huyền công vững chắc nhất, nhớ nghiêm túc tu luyện cho lão tử. Đừng mơ một hơi ăn hết nguyên mâm, mơ mộng hão huyền các công pháp cao giai trong Tàng Kinh đường.

Đinh Hạo gật đầu.

Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nói đúng.

Theo ‘Vấn Kiếm tông niên đại ký’ ba xu ghi thì Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên đúng là công pháp cơ bản vững chắc nhất. Đối với nhiều thiếu niên mới bước vào cánh cửa võ đạo thì công pháp như Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên càng thích hợp hơn mấy huyền công cao giai trên bảng kỳ công huyền khí.

Mặc dù Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong khá bụng đen nhưng truyền dạy công pháp cực kỳ kiên nhẫn.

Mãi khi bốn trăm đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đều nhớ kỹ mới kết thúc khóa học thứ nhất, nam nhân vạm vỡ râu ria Tổng giáo viên Vương Tuyệt Phong xấu bụng nghênh ngang rời khỏi võ xá đại điện.

Đinh Hạo cùng Trương Phàm quay về sân số tám, vội vàng ăn cơm tối, lại lần nữa bế quan.

Ánh trăng trong trẻo theo cửa sổ chiếu vào trong, tựa sương bạc rơi xuống đất, khiến căn phòng có vẻ bình yên, tĩnh lặng.

Đinh Hạo ngồi khoanh chân giữa đại sảnh, mắt khép, trong đầu lĩnh ngộ kỹ càng khẩu quyết, tuyến đường tâm pháp tầng thứ nhất Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên.

– Quả nhiên là tâm pháp huyền công đỉnh giai nhân giai, cao minh hơn Dẫn Khí quyết hàng bình thường gấp vô số lần. Cách dẫn khí hay đường vận chuyển huyền khí đều phức tạp, thâm ảo rất nhiều…

Đinh Hạo theo tâm pháp Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên chỉ dẫn thử dẫn khí.

Khi lòng Đinh Hạo máy động thì dòng khí nóng vượt qua lúc trước gấp mấy lần sinh ra trong đan điền.

Nếu nói Dẫn Khí quyết dẫn phát huyền khí là con suối thì Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên dẫn động huyền khí rầm rộ như sông lớn, liên miên bất tận, lực xung kích tràn đầy gột rửa đan điền của Đinh Hạo.

Đinh Hạo khen rằng:

– Thật lợi hại, tác dụng của huyền công đẳng cấp cao đúng là lớn, hèn chi rất đắt giá.

Chớp mắt hạt giống huyền khí trong đan điền của Đinh Hạo đã mở rộng gấp đôi, mặt ngoài có màu bạc trắng giống băng tuyết, lóng lánh trong suốt chớp lóe ánh sáng rực rỡ, càng dày và ngưng tụ hơn, giống hạt trân châu to xinh đẹp.

Đinh Hạo vận chuyển tâm pháp dẫn động hạt giống huyền khí chậm rãi xoay tròn, không ngừng phóng ra tơ huyền khí bạc mông lung tẩm bổ đan điền, thân thể.

Ánh trăng chiếu trên người Đinh Hạo phủ một tầng sương bạc, hơi thở thánh khiết tràn ngập trên khuôn mặt tuấn tú điển tra.

Một canh giờ sau.

Đinh Hạo chậm rãi mở mắt ra, trên mặt lộ nụ cười.

Chương 35: Kinh Mạch Thần Giai

– Chỉ tu luyện một canh giờ sinh ra huyền khí nhiều hơn mười mấy ngày trước cộng lại. Hay cho Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, không uổng là huyền công đỉnh giai nhân giai, thật lợi hại.

Cảm giác cường đại chưa từng có tràn ngập khắp người Đinh Hạo.

– Hạt giống huyền khí cơ bản đã đến viên mãn, tiếp theo là trùng kích đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh.

Chỉ có xông mở kinh mạch, huyệt khiếu mới xem như bước lên con đường võ đạo.

Nếu không thì mặc cho ngươi có kiếm pháp mạnh cỡ nào, không có huyền lực thúc đẩy thì chỉ là kỹ xảo, không có lực lượng. Trước cường giả thật sự, ngươi đâm ra một kiếm không thể rạch da người ta càng đừng nói đến giết chết.

Đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh khởi đầu từ đan điền, trong tâm pháp tầng thứ nhất Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên bao gồm kinh mạch này và chín vị trí huyệt khiếu. Đinh Hạo cẩn thận dẫn động hạt giống huyền khí huyền khí xông hướng kinh mạch.

Từng tia huyền khí nhu hòa rất nhanh tìm đến đường kinh mạch, thuận lợi đi vào.

Bình thường đường kinh mạch lớn nhỏ, độ cứng quyết định tương lai võ đạo của một người.

Lúc trước trong phần thi Đinh Hạo bị nhận là phẩm chất kinh mạch nhị giai, chỉ xem như bình thường, không quá rộng. Cho nên huyền khí mới vào kinh mạch Đinh Hạo đã thấy trúc trắc.

– A? Không lẽ kinh mạch của ta nhỏ vậy sao?

Đinh Hạo nhíu mày, không cam lòng.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, không dừng lại mà tăng tốc độ và sức mạnh trùng kích.

Đối với người bình thường thì kinh mạch không trời sinh đã suôn sẻ, bởi vì các loại nguyên nhân sau này ít nhiều gì sẽ bị nghẽn kinh mạch. Giống như một con sông hoang phế bị bùn đất chất chồng, phải xông mở ‘bùn’ mới bảo đảm con sông chảy xuôi được.

Quá trình huyền khí trùng kích kinh mạch chính là thanh lý ‘sông’.

Xô đi tắc nghẽn trong kinh mạch mới ận chuyển huyền khí bình thường, liên miên cung cấp lực lượng cho thân thể.

Sau khi Đinh Hạo tăng mạnh tốc độ, lực lượng huyền khí trùng kích, hắn ngạc nhiên phát hiện cơn đau kinh mạch bị xé rách trong tưởng tượng đã không xảy ra. Trong đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh vẫn truyền đến cảm giác trì trệ thậm chí hơi… Thoải mái.

– A? Vậy là sao?

Dù là Dẫn Khí quyết hay Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên đều vô cùng trịnh trọng nhấn mạnh cưỡng ép tùng kích kinh mạch rất có thể tạo thành tổn hại xé rách kinh mạch, nỗi đau khổ đó như vạn con kiến cắn, đau không muốn sống.

Nhưng hiện tượng đó không có trên người Đinh Hạo.

Điều này làm Đinh Hạo thấy kỳ cục.

– Tuy bây giờ ta chưa đạt đến cảnh giới nội thị nhưng chắc chắn rằng Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên không bao giờ sai lầm. Giải thích duy nhất chính là kinh mạch thân thể của ta khác với mọi người, có vài điểm kỳ dị. Rất có thể liên quan đến chất lỏng trắng sữa trong hang núi kỳ ngộ ta gặp dưới Địa Huyệt Thâm Uyên.

Linh hồn hai người cộng lại khiến Đinh Hạo bình tĩnh phân tích ra.

Tiếp theo Đinh Hạo thử lần nữa, tiếp tục tách huyền khí càng mạnh hơn trong hạt giống huyền khí ra ngoài, tăng cường lực lượng trùng kích kinh mạch.

Quá trình khá mạo hiểm, Đinh Hạo hành động cẩn thận.

Vì nếu dùng sức quá mạnh tạo thành kinh mạch tổn thương rất có thể tổn thương bản thân, hao tổn thiên phú, vậy đúng là mất nhiều hơn được.

Nhưng khiến Đinh Hạo vui như mở cờ là dù hắn tăng cường huyền khí trùng kích kinh mạch lên gấp đôi, đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh truyền lại cảm giác càng thoải mái hơn, không hề đau đớn. Trước đó cảm giác sưng mỏi dần rút đi.

Giống như trong chớp mắt này đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh rộng hơn gấp đôi.

Kinh mạch biến thô ra.

Đinh Hạo dẫn động huyền khí rời khỏi đường kinh mạch, chớp mắt đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh co về như cũ.

– Ha ha ha ha ha ha! Thì ra là vậy, ta hiểu rồi. Ha ha ha ha ha ha! Hóa ra kinh mạch của ta mềm dẻo đến khó tả, giống dây cao su. Ha ha ha ha ha ha! Tuy rằng kích cỡ ban đầu rất bình thường nhưng có thể chứa huyền khí vượt qua bản thân gấp mấy lần suôn sẻ thông qua.

Đinh Hạo kiềm không được cất tiếng cười đó.

Mức độ mềm dẻo này thật hiếm thấy, đúng là phẩm chất kinh mạch thần giai.

Lúc trước Đinh Hạo suy đoán không có sai, trưởng lão ngoại môn áo bạc kiểm tra kinh mạch đã tính sai.

Đinh Hạo biết lý do tại sao trưởng lão ngoại môn áo bạc phán đoán sai.

Trong khi thi, trưởng lão ngoại môn áo bạc phát hiện đường kinh mạch của Đinh Hạo hơi nhỏ không dám vận chuyển huyền khí mạnh hơn gấp mấy lần thăm dò độ mềm dẻo của kinh mạch. Bởi vì trước đó Đinh Hạo thi có thiên phú thuộc tính thần giai hiếm hoi, nếu trưởng lão ngoại môn áo bạc dùng quá sức tổn hại đường kinh mạch của Đinh Hạo, trưởng lão ngoại môn không gánh nổi tội phế bỏ hạt giống thiên phú thần giai.

Cho nên trưởng lão ngoại môn áo bạc không biết tuy kinh mạch của Đinh Hạo nhỏ nhưng độ mềm dẻo có thể xưng tuyệt phẩm, chỉ có thể ra kết quả phẩm chất kinh mạch nhị giai.

Sự thật là Đinh Hạo không đoán sai.

Trưởng lão ngoại môn áo bạc chấm thi liên tục thử, biểu hiện hoảng hốt chính là vì điều này.

Đinh Hạo nghĩ thông khúc mắc, hắn thấy tự hào.

Thân thể thuộc tính thần giai.

Phẩm chất kinh mạch thần giai.

Hai thiên phú thần giai, nếu đồn ra ngoài có thể chấn động toàn Vấn Kiếm tông.

Giáo viên lôi kéo ‘chim mồi’ Thanh Bình học viện nếu biết đã bỏ lỡ kỳ tài thiên phú hai thần giai chắc sẽ cắt cổ tự sát.

Tư chất như vậy bất cứ môn phái nào trong Tuyết Châu cũng tranh bể đầu thu đồ đệ.

Đinh Hạo ngồi tại chỗ hưng phấn cười thầm, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, tiếp tục tu luyện.

Đã tìm hiểu rõ phẩm chất kinh mạch, Đinh Hạo không cẩn thận rụt rè nữa. Đinh Hạo dùng lực lượng mạnh nhất hạt giống huyền khí có thể cung cấp trùng kích đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh.

Quả nhiên sau cảm giác sưng mỏi ban đầu, tốc độ huyền khí vận chuyển trong đường kinh mạch càng lúc càng nhanh, càng lúc càng suôn sẻ.

Chớp mắt Đinh Hạo đã mở đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh khoảng một phần mười chiều dài.

Tiếp theo đến phút mấu chốt rồi.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Theo thần giai ghi chép khúc một phần mười đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh có một huyệt khiếu cực kỳ quan trọng được gọi là chủ trăm huyệt thân người, tên gọi thần tuyền giống cánh cửa siêu to bằng thép ngăn chặn đường kinh mạch.

Xông mở mệnh tuyền huyệt khiếu là tăng vọt về chất thực lực cho võ giả.

Hơn nữa chỉ khi xông mở mệnh tuyền huyệt khiếu mới có thể tiếp tục tiến một bước khai thác trùng kích các con đường và huyệt khiếu khác của đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm đệ nhất kinh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !