Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập54 [ chương 266 đến 270 ]
❮ sautiếp ❯Chương 266: Thiếu nữ nguyền rủa
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ nói:
– Nhưng mà… Nếu lão nhân Lý Anh Thanh Giang trấn không tham gia bữa tiệc lần này thì sao?
Đại trại chủ Phùng Huyết Y tràn đầy tự tin cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, hắn sẽ đến. Ta rất hiểu tính tình của lão nhân Lý Anh.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y chưa nói xong chợt có tiếng khóc thét chói tai từ ngoài đại điện truyền vào.
Có tiếng bước chân vang lên, rất nhanh hai kỵ sĩ mặc giáp đen hung ác kéo một thiếu nữ mười sáu, bảy tuổi đi đến. Thiếu nữ mặc áo ngắn vải đơn giản lộ ra cánh tay, chân đông lạnh tím xanh, mơ hồ thấy đường cong hoàn mỹ. Ngực thiếu nữ ôm chặt cậu bé năm, sáu tuổi.
Cậu bé vùng vẫy:
– Không, xấu xa, người xấu, thả tỷ tỷ của ta ra…
Hai chị em ôm chặt nhau cho nên hai kỵ sĩ giáp đen không thể tách bọn họ ra ngay.
Một kỵ sĩ giáp đen buổi tình khủng hoảng, nơm nớp lo sợ nói:
– Trại chủ, huyết thực của người đến rồi, nhưng không thể tách tiểu tử này ra…
Kỵ sĩ giáp đen sợ hãi như thể tên mập thân thiện Đại trại chủ Phùng Huyết Y ngồi trên ghế chính là ác ma không có tính người.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười phất tay:
– Ha ha ha ha ha ha! Đi đi, đi đi, nơi này không liên quan đến các ngươi.
Hai kỵ sĩ giáp đen sợ hãi đứng dậy, xoay người chạy ra ngoài. Hai kỵ sĩ giáp đen không dám quay đầu lại hay thở mạnh.
Nên biết rằng trước kia bọn họ có mấy đồng bạn vì sai sót nho nhỏ bị Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhìn như thân thiện xé vụn ra. Hai kỵ sĩ giáp đen tưởng tượng một kích sấm sét tùy thời sẽ đánh vào sau lưng mình, trong lòng rất sợ hãi. Hai kỵ sĩ giáp đen dìu dắt nhau chân mềm đi ra đại sảnh thì toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Xem ra hôm nay tâm tình Đại trại chủ Phùng Huyết Y không tệ, không tức giận.
Không biết cậu bé lấy đâu ra can đảm chạy tới trước mặt Đại trại chủ Phùng Huyết Y, ôm chân gã.
Cậu bé cầu xin:
– Bá bá mập, bá bá, các ngươi hãy thả tỷ tỷ của ta đi.
Có lẽ cậu bé bị vẻ ngoài của Đại trại chủ Phùng Huyết Y lừa gạt.
Bùm!
Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười, vung tay lên, vỗ nát đầu cậu bé. Đại trại chủ Phùng Huyết Y duỗi tay ra lấy não giữa phần đỏ trắng nhét vào miệng, ăn ngon lành như nếm món ngon nhất trên đời.
– Không!
Thiếu nữ tuyệt vọng gào thét:
– Đệ đệ, đệ đệ của ta! Ác ma, các ngươi giết phụ mẫu của ta giờ lại giết đệ đệ của ta, ta liều mạng với ngươi!
Thiếu nữ xông lên như con kiến tuyệt vọng nổi điên khiêu khích cự long.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y không thèm nhìn thiếu nữ, vung tay lên, lực lượng vô hình hút thiếu nữ thân thể gầy gò lên không trung. Vải áo bị xé rách lộ ra thân thể mảnh mai trong không khí lạnh lẽo.
– A! Thân thể xử nữ sức sống thanh xuân, thật là kiệt tác hoàn mỹ biết bao.
Khóe môi Đại trại chủ Phùng Huyết Y còn dính óc đệ đệ của thiếu nữ, mắt lún trong thịt mỡ phát ra tia sáng xanh như đang ngắm tác phẩm nghệ thuật. Đôi mắt tuần tra thân hình thiếu nữ, Đại trại chủ Phùng Huyết Y khống chế lực lượng chậm rãi kéo nàng tới gần.
Hai tay Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhẹ vuốt bộ ngực thiếu nữ không căng đầy.
Giống như xương tay ác ma vuốt đóa hoa hồng chớm nụ.
– Ác ma, súc sinh, ma quỷ, ngươi sẽ xuống địa ngục. Dù có chết ta cũng sẽ nguyền rủa ngươi, sớm muộn gì có ngày một vị hiệp khách tuyệt thế tự tay bóp gãy cổ ngươi, báo thù cho người vô tội chết thảm trong tay ngươi! Lửa từ địa ngục sẽ đốt ngươi thành tro, ngươi sẽ cảm nhận được thống khổ vô tận!
Thiếu nữ không thể nhúc nhích, tức giận nguyền rủa trong tuyệt vọng.
– Báo thù? Có nhiều người muốn báo thù nhưng tiếc rằng bọn họ đến trước mặt ta sẽ chết ngay.
Khuôn mặt mập của Đại trại chủ Phùng Huyết Y vặn vẹo dữ tợn, gã búng tay, xé lồng ngực thiếu nữ ra đâm vào trong.
Máu trở thành hoa hồng đỏ đẹp nhất trên đời phun ra, dính đầy quần áo Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Huyết y!Nguồn truyện audio Podcast
Đây chính là nguồn gốc cái tên Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Thiếu nữ cắn răng không phát ra tiếng hét, trong mắt tràn ngập oán độc, nguyền rủa nhìn chằm chằm Đại trại chủ Phùng Huyết Y móc trái tim ra khỏi lồng ngực. Trái tim còn hơi ấm, đập thình thịch.
Thiếu nữ thều thào thanh âm nguyền rủa cuối cùng:
– Ngươi… Nhất định… Sẽ… Sẽ… Bị báo ứng… Ngươi sẽ… Sẽ bị… Bị lửa… Đốt cháy… Chết… Thê… Thảm…
Thiếu nữ vĩnh viễn khép mắt lại.
Trong đại điện vang tiếng nhai nuốt.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y người đẫm máu, hai tay cầm trái tim thiếu nữ nhai nhồm nhoàm, máu me, tình hình cực kỳ khủng bố.
Nhưng Tam trại chủ Tô Long, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ biểu tình như thường, hiển nhiên bọn họ đã nhìn quen mắt.
Từ mười năm trước Đại trại chủ Phùng Huyết Y luyện công tẩu hỏa nhập ma, cách một đoạn thời gian cần máu xử nữ mới mẻ nhất hóa giải hàn độc trong người. Ban đầu Đại trại chủ Phùng Huyết Y bị động khó khăn nuốt đến bây giờ thích thú như ăn đồ ngon. Đại trại chủ Phùng Huyết Y đã biến thành ma vương ăn thịt người. .
Mấy năm nay không biết Đại trại chủ Phùng Huyết Y ăn sống bao nhiêu người.
Toàn Huyết Long Trại không có ai không sợ Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Phùng Huyết Y, ‘nhất kiếm câu hồn’.
Gặp mặt liền bị câu hồn.
Thời gian trôi nhanh.
Trong ba ngày qua tin Huyết Long Trại phát huyết long tuyệt sát lệnh cho Thung Lũng thôn đã lan khắp phạm vi mấy trăm dặm Tuyết Long sơn. Bao gồm một ít đoàn thể dong binh, đại thương đội, võ quán và tiểu tông môn trong Thái Bình thành, rất nhiều thế lực lớn nhỏ trong Thanh Giang trấn đều nhận được Huyết Long Trại mời.
Ngày tám tháng mười hai.
Thăng Long phong.
Khi mặt trời mọc.
Huyết Long Trại sắp cử hành nhi thức huyết tế lớn, báo thù cho hắc kỵ sĩ đã chết.
Tin tức lan nhanh như bão.
Trong phạm vi sáu trăm dặm võ giả lớn nhỏ có chút tiếng tăm đều biết sự kiện lớn này. Góp vui là bản tính của nhân loại, các võ giả không được mời từ trăm dặm đi Thăng Long phong quan sát nghi thức huyết tế.
Vài người xem chuyện này là sự kiện quan trọng.
Còn về Thung Lũng thôn đã định trước sẽ thành cá nằm trên thớt thì mọi người không quá chú ý. Huyết Long Trại bày ra một lý do thoạt trông đáng tin lại mời đông đảo các đại thế lực, đồng nghiệp, bày ra tư thế nói lý khiến nhiều người không bài xích ổ trộm cướp này.
Bởi vì thế giới này vốn là nơi lạnh lùng mạnh ăn thịt yếu.
Chương 267: Vô sỉ cùng chờ đợi
Thật ra những thế lực nhìn như trong sạch nhưng có liên hệ không nhỏ với Huyết Long Trại.
Thế lực nhân loại rắc rối phức tạp, mặt ngoài là quang minh liên minh nhưng ngầm thì không thiếu chuyện ỷ mạnh hiếp yếu.
Trong phạm vi mấy trăm dặm Tuyết Long sơn vì chuyện này bỗngb iến sôi sục.
Trước bình minh.
Thăng Long phong.
Đây là một ngọn núi khá nổi tiếng trong bảy mươi hai núi lớn nhỏ của Tuyết Long sơn. Thế núi khá bằng phẳng, không quá cao, nhìn từ xa như băng long uốn lượn cuộn người chuẩn bị bay lên trời nên mới có tên là Thăng Long phong.
Một ngày trước Huyết Long Trại đã sắp đặt huyết tế đàn, băng điện trắng lớn nhỏ để chiêu đãi võ giả từ các nơi đến.
Có vẻ như băng cướp thật sự muốn hoàn lương, làm mọi chuyện có lớp có lan. Bao gồm đám kỵ sĩ giáp đen hung thần ác sát cũng nhiệt tình tiếp đón.
Đây là thời gian đen tối nhất rước bình minh.
Cũng là lúc lạnh lẽo nhất.
Nhưng trên khu vực bình đài to lớn phủ tuyết đỉnh Thăng Long phong đã tụ tập mấy ngàn người. Trừ năm trăm kỵ sĩ giáp đen Huyết Long Trại ra còn có võ giả từ khác nơi gần đó.
Một tòa tế đàn băng ười thước đứng thẳng trong đám người.
Đỉnh tế đàn, một ngọn cờ trắng bay phần phật trong gió, lá cờ thêu một con rồng dài màu đỏ máu ở trong gió như đang bay lượn, giương nanh múa vuốt rất hung tợn.
Cái gọi là huyết tế tức là dùng máu kẻ thù nhuộm đỏ cờ xí.
Ba trại chủ Huyết Long Trại đều đứng dưới tế đàn, mặc giáo giáp tinh mỹ chế tạo từ da yêu ma cao đẳng, võ trang đầy đủ, toàn thân dâng lên huyền khí mạnh mẽ. Năm mươi võ sĩ tinh nhuệ nhất đứng sau lưng Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, sát khí đằng đằng sẵn sàng cảnh giác, không thể khinh thường.
Bốn phía đã đặt sẵn bốn mươi ghế băng.
Trong võ giả được mời những thủ lĩnh các đại thế lực, võ giả địa vị cao đều chiếm cứ một phương, các thuộc hạ, thân tín vây quanh. Có nhiều võ giả chủ động đến góp vui chỉ có thể đứng chờ màn kịch vén lên.
Mọi người đều lăn lộn trong Tuyết Long sơn, quen biết lẫn nhau, trong khi chờ đợi trò chuyện rất vui.
Nhưng đến giờ phút này, Thung Lũng thôn là một trong hai đương sự vẫn chưa xuất hiện, dường như không để huyết long tuyệt sát lệnh vào mắt.
Thời gian bình minh ngày càng đến gần.
Tiếng người xì xầm dần ngừng lại, mọi người nhìn hướng chính giữa tế đàn băng.
– Các vị.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y bỗng mở mắt ra, thân hình mập mạp đứng dậy.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y quét mắt bốn phía, chắp tay nói:
– Phùng Huyết Y tại hạ cảm tạ các bằng hữu đồng đạo nể mặt đến Thăng Long phong chứng kiến nghi thức huyết tế lần này, chủ trì công đạo cho Huyết Long Trại ta. Lần này trong Huyết Long Trại ta có ba mươi võ giả vô tội bị ác đồ Thung Lũng thôn giết chết. Mặc dù Phùng Huyết Y vô năng nhưng thề sẽ lấy lại công bằng cho huynh đệ đã chết!
Kẻ độc ác Đại trại chủ Phùng Huyết Y hai tay dính đầy máu cười tủm tỉm, giọng nói tràn ngập bá đạo không tha nghi ngờ như chuông vang vọng trong tiếng gió rít gào trên đỉnh Thăng Long phong.
Cần phải có tu vi huyền khí cực mạnh mới làm được.
Các võ giả lộ biểu tình nghiêm nghị.
Thực lực tên nguy hiểm này không thể xem thường, nhiều năm qua Đại trại chủ Phùng Huyết Y không ra tay, chẳng lẽ gã có tiến bộ?
– Phùng trại chủ nói quá lời!
– Giết người đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền. Nếu Thung Lũng thôn giết kỵ sĩ trong trại thì nên đền mạng!
– Sơn cùng thủy tận có nhiều điêu dân, mấy năm nay Huyết Long Trại vì bảo vệ trật tự khu vực Huyết Long Trại, làm nhiều chuyện như che chở kẻ yếu. Thung Lũng thôn dám tàn sát kỵ sĩ của quý trại thật là tội đáng muôn chết, ta ủng hộ cách làm của trại chủ!
Nơi tà ác như Thung Lũng thôn không nên tồn tại!
Trong đám người rộ lên tiếng la ó phụ họa, đa số là hạng người không biết xấu hổ, thường giao dịch ngầm với Huyết Long Trại nên hết sức ủng hộ.
Một số võ giả có chút lương tri thì im miệng.
Trong đám người có lão trưởng trấn Lý Anh đến từ Thanh Giang trấn. Ba thanh niên anh tư hiên ngang đứng sau lưng Lý Anh. Trừ lão nhị Lý Vân Dương, lão ngũ Lý Vân Kỳ ra còn có lão tam Lý Vân Nguyên. Lão đại Lý Vân Phi bị tật nên không đến. Lão tứ Lý Vân Phong bái vào Trảm Nhật thành tu luyện, lần này không xuống núi.
Lý Anh là một lão nhân năm mươi tuổi quắc thước.
Thân hình Lý Anh cao to vạm vỡ, râu tóc rậm rạp bị năm tháng nhuốm bạc. Lý Anh như sư tử già ngồi trên ghế, đôi mắt sắp bị chân mày hoa râm che mất lóe tia sáng lạnh làm người run sợ.
Người Thanh Giang trấn là một trong đại thế lực ngang ngửa với Huyết Long Trại biểu hiện cực kỳ kiêu ngạo.
Các võ sĩ Thanh Giang trấn mặc áo giáp da thú màu xanh cùng kiểu, xếp hàng ngay ngắn có trật tự hình thành trận nhỏ, như quân đội tinh nhuệ. Lý Anh chưa nói chuyện, mọi người im miệng không nói, lạnh lùng nhìn các võ sĩ bợ đỡ Huyết Long Trại, biểu tình khinh thường.
Bản thân Lý Anh là một truyền kỳ nhỏ gần Tuyết Long sơn.
Nghe nói năm đó Lý Anh chỉ là nhi tử một tiều phu, sớm mất phụ mẫu, xuất thân bần hàn. Lý Anh cố gắng làm ăn người thường khó thể tưởng tượng, bao nhiêu năm bò lăn bên rìa sinh tử mới có thành tựu hôm nay. Một tay Lý Anh tạo ra Thanh Giang trấn, tứ nhi tử, ngũ nhi tử được đưa vào chín môn phái học nghệ.
Nhìn chung thì lịch sử làm giàu của Lý Anh là kinh nghiệm tôi luyện máu cùng lửa.
Sự rèn luyện người thường khó thể tưởng tượng khiến Lý Anh luyện ra đôi mắt nhìn thấu tất cả, nhìn người và sự chính xác.
Từ mấy hôm trước ngũ nhi tử Lý Anh quay về kể chuyện Thung Lũng thôn thì Lý Anh luôn mong chờ chuyện hôm nay.
Mặc dù Lý Anh không kiên quyết đứng về phía sư huynh thần bí của ngũ nhi tử nhưng lão rất vui thấy Huyết Long Trại bị diệt vong. Huyết Long Trại là thế lực ác duy nhất có thể uy hiếp Thanh Giang trấn trong hơn trăm dặm Tuyết Long sơn. Nếu lần này sư huynh thần bí kia thật sự có năng lực diệt Huyết Long Trại thì Lý Anh rất vui lòng trợ giúp.
Sư tử già Lý Anh mắt lạnh nhìn Đại trại chủ Phùng Huyết Y biểu diễn, không nói chuyện.
Lý Anh đang chờ.
Đợi người Thung Lũng thôn đến.
Nói chính xác hơn thì Lý Anh đợi người mà Lý Vân Kỳ nói.
– Còn chưa đến một nén nhang là mặt trời mọc, sắp huyết tế. Bây giờ người Thung Lũng thôn vẫn không đến, cái này không chỉ không để Huyết Long Trại chúng ta vào mắt…
Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhìn chân trời lộ vệt sáng trắng, mỉm cười nghiền ngẫm.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y tiếp tục bảo:
– Cũng là không để mắt các vị đồng đạo đến đây, không thể tha thứ!
Châm ngòi quá rõ ràng!
Chương 268: Viêm đao phán hình, Nhất Đao Khải Trình
– Nếu đám nhà quê đê tiện đó không biết điều, không quý trọng cơ hội này thì chúng ta trực tiếp xông vào Thung Lũng thôn san bằng bọn họ, báo thù cho các huynh đệ đã chết!
– Đúng vậy. Trực tiếp đi Thung Lũng thôn huyết tế cờ!
– Không lẽ đám điêu dân kia lén bỏ chạy rồi?
– Trốn? Hừ, bọn họ có thể trốn đến đâu? Xem như đến chân trời góc biển cũng quyết đuổi tận giết tuyệt!
– Đáng tiếc là ba vị trại chủ nhân từ, vốn muốn cho Thung Lũng thôn cơ hội sống sót, chỉ giết đầu sỏ tội ác, không giết phụ nữ và trẻ em. Nếu bọn họ đã không biết quý trọng thì có giết hết cũng không sao, thôn này là nơi tà ác, không chừng lén cấu kết cùng yêu ma.
Trong đám người lại ồn ào lên, phối hợp biểu diễn với Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Tam trại chủ Tô Long nhe răng cười nói:
– Đa tạ mọi người hiểu và ủng hộ. Các vị đồng đạo bằng hữu cũng thấy rồi, không phải Huyết Long Trại ta không nói lý, chúng ta muốn giải quyết vấn đề êm thấm. Nhưng, Thung Lũng thôn kiêu căng tự đại, vậy cũng hết cách. Nếu bọn họ chưa đến Thăng Long phong trước khi mặt trời mọc thì… Hì hì, Huyết Long Trại ta đành đại khai sát giới…
Tam trại chủ Tô Long chưa nói hết câu…
– Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Hay cho câu kiêu căng tự đại, đại khai sát giới, ha ha ha ha ha ha! Buồn cười quá. Một đám diễn trò hài, cùng một giuộc gian xảo vậy mà huênh hoang ở đây, thật là không biết sống chết!
Yhanh âm lạnh lùng bỗng vang vọng trong gió tuyết.
Thanh âm này ngưng như sợi tơ, kéo dài không dứt như vang bên tai mỗi người, lấn át tiếng gió rít. Đám người có mặt chịu không nổi tinh thần kích động, huyết khí cuồn cuộn.
Cao thủ!
Chắc chắn là cao thủ!
Không ai ngờ đột nhiên có một siêu cao thủ xuất hiện, nghe giọng điệu thì dường như đối lập với Huyết Long Trại.
Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ biến sắc mặt.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y cao giọng quát:
– Các hạ là ai? Nếu đã đến tại sao không lộ mặt, lén lút lấp ló không phải anh hùng!
Giọng Đại trại chủ Phùng Huyết Y xen lẫn huyền khí truyền khắp Thăng Long phong, chấn tuyết động bay loạn.
– Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Đáp lại Đại trại chủ Phùng Huyết Y là tiếng cuồng cười, trong thanh âm tràn ngập lực lượng nhiếp hồn người. Võ giả có thực lực hơi thấp cảm thấy huyền khí trong người kích động, huyền khí cuồn cuộn không thể khống chế, đầu váng mắt hoa, mặt trắng bệch.
Vù vù vù vù vù!
Một vệt sáng đỏ rạch phá chân trời bay đến.
Vệt sáng đỏ như nhát chém khai thiên bắn hướng Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ của Huyết Long Trại đứng dưới huyết tré đàn.
Mọi người đều giật nảy mình, là ai mà dám cuồng vọng như vậy? Vừa ra tay đã thẳng hướng ba tên nguy hiểm máu lạnh?
Tam trại chủ Tô Long lạnh lùng quát:
– To gan!
Bên hông Tam trại chủ Tô Long kêu keng một tiếng, Du Long kiếm ra khỏi vỏ, thân hình khổng lồ như tháp sắt chợt lóe bay lên cao như không có trọng lượng. Một tia sáng lạnh phun ra huyễn hóa thành du long bạc trên bầu trời chém hướng vệt sáng đỏ.
Du Long kiếm!
Bản lĩnh của Tam trại chủ Tô Long toàn bộ nằm ở Du Long kiếm bên hông. Du Long đao pháp cực kỳ sắc bén, Tam trại chủ Tô Long ra tay, tuyết trong một trượng bị quét sạch, khí thế khổng lồ khuếch tán làm nhiều người biểu tình kinh sợ, đúng là không tầm thường.
Keng!
Ánh sáng đỏ và lạnh lẽo va chạm cùng một chỗ.
Không xảy ra hiện tượng ánh sáng đỏ bị xé rách như mọi người tưởng tượng.
Lại nghe tiếng một chuỗi binh khí va chạm vang lên. Trong hỏah oa tứ tung, ánh sáng đỏ xoay tít không ngừng va chạm, cực kỳ sắc bén, chủ động công kích.
Lúc này mọi người mơ hồ thấy rõ ánh sáng đỏ đó là một thanh huyết sắc long văn trường đao.
Thân đao như giao long màu đỏ thẫm bao bọc trong ánh lửa đỏ nhạt cháy rực rỡ, huyền hỏa tung toé, bốn phía nóng cháy, tuyết đọng dưới đất bị hòa tan.
Tam trại chủ Tô Long khí thế như rồng bị long văn huyết đao vô chủ công kích một hồi liên tục thụt lùi bay ngược ra sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lại là tiếng va chạm điên cuồng.
Một tiếng hét vang lên:
– A! Phụt.
Tam trại chủ Tô Long há mồm hộc máu, tay cầm Du Long kiếm vụt tắt ánh sáng, gã văng ra ngoài.
Vù vù vù vù vù!
Long văn huyết đao ngừng tấn công.
Ánh sáng đỏ lại lóe lên, trường đao xoay tròn keng một tiếng cắm xéo vào mặt đất. Ánh lửa trên thân đao vẫn đốt cháy hừng hực, nhiệt độ Thăng Long phong lên cao như có mặt trời rơi xuống núi.
Tam trại chủ Tô Long nghiêng ngả lùi mấy chục bước mới đứng vững.
Biểu tình Tam trại chủ Tô Long hoảng sợ nhìn long văn huyết đao, tức giận quát:
– Là ai?
Mọi người đều kinh hoàng.
Thực lực của Tam trại chủ Tô Long xếp hai mươi hàng đầu trong mấy trăm người có mặt nơi đây, xem như cao thủ đứng một phương. Thế nhưng Tam trại chủ Tô Long bị một lưỡi đao đánh bay… Là ai có thực lực như vậy?
Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ hoàn toàn biến sắc mặt.
Bên dưới lông mày xám trắng, mắt Lý Anh lóe tia sáng.
– Ha ha ha ha ha ha!
Tiếng cuồng cười lại vang lên:
– Nhật xuất đông phương, duy ta quảng chiếu, si mị võng lượng, Nhất Đao Khải Trình!
Tiếng cười dứt.
Mọi người thấy mắt hoa lên, trên chuôi đao cắm dưới đất chẳng biết từ bao giờ xuất hiện một bóng người nhẹ hẫng như u linh đạp trên chuôi đao. Quần áo bay theo gió, nhẹ nhàng như hùng ưng bay lượn trên bầu trời.
Người này đeo mặt nạ quỷ thanh đồng rất kỳ lạ, biểu tình nửa cười nửa không, giống khóc mà không khóc, dưới ánh lửa và tuyết trắng rất là quỷ dị.
Nhưng không hiểu sao khi thấy người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, trong lòng mọi người dâng lên nỗi sợ, như thấy phán quan bắt hồn dưới đáy địa ngục.
– Ngươi là ai? Giả thần giả quỷ…
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ nhẹ phẩy quạt hét to:
– Không lẽ là yêu ma cấu kết với Thung Lũng thôn?
– Viêm đao phán hình!
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng phớt lờ Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ chân vấn, mắt có tia đỏ không giống nhân loại, giọng nói như tiếng sắt thép:
– Tuyên hình: Huyết Long Trại làm nhiều việc ác, tai họa Tuyết Long sơn. Tam trại chủ Tô Long mất trí phát cuồng, tội ác chồng chất, ban ngươi tử hình, Nhất Đao Khải Trình!
Lời thốt ra, mọi người ngây ngẩn.
Viêm đao phán hình?
Nhất Đao Khải Trình?
Cao thủ từ đâu chui ra, tại sao chưa từng nghe nói đến người này trong Tuyết Châu?
– Phán hình?
Tam trại chủ Tô Long người sau đó cuồng cười:
– Viêm đao phán hình? Ngươi ình là ai, khốn kiếp! Phán quan? Thật là không biết chết sống, lão tử tội ác chồng chất thì sao? Ta muốn nhìn xem hôm nay ngươi làm sao phán ta tử hình!
Chương 269: Hành hình chi liệt hỏa tuyệt sát
Tam trại chủ Tô Long chưa dứt lời…
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đứng trên chuôi long văn huyết đao hành động, như mũi tên rời dây cung bắn hướng Tam trại chủ Tô Long. Giữa đường người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vẩy tay sau lưng, long văn huyết đao cắm xéo dưới đất phát ra tiếng đao ngâm. Long văn huyết đao chợt lóe bay vào tay người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.
Trảm!
Nắm đao, vận cổ tay, chém xuống!
Động tác cực kỳ đơn giản nhưng vào tay người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng thì tràn ngập tiết tấu khó tả.
– Có vậy mà muốn giết ta? Nằm mơ!
Tam trại chủ Tô Long thi triển Dug Long kiếm pháp phản kích.
Chính lúc này, mọi người thấy hoa mắt, bỗng không thấy người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đâu. Tam trại chủ Tô Long mất mục tiêu công kích, trong lòng gióng chuông cảnh báo. Tam trại chủ Tô Long định rút lui thì bỗng thấy sau cổ nóng rực, đứng ngyâ như phỗng.
Trong phút chốc…
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như linh hồn quay về chỗ cũ.
– Hình xong!
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lạnh lùng phun ra từ ngữ lạnh băng.
Từ ngữ khiến con ngươi mọi người co rút.
Hình xong?
Không lẽ…
Vô số cặp mắt nhìn Tam trại chủ Tô Long cầm Du Long kiếm.
– Ha ha ha ha ha ha! Ngươi nói cái gì? Hình xong? Ngươi không thể tổn thương một cọng lông của ta…
Tam trại chủ Tô Long nhìn toàn thân mình không có cảm giác gì lạ, gã cười to. Nhưng tiếng cười kia mới cất lên không lâu thì mặt Tam trại chủ Tô Long đông cứng.
Phụt!
Một ngọn lửa đỏ rực bỗng bắn ra từ cổ họng Tam trại chủ Tô Long.
Càng nhiều tơ lửa như tùng cổ đỏ khủng bố tranh nhau chui ra dưới lớp da Tam trại chủ Tô Long.
Lửa để lại vết rạn như mạng nhện trên da Tam trại chủ Tô Long khiến người run sợ. Chớp mắt Tam trại chủ Tô Long thành lòng sông khô cạn nứt ra, thành từng mảnh vụn rớt xuống đất. Trong quá trình mảnh vụn rơi bị lửa đỏ đốt thành tro.
Tam trại chủ Tô Long không kịp kêu la, giãy dụa. Tam trại chủ Tô Long Huyết Long Trại Du Long kiếm nổi tiếng như cồn biến thành đống tro.
Cái này…
Mọi người bị hình ảnh khủng bố hù ngây ngốc.
Nhất Đao Khải Trình!
Thật đúng là Nhất Đao Khải Trình!
Chỉ một đao tiễn Tam trại chủ Tô Long Du Long kiếm lên đường.
Nhiều người không thấy rõ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chém đao nào. Rõ ràng Tam trại chủ Tô Long đỡ được nhưng tại sao có kết quả như vậy? Ngọn lửa đỏ rực kia quá đáng sợ.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình biến sắc mặt, không kịp cứu người.
– Tam đệ!
– Ngươi chết chắc rồi, ngươi dám hành hung giết người trước mặt nhiều đồng đạo giang hồ?
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ xoay tròn mắt, lạnh lùng nói:
– Giả thần giả quỷ, không dám gặp người. Chắc chắn ngươi là là yêu ma hóa thân, hôm nay mọi người có mặt ở đây có tư cách giết ngươi!
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ lại châm lửa thổi gió.
– Viêm đao phán hình!
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng dời mắt nhìn hướng Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, trong đôi mắt đỏ lạnh lùng không thèm che giấu khinh thường, coi rẻ. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không muốn cãi lại, thanh âm tràn ngập sát khí sắt thép.
– Tuyên hình: Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ Huyết Long Trại vẽ đường cho hươu chạy, giết người vô tình, âm hiểm tồi tệ, hãm hại đồng bào. Ban ngươi tử hình, Nhất Đao Khải Trình!
Đến nữa!
Có Tam trại chủ Tô Long bị một đao kinh diễm chém thành tro, không ai dám xem người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tuyên hình như gió thổi qua tai.
Bao gồm Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cũng đánh rùng mình, huyền khí dâng lên, trường bào không gió tự phồng. Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giơ quạt lông sẵn sàng phòng thủ, bộ dáng như lâm đại địch.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ tính tình gian xảo ác độc, không giống như Tam trại chủ Tô Long đối kháng ngay mặt mà lùi ra sau bốn, năm bước đứng cạnh Đại trại chủ Phùng Huyết Y, nanh vuốt sau lưng bọn họ xông lên bao quanh hai người.
Lúc này người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lại nhúc nhích.
Nhoáng một cái người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tựa tàn khói đến gần Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, kỵ sĩ giáp đen.
Thân pháp thật nhanh!
Mọi người cùng kinh thán.
Trảm!
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lại rút đao. Trên long văn huyết đao tràn ngập ngọn lửa đỏ rực tỏa sáng, một luồng đao ảnh lửa dài ba, bốn thước chém xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đao ảnh lửa cắt vào đám đông. Mấy kỵ sĩ giáp đen dẫn đầu bị chém thành hai khúc cùng với kiếm. Động đất, đao ảnh bùng nổ, vô số đốm lửa to cỡ bàn tay với nhiệt độ nóng cháy nổ tung trong đám người Huyết Long Trại. Kỵ sĩ giáp đen che đằng trước bất ngờ không kịp đề phòng nháy mắt bị đốt cháy, thê thảm gào rú. Đội hình ngay ngắn rối loạn.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng hóa thành cái bóng lẻn vào đám người.
Chớp mẳt Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cảm nhận hơi nóng khó tả ập vào mặt.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cuồng cười nói:
– Để xem ngươi giết ta như thế nào, ha ha ha ha ha ha!
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ phất quạt lông, mặt đất bên cạnh gã hai thước dâng lên luồng sáng anh âm u. Nhìn kỹ thì thấy không biết từ khi nào mặt đất chạm khắc minh văn màu xanh, chia làm hai hàng, mỗi hàng ba đồ án, kích cỡ như hạt đậu.
Ánh sáng âm u phát ra từ vạch minh văn.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ hét to:
– Minh văn, thị huyết lục mạn giảo sát!
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ điên cuồng thúc giục minh văn xanh bên người.
Trong hư không, ánh sáng xanh kia hóa thành dây mây khát máu màu xanh có gai sắc bén lan tràn từ đồ án minh văn, chúng nó như vật sống nghiền người xung quanh, không phân địch ta. Chúng nó chưa quấn lấy người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng mà cuốn kỵ sĩ giáp đen đứng bên cạnh.
Dây mây đỏ sắc bén như đao hùng hổ xuyên thấu áo giáp da thú đâm thủng người kỵ sĩ giáp đen, nuốt máu thịt, chỉ còn lại bộ giáp và da người.
Dây leo điên cuồng sinh trưởng bao quanh người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, thít cahựt.
Mắt thấy cao thủ bí ẩn sắp bị trói, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười nanh tranh.
Mọi người đứng nhìn kiềm không được kêu lên.
Mọi người sớm nghe danh Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ là một minh văn sư nhưng ít ai thấy gã ra tay, hôm nay gặp quả là khác với người thường. Minh văn trận pháp kia khiến người nghe kinh sợ. Nhiều người có mặt lần đầu thấy thủ đoạn của minh văn sư, đúng là khủng bố, khiến người lạnh lòng.
Một minh văn sư kích phát minh văn trận pháp đúng là ác mộng của võ giả.
Nhờ vào trận pháp dẫn động lực lượng thiên địa, minh văn sư chuẩn bị hoàn chỉnh có thể giết võ giả cùng cấp ngay, thậm chí là khiêu chiến vượt cấp.
Chương 270: Phá vỡ minh văn, chém quỷ mưu
Đối với võ giả nếu không thể giết minh văn sư trước khi minh văn sư đó bày trận pháp thì cố gắng chạy thật xa.
Hình như người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã bị lừa, bị giam trong minh văn trận pháp, có vẻ dữ nhiều lành ít. Một số người nghiêng hướng Huyết Long Trại phát ra tiếng reo hò.
Lý Vân Kỳ đứng sau lưng Lý Anh lộ biểu tình sốt ruột.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng rất có thể là Đinh sư huynh. Làm thế nào? Giúp hay không? Nếu ra tay thì Lý Vân Kỳ không chắc sẽ ngăn được nhất kiếm câu hồn Đại trại chủ Phùng Huyết Y đứng bên cạnh Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, nhưng nếu gã không hành động thì Đinh sư huynh sẽ…
Kệ nó, vì Đinh sư huynh!
Tay Lý Vân Kỳ ấn chuôi kiếm, vận chuyển huyền công định lao lên nhưng bị lão phụ thân Lý Anh phát hiện. Lý Anh kéo gã lại, lắc đầu ý bảo Lý Vân Kỳ bình tĩnh.
Lý Vân Kỳ nóng nảy, vùng vẫy nhưng không thoát khỏi Lý Anh được.
Lúc này chiến đấu trong sân thay đổi làm người kinh ngạc.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng ở trong minh văn trận pháp thị huyết đằng mạn giảo sát hừ lạnh một tiếng:
– Tài mọn!
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vung long văn huyết đao nhanh như chớp vạch sáu đao trên mặt đất vừa vặn ngay trên đồ án minh văn lấp lóe ánh sáng xanh.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong tiếng kêu kỳ dị, dây leo xanh ảo ảnh khủng bố tràn ngập mười thước biến mất trong không khí, không để lại chút dấu vết.
Nụ cười nanh tranh đông trên mặt Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ:
– Cái gì?
Không thể nào!
Một khi bày ra minh văn sư trận pháp tuyệt đối không thể bị phá hư, chỉ có lực lượng cao hơn tam giai mới cưỡng ép phá hủy được. Một khi kích phát minh văn thì sẽ không dễ dàng bị xóa như vẽ đồ án dưới đất.
Trong khi Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ ngây người thì người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã đến trước mặt.
Đao phong nóng cháy phóng to trong con ngươi Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ rống to:
– Minh văn, chiểu trạch hãm tịnh!
Quạt lông trong tay Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ tách ra, mỗi cọng lông trắng đen giao nhau nở rộ ánh sáng chói mắt, minh văn kỳ lạ trên lông chim tỏa sáng bềnh bồng bên cạnh gã như tấm thuẫn tổ hợp lại bảo vệ Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
Lông chim này cũng là một vật huyền khí minh văn, là báu vật quan trọng hộ thân, số lần sử dụng có hạn. Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ khổ tâm luyện chế nó nhiều năm, hôm nay nguy hiểm ngay trước mắt, không thể không thi triển ra.
Lực hút kỳ lạ xuất hiện bên người Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
Không khí như đông lại, long văn huyết đao dấy lên ngọn lửa cũng bị đóng băng kẹt trong cạm bẫy lực hút.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vốn nhanh như chớp nhưng giờ thì khựng lại, giống ốc sên rơi vào đầm lầy, ánh mắt có thể nhìn thấy.
– Chính là lúc này!
Nhất kiếm câu hồn Đại trại chủ Phùng Huyết Y đứng im bên cạnh Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ lúc này xuất chiêu.
Không thấy Đại trại chủ Phùng Huyết Y rút kiếm đã nghe tiếng kiếm ngân, luồng sáng bạc bắn ra. Thất luyện hiện ra trong tay Đại trại chủ Phùng Huyết Y, ánh sáng bạc chói mắt làm mọi người bản năng nhắm mắt lại.
Khi mọi người lại mở mắt ra thì vừa lúc thấy kiếm quang thất luyện bạc xẹt qua cổ họng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chém thành hai.
Thành công rồi?
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị giết?
Nhất kiếm câu hồn!
Kiếm thuật quá đáng sợ!
Kiếm ra khỏi vỏ đã câu hồn, không thể ngăn cản.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tội nghiệp, thực lực không tầm thường nhưng vẫn mất mạng trong tay hai trại chủ Huyết Long Trại gừng già gian xảo. Cái gọi là viêm đao phán hình giờ như vở kịch hài.
– Ha ha ha ha ha ha! Phán hình? Phán tử hình cho chính ngươi đi, ha ha ha ha ha ha!
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cuồng cười, một cường địch đáng sợ đã bị giết. Tuy nhiều năm không ra tay nhưng Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ vẫn phối hợp ăn ý vô cùng.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhất kiếm câu hồn cũng nở nụ cười.
Nhất Đao Khải Trình đột nhiên xuất hiện có thực lực đúng là quỷ thần khó lường, cũng không biết có lai lịch gì. Bọn họ một mình đấu với Nhất Đao Khải Trình chưa chắc thắng, tiếc rằng mọi chuyện kết thúc tại đây. Đó là kết cuộc khi thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
Chính lúc này…
Một thanh âm lạnh lẽo từ phía xa vọng tới:
– Hình xong.
Thanh âm này như tiếng sấm nổ bên tai mọi người, làm đầu bọn họ kêu ù ù.
Nhìn hướng phát ra thanh âm, mọi người trợn mắt há hốc mồm. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị Đại trại chủ Phùng Huyết Y cắt đứt cổ đang đứng ngoài mười thước, người lành lặn. Long văn huyết đao trong tay người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vẫn tràn ngập lửa đỏ rực, mặt nạ quỷ nửa cười không cười, giống khóc không khóc quái dị vô cùng. Đôi mắt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như đốm lửa đốt cháy, ánh đỏ tràn ngập.
Nụ cười đông trên mặt Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
– Sao ngươi có thể…
Trong mắt Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ tràn ngập khó tin, rung động. Rõ ràng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị cắt cổ mà vẫn sống, còn nói… Hình xong gì? Không lẽ…
Một vệt lửa đỏ thẫm như máu phun ra từ cổ Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.
– Khặc khặc… Ngươi… Ta… Không…
Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ tội ác chồng chất điên cuồng giãy dụa, hai tay bịt cổ mình như muốn ấn lửa trở về cổ. Nhưng lửa đỏ rực nhanh chóng chui ra khỏi người Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, đốt da, thịt, xương gã thành tro.
Cơn gió thổi qua, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ nhanh chóng hóa thành tro bụi biến mất trước mặt mọi người.
Trên đỉnh Thăng Long phong yên lặng như chết.
Mọi người nhìn người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như thấy hồn ma đến từ địa ngục.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhất kiếm câu hồn sống lưng lạnh lẽo. Đại trại chủ Phùng Huyết Y cực kỳ tự tin vào kiếm thuật của mình, rõ ràng một kiếm kia xuyên qua cổ người bí ẩn này nhưng tại sao người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng không bị tổn thương chút gì? Không biết từ khi nào người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cầm long văn huyết đao giết chết Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ dễ dàng. Không lẽ gã đánh hụt?
Đại trại chủ Phùng Huyết Y khàn giọng hỏi:
– Chuyện này… Là sao?audio coi am
Mắt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đỏ như lửa lại giống máu nhìn Đại trại chủ Phùng Huyết Y.
Đại trại chủ Phùng Huyết Y Huyết Long Trại cảm thấy như có một ngọn núi đè lên người, áp lực nặng nề. Mặt nạ quỷ thanh đồng che giấu biểu tình, huyền khí dao động trên người hắn không mạnh bao nhiêu nhưng chiến kỹ bí ẩn khó lường khiến Đại trại chủ Phùng Huyết Y cảnh giác cao.