1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 56: Tử Tiêu thần lôi (c276-c280)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 56: Tử Tiêu thần lôi (c276-c280)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 276 : Tử Tiêu thần lôi

Tử Tiêu trừng mắt nhìn hắn nói:

– Ngươi biết đồ chơi này luyện chế một quả khó khăn như thế nào không, xác xuất thành công không đến một phần trăm, cho nên những hài tử trong tông môn kia, mới có nhiều tàn phẩm để chơi như vậy.

– Sư tổ, chớ xem thường ta.

Thần sắc Tô Triệt chân thành nói:

– Ta có tiền, mười khỏa tám khỏa thượng phẩm linh thạch cũng có thể cầm đi ra được.

– Ngươi có thượng phẩm linh thạch?

Tử Tiêu lập tức nổi lên hứng thú:

– Lấy ra ta nhìn coi.

Hạ phẩm linh thạch là chủ lưu của Tu Chân Giới, trung phẩm thì rất hiếm thấy, còn thượng phẩm linh thạch đã sớm biến thành đồ vật trân quý. Nói như vậy, cũng chỉ có Nguyên Anh Lão tổ ở giữa giao dịch, mới có thể dùng thượng phẩm linh thạch làm tiền lưu thông.

Nếu Tô Triệt lấy được ra thượng phẩm linh thạch, xác thực có tư cách làm giao dịch với Tử Tiêu.

Rầm…

Vì hợp ý, thượng phẩm linh thạch mà Tô Triệt lấy ra, đều là linh thạch cao cấp có lôi thuộc tính. Đương nhiên, cũng chính là số linh thạch mà ngày đó gỡ xuống ở trong thần điện dưới mặt đất của Tiểu Di Tiên Cảnh.

Tổng cộng mười khỏa theo thứ tự là màu xanh đậm, màu tím sậm, màu vàng kim sáng chói, cách mặt đất ba thước, trôi nổi ở giữa hư không, khiến cho Tử Tiêu hơi bị sững sờ: không nghĩ tới, tiểu tử này thật là có tiền a.

– Ta dám khẳng định, tuy tiểu tử ngươi chỉ lấy ra chừng này. Nhưng trong người vẫn còn rất nhiều linh thạch thượng phẩm.

Tử Tiêu hí mắt nói ra.

– Quá khen, quá khen.

Tô Triệt cười hắc hắc, trong nội tâm không sợ hãi chút nào. Đôi khi chỉ bằng vào một chút cảm giác ta cũng có thể hiểu rõ được đối phương nông sâu như thế nào. Tô Triệt nhận định, Tử Tiêu sư tổ biểu hiện bên ngoài thoạt nhìn là loại tính cách đàm tiếu vô kỵ, nhưng trong lòng lại là một loại tâm cao khí ngạo.

Sự tình giết người cướp bóc này, hắn cũng sẽ làm, nhưng chỉ làm trên người những đối thủ đồng cấp hoặc là người của môn phái đối nghịch, tuyệt đối sẽ không ra tay với hậu bối đồng môn.

Trong bổn môn, nếu như nói người Tô Triệt tôn kính nhất là Huyền Cơ Tôn Giả, như vậy, người mà hắn thưởng thức nhất, đó chính là Tử Tiêu.

Tin đồn có quan hệ với Tử Tiêu sư tổ, Tô Triệt nghe cũng không ít, vẫn cho rằng, hắn chính là loại người luôn vui vẻ, không lo lắng, vinh nhục không sợ hãi, chân anh hùng…

Pằng, pằng, pằng.

Tử Tiêu lấy đi ba khối linh thạch màu tím sậm, lại lấy ra ba khỏa Tử Tiêu thần lôi:

– Chỉ còn ba cái này, thu ngươi ba khối linh thạch, lần mua bán này, ngươi không thiệt thòi.

– Vâng.

Tô Triệt cười gật đầu, bất quá, cũng không có thu lại bảy khỏa linh thạch còn lại.

Cơ hội khó được, Tô Triệt còn muốn mua nhiều thêm vài quả lôi châu, chẳng khác gì là nhiều thêm vài phần thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, nhân tiện nói:

– Sư tổ, vài khỏa linh thạch này, xem như ta đưa tiền đặt cọc, sau khi phản hồi sư môn, ngươi lại bán cho ta vài quả lôi châu a.

– Nghĩ hay quá nhỉ.

Nhưng Tử Tiêu lại khoát tay áo, thở dài:

– Tu Chân Giới đã xảy ra chuyện lớn như vậy, từ nay về sau, những lão gia hỏa chúng ta phải ra sức chiếu cố, còn có thời gian nào đi luyện chế những vật này nữa chứ.

– Được rồi.

Tô Triệt chỉ có thể thu những linh thạch kia vào.

Giao dịch hoàn tất, Tử Tiêu phiêu nhiên rời đi, cũng không biết đi phương nào. Trong điện phủ, chỉ còn Tô Triệt cùng Ngọc Thanh trong hôn mê.

Lại qua ba canh giờ, Ngọc Thanh mới từ từ tỉnh lại, Tô Triệt nói xong nội dung nên nói, cũng không có đề cập chút ít bí ẩn có quan hệ tới Linh giới kia.

– Đây là lôi châu mà Tử Tiêu trưởng lão ban thưởng cho chúng ta, bên trong có một trăm đạo Tử Tiêu thần lôi, đủ để trọng thương tu sĩ Kim Đan.

Tô Triệt đưa tới cho một quả lôi châu mà Ngọc Thanh nên được.

Ngọc Thanh bình tĩnh gật đầu, sảng khoái thu vào.

– Còn có những vật của Diệt Lô kia…

Tô Triệt rầm a nghiêng đổ ra một đống vật phẩm, tất cả đều là di vật của Kim Đan tu sĩ Diệt Lô.

Ngọc Thanh không cần nghĩ ngợi cầm chuôi chiến chùy kia lên, nói ra:

– Cái khác ta không cần, cho ta cái này là được, thiếu chút nữa bị nó đập chết, giữ lại làm kỷ niệm.

Mặc dù chiến chùy Tử Kim là một kiện Bảo khí, nhưng Tô Triệt cũng không để trong lòng, huống chi nếu tính toán chi ly thì mình thu hoạch lớn hơn rất nhiều.

Nhất là đạo phục kia của Diệt Lô chính là là một kiện Linh khí cực phẩm, hiện tại có thể sử dụng. Hơn nữa, Diệt Lô thân là một Kim Đan tu sĩ, trong túi càn khôn còn có không ít thứ tốt, chỉ là linh thạch cũng có hơn mười vạn.

Tô Triệt cũng không có khách sáo, vung tay lên, thu hết tất cả những vật còn lại vào.

Mặc dù Ngọc Thanh đã tỉnh lại, nhưng mà các phương diện tiêu hao rất lớn, còn cần tĩnh dưỡng hai ba ngày.

Tình huống của Tô Triệt cũng không sai biệt lắm, so với Ngọc Thanh chỉ tốt hơn chút xíu mà thôi.

Hai người ở trong điện đường này ngồi xuống nghỉ ngơi và hồi phục, hai ngày sau, Tô Triệt mới cảm thấy tất cả tinh khí thần đều khôi phục trạng thái bình thường, có thể tiếp tục hoàn thành những nhiệm vụ khác nữa.

Chứng kiến Ngọc Thanh còn đang ngồi, Tô Triệt liền một mình đi ra ngoài đại điện, đi tới vách núi trên đỉnh núi, nhìn xuống Linh Vụ Hồ được năm ngọn núi bao quanh kia.

Trên mặt hồ, xác thực bao phủ vụ khí nồng đậm, bất quá, những vụ khí này rõ ràng bất đồng, ở thời điểm mặt trời mọc ở Đông Phương, dưới vạn đạo kim quang, bày biện ra một cảm giác thanh linh ngọc nhuận, giống như là vô số hạt trân châu thật nhỏ huyền phù ở giữa không trung, hợp thành một phiến sương mù như ảo như mộng.

Ngồi xuống tu dưỡng hai ngày, Tô Triệt cũng cảm thấy, thiên địa linh khí trong Thái Ất sơn môn cực kỳ nồng đậm, tuy có hơn mười vạn người đồng thời hấp thu Linh khí, cũng không xuất hiện tình huống thiếu thốn linh khí.

Có được một linh mạch hoàn chỉnh duy trì, quả nhiên là một Thánh Địa tu luyện.

Đang cảm khái đầy bụng, lại phát hiện, nguyên bản vẫn là một mảnh thiên không sáng sủa, đột nhiên ảm đạm xuống. Nguyên nhân không rõ, lộ ra một cổ tử khí quỷ dị.

Chuyện gì xảy ra?

Tô Triệt dõi mắt nhìn ra xa, trong lúc nhất thời, cũng không có dò xét ra chỗ kỳ hoặc ở phương nào.

Sưu…

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão không biết từ nơi nào bay tới, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tô Triệt, sắc mặt ngưng trọng truyền âm nói ra:

– Nguyên bản còn tính bảo thủ bí mật, hết thảy chờ đến sau khi phản hồi tông môn mới nói, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy, bọn họ liền định vạch trần câu đố … Một lát nữa, chính mình cơ linh chút ít, có thể bảo trụ mạng nhỏ, như vậy ngươi đã lập nên một đại công.

– A?

Mặt mũi Tô Triệt tràn đầy kinh ngạc, thình lình, căn bản nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.

Sưu…

Tử Tiêu trong nháy mắt biến mất, lại không biết đi nơi nào.

Tô Triệt vội vàng chạy về trong điện phủ, lay tỉnh Ngọc Thanh lại:

– Sư huynh, vừa mới nhận được nhiệm vụ mới.

– Chuyện gì?

Ngọc Thanh đứng lên, chậm rì rì phủi áo bào.

– Nhiệm vụ lần này rất đặc thù, chính là muốn hai ta bảo trụ mạng nhỏ.

Tô Triệt nửa chăm chú nửa vui đùa nói:

Chương 277 : Thời kỳ loạn lạc đã đến

– Chỉ cần có thể còn sống, đó chính là chúng ta lập công lớn, thật khó có được cơ hội tốt như vậy.

Ngọc Thanh cười nhạt một tiếng, gật đầu nói:

– Chỉ có điều, nghe ra khó khăn không nhỏ.

Thông qua thần thức, Ngọc Thanh cũng phát hiện sắc trời bên ngoài cực kỳ dị thường, tựa hồ là đang nổi lên tai nạn nào đó.

Hai huynh đệ cùng đi ra ngoài điện phủ, tuy biết rõ nguy nan buông xuống, nhưng đều là một bộ thản nhiên nghênh đón hết thảy.

Trên đỉnh núi, hai người ngẩng đầu nhìn lên thiên không đã biến thành màu đỏ thẫm.

Ngọc Thanh trầm thấp nói ra:

– Giống như có nhân vật lợi hại, liên thủ dựng lên một tòa đại trận, bao phủ tất cả Thái Ất sơn môn ở bên trong.

Tô Triệt gật đầu nói:

– Hộ sơn đại trận của Thái Ất Môn ngược lại hoàn toàn đóng, rõ ràng chính là mở cửa nạp khách, không có ý tứ chống cự.

Ầm ầm…

Đột nhiên thiên địa truyền đến một hồi nổ vang, giống như có mười tòa núi lớn từ trên cao bay tới, đồng thời rơi đập ở trên mặt đất. Nhưng hai người Tô Triệt lại minh bạch, cái này cho thấy, đại trận phong tỏa đã triệt để hoàn thành.

– Thái Hư đạo hữu, Thái Ất Môn đây là có ý gì?

Theo một thanh âm vang lên thông thiên chất vấn, xa xa chứng kiến, chín đạo thân ảnh từ các vị trí khác tụ tập đến trên bầu trời Linh Vụ Hồ, Tử Tiêu sư tổ cũng ở trong đó.

Tô Triệt biết rõ, chín vị này, chính là chín vị Nguyên Anh Lão tổ của Tiên đạo cửu đại môn phái tới viện trợ Thái Ất Môn, vừa rồi người đặt câu hỏi, hình như là một vị Lão tổ tông của Hạo Nhiên tông.

Mặt khác, hắn xưng hô Thái Hư đạo hữu, chỉ chính là Chưởng môn Thái Ất Môn Chí Tôn Thái Hư.

Thái Ất Môn có bốn vị Nguyên Anh Lão tổ, ngoại trừ chưởng môn nhân Thái Hư, thủ tịch trưởng lão Thái Hạo, còn có một đoạn thời gian ngắn trước, giống như nổi điên chế tạo huyết án bốn phía là Thái Vũ và Thái Hoa.

Giờ phút này, trong tầng mây màu đỏ thẫm trên vạn trượng không trung, chậm rãi giáng xuống hơn hai mươi đạo thân ảnh.

– Nhiều Nguyên Anh Lão tổ như vậy?

Trong nội tâm Tô Triệt và Ngọc Thanh cả kinh, theo cự ly dần dần gần hơn, có thể mơ hồ nhìn ra, bọn họ theo thứ tự là bốn vị Lão tổ của Thái Ất Môn, ba vị Lão tổ Vạn Quỷ Tông, ba vị Lão tổ Huyết Thần Giáo, còn có mười Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ không rõ thân phận.

Mười Nguyên Anh tu sĩ thân phận không rõ kia, khiến cho Tô Triệt liên tưởng đến trong trí nhớ của Diệt Lô có đoạn “mười môn phái lớn tụ hợp cùng một chỗ, hợp thành một cổ lực lượng cường đại chưa từng có”.

Ngọc Thanh hít sâu một hơi, thì thào nói ra:

– Hình như, so với suy nghĩ vừa rồi còn muốn khó hơn…

Ý ở ngoài lời, hôm nay muốn bảo trụ mạng nhỏ ở trong Thái Ất sơn môn, hình như là rất không có khả năng.

Kể cả Tử Tiêu ở trong chín vị Nguyên Anh Lão tổ, chứng kiến Nguyên Anh Lão tổ của Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, Huyết Thần Giáo, lão quái, lão ma đầy rẫy, dĩ nhiên là liên hợp đến cùng một chỗ, như thế nào cũng không ngờ, những người trong Tiên đạo lại bị bọn họ lừa gạt vào trong thiên la địa võng.

Vạn Quỷ Tông và Huyết Thần Giáo đối ngoại tuyên bố, hai vị Nguyên Anh Lão tổ bị Thái Ất Môn sát hại kia, căn bản không có chết, giờ phút này, còn đang sống rất tốt, xuất hiện ở trước mắt.

Không thể nghi ngờ, Thái Ất Môn thân là Tiên đạo đại phái, lại liên hợp với Ma đạo Vạn Quỷ Tông và Huyết Thần Giáo cùng một chỗ, biểu diễn ra một vở kịch, lừa gạt cả Tu Chân Giới.

Đương nhiên, còn có mười môn phái lớn khác…

– Chư vị đạo hữu, thế này là có ý gì, có thể nói rõ hay không?

Thông Thiên Kiếm phái Ngạo Kiếm sư tổ trầm giọng hỏi.

Vạn Quỷ lão ma của Vạn Quỷ Tông cười ha ha nói:

– Không có gì không thể nói cả, chỉ là cảm thấy Tu Chân Giới này quá mức bình tĩnh, quá mức nhàm chán, chúng ta tính toán nhấc lên chút sóng gió cho nó, làm cho những lão già chúng ta đi ra hoạt động một chút, cho náo nhiệt a.

– Nói như vậy, lừa chín người chúng ta tới, chính là vì hoạt động gân cốt một chút sao?

Ngạo Kiếm lão tổ nặng nề mà khẽ nói.

– Như thế nào, không tốt sao?

Huyết Thần Giáo Thánh giáo chủ là một vị Nguyên Anh Lão tổ nữ tính, tiếng nói thanh lệ tiếp lấy câu chuyện:

– Ngạo Kiếm lão nhân, chúng ta trong lúc đó còn không có luận bàn qua a? Hôm nay, liền muốn thử Thông Thiên Kiếm thuật của ngươi một lần.

Nàng cười khúc khích, nhìn hai vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyết Thần Giáo bên người khoa tay múa chân một chút:

– Bất quá nha, lại là chúng ta ba, đồng thời so chiêu cùng ngươi.

Ý tứ trong lời nói kia, nói rõ chính là muốn lấy nhiều đánh ít.

– Thì tính sao?

Ngạo Kiếm lão tổ lạnh lùng mà cười, phản kích nói:

– Chỉ bằng những người các ngươi này, cũng muốn giữ chín người chúng ta ở lại chỗ này, cũng quá si tâm vọng tưởng đi.

Tuy đối phương chiếm cứ ưu thế nhân số, bất quá, Nguyên Anh Lão tổ đều tự có thần thông bí mật bảo vệ tánh mạng, thực tính toán đào tẩu mà nói, mặc dù là dùng một đánh mười, cũng có thể tìm tới cơ hội bứt trở ra.

Lúc này, Thái Ất Môn Thái Hư chưởng môn rốt cục cũng nói chuyện, hắn hất phất trần trong tay lên, nói ra:

– Lời ấy của Ngạo kiếm đạo hữu sai rồi, hẳn là bảy người các ngươi mới đúng.

Tiếng nói vừa dứt, đội hình của Ngạo Kiếm và Tử Tiêu bên này, trong chín người, lập tức thoát ly ra hai đạo nhân ảnh, trong nháy mắt vượt qua cự ly, trăm trượng ngược lại gia nhập vào trong đội ngũ của Thái Ất Môn.

Lâm trận phản giáo?

Hai người này, phân biệt là hai vị Lão tổ của Linh Dược Sơn và Thiên Tâm Các.

Biến cố như thế, khiến cho bọn người Ngạo Kiếm càng thêm khiếp sợ: đây là làm sao vậy, Tiên đạo môn phái ngày xưa đồng khí liên chi, như thế nào nói trở mặt liền trở mặt… Thật sự muốn thiên hạ đại loạn sao?

Thái Hư chưởng môn trầm thấp nói, nhìn bảy người Ngạo Kiếm cùng Tử Tiêu nói ra:

– Chư vị lão hữu, hôm nay, cũng không phải muốn đưa các ngươi vào chỗ chết, chỉ có điều, là tông phái chúng ta liên hợp lại, đối với cả Tu Chân Giới cho thấy lập trường cùng thái độ. Có lẽ, không cần quá lâu, các ngươi sẽ minh bạch, chuyện ngày hôm nay, đối với tất cả mọi người chúng ta mới có lợi.

Lão tổ Linh Dược Sơn vừa mới lâm trận quay giáo cũng nói:

– Đúng vậy, chư vị lão hữu, Tu Chân Giới này xác thực nên biến đổi, nếu không, những người như chúng ta, chỉ có thể là ngồi chờ chết, tránh không được kết cục ảm đạm tạo hóa thê thảm.

Nguyên Anh Lão tổ Thiên Tâm Các cũng cao giọng phụ họa:

– Đẩy ngã thói cũ tập tục xưa, mới có thể nghênh đón một mảnh bầu trời hoàn toàn mới. Sau đại biến, Tiên đạo quy nguyên.

***truyen tranh audio

Trên đỉnh núi, Ngọc Thanh hoàn toàn không rõ ràng tình huống lắm, truyền âm nói với Tô Triệt:

– Những lão gia hỏa này đều là làm sao vậy, đang yên đang lành tự nhiên lại nổi điên? Mười mấy vạn năm qua Tu Chân Giới đều là loại thế cục này, có chỗ nào có lỗi bọn họ sao?

Tô Triệt truyền âm trả lời:

– Ta lại biết một chút manh mối.

– A?

Ngọc Thanh đảo mắt nhìn tới.

Chương 278 : Linh mạch dưới lòng đất

Việc đã đến nước này, cũng không cần phải dấu diếm những chuyện kia nữa, Tô Triệt giải thích với hắn nói:

– Độc thủ sau màn lần biến cố này, hẳn là chút ít đại nhân vật ở thượng giới. Những cái gọi là siêu cấp môn phái của Tu Chân Giới này, bất quá là quân cờ trong tay những người khác ở trên Linh giới điều khiển mà thôi.

– Linh giới?

Ngọc Thanh nhướng mày, trầm tư không nói…

Giờ phút này, những lão gia hỏa trên bầu trời kia còn đang ngươi một câu ta một câu bán bí hiểm. Bất quá, Tô Triệt và Ngọc Thanh lại không có hứng thú nghe tiếp, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, một khi Nguyên Anh Lão tổ triển khai đại chiến, mình còn đứng ở gần đây, cái kia chính là không muốn sống nữa.

Chỉ là, từ nơi nào rời đi cho phải đây?

Đúng vào lúc này, Tô Triệt nhận được Tử Tiêu sư tổ truyền âm nhập mật:

– Một lát nữa, hai người các ngươi theo linh mạch dưới Linh Vụ Hồ rời khỏi Thái Ất sơn môn.

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động:

– Đúng vậy, vô luận là loại biến cố nào, Thái Ất Môn tuyệt đối không bỏ được làm cho linh mạch trong lòng đất kia bị hư hao, chỗ đó, ngược lại là an toàn nhất.

Hôm nay loại cục diện này, Tô Triệt phỏng chừng, Tử Tiêu sư tổ và Ngạo Kiếm sư tổ là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ như vậy, hẳn là sẽ không vẫn lạc, bọn họ đều là thần thông khó lường, cũng không phải dựa vào nhân số có thể giết chết được, ngược lại là những đệ tử môn phái tới tiếp viện kia, đoán chừng là khó có thể đào thoát.

Lại một lát sau, chút ít Nguyên Anh Lão tổ trên bầu trời kia, tranh cãi đã tiến nhập giai đoạn gay cấn… Rốt cục, chợt nghe Tử Tiêu sư tổ hô to một tiếng:

– Nhiều lời vô ích, muốn lưu chúng ta lại, vẫn là lấy thực lực ra nói chuyện a.

Ầm ầm…

Mấy trăm đạo tử lôi lăng không thoáng hiện, bao phủ hơn hai mươi vị Nguyên Anh Lão tổ ở đối diện lại.

Đại chiến đã bắt đầu.

Đi…

Tô Triệt đã sớm câu thông cùng Ngọc Thanh, thừa dịp Lôi Điện nổ vang này, cùng một chỗ lén xuống Linh Vụ Hồ.

Giờ khắc này, mấy trăm tên cao thủ Kim Đan từ các vị trí vọt ra, bọn họ đều là Kim Đan cường giả của Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, Huyết Thần Giáo, Linh Dược Sơn, Thiên Tâm Các, cùng với mười môn phái lớn khác. Nhiệm vụ hôm nay chính là, bắt sống, giam cầm, trông giữ tất cả đội ngũ tới tiếp viện của Tiên đạo thất đại môn phái.

Đương nhiên, nếu như có người thấy sống đủ rồi, có can đảm liều chết chống cự, này chính là một chữ: giết!

Từ ngày này bắt đầu, cả Tu Chân Giới lâm vào hỗn loạn triệt để.

Đương nhiên, cũng chỉ có số ít Nguyên Anh Lão tổ mới có tư cách biết rõ, cả Tu Chân Giới chỉ là một cách nói chung chung, hẳn là một cái Tu Chân Giới này mới đúng.

Phía dưới Linh giới, khống chế vô số Tu Chân Giới, vị trí Tu Chân Giới này, bất quá là một trong số đó.

Loạn thế tiến đến, ý nghĩa tiểu nhân vật như Tô Triệt, con đường tu tiên sẽ càng thêm gian nan…

Linh Vụ Hồ phía dưới, cự ly bất quá là hơn một ngàn trượng, phi hành lao xuống phía dưới, lẽ ra chỉ cần mấy lần hô hấp là có thể đến.

Bất quá, một đoạn cự ly ngắn như thế, lại là phi thường không dễ đi.

Chỉ có lao xuống cự ly trăm trượng, Tô Triệt và Ngọc Thanh đã chứng kiến, phía trước bay lên hai đạo thân ảnh huyết hồng, hiển nhiên là vì chặn hai người mình lại.

– Kim Đan trưởng lão Huyết Thần Giáo.

Tô Triệt lập tức nhận ra thân phận của bọn hắn, trong nội tâm không khỏi cười khổ:

– Quá để mắt tới chúng ta, dĩ nhiên là một chọi một chặn lại.

– Buồn cười đến cực điểm, trong Thái Ất Môn, Huyết Thần Giáo cũng có thể thành chủ nhân.

Nhưng Ngọc Thanh lại hừ lạnh nói:

– Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, người khác nói cho ta nghe, ta cũng sẽ không tin tưởng…

Phóng ra…

Thế cục trước mắt như vậy, không có gì có thể nói.

Hai người Tô Triệt cũng không biết, những Kim Đan trưởng lão này nhận chỉ lệnh là: tận lực bắt sống, có thể không giết, thì không nên giết.

Bất quá dù vậy, Tô Triệt cùng Ngọc Thanh cũng không nguyện ý trở thành tù nhân mất đi tự do.

Nhiếp Hồn, Đại Băng!

Sở trường của hai huynh đệ, lại một lần nữa được thi triển.

Lúc này đây, không kịp làm ra chiến lược chiến thuật gì, vừa ra tay, chính là uy lực mạnh nhất của hai đại thần thông.

Trưởng lão Huyết Thần Giáo ở đối diện Ngọc Thanh là thực lực hơi thấp, tu vi Kim Đan sơ kỳ, tên còn lại là Kim Đan trung kỳ, cho nên, chỉ có thể lựa chọn từ chỗ của hắn đột phá.

Kim Đan trưởng lão kia đang định quát “thúc thủ chịu trói, đầu hàng không giết”, hoàn toàn thật không ngờ, chỉ là hai tiểu tử Trúc Cơ kỳ, lại có đảm lượng dẫn đầu phát động công kích.

Bởi vậy, hắn căn bản là không có mở ra bất luận biện pháp phòng ngự gì.

Lam quang thoáng hiện, một cái nhiếp hồn không hề giữ lại.

Ông…

Kim Đan trưởng lão kia chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tâm thần run rẩy dữ dội, cảm giác nguyên thần đã bị chấn động mãnh liệt, giống như linh hồn bản thân bị người hung hăng đánh một quyền.

Loại thống khổ này, khó có thể miêu tả.

Đại Băng.

Ngọc Thanh ở sau lưng bỗng nhiên thoáng hiện hư ảnh Chiến thần kim giáp, nhân thần hợp nhất, đánh ra một quyền.

Phanh…

Kim Đan trưởng lão kia ở trên không trung liên tục quay cuồng, bổ nhào vài cái, thẳng đứng rơi xuống.

Đương nhiên, dùng tu vi của hắn mà nói, mặc dù là không kịp đề phòng trúng ám toán, này cũng không có thể chết được, chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.

Không đợi ngã xuống mặt đất, hắn đã ngừng lại thân hình, bạo rống một tiếng, thì áp chế thương thế xuống.

Chỉ là, nương theo cơ hội này, Tô Triệt và Ngọc Thanh lướt qua đỉnh đầu của hắn, vèo một cái đã bay đi.

– Đáng giận.

Một vị trưởng lão Kim Đan trung kỳ khác thấp giọng thầm mắng, theo một bên khác đuổi theo mà đến.

– Đáng chết.

Trưởng lão bị thương kia, trên mặt bốc lên huyết khí, đã là thật sự nổi giận. Bùm một cái, đạp một tảng đá lớn thành phấn vụn, hóa thành một đạo độn quang huyết sắc, đuổi theo hai người Tô Triệt.

Nhưng Tô Triệt lại đột nhiên quay người lại, quay mắt về phía hai Đại trưởng lão đuổi theo đằng sau.

Ngọc Thanh một phát bắt được cánh tay Tô Triệt, nhanh chóng kéo hắn bay đi.

Nhiếp hồn…

Nhiếp hồn…

Nhiếp hồn…

Chương 279 : Linh mạch dưới lòng đất

Mặt Tô Triệt nhìn về phía sau, mi tâm không hề dừng lại kích xạ lam quang, luân phiên bắn phá đối với hai vị Kim Đan trưởng lão kia.

Bá bá bá bá…

Lam quang đẹp mắt, một đạo tiếp một đạo.

Đối phó Kim đan tu sĩ, mặc dù thần thông nhiếp hồn ở giai đoạn trước mắt không thể đả thương người, nhưng mà, chỉ dựa vào ưu thế không đếm xỉa phòng ngự hạng nhất này, cũng có thể tạo được hiệu quả ngăn trở cực kỳ hữu hiệu.

Ông…

Mặc dù hai Kim Đan trưởng lão này là trạng thái nguyên thần ngưng tụ, thần trí cũng không có bị ảnh hưởng, lại bởi vì chống cự nhiếp hồn chi lực, khiến cho tốc độ phi hành giảm bớt rất nhiều.

Huống chi, cự ly ngàn trượng lao xuống thẳng đứng, trong nháy mắt là tới, chỉ có thể mắt nhìn thấy hai tên tiểu tử kia chui vào trong sương mù nồng đậm, triệt để mất đi thân ảnh của bọn hắn.

Trên Linh Vụ Hồ, Thái Ất Môn thiết lập một đại trận bảo vệ, có thể che đậy thần thức của người tu tiên dò xét, miễn cho những người khác xuất phát từ hiếu kỳ, có ý đồ dùng thần thức dò xét linh mạch dưới đáy hồ.

Bởi vậy, một khi hai người Tô Triệt tiến vào sương mù dày đặc, thần thức của hai Kim Đan trưởng lão ở đằng sau kia đã bị phế bỏ, chỉ có thể thông qua mắt thường, ở trong sương mù nặng nề tìm tòi thân ảnh của bọn hắn.

Hơn nữa, còn phải tránh ở trong sương mù không cẩn thận nhận lầm người, vạn nhất ngộ thương môn nhân Thái Ất Môn trấn thủ Linh Vụ Hồ, vậy cũng không tốt.

Trái lại, hai người Tô Triệt có thể không hề cố kỵ, không đầu không đuôi bay loạn.

Giờ khắc này, phía trước gặp được bất cứ sinh vật nào, một mực đều là địch nhân, oanh kích không sai.

– Người phương nào xông loạn Linh Vụ Hồ…

Phía trước bay tới một bóng người mơ hồ.

Nhiếp Hồn Đại Băng.

Người này còn chưa kịp nói hết câu, đã ngã vào trong hồ, hóa thành hạt cát.

Chỉ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, một kích giết chết.

Phốc phốc hai tiếng vang lên, Tô Triệt và Ngọc Thanh giống như hai cây ngân châm đâm vào trong hồ.

Hai Kim Đan trưởng lão Huyết Thần Giáo tìm tòi trong chốc lát, lẫn nhau truyền âm nói ra:

– Dừng lại thôi, nơi này là cấm địa của Thái Ất Môn, chuyện tình bắt người giao cho bọn họ a.

Trưởng lão bị quyền kình Đại Băng làm bị thương thấp giọng lên tiếng, vẫn còn có chút không quá cam tâm.

Trong hồ, Tô Triệt và Ngọc Thanh một mực lặn xuống đáy hồ, không còn có gặp được một ai chặn lại, những thủ vệ Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn trong tưởng tượng kia, một cái cũng không có gặp được.

Ngọc Thanh suy đoán là: chẳng lẽ, bọn họ đều bị điều đi, đi vào trong sơn môn bắt đệ tử tiếp viện của các đại môn phái?

Nhưng Tô Triệt lại nghĩ:

– Con đường này là Tử Tiêu sư tổ chỉ định, rất có thể, hắn sớm đã có chỗ an bài, vừa rồi nhất định là lặng lẽ tiềm nhập tới một lần, thanh lý toàn bộ những cao thủ thủ vệ ở dưới này rồi, để cho mình có thể thông suốt chạy qua…

Nghĩ tới đây, linh quang của Tô Triệt càng lóe lên, không khỏi nhớ tới:

– Bảy ngày trước, vừa mới đến Thái Ất Môn, Tử Tiêu sư tổ không để cho bất kỳ một đệ tử nào tiến vào Thái Ất sơn môn, mà để tất cả bọn họ ở ngoài…

– Kể từ đó, trận đột biến hôm nay, trừ mình cùng Ngọc Thanh ra, toàn bộ những đệ tử Thiên Huyền Tông khác cũng có thể không cần để ý, sẽ không bị liên quan đến. Chẳng lẽ, Tử Tiêu sư tổ đã sớm phát giác được Thái Ất Môn có chút không ổn, mới có thể làm ra an bài như thế…

So ra mà nói, đệ tử mấy môn phái tiếp viện khác, đều là thân ở trong Thái Ất sơn môn, tình cảnh của bọn hắn, đoán chừng là không thể lạc quan.

Đến tận đây, trong suy nghĩ của Tô Triệt, Tử Tiêu sư tổ nguyên vốn là thâm bất khả trắc, lại tăng thêm một phần sắc thái thần bí…

Đương nhiên, tình huống trước mắt không cần phải tìm tòi nghiên cứu những chuyện vớ vẫn này, toàn thân trở ra, nhanh chóng thoát ly hiểm cảnh mới là trọng yếu nhất.

– Xuống dưới.

Tô Triệt và Ngọc Thanh cơ hồ là đồng thời nói ra hai chữ này.

Hai người đều tự nuốt Độn Địa đan, xuyên thấu qua tầng nham thạch dưới đáy hồ, hướng về phía linh mạch ở chỗ sâu dưới mặt đất lao đi.

Sau một lát, trong nội tâm Tô Triệt sợ hãi than nói:

– Đây là linh mạch sao?

Linh mạch dưới mặt đất, giống như một một dòng sông dưới mặt mất, nhưng mà, những “nước sông” trong suốt sáng long lanh này, lại thật sự là linh khí thiên địa hóa lỏng, chẳng khác gì là vô cùng vô tận linh thạch chồng chất ở trước mắt.

Quá đồ sộ!

Tô Triệt lẻn vào trong linh mạch, vô ý thức hấp nhiếp một đoàn linh dịch đưa vào Tiên Ngục.

Lão Hắc tiếp thu đoàn linh dịch này, đưa đến chóp mũi hít sâu một cái, lập tức hô:

– Chủ nhân, cơ hội khó được, hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, dứt khoát cắt linh mạch này của Thái Ất Môn.

– Hảo.

Tô Triệt cũng bay lên lòng tham không đáy.

Đối mặt một cái linh mạch như vậy, phản ứng của Ngọc Thanh vẫn là cực kỳ lạnh nhạt, giống như là trước đó, hắn đã gặp qua vô số linh mạch còn khoa trương hơn cái này gấp mấy lần vậy.

– Sư huynh, ngươi rút lui trước đi, ta ở lại chỗ này chiếm chút tiện nghi.

Tô Triệt truyền âm nói ra.

– Đệ muốn…

Ngọc Thanh hơi chút cân nhắc, thì đoán được tính toán của Tô Triệt.

Lưu lại lấy linh mạch của Thái Ất Môn, không thể nghi ngờ là hành vi cực kỳ mạo hiểm, Ngọc Thanh không phải là không có lá gan này, mà căn bản là không có nhu cầu ở phương diện này.

Hơi chút do dự, Ngọc Thanh lấy ra một viên Minh Châu vụ khí mờ ảo, đưa tới trước mặt Tô Triệt:

– Ẩn Linh châu, đeo ở trước ngực, dùng chân nguyên kích thích, có thể tiến vào trạng thái hoàn toàn ẩn hình. Trên lý luận mà nói, tu vi Kim Đan hậu kỳ cũng không dễ dàng phát hiện đệ.

– A?

Tô Triệt lập tức nhớ tới, ngày đó trong quặng mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh ở Ma giới dưới mặt đất, hắn chính là vô thanh vô tức đi tới phía sau mình, mà ngay cả năng lực dò xét của lão Hắc cũng không có thể sớm phát hiện.

– Ẩn Linh châu, thượng cổ kỳ vật.

Ngọc Thanh giải thích nói ra:

– Tạm thời cho đệ mượn, quay đầu lại còn phải trả lại cho huynh.

– Lỡ bị mất thì làm sao?

Tô Triệt tiếp nhận hạt châu, thuận miệng hỏi.

– Đưa huynh hai cái.

Ngọc Thanh nhàn nhạt liếc nhìn hắn, không tiếp tục nói nhảm, xoay người tiềm nhập ở chỗ sâu trong tầng nham thạch.

– Bảo bối trong tay sư huynh, cũng không ít a.

Tô Triệt không tiếng động cười cười, đương nhiên biết rõ, Ngọc Thanh sư huynh cũng không phải e ngại nguy hiểm, không muốn ở một chỗ cùng mình, mà là Ẩn Linh châu này chỉ có hiệu quả cho một người ẩn thân. Nếu hắn ngưng lại nơi đây, chẳng những giúp không được gì, ngược lại sẽ đưa tới phiền toái càng lớn hơn nữa.

Ngọc Thanh đi rồi, Tô Triệt kích phát Ẩn Linh châu, biến thành một người tàng hình, bắt đầu điên cuồng thu nạp linh mạch dưới mặt đất trước mắt.

Nuốt trôi…

Thu nạp…

Điên cuồng thu lấy…

Tô Triệt lấy hết toàn lực, mở rộng năng lực thu nạp của Tiên Ngục đến mức tận cùng, mỗi một lần hô hấp đều có mấy ngàn cân linh dịch thu vào Tiên Ngục.

Kỳ thật, năng lực phun ra nuốt vào của Tiên Ngục cũng đã cực kỳ khả quan, dưới trạng thái bình thường, thu lấy một khối cự thạch vài chục vạn cân, đều là phi thường thoải mái. Nhưng mà linh mạch trước mắt nầy, giống như một Cự Xà tươi sống, hấp thụ linh dịch, giống như là khoét thịt trên thân Cự Xà này, mỗi một lần hấp thụ, cũng có thể cảm giác được lực cản rất lớn.

Linh mạch này, vô cùng to lớn, nuôi sống hơn mười vạn môn nhân Thái Ất Môn, truyền thừa hơn hai vạn năm, thủy chung bảo trì quy mô như thế, cảm giác không ra đã tiêu hao bao nhiêu.

Nói thật, “Lấy ra linh mạch” theo như lời của lão Hắc, chỉ là cuồng vọng mới nói như vậy, Tô Triệt căn bản không có năng lực làm được như thế, chỉ có thể trộm một chút mà thôi.

Có lẽ, cũng chỉ có Chân Tiên Tiên Giới, mới có năng lực lấy ra một cái linh mạch ở dưới lòng đất ra…

Linh dịch đưa vào Tiên Ngục, được lão Hắc bảo trì nguyên dạng đánh xuống dưới đất, nói cách khác, trong không gian Tiên Ngục, đồng dạng chế tạo ra một linh mạch nho nhỏ dưới mặt đất.

Ngay từ đầu, Tô Triệt còn có chút có tật giật mình, luôn lo lắng bị người phát hiện, bất quá, theo thời gian trôi qua, tâm tình đã bình tĩnh trở lại.

Chương 280 : Bị tai kiếp

Một canh giờ đi qua, Tô Triệt còn đang điên cuồng thu lấy linh dịch…

Nửa ngày trôi qua, vẫn là không có người tới quấy rầy…

Hết một ngày trôi qua…

Ba ngày…

Linh mạch trong Tiên Ngục không ngừng lớn ra, nhưng mà, linh mạch cự đại dưới mặt đất của Thái Ất Môn, lại không nhìn ra giảm bớt chút nào.

Chỉ có thể nói, linh mạch này thật sự là quá lớn.

Trong nội tâm Tô Triệt không chỉ cảm khái một lần:

– Thái Ất Môn chiếm cứ bảo địa như thế, còn không hiểu được thấy đủ, vì sao còn muốn sinh sự không đâu, muốn là địch cùng cả Tu Chân Giới?

Trong linh mạch dưới mặt đất, Tô Triệt ẩn núp đến ngày thứ năm, cũng không biết trường đột biến ở Thái Ất Môn kia, đã phát triển đến loại trình độ nào.

Linh mạch vừa mới tạo thành trong Tiên Ngục kia, chiều dài đã mở rộng đến trăm trượng. Linh mạch nho nhỏ nầy, rốt cuộc có thể sinh ra nhiều ít linh khí, Tô Triệt tạm thời còn không có biết, cũng không có thời gian đi quản.

– Không sai biệt lắm, có thể ly khai rồi.

Khắc chế tham lam trong lòng, Tô Triệt tính toán thấy tốt thì thu, kịp thời bỏ chạy.

Bất quá, vừa mới tiềm hành trong linh mạch hơn mười trượng, chợt nghe lão Hắc truyền đến cảnh báo:

– Chủ nhân, có người đi xuống, đã đến gần bên này rồi.

Tô Triệt lập tức gián đoạn tất cả động tác, phong bế khí tức, phát huy hiệu quả ẩn thân của Ẩn Linh châu, tiềm phục ở trong linh mạch không nhúc nhích.

Trong tầng nham thạch bên ngoài Linh mạch, vài tên Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn thi triển thần thông độn địa, dọc theo linh mạch đang tuần tra thông lệ. Bất quá, ở dưới tình huống không có điều kiện tiên quyết đặc thù, bọn họ cũng không thể tùy ý lẻn vào linh mạch, đây là môn quy nghiêm khắc nhất hạng nhất của Thái Ất Môn.

Ngày bình thường, phải lấy được chưởng môn Chí Tôn phê chuẩn, mới có thể được cho phép tiến vào linh mạch tu luyện một thời gian ngắn. Trừ lần đó ra, bất luận kẻ xâm nhập phi pháp nào, đều chỉ có một kết cục: phế bỏ linh căn cùng tu vi, trục xuất sư môn, từ nay về sau vô duyên cùng tiên đạo.

Môn quy tông phái Tiên đạo, sẽ không dễ dàng cướp đoạt tánh mạng một con người, nhưng mà phương thức xử trí như vậy, so với trực tiếp xử tử càng có hiệu quả uy hiếp.

Trong Linh mạch, Tô Triệt rõ ràng cảm giác được, từng đạo thần thức cường đại xẹt qua bên người, ở sâu trong nội tâm đương nhiên là phi thường khẩn trương, lại còn phải khống chế trái tim, không thể nhảy lên một cái.

Tu vi Trúc Cơ kỳ, trái tim đình chỉ nhảy lên vài canh giờ cũng không ngại, bởi vì trong cơ thể có đầy đủ chân nguyên thời khắc làm dịu cơ năng thân thể; Huống chi, Tô Triệt còn có Tiên Ngục cung cấp sinh mệnh lực cuồn cuộn không dứt. Đợi cho những thần thức kia dần dần đi xa, Tô Triệt âm thầm may mắn:

– Ngọc Thanh sư huynh cho mình mượn Ẩn Linh châu, xác thực là rất dễ dùng.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc vui đùa nói:

– Dứt khoát trực tiếp tham ô xuống, nói là bị mất, không trả cho hắn.

Trong nội tâm Tô Triệt cười cười, nhưng vẫn là bảo trì trạng thái bất động, không nhúc nhích.

Quả nhiên, hơn mười tức sau, lại một đạo thần thức càng cường đại hơn xẹt qua bên người…

– Kim Đan hậu kỳ…

Tô Triệt âm thầm may mắn, trong lòng tự nhủ, suy đoán của mình quả nhiên không kém, thủ đoạn tuần tra của Thái Ất Môn không có khả năng đơn giản như vậy.

Lại đợi trong chốc lát, mới cẩn cẩn dực dực tiếp tục tiềm hành, qua hồi lâu, cũng không có gặp được một tuần tra nào khác.

Dọc theo linh mạch đi như thế, từ đông hướng tây tiềm hành mấy trăm trượng, Tô Triệt dựa vào trực giác, cho rằng từ đây rời đi, hẳn là thích hợp nhất.

Vì vậy, nuốt chửng một quả Độn Địa đan, lộ ra khỏi linh mạch, thẳng đứng lặn xuống, một mực lặn xuống, một mực xâm nhập chiều sâu đến mấy ngàn trượng dưới mặt đất, lúc này mới cảm giác không sai biệt lắm, bắt đầu di động phương ngang.

Mình có rất nhiều Độn Địa đan, tiềm hành dưới mặt đất vài trăm dặm, rời xa Thái Ất sơn môn lại trồi lên mặt đất, hẳn là phương pháp an toàn nhất.

Nghĩ là nghĩ rất tốt, chỉ là, chỉ có điều tiềm hành mấy ngàn trượng, Tô Triệt đã cảm thấy thân thể tê rần, trong nháy mắt chân nguyên toàn thân bị phong bế triệt để.

– Ai?

Tô Triệt quá sợ hãi, trong nội tâm hô to một tiếng.

– Không biết chủ nhân.

Trong Tiên Ngục, vốn là lão Hắc ngồi dưới đất, cũng bị sợ đến nhảy lên:

– Trong phạm vi phương viên hai trăm trượng, không có người nào a.

– Không xong.

Tô Triệt đã là triệt để mất đi năng lực hành động, trong nội tâm tinh tường, có thể ở sâu trong tầng nham thạch dưới lòng đất, bên ngoài hai trăm trượng vô thanh vô tức khống chế được thân hình của mình, tu vi ít nhất cũng phải là Nguyên Anh kỳ.

Xích xích xích…

Từ giờ khắc này bắt đầu, Tô Triệt cảm giác được, mình ở sâu dưới lòng đất cao tốc lướt đi, tốc độ nhanh tới cực điểm, tựa hồ, so với tốc độ mình ngự khí phi hành cũng mau hơn một mảng lớn.

Người bắt mình, thực lực quá mạnh mẽ, hoàn toàn không có năng lực chống lại.

– Vậy thì, mặc cho số phận a.

Tô Triệt yên lặng tính toán thời gian, đã cao tốc lao đi gần một phút đồng hồ, tính ra đã sớm thoát ly khỏi phạm vi Thái Ất sơn môn. Cái này nói rõ, người bắt mình, không có khả năng là Nguyên Anh Lão tổ của Thái Ất Môn.

Bởi vì, nếu là người Thái Ất Môn, hẳn là bắt mình vào Thái Ất sơn môn tiếp nhận thẩm vấn mới đúng.

– Như vậy, người này rốt cuộc là ai?

Lại một lát sau, Tô Triệt cảm thấy thân thể chợt nhẹ, phạm vi thần thức bao phủ lập tức khôi phục đến sáu mươi trượng.

Trở lại mặt đất, gặp thấy mặt trời.

Tô Triệt mở hai mắt ra, chỉ là, vô luận là thần thức, hay là mắt thường, còn không có phát hiện người bắt mình đi là ai. Lão Hắc cũng giống như vậy.

Phanh…

Cái ót bị người hung hăng vỗ một cái, một tiếng nói cực kỳ quen thuộc vọng ở bên tai:

– Tặc tiểu tử, quá tham lam đi.

– Tử Tiêu sư tổ.

Tô Triệt hô to một tiếng, có thể nói là kinh hỷ đến cực điểm. Nguyên bản còn tưởng rằng, bị một vị Nguyên Anh Lão tổ bắt đi, lần này xem như hỏng bét, lại không nghĩ tới, dĩ nhiên là Tử Tiêu sư tổ.

Quả nhiên, thân ảnh Tử Tiêu trưởng lão chậm rãi ngưng hiện ra ở trước mắt, chỉ có điều, thần trí của mình lại không có cảm ứng đến hắn.

– Tử Tiêu sư tổ, ngươi như thế nào…

Không đợi Tô Triệt hỏi xong, Tử Tiêu cười tà tà:

– Ngươi cho rằng, chỉ có ngươi mới biết chiếm tiện nghi sao?

– A?

Tô Triệt kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ, Tử Tiêu sư tổ cũng là…truyen audio cv

Tử Tiêu khoát tay, lại gõ Tô Triệt một chút, khiển trách:

– Bổn sự không lớn, tặc đảm lại to… Coi như là ta, ẩn núp trong linh mạch ba ngày, cũng phải lui lại, chỉ là ngươi, lại còn không biết dừng lại, làm hại ta phải lo lắng chờ đợi hai ngày theo.

Tô Triệt thế mới biết, Tử Tiêu sư tổ cũng giống như mình, ẩn núp dưới mặt đất trộm lấy linh mạch, hơn nữa, nhất cử nhất động của mình, đều không có giấu diếm được hắn.

– Lấy ra mười khỏa thượng phẩm linh thạch.

Đột nhiên Tử Tiêu vươn tay ra, không giải thích được đòi hỏi linh thạch về phía Tô Triệt.

Mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng Tô Triệt vẫn phi thường sảng khoái lấy ra mười khỏa thượng phẩm linh thạch.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)