Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập51 [ chương 251 đến 255 ]
❮ sautiếp ❯Chương 251: Một kiếm câu hồn, Phùng Huyết Y
Không biết tại sao mỗi khi Đinh Hạo thấy cô bé Cao Tuyết Nhi là bất giác nhớ đến muội muội Đinh Khả Nhi đã mất tích, cảm thấy đặc biệt hợp với Cao Tuyết Nhi. Trước khi đi Đinh Hạo cố ý mau mấy bộ đồ cho cô bé, lúc này Cao Tuyết Nhi mặc váy bông màu xanh nhạt chính là đồ hắn mua. Cô bé tắm rửa sạch sẽ đáng yêu như thiên sứ nhỏ.
– Phụ thân và gia gia kêu ta mời Khải Trình ca ca ăn sáng.
Ánh mắt Cao Tuyết Nhi nhìn Đinh Hạo tràn ngập sùng bái.
Cao Tuyết Nhi dẫn Đinh Hạo ra khỏi nhà đá, dọc theo đường đá xanh, đạp lên tuyết đọng đêm qua qua tới trước cửa nhà thôn trưởng Cao Phong.
– Thiếu hiệp đến rồi, mời vào mời vào.
Cao Phong, trưởng lão trưởng lão Cao Lâm, những người có địa vị trong Thung Lũng thôn đã chờ sẵn.
Đinh Hạo vừa đi vừa cười nói:
– Các vị vị đại thúc không cần khách sáo, kêu ta Khải Trình là được.
Đinh Hạo thay đổi một người khác, trong thời gian này hắn tự xưng là Nhất Đao Khải Trình.
Đinh Hạo đi vào trong phòng, ngồi xuống, rất nhanh các món ăn nóng hổi bưng lên.
Thực vật đặt trước mặt Đinh Hạo phong phú nhất, đặt trong đồ sứ thô sơ. Đa số là thịt nấu chín chế biến sơ, giống món sơn trại bọn cướp mồm to ăn thịt, uống rượu
Đinh Hạo nhìn lướt qua thấy thực vật trước mặt những người khác rất ít ỏi, cộng lại không bằng một phần mười của hắn, toàn nước canh và rau dại. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, hiểu ra.
Chắc lúc này đồ ăn trong Thung Lũng thôn rất thiếu thốn, không thì Cao Phong là thôn trưởng không đến mức nghèo nàn như vậy.
– Ta không thể một mình ăn thực vật toàn thôn.
Đinh Hạo vung tay, huyền lực tuôn ra chia đồ ăn thành mười phần đưa đến trước mặt mọi người.
Đinh Hạo giữ lại một phần nhỏ cho mình, nói:
– Mọi người cùng nhau ăn đi.audio coi am
Trưởng lão Cao Lâm vuốt râu trắng dài, nói:
– Khải Trình thiếu hiệp là người tu luyện, sao có thể ăn thiếu thịt? Sau này an toàn trong thôn trông nhờ vào thiếu hiệp, chúng ta chịu đói không sao nhưng phải bảo đảm thiếu ngày ăn no ba bữa.
Thôn trưởng Cao Phong và những người khác hòa cùng:
– Đúng vậy. Khải Trình thiếu hiệp, đây là một phần tấm lòng của chúng ta.
– Không sao, ta có cách giải quyết vấn đề thực vật, không cần tiết kiệm.
Đinh Hạo ăn thịt cũ hơi khô khốc, nói:
– Bây giờ chúng ta chú trọng nhất là uy hiếp đến từ bên ngoài. Mặc dù đám người bị chúng ta thu phục nhưng Huyết Long Trại phản ứng lại nhất định sẽ điều tra chuyện này, một khi bọn họ tìm hiểu thì sẽ trả thù máu me.
Đinh Hạo nói xong nhìn từng khuôn mặt, quan sát phản ứng của bọn họ.
Trừ vài người hơi sợ ra đa số người ánh mắt dấy lửa giận.
Đinh Hạo thầm vừa lòng.
Có lửa giận chứng minh có lòng phản kháng, nếu bọn họ chỉ biết sợ hãi và lùi bước thì dù Đinh Hạo che chở Thung Lũng thôn qua mùa đông này, mai sau có ngày bọn họ khó thể trốn thoát vận mệnh bị bên ngoài khi dễ, tiêu diệt.
– Có Khải Trình huynh đệ tương trợ, chúng ta dựa vào tường cao, cây gỗ đấu với chúng một trận!
– Đúng vậy. Từ đêm qua ta đã kêu các thôn dân gia cố tường thành lên cao, rót nước băng và khối băng lên. Bây giờ đang là mùa đông giá rét, dùng cách này tạo tường băng rất nhanh, tường thành đã lên cao ba, bốn thước.
– Nếu không được nữa thì chuyển dời già yếu đi chỗ khác, thanh niên trai tráng ở lại, liều mạng cá chết lưới rách.
Mọi người nói xong mắt rực cháy lửa giận, mấy năm nay bọn họ bị áp bức, ngày hôm qua Cao Kiếm chết thảm gieo hạt giống thù hận kích thích cả đám.
Đinh Hạo bình tĩnh chờ bọn họ nói xong mới rù rì bên tai cô bé Cao Tuyết Nhi.
Cao Tuyết Nhi nhảy nhót ra ngoài.
Một lát sau mèo ác quỷ giơ cao đuôi nghênh ngang đi vào.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình khom lưng cười nịnh cúi đầu đi theo mèo con màu trắng tai gập đáng yêu. Hôm qua nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bị mèo ác quỷ nuốt vào bụng suýt tiêu hóa, đầu gã như bị lửa thiêu, hình xăm trên đầu không còn, tay chống gậy. Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không dữ tợn như trước mà hơi buồn cười.
– Meo, ta mang người đến rồi, dùng xong mau đưa về, meo. Cái tên này chơi vui nhất.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu chơi ghiền, nhắn nhu với Đinh Hạo xong nhanh như chớp chạy ra ngoài đi hành hạ đám kỵ sĩ giáp đen.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cười khó xem hơn cả khổ qua, nơm nớp lo sợ nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo không ngẩng đầu lên nói:
– Hãy nói tình hình thực lực Huyết Long Trại đi.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình đã bị Đinh Hạo, mèo ác ma loay hoay muốn khùng, nghe vậy thừ người ra sau đó vội nói tỉ mỉ.
– Huyết Long Trại có hơn sáu trăm người, trừ bỏ cu li, lâu la, đầu bếp, một số nữ nhân ra, khoảng ba trăm người có sức chiến đấu. Trong đó một trăm hai mươi võ giả Võ Đồ cảnh, hai mươi võ giả võ sĩ cảnh.
– Trong Huyết Long Trại có ba trại chủ. Tam trại chủ ngoại hiệu là Tô Long, tam khiếu võ sĩ cảnh, kiếm pháp nhanh như du long, tâm ngoan thủ lạt. Nhị trại chủ Hàn Vũ, năm gần đây ít khi ra tay, thực lực cao thâm khó dò, nghe nói tinh thông một vài minh văn tông phái. Cho đến giờ nhị trại chủ là quân sư trong Huyết Long Trại, con người âm độc, quỷ kế đa đoan.
– Đáng sợ nhất là đại trại chủ Phùng Huyết Y, một thanh kiếm mỏng, thân kiếm như mực, mũi kiếm như ngân. Ba năm trước thực lực của Phùng Huyết Y đã đến bát khiếu võ sĩ cảnh, có người nói bây giờ hắn là cường giả Võ Sư cảnh, xem như là cao thủ nổi danh trong ngàn dặm Tuyết Long sơn.
– Ngoài ra trong Huyết Long Trại đặt nhiều cơ quan, cmạ bẫy rất lợi hại, vài trăm thước ngoài trại có minh văn tông phái. Một khi mở tông phái ra, bất cứ ai tiến vào trong sẽ bị nghiền nát.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình kể kỹ càng, cơ bản hình dung toàn bộ thực lực.
Đinh Hạo lại hỏi mấy câu, nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không giấu giếm một lời.
– Được rồi, ngươi đi đi.
Đinh Hạo hiểu rõ, vẫy tay khiến nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình đi xuống.
Các thành viên cốt cná trong phòng nghe nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nói xong biểu tình cực kỳ khó xem, lúc trước máu nóng sục sôi bây giờ thật nhỏ bé trước thực lực cường đại. Nếu thật sự liều mạng, chỉ mình Phùng Huyết Y đã có thể một người một kiếm san bằng Thung Lũng thôn. Tường thành to lớn, số người đông không thể ngăn cản những cường giả Võ Sư cảnh đến.
Chương 252: Bác học cũng là tội
Cô bé Cao Tuyết Nhi cũng nhận ra không khí nặng nề, đôi mắt to như trái nho nhìn chằm chằm Đinh Hạo.
Chân này trắng của trưởng lão Cao Lâm giật giật, mắt mong chờ nhìn Đinh Hạo. Trưởng lão Cao Lâm cảm thấy thiếu hiệp Nhất Đao Khải Trình chắc xuất thân từ đại thế gia hoặc là môn phái, nếu hắn chịu phát ra tin tức mời một số cường giả đến hỗ trợ thì chuyện đơn giản rất nhiều.
– Theo lời đầu tọc nói thì tin tức chỗ này truyền về Huyết Long Trại cần ít nhất mười ngày. Mười ngày sau Huyết Long Trại sẽ có phản ứng, tức là chúng ta có mười ngày chuẩn bị,
Đinh Hạo không tăng áp lực cho mọi người, cười nói:
– Mười ngày cũng đủ rồi, nhưng điều kiện là các vị đại ca phải hết sức phối hợp với ta.
– Khải Trình huynh đệ cứ nói đi, chúng ta hoàn toàn nghe lời ngươi.
– Đúng vậy. Nói đi, lần này Thung Lũng thôn quyết đấu tranh đến cùng.
Mọi người, bao gồm thôn trưởng Cao Phong đều vỗ ngực tỏ thái độ.
Những người này sinh hoạt trong thế giới mạnh ăn thịt yếu này lâu hơn Đinh Hạo, quen cách sinh tồn trong này. Bọn họ khổ sở cầu sinh trong hoang dã, thời gian lâu sinh ra dã tính, mạnh mẽ, lúc bị buộc vào đường cùng sẽ thể hiện ra.
– Cứ như vậy đi.
Đinh Hạo uống hết giọt canh cuối cùng, mỉm cười nói:
– Chuyện ta muốn các người làm rất đơn giản.
* * *
Thôn trưởng Cao Phong nhìn bóng lưng Đinh Hạo đi hướng tháp đá, biểu tình gã quái dị.
– Chúng ta cần làm chuyện như vậy sao?
Trưởng lão Cao Lâm không hiểu nổi tại sao Đinh Hạo sẽ cho mọi người làm chuyện đơn giản đến thế.
– Chúng ta có thể tin tưởng thiếu niên này không?
Một trưởng giả năm mươi mấy tuổi biểu tình nghi hoặc hỏi:
– Phải chăng hắn đến đây cũng vì thứ trong truyền thuyết kia?
Trưởng lão Cao Lâm hơn bảy mươi tuổi vuốt râu trắng dài, khẳng định gật đầu, nói:
– Không hiểu sao mắt cho ta biết thiếu niên này đáng tin tưởng, chắc hắn không biết thứ kia, giống như Quách Nộ. Đã bao nhiêu năm trong tộc nhân Cao thị đáng thương không xuất hiện thiên tài thật sự, chúng ta đã không kịp đợi. Ài, nếu không phải Quách Nộ không đủ thiên phú thì ta sớm nói cho Quách Nộ biết bí mật đó. Bây giờ thiếu niên này hoàn toàn phù hợp điều kiện tổ tiên đặt ra…
Biểu tình thôn trưởng Cao Phong kỳ dị nói:
– Trưởng lão thật sự quyết định như vậy?
– Vẫn chưa.
Trưởng lão Cao Lâm lắc đầu, nói:
– Ta phải nhìn xem… Nhìn xem…
* * *
Đinh Hạo trở về lầu đá, đứng trước khung cửa sổ nhìn thế giới tuyết phía xa, nhanh chóng đặt kế hoạch.
Đinh Hạo hỏi Kiếm Tổ, Đao Tổ trong đầu:
– Ta định khiến mèo ác quỷ mang đám kỵ sĩ giáp đen ra ngoài săn dã thú, yêu ma cấp thấp tạm giải nguy cơ thiếu lương thực trong thôn, các ngươi cảm thấy thế nào?
– Có thể tin tưởng thực lực của tiểu ác ma, dù gặp cường giả đẳng cấp tiên thiên bình thường nó cũng sống được.
Kiếm Tổ thản nhiên nói:
– Đám kỵ sĩ giáp đen không phải thứ tốt, dù gặp dã thú cường đại chết cũng là xứng đáng. Theo ta thấy ngươi không nên đến nơi nhỏ bé này làm võ giả thủ hộ gì đó, chậm trễ thời gian, tu luyện. Ngươi nên biết rằng ngươi chỉ có ba năm, đối thủ là quái vật Mục Thiên Dưỡng.
– Võ giả cầm đao kiếm, trong lòng cần có tín niệm. Không cầu oanh oanh liệt liệt, chỉ cầu không thẹn với lòng, không làm trái bản tâm mới ý niệm thông đạt.
Đinh Hạo nói mấy câu câu, hắn không phải thánh nhân nhưng nếu trước khi chết Quách Nộ trăn trối Thung Lũng thôn cho hắn, Đinh Hạo là bằng hữu của gã không thể không có trách nhiệm.
Kiếm Tổ kêu chọc hỏi:
– Vậy tín niệm của ngươi là gì? Thiên hạ đệ nhất? Đại ma đầu? Hoặc là thần thủ hộ nhân tộc?
Đinh Hạo bị Kiếm Tổ hỏi ngây người:
– Ta chưa suy nghĩ.
Nhìn lại thì Đinh Hạo đến thế giới này mới hai tháng ngắn ngủi, mục tiêu ban đầu là tìm về muội muội Đinh Khả Nhi mất tích mới vào Vấn Kiếm tông tăng cao thực lực, phấn đấu thoát khỏi vận mệnh kẻ yếu rồi vào giang hồ, sinh tử không do mình, truê chọc các loại rắc rối, phải giành giật từng giây tu luyện.
Đinh Hạo chưa nghĩ ra sau khi tìm được muội muội sẽ làm gì.
Nhưng Quách Nộ chết, nhân tộc khổ sở cầu sinh trong vùng đất lạnh băng làm Đinh Hạo rung động, dẫn dắt hắn.
– Không nói mấy chuyện này, lo trước mắt đi.
Đinh Hạo xoa trán nói:
– Các người cũng nghe thấy mới rồi tên đầu trọc nói gì, có cách nào giải quyết Huyết Long Trại rắc rối không đặc biệt là nhị trại chủ, đó là minh văn sư, không thể xem thường.
– Ha ha ha ha ha ha! Minh văn sư gì? Minh văn sư thật sự đều có kính ý với thiên địa, thành tâm thành ý, sao có thể làm ăn cướp tai họa người khác? Huống chi các đại môn phái tôn sùng minh văn sư, quỷ mưu sĩ gì đó nếu có tạo nghệ xuất sắc thì đã chẳng cần đi ăn cướp.
Kiếm Tổ khinh thường nhị trại chủ Huyết Long Trại, xem gã là kẻ làm bẩn vinh diệu minh văn sư.
– Yên tâm đi, từ hôm nay trở đi ta sẽ dạy ngươi đạo minh văn thật sự, bảo đảm trong vòng mươi ngày ngươi có thể nhẹ nhàng đè bẹp quỷ mưu sĩ gì đó.
– Ừm! Tính thời gian thì Tiểu Đinh Tử nên hiểu minh văn, luyện khí, đan đạo, khi tu vi đến cảnh giới cao thâm có thể cùng võ đạo cùng nhau phát huy đại đạo pháp môn. Tiểu Đinh Tử là đao kiếm song thánh thể, cùng tu bốn đạo hỗ trợ lẫn nhau mới có thể so đấu với Mục Thiên Dưỡng trong người chảy dòng máu thần vào ba năm sau.
Nói đến con đường tu đạo của Đinh Hạo thì Đao Tổ cũng biến nghiêm túc.
Hai lão quái vật vốn còn chần chừ, sợ Đinh Hạo cùng tu đan, khí, võ, minh văn sẽ tham nhiều mà không tinh. Nhưng trong thời gian này Đinh Hạo biểu hiện ra thiên phú yêu nghiệt khiến Kiếm Tổ, Đao Tổ đặt quyết tâm.
Mấy chục ngày qua Kiếm Tổ, Đao Tổ lén bàn bạc nhiều lần nên dạy Đinh Hạo như thế nào, giờ cùng đồng ý với nhau.
– Minh văn sao? Ta cũng rất mong chờ, rốt cuộc có thể tu luyện, tốt quá.
Đinh Hạo mừng rỡ. Trong bốn đạo đan, võ, minh văn, luyện khí thì chỉ có đạo minh văn là hắn chưa tiếp xúc, giờ Kiếm Tổ đã đồng ý dạy cho Đinh Hạo.
– Bắt đầu từ tối nay.
Kiếm Tổ tặc lưỡi, cười đáng đánh nói:
– Trong đầu đại gia ta có quá nhiều thứ cần sửa sang lại làm sao từ cạn vào sâu dạy cho ngươi chim non không biết gì về minh văn. Hưm, trước kia không ngờ bác học cũng là tội.
Chương 253: Ba yếu tố đạo minh văn
Đao Tổ ngửa đầu cười dài:
– Nói thật, nếu mặt dày là loại tội thì tiện tổ ành ngươi đã là tội không thể tha.
Đinh Hạo:
-…
Lại thương lượng giây lát, Đinh Hạo thầm quyết định. Đinh Hạo hú dài kêu mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đến, sắp xếp một phen, khiến mèo ác mang mang theo đám tù binh kỵ sĩ giáp đen đi ngoài thôn săn bắn.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu rất vui vẻ:
– Meo, meo thích săn bắn, meo ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hạo có dự cảm không may.
– Đừng chạy quá xa, cũng đừng bắt mãnh thú quá mạnh. Đám kỵ sĩ giáp đen này giữ lại có tác dụng, đừng chơi chết bọn họ.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu không kiên nhẫn nói:
– Meo, ta biết meo.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu bay nhanh mang theo mười mấy kỵ sĩ giáp đen tội nghiệp, vài thợ săn trong thôn có kinh nghiệm phong phú đi ra ngoài Thung Lũng thôn.
Đinh Hạo ngồi trong lầu đá bắt đầu tu luyện.
* * *
Thời gian trôi nhanh.
Chớp mắt đã qua ba ngày.
Mỗi ngày Đinh Hạo đều ngồi trong lầu đá, không ra ngoài cửa bước, tập trung tu luyện.
Huyền khí kiếm pháp, đao pháp trong trung đan điền phần ngực, hạ đan điền ở bụng đã đến cảnh giới đại viên mãn bát khiếu. Hai huyệt khiếu thiếu hải, khí hải cô đọng trơn mượt tỏa sáng như sao, đến trạng thái csăng đầy.
Cùng lúc đó, hai chiến kỹ Yêu Đào Mê Ly thân pháp, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp bị Đinh Hạo tu luyện đến cảnh giới viên mãn.
Chỉ có Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân còn tầng cuối cùng Huyết Tủy Kim Thân là Đinh Hạo chưa tu luyện. Công pháp kim thân này uy lực đại thành đã đến cảnh giới địa giai hạ phẩm, chỉ vì yêu cầu thể chất tu luyện, hoàn cảnh, cơ duyên qua cao nên ít có người luyện thành, bị rớt xuống đẳng cấp nhân giai.
Còng chuyển cuối cùng Huyết Tủy Kim Thân nếu Đinh Hạo cô đọng máu, xương cốt biến đổi từ chất cần rèn luyện cực độ băng, lửa mới đại viên mãn. Đinh Hạo định chờ khi viêm diễm huyền khí, huyền khí băng sương phong tuyết đều đến võ sĩ cảnh mới trùng kích cảnh giới viên mãn.
Trừ tu luyện những công pháp này, mấy hôm nay Đinh Hạo tốn nhiều thời gian theo Kiếm Tổ học tri thức minh văn trận pháp.
Môn học vấn này đúng là phong phú, rườm rà phức tạp, Đinh Hạo có lĩnh ngộ, thiên phú như vậy phải mất ba ngày hiểu đại khái, chưa đến mức nhìn rõ con đường.
Cùng lúc đó, có Đinh Hạo tọa trấn, các thôn dân Thung Lũng thôn trở về cuộc sống bình thường. Mỗi ngày bọn họ trừ gieo trồng một số loại băn thấ lục thái, còn cùng mèo con màu trắng tai gập đáng yêu, đám kỵ sĩ giáp đen ra ngoài săn bắn. Mỗi ngày giữa trưa đội săn ra Thung Lũng thôn, trở về trước khi trời tối, thu hoạch phong phú, đồ ăn trong thôn dư dả.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu thể hiện thiên phú săn kinh người, mỗi lần đều tìm ra bầy thú yếu, tránh mấy mãnh thú cường đại. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu còn tìm được linh thảo đê giai hoang dại rất trong đất tuyết hiếm có dấu chân người, đồ ăn dự trữ của Thung Lũng thôn sung túc phong phú lên.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu thích chơi xấu suốt ngày vênh váo, sắp bị các thôn dân cung phụng như thần thú tường thụy.
Thôn dân ăn cơm no thân thể khỏe mạnh hơn, huyết khí vượng thịnh, không còn bị suy dinh dưỡng mặt vàng không cơ bắp nữa. Một số trai tráng tự nguyên tham gia vào huấn luyện khốn khổ chuyên môn dành cho kỵ sĩ giáp đen, học được chút chiêu thức võ công.
Đinh Hạo chưa từng keo kiệt, thông qua miệng mèo con màu trắng tai gập đáng yêu dạy Nhất Đao Khởi Trình Quyết cho thôn dân, hy vọng tăng khả năng tự bảo vệ cho bọn họ.
Mấy ngày ngắn ngủi Thung Lũng thôn đã biến bừng bừng sức sống.
* * *
Sáng sớm ngày thứ tư, thời tiết sáng sủa, trời xanh không mây.
Đinh Hạo ra khỏi lầu đá cùng thôn dân ăn sáng, chào hỏi đám người thôn trưởng Cao Phong. Một mình Đinh Hạo rời đi Thung Lũng thôn đến nơi hoang dã cách năm dặm.
Địa thế chỗ này bằng phẳng, mặt đất phủ tuyết đọng dày một thước, ánh nắng chiếu sáng như có tấm giấy trắng trải trong thiên địa.
– Chính là đây.
Đinh Hạo đứng trên lớp tuyết.
Với thực lực hiện tại của Đinh Hạo có thể không để lại dấu vết trên tuyết, nhẹ như lông hồng. Quần áo phần phật, Đinh Hạo tựa làn khói.
Đinh Hạo nhắm mắt lại, trong đầu nhớ đạo minh văn mấy ngày nay Kiếm Tổ truyền dạy. Đinh Hạo lại mở mắt ra, trong mắt tỏa sáng rực rỡ, hai tay duỗi ra. Thanh kiếm rỉ sét, long văn huyết đao xuất hiện trong tay Đinh Hạo.
Đinh Hạo sắp bắt đầu tu luyện đạo minh văn.
– Đạo minh văn cơ bản nhất là ba nguyên tố văn lộ, văn pháp, văn ý. Minh văn thần thông thiên biến vạn hóa, cơ bản nhất diễn biến từ ba nguyên tố này. Bắt đầu từ hôm nay ta sẽ bước vào đạo minh văn.
Đinh Hạo chậm rãi bước ra một bước, súc thế.
Kiếm Tổ ở trong đầu Đinh Hạo lên tiếng:
– Bình thường thì minh văn sư rèn luyện văn lộ khởi đầu bằng giấy bút, tu luyện đạo tinh thâm mới bắt đầu lấy khí chuyên dụng, đap hần là thần bút huyền khí loại phụ trơ, có như thế mới nắm giữ văn lộ trong thời gian ngắn, lĩnh ngộ văn pháp, dưỡng thành văn ý, câu thông lực lượng thiên địa. Đinh Hạo, ngươi hãy nghĩ kỹ, thật sự muốn dùng đao kiếm thay bút, lấy tuyết thiên địa làm giấy bước ra bước đầu tiên sao? Cần biết rằng một bước này vô cùng quan trọng, tuy khi thành công thì uy lực vô cùng, nhưng nếu thất bại hậu quả rất nghiêm trọng. Trong thời gian ngắn ngươi khó có thành tựu trong đạo minh văn.
Đinh Hạo kiên quyết gật đầu, nói:
– Tiền bối đừng khuyên nữa, ta đã nghĩ kỹ rồi.
Đinh Hạo dứt lời.
Vù vù vù vù vù!
Đinh Hạo lắc người đạp ra một bước, đao kiếm trong hai tay vung lên vẽ mười chữ ‘nhất’ to dưới tuyết.
Cái gọi là văn lộ là minh văn cơ bản nhất cấu thành, tựu như cấu thành từng nét bút văn tự, vạch một đường như phác họa, như tổ thành điện lộ từng hồi lộ. Mấy thứ này nhìn như đơn giản nhưng tác dụng dựa theo phép tắc, quy tắc khác nhau, tổ hợp trước sau sinh ra uy lực vô cùng.
Đinh Hạo liên tục dùng đao kiếm viết trong tuyết, mặt ngoài nhìn như kích cỡ, dài ngắn, độ thô nhỏ mười chữ ‘nhất’ khác biệt nhưng thực ra nó là mười văn lộ khác biệt.
Kiếm Tổ lên tiếng:
– Chỉ có bề ngoài, còn kém xa.
Đinh Hạo gật đầu, tu luyện minh văn không phải một lần là xong. Đinh Hạo nghĩ hắn đã hiểu từ lâu nhưng khi dùng đao kiếm khắc ra thì kém một chút, mười một chữ ‘nhất’ chưa đến đẳng cấp văn lộ.
Chương 254: Đạo minh văn chữ hán
– Đây là… Sao?
Đinh Hạo bị tiếng nổ quấy nhiễu tỉnh táo khỏi trạng thái ‘nhập thần vong mình’.
Đinh Hạo giương mắt nhìn, giật mình.
Thì ra bất giác một ngày đã qua, Đinh Hạo chỉ cảm thấy mới có vài giây. Thời gian thật đã đến hoàng hôn, mặt trời đỏ còn nửa bên góc chân trời, ráng chiều đỏ rực phủ vầng sáng lên tuyết trắng, kiều diễm như máu chảy.
Trên mặt tuyết hai, ba dặm khắc rậm rạp văn lộ cơ sở không thấy cuối.
– Đã viết… Nhiều như vậy?
Đinh Hạo giật mình.
Đinh Hạo nhúc nhích cánh tay cảm thấy tê dại, sưng đau. Cánh tay, cổ tay, năm ngón tay Đinh Hạo rất đao. Khắc văn lộ nguyên một ngày không ngừng một giây, dù cơ thể Đinh Hạo chắc khỏe đến mấy cũng thấy đau đớn. Năm ngón tay Đinh Hạo sưng lên, to một vòng.
Khiến Đinh Hạo giật mình nhất làh ai mươi bốn chữ hán nổ.
Mỗi chữ bùng phát lực lượng tương đương với một võ giả nhất khiếu Võ Đồ cảnh dốc sức đánh một kích. Từ khi nào… Chữ hán có ma lực như vậy?
Kiếm Tổ ở trong đầu Đinh Hạo động kinh sốt ruột hỏi:
– Rốt cuộc ngươi viết cái gì?
Đinh Hạo tin tưởng nếu lão nhân Kiếm Tổ có thân thể thì đã túm cổ hắn phát cuồng rít gào.
– Ta… Chỉ tùy tiện khắc đồ án.
Đinh Hạo qual oa nói, hắn không thể thú thật là: Ca xuyên tới đây, ca viết chữ trong ký ức đời trước.
– Tùy tiện khắc? Ngươi nói là tùy tiện khắc? Tiểu tử ngươi là thần thánh pưhơng nào? Không lẽ ngươi là minh văn sư thần giai chuyển thế?
Kiếm Tổ phát điên gầm rống.
– Lão nhân này sắp khùng rồi.
Đao Tổ hớn hở nói:
– Tiểu Đinh Tử, ngươi làm hắn quá kích động.
– Kích động cái gì? Không lẽ là…
Đinh Hạo dần hiểu.
– Ừm! Đúng vậy, chính vì hai mươi bốn đồ án ngươi khắc ra.
Đao Tổ cười nói:
– Tuy ta không hiểu sâu về đạo minh văn nhưng nhìn ra được hai mươi bốn đồ án ngươi khắc bao gồm văn lộ cơ bản nhất, cái này không có gì kỳ. Nhưng dùng văn pháp mới lạ cấu trúc ra văn lộ, nếu không phải bên trong ẩn chứa văn ý hơi thô ráp, rối loạn thì sẽ có uy lực càng lớn hơn, không đến nỗi mất khống chế nổ tung.
– Đúng vậy. Văn pháp trước giờ chưa từng gặp. Ta không dám nói ta là người cuối cùng trên đời có văn pháp nhưng tám, chín phần mười là vậy. Tuy nhiên ta chưa từng thấy văn pháp như vậy.
Kiếm Tổ rống to:
– Cái loại tổ hợp văn lộ kỳ dị kia nhìn như không có kết cấu nhưng có thể thông thiên địa năng lượng, đây đúng là văn pháp loại mới.
văn pháp mới?
Đinh Hạo dần sắp xếp suy nghĩ rõ ràng.
Nói rõ hơn thì nguyên lý cơ sở đạo minh văn giống anh văn kiếp trước Đinh Hạo đã học. Trong ba nguyên tố cơ sở thì văn pháp là từ đơn tiếng anh, cực kỳ phức tạp, cần ghi nhớ nhiều mới nắm bắt hết. Văn pháp là ngữ pháp để quy phạm quy tắc sử udnjg văn lộ trước sau. Văn ý là lấy thần trí tinh ý của minh văn sư câu thông thiên địa, giao cho văn lộ dựa theo văn pháp cấu trúc ra đồ án minh văn lực lượng bí ẩn thần thông.
Quá trình này giống như hợp thành từ đơn rồi từ đơn thành ngữ pháp hoàn chỉnh, lời nói thông qua miệng người mới có công năng truyền đạt ý.
Trong vô tình hai bên có điểm chung.
Không lẽ chữ hán trên địa cầu kiếp trước bởi vì thời không thay đổi, quy tắc phép tắc thế giới khác nhau nên kích phát ra uy lực minh văn trên Vô Tận đại lục?
Từ bản chất thì minh văn xem như ngôn ngữ, ngôn ngữ đặc biệt để minh văn câu thông năng lượng thiên địa.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo khó kiềm được tim đập nhanh.
Nếu thật sự là vậy…
– Mau, khắc một lần nữa, khắc lần nữa!
Kiếm Tổ như nam nhân động dục cầu xin thúc giục Đinh Hạo:
– Ngươi còn nhớ hai mươi bốn đồ an mới khắc không? Chắc ngươi sẽ không quên đi? Tiểu Đinh Tử lại khắc một lần, hãy suy nghĩ đi, phải nhớ ra!
Đinh Hạo thở hắt ra để tâm tình bình tĩnh lại, gật đầu, nói:
– Ta sẽ cố gắng thử xem.
Đinh Hạo cất long văn huyết đao, chỉ cầm thanh kiếm rỉ sét, tập trung suy nghĩ. Cổ tay Đinh Hạo rung lên, bắt đầu viết chữ trên mặt tuyết.
– Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên!
Đinh Hạo làm theo cách Kiếm Tổ dạy ngưng tụ văn ý, dùng pháp môn khắc minh văn một hơi viết xong mười chữ. Đinh Hạo phát hiện rất hao tinh thần, viết mười chữ như đấu một trận dữ dội, tinh thần cạn kiệt, trán toát mồ hôi.
Nhưng hiệu quả rất kinh người.
Đinh Hạo viết xong nét cuối, có hơi thở khó tả toát ra từ mười chữ, lần này trình độ võ giả sơ giai Võ Đồ cảnh, lực lượng ngưng mà không tán lượn lờ quanh nét bút.
– Văn pháp này… Hoàn mỹ, không giống như ngươi tùy tiện khắc ra mà là kiệt tác đã trải qua nhiều sửa chữa, có thể xếp vào năm mươi phép tắc văn pháp hạng đầu trên Vô Tận đại lục. Chậc chậc chậc, Tiểu Đinh Tử, không lẽ ngươi thật sự là siêu thiên tài không xuất thế, một giây ngộ đạo?
Kiếm Tổ hoàn toàn say mê trong mười chữ hán.
Kiếm Tổ không biết chữ hán, không hiểu ý nghĩa của chữ nhưng không ngại lão lấy góc độ minh văn sư nhìn tổ hợp đồ hoa hình khối này.
Kiếm Tổ dám thề lão chưa từng thấy đồ họa như vậy.
– A! Đồ án hoàn mỹ, toàn bộ do văn lộ cơ bản nhất tổ thành, có vẻ như là văn tự nào đó nhưng đồ án này có lực lượng câu thông thiên địa minh văn uy lực không tầm thường, thật sự là ngươi tùy ý vẽ ra sao?
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lại là một chuỗi tiếng nổ.
Mười chữ hán trên mặt tuyết không chịu nổi lực lượng minh văn đã nổ tung.
Thấy vậy Đinh Hạo nhíu mày.
Chương 255: Sau này ngươi là Tà Nguyệt
Kiếm Tổ cười to bảo:
– Không sao. Ngươi mới tu luyện đạo minh văn một ngày đã có thành quả ngươi ta tốn bốn, năm tháng mới làm được đã là biến thái. Đồ án minh văn nổ là bởi vì thần thức của ngươi chưa đủ cường đại, ngươi mới nắm giữ mặt ngoài văn ý, khắc ra minh văn không thể chịu nổi lực lượng trong đó. Chờ khi ngươi nắm giữ rành rọt quy tắc văn lộ, văn pháp, văn ý, đặc biệt cô đọng ra văn ý của mình rồi khắc minh văn thì sẽ không có tình trạng như vậy nữa.
Hiếm khi Kiếm Tổ khen không dứt miệng.
Có thể thấy Kiếm Tổ rất vừa lòng tiến bộ hôm nay của Đinh Hạo.
Đinh Hạo gật đầu, tâm tình bình tĩnh lại.
Hôm nay Đinh Hạo mèo mù vớ cá rán. Đinh Hạo không ngờ thi văn chữ hán trong ký ức kiếp trước có công năng như vậy, trở thành minh văn đặc biệt hiếm thấy. Nếu vậy thì chẳng phải là sau này Đinh Hạo không cần giống kiếp trước học tiếng anh ghi nhớ từ đơn, ngữ pháp phức tạp mà bước lên con đường đạo minh văn thuộc về bản thân?
– Được rồi, ngươi tiến bộ vọwt xa ta tưởng tuợng, ta cần điều chỉnh lại nội dung sắp tới dạy cho ngươi. Bây giờ về đi, ngươi có thể học môn khác. Ha ha ha ha ha ha! Với tốc độ tiến bộ như vậy không tới mười ngày sau ta có thể biến ngươi thành minh văn sư nhấtgiai. Ha ha ha ha ha ha! Minh văn sư gà mờ quỷ mưu sĩ gì đó của Huyết Long Trại ở trước mặt ngươi không xưngs xách giày!
Kiếm Tổ rất thỏa mãn.
Đao Tổ im lặng.
Đao Tổ hơi hối hận mới rồi không nên đánh cá với Kiếm Tổ, hình như nàng sắp thua. Thật bỏ mợ nó, tại sao Tiểu Đinh Tử biểu hiện ra thiên phú siêu đáng sợ về đạo minh văn? Bỏ xa đan dược mấy con phố. Không lẽ lúc tiểu tử này học đạo đan dược đã làm biếng?
Đao Tổ cắn răng hung tợn nghĩ lát nữa nàng phải tìm cách huấn luyện Đinh Hạo thật nghiêm khắc, không thể bị Kiếm Tổ vượt qua.
Đinh Hạo đánh rùng mình.
Mặt trời hoàn toàn lặn xuống, trên bầu trời tuyết rơi xuống, gió thổi mạnh. Văn pháp Đinh Hạo khắc trong phạm vi mấy dặm hoàn toàn bị tuyết đọng phủ lên.
* * *
Đinh Hạo trở về Thung Lũng thôn, đám người chất lỏng màu trắng8 đang chờ hắn ăn cơm chiều.
Trong thời gian tiếp xúc già trẻ lớn bé trong Thung Lũng thôn hiểu rõ tính cách Đinh Hạo, biết thiếu niên rất thân thiện này, từ lòng kinh sợ biến thành tôn kính. Các thanh thiếu niên trong thôn cười vây quanh Đinh Hạo, hỏi vài vấn đề tu luyện Nhất Đao Khởi Trình Quyết.
Hôm nay đội săn bắn thu hoạch phong phú, săn được mấy con dã thú to, nhưng mười sáu kỵ sĩ giáp đen có một tên chết.
Mấy ngày nay mèo ác quỷ đổi khẩu vị không kiên quyết phải ăn huyền tinh thạch hay thiên tài địa bảo nữa. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu bắt đầu ăn thịt, người hôm nay cùng nó đi săn trở về mặt trắng bệch. Nghe nói mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trướng to mười thước, há mồm nuốt trọn một con yêu ma xui xẻo yêu binh cảnh cao giai.
– Này, đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ muốn nếm thử vị thịt. Hưm hưm, vị khá ngon, ăn ngon hơn thịt người nhiều.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu chép miệng có vẻ thèm thuồng.
Nghe câu này mặt nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không còn chút máu, run cầm cập như nhớ lại ác mộng.
Ai cũng thấy mấy hôm nay người bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu ăn chỉ có nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình, nếu không phải Đinh Hạo kịp thời răn dạy khiến mèo ác quỷ phun gã ra thì không chừng nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình sớm bị tiêu hóa thành bãi phân mèo.
– Meo, nói đến thì ta suýt quên một chuyện, hôm nay nuốt trọn Lục Tí Ác Vượn đó là cảnh giới cao giai yêu binh, đã cô đọng ra yêu đan. Ngươi…
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vươn vuốt mèo chỉ vào nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình, vuốt khác chống cằm, trầm ngâm nói:
– Ngươi mau đi vào nhà vệ sinh tìm xem có lẽ ta đã ị nó ra, tìm coi có yêu đan không.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình mắc ói.
Đi nhà vệ sinh tìm phân mèo?
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không dám cãi lệnh mèo con màu trắng tai gập đáng yêu, gã nhăn nhó đứng dậy chần chừ rời đi.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu khó chịu nói:
– Meo, vẻ mặt đó là sao? Cho ngươi đi nhìn bản meo ị là coi trọng ngươi!
Cao Tuyết Nhi nhíu mày nói:
– Miêu miêu thật là buồn nôn.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu bất mãn nói:
– Meo, bản meo xuất thân cao quý, khí chất vô song, thực lực cường đại, chính nghĩa anh minh, buồn nôn chỗ nào?
Đinh Hạo dở khóc dở cười lắc đầu. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đã nuốt phải hồn thể thượng cổ gì mà thức tỉnh, tiến hóa xong biến thành như vậy? Đi hướng xấu bụng.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
– Ngươi nghịch ngợm phá phách như vậy ta đặt tên cho ngươi là Tà Nguyệt đi.
– Meo? Tà Nguyệt? Ánh trăng tà ác sao? Tên này hay, meo.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu hưng phấn chấp nhận.
Mọi người bật cười.
Lúc này…
– Tìm được rồi, thật sự tìm được, một cục to!
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình từ xa hưng phấn chạy lại, người hôi thối cầm một cục tinh thạch có góc cạnh màu xanh biếc sáng lấp lánh to cỡ đá cuội.
– Hôi quá!
– Oa, sao thối quá vậy?
– Miêu miêu ị buồn nôn quá.
Mọi người bịt mũi bỏ chạy.
– Meo, bản meo cao quý đi ị sao có thể thối được?
Mắt Tà Nguyệt tràn ngập bất mãn xoay người nhìn nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chạy tới gần, mũi hít hà, bỗng mắt nó trợn to.
Tà Nguyệt té cái bịch ngất xỉu.
– A! Đừng tới đây, hôi quá…
* * *
Chớp mắt đã qua ba ngày.
Sáng sớm hôm nay trong lầu đá Thung Lũng thôn có tiếng hú dài đầy vui sướng.
Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, cười to trong nhà đá.
Rốt cuộc đại viên mãn!Nguồn truyện audio Podcast
Mấy ngày nay Đinh Hạo đã luyện hóa huyệt khiếu cuối cùng trong thập nhị chính kinh thủ thiếu âm đệ nhất kinh hạ đan điền ở bụng, thần quan huyệt khiếu. Đinh Hạo hoàn thành chín huyệt khiếu thập nhị chính kinh thủ thiếu âm đệ nhất kinh đại viên mãn, cửu âm ngục huyền khí băng sương phong tuyết có thể vận chuyển đại chu thiên trong kinh mạch này.
Cùng lúc đó, huyệt khiếu thứ chín nhâm mạch trong lục kỳ kinh trung đan điền phần ngực, khúc cốt huyệt khiếu cũng bị Đinh Hạo luyện hóa. Dương viêm diễm huyền khí nóng cháy có thể tuần hoàn trong nhâm mạch.
Huyền khí kiếm pháp, đao pháp đều đến đại viên mãn Võ Đồ cảnh.
Song mạch Võ Đồ cảnh!
– Đao kiếm song thánh thể thật là biến thái, từ xưa đến nay có ai cùng lúc tu luyện thập nhị chính kinh và lục kỳ mạch?
– Bây giờ cảnh giới mặt ngoài của ta tuy chỉ là đại viên mãn Võ Đồ cảnh nhưng cùng tu hai mạch, dù là cao thủ dưới ngũ khiếu võ sĩ cảnh cũng bị ta đè bẹp. Nếu dùng đao kiếm, thi triển cực âm ngục băng huyền khí, cực dương viêm diễm huyền khí thì có khả năng đấu với cao thủ cửu khiếu võ sĩ cảnh.
– Tới lúc rồi, lại chuẩn bị một, hai ngày là có thể đi Huyết Long Trại giải quyết rắc rối.
Lòng Đinh Hạo dâng trào hào khí.