[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 48: Nhu cầu yêu đan (c236-c240)
❮ sautiếp ❯Chương 236 : Việc buôn bán (thượng)
Tô Triệt giả bộ như cẩn thận nhớ lại, qua một hồi lâu mới đáp:
– Hình như là có, từng ở trên vách tường một tòa Thần điện, gặp qua bích hoạ một người cầm lệnh kỳ trong tay, trừ lần đó ra, thì không có cái khác.
Điểm này, Tô Triệt là nói thật, trong thần điện ở Tiểu Di Tiên Cảnh kia, xác thực gặp qua một bích hoạ như vậy.
Thiên Âm chăm chú nhìn chằm chằm vào hai mắt Tô Triệt, qua một lát mới gật đầu nói:
– Sau này nếu như có nhớ ra cái gì, nhất định phải kịp thời cho ta biết, được không?
Tô Triệt nhẹ gật đầu.
Vừa rồi, trong ánh mắt của nàng xuyên suốt một loại ma lực kỳ dị, thiếu chút nữa làm cho Tô Triệt chịu không được nói ra ý nghĩ thật sự trong lòng mình, cũng may, trong đầu có Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, lúc này mới đứng vững tâm thần.
Đến tận đây, Tô Triệt đã xác định, nữ nhân đáng sợ này, liên tục không ngừng mang theo đệ tử đi Ma giới dưới mặt đất lịch lãm, trên thực tế, là đang đợi một người.
Mà người này, đúng là mình.
Nghe nói, có chút đại tu sĩ tu vi cao thâm, có thể tính toán được Thiên Cơ, suy đoán ra người nào đó có tác dụng trọng yếu phi thường đối với mình sẽ phát sinh khi nào, hoặc là, sẽ xuất hiện ở đâu.
Tuy không có khả năng vô cùng chính xác, những vẫn có thể biết đại khái.
Nói thí dụ như, sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả của mình, nhiều năm trước sớm đã đoán được, cơ hội hắn tấn cấp Nguyên Anh kỳ, không phải những vật khác, mà chính là một quả Tiên tinh.
Chỉ có điều, sư tôn hắn tính không đến năm nào tháng nào, sẽ dùng loại phương thức nào tìm được một quả Tiên tinh, thậm chí, ngay cả trong cuộc đời này có thể không tìm được một quả Tiên tinh, cũng là thể không xác định.
Vì vậy, hắn chỉ có thể đau khổ cùng đợi cơ hội đến, thẳng đến khi mình xuất hiện…truyen audio cv
Sau khi hỏi xong, Thiên Âm nhẹ nói:
– Nếu như là đã không có việc gì, vậy thì tranh thủ thời gian về đội ngũ đi.
Thẳng đến lúc này, Tô Triệt cũng không dám xác định, vừa rồi câu hỏi kia, rốt cuộc có bị nàng nhìn ra sơ hở hay không, nữ nhân này nhìn như nhu uyển, kỳ thực là vô cùng đáng sợ.
Đúng vậy, cảm giác mà Thiên Âm gây cho Tô Triệt, so với hai U Ngăn Quỷ Cơ cộng lại, còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm…
Kế tiếp, Tô Triệt và Ngọc Thanh đều tự thu Linh thú và khôi lỗi vào, đi theo sau lưng Thiên Âm, theo thông đạo quặng mỏ về tới động khẩu.
Bên động khẩu này, ô áp áp mấy trăm Địa Sát cùng Dạ Xoa, đánh cho hỏng toàn bộ thông đạo. Đối với Tô Triệt và Ngọc Thanh mà nói, nghĩ muốn đi ra ngoài, phương pháp đơn giản nhất chính là tiêu hao một quả Độn Địa đan, theo tầng nham thạch lặn đi ra ngoài. Chỉ là Thiên Âm, còn có phương pháp càng đơn giản hơn.
– Đinh…đinh…
Liên tiếp ngôn ngữ cổ quái từ trong môi đỏ mọng của Thiên Âm nhẹ nhàng nhổ ra, lập tức tạo thành một làn gió nhẹ thổi về tiền phương, chỉ thấy được, nguyên bản những Địa Sát kia vẫn là ô a la hoảng, lúc này bổ nhào nằm vật xuống đầy đất, nguyên một đám thở hổn hển lâm vào ngủ say.
Đây là một loại thôi miên cực kỳ cao minh, cao minh đến đáng sợ. Ngay cả Tô Triệt và Ngọc Thanh cũng căn bản không hiểu được đây là loại âm thuật nào, chỉ có thể ở trong nội tâm thầm khen một tiếng: không hổ tên là Thiên Âm. Không riêng gì tất cả Địa Sát đều bị thôi miên, ngay cả hơn hai mươi con Dạ Xoa còn lại, cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, đứng không vững, giống như là một đám hán tử say mèm, trên cơ bản mất đi năng lực chiến đấu.
Tô Triệt rất muốn mượn cơ hội này, thu tất cả những Địa Sát cùng Dạ Xoa này vào trong Tiên Ngục. Nhưng hắn vẫn còn lý trí khống chế xúc động này.
Tuy nói mặc dù mình lấy ra pháp bảo không gian cấp Linh bảo, Thiên Âm cũng sẽ không thèm để ý chút nào, nhưng mà, bất luận chuyện gì có liên quan đến cùng Tiên Ngục, đều không đáng phải mạo hiểm, muốn bắt Địa Sát, mình bất quá là phí chút thời gian mà thôi.
Thiên Âm cũng lười đi giết chết những Địa Ma này, nghênh ngang dẫn Tô Triệt và Ngọc Thanh đi ra khỏi quặng mỏ, nhìn hơn một trăm tên đệ tử lịch lãm ở bên ngoài nói ra:
– Chuyện hôm nay, rất có thể sẽ đưa tới Tu La Kim Đan kỳ, do đó lần lịch lãm này chấm dứt, tất cả mọi người lập tức phản hồi tông môn.
– Vâng, Thiên Âm sư tổ.
Chúng đệ tử cùng kêu lên.
Sau đó, hơn một trăm người ngự khí phi hành, đi theo đằng sau Thiên Âm, bay về phía lối vào Ma giới.
Chỉ là, bay mới hơn mười dặm, liền gặp được hai đạo thân ảnh hùng tráng xa xa bay tới.
– Tu La…
Trong nội tâm Tô Triệt nhảy dựng:
– Thoáng cái đến đây hai cái.
Vì vậy không cần suy nghĩ, lặng lẽ truyền âm cho Ngọc Thanh:
– Sư huynh, ta còn là có việc, đi trước.
Ngọc Thanh lại không có chút khẩn trương, cười nhạt nói:
– Cứ lo việc của ngươi đi. Giai đoạn trước mắt này, không cần ngươi lo lắng an nguy của ta.
Loại lời này, nếu là bằng hữu bình thường nói ra, sẽ có vẻ không quá xuôi tai, nhưng Tô Triệt biết rõ, Ngọc Thanh sư huynh nói như vậy, cũng là xuất phát từ thiện ý nhắc nhở mình. Sau này bất luận nghe được tin tức nguy hiểm gì có quan hệ cùng hắn, đều không cần mạo hiểm tiến đến viện trợ, hắn có đường hóa giải.
Tô Triệt cười gật đầu:
– Ta cũng đồng dạng như vậy.
– Hảo.
Ngọc Thanh cũng dùng sức gật đầu, rồi lại thêm vào một câu:
– Nhưng mà, ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội trở thành sư huynh.
Bị hắn nói như vậy, Tô Triệt cũng bay lên lòng háo thắng, truyền âm trả lời:
– Yên tâm đi! Tối thiểu nhất ở trong lòng đệ, huynh vĩnh viễn là sư huynh.
Ngọc Thanh mắt nhìn phía trước, khóe miệng cười cười.
Đến tận đây, huynh đệ hai người coi như là lập được một ước định, thời gian sắp tới xem ai tu luyện tiến cảnh nhanh hơn.
Trước khi thoát ly đội ngũ, Tô Triệt khẳng định còn phải thông báo cho Thiên Âm một tiếng, nếu không, sẽ có vẻ rất thất lễ.
Vì vậy, liền truyền âm nói ra:
– Thiên Âm sư tổ, ta còn có việc, lúc này phải rời đi…
– Đi đi, cẩn thận một chút.
Thiên Âm truyền âm trả lời, vẫn là nhu hòa như vậy. Nàng cũng biết, Tô Triệt một mình một người tới đến Ma giới dưới mặt đất, nhất định có việc cần phải làm, cùng đại đội lịch lãm của Vô Cực Môn vốn không phải là người một đường, lúc này rời đi, cũng là chuyện bình thường.
Thời điểm Tô Triệt lặng lẽ rời đi, Thiên Âm đã dàn xếp tốt phần đông đệ tử, một mình một người, đón đánh hai Tu La đang bay tới kia.
Trên mặt của nàng, nhìn không tới một tia trầm trọng cùng lo lắng, giống như đối mặt cũng không phải hai Tu La Kim Đan kỳ, mà chỉ là hai con Dạ Xoa mà thôi.
Thậm chí Tô Triệt có loại trực giác, một khi nàng bạo phát bản lĩnh thật sự của mình, mặc dù là mười đầu tám đầu Tu La, đối với nàng mà nói, cũng là không nói chơi.
– Nữ nhân này thật đáng sợ, cách nàng càng xa càng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn không gặp gỡ.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Tô Triệt lại bay lên một loại cảm ngộ, nói không chừng, Thiên Âm này sẽ là một địch nhân đau đầu nhất của mình, nàng lại đi nghe ngóng hạ lạc của lệnh kỳ Di Tiên, tính nghiêm trọng của chuyện này, thật sự là khó có thể đoán trước…
Chương 237 : Việc buôn bán (hạ)
Chỉ là bắt Địa Sát, xác thực không có khó khăn gì, Tô Triệt lại hao tốn hơn mười canh giờ, thì gom góp được tám trăm đầu Địa Sát.
Trong Tiên Ngục, tám trăm đầu Địa Sát bị lão Hắc dàn xếp ở trong một khu vực, biểu hiện của chúng nó ngược lại là tương đối thành thật, cũng không có lộn xộn ầm ĩ, cũng không cần lão Hắc điều trị từng cái.
Biện pháp rất đơn giản, lão Hắc thao túng Tu La ma thân, tùy tiện hạ đạt cho chúng nó một cái mệnh lệnh, chúng nó sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Ma tộc đẳng cấp sâm nghiêm, so với nhân loại tưởng tượng còn muốn nghiêm khắc hơn nhiều.
Nhiệm vụ hoàn thành, Tô Triệt liền đi tìm thông đạo nối tới khu quản hạt của Vô Cực Môn, thuận lợi trở về thế giới mặt đất.
– Các loại điều kiện cần thiết mở ra tầng thứ hai của Tiên Ngục, chỉ còn thiếu một đầu Thiên Ma Ngoại Vực Trúc Cơ kỳ, cũng chính là một đầu Ma tướng.
Trong nội tâm Tô Triệt thầm nghĩ:
– Chỉ vì một đầu Thiên Ma như vậy, thật sự là không đáng vượt lộ trình vài chục vạn dặm, chạy tới Thiên Ma Vực mạo hiểm… còn nữa, Phong Ma Vực của Thiên Huyền Tông, trải qua một hồi biến cố lần trước kia, càng không thể đi.
Như vậy, chỉ còn có một biện pháp…
Lão Hắc đương nhiên biết rõ, biện pháp duy nhất, chính là một chữ “Mua”.
Vừa vặn, trong Tiên Ngục còn có rất nhiều gì đó cần bán đi, Tô Triệt liền tính toán, tìm một phường thị Tu chân của Vô Cực Môn gần đây, bày quầy bán hàng, đồng thời cũng có thể treo bảng mua một đầu Thiên Ma cấp Ma tướng.
– Vốn định đi Thái Ất Môn, không có nghĩ tới lại ma xui quỷ khiến chạy tới Vô Cực Môn.
Tô Triệt âm thầm lắc đầu, trong nội tâm cảm xúc rất nhiều.
Lúc này rời khỏi sư môn, mặc dù đã gặp phải mấy lần đau khổ, nhưng dù sao vẫn còn sống sót, hơn nữa, thu hoạch cũng là siêu cấp khả quan, ngoại trừ các loại tài vật giá trị hơn hai trăm vạn linh thạch, làm cho Tô Triệt thoả mãn nhất, không thể nghi ngờ là cây Hắc Vực Tiên Liên.
Hạnh Hoàng Sơn cách Vô Cực Môn không đến ba nghìn dặm, thì có một phường thị tu chân, ở trong địa bàn của Vô Cực Môn, được xưng tụng là phường thị quy mô nhất, trị an tốt nhất.
Trong này cũng không phải là khu vực xa xôi như Kinh Hồn Lĩnh không ai quản lý, phường thị này cách Vô Cực Môn gần như thế, trên cơ bản không ai dám can đảm tới nơi này sinh sự. Cho nên tới đây tiến hành giao dịch, Tô Triệt vẫn tương đối yên tâm.
Lần giao dịch thứ nhất, không cần dịch dung, Tô Triệt lợi dụng thân phận chân thật đi vào một nhà cửa hàng quy mô lớn nhất trong phường thị, tên là Vô Cực Thương Minh.
Vô Cực Thương Minh, chính là một thế lực buôn bán mạnh nhất trong địa bàn của Vô Cực Môn, không thể nghi ngờ, cổ đông lớn nhất khẳng định là Vô Cực Môn. Nghe nói, muốn gia nhập liên minh này, tu vi ít nhất cũng phải là Trúc Cơ hậu kỳ, nếu không, Vô Cực Thương Minh sẽ cho rằng, ngươi không có năng lực chiếu khán tốt một cửa hàng.
Đi vào đại đường trong tiệm, Tô Triệt phát hiện, nhân viên cửa hàng chiêu đãi khách nhân bình thường, tu vi ít nhất là Luyện Khí hậu kỳ, chưởng quầy quầy hàng bên kia có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng khẳng định hắn không phải đại lão bản, theo như bình thường mà nói, hẳn xưng là Nhị chưởng quầy.
Không cần nói nhảm dài dòng, Tô Triệt từ chối nhã nhặn nhân viên bình thường của cửa hàng tiếp đãi, đi thẳng tới trước mặt Nhị chưởng quầy, biểu lộ muốn bán Hắc Diệu Thủy Tinh, sinh ý ngoài mười vạn linh thạch.
Vì vậy, Tô Triệt được mời vào phòng khách quý, cùng Nhị chưởng quầy của cửa hàng mặt đối mặt ngồi xuống. Nhị chưởng quầy thoạt nhìn hơn 40 tuổi, nhưng mà cốt linh chân thật đã vượt qua bảy mươi tuổi, chòm râu ba sợi, diện mục tương đối hiền lành.
– Đạo hữu, hẳn là hôm qua mới từ Ma giới dưới đất phản hồi a?
Nhị chưởng quầy hàm tiếu cười hỏi.
Nghe được hắn hỏi như vậy, Tô Triệt lập tức đoán được cái gì, tùy theo hỏi:
– Chuyện tình cướp mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh đã truyền ra?
– Đúng vậy a, các đại phường thị trong vạn dặm, hẳn là cũng biết, mọi người đang chờ tiếp nhận nguồn cung cấp này.
Nhị chưởng quầy vuốt chòm râu cười nói:
– Như vậy mà nói, một chuyến thu hoạch này của đạo hữu, thật là không sai a.
Tô Triệt không tiếng động cười cười, còn không phải sao, thu hoạch một chuyến này, không có khả năng có người vượt qua được mình và Ngọc Thanh sư huynh. Còn lại mấy đệ tử Vô Cực Môn bên kia, vài chục người cũng bất quá là chia cắt một ít quặng thô trong khu vực khai thác mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh…
Rảnh rỗi nói cho hết lời, Tô Triệt vươn hai ngón tay:
– Hai bút sinh ý, đầu tiên là bán ra ba trăm cân Hắc Diệu Thủy Tinh, tiếp theo, ta còn muốn mua một đầu Thiên Ma Ngoại Vực cấp Ma tướng. Giá cả phù hợp mà nói, hai bút sinh ý có thể giao cho cửa hàng làm.
– Việc Hắc Diệu Thủy Tinh thì dễ nói, giá thu mua đều là công khai, bốn trăm linh thạch một cân, đạo hữu có bao nhiêu, bổn điếm cũng có thể nhận lấy. Nhưng mà Thiên Ma Ngoại Vực cấp Ma tướng…
Nhị chưởng quầy trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
– Loại ma vật này chính là không dễ dàng mua được, cái này cần phải có vận may.
Tô Triệt biết rõ, hắn nói đều là lời nói thật. Loại vật Thiên Ma Ngoại Vực này, không tồn tại khả năng thuần hóa và điều khiển, lưu cũng vô dụng, phần lớn là trực tiếp diệt sát, có rất ít người sẽ bắt sống chúng nó.
– Này liền ủy thác các ngươi, thay ta tuyên bố một nhiệm vụ a, ta sẽ dừng lại trong phường thị chờ đợi nửa tháng.
Tô Triệt còn nói thêm.
– Như vậy là tốt nhất.
Nhị chưởng quầy gật đầu cười nói:
– Đạo hữu chiếu cố sinh ý bổn điếm như thế, như vậy, tiền thuê treo giải thưởng Thiên Ma thì không cần trả tiền, coi như là bổn điếm chiếu cố khách quý vậy.
Cứ như vậy, hai bút sinh ý đã định xuống. Không lâu sau, thời điểm Tô Triệt đi ra cửa hàng, trong túi càn khôn ít đi ba trăm cân Hắc Diệu Thủy Tinh, nhiều hơn mười hai vạn hạ phẩm linh thạch.
Kỳ thật, trong kho Hắc Diệu Thủy Tinh, Tô Triệt tổng cộng thu hoạch hơn hai ngàn cân, chỉ có điều, mình vẫn là tu vi quá thấp, thoáng cái lấy ra hơn hai ngàn cân Hắc Diệu Thủy Tinh, tất sẽ dẫn phát oanh động không nhỏ.
Tu vi Trúc Cơ kỳ, lần thứ nhất giao dịch khống chế ở mười vạn linh thạch, theo lý thuyết, coi như là năng lực thừa nhận lớn nhất. Nhiều hơn nữa, sẽ dẫn đến những người khác tham lam.
Sau chuyện này, Tô Triệt điều chỉnh linh lực ba động, thay hình đổi dạng, lại bắt đầu kiếp sống bày bán trong phường thị, bán gì đó cũng không mắc, nhưng mà số lượng rất nhiều, mỗi ngày cũng có thể bán đi hai ba vạn linh thạch.
Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, cần một trăm vạn hạ phẩm linh thạch cung cấp năng lượng. Tô Triệt tính toán mình không thể lấy ra nhiều hạ phẩm linh thạch như vậy. Hắn còn tính sử dụng chút ít thượng phẩm linh thạch thu hoạch ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh để thay thế.
Loại hành động này nhất định là không có lời, bởi vì, hạ phẩm linh thạch dễ kiếm, thượng phẩm linh thạch khó tìm. Nhất là giao dịch đặc thù lấy vật đổi vật, thượng phẩm linh thạch có thể đổi đến gì đó, nếu là sử dụng hạ phẩm linh thạch tới mua, đối phương khẳng định không muốn bán cho ngươi.
Chương 238 : Nhu cầu Yêu đan
Hiện nay, đương nhiên không cần làm loại việc ngốc này nữa, trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh, thu hoạch túi càn khôn của mười mấy tu sĩ Trúc Cơ, chỉ là hạ phẩm linh thạch, cũng chừng hơn bảy mươi vạn.
Hơn nữa hôm nay bán Hắc Diệu Thủy Tinh kiếm được mười hai vạn, cũng đã có chín mươi vạn linh thạch. Còn lại mười vạn, Tô Triệt bày bán hàng vỉa hè mấy ngày, căn cứ nguyên tắc ít lãi tiêu thụ mạnh, bốn năm ngày cũng có thể gom góp.
Đến lúc đó, một trăm vạn linh thạch, đều phải đút cho Tiên Ngục nuốt chửng, nhưng Tô Triệt lại không đau lòng. Chỉ cần thứ mà Tiên Ngục cần, đập nồi bán sắt, cũng phải thỏa mãn nó.
Bày quầy ngày thứ tư, Tô Triệt chứng kiến trên quầy hàng bên cạnh, đang bán các loại yêu đan, trong nội tâm bay lên một loại ý nghĩ, liền hao tốn một ngàn linh thạch, mua hai quả yêu đan nhị phẩm.
Nhị phẩm yêu đan, cũng chính là yêu đan của yêu thú cấp hai, tương đương với tu sĩ Trúc Cơ kỳ của nhân loại. Nói như vậy, giá nhị phẩm yêu đan khoảng năm trăm linh thạch một quả, một ít thuộc tính hi hữu thì cao hơn một chút.
Rất nhiều tán tu Trúc Cơ kỳ, đều tạo thành đội ngũ tạm thời, lén chạy tới địa bàn Yêu Tộc liệp yêu, sau đó phân giải thi thể yêu thú thành các loại tài liệu bán đi, đây cũng là một cách kiếm tiền chính yếu nhất của tán tu.
Đưa hai quả yêu đan vào trong Tiên Ngục, trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
– Lão Hắc, ta nghe nói, Yêu Tộc có thể thông qua phương thức nuốt chững yêu đan tấn cấp rất nhanh, không biết tiểu Giao Long của chúng ta, có thể như vậy hay không?
– Hẳn là có thể, thử xem đi.
Lão Hắc cầm hai quả nhị phẩm yêu đan này, tùy tiện thuấn di một cái ở trong không gian Tiên Ngục, liền đi tới bên hồ của tiểu Giao Long.
Đại đa số thời gian, tiểu Giao Long đều y ôi nằm ngủ bên cạnh hài cốt của mẫu thân. Nó vẫn còn nhỏ, cảm giác ỷ lại mẫu thân vẫn còn rất mãnh liệt.
Ngân Tu Giao thuộc về thượng cổ dị chủng, chính là yêu thú trời sinh lôi hệ, sức chiến đấu cực kỳ cường hãn. Ngoại trừ phòng ngự cường đại của Giao Long nhất tộc ra, pháp thuật lôi hệ cũng là pháp thuật mạnh nhất trong đồng cấp. Điểm này là được cả Tu Chân Giới công nhận.
Bởi vậy, nếu thực lực tiểu Giao Long có thể mau chóng tăng lên, như vậy Tô Triệt cũng có thêm một trợ thủ đắc lực, trở thành hỏa lực chủ công trong đoàn đội của Tiên Ngục.
– Tiểu tử kia, tới dùng cơm này.
Lão Hắc thoáng xoay người, vỗ vỗ đầu tiểu Giao Long.
– Ô ô…
Tiểu Giao Long phun phì phì, hừ hừ một tiếng, mở ra một mắt, mê mẩn trừng trừng nhìn lão Hắc.
Những ngày này trong Tiên Ngục, nó trôi qua vô cùng thư thái, bởi vì nó đã cảm thấy, cái nhà mới này vô cùng an toàn, không cần phải lo lắng có người đưa cơm, đánh răng, rửa lân phiến… cho nó.
Cuộc sống gia đình trôi qua tương đối thoải mái.
– Đồ chơi này, ngươi thích ăn không?
Lão Hắc vươn móng vuốt lên, bàn tay nâng hai quả yêu đan, một hồng một xám, lớn cỡ trái quýt, trông rất xinh đẹp.
– Y a…
Tiểu Giao Long lập tức ngẩng đầu lên, thần thái tỉnh táo, trong mắt tràn đầy hưng phấn, hai sợi ngân tu, giống như hai bàn tay nhỏ bé, giống như tia chớp quấn tới, liền cuốn hai quả yêu đan kia vào trong miệng.
Lão Hắc cười toe toét miệng gật gật đầu, nhìn Tô Triệt nói ra:
– Chủ nhân, y theo hoạt động tâm lý của nó mà xem, nuốt yêu đan yêu thú khác, xác thực có thể trưởng nhanh thực lực của nó tăng hơn.
– Hảo, vậy thì mua nhiều cho nó một ít yêu đan.
Tô Triệt vui vẻ trả lời.
Xôn xao…
Lúc này, Xà Nữ từ trong hồ nước chui ra, nhìn lão Hắc hô:
– Chuột quái, quá bất công đi, yêu đan đưa hết cho Tiểu Long, không có phần của ta sao?
Lão Hắc cũng không quan tâm bị nàng hô “Chuột quái”, lắc lư cái đuôi chuột của nó, thanh âm buồn bực hỏi:
– Như thế nào, ngươi cũng thích ăn loại vật này?
– Đó là đương nhiên, ta cũng là Yêu Tộc, đồng dạng có thể nuốt yêu đan tăng lên thực lực rất nhanh.
Xà Nữ ở trong nước thảnh thơi bơi lên, cao giọng hô:
– Tô Triệt, ta cũng muốn yêu đan, nếu không, lần sau đừng có hô ta đi ra ngoài đánh nhau giúp ngươi.
– Trước kia là không biết.
Tiếng nói của Tô Triệt vọng ở bên tai Xà Nữ:
– Sau này, cần bất cứ vật gì, ngươi cũng có thể nói ra, chỉ cần là có lợi đối với các ngươi, muốn bao nhiêu, có bấy nhiêu.
Đối đãi bằng hữu, chưa bao giờ Tô Triệt keo kiệt.
– Như thế mới đúng chứ!
Xà Nữ thoả mãn gật gật đầu, vừa rồi câu nói kia, cũng bất quá là vui đùa mà thôi.
Nàng nói tiếp:
– Nếu là yêu đan cấp hai mà nói, chỉ cần một tháng ta liền có thể tiêu hóa một khỏa. Đây là nhu cầu của ta, ngươi có thể nuôi được ta hay không?
Tô Triệt cười ha ha nói:
– Nếu như ngươi trong một tuần lễ có thể tiêu hóa một khỏa, ta sẽ càng thêm cao hứng.
Pằng…
Xà Nữ hưng phấn vỗ cái đuôi một cái:
– Chỉ cần ngươi có thể nuôi được ta, ta liền một mực đi theo ngươi.
Hương vị trong lời nói này có chút không đúng lắm, Tô Triệt chỉ là ừ một tiếng, cũng không có động tĩnh nữa.
Nhưng Lão Hắc lại hắc hắc vui mừng, vụng trộm truyền âm cho Xà Nữ nói:
– Đợi cho ngươi tấn cấp Hóa Hình kỳ, triệt để biến thành hình người, hơn nữa, còn có thể trở nên hấp dẫn nhiều hơn mà nói, ta liền giúp ngươi làm mai mối, để ngươi làm một tiểu lão bà cho chủ nhân.
– A…
Xà Nữ hét lên một tiếng, rầm a xoáy lên sóng nước, đánh về phía lão Hắc một đạo khí kình sắc bén.
Lão Hắc oa oa kêu to, một cái thuấn di biến mất vô tung.
Trong không gian Tiên Ngục, lão Hắc thuấn di đơn giản giống như hô hấp, muốn đi nơi nào, trong nháy mắt có thể đến vị trí kia. Bổn sự của Xà Nữ có lớn hơn nữa, đối với lão Hắc đó cũng là không thể làm gì được.
– Không biết xấu hổ.
Xà Nữ đỏ mặt, xấu hổ vô cùng, lao nhanh vào đáy hồ, mấy ngày sau cũng không dám ló đầu ra.
Bên ngoài, Tô Triệt lại thu hồi sạp hàng, đi tới quầy hàng bên cạnh kia, hỏi sạp chủ:
– Đạo hữu, còn có yêu đan cấp hai hay không?
– Không còn.
Sạp chủ trung niên lắc đầu:
– Chỉ có hai quả, đều bị ngươi mua đi. Nếu ngươi còn muốn mua mà nói, thì đi tới vài cái sạp bên kia nhìn một chút, vài bằng hữu của ta, cũng bán yêu đan ở bên kia.
Tô Triệt theo miệng hỏi:
– Đạo hữu là Liệp yêu giả chuyên nghiệp sao?
– Đúng vậy, vài chục năm nay, toàn bộ bằng vào cái nghề này để kiếm chút linh thạch.
Sạp chủ gật đầu nói.
Tô Triệt khiêm tốn thỉnh giáo:
– Như vậy, nếu như ta muốn thu mua đại lượng yêu đan cấp hai trở lên, đạo hữu có thể chỉ điểm một ít hay không, miễn cho ta tìm nhầm con đường, hao phí linh thạch uổng công.
– Chỉ điểm thì không cần.
Sạp chủ trả lời cũng có chút khách khí:
– Trong địa bàn của Vô Cực Môn, lấy tiêu thụ tài liệu yêu thú làm chính có ba đại phường thị, theo thứ tự là Thôn Thiên Hải, Thanh Long Sơn, còn có một nơi gần đây nhất là Tích Vụ Đàm, yêu đan ở chỗ đó khẳng định là tiện nghi hơn một ít.
– Đa tạ đạo hữu.
Chương 239 : Linh Hồ Đan Lục (thượng)
Sau khi Tô Triệt thi lễ liền rời đi, đi tới một ít quầy hàng bán yêu đan khác trong phường thị, tổng cộng mua được mười bảy viên yêu đan nhị phẩm, tất cả đều đưa vào Tiên Ngục, phân cho Xà Nữ mười viên, bảy viên khác do lão Hắc bảo quản, đúng hạn cho tiểu Giao Long ăn, miễn cho nó không biết điều độ, thoáng cái nuốt xuống dưới, chống đỡ không nổi lại hại mình.
Những yêu đan này, cũng đủ cho các nàng tiêu hao mười tháng, tạm thời không cần nóng nảy đi ba cái phường thị kia thu mua.
Bày quầy bán hàng đến buổi chiều ngày thứ tám, Tô Triệt sớm thu sạp, lại một lần nữa biến hóa hình dạng, lại đi tới một cửa hàng đan dược trong phường thị, muốn tới đây thử thời vận.
Đụng cái vận khí gì?
Trên tay rõ ràng có một cây Hắc Vực Tiên Liên có thể đề cao tư chất linh căn, lại khổ tri thức ở phương diện này quá mức thiếu thốn, không dám tùy tiện ăn bậy, cho nên, mỗi lần nhìn thấy cây Tiên Liên kia trong Tiên Ngục, trong nội tâm Tô Triệt đều là kiềm nén không được sốt ruột.
Thứ tốt bày ở trước mắt, nhưng lại ăn không được. Loại tư vị này, không dễ chịu a.
Cửa hàng đan dược này có tên là Linh Bình Huyền Đan, sau khi đi vào, Tô Triệt vẫn là lấy ra tư thế tài đại khí thô, trực tiếp đi gặp đại chưởng quầy của cửa hàng, một vị Luyện Đan Sư lục phẩm có thực lực Trúc Cơ hậu kỳ.
– Đạo hữu muốn mua năm mươi hạt Địa Linh đan?
Vị đại chưởng quầy này đã hơn một trăm năm mươi tuổi, râu tóc hoa râm, lão thái hiển lộ rõ ràng, hiển nhiên, dương thọ đã không còn nhiều lắm.
– Đan dược ngũ phẩm, chỉ cần Địa Linh đan. Bất quá, nếu quý điếm có Linh Đan phụ trợ tu luyện lục phẩm trở lên, như vậy cũng có thể.
Tô Triệt trầm giọng trả lời:
– Linh Đan lục phẩm, ta ít nhất cần hai mươi khỏa.
Dựa theo thuyết pháp của Tô Triệt, khoản giao dịch này, cũng có thể đạt tới mức hai ba vạn linh thạch, đối với một cửa hàng đan dược như vậy mà nói, coi như là một bút sinh ý không nhỏ.
Đại chưởng quầy tìm đọc sổ sách một phen, lắc đầu nói:
– Thật có lỗi, đạo hữu, bổn điếm thật sự cầm không ra nhiều Linh Đan thượng phẩm như vậy, chỉ có mười hai khỏa Địa Linh đan, năm khỏa Linh Đan lục phẩm.
– Vậy sao?
Tô Triệt lộ ra thần sắc thất vọng nhàn nhạt, sau đó cũng không mặc cả, cực kỳ hào phóng vung tay lên:
– Cũng được, ta lấy hết.
Dựa theo đại chưởng quầy nói, mua sắm những đan dược này bất quá là mấy ngàn linh thạch mà thôi, Tô Triệt xác thực có thể không thèm để ý như vậy, huống chi, vào xem điếm này còn có mưu đồ khác.
Một phút đồng hồ sau, giao dịch Linh Đan thuận lợi chấm dứt, nhưng Tô Triệt không có rời đi, mà là thần bí truyền âm hỏi:
– Đạo hữu, có từng nghe nói qua bảo vật nghịch thiên như Hắc Vực Tiên Liên không?
– Hắc Vực Tiên Liên?
Đại chưởng quầy lập tức cả kinh, đồng dạng truyền âm trả lời:
– Đương nhiên nghe nói qua loại linh thảo tiên phẩm này, đạo hữu hỏi như vậy là có ý gì?
– Ta biết rõ một chỗ, sinh ra một cây Tiên Liên như vậy.
Tô Triệt cười nhạt nói:
– Có thể đem tin tức này, bán cho ngươi.
Đại chưởng quầy đầu tiên là nhíu mày suy tư, lập tức cười ha ha nói:
– Cây Tiên Liên theo lời của đạo hữu, chính là một cây trong Phong Lôi tuyệt địa của Hoang Thần Cốc kia?
Tô Triệt giả bộ như hơi bị sững sờ, kinh ngạc nói:
– Ngươi, ngươi sao lại biết?
– Chuyện này, ở Tu Chân Giới không coi là bí mật gì, bất quá, người biết xác thực không nhiều lắm.
Đại chưởng quầy lay động chòm râu hoa râm, thần sắc ẩn hiện vẻ đắc ý:
– Cũng may, ta cũng là một trong những người chứng kiến.
Tô Triệt mừng rỡ trong lòng, tốt, hắn biết rõ là tốt rồi.
Sau đó, Tô Triệt liền cùng đại chưởng quầy cửa hàng nhằm vào chuyện Tiên Liên, bắt đầu một phen nói chuyện phiếm.
Về phần đại chưởng quầy xuất phát từ loại duyên cớ nào biết được chuyện này, Tô Triệt thật đúng là không quan tâm, dù sao, Tiên Liên đã vào trong tay mình, ai cũng không đoạt được.
Tô Triệt quan tâm nhất chính là, hắn thân là một Luyện Đan Sư lục phẩm, có biết được phương pháp dùng Hắc Vực Tiên Liên hay không?
Có lẽ là người già thích nói nhiều, đại chưởng quầy lại hao tốn nửa canh giờ, mới nói xong chuyện xưa kia của hắn. Tô Triệt ngược lại là biểu hiện vô cùng có kiên nhẫn, còn có thể thỉnh thoảng phụ họa một đôi lời, làm cho lão nhân gia đối diện rất thoả mãn.
Nói chuyện xưa xong, Tô Triệt mới hỏi dò:
– Nghe nói, Hắc Vực Tiên Liên chẳng những có thể gia tăng dương thọ, còn có thể tăng tư chất linh căn tu của luyện giả lên, cái này không biết có thật hay không?
– Xác thực là như thế.
Đại chưởng quầy vuốt chòm râu gật đầu nói.
– Vật này là trực tiếp dùng, hay là phải dùng nó luyện thành đan dược mới dùng được?
Tô Triệt tiếp tục hỏi.
Đại chưởng quầy thuận miệng đáp:
– Tăng tư chất linh căn lên, không nên luyện đan. Nhưng mà muốn tăng dương thọ cho mình, nhất định phải lấy nó…
Nói đến đây, hắn có chỗ phát giác, lập tức hỏi:
– Tiểu hữu, hỏi cái này làm chi, chẳng lẽ ngươi đối với cây Tiên Liên này cũng động tâm tư?
– Ai sẽ không động tâm tư với Tiên Liên chứ?
Tô Triệt thở dài loại nói ra:
– Ta đã sớm nghĩ tới, tư chất của mình chỉ là trung đẳng, một ngày kia, mặc dù là dựa vào ưu thế gia tộc kết thành Kim Đan, đời này cũng là vô vọng hóa Anh. Cho nên, đợi cho dương thọ sắp hết, liền đi mạo hiểm một lần, thử một lần xem có thể tìm được cây Tiên Liên này hay không. Mặc dù thất thủ, chết thì chết, tối thiểu nhất, trước khi chết cũng liều mạng qua một lần.
Đại chưởng quầy lắc đầu cười khổ nói:
– Hai mươi năm trước, ta cũng nghĩ qua như vậy, đã từng đi qua chỗ đó. Chỉ là, mới vừa vào Phong Lôi tuyệt địa, liền bị Thiên Lôi cùng Cuồng Phong kia dọa lùi trở về. Cho đến ngày nay, cũng chỉ là ngồi ở đây, chờ ngày tạo hóa đến…
Tô Triệt cảm giác được hỏa hậu không sai biệt lắm, liền hỏi:
– Nếu tiền bối biết rõ phương pháp dùng Tiên Liên, có thể chỉ điểm một chút, để cho ta ghi nhớ trong lòng, đợi cho dương thọ buông xuống…
Hai mắt Đại chưởng quầy có vẻ đục ngầu, nhìn chằm chằm vào Tô Triệt một hồi lâu, mới nói:
– Phương pháp dùng, phương pháp luyện dược, ta đều biết, chỉ là, những phương pháp này cũng là một loại tài phú, không có khả năng vô duyên vô cớ tặng cho ngươi a.
Tô Triệt lập tức lĩnh hội, cười cười nói:
– Đây là đương nhiên, cần bao nhiêu linh thạch, ngài cứ mở miệng.
– Không nhiều lắm.
Đại chưởng quầy dựng lên hai ngón tay:
– Xét thấy ngươi chiếu cố sinh ý bổn điếm, lại nói chuyện một buổi với lão gia hỏa như ta, chỉ cần hai ngàn linh thạch, ta có thể truyền thụ cho ngươi những yếu quyết này. Hơn nữa, dùng danh dự bổn điếm cam đoan, tất cả nội dung, tuyệt không có giả dối.
Tô Triệt giả bộ như do dự một chút, kỳ thực cảm giác trong lòng là:
– Không đắt, một chút cũng không đắt.
Bởi vì cái gọi là tri thức vô giá, thời điểm dùng được, xài bao nhiêu tiền cũng đánh giá. Huống chi, đây là chuyện tình có liên hệ với Tiên Liên, hai ngàn linh thạch thật là không đắt.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, hắn nói cho mình những nội dung kia, phải là sự thật.
Chương 240 : Linh Hồ Đan Lục (hạ)
Tô Triệt cũng không phải người keo kiệt, lập tức lấy ra hai nghìn linh thạch, chứa vào trong một túi linh thạch, đặt ở trên mặt bàn:
– Tiền bối, bản thân ta tin tưởng danh dự quý điếm, có thể lập tức trả linh thạch.
– Hảo, ta thích nhất người trẻ tuổi thống khoái như ngươi, giống như ta lúc còn trẻ…
Đại chưởng quầy không có tiếp nhận túi linh thạch, mà đứng dậy đi ra khỏi phòng khách quý, truyền âm nói:
– Tiểu hữu chờ một chút, ta đi lấy một vật tới.
Tô Triệt lên tiếng, đợi không bao lâu, liền thấy được đại chưởng quầy cầm lấy một quyển sách thật dày trở lại.
Bản cổ tịch này tên là Linh Hồ Đan Lục, rõ ràng có chút cổ xưa, tuy là giấy chuyên dụng do Tu Chân Giới biên chế đặc thù mà thành, nhưng theo tuế nguyệt trôi qua, bên trên cũng đã có chút úa vàng.
– Đây là cổ tịch gia truyền, đã truyền thừa hơn bảy mươi đời…
Đại chưởng quầy tràn ngập tình cảm vuốt ve bìa sách, cổ tay nhẹ nhàng một phen, cực kỳ chuẩn xác vén đến một ít trang mà Tô Triệt cần.
Trên tờ giấy này, xác thực miêu tả Hắc Vực Tiên Liên. Tô Triệt cho rằng, một bản cổ tịch truyền thừa hơn bảy mươi đời, nội dung trên đó, hẳn là không giả.
Giờ khắc này, Tô Triệt khó có thể kiềm chế kích động, cơ hội tăng tư chất Tiên Thiên lên, chân chân chính chính bày ở trước mắt.
Khó được như thế, cơ hội trân quý như thế, cả Tu Chân giới, lại có bao nhiêu người có thể gặp được?
Đại chưởng quầy đẩy quyển sách kia tới, lại từ túi càn khôn lấy ra giấy bút, đồng dạng đưa tới, ngữ khí ôn hòa nói:
– Tiểu hữu, lập tức sao một bản, nhưng mà, chớ có lật qua những trang khác.
– Tốt.
Tô Triệt tiếp nhận văn chương, bắt đầu sao một bản. Viết ước chừng có mười mấy chữ…
Bùm…
Bút lông trong tay Tô Triệt, bùm thoáng một cái nổ ra, một đoàn khói đặc màu xanh lá cây trong nháy mắt bao phủ, chui vào thất khiếu của Tô Triệt.
– Ngươi…
Tô Triệt bỗng nhiên kinh hãi, mặt đầy hoảng sợ chỉ vào đại chưởng quầy:
– Có độc…
Ầm ầm…
Vẫn chưa nói xong, lập tức té ngã trên đất. Khói độc thật là lợi hại, có thể ngộ độc tu vi Trúc Cơ kỳ, có thể thấy được chất độc kia lợi hại đến cỡ nào.
– Hừ hừ.
Đại chưởng quầy nguyên bản gương mặt rất hiền lành, đã chuyển biến thành một loại âm lãnh nhe răng cười, nhìn Tô Triệt té xỉu trên đất, hắn có chút đắc ý thấp giọng nói ra:
– Tiểu tử kia, chỉ trách ngươi tìm nhầm địa phương, Triều gia truyền đến đời của ta, am hiểu nhất không phải là cứu người, mà là giết người.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc nổi giận mắng:
– Thúi lắm, không phải giết người, ngươi lão hỗn đản này am hiểu phụ nữ nhất mới đúng.
Giờ phút này, đại chưởng quầy không có đi đụng vào Tô Triệt, ngược lại là xoay người đi tới góc tường, lục lọi một cơ quan bí ẩn, vặn vặn một cái, trận pháp mở ra, một đạo kết giới vô hình hoàn toàn trong suốt bao phủ cả phòng khách quý.
Có một cái kết giới như vậy, hai vị tu sĩ Kim Đan kỳ trấn thủ phường thị nơi này, thần thức có cường đại hơn nữa cũng không cách nào thẩm thấu. Không hề nghi ngờ, kế tiếp, đại chưởng quầy có thể không chỗ cố kỵ ra tay đối với Tô Triệt.
Y theo quy củ trong phường thị, tất cả cửa hàng đều cho phép thiết lập mật thất và kết giới ngăn cách, dù sao, bất luận cửa hàng gì cũng có một ít sinh ý trọng yếu. Vi để tránh cho tai vách mạch rừng, thiết lập loại mật thất này, đó cũng là hợp tình hợp lý.
Tô Triệt co rúc ở trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, da mặt đã biến thành màu xanh lá cây, thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi.
Đại chưởng quầy còn không có đi đụng hắn, tựa hồ còn đang chờ độc tính phát tác thêm một bước. Hắn đầu tiên là thu Linh Hồ Đan Lục vào túi càn khôn, tiếp theo lại ngồi xuống, móc ra một cái bầu rượu, thảnh thơi uống một ngụm.
Giờ phút này, cặp mắt đục ngầu kia đã trở nên thanh minh, cả người cũng có vẻ tinh thần hơn rất nhiều.
Hắn vểnh chân lên bắt chéo, cổ quái cười nhỏ, hơi ngửa đầu, lại uống một ngụm rượu.
Oanh…
Tu La thoáng hiện, một búa đánh tới
Lão Hắc đột nhiên xuất hiện ở phía sau của hắn.
– Tu La?
Đại chưởng quầy có thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, thần thức so với thị giác còn muốn linh mẫn hơn, không đợi Vu tộc chiến phủ rơi xuống trên đầu, như cũ bảo trì tư thái uống rượu, vèo một cái, liền di chuyển đến chỗ khác cách một trượng, khó khăn lắm mới tránh được một búa lôi đình của lão Hắc.
– Vì sao lại có Tu La ở trong này?
Đại chưởng quầy lộ vẻ kinh ngạc, bất quá trong nháy hắn lại phát hiện, đầu Tu La trước mắt này chẳng qua là một cái thùng rỗng, sức chiến đấu nhiều lắm là Trúc Cơ trung kỳ.
Bá…
Mặc dù Lão Hắc không thể thi triển pháp thuật, nhưng mà cường độ thân thể vượt xa nhân loại, giống như là chiến sĩ cường đại nhất thế gian, nhảy tới thoáng một cái, lại là chém ngang một búa.
Thân hình Đại chưởng quầy nhoáng một cái, thuấn di trốn qua một chỗ khác, lại nói tiếp, không gian nơi này hẹp hòi, trong mật thất cận thân giao chiến cùng Tu La ma, hắn đương nhiên là không chiếm ưu thế.
– Dù là khôi lỗi Tu La, ta cũng muốn luyện hóa ngươi.
Cổ tay Đại chưởng quầy phất lên, lấy ra một cây quạt, rầm một tiếng mở ra, trên mặt quạt có thêu đồ án Hỏa Phượng, rõ ràng cho thấy là một kiện pháp bảo hỏa thuộc tính.
Chỉ là, không đợi hắn thúc dục pháp bảo, hô một cái, lại có một cái đuôi rắn cự đại từ phía sau quất tới.
Xà Nữ cũng từ trong Tiên Ngục chui ra.
Trong mật thất không gian có hạn, đại chưởng quầy đã không có không gian thi triển pháp thuật, chỉ có thể dùng khí kình hộ thân, ngạnh kháng một kích này của Xà Nữ.
Phải biết rằng, thực lực của Xà Nữ cũng là Trúc Cơ hậu kỳ, phía trên đuôi rắn ẩn chứa yêu lực mạnh mẽ, giống như búa tạ ngàn cân, mạnh mẽ nện ở sau lưng đại chưởng quầy.
Oanh…
Đại chưởng quầy lảo đảo một cái, kiệt lực khống chế thân hình, thân hình vặn vẹo, lại xảo diệu tránh được một búa của lão Hắc, đồng thời, hắn cũng kích phát ra một kiện pháp bảo phòng ngự khác.
Cái pháp bảo phòng ngự này, không cần lấy ra từ trong túi càn khôn, vốn là mặc ở trên người của hắn, là một đạo bào cấp bậc Linh khí thượng phẩm.
Pháp bảo loại đạo bào, giá trị so với các loại pháp bảo khác thì cao hơn một bậc, ví dụ như một đạo bào Linh khí thượng phẩm, giá trị sẽ tương đương với Linh khí cực phẩm, trên thị trường căn bản mua không được.
Hô…Truyện Audio
Một đạo phòng ngự bao phủ cả người của hắn, đại chưởng quầy cảm giác được tình thế có chút không ổn, không muốn tác chiến cùng hai yêu vật này, thúc giục chân nguyên, muốn từ trên nóc nhà lao ra. Mặc dù bị tu sĩ Kim Đan trong phường thị phát giác được chiến đấu trong này, đó cũng không đáng lo lắng.
Bởi vì, yêu vật xuất hiện ở trong phường thị của Vô Cực Môn, mặc kệ giải thích như thế nào, hắn cũng có thể ứng đối, cũng không lo lắng sau khi Tô Triệt được người cứu tỉnh sẽ lên án mình.
Chỉ là, không đợi hắn tiếp xúc đến nóc phòng, xích xích, lại là một đạo Lôi Điện rơi vào đầu.
Oanh…
Tuy Phong Hỏa đạo bào trừ khử rất nhiều lực Lôi Điện, nhưng mà, đại chưởng quầy vẫn bị một cổ lực đạo mạnh mẽ đập rơi xuống mặt đất.
Thình thịch…