[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 57: Cực Quang đảo (c281-c285)
❮ sautiếp ❯Chương 281 : Bị tai kiếp
Rầm…
Tử Tiêu tiếp được linh thạch, lúc này mới giải thích nói:
– Ngươi cho rằng, mọi người Thái Ất Môn là phế vật sao? Trong mấy ngày này, Hóa Vũ lão nhân lẻn vào linh mạch tuần tra mấy lần, nếu không phải ta che lấp giúp ngươi, tiểu tặc tử ngươi sớm đã bị bắt được một vạn lần. Mười khỏa linh thạch này, là phí dịch vụ cứu mạng nhỏ của ngươi. Như thế nào, không đắt chứ?
– Không đắt, không đắt, đa tạ sư tổ cứu trợ đệ tử.
Tô Triệt bừng tỉnh đại ngộ, trách không được từ đầu đến cuối đều là thuận lợi như vậy, dĩ nhiên là Tử Tiêu sư tổ một mực núp trong bóng tối trợ giúp mình…
– Đã thành.
Tử Tiêu khoát khoát tay:
– Tự mình phản hồi sư môn a, ta còn có sự tình khác phải làm.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, lại hỏi:
– Sư tổ, những người khác của bổn môn đâu?
Tô Triệt hỏi chính là đệ tử tiếp viện của Thiên Huyền Tông, đương nhiên cũng kể cả Huyền Cơ Phong thập đại Đệ tử chân truyền.
Hỏi như vậy, cũng không phải quan tâm bọn hắn, chỉ là do hiếu kỳ mà thôi.
– Những sự tình kia, ta đã sớm sắp xếp xong xuôi.
Tử Tiêu trừng tới liếc:
– Trừ tiểu tặc tử ngươi ra, những người khác không cần ta quan tâm như thế.
Tô Triệt lại hỏi:
– Ngày đó chiến đấu, có Nguyên Anh Lão tổ vẫn lạc hay không?
– Có.
Tử Tiêu cười nhạt một tiếng:
– Một lão già của Huyết Thần Giáo, bị ta giết chết. Những thứ khác đều còn sống, Nguyên Anh lão quỷ không dễ dàng xong đời như vậy.
– Chỉ chết một cái, là bị sư tổ ngươi xử lý?
Tô Triệt vô cùng kinh ngạc, ánh mắt sùng bái.
Quá mạnh mẽ.
Không hổ là siêu cấp thần tượng trong suy nghĩ của vô số đệ tử Thiên Huyền Tông.
– Ta rất am hiểu lợi dụng sơ hở chiếm tiện nghi.
Tử Tiêu không sao cả cười nói:
– Điểm này, tiểu tử ngươi ngược lại là có mấy phần giống ta.
Nói đến đây, hình như hắn rất không kiên nhẫn nhíu mày trách mắng:
– Làm sao ngươi dong dài như vậy, bảo ngươi rời đi, còn ở nơi này làm cái gì?
– Chính là…
Vẻ mặt Tô Triệt oan khuất, vội vàng giải thích nói:
– Sư tổ, cấm chế trên người của ta, ngươi còn không có cởi bỏ cho ta a.
Nguyên Anh Lão tổ thi triển ra cấm chế giam cầm chân nguyên, Tô Triệt không có năng lực tự hành giải khai, giờ phút này trạng thái giống như phế nhân, ngoại trừ thần thức cùng mồm mép, một tia chân nguyên cũng không thể thuyên chuyển.
Lông mày Tử Tiêu nhíu lại, không chút xấu hổ nào nói:
– Thật đúng là đã quên…
Pằng…
Cấm chế cởi bỏ, Tô Triệt cung kính thi lễ một cái, lúc ngẩng đầu lên, Tử Tiêu sư tổ đã biến mất vô tung.
Tô Triệt bay lên không trung, phân biệt rõ phương hướng, căn cứ một nhánh sông xa xa, hơn nữa lão Hắc trong Tiên Ngục xem xét địa đồ, xác định nơi này chính là Lạc Hà bình nguyên, cách Thái Ất sơn môn chừng hơn hai ngàn dặm.
– Hẳn là an toàn…
Tô Triệt đáp đến một chỗ bí mật, thi triển ra thuật dịch dung cao cấp mà Thiên Âm truyền thụ cho mình, đổi trang phục, ngụy trang thành một tán tu Trúc Cơ kỳ, lúc này mới là ngự kiếm mà bay.
Thiên Huyền Tông cách đây khoảng mười vạn dặm, y theo tốc độ của mình, ít nhất ba ngày mới có thể phản hồi.
Bay vẫn chưa tới ba trăm dặm, nguyên bản cũng không có dễ dàng như vậy, xem ra, ba ngày khẳng định không thể quay về…
Bởi vì, trên đường gặp tuần tra đội của Thái Ất Môn, giống như là đang bắt cá lọt lưới của các đại môn phái.
– Dừng lại…
Giữa không trung, bay tới sáu đệ tử Thái Ất Môn, một Trúc Cơ hậu kỳ, hai Trúc Cơ trung kỳ, ba Trúc Cơ sơ kỳ.
Tô Triệt cũng không có dừng lại, chỉ có điều giảm bớt tốc độ, quay đầu hỏi:
– Chuyện gì?
– Dừng lại, tiếp nhận kiểm tra.
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ Thái Ất Môn kia tăng nhanh tốc độ đuổi đi theo.
– Dựa vào cái gì?
Tô Triệt lạnh lùng hỏi.
– Bằng ta là…
Người nọ mạnh mẽ trừng mắt.
Nhiếp Hồn!
Ông…
Người nọ ngã quỵ.
Phần phật a, chiến đội trong Tiên Ngục bạo phát ra, lão Hắc phản ứng nhanh nhất, đã sớm thông qua năng lực dò xét định vị chuẩn xác, vừa lộ diện chính là đánh một quyền hung mãnh.
Phanh…
Một quyền đánh trúng bộ não tu sĩ Trúc Cơ kia, hắn lập tức ngất đi.
Thu…
Bắt một cái.
Phần phật, một cái vây đánh, chiến đội Tiên Ngục bao vây năm người còn thừa lại.
Nhiếp hồn nhiếp hồn nhiếp hồn…
Thần thông Nhiếp hồn có thể rung chuyển nguyên thần của Kim Đan tu sĩ, chớ nói chi là những tu sĩ Trúc Cơ này, bá bá bá vài đạo lam quang, chiến đội Tiên Ngục chỉ còn chờ đi lên hái trái cây là được.
Dưới Kim Đan, toàn bộ vô địch thủ!
Một phút đồng hồ sau, trong Tiên Ngục, lão Hắc đã thẩm vấn xong mới biết được: Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông và các môn phái hợp tác đã hạ lệnh, trong cảnh nội gặp được tất cả các tu sĩ, đều phải bắt trở về chờ xử trí…
Nói cách khác, vừa rồi người nọ nói “Tiếp nhận kiểm tra” chỉ là lời nói dối, mặc dù Tô Triệt thành thành thật thật tiếp nhận kiểm tra, bọn họ vẫn sẽ động thủ bắt người.
– Điên rồi, tất cả đều điên rồi, hoàn toàn bất kể hậu quả…
Trong nội tâm Tô Triệt thầm nói:
– Bọn họ dựa vào cái gì có lá gan làm địch cùng cả Tu Chân Giới? Những đại nhân vật Linh giới kia, rốt cuộc cho những môn phái này loại chỗ tốt nào?
Muốn phản hồi sư môn, ngoại trừ phải đi qua địa bàn của Thái Ất Môn, còn phải trải qua địa bàn của Huyết Thần Giáo hoặc là địa bàn của Vạn Quỷ Tông, Tô Triệt không cho là mình có năng lực một đường giết qua.
Đội tuần tra bình thường đương nhiên không sao cả, chỉ sợ là không may gặp được tu sĩ Kim Đan, vậy thì sẽ vô cùng khó coi.
Tô Triệt lấy ra một quả Độn Địa đan, tính toán đi xuống Ma giới dưới mặt đất, đi đường nhỏ dưới lòng đất, tương đối mà nói còn có thể an toàn một ít.
Tu Chân Giới hiện nay, so với Ma giới dưới mặt đất càng thêm hỗn loạn, lại nói tiếp, thật đúng là buồn cười đến cực điểm…
Vừa muốn nuốt Độn Địa đan, chợt nghe lão Hắc hô:
– Chủ nhân, chờ một chút.
– Chuyện gì?
Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.
Lão Hắc đang kiểm tra túi càn khôn của sáu tu sĩ Thái Ất Môn Trúc Cơ vừa rồi, phát hiện một loại gì đó rất thú vị.
– Cực Quang độn thiên phù?
Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra một quả linh phù màu xanh nhạt, lẳng lặng nghe lão Hắc giải thích.
– Chủ nhân, vừa rồi thẩm vấn tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ này, hắn nói, loại linh phù này có thể chế tạo ra một loại cực quang có tính chất đặc thù, trong mười tức, đề cao tốc độ phi hành gấp mười lần.
Lão Hắc giảng thuật kỹ càng nói:
– Đây chỉ là một tấm Cực Quang phù phẩm cấp bình thường, còn có thể mua được cao cấp, thậm chí Cực Quang phù đỉnh cấp. Nghe nói, Cực Quang độn thiên phù cấp cao nhất, có thể duy trì hiệu quả một phút đồng hồ.
– Bất quá, loại Cực Quang phù này, đối với tu sĩ phía dưới Kim Đan kỳ mới có tác dụng đầy đủ, đến trên người Kim Đan tu sĩ, hiệu quả cực kỳ bé nhỏ. Hơn nữa, sau khi sử dụng còn có thể tạo thành trình độ thương tổn nhất định đối với thân thể, cùng với một ít tai họa ngầm khác… Hơn nữa không dễ luyện chế, nên loại linh phù này ở Tu Chân Giới, một mực cũng không phải quá nổi danh.
Chương 282 : Cực Quang đảo
– Tăng tốc độ bay gấp mười lần, dài đến một phút đồng hồ.
Hai mắt Tô Triệt sáng lên, thứ tốt, thứ tốt a, mình có dòng nước ấm Tiên Ngục hộ thân, có thể bỏ qua một loạt vật có tác dụng phụ. Đối với mình mà nói, hoàn toàn chính là pháp bảo cứu mạng thích hợp nhất.
Trước đây, mấy lần tao ngộ gặp Kim Đan tu sĩ đuổi giết, đều là vì tốc độ phi hành không đủ nhanh, trốn không thể trốn, chỉ có thể quay đầu lại liều mạng.
Biết rõ không địch lại, cũng chỉ có thể đánh một trận tử chiến. Nếu như có loại bảo vật gia tốc phi hành này, tối thiểu nhất, Kim Đan trung kỳ như Hắc Sát lão quỷ, rất khó đuổi theo chính mình.
Vì vậy, vội vàng hỏi:
– Lão Hắc, ở đâu có thể mua được loại linh phù này?
– Hải ngoại Cực Quang đảo.
Lão Hắc trả lời:
– Cách Thái Ất Môn khoảng hai vạn dặm về phương bắc, ngoài Bắc Cực hải, có một tòa Cực Quang đảo, chính là địa phương mà tán tu hải ngoại tụ tập. Tại đó, có thể mua được loại linh phù này. Bất quá, giá cả rất cao, số lượng lại có hạn, đa số chỉ có thể mua được Cực Quang phù cấp bậc bình thường.
– Đi nhìn kỹ rồi hẵng nói, coi như là phẩm cấp bình thường, mua nhiều vài tấm cũng không sai.
Trong nội tâm Tô Triệt làm ra quyết định:
– Vừa vặn, thông qua đường biển phản hồi sư môn, cũng là một lựa chọn tốt.
Ở ngoài Hải dương rộng mênh mông, không có môn phái lớn gì. Nơi đó thuộc về thuộc về Yêu Tộc thủy hệ cùng với vô số tán tu trong thiên hạ, ở trong mắt đệ tử các môn phái, đây là địa phương hỗn loạn không hề có quy củ đáng nói. Chỉ là hiện nay, Tu Chân Giới đã thành loạn thế, nếu so với dĩ vãng, so với hải ngoại được coi là Hỗn Loạn Chi Hải thì càng loạn, càng không có quy củ.
Hiện tại siêu cấp môn phái như Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, đang trắng trợn bắt tất cả tu sĩ đi ngang qua địa bàn, quả thực là quá phận, quá vô nghĩa, trong lịch sử Tu Chân Giới vài trăm vạn năm qua, đều không có nghe nói qua sự tình vô liêm sỉ như vậy.
Tuy biết rõ cách làm của các môn phái như Thái Ất Môn, sau lưng cất dấu âm mưu kinh thiên nào đó, nhưng Tô Triệt vẫn cảm thấy, trong khoảng thời gian gần đây phát sinh một ít sự tình, quả thực là không thể tưởng tượng, khó có thể tin…
Một đường hướng bắc, bay thẳng hai vạn dặm, cũng đã đi tới bờ biển.
Bắc Cực Hải, còn gọi là Bắc Cực Băng Hải, nhiệt độ hải vực này cực thấp, vô số sông băng trôi nổi trên biển, người thường rất khó sinh tồn ở trong loại hoàn cảnh này.
Mặc dù Tô Triệt không biết chuẩn xác phương vị của Cực Quang đảo, bất quá, trong Tiên Ngục vừa mới bắt mấy tu sĩ của Thái Ất Môn Trúc Cơ đều từng đi qua.
Hướng phía Đông Bắc, lại bay hơn một canh giờ, trên bầu trời gặp được rất nhiều độn quang của người tu tiên, ý nghĩa, Cực Quang đảo đã rất gần.
Quả nhiên, không đến một phút đồng hồ, chân trời xa xa xuất hiện một mảnh lục địa, diện tích Cực Quang đảo rất lớn, không sai biệt lắm với một tỉnh phủ của quốc gia nhân loại.
Thời điểm vừa chuẩn bị đáp xuống, có vài đạo độn quang từ tiền phương xẹt qua.
Mấy người kia từ đằng xa bay tới, chính là vì dò xét tu vi thực lực của Tô Triệt, sau khi thoáng chậm lại, vẫn là lựa chọn rời đi.
Tô Triệt bày ra tu vi Trúc Cơ trung kỳ, ở trong đại quân tán tu, cũng thuộc về hàng ngũ cường giả, nói như vậy, khả năng tao ngộ cướp bóc không lớn.
Tán tu có thể kết thành Kim Đan cực kỳ hiếm thấy, Trúc Cơ hậu kỳ coi như là cao thủ trong cao thủ.
Tô Triệt cũng giảm bớt tốc độ phi hành, hướng khu vực trung ương của hải đảo bay đi.
Trên hải đảo, tự nhiên là cảnh tượng Băng Thiên Tuyết Địa, bất quá, khu vực trung ương bị một kết giới to lớn bao phủ, trong kết giới có thể chứng kiến một thành thị cực kỳ phồn hoa.
– Hải thị Cực Quang đảo, do liên minh tán tu hải ngoại sáng lập mà thành. Nghe nói, thường niên đều có ba vị tu sĩ Kim Đan tọa trấn, cũng chính là ba vị minh chủ có thực lực cao nhất của liên minh tán tu. Nghe nói, Cực Quang độn thiên phù chính là tuyệt kỹ sở trường của một minh chủ trong số đó, trừ hắn ra, không có người nào hiểu được luyện chế loại linh phù này.
Lão Hắc thu hoạch các loại tin tức từ các phạm nhân, giới thiệu kỹ càng nói:
– Trong Hải dương, đồng dạng sinh trưởng ra đủ loại thiên tài địa bảo, tán tu ra ngoài tầm bảo, đều sẽ đưa những thu hoạch của mình vào hải thị này bán, hoặc là tiến hành giao dịch đặc thù lấy vật đổi vật.
– Bởi vì nguyên nhân địa vực kém, thiên tài địa bảo đến từ đất liền của Tu Chân Giới, trong này càng được hoan nghênh, dù sao cũng là vật lấy hiếm làm quý… Chủ nhân, chúng ta còn có rất nhiều gì đó có thể lấy ra bán, ở hải thị này, có thể bán đi một cái giá cao nhất.
Lúc này, Tô Triệt đã xuyên qua tầng kết giới kia, trong nội tâm xác nhận, tầng kết giới này chỉ làm ra tác dụng giữ ấm, trong kết giới ấm áp như xuân, cảm giác rất thoải mái, hơn nữa, trong thành thị phía dưới, cũng có thể chứng kiến không ít lục sắc.
Lão Hắc lại nói:
– Trong thành thị, tòa cung điện cao nhất kia, chính là Tán tu Thương Minh có quy mô lớn nhất, danh dự tốt nhất của cả hải vực, muốn mua được Cực Quang phù, phải đi chỗ đó.
Tô Triệt chứng kiến, trên không thành thị cũng không ít độn quang, rất nhiều tán tu đều là tùy ý phi hành, vì vậy, trực tiếp bay đến trước đại môn Tán tu Thương Minh, lúc này mới hạ xuống.
Vào cửa hàng, Tô Triệt nhìn nhân viên cửa hàng trực tiếp biểu lộ ý tới, nói là có đại mua bán muốn làm, kim ngạch nhất định có thể vượt qua mười vạn linh thạch.
– Mười vạn linh thạch?
Nhân viên cửa hàng này tu vi chỉ là Luyện Khí trung kỳ, rõ ràng bị mấy chữ này chấn kinh một chút.
Tán tu là những người không có căn cơ, ngạch giao dịch đạt tới một vạn linh thạch, cũng đã được xưng tụng là đại mua bán. Sinh ý mười vạn linh thạch, thì mình không có quyền hạn thu mua.
Vì vậy, nhân viên cửa hàng mời Tô Triệt đến sảnh khách quý, sau đó càng là Tam chưởng quầy của Thương Minh đi ra tự mình tiếp đãi Tô Triệt.
Tam chưởng quầy là một nữ nhân, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nụ cười trên mặt cực kỳ nhiệt tình, rồi lại không mất khí chất tự nhiên cao nhã của nàng.
Lẫn nhau hàn huyên vài câu, Tô Triệt lấy ra một phần danh sách, trên mặt bày ra một ít vật tư mình muốn bán, đều là đặc sản đất liền, giá giao dịch bình thường ước chừng là mười vạn linh thạch, bán ở hải thị, giá cả nhất định sẽ tăng lên một ít.
Tam chưởng quầy tinh tế xem qua danh sách, mỉm cười nói:
– Cảm tạ đạo hữu chiếu cố sinh ý bổn điếm như thế, ngươi ra giá thấp như vậy, hẳn là có yêu cầu khác đúng không?
– Đúng vậy.
Làm việc với người thông minh, xác thực có thể tránh khỏi nói nhảm nhiều, Tô Triệt gật đầu nói:
– Ta muốn mua sắm Cực Quang độn thiên phù, số lượng càng nhiều càng tốt, phẩm cấp càng cao càng tốt.
Tam chưởng quầy hiểu rõ cười cười, giống như đã đoán được đáp án này, trả lời:
– Đạo hữu không biết sao, Cực Quang độn thiên phù chính là trấn điếm chi bảo của bổn điếm, mỗi tháng cũng chỉ có mười tấm phẩm cấp bình thường, hạn ngạch có thể công khai tiêu thụ. Về phần Cực Quang phù cao cấp, càng là nửa năm cử hành đấu giá một lần, mới có thể nhìn thấy.
Chương 283 : Phong Hỏa đạo bào
– Như vậy, lúc này cách lần đấu giá gần nhất, còn có bao lâu?
Tô Triệt đầy cõi lòng mong đợi hỏi.
– Đạo hữu tới không trùng hợp, cách lần đấu giá tiếp theo, còn có gần năm tháng.
Tam chưởng quầy nhẹ giọng trả lời.
– Năm tháng?
Tô Triệt nhướng mày, mặc dù đối với loại bảo vật này là tình thế bắt buộc, nhưng cũng không thể lại đợi thêm năm tháng. Liền hỏi:
– Có cách khác có thể lựa chọn hay không?
– Có thì có…
Tam chưởng quầy hơi do dự một chút, chỉ vào trên mặt bàn nói:
– Thứ cho ta nói thẳng, những vật tư này của đạo hữu, tuy giá trị không thấp, lại không phải là đồ vật trân quý gì, dùng làm giao dịch bình thường khẳng định không có vấn đề, nhưng mà, tu sĩ cao cấp trong lúc đó giao dịch lấy vật đổi vật, thì có thể…
Tô Triệt lập tức lĩnh hội ý tứ trong lời nói, sảng khoái cười nói:
– Những vật này, đều là mặt hàng bình thường giao do quý điếm tiêu thụ giúp. Thứ tốt chính thức, ta vẫn có thể lấy ra được.
– Nói thí dụ như …
Tam chưởng quầy mỉm cười mà hỏi.
Tô Triệt đồng dạng cười nói:
– Nói thí dụ như, Linh khí thượng phẩm, linh thảo năm trăm năm dược linh…
Tô Triệt cho rằng, y theo trình tự tu vi của mình mà nói, lấy ra được những vật này, tuy có chút ít tỏ vẻ giàu có, nhưng thực sự không tính quá phận; Huống hồ, muốn đổi được Cực Quang phù, dù sao cũng phải làm cho người ta biết rõ, mình cũng không phải là một người bình thường.
Tam chưởng quầy nhẹ nhàng gật đầu, sơ bộ nhận định tư cách của Tô Triệt, lúc này mới nói:
– Kính xin đạo hữu ở tạm trong bổn điếm một thời gian, đêm đến, ta mang ngươi đi một chỗ, có lẽ, có thể từ trong tay một ít tu sĩ khác, đổi được chút ít Cực Quang phù phẩm cấp cao mà ngày xưa bán đi.
– Đổi từ trong tay người khác?
Đáp án này, khiến cho Tô Triệt hơi cảm giác thất vọng, bất quá, vẫn là có ý định thử xem rồi nói sau, nên cũng đáp ứng xuống.
Kế tiếp, Tô Triệt đầu tiên là lấy ra tất cả vật phẩm ở trong danh sách, vẫn là dùng giá thấp mười vạn linh thạch bán cho Tán tu Thương Minh, xem như dùng cái này đáp tạ tam chưởng quầy hỗ trợ.
Ở trong một gian phòng khách quý của cửa hàng này, Tô Triệt ngồi xuống nghỉ ngơi vài canh giờ, không sai biệt lắm đợi cho đến canh hai, bóng hình xinh đẹp của Tam chưởng quầy lại ra hiện ở trước mặt mình lần nữa.
– Đạo hữu, mời đi theo ta.
Tam chưởng quầy mang theo Tô Triệt đi tới hậu viện trong Tán tu Thương Minh, lại theo một cái địa đạo, xâm nhập trăm trượng dưới mặt đất.
Sâu trong lòng đất, còn có một tòa điện phủ xa hoa dưới mặt đất, lúc này, trong điện đường đã tụ tập hơn mười tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Những tu sĩ này, tất cả phục sức đều đặc thù không giống nhau, cũng không có tiêu chí môn phái, mặt ngoài thoạt nhìn hẳn đều là tán tu.
Nhìn thấy Tam chưởng quầy tự mình dẫn Tô Triệt tới, tu vi lại chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, một trung niên tu sĩ mũi ưng, hốc mắt hãm sâu hừ lạnh nói:
– Họa Diệp, khi nào thì thay đổi quy củ, tu vi như vậy, cũng có thể tới nơi này giao dịch cùng bọn ta hay sao?
Họa Diệp chính là danh hào của Tam chưởng quầy, Tô Triệt đương nhiên biết rõ, gia hỏa mũi ưng này đối với mình đến có chút khó chịu.
Không khỏi trong lòng tự nhủ: trời đất bao la, tổng có thể gặp được những tiện nhân không có việc gì làm, lại thích đi bới móc người khác.
Giờ phút này, tam chưởng quầy lại ôn nhu cười nói:
– Vị hảo hữu này của ta, tuy tu vi mặt ngoài hơi thấp một tầng, trên thực tế…
Tô Triệt căn bản không cần Tam chưởng quầy ủy khuất giải thích thay mình như vậy, lập tức điều chỉnh linh lực bản thân, biến thành ba động mà tu vi Trúc Cơ hậu kỳ nên có.
Trong Tiên Ngục, vốn là giam giữ một Trúc Cơ hậu kỳ của Thái Ất Môn, đương nhiên có thể biến hóa như vậy. Còn có nữa là, trình độ biến hóa linh lực loại này, ở Tu Chân Giới có thể được xưng là tài nghệ đặc thù hạng nhất, cũng không phải không thể tưởng tượng nổi cỡ nào, cũng không bạo lộ Ẩn linh thuật chính thức của mình.
Ngữ khí Tô Triệt lạnh như băng giải thích nói:
– Cố ý đè thấp tu vi, chính là vì dụ dỗ chút ít gia hỏa không có mắt, tự động đưa tới cửa, ta cũng có thể thuận tay cướp của, giết người…
Lập tức cười lạnh hai tiếng, hình dạng cố ý toát ra một tia tà ác.
Người thiện bị người khi dễ, đặc điểm của Tu Chân Giới là như thế, tất cả mọi người không thích kết giao cùng người tà ác, nhưng cũng không muốn trêu chọc hạng người tà ác.
Nhiều khi, ngụy trang tà ác, cũng là một loại thủ đoạn tự bảo vệ mình.
Tu sĩ mũi ưng lập tức không nói gì, cũng không muốn bởi vì bản thân mình thích bới móc, không duyên cớ dựng nên một đối thủ đồng cấp.
Lúc này, trong trường có một tu sĩ thoạt nhìn nhiều tuổi nhất đứng ra hòa hoãn không khí, cười ha ha nói:
– Vị tiểu huynh đệ này, đối với chúng ta mà nói, xác thực là khuôn mặt xa lạ. Bất quá, nếu như là hảo hữu của Họa Diệp, đó cũng là bằng hữu của chúng ta. Tiểu hữu đã là lần đầu tiên tới đây, này cũng nên nói rõ cho chúng ta, nhu cầu của ngươi là cái gì. Nếu là sự tình có thể làm được, chắc chắn sẽ hết sức giúp cho ngươi.
Tô Triệt chắp tay thi lễ, nói lời cảm tạ, đi thẳng vào vấn đề nói:
– Mục đích ta tới đây, là muốn đổi vài tấm Cực Quang độn thiên phù, tốt nhất là phẩm cấp cao trở lên.
Trong tràng tu sĩ đều gật đầu, sau đó, vài đạo mục quang tụ tập đến trên người một vị tu sĩ trung niên tai to mặt lớn, rất có phúc tướng.
Tô Triệt minh bạch, đây là đang tự nói với mình, trong tay người này, chắc chắn có Cực Quang phù.
Họa Diệp cũng cười giới thiệu thay Tô Triệt:
– Vị này chính là đại lão bản của ba cửa hàng trong hải thị chúng ta, tên là Cự Phú. Mỗi một lần đấu giá hội, vị đại lão bản này đều cạnh tranh hai quả Cực Quang làm sưu tầm.
– Hổ thẹn, hổ thẹn.
Vị đại lão bản này tiếu dung chân thành, nhìn về phía Tô Triệt gật đầu nói:
– Bản tọa họ Kim, Cự Phú chỉ là bằng hữu đùa giỡn xưng hô mà thôi.
Sở dĩ phải nói hổ thẹn, đó là bởi vì, Cự Phú chính là một kiện Đạo khí phi thường nổi danh của Tu Chân Giới. Chỉ có điều, vài ngàn năm trước do nguyên nhân nào đó, hạ lạc không rõ, trở thành một đại bí ẩn của Tu Chân giới.
Tô Triệt chắp chắp tay, khách khí hỏi:
– Như vậy, xin hỏi Kim lão bản có thể chuyển nhượng một hai tấm Cực Quang phù hay không?
– Đương nhiên có thể.
Kim lão bản cười ha hả nói:
– Trong tay của ta sở hữu năm tấm cao cấp, hai tấm đỉnh cấp, ta là một thương nhân, chú ý hòa khí sinh tài, rất ít tranh đấu cùng người, loại linh phù này, chính mình nhất định là không dùng được nhiều như vậy. Nói thật, mục đích mua chúng nó, chính là vì qua tay kiếm tiền.
Tô Triệt gật gật đầu, trong nội tâm tinh tường, tuy Cực Quang phù tồn tại tác dụng phụ không nhỏ, nhưng dù sao cũng là một loại pháp bảo cứu mạng, nếu như đưa đến phường thị trên đất liền giao dịch, vẫn sẽ lấy được giá vị rất cao, hắn mua nhiều như vậy, khẳng định là không thiệt thòi.
Chương 284 : Phong Hỏa đạo bào
– Vậy thì mời Kim lão bản ra giá đi.
Ở trước mặt chút ít tán tu này, Tô Triệt tuyệt đối được xưng là tài đại khí thô, đương nhiên, cũng sẽ không hồ hồ ném loạn tiền ra bên ngoài.
– Trong tay tiểu huynh đệ có cái gì không tệ, có thể lấy ra cho ta xem xem, nếu như có thể làm ta động tâm, vậy thì dễ nói chuyện.
Kim lão bản vẫn là vẻ mặt hiền lành tiếu dung, tựa như theo lời hắn nói hòa khí sinh tài.
Tô Triệt chứng kiến, phòng ngự đạo bào trên người hắn, chỉ là một kiện Linh khí trung phẩm mà thôi, giá trị tương tự như một kiện Linh khí thượng phẩm. Thân làm một đại lão bản, cũng chỉ là tiêu chuẩn bực này, đầy đủ chứng minh thời gian tán tu gian nan đến cỡ nào, nhiều khi, trong tay có tiền cũng mua không được thứ tốt.
Đây là bởi vì, đồ vật chính thức hi hữu trong Tu Chân giới, tất cả đều khống chế ở trên tay siêu cấp môn phái. Những tài nguyên mà siêu cấp môn phái chẳng thèm ngó tới, lại khống chế ở trong tay môn phái lớn, xuống chút nữa còn có vô số môn phái trung vừa…
Đến phiên tán tu không có gốc không có rễ, chỉ còn một ít cơm thừa rượu cặn. Vận khí tốt, mới có thể ở trong khe hẹp của tất cả môn phái nhặt được một chút tiện nghi.
Vì vậy, Tô Triệt lấy ra Linh khí thượng phẩm Phong Hỏa đạo bào mà mình đã không dùng đến, cùng với sáu Linh khí thượng phẩm khác.
Vật như vậy, trong Tiên Ngục còn có một đống lớn, chỉ là trải qua chuyện Kinh Hồn Lĩnh, thì thu hoạch được vài chục vật. Hơn nữa phạm nhân trong Tiên Ngục cống hiến, cùng với một đống lớn di vật đến từ Kim Đan tu sĩ Diệt Lô…
Cho nên nói, những người này ở đây, danh xưng Cự Phú đặt ở trên người Tô Triệt, mới có thể càng thêm thỏa đáng.
Một khi đem ra những Linh khí thượng phẩm này, những tán tu ở đây lập tức nhìn thẳng mắt, kể cả Họa Diệp đứng ở bên cạnh Tô Triệt, thân là Tam chưởng quầy của tán tu Thương Minh, cũng là trợn tròn một đôi mắt đẹp, mặt đầy kinh ngạc nhìn xem Tô Triệt.
Lúc trước xác thực nghe hắn nói, có thể lấy ra được Linh khí thượng phẩm, vốn tưởng rằng chỉ là một hai kiện, không nghĩ tới, hắn thoáng cái lại lấy ra bảy kiện, hơn nữa, giá trị của pháp bào Linh khí kia, rõ ràng cho thấy đồng đẳng với một kiện Linh khí cực phẩm…
Lại nhìn Kim lão bản, tiếu dung hiền lành trên mặt đã triệt để biến mất, gắt gao nhìn chằm chằm vào Phong Hỏa đạo bào này, thiếu chút nữa khống chế không nổi lao tới.
Không thể trách bọn họ ngạc nhiên, xác thực là chưa từng gặp qua nhiều Linh khí thượng phẩm như vậy thoáng cái xuất hiện ở trước mắt.
Phải biết rằng, mặc dù Chân Chân là đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông, đồng dạng có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, cũng chỉ là một kiện Ngọc Hoàn Linh khí cực phẩm, hơn nữa có thêm một thanh phi kiếm Linh khí thượng phẩm đã là rất có thể diện.
Thần sắc Kim lão bản kích động chỉ vào Phong Hỏa đạo bào:
– Cái đạo bào này, có thể cho ta xem qua một chút hay không?
Tô Triệt rất sảng khoái đưa đạo bào này tới cho hắn, không lo lắng bọn họ làm ra cử động bất lợi gì đối với mình.
Hiện nay, dưới Kim Đan, hắn là vô địch. Đối diện với mấy tán tu thực lực yếu kém này, Tô Triệt có tự tin mười phần, thần thông Nhiếp Hồn vừa ra, bọn họ chỉ là trái cây cho chiến đội Tiên Ngục hái thoải mái mà thôi.
Những người này có lá gan đoạt đồ của mình, vậy thì trái lại, đoạt toàn bộ bọn họ, hơn nữa, tất cả đều bắt vào Tiên Ngục…
Tô Triệt có nguyên tắc làm người của mình, người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, Tiên Ngục mở cửa.
Một kiện Phong Hỏa đạo bào, làm cho tất cả mọi người ở đây đều động tâm, lập tức liền có một vị tu sĩ đứng dậy nói:
– Kim lão bản, ngươi không phải chủ tu công pháp hỏa hệ, cái đạo bào này không thích hợp ngươi.
– Ai nói? Ai nói?
Kim lão bản lập tức kéo sắc mặt xuống, hoàn toàn quên hành vi hòa khí sinh tài thường ngày, lớn tiếng trả lời:
– Chỉ cần vây quanh hơn mấy khối linh thạch hỏa hệ, thì có thể phát huy toàn bộ uy năng của nó.
Trong nội tâm Tô Triệt cười thầm:
– Một kiện Linh khí mà thôi, nói thành “uy lực” thì cũng thôi, xứng đôi với danh xưng “uy năng” sao?
– Đổi, đều đổi.
Kim lão bản sợ có người cướp đoạt kiện bảo bối này với mình, vội vàng nhìn Tô Triệt nói ra:
– Tiểu huynh đệ, ta với ngươi trao đổi, ta dùng hai tấm cực phẩm, cùng hai tấm Cực Quang phù cao cấp, đổi cái đạo bào này với ngươi. Như thế nào?
Tô Triệt cười lắc đầu:
– Kim lão bản đã nói rồi, hòa khí sinh tài, không cùng người là địch. Như vậy, lão bản cũng không nên lưu lại một tấm Cực Quang phù cao cấp phòng thân cho mình làm gì. Đúng không?
Không đợi Kim lão bản làm ra trả lời, mấy người khác cùng một chỗ vây quanh tới, nhìn Tô Triệt nói ra:
– Tiểu huynh đệ, ngươi xem xem, những bảo bối này của ta có làm ngươi cảm thấy hứng thú hay không…truyen tranh audio
– Các ngươi làm gì vậy?
Kim lão bản vội vàng lao đến, sử dụng chân khí đẩy mọi người qua một bên, lớn tiếng quát nói:
– Còn có quy củ hay không? Ta đang nói chuyện làm ăn cùng tiểu huynh đệ này, còn không có đàm ra kết quả, các ngươi dựa vào cái gì chạy tới om sòm. Phải biết rằng, tiểu huynh đệ muốn chính là Cực Quang phù, các ngươi có sao?
Những người khác lập tức nín thanh âm, ánh mắt nhìn Tô Triệt, mong mỏi hắn sẽ nói ra “Không nhất định cần phải là Cực Quang phù” như vậy.
Tô Triệt cũng không chối bỏ, cũng không xác định, chỉ là cười thúc giục:
– Kim lão bản, kính xin nhanh làm ra quyết định một chút.
Kim lão bản không hổ danh xưng là Cự Phú, đối mặt cơ hội khó được như thế, cũng làm có chút hào sảng, hô to một tiếng:
– Đổi.
Những người khác cùng kêu lên thở dài, đều hối hận không thôi, lúc trước, nếu ánh mắt mình rộng lớn hơn một chút, cũng có thể chụp được vài tấm Cực Quang phù, hôm nay cái đạo phục này, nói không chừng sẽ thuộc về tay mình.
Vì vậy, chủ nhân của Phong Hỏa đạo bào biến thành Kim lão bản, Tô Triệt thì chiếm được hai tấm Cực Quang phù cực phẩm, ba tấm cao cấp.
Khoản mua bán này, không thể nói là ai chiếm tiện nghi, ai có hại, hẳn là theo như nhu cầu, tất cả đều vui vẻ mới đúng.
Đối với Kim lão bản mà nói, sau này còn có thể mua rất nhiều Cực Quang phù. Đợi cho nửa năm một lần đấu giá hội, tiếp tục cạnh tranh là được. Nhưng mà, pháp bảo phòng ngự tương đương với Linh khí cực phẩm, trong hải thị, tám năm mười năm cũng không nhất định có thể gặp được một kiện, huống hồ, mặc dù gặp, cũng không phải dựa vào linh thạch là có thể mua được.
Đối với Tô Triệt mà nói, mình đã có Linh khí đạo bào cực phẩm kia của Diệt Lô, Phong Hỏa đạo bào đã là vô dụng. Cực Quang phù là vật bảo vệ tánh mạng như vậy, mới là vật báu vô giá chân chính.
Cho nên nói, ai cũng không phải người ngu, cũng không tính có hại.
Còn lại sáu Linh khí thượng phẩm, trong hải thị Cực Quang đảo, cũng là đồ vật trân quý dựa vào linh thạch mua không được. Nhưng mà, bị Phong Hỏa đạo bào lúc trước làm mờ đi quang hoàn, lực hấp dẫn đối mọi người, trong lúc vô hình đã giảm bớt đi rất nhiều.
Chương 285 : Mộc phù chữ “Tù”
Cực Quang phù tới tay, Tô Triệt cũng không nóng nảy bán chúng nó, nhìn mọi người nói:
– Các vị đạo hữu, kính xin y theo quy củ cũ tiếp tục giao dịch, Hiện giờ các vị ở nếu lấy ra được vật gì khiến cho ta cảm thấy hứng thú. Chúng ta có thể ngồi lại, chậm rãi thương thảo.
Mọi người gật đầu đáp ứng, tu sĩ mũi ưng lúc trước kia càng tận lực nịnh nọt vài câu dễ nghe, miễn cho mình lúc trước lưu lại cho Tô Triệt ấn tượng không tốt kia, ảnh hưởng tới phiên giao dịch kế tiếp.
Bởi vì Tô Triệt lấy ra sáu Linh khí, hắn thật đúng là chọn trúng một cái Ngân Nguyệt Đao trong đó.
Vì vậy, tu sĩ mũi ưng vượt lên trước phô bày vật phẩm giao dịch của mình, từ trong túi càn khôn rầm a đổ ra hơn mười vật phẩm, giới thiệu từng cái nói:
– Đây là Thâm Hải Ngọc Tủy, đây là Ngân Quang San Hô ngàn năm, đây là yêu đan Yêu Sa nhị cấp, Tử Khỏa Kim Sa…
Thời điểm giới thiệu những vật phẩm này, ánh mắt của hắn nhìn Tô Triệt, đương nhiên là hi vọng trong lúc này có thể có gì đó làm cho Tô Triệt cảm thấy hứng thú, có thể dễ dàng trao đổi Linh khí Chỉ là, những cái gọi là bảo vật này, Tô Triệt đều không hề hứng thú, đến cuối cùng, cũng chỉ là nhàn nhạt lắc đầu.
Tu sĩ kia thất vọng, bất quá, lại chưa từ bỏ ý định, mạnh mẽ cắn răng một cái, từ trong túi càn khôn lấy ra một vật màu đen, vô cùng bẩn, nhìn không ra vật gì.
– Ngươi thật là, đồ như vậy cũng dám lấy ra dọa người?
Những người ở đây cẩn thận công nhận một lúc, đều là vẻ mặt hèn mọn lắc đầu, căn bản không biết là vật này có giá trị gì.
Duy chỉ có Tô Triệt, biểu hiện ra một bộ thờ ơ, kỳ thực, khóe mắt đã khống chế không nổi nhảy lên vài cái.
Thoạt nhìn, hình như là…
Tu sĩ mũi ưng lấy ra vật này, nó màu đen, vô cùng bẩn, giống như là một yêu bài làm bằng gỗ, trên mặt điêu khắc một ít hoa văn đã không thấy rõ lắm, còn có một chữ “Tù” thật to.
Tại sao thấy mộc bài này, Tô Triệt lại rung động trong lòng?
Đây là bởi vì, hình thức cái mộc phù này, cùng thượng cổ Trấn Sơn Phù mà mình tìm được ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh, hình thức hoàn toàn là giống nhau, chỉ có điều, một cái là chữ “Trấn”, một cái là chữ “Tù”.
Đồng dạng không thu hút chút nào, đồng dạng đều là hoa văn mơ hồ, chữ viết nhạt nhẽo…
Lúc này, có một tu sĩ cười nói:
– Ưng Liêm, vật mà ngươi lấy ra nhày, ta từng thấy qua rất nhiều cái.
A?
Lời này vừa nói ra, chẳng những là tu sĩ mũi ưng kia mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, mà ngay cả Tô Triệt cũng rất là kinh ngạc:
– Loại thượng cổ dị bảo này, hắn lại gặp qua rất nhiều cái? Khi nào thì loại bảo vật này không đáng giá như thế, ở đâu cũng có thể gặp sao?
Chỉ nghe người nọ cười ha ha nói:
– Ở thế tục, có chút nha dịch chưởng quản lao tù, bên hông bọn họ đều đeo loại yêu bài này.
– Ha ha ha ha…
Đám người còn lại cùng cười to lên, đều cảm thấy Ưng Liêm lấy một kiện tục vật bình thường nhất, trở thành bảo bối thận trọng cất giữ, lại nói tiếp, thật là có chút buồn cười.
– Nói bậy!
Tu sĩ mũi ưng quát một tiếng, ném mộc phù lên mặt đất, lấy ra một thanh phi kiếm, hung hăng bổ đi lên.
Đương…
Phi kiếm cao cao bắn lên, nhưng mộc phù lại hoàn hảo không tổn hao gì.
– Trừng lớn mắt mà nhìn xem đi.
Tu sĩ mũi ưng hét lớn:
– Yêu bài của đội trưởng nhà lao thế tục, phi kiếm của ta, có thể bổ không nát sao?
– Di?
Sắc mặt mọi người đại biến, lúc này mới ý thức tới, mình thật đúng là nhìn sai rồi. Phi kiếm của Ưng Liêm rõ ràng cho thấy là Linh khí trung phẩm, bổ chém mạnh như thế, mộc bài này dĩ nhiên là không hư hao chút nào, nhất định là một pháp bảo mới đúng.
– Chẳng những bổ chém không nát, ta còn thử qua vô số loại phương pháp khác.
Tu sĩ mũi ưng tiếp tục hô:
– Ngũ Hành pháp thuật, đều không có thể tổn hại nó mảy may, tất nhiên là một bảo vật.
Nhìn thấy loại tình cảnh này, Tô Triệt minh bạch, nếu không tỏ vẻ chút gì đó, làm không tốt sẽ tự nhiên đâm ngang, chính là trầm giọng nói ra:
– Chư vị đạo hữu, cái mộc bài này, xác thực là một kiện bảo vật.
Mọi người cùng một nhìn Tô Triệt, tu sĩ mũi ưng càng là sắc mặt vui mừng, vội vàng hỏi:
– Đạo hữu nhận biết bảo vật này?
– Từng gặp qua.
Thần sắc Tô Triệt bình tĩnh gật đầu nói:
– Xác thực mà nói, nó cũng không phải pháp bảo, mà là một khối luyện tài đỉnh cấp cực kỳ hiếm thấy, tên là Tử Hải Cực Mộc. Nghe nói, có thể dùng đến luyện chế Bảo khí mộc hệ.
– Tử Hải Cực Mộc? Luyện chế luyện tài đỉnh cấp Bảo khí?
Mọi người âm thầm cảm thán, thật là nhìn không ra, một khối gỗ chăng thu hút gì như thế, dĩ nhiên là luyện tài đỉnh cấp có thể luyện chế Bảo khí.
– Đúng vậy.
Tu sĩ mũi ưng mừng rỡ gật đầu:
– Cái khối mộc bài này, đúng là lấy được ở sâu trong nước, mặc dù không phải Tử Hải, nhưng thực sự không kém quá nhiều.
Tô Triệt cố ý lấy ra lý do thoái thác, chính là vì thủ tín tại người, dù sao, một mộc bài mà phi kiếm Linh khí bổ chém không toái như vậy, nếu nói nó không dùng được, mặc cho ai cũng sẽ không tin tưởng. Chỉ có cho nó một danh đầu tương đối hợp lý như vậy, mới có vẻ thiết thực hơn một chút.
– Xin hỏi hữu…
Tu sĩ mũi ưng khiêm tốn hỏi:
– Một khối Tử Hải Cực Mộc lớn như vậy, giá trị bao nhiêu?
– Không dễ nói lắm.
Tô Triệt sờ lên cằm, lắc đầu nói:
– Phỏng chừng, nếu so với một kiện Linh khí thượng phẩm, còn muốn mắc hơn một ít a…
Mũi ưng lập tức mừng rỡ:
– Như vậy, đạo hữu có hứng thú đối với nó hay không?
– Ta lại không thể luyện chế Bảo khí, muốn hắn làm chi.
Tô Triệt cố ý lắc đầu, chơi trò lạt mềm buộc chặt.
Tu sĩ mũi ưng nóng lòng nắm lấy Ngân Nguyệt Đao, vội vàng khuyên giải nói:
– Đây là đương nhiên, những người chúng ta này, ngay cả Linh khí cũng không có năng lực luyện chế, huống chi Bảo khí. Bất quá, nếu vật ấy là giá trị xa xỉ, so với một kiện Linh khí thượng phẩm còn muốn quý trọng hơn, như vậy, ta liền chịu thiệt một chút, dùng nó đổi lấy một kiện pháp bảo Linh khí của đạo hữu, như thế nào?
– Một kiện đó?
Tô Triệt cố ý hỏi.
– Phải, là thanh Ngân Nguyệt Đao này.
Mũi ưng chỉ vào chút ít Linh khí bày ở bên người Tô Triệt kia nói ra.
– Ngược lại có thể lợi nhuận một hai ngàn linh thạch…
Tô Triệt nhỏ giọng thầm nói:
– Nhưng mà đi bán cũng có chút tốn thời gian a.
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng tu sĩ mũi ưng lại nghe được rất rõ ràng, vội vàng rèn sắt khi còn nóng:
– Như vậy rất tốt, rất tốt, còn có thể lợi nhuận một hai ngàn linh thạch, tự nhiên là một số giao dịch phi thường có lời, đạo hữu cảm thấy có đúng hay không?
Đối với tu sĩ mũi ưng mà nói, tuy đã biết đây là một khối luyện tài đỉnh cấp, chỉ là, muốn bán nó đi, ít nhất cũng cần liên hệ cùng tu sĩ Kim Đan kỳ.
Đến lúc đó, vạn nhất gặp phải loại Kim Đan cường giả không nói đạo nghĩa, lại thuận tay tiêu diệt mình, kia chính là chết oan chết uổng. Còn không bằng như bây giờ, trực tiếp đổi được một kiện Linh khí thượng phẩm, mới là thích hợp nhất.