1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 49: Nữ nhân nhìn không thấu (c241-c245)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 49: Nữ nhân nhìn không thấu (c241-c245)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 241 : Đối chất (thượng)

Sau khi hạ xuống, hắn đã bị lão Hắc chém một cái, cùng với một cái khí kình công kích của Xà Nữ, Phong Hỏa đạo bào không hổ là bảo vật phòng ngự khó được, lão gia này chỉ có chòm râu run rẩy, nhưng không có bị thương.

Nhưng mà, chiến phủ của lão Hắc lại phá vỡ phòng ngự của hắn mà vào trong, suýt nữa bổ trúng ngực của hắn, điểm này, ngược lại làm cho đại chưởng quầy một thân mồ hôi lạnh.

– Đây là loại vũ khí nào, lại có thể cưỡng chế đột phá phòng ngự của ta?

Kinh hãi thì kinh hãi, hắn thông qua thần thức cũng nhìn thấy, trên đỉnh đầu xoay quanh một đầu Giao Long to và dài, chỉ bằng hai cây ngân tu kia liền biết, Lôi Điện vừa rồi kia, chính là nó bắn ra.

Một Long, một xà, một ma, cả ba đều to lớn, vừa mới hiện ra là nhét đầy căn phòng.

Bởi vậy, đại chưởng quầy râu tóc hoa râm, đã triệt để không có không gian hoạt động.

Mặc dù là hình thức không ổn, bất quá, dù sao tu vi của đại chưởng quầy cũng là Trúc Cơ hậu kỳ, mặc dù lấy một địch ba, cũng không có thể bị thua rất nhanh.

Trừ khi, còn có gì có thể làm hắn khốn đốn thêm chút nữa.

Ông…

Một quả Ngọc Hoàn trong suốt bay đến giữa không trung mật thất, lập tức tạo thành lao lung.

Đại chưởng quầy chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, giống như là lưng đeo một tòa núi lớn, hơn nữa, lại bị vô số dây thừng bao vây thân thể, lúc này hắn muốn làm bất kỳ động tác nào, đều phải cố gắng gấp mười lần lúc trước mới được.

Cực phẩm Ngọc Hoàn, lực vây hãm tương đối cường hãn, nhưng mà dùng để đối phó một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, xác thực hiệu quả có chút không được tốt.

Bất quá, giờ phút này trong hoàn cảnh nhỏ hẹp, thực sự có thể cấu thành phức tạp thật lớn cho đại chưởng quầy, không khác gì đã tuyết còn thêm sương.

Nhân cơ hội này, lão Hắc, Xà Nữ, tiểu Giao Long, lại bỏ đá xuống giếng lần nữa, oanh ầm ầm, tất cả công kích đều nhằm vào hắn. Trong chớp mắt, phòng ngự của tên đại chưởng quầy lung lay sắp đổ, như đèn dầu sắp tắt.

Tuy nói năng lực cận thân tác chiến, nhân loại khẳng định không bằng yêu ma hai tộc, chỉ là, bị ba yêu ma đánh như thế, đại chưởng quầy thân là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đó cũng là không có thể nhẫn.

– Đáng giận…

Đại chưởng quầy ngạnh kháng đả kích, thà rằng bị thương, cũng muốn phát động Hỏa Phượng Phiến, đốt chúng nó thành tro tàn.

Hô ~~~ke chuyen ma

Chân nguyên kích phát, một cổ chân hỏa màu da cam từ trong Hỏa Phượng Phiến bay ra, chỉ cần trong nháy mắt, là có thể tràn ngập cả gian mật thất. Đại chưởng quầy có Phong Hỏa đạo bào bảo vệ, tự thân lại là Luyện Đan Sư, chủ tu chân nguyên hỏa hệ, không sợ nhất chính là chân hỏa đốt cháy.

Sưu, sưu, sưu…

Chỉ là, làm hắn thật không ngờ chính là, một đám chân hỏa từ trong Hỏa Phượng Phiến bay ra, chẳng những không có khuếch tán ra, ngược lại biến thành một hoả tuyến dài nhỏ, trên không trung kéo lê một đường vòng cung, bay đi ra đằng sau…

Đại chưởng quầy mạnh mẽ quay đầu lại, kinh ngạc chứng kiến, tiểu tử nằm bàn dưới kia, trong tay cầm một cái hồ lô, đang nhìn mình cười âm hiểm.

Hỏa Phượng Phiến phun ra Tam Muội Chân Hỏa, lại bị cái tiểu hồ lô kia hút vào.

Không chỉ có như thế, ngay cả hỏa quang trên người của mình kia, cũng đã là hào quang ảm đạm, hỏa lực không còn.

– Linh bảo Hỏa hệ?

Đại chưởng quầy giật mình, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Hồ lô vừa ra, chung quanh không hỏa.

Hắn là người biết hàng, liếc mắt liền nhận ra, Thanh Đồng hồ lô trong tay Tô Triệt kia, chính là một Linh bảo uy lực khó lường.

Bùm…

Trong khi hắn khiếp sợ, đại chưởng quầy lại bị một cái đuôi rắn to và dài đập trung lồng ngực, bởi vì uy lực của Phong Hỏa đạo bào hoàn toàn biến mất, một kích này, trực tiếp đập bay hắn, hơn nữa là miệng phun máu tươi, bị thương không nhẹ.

Phải biết rằng, tu vi của Xà Nữ cao nhất, công kích của nàng đối với đại chưởng quầy mà nói, là có uy hiếp lớn nhất.

Răng rắc…

Lại một đạo thiểm điện rơi xuống đầu, đại chưởng quầy thân ở giữa không trung, đã bị bổ một cái.

Pằng…

Lão Hắc lại đánh một quyền hung mãnh ở giữa ót của hắn.

Sở dĩ không cần búa, đó là bởi vì thu được tâm linh truyền âm của Tô Triệt, muốn bắt sống Luyện Đan Sư lục phẩm này, sau này còn có trọng dụng.

Lại không nghĩ rằng, vẫn là đánh giá thấp lão già Trúc Cơ hậu kỳ này, một quyền hung ác như thế, lại không có thể kích hắn chóng mặt.

– A…

Đại chưởng quầy nổi giận gầm lên một tiếng, khí kình toàn thân như núi lửa phun trào, oanh kích xuống, hướng bốn phương tám hướng đánh ra.

Ầm ầm…

Không chỉ có kết giới ngăn cách của gian mật thất này triệt để bị nghiền nát, cả tòa Linh Bình Huyền Đan, cũng ầm ầm sụp xuống. Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bi phẫn đánh ra một kích, xác thực không thể khinh thường

Đương nhiên, bọn người Tô Triệt cũng không phải phế vật, kịp thời phóng khí kình ra ngoài, gạch đá rơi xuống đều bị đẩy ra, không có khả năng bị chôn sống trong đó.

– Ngươi lão hỗn đản…

Bùm…

Lão Hắc đánh qua, đập một quyền vào trán của lão gia hỏa kia, cuối cùng kích hắn hôn mê bất tỉnh.

Bá bá bá bá…

Tâm niệm Tô Triệt vừa động, lập tức thu ba người vào trong Tiên Ngục, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua đại chưởng quầy đã hôn mê kia.

Bất quá, động tác có mau hơn nữa, vẫn bị một đạo thần thức cường hãn quét đến. Vừa rồi, một khắc kết giới bị nghiền nát, cửa hàng sụp đổ này, một vị tu sĩ Kim Đan ở ngoài trăm trượng lập tức phát hiện biến cố này, trong nháy mắt thần thức cường đại đã quét tới.

Tô Triệt cũng biết, phường thị này có hai Kim Đan trưởng lão của Vô Cực Môn tọa trấn, kế tiếp, mình cần phải mặt đối mặt trả lời câu hỏi của bọn hắn. Trốn, khẳng định là trốn không thoát.

Tô Triệt chui ra từ trong phế tích của cửa hàng, trước mắt liền xuất hiện một tu sĩ Kim Đan.

Không đợi hắn hỏi, Tô Triệt chủ động chào nói:

– Thiên Huyền Tông, đệ tử Huyền Cơ Phong Tô Triệt, gặp qua sư thúc.

Xưng hắn là sư thúc, là vì vị Kim Đan tu sĩ này thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, bộ dạng chỉ có hai mươi mấy tuổi, ngoại hình cũng là anh tuấn tiêu sái, nói rõ hắn là một người rất chú ý hình tượng bản thân, nếu như xưng hắn là sư bá, kia chẳng khác gì nói hắn đã già, như vậy sẽ vô duyên vô cớ làm hắn phản cảm.

Có chút người tu tiên đặc biệt để ý hình dạng cùng thanh xuân của mình, ở lúc tuổi còn trẻ nghĩ tất cả biện pháp tìm cho mình một quả Trú Nhan Đan, như vậy sẽ có thể bao lưu vẻ thanh xuân của mình.

– Ngươi là đệ tử trao đổi môn phái?

Kim Đan tu sĩ hỏi.

– Đúng vậy.

Tô Triệt trả lời chi tiết:

– Bất quá, đệ tử vốn nên đi Thái Ất Môn, lại bởi vì một phen cơ duyên xảo hợp, nên đến nơi này.

Kim Đan tu sĩ ừ nhẹ một tiếng, lại hỏi:

– Đây là có chuyện gì?

– Khởi bẩm sư thúc, là như vậy…

Tô Triệt liền kể chuyện lúc mình tiến vào tiệm bán thuốc mua sắm đan dược, lại bị đại chưởng quầy âm mưu ám toán nói ra, đương nhiên không có nâng lên chuyện tình có quan hệ tới Hắc Vực tiên liên.

Chương 242 : Đối chất (hạ)

Trong lúc giảng thuật, một ít nhân viên trong Linh Bình Huyền Đan cũng từ bên trong phế tích chui ra, mặc dù không kịp phản ứng bị chôn trong đó, nhưng mà, tất cả mọi người là tu luyện giả, chỉ là một chút ít gạch ngói gì đó, nhất định là đập không chết bọn họ.

Cùng lúc đó, còn có rất nhiều người khác vây tụ tới, loại sự tình cửa hàng sụp đổ này, ở phường thị Hạnh Hoàng Sơn đúng là hiếm thấy.

– Triều chưởng quầy là loại người này sao?

Kim Đan tu sĩ không quá tin tưởng Tô Triệt nói, lại hỏi:

– Như vậy, Triều chưởng quầy hắn ở đâu rồi?

– Chạy thoát rồi.

Tô Triệt lẽ thẳng khí hùng nói:

– Bị ta khám phá âm mưu, cũng không phải đối thủ của ta, lúc phòng ốc sụp đổ, hắn sử dụng độn địa thuật, tiềm nhập dưới mặt đất.

– Ngươi nói bậy.

Người lên tiếng này, cũng không phải tu sĩ Kim Đan trước mặt, mà là tới từ sau lưng Tô Triệt.

Tô Triệt chậm rãi xoay người, thì thấy được một trung niên nam tử tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, mặt mũi tràn đầy giận dữ nhìn mình chằm chằm.

– Ngươi là người phương nào?

Tô Triệt nhàn nhạt hỏi.

– Ta là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan.

Người này tức giận trả lời.

Thông qua thần thức bản thân, Tô Triệt sớm biết, người này không phải từ trong phế tích cửa hàng đi ra, mà là vừa vặn từ một phương hướng khác chạy tới. Nếu như hắn thật là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan, chính là nói, vừa rồi hắn không có ở trong tiệm.

Vì vậy, Tô Triệt hỏi ngược lại:

– Vừa rồi ngươi hẳn là không có ở trong tiệm a? Cho nên, ngươi không có quyền lên tiếng.

– Mặc kệ ta có ở trong tiệm hay không, sư phụ ta cũng khó có khả năng là loại người như ngươi nói, ngươi đây là ngậm máu phun người.

Người nọ tâm tình kích động, chỉ lấy Tô Triệt hô:

– Sư phụ ta? Sư phó ta đi đâu rồi? Đích thị là ngươi âm mưu hãm hại sư tôn.

Nói đến đây, hắn xông lên trước vài bước, phác thông một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Kim Đan tu sĩ kia, bi thiết nói:

– Kim Minh trưởng lão, cầu ngươi làm chủ cho chúng ta, trong phường thị không cho phép tư đấu, ở trước mặt ngài, ta không dám liều mạng cùng hắn…Cho nên, ngài nhất định phải làm chủ thay chúng ta, phải bắt hắn giao ra sư phó của chúng ta.

Vị Nhị chưởng quầy Linh Bình Huyền Đan này, cũng không biết sư phó mình bị Tô Triệt bắt vào Tiên Ngục, hắn chỉ là vô ý thức cho rằng, bóng dáng của sư phó cũng không có, tất nhiên là do Tô Triệt tạo thành. Thậm chí có thể là, đã ngộ hại …

– Chớ có bối rối, chuyện này, ta nhất định sẽ tra rõ ràng.

Vị Kim Đan tu sĩ Kim Minh trưởng lão kia thả ra một cổ kình khí, nâng tên Nhị chưởng quầy kia lên, sau đó lại nhìn về phía Tô Triệt, hỏi:

– Những lời ngươi vừa nói kia, còn có chứng cớ gì không?

– Có…

Tô Triệt nhẹ gật đầu, giơ tay phải lên, chỉ thấy được, bàn tay chậm rãi ngưng hiện ra một đoàn sương mù màu xanh lá cây, đang không ngừng quay cuồng bắt đầu khởi động, giống như vô số phi trùng thật nhỏ tụ cùng một chỗ, ong ong bay loạn.

– Lục Yêu đơn?

Kim Minh trưởng lão kiến thức rộng rãi, chỉ liếc mắt liền nhận ra đoàn sương mù này là gì.

Tô Triệt cao giọng nói ra:

– Loại Lục Yêu đơn này, có thể trong nháy mắt phong bế tư duy ý thức của một Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa, còn có thể nhanh chóng hủ thực kinh mạch toàn thân cùng đan điền, người trúng độc mặc dù bất tử, cũng sẽ biến thành một phế nhân triệt triệt để để.

Nghe được Tô Triệt giới thiệu, những người chung quanh kia bắt đầu thấp giọng nghị luận, đối với một tu sĩ Trúc Cơ mà nói, biến thành một tên phế nhân, còn không bằng lập tức chết đi.

Có thể làm người sống không bằng chết, vật ấy thật là ác độc.

Lúc ấy, Tô Triệt xác thực là thật không ngờ, Triều chưởng quầy lại là một người mặt ngoài lương thiện, nội tâm cực kỳ hiểm ác, trong lúc không đề phòng bị hắn hạ độc.

Cũng may, Lục Yêu đơn là từ não bộ Tô Triệt thấm vào thể nội, không đợi độc tính nó phát tác, Tiên Ngục đã nhiếp Lục Yêu đơn đi vào, bất quá, độc tính còn sót lại vẫn làm cho Tô Triệt ngã xuống đất, sắc mặt hiện ra dấu hiệu trúng độc.

May mắn lão Hắc kịp thời vận chuyển sinh mệnh chi lực cùng Thanh lưu của hắc thạch, dung hợp thành một loại năng lượng kỳ lạ, lại lần nữa hiện ra một công hiệu cường đại khác, có thể thanh trừ độc tố rất nhanh.

Bởi vậy, Tô Triệt bảo vệ thần trí không mất, có thể đưa lão Hắc, Xà Nữ cùng tiểu Giao Long trước sau dây dưa cùng Triều chưởng quầy, còn mình thì nằm trên mặt đất chờ đợi độc tính hóa giải, sẽ lập tức gia nhập chiến đấu…

Chứng kiến Tô Triệt lấy ra loại Lục Yêu đơn này, tên Nhị chưởng quầy kia đầu tiên là sắc mặt khẽ biến, sau đó lại lớn tiếng kêu lên:

– Dựa vào cái gì nói loại Lục Yêu đơn này là do sư phụ ta phóng thích? Theo ta thấy, ngươi có thể khống chế loại Lục Yêu đơn này, rõ ràng chính là một thủ đoạn tà ác của ngươi.

– Ta không muốn đấu võ mồm cùng ngươi.

Tô Triệt đầu tiên là lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, sau đó lại chỉ vào phế tích của tiệm bán thuốc nói ra:

– Ta đoán rằng, phía dưới tiệm bán thuốc tất có mật thất luyện đan, tất nhiên tồn tại nguyên liệu và dụng cụ luyện chế loại Lục Yêu đơn này. Vật phẩm này, người hơi có chút kinh nghiệm luyện đan, là có thể nhận ra được. Chúng ta vẫn là dùng sự thật mà nói chuyện a.

Sở dĩ ngữ khí và thần sắc của Tô Triệt tự tin như vậy, đó là bởi vì, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thẩm vấn Triều chưởng quầy, thông qua Thiên Ma Độc Tâm Thuật, không cần hắn trả lời, chỉ cần muốn biết vấn đề gì, là có thể đọc nội tâm của hắn.

Tô Triệt cần đáp án gì, lão Hắc đều có thể kịp thời cung cấp ra.

Phần phật…

Phế tích của tiệm bán thuốc như núi nhỏ lăng không mà dậy, bị Kim Minh trưởng lão dùng đại thần thông hất qua một bên, nhẹ nhàng như cầm lên một cục gạch vướng bận, lại tiện tay ném nó qua một bên.

Thần thông Đại Cầm Nã Thủ.

Đây cũng là một trong những môn thần thông mà Kim Đan tu sĩ có khả năng khống chế, chẳng những có thể dùng vận chuyển vật nặng trăm vạn cân, còn có thể bắt địch nhân từ bên ngoài trăm trượng đến trước mặt mình, làm hắn không có chỗ thể trốn.

Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Triệt âm thầm may mắn:

– Ngày ấy, nếu Hắc Sát lão quỷ hiểu được môn Thần thông này, mình sao có thể thoát được lòng bàn tay của hắn.

Đống phế tích kia bị Kim Minh trưởng lão dời đi, trên mặt đất sạch sẽ cơ hồ không có để lại chút bụi đất nào, cửa vào mật thất luyện đan dưới mặt đất hiển lộ đi ra.

Để cho công bình, Tô Triệt và những người trong tiệm bán thuốc kia không thể xuống dưới, Kim Minh trưởng lão chọn lựa hai gã Chấp pháp đệ tử hiểu được luyện đan, cho bọn họ đi xuống sưu tập vật chứng.

Không đến một phút đồng hồ, sắc mặt hai gã đệ tử khó coi đi ra, dùng truyền âm thuật bẩm báo kết quả điều tra.

Kim Minh trưởng lão rất là tức giận, lập tức liền cao giọng tuyên bố:

– Bắt tất cả nhân viên của cửa hàng Linh Bình Huyền Đan lại cho ta, chuyện này, phải điều tra nghiêm khắc.

Chương 243 : Nữ nhân nhìn không thấu

Hơn mười Chấp pháp đệ tử chung quanh lập tức vây tụ tới, không chút khách khí ra tay, tất cả nhân viên cửa hàng kia sững sờ tại nguyên chỗ, không dám chống cự ngã xuống đất. Chỉ còn có Nhị chưởng quầy thực lực cao nhất, thì giao cho Kim Minh trưởng lão xử trí.

– Đây là làm sao vậy?

Mặt mũi Nhị chưởng quầy tràn đầy khiếp sợ cùng kinh ngạc, bối rối hỏi:

– Kim Minh trưởng lão, tại sao phải như vậy? Vì cái gì giam chúng ta? Vì cái gì…

Kim Minh trưởng lão tát hắn một cái, sau đó bắn ra một cổ khí kình vô hình, trực tiếp phong bế huyệt đạo quanh thân của hắn, triệt để giam cầm chân nguyên, thậm chí còn tước đoạt năng lực nói chuyện của hắn.

– Hiện tại không cần ngươi nói chuyện, lúc nên nói, không muốn nói cũng không được.

Kim Minh trưởng lão tức giận nói, thoạt nhìn thật là nổi trận lôi đình.

Hắn xác thực thật không ngờ, trong phường thị mình giám thị, lại tồn tại hành vi táng tận thiên lương như thế. Giờ phút này, bị mọi người vạch trần đi ra, quả thực chẳng khác nào là tát mình một bạt tai…

– Chuyện gì xảy ra?

– Phía dưới có đồ vật gì, lại khiến cho Kim Minh trưởng lão tức giận như vậy?

Những người đứng xem đều nghị luận lên, đối với chút ít bí mật che dấu dưới mật thất luyện đan kia, đều tràn ngập tò mò.

Mặc dù Tô Triệt không xuống dưới, cũng đã biết được phía dưới có những gì.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thẩm vấn Triều chưởng quầy, cũng đã biết, hắn chẳng những thích lợi dụng người sống luyện dược, hơn nữa, còn thích đùa bỡn thân thể con người như trò chơi, hắn lấy ra chút ít bộ phận trên cơ thể người, hay cấy ghép vào đó một ít gì đó, nhưng vẫn không làm cho bọn họ chết đi…

Còn nữa, nguyên nhân Triều chưởng quầy ám toán Tô Triệt cũng vô cùng đơn giản, căn bản không có chút quan hệ tới Hắc Vực tiên liên, chỉ là nhìn trúng tố chất thân thể của Tô Triệt cực kỳ tráng kiện, với hắn mà nói, đây là một đồ chơi rất không tệ.

Một lão gia hỏa dương thọ sắp hết như hắn, đối với tiền tài cùng bảo vật sớm đã không còn hứng thú, chỉ có điều, trước khi chết, còn muốn hảo hảo thỏa mãn sở thích cực kỳ biến thái của mình mà thôi.

Một người biến thái như thế, tư tưởng của hắn không thể theo lẽ thường mà phỏng đoán, cũng chính là xuất phát từ loại nguyên nhân này, Tô Triệt mới có thể không đề phòng trúng chiêu.

Về phần Nhị chưởng quầy kia, đối với những chuyện này thật đúng là hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có điều thoáng biết được sư phụ của hắn tinh thông độc dược mà thôi…

Ác sự của Triều chưởng quầy bị vạch trần ra, nhưng người không có bắt được. Như vậy, Tô Triệt có thể chứng minh trong sạch của mình sao?

Đương nhiên không có thể đơn giản như vậy, Kim Minh trưởng lão là Kim Đan tu sĩ, cũng không phải là dễ gạt gẫm.

Kế tiếp, Tô Triệt bị mời đến chỗ ở của Kim Minh trưởng lão, cũng chính là Chấp Pháp đường của phường thị Hạnh Hoàng Sơn.

Trong điện đường, Kim Minh trưởng lão thậm chí cũng không có cho Tô Triệt ngồi xuống, trực tiếp hỏi:

– Lúc tiệm bán thuốc sụp xuống, ta đã nhận ra khí tức của Yêu Tộc cùng Địa Ma, có thể nói cho ta biết hay không, đây là chuyện gì xảy ra?

Vấn đề này, trong nội tâm của Tô Triệt sớm có chuẩn bị, lập tức đáp:

– Đó là một ma thân khôi lỗi và một con Linh thú của ta.

– A? Bản lãnh của ngươi không nhỏ.

Kim Minh trưởng lão lạnh lùng liếc nhìn hắn, nhàn nhạt nói ra:

– Vậy thì triệu ra cho ta xem xét một chút.

Tô Triệt đương nhiên không muốn ở trước mặt hắn triển lộ ra bí mật của mình, loại sự tình này một khi bắt đầu, lòng hiếu kỳ của hắn nhất định sẽ càng ngày càng đậm, làm không tốt, sẽ hạ độc thủ đối với mình…

Nhưng mà, muốn cự tuyệt cũng chú ý kỹ xảo, Tô Triệt đành phải mang một đại nhân vật ra làm tấm chắn:

– Linh thú cùng khôi lỗi của ta, Thiên Âm sư tổ đã từng nghiệm chứng qua, không tồn tại vấn đề gì, xin Kim Minh trưởng lão yên tâm.

– Thiên Âm sư thúc?

Thần sắc Kim Minh biến đổi, lập tức hỏi:

– Khi nào ngươi gặp qua Thiên Âm sư thúc?

– Mười ngày trước, Ma giới dưới mặt đất.

Tô Triệt bình tĩnh đáp:

– Thiên Âm trưởng lão ban thưởng cho ta một số vật phẩm có giá trị rất lớn.

Tưởng thưởng theo lời của Tô Triệt, chỉ chính là hơn hai ngàn cân Hắc Diệu Thuỷ Tinh. Ngày đó, Thiên Âm mở ra cửa kho hàng, nhưng lại không lấy một xu, từ góc độ nào đó mà giảng, miễn cưỡng cũng có thể coi là nàng ban thưởng.

Kim Minh trầm tư không nói, thật sự đoán không ra, tên đệ tử Thiên Huyền Tông này có quan hệ gì cùng Thiên Âm sư thúc, nghĩ trong chốc lát, mới lên tiếng:

– Đã như vầy, ta liền đưa tin hỏi thăm Thiên Âm sư thúc một chút, nếu như là thật, liền thả ngươi rời đi. Nếu như là giả, nhất định phải trừng phạt ngươi.

– Vâng.

Thần sắc Tô Triệt vững vàng gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng đang thở dài:

– Nguyên bản còn muốn lẩn tránh Thiên Âm kia xa một ít, không nghĩ tới, cuối cùng lại phải kéo nàng ra làm tấm chắn…

Sưu!

Một ngọc phù truyền tin phá không mà đi, Kim Đan tu sĩ gửi truyền tin phù cao cấp đi, nghe nói có thể đạt vạn dặm xa, nơi này cách Vô Cực Môn chỉ có ba nghìn dặm, chắc hẳn, rất nhanh sẽ được Thiên Âm trả lời.

– Ngồi xuống đợi một chút.

Kim Minh tùy tiện khoát tay.

Cứ như vậy, Tô Triệt yên lặng ngồi trên ghế không nói gì, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ đối sách: nếu là như thế này. . . nên ứng phó như thế nào; Nếu là như vậy. . . Lại nên hóa giải như thế nào…

Trong nội tâm suy nghĩ rất nhiều loại khả năng, nhưng không có nghĩ đến, chỉ nửa canh giờ sau, thân ảnh nổi bật của Thiên Âm, lại hiện ra ở trước mắt của mình.

– Chỉ là một cái truyền tin, nàng lại tự mình đến đây, mặt mũi của mình lớn như vậy sao?

Càng như vậy, trong nội tâm Tô Triệt càng lo lắng, bị nữ nhân này coi trọng, tuyệt không phải là chuyện tốt gì.

– Sư thúc?

Kim Minh cũng kinh ngạc không thôi, không đợi Thiên Âm đi vào trong nội đường, vội vàng đi ra nghênh đón, dùng lễ đệ tử cung kính hỏi:

– Sư thúc, sao người lại tự mình đến đây… ý tứ của Kim Minh là, chỉ cần ngài tùy tiện đưa tin một cái, là sự tình có thể nói rõ.

Khi nói chuyện, Kim Minh cũng âm thầm khẩn trương, trong nội tâm không khỏi có chút hối tiếc:

– Sớm biết Thiên Âm sư thúc coi trọng Tô Triệt này như vậy, ta thật sự là không nên làm khó hắn mới đúng a.

Trong Vô Cực Môn, Thiên Âm có địa vị cực kỳ siêu nhiên, mặc dù tính tình nàng dịu dàng, vẻ ngoài hiền lành. Nhưng chỉ là ngày bình thường, ngay cả chưởng môn Chí Tôn đối với nàng cũng là khách khí, tôn trọng có thừa. Kim Minh chỉ là trưởng lão cấp Kim Đan như vậy, ở trước mặt nàng càng phải là tất cung tất kính.

– Không quan hệ. Tới đây một chuyến, cũng không phiền toái gì.

Thiên Âm mới mở miệng, như là xuân gió ấm áp, ngọt như thanh tuyền, phảng phất nàng chính là Tiên Tử hạ phàm đại từ đại bi.

– Làm sao ngươi lại chạy tới nơi này, còn dịch dung nữa, vì sao lại là loại lén lén lút lút này, còn bị Kim Minh trưởng lão bắt được nữa?

Chương 244 : Mở ra tầng hai (thượng)

Nàng nói như vậy, Tô Triệt cũng cảm thấy trên mặt phát sốt, đúng vậy a, thật đúng là lại bị “bắt” được.

Không đợi Tô Triệt trả lời, Kim Minh đã là trên mặt tiếu dung giúp đỡ Tô Triệt giải thích:

– Không có, không có, sư thúc nói quá lời, Tô Triệt cũng không có làm sai chuyện gì, ngược lại giúp ta tra ra một đại ác nhân tiềm phục trong phường thị.

– Như vậy cũng tốt.

Thiên Âm khẽ gật đầu, lại hỏi Tô Triệt:

– Đến đây không chỉ là vì tiêu thụ Hắc Diệu Thuỷ Tinh đúng không?

Tô Triệt gật đầu nói:

– Ngoại trừ bán Hắc Diệu Thuỷ Tinh, ta còn muốn mua một đầu Thiên Ma Ngoại Vực cấp Ma tướng, dùng Thiên Ma chi hồn tế luyện một kiện pháp bảo. Đáng tiếc, đợi ở trong phường thị nhiều ngày như vậy, một mực chưa mua được.

Ở trước mặt Thiên Âm, Tô Triệt tuyệt đối không dám nói dối hết bài này đến bài khác, tối thiểu nhất cũng phải chín phần thực, một phần giả, chuyện tình mấu chốt nhất không bạo lộ là được rồi.

– Việc này không khó.

Thiên Âm xoay mặt nhìn Kim Minh nói:

– Kim Minh, phiền toái ngươi trở lại sư môn một chuyến, thay ta lấy đến một con Thiên Ma, mau chóng đưa đến đây được không?

– Hảo, hảo…

Kim Minh liên thanh đáp ứng:

– Sư thúc quá khách khí, đây là đệ tử nên làm, một chút cũng không phiền toái.

Dứt lời, hắn cúi người hành lễ, vội vàng rời đi.

Tô Triệt thì âm thầm ngẩn người, thật sự là không nghĩ tới, Kim Minh trưởng lão mới vừa rồi còn cao cao tại thượng, giờ phút này biến thành một cái chân chạy, còn là làm việc cho mình…

– Muốn mua được Thiên Ma cao cấp ở trong phường thị, xác thực không dễ dàng.

Thiên Âm chậm rãi ngồi xuống, nhẹ nhàng nói:

– Thiên Ma loại ma vật này, ngoại trừ trong môn phái cho rằng tôi luyện đối với đệ tử, thì không còn có tác dụng khác.

Tô Triệt thi lễ nói ra:

– Cảm tạ Thiên Âm sư tổ chiếu cố, nếu không, ta ở trong phường thị ngưng lại thật lâu cũng không nhất định mua được.

Thiên Âm khẽ gật đầu, xem như chấp nhận Tô Triệt cảm tạ, lại hỏi:

– Ta đoán Hắc Diệu Thuỷ Tinh trong tay ngươi, nhất định không dám bán ra tất cả a?

– Đúng vậy.

Tô Triệt thản nhiên nói:

– Vì để tránh cho phiền toái không cần thiết, chỉ mới bán đi ba trăm cân.

– Còn lại chút ít kia, lấy ra cho ta đi.

Thiên Âm cười mỉm duỗi bàn tay nhỏ bé ra:

– Ta thay ngươi đưa tới Thương Minh, tất cả đều đổi thành linh thạch là được.

– Vâng?

Tô Triệt hơi sững sờ, đương nhiên biết rõ dùng thân phận địa vị của nàng, không có khả năng tham ô tài vật của mình, chỉ có điều, trong nội tâm có chỗ khẩn trương, không nghĩ rằng nàng đối với mình tốt như vậy.

Đối với mình càng tốt, càng nói rõ, trong này nhất định có vấn đề.

Nhưng mà trên hành động, Tô Triệt vẫn là lấy ra tất cả Hắc Diệu Thuỷ Tinh, hai ngàn cân nghe có vẻ nhiều, lại chỉ có một đống rất nhỏ.

Bá…

Thiên Âm tiện tay thu vào trữ vật giới chỉ, nhẹ nhàng nói:

– Ở chỗ này chờ một chút, ta đi một chút sẽ trở lại.

Đợi nàng đi rồi, Tô Triệt âm thầm lo lắng thầm nghĩ:

– Lão Hắc, nàng chiếu cố như thế đối với ta, chỉ vì một cái đưa tin mà đích thân đi tới. Kế tiếp, lấy Thiên Ma cho ta, lại giúp ta bán Hắc Diệu Thuỷ Tinh… Ngươi nói, có thể bị nàng biết chuyện tình lệnh kỳ Di Tiên hay không?

– Không biết a, nữ nhân này nhìn không thấu đoán không ra.

Lão Hắc cũng là nói ra:

– Bất quá, lấy việc đều có nguyên nhân, nàng làm như vậy, nhất định là có mưu đồ gì đó.

Trong lúc yên lặng chờ đợi, trong Tiên Ngục, lão Hắc thông qua thẩm vấn Triều chưởng quầy đã xác nhận, những tài liệu trong Linh Hồ Đan Lục ghi lại tin tức có quan hệ tới Hắc Vực tiên liên kia, nội dung xác thực không giả, tất cả đều là thật sự.

– Muốn tăng tư chất linh căn lên, trực tiếp dùng một cánh hoa của tiên liên là được, bất quá, đồng thời còn cần dùng một loại thuốc dẫn…

Tô Triệt thông qua tâm niệm chi lực, lật xem Linh Hồ Đan Lục trong Tiên Ngục:

– Loại thuốc dẫn này, chỉ là hơn mười loại dược liệu bình thường nấu chung với nhau thành dược tề, theo thứ tự là Đan Quyết Tử, Hà Thủ Ô, Toản Phong Sơn,…

Những dược liệu này rất dễ dàng mua được, trong phường thị tùy tiện một tiệm bán thuốc cũng có thể gom góp, Tô Triệt cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Không bao lâu, Thiên Âm về tới trước mặt Tô Triệt, hơn nữa còn đưa lên một cái túi linh thạch thật to.

Chỉ là lần này, chính là một trăm mười vạn linh thạch tới tay, Tô Triệt khẳng định phải trịnh trọng nói cảm tạ một phen. Còn nữa, y theo thân phận siêu nhiên của Thiên Âm, ở trong phường thị của Vô Cực Môn làm gì đó, thu hoạch nhiều linh thạch hơn nữa, cũng không còn người có lá gan đánh chủ ý tới nàng.

Thiên Âm ngồi trở lại tại chỗ, lại hỏi:

– Kế tiếp, ngươi còn muốn chạy đi nơi nào?

– Ta muốn đi Thái Ất Môn hoàn thành nhiệm vụ môn phái trao đổi.

Tô Triệt chi tiết đáp lời.

– Thái Ất Môn?

Thiên Âm cười cười:

– Đã có nhiệm vụ trong người, sao ngươi còn chạy tới Vô Cực Môn? Hai bên trong lúc đó, cách xa nhau mấy chục vạn dặm.

– Sai sót ngẫu nhiên, không nói cũng được.

Tô Triệt lắc đầu thở dài, biểu hiện ra một bộ thân bất do kỷ, kỳ thực, trong nội tâm lại là một phiên tâm tình khác.

Thiên Âm hé miệng cười, thoáng nghĩ nghĩ, lại nói ra:

– Cũng tốt, ta đang muốn đi Thái Ất Môn nhìn xem một chút … Khi nào xuất phát, ta và ngươi kết bạn mà đi.

– A?

Tô Triệt lập tức sững sờ, trong lòng tự nhủ:

– Nữ nhân này là chuyện gì xảy ra, đầu nàng bị vô nước hay sao?

– Như thế nào?

Thiên Âm cười hỏi:

– Không muốn đồng hành cùng ta sao?

– Đương nhiên không phải, chỉ có điều có chút ngoài ý định mà thôi.

Tô Triệt hít một hơi thật sâu, là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, gật đầu đáp ứng:

– Có thể theo Thiên Âm sư tổ đi Thái Ất Môn, đệ tử hết sức vinh hạnh. Trên đường đi, mặc dù còn cần xuyên qua lãnh địa của Ma đạo, cũng không cần phải lo lắng vấn đề an toàn.

– Vậy cũng chưa hẳn, nói không chừng, càng là theo chân ta, càng là nguy hiểm nặng nề.

Thiên Âm hình như có điều suy nghĩ nói.

Tô Triệt không có lên tiếng, thật sự đoán không ra nữ nhân này là suy nghĩ cái gì…

Lại đợi hơn nửa canh giờ, Kim Minh trưởng lão cũng trở lại, cầm một Phong Ma lệnh bài màu đen giao cho Tô Triệt. Không hề nghi ngờ, trong lệnh bài có phong ấn một đầu Thiên Ma Ngoại Vực Trúc Cơ kỳ.

Tô Triệt vì nôn nóng làm xong chuyện của mình, liền đứng dậy cáo từ:

– Thiên Âm sư tổ, ta phỏng chừng, ít nhất còn cần ba ngày, mới có thể lên đường đi tới Thái Ất Môn được.

– Tốt lắm, ngươi cứ đi lo việc của ngươi đi.

Thiên Âm rất sung sướng đáp ứng nói:

– Ba ngày sau, tới nơi này tìm ta.

Tô Triệt không tiếng động gật đầu, hướng về phía Kim Minh thi lễ, lập tức rời đi.

Nhìn xem bóng lưng hắn rời đi, Kim Minh thầm đoán là:

– Nghe Thiên Âm sư thúc nói muốn cùng với hắn đi tới Thái Ất Môn, bọn họ trong lúc đó, rốt cuộc là loại quan hệ nào?

Sau đó, Thiên Âm cũng phiêu nhiên mà đi, không biết đi nơi nào…

Chương 245 : Mở ra tầng hai (hạ)

Trong phường thị, Tô Triệt lại thay đổi hình dạng lần nữa, lại đi tới một tiệm dược liệu khác, mua đủ các loại dược liệu cần thiết, đưa vào trong Tiên Ngục, cho Luyện Đan Sư La Liên Kiều luyện chế dược tề.

Kế tiếp, lại tìm một khách sạn, thuê một tiểu viện, tâm tình kích động bắt đầu bế quan.

Lần này bế quan, khẳng định thời gian không dài, có thể chỉ cần một hai ngày, nhưng mà đối Tô Triệt mà nói, ý nghĩa vô cùng trọng đại.

Hai sự tình cần phải làm: một là mở tầng thứ hai Tiên Ngục. Thứ hai là tăng tư chất linh căn lên.

– Lão Hắc, tất cả mọi thứ đã gom góp đủ, ngươi bắt đầu dung hợp lần thứ hai đi.

Tô Triệt đưa Phong Ma lệnh bài vào trong Tiên Ngục.

Một tán tu nhân loại Trúc Cơ kỳ, một con Thử vương Hoang Thần Thử Trúc Cơ kỳ, một Thiên Ma Ngoại Vực Trúc Cơ kỳ, ba sinh vật lẳng lặng huyền phù ở trước mặt lão Hắc, giờ phút này, trạng thái bọn nó đều là mê man không rõ.

Người, yêu, ma, dung hợp lần thứ hai.

– Dung hợp…

Lão Hắc hét lớn một tiếng.

Chỉ thấy được, ba sinh vật nhân yêu ma, trong nháy mắt biến thành ba pho tượng tử tinh, trong nháy mắt, ba pho tượng lại vỡ vụn ra, phân giải thành những tinh thể màu tím, cuối cùng lại biến thành trạng thái chất lỏng, hội tụ mà đến chỗ lão Hắc.

Tô Triệt yên lặng quan sát những hình ảnh này, cảm giác cùng lần dung hợp đầu tiên không sai biệt lắm.

Rất nhanh, hình tượng của lão Hắc đại biến, độ cao đạt đến một trượng ba, hình thể càng thêm khôi ngô, đại bộ phận lông tơ trên người vẫn là màu đen, nhưng mà bắt đầu từ cái ót, mãi cho đến mông, xác thực nhiều hơn một nhóm Trường Mao màu ngân lôi.

Cái đuôi chuột thật dài kia, đồng dạng biến thành màu ngân lôi, nhìn thuận mắt hơn trước kia nhiều.

– Chủ nhân, đã dung hợp xong, có phải lão Hắc ta càng xấu hơn không?

Lão Hắc tại chỗ vòng vo hai vòng, oanh thanh hỏi.

– Không thể nói xấu.

Tô Triệt thật không có nói giỡn, thành thật nói ra:

– Ta lại cảm thấy uy phong hơn rất nhiều, coi như không tệ.

– Ha ha ha…

Lão Hắc cười to ba tiếng, chỉ thiên mà hỏi:

– Chủ nhân, tầng hai Tiên Ngục, có mở ra hay không?

– Mở.

Phần phật…

Mở Tiên Ngục ra cần một trăm vạn linh thạch, tám trăm Địa Sát, ba nghìn âm hồn, bị lão Hắc gọi tới toàn bộ.

– Tầng thứ hai, mở ra.

Lão Hắc rống lớn một tiếng.

Bá một cái, linh thạch, Địa Sát cùng âm hồn biến mất toàn bộ, không biết bị bảo tháp Tiên Ngục nhiếp đi nơi nào.

Sau đó, một cổ áp lực cuồn cuộn trống rỗng xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người trong không gian Tiên Ngục, tất cả đều yên tĩnh trở lại. Không riêng gì hơn ba mươi phạm nhân, mà ngay cả Xà Nữ cùng tiểu Giao Long, cũng là thần sắc khẩn trương ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Tuy bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà giờ này khắc này, phảng phất là thiên uy hiện ra, tất cả mọi người cảm thấy một cỗ lực lượng thâm trầm, to lớn, cổ lão, uy nghiêm bỗng nhiên xuất hiện, tràn ngập bốn phía, chỗ nào cũng có…

Yên tĩnh, không có người nào dám phát ra một tiếng vang, tất cả đều tự nhiên mà ngừng hô hấp lại rồi.

Hơn mười tức đi qua, ầm ầm, đại địa bắt đầu rung động, người trong Tiên Ngục cảm thấy thiên địa xoay tròn, giống như là đứng ở trên đĩa quay, cả không gian xuất hiện biến hóa cực lớn, giống như là muốn triệt để sụp xuống…

Chỉ có Tô Triệt và lão Hắc có thể rõ ràng cảm giác được, không gian ngục giam tầng một của Tiên Ngục quả thật đang xoay tròn, cả không gian đều đang xoay tròn, hơn nữa, còn đang không ngừng mở rộng.

Thật giống như trong tay đầu bếp hé ra một cái bánh mì loại lớn, càng vung càng lớn, càng vung càng lớn, nhưng mà độ dày của cái bánh mì này, chẳng những không có mỏng đi, ngược lại là càng ngày càng dầy.

Theo không gian Tiên Ngục không ngừng mở rộng, Tô Triệt mắt thấy hết thảy, trong nội tâm không khỏi bay lên một loại nghi vấn:

– Vạn vật thế gian, không có khả năng tự động sinh ra, không gian đúng là hóa thành lớn, chỉ là những thổ địa nhiều ra kia là từ nơi nào mà tới? Chỉ có một trăm vạn linh thạch, có thể chế tạo ra loại biến hóa này sao?

– Hoặc là nói, không gian của Tiên Ngục nguyên bản là vô cùng vô tận, chỉ có điều, theo thực lực của ta không ngừng tăng trưởng, mới có thể mở ra càng nhiều không gian, một trăm vạn linh thạch kia, chẳng qua là một cỗ năng lượng kích phát loại biến hóa này mà thôi…

– Như vậy, Tiên Ngục rốt cuộc là lớn đến bao nhiêu?

Trong nội tâm Tô Triệt sinh ra các loại suy đoán, nghĩ đi nghĩ lại, tầng một Tiên Ngục xoay tròn chậm rãi đình chỉ xuống.

Giờ khắc này, Tô Triệt không cần tinh vi đo đạc cũng có thể xác định, không gian Tiên Ngục mở rộng gấp mười lần, từ nguyên bản phương viên trăm dặm, biến thành chi vi ngàn dặm. Nếu như so sánh với thế tục, thì diện tích này này không khác gì một hành tỉnh của đế quốc, xem như đã rất rộng lớn.

Diện tích thay đổi, chẳng qua là một biến hóa trong nháy mắt, Tô Triệt còn cảm thấy thay đổi trọng yếu khác…

– Chủ nhân, tầng hai đã mở ra, ngươi có thể đi nhìn một chút.

Lão Hắc cũng là kích động không thôi.

– Đi.

Theo Tô Triệt ra lệnh một tiếng, thân ảnh cường tráng của lão Hắc biến mất vô tung, dẫn dắt tinh thần ý thức của Tô Triệt, đi tới trong một không gian kỳ lạ khác.

Trong này, là tầng hai Tiên Ngục vừa mới mở ra.

Không gian nơi này, một mảnh đen kịt, phảng phất là bầu trời đêm vô tận, rồi lại tràn ngập khí tức âm hàn, trong nội tâm Tô Triệt cảm giác, nơi này không khác gì là Minh giới cả.

Tóm lại, trong này tuyệt đối không thích hợp sinh vật bình thường ở lại, nếu người thường tiến vào nơi này, làm không tốt trong nháy mắt sẽ chết mất, phân giải, hóa thành hư vô…

Vô biên vô hạn, hư không mênh mông, tựu như trong đầu của mình vậy, ngươi muốn nó lớn bao nhiêu, nó sẽ lớn bấy nhiêu…

Không gian lớn nhỏ tạm thời không nói, Tô Triệt thân là chủ nhân bảo tháp Tiên Ngục, nhưng có thể rõ ràng cảm ứng được vị trí trung tâm nhất của phiến hư không này, bởi vì chỗ đó, lơ lững một tòa cung điện cự đại màu xám.

Dùng năng lực dò xét của lão Hắc quan sát, tòa cung điện này tối thiểu nhất cũng cao trăm trượng, rộng ngàn trượng, chiều dày cũng có ngàn trượng, nếu như đưa ra thế giới bên ngoài, tất nhiên sẽ được xưng tụng là khí thế rộng rãi, hùng vĩ to lớn, nếu so với Huyền Cơ Phong Huyền Cơ Kim Điện còn muốn lớn hơn mấy lần.

Tô Triệt nghĩ nghĩ, đi theo lão Hắc tiến nhập vào trong cung điện, không ngừng xâm nhập…truyện ma audio

Trong Đại điện, đứng sừng sững một đài cao vương quyền, trên đài cao, có án thư, có một bảo tọa vương giả đen nhánh. Tuy còn không xác định tác dụng cụ thể của chúng nó, nhưng Tô Triệt cũng có thể đoán được, trong này nhất định là địa phương mà vương giả nào đó ra lệnh đối với quần thần.

Lão Hắc vỗ vỗ bảo tọa vương giả màu đen kia, oanh thanh nói:

– Chủ nhân, mời người ban tên cho nơi này.

– Ban tên cho nó?

Tô Triệt nghi hoặc mà hỏi thăm:

– Ta cũng không biết nơi này là dùng làm gì, như thế nào mệnh danh cho nó?

Lão Hắc cười thần bí:

– Trong Tiên Ngục, hết thảy đều thuộc về chủ nhân, trong này cũng giống như vậy. Ngươi hi vọng nó là cái gì, nó liền biến thành cái đó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!