1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập50 [ chương 246 đến 250 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập50 [ chương 246 đến 250 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 246: Tia chớp đoạt mệnh

– Người kia hãy đứng lại!

Một kỵ sĩ giáp đen bước ra khỏi đám người định ngăn thiếu niên đến gần.

Khóe môi thiếu niên cong lên như có như không, nhẹ giật dây cương. Tuấn mã trắng bốn vó nhảy lên như mọc cánh từ trăm thước xẹt qua đầu đám kỵ sĩ giáp đen, ổn định đáp xuống dưới tường thành.

Ngựa trắng thật thần tuấn.

Mọi người kinh thán.

Thiếu niên tuấn túc giật mạnh ngựa, hỏi:

– Vị lão bá trên thành chính là trưởng lão trưởng lão Cao Lâm sao?

Giọng thiếu niên không lớn nhưng ở trong gió tuyết ngưng mà không tán, rõ ràng như tơ nhện rơi vào tai mỗi người. Công lực này khiến đám kỵ sĩ giáp đen thầm giật mình, không dám xem thường thiếu niên.

Trưởng lão Cao Lâm ở trên thành chứng kiến tình hình đó, lòng dấy lên một tia hy vọng, vội vàng lớn tiếng nói:

– Đúng là lão hủ, vị tiểu huynh đệ này là…

– Tại hạ là võ giả thủ hộ gần đây Cao Phong thôn trưởng mời đến, những người dưới thành là ai?

Giọng thiếu niên rõ to vọng từ dưới thành lên khiến trưởng lão Cao Lâm mừng rỡ, nói vậy là mấy người Cao Phong mời được võ giả thủ hộ, nhưng…

Trưởng lão Cao Lâm nhìn thiếu niên dưới thành, lão thấy nghi ngờ.

Một người trẻ như vậy không biết thực lực như thế nào, chắc không phải đối thủ của đám cướp hung dữ này. Tuổi còn trẻ đang ở lứa thanh xuân, có lẽ sau này tiền đồ rộng mở, thiếu niên không nên bỏ mạng tại đây.

Trong phút chốc trưởng lão Cao Lâm không biết nên đáp như thế nào.

Dưới thành.

– Tiểu tử, ngươi là người mới đến?

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chậm rãi đến gần đánh giá Đinh Hạo, một lúc sau vô cùng kiêu ngạo nói:

– Chúng ta là kỵ sĩ. Đến nơi này dĩ nhiên là vì trưng thu. Tiểu trử, ngươi từ đâu đến?

Đinh Hạo nhíu mày.

Đám kỵ sĩ giáp đen ăn mặc và hơi thở tuyệt đối không phải người lương thiện, mấy cái đầu đóng băng treo dưới đầu ngựa nói lên tất cả.

– Tên của ta gọi là Nhất Đao Khải Trình, võ giả thủ hộ mới của Thung Lũng thôn.

Đinh Hạo cười nói:

– Các ngươi sẽ nhớ tên này.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình lạnh lùng cười:

– Nhất Đao Khải Trình? Quá cuồng vọng.

Bỗng nhiên mùi máu từ phía trên bay xuống, Đinh Hạo hít hà, ánh mắt như đao liếc nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.

Đinh Hạo gằn từng chữ:

– A? Mới rồi các ngươi giết người tại đây?

– Ha ha ha ha ha ha! Đám cỏ đó giết một, hai người có sao?

Một kỵ sĩ giáp đen bên cạnh nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cười to bảo:

– Thời gian còn chưa đến năm giây, nếu không giao đúng quy định thì bao gồm cả ngươi, tất cả phải chết!

– A! Mạng người ở trong mắt các ngươi như là cắt cỏ?

Đinh Hạo gật gù, nhìn nỗ tiễn đen trên người kỵ sĩ giáp đen chốc lát.

Đinh Hạo nói:

– Vậy là thanh niên trên thành bị ngươi giết?

Kỵ sĩ giáp đen bị ánh mắt đáng sợ của Đinh Hạo chọc giận, hừ lạnh một tiếng:

– Đúng vậy. Là lão tử giết rồi sao? Lão tử chỉ dùng một mũi tên xuyên thủng cổ tiểu tạp chủng đó!

Kỵ sĩ giáp đen không để Đinh Hạo vào mắt.

Nhưng giây sau…truyện Kiếm Hiệp

– Nếu vậy thì ngươi hãy chết đi.

Đinh Hạo bỗng giơ tay lên, luồng sáng bạc bay ra.

Đó là một cây phi đao.

Kỵ sĩ giáp đen ung dung cười nhạt, thuật ám khí trình độ này cũng dám khoe ra?

Kỵ sĩ giáp đen nắm chặt chuôi đao định rút ra đánh tan tía sáng kia.

Nhưng chớp mắt phi đao bỗng tăng tốc khó tin, như luồng sáng rực rỡ nhất trong bóng đến, nhiếp hồn người.

Kỵ sĩ giáp đen thấy hoa mắt rồi cổ họng lạnh lẽo, cứng ngắc trên lưng ngựa. Sức lực của kỵ sĩ giáp đen tan biến như luồng khói trong gió, trường đao đánh đâu thắng đó chỉ kịp rút ra khỏi vỏ một tấc rồi ngừng.

– Khặc khặc…

Cổ họng kỵ sĩ giáp đen phát ra thanh âm dã thú trước khi chết, biểu tình khó tin…

– Sao có thể như vậy? Đột nhiên… Nhanh quá.

Kỵ sĩ giáp đen té xuống lưng ngựa, tắt thở.

Một cây phi đao, chuôi đao tinh xảo lộ ra từ cổ họng kỵ sĩ giáp đen, đâm thủng cổ họng và cần cổ gã, giống y như cái chết của thiếu niên Cao Kiếm lúc trước bị kỵ sĩ giáp đen giết.

Cả quả trình nhanh như chớp.

Kỵ sĩ giáp đen khác, bao gồm nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nằm mơ cũng không ngờ trong tình huống số người đông thế mạnh bất lợi vậy mà thiếu niên một lời không hợp liền ra tay, thế nên bọn họ không kịp cứu viện đồng bạn.

Chờ khi các kỵ sĩ giáp đen phản ứng lại thì kỵ sĩ giáp đen kia đã chết.

Đám kỵ sĩ giáp đen trợn tròn mắt.

– Thật to gan!

Mắt nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chớp lóe ánh sáng xanh, tức giận quát:

– Ngươi dám giết kỵ sĩ của ta? Tiểu tạp chủng, ngươi xong đời, ngươi chết chắc rồi. Lên trời xuống đất không ai cứu được ngươi, ta muốn lột da rút gân ngươi ra, phơi thây hoang dã!

Kỵ sĩ giáp đen lấy lại tinh thần quê quá hóa khùng vây quanh Đinh Hạo vào giữa, đao kiếm ra khỏi vỏ, sát khí đằng đằng.

Không khí căng thẳng nghẹt thở.

Các thôn dân Thung Lũng thôn trên tường thành ngẩn ngơ.

Đinh Hạo ra vẻ làm một chuyện không quan trọng gì, mặt không biểu tình nói:

– Giết loại tạp chủng này làm bẩn tay ta, các ngươi chỉ là một đám cướp không biết trời cao đất rộng, dám giương oai trước mặt ta? Nếu các ngươi đã không phải là thứ tốt lành gì thì ta giết người không thấy tội lỗi. Hưm, quyết định vậy đi, hôm nay các ngươi đều ở lại đây đi!

Đinh Hạo hoàn toàn không để hơn ba mươi kỵ sĩ giáp đen mạnh mẽ vào mắt.

Thái độ khinh thường ra mặt chọc nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình giận điên lên.

Trước giờ là đám kỵ sĩ giáp đen khi dễ người ta, từ khi nào có kẻ dám coi thường bọn họ?

Vốn thấy Đinh Hạo ăn mặc bất phàm nên hơi e ngại giờ bị lửa giận đốt cháy sạch, mặc kệ hắn là truyền nhân địa môn phái hay đệ tử thế gia gì, hôm nay đồ sát chỗ này rồi còn ai biết?

– Lên, giết tiểu tạp chủng này trước, gà chó không tha!

Mặt mũi nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bặm trợn, rút đao to bên hông ra:

– Coi chừng ám khí của tạp chủng này!

Đầu chân mày Đinh Hạo đậm đặc sát ý:

– Đã đánh nhau rồi còn nói nhiều làm gì?

Vù vù vù vù vù!

Cùng với Đinh Hạo giơ tay, bốn luồng sáng lạnh không chia trước sau hóa thành tia chớp bạc bắn hướng bốn kỵ sĩ giáp đen lao đến.

– A!

– Phụt.

– Không…

– A…

Bốn tiếng rên rỉ vang lên cùng lúc.

Chương 247: Ám khí, tiêu diệt ngay

Bốn cây phi đao đều trúng mục tiêu, nhắm ngay khoảng cách cần cổ giữa mũ giáp và áo giáp, một chiêu lấy mạng. Bốn kỵ sĩ giáp đen có làm động tác né tránh nhưng không hiểu sao phi đao như có mắt tự động đuổi theo, đâm chết bọn họ.

Rầm rầm bịch bịch!

Thi thể rớt xuống ngựa ngã trong băng tuyết.

Đinh Hạo cười to, giơ hai tay lên. Lại là bốn cây phi đao hóa thành luồng sáng bạc để lại một chuỗi ảo ảnh bay ra.

Vù vù vù vù vù!

Trong tiếng phi đao xé gió sắc nhọn, bốn kỵ sĩ giáp đen rớt xuống ngựa, bị phi đao vô tình lấy mạng.

Phi đao bay ra, một luồng sáng lạnh.

Tia chớp bạc, lệ bất hư phát!

Kỵ sĩ giáp đen còn sống sợ bay mất hồn vía, thế mới hiểu phi đao đáng sợ cỡ nào.

Thiếu niên này nắm giữ võ kỹ ám khí cực kỳ lợi hại, ẩn chứa áo nghĩa khó đo lường, thân pháp bình thường không thể tránh được. Không thể tiếp tục xem thường phi đao, bọn họ chưa kịp xông tới trước mặt thiếu niên đã bị phi đao khủng bố làm bia sống bắn chết.

Trên tường thành, trưởng lão Cao Lâm và các thôn dân Thung Lũng thôn nhìn, máu nóng sục sôi.

Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ thôn trưởng Cao Phong dùng mười lăm lượng thuê một thiếu niên cường giả mạnh như vậy, ám khí phi đao xuất thần nhập hóa giếtd đám kỵ sĩ giáp đen như giết gà. Nói vậy là hôm nay có lẽ sẽ thắng?

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình tức giận quát:

– Lập thuẫn!

Tám kỵ sĩ giáp đen lấy viêm thuẫn đen sau lưng xuống che trước mặt, chắn lại cần cổ lộ ra ngoài, giục chiến mã chạy nhanh đến.

Bọn họ tin tưởng chỉ cần xông lên đánh xáp lá cà là có thể chém thiếu niên ác ma thành thịt băm.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Bốn cây phi đao bắn vào tấm thuẫn tóe lửa.

Kỵ sĩ giáp đen cầm thuẫn cảm thấy cổ tay rung mạnh như bị chùy to đập trung, lòng rất rung động. Không ngờ phi đao của thiếu niên này ẩn chứa lực lượng đáng sợ như vậy, hèn chi giết ngay tám đồng bạn.

Nhưng…

Dừng ở đây.

Tuy phi đao mạnh nhưng không thể phá thuẫn sẵn.

Mất đi phi đao uy hiếp thiếu niên như con cọp không có vuốt.

Phía đối diện.

Đinh Hạo thở dài.

Lần trước đi di tích thượng cổ tông môn, sau khi Đinh Hạo giết đám người thiếu niên độc nhãn long được mấy quyển bí tịch ám khí, trở về Vấn Kiếm tông hắn bỏ ra nhiều thời gian chuyên tu thuật ám khí phi đao, được ích lợi không nhỏ. Thuật phi đao của Đinh Hạo rốt cuộc đột phá cảnh giới lúc trước chỉ dựa vào tốc độ, lực lượng sinh ra sức sát thương.

Nhưng dù sao thời gian tu luyện có hạn, với tọa nghệ ám khí trước mắt tối đa Đinh Hạo chỉ có thể tính toán, huyền khí chấn động khiến phi đao bỗng tăng tốc trên không trung hoặc đổi hướng một lần. So với cao thủ Tinh Vẫn tông trong truyền thuyết một ý niệm khống chế vô tận ám khí biến đổi, tốc độ quỹ tích thật sự không thể so.

Cho nên khi kỵ sĩ giáp đen lấy tấm thuẫn ra thì phi đao của Đinh Hạo không thể giết người được.

Đinh Hạo vỗ con ngựa:

– Huynh đệ, đến lượt ngươi ra sân.

Ngựa trắng rất thông linh, mấy ngày nay ở chung đã rất quen thuộc với Đinh Hạo. Đinh Hạo vỗ một cái nó liền hiểu, ngửa đầu hí dài, thanh âm giống như sư tử hổ báo gầm rống, giống như giao long chấn thiên vù vù không dứt.

Áp lực đặc biệt ẩn chứa trong vua ngựa quanh quẩn dưới tường thành.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tọa kỵ của đám kỵ sĩ giáp đen không chịu nổi áp lực như vậy, bị hù chân mềm nhũn. Tám con ngựa xông lên quỳ xuống, như thần tử bái vương giả, gào thét.

Kỵ sĩ giáp đen cầm thuẫn trên ngựa bất ngờ không kịp đề phòng lăn lộng lốc xuống đất.

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, hai tay giơ lên, lại có bốn cây phi đao hóa thành tia sáng lạnh lấy mạng cắt đứt hư không, xẹt qua.

Bốn kỵ sĩ giáp đen bịt cổ, ngã xuống.

Chiến đấu bắt đầu đến bây giờ chưa tới ba giây, ba mươi kỵ sĩ giáp đen kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã có mười ba người ngã xuống, bị người dễ dàng giết như làm thịt gà. Dù đám kỵ sĩ giáp đen là loại giắt đầu trên lưng quần cũng thấy sợ.

Quá đáng sợ!

Hoàn toàn chính là đồ sát.

Kỵ sĩ giáp đen còn lại không có nắm chắc sẽ tránh hoặc đánh bay được phi đao đoạt mệnh khủng bố kia.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình hơi sợ, nghiêm nghị quát:

– Không lẽ… Ngươi là đệ tử của Tinh Vẫn tông?

Nguyên Tuyết Châu người có thể luyện ám khí đến cảnh giới khó tin như vậy đa số là người Tinh Vẫn tông. Tông môn khổng lồ đó xếp trong chín đại môn phái Tuyết Châu, tôm tép như bọn họ không chọc vào được. Nếu thiếu niên là người Tinh Vẫn tông thì hôm nay thua không oan.

– Phi! Bà nội ngươi mới là đệ tử Tinh Vẫn tông, cả nhà ngươi là đệ tử Tinh Vẫn tông!

Đệ tử Tinh Vẫn tông khốn kiếp cỡ nào? Đám kỵ sĩ giáp đen dám xem hắn là bọn cặn bạ đó? Đinh Hạo tức giận, hai tay sờ eo nhưng trống rỗng. Đinh Hạo cúi đầu nhìn mới phát hiện đã bắn hết mười mấy phi đao.

Có kỵ sĩ giáp đen mắt sắc thấy vậy hưng phấn kêu lên:

– Hắn không có phi đao! .

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình mừng rỡ hét to:

– Ha ha ha ha ha ha! Xuống ngựa, lên, làm thịt hắn!

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình xuống ngựa, vung đao to xông lên. Toàn thân nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình lấp lóe ánh sáng xanh âm u hóa thành gió lốc xông lên.

Nếu không phải đệ tử Tinh Vẫn tông thì chết đi!

Đấu khí mộc hệ, tu vi nhất khiếu võ sĩ cảnh.

Đinh Hạo liếc sơ đã phán đoán được thực lực của nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.

Hèn chi mắt nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cứ chớp lóe tia sáng xanh không thuộc về nhân loại, hóa ra là vì tu luyện huyền khí thuộc tính, nhưng gã đã luyện lệch, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Đinh Hạo thầm nghĩ, cũng xuống ngựa.

Tay phải Đinh Hạo chộp hư không, ánh sáng đỏ chợt lóe, long văn huyết đao nằm trong tay.

Đinh Hạo đứng vững vàng, hơi thở trầm ổn, trường đao giơ ngang ngực, có tia sáng đỏ chớp lóe trên người hắn. Hơi nóng khuếch tán, Đinh Hạo nhìn chằm chằm nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình, tóc đen bay rối, quần áo phần phật, chiến ý quay cuồng trong mắt.

Lần này Đinh Hạo đi ra chẳng phải vì kiếm kinh nghiệm chiến đấu chém giết sao?

Nếu vậy thì bắt đầu từ giây phút này đi!

Khi đao to chém xuống, Đinh Hạo cười to, cổ tay rung lên, hai tay nắm đao nghênh đón.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng kim loại va nhau vang lên, như thiên địa rạn nứt, hơi thở đáng sợ khuếch tán, gió mạnh cuốn bay tuyết đọng và khối băng.

Đinh Hạo lắc lư rồi lập tức đứng vững

Chương 248: Mèo con đáng yêu biến đổi

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình như gặp sét đánh lùi lại năm, sáu bước, đao to kéo lê dưới đất tóe lửa. Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình dùng đao ngừng lại thân hình, khóe môi tràn tơ máu, biểu tình khó tin và rung động nhìn Đinh Hạo.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình hoảng sợ nói:

– Ngươi… Ngươi…

– A! Ngươi muốn hỏi tại sao thực lực của ta mạnh như vậy?

Đinh Hạo hoạt động cổ tay thổi long văn huyết đao, nói:

– Xin lỗi, vừa rồi quên cho các ngươi biết ta chỉ luyện chơi phi đao, trường đao mới là vũ khí thật của ta.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình muốn hộc máu.

Còn lại mười sáu kỵ sĩ giáp đen hoảng sợ nhìn nhau, như rơi vào hầm băng.

– Lên, làm thỉ hắn! Chúng ta có nhiều người, sợ gì?

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cứng lại, gầm lên. Cảm giác bị Đinh Hạo chơi đùa như con khỉ khiến nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình tức điên lên, toàn thân tỏa ánh sán xanh điên cuồng. Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình vận chuyển huyền khí lần nữa xông lên.

Còn lại mười sáu kỵ sĩ giáp đen liếc nhau, điên cuồng kêu gào xông lên.

Đám kỵ sĩ giáp đen là loại treo đầu bên hông, bọn họ cảm thấy về nhân số chiếm ưu thế, huống chi dù thực lực của nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình thấp hơn thiếu niên nhưng không cách biệt bao nhiêu, chiến đấu dây dưa thì cuối cùng người ngã xuống sẽ là Đinh Hạo.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình và Đinh Hạo va chạm vài đao.

Từng đóa hỏa hao chói mắt rực rỡ trong trời tuyết.

Nhưng thân hình nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình khổng lồ như gấu, cự đao càng là thế đại lực trầm, giống như sóng thần điên cuồng ập đến. Thân hình Đinh Hạo thon dài như cột đồng vững vàng mặc cho nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình công kích vẫn không ngã.

Từ đầu đến cuối Đinh Hạo đứng im tại chỗ chưa từng di chuyển dù là một bước nhỏ.

Hai tay Đinh Hạo cầm long văn huyết đao, không nhanh không chậm chém ra từng đao.

Mỗi đao ẩn chứa sức mạnh to lớn khủng bố, nắm bắt thời cơ siêu tốt đánh vào điểm yếu của nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình làm gã bực tức muốn hộc máu. Trước giờ nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chưa từng khó chịu như vậy, một bộ đao pháp bình thường thi triển dễ dàng nhưng lúc này khó thể nối liền.

Đinh Hạo, nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chiến đấu tạo thành khí kình mạnh mẽ như gió lốc khuếch tán, cát bay đá chạy, làm kỵ sĩ giáp đen khác không thể tham gia.

Trên tường thành.

Đám người trưởng lão Cao Lâm lấy lại tinh thần đứng ngây như phỗng.

– Cái này…

Trưởng lão Cao Lâm râu tóc bạc phơ kích động nói không nên lời.

Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ thiếu niên trông thật trẻ tuổi thế nhưng thực lực khủng bố như vậy, quay ba mươi mấy kỵ sĩ giáp đen như dễ. Thủ đoạn này dù có võ giả thủ hộ Quách Nộ cũng không làm được.

Các thanh niên ôm xác Cao Kiếm lạnh băng kích động run bần bật.

Dường như trong ngực bọn họ có đoàn lửa đốt cháy.

Trong lòng mỗi một người trẻ tuổi có giấc mơ anh hùng hành hiệp trượng nghĩa. Bọn họ như thấy giấc mơ của mình trên người Đinh Hạo.

– Cố lên!

– Giết, giết đám súc sinh đó!

Không biết là ai đi đầu, các thôn dân Thung Lũng thôn trên thành hò hét.

– Để lại mười người giúp ta bám chân tiểu tử này, mấy người khác lên thành giết đám heo không biết sống chết!

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình gầm lên, gã định dựa vào ưu thế nhiều người bám chân Đinh Hạo, tiêu hao huyền khí của hắn.

Bởi vì nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nhìn ra được bàn về cảnh giới huyền khí thì Đinh Hạo còn ở dưới cơ gã, nhưng bởi vì hắn tu luyện công pháp mạnh hơn gã nhiều nên lực công kích rất mạnh.

Ha ha, ngươi muốn bảo vệ đám tiện dân như cỏ dại?

Ta phái người giết bọn họ phân tán sức chú ý của ngươi.

Mấy kỵ sĩ giáp đen hiểu ý, cười nanh tranh lao nhanh hướng tường thành, thân hình nhanh nhẹn mau lẹ chạy như bay. Với thực lực của các kỵ sĩ giáp đen rất nhanh sẽ leo lên tường thành.

Đinh Hạo biến sắc mặt, rốt cuộc hắn động.

Đinh Hạo một đao chấn văng nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình, xoay tròn, chân liên tục đá đạp bay đao đao trong tay hai kỵ sĩ giáp đen đã chết.

Vèo vèo!

Hai tiếng rít gào, trường đao hóa thành tia chớp.

Hai kỵ sĩ giáp đen mới nhảy lên bất ngờ không kịp đề phòng, bị trường đao xuyên thủng từ sau lưng, xuyên qua áo giáp đóng đinh trên tường băng.

– Tiếp tục cho ta!

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình tức xì khói, thúc giục đấu khí mộc hệ đến cực độ, toàn thân chìm trong ánh sáng xanh. Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình như ác quỷ xông hướng Đinh Hạo, muốn bám chặt hắn.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi tiếng kim loại va chạm như trong cửa hàng rèn sắt vang trong bão tố cuồng phong.

Càng nhiều kỵ sĩ giáp đen thừa dịp xông hướng tường thành.

Mắt thấy thôn dân trên tường thành sắp bị đồ sát…

Đinh Hạo nhíu mày nói:

– Nếu thái độ các ngươi ác liệt không chịu phối hợp thì ta chơi với các ngươi.

Đinh Hạo định xuống nay giết chết thì chợt có chuyện khó tin xảy ra.

– Meo!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu luôn nằm ngủ trên vai Đinh Hạo dường như bị đánh thức, chợt mở mắt ra.

Không hiểu sao mắt mèo con màu trắng tai gập đáng yêu từ xanh biếc như ngọc bỗng tràn ngập màu đỏ, lạnh giá như băng.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu há mồm phát ra tiếng gầm tức giận, thanh âm không phải meo mà là…

– Grao!

Thanh âm như cọp hú rồng ngâm, mặt đất rung rinh.

Chớp mắt có chuyện khó tin xảy ra.

Đầu mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như bong bóng thổi căng to ra, từ cỡ nắm tay biến thành cỡ chiếc xe ngựa. Cái miệng nhỏ đáng yêu trong thoáng chốc thành mồm máu, răng nanh sáng choang sắc bén tựa thần kiếm lóe tia sáng lạnh khiến người hoảng loạn.

Hình dạng này trông rất buồn cười vì thân thể mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vẫn chỉ cỡ bàn tay.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chưa kịp phản ứng lại đã thấy trước mắt tối sầm, au đó không biết gì nữa.

Người khác nhìn thấy hình ảnh đó lại cực kỳ khủng hoảng.

Cái đầu mèo con màu trắng tai gập đáng yêu to lớn nhanh chóng duỗi ra táp nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình chỉ còn lại hai cái chân lắc lư bên ngoài. Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vung đầu, nuốt trọng nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.

Mọi người chưa kịp phản ứng thì cái đầu to chớp mắt thu nhỏ lại biến trở về cỡ nắm tay.

Chương 249: Mèo con trổ tài

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biến về kích cỡ bình thường rất đáng yêu, ngây thơ vô hại. Lưỡi hồng thè ra liếm môi, mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lười biếng ngáp một cái như không có chuyện gì xảy ra.

Mọi người ngơ ngẩn.

Chuyện này… Là sao?

Một con mèo… Sao có thể… Nuốt một nam nhân cao hai thước?

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu này trông chỉ cỡ hai bàn tay, bụng không phồng ra, làm sao nó nuốt được khổ người to như vậy? Không elx mèo con màu trắng tai gập đáng yêu là yêu ma? Yêu ma cao cấp?

Đinh Hạo cũng trợn mắt há hốc mồm.

Từ lần trước trong di tích thượng cổ tông môn mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nuốt hồn thể bóng sáng màu lam âm u luôn biểu hiện không bình thường, ủ rũ như ngủ đông. Đinh Hạo đoán mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đang tiêu hóa năng lượng từ hồn thể cường giả thượng cổ, sau khi tiêu hóa xong không chừng nó sẽ tiến hóa.

Đinh Hạo đã suy đoán đủ loại.

Ví dụ như thân hình mèo con màu trắng tai gập đáng yêu tăng vọt, đầu mọc sừng, hắn thậm chí đoán khả năng lạ lùng như lưng nó mọc đôi cánh.

Điều duy nhất Đinh Hạo không nghĩ đến là mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biến đầu to khủng bố một hơi nuốt một cao thủ nhất khiếu võ sĩ cảnh.

Cái quái gì đây?

Đinh Hạo thói quen mắng một câu:

– Ngươi có biết bẩn hay không? Thật buồn nôn, cái gì cũng ăn, không biết là không tốt cho tiêu hóa sao?

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu mở miệng nói:

– Meo, ngươi nói vậy ta mới thấy vị thịt người đúng là khó ăn.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lắc đầu lại biến to ra, há mồm phun ra một đoàn sáng xanh.

Đó là nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình còn sống nhưng rất thảm, giáp đen bị loại chất lỏng bạc ăn mòn sạch, cơ chân, tay bị ăn mòn một chút. Nếu không nhờ đấu khí hộ thể chắc nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình đã sớm bị dịch dạ dày của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu tiêu hóa thành bãi chất lỏng.

Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bị hù sợ, thần kinh gào thét:

– A a yêu ma… Yêu ma!

Nhưng không ai quan tâm đến nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình.

Ánh mắt mọi người tập trung vào mèo con màu trắng tai gập đáng yêu.

Đinh Hạo đứng ngây như phỗng.

Cái quỷ gì đây?

Sao… Ta vừa rồi… Nghe thấy… Con mèo… Đang nói chuyện?

Chết tiệt, nó thành tinh rồi sao?

Kiếm Tổ cười gian:

– Ha ha ha ha ha ha! Ta đã nói rồi, cái con này lai lịch không tầm thường, bây giờ ngươi đã biết rồi đi?

Kiếm Tổ nhìn Đinh Hạo giật mình ngây người thì rất làk hoái.

Đinh Hạo nhức đầu nói:

– Tại sao một con mèo bỗng dưng cái đầu to ra, biết nói chuyện? Cái này quá sức rồi đi?

– Ngu, ai nói nó là con mèo?

Đao Tổ cười trách:

– Lại nói nó nuốt hồn thể cường giả thượng cổ kia, dung hợp trí tuệ nên biết nói không khó khăn. Hì hì, Tiểu Đinh Tử, Đao Tiên Tử ta sớm nói rồi, ngươi rất may, thu được một vật nuôi hiếm thấy. Yên tâm, đây chỉ là bắt đầu, sau này còn có nhiều việc rung động, ha ha ha ha ha ha!

Tâm tình Đao Tổ rất tốt, hiếm khi không tự xưng lão nương.

Kiếm Tổ bắt được cơ hội mỉa mai:

– Chết tiệt, mấy chục vạn tuổi còn không biết ngượng tự xưng là tiên tử. Làm ơn đi, lão tử sắp ói hết cơm trong bao tử.

– Lão nương muốn, liên quan gì tiện tổ nhà ngươi?

Đao Tổ nổi giận:

– Lại nói mấy chục vạn năm ngươi không ăn cái gì lấy đâu ra cơm trong bụng? Thật giả dối!

Kiếm Tổ:

-…

Đinh Hạo:

-…

Nữ nhân quả nhiên là động vật không thể nói lý.

Đinh Hạo không yên tâm hỏi:

– Phải rồi, tiểu tử này chắc không phải là yêu ma cao cấp gì biến thành hình mèo con gạt người đi?

Hai lão quái vật đồng thanh kêu lên: . Ngôn Tình Sắc

– Yên tâm đi, không phải yêu ma, ha ha ha ha ha ha!

Đinh Hạo yên lòng gật đầu, quay lại thấy mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đáng thương nhìn hắn.

Mặt Đinh Hạo đen như lọ nồi nói:

– Sau này không được ăn thịt người, quá bạo lực và dễ bị tiêu chảy.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu gật gà gật gù:

– Meo meo, ta cố gắng.

Đinh Hạo nhìn mắt mèo con màu trắng tai gập đáng yêu gian xảo, bỗng cảm thấy sau này khó thể quản lý nó.

Khi Đinh Hạo và mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nói chuyện thì mười bốn kỵ sĩ giáp đen còn lại teo tim, thừa dịp hắn không chú ý rón rén mang theo nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bỏ chạy. Nhưng sao Đinh Hạo chịu bỏ qua cho họ?

– A? Bây giờ thì co vòi? Muốn chạy? Không kịp!

Đinh Hạo lắc người chặn đường đám kỵ sĩ giáp đen.

– Ha ha ha ha ha ha! Cướp bóc! Đứng tại chỗ không được nhúc nhích, ngươi, ngươi và ngươi, mau lên, trên người có huyền tinh thạch huyền khí gì không? Ngoan ngoãn giao ra hết cho bản miêu, không thì cắn chết các ngươi!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhảy tới nhảy lui trên vai Đinh Hạo.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nói rồi nhe răng lộ ra răng sữa sáng lấp lánh.

Một con mèo ăn cướp?

Trông buồn cười làm người ta thác loạn.

Khi đám kỵ sĩ giáp đen nhìn thấy nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bị nuốt trọng thì chúng không cười nổi, cảm giác duy nhất là lạnh run. Kỵ sĩ giáp đen ngoan ngoãn đứng tại chỗ, sợ tiểu tông này mất hứng nuốt mình vào bụng.

Đối với thứ chưa biết luôn dễ khiến người sợ hãi.

Đinh Hạo trán nổi gân xanh.

Chuyện quái quỷ gì đây? Chúng ta là đệ tử danh môn sao có thể nói trắng trợn ăn cướp như thế? Thật mất phong độ. Nhưng… Được rồi, dù sao đám kỵ sĩ giáp đen không phải thứ tốt lành gì, cướp của bọn chúng xem như thay trời hành đạo.

Đinh Hạo bỗng thấy đang học xấu theo mèo con màu trắng tai gập đáng yêu.

Kỵ sĩ giáp đen bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu hù sợ muốn chết, nếu bọn họ có huyền khí hay huyền tinh thạch thì còn cần trời lạnh đi tìm đám cỏ cướp bóc sao? Sẽ thua Đinh Hạo sao? Nhưng sợ mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nên đám cướp ngoan ngoãn móc ra thứ đáng giá nhất trên người.

– Ngân phiếu? Kim phiếu? Bạc vụn?

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu khều chiến lợi phẩm, rất là đại gia hét to:

– Huyền tinh thạch đâu? Huyền khí đâu? Thiên tài địa bảo đâu? Meo meo, dám lấy đồ bỏ ra lừa ta? Đáng ghét, cắn chết hết, cắn chết hết!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nói rồi nhe răng nhanh sắc bén ra, đầu có xu hướng trướng to.

Bùm!

Đám kỵ sĩ giáp đen sợ vỡ mật quỳ xuống, run cầm cập, mặt như đưa đám suýt nói một câu: Anh hùng, tha chúng ta đi, thật sự chỉ có bấy nhiêu…

– Cởi ra, cởi áo giáp ra, mau!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nổi khùng lên, mất trí gào thét:

– Các ngươi giấu báu vật trong quần áo đúng không? Cởi ra hểt, trần truồng!

Thế là trong gió rét căm căm một đám kỵ sĩ giáp đen ai oán cởi áo giáp, quần áo, run cầm cập như gà bị nhổ lông. Bao gồm nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nửa hôn mê cũng bị thuộc hạ lột sạch.

Các thôn dân Thung Lũng thôn trên tường thành kiềm không được cười to.

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh. Mèo con, ngươi muốn quậy cái gì đây?

– Đồ bỏ, đồ bỏ, đồ bỏ, hết thảy đều là rác rưởi!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nhảy tới nhảy lui trong đống quần áo, hít hà như chó săn.

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu không tìm được thứ mình tchíh, tức giận quát:

– A a a, một đám khốn kiếp, ta sẽ cắn chết các ngươi!

Đinh Hạo kiềm không được xách cổ mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lên ném sang một bên.

Quá mất mặt.

Không lẽ mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kiếp trước là ăn cướp đầu thai?

Chương 250: Ta muốn nhận bọn họ làm hảo bằng hữu

Gió bắc vù vù, tuyết bay.

Thiên địa đông lạnh, mười mấy kỵ sĩ giáp đen cởi sạch chỉ còn lại quần lót tụm lại cùng nhau, không còn vẻ kênh kiệu lúc trước.

Đinh Hạo mím môi, suy nghĩ nên giải quyết đám kỵ sĩ giáp đen thế nào.

Giết bọn họ thì quá tiện, dù sao mười mấy người này là võ giả Võ Đồ cảnh, tên đầu trọc có thực lực nhất khiếu võ sĩ cảnh. Trong mùa đông dài dặc này giữ lại đám kỵ sĩ giáp đen có tác dụng hơn.

Nếu có thể khống chế kỵ sĩ giáp đen…

Trong đầu Đinh Hạo thầm hỏi Kiếm Tổ, Đao Tổ.

Kiếm Tổ cười to chỉ cách khống chế không quá khó khăn:

– Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Đinh Tử, cái này dễ, ta dạy ngươi một thủ đoạn đơn giản.

Đinh Hạo cảm ơn Kiếm Tổ, cất đi long văn huyết đao. Đinh Hạo duỗi tay ra, một đoàn lửa vàng nhạt xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Đinh Hạo làm theo pháp môn Kiếm Tổ truyền dạy, hơi biến đổi, búng tay.

Ngọn lửa bay ra hóa thành mười đốm nhỏ như sao băng bay vào người kỵ sĩ giáp đen.

Đám kỵ sĩ giáp đen tội nghiệp bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biến xấu xa hù sợ không dám động đậy, trơ mắt đốm lửa vàng nhập vào người. Biểu tình các kỵ sĩ giáp đen cực kỳ kinh khủng, quỳ dưới đất van xin, hy vọng Đinh Hạo tha cho bọn họ một mạng.

– Ta đã gieo ấn ký lửa trong thân thể các ngươi, nếu không có huyền khí của ta pha loãng mỗi ngày một lần thì không đến một ngày một đêm ấn ký lửa sẽ đốt các ngươi thành tro, như cây đao này!

Khóe môi Đinh Hạo cong lên ngoắn tay, đao to của nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nằm dưới đất bị hút hướng hắn.

Huyền khí vận chuyển, một đốm lửa vàng nhạt như sóng nước dọc theo bàn tay Đinh Hạo tràn ngập thân đao. Vang tiếng xèo xèo, trường đao nặng trăm cân trong khoảnh khắc thành một bãi nước thép rơi xuống đất, nhanh chóng đông lại thành đĩa sắt đen.

Đám kỵ sĩ giáp đen há hốc mồm, đao to chế tạo tinh cương bị đốt thành nước thép, vậy xác thịt như bọn họ chắc chỉ trong khoảnh khắc đã thành tro rồi?

Vốn vài kỵ sĩ giáp đen ôm lòng may mắn khi thấy hình ảnh này thì dập tắt ý tưởng trốn về báo tin.

– Ngoan ngoãn nghe lời thì mỗi ngày ta sẽ làm dịu ấn ký lửa cho các ngươi, nếu không…

Đinh Hạo cười như ác ma:

– Thân thể từ trong đến ngoài thiêu đốt, cảm giác thống khổ đó đáng sợ hơn lăng trì gấp ngàn lần. Ta bảo đảm trừ ta ra không ai giải mở ấn ký lửa được.

– Nghe lời, chúng ta tuyệt đối nghe lời!

– Thiếu hiệp tại thượng, từ hôm nay trở đi ngươi là chủ nhân của chúng ta, ngươi muốn chúng ta làm gì thì bọn ta làm cái đó!

– Cảm tạ thiếu hiệp, nói thật là ta sớm muốn từ bỏ bóng tối trở về ánh sáng. Tốt quá rồi, hôm nay nguyện vọng của ta thực hiện được rồi!

– Thật ra ta luôn muốn làm người tốt, thiếu hiệp hãy chờ xem biểu hiện của ta!

Trong khoảnh khắc này, đám kỵ sĩ giáp đen tội ác chồng chất vỗ ngực bảo đảm, hạn không thể nói mình trắng trong thuần khiết người gặp người thích, thay đổi hoàn toàn.

Đinh Hạo chán ghét phất tây, lại nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu tình phản đối.

Đinh Hạo nói:

– Từ hôm nay trở đi từ ngươi giáo dục đám này.

– Meo? Tốt quá, meo. Ngươi yên tâm, ta muốn nhận bọn họ làm hảo bằng hữu, meo. Ha ha ha ha ha ha! Chắc chắn sẽ khiến bọn họ nghe lời trong thời gian ngắn, meo!

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu rất vừa lòng nhiệm vụ này, chỉ muốn nhảy cẫng lên vỗ ngực bảo đảm.

Đám kỵ sĩ giáp đen nghe nói rơi vào tay con mèo ác quỷ thì thầm than khổ, không dám lộ vẻ mặt gì.

Trong khi cả đám nói chuyện thôn trưởng Cao Phong đã mang theo đám người Cao Tuyết Nhi từ xa chạy lại. Lão nhân trưởng lão Cao Lâm trên tường thành kêu người mở cửa ra, hai bên gặp nhau, biểu tình kích động, mừng như điên, ánh mắt nhìn Đinh Hạo như thấy chúa cứu thế.

– Đa tạ anh hùng!

– Mau mời anh hùng vào thôn!

Mọi người reo hò, cô bé Cao Tuyết Nhi hưng phấn kéo tay Đinh Hạo, biểu tình kiêu ngạo giới thiệu với mọi người là nàng mời hắn đến.

* * *

Chớp mắt một ngày qua đi, Đinh Hạo được sắp xếp vào ở trong tòa lầu mười tầng giữa thôn, đó là gian phòng tốt nhất Thung Lũng thôn, địa thế cao nhất. Từ cửa sổ bốn phía căn phòng nhìn ra ngoài thấy toàn cảnh Thung Lũng thôn.

Mặt trời lộ ra từ hướng đông, hôm nay hiếm thấy không có tuyết rơi, bầu trời xanh biếc rất đẹp.

Đinh Hạo chậm rãi ngồi dậy từ giường đá trải da thú, nhúc nhích thân thể.

Ngày hôm qua chiến đấu giúp Đinh Hạo thu hoạch nhiều, đêm qua hắn chỉ chợp mắt giây lát rồi tranh thủ thời gian tu luyện. Đến rạng sáng Đinh Hạo hoàn toàn xông mở huyệt khiếu thứ tám trong lục kỳ kinh, ddấy lên huyền khí trong huyệt khiếu, điểm tinh thành công.

Điều này có nghĩa là huyền khí băng sương phong tuyết kiếm pháp hạ đan điền ở bụng rốt cuộc tiến vào bát khiếu Võ Đồ cảnh.

Đinh Hạo lại luyện hóa huyệt khiếu thứ chín là tương đương với đại viên mãn Võ Đồ cảnh, bước chân vào nửa bước võ sĩ cảnh, có thể tuần hoàn đại chu thiên trong huyệt khiếu, thực lực sẽ tăng vọt vượt bậc.

Đinh Hạo đứng trước khung cửa sổ, nhìn xuống Thung Lũng thôn.

Tuyết trắng phủ lên Thung Lũng thôn rất dẹp, tĩnh lặng. Các thôn dân thói quen dậy sớm đi lại khắp nơi, nhưng mùa đông dài dặc không thể làm nhiều chuyện, bọn họ nhàn nhã hơn ngày thường. Trên tường thành phía xa thấy mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vênh vao huấn luyện một đám kỵ sĩ giáp đen thay đồ bình thường, hét ra lửa vang vọng Thung Lũng thôn.

Khó môi Đinh Hạo cong lên.

Từ sau khi mèo con màu trắng tai gập đáng yêu tiến hóa, biết nói chuyện thì hoàn toàn lộ ra sở thích nghịch ác. Ví dụ như thích làm giáo viên, làm nhiều chuyện nghịch ngợm, hơi tham, thích thứ sáng lấp lánh như huyền tinh thạch.

Đám kỵ sĩ giáp đen đáng thương, từ sau khi đầu hàng không có cả quyền được ngủ, bị mèo ác quỷ dào dạt hứng thú túm đi rèn luyện đủ thứ như quân đội chính quy, các tông môn huấn luyện. Đám kỵ sĩ giáp đen mệt muốn xỉu.

Rầm rầm rầm!truyện tà tu audio

Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Đinh Hạo chậm rãi xoay người:

– Vào đi.

– Khải Trình ca ca, là ta.

Cô bé Cao Tuyết Nhi nhảy nhót chạy vào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo