1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 163: Âm ba ám toán (c811-c815)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 163: Âm ba ám toán (c811-c815)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 811 : Âm ba ám toán

Hoang Thần Thử là tồn tại tương đối đặc thù, nó không thể thay đổi thành người mà cũng không thể dùng pháp bảo thao túng, chỉ bằng vào lực phòng ngự của nó, muốn ngạnh kháng lực đả kích của man thú là không khả quan. Tô Triệt muốn thu hồi Tiên Ngục nhưng vẫn không tìm thấy nó.

Hơn một nghìn người tu tiên dây dưa cùng vô số dị thú, tràng diện cực kỳ hỗn loại, quan trọng nhất chính là thần thức của mọi người đều ở trong trạng thái không nhạy bén, chỉ có thể dùng mắt thường để nhìn mọi thứ xung quanh, trong khoảng thời gian ngắn, Tô Triệt khó khăn tìm được Hoang Thần Thử có hình thể nhỏ bé trong nghìn vạn dã thú.

Tìm một hồi lâu vẫn không phát hiện hình bóng của nó, Tô Triệt chỉ còn cách thông qua Tiên Ngục để dùng linh hồn cảm ứng xác định tiểu tử kia vẫn khỏe mạnh, đồng thời an toàn không việc gì, trạng thái linh hồn hoàn toàn bình thường.

Tuy rằng tràng diện chiến đấu trên thảo nguyên cực kỳ hỗn loạn. Thế nhưng đám người đến từ Linh giới đều không phải tay mơ, kinh nghiệm ở các phương diện cực kỳ kinh người, chỉ là mới đầu gặp đám dị thú mới lạ không biết lý giải, chính vì thế cho nên ăn chút quả đắng.

Không bao lâu sau, bọn họ đều phát hiện ra một ít bí quyết, đồng thời có vài tên sớm đã theo bọn Tô Triệt, xa xa siêu việt mọi người, chạy lên phía trước.

– Ngạnh kháng lại là biện pháp an toàn nhất?

Rất nhiều người lập tức tỉnh ngộ liền học theo, ngạnh kháng mấy man thú công kích bên người, rất nhanh cũng thành công rời khỏi chiến trường, đi về phía rừng rậm phía xa.

Một người học một người, một người truyền một người, hơn mười hơi thở trôi qua, khoảng chín trăm người còn lại trên thảo nguyên đều phân tán ra, hỗ trợ bảo trì lẫn nhau, cự ly cách chừng mười trượng, miễn cho kẻ nào ngu xuẩn kích động man thú dẫn đến tự bạo, cuối cùng liên lụy đến chính mình.

Chính vì thế, những người bị man thú to lớn công kích là không may nhất.

Man ngưu, lân giáp thú, tê giác thú đều là man thú có hình thể thật lớn, đều thích công kích bằng cách xông tới, một người không ổn định hạ bàn sẽ bị chúng nó húc bay khỏi mặt đất, kết cục thê thảm không gì sánh được.

Tô Triệt nhìn bốn phía xung quanh, thấy bọn họ bắt chước theo nhưng không không phải trả chút học phí nào, trong lòng không cam truyền âm cho Thiên Âm nói:

– Không thể để cho bọn họ dễ dàng như vậy, phải cho bọn chúng ít gia vị. Ngươi có ý kiến gì không?

Thiên Âm thoáng nghĩ, sau đó gật đầu nói rằng:

– Ngươi có thể làm như này…

Nghe xong, Tô Triệt gật đầu cười, ánh mắt nhìn về những người khác cũng hoàn toàn lạnh lùng vô tình.

Lợi dụng man thú để tiêu hao số lượng địch nhân, đương nhiên là cục diện lý tưởng nhất.

Tô Triệt dự định dùng dị thú hoang dã để làm tiêu hao số lượng địch nhân, chuyện này khẳng định vô cùng phiêu lưu.

Đầu tiên phải lo lắng nếu ám toán những người khác có thể bị lão giả thần bí nghiêm phạt không, thứ hai còn phải nghĩ đến đám người Linh giới có thể phát giác mà làm ra phản kích hay không.

– Quy tắc trò chơi cũng không nói cấm ám toán người khác, trận chiến này phải dựa vào bản thân và các quan hệ, hơn nữa mười tên cuối cùng sẽ bị xử tử…

Tô Triệt cân nhắc lợi hại trong lòng:

– Nếu như trò chơi mang tính chất cạnh tranh, vậy những người đứng xem kia càng muốn trò chơi thêm kịch liệt và thú vị, phỏng chừng lão giả thần bí sẽ không quan tâm tới các tuyển thủ cạnh tranh mà quan hệ trở nên thảm liệt đi.

– Về phần đám người Linh giới kia có thể phát hiện hay không, có phản kích hay không cũng không biết chắc. Mặc dù ta không tính toán bọn họ, sớm muộn cũng sẽ bị bọn họ tính toán, vĩnh viễn không cách nào chung sống hòa bình được.

Nói chung, quan điểm chủ yếu của Tô Triệt chỉ có hai điểm: tiên hạ thủ vi cường, sau đó cầu phú quý trong hiểm nguy, nhất định phải vô cùng cẩn trọng!

Nhưng chuyện này lấy Thiên Âm làm việc chính, Tô Triệt chỉ có thể tạo nên tác dụng phụ trợ, bởi vì Thiên Âm lý giải rất sâu về đám dị thú hoang dã này, đồng thời còn phải mượn thần thông Âm Ba của nàng mới có thể quỷ không biết thần không hay ám toán.

– Không việc gì, đừng lo lắng cho ta, lòng ta đã biết.

Thiên Âm biết Tô Triệt còn có chút lo lắng cho mình bị lọt vào nghiêm phạt của lão giả thần bí cho nên trấn an một câu như vậy.

– Được, vậy bắt đầu đi thôi.

Tô Triệt gật đầu, tay trái nắm vòng eo mềm mại của Thiên Âm, chân nguyên chậm rãi thấu nhập vào trong cơ thể nàng. Tiếp theo Tô Triệt điều khiển hai chân nàng tiếp tục bảo trì tư thái bước đi bình thường.

Đây là bởi vì tiếp theo Thiên Âm sắp sửa thi triển thần thông Âm Ba, bởi vì duyên cớ thần thức không nhạy cho nên nhất định phải hết sức chăm chú, không thể phân tâm chút nào, ngay cả bước đi dưới chân cũng không khống chế được.

Nếu như bình thường thi triển loại thần thông này có thể ngồi xuống đất hoặc là đứng bất động hoặc huyền phù giữa không trung, thế nhưng hôm nay những phương thức đó đều không dùng được, phải liên tục chạy đi không ngừng, hai chân không thể đồng thời rời khỏi mặt đất…

Bởi vậy Tô Triệt mới tạm thời phong bế thần kinh nửa dưới của nàng, dùng chân nguyên của bản thân điều khiển hai đùi nàng tiếp tục bước đi. Nói trắng ra hai chân của Thiên Âm biến thành con rối của Tô Triệt.

Cứ như vậy sẽ không trái với quy tắc trò chơi mà cũng sẽ không khiến Thiên Âm phân tâm.

Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch…

Hai người thân ở trong sự bảo vệ của kết giới, liên tục gặp công kích của quái vượn tay đao, con đường đi cũng phải xiên xẹo liên tục, không thể bảo trì thẳng tắp.

Dù vậy, dưới kỹ thuật súc địa thành thốn của Nguyên Anh hậu kỳ, tốc độ đi so với cưỡi ngựa cũng nhanh hơn rất nhiều.

Thiên Âm híp hai mắt lại, giống như là một thiếu nữ hành động bất tiện, phải nhờ Tô Triệt đỡ mới bước đi được, trên thực tế thần thông Âm Ba của nàng đã bắt đầu thi triển ra.

Hơn mười hơi thở trôi qua, một cỗ Âm Ba vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức hóa thành một tia nhỏ chui vào lỗ tai một đầu lân giáp thú ngoài trăm trượng.

Thần thông Âm Ba cực kỳ bí mật, chỉ có người bị công mới phát hiện ra, đồng thời trực tiếp tác dụng lên linh hồn và Nguyên Thần, những người khác dù ở gần trong gang tấc nhưng vẫn không thể phát hiện. Từ khi Thiên Âm tấn chức đến Nguyên Anh kỳ, thiên âm của nàng dung nhập vào một thể thì khi thi triển thần thông ra sẽ không mất thời gian nữa.

Dị thú hoang dã vốn hồn phách yếu đuối, thoáng bị chút linh hồn công kích liền khiến chúng nó triệt để cuồng bạo, lúc này đầu lân giáp thú kia chính là như vậy.

Căn bản không hề dừng lại, nó lập tức phát động chiêu thức mạnh nhất của nó: tự bạo!

Oanh!

Hình thể khổng lồ của lân giáp thú bạo tạc ra lan phạm vi hơn một trăm trượng.

Trong phạm vi này bốn người tu tiên kia đều không ổn định, gặp phải trùng kích kể cả pháp bảo hộ thân cũng bị bao lên cao vài chục trượng trên không trung.

Thường ngày, loại chấn động này chỉ bất quá là cái lông gà mà thôi, sẽ không tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với thân thể, thế nhưng vào ngày hôm nay nó lại là đả kích trí mạng.

– A!

– Không!

Chương 812 : Âm ba ám toán (2)

Mặc dù không hề đau đớn nhưng bọn họ kêu lên thảm thiết, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng và kinh khủng, hoàn toàn không nghĩ ra vì sao đầu lân giáp thú kia vô duyên vô cớ tự bạo.

Đã biết những người này không hề phản kích chút nào, chỉ ngạnh kháng chịu đòn, vì sao có thể khiến đầu dị thú đó tức giận đến như thế?

Quy tắc tàn khốc của trò chơi lập tức được thể hiện, căn bản không cho phép bọn họ suy nghĩ nhiều, cả đám hóa thành huyết nhục bay lả tả khắp trời.

Nguyên Thần bất diệt, định luật bất tử vào lúc này cũng không thể thực hiện được, Nguyên Thần của bọn họ cũng triệt để bị đánh tan, hóa thành năng lượng tự do bay lượn trên không trung, tựa hồ bị loại lực lượng nào đó thôn phệ mất…

– Một lần bốn người.

Tô Triệt cảm giác vui vẻ trong lòng:

– Thật đã nghiền a!

Phải biết rằng những người chết đều có tu vi ít nhất là Luyện Hư kỳ, ở dưới trạng thái bình thường, muốn diệt sát một tu sĩ đại năng như vậy, nếu không có Di Tiên cảnh trên tay, đối với Tô Triệt mà nói căn bản không làm được. Mà hiện giờ, một phát giải quyết luôn bốn người.

Đây cũng bởi vì bọn họ sớm có đề phòng, trong lúc giật mình lùi lại, nếu không một lần tự bạo đánh bay hơn mười người không thành vấn đề.

– Không tồi, cứ tiếp tục như vậy!

Tô Triệt ở bên cạnh đỡ hông Thiên Âm cổ vũ, đồng thời bàn tay kia cảm giác vô cùng mềm mại, mặc dù chỉ cách một kiện y bào trung phẩm Đạo Khí thế nhưng lại rất rõ ràng, có thể nói Tô Triệt không khỏi chấn động, cảm giác xúc động chôn sâu dưới linh hồn nhiều năm cũng bị tuôn trào ra.

– Đạo lữ song tu…

Một danh từ như vậy đột nhiên thoáng hiện trong đầu.

– Ha ha!

Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc che miệng nghẹn cười, không dám nói mà chỉ dám âm thầm hô trong lòng:

– Rốt cục dục tính của chủ nhân cũng đã bị kích phát rồi, đây là chuyện tốt a! Ta vẫn lo lắng nếu còn tiếp tục hắn sẽ biến thành người gỗ mất…

Còn đương sự Thiên Âm lại không suy nghĩ đến những điều này, nàng đang tập trung cao độ lực chú ý để thần thông Âm Ba của chính mình hóa thành một tia vô hình đi vào trong tai dị thú ngoài mấy trăm trượng.

Dưới thần thức không nhạy như vậy, lúc này đòi hỏi kỹ xảo điều khiển cực cao.

Hơn mười hơi thở sau, một đầu man thú bị Âm Ba công kích điên cuồng tự bạo, lại một lần nữa thành công đánh bay ba người tu tiên, kết quả không cần nói cũng biết.

Trí tuệ man thú vốn không cao, nó thuộc về giống loài chỉ biết đánh nhau điên cuồng, khi gặp phải linh hồn công kích, căn bản không đủ trí lực để cảm nhận ai đã làm thương nặng hồn phách của chính mình. Khi bị điên cuồng triệt để, chỉ cần trước mặt có người, chúng nó sẽ lựa chọn công kích tự sát, không giảng giải bất kỳ đạo lý nào.

Những tình huống này, Thiên Âm đều hiểu rõ trong lòng, thế nhưng đám người tu tiên kia đều không xác định được lúc nào sẽ kích thích những dị thú hoang dã kia công kích tự bạo.

Trong khoảng thời gian ngắn, không ai có thể nghĩ ra đây là do Tô Triệt và Thiên Âm ở ngoài mấy trăm trượng làm trò quỷ.

Dù sao dưới tình hình nguy hiểm như vậy, mọi người đều ốc không mang nổi mình ốc, mạo hiểm vô cùng, nào còn có dư lực để tính toán người khác.

Oanh! Oanh! Oanh!…

Trên thảo nguyên, thường xuyên vang lên tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, mỗi lần như vậy đã có khoảng ba đến năm người gặp phải chế tài của trò chơi, diệt sát thành vô hình.

Thiên Âm lựa chọn thời gian hạ thú cũng có chủ ý, không chỉ cách bọn họ xa mà mỗi lần man thú tự bạo đều lan gần đến ít nhất ba gã tu tiên, đồng thời cự ly và phương hướng cũng phải nắm cho chắc và bí mật, tận khả năng để người khác không nghi ngờ lên đầu chính mình.

Oanh! Oanh! Oanh…

Trong tiếng nổ mạnh liên tục, người tu tiên chỉ có thể đi bộ, con người nhỏ bé hỗn loạn trong mấy nghìn đầu man thú khổng lồ, tràng diện hỗn loạn không gì sánh được, hơn nữa thần thức của tất cả mọi người đều không nhạy, chỉ bằng vào thị giác thường ít có khả năng phát hiện ra ai đang phá rối, ai đang âm thầm hạ độc thủ.

Ai nấy đều cố gắng không viện trợ hoặc cứu vớt những người khác, chỉ một lòng một dạ ngạnh kháng đòn tấn công của man thú, nhanh chóng đi về phía nam, mảnh rừng rậm ở xa xa trong mắt mọi người chính là hy vọng thoát khỏi đám man thú quấy nhiễu.

Bởi vì tất cả mọi người đều thấy được bên trong không gian thần bí này, các khu vực được giới hạn, phân chia rất rõ ràng, man thú rải rác trên thảo nguyên sẽ không bước một chân ra khỏi bãi cỏ mà chạy sang bên núi hoang. Bởi vậy có thể hiểu rằng rất có khả năng chúng nó không thể tiến vào rừng rậm.

Mặc dù lấy trí tuệ của đám tu sĩ đại năng này đều có thể nghĩ ra bên trong rừng rậm tất cả ẩn dấu nhiều nguy hiểm khác, thế nhưng đi một bước tính một bước, có thể thoát khỏi đám man thú này chính là bước thắng lợi đầu tiên…

Oanh! Oanh! Oanh…

Cứ kiên trì như vậy suốt nửa canh giờ sau, Tô Triệt cùng Thiên Âm đã đi tới biên giới rừng rậm. Trong khoảng thời gian vừa rồi, Tô Triệt nhớ rất rõ ràng nghe được sáu mươi chín lần âm thanh tự bạo, không thể nghi ngờ, tám chín phần mười trong đó đều do Thiên Âm tạo thành.

Lão Hắc rõ ràng hơn, lập tức hội báo:

– Chủ nhân, có hai trăm ba mươi bảy người bị chết vì man thú tự bạo, hiện giờ tổng cộng còn khoảng bảy, tám trăm người.

Năng lực dò xét của lão Hắc cũng không bị phong ấn, Tô Triệt lo lắng hắn dò xét sẽ bị lão giả thần bí kia phát giác cho nên mệnh lệnh lão Hắc làm thật cẩn thận, không nên để ba động dò xét khuếch tán quá xa.

Dù vậy ở trong Tiên Ngục không có việc gì làm, lão Hắc tính toán và thống kê so với Tô Triệt rõ ràng hơn rất nhiều.

– Được! Giết chết hai trăm người, thật là đã!

Tô Triệt không khỏi khen người trong lòng, cảm giác bớt giận đi rất nhiều.

Đám kia chạy từ Linh giới tới chính là vị bắt chính mình, bọn họ không có chút ý thương hại nào, mỗi một người chết đối với mình mà nói đều là tin tức đáng giá chúc mừng.

Quan trọng hơn chính là ngoại trừ lão Hắc ra, Tô Triệt còn có một bí mật cả đời sẽ không thể nào quên, đó chính là huyết hải thâm cừu bất cộng đái thiên!

Chớ quên, một hồi đại chiến tại Thải Thạch trấn chính là do bọn bang nhân này làm ra. Giết vợ giết con, phụ mẫu ruột thịt đều chết, huynh đệ tỷ muội, các hương thân phụ lão đều gặp phải bất hạnh, bút nợ máu này đều tính hết lên đầu bọn chúng.

Nhất là đám cường giả Đại Thừa kỳ, đã sớm bị Tô Triệt liệt vào danh sách phải giết.

Hiện giờ suy nghĩ của Tô Triệt rất đơn giản, chính là mau chóng tu luyện đến Đại Thừa kỳ, để bắt cả đám bọn chúng vào trong Tiên Ngục, thỉnh thoảng lôi ra cho thưởng thức cực hình của thế gian, ngoài ra linh hồn còn phải đưa vào U Minh Quỷ giới, trọn đời không được siêu sinh…

Những chuyện này, Tô Triệt đều luôn khắc ghi sâu trong lòng, vốn hắn tưởng rằng một vài người bọn họ sắp phi thăng Tiên giới, như vậy sớm muộn có một ngày chính mình cũng sẽ đuổi lên Tiên giới để truy đuổi bọn họ.

Thế nhưng hôm nay ở trong không gian thần bí này, tất cả mọi người đồng dạng đều có thực lực Nguyên Anh kỳ, cũng là cho Tô Triệt có cơ hội báo thù.

Chương 813 : Khó có thể quyết đoán

Bởi vậy vừa rồi Thiên Âm thi triển Âm Ba ám toán, Tô Triệt đã sớm căn dặn không nên hạ thủ với đám Đại Thừa kỳ.

Một lý do khác là Đại Thừa kỳ vô cùng thâm sâu, ít nhất sẽ có thần thông bảo mệnh, đồng thời rất dễ dàng thoát khỏi thủ đoạn ám toán của hai người.

Lý do chân thực còn lại là: Tô Triệt không muốn để bọn họ được chết sớm, không thể để tiện nghi cho bọn họ như vậy, dù thế nào cũng phải đồng loạt tiến vào Tiên Ngục!

Bọn họ không phải đều nằm mơ muốn gặp Hắc Sắc Bảo Tháp sao?

Cơ hội này, rồi sẽ có!

Bởi Tô Triệt và Thiên Âm đi trên đường còn ám toán người khác cho nên tốc độ không quá nhanh, sớm bị người khác vượt lên trước, lúc này đã có hơn một trăm người chui vào trong rừng rậm.

Dự đoán của mọi người quả nhiên chính xác, một khi bước chân vào rừng rậm, qua được giới hạn của thảo nguyên, đám dị thú hoang dã liền đình chỉ truy kích, chỉ biết kêu gào rống lên hoặc thay đổi phương hướng quay đầu lại, trùng kích những người đang đi ở phía sau.

Mấy người Tô Triệt tương dối thoát khỏi dễ dàng, dưới sự hộ tống của đám quái vượn tay đao, trên cơ bản không có man thú khác đến quấy nhiễu, mãi đến khi Tô Triệt đỡ Thiên Âm vượt qua bãi cỏ xanh biếc kia, quái vượn tay đao cũng hoàn thành trách nhiệm hộ tống.

Tô Triệt thu hồi chân nguyên, Thiên Âm khôi phục năng lực hành tẩu của mình, hai mắt khép hờ, trán khẽ dựa vào vai Tô Triệt. Rất rõ ràng, tuy rằng một phen ám toán đạt được kết quá tốt nhưng cũng khiến tâm thần nàng uể oải, nhu cầu nghỉ ngơi cấp bách.

– Ngao… ngao…

Hơn mười đầu quái vượn tay đao giơ tay gào rống liên tục, không thể chặn được con mồi lại, rõ ràng bọn chúng không cam lòng.

Phía trước chúng nó rõ ràng không có bất kỳ trở ngại nào nhưng lại không dám bước ra khỏi bãi cỏ nửa bước, phảng phất như trong linh hồn có một cái xiềng xích thật lớn, bọn chúng chỉ tiến đến đây, không thêm được nữa.

Thấy Thiên Âm tỏ ra thần thái uể oải, Tô Triệt cũng rất yêu thương, thế nhưng dưới tình cảnh này lại không thể tạm nghỉ, chỉ có thể nói với nàng rằng:

– Nếu không để ta dìu ngươi đi, ngươi chỉ cần nhắm mắt lại, nghỉ ngơi cho tốt là được.

– Không cần, ta không sao, vừa rồi chỉ là bị chút choáng váng đầu mà thôi, hiện giờ đã ổn rồi.

Thiên Âm nhẹ giọng nói rằng:

– Trong rừng rậm tất có hung hiểm, chúng ta không thể cư xử may mắn như vừa rồi được nữa, không thể có bất kỳ sơ sẩy nào.

Tô Triệt khẽ gật đầu, quả thật vừa rồi hành trình trên thảo nguyên, ngoại trừ Thiên Âm có chút lý giải đối với dị thú hoang dã ra thì một vấn đề nữa chính là vận khí không tồi, một đám quái vượn tay đao đều công kích kiểu chém, mặc dù sắc bén thế nhưng không tạo thành phiền phức quá lớn.

Trong lúc nói chuyện, cước bộ của hai người vẫn tiến lên liên tục, chẳng qua tốc độ đi chậm một chút, vừa mới tiến nhập vào phiến rừng rậm không biết, ai cũng không dám liều lĩnh.

Trong rừng rậm, mọi nơi đều là đại thụ che trời mấy người ôm không xuể, tán cây rậm rạp, hầu như không lọt chút tia nắng nào xuống. Chỉ là bên trong không gian thần bí, hình như cũng không có ánh sáng chiếu chói chang, dường như mây đầy trời tản ra tia sáng.

Đây coi như là một ít đặc điểm của không gian nhân tạo, rất ít không gian pháp bảo có thể chứa được mặt trời ở bên trong.

Dưới chân là một tầng lá rụng đã mục nát, không ai nói trước được sẽ có thứ gì chui ra từ đó, đương nhiên trong tán cây rậm rạp cũng khó bảo đảm không giấu diếm sát khí.

Nếu thần thức hữu hiệu, chút sự tình ấy căn bản không thành vấn đề, nhưng hiện giờ chỉ có thể dùng mắt thường để xem, người tu tiên trên một chút phương diện thậm chí còn kém lão thợ săn sinh sống ở thế tục.

Hằng Dịch chờ ba thủ hạ Luyện Hư, để Tô Triệt và Thiên Âm ở chính giữa, nếu như gặp phải chuyện gì bất trắc, đương nhiên do bọn họ đối mặt với nguy hiểm trước, đây cũng là chức trách của hộ vệ tùy thân.

Hướng về phía nam đi một hồi, mấy người Tô Triệt đột nhiên nghe được tiếng bước chân soàn soạt truyền đến, giống như là có sinh vật nào đó lợi dụng thân cây to lớn yểm hộ để tới gần.

Số lượng còn không ít!

– Là người!

Năng lực dò xét của lão Hắc vẫn duy trì bình thường, lúc này ở ngoài hơn mười trượng có thể thấy rõ được người tới là người phương nào.

– Tốt nhất vẫn là đám hỗn đản kia, như vậy sẽ xử lý phiền phức luôn.

Lão Hắc bẩm báo nói:

– Tổng cộng có mười hai người, đang vây quanh từ mấy phương hướng tới.

Tô Triệt đương nhiên biết hắn nói chính là bang nhân của Linh giới, trong lòng hừ lạnh:

– Rốt cục không nhịn được muốn động thủ với ta rồi sao?

Sột soạt…

Mấy giây sau, quả nhiên có mười mấy người hiện thân từ trong khe hở của cây cối, đều là kẻ xa lạ, cũng không phải đám Đại Thừa kỳ vây quanh chính mình ở đại điện Xích Luyện cung.

Đến lúc này, mấy người Tô Triệt cũng hiểu ra, dụng ý của bọn họ là để thử, những người này chỉ là pháo hôi chết thay mà thôi.

Loại hành vi tra tìm trắng trợn như vậy nếu như vi phạm quy tắc trò chơi, nhất định sẽ bị lão giả thần bí nghiêm pháp. Cường giả Đại Thừa kỳ không dám lấy thân mạo hiểm, cuối cùng để bọn họ trở thành thí nghiệm phẩm, là vật hy sinh.

– Thực sự cảm thấy bi ai cho các ngươi a.

Tô Triệt nhìn về phía trước, trầm giọng nói:

– Bị người ta coi thành vật hi sinh, loại tư vị này có vẻ không dễ chịu lắm?

Người đi đầu đó là một gã tướng mạo đường hoàng, Thiên quân Độ Kiếp kỳ khí độ uy mãnh, hẳn là người đi đầu trong đám bọn họ.

Người này cũng không quan tâm tới lời châm chọc mà trầm giọng nói rằng:

– Thiên Vũ, bởi vì ngươi mà hãm hại chúng ta thân lâm vào hiểm cảnh, đã có hơn bốn trăm đồng bạn gặp bất hạnh. Nếu hôm nay không thể bắt ngươi, chẳng lẽ ta là phế vật hay sao, mặc dù có thể sống sót rời khỏi nhưng không còn mặt mũi gặp người nữa.

– Thế nhưng người bên các ngươi quá ít rồi, chỉ có mỗi mười hai tên.

Tô Triệt nhìn bọn họ ở xung quanh, trầm giọng nói:

– Hiện giờ tất cả mọi người chỉ phát huy được chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ, không chênh nhau là mấy, muốn bắt sống chúng ta chút nhân thủ ấy không đủ. Chính vì thế ta mới bảo các ngươi chỉ là kẻ đáng thương bị phái tới thử mà thôi.

Tô Triệt lo lắng vô cùng, đó là bởi vì tu vi bị phong ấn và mình áp chế tu vi là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Để che thiên cơ, áp chế tu vi của chính mình có rất nhiều kỹ xảo, nói tóm lại, bộc phát ra có thể đạt được chiến lực gấp Nguyên Anh hậu kỳ nhiều lần.

Thế nhưng nếu tu vi bị phong ấn, đó triệt để là Nguyên Anh hậu kỳ, cho dù Tô Triệt có nhiều đạo thuật trong người, thần thông uy năng cũng cực kỳ hữu hạn.

Mà đối phương đến từ Linh giới, thần thông pháp thuật đều mạnh hơn mấy lần. Tương đối mà nói, song phương địch ta quả thật không chênh lệch nhau là bao nhiêu.

Đương nhiên dù sao đối phương cũng là tu sĩ Độ Kiếp kỳ đến từ Linh giới, tu sĩ đại năng Luyện Hư kỳ, mỗi người đều không thể khinh thường, tự nhiên đều có đòn sát thủ cường đại. Chính vì thế cho nên ngoài miệng Tô Triệt buông tha nhưng trên thực tế không coi thường bất kỳ đối thủ nào.

Chương 814 : Xúc tua màu đen

Tô Triệt lạnh lùng mục đích là để đối phương xuất thủ trước, mặc dù trái với quy tắc trò chơi, cũng là do bọn hắn làm sai trước đây.

Đồng dạng, mười mấy người đối phương cũng chỉ tỏ ra trấn định bên ngoài, trong lòng càng thêm thấp thỏm lo âu, hoàn toàn không thể xác định một khi động thủ có thể lọt vào nghiêm phạt tàn khốc của trò chơi hay không.

Nghiêm phạt chính là chết không có chỗ chôn, triệt để tử vong, cái giá này quả thật quá lớn.

Những người này tuy là tâm phúc thủ hạ của Đại Thừa kỳ thế nhưng không phải tử sĩ, khổ cực tu luyện mấy nghìn năm, dựa vào cái gì trở thành vật hy sinh của người khác?

Lúc vừa mới nhận được mệnh lệnh, bọn họ nhiều lắm chỉ xuất phát từ quán tinh nhiều năm phục tùng mà tiếp nhận nhiệm vụ này, hiện giờ chuyện tới trước mặt, phải đối mặt với nguy hiểm trí mạng, không ai không có cảm giác lo lắng.

Thật phải động thủ sao?

Có mấy người không tự chủ được ngẩng đầu nhìn lên trời, tựa hồ muốn thấy ở trên trời cao kia có lão giả thần bí đột nhiên xuất hiện không.

– Không có thời gian chơi đùa cùng các ngươi ở chỗ này!

Tô Triệt cau mày, bước chân tiếp tục đi về hướng nam.

Một trong những quy tắc trò chơi: không thể ngừng lại một chỗ!

Đối diện với đám Thiên quân Độ Kiếp kỳ ở phía sau, còn phải tránh né từng gốc cây đại thụ, cứ như vậy giằng co ước chừng hơn một khắc, hắn vẫn không có can đảm hạ mệnh lệnh động thủ.

Đây chính là đánh cuộc với tính mệnh, hơn nữa cái giá quá lớn, ai dám dễ dàng làm ra quyết định?

Lả tả lả tả …

Tổng cộng mười bảy người, có người tiến có người lùi, bước chân không ngừng thâm nhập vào chỗ sâu bên trong rừng rậm. Trong lúc di động, cục diện giằng co vẫn không thay đổi chút nào.

– Có nên động thủ hay không?

Tên Thiên quân Độ Kiếp kỳ kia lần này là thủ lãnh, áp lực tâm lý tự nhiên lớn nhất, hiện giờ hắn thật khó khăn để ra quyết định, chỉ có thể miễn cưỡng giằng co, thăm dò từng chút một.

Gần hết một chung trà thời gian, cục diện quẫn bách vẫn duy trì liên tục, mãi cho đến khi đột nhiên phát hiện dị biến, rốt cục đánh vỡ cục diện bế tắc…

Rầm…

Tên Thiên quân Độ Kiếp kỳ kia vẫn duy trì tư thái lui về phía sau. Đột nhiên đằng sau hắn truyền đến âm thanh dị thường. Chỉ bằng âm thanh mà phỏng đoán, dường như có quái vật khổng lồ nào ó đang đi tới gần.

Không chỉ là hắn mà ngay đám người Tô Triệt cũng vô ý thức dừng bước tạm thời.

Thế nhưng chuyện kế tiếp xảy ra, rầm, dưới chân mọi người là một đám lá rụng và nước bùn hủ bại, giống như sóng biển ba động cường liệt, có vật gì đó đang chui ra! Đối mặt với tình hình không biết, biện pháp tốt nhất đương nhiên là bay lên trời, trốn càng cao càng tốt, thế nhưng không ai dám làm vậy, chỉ có thể tận lực tăng tốc đi về phía Nam, ý đồ thoát khỏi phiến hiểm địa này.

Dưới quy tắc cực đoan tàn khốc của trò chơi, chỉ có thể làm như vậy, ngoài ra không còn phương pháp khác.

Rầm!

Lá rụng mục nát và bùn đen bắn lên cao, giống như có một ngọn núi lửa ở dưới chân đột nhiên bộc phát.

Lực đánh vào thật lớn khiến thân hình đám người Tô Triệt lung lay bất ổn, lại chỉ có thể thi triển ra pháp thuật Thiên Cân trụy, cố gắng ổn định chính mình đứng vững trên mặt đất.

Cho dù thế nào cũng không thể để hai chân cách rời mặt đất!

Hô! Hô! Hô! Hô…

Lá rụng và bùn đất bốc lên ở phía trước, đột nhiên xuất hiện mấy trăm xúc tua đen xì vù vù lao ra đánh đến mọi người.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch …

Đám người Tô Triệt vẫn ở trong Đạo Khí phòng ngự, mỗi người đều phải đối mặt với hơn mười đạo xúc tua tập kích.

Bá!

Trên mỗi gốc xúc tua đột nhiên toát ra gai nhọn dày đặc, giống như một cây lang nha bổng khổng lồ, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn, đáng sợ đến cùng cực.

Ba ba ba ba…

Hơn mười cây lang nha bổng đánh lên kết giới, chỉ lần quật đầu tiên, Tô Triệt đã phát hiện phòng ngự kết giới đã gần đến cục diện bị nghiền nát.

Điều này không còn hình dung nữa mà thực sự đối mặt với nghiền nát.

– Không xong!

Tô Triệt kinh hãi trong lòng:

– Loại công kích bá đạo như vậy tương đương với tu sĩ Hóa Thần kỳ sử dụng cực phẩm Đạo Khí, Cự Phú căn bản không ngăn cản được a.

Một tiếng chuông vang lên giữa ban ngày!

– Phản kích!

Thiên Âm lập tức làm ra phán đoán, nói với tất cả mọi người:

– Không thể ngạnh kháng! Phải phản kích! Nếu không tất cả mọi người đều phải chết tại đây!

– Không thể ngạnh kháng, phải phản kích! Nếu không tất cả mọi người phải chết tại đây!

Một câu hét cảnh báo của Thiên Âm không chỉ nhắm vào mấy người Tô Triệt mà bao quát cả mười hai tu sĩ của đối phương.

Tu sĩ tại đây cũng không phải kẻ ngu si, lập tức ý thức được những xúc tua màu đen này cực kỳ kinh khủng, nếu như mọi người không đồng tâm hiệp lực, tất cả sẽ chết ở chỗ này.

Không ai nghi ngờ lời cảnh cáo của Thiên Âm, bởi vì vào lúc này mỗi người đều bị hơn mười xúc tua tấn công, ai nấy đều lâm vào cục diện nguy hiểm phải bày ra kết giới Đạo Khí phòng ngự.

– Quái vật thật lợi hại!

Mỗi người đều nếm trải lợi hại, đều tự biết phân nặng nhẹ.

Nhất là Thiên quân Độ Kiếp kỳ dẫn đầu, lúc này không chỉ khẩn trương cao độ mà đáy lòng còn đầy rẫy bi phẫn và nghẹn khuất, chính mình đường đường là Thiên quân, tu vi không lọt vào phong ấn sao phải quan tâm tới loại quái vật này. Ở trạng thái bình thường, một kích tiện tay có thể diệt sát…

Nhưng mà nói cũng vô dụng, hiện giờ chỉ có thể phát huy ra chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ, biến thành hạng kiến hôi mà thường ngày hắn khinh miệt, không nghĩ tới sẽ cảm nhận lại tư vị đó một lần nữa.

Đinh đang!

Thiên Âm là người cảnh báo, tự nhiên phản kích đầu tiên, tiếng chuông trong trẻo nhất thời vang lên, phạm vi công kích Âm Ba lan rộng khiến mấy trăm xúc tua đồng thời co quắp lại, động tác của chúng nó cũng ngừng lại theo.

Điều này giúp cho đám người Tô Triệt có thời gian thở dốc, ai nấy tự thả ra thần thông, phát động công kích. Đối phó với loại quái vật xúc tua này, biện pháp tốt nhất chính là chặt đứt tận gốc, Tô Triệt không chút do dự đánh ra thần thông Không Gian Trảm Sát.

Không Gian Trảm Sát thuộc về giai đoạn sơ cấp của Đại Trảm Sát thuật trong Đại Đạo chi thuật, lợi dụng lực lượng không gian hình thành không gian chi nhận cực kỳ cường hãn cắt thực thể vật chất.

Không Gian Trảm Sát, Linh Hồn Trảm Sát, Câu Diệt Trảm Sát, đây chính là ba giai đoạn của Đại Trảm Sát thuật. Tô Triệt lý giải đối với Đại Đạo chi thuật rất thô thiển, hiện giờ chỉ có thể nắm giữ Không Gian Trảm Sát sơ cấp đồng thời tu vi cảnh giới cũng giới hạn, chỉ có thể bộc phát ra uy năng tương đối.

Đại Đạo chi thuật này đến từ truyền thừa của Mị Ảnh pho tượng Tinh Thánh tổ, mất gần vài chục năm, Tô Triệt tập trung nghiên cứu ba loại Đại Đạo chi thuật này, đến bây giờ mới chỉ là vừa nhập môn mà thôi.

Gần trăm không gian chi nhận hình bán nguyệt màu xám lấy Tô Triệt làm trung tâm bắn nhanh ra bốn phương tám hướng.

Mỗi một không gian chi nhận đều đánh chuẩn xác tới một xúc tua màu đen, loại tính toán chuẩn xác này đương nhiên không làm khó được tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, tuyệt đối sẽ không làm ngộ thương người khác.

Chương 815 : Vượt mọi chông gai

Lấy lực không gian để hình thành chém giết, không thể nói được uy năng của không gian chi nhận là bao nhiêu, mỗi nơi nó đi qua đều mạnh mẽ mở ra không gian, nếu như tác dụng lên người đối thủ, như vậy tương đương chế tạo một cái khe hở không gian cực kỳ kinh khủng bên ngoài hoặc thậm chí trong cơ thể, thời gian không kịp tụ hợp, tạo thành đả kích nặng đối với địch nhân.

Mặc dù khe không gian nhỏ nhất cũng sẽ bắn ra không gian loạn lưu nhất định, sẽ tạo thành thương tổn liên tục. Nếu như cái khe không gian này đủ lớn, còn có thể biến thành cơn lốc không gian.

Nghĩ lại mà xem, nếu như trong bụng cự thú đột nhiên nổi lên một cơn lốc, vậy tình cảnh lúc đó sẽ như thế nào? Đương nhiên, đây chỉ là một loại mong ước đối với tương lai mà thôi, hiện giờ uy lực Không Gian Trảm Sát của Tô Triệt đã có thể…

Xoát xoát xoát xoát …

Trên trăm không gian chi nhận chém vào xúc tua chỉ mở ra một miệng vết thương nhàn nhạt, dường như không tạo thành thương tổn lớn. Thế nhưng những miệng vết thương này chuyển biến thành từng cái khe không gian thật nhỏ, tiếp tục phun không gian loạn lưu ra ngoài, có thêm không gian loạn lưu, lúc này miệng vết thương đã mở lớn hơn, chỉ sau không đến mười hơi thở đã chặt đứt những xúc tua này.

Không biết nói gì, những cái khe không gian có thể duy trì liên tục hơn mười hơi thở, Tô Triệt cũng không quan tâm trong lòng. Bởi vì tác dụng của khe không gian duy trì trên đá, kim loại, hoặc các chất lượng gỗ khác nhau đều không đồng dạng.

Xúc tua màu đen cực kỳ dai, phòng ngự siêu cường, những công kích sắc bén của người khác cũng không hiệu quả lớn, thâm chí vị Thiên quân Độ Kiếp kỳ kia cũng không thể chặt đứt một cái xúc tua.

Ào ào …truyện Hệ Thống audio

Những xúc tua màu đen bị thương tổn, phảng phất như bị chọc giận, nó lợi dụng tốc độ và thế tiến công càng đánh nhanh về phía mọi người hơn, đánh tới hoặc là quật vào.

Quy tắc trò chơi giới hạn, đám người Tô Triệt không thể bay, không thể nhảy, phương thức tránh né bị quy tắc trò chơi hạn chế gắt gao, chỉ có thể liên tục né tránh trong phạm vi nhỏ trên mặt đất, khẳng định không có khả năng tránh được những xúc tua.

Ba ba ba ba…

Lúc này, hơn hai mươi xúc tua đồng thời bắn trúng kết giới Cự Phú.

Ông …

Kết giới bạo phát ra kim qunag, Tô Triệt có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của Cự Phú chi linh.

– May là chỉ không tới hai mươi cái, nếu như nhiều hơn, chắc chắn không thể chống đỡ được.

Tô Triệt vừa mới nổi lên một tia ý niệm như vậy trong đầu, chợt nghe bên tai một tiếng kêu sợ hãi.

Bên ngoài vài chục trượng, một tu sĩ Luyện Hư kỳ của Linh giới vận khí kém cỏi nhất, lúc này hắn bị xúc tua màu đen bao phủ dày đặc, tránh trái tránh phải một hồi cuối cùng bị bốn mươi cái xúc tua đồng thời tấn công, rầm rầm, kết giới của thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự bị nghiền nát trong nháy mắt.

Hắn kinh hãi thất sắc, phản ứng cũng cực nhanh, thình thịch một cái, kình khí chân nguyên bạo tạc ra bên ngoài, hình thành một cỗ sóng khí hỏa diễm màu đỏ, muốn đánh văng những xúc tua ở gần người ra, do đó tìm được khe hở thoát khỏi phiến hiểm địa này.

Rất hiển nhiên, hắn cũng giống như Tô Triệt, chủ tu công pháp hệ Hỏa.

Chỉ tiếc, dưới nguy cấp hiển nhiên hắn đã quên tu vi chính mình không phải là Luyện Hư kỳ, hiện giờ đang bị phong ấn chỉ còn Nguyên Anh hậu kỳ, như vậy nên động tác bị trục trặc chậm lại khá nhiều.

Phanh! Phanh!

Hai cái xúc tua quấn tới quá thật bị văng ra ngoài một ít, thế nhưng số lượng của chúng nó rất nhiều, phần phật, lại có nhiều xúc tua quấn tới hơn nữa.

– A…

Người này đánh ra phá bảo tổ hợp hình đao luân mạnh mẽ không gì sánh được chặn lại, nhưng cũng không thể chặt đứt bất kỳ một cái xúc tua nào, trong chớp mắt hắn hét thảm một tiếng, bị hơn mười cái xúc tua bao phủ xung quanh.

Càng kinh khủng hơn chính là hơn mười cái xúc tua lao đến bắt con mồi dĩ nhiên lại biến hóa kỳ dị, trong nháy mắt dung hợp thành một thể, tụ hợp thành một cái xúc tua cực kỳ thô to, đồng thời phát ra âm thanh ừng ực, trong nháy mắt đã nuốt một người sống sờ sờ xuống dưới lòng đất, không biết đưa đi đến đâu.

Bị ăn sống!

Thấy tình cảnh này, trong lòng Tô Triệt vô thức hiện lên một ý niệm: thà rằng bay lên không trung gặp phải nghiêm phạt tử vong của quy tắc trò chơi cũng không muốn chọn cái chết buồn nôn như vậy, cái chết quá mức thê thảm…

Có lẽ trong giờ khắc này, tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.

Đinh đang!

Tiếng chuông lại vang lên, Thiên Âm lại một lần nữa phát động công kích Âm Ba khiến cho mấy trăm cái xúc tua đồng thời rung lên, lại cho những người khác có thời gian thở dốc, hầu như thay đổi Đạo Khí phòng ngự của chính mình.

Một kiện thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự cũng không thể chống đỡ được bao lâu dưới công kích của xúc tua màu đen. Cũng may đám tu sĩ tại đây đều là hào kiệt một đời, trong tay không thiếu thượng phẩm Đạo Khí, nếu có thể thay đổi đúng lúc, vận khí cũng không phải quá kém, vẫn có thể chống đỡ một trận.

Tô Triệt cũng như vậy, chỉ đành thu hồi Cự Phú, đổi thành một pho tượng đồng, đồng dạng là Đạo Khí phòng ngự thượng phẩm.

Cự Phú chống đỡ không nổi nữa, lực công kích cường đại của xúc tua màu đen đã vượt qua cực hạn thừa nhận của nó, nó cũng cần có thời gian thở dốc, liều mạng hấp thu linh thạch, tích góp từng chút năng lượng dể bù đắp mới có thể lại lần nữa ra ngoài chắn gió che mưa.

Tuy rằng đám người Tô Triệt thay đổi Đạo Khí phòng ngự thế nhưng cũng không thể giảm bớt tình thế nguy hiểm đang phải đối mặt, chỉ bất quá kéo dài thời gian thêm mà thôi.

Hiện giờ ngay cả một cái xúc tua cũng không thể chặt đứt.

Tô Triệt chú ý tới chính mình thả ra Không Gian Trảm Sát tạo thành vết thương có hiệu lực liên tục. Hơn mười hơi thở trôi qua, vết thương trên xúc tua đã mở rộng mấy lần, phá được một phần tư xúc tua.

Chiêu này vừa dùng ra đã ảnh hưởng trên trăm cái xúc tua, tốc độ huy vũ rõ ràng chậm hơn, cũng giúp cho mấy người bên mình giảm bớt áp lực một chút.

Đại Đạo chi thuật quả nhiên không bình thường, mặc dù chỉ là nhập môn, ngay cả hai chữ tạo nghệ cũng chưa nói tới, uy lực thoạt nhìn không lớn nhưng hiệu quả lại vô cùng thần kỳ, rõ ràng còn mạnh hơn rất nhiều thần thông trên thế gian.

Còn nữa, Tô Triệt cũng có thể đoán được đối với lai lịch của xúc tua mày đen này, chắc chắn Thiên Âm biết đến, chỉ là bởi vì hiện giờ quá nguy cấp cho nên không có đủ thời gian nói chuyện cùng nàng, cũng không thể hỏi chi tiết cụ thể.

Nói chung, Thiên Âm nói như nào, mọi người đều nghe và làm theo, tự nhiên là cử chí sáng suốt.

Đinh đang!

Tiếng chuông lại vang lên!

Công kích Âm Ba của Thiên Âm đối với những xúc tua này có chút hữu hiệu, mặc dù không tạo thành thương tổn trực tiếp thế nhưng quấy nhiễu chúng nó, giúp cho mọi người có đủ thời gian để phản ứng lại.

Rõ ràng, nếu không có Thiên Âm ở đây, tình thế chắc chắn sẽ càng thêm xấu đi.

– Đừng có ngừng! Tiếp tục đi!

Thiên Âm vừa hô:

– Công kích của chúng ta quá yếu, rất khó tiêu diệt chúng nó, phản kích liên tục, quyết không thể dừng lại!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo