1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Cầu Ma Audio Podcast
  4. Tập 111 [Chương 551 đến 555]

Cầu Ma Audio Podcast

Tập 111 [Chương 551 đến 555]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 551: Thiếu nữ!

Bởi vì bầu trời tan vỡ nên giờ thì bị bóng đêm thay thế, hắc ám vô tận không biết lan tràn đến đâu, không biết rốt cuộc nó lướn bao nhiêu, tựa như cái mồm đầy răng nhanh muốn căn nuốt mọi thứ.

Tầng thứ tám Thiên Môn nằm trong tầm ngắm của nó, có lẽ rất nhanh, tùy thời, chốn này sẽ hóa thành hắc ám.

Bây giờ trong hắc ám bên trên bỗng xuất hiện vặn vẹo, một khe hở to lớn hiện ra trong tối tăm. Trong khe hở truyền ra từng tiếng gầm, bên trong, Tô Minh nhìn thấy Bạch Tố!

Người Bạch Tố đầy máu, trước mặt của cô vô số cái xác. Hiện tại có hai người khổng lồ tàn nhẫn rống gầm tới gần. Khuôn mặt xinh đẹp lộ nụ cười thảm, vết sẹo trên mặt bị máu nhuộm đẫm càng bắt mắt.

Phía sau cô, ông lão mặt tái nhợt, mở mắt ra, nhìn bóng lưng Bạch Tố, trong mắt lộ đau thương.

Mắt thấy hai người khổng lồ sải bước nhanh, cách chưa tới mấy mét, Bạch Tố biểu tình bình tĩnh, cùng với tuyệt vọng trong mắt hình thành đối lập rõ rệt. Dường như cô hơi hoảng hốt, không biết trước khi chết nghĩ đến gì mà mỉm cười, mắt khép.

Khe hở trên trời vì truyền ra thanh âm khiến khe hở trông như một con đường, khiến người có thể bước vào trong!

Đây là thủ đoạn của Tư Mã Tín. Y mở ra con đường, để Tô Minh trông thấy Bạch Tố gặp nguy hiểm, chỉ cần hắn đi cứu là y có cơ hội thở dốc. Nếu Tô Minh không cứu…

Y tin tưởng Tô Minh chắc chắn sẽ đi cứu!

Tô Minh im lặng, một đấm đánh vào Tư Mã Tín, đánh y tan vỡ rồi hắn thở dài, thu lại hóa thân Túc Mệnh, chừa lại thời gian vài giây, cất bước hướng bầu trời.

Khoảnh khắc hắn cất bước đi, thân thể trở lại bộ dạng vốn có, trực tiếp bước vào trong khe hở trên trời, xuất hiện ở cõi trời đất tràn ngập xác xám.

Giây phút hắn xuất hiện là lúc Bạch Tố nhắm mắt, ngoài người có hai người khổng lồ gầm gừ vung nắm đấm đánh tới. Mắt Tô Minh lóe sát khí, khoảnh khắc người biết mất.

Bạch Tố nhắm mắt, cô không để ý sống chết nữa, không đắn đo gì khác, cô ở trong ký ức nhìn quá khứ, nhìn vui sướng trên Cửu Phong. Cô rất mệt, mệt mỏi quá, hai mươi năm nay cô lần lượt hối hận, hối hận năm đó tại sao mình không quý giá cơ hội một chút.

Nhưng mọi thứ đã là quá khứ, cô không thể biến đổi.

Cô cứ mơ rằng, nếu ông trời cho cô cơ hội lặp lại lần nữa, cô chắc chắn sẽ quý trọng nó, chắc chắn…

Tử vong không đến, bên tai vang vọng tiếng hét thê lương và tiếng nổ điếc tai, khiến Bạch Tố bị lôi ra khỏi ký ức. Cô bản năng mở mắt ra, nhìn rồi thì không thể khép kín nữa.

Cô trông thấy một bóng lưng, một bóng hình quen thuộc như khắc trong xương cốt, đứng trước mặt cô. Hai người khổng lồ lao đến thân hình tan vỡ, hét thảm biến thành bụi phấn. Xung quanh cô ánh tím lượn lờ, thành vòng tròn trùng kích quét bốn phía, đi qua đâu là các xác xám xông tới đều rung lên rồi vỡ vụn.

“Tô… Minh…” Bạch Tố ngây ra tại chỗ.

Cô không thể tin vào mắt mình, mãi đến khi Tô Minh xoay người nhìn cô thì Bạch Tố rơi lệ, đầu óc trống rỗng. Giây phút này dường như thế giới biến mất hết, chỉ có thân hình đó tồn tại.

Cùng thấy Tô Minh còn có ông lão, y ngơ ngác nhìn Tô Minh, tràn đầy khó tin. Y biết Tô Minh, sao có thể không nhận ra đệ tử Cửu Phong năm đó khiến con gái y rơi vào thống khổ. Y từng dấy lên sát khí nhưng vì Bạch Tố mà hóa thành thở dài, bây giờ Tô Minh đem đến trùng kích cho y không thua gì lúc Tư Mã Tín trở về.

“Tô Minh!”

Khi Tô Minh ngoái đầu nhìn Bạch Tố, cô khóc. Cô lao lên ôm lấy Tô Minh, như sợ đối phương biến mất. audio coi am

Người Tô Minh cứng ngắc rồi dần mềm xuống. Hắn nhìn Bạch Tố khóc trong ngực mình, ký ức xưa kia hiện ra, nhưng cuối cùng dừng lại ở trong tuyết, tâm biến, thành tiếng thở dài không biết xa xưa kia thuộc về ai.

Nhưng giờ đây, tại đây, không cho phép Tô Minh nghĩ quá nhiều. Hắn ôm lấy Bạch Tố, ánh mắt rơi vào người ông lão phức tạp nhìn mình, vung tay áo cuốn ông lão, mang theo Bạch Tố lao hướng khe hở bầu trời mà hắn đến.

Khe hở đang nhanh chóng thu nhỏ lại, từ khi Tô Minh tới đến lúc hắn đi thời gian rất ngắn, nhưng dù là vậy thì khe hở chỉ còn một nửa.

Hiển nhiên Tư Mã Tín không muốn để Tô Minh đi ra!

Trên mặt đất phát ra từng tiếng gầm, chỉ thấy phía xa xôi có gần trăm người khổng lồ sải bước lao nhanh tới. Lúc trước Tô Minh đã chú ý tới chúng, bộ dạng rất giống Tử Hải cự nhân!

Mặt đất chấn động, xuất hiện khe hở to lớn, dường như Tô Minh đến dẫn động nhiều sinh linh cường đại nơi này chú ý. Giây phút Tô Minh mang theo Bạch Tố và cha cô tới gần khe hở sắp khép kín thì trong đất phát ra tiếng gầm khiến hắn nghe xong tinh thần rung động. Hắn trong thấy trong khe hở to lớn dưới đất chui ra một con…

Rồng màu vàng!

Nói nó là rồng nhưng không giống Xích Long, thân thể nó lộ ra khỏi mặt đất chừng ngàn mét, không có râu, ngược lại ở hai má mọc đầy gai lan tràn chừng trăm mét, toàn thân màu vàng đất, có nhiều vảy. Con rồng ngửa đầu gầm, thanh âm kinh thiên, thân hình nó trông cực kỳ chân thật chứ không phải ảo ảnh, đó là một con rồng chân chính!

Nó vươn vuốt rồng ấn xuống mặt đất, động đất. Nó ngửa đầu, mũi hít hà, dường như ngửi thấy mùi khiến nó phát cuồng, mắt nhìn chằm chằm Tô Minh, gầm rống điên cuồng lao hướng Tô Minh.

Uy nhiếp cường đại đến từ thân rồng khiến Tô Minh có cảm giác khi còn yếu ớt trông thấy Chúc Cửu Âm. Khi uy nhiếp rồng giáng xuống người Tô Minh, Xích Long ngủ say trên tay hắn mạnh mở mắt ra. Khoảnh khắ mở mắt, nó bay ra khỏi cánh tay Tô Minh, ở giữa không trung hóa thành Xích Long ngàn mét. Nó ngủ say vốn không tỉnh dậy nhưng bị hơi thở đồng loại kích động, gầm hướng rồng vàng.

“Để hắn đi đi.”

Khi hai con rồng gầm rống, khe hở trước người Tô Minh nhanh chóng thu nhỏ nhưng bởi vì uy nhiếp quá lớn vượt qua tu vi của hắn áp xuống không thể nhúc nhích, bỗng một giọng nữ phát ra từ dưới đất.

Giây phút thanh âm vang lên, rồng vàng không gầm nữa mà nhìn chằm chằm Tô Minh. Tiếng rống ngừng, uy áp trên người Tô Minh cũng tán đi. Hắn cúi đầu nhìn mặt đất, không do dự nữa, mang theo cha con Bạch Tố mặt tái nhợt lao hướng khe hở. Xích Long biến thành vệt sáng đỏ bay ra theo Tô Minh.

Tô Minh rời đi, khe hở bỗng khép lại, biến mất không còn bóng dáng.

Trong khe hở đất, một cô gái chậm rãi bay ra. Cô gái tuổi khoảng đôi mươi nhưng mắt ẩn chứa năm tháng tang thương, diện mạo cực kỳ xinh đẹp, đủ khiến trời đất mất sắc, tất cả sinh linh đều mờ nhạt. Sự xinh đẹp hiếm thấy trong trời đất này, hoặc nên nói là không nên tồn tại.

Cô bay lên, chậm rãi đứng trên lưng hoàng long, mắt lấp lóe nhìn bầu trời, nhíu mày.

“Trên người của hắn sao lại có hơi thở của Tố Minh tộc của Minh Hoàng chân giới.” cô gái ngẫm nghĩ, bỗng nhiên cười, nụ cười của cô khiến trời đất hoàn toàn mất đi nhan sắc.

“Thú vị đây, chỗ khe hở không gian Đạo Thần chân giới thông hướng một góc đất âm tử, nếu khó khăn lắm mới ra khỏi nhà thì Tiểu Hoàng, chúng ta đi đất Âm Tử xem coi.” Thiếu nữ chắp tay sau lưng, mỉm cười lộ sự cao quý.

Con rồng bị gọi là Tiểu Hoàng chớp mắt, gầm vài tiếng với thiếu nữ.

“A? Ngươi nói trên người hắn có hưoi thở làm ngươi ghét? Vậy càng phải đi xem?” Thiếu nữ ngồi xổm xuống sờ đầu hoàng long.

Con rồng lộ biểu tình thoải mái, nhoáng người lên mang thiếu nữ lao lên trời, phút chốc dung nhập vào không trung không còn bóng dáng.

“Tố Minh tộc, đây là một tộc quần dù ở Minh Hoàng chân giới của chúng ta cũng cực kỳ bí ẩn, truyền thuyết đã mất hết mới đúng…” Thiếu nữ thì thào, mắt đầy hứng thú, theo hoàng long xuyên qua đi hướng đất Âm Tử.

Trong tầng thứ tám Thiên Môn, hư vô bị hắc ám cắn nuốt, Tô Minh cất bước đi ra. Khoảnh khắc hắn bước ra, tầng thứ tám Thiên Môn ầm ầm hoàn toàn nứt vỡ. Mắt Tô Minh chợt lóe, không chútd do dự mang theo cha con Bạch Tố lao hướng tầng thứ bảy.

Nơi này không còn Tư Mã Tín, nhưng Tô Minh tin tưởng y tuyệt đối không rời đi, nỗi lòng muốn giết hắn cũng như ý niệm hắn muốn giết y sâu sắc như nhau!

Theo tầng thứ tám vỡ nát, mảnh vỡ không gian cả Thiên Môn xuất hiện chấn động mãnh liệt. Lối ra bị phong ấn rung động bị cưỡng ép đánh mở.

Một đường lao nhanh, Tô Minh xuyên qua tầng thứ bảy, thứ sáu, vân vân. Sau lưng hắn, hắc ám không ngừng cắn nuốt, hủy diệt tất cả, xem bộ dạng như muốn hoàn toàn nuốt mảnh vỡ không gian Thiên Môn tồn tại.

Từng cầu vồng xé gió lao ra theo sau Tô Minh, những người còn lại trong mấy tầng Thiên Môn chỉ có đi theo hắn mới sống được.

Đặc biệt là bây giờ cửa ra vì chấn động mà bị đánh mở, khiến có khả năng ra khỏi đây!

Mãi đếna Tô Minh xông vào tầng thứ nhất, liếc trận pháp bị mở ra, cuốn theo thân thể ông lão áo trắng lúc trước cầu cứu hắn, lao hướng lối ra.

Chương 552: Tay trái của Man Thần

Khi Tô Minh bước vào trận pháp này, thân thể biến mất thì nguyên Thiên Môn lan tràn tan vỡ. Sau lưng Tô Minh, từng người bộ lạc còn sống sót có được tự do rời khỏi chốn này theo sau hắn lao ra, khi bước vào trận pháp bị mở ra thì biến mất.

Tô Minh xuất hiện trên mặt biển ngoài Cửu Phong. Sóng cuồn cuộn tầng tầng cuốn, hóa thành trận pháp to lớn. Trận pháp ầm ầm vang hình thành cuồng phong cuốn trời đất.

Cửu Phong dưới cơn sóng dữ mặt biển xoay tròn nguy cơ trập trùm, như tùy thời bị nhấn chìm. Mắt Tô Minh chợt lóe, nhoáng người lên lao hướng Cửu Phong, chớp mắt tới gần. Hắn đặt cha con Bạch Tố, và ông lão áo trắng Thiên Môn xuống, chân phải nâng lên mạnh giẫm đất Cửu Phong!

Một bước đạp xuống, chấn động cường đại từ người Tô Minh truyền đến toàn Cửu Phong, đưa vào nước biển bốn phía. Một tiếng nổ điếc tai như sấm sét vang lên, bốn phía Cửu Phong nước biển cùng bắn tung dạt ra xung quanh, khiến mặt biển lấy Cửu Phong làm trung tâm thành cái hố to lớn. Mép hố sóng biển nổi lên trời, từ xa nhìn khiến người kinh sợ, tựa một bàn tay to lớn ẩn biển rộng thành hố sâu.

Khi hố sâu hình thành, Cửu Phong trong nước biển hiện ra, phần rời khỏi mặt biển thêm mấy trăm mét. Tô Minh nâng lên tay phải, ấn pháp quyết bỗng nhấn xuống đất. Nhấn xuống và tóc Tô Minh bị gió thổi bay, biểu tình bình tĩnh, mắt lóe ánh sáng. Tay phải hắn ấn mặt đất, một tầng sáng vàng bùng phát trong người Tô Minh, như lan tràn lấy tay phải hắn làm trung tâm khuếch tán bốn phía, phút chốc đã phủ lên toàn Cửu Phong, như màn sáng thủ hộ Cửu Phong.

Chính lúc này, bốn phía nước biển lúc trước bị Tô Minh chấn khuếch tán hình thành cái hố đang nhanh chóng hồi phục, nhưng theo chúng hồi phục thì màn sáng Cửu Phong chớp lóe ánh sáng vàng, khiến Cửu Phong nguy nga sừng sững trong sóng dữ cuồng phong!

Tô Minh đứng trên Cửu Phong, đứng ngoài động phủ Hổ Tử ngủ say như chết. Sau lưng hắn hai cha con Bạch Tố mới trải qua Thiên Môn tan vỡ, giờ tinh thần chấn động càng khắc sâu về tu vi Tô Minh hiện ra. Đặc biệt là cha Bạch Tố, y nhìn bóng lưng Tô Minh, biểu tình tràn đầy khó tin.

Tô Minh không chút do dự, thần thức tỏa ra tám hướng.

Hắn biết cuộc chiến với Tư Mã Tín chưa kết thúc, dù mới này nếu không đi cứu Bạch Tố thì hắn có tám phần tin chắc có thể trong liên tục luân hồi và Ly Phong triệt để giết Tư Mã Tín. Nhưng các loại thuật pháp truyền thừa Man Thần đời thứ hai của Tư Mã Tín làm Tô Minh hơi kiêng dè. Hắn cho rằng đối phương sẽ không đi, chắc còn ở bên này. Tô Minh tản thần thức, đôi mắt ngưng tụ, hắn phát hiện ở đáy biển rõ ràng tồn tại một tảng băng không tan. Băng giá không giống thế giới phong ấn Đại Ngu, nơi này băng tầng tỏa ra máu đỏ sặc sỡ!!!

Trong huyết sắc băng có một con đường, thần thức Tô Minh trông thấy bóng dáng Tư Mã Tín xẹt qua con đường lao sâu vào huyết sắc băng tầng.

“Ở đây chờ ta.” Nỗi niềm giết Tư Mã Tín của Tô Minh chưa từng giảm, mắt hắn chợt lóe, tiến lên một bước, bước vào trong biển, lao hướng đáy biển.

Tốc độ của Tô Minh cực nhanh, triển khai thuấn di, phút chốc đã ở đáy biển. Hắn lần theo dấu vết của Tư Mã Tín chui vào trong con đường, truy sát theo sau.

‘Chỗ này có lẽ là đất băng xuyên dưới Thiên Hàn tông năm đó, chẳng qua băng tuyết hòa tan thành biển nhưng nó còn đó. Xem ra Tư Mã Tín là tại đây có được tạo hóa!’ Tô Minh lao nhanh trong con đường màu đỏ.

Xem hắn thong dong nhưng thật ra lòng rất cảnh giác, thần thức khuếch tán, lướt qua, trong thần thức lập tức xuất hiện bóng dáng Tư Mã Tín.

Đó là một băng tầng màu đỏ. Con đường trong băng tầng thật ra chỉ là một khe hở mà thôi, nhưng không biết tại sao nước biển không thể lọt vào. Băng tầng đỏ dày khiến khe hở con đường rất dài dưới băng tầng mặt đất đỏ sậm như bị máu tươi nhuộm thành. Thần thức thấy một mảnh đỏ rực, Tô Minh biết, nhìn như băng tầng đỏ thật ra là trong suốt, nó chỉ là ảnh chiếu thế giới máu bên dưới mà thôi. Trong thế giới đỏ máu dưới băng tầng, mặt đất có một cánh tay to lớn hơn mười mét vươn ra khỏi mặt đất hướng lên trời, năm ngón thành vuốt, như là dưới đất chôn vùi một linh hồn bất khuất, muốn vươn tay chộp nát vùng trời này.

Đó rõ ràng là một cánh tay trái!!!

Trong lòng bàn tay chỉ tay rõ ràng, làn da tuy thô ráp nhưng trông rất thật. Trên cánh tay tỏa ra hơi thở cường đại khiến thần thức Tô Minh hơi chạm vào lập tức tan vỡ ngay.

Đây là…tay trái của Man Thần!

Trong lòng bàn tay trái ngồi một người, đó chính là Tư Mã Tín!

Nơi này là chốn Tư Mã Tín đạt được tạo hóa, căn nguyên y có được truyền thừa Man Thần đời thứ hai! Nếu không đến bất đắc dĩ thì y sẽ không dẫn dắt Tô Minh đến đây. Trong tầng thứ tám Thiên Môn cuộc chiến quái dị với Tô Minh, không thể khống hành động của mình, không thể khống chế cảm giác năm tháng luân hồi đủ khiến người phát điên, khiến y không muốn thử nỗi khổ như vậy nữa, cho nên y phải tại đây cùng Tô Minh tiến hành trận chiến sinh tử cuối cùng!

Bên Tô Minh, thần thức trông thấy Tư Mã Tín thì tan vỡ làm hắn khựng bước chân, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng hồi phục lại. Biểu tình hắn âm trầm, nhìn khe hở con đường trước mặt, qua một lúc thì mắt chợt lóe, lao lên.

Tư Mã Tín ngồi xếp bằng trong tay trái của Man Thần, mắt lóe sát khí, đôi tay ấn bên người chạm bàn tay. Y ngửa đầu nhìn băng tầng bị ảnh chiếu đỏ sẫm, khóe miệng lộ nụ cười nhạt.

Lát sau, mắt y lóe tia sáng lạnh, đôi tay bỗng nâng lên vung hướng bầu trời. Cái vung này tay trái của Man Thần y ở ầm ầm chấn động, có ảo ảnh tay trái huyễn hóa từ trong cánh tay, một mảnh mơ hồ theo Tư Mã Tín vung, ầm ầm vang, ảo ảnh tay trái của Man Thần lao lên băng tầng đỏ, tốc độ cực nhanh vọt ra.

Từ xa nhình hình ảnh có chút kinh khủng. Rõ ràng bàn tay to lớn từ dưới đất vươn ra lấy tốc độ không thể miêu tả chộp hướng thân hình lao xuống băng tầng, bóp chặt, tiếng nổ kinh thiên động địa.

Băng tầng chấn động, két két vỡ, có khe hở lan tràn, xuất hiện nhiều băng vụn. Những băng vụn rơi xuống đất, phút chốc băng vụn che lấp bên trên, che đi tầm mắt, ảnh chiếu ánh sáng đỏ, khiến người có cảm giác chói mắt không thể thấy rõ.

Con ngươi Tư Mã Tín co rút, một kích kia y chuẩn bị rất nhiều nhưng không cho rằng dễ dàng giết chết Tô Minh. Nếu Tô Minh đễàng bị giết như vậy thì hắn tuyệt đối không sống đến bây giờ. Theo Tư Mã Tín thấy, Tô Minh có thể nói là đại địch hiếm có trong đời y, dù là năm đó y là thiên tài tại Thiên Hàn tông hay bây giờ có truyền thừa Man Thần đời thứ hai, tự xưng là Man Thần đời thứ bốn, đều bị đánh bại trong tay Tô Minh!

Giờ trên bầu trời trông như thần thông của Tư Mã Tín hủy diệt bóng Tô Minh dọc theo con đường bước vào nhưng y không chút thả lỏng. Con ngươi co rút, đôi tay ở trước người nhanh chóng biến đổi ấn quyét, vung hướng bầu trời. Cái vung này những vụn băng toàn bộ vỡ tung đảo vòng hướng lên trên. Khoảnh khắc vụn bay hướng lên trên thì cảm giác cực kỳ nguy hiểm hiện ra trong lòng Tư Mã Tín. Cùng lúc đó, thân hình trên trời lấy tốc độ cực nhanh như sao băng xé gió ầm ầm lao hướng Tư Mã Tín.

Tốc độ của thân hình quá nhanh, như vọt tào con mắt Tư Mã Tín. Chớp mắt thân hình đã cách Tư Mã Tín chưa đến mấy chục mét, đó chính là Tô Minh!

Tốc độ của Tô Minh cực nhanh, khoảnh khắc hai mắt lóe sát khí, tay phải nâng lên chỉ hướng Tư Mã Tín. Cái chỉ này ẩn chứa ý chí của Tô Minh, như cả người dung nhập vào một chỉ, trời long đất lở, khoảnh khắc tới gần.

Lúc nguy hiểm nếu đổi lại người khác, có lẽ không thể tránh thoát một chỉ và tốc độ cực nhanh này. Nhưng Tư Mã Tín là thiên tài năm đó, giờ tự xưng Man Thần đời thứ bốn thì đương nhiên có chỗ kiêu ngọa. Gã không chút do dự, chợt há to mồm không chút né tránh Tô Minh mà phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa.

Tiếng gầm không phải thanh âm bình thường, ẩn chứa lực lượng tinh túy Tư Mã Tín đạt được từ truyền thừa Man Thần đời thứ hai, đó là một loại lấy thân thể y làm vật dẫn, dường như tiếng gầm của Man Thần đời thứ hai bổ núi truyền từ muôn thở xa xưa!

Đây là Man Thần rống!

Khoảnh khắc tiếng rống truyền ra, con ngươi Tô Minh bỗng co rút, tai ù vang, máu chảy trào. Không khí xung quanh hắn vỡ ra từng tấc, hình thành hủy diệt sụp đổ. Lực lượng cường đại không thể hình dung trùng kích Tô Minh, làm thân thể lao nhanh cực độ chợt khựng lại.

Toàn thân hắn nổ ầm ầm, có cảm giác máu thịt xương bị xé nát. Khóe môi Tô Minh tràn máu, người bắn ngược, bị tiếng rống làm rút lui mấy trăm mét.

Tiếng rống dù uy lực kinh người nhưng đối với Tư Mã Tín rõ ràng không phải tùy ý thi triển được.m thân hình y theo tiếng rống lấy mắt thường trông thấy héo tàn, dường như tinh hoa toàn thân máu thịt vì phát ra tiếng rống mà bị hút đi. Tay trái của Man Thần dưới thân y rung lên, như có khí thể không trông thấy chui vào người Tư Mã Tín, quanh quẩn tẩm bổ y.

“Tô Minh, đây là nơi ngươi chôn xác!!!” Tư Mã Tín vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Tô Minh ở giữa không trung mấy trăm mét. Khuôn mặt y từ héo rút nhanh chóng hồi phục, nhưng bề ngoài trông y cực kỳ hung tợn.

Chương 553: Tư Mã Tín biến!

Khi đẩy lui Tô Minh thì Tư Mã Tín biểu tình dữ tợn đôi tay nâng lên nhanh chóng ấn pháp quyết, cắn đầu lưỡi hộc bãi máu. Máu rơi hết xuống bàn tay dưới thân y, dọc theo chỉ tay lan tràn, khiến chỉ tay vốn mờ nhạt dần biến rõ ràng.

“Là Man Thần, nắm giữ vận mệnh Man tộc, khống chế thiên địa thương khung, chỉ tay như cách cục, lấy chỉ tay giết người, Man Thần văn!” Tư Mã Tín mở miệng, đôi tay nhanh chóng nâng lên bỗng ấn lên trên.

Khi Tô Minh bị tiếng rống như ngưng tụ từ năm tháng xa xôi của Man Thần đời thứ hai làm không ngừng thụt lùi thì bên tai vang giọng đầy sát khí của Tư Mã Tín.

Người Tô Minh đầy cảm giác tê liệt nhưng biểu tình không chút hoảng hốt. Ánh sáng lạnh chớp lên, dù thân thể thụt lùi nhưng tay phải của hắn nâng lên, trên cánh tay phải ấn Xích Long chớp lóe ánh sáng đỏ, như đồ đằng, đôi mắt Xích Long sáng ngờ nhìn đất bên dưới, Tư Mã Tín trong lòng bàn tay Man Thần đời thứ hai.

Chính lúc này, Tư Mã Tín thi triển Man Thần văn, nguyên băng tầng bên trên chớp mắt ảm đạm, xung quanh Tô Minh xuất hiện từng hoa văn đỏ. Những hoa văn lượn lờ tám hướng, tổng như hỗn độn nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy rõ ràng hoa văn trên trời chính là chỉ tay của tay trái của Man Thần.

Khí thế như hồng hoang lan tràn trong thế giới băng giá. Con ngươi Tô Minh co rút, khi chỉ tay biến ảo bốn phía thì cánh tay phải của hắn vang tiếng rồng ngâm. Chỉ thấy Xích Long biến ảo lượn lờ quanh Tô Minh, nó ngẩng đầu gầm lên, thân thể lại biến lớn.

Nó dài ngàn mét xoay quanh Tô Minh, gầm rống. Băng tầng bên trên két két chấn động sụp xuống không ít. Tư Mã Tín nhìn thấy Xích Long xuất hiện thì con ngươi lại co rút. Tô Minh thể hiện cường đại và thủ đoạn vượt qua dự đoán của Tư Mã Tín, y không ngờ đến bây giờ mà hắn còn có một thú hình rồng, xem ra khá mạnh.

Tư Mã Tín biểu tình âm trầm, nhìn thấy Xích Long hiện ra thì tay phải ấn pháp quyết bỗng chỉ vào trán mình, dùng móng tay út rạch một vệt trên trán khiến máu chảy ra. Máu chảy, chỉ tay bên trên biến thành bàn tay to, chẳng qua tay do chỉ tay đỏ cấu thành trông vẫn rất thật.

Tiếng nổ ầm ĩ, bàn tay do chỉ tay biến thành bỗng nắm lại, như muốn bóp chặt Tô Minh trong lòng bàn tay. Theo động tác nắm tay, không trung trên trời rung động. Chỉ tay to ngưng tụ ro rút, như ẩn chứa phép tắc cõi trời đất khiến người ở bên trong có cảm giác tinh thần khoảng hốt.

Khi bàn tay chỉ tay chộp hướng Tô Minh thì Xích Long gầm vang tận trời, thân hình lại biến to ra quét bốn phía, hóa thành lốc xoáy Xích Long khổng lồ, lấy thân hình nó đối kháng bàn tay chỉ tay đến này!

Tiếng nổ vang dội, bàn tay nắm chặt, Xích Long gầm lên càng hung tợn. Hai lực lượng đến từ Tô Minh và Tư Mã Tín trong không trung kình nhau!

Mọi chuyện chỉ xảy ra trong mấy giây, chúng nó va chạm, tiếng nổ kinh trời chấn động bốn phía, dưới chấn động có một tầng trùng kích bỗng khuếch tán.

Trùng kích đi qua đâu là băng tầng bên trên tan vỡ phạm vi lớn, khiến màu đỏ mặt đất càng hỗn loạn.

Trên trời, bàn tay chỉ tay vỡ từng tấc, cuối cùng bùng nổ. Nhưng nó dù sao là thần thông của Man Thần, tuy rằng tu vi của Tư Mã Tín không thể thi triển hết sức mạnh nhưng dù chỉ lấy ra chút ít đủ để y kiêu ngạo.

Khi bàn tay vỡ ra thì thân thể Xích Long của Tô Minh rung lên, thân hình bùm bùm nổ tung. May là nó do địa khí tổ thành chứ không phải máu thịt thật sự, nếu không thì chết chắc rồi!

Dù là địa khí thì giờ đây nó bỗng tan vỡ, nhưng vỡ ra xong sau lưng Tô Minh thân thể Xích Long lại ngưng tụ ra, vẻ uể oải, người hư ảo như không thể chống đỡ. Nó biến thành ấn đỏ lại trở về trên cánh tay Tô Minh, chìm trong ngủ say tu dưỡng.

“Thần thông không sai, nhưng ngươi dùng mà không giết được ta.” Tô Minh biểu tình bình tĩnh, mắt tràn ngập sát khí, nhấc chân lên tiến một bước, hóa thành cầu vồng xuyên thấu không khí, xuất hiện cách Tư Mã Tín hơn mười mét.

Giây phút tới gần, Tô Minh nâng lên tay phải, không phải mọt chỉ điểm vào mà năm ngón thành vuốt cách không chộp Tư Mã Tín. Cú chộp này người Tư Mã Tín rung lên, từ tay trái của Man Thần bị trói bay lên ba mét!

Hình ảnh này khiến Tư Mã Tín tinh thần rung động, y sợ hãi Tô Minh. Không ngừng tiếp xúc, đối phương làm ra thủ đoạn khác nhau làm y lần lượt rung động, mãi đếnc khi Xích Long xuất hiện thì chấn động đạt tới đỉnh. Y không đoán được Tô Minh cường đại đến mức độ!

Năm ấy thù hận và thất bại khiến Tư Mã Tín từng bị hủy, vùng dậy đoạt lấy tạo hóa thiên địa, y và Tô Minh lại gặp nhau, nhưng trong Thiên Môn lần nữa thất bại, cái bóng chết chóc lần nữa buông xuống làm niềm tin của Tư Mã Tín bị đả kích.

Man Thần Thất Đạp không làm gì được đối phương. Quạt báu thiên địa hoang vẫn bị đối phương phá. Giờ lực lượng Man Thần chỉ tay cũng bị Tô Minh chặn, điều này khiến Tư Mã Tín dâng lên tuyệt vọng. Mắt y đỏ rực, giờ không lo đến truyền thừa không hoàn chỉnh, cần nhiều thời gian dung hợp tay trái của Man Thần, mãi đến có ngày y hấp thu cánh tay khiến nó trở thành tay trái của mình mới xem như kết thúc thừa kế. Nhưng bây giờ nguy hiểm, y không lo đến cưỡng ép thi triển thần thông uy lực càng lớn thì thân thể chịu đựng phản phệ, con mắt đỏ rực. Tư Mã Tín phát ra tiếng kêu sắc nhọn.

Theo tiếng rống, chỉ thấy tay trái của Man Thần liền chui ra chín cây gai đen. Những cây gai tỏa khí lạnh âm trầm, thậm chí có một ít cây gai toát ra giọt nước đen, giọt nước khuếch tán khí lạnh, toát ra ý âm tà.

“Man Thần…gai xương!!!” Mặt Tư Mã Tín tái nhợt, gầm lên, thân hình lại héo rút. Lần này héo rút hồi phục rất chậm.

Y gầm rống, những gai xương đen tách khỏi tay trái của Man Thần, tiếng xé gió với tốc độ không thể tả lao hướng Tô Minh.

Tóc Tư Mã Tín tung bay, đôi mắt lộ điên cuồng, mượn cơ hội những gai xương lao hướng Tô Minh, tay pahir bỗng ấn vào tay trái của Man Thần, miệng thì thào cái gì nhưng từ ngữ phức tạp khiến người nghe không hiểu.

Con ngươi Tô Minh co rút, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bỗng hiện ra trong tâm trí. Gai xương đến gần dù chỉ có chín cây nhưng mỗi một cây toát ra khí hung thần ngập trời khiến da đầu Tô Minh mát lạnh.

Gai xương đen, chất lỏng đen, cho người cảm giác rợn gai óc, rồi tốc độ xé gió lao đến, và gai xương đi qua không trung bị nhuộm đen! Tràn ngập phong ấn, Tô Minh thậm chí cảm nhận gai xương như tỏa định mình, sẽ không bao giờ ngừng đuổi theo sát. Hắn có trực giác mãnh liệt nếu bị chỉ một gai xương chui vào người thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Đây không phải gai xương bình thường, nó là ở trong người Man Thần đời thứ hai gom góp năm tháng vạn cổ ngưng tụ năm đó oán khí, điên cuồng, thân thể bị chia năm xẻ bảy phong ấn, tất cả dung hợp lại trong năm tháng dài lâu thay đổi xương cốt tay trái sinh ra gai xương!!!

Loại gai này dù là Man Hồn đại viên mãn gặp được chắc chắn sẽ hoảng sợ. May là gai xương không vô tận, trên tay trái của Man Thần chỉ có nhiêu đó thôi.

Nhưng khi Tô Minh khựng lại lùi ra sau thì Tô Minh trên tay trái của Man Thần bỗng ngẩng đầu lên, toàn thân trông như bộ xương khô, khuôn mặt tuấn tú vì héo tàn mà như bị kéo xuống tầng da, lộ khuôn mặt đầy sẹo thấy ghê người.

Khuôn mặt này mới là mặt thật của y!

Da nâu, là vì năm đó mặt Tư Mã Tín ở trong Thiên Hàn Động da bị đông lại tách ra, khiến nguyên bộ mặt chỉ còn máu thịt màu nâu.

Từng vết sẹo lồi thịt khiến người ánh mắt đầu tiên thấy có cảm giác buồn nôn, bộ dạng xấu xí không thành hình người. Tư Mã Tín điên cuồng thét gào, tay phải ấn bàn tay Man Thần đời thứ hai bỗng nâng lên. Khi tay phải y nâng lên thì gai xương hình dạng như đao từ lòng bàn tay trái của Man Thần bị Tư Mã Tín chậm rãi rút ra từ máu thịt!

Gai xương này bị rút ra, tay trái của Man Thần run rẩy. Trong lòng bàn tay, phút chốc gai xương trong tiếng rống điên cuồng ngửa đầu, Tư Mã Tín ngửa đầu rút ra hết!

Đó là một đao gai xương dài hơn một mét, đen thui, bị Tư Mã Tín kéo ra khỏi tay trái của Man Thần, bốn phía lạnh lẽo chợt biến băng giá gấp mấy lần. Có sát khí vượt qua trước kia cuốn tám hướng!

Cầm cốt đao, Tư Mã Tín biểu tình điên cuồng thù hận nhìn chằm chằm Tô Minh. Bây giờ ý nghĩ duy nhất trong đầu y là lấy đầu hắn, báo mối hận năm đó!

“Tô Minh!”

Tư Mã Tín cất bước đi giữa không trung, lần đầu tiên rời khỏi tay trái của Man Thần, ở giữa trong trung, hai tay y nắm cốt đao to, theo chín gai xương nhỏ hơn lao hướng Tô Minh, chém xuống một đao vào hắn!

Chương 554: Chiến!

Con ngươi Tô Minh co rút, cho hắn cảm giác nguy hiểm trừ chín gai xương đen trước mặt nhanh chóng lao tới, mạnh hơn là đến từ cốt đao to lớn cỡ một mét của Tư Mã Tín!

Sau chín gai xương không trung bị cắt đứt, ăn mòn một mảnh tối đen. Sát khí lạnh lẽo ập vào mặt như ẩn chứa năm tháng xa xưa, oán và điên cuồng của Man Thần đời thứ hai.

Khuôn mặt Tư Mã Tín biến đổi, thân hình héo rút, Tô Minh thấy tất cả, khiến hắn nhìn ra loại gai xương Man Thần báu vật này dù là Tư Mã Tín cũng khó mà hoàn toàn khống chế. Đối với y có lẽ là một thanh gươm hai lưỡi!

Nếu là vậy thì trận chiến này không cần đánh nữa, bảo vật sinh ra từ tay trái của Man Thần là từ phong ấn vạn cổ năm tháng hình thành, tuyệt đối không phải Tô Minh…bây giờ có thể đối kháng thần thông!

Nhưng mà, Tư Mã Tín miễn cưỡng thi triển đối với Tô Minh là cơ hội!

Bây giờ thì Tô Minh không chút do dự, giây chút chín gai xương lao tới, tay trái hắn ấn dưới đất, tay phải nâng lên. Lòng bàn tay chĩa lên trời, mu bàn tay hướng đất. Tóc hắn lấy tốc độ mắt thường trông thấy ở khoảnh khắc gai xương đến thì một nửa thành trắng, một nửa biến tím.

Người hắn bỗng xuất hiện gió xoáy, ở bên trong bỗng thu nhỏ hóa thành…Túc Mệnh!

Túc Mệnh xuất hiện cho tu vi sức chiến đấu của Tô Minh đạt tới đỉnh nhất, có thể chiến đấu với Man Hồn đại viên mãn!

Biểu tình hắn trầm trọng, giây phút hóa thân thành Túc Mệnh Tô Minh nâng lên tay trái, mạnh vung hướng gai xương lao đến. Cái vung này như là năm tháng nghịch chuyển trước mặt Tô Minh, như là thời gian ở khoảnh khắc này đảo lùi.

Chín gai xương nhanh chóng đến gần, va chạm với lực luân hồi vô hình quá khứ của Tô Minh. Chỉ thấy chín gai xương khựng lại nhưng chỉ khựng mà thôi, lại áp sát. Tuy nhiên tốc độ chậm không ít, như đi trong năm tháng. Còn sau chín gai xương, Tư Mã Tín tay cầm cốt đao thì biểu tình càng điên cuồng. Y chém cốt đao xuống, khựng lại, biểu tình tràn ngập thống khổ nhưng cắn răng tiến tới.

Mắt Tô Minh chợt lóe, nắm đấm tay phải đánh ra một đấm về phía trước, hình thành trùng kích. Trùng kích nổ tung trước mặt hắn, va chạm với chín gai xương và Tư Mã Tín, khiến tiếng nổ càng kịch liệt, khiến không khí sụp xuống.

Thân thể Tô Minh không tạm dừng, lại thụt lui, tay trái lần thứ hai vung trước mặt, lần này vung ra biến đổi không những là tốc độ của chín gai xương và Tư Mã Tín, quan trọng hơn, lúc trước Tô Minh đánh ra nắm đấm hình thành tan vỡ lập tức hồi phục, lại nổ tung, vòng đi vòng lại, chớp mắt đã hơn mười lần!

Tô Minh biết mình không biến đổi được nhiều gai xương trùng kích. Trùng kích mạnh mẽ có thể đối kháng với lực quá khứ hắn thi triển, rõ ràng chiếm ưu thế. Nhưng hắn có thể thay đổi là nắm đấm mình đánh ra, để nắm đấm đó không ngừng luân hồi lặp lại, uy lực đạt tới trình độ khủng bố.

Nếu mỗi một đấm đều có thể so với sức mạnh lớn nhất của Man Hồn đại viên mãn, vậy hơn mười đấm dung hợp, tuy chưa nói đến đạt tới một loại biến chất, nhưng lực lượng tụ tập lại đã vượt qua lực đại viên mãn tầm thường. Đặc biệt là bây giờ trên người Tô Minh tản ra một tia hơi thở tu mệnh, khiến nắm đấm không ngừng luân hồi đạt đến cực độ.

Một tiếng chấn động mặt đất, khiến băng tầng bên trên phạm vi lớn tan vỡ, tiếng nổ ầm ầm, chớp mắt bùng nổ, đó là sức mạnh lớn nhất luân hồi hơn mười lần của Tô Minh oanh kích vào chín gai xương và Tư Mã Tín đến gần.

Giây phút oanh kích vang vọng, phạm vi băng tầng bên trên tan vỡ qúa lớn, vụn băng bay đầy trời, khe hở lan tràn mấy ngàn mét, cuối cùng băng tầng nổ tung, có nước biển ùa vào dọc theo băng tầng tan vỡ. Nguyên thế giới như mưa trút nước, mưa không ngừng như muốn hoàn toàn nhấn chìm nơi đây.

Nước biển nhanh chóng lan tràn, tiếng nổ dư âm vang vọng. Thân thể Tô Minh lùi hơn mười bước, sắc mặt hơi tái nhưng đôi mắt vẫn bình tĩnh, mạnh vọt tới trước, lao hướng Tư Mã Tín!

Phía Tô Minh, chín gai xương trước mặt trong trùng kích không bị hủy diệt nhưng tốc độ chậm rất nhiều, hướng đi bị nắm đấm Tô Minh trùng kích làm hơi biến đổi.

Nhưng Tư Mã Tín lại hộc bãi máu, dù sao y chưa hoàn toàn có được truyền thừa, cưỡng bức thi triển Man Thần gai xương đã là cực hạn. Giờ hộc máu, vẻ mặt y trắng bệch, người run lên, tuy nói bản thân vẫn tiến tới nhưng rõ ràng là cốt đao kéo theo y!

Tô Minh tới gần, tốc độ cực nhanh, phút chốc đã gần đến chín gai xương. Nếu đổi lại là gai xương ban đầu thì dù Tô Minh có nhanh hơn cũng tránh không nổi, mà bây giờ thì khác!

Chín gai xương chậm chạp như lao trong năm tháng, dường như giữa chúng nó và Tô Minh có chướng ngại vô hình, bởi vì phương hướng của chúng bị biến đổi, xem giống như Tô Minh xông hướng gai xương, sự thật là khoảnh khắc hai bên tới gần Tô Minh liên tục chớp lóe vài lần. Mỗi lần nhoáng lên hắn đều tránh đi gai xương lao đến. Từ xa nhìn lại, hình ảnh này khiến người có ảo giác, thấy Tô Minh và chín gai xương hóa thành cầu vồng đen va chạm nhưng không có tiếng nổ phát ra. Chín gai xương như xuyên thấu người Tô Minh, tiếng bùm bùm vang vọng, đâm vào mặt đất đầy nước biển.

Giây phút nước biển đến, lan tới một nửa tay trái của Man Thần dựng thẳng trên đất, theo gai xương chìm vào, nguyên nước biển biến thành…màu đen!

Khí lạnh mãnh liệt lan tràn tám phương.

Bên Tô Minh, tránh né chín gai xưong xong hắn không hề thả lỏng, tay phải nâng lên đấm hướng Tư Mã Tín. Tốc độ của hắn nhanh, cốt đao trong tay y chưa chém xuống thì cú đấm đã đánh vào ngực y.

Một tiếng nổ vang, Tư Mã Tín trợn to mắt, lại hộc máu. Vốn y nên ngã ra sau, nhưng vì nắm cốt đao nên bị kéo theo chém hướng Tô Minh.

Như vậy là một trước một sau, hai lực lượng bùng nổ trong người Tư Mã Tín, khiến thân thể y vào lúc này bị xé rách chia thành hai phần. Một phần là tay phải cầm cốt đao, một phần là thân hình còn lại đảo ngược, sự sống nhanh chóng tan biến.

Nhưng Tô Minh đánh ra một đấm dù khiến Tư Mã Tín tách khỏi cốt đao, dù khiến y lại trọng thương nhưng cốt đao dài một mét sắc bén xé gió chém vào hắn.

Không có khả năng né tránh, dù là thuật quá khứ thời gian luân hồi vào giây phút này không có nhiều tác dụng. Mắt thấy cốt đao cách đỉnh đầu Tô Minh chưa đến hai mét, khí lạnh làm toàn thân hắn lạnh băng. Tô Minh mạnh ngẩng đầu, ngoài người biến ảo Hàm Sơn Chuông, trên chuông xuất hiện ảo ảnh Cửu Anh, dẫn động chuông và cốt đao va nhau.

Một tiếng nổ kinh trời, tiếng hét thê lương vang vọng. Chỉ thấy Cửu Anh có ba cái đầu nổ tung, mang theo thân hình còn lại chớp mắt tan biến, quay trở vào Hàm Sơn Chuông. Cốt đao mang theo sát khí ngập trời một đao dừng ở Hàm Sơn Chuông. Chuông ngân, két một tiếng, Hàm Sơn Chuông nhìn như rắn chắc vô cùng chỗ bị cốt đao chém xuống hiện nứt rạn.

Giây phút vết nứt hiện ra, Hàm Sơn Chuông nhanh chóng thu nhỏ, chấn động quay vào trong người Tô Minh. Giây phút này, khí thế cốt đao yếu chút nhưng vẫn mang theo sát khí hướng tới Tô Minh. Dường như nếu không giết được hắn thì đao sẽ không rút lui chút nào.

Tư Mã Tín ở phía xa thân thể tàn phá, sức sống không tan biến nữa mà như có nhiều sự sống vô hình đến, khiến thân thể y nhanh chóng hồi phục. Nhưng tốc độ hồi phục rõ ràng chậm hơn lúc Tô Minh gặp y ở Thiên Môn.

“Tô Minh, dưới Man Thần cốt đao của ta, ngươi chết chắc rồi!!!” Tư Mã Tín thụt lùi, thân hình đang hồi phục ngửa đầu cuồng cười.

Y nhìn chằm chằm Tô Minh, thanh âm và tiếng cười hòa nhau, vang vọng trong băng tầng bên trên sụp xuống, nước biển ùa vào, mặt biển đã ngập hơn phân nửa tay trái của Man Thần.

“Chưa chắc!” Tô Minh cười nhạt.Nguồn truyện audio Podcast

Giây phút cốt đao đến, trong thời gian ngắn Tô Minh nâng lên tay phải ấn hướng cốt đao. Khoảnh khắc ấn, lòng bàn tay Tô Minh xuất hiện một dược đỉnh!!!

Dược đỉnh đó là Tô Minh dùng để luyện dược, nhưng dù sao nó là đỉnh, hoang trong đỉnh là thánh vật của Đại Ngu vương triều, của toàn Man tộc. Tuy rằng dược đỉnh không phải hoang đỉnh nhưng hình nếu là đỉnh thì đương nhiên nên có lực lượng.

Lại một tiếng nổ kịch liệt, dược đỉnh và cốt đao va chạm. Khoảnh khắc đỉnh trong tiếng nổ xuất hiện vết nứt, nhưng khe hở xuất hiện thì tốc độ của cốt đao khựng nữa!

Cùng lúc đó, tay trái Tô Minh nâng lên hư không chộp, lập tức trong tay hiện ra cây gậy. Hắn nấm lấy cất đi dược đỉnh, đập một gậy vào cốt đao đến gần!

Cốt đao và gậy va chạm, dấy lên tiếng nổ mãnh liệt nhất nơi đây, khiến băng tầng bên trên lại lần nữa lan tràn vết nứt, nổ tung, khiến nước biển đến càng nhiều thêm!

Trong tiếng nổ, gậy vỡ, cây gậy từ khi bị Tô Minh nắm giữ đến nay, tại đây từng tấc nứt rồi vỡ tung. Cốtđao ba lần bốn lượt bị suy yếu tốc độ và lực lượng giờ còn sót lại chưa đến ba phần, xuyên qua gậy chém hướng Tô Minh. Tô Minh không lấy ra pháp bảo gì nữa, đôi tay nâng lên, trên đỉnh đầu cốt đao xé gió lao đến, gầm một tiếng, đôi tay mạnh chắp lại!

Toàn thân chấn động, đôi tay hắn ở vị trí đỉnh đầu bảy tấc, ấn chặt cốt đao!

Chương 555: Đoạt đao

Khoảnh khắc tay hắn chắp lại làm cốt đao bị cản trở, lập tức có ồ ạt khí lạnh tản ra từ cốt đao, dọc theo đôi tay Tô Minh hướng vào trong người. Giây phút này thân thể Tô Minh như bị đông lại, nhưng mắt hắn sáng ngời có vẻ dữ tợn, khóe môi tràn máu, đây là lần đầu tiên hắn hóa thân thành Túc Mệnh chảy máu.

“Một thanh đao đi theo sai chủ nhân cũng xứng giết ta!!!” Tô Minh quát khẽ một tiếng, người mạnh trầm xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm cốt đao.

“Tô Minh ta mới là chủ nhân của ngươi, từ nay về sau, ngươi thuộc sở hữu của ta!”

Khi Tô Minh nói ra câu này thì đôi tay với khí lạnh lan tràn một mảnh tối đen, mái tóc hắn bay lên, nguyên thần vọt ra khỏi người, ở sau lưng hắn biến thành ảo ảnh to lớn lao hướng cốt đao.

Khi nguyên thần và cốt đao va chạm, hắn cảm nhận sự bài xích mãnh liệt. Dù rằng bài xích mạnh nhưng vì lực lượng cốt đao không ngừng bị Tô Minh suy yếu, giờ còn bị đông lại không thể bỏ chạy, khiến Tô Minh nguyên thần điên cuồng chui vào trong cốt đao.

Nếu là ý chí bình thường kéo theo Tô Minh nguyên thần thì có lẽ không thể cưỡng ép cướp đao này. Nhưng mà, Tô Minh mạnh nhất không phải tu vi, không phải sức chiến đấu, mà là hắn ở trong bất tử bất diệt giới của Chúc Cửu Âm, trảiqua vô số luân hồi năm thác hình thành ý chí!!!

Ý chí mạnh mẽ vượt xa tu vi của Tô Minh, dù là Man Hồn đại viên mãn cũng không thể so sánh!

Ý chí cường đại có lẽ không có sức chiến đấu mạnh bao nhiêu, có chút cảm giác hư ảo, nhưng nếu dung hợp cùng nguyên thần thì bùng phát lực lượng dù không là sức chiến đấu lại có thể khiến Tô Minh đối mặt tất cả đoạt xá không bị người lay chuyển. Càng khiến hắn đi đoạt xá người khác, trừ phi gặp kẻ có ý chí cường giống mình, nếu không sẽ không có địch thủ. Đoạt xá và pháp bảo cưỡng ép khắc ấn có chỗ tương tự, nên Tô Minh trước tiên suy yếu đao, mọi thứ là vì bây giờ cưỡng ép chiếm cốt đao làm của riêng!

Theo Tô Minh nguyên thần đánh vào, mới đầu cốt đao còn phản kháng dữ dội, nhưng chớp mắt có tiếng sắc nhọn phát ra từ trong đao. Một lực lượng cường đại từ trong đao khuếch tán như muốn thoát khỏi đôi tay Tô Minh.

“Vật Tô Minh ta vừa mắt, ngươi trốn cũng không thoát!” Biểu tình Tô Minh âm trầm, đôi tay chặt chẽ không thả ra. Nguyên thần nhanh chóng xông vào cốt đao, thế tới rào rạt, trấn áp tất cả ý thức phản kháng.

Phái xa Tư Mã Tín nhìn thấy hình ảnh này thì lộ vẻ không thể tin và hoảng sợ. Hành động của Tô Minh lần nữa làm y rung động. Y không ngờ Tô Minh có quyét tâm như vậy, cưỡng ép cướp cốt đao.

“Không biết lượng sức, đao này sinh ra từ tay trái của Man Thần, vạn năm qua sinh ra linh thức, dù ta là người thừa kế chỉ có thể mượn sức chứ không cách nào khống chế, ngươi lại cuồng đến muốn đi cướp đao!” Tư Mã Tín đè nén rung động, lạnh lùng cười, y không cho rằng Tô Minh có thể thành công. Theo y thấy thì hành động quá điên cuồng.

Nhưng dù nói không cho rằng Tô Minh sẽ thành công, bây giờ đối với Tư Mã Tín thì hắn tập trung hết tinh thần định cướp cốt đao cho y cơ hội ra tay.

Tư Mã Tín không chút do dự, nói ra câu kia xong thì thân thể hồi phục hơn phân nửa cất bước lao hướng Tô Minh, chớp mắt tới gần. Y nâng lên tay phải một chưởng đánh vào trán Tô Minh, mắt lóe át khí, một chưởng này ẩn chứ mối thù không đội trời chung với Tô Minh.

Khoảnh khắc chưởng đến gần, mắt Tô Minh bỗng lóe sáng, tay trái thả lỏng cốt đao nhưng tay phải thì bắt chặt đao, mặc kệ máu chảy xuống, khiến cốt đao không thể tránh thoát. Tay tráy vung lên khi Tư Mã Tín đến gần.

Cái vung này, lực nghịch chuyển thời gian năm tháng lại đến, lực lượng xuất hiện khiến mặt Tư Mã Tín biến tái nhợt, y lại tính sai, vốn tưởng Tô Minh tập trung hết sức vào cốt đao, không ngờ hắn còn có thể thi triển thần thông khiến y hoảng sợ.

Đấu với Tô Minh, nhiều lần tính sai, nhiều lần gục ngã nghiêm trọng đả kích niềm tin của Tư Mã Tín, thậm chí y có cảm giác dù mình có thêm nhiều tạo hóa cũng không thể đối kháng với hắn, chắc chắn thất bại. Loại cảm giác này mới bắt đầu chỉ có một chút, nhưng thời gian trôi qua, đặc biệt là bây giờ y lại bị luân hồi tuần hoàn cuốn lấy, tràn ngập tinh thần y.

Khi thân thể Tư Mã Tín bị lực quá khứ tràn ngập không đến gần mà thụt lùi thì nắm đấm tay trái Tô Minh đánh vào người y, khiến thân thể y tan vỡ bắn ra máu, tay trái hắn lại vung. Vòng đi vòng lại, lần này Tô Minh biến thần Túc Mệnh rõ ràng thời gian dài hơn, điều này có liên quan đến hắn đạt được tạo hóa Huyết tộc và tu vi tăng cao.

Trận chiến này nhìn như Tô Minh hơi yếu thế nhưng kỳ thực từ khi hai người bắt đầu ra tay đến bây giờ, có thể nói hắn hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động!

Gắt gao đè Tư Mã Tín!

Đặc biệt là bây giờ tay phải Tô Minh cầm cốt đao, nguyên thần không ngừng dung nhập trấn áp tất cả phản kháng bên trong, cứng rắn khắc ấn. Tay trái thi triển thuật quá khứ làm Tư Mã Tín rơi vào cảnh giới khiến y tuyệt vọng,

Mắt Tư Mã Tín đỏ sậm, y không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng!!!

Y đạt được truyền thừa Man Thần đời thứ hai, là tạo hóa cực kỳ hiếm thấy toàn Man tộc, là cơ duyên vô số người điên cuồng hâm mộ, nhưng bây giờ vẫn bị Tô Minh đè đầu! Trong trạng thái luân hồi, y không có chút sức phản kháng, đặc biệt là tay phải Tô Minh còn đang nắm cốt đao, điều này khiến Tư Mã Tín không cam lòng thầm gào thét.

Nhưng tiếng hét không thể phát ra!

Theo tiếng nổ vang vọng, thân hình Tư Mã Tín từng đợt tan vỡ, hồi phục ngày càng chậm, nếu cứ tiếp tục thì e rằng không bao lâu sau y sẽ hoàn toàn chết!

Nhưng…Tô Minh thầmthan. Có thể nói Tư Mã Tín là người khó giết nhất từ khi tu vi hắn đại thành, tất cả toàn là vì y tu loại Man Chủng vtđộng phủ. Nếu không có công pháp này thì Tô Minh đã sớm giết chết Tư Mã Tín rồi.

Dù đối phương có được truyền thừa Man Thần đời thứ hai thì vẫn không là đối thủ của Tô Minh!

Nhưng sức sống đối phương không dứt, dù gì Tô Minh hóa thân thành Túc Mệnh thời gian có hạn, tuy bởi vì tu vi tăng lên mà nhiều thêm không ít, nhưng đến đây thì vẫn phải kết thúc.

Tóc Tô Minh đang hồi phục, thân hình dần biến đổi, lực lượng quá khứ đang nhanh chóng biến yếu.

Tư Mã Tín lập tức phát hiện ra hiện tượng này, trong một lần tan vỡ chậm rãi hồi phục, mắt lộ tia hung ác, rốt cuộc có cơ hội mở miệng.

“Không tiếp tục nữa sao? Tô Minh, ngươi không thể tiếp tục nữa!!!” Tư Mã Tín cuồng cười, ngực y có một vết thương xuyên thủng đang nhanh chóng hồi phục. Mắt thấy thần thông của Tô Minh yếu đi, Tư Mã Tín cất tiếng cười to, biểu tình toát vẻ dữ tợn.

“Ồn ào!” Tô Minh lạnh giọng nói.

Khuôn mặt hắn hồi phục, tóc biến thành màu đen. Khoảnh khắc thoát khỏi Túc Mệnh, trong tiếng cười sang sảng của Tư Mã Tín, thân theer y không còn bị lực luân hồi quá khứ trói buộc có thể nhanh chóng thụt lùi thì, tay phải Tô Minh cầm cốt đao, thân đao phát ra tiếng vù vù chói tai. Tiếng vù vù như khuất nhục, như bị trấn áp hoàn toàn thì phát ra tiếng gào không cam lòng nhất. Thanh âm vang vọng, tay phải Tô Minh thả ra, cốt đao lập tức xoay tròn, khiến chuôi đao đặt trong lòng bàn tay Tô Minh. Hắn nắm nó, vận chuyển lực lượng Man Cốt toàn thân.

Khoảnh khắc vận chuyển, thanh cốt đao bị hắn nắm lấy phát ra màu đen và sát khí ngập trời. Dù nó không cam lòng, dù khuất nhục nhưng giờ thì nó không thể không bị Tô Minh khống chế!

Bởi vì Tô Minh nguyên thần ý chí cường đại dung hượp trấn áp cốt đao, dù nó sinh ra trong tay trái của Man Thần, dù nó…tồn tại vạn năm tháng!

Giây phút nắm thanh đao, thân thể Tô Minh cất bước hướng Tư Mã Tín thụt lùi. Vốn Tư Mã Tín cười to nhưng giờ biến thành hoảng sợ. Bóng Tô Minh như cầu vồng cầm cốt đao xé gió lao tới, chém một đao vào Tư Mã Tín!

Đao chưa tới thì tiếng xé gió sắc bén đã đến, như rạch phá không trung. Một vệt đen hình cung chớp động, Tô Minh cốt đao từ đỉnh đầu Tư Mã Tín xuyên thấu đầu y, xuyên qua thân hình, chém người y thành hai nửa.

Tiếng nổ kinh thiên động địa, chém xuống, trong tiếng hét thê lương của Tư Mã Tín, Tô Minh ngẩng đầu lên. Hắn cầm cốt đao đen trong tay, mái tóc đen bay bay, mắt sâu thẳm kỳ lạ, biểu tình lạnh lùng, tràn ngập sự yêu dị khó tả!

Chỗ Tư Mã Tín, thân hình một nửa bên trái tách ra biến thành đen thui, cuối cùng thành chất lỏng đen rơi xuống biển rộng bên dưới.

Còn lại nửa bên rút lui, máu thịt bầy nhầy rơi vào trong biển.

Tô Minh mắt chợt lóe, cầm cốt đao lao hướng biển rộng, nhưng hắn mới tới gần mặt biển thì nguy hiểm hiện ra. Tô Minh không chút suy nghĩ chớp mắt biến mất, xuất hiện ngoài trăm mét. Hắn trông thấy vị trí trước đó mình ở giờ vang tiếng nổ, sụp xuống hết, biến thành vòng xoáy.

Vòng xoáy xuất hiện khiến mặt biển cũng xoay tròn, vị trí vòng xoáy biển rõ ràng là tay trái của Man Thần bị biển nhấn chìm!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 9 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)