1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 165: Vô tình vứt bỏ (c821-c825)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 165: Vô tình vứt bỏ (c821-c825)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 821 : Vô tình vứt bỏ

Ngay cả Tuyết Ngọc tiên tử, mỗi người đều bất ổn thân hình, lung lay lắc lư, thậm chí có người thất tha thất thiểu, tùy thời có thể ngã xuống.

– Dừng lại! Mau dừng lại!

Tuyết Ngọc tiên tử lớn tiếng hét lên, muốn nhắc nhở mọi người thế nhưng vào giờ phút này, nàng tự nhận tiếng quát tháo lớn lại không thể làm người khác nghe được, nàng chỉ biến động cái miệng, không có chút thanh âm nào phát ra.

Thiên Âm Đại Vu nắm trong tay bản nguyên lực lượng của âm thanh, chỉ cần là âm thanh sẽ phải phục tùng khống chế của nàng.

Đinh! Đinh! Đinh! … Ông! Ông! Ông! …

Oanh! Oanh! Oanh! …

Trong phạm vi chuông bao phủ, các loại âm thanh hỗn tạp cùng hòa vào một chỗ, từng đạo âm ba vô hình tàn sát bừa bãi, những người vừa mới công kích chuông xong, lúc này sớm đã ngừng tay, cả đám đều ôm đầu, bày ra thần tình cực kỳ thống khổ.

Tuy rằng bọn họ đã ngừng thủ thế nhưng hồi âm liên miên không dứt, một trận âm ba đánh vào trên thành chuông lại sản sinh ra âm ba mới hoàn toàn khác nhau. Bạn cũ vừa đi bạn mới đã tới, liên miên không dứt, dường như vĩnh viễn không hề ngừng nghỉ.

Cương khí hộ thân và Đạo Khí phòng ngự của mọi người cũng không thể ngăn trở những âm ba này, bởi vì những âm ba này đều là bản nguyên chi âm của tiên giới, pháp bảo thế gian căn bản không đủ tư cách để ngăn trở.

– Dừng lại! Không nên đánh nữa, mau dừng tay!

Giờ khắc này, Tuyết Ngọc tiên tử cũng bị bản nguyên chi âm chấn muốn ngất đi, nàng còn đang cho rằng những âm ba này đều do mọi người xung quanh đánh ra. Không biết bọn họ sớm đã ngừng thủ, rất nhiều người đều đã ôm đầu ngã xuống đất, thân thể co quắp, thống khổ vạn phần…

May mà quần áo của những tu sĩ đại năng này mặc trên người cũng đều là Đạo Khí pháp bảo phẩm chất cực cao, nếu đổi thành quần áo bình thường và đồ dùng hàng ngày sẽ bị âm ba chấn thành phấn, hóa thành hư vô, sẽ tạo nên cục diện trần truồng vô cùng xấu hổ.

Hủy Diệt chi âm, Chấn Động chi ân, Đoạn Hồn chi âm, Cổ Hoặc chi âm, Sát Phạt chi âm, Bi Lương chi âm, Tuyệt Vọng chi âm…

Đủ các loại bản nguyên chi âm khác nhau ở trong chuông tàn sát bừa bã, đầy rẫy khắp mọi nơi, nếu như vị nhạc sĩ nào ở trong trường âm ba này, tin tưởng hắn sẽ có lĩnh ngộ mới về thanh âm, sáng tạo ra các chương nhạc kinh điển truyền lưu muôn đời.

Tiếng vọng âm ba liên miên không dứt, không biết duy trì được bao lâu mới dừng lại, cũng không biết sẽ cho Tô Triệt tranh thủ được bao nhiêu thời gian…

Sau một khắc, tiểu Hắc đã mở một con đường dài gần trăm dặm đi về phía Nam, đây cũng là con số cực hạn của hắn, không thể làm thêm được.

Hơn nữa thông đạo của tiểu Hắc cũng là tiêu chí khiến đối phương dễ truy tung nhất, chỉ cần đi theo thông đạo này, đơn giản dến cực điểm.

Người mở đường không thay đổi, người đi dường càng tiện hơn, đạo lý này ai cũng hiểu rõ, thế nhưng Tô Triệt biết rõ như vậy không phải biện pháp tốt. Hiện giờ chỉ có thể dựa vào chiến phủ vô kiên bất tồi trong tay tiểu Hắc.

Trong lúc ở đây, Tô Triệt vẫn không ngừng phun ra linh hỏa, kỳ vọng tìm được linh hỏa có thể khắc chế loại xúc tua màu đen này, nếu như tất cả Hỗn Độn chi lực mà tiểu Hắc sử dụng đều cạn kiệt, vậy còn không mau rơi vào tuyệt vọng.

Thiên Âm bị vây ở trong trạng thái hôn mê, thân thể được sinh mệnh lực bổ sung thế nhưng Nguyên Thần bị thụ thương, không phải ba, năm ngày là khôi phục được. Cánh tay trái của Tô Triệt vẫn ôm lấy Thiên Âm, điều khiển hai chân Thiên Âm di chuyển liên tục, vẻ mặt nhìn nàng vô cùng yêu thương đồng thời tự bội phục từ đáy lòng:

– Đã qua một khắc rồi, những người ở Linh giới đó vẫn không đuổi theo, bởi vậy có thể thấy được uy lực của Thiên Âm nhất kích cường hãn đến mức nào, có thể vây khốn bọn họ trong thời gian dài như vậy. Đổi lại là ta chắc chắn không làm được.

– Chủ nhân, kiếp trước của Thiên Âm dù sao cũng là một đời Đại vu, ở trong Tiên giới thuộc về nhân vật đứng đầu dưới trướng Vu thần, mặc dù đời này bị thay đổi di ít nhiều nhưng một ít nội tình vẫn có.

Lão Hắc chậm rãi nói:

– Nếu như nàng thực sự liều mạng, chắc chắn còn có thể phóng ra sát chiêu trí mạng hơn.

– Ta biết, ta hiểu mà.

Tô Triệt cũng nhẹ giọng thán:

– Thế nhưng mặc kệ nội tình nàng thế nào, ta đều có thể tiếp thụ, nữ nhân dùng chính mình để cứu hoặc giúp ta mà bị rơi vào trong hiểm cảnh. Thân là một nam nhân, người liều mạng nên là ta. Từ giờ trở đi, ta sẽ không để nàng xuất thủ nữa…

Ở bên ngoài, đại chung bao phủ đám người Tuyết Ngọc tiên tử đã mờ đi rất nhiều, cho thấy năng lượng của nó đã tiêu hao rất nhanh, uy lực không còn có mấy nữa.

Trong chuông, rất nhiều Luyện Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ đều trắng bệch sắc mặt, thương thế không nhẹ. Quan trọng không chỉ thân thể bị thương mà Nguyên Thần còn bị tổn thương nghiêm trọng hơn.

Lúc Hóa Thần, Nguyên Thần cũng biến thành chỗ trọng yếu nhất của người tu tiên, sẽ không dễ dàng bị thương, chỉ là một khi thụ thương sẽ cực kỳ nghiêm trọng, rất khó có thể chữa khỏi hẳn.

Nếu chỉ là thân thể thụ thương, Nguyên Thần không việc gì, mặc dù chỉ còn nửa đoạn thân thể, sức chiến đấu chỉnh thể cũng sẽ không bị suy yếu quá lớn, còn thân thể hoàn hảo nhưng Nguyên Thần tổn thương, thần trí không rõ, ý nghĩ bất minh, rất nhiều thần thông pháp thuật thả ra đều bị ảnh hưởng.

Lúc này bốn mấy tu sĩ đang nằm trên mặt đất, dưới hoàn cảnh đặc thù hiện này, trên cơ bản mà nói hoàn toàn phế bỏ. Muốn bảo trụ tính mệnh bọn họ, chỉ có chờ Tuyết Ngọc tiên tử gánh vác.

Nếu cứu bọn họ, chỉ có một biện pháp, đó là đám người Tuyết Ngọc tiên tử phải nâng bọn họ lên tiếp tục di chuyển, tuyệt không thể thu vào trong không gian tùy thân như pháp bảo, làm như vậy chắc chắn sẽ vi phạm quy tắc trò chơi nghiêm trọng, đôi khi vì cứu người mà bị quy tắc trò chơi nghiêm phạt.

Hai chân không thể rời khỏi mặt đất, dưới chân vẫn là phiến đại địa, một khi tiến nhập vào trong không gian pháo bảo, hai chân bọn họ không thể dẫm lên phiến đại địa này nữa, theo âm ba của tiếng chuông từ từ yếu bớt, đám cường giả Đại Thừa kỳ đều cứu tỉnh lại, bọn họ đều đã bước nửa chân vào cảnh giới tiên nhân, đối với lực lượng thế gian sớm đã siêu việt, tự nhiên có năng lực chống lại.

– Thần thông âm ba thật là lợi hại!

Cường giả Đại Thừa kỳ này vừa mới khôi phục thanh tỉnh, trong đầu thoáng hiện một ý niệm, âm thầm sợ hãi than:

– Nữ nhân bên người Thiên Vũ kia nhất định có lai lịch không hề đơn giản mới có thể làm như vậy, rất có thể là một tiên nhân chuyển thế, kích phát tiềm năng phóng xuất ra thần thông siêu phàm…

Đinh đang …

Rốt cục, chuông Thiên Âm phát ra một âm thanh rõ to, chấn tâm thần đám người Tuyết Ngọc tiên tử run rẩy dữ dội, ở sâu trong lòng nảy lên cảm giác e ngại tột đỉnh. Cuối cùng thanh âm giống như thành ý thức, dường như cảnh cáo bọn họ: không nên cản trở ta!

Tiếng chuông vang lên xong, đám người Tuyết Ngọc tiên tử đều tự điều chỉnh hơi thở, mau chóng thoái khỏi trạng thái đó, sau một lát, đám cường giả Đại Thừa kỳ nhìn thủ hạ nằm xụi lơ trên mặt đất, truyền âm hỏi những người khác:

– Bọn họ làm sao bây giờ?

Chương 822 : Hỏa diễm khủng bố (thượng)

Ly Cửu âm lãnh trả lời không chút do dự:

– Ở trong vòng không gian thần bí này, chúng ta đều khó bảo toàn bản thân, kết cục khó liệu, sao có thể lo lắng cho bọn họ.

Lời vừa nói ra, các cường giả Đại Thừa kỳ khác đều gật đầu, biểu thị ý tứ của riêng mình. Tuyết Ngọc tiên tử cũng chỉ đạm nhiên gật đầu, trong ánh mắt thoáng hiện qua vẻ không đành lòng.

Ly Cửu quay người lại thấy thông đạo thẳng tắp mà tiểu Hắc tạo thành, trầm giọng nói rằng:

– Theo thông đạo này sẽ đuổi được Thiên Vũ rất nhanh, bọn chúng không đi được bao xa.

– Đuổi!

Có mấy người khác đồng thanh nói.

Tới lúc này, đám người tu tiên đang nằm xụi lơ dưới mặt đất kia đã đoán được, bọn họ sắp quyết định buông tha những người này, vì vậy…

– Tôn chủ, cứu ta a, nghìn vạn lần không nên ném ta lên a.

– Lão tổ, huynh đệ chúng ta theo ngươi mấy nghìn năm, vẫn đều tận tâm tận lực không chút dị tâm, ngươi không thể bỏ qua chúng ta a.

– Sư thúc cứu ta a!

– Đại bá, mang ta đi, đừng để ta chết ở chỗ này …

Những người này đều dãy dụa, nhưng vì Nguyên Thần bị thương nặng, cho nên ngay cả năng lực nhấc thân thể lên cũng tạm thời mất đi.

Thật ra đối với bọn họ mà nói thương thế như vậy tuyệt đối không đủ trí mạng, chỉ cần nhập định vài canh giờ, đừng nói là thi triển Thần Hành thuật tiếp tục chạy đi, cho dù chiến đấu cũng không có vấn đề.

Thế nhưng đám người Ly Cửu muốn bắt sống Tô Triệt, chắc chắn sẽ không thể chờ lâu mấy canh giờ, lại càng không mang theo một người tùy thân, ở trong không gian thần bí này cấp cho mình tỷ lệ tử vong tăng cao.

Không nên quên, ngoại trừ muốn bắt Tô Triệt ra, những người thua cuộc và đi về cuối đều có kết cục bi thảm.

Tính mạng rất trọng yếu nhưng là của chính mình mà không phải của người khác.

Đi!

Đám người Tuyết Ngọc tiên tử hoàn toàn không thèm nhìn bọn họ cầu xin, không chút do dự xoay người rời đi, phía sau là âm thanh cầu xin truyền đến, rất nhanh huyển thành âm thanh nguyền rủa.

Nguyên nhân bọn họ cũng biết, chỉ cần Tuyết Ngọc tiên tử cầm Khu Ma Thánh đăng rời xa ngoài nghìn trượng, vậy xúc tua màu đen sẽ lại lần nữa chui ra, đã biết trạng thái của đám người này, tự nhiên sẽ thành một đống thịt bị chúng nó nuốt chửng xuống dưới, không còn chút may mắn nào cả.

Sự thực quả nhiên là vậy, hơn mười hơi thở trôi qua, trên mặt đất khu vực này có vô số xúc tua màu đen thoát ra lộ vẻ hưng phấn không gì sánh bằng, nhanh chóng quấn lấy tới đám tu sĩ nhân loại không chống cự được.

A …

Tiếng kêu thảm thiết vang lên cực kỳ ngắn ngủi, cuối cùng bị cắt đứt bởi âm thanh nuốt của xúc tua màu đen.

Thực vật này không phải Luyện Hư kỳ mà chính là Độ Kiếp kỳ, đối với Hắc Ám Ma Tu quái mà nói đây chính là thịnh yến đại bổ mà trời ban, mỗi lần nuốt chửng một thứ, hình thái sinh mệnh của nó tự nhiên sẽ tăng vọt.

Có thể nó sẽ vì vậy mà trở thành đầu thú đắc đạo thành tiên duy nhất trong vũ trụ…

Ầm ầm ầm …

Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ, trong phạm vi vài chục trượng, mặc kệ là xúc tua màu đen hay đại thụ che trời đều bị cắt đoạn. Đương nhiên, vào thời gian đó nó cũng sẽ tiêu hao rất nhiều Hỗn Độn chi lực.

– Tốc độ tiêu hao quá nhanh!

Lão Hắc không muốn tăng áp lực cho chủ nhân nhưng vẫn không nhịn được nhắc nhở:

– Chủ nhân, nếu còn duy trì liên tục nửa canh giờ nữa, Hỗn Độn chi lực ta tích góp vài chục năm đều sẽ hết sạch.

Vu thần tặng chiến phủ quả thật sắc bén nhưng tệ đoan chính là phẩm chất của chiến phủ này rất cao, cần rất nhiều năng lượng hoặc lực lượng mới có thể phát ra uy năng của nó.

Tô Triệt yên lặng không nói gì, tay phải không ngừng thả ra các loại linh hỏa.

Lúc trước đã thí nghiệm hơn mười vạn linh hỏa, thế nhưng khi linh hỏa tiếp xúc xúc tua màu đen đều vô thanh vô thức tiêu tán. Thật giống như hỏa tinh bình thường, vẩy vào cột trụ màu đen không lưu lại chút dấu vết.

Ngược lại nếu như gặp phải linh hỏa có thể khắc chế xúc tua màu đen, mặc dù chỉ có một tia ngọn lửa cũng có thể nhanh chóng tạo quan hệ với hỏa tinh.

– Hỗn Độn chi lực tích góp vài chục năm chỉ có thể duy trì nửa canh giờ nữa, trong lúc đó ta vẫn có thể tìm được linh hỏa khắc chế.

– Chỉ sợ Tuyết Ngọc tiên tử kia sẽ không cho ta nửa canh giờ.

Tới tinh hình này, Tô Triệt ngược lại vô cùng bình tĩnh, đã không còn chút khẩn trương và bất an nào. Có thể liều mạng thành cái dạng gì thì liều mạng đi.

Phía sau, hơn mười một Đại Thừa kỳ được sự bảo vệ của Thánh đăng không gặp phải bất kỳ ngăn của của một xúc tua màu đen nào, cả đám men theo thông đạo mà tiểu Hắc chém ra, thuật súc địa thành thốn được phát huy tới cực hạn, tốc độ của bọn họ so với Tô Triệt nhanh hơn mấy lần.

Cự ly hơn một trăm dặm, không đến nửa khắc là có thể đuổi theo.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nhưng đối với Tô Triệt mà nói, mỗi một giây cũng vô cùng quý giá, tốc độ phóng xuất linh hỏa trong tay càng ngày càng nhanh.

Trong Tiên Ngục tầng ba, phải chăng tồn tại thứ có thể khắc chế xúc tu không?

Đối với đáp án này, Tô Triệt nào biết được, chỉ cho rằng, mình không thể cái gì cũng làm được, trước mắt mà nói, chỉ có thể nghĩ ra cách giải quyết, không tới thời khắc cuối cùng, tuyệt đối không cam lòng.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo…

Mỗi lần đều quăng ra gần trăm đóa hỏa diễm, trong một hô hấp có thể phóng ra ba lượt, trong một phút ít nhất có thể phóng ra ngoài gần mười vạn đóa hỏa diễm.

Đến bây giờ, Tô Triệt đã phóng ra hơn trăm vạn đóa hỏa diễm, nhưng Tô Triệt vẫn có một loại cảm giác, sau lưng, bọn Tuyết Ngọc Tiên Tử càng đuổi càng gần, thời gian của mình không còn nhiều lắm.

Nếu như bị đuổi kịp lần nữa, ý nghĩa, Thiên Âm vừa rồi trả giá lớn như vậy, thi triển Thiên Âm Nhất Kích, chẳng khác gì uổng phí, vẫn không thể nào thoát khỏi cục diện bị bọn chúng vây khốn, chỉ có điều tạm thời kéo dài trong chốc lát mà thôi.

– Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên…

Trong lòng Tô Triệt không ngừng thúc dục chính mình, tốc độ phóng xuất hỏa diễm càng nhanh, bởi vì, cảm giác áp lực từ sau lưng càng ngày càng rõ ràng, phi thường xác định, bọn họ đang đuổi theo, khoảng cách cũng không xa.

Lão Hắc trong Tiên Ngục gấp tới độ nhảy lên, la to, không ngừng thúc dục Tiên Ngục bảo tháp mau mau hiện ra, giúp đỡ chủ nhân tìm ra loại linh hỏa này.

Về phần rốt cuộc trong Tiên Ngục có linh hỏa này hay không, hắn mới mặc kệ, dù sao hắn cũng đã có thói quen, gặp được chuyện gì độ khó quá lớn, thời điểm mình thật sự không còn cách nào khác, mới đem áp lực đặt lên Tiên Ngục, buộc nó nghĩ biện pháp.

Cũng không biết có phải âm thanh của lão Hắc ứng nghiệm hay không, rốt cuộc Tiên Ngục cũng hiển linh, trời xanh không phụ lòng người, cố gắng của Tô Triệt cũng thu được thành quả!

Lúc này Tô Triệt phóng ra hơn một trăm loại linh hỏa, ngọn lửa màu xanh đậm vừa tiếp xúc với xúc tu giống như lửa bén lên dầu hỏa.

Oanh!

Cái xúc tu kia thoáng một cái, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, cái xúc tu có chiều dài vài chục trượng, lập tức bị loại hỏa diễm màu xanh đậm này thôn phệ…

Chương 823 : Hỏa diễm khủng bố (hạ)

– Tìm được!

Tô Triệt vô cùng kinh hỷ hô lên khi nhìn thấy cảnh này, một hình ảnh vô cùng rung động hiện ra trước mắt của mình.

Vù vù vù vù vù…

Ngọn lửa màu xanh đậm bay đầy trời, không chỉ nhằm vào xúc tu, những hỏa diễm này tự động tìm kiếm những thứ khác để thiêu đốt.

Hỏa diễm đang thiêu đốt xúc tu đột nhiên nổ tung, phân liệt ra mấy trăm đóa hỏa diễm nhỏ.

Ngọn lửa, giống như thiên nữ tán hoa, khuếch tán ra chung quanh.

Đã xưng linh hỏa, chính là nói, nó có linh tính. Mỗi một đóa hỏa diễm nhỏ vô cùng chuẩn xác tìm được các xúc tu, lập tức thiêu đốt.

Vừa mới bốc cháy, những linh hỏa trên các xúc tu, nhanh chóng lan tràn ra thành đống lửa lớn, không ngừng tán ra ra khắp nơi, đi tìm thêm những tài nguyên có thể thiêu đốt.

Vù vù vù vù vù vù…

Chỉ có điều trong nháy mắt, trong tầm mắt của Tô Triệt nhìn thấy các xúc tu màu đen, tất cả đều dấy lên hỏa diễm hừng hực, cả bầu trời u ám bao phủ ánh sáng màu xanh đậm.

Kỳ lạ đặc biệt hơn là, những linh hỏa này, chuyên đốt những xúc tu màu đen kia, những thứ khác không thiêu đốt, cũng không tổn thương một cái lá trong cánh rừng này, bọn người Tô Triệt càng an toàn không có việc gì, thậm chí còn không cảm giác được nhiệt độ chung quanh mình tăng lên.

– Đây là…

Tô Triệt là người phóng hỏa, nhưng trên mặt hắn đầy kinh ngạc, trong nội tâm sợ hãi thán phục:

– Lão Hắc, đây là linh hỏa gì, tại sao tốc độ khuếch tán kinh khủng như thế?

– Không biết ah, chủ nhân!

Lão Hắc đáp:

– Tầng ba của Tiên Ngục chế tạo ra hỏa diễm kỳ lạ chưa từng xuất hiện trong vũ trụ này, cũng chỉ có Tiên Ngục mới tạo ra. Hơn nữa, chủng loại quá nhiều, không ai có thời gian đi đặt tên cho từng loại chúng nó cả.

Những xúc tu màu đen phát ra âm thanh xèo xèo trong ngọn lửa, giống như tiếng kêu thảm thiết thuộc về chúng

vậy.

Phần phật!

Rất nhiều xúc tu lập tức chui xuống mặt đất, muốn lợi dụng bùn đất dập tắt lửa, thế nhưng mà, không qua bao nhiêu hô hấp, chúng càng bị hỏa diễm thiêu đốt, ba ba ba ba, mỗi một xúc tu tự động đứt rời, không qua bao lâu lửa cháy lan sang xúc tu còn lại.

Rất hiển nhiên, chúng vừa lui về dưới đất, cũng không cách nào dập tắt hỏa diễm được, ngược lại còn chạy dọc theo các xúc tu, đốt tới chủ thể Ma Tu Thú, bởi vậy, nó chỉ có thể áp dụng phương thức thằn lằn cụt đuôi, bỏ qua bộ phận bị lửa cháy, mới có thể bảo trụ chủ thể dưới lòng đất an toàn.

– Quá tốt!

Tô Triệt nhìn thấy, phía trước đã sớm không còn cái xúc tu nào, chúng đều bị chặt đứt, ngã nằm dưới đất cho hỏa diễm thiêu đốt.

Con đường phía trước thông suốt, có thể xoải bước mà đi!

Trong lòng bàn tay Tô Triệt xuất hiện đoàn hỏa diễm màu xanh đậm, Khu Ma Thánh Quang trong tay Tuyết Ngọc Tiên Tử, từ lúc ban đầu, khẳng định cũng có thể làm cho những xúc tu này nhượng bộ lui binh, không dám đến đây trêu chọc chính mình.

Kể từ đó, tốc độ đã tăng lên mấy lần, đồng dạng đều sử dụng Súc Địa Thành Thốn Thần Hành Thuật, cộng thêm thực lực Nguyên Anh hậu kỳ, bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử không đuổi kịp chính mình!

– Ha ha ha ha…

Tô Triệt cùng ba người Hằng Dịch cùng đồng hành, cảm giác thoát khốn mà ra, thật sự khó có thể hình dung được.

Nếu muốn hình dung, chỉ có thể dùng hai chữ: thống khoái!

Nhất là Tô Triệt, tâm tình của hắn lúc này càng thêm thoải mái. Từ trong mấy trăm vạn linh hỏa, quả nhiên tìm được một loại hỏa diễm có thể khắc chế xúc tu màu đen, độ khó trong đó lớn bao nhiêu a, tối thiểu nhất chứng minh được trực giác và suy nghĩ của mình đã đúng.

Đây cũng là cảm giác thành tựu, không phải sao?

Cười to qua đi, thừa dịp còn tâm tinhg hưng phấn này, Tô Triệt lại có ý tưởng đột phá, nhìn mặt đất dưới chân, nói:

– Ma Tu Thú, ta biết rõ ngươi có thể nghe được ta nói chuyện, ta sẽ nói với ngươi, ngươi phải giúp ta ngăn cản mấy người đằng sau, cùng với những người khác trong cánh rừng này… Không nên quá lâu, ngăn cản bọn họ hai canh giờ là được. Đương nhiên, ngươi có thể nuốt được bọn họ, vậy rất tốt, ngươi cứ tùy ý.

– Nếu như ngươi không dựa theo lời của ta nói, vậy ta sẽ đem loại hỏa diễm này, chạy vào sâu trong lòng đất tìm ngươi, lại cho hỏa diễm này thôn phệ ngươi, hóa thành tro tro!

Những lời này của Tô Triệt vừa nói ra, cúi đầu hô to vài lần. Kỳ thật, trong nội tâm cũng không xác định, Ma Tu Thú có thể nghe được và làm theo hay không.

Dù sao cũng ôm tâm lý thử xem, được thì được, không được thì thôi.

Tô Triệt cho rằng, Hắc Ám Ma Tu Thú vốn là ma thú có tuổi thọ vô cùng cao, sống thời gian dài dằng dặc, trí tuệ chắc chắn sẽ không thấp, huống chi, nó còn nuốt qua nhiều tu tiên giả như thế, khẳng định sẽ nghe hiểu, trong suy nghĩ của nó cũng cân nhắc lợi hại.

Linh hỏa trong tay mình, chính là hỏa diễm kỳ lạ do Tiên Ngục sáng tạo ra, tác dụng của nó đối với Ma Tu Thú là khác tinh trí mạng. Trải qua tốc độ thiêu đốt và lan tràn khủng bố vừa rồi, nó không sợ hãi mới là lạ a.

Có lẽ, nó vì bảo vệ tánh mạng, thật sự sẽ giúp mình ngăn cản bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử đấy.

Mặc kệ suy đoán này có đúng hay không, tóm lại từ giờ trở đi, đám người Tô Triệt đi về phía trước, không còn nhìn thấy xúc tu nữa, chúng đã sớm tránh mặt đất.

Một đường thông suốt, không có trở ngại.

Ma Tu Thú chính là chúa tể tuyệt đối trong cánh rừng này, có nó ở đây, những sinh vật khác tất cả sẽ biến thành đồ ăn của nó, bởi vậy, rốt cuộc đám người Tô Triệt không gặp hung hiểm gì.

Bên kia, bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử trong quá trình tiến lên, đã phát sinh biến hóa cực lớn.

Sau khi Tô Triệt dựa vào linh hỏa trong tay uy hiếp Ma Tu Thú, không qua hơn mười hô hấp, Tuyết Ngọc Tiên Tử và đám cường giả Đại Thừa kỳ nhanh chóng phát hiện, dường như Khu Ma Thánh Quang đã mất đi uy lực!

Đi tới đi tới, trong lúc đó, phần phật một chút, hằng hà sa số xúc tu màu đen dài hơn mười trượng từ thò ra ngoài, mỗi một cái xúc tu đung đưa, chỉ trỏ, khí thế hung hãn, rõ ràng cho thấy ý tứ cường công và ngăn cản.

– Chuyện gì xảy ra?

Ly Cứu thoát miệng hỏi:

– Không phải Khu Ma Thánh Quang có hiệu quả trong phạm vi ngàn trượng hay sao? Tại sao chúng dám ngăn cản chúng ta?

– Không biết.

Tuyết Ngọc Tiên Tử nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt xuất hiện thần sắc nghi hoặc.

Khu Ma Thánh Đăng trong tay hoàn hảo không tổn hao gì, mà thánh quang bên trong vẫn sáng như trước, không có khả năng mất đi hiệu lực a.

Quy tắc trò chơi không cho phép dừng bước, bọn họ chỉ có thể giảm bớt tốc độ, chậm rãi đi về phía trước, xem như thăm dò ý tứ của đám xúc tu này.

Tê… Tê… Tê… Tê…

Ngàn vạn xúc tu đồng thời cúi đầu xuống, mà trên đầu của cái xúc tu mở ra, cái miệng chứa gai nhọn hoắt mở ra, phát ra tiếng oanh minh chói tai, rõ ràng cho thấy cảnh cáo: đường này không thông, thay con đường khác!

Rất rõ ràng, Ma Tu Thú thật sự e ngại linh hỏa trong tay Tô Triệt, bắt đắc dĩ lựa chọn, đối kháng với Khu Ma Thánh Quang trong tay Tuyết Ngọc Tiên Tử.

Chương 824 : Trăm dặm làm đường. (thượng)

Thánh quang có lực sát thương không quá mạnh mẽ, chỉ có tác dụng xua đuổi ma vật trong phạm vi của thánh quang, dưới sự chiếu rọi của thánh quang, Ma Tu Thú đúng là có cảm giác khó chịu, giống như chịu tội, nhưng chỉ là khó chịu của xúc tu mà thôi, cũng không phải bản thể.

Khó chịu một ít, nhịn một chút cũng qua đi, dù sao linh hỏa trong tay của nhân loại kia quá lợi hại, chỉ cần ngăn cản đám người này hai canh giờ mà thôi.

Thánh quang không đến mức trí mạng, nhưng linh hỏa trong tay nhân loại kia, quả thực là tồn tại vô cùng khủng bố, giống như là khắc tinh trời sinh của mình, dù là một ngọn lửa rất nhỏ, cũng có thể biến mình thành tro tàn. Đây là loại linh hỏa nào, thật không ngờ khủng bố như thế!

Vì vậy, Ma Tu Thú không chút do dự, liền lựa chọn bảo vệ tính mạng, chính mình nuốt nhiều tu sĩ đại năng như thế, đã hiểu được cơ hội đắc đạo thành tiên, tuyệt đối không thể chết mất a!

Tê… Tê… Tê… Tê…

Hằng hà xúc tu màu đen từ dưới đất thò lên, tất cả đều dùng tư thái công kích, hướng bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử phát ra hàm ý cảnh cáo. Nhưng mà, chúng vẫn nhường cho bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử một lối đi, phương hướng chính là hướng chính tây.

– Ý tứ của chúng cho thấy, buộc chúng ta đi phía tây, mà ba hướng khác không thể đi qua…

Tuyết Ngọc Tiên Tử là dạng trí tuệ gì, lập tức đoán được ý tứ muốn biểu đạt của xúc tu.

– Đi hướng tây?

Bọn người Ly Cứu rất là giật mình, nói gấp:

– Như vậy sao được a, chúng ta muốn đuổi theo Thiên Vũ, hơn nữa, trọng trận đấu chạy này, cũng phải đi về hướng chính nam a.

Có người khác hỏi:

– Tuyết Ngọc đạo hữu, ngươi xác định Khu Ma Thánh Đăng không có xảy ra vấn đề chứ?

– Không có! Mặc dù có, cũng không phải tại chúng ta.

Tuyết Ngọc Tiên Tử chậm rãi lắc đầu, ánh mắt tràn ngập trí tuệ nhìn về hướng chính nam xa xa, thì thào nói ra:

– Thiên Vũ, ngươi so với suy nghĩ của ta còn khó chơi hơn, bắt đầu từ nay về sau, ta phải thừa nhận, ngươi đúng là có tư cách làm đối thủ của ta.

Trong rừng rậm, Tô Triệt tay nâng một đoàn thâm lam sắc hỏa diễm, không còn có gặp phải bất cứ hiểm trở gì, lại dùng hơn một thời thần, một đường thông suốt đi ra khỏi phiến rừng rậm này.

Thế nhưng bên kia, Tuyết Ngọc tiên tử hơn mười Đại Thừa kỳ bị xúc tua của ma thú ngăn cản lại, không thể lại hướng chính nam đi tới, phải đổi hướng phía tây đi vòng qua.

Phỏng chừng, đợi được bọn họ cuối cùng đi ra khỏi rừng rậm, mấy người Tô Triệt đã sớm đi đến tòa miếu kia.

Sự thực cũng là như vậy, ban đầu thảo nguyên đi hơn tám trăm dặm, chỉ là hai khối này cũng đã chiếm hai phần ba tổng lộ trình, còn lại chín trăm dặm đường, mấy người Tô Triệt cũng không có gặp phải đại phiền toái quá lớn, rất nhanh đã thấy tòa chùa miếu ở phía xa kia.

Từ xa nhìn chỉ là pháp nhãn thuật của Tu Tiên Giả, phạm vi tầm nhìn viễn siêu tưởng tượng của phàm nhân, cho dù thấy được tòa chùa miếu kia cũng còn có lộ trình hơn một trăm dặm.

Thế nhưng hơn một trăm dặm này cực kỳ đặc thù, Tô Triệt cho rằng, gọi là Nhất Tuyến Thiên là thích hợp nhất.

Lúc này, đám người Tô Triệt đứng ở trên vách đá dựng đứng, phía dưới chính là Thâm Uyên đáng sợ sâu không thấy đáy, sương mù lượn lờ, căn bản phán đoán không ra độ sâu.

Chỗ vách đá dựng đứng này cũng không phải ở trên núi cao, mà hầu như là tận cùng của đại địa, đi đến nơi đây, đại địa đột nhiên biến mất, phía trước chính là vô tận biển mây, hướng phía hai bên nhìn lại cũng nhìn không đến giới hạn của vách đá dựng đứng.

Tòa chùa miếu kia được xây trong biển mây phía trước, chỉ có một sợi dây thép thô to cùng với nó nối tiếp.

Nói cách khác, muốn lấy phương thức đi bộ tới kiến tạo tòa chùa miếu trong biển mây này, nhất định phải đi qua sợi dây kéo kia mới được.

Đây là xiếc đi dây trong lời nói của thế giới thế tục, nhưng sợi dây thép này độ dài thật sự có chút thái quá chừng hơn một trăm dặm, tựa như một cái dây nhỏ treo trên độ cao vạn trượng.

Chiếu theo quan điểm của người thường, một sợi dây kéo dài đến hơn một trăm dặm giống như vậy treo ở không trung căn bản là sự tình không có khả năng, có rắn chắc, có dẻo dai cũng sẽ bởi vì trọng lực tự thân của nó mà đứt gãy.

Thế nhưng tại Tu Tiên Giới, không có chuyện gì là không có khả năng, khác biệt hơn là hơn trăm dặm, hơn ngàn dặm cũng không nói chơi.

Đồng thời, xiếc đi dây loại sự tình này, ở trong mắt người thường cũng là một chuyện vô cùng mạo hiểm, người không có trải qua huấn luyện chuyên môn, đừng nói là hơn một trăm dặm, cho dù một trăm thước đó cũng là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Thế nhưng đối với Tu Tiên Giả mà nói, tùy tiện một Luyện Khí kỳ cũng có thể dễ dàng làm được, càng đừng nói Tô Triệt loại cao cấp Tu Tiên Giả này, cả ngày ở trên cao mấy vạn trượng bay tới bay lui, đã sớm đem bầu trời nhìn đến so với lục địa càng tự tại hơn.

– Xiếc đi dây không có gì đáng để ý, chỉ là loại này thiết kế cũng quá âm ngoan!

Nhìn tràng cảnh trước mắt này, Tô Triệt âm thầm lắc đầu, cảm khái không ngớt:

– Gần nghìn người thi đấu đi bộ đến cuối cùng, phải ở trên một sợi dậy tranh đoạt thứ tự nhất là sợ hãi rớt lại phía sau thành mười kẻ cuối cùng đó, ở trên sợi dây kéo này chém giết lẫn nhau thành loại trình độ nào.

Dưới quy tắc ước thúc hai chân không thể cách mặt đất, muốn vượt qua những người khác trên sợi dây kéo, không muốn trở thành người có số phận bi thảm bị rớt lại.

Phương pháp chỉ có một, đó chính là đem kẻ trước mặt giết chết. Hoặc là đem sợi dây đánh rớt, đưa đến giữa không trung, sẽ bị quy tắc của trò chơi xử tử.

Lúc này, Tô Triệt chỉ là thông qua tưởng tượng cũng có thể nghĩ đễn những hình ảnh tàn khốc kia, nói không chừng, những người đó trong thường ngày xưng huynh gọi đệ cũng sẽ ở trên sợi dây này diễn một hồi thủ túc tương tàn đẫm máu đi sao?

– Như vậy rất tốt a!

Lão Hắc cũng vui mừng cười hắc hắc mà nói:

– Đám hỗn đản Linh giới kia, tự giết lẫn nhau chết bao nhiêu cũng là đáng đời, vả lại chúng ta trước hết đến nơi đây. Vài tên danh ngạch trước đã tới tay, vừa lúc ở trong chùa miếu xem náo nhiệt là được.

– Ta cũng vui vẻ nhìn bọn họ tự giết lẫn nhau…

Tô Triệt đầu tiên là trong lòng gật đầu, lập tức còn nói thêm:

– Bất quá, mặc dù mấy người chúng ta trước hết đến nơi đây cũng không dám bảo chứng, tới trước chính là chuyện tốt. Nói không chừng, trên sợi dây này còn có hung hiểm vô hình khác, đi ở phía trước nhất, làm người mở đường ngược lại sẽ không may cũng là có khả năng a.

– Đúng vậy, nói không chừng thực sự sẽ là như thế này…

Lão hắc gãi đầu, nói rằng:

– Vẫn là chủ nhân suy nghĩ chu đáo.

– Đi thôi.

Tô Triệt trầm giọng nói rằng:

– Dù vậy, thì cũng không thể lùi bước.

Sự tình Tô Triệt có thể nghĩ đến, Hằng Dịch chính mình từng trải mấy nghìn năm nhân sinh, khẳng định là càng có thể dự đoán được, không cần Tô Triệt phân phó, hắn xung phong nhận việc, là người đầu tiên bước lên sợi dây này.

Chương 825 : Trăm dặm làm đường. (hạ)

Hằng Dịch xếp hạng đệ nhất, Lâm Phong xếp hạng đệ nhị, Tô Triệt ôm ấp Thiên Âm còn đang mê man đi ở chính giữa. Đương nhiên còn phải tiếp tục điều khiển hai chân Thiên Âm bảo trì tư thái hành tẩu, như vậy, người đi cuối phía sau cũng chính là Miêu Lực.

Sáu người trước sau đi lên dây kéo, giữa hai bên duy trì cự ly một trượng.

Đi hơn mười trượng, Tô Triệt cảm giác phía trước Hằng Dịch đi được có chút quá nhanh, đó là vội vàng truyền âm phân phó:

– Hằng Dịch, cẩn thận là trên hết, tốc độ có thể chậm một chút, chúng ta đã đi trước rất nhiều, không thiếu chút thời gian này.

Thế nhưng, lại không có nghe được Hằng Dịch truyền âm trả lời, đồng thời, hắn càng chạy càng nhanh, tựa hồ đã triệt để quên đi vừa rồi nói định bảo trì giữa hai bên cách nhau một trượng an toàn, không được cách xa nhau quá xa.

– Có vấn đề!

Tô Triệt lập tức ý thức được Hằng Dịch kinh tâm uất hiện vấn đề, càng âm thầm, vừa mới bước lên dây kéo không được vài bước, Hằng Dịch tính cách trầm ổn như vậy dĩ nhiên ở giữa hô lên.

– Hằng Dịch trở lại!

Lâm Phong cũng là lớn tiếng hô hoán lên.

Thế nhưng truyền âm cũng tốt, hô lớn cũng được, Hằng Dịch vẫn là không quan tâm mà bước nhanh đi, khoảng cách với Lâm Phong đã kéo xa đến hơn mười trượng, đồng thời là càng chạy càng nhanh, hồn nhiên không để ý tới tất cả…truyện huyền huyễn audio

– Không tốt!

Tô Triệt lập tức ở trong lòng đối với lão Hắc nói rằng:

– Nhanh lên, để hắn gọi trở lại.

Lão Hắc đáp ứng một tiếng, lập tức lợi dụng linh hồn nối tiếp giữa tầng bốn Tiên Ngục và nô bộc, đối với Hằng Dịch phát sinh linh hồn triệu hoán.

May là một chiêu này coi như dùng được, phía trước thân hình Hằng Dịch dừng lại, ngừng cước bộ, đồng thời quay đầu nhìn lại, toát ra một bộ biểu tình có chút kinh ngạc.

– Hoàn hảo.

Vừa nhìn đến biểu tình này của hắn, Tô Triệt cũng yên lòng, cái này chứng tỏ, hắn đã từ trong mê chướng khôi phục thanh tỉnh.

– Không nên trở về đi, tiếp tục hướng phía trước, tốc độ chậm một chút, chờ chúng ta đuổi qua!

Tô Triệt hô lên với hắn.

Do đó để hắn giảm bớt tốc độ tiếp tục về phía trước, mà không phải để hắn đi trở lại, là bởi vì Tô Triệt lo lắng đến, nếu như ở trên sợi dây này đi trở về, nói không chừng lại gặp phải dị biến hoắc nghiêm phạt nào đó.

Đồng thời, còn cần lo lắng đến quy tắc của trò chơi này, không thể để hắn đứng lại bất động, do đó, chỉ có thể để hắn đi chậm lại về phía trước, mấy người mình đẩy nhanh tốc độ đuổi theo.

Rất nhanh đi tới phía sau Hằng Dịch, Tô Triệt đó là hỏi:

– Vì sao vừa rồi ngươi lại xông bừa, đi nhanh như vậy, liền ngay cả ta truyền âm, hô hoán cũng không hề để ý tới?

Hằng Dịch đương nhiên là một người thông minh, cũng không có thay chính mình phân biện cái gì, mà là nhíu mày, ngưng thần vừa nghĩ, cũng là hiểu được, lúc này mới trả lời:

– Chủ nhân, vừa rồi ta nhất định là trúng huyễn thuật vô hình vô ảnh nào đó, bên tai nghe được ngươi liên tục thúc giục ta, để ta đi nhanh một ít, ta mới có thể không ngừng gia tốc.

– Quả thế!

Tô Triệt ngưng trọng gật đầu:

– Con đường dây kéo này, quả nhiên là huyền cơ trùng trùng, liền đoán được sẽ không là đơn giản như vậy.

Vì vậy, lại lấy truyền âm chi thuật đối với ba người Hằng Dịch đồng thời căn dặn:

– Từ nay về sau bắt đầu, vô luận các ngươi nghe được ta nói cái gì, cũng không được tin tưởng vào lỗ tai của mình, có thể tin tưởng, chỉ có ở đây.

Tô Triệt chỉ chỉ vào vị trí tâm tạng của mình, ý tứ là: Để cho bọn họ nghe theo tâm linh cảm ứng, mà không phải ngôn ngữ.

Tai nghe là giả, mắt thấy không nhất định là thật, nếu là trúng huyễn thuật cực kỳ cao minh, thính giác và thị giác cũng sẽ trở nên cực kỳ không đáng tin. Cái gọi là huyễn thuật, chính là lợi dụng vài loại cảm quan để lừa dối ngươi.

Cũng may, Tô Triệt có thể lợi dụng trực tiếp liên kết giữa tầng bốn Tiên Ngục và nô bộc, để mệnh lệnh của chính mình trực tiếp truyền vào sâu trong tâm linh của bọn họ. Để cho bọn họ tuân theo chỉ dẫn linh hồn của bản thân, mà không bị cảm quan lừa dối.

Về phần bản thân Tô Triệt, thật đúng là có tự tin không quá khả năng bị huyễn thuật mà ngộ đạo, bởi vì, chính mình có Tiên Ngục trấn thủ hồn phách, cho dù có vật gì để chính mình rơi vào ảo giác phạm hồ đồ, vậy còn có lão Hắc ở trong Tiên Ngục tùy thời có thể nhắc nhở và cảnh báo đây.

– Chủ nhân, nếu ta trúng huyễn thuật, mê hoặc ta gia tốc về phía trước, cái này là nói phía trước nhất định còn có bẫy rập càng thêm hung hiểm đang chờ ta.

Hằng Dịch phân tích nói.

– Đương nhiên sẽ là như thế này.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, nói rằng:

– Ta cho rằng, khả năng lớn nhất chính là để chính ngươi đi ra ngoài sợi dây, hai chân lăng không, chịu quy tắc trừng phạt.

Ba người Hằng Dịch đều là gật đầu, đồng dạng cho rằng, lão giả thần bí ba người ý định muốn giết chết chính mình những người này quả thực chính là dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng có khả năng với hắn mà nói, lợi dụng quy tắc của trò chơi nà xử tử người khác, mới có thể đạt được lạc thú lớn nhất, cho nên mới làm ra một trò chơi thi chạy như vậy.

Bẫy rập phía trước tám chín phần mười chính là vì để người khác vi phạm quy tắc mà lập ra, chứ không phải trực tiếp tuyệt sát chi trận đến chết.

Chủ tớ năm người tiếp tục đi đường, lại đi không đến trăm trượng, phía sau Miêu Lực lại xuất hiện tình trạng, tốc độ tiến lên của hắn chợt biến chậm mấy lần, rất nhanh liền rớt lại phía sau cự ly vài chục trượng.

Rất hiển nhiên, hắn khẳng định đã trúng huyễn thuật nào đó, có thể thời khắc này hắn nhìn thấy hình ảnh hẳn là: chủ nhân liền ở trước người một trượng, tốc độ tiến lên vẫn đang duy trì trạng thái nguyên bản đi sao?

Lão Hắc thời khắc lưu ý trạng thái của mỗi người, lập tức phát động linh hồn hô hoán, có thể khiến Miêu Lực toàn thân run rẩy dữ dội, lập tức tỉnh táo lại, vội vàng đẩy nhanh hơn tốc độ đuổi theo.

Linh hồn liên thông tác dụng chính là thần kỳ như vậy, xa xa không phải phương thức câu thông khác có thể bằng được.

Mấy người Tô Triệt không có lại thảo luận cái gì, mà là ngựa không dừng vó, tiếp tục về phía trước, lại đi một hồi, lúc này đây xuất hiện dị biến đã có thể quá nghiêm trọng!

Đột nhiên, một cổ hôi hắc sắc phong trụ tựa như một con hắc long, từ sâu trong biển mây phía dưới chui ra, cực kỳ nhanh chóng lao tới.

Một cổ phong trụ này, diện tích bao phủ cũng không lớn, đường kính chỉ có hơn năm trượng, thật ra không để mấy người Tô Triệt bao dung ở bên trong, nhưng nó cũng hướng về phía Tô Triệt và Thiên Âm ở vào vị trí trung tâm nhất mà đến.

Phong trụ này từ dưới mà cuốn theo tất cả lao đến, rõ ràng là vì để Tô Triệt và Thiên Âm thổi bay khỏi sợi dây, khiến hai chân của hai người bọn họ bay lên không, liền vi phạm quy tắc của trò chơi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo