1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 8: Âm Phong hạp cốc (c36-c40)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 8: Âm Phong hạp cốc (c36-c40)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 36 : Âm Phong hạp cốc

Sáng sớm hôm sau, Tô Triệt và Lôi Tiếu rời khỏi khách sạn, chuẩn bị tiến vào Âm Phong hạp cốc.

Lôi Tiếu cũng không hỏi thăm chuyện tế luyện pháp khí, loại chuyện này này thuộc về bí mật cá nhân, người khác nếu không chủ động nói ra thì cũng không thể tùy ý nghe ngóng được.

Lôi Tiếu không sợ người khác làm phiền, cuối cùng dặn dò:

– Tô sư đệ, tiến vào Âm Phong hạp cốc, khó tránh khỏi sẽ xảy ra chiến đấu với tu sĩ hoặc là yêu thú, ngươi xác định là đã làm tốt các chuẩn bị, không cần bổ sung thêm vật gì nữa rồi chứ?

– Đã chuẩn bị xong rồi.

Tô Triệt vỗ vỗ túi càn khôn bên hông.

Tu vi hiện giờ ở giai đoạn Luyện Khí tầng một, chỉ có thể sử dụng pháp khí cấp thấp nhất, hoặc là phù lục cấp thấp để chiến đấu, tất cả pháp khí trong túi càn khôn của Tô Triệt có ba cái phi kiếm, các loại phù lục hơn mười trương, đan dược một số bình, quả thực không cần phải lãng phí linh thạch mua vật khác nữa.

– Đi!

Lôi Tiếu vung tay lên, hai người đi đến cửa thôn.

Thế nhưng không đợi bọn hắn ra khỏi thôn, đã chợt nghe từ sau lưng truyền đến tiếng gọi thanh thúy:

– Tiếu Tiếu.

Chỉ nghe phát âm, Tô Triệt cũng không hiểu Tiếu Tiếu là thứ gì, dù sao cũng không phải gọi mình, cho nên cũng không để ý, nhưng Lôi Tiếu bên người lại dừng lại, lập tức xoay người sang chỗ khác.

Tô Triệt lúc này mới quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi nhẹ nhàng đi tới, trên người cũng mặc đạo phục màu trắng của đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông, trên ngọc bài treo bên hông mơ hồ có thể thấy được hai chữ Thiên Hoa.

Tô Triệt đã có phán đoán: chỉ có đệ tử của mười ngọn núi chính mới có thể đeo ngọc bài này, thoạt nhìn, cô bé này hẳn là đệ tử của Thiên Hoa Phong, tu vị Luyện Khí tầng ba…

– Tam tỷ.

Lôi Tiếu nghênh đón.

– Tiếu Tiếu, ngươi muốn đi Âm Phong hạp cốc?

Thiếu nữ trực tiếp hỏi.

– Đúng vậy a, mấy ngày trước nhận nhiệm vụ Độn Địa Độc Đằng.

Sau khi Lôi Tiếu trả lời, lại giới thiệu hai bên:

– Tam tỷ, đây là sư đệ mới nhập môn của Huyền Cơ Phong ta, Tô Triệt. Tô Triệt, đây là đường tỷ ta, Lôi Thanh Tuyết, đệ tử Thiên Hoa Phong.

– Bái kiến sư tỷ.

Tô Triệt tuổi còn nhỏ, tu vi thấp, nhìn thấy bất cứ một đồng môn nào đều chủ động thi lễ cả.

– Xin chào, Tô Triệt.

Lôi Thanh Tuyết mỉm cười gật đầu, thái độ có phần hơi thân mật.

Tiểu cô nương chỉ mới có mười sáu mười bảy tuổi, da thịt như tuyết, thanh linh như ngọc, ngược lại không thẹn với cái tên “Thanh Tuyết”.

– Tam tỷ, sao ngươi lại ở chỗ này?

Lôi Tiếu hỏi:

– Ta nghe nói, trước đó vài ngày không phải ngươi đã tới Âm Phong hạp cốc một lần sao?

– Nhiệm vụ lần trước đã hoàn thành, lần này là nhiệm vụ thu thập Phong Linh thảo, là nhiệm vụ do Đại sư tỷ ngoại môn đặc biệt chỉ định…

Lôi Thanh Tuyết ngữ khí khinh nhu nói:

– Ngày hôm qua ta đã tới đây rồi, muốn tìm được một hai vị đồng môn sư huynh đệ cùng nhau nhập cốc, đúng lúc gặp các ngươi.

– Vậy thì cùng đi thôi!

Lôi Tiếu vui vẻ đáp ứng, xuất phát từ lễ phép lại trưng cầu ý kiến của Tô Triệt:

– Tô sư đệ, ngươi thấy sao?

– Đương nhiên tốt, có sư tỷ ở đây, trong lòng ta càng an tâm hơn.

Nhiều một người nhiều một phần bảo đảm an toàn, huống chi đối phương lại có tu vi Luyện Khí tầng ba, Tô Triệt sao lại không đồng ý chứ!

Lôi Thanh Tuyết cười cười, nhẹ nhàng ngoắc:

– Đi thôi.

Lôi Tiếu trung tâm, ba người sóng vai rời khỏi trấn, xa xa phía trước hơn trăm trượng chính là cửa vào đầu phía bắc của Âm Phong hạp cốc.

Lối vào hạp cốc, tu sĩ ra ra vào vào cũng không ít, tán tu chiếm đa số, đệ tử Thiên Huyền Tông ít. Trong đó có một tu sĩ diện mục bình thường che dấu trong đám người, lặng lẽ bóp nát một quả truyền tấn phù, lá phù hóa thành một đạo ánh sáng nhạt bay vào sâu trong hạp cốc.

Rất nhanh, nam tử có bớt trong hạp cốc nhận được tin, sau khi xem sắc mặt biến hóa, nói với ba người còn lại:

– Sự tình hơi có chút biến hóa, đệ đệ của ta đưa tin nói, có một nha đầu Luyện Khí tầng ba cùng tiến vào hạp cốc với hai tên tiểu tử kia, cũng là đệ tử Thiên Huyền Tông, hình như là đường tỷ của tiểu tử họ Lôi.

– Luyện Khí tầng ba?

Lục lão đại râu quai nón nhướng mày.

Sau khi thoáng trầm mặc, nam tử họ Hạ trầm ngâm nói:

– Chỉ nhiều thêm một nha đầu Luyện Khí tầng ba, ngược lại cũng không đáng để lo. Ánh Hồng, ngươi thấy sao?

Vợ của hắn, Ánh Hồng là nhân vật thuộc loại cân quắc không thua đấng mày râu, dũng khí ngược lại còn hơn các nam tử bình thường, vẫn nhẹ nhõm cười nói:

– Không có sao, tiểu nha đầu kia giao cho ta là được, ta cuốn lấy nàng, bốn gia hỏa các ngươi giải quyết hai tiểu tử kia sau đó lại tới giúp ta là được rồi.

Ba người khác cùng gật đầu, bọn họ đều có tu vi Luyện Khí tầng ba, lẽ ra, đối phó với ba đệ tử Thiên Huyền Tông hẳn là dễ như trở bàn tay mới đúng, mặc dù chuyện có biến, đối phương nhiều thêm một người, nhưng cũng không có gì khác.

Bên kia, ba người Tô Triệt đã tiến nhập Âm Phong hạp cốc, trong hạp cốc địa thế rộng lớn, mấy trăm người sóng vai mà đi cũng không thành vấn đề. Hai bên thạch bích cao tới trăm trượng, phân bố vô số các huyệt động lớn nhỏ.

Lôi Tiếu lại chủ động giảng giải nói:

– Những huyệt động ở gần cửa ra vào, bên trong đã sớm không còn yêu thú nữa, mấy trăm năm trước đã bị người bắt hết rồi. Đám yêu thú cũng có trí tuệ, chỉ tập trung sinh tồn ở sâu trong hạp cốc thôi.

Tô Triệt gật gật đầu, hỏi:

– Độn Địa Độc Đằng mà Lôi sư huynh muốn thu thập cũng ở sâu trong hạp cốc mới có sao?

– Đúng vậy, bất luận là Độn Địa Độc Đằng hay là Phong Linh thảo, hoặc là các linh thảo hơi có chút giá trị, đều phải xâm nhập hơn ba trăm dặm mới có thể nhìn thấy.

Lôi Tiếu đáp.

Tô Triệt yên lặng tính toán, chiếu theo tốc độ của ba người, xâm nhập ba trăm dặm ít nhất cần hai canh giờ…

Đi một phút đồng hồ, trong cốc bóng người ít dần, bắt đầu từ chỗ này, tất cả mọi người phải đề cao cảnh giác rồi, thời khắc đều phải phòng bị yêu thú hoặc là tu luyện giả đồng loại đánh lén. Lôi Thanh Tuyết và Lôi Tiếu đều lấy ra pháp khí phi kiếm treo bên hông, ngự kiếm chi thuật của Tô Triệt chỉ mới hiểu được chút da lông, còn chưa kịp thuần thục nên liền lấy ra hai quả phù lục một công một thủ, dấu trong hai tay.

Đi trong chốc lát, Tô Triệt nhìn thấy trên thạch bích ở phía trước treo một loại thực vật dây leo, phiến lá xanh biếc, đóa hoa kiều diễm, tương đối phù hợp với thẩm mỹ của mình, muốn thu thập một ít hạt giống để gieo trồng trong không gian ngục giam của tầng một Hắc Tháp, nhưng lại không muốn vì chút việc nhỏ đó mà chậm trễ hành trình của tỷ đệ Lôi thị…

Vừa mới xua đi ý nghĩ này, chợt nghe giọng của lão Hắc ồ ồ vang lên trong đầu.

– Chủ nhân, ta phát giác được, có người đang theo dõi các ngươi.

– Cái gì?

Tô Triệt ngạc nhiên hỏi thăm:

– Ngươi có thể cảm giác được tình huống ngoại giới.

Vốn tưởng rằng, lão Hắc thân ở trong không gian ngục giam tầng một Hắc Tháp, lại ở sâu trong đầu mình, lẽ ra không cảm ứng được thế giới bên ngoài mới đúng, không nghĩ tới, dĩ nhiên đã đánh giá thấp hắn…

Chương 37 : Bổn sự của lão Hắc (thượng)

– Đúng vậy, chủ nhân, ta có thể mượn nhờ thị giác của ngươi để xem thế giới bên ngoài, còn có thể thông qua một loại năng lực dò xét của mình, thấy được tất cả biến hóa dù là nhỏ nhất trong phạm vi một trăm trượng.

Lão Hắc ngạo nghễ đáp:

– Hắc hắc! Chủ nhân, năng lực dò xét của ta xấp xỉ thần thức của tu sĩ đẳng cấp cao, có thể thẩm thấu đất đá hoặc kim loại, trợ giúp ngươi kịp thời phát hiện địch nhân nấp ở dưới mặt đất hoặc là cách vách tường… Còn có, mặc dù là sinh vật tế bào mảnh như hơi bụi thì lão Hắc ta cũng có thể thấy rất rõ ràng.

– Sinh vật tế bào?

Tô Triệt chưa từng nghe nói qua loại xưng hô này, mê hoặc hỏi:

– Sinh vật tế bào là gì?

– À?

Vấn đề này dường như đã làm khó lão Hắc.

Trong không gian ngục giam ở tầng một Hắc Tháp, lão Hắc bày ra hai cái chân to ngồi trên mặt đất, gãi cái ót thầm nói:

– Đúng vậy, cái gì là sinh vật tế bào, lão Hắc ta sao lại biết danh từ này? Hình như là trời sinh đã biết rõ a…Hắc hắc.

Một lát sau hắn mới nói:

– Chủ nhân, nói ví dụ, một ít tiểu côn trùng có hại ký sinh trong thân thể ngươi, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của ngươi, ngươi lại không thấy chúng… Ân, đúng, chúng coi như là là một loại sinh vật tế bào đấy.

Thứ như ký sinh trùng, Tô Triệt ngược lại có biết, hơn nữa cũng biết kha khá, tu vi càng cao, vật chất có hại trong cơ thể càng ít, tu sĩ nhân loại sau khi Trúc Cơ, trong cơ thể về cơ bản cũng không cho phép sinh vật như vậy tồn tại.

Bất quá, hiện giờ không phải là lúc nói chuyện này, Tô Triệt vội vàng hỏi:

– Ngươi mới vừa nói, phát giác có người đang theo dõi chúng ta, ngươi xác định không nhìn lầm sao?

– Tuyệt không có sai!

Lão Hắc đáp:

– Người kia đeo một cái mặt nạ, trốn trốn tránh tránh đi sau lưng các ngươi đã rất lâu rồi, ánh mắt một mực nhìn chằm chằm vào các ngươi… Ta còn phát hiện, hắn giống như rất có hứng thú với ngọc bài mà các ngươi đeo bên hông, mỗi lần nhìn thấy ngọc bài kia, ánh mắt sẽ trở nên rất không bình thường.

– Rất tốt

Tô Triệt gật đầu trong lòng:

– Không nghĩ tới, lão Hắc ngươi thoạt nhìn to xác, vậy mà lại cẩn thận như vậy.

Nhận được khen ngợi, lão Hắc cười hắc hắc nói:

– Chủ nhân, lão Hắc ta bộ dáng mặc dù vụng về, nhưng tuyệt đối có bản lĩnh, thời gian lâu rồi, ngươi sẽ biết.

Tô Triệt cười cười trong lòng, không nói gì nữa, chỉ giả bộ như lơ đãng nhìn chung quanh, giống như đầy bụng tò mò quan sát hoàn cảnh trong hạp cốc, kỳ thật, khóe mắt lại quét về phía người theo dõi ở sau lưng..

Người theo dõi phi thường cẩn thận, Tô Triệt lưu ý rất lâu mới mơ hồ phát giác được sau lưng hơn mười trượng có một bóng người mơ hồ rất nhanh nhẹn, bất quá, đối phương càng lén lút như vậy, càng có thể chứng minh hắn không có hảo ý.

Tô Triệt hừ lạnh trong lòng:

– Lôi Tiếu đã từng nói qua, Âm Phong hạp cốc rồng rắn lẫn lộn, có không ít người cả gan làm loạn có can đảm mưu tính đệ tử Thiên Huyền Tông, không nghĩ tới, nhanh như vậy đã gặp được.

Một lát sau, Tô Triệt thấp giọng nói với Lôi Tiếu:

– Lôi sư huynh, ta phát giác có người theo dõi chúng ta, bộ dạng người này trên đường đi rất quỷ bí.

– Ta biết rồi.

Lôi Tiếu cười nhạt một tiếng, cũng không để ý quá mức, thậm chí không quay đầu lại xem xét như thế nào nữa, mà Lôi Thanh Tuyết ở một bên cũng như thế.

Không đợi Tô Triệt hỏi, Lôi Tiếu đã chủ động giảng giải:

– Loại chuyện có người theo dõi đệ tử Thiên Huyền Tông tại Âm Phong hạp cốc này là cực kỳ thông thường. Không phải ta đã nói qua rồi sao, một ít tán tu đều đối đãi với đệ tử Thiên Huyền Tông và yêu thú ngang nhau, tất cả đều là con mồi của bọn hắn.

– Vì cái gì mà bọn hắn dám cả gan như thế? Dù sao thì Âm Phong hạp cốc cũng là địa bàn của Thiên Huyên Tông chúng ta, một vị trưởng bối Trúc Cơ Kỳ cũng tùy tiện có thể hốt gọn một mẻ hết bọn hắn.

Tô Triệt có chút khó hiểu.

– Những tán tu ở bên ngoài đến Âm Phong hạp cốc, đều có dụng ý đấy.

Lôi Tiếu giải thích:

– Nếu là một nơi để rèn luyện, nếu gặp tất cả nguy hiểm và trắc trở thì có thể dựa vào lực lượng của mình để giải quyết. Trừ phi có tán tu cấp cao trắng trợn sát hại đệ tử chúng ta một cách vô lý thì trưởng bối sư môn mới ra mặt can thiệp. Huống chi, nơi này chỉ dành cho đệ tử cấp thấp rèn luyện, không cho phép tán tu đã ngoài Luyện khí kỳ tầng thứ bốn di vào. Cho nên thực lực đối thủ của chúng ta sẽ không quá mạnh, mặc dù phát sinh phân tranh, đó cũng là quyết đấu công bằng giữa những Luyện khí kỳ có cảnh giới ngang nhau.

– Ta hiểu rồi.

Tô Triệt nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng lại dấy lên nghi vấn. Nếu nhân số đối phương đông, ví dụ như gặp ba tán tu Luyện khí kỳ tầng ba liên thủ đánh lén thì phải làm như thế nào?

Sở dĩ liên tưởng đến Luyện khí kỳ tầng ba, đó là vì lão Hắc nói người theo dõi sau lưng là một tên Luyện khí kỳ tầng ba, nói như vậy, ai cũng không dám cam đoan hắn chỉ có một người.

Đã từng sống kiếp bộ khoái cho nên đã dưỡng tính cách của Tô Triệt trở nên đa nghi, sớm học xong cách đứng về góc độ tội phạm để cân nhắc vấn đề, liền tự dặn dò trong lòng:

– Lão Hắc, thời khắc đều lưu ý người theo dõi, mặc kệ hắn thi triển thủ đoạn, hình thức đưa tin nào, đều phải lập tức nói cho ta biết.

– Chủ nhân yên tâm đi. Trong bụng tên kia có mấy con giun đũa ta cũng biết rõ ràng, hắn không gạt được ta đâu! Phải biết rằng ưu điểm của lão Hắc ta đây chính là hợp thể từ ba tộc nhân yêu ma.

– Rất tốt! Bất quá, còn phải nhắc nhở ngươi, buộc kỹ cái đuôi chuột của ngươi lại, lúc đối thoại với ta thì đừng vung qua vung lại, buồn nôn lắm.

– Ây, nó buông lỏng ra lúc nào?

Trong tầng một Hắc tháp, lão Hắc thét lên một tiếng kinh hãi, tay chân luống cuống, càng khiến cái đuôi kia vung vẩy lung tung.

Tô Triệt cũng âm thầm hối hận, ngày hôm qua thật sự không nên chỉ mua một Âm Phong Thử. Sớm biết như vậy thì thà rằng dùng nhiều linh thạch hơn một chút để mua Xích Vĩ Hồ.

Đuôi hồ ly hỏa hồng sắc, đó mới chính là loại đặc sản xinh đẹp nhất, tốt nhất tại Âm Phong hạp cốc.

Trên đường đi về phía trước, vào Hạp Cốc ước chừng hai trăm dặm, lão Hắc bẩm báo:

– Chủ nhân, người kia vừa mới kích phát một khỏa truyền tống phù, dựa theo hướng truyền tống phù phi hành thì có thể suy đoán ra chỗ sâu trong hạp cốc nhất định là đồng lõa đã sớm mai phục của bọn hắn.

– Quả nhiên không ngoài dự liệu.

Lông mày Tô Triệt xiết chặt lại, nhậm chức bộ khoái trong bốn năm cho nên trực giác trinh sát rất nhạy cảm, thường xuyên được sư phó khích lệ, lúc này vẫn linh nghiệm như cũ.

Cân nhắc một phen trong nội tâm, chuẩn bị các loại lý do thoái thác, Tô Triệt nhắc nhở lần nữa:

– Lôi sư huynh, vừa rồi ta mới phát hiện người theo dõi sau lưng đã gởi một khỏa Truyền tống phù đi, đoán chừng chỗ sâu nhất trong hạp cốc đã có đồng lõa bọn hắn mai phục, hơn nữa hắn là một tên Luyện khí kỳ tầng ba.

Chương 38 : Bổn sự của lão Hắc (hạ)

– A?

Sắc mặt Lôi Tiếu khẽ biến, lúc này mới thực sự bắt đầu coi trọng. Người theo dõi là Luyện khí kỳ tầng ba, hiển nhiên người mai phục sẽ không quá kém. Nếu đối phương có nhiều hơn ba người thì cục diện cũng có chút khó giải quyết rồi.

– Chỉ có một người thì không có gì phải sợ, nhưng nếu hắn còn có đồng lõa thì…

Lôi Tiếu cũng nhíu mày.

Biểu lộ của Lôi Thanh Tuyết ngược lại cũng không quá lớn, nàng là một nữ hài nhi tuổi còn nhỏ nhưng đã lộ ra khí chất ung dung đẹp đẽ quý giá, nàng tò mò nhìn Tô Triệt, ôn hòa hỏi:

– Tô sư đệ, vừa rồi ta đã lưu ý sau lưng, xác thực phát hiện người kia theo dõi, nhưng khoảng cách quá xa cho nên không cách nào xác định được tu vi thực lực của hắn, càng không thể dò xét được cử động kích phát Truyền Tống phù của hắn. Không có ý tứ, cũng không phải là nghi ngờ ngươi, nhưng chỉ là muốn xác định thoáng một phát, ngươi thực sự thấy rõ sao?

Ngữ khí uyển chuyển, thái độ ôn hòa, nhưng Tô Triệt nghe ra nữ hài nhi này tương đối hảo cường, thuộc về ngoài mềm trong cứng, trời sinh ngông nghênh, đối với biểu hiện của mình cũng có hiếu kỳ, cũng có vẻ không phục nhất định.

– Thanh Tuyết sư tỷ, là như thế này…truyện ma audio

Tô Triệt lợi dụng ưu thế gương mặt non nớt nhỏ tuổi của mình, lại xưng hô hơi thân cận một chút để kéo gần khoảng cách tâm lý song phương. Cũng không phải vì mỹ mạo xuất chúng của đối phương mà ôm khuôn mặt tươi cười đối xử với mọi người, tuyệt không phá vỡ nguyên tắc xử sự không hỏng việc.

– Gia tộc của ta có phần tâm đắc về các loại phương diện như truy tung, trinh sát, bắt phạm nhân, thiên phú cá nhân của ta về phương diện này cũng không kém, cho nên có thể chú ý tỉ mỉ một ít chi tiết mà đại đa số người khác không biết.

Đây cũng là lời giải thích Tô Triệt sớm đã chuẩn bị tốt.

Lôi Thanh Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Nếu là kỹ năng gia tộc, đương nhiên không thể nói tỉ mỉ với người ngoài, bí kỹ độc môn của Lôi thị gia tộc cũng như thế.

– Không tệ, không tệ!

Lôi Tiếu lại rất vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Tô Triệt theo thói quen.

– Đã sớm đoán được tiểu tử ngươi có chút bổn sự.

Tô Triệt cười cười, ở chung vài ngày cũng sớm đã quen với phương thức nói chuyện của hắn, chuyện gì cũng đều muốn khoa trương lên vài phần. Lại nói tiếp, đối với gã bằng hữu đồng lứa này, hắn vẫn cảm thấy rất tốt.

Lôi Thanh Tuyết không nghi ngờ gì nữa, lên tiếng nói:

– Tô sư đệ không cần phải lo lắng, Tiếu Tiếu đã có gan mang ngươi vào Hạp Cốc thì hắn sẽ có trách nhiệm đảm bảo an toàn cho ngươi. Liên tục hơn mười đời Lôi gia chúng ta, mỗi một đời đều có người gia nhập Thiên Huyền Tông, nhân số thế hệ ta và Tiếu Tiếu là nhiều nhất, cùng với chín người gia nhập thành công vào mười ngọn núi chính.

– Lợi hại!

Tô Triệt động dung, nhìn về phía Lôi Tiếu giơ ngón tay cái lên.

Lôi Tiếu cười hắc hắc vui vẻ, phi thường phối hợp lộ ra biểu lộ tự hào.

Lời này của Lôi Thanh Tuyết nghe như là nói chuyện phiếm, nhưng hàm súc chính là muốn nói cho nội tình Lôi gia tại Thiên Huyền Tông rất dày, mặc dù bối phận chúng ta nhỏ như vậy, nhưng cũng không thể dùng biểu hiện cấp độ tu vi mà đánh giá thực lực tổng hợp.

Đã nhận được đáp án như thế, Tô Triệt cũng yên lòng hơn rất nhiều, ba người tiếp tục chạy đi, giống như không để ý đến người theo dõi sau lưng.

Không bao lâu, lão Hắc lại bẩm báo lần nữa:

– Chủ nhân, vừa rồi Lôi Thanh Tuyết kia truyền âm với Lôi Tiếu, nói ông cụ non ngươi hơi có chút thâm tàng bất lộ, rất đồng ý để Lôi Tiếu lui tới với ngươi.

– Ngươi có thể nghe được người khác truyền âm với nhau?

Tô Triệt sững sờ trong nội tâm, lão Hắc này quả thật lần nào cũng đều mang lại cho mình kinh hỷ a.

– Cái này…

Lão Hắc gãi gãi đầu, đáp:

– Có lẽ là tu vi bọn hắn quá thấp cho nên ta mới nghe được a.

– Dù là vậy thì cũng rất tốt rồi. Bất quá, đầu ngươi rất ngứa hay sao mà lúc nào cũng gãi đầu vậy?

– A? Không được sao, chủ nhân?

Lão Hắc ngây ra, lại không nhịn được đưa móng vuốt lớn lên gãi gãi đầu tiếp.

– Không có gì, ngươi cứ tùy ý!

Tô Triệt rất vui trong nội tâm, lại phát hiện mình rất thích trêu chọc lão Hắc này. Có lẽ qua một thời gian, ngay cả cái đuôi chuột vô cùng xấu xí kia cũng trở nên quen thuộc.

Tiếp tục xâm nhập, cảm loại thực vật trong Hạp Cốc càng dày đặc hơn, Lôi Thanh Tuyết nhắc nhở:

– Chú ý, bắt đầu từ chỗ này đã có yêu thú qua lại rồi.

Vừa dứt lời, một đạo bóng đen trong bụi cỏ phía trước vọt ra, vượt qua bên trái ba người mấy trượng.

Mặc dù tốc độ nhanh, nhưng ba người Tô Triệt vẫn thấy rõ, đó chính là một con chuột có cái đuôi dài, thân thể dài hơn hai thước, lông màu nâu đen, chính là yêu thú Âm Phong Thử cấp thấp tùy ý cũng có thể thấy tại Âm Phong hạp cốc.

Loại yêu thú Âm Phong Thử này, lực công kích không cao, ngoại trừ cắn xé ra thì còn có thể phụt ra một khối không khì thuộc tính âm hàn, có hiệu quả gây tê liệt từng chút một. Nghe nói Thử Vương bên trong một đàn thì thực lực tương đương với tu sĩ nhân loại Luyện khí kỳ tầng ba. Chỉ là vì năng lực sinh sản của loài yêu thử này rất siêu cường, tộc đàn dày đặc, số lượng vô cùng lớn cho nên mới có thể cắm dùi một chỗ tại Âm Phong hạp cốc này.

Đối với loại yêu thú này, tỷ đệ Lôi thị đều không có hứng thú. Tô Triệt cũng không cần nó, cho nên ba người cũng không có ý định công kích, để con Âm Phong Thử này tùy ý tiến vào bụi cỏ kia, biến mất vô tung.

– Lão Hắc, thấy không? Họ hàng của ngươi vừa xuất hiện kia.

Tô Triệt trêu ghẹo trong lòng.

– Ai…

Lão Hắc thở dài một tiếng:

– Thứ này xác thực không được mọi người ưa thích, ngay cả ta cũng cảm thấy bộ dáng nó chán ghét.

Vừa nghe hắn nói như vậy, Tô Triệt liền mềm nhũn trong nội tâm, lập tức an ủi:

– Kỳ thật cũng không coi vào đâu, thời gian dài, đẹp không đẹp, xấu không xấu cũng đã thành thói quen. Huống hồ ta cũng có trách nhiệm về chuyện này, sớm biết như vậy, nên nghĩ biện pháp kiếm yêu thú xinh đẹp hoặc là uy vũ một chút. Thôi thì đành để ngươi phải chịu ủy khuất rồi.

– Không có chuyện gì đâu, chủ nhân, chỉ cần ngươi không chê ta là được.

Lão Hắc ngược lại thập phần rộng rãi, tùy tiện nói:

– Nói không chừng, về sau còn có cơ hội Tố Hình một lần nữa.

– Ta ghét bỏ ngươi như thế nào được.

Tô Triệt ấm giọng nói ra:

– Mặc dù chỉ ở chung với ngươi không đến một ngày, nhưng ta cảm thấy tính cách của ngươi khiến người khác rất ưa thích, hoàn toàn không giống với bề ngoài.

Lão Hắc cười hắc hắc, nói:

– Chủ nhân, lão Hắc ta ở trước mặt ngươi nghe lời như vậy, sau này, nếu có phạm nhân nào bị bắt đến, biểu hiện của ta tuyệt đối xứng với bộ dáng tướng mạo này. Hừ hừ, xem ta chậm rãi chỉnh sửa bọn hắn từng chút một như thế nào!

Cuối cùng cười cười âm hiểm, phối hợp với gương mặt ác ma kia, thật đúng là khiến người không rét mà run!

Lúc Tô Triệt đối thoại với lão Hắc trong lòng thì chợt nghe Lôi Tiếu nói:

– Âm Phong Thử rất giảo hoạt, trực tiếp giết chết còn tương đối dễ dàng, nhưng muốn bắt sống thì chẳng những cần kỹ xảo nhất định thì còn cần công cụ đặc chế. Tô sư đệ, vì thế mà ta mới đề nghị mua sắm một chút, đỡ nhọc hơn một ít.

Chương 39 : Thể hiện sở trường

Tô Triệt nhẹ gật đầu, một bên hiếu kỳ hỏi Lôi Thanh Tuyết:

– Các ngươi mua một Âm Phong Thử?

– Đúng vậy a.

Lôi Tiếp đáp:

– Ngày hôm qua, Tô sư đệ cần một yêu thú cấp thấp để tế luyện pháp khí, ta liền giúp hắn mua một Âm Phong Thử, dù sao cũng không đắt.

– Âm Phong Thử mà thôi, thật sự không cần phải tốn hao linh thạch.

Lôi Thanh Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu.

– Tiếu Tiếu, chính ngươi không tiết kiệm, sớm đã thành thói quen tiêu tiền như nước, đừng dạy Tô sư đệ hư như vậy.

– Tô sư đệ cũng không thiếu mấy khỏa linh thạch kia. Lại nói, ta vẫn là dốc sức liều mạng giúp hắn trả giá nữa a.

Lôi Tiếu nhỏ giọng thì thầm tranh luận một câu, lại chớp chớp mắt vài cái với Tô Triệt.

– Không có biện pháp, tam tỷ chính là ưa thích giáo huấn ta, kỳ thật, nàng so với ta thì chỉ lớn hơn mấy tháng mà thôi.

Tô Triệt cười cười, thay hắn giải thích:

– Thanh Tuyết sư tỷ, ta vội vã tế luyện pháp khí cho nên mới có đảm lượng tiến vào Âm Phong hạp cốc, ta lo lắng thực lực chưa đủ sẽ trở thành gánh nặng cho Lôi sư huynh.

Lôi Thanh Tuyết nhẹ gật đầu, xuất ra vẻ uy nghiêm của sư tỷ dạy bảo:

– Xuất thân các ngươi quá tốt, không hiểu được gian nan của người bình thường, quả thực phải để các ngươi thể nghiệm kinh nghiệm của đệ tử tự tu thoáng một phát mới có thể minh bạch được giá trị của mỗi một khỏa Linh thạch đều không dễ dàng kiếm được.

Tô Triệt cũng biết rõ nàng có hảo ý, thành thành thật thật gật đầu thụ giáo, trong nội tâm cũng phân biệt, ta chính là xuất thân từ đệ tử tự tu Huyền Cơ thành a!

Trải qua một phen nói chuyện này, Lôi Thanh Tuyết và Tô Triệt cũng quen thuộc hơn rất nhiều, hai người cũng nói chuyện nhiều hơn. Thông qua tính tình của đôi tỷ đệ này, Tô Triệt đoán rằng Lôi thị gia tộc phi thường có gia giáo, mặc dù là đệ tử hào phú nhưng cũng không có kiêu căng phù hoa, ngược lại rất dễ thân cận.

Tiếp tục đi về phía trước, địa hình trong Hạp Cốc càng trở nên phức tạp, vách đá hai bên cũng càng thêm hiểm trở, trên đường đi về phía trước thỉnh thoảng gặp được đường rẽ, hơn nữa một vài tảng đá cực lớn chằng chịt so le, che chắn tầm mắt, rất dễ bị lạc đường.

Cũng may, người có lá gan tiến vào hạp cốc thì dù lạc đường cũng có thể leo lên núi, chạy lên phía trên hạp cốc để phân biệt rõ phương hướng.

Đang đi tới, chợt nghe Lôi Thanh Tuyết nói:

– Chỗ đó có một cây Phong Linh Thảo.

Theo tầm mắt của nàng, Tô Triệt và Lôi Tiếu nhìn thấy ở vách đá bên phải, ở độ cao hơn mười trượng có một cọng cỏ cây màu lam nhạt sinh trưởng ở bên trong khe đá, chỉ lộ ra một cái lá rất nhỏ, cũng may là nhãn lực Lôi Thanh Tuyết siêu phàm, tâm tế như phát mới có thể nhìn thấy.

– Đó chính là Phong Linh thảo sao?

Tô Triệt dặn dò lão Hắc trong lòng:

– Nhớ kỹ bộ dạng loại linh thảo này, nếu như phát hiện thì kịp thời nói cho ta biết.

– Vâng, chủ nhân.

Tô Triệt cũng biết, mặc dù phương thức dò xét của lão Hắc không được xa như nhãn lực tu sĩ nhân loại, nhưng trong phạm vi dò xét của nó thì không sai một dấu vết nào, thậm chí có thể thấu thị chiều sâu nhất định của địa tầng hoặc thạch bích, dù Linh thảo sinh trưởng sâu trong khe đá cũng không thể gạt được lão Hắc.

Lại nhìn Lôi Thanh Tuyết, độ cao vài chục trượng căn bản không làm khó được Luyện khí kỳ tầng ba như nàng. Nàng bay lên trời, giống như tiên tử phi thiên, gót giày vàng nhạt xinh xắn đáng yêu điểm nhẹ lên thạch bích, bá bá bá vài cái, liền bay vút lên.

Chỉ trong mấy cái nháy mắt, nàng đã từ trên trời hạ xuống, trong tay nắm một linh thảo màu lam nhạt, có bảy cái lá, ở giữa chính là một ít hạt đậu màu xanh đậm.

– Dược linh không đến ba mươi năm, có thể miễn cưỡng sử dụng.

Lôi Thanh Tuyết nhàn nhạt cười, thu Phong Linh thảo vào túi thuốc chuyên môn thu thập linh thảo.

Tô Triệt cũng không hỏi thăm công dụng Phong Linh Thảo, đoán chừng cũng không phải là dược liệu gì trân quý, huống hồ, muốn lý giải tri thức linh thảo thì đều có thể tìm đọc miễn phí vô vàn sách vở trong môn phái.

– Đi thôi.

Lôi Thanh Tuyết nói ra.

– Còn phải thu thập mười chín gốc.

– Phong Linh thảo cũng chỉ là linh thảo thông thường, muốn tìm mười chín gốc cũng không khó. Độn địa độc đằng của ta mới là khó đây này.

Lôi Tiếu nhỏ giọng phàn nàn, giống như có lẽ đã quên nhiệm vụ này hắn vốn tự nguyện tiếp nhận, cũng không có người bức bách.

– Đợi một chút!

Tô Triệt hô lên một tiếng, đề khí bay vút lên trên một tảng đá lớn ở phía bên phải, chỉ vào khe hở nào đó trên vách đá.

– Trong này còn có một cây Phong Linh thảo.

Khe hở kia rất sâu, bởi vì vì góc độ nên tỷ đệ Lôi thị không có khả năng nhìn tới Phong Linh thảo theo như lời Tô Triệt nói. Hai người hắn bán tín bán nghi nhảy lên khối cự thạch Tô Triệt đang đứng, lúc này loáng thoáng thấy một màu lam nhạt.

– Đúng là có thật!

Lôi Tiếu trừng lớn hai mắt, nhìn Tô Triệt với vẻ khó tin, nói:

– Ngươi làm sao biết được? Vừa rồi lúc đứng ở mặt đất, căn bản không nhìn tới chỗ đó a.

Lôi Thanh Tuyết cũng liếc nhìn Tô Triệt thật sâu, thầm nhủ trong lòng:

– Không chỉ là đứng ở dưới nhìn không tới, dù có đứng ở chỗ này, nếu không có hắn chỉ điểm thì cũng rất khó phát hiện màu lam nhạt kia. Năng lực tìm tòi của hắn xuất sắc như thế, xem ra có đóng góp rất lớn cho gia tộc.

– Quá tuyệt vời!

Lôi Tiếu lại lộ ra biểu lộ khoa trương, ôm bả vai Tô Triệt nói ra:

– Hiện giờ chúng ta còn chưa có tu luyện đến mức xuất thần thức ra ngoài, năng lực này của ngươi tuyệt đối rất có tác dụng! Rất tốt rất tốt, kế tiếp, Độn địa độc đằng của ta hoàn toàn trông cậy vào ngươi rồi.

Đang lúc nói chuyện, Lôi Tiếu lấy ra một bản ghi chép linh thảo từ trong túi càn khôn ra, lật xoạt xoạt xoạt đến một trang, chỉ vào một loại cây trên trang sách đó, reo lên:

– Tô sư đệ, đây chính là Độn địa độc đằng, giúp ta hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ mời ngươi đi…

Nói đến đây, hắn lén lút liếc nhìn đường tỷ của mình, thấp giọng nói tiếp:

– … Ngươi muốn làm gì, ta đều mời ngươi đi.

Tô Triệt quan sát bản ghi chép, lúc này Lôi Thanh Tuyết đã thu thập xong gốc Phong Linh thảo kia, từ trên vách đá dựng đứng bay xuống, có chút tạo ra một mùi thơm ngát nhàn nhạt trong khí lưu, đương nhiên không phải là mùi hương của Phong linh thảo mà là mùi thơm thanh linh của xử nữ.

Đồng dạng, đối với năng lực tìm tòi Tô Triệt biểu hiện ra, Lôi Thanh Tuyết cũng cực kỳ cao hứng, dù sao thì đã có năng lực này của hắn, lúc này không chỉ có thể khiến nhiệm vụ thu thập dễ dàng hơn rất nhiều mà sau này làm nhiệm vụ tìm đồ vật, cũng có thể cùng hắn lập thành một tổ đội để hoàn thành nhiệm vụ. Đệ tử Lôi gia không thiếu linh thạch, chỉ thiếu điểm cống hiến môn phái.

Kế tiếp, ba người tiếp tục xâm nhập hạp cốc, mượn nhờ năng lực dò xét của lão Hắc, Tô Triệt đã giúp đỡ Lôi Tiếu và Lôi Thanh Tuyết tìm được hai gốc Độc địa độc đằng và sáu gốc Phong linh thảo.

Tính cách Tô Triệt tương đối cẩn thận, mặc dù có chỗ triển lộ kỹ nghệ ra nhưng cũng rất khống chế, chỉ khiến người khác kinh hỷ chứ không khiến người khác nghi ngờ, càng không vì một chút năng khiếu như vậy mà dẫn phát tham niệm của người khác. Dù sao thì sau khi trở thành Trúc Cơ Kỳ, ai cũng có thể tu thành thần thức, loại năng khiếu này cũng không có sắc thái đặc thù.

Chương 40 : Gặp phục kích (thượng)

– Nhiều một người bạn thì nhiều hơn một con đường, nội tình Lôi gia tại Thiên Huyền Tông rất thâm hậu, giao hảo với bọn họ, đương nhiên không có chỗ xấu.

Ôm loại ý nghĩ này, Tô Triệt mới có thể triển lộ ra sở trường mà không mất đi vẻ đúng mực, khiến tỷ đệ Lôi gia rất xem trọng mình, thân phận song phương kết giao mới có thể ngang hàng với nhau.

Ba thiếu niên vui vẻ thu thập linh thảo, người theo dõi phía sau vẫn cực kỳ cẩn thận, cực kỳ kiên nhẫn. Lão Hắc tính toán rồi báo lại cho hắn, trước trước sau sau, người kia đã kích phát truyền tống phù đi tổng cộng năm lần.

– Không sai biệt lắm, bọn hắn cũng nên xuất hiện rồi.

Tô Triệt âm thầm dự đoán trong lòng.

Quả nhiên, ước chừng một phút đồng hồ qua đi, chợt nghe lão Hắc bẩm báo:

– Chủ nhân, ở góc rẽ phía trước có bốn người mai phục, ba nam một nữ, ta có thể dùng phương thức tinh thần để miêu tả hình dạng của bọn hắn.

– Tốt, cho ta xem thoáng một phát.

Tô Triệt đáp.

Chỉ trong nháy mắt, trong óc Tô Triệt liền tiếp nhận một số hình ảnh gần như chân thật, chẳng khác gì lão Hắc sao nguyên bản chính sự vật, sau đó chuyển cho hắn quan sát. Nghe nói tại Tu Chân Giới có một loại linh thạch Ảnh họa ký ức có công năng cùng loại, chỉ có điều, phương thức trao đổi bằng tinh thần giữa hắn và lão Hắc thì càng thêm trực tiếp, càng nhanh hơn.

Tô Triệt nhìn thấy ba nam một nữ mai phục ở đường rẽ phía trước, trên gương mặt một nam tử thanh niên có đặc điểm, chính là huyệt thái dương bên phải hắn có một cái bớt màu đỏ sậm.

– Thì ra là hắn!

Tô Triệt lập tức nhận ra người này, chính là tên chủ hàng đã bán Âm Phong Thử cho mình hôm qua.

– Chỉ là mua một Âm Phong Thử với mười hai miếng linh thạch mà thôi, ta với Lôi Tiếu lại không tỏ vẻ giàu có gì, cũng không nói lời nào đắc tội với bọn hắn. Tại sao những tên này lại tính kế với chúng ta? Rốt cục là có mưu đồ gì?

– Dừng lại!

Tô Triệt đưa tay ra ngăn trở bước chân tỷ đệ Lôi gia, giả vờ làm ra bộ dạng ngưng thần cảm ứng, tinh tế lắng nghe, thậm chí hơi thở có chút co rút, giống như là chó săn tìm kiếm khí tức truyền đến trong gió.

Nhìn thấy những cử động này của hắn, tỷ đệ Lôi gia cũng hiểu, hắn đích thị lại phát hiện ra cái gì, có khả năng là loại linh thảo nào đó, hoặc là những thứ khác.

– Ở góc đường rẽ phía trước có người mai phục, ít nhất là ba người.

Rất nhanh, Tô Triệt phán đoán với ngữ khí khẳng định.

Tỷ đệ Lôi gia yên lặng liếc nhìn nhau một cái, đương nhiên cũng không nghi ngờ phương diện năng khiếu này của hắn, huống hồ sớm đã biết có người theo dõi sau lưng, như vậy thì sớm muộn gì đồng lõa của bọn hắn cũng sẽ xuất hiện.

Tỷ đệ hai người phi thường ăn ý, từng người đều chiếm cứ một địa hình có lợi, Lôi Thanh Tuyết hô lên với Tô Triệt:

– Tô sư đệ, ngươi đến chỗ kia trốn tốt một chút, phán đoán thời cơ trợ giúp chúng ta.

Lôi Thanh Tuyết chỉ vào trong khe mấy khối cự thạch, Tô Triệt trốn ở nơi đó tương đối an toàn. Một khi khai chiến, nhiệm vụ của hắn chính là chiếu cố tốt bản thân mình, không gây ra phiền toái cho tỷ đệ Lôi gia.

Người theo dõi phía sau tự nhiên nhìn thấy hành động này của ba người. Lúc này, tên tán tu mang mặt nạ này mới phát hiện nguyên lai hành động của mình sớm đã đã bị người ta phát giác, thậm chí bày trận mai phục phía trước cũng đã bị bại lộ.

Vì thế hắn đã truyền tin một lần nữa, thông tri cho bọn người huynh trưởng:

– Đối phương đã cảnh giác, kế hoạch đánh lén thất bại! Đánh lén không có kết quả, vậy thì dùng biện pháp cứng rắn a!

Bên kia, ba nam một nữ nhận được tin, thân hình hiện từ góc rẽ bên đường ra, không nhanh không chậm đi về hướng ba người Tô Triệt, tên Chiêu Phong Nhĩ theo dõi phía sau cũng gia tốc bay lên, tạo thành thế cục tiền hậu giáp kích.

Tỷ đệ Lôi gia một tay cầm pháp kiếm, một tay nắm phù lục, yên yên lặng lặng ngưng thần giới bị.

– Ba vị, thật đúng là đã để chúng ta đợi lâu.

Tên nam tử thanh niên có cái bớt dẫn đầu lên tiếng, trên mặt mang theo dáng tươi cười giả dối, nói:

– Nhiệm vụ thu thập của các ngươi hoàn thành thuận lợi chứ?

– Ta nhận ra ngươi!

Lôi Tiếu chỉ pháp kiếm trong tay về phía hắn, nói:

– Ngươi là tên gia hỏa bán Âm Phong Thử hôm qua, không cần phải lảm nhảm dông dài, ta chỉ muốn biết tại sao các ngươi lại mai phục bọn ta ở chỗ này?

– Muốn biết đáp án? Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta sẽ giải thích cho ngươi.

Sắc mặt tên nam tử có cái bớt phát lạnh, âm thanh lạnh lùng nói:

– Các tu sĩ cướp bóc lẫn nhau tại Âm Phong Hạp Cốc đều là chuyện cực kỳ bình thường, có vậy mà các ngươi nghĩ mãi cũng không ra hay sao?

– Vậy thì dùng vũ lực nói chuyện thôi, động thủ đi.

Lôi Tiếu cao giọng hô.

Nữ tu sĩ tên là Ánh Hồng hướng về phía Lôi Thanh Tuyết, cười nói:

– Muội muội, ngươi là sư tỷ của bọn hắn a? Chỉ cần nhìn tình thế liền hiểu ngay, tu vi năm người chúng ta đều à Luyện khí kỳ tầng ba. Nhìn các ngươi có lẽ cũng là người thông tuệ, có lẽ hiểu được nên lựa chọn như thế nào a?

– Nhiều lời vô ích, hoặc là các ngươi lập tức cút đi, hoặc là chiến một trận thôi!

Lôi Thanh Tuyết nói dứt khoát, thần thái vẫn thong dong.

– Một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, tỷ tỷ thật sự không đành lòng ra tay với ngươi a.

Nữ tử tên Ánh Hồng kia cười vũ mị.

– Được rồi, tỷ sẽ chơi với muội một chút.

Lời còn chưa dứt, chân nàng liền khẽ động, cực tốc đến gần! Không nghĩ tới tại tràng nhiều nam nhân như vậy mà một nữ nhân lại xuất chiêu đầu tiên.

Đối với Tu Chân giả mà nói thì khoảng cách vài chục trượng cũng chỉ gần trong gang tấc. Bang một tiếng, hai thanh pháp kiếm đã đụng vào cùng một chỗ với nhau, bá ba bá, váy phục của hai nữ tu bồng bềnh như hồ điệp nhẹ nhàng nhảy múa, mặc dù từng chiêu chém giết của các nàng đều hiểm ác trí mạng, nhưng từng động tác của thân thể các nàng lại lộ vẻ đẹp mê người.

Chỉ có điều, nam tu sĩ tại hiện trường chẳng quan tâm thưởng thức bức họa kiều diễm được vẽ nên từ hai nữ tử mỹ lệ này. Ba người, nam tử có cái bớt, lục lão đại, nam tử họ Hạ đều liên thủ, phát động công sát Lôi Tiếu.

Binh khí nam tử có cái bớt và nam tử họ Hạ đều là pháp kiếm cấp thấp thường thấy nhất, hai người một trái một phải, kiếm như điện mang, phân biệt đâm về chỗ hiểm hai bên tả hữu Lôi Tiếu. Lục lão đại thì dùng một thanh búa tạ đầu tròn, nện xuống đầu Lôi Tiếu.

Luyện Khí kỳ tầng ba nhưng tu vi thuộc về Luyện Khí kỳ sơ kỳ, mặc dù học xong ngự khí thuật nhưng cũng rất khó có thể dùng pháp khí công kích đối thủ từ xa như vậy, nói như vậy nghĩa là vẫn dùng binh khí tiếp cận chém giết đối phương là chính. Muốn lấy được thủ cấp người khác ở ngoài trăm trượng, phải bước vào Luyện Khí kỳ trung kỳ mới có thể làm được.

Thủ đoạn công kích từ cự ly xa vẫn là dùng pháp thuật và phù lục. Giờ phút này, ba người kia dùng phương thức tiếp cận chém giết, đối với thực lực rất sâu xa của đối phương, tin tưởng ba người liên thủ đánh hội động một đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông Luyện khí kỳ tầng hai, hẳn là có thể giết chết trong khoảnh khắc. Mặc dù hắn kịp thời dùng phù lục phòng ngự phẩm cấp bình thường thì cũng vô dụng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tháng trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)