1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập53 [ chương 261 đến 265 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập53 [ chương 261 đến 265 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 261: Lý Vân Kỳ bảo đảm

Lý Vân Kỳ biểu hiện khác biệt trước và sau đã nói rõ vấn đề.

Lý Vân Dương kiềm không được hỏi:

– Ngũ đệ, tại sao ngươi khách sáo quá vậy? Một cây kiếm loang lổ đồng nát chẳng lẽ có lai lịch gì?

Lý Vân Kỳ quát to:

– Câm miệng!

Lý Vân Kỳ xoay người nhìn nhị ca chẳng làm được tích sự gì, nghiến răng nói:

– Nhớ kỹ, nếu không muốn Thanh Giang trấn chúng ta cửa nát nhà tan thì hôm nay ngậm miệng lại, nếu gây ra họa thì chính ta cũng không giữ được ngươi.

Lý Vân Dương như bị sét đánh, gã hiểu ra sự việc nghiêm trọng.

Có thể làm ngũ đệ của gã sợ như vậy không lẽ chủ nhân thanh kiếm rỉ sét là siêu đại nhân vật gì?

Lúc trước đám võ giả Thanh Giang trấn trào phúng giờ thì sợ mặt trắng bệch, run cầm cập, không còn vẻ kênh kiệu. Bọn họ không dám thở mạnh, ngoan ngoãn đứng im.

Đám người thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm trái tim sắp nhảy ra ngoài, không kiềm được kích động, hưng phấn.

Không ngờ là thật.

Thì ra vị huynh đệ Nhất Đao Khải Trình không lừa bọn họ, hắn thật sự có nắm chắc. Bây giờ nhớ lại lúc trước bọn họ nghi ngờ, không tin tưởng, trong lòng thấy xấu hổ.

Trong phút chốc không khí kỳ dị.

Trên bầu trời đổ tuyết lông ngỗng, bông tuyết lấp lánh xoay tròn như tinh linh trắng nhảy múa.

Tiểu thiên tài Vấn Kiếm tông Lý Vân Kỳ đứng im trong gió tuyết, không có vẻ gì là mất kiên nhẫn.

Mọi người thấy vậy đành cùng Lý Vân Kỳ đứng trong tuyết.

Chốc lát sau cô bé Cao Tuyết Nhi quay về, mang đến đáp án Lý Vân Kỳ chờ đợi.

– Chủ nhân thanh kiếm kêu ngươi một mình đi thạch lâu.

Lý Vân Kỳ thở phào, chắp tay cười nói:

– Nhờ Tuyết Nhi cô nương.

Lý Vân Kỳ nói xong sửa sang lại y phục, kéo ống tay áo xanh, chỉnh sửa đầu tóc rồi mới sốt ruột đi hướng lầu đá phía xa.

Mọi người nhìn bóng lưng Lý Vân Kỳ, ánh mắt càng nghi hoặc hơn.

– Quả nhiên là Đinh sư huynh.Nguồn truyện audio Podcast

Trong lầu đá, Lý Vân Kỳ cung kính đứng bên cạnh Đinh Hạo, giọng điệu tràn ngập sùng bái.

Lý Vân Kỳ là thành viên Thanh Sam Đông Viện Vấn Kiếm tông, ở trong mắt đám người Thung Lũng thôn, Thanh Giang trấn là thiên tài cao cao tại thượng. Nhưng Lý Vân Kỳ biết rõ so với Đinh Hạo thiếu niên thiên tài thật sự thì gã kém rất xa.

Bốn trăm người Thanh Sam Đông Viện không ai không khâm phục thiếu niên Đinh Hạo.

Đệ nhất kiếm Thanh Sam Đông Viện!

Danh hiệu này không phải chơi, đó là đúc kết từ mấy chục trận chiến lớn nhỏ.

Lý Vân Kỳ tò mò hỏi:

– Người ta chỉ nói Đinh sư huynh bế quan tu luyện nhưng không nói rõ ràng, không ngờ người đến thôn nhỏ hẻo lánh xa xôi ngàn dặm này.

– Ta hứa với một bằng hữu quá cố phải ở đây bảo vệ một mùa đông, che chở người Thung Lũng thôn vượt qua mùa dài dặc nguy hiểm này.

Đinh Hạo đứng bên cửa sổ lầu đá nhìn tuyết trắng bên ngoài, thiên địa mênh mông.

– Thì ra là vậy.

Lý Vân Kỳ không dám gặn hỏi, gật đầu phụ họa:

– Mỗi khi đến mùa đông là nhân tộc sẽ cực khổ hơn nhiều. Có nhiều cứ điểm nhân loại rơi vào gian nguy, nếu không có võ giả thủ hộ thì thôn nhỏ như Thung Lũng thôn mỗi năm có mấy ngàn thôn biến mất.

Lý Vân Kỳ ở trong Thanh Sam Đông Viện không phải đệ tử đặc biệt xuất sắc, gã biểu hiện cần cù, nhiều lần hỏi Đinh Hạo về vấn đề tu luyện, quan hệ của hai người khá tốt.

Nhưng nếu nói ai có quan hệ thân với Đinh Hạo thì trừ thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, hai bạn cùng phòng của hắn ra còn có các đội viên đội thiếu niên Tiên Phong cùng tham gia rèn luyện lần đầu. Lý Vân Kỳ không có tư cách bước vào vòng quan hệ Đinh Hạo.

Không ngờ hôm nay gặp Đinh Hạo tại đây, Lý Vân Kỳ rất hưng phấn.

Nếu có thể nương cơ hội này kéo gần quan hệ với Đinh Hạo thì sau khi trở về Vấn Kiếm tông Lý Vân Kỳ có thể bước vào vòng quan hệ Đinh Hạo.

Lý Vân Kỳ ngần ngừ một lúc, rốt cuộc không kiềm được mời Đinh Hạo đi Thanh Giang trấn để gã chiêu đãi chủ nhà.

Lý Vân Kỳ vỗ ngực bảo đảm:

– Đinh sư huynh xin yên tâm, Thanh Giang trấn sẽ phái ít nhất năm mươi võ sĩ tinh nhuệ đến đóng giữ Thung Lũng thôn, bảo đảm thôn dân an toàn.

Đinh Hạo xoay người nhìn Lý Vân Kỳ, mỉm cười nói:

– Tam xin nhận ý tốt của Lý sư đệ, nhưng lần này ta đi ra không muốn ai biết, cộng với chỗ này còn chút chuyện chưa làm xong, tạm thời không đi được. Xin lỗi, e rằng không có cơ hội đi thăm bá phụ bá mẫu ở Thanh Giang trấn, nhờ Lý sư đệ hỏi thăm thay ta, mong đừng trách.

Lý Vân Kỳ hơi thất vọng, cười xòa nói:

– Không trách, không trách. Phải rồi, không biết Đinh sư huynh có chuyện gì? Nếu cần giúp thì Đinh sư huynh cứ nói, tuy Thanh Giang trấn ta thế lực không bao nhiêu nhưng trong trấn có hơn một ngàn binh sĩ tinh nhuệ nguyện nghe Đinh sư huynh điều khiển.

Đinh Hạo cúi đầu suy nghĩ một lúc sau nói:

– Cũng tốt, đang có chuyện cần Lý sư đệ hỗ trợ.

Lý Vân Kỳ vui mừng nói:

– Thật không? Tốt quá rồi!

Lý Vân Kỳ chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ Đinh Hạo nhờ vả gã. Đây là cơ hội tốt kéo gần quan hệ với Đinh Hạo, nếu Lý Vân Kỳ làm tốt thì không chừng gia tộc Lý gia toàn Thanh Giang trấn sẽ được lợi.

Huống chi có thể giúp sức cho Đinh Hạo làm Lý Vân Kỳ thấy vô cùng vinh hạnh.

Lý Vân Kỳ vỗ ngực bảo đảm:

– Không biết là chuyện gì? Mời Đinh sư huynh nói, Vân Kỳ bảo đảm nếu làm được thì toàn Thanh Giang trấn sẽ hết sức ủng hộ.

Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh nói:

– Ta chuẩn bị san bằng Huyết Long Trại.

– A? San bằng Huyết Long Trại?

Dù Lý Vân Kỳ có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn kinh ngạc, không ngờ Đinh Hạo có suy nghĩ này.

Đối với Vấn Kiếm tông thì Huyết Long Trại như con kiến, chỉ cần phái một đệ tử tam đại trong tông môn là có thể hủy diệt Huyết Long Trại trong khoảnh khắc. Nhưng đối với cứ điểm nhân loại quanh Tuyết Long sơn thì Huyết Long Trại là vật khổng lồ khủng bố.

Dù Lý Vân Kỳ và Đinh Hạo là đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông nhưng muốn hoàn toàn tiêu diệt Huyết Long Trại không phải chuyện dễ.

Nếu Thanh Giang trấn đối đầu với Huyết Long Trại sợ là giết địch một ngàn cũng sẽ tổn hại tám trăm, tổn thất trầm trọng.

Lý Vân Kỳ so đo tính toán, cuối cùng cắn răng quyết định:

– Xin Đinh sư huynh yên tâm, Thanh Giang trấn ta sẽ hết đối phó Huyết Long Trại, phái ra lực lượng mạnh nhất, tuyệt đối không thụt lùi!

Chương 262: Trước nay chỉ nghe người mới cười

Đinh Hạo mỉm cười vỗ vai Lý Vân Kỳ, nói:

– Không cần rắc rối như vậy. Ta không cần Thanh Giang trấn xuất binh hỗ trợ ta, chờ khi nào ta giết tên trùm Huyết Long Trại thì các ngươi lo dọn dẹp là được.

Lý Vân Kỳ được Đinh Hạo vỗ vai làm gã lâng lâng.

Người quen Đinh Hạo đều biết chỉ với bằng hữu thân thiết nhất hắn mới có động tác thân thiết như vậy. Nguyên Thanh Sam Đông Viện người được Đinh Hạo vỗ vai chỉ có Vương Tiểu Thất, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, ít ỏi vài người khác. Đây đúng là vinh diệu, bởi vì nó đại biểu Đinh Hạo thừa nhận.

Lý Vân Kỳ hưng phấn nói:

– Làm vậy sao được? Ba trại chủ có thực lực rất mạnh, một vị minh văn sư tọa trấn. Huyết Long Trại kinh doanh mấy chục năm giờ sơn trại như tường đồng vách sắt, đầm rồng hang hổ. Ta không thể ngồi xem Đinh sư huynh một mình vào nơi nguy hiểm.

Trong phút chốc thiếu niên cảm giác dù là tinh duệ toàn Lý gia chiến tàn vì Đinh Hạo cũng đáng giá.

Đây là sức hấp dẫn lòng người vô hình.

Bản thân Lý Vân Kỳ không nhận ra trong hai tháng ở Vấn Kiếm tông, gã bất giác trở thành người tôn sùng Đinh Hạo điên cuồng.

– Một Huyết Long Trại nho nhỏ sao tính là đầm rồng hang hổ? Nó không đáng vào mắt ta.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Chút nữa ta sẽ khiến thôn dân liên lạc với Huyết Long Trại nên tiếp ứng như thế nào, chờ khi đó bàn bạc kỹ hơn.

Huyết Long Trại nho nhỏ?

chỉ Đinh sư huynh mới nói ra lời như vậy được.

Lý Vân Kỳ biết Đinh Hạo không phải loại người hành động lỗ mãng, nếu hắn đã nói vậy thì có nắm chắc tuyệt đối. Lý Vân Kỳ không khuyên nữa, thầm nghĩ sau khi trở về phải thuyết phục phụ thân Lý Anh không thể bỏ qua cơ hội này.

Ngừng một lúc, Đinh Hạo chợt nhớ cái gì, cười hỏi:

– Phải rồi, nếu Lý sư đệ đến từ tông môn thì có biết kết quả đại tái năm viện lần hai ra sao không?

– A! Ta đang định báo cáo với Đinh sư huynh. Bởi vì Đinh sư huynh vắng mặt nên số một đại tái năm viện lần này bị Lý Mục Vân Bạch Sam Trung Viện nhẹ nhàng cướp đi. Bạch Sam Trung Viện thành người thắng lớn nhất đại tái năm viện lần này. Lương Phi Tuyết được hạng hai. Lý Lan sư huynh Thanh Sam Đông Viện chúng ta hạng ba. Nói đến thật đáng tiếc, nếu không phải trong bán kết Lý Lan sư huynh gặp tên biến thái Lý Mục Vân thì rất có khả năng Lý Lan sư huynh đi tới chung kết.

Đinh Hạo gật đầu.

Thứ tự không khác gì Đinh Hạo đã đáon.

Thực lực của Lý Mục Vân ở trong năm viện bắc, nam, đông, tây, trung là hạc trong bầy gà, Lương Phi Tuyết không muốn tranh đoạt với đại ca kết nghĩa cho nên Lý Mục Vân giành chức quán quân là không có gì bất ngờ.

Ngược lại Lý Lan biểu hiện làm Đinh Hạo ngạc nhiên.

Theo thực lực Lý Lan thể hiện thì ngang ngửa với đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, vậy mà gã đến tận bán kết. Không lẽ trong thời gian Đinh Hạo rời đi thực lực của Lý Lan lại tăng vọt?

– Mỹ thiếu niên Hoàng Sam Bắc Viện Lâm Tín xếp hạng bốn, tên mập Nhậm Tiêu Dao hạng năm. Hai người đã vào cảnh giới lục khiếu Võ Đồ cảnh, thực lực cực kỳ kinh người. Ngoài ra Cuồng Nhân Lữ Cuồng lần trước ngoài ý muốn sớm ra khỏi vòng lần này bùng nổ, xếp hạng sáu. Nghe nói trong khoảng thời gian này Cuồng Nhân Lữ Cuồng đại triệt đại ngộ, giải tán nhóm của mình trong Tử Sam Nam Viện, một lòng chìm vào võ đạo, không cùng viện thủ Vương Tiểu Thạch tranh quyền đoạt lợi.

– Viện thủ Lý Tàn Dương của Hồng Sam Tây Viện cũng nhất minh kinh nhân lọt vào mười lăm hạng đầu, cùng hạng còn có Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, Phương Thiên Dực sư đệ của Thanh Sam Đông Viện ta.

Lý Vân Kỳ chậm rãi báo cáo kết quả đại tái năm viện lần hai cho Đinh Hạo.

Nghe nói Phương Thiên Dực cũng vào mười lăm hạng đầu, Đinh Hạo thầm mừng cho thiếu niên trong lòng chỉ có kiếm.

Từ ban đầu Đinh Hạo và Phương Thiên Dực tranh giành danh ngạch đại biểu Thanh Sam Đông Viện tham gia đại tái năm viện lần đầu, Đinh Hạo chiến đấu với Phương Thiên Dực xong hắn cảm giác được gã sinh ra vì kiếm. Thiên phú tu luyện kiếm đạo của Phương Thiên Dực rất biến thái, rốt cuộc gã dựa vào cố gắng tiến vào mười lăm hạng đầu năm viện bắc, nam, đông, tây, trung. Đây là phần thưởng tốt nhất cho Phương Thiên Dực cần cù hai tháng nay.

– Có nhiều thiên tài mới lên như Lư Bằng Phi của Thanh Sam Đông Viện chúng ta, Đông Nghị, Lý Băng Tử Sam Nam Viện, Kim Cương Tiểu Ngốc Hoàng Sam Bắc Viện. So sánh với bọn họ thì lúc trước vài người được thứ hạng đều rớt đài, cạnh tranh thứ hạng kịch liệt, đúng là người mới thay người cũ…

Lý Vân Kỳ nói đến cuối cùng kiềm không được cảm thán.

Con đường võ đạo tàn khốc như vậy đấy.

Những thiên tài lúc mới vào Vấn Kiếm tông biểu hiện ra thực lực cường đại, thể hiện mình trong đại tái năm viện lần đầu. Mới đến hai tháng rất nhanh đã bị người phía sau đuổi theo, đánh bại, ánh sáng trên người tối đi, người mới thay thế người cũ.

Thậm chí bởi vì Đinh Hạo không tham gia đại tái năm viện nên có tin đồn là hắn biết không thể đoạt giải nhất, thua chắc, không dám đối kháng với đám Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết nên tìm cớ bế quan, chẳng qua làm rùa rútt đầu.

Trước nay chỉ nghe người mới cời, có ai nghe người cũ không?

Lúc trước Lý Vân Kỳ cũng nghi ngờ, nhưng chính mắt thấy Đinh Hạo xuất hiện thì mọi câu đố đều giải quyết. Lời đồn không đáng tin, Đinh Hạo thật sự có chuyện không thể tham gia đại tái năm viện.

Có lẽ Lý Vân Kỳ giống như rất nhiều đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện tôn sùng Đinh Hạo kiên trì cho rằng đại tái năm viện đã không đủ trình độ khiêu chiến với hắn?

Lý Vân Kỳ lại nói vài cái tên lạ, đều là người mới trong đại tái năm viện lần hai. Đinh Hạo chưa từng nghe, không quá để ý.

Lại nói chuyện một lúc, Lý Vân Kỳ thấy Đinh Hạo không nói gì thêm thì biết điều chắp tay tè biệt.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Tuổi của Cao Tuyết Nhi quá nhỏ, không hợp xuất giá. Ta thấy tư chất võ đạo của nàng không tệ, định đề cử nàng vào Vấn Kiếm tông. Mong lệnh huynh nể mặt ta có thể giơ cao đánh khẽ.

Lý Vân Kỳ vội nói:

– Nếu là người Đinh sư huynh nhìn trúng thì tất nhiên mọi chuyện đều nghe theo Đinh sư huynh, sau khi ta trở về sẽ khiến ca ca từ bỏ ý định!

– Đa tạ.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Ta không muốn bị ai biết mình ở đây, mong Lý sư đệ giữ bí mật giùm.

Gió tuyết ngày càng lớn, gió bắc rít gào như đao cắt vào mặt.

Đằng trước lầu đá.

Dù là Lý Vân Dương, các võ sĩ Thanh Giang trấn lúc trước kiêu ngạo không ai bì nổi hay đám người trưởng lão Cao Lâm, thôn trưởng Cao Phong Thung Lũng thôn đều đứng im, trên đầu và vai phủ một tầng tuyết dày nhưng bọn họ không có tâm tình phủi đi.

Mỗi người chờ đợi hai thiếu niên trong lầu đá đối thoại.

Chắc chắn cuộc trò chuyện này quyết định vận mệnh của cô bé Cao Tuyết Nhi.

Chương 263: Trong lòng có oán hận

Thời gian trôi qua, đám người càng lúc càng nôn nóng.

Lý Vân Dương lo lắng liếc thôn trưởng Cao Phong, cắn răng hăm dọa:

– Họ Cao, tốt nhất các ngươi đừng làm quỷ kế gì lừa gạt ngũ đệ của ta, nếu không thì ta bảo đảm Thung Lũng thôn các ngươi sẽ biến mất khỏi Tuyết Long sơn.

Thôn trưởng Cao Phong lờ Lý Vân Dương đi, thật ra trong lòng rất căng thẳng.

Chính lúc này…

Cánh cửa dưới cùng lầu đá két một tiếng mở ra, một bóng người đi trong tuyết lất phất.

Một võ giả Thanh Giang trấn hét to:

– Là ngũ gia!

Lý Vân Dương thở phào mang người chạy qua, quan tâm hỏi:

– Ngũ đệ có sao không? Bên trong có ai mà lớn lối như vậy? Khiến ngươi tự đi…

Lý Vân Kỳ vội quát:

– Mau im miệng!

Lý Vân Kỳ chặn lại nhị ca lỗ mãng nói tiếp, sợ Đinh Hạo nghe được khó chịu.

Hoan Hoan nói nhỏ bên tai Lý Vân Dương:

– Nhị ca đừng nói bậy bạ, Thanh Giang trấn chúng ta không thể trêu vào người bên trong, người đừng ăn nói lỗ mãng gây họa cho Lý gia ta.

Lần đầu tiên thấy đệ đệ thiên tài căng thẳng đến thế, Lý Vân Dương ngoan ngoãn không dám nói gì, lòng hoảng hốt.

Lý Vân Dương nhỏ giọng nói:

– Vậy tiếp theo chúng ta làm sao? Còn đón tân nương không?

Lý Vân Kỳ dặn dò:

– Ngươi đừng nói gì, mọi chuyện hãy nghe ta sắp xếp.

Lý Vân Kỳ dặn Lý Vân Dương xong, tiểu thiên tài Thanh Giang trấn cười tươi như hoa đi hướng đám người thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm.

Lý Vân Kỳ rất là khách sáo nói:

– Cái này đúng là nước lên ngập miếu long vương, không ngờ Thung Lũng thôn có vị quý nhân tọa trấn. Nhị ca của ta lỗ mãng, lúc trước có đắc tội cái gì mong Cao thôn trưởng và các vị đừng để ý.

Thôn trưởng Cao Phong không dám lơ là, vội vàng chắp tay hoàn lễ:

– Ngũ thiếu gia quá khách sáo.

Đám người Thung Lũng thôn không biết trong lầu đá xảy ra chuyện gì, không biết thân phật thật sự của Nhất Đao Khải Trình huynh đệ nhưng có thể khiến tiểu thiên tài Thanh Giang trấn Lý Vân Kỳ kiêu ngạo hĩnh mũi nhìn đời hạ thấp thân phận thế này chứng minh lai lịch của Nhất Đao Khải Trình không tầm thường. Người Thung Lũng thôn cực kỳ hưng phấn, cười toe toét.

Không ngờ trong lúc vô tình leo cành cao như vậy, chẳng lẽ vận mệnh bắt đầu hướng về tộc nhân Cao thị?

Lý Vân Kỳ liếc qua cô bé Cao Tuyết Nhi, cười nói:

– Tuyết Nhi muội muội rất may mắn, được vị quý nhân kia nhìn trúng, sau này đường võ giả sẽ thuận buồm xuôi gió, gia nhập chỉ là vấn đề thời gian. Không chừng sau này chúng ta sẽ xưng nhau là sư huynh muội.

Lý Vân Kỳ nói câu này làm đám người trưởng lão Cao Lâm, thôn trưởng Cao Phong giật mình mặt cứng ngắc.

Gia nhập Vấn Kiếm tông chỉ là vấn đề thời gian?

Nhất Đao Khải Trình có năng lực cường đại như vậy?

Không lẽ trông Nhất Đao Khải Trình trẻ tuổi vậy mà là đại nhân vật trong Vấn Kiếm tông sao? Cũng đúng, nghe nói một vài cao nhân võ công tuyệt thế có thể phản lão hoàn đồng, tuy rằng tuổi thật hơn trăm nhưng giữ khuôn mặt thiếu niên mãi mãi.

Đinh Hạo càng thêm bí ẩn trong mắt người Thung Lũng thôn.

Cô bé Cao Tuyết Nhi cười tươi như hoa, ngẩng đầu, rụt rè hỏi:

– Vậy ta còn phải gả cho ca ca của ngươi không?

Lý Vân Kỳ cười to bảo:

– Ha ha ha ha ha ha! Dĩ nhiên là không cần.

Lý Vân Kỳ cảm thấy tiểu sư muội tương lai ngây thơ đáng yêu, nói:

– Sau này Tuyết Nhi muội muội có cần gì thì trực tiếp phái người đến Thanh Giang trấn tìm nhị ca của ta, từ nay mọi chi phí tu luyện của đệ tử tam đại đều do Thanh Giang trấn cung ứng.

Thôn trưởng Cao Phong giật mình kêu lên:

– Vậy sao được?

Lý Vân Kỳ rộng rãi nói:

– Không sao, đây xem như chút lễ vật của sư huynh tương lai ta tặng tiểu sư muội.

Lý Vân Kỳ có ý định bù đắp quan hệ với đám người Cao Tuyết Nhi. Cô bé Cao Tuyết Nhi là người Đinh Hạo nhìn trúng, sau này thiên phú sẽ rất xuất sắc, cộng với ngày nào hắn còn sống thì cô bé Cao Tuyết Nhi ở trong Vấn Kiếm tông sẽ thuận buồm xuôi gió, không ai dám bắt nạt nàng. Không chừng tương lai cô bé Cao Tuyết Nhi sẽ thành tựu hơn Lý Vân Kỳ, hôm nay gã làm như vậy là kết thiện duyên cho Thanh Giang trấn.

Thế giới này… Đừng khi dễ thiếu niên nghèo.

Nói xong Lý Vân Kỳ thì thầm bên tai Lý Vân Dương.

Lý Vân Dương ngần ngừ giây lát, cuối cùng ngoan ngoãn xoay người đi tới trước lầu đá, cúi gập đầu, lớn tiếng nói:

– Lý Vân Dương Thanh Giang trấn có mắt mà không thấy Thái Sơn, hôm qua nói năng vô lễ đã đắc tội nhiều, mong các hạ đừng trách!

Không ngờ Lý Vân Dương xin lỗi.

Lý lão nhị của Thanh Giang trấn nóng tính cứng đầu biết mấy vậy mà khom người xin lỗi.

Nếu là ngày hôm qua thì trong vòng bốn, năm trăm dặm Tuyết Long sơn không ai tin, nhưng cố tình lại xảy ra trước mắt bao người.

Một thanh âm trong trẻo vọng ra từ lầu đá:

– Không sao.

Trên đường quay về Thanh Giang trấn.

Lý Vân Kỳ giục ngựa đi bên cạnh Lý Vân Dương, mở miệng hỏi:

– Ta khiến nhị ca xin lỗi người trong lầu đá trước mắt bao người, có phải trong bụng nhị ca trách tiểu đệ không?

– Có một chút.

Lý Vân Dương gục đầu nói:

– Nhưng ngũ đệ luôn thông minh hơn ta, suy tính kỹ càng hơn ta. Nếu là vì tốt cho Lý gia chúng ta thì dù có chặt đầu ta xuống ta cũng không nhíu mày, mất mặt có là gì? Nhưng người đó lợi hại như vậy sao?

– Nhị ca luôn như vậy.

Lý Vân Kỳ cảm kích nói:

– Nếu mấy năm trước tứ ca chưa vào Trảm Nhật thành một trong chín môn phái thì Thanh Giang trấn chúng ta cũng như Thung Lũng thôn ngày nay, ăn bữa hôm lo bữa mai. Là phụ thân mang theo nhị ca, đại ca mỗi ngày xuất sinh nhập tử, vô số lần thoát khỏi tay tử thần cho ta và tứ ca có hoàn cảnh, tài nguyên tu luyện tốt nhất để được vào chín môn phái. Nhị ca bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất, đại ca thì bị tật…

Đó là năm tháng rất gian khổ.

Thanh Giang trấn có ngày hôm nay ai cũng nghĩ là công lao của lão tứ, lão ngủ nhưng không biết trước kia nếu không có lão đại, lão nhị, lão tam khổ sở chống đỡ thì lão tứ, lão ngũ đã sớm chết đói.

– Đang yên lành nói cái này làm gì?

Lý Vân Dương xấu hổ gãi đầu nói:

– Chuyện quá khứ rồi, hơn nữa ta thấy như vậy cũng tốt. Vào tông môn phải vất vả khổ cực tu luyện. Bây giờ ta là nhị thiếu gia Thanh Giang trấn, mỗi ngày có nhiều người hầu hạ, mỹ nhân trong ngực, ăn uống chơi bời, ha ha ha ha ha ha! Ta thấy thỏa mãn rồi.

Lý Vân Kỳ mỉm cười nói:

– Nhị ca thật là, vậy cũng tốt. Nếu sửa tật xấu lỗ mãng càng tốt hơn.

Cái gọi là ‘một giọt máu đào hơn ao nước lã’, huynh đệ trong hoạn nạn không có ngăn cách gì.

Nói một hồi Lý Vân Dương cười hì hì, một chút ai oán trong lòng tan mất.

Chương 264: Huyết long tuyệt sát lệnh

Nhưng tò mò thì ngày càng nồng, Lý Vân Dương tới gần Lý Vân Kỳ, nhỏ giọng nói:

– Lão ngũ, lén cho ca ca ta biết đi. Chủ nhân thanh kiếm rỉ sét có lai lịch gì? Để ca ca ta biết hôm nay mình rụt đầu có oan không.

Lý Vân Kỳ bất đắc dĩ thở dài, thì thầm:

– Ta không thể nói tỉ mỉ bởi vì quý nhân kia không muốn để ai biết hắn ở đây. Ta chỉ có thể nói chủ nhân thanh kiếm rỉ sét rất có thể tương lai chi phối vận mệnh và quyền thế Vấn Kiếm tông.

Người chi phối vận mệnh và quyền thế Vấn Kiếm tông?

Lý Vân Dương rung động.

Nói vậy thì hôm nay Lý Vân Dương xin lỗi, co rụt đầu không oan. Trong lòng Lý Vân Dương thầm run, nghĩ mà sợ. May mắn ngũ đệ trở về từ Vấn Kiếm tông, nếu không thì Thanh Giang trấn vô tình chọc vào rắc rối to.

Nghĩ đến đây, Lý Vân Dương xưa nay không sợ trời không sợ đất đánh rùng mình, lưng toát mồ hôi lạnh ướt áo.

Trải qua chuyện Thanh Giang trấn, nguyên Thung Lũng thôn xem Đinh Hạo như thần linh cao cao tại thượng.

Thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm ở trước mặt Đinh Hạo biến căng thẳng.

Chỉ có cô bé Cao Tuyết Nhi vẫn kêu Đinh Hạo là Khải tình ca ca, đi theo bên hắn suốt ngày, xin hắn chỉ dạy vấn đề tu luyện. Đôi mắt to tròn xoe trong suốt của cô bé Cao Tuyết Nhi lóe tia sáng lạ.

Trong phút chốc đã qua ba ngày.

Huyết Long Trại cũng phát hiện ra đội kỵ sĩ giáp đen mấy chục người có đi không về. Huyết Long Trại âm thầm điều tra đã tìm hiểu đầu đuôi sự việc, bắt đầu hành động.

Sáng sớm ngày thứ bốn.

Một kỵ sĩ giáp đen như mũi tên rời dây cung xẹt qua bình minh tới trước cửa Thung Lũng thôn.

Vù vù vù vù vù!

Một tiễn nanh sói đỏ rực bắn vào cột gỗ lầu quan sát.

Kỹ sĩ giáp đen bắn tên xong không nói không rằng xoay ngựa, tiếng vó ngựa như sấm vang lên, rất nhanh gã biến mất ở phía xa đường núi như u hồn lấy mạng.

– Là Huyết Long Trại! Huyết long tuyệt sát lệnh!

Trên tên nanh sói cột một huyết thư, phần trên cùng vải trắng viết một chữ ‘sát’ đỏ rực. Nét bút như đao, kim qua thiết mã, tựa như tử thần há mồm. Sát khí ngút trời ập vào mặt, rõ ràng là viết bằng máu người, nhìn là run.

Đám người thôn trưởng Cao Phong đọc thư xong biểu tình cực kỳ khó xem.

– Huyết Long Trại ra lệnh cho Thung Lũng thôn chúng ta tập hợp nam giới từ hai mươi tuổi trở lên, cao hơn một thước hai ngoan ngoãn đi Thăng Long phong nhận tội vào rạng sáng ngày mốt. Bọn họ muốn huyết tế huyết long kỳ, chỉ có như vậy mới tha cho phụ nữ, trẻ con trong thôn. Không thì Huyết Long Trại sẽ huyết tẩy Thung Lũng thôn.

Thôn trưởng Cao Phong đọc nội dung huyết thư trên vải trắng cho Đinh Hạo, mọi người nghe.

Lâu dài đến nay Huyết Long Trại tích lũy uy hiếp khiến các thôn dân Thung Lũng thôn lộ biểu tình kinh khủng.

Huyết long tuyệt sát lệnh là tiêu chí của Huyết Long Trại, một khi phát ra sẽ tạo thành biển máu ngập trời. Mười mấy năm qua Huyết Long Trại phát ra huyết long tuyệt sát lệnh chín lần, mỗi lần đều tạo thành mưa máu, thây chất thành núi, các thảm án giết chóc. Chín thôn xóm nhân loại trong phạm vi sáu trăm dặm Tuyết Long sơn hoàn toàn biến mất vì Huyết Long Trại.

Nó tượng trưng cho thống khổ, máu me, khủng bố, tàn nhẫn, giết chóc, tất cả chuyện đáng sợ liên quan đến chết chóc.

Không ngờ hôm nay huyết long tuyệt sát lệnh xuất hiện trong Thung Lũng thôn.

Trong phút chốc mọi người đặt hết hy vọng vào Đinh Hạo.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Sáng sớm ngày mốt? Thời gian cũng đủ rồi. Cao thôn trưởng kêu mọi người chuẩn bị đi, ngày mốt chúng ta đi bái phỏng Huyết Long Trại nổi tiếng xa gần này. Ổ cướp làm nhiều việc ác nên biến mất trên bản đồ Tuyết Châu.

Đinh Hạo cầm huyết long tuyệt sát lệnh, một đốm lửa mông lung phun ra nuốt chửng huyết long tuyệt sát lệnh.

– Cái này… Chỉ có chúng ta đi, không mời người khác trợ giúp sao?

Trưởng lão Cao Lâm hơi lo lắng nói:

– Huyết Long Trại cao thủ như mây, nhiều người…

Đinh Hạo phất tay nói:

– Không sao, chỉ là một đám gà đất chó nhà.

Đinh Hạo xoay người đi lầu đá.

Thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm nhìn nhau, tuy trong lòng hơi lo nhưng cuối cùng cắn răng dặn mọi người:

– Thông báo tất cả chuẩn bị, làm theo lời Nhất Đao Khải Trình huynh đệ nói.

Huyết Long Trại.

Huyết Long Trại xây dựng dựa núi, trong đó nhà đá tháp tên san sát nhau, không khí trang nghiêm, sắp xếp có trật tự, không như ổ cướp bình thường.

Kiến trúc bắt mắt nhất nằm giữa Huyết Long Trại là đại điện nghị sự.

Đại điện chiếm hai mẫu, cao hơn mười thước hình lập phương, xây bằng nham thạch đỏ đen, bốn góc sừng sững pho tượng mình người đầu thú dữ tợn. Hình pho tượng có đầu lộc, hổ, ngựa, heo, ười thước cộng với nền nham thạch đen thì tổng cộng là mười hai thước.

Bốn phía pho tuợng cắm đuốc phát ra tiếng reo tí tách.

Kinh khủng nhất là thật nhiều xác chết chồng chất trên bốn pho tượng.

Đầu lộc thì có mấy chục cái đầu dính máu treo trên chiếc sừng. Vuốt đầu cọp bóp ba, bốn cái xác máu thịt bầy nhầy. Răng đầu heo xuyên qua trái tim bốn cái xác, treo sống. Dưới đầu ngựa đầy lồng sắt dựng ngược, bên trong có mấy khung xương hoàn chỉnh bị gió tohỏi khô.

Gió lạnh rít gào, tuyết bay lất phất.

Huyết Long Trại ở trong khe núi cao trên Tuyết Long sơn như cánh cửa đại ngục thông hướng nhân gian, cực kỳ âm trầm, đáng sợ.

Trong đại điện nghị sự đang có cuộc họp.

– Hừ! Thung Lũng thôn gì đó dam giết kỵ sĩ chúng ta phái ra, thật là không biết sống chết. Theo ta thấy nên trực tiếp phái người giết hết bọn chúng, huyết tẩy toàn thôn, chó gà không tha. Chúng ta còn ở nơi này thương lượng cái gì!

Một nam nhân vạm vỡ như tháp sắt, ba mươi mấy tuổi, mày rậm mắt báo, mặt như nồi sắt, lời nói đầy sát khí.

Nam nhân trung niên chính là Tam trại chủ Tô Long.

Người ngồi trên ghế to chính giữa đặt ở nơi cao là Đại trại chủ Phùng Huyết Y.

Đây là một nam nhân trung niên mập mạp bốn mươi tuổi, trong tiết trời giá rét vạch áo hở ngực lộ lồng ngực trắng to mọng. Đại trại chủ Phùng Huyết Y như phật Di Lặc, mắt sắp lún vào lớp mở luôn chứa ý cười thân thiết, gã không khác gì phú ông thân thiện.

Chương 265: Dã tâm điên cuồng

Rất khó liên tưởng nam nhân trung niên mập mạp như phú ông lại chính là Đại trại chủ Phùng Huyết Y Huyết Long Trại tội ác chồng chất.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y nghe Tam trại chủ Tô Long nói nhưng chỉ cười tủm tỉm.

Một văn sĩ mặc trường sam màu trắng ngồi phía dưới bên trái Đại trại chủ Phùng Huyết Y, diện mạo thanh tú, nho nhã, cầm quạt lông hạc trắng đen, ba chòm râu dài rũ trước ngực. Văn sĩ theo quen nhói mắt lại, bô jdáng bất động như núi, nắm chắc mọi thứ.

Đây là Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ.

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ mỉm cười, lên tiếng hỏi:

– Tam đệ có còn nhớ đã bao lâu chúng ta không sử dụng huyết long tuyệt sát lệnh không?

– Chắc khoảng hai năm?

Tam trại chủ Tô Long hỏi ngược lại:

– Hỏi chuyện này làm gì?

– Đúng vậy. Đã hai năm.

Nam nhân trung niên văn sĩ lộ biểu tình hồi ức, cười nói:

– Hai năm trước Huyết Long Trại chúng ta có thanh thế cỡ nào? Huyết long tuyệt sát lệnh xuất hiện là bốn phương khuất phục, đi qua đâu là cứ điểm nhân loại lớn nhỏ đều nơm nớp lo sợ quỳ phục. Không nói khao trương chứ dù Huyết Long Trại chúng ta xua một con chó ra thì người ta cũng không dám trừng mắt, nhưng bây giờ lại có kẻ dám giết kỵ sĩ của chúng ta, điều này nói lên cái gì?

Tam trại chủ Tô Long ngẩn người:

– Cái gì?

– Hừ! Nói lên đám tội nghiệp đó không sợ chúng ta nữa, đã quên Huyết Long Trại cường đại và khủng bố, quên uy lực huyết long tuyệt sát lệnh. Ha ha, nếu vậy thì lần này chúng ta cần chuẩn bị bữa tiệc lớn, để đám đáng thương kia biết chúng ta khủng bố cỡ nào.

Nam nhân trung niên văn sĩ nói đến đây đáy mắt lóe tia sáng đỏ đáng sợ.

Tam trại chủ Tô Long vỗ mạnh bàn đá trước mặt, hét to:

– Bởi vậy mới nói để ta dẫn đội huyết tẩy Thung Lũng thôn chó chết, gà chó không tha! Khiến đám yếu đuối quanh Tuyết Long sơn nhớ lại Huyết Long Trại chúng ta đáng sợ!

– Đây chỉ là hạ sách.

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ phe phẩy quạt lông, cười tà nói:

– Bây giờ thế lực Thanh Giang trấn ngày càng lớn, Thái Bình thành được Vấn Kiếm tông chú trọng, thế cục quanh Tuyết Long sơn phức tạp hơn trước rất nhiều. Cứ dựa vào sức mạnh đánh giết thì sớm muộn gì sẽ gặp họa, ha ha, lần này chúng ta cần lấy lý phục người.

– Lấy lý phục người?

Tam trại chủ Tô Long trợn to mắt, khuôn mặt đen như lọ nồi:

– Huyết Long Trại chúng ta là cướp mà cũng cần lấy lý phục người? Có phải nhị ca đã hồ đồ rồi không?

Mặt mập của Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười nham nhở mắng Tam trại chủ Tô Long:

– Nói bậy bạ, hãy nghe lão nhị nói xong!

Nam nhân trung niên văn sĩ Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ phe phẩy quạt, chậm rãi nói:

– Người Thung Lũng thôn giết hắc kỵ sĩ của chúng ta là có lỗi trước, ta khiến bọn họ tới cửa đền mạng, giết người đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, đây là tất nhiên. Dù là Vấn Kiếm tông cũng không thể nói gì. Ta đã phái người phát thiệp mời rộng rãi, vài tông phái Thanh Giang trấn, Thái Bình thành đều nhận được. Ta muốn lột da huyết tế từng tên yếu đuối đó trước mặt các thế lực, ha ha, tức là giết gà dọa khỉ.

– Đây đúng là cách hay, không ai tìm ra cớ bắt bẽ được lại khiến Huyết Long Trại chúng ta nổi danh trong võ lâm Tuyết Long sơn. Ha ha, khi đó lão tử sẽ treo từng tên ra lột da sống. Nhưng chỉ giết nam nhân? Bỏ qua nữ nhân và con nít? Nên biết rằng không nhổ cỏ tận gốc gió xuân thổi lại mọc…

Tam trại chủ Tô Long luôn miệng nói giết, đúng là kẻ vô cùng ác.

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ cười to, lúc này gã không còn khí chất thanh quắc xuất trần mà như ác quỷ.

Giọng Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ như tiếng cú nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Tất nhiên là không tha. Ngươi nghĩ đi, khi nam nhân trong thôn đều chết, đám yếu đuối còn lại sẽ có ai lo cho bọn họ chết sống? Khi đó mặc cho chúng ta xoa bóp.

Khuôn mặt như sắt đen của Tam trại chủ Tô Long rốt cuộc nhe răng cười vừa lòng.

– Đúng vậy. Hì hì, ta hiểu rồi. Khi đó lén phái người đón bọn họ, nữ nhân thì cho các huynh đệ chơi bời mười ngày mười đêm, nếu chưa chết thì bán vào kỹ viện. Con nít cứ đút cho chó ăn.

– Tốt, quyết định vậy đi.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y vẫn cười hiền hòa nhưng tốt lời khủng bố:

– Lần này chẳng những tiêu diệt Thung Lũng thôn mà còn… Ha ha, thuận tiện rút luôn Thanh Giang trấn. Ha ha ha ha ha ha! Có Vấn Kiếm tông chống lưng thì sao? Ha ha ha ha ha ha! Mùa đông này Tuyết Long sơn sẽ nhuộm máu, đã lâu rồi không nếm mùi máu người.

– Cái gì? Địa ca định đối phó cả Thanh Giang trấn?

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình kêu lên:

– Thanh Giang trấn được hai vật khổng lồ Vấn Kiếm tông, Trảm Nhật thành ủng hộ, nếu chọc giận bọn họ hì hậu quả không thể tưởng tượng, Huyết Long Trại chúng ta không gánh nổi!

– Ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, ta đã sớm chuẩn bị điều này. Sẽ có người đối phó Vấn Kiếm tông, Trảm Nhật thành.

Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười bí hiểm:

– Yên tâm đi, hiện giờ thế cục Tuyết Châu rối loạn, các đại thế lực vươn xúc tua mưu tính đã lâu, đây là cơ hội tốt cho Huyết Long Trại chúng ta rỗi dậy. Chỉ cần nắm chắc thì chín đại tông môn có là gì? Không chừng chúng ta có thể giành lấy, ha ha ha ha ha ha!

Tam trại chủ Tô Long, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình vì sự điên cuồng của Đại trại chủ Phùng Huyết Y.

Thay thế chín tông môn?

Quá điên cuồng, Huyết Long Trại sẽ có ngày như vậy sao? Vấn Kiếm tông phái ra một đệ tử tam đại hạch tâm, một người một kiếm là có thể quét sạch Huyết Long Trại. Tại sao Đại trại chủ Phùng Huyết Y có niềm tin lớn như vậy? Không lẽ…

Âu khi Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ giật mình qua đi đầu óc xoay chuyển nhanh, gã nhận ra điều gì:

– Không lẽ đại ca tìm thấy… Chỗ dựa cường đại?

– Đúng vậy. Ha ha ha ha ha ha! Ta được một siêu đại thế lực nhận lời.

Trong tiếng cười của Đại trại chủ Phùng Huyết Y tràn ngập điên cuồng và dã tâm:

– Nếu phát triển thuận lợi thì không đến một năm Huyết Long Trại ta sẽ trở thành đệ nhất thế lực Tuyết Long sơn, khi ấy Thái Bình thành cũng nằm trong sự khống chế của chúng ta, ha ha ha ha ha ha!

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ ngộ ra:audio coi am

– Hóa ra lúc trước đại ca đồng ý kế hoạch của ta phát thiệp mời giang hồ đồng đạo, thmậ chí Thanh Giang trấn cũng có trong danh sách, đồng ý tổ chức đại hội huyết tế trên Thăng Long phong cũng là vì chuyện này sao?

Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ được gọi là túc trí đa mưu, quân sư trí tuệ trong Huyết Long Trại nhưng lúc này lòng gã thầm buồn bực. Đại trại chủ Phùng Huyết Y đột nhiên nêu kế hoạch, lúc trước không có bất cứ dấu hiệu, hết thảy đều giấu diếm gã.

– Đúng vậy. Nếu không thì ngươi cho rằng một Thung Lũng thôn nho nhỏ đáng giá để ta tốn công như vậy sao?

Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười to bảo:

– Cái gọi là minh tu sạn đạo, ám độ trần thương. Chờ người Thanh Giang trấn đến thì sẽ khiến bọn họ có đến mà không có về.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo