1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 164: Vượt mọi chông gai (c816-c820)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 164: Vượt mọi chông gai (c816-c820)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 816 : Vượt mọi chông gai

Mọi ngưởi ở đây đều yên lặng không tiếng động, hành động đều theo chỉ thị của nàng, tiếp tục đi về phía Nam. Cho dù tốc độ có chậm nhưng không thể dừng lại. Một khi dừng lại, kết quả chỉ có thể là tử vong.

Một là quy tắc trò chơi không cho phép, hai là dưới lòng đất còn không ngừng có xúc tua tuôn ra, nếu như không đi, tất trở thành thực vật của chúng nó.

Ào ào …

Âm hưởng quái dị truyền đến khiến da đầu tê dại, dường như có vô số mãng xà đang chạy ở bên cạnh ngươi.

Mặc dù đám người Tô Triệt di động thế nhưng xúc tua kia cũng có năng lực độn thổ, nó có thể dễ dàng phá vỡ lòng đất, một đường truy sát đuổi theo không ngừng.

Lả tả lả tả …

Tô Triệt lại lần nữa phóng ra Không Gian Trảm Sát, hơn trăm không gian chi nhận bắn nhanh ra ngoài.

Lúc này, bởi vì chỗ đứng khác nhau cho nên góc công kích tới xúc tua cũng khác nhau.

Nói cách khác hơn trăm xúc tua bị thương đều bị thương thêm ở một phần khác, mỗi chỗ tăng thêm một cái khe không gian, duy trì miệng vết thương mở rộng liên tục, cuối cùng chặt đứt.

Thế nhưng không gian chi nhận vừa mới trảm mục tiêu xúc, xúc tua màu đen lại lần nữa công kích tới.

Xúc tu thô to mang đầy gai nhọn lao đến, nếu như phòng ngự mất đi hiệu lực, bị nó đâm hoặc quật cho một cái, cho dù thân thể của cường giả Đại Thừa kỳ cũng sẽ biến thành một đống thịt nát vụn, mấy trăm xúc tua giống như lang nha bổng huy vũ trước mặt, lắc lư ở trước mặt…

Thân ở trong tràng diện này, nếu như tố chất tâm lý bị thiếu, hoảng hồn một chút sẽ đổi lấy bi kịch trí mạng.

Cũng may, người ở đây đều đã từng trải qua vô số tràng diện, đại năng tu sĩ kinh lịch qua không biết bao nhiêu trận chiến, cho dù tử vong ở trước mặt cũng có thể bảo trì trấn định như cũ.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch…

Thừa nhận lần công kích thứ ba xong, mỗi người đều có thể nghe được âm thanh kêu thảm thiết của khí linh trong phòng ngự Đạo Khí. Phải thừa nhận đả kích liên tục như vậy, đối với chúng nó là một loại cực hình.

Không có biện pháp, hiện giờ không ai thương tiếc chúng nó cả, cho dù tổn thất nhiều pháp bảo hơn nữa, khí linh bị diệt vong nhiều hơn nữa, chỉ cần tính mệnh chính mình có thể bảo trụ, người tu tiên tự nhiên sẽ không hối tiếc.

Đinh đang!

Tiếng chuông lại vang lên, mọi người tiếp tục tranh thủ phản kích và nhanh chóng di chuyển…

Thế nhưng vào lúc này, xúc tua màu đen rốt cục chú ý tới Thiên Âm quấy rối, mặc dù nó phản ứng có chút trì độn thế nhưng phán đoán vẫn chính xác.

Trước tiên giải quyết Thiên Âm, sau đó xử lý đám người kia sẽ dễ hơn rất nhiều!

Xuất phát từ bản năng, dường như chúng nó nghĩ thông suốt đạo lý này.

Vù vù vù vù …

Hơn một trăm xúc tua lao thẳng đến Tô Triệt và Thiên Âm, nếu như gặp phải chúng nó tập trung tấn công, đỉnh đồng Đạo Khí mà Tô Triệt đang sở hữu chắc chắn không đỡ được, kết giới phỏng ngự tất võ không còn nghi ngờ. Trốn không trốn được, phòng cũng không phòng được, vậy phải làm thế nào?

Rơi vào đường cùng, Tô Triệt không còn bảo lưu, chỉ có thể phóng tiểu Hắc ra ngoài, ở trong thời khắc nguy cấp này, cũng không còn quan tâm tới vi phạm quy tắc trò chơi không nữa.

Vèo!

Tiểu Hắc vừa mới lộ diện, trong nháy mắt liền biến một người màu đen to lớn, trong tay cầm chiến phủ màu ám kim.

Đây chính là Song Nhận chiến phủ của Vu Thần tặng cho.

Không nói hai lời chém luôn, tiểu Hắc không hề khách khí với bất kỳ kẻ nào, mỗi lần lộ diện chỉ có một, đó chính là chém chết tất cả địch nhân!

Trường phủ dài hơn mười trượng, chỉ là phủ nhận chỉ có bốn trượng.

Vũ khí do Vu Tộc luyện chế nghiêm ngặt mà nói không phải pháp bảo, cũng không có thần thông đặc thủ ẩn chứa bên trong, chỉ truy cầu một thứ duy nhất đó chính là vô kiên bất tồi!

Đơn giản, trực tiếp, truy cầu một loại cực hạn, đây là đặc tính của Vu tộc.

Pháp bảo thế gian đối với tu vi người sử dụng có yêu cầu, nếu cảnh giới quá thấp sẽ không thể sử dụng pháp bảo cao cấp, đây cũng là một loại quy tắc công bằng của thiên địa. Nếu không khi thấy Kim Đan kỳ cầm một kiện tiên khí trong tay đuổi đánh Đại Thừa kỳ chạy trốn chật vật thì quá buồn cười.

Nhưng chiến phủ của Vu tộc lại không phải pháp bảo, chỉ cần thuộc tính lực lượng phù hợp yêu cầu là có thể dùng được, nó không quá kén người dùng.

Không giảng giải nhiều, cũng không nói nhiều.

Hô!

Một búa chém ngang, oai khai thiên tích địa lại hiện ra lần nữa.

Tiểu Hắc vô thanh vô tức lao ra, mỗi lần ra chiến trường chỉ có thể dùng hai chữ uy vũ để hình dung. Trừ từ đó ra, không tìm được danh từ thích hợp khác.

Tiểu Hắc thân cao mấy trượng, chiến phủ thật lớn mở ra, bán kính vài chục trượng đều bị hắn công kích.

Phốc xuy…

Hơn mười xúc tua trong phạm vi này nguyên bản còn đang kiêu ngạo vũ động, đột nhiên thân hình bị định lại, nhất thời đứng yên một chỗ, giống như một cây cột màu đen hình thù kỳ quái.

– Hẳn là chặt đứt rồi?

Tô Triệt vừa hiện lên ý niệm này trong đầu, chợt thấy hơn mười gốc xúc tua bị đoạn, nửa đoạn trên rơi xuống, ầm ầm đập xuống đất.

Vừa mới tiếp xúc mặt đất liền bốc lên một trận khói đen, hóa thành một bãi nước thối đen xì, nhanh chóng thẩm thấu xuống mặt đất.

– Hay!

Đám người Tô Triệt đều lớn tiếng quát, ngay cả đám người Linh giới cũng không ngoại lệ, một búa này của tiểu Hắc cho bon họ thấy hy vọng thoát khốn. Hơn nữa là hy vọng thật lớn.

– Đi mau!

Không nghĩ tới Thiên Âm lại ngưng trọng hô:

– Không thể tạo thành thương tổn quá lớn đối với chúng nó, chúng nó còn có thể…

Không chờ Thiên Âm nói xong, bọn người Tô Triệt nhanh chóng đi về phía Nam, không quan tâm tới nguyên nhân. Nếu Thiên Âm đã nói mau đi, vậy thì nhanh chóng rời đi. Dù sao đi nữa không ai nguyện ý ở chỗ này.

Oanh! Oanh! Oanh…

Tiểu Hắc to lớn trầm trọng bước về phía trước mở đường, chiến phủ trong tay huy động liên tục, chém qua chém lại trên đầu đám người Tô Triệt.

Đám người Tô Triệt đều chỉ là người bình thường, thân thể không cao, ở trước mặt tiểu Hắc và xúc tua đều giống như người lùn, căn bản không cần né tránh, cũng sẽ không sợ bị tiểu Hắc ngộ thương.

Chiến phủ mở đường, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Xúc tua màu đen chắn ở phia trước cùng với một gốc đại thủ, hai người đều không hề nương tay, đều chặn ngang chém đứt, không chút trở ngại.

Tốc độ đi ít nhất tăng lên gấp mười lần.

Tô Triệt rất rõ ràng, bản thân tiểu Hắc cũng không có uy năng cường đại như vậy, nếu như ở trạng thái tay không chỉ tương đương với Nguyên Anh trung kỳ. Sở dĩ kinh khủng như vậy đương nhiên do chuôi Chiến Phủ mà Vu thần tặng cho.

Chiến phủ do Vu thần tự mình luyện chế, có phải đã phát huy đặc tính vô kiên bất tồi tới cực hạn?

Hiện nay thực lực của tiểu Hắc hữu hạn, căn bản không phát huy được thực lực chân chính của chuôi chiến phủ. Chỉ là điều này cũng có ý nghĩa vũ khí đó vẫn theo hắn vào trong Tiên giới, chờ tương lai chém giết Tiên nhân cũng đã đủ rồi.

Vèo vèo…

Một xúc tua màu đen dễ dàng bị chặt đứt.

Chương 817 : Khu ma thánh quang

Ầm ầm …

Một gốc đại thụ cũng bị hạ xuống tiếp theo.

Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ giống như một thiên tướng, nếu như tiếp tục như thế này sẽ tạo thành một cái thông đạo trong rừng rậm.

Mục tiêu là về phía Nam.

Tô Triệt đi theo bên chân tiểu Hắc, đồng thời rỗi rãi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phía sau có vô số xúc tua màu đen bị chặt đứt, trên mặt đất tràn đầy nước đen kịt, hắn lại bắt đầu tiến tiếp về phía trước.

Cảm giác dường như ở dưới nền đất còn có xúc tua rất dài, bị chém đứt quả nhiên chỉ là một bộ phận nhỏ của chúng nó, căn bản không tạo thành thương tổn quá lớn.

– Không biết mấy thứ này rốt cuộc dài bao nhiêu?

Tô Triệt truyền âm hỏi, có tiểu Hắc hộ giá, lúc này mới có cơ hội hỏi Thiên Âm.

– Hắc Ám Ma Tu quái!

Thiên Âm truyền âm trả lời:

– Nó giống như dị thú hoang dã, đều là cổ sinh vật sớm đã tuyệt chủng trên thế gian.

Loại quái thú này có hình thể cực kỳ khổng lồ, chủ thể của nó ấn sâu dưới mặt đất hơn nghìn trượng, chúng ta nhìn thấy chỉ là chút xúc tu bên ngoài mà thôi.

– Chút xúc tu bên ngoài?

Tô Triệt cảm giác kinh ngạc, vội vàng hỏi thêm:

– Chỉ là xúc tu bên ngoài đã dài hơn nghìn trượng rồi, như vậy chủ thể của nó lớn tới mức nào?

– Chủ thể của nó cực kỳ xấu xí, nhìn từ xa giống như một khối thịt nát đen xì khổng lồ bao phủ đầy xúc tu.

Thiên Âm trầm giọng trả lời:

– Hắc Ám Ma Tu quái này lớn bao nhiêu ta không thể xác định. Thế nhưng kiếp trước ta đã từng thấy qua một Hắc Ám Ma Tu quái có chiều dài đến nghìn dặm.

– Loại cổ sinh vật này cũng không hiểu tu luyện, nó chỉ thuận theo bản năng sinh tồn mà thôi. Ẩn sâu, lợi dụng xúc tua mà ăn sinh linh trên bề mặt đất.

– Muốn giết chết nó phải có tu vi Độ Kiếp kỳ chân chính mới được.

Nói đến đây, Thiên Âm lắc đầu cười khổ:

– Hôm nay mặc dù có rất nhiều tu sĩ Độ Kiếp kỳ ở phiến rừng rậm này nhưng đáng tiếc đều bị phong ấn. Nếu không có thủ đoạn như tiểu Hắc, đám Độ Kiếp kỳ bọn họ sẽ trở thành vật đại bổ trong miệng Hắc Ám Ma Tu quái.

Một phen giảng giải hoàn tất, Tô Triệt còn đang âm thầm kinh ngạc vì chủ thể đạt đến trăm dặm, xúc tua dài nghìn dặm, đây là con số khủng bố đến mức nào?

– Hôm nay gặp phải Ma Tu thú, mặc dù theo lời nói của Thiên Âm nó không lớn, nhưng phạm vi nó nắm trong tay lại quá nhiều, vậy cần tiêu hao bao nhiêu khí lực mới giải quyết được đây?

– Chẳng lẽ phải để tiểu Hắc một đường vượt mọi chông gai mới thoát khỏi phiến rừng rậm này sao?

Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ một đường vượt chông gai, không bao lâu sau mở ra một cái thông đạo thẳng tắp trong rừng rậm.

Trong lúc này, chưởng khống giả không gian, cũng chính là lão giả thần bí vẫn không hề lộ diện, có thể bởi vì tiểu Hắc này có thực lực bản thân không cao, hoặc là không trái với quy tắc trò chơi mà hắn định ra.

Có tiểu Hắc mở đưởng, đám người Tô Triệt tiến lên nhanh hơn gấp nhiều lần, nhanh chóng đuổi kịp không ít người ở phía trước.

Mà tình cảnh của những người này cũng cực kỳ nguy hiểm. Thân ở trong vòng vây của Hắc Ám Ma Tu quái, người vận khí kém cỏi có số phận bi thảm bị nuốt sống, người may mắn còn lại cũng đang đau khổ chống đỡ.

Tiểu Hắc ngăn lại cũng tiện đường giúp bọn hắn hóa giải nguy nan. Những người kia thấy cứu tinh đến, liền lẽo đẽo theo sau đám người Tô Triệt để tìm kiếm che chở.

Rõ ràng đang có quan hệ đối địch ngươi chết ta sống, Tô Triệt khẳng định không muốn cứu bọn họ, lại càng không muốn cung cấp cho bọn họ chút bảo vệ gì. Thế nhưng ở dưới trạng thái này, thực sự không có biện pháp đuổi bọn chúng đi.

Đầu tiên, nếu như đuổi bọn họ đi, như vậy chỉ còn cách cho bọn họ vào tuyệt địa mà thôi, chắc chắn bọn họ sẽ lập tức trở mặt, liều mạng với đám người Tô Triệt.

Thứ hai, Tô Triệt chung quy không thể vì bọn họ theo đuổi mà thu hồi tiểu Hắc, nếu vậy sẽ khiến đám người chính mình lại lần nữa rơi vào nguy cơ bị xúc tu tấn công.

– Lúc này ở trước mắt quan trọng nhất là đi một đường về phía trước, sớm đạt được mục đích. Ở đây không thích hợp đánh nhau cùng bọn họ, dù sao bọn họ chiếm ưu thế số lượng lớn…

Biết phân nặng nhẹ, Tô Triệt vẫn có thể phân biệt được điều này.

Rầm rầm rầm…

Tiểu Hắc đi đằng trước giốn như chiến thần, uy phong bát diện, theo phía sau là đám người tu tiên, cả đám đều âm thầm suy nghĩ:

– Vật triệu hoán này của Thiên Vũ không có thực lực cao, có thể thoải mái chặt đứt xúc tua như vậy, nhất định dựa vào chiến phủ kia.

– Thế nhưng cái chuôi chiến phủ này cũng không giống như pháp bảo mà là vũ khí của Vu tộc… lẽ nào do Vu thần đưa cho hắn?

Những tu sĩ đại năng sống mấy nghìn năm đều là hạng thông minh tuyệt đỉnh, căn cứ vào một chút manh mối có thể đoán ra được chuyện thật.

Cùng lúc đó, một bộ phận người lại bằng mặt không bằng lòng, cảm giác tư vị không nói nên lời. Bởi vì ngày xưa không ai bì nổi bọn họ, giờ đay lại phải lẽo đẽo đi theo cái mông của một người trẻ tuổi, tìm kiếm sự che chở của hắn. Châm chọc nhất chính là quan hệ bên trong hoàn toàn là đối địch.

Cũng có một người luôn nhìn chằm chằm vào chiến phủ trong tay tiểu Hắc, âm thầm thèm nhỏ dãi không ngừng. Chỉ là bọn họ cũng hiểu rằng, nếu như thật là chiến phủ do Vu thần luyện chế sẽ có uy lực cường đại, rơi vào trên tay người tu tiên như bọn họ sẽ biến thành phế vật, căn bản không thể sử dụng.

Muốn sử dụng vũ khí Vu tộc, lực lượng phải phù hợp, cũng phải cần nguyên bản lực lượng của Vu tộc để kích phát.

Người tu tiên sao có bản nguyên chi lực của Vu tộc?

Huống chi, loại vũ khí này phải cận thân chiến đấu mới phát huy được hết năng lực, đây cũng là hình thức chiến đấu không phù hợp với người tu tiên.

– Cự nhân này sao có thể sử dụng vũ khí Vu tộc? Lẽo nào vật triệu hoán cũng là do Vu thần đưa cho Thiên Vũ?

Những người kia đều hoài nghi vấn đều này, bọn họ nhắm mắt đi theo sau đám người Tô Triệt, nhân số đã hơn bốn mươi.

Chỉ là ở trong phiến rừng rậm này, thân dưới uy hiếp trí mạng của xúc tua, dù nhân số bọn họ có nhiều đi hơn nữa cũng không dám động thủ đối với Tô Triệt. Hiện nay Tô Triệt chính là ô dù của bọn họ.

Cứ như vậy thêm một thời gian nữa, Tô Triệt cũng có chút sốt ruột trong lòng.

Đây là bởi vì mặc dù nhìn tiểu Hắc uy phong thế nhưng lúc này cũng cần Hỗn Độn chi lực để kích phát uy năng chiến phủ. Mặc dù trong Tiên Ngục cũng có đại lượng Hỗn Độn chi lực, đều do lão Hắc tu luyện mấy năm nay ra, thế nhưng xem tốc độ tiêu hao hiện này, không mất bao lâu sẽ cạn sạch.

Mảnh rừng rậm này rốt cuộc có bao nhiêu lớn, Hắc Ám Ma Tu quái săn bắt có biết bao nhiêu con, Tô Triệt đều không chút nào hiểu. Vạn nhất đi được nửa đường, Hỗn Độn chi lực triệt để hết, vậy phải làm thế nào cho phải?

– Phải sớm tìm được phương án dự bị mới được, miễn cho đến lúc đó không trở tay kịp…

Chương 818 : Một kích Thiên Âm

Vì vậy, trong lúc chạy, ngón tay Tô Triệt khong ngừng phát ra một ngọn lửa nhỏ, giống như phi theo bắn liên tục đến các xúc tua màu đen bị chặt đứt.

Suy nghĩ của Tô Triệt chính là nếu như là xúc tua màu đen, hẳn có thể có linh hỏa nào có thể khắc chế được nó. Chỉ bất quá trong Tu Chân giới hiện nay không tồn tại linh hỏa phẩm chất cao như vậy.

Thế nhưng trong vòng ba tầng Tiên Ngục đã có mấy trăm vạn loại linh hỏa, nói không chừng có thể tìm được loại thích hợp.

– Nếu như có thể tìm được loại linh hỏa để khắc chế xúc tua màu đen, hơn nữa Đại Khống Hỏa thuật của chính mình không chừng sẽ được để thăng cao hơn, có khi còn có hiệu suất tốt hơn tiểu Hắc đi chém.

– Vạn vật thế gian luôn luôn tương khắc, ta cho rằng thứ có thể khắc chế xúc tua màu đen này, không phải kim mà là hỏa!

Chính là vì ôm loại suy đoán này cho nên Tô Triệt mới kiên trì phóng ra các loại linh hỏa liên tục, kỳ vọng có thể phát hiện ra.

Thế nhưng đi tới đi lui, phía trước đột nhiên một ít xúc tua màu đen hạ xuống như thủy triều, lùi về mặt đất, dường như chúng nó đã e ngại tiểu Hắc chém giết, sớm chui xuống lòng đất.

Tô Triệt cũng biết tình hình thực tế tuyệt đối sẽ không như vậy, những xúc tua màu đen này chỉ là lông tóc bên ngoài của ma thú mà thôi, tối thiểu cũng có độ dài mấy nghìn trượng, bị tiểu Hắc chặt đứt năm ba trượng, không đáng kể chút nào, thậm chí còn không đáng nhắc đến hai chữ tiêu hao, tuyệt đối không khiến nó sợ hãi đến lùi bước.

– Đã xảy ra chuyện gì vậy?

– Chẳng lẽ lão giả thần bí kia thấy chúng ta đi dễ dàng quá nên muốn làm ra cái gì đó khác?

Đủ các loại suy đoán, không chỉ Tô Triệt mà đám người tu tiên đằng sau cũng nghĩ vậy.

Thế nhưng tình cảnh kế tiếp đã chứng minh mọi người nghĩ sai.

Cũng không phải xúc tua màu đen e ngại tiểu Hắc mà cũng không phải lão giả thần bí làm ra mà do…

Một đám người đi từ rừng rậm dày đặc phía trước ra, dẫn đầu chính là Tuyết Ngọc tiên tử, những người khác đều là Đại Thừa kỳ.

Vào giờ phút này Tuyết Nhọc Tiên Tử đang cầm một ngọn đén sáng phát ra tia bạch sắc nhu hòa, dưới tia sáng chiếu rọi, toàn thân nàng phát ra một quầng sáng vô cùng thánh khiết, thực sự giống như tiên tử giáng xuống từ trên trời.

– Khu ma thánh quang!

Thiên Âm truyền âm nhắc nhở:

– Đây là Đại Thánh Khiết thuật ở trong ba nghìn đại đạo, do thánh quang ngưng hợp mà thành, dùng để xua đuổi ma vật trên thế gian rất dễ dàng. Thánh quang sáng ngời, bên trong nghìn trượng chư tà lảng tránh, không dám tới gần.

– Thánh quang ngưng kết thành Đại Thánh Khiết thuật?

Tô Triệt truyền âm trả lời:

– Đây là nói vậy, không nhất định nàng kia hiểu được Đại Đạo chi thuật này sao?

– Khó nói.

Thiên Âm nhẹ nhàng trả lời:

– Loại chuyện tình này chỉ có cô ta mới rõ ràng.

Nói đến đây, đám bang nhân chạy tới vòng sáng trên trăm trượng, Khu Ma Thánh quang chiếu rọi xuống, ngay cả xúc tua màu đen mà bị đám người Tô Triệt chém đứt cũng lui về.

Bởi vậy có thể thấy được chỉ bằng một ngọn đèn, Tuyết Ngọc tiên tử có thể đi thoải mái bên trong rừng rậm. Tuy rằng Hắc Ám Ma Tu quái là dị thú viễn cổ thế nhưng chỉ cần tu vi Độ Kiếp kỳ là có thể giết được, đối với Thánh quanh đến từ tiên giới, tự nhiên không có sức lực chống lại, chỉ có thể né tránh liên tiếp.

Kể từ lúc đó, đám người vẫn đang theo đuổi Tô Triệt dùng thần thông súc địa thành thốn chạy sang phía Tuyết Ngọc tiên tử, ngay lập tức tái diễn lập trường giằng co với mấy người Tô Triệt.

– Đám hỗn đản này…

Lão Hắc luôn nóng nảy chửi thề một tiếng nhỏ, đương nhiên hắn cũng biết đây là việc tự nhiên, địch ta phải đứng ở lập trường như vậy.

Bởi vì quy tắc trò chơi không cho phép dừng lại cho nên dù nói ra suy nghĩ của mình vẫn không thể đứng lại nói chuyện, song phương đều chậm rãi đi, cự ly trăm trượng cũng đủ để trò chuyện vài câu.

– Sự thực chứng minh, đãi ngộ của ngươi hoàn toàn không khác gì chúng ta..truyện tiên hiệp audio

Tuyết Ngọc tiên tử khẽ mở đôi môi đỏ mọng, ung dung nói:

– Cảnh này khiến chúng ta rất yên tâm.

Ý tứ của nàng, đương nhiên Tô Triệt hiểu được, trước đó bọn họ cho rằng nơi này là Vu thần đại nhân làm chủ nên trong lòng tồn tại cố kỵ, không dám động thủ đối với chính mình.

Mà hiện giờ thông qua một đường quan sát, rốt cục bọn họ xác định chính mình cũng không hề có bất kỳ đãi ngộ đặc thù gì, đồng dạng bị áp chế tu vi, còn phải đối mặt với nguy hiểm.

Rõ ràng, vị đại nhân Vu thần kia vội vàng làm đại sự quật khởi Vu tộc, tuyệt không có thời gian tính toán trò chơi với một đàn kiến hôi, huống hồ lấy thân phận cường giả đỉnh cấp của Tiên giới cũng không có khả năng làm ra cử động quá mức buồn chán như này.

Tổng hợp lại các nhân tố, đám người Tuyết Ngọc tiên tử rốt cuộc làm ra quyết định sẽ động thủ với chính mình.

Lúc này đối mặt với hơn trăm đối thủ, mặc dù đồng dạng đều là Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng Tô Triệt cũng hiểu dù sao bộn họ có kinh nghiệm của Đại Thừa kỳ tích súc, thần thông cường hãn cùng với các loại pháp bảo đặc thù. Ví dụ như nói ngọn đèn sáng mà Tuyết Ngọc tiên tử đang sở hữu trên tay, mặc dù không phải tiên khí nhưng tác dụng của nó lại không pháp bảo nào có thể sánh bằng. Đối diện thẳng mặt với bọn họ không có phần thắng!

Cho dù phóng xuất tất cả thuộc hạ Nguyên Anh bên trong Tiên Ngục ra cũng không được, Tô Triệt có thể nhận thức được điểm này.

– Các ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

Tô Triệt không phản bác gì, chỉ tỏ ra dáng vẻ tươi cười bí hiểm, cố ý hỏi.

Bọn họ thực sự không lo lắng sao?

Đương nhiên không phải, ở trong không gian thần bí này, bất kỳ kẻ nào cũng có thể bị xử tử bởi lão giả thần bí kia, ai lại không có điều cố kỵ trong lòng?

Có thể nói mỗi bước đi không quan hệ tới trò chơi đều phải phiêu lưu cực lớn. Hiện giờ đám người Tuyết Ngọc tiên tử đang chặn đường Tô Triệt, chỉ vì một kiện pháp bảo nào đó, đó là chuyện tình không hề liên quan đến trò chơi. Không ai có thể xác định bọn họ liên thủ đuổi bắt Tô Triệt có thể gặp phải nghiêm phạt của lão giả thần bí hay không.

– Thiên Vũ, nếu ngươi là người thông minh, mau dâng bảo tháp kia ra đây, mất đi pháp bảo chung quy mất đi tính mệnh còn tốt hơn nhiều.

Những lời này đều do Tuyết Ngọc tiên tử dùng phương thức truyền âm nhập mật chỉ nỏi cho mình Tô Triệt nghe. Không có nguyên nhân khác, chỉ là không muốn bị lão giả thần bí nghe được, miễn cho hắn sinh ra hứng thú với bảo tháp kia.

Tô Triệt chỉ cười cười, không phủ nhận chuyện chính mình sở hữu bảo tháp. Kỳ thật mặc dù không thừa nhận cũng không được, bọn họ có trăm phương nghìn kế để bắt sống chính mình, sưu hồn thuật tra ra rõ ràng.

Nói đến đây, Tô Triệt không hề đi thẳng mà mang theo mấy người tiểu Hắc đi sang một hướng khác. Từ nay về sau bắt đầu bảo trì cự ly, chung quy không để chính mình đưa tới trước mặt bọn họ được.

Đám cường giả Đại Thừa kỳ này đều phân tán ra, dụng ý vô cùng rõ ràng, chính là muốn lợi dụng nhân số ưu thế để vây quanh mấy người Tô Triệt.

Chương 819 : Một kích Thiên Âm

Một khi bị bọn họ vây quanh, muốn thoát thân cũng không thể nữa.

Đinh đang!

Tiếng chuông Thiên Âm không vì đả thương địch thủ, chỉ ngăn cản bước tiến của bọn họ.

Âm Ba khuếch tán ra ngoài năm chục trượng, mười mấy thân hình nhất thời dừng lại, thần thông súc địa thành thốn bị tan rã.

Đối diện những người đó đều là cường giả Đại Thừa kỳ đứng đầu, mặc dù tu vi bị phong ấn thế nhưng cường độ Nguyên Thần vẫn còn nguyên, thần thông Âm Ba căn bản không có khả năng cấu thành thương tổn đối với bọn họ, thế nhưng chỉ dùng để chặn bọn họ thi triển Thần Hành thuật thì không thành vấn đề.

Các loại Thần Hành thuật như súc địa thành thốn là thần thông cơ sở nhất của tiên giới, phẩm cấp tự nhiên còn không bằng Ngũ Hành độn thuật, lấy thần thông công kích thần thông, đây cũng là một phương thức hữu hiệu.

Một đạo Âm Ba giảm bớt tốc độ mười mấy người của đối phương, nhưng cả đám đều là tu sĩ Luyện Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ, Đại Thừa kỳ, ai nấy đều có chút kỹ xảo của riêng mình để hóa giải tiếng chuông.

Trong đó có một Đại Thừa kỳ diện mục hung hãn, năm ngón tay vươn lên hướng về phía Tô Triệt chộp tới, đồng thời miệng còn rống mấy chữ cổ quái.

Trong nhất thời, mấy người Tô Triệt nhận thấy được không khí quanh mình bị cô đọng lại, cảm giác quái dị không gì sánh được, hành tẩu vô cùng gian nan.

Kể từ đó, tốc độ hành tẩu của mấy người Tô Triệt cũng sẽ chậm lại nhiều.

– Tán!

Tô Triệt nhất thời sử dụng một Đại Đạo chi thuật mới nhập môn khác, đồng dạng là từ Thánh Tổ Điêu tượng của Vu Mị Ảnh tinh.

Đại Khu Tán thuật!

Một trong ba nghìn đại đạo, ở giai đoạn sơ cấp có thể xua tan tất cả trạng thái không tốt cho cơ thể.

Mệnh…

Một đạo ánh sáng màu lam chạy ra khỏi cơ thể Tô Triệt nhanh như điện, bầu trời chợt trở nên vô cùng tinh thuần, không khí chèn ép xung quanh thân thể nhất thời khôi phục lại cảm giác thanh mát, thậm chí ngay cả tâm tình cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Đại Khu Tán thuật, cho dù ai bị tích tụ trong lòng, mọi tâm tình bi ai đều có thể bị xua tan …

– Đại Khu Tán thuật?

Mấy người Đại Thừa kỳ đối diện tương đối biết hàng, Tuyết Ngọc tiên tử cũng khẽ biến sắc.

– Rốt cuộc hắn nắm giữ bao nhiêu Đại Đạo chi thuật?

Trước đó đám người này thông qua tình báo biết được Tô Triệt hiểu Đại Lạc Lôi thuật và Đại Lược Đoạt thuật, hiện giờ có thể xác định hắn ít nhất hiểu ba Đại Đạo chi thuật.

Đừng nói là cả giới phàm nhân, cho dù ở trên tiên giới, người hiểu được ba loại Đại Đạo chi thuật đều là nhân vật một phương.

– Hắn thông qua phương thức nào mà học được nhiều Đại Đạo chi thuật như vậy? Lẽ nào là thông qua bảo tháp màu đen kia?

Đám người bị đẩy ra đồng thời suy đoán, đồng thời dục vọng đối với bảo tháp càng lúc càng phát tiết ra.

– Phải tóm lấy hắn! Cục diện ngày hôm nay, nếu như để hắn chạy thoát, sau này đừng mong có thể bắt được nữa…

Đám người kia di chuyển liên tục, hận không thể đến gần để bắt giữ Tô Triệt, khảo vấn sự thật.

Đinh đinh đinh!

Chuông của Thiên Âm vang lên ba lần cũng không làm tan Thần Hành thuật của bọn họ.

Thiên Âm âm thầm thở dài một hơi trong lòng:

– Chính mình quả thật quá yếu, ngay cả Nguyên Thần của mấy người Đại Thừa kỳ cũng không thể lay động.

Mỗi một đời đại vu Thiên Âm, có thể điều khiển bản nguyên chi lực thanh âm trong thiên địa, ở phương diện Âm Ba không ai có thể siêu việt, cho dù ở tiên giới, tên Thiên Âm cũng như sấm vang bên tai.

Lúc này, Hằng Dịch làm hộ vệ ở bên, Lâm Phong và Miêu Lực cũng không ngừng thi triển thần thông Thổ hệ, Phong hệ và Kim hệ chế tạo ra một tường đồng vách sắt cứng rắn, cùng với lốc xoáy tạo nên rào cản ngăn đám người kia tới.

Tuy rằng tác dụng không lớn thế nhưng ít nhất có còn hơn không.

Đồng dạng, đám người bị tách rời cũng ra kỳ chiêu, không ngừng chế tạo các loại trở ngại, tận khả năng làm chậm bước tiến của mấy người Tô Triệt.

Một đuổi một trốn, đều muốn làm giảm tốc độ của đối phương, cho dù tốc độ phe mình nhanh hơn nhưng nhìn giống như đang thi đi bộ.

Đám người tách rời vẫn không hề thi triển thần thông công kích mạnh, chính là vì lo lắng lực công kích quá mạnh mẽ sẽ đánh bay Tô Triệt ra ngoài.

Một khi bị đánh bay sẽ gặp chế tài của quy tắc trò chơi, hóa thành thịt nát không nói, Nguyên Thần sẽ trực tiếp bị diệt sát, Tô Triệt hóa thành hư vô, đối với đám người tách rời mà nói chính là dã tràng xe cát, kết quả nào cũng không thể vừa lòng.

Muốn bắt sống, vậy không thể ngạnh kháng, chỉ có thể vây quanh Tô Triệt, liên thủ trấn áp bắt sống.

Mấy người Tô Triệt không lo lắng những chuyện này, các loại thủ đoạn công kích cường thế có thể giống như bão tố đánh tới, nếu có thể chấn hai chân rời khỏi mặt đất mới là tình huống lý tưởng nhất.

Mà Tuyết Ngọc tiên tử kia vẫn không hề xuất thủ, chỉ để Khu Ma Thánh đăng ở trước ngực, không nhanh không chậm đi theo sau.

Tô Triệt ở đối diện hiểu rõ, nữ nhân quỷ thần khó lường này mới là đối thủ khó khăn nhất, không ra tay thì thôi, nếu ra tay nhất định sẽ cấp cho mình phiền phức cực lớn.

Lại nói tiếp, Khu Ma Thánh đăng mà Tuyết Ngọc tiên tử mang tới cũng giúp cho mọi người tiện hơn, đó chính là mặc kệ thế nào, đi đường cũng không lo lắng bị xúc tua màu đen uy hiếp.

Phạm vi của Thánh quang bao phủ được nghìn trượng, ở trong phiến rừng rậm này chắc chắn đủ.

Hô!

Tô Triệt vừa đánh ra một cái Đại Khu Tán thuật, đối phương đã lấy một loại thần thông hóa giải thành hư vô, lại nghe Thiên Âm truyền âm bên tai:

– Như vậy không được, dù sao bọn họ đều là cường giả Đại Thừa kỳ, các loại kỳ thuật dị số vô cùng vô kể, không nên dây dưa, sẽ bị bọn họ vây quanh triệt để.

– Ta biết.

Tô Triệt ngưng trọng gật đầu, ý nghĩ trong lòng là nếu như không được, cũng chỉ còn cách cho Ảnh Tử ra.

Vừa rồi tiểu Hắc hóa giải nguy hiểm của xúc tua màu đen, lúc này đổi thành Ảnh Tử, không biết có tạo nên kỳ chiêu gì không?

Thế nhưng không chờ Tô Triệt làm ra biểu thị, Thiên Âm đã mỉm cười nói rằng:

– Phiền ngươi đỡ ta đi thêm một đoạn đường nữa.

Tiếng nói vừa dứt, cũng không quản Tô Triệt có nghi vấn hoặc đáp ứng hay không, nàng liền xoay chuyển ánh mắt, mạnh mẽ đánh ra một cái thần thông.

Đinh đang!

Một tiếng chuông này phá lệ trầm thấp, cụ thể có tác dụng gì tạm thời không biết, nhưng chỉ nghe thanh âm liền thấy toàn thân như nhũn ra, dường như toàn bộ không gian đều bị tiếng chuông này chi phối, đương nhiên bao quát cả không gian tâm linh mỗi người.

Oanh!

Sóng khí cường đại lan ra, trong phạm vi mấy trăm trượng, mọi cây cối đều bị phá hủy, thân cây to như cái đỉnh cũng bị đập xuống dung nhập vào đất, chỉ còn lá tản rơi đầy đất.

Theo sát sau đó là ánh sáng màu đạm kim lóng lánh, một cái chuông đồng trong suốt đột nhiên xuất hiện, từ trên cao đập xuống, dùng khí thế thái sơn áp đỉnh, không thể chống đối, còn có thanh âm kỳ dị vang lên ông ông.

Chương 820 : Thiên Âm hão đãng

Đây mới chân chính là một kích Thiên Âm, chỉ tiếc…

Thiên Âm thì thào, nói cũng không nói được, thân thể mềm nhũn dựa trên người Tô Triệt, cứ như vậy duy trì trạng thái hôn mê, sắc mặt trắng bệch như tuyết, hai gò mã cũng lành lạnh.

– Thiên Âm!

Tô Triệt thất kinh, vừa rồi căn bản không kịp ngăn nàng bạo phát thần thông, hiện giờ không ngờ một kích đó của nàng phải trả giá đắt như vậy.

Vào giờ khắc này, Tô Triệt đâu còn quan tâm tới uy lực của Thiên Âm nhất kích ra làm sao nữa, hắn vội vàng kiểm tra tình huống thân thể…

Tô Triệt muốn kiểm tra tình huống Thiên Âm, lại khổ nỗi thần thức không nhạy, không có khả năng kiểm tra rõ ràng ngay lập tức, phải dùng chân nguyên thẩm thấu, tra xét một chút trong tâm thần đối phương, giống như kiểm tra bệnh tình của thế tục.

Thế nhưng ở trước thời điểm chiến đấu kịch liệt này, đâu cho phép làm vậy a.

– Chủ nhân, không cần lo lắng, nàng chỉ là tiêu hao một bộ phận sinh mệnh lực đồng thời tổn thương Nguyên Thần thôi, tinh mệnh không có vấn đề gì, ngươi yên tâm đi.

May là năng lực dò xét của lão Hắc vẫn còn, lập tức điều tra rõ trạng thái của Thiên Âm.

Tô Triệt thở phào môt hơi, lúc này mới ý thức được chính mình quan tâm quá sẽ bị loạn, đến khi bối rối quên mất cả năng lực dò xét của lão Hắc.

Đồng thời hắn còn ý thức đường chuyện tình tu luyện thường ngày, làm sao có thể chu toàn đối phó địch nhân, căn bản không có nhiều tâm tư triền miên quá nhiều với Thiên Âm, thế nhưng điều đó vẫn không thể giảm thiểu phân lượng của Thiên Âm trong lòng chính mình.

Mãi cho đến lúc này, nhìn thấy trạng thái của nàng, hắn mới hiểu ra được nàng đã chiếm một vị trí rất nặng trong lòng chính mình.

Để bạo phát Thiên Âm nhất kích, Thiên Âm đã tổn hao không ít sinh mệnh lực, loại công kích tổn mình hại người này cực kỳ phiền toái, thế nhưng đối với Tô Triệt mà nói lại không phải vấn đề, bên trong Tiên Ngục có chứa sinh mệnh lực vô cùng vô tận, ít có khả năng hao hết.

Bởi vì thế giới Tiên Ngục hiện giờ đã có mấy trăm ức sinh linh, tùy tiện ném ra một ít hình phạm đáng chết, hấp thu sinh mệnh lực của bọn họ, tích lũy ngày tháng, ít cũng thành nhiều, cuối cùng có thể hình thành nên một mảnh hải dương sinh mệnh năng lượng.

Về phần Thiên Âm bị tổn thương Nguyên Thần, ở trong mắt Tô Triệt mới là tình huống nghiêm trọng, nhưng cũng may Thiên Âm chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, còn chưa hóa phàm nhập thần, Nguyên Thần bị thương còn tương đối dễ trị liệu và khôi phục.

Nói nhiều như vậy nhưng mọi chuyện phát sinh lại vô cùng nhanh chóng, Tô Triệt cấp sinh mệnh lực cho Thiên Âm xong đồng thời quay đầu nhìn về phía bên kia.

Thiên Âm nhất kích tạo ra một cái chuông đồng nửa trong suốt tản ra ánh sáng đạm kim rơi xuống, thâu tóm Tuyết Ngọc tiên tử và gần trăm người vào bên trong.

Chuẩn xác mà nói, cái chung đồng này cũng không phải thực thể, nó hoàn toàn do năng lượng Âm ba tạo thành, đồng thời còn là bản nguyên chi lực của thanh âm trong thiên địa. Chung đồng rộng lớn, đường kính tầm hai trăm trượng, đủ để thu một thôn trang vào bên trong.

Bởi vì nó không phải là thực thể, hoàn toàn do năng lượng thần thông tạo thành, quả thực giống như thuấn di, đám người Tuyết Ngọc tiên tử căn bản không thể né tránh.

Đương nhiên nếu ở trạng thái bình thường, lấy tu vi Đại Thừa kỳ của bọn họ, tùy tiện một người tiến hay lùi đều có thể dễ dàng né tránh, nhưng hôm nay bọn họ chỉ phát ra được chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa trong quy tắc trò chơ không được rời hai chân khỏi mặt đất, quả thật không có khả năng rời đi.

Chung đồng hạ xuống, đám người Tuyết Ngọc tiên tử đều bị vây bên trong.

Tô Triệt cũng không biết uy năng của chung đồng sẽ khiến đám người Tuyết Ngọc tiên tử bị tổn thương như nào, nhưng hắn có thể xác định Thiên Âm nỗ lực không tiếc giá đánh ra một kích này, mục đích chỉ vì cấp cho chính mình thời gian tranh thủ, thoát khỏi thế cục bị vây khốn.

Bởi vậy Tô Triệt không hề do dự đỡ lấy Thiên Âm đồng thời quán thâu sinh mệnh lực vào, chân nguyên cũng thấu nhập vào hai chân của nàng, lại một lần nữa tiếp quản khả năng di chuyển.

Súc địa thành thốn, nhanh chóng rời đi!

Trong nháy mắt, mấy người Tô Triệt lao ra khỏi phạm vi Thánh đăng trong tay Tuyết Ngọc tiên tử. Ngay lập tức, vô tận xúc tua màu đen lắc lư vũ động lao ra chặn đường. Đã đến lúc tiểu Hắc lên sân khấu giương uy, một đường thoát khốn.

Thế nhưng Tô Triệt rõ ràng trong lòng, tốc độ đi của tiểu Hắc không bằng với Thánh Quang Khu Ma của Tuyết Ngọc tiên tử.

Thánh quang chiếu tới, chư tà lảng tránh, xúc tua màu đen chủ động lui về, mà một bên lại phải liên tục chém, liên tục chặt đứt, tốc độ khẳng định chậm hơn rất nhiều.

– Có thể bị bọn họ đuổi theo hay không, xem hiệu quả của Thiên Âm nhất kích thế nào.

Trong lúc hành tẩu, Tô Triệt thầm nghĩ, hiện giờ ngoại trừ Ảnh Tử ra, chính mình không còn đòn sát thủ nào để đối phó với đám bang nhân kia.

Bên kia, đám người Tuyết Ngọc tiên tử bị chung đồng đánh xuống vây hãm bên trong, lúc đầu bọn họ vô cùng kinh khủng, ai nấy vô ý thức nghĩ rằng đây là nghiêm phạt do lão giả thần bí đánh xuống mà không phải thần thông pháp thuật của người tu tiên.

Bởi vì Tuyết Ngọc tiên tử là tu sĩ Đại Thừa kỳ, thuộc về cảnh giới nửa bước tiên nhân, tuy rằng còn không chân chính nắm giữ tiên thuật thế nhưng đối với tiên đạo đã lý giải được ít nhiều, phân biệt được cái gì là tiên, cái gì là phàm…

Chiếc chuông đồng ở trước mặt căn bản không phải thực thể, hoàn toàn do năng lượng nào đó tạo thành, mà loại năng lượng này đầy rẫy khí tức siêu phàm, không do thế gian sở hữu.

Bởi vậy bọn họ mới nghĩ lầm rằng lão giả thần bí muốn làm ra thủ đoạn nghiêm phạt, trong lúc nhất thời sợ hãi đứng yên một chỗ, thậm chí không dám phản kháng..

Thế nhưng hơn mười hơi thở trôi qua, cả đám không thấy nghiêm phạt đánh xuống, Tuyết Ngọc tiên tử ngưng thần suy nghĩ tỉnh ngộ, hô với những người khác:

– Đây là một loại thần thông mà nữ nhân bên cạnh Thiên Vũ thả ra.

Những người khác lúc này mới hiểu được, không cần thương lượng, đó là cùng nhau động thủ, thi triển thần thông, oanh kích về phía chuông đồng thật lớn trên đầu.

– Suýt bị nàng ta lừa!

Trong nháy mắt, rất nhiều người đều nghĩ như vậy trong lòng, nữ tử bên người Thiên Vũ chỉ bất quá có cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, tu sĩ yếu đuối như vậy cho dù liều mạng thi triển uy năng thần thông cũng cực kỳ hữu hạn. Cái chuông trước mắt khẳng định là con hổ giấy, chỉ dùng để hù người mà thôi.

Lại không nghĩ tới, tình huống khiến bọn hắn khiếp sợ vạn phần lại xuất hiện.

Đinh đang! Đinh đang! Đinh đang! Ông! Ông! Ông! …

Oanh! Oanh! Oanh …

Các pháp khí khác nhau oanh kích đều sản sinh ra âm thanh phản chấn, nếu tinh tế nghe kỹ sẽ phát hiện mỗi một tiếng nổ đều không giống nhau.

Lập tức sản sinh ra cảm giác quái dị vô cùng, đồng thời Âm ba uy lực đáng sợ, nó ăn thẳng vào trong đáy lòng và linh hồn mỗi người.

Ở bên ngoài thân thể có một cái chuông lớn bao phủ họ vào bên trong, cả đám oanh kích vào thành chuông phản chấn âm thanh lại, đủ các kiểu âm ba trực tiếp lay động Nguyên Thần mỗi người.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo