[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 140: Huyền Sách Tôn giả (c696-c700)
❮ sautiếp ❯Chương 696 : Huyền Sách Tôn giả. (hạ)
Nói thì nói như thế, bất quá nữ nhân này ẩn đến xác thực đủ sâu.
Lão Hắc cảm khái nói:
– Nếu không phải thông qua Huyễn Ma giáo chủ biết được đáp án, trước đó ta xác thực không nghĩ tới sẽ là nàng.
– Nếu nàng có thể sớm mấy năm thăng cấp Nguyên Anh, trở thành một trong Thiên Huyền tông Thái Thượng trưởng lão. Nói không chắc, ta sớm đã bị nàng trừng trị.
Tô Triệt cũng mỉm cười lắc đầu.
– Đúng vậy, cướp nhà khó phòng.
Lão Hắc gật đầu nói:
– Nếu như mười năm trước nàng thăng cấp Nguyên Anh, nơi nào còn có chúng ta ngày hôm nay.
Đang nói chuyện, ngoài điện có người hồi báo, nói là Huyền Sách Tôn giả ứng triệu cầu kiến.
– Mời nàng vào!
Tô Triệt hướng về bên ngoài truyền âm nói.
Mười mấy tức sau, liền nhìn thấy Huyền Sách Tôn giả quần áo phiêu phiêu, cất bước vào cửa điện.
– Đệ tử Huyền Sách, bái kiến chưởng giáo sư thúc.
Huyền Sách Tôn giả khom người thăm hỏi.
Y theo môn quy, nếu không phải trường hợp phi thường chính thức, đệ tử trong môn phái gặp mặt trưởng bối, chỉ cần khom mình hành lễ là được, cũng không phải tất cả đều là đại lễ quỳ lạy; Trừ khi là những tam đại đệ tử, hiếm khi nhìn thấy chưởng giáo chí tôn một lần, bởi vì quá kích động cùng khẩn trương, mới có thể vừa lên đến chính là quỳ rạp trên đất, liên tục dập đầu.
– Huyền Sách, sáng hôm nay ngươi phái người đưa tới hai phần tấu kiện lên, ta đều nhìn rồi.
Thần sắc Tô Triệt bình thản, ngữ khí ôn hòa:
– Không tệ, phương thức ngươi xử lý đều rất tốt. Bởi vậy có thể thấy được, năng lực làm việc của ngươi ở bên trong thập đại Chủ Phong Tôn giả, hẳn là có thể xếp vào vị trí thứ ba.
– Đệ tử không dám.
Huyền Sách khẽ khom người, biểu thị khiêm tốn.
– Không dám. . .
Tô Triệt đang định bóc trần thân phận thiên cấp nội tuyến của Huyễn Ma giáo, nói trắng ra cùng nàng, không nghĩ tới…
Huyền Sách đột nhiên truyền âm nói:
– Chưởng giáo sư thúc, đệ tử có một việc, muốn thẳng thắn nói với ngài.
– Ồ?
Tô Triệt hơi sững sờ, liền nói:
– Chuyện gì, ngươi nói đi.
– Chuyện đến nước này, đệ tử cho rằng, chuyện này cũng giấu không được bao lâu nữa, còn không bằng chủ động thẳng thắn, cầu được chưởng giáo sư thúc khoan dung.
Khi nói chuyện, đồng thời Huyền Sách chậm rãi cất bước, hướng về phía Tô Triệt tiếp cận lại đây, trên mặt mang theo sầu dung, sâu sắc thở dài:
– Aii! Có ai có thể biết, những khổ não nắm giữ hai thân phận này, nơi chốn cẩn trọng, lo lắng hãi hùng, bao nhiêu buổi tối khó có thể an tâm ngủ. . .
Thoại đến chỗ này, khoảng cách chưởng giáo bảo tọa của Tô Triệt, đã bất quá là khoảng hai mươi trượng.
– Chưởng giáo sư thúc, ngươi có từng nghe nói qua, Huyễn Ma giáo ở bên trong các đại môn phái xếp vào thiên cấp nội tuyến hay không?
Ngữ điệu Huyền Sách mềm nhẹ hỏi.
– Nghe nói qua.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu.
– Ta là thiên cấp nội tuyến ẩn núp tại Thiên Huyền Tông!
Huyền Sách Tôn giả, không, phải nói là Lâm Phong thiếu quân đột nhiên nói ra câu nói này, dụng ý là muốn thừa dịp tâm thần Tô Triệt chấn động, cảm giác kinh ngạc phát động tập kích.
Khoảng cách hai mươi trượng, đối với hắn mà nói, chẳng khác gì là gần trong gang tấc, như tu vi thực lực chân chính phát động một đòn, nhất định có thể đánh giết Tô Triệt không hề phòng bị tại chỗ.
Đương nhiên, loại đánh giết này, chỉ chính là hủy diệt thân thể của hắn, sẽ không triệt để xóa bỏ hồn phách.
Lâm Phong còn muốn bắt được hồn phách của Tô Triệt, làm rõ những bí mật kia.
Nhưng mà, sự tình làm hắn không nghĩ tới, xuất hiện…
Vù…
Không đợi hắn đột nhiên ra tay, trước mặt Tô Triệt đột nhiên xuất hiện một cái truyền tống hình bầu dục, mà bản thân Tô Triệt, đã vèo một thoáng chui vào, biến mất không còn tăm hơi.
– Truyền tống môn hộ?
Lâm Phong trong lúc nhất thời căn bản phán đoán không ra, đây là loại truyền tống nào.
– Sao sẽ như vậy? Sao bị hắn nhìn ra?
Lâm Phong rất là ảo não, cũng hoàn toàn nghĩ không hiểu, mình để lộ ra sơ hở nào, do đó dẫn phát lòng nghi ngờ của Tô Triệt, để hắn đúng lúc mở ra một truyền tống môn hộ như vậy.
– Thiên Vũ, ngươi đi ra cho ta!
Lâm Phong hướng về phía truyền tống môn hộ rống lớn nói:
– Nếu như ngươi không ra, ta liền giết sạch Thiên Huyền Tông từ trên xuống dưới. Ta bây giờ nằm ở bên trong Thiên Huyền Tông, không có đại trận hộ sơn ngăn trở, lại không có người nào có thể ngăn cản ta!
Uy hiếp qua đi, thoáng chờ đợi mấy tức thời gian, nhưng mà không một tiếng động, không có được Tô Triệt đáp lại, bên trong đại điện trống trải trừ hắn ra, đó là đạo truyền tống quang môn kia.
Kỳ thực trong lòng Lâm Phong cũng biết, mình uy hiếp như vậy sẽ không đưa đến tác dụng gì, nhân vật kiêu hùng chân chính căn bản không sẽ để ý người khác sống chết, càng không thể bởi vì người khác sống chết mà gặp uy hiếp.
– Mấy trăm ngàn môn nhân Thiên Huyền Tông hắn căn bản không để ý.
Trong lòng Lâm Phong mắng:
– Đáng trách a, một nhà già trẻ mấy trăm người của hắn, sớm đã bị hắn dời đi, thật là không còn nhân tố gì có thể ép hắn hiện thân.
Thông qua mấy lần sưu hồn vừa nãy kia, Lâm Phong đã biết được, trên Huyền Ngục Phong, toàn bộ thành viên Tô thị gia tộc, sớm đã được Tô Triệt dời đi tới nơi nào.
Nếu đã sớm đoán được Linh giới rất có khả năng còn có thể phái sứ giả đối phó mình, sao Tô Triệt lại để người nhà ở lại cho địch nhân uy hiếp, tất cả bị hắn dưới vào trong Tiên Ngục…
Giờ khắc này, Lâm Phong lòng sinh do dự, muốn xuyên qua đạo truyền tống môn hộ kia, chạy đi một bên khác bắt lấy Tô Triệt; Nhưng mà, hắn lại đang lo lắng, truyền tống môn hộ này rất có khả năng trực tiếp liên thông địa huyệt to lớn trong Hoang Thần Cốc kia, sau khi đi qua, mình sẽ một lần nữa đối mặt trái tim khủng bố kia.
– Qua hay không qua?
Trong lòng Lâm Phong nhanh chóng lóe lên các loại ý niệm, không ngừng cân nhắc hơn thiệt:
– Nếu như không qua, Thiên Vũ sẽ chạy mất dép, có thể từ nay về sau cũng bắt không được hắn; Nhưng mà, nếu như theo chân đuổi qua bên kia, có thể lại như lần trước, có một cái bẫy đủ để trí mạng đang chờ ta hay không?
Tuy Lâm Phong đã là tu vi Luyện Hư trung kỳ, bất quá, một khi nghĩ đến sắp sửa đối mặt nữ nhân nắm giữ tiên nguyên lực kia, cùng với trái tim của Viễn cổ ma thần, trong lòng của hắn đã không còn sức lực.
Bảo vật trọng yếu hơn nữa, vậy cũng không có trọng yếu bằng tính mạng của mình a!
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Phong vẫn là lựa chọn từ bỏ, mặc dù từ nay về sau sẽ không bao giờ bắt được Tô Triệt, hắn cũng không muốn rơi vào trong bẫy một lần nữa.
– Đáng trách a!
Nguyên bản Lâm Phong vẫn là tự tin gấp trăm lần, mới vừa thấy được Tô Triệt, ngay cả cơ hội động thủ cũng không có, đã bị hắn trốn thoát. Giờ khắc này, trong lòng tức giận cùng thất vọng, nói mấy ngày cũng khó có thể miêu tả.
Giữa lúc hắn dự định xoay người rời đi lại nhìn thấy, Tô Triệt từ bên trong đạo truyền tống kia dò đầu ra, châm chọc nhìn hắn một chút, lại lập tức rụt trở về.
– Không phải truyền tống môn hộ!
Chương 697 : Ngươi lừa ta gạt.
Lâm Phong nhất thời xác định, tính chất truyền tống môn hộ, quyết không thể giống như vậy, giống như cửa phòng nhà mình như thế. Bởi vì lực truyền tống cường đại, sẽ trực tiếp truyền tống người rời khỏi, hoặc là phun người từ bên trong ra, sẽ không giống như vậy chỉ lộ ra một cái đầu, thân thể vẫn ẩn ở một bên khác.
– Đây không phải là truyền tống môn hộ, mà là cửa ra vào của pháp bảo không gian!
Trải qua động tác ngó dáo dác kia của Tô Triệt, Lâm Phong chớp mắt làm ra phán đoán này.
Như thế này liền nói rõ, Tô Triệt cũng không hề thoát đi nơi đây, chỉ bất quá là tiến vào một không gian pháp bảo có thể ẩn hình.
Lâm Phong lập tức khuếch tán thần thức, tinh tế tra tìm không gian pháp bảo này. Nếu có thể nắm giữ món pháp bảo này ở trong tay, cũng chính là nói, đóng kín Tô Triệt ở bên trong, chỉ chờ bắt ba ba trong rọ là được.
Nhưng mà, tìm nửa ngày, lại không có thể tìm tới pháp bảo không gian trong tưởng tượng này ở vào nơi nào, tựa hồ, bản thân pháp bảo cùng môn hộ trước mắt này không hề có liên hệ.
– Pháp bảo thế gian căn bản không làm được loại trình độ này, rất khả năng chính là tòa bảo tháp kia!
Nghĩ đến đây, Lâm Phong nhất thời bắt đầu kích động, hận không thể lập tức vọt vào cánh cửa kia, đem toà bảo tháp kia chiếm làm của riêng.
Nhưng dù sao hắn cũng là Luyện Hư tu sĩ đã sống mấy trăm năm, không phải ngu xuẩn không não, biết rõ bảo vật trước mặt, cũng sẽ không nhất thời kích động, lần thứ hai rơi vào bên trong mai phục của Tô Triệt.
Lâm Phong ổn định nỗi lòng, cường ép mình lấy tốc độ cực kỳ chầm chậm nói, như trước vẫn duy trì tiếng nói nữ tính, lớn tiếng hỏi:
– Thiên Vũ, làm sao ngươi phát hiện được ta?
Lần này, Tô Triệt ngược lại là đáp lại, thanh âm của hắn phiêu hốt bất định ở trong đại điện, căn bản không tìm được âm thanh đến từ phương nào:
– Ngươi mới vừa đi vào cửa điện, ta liền cảm thấy không đúng.
– Ồ? Không đúng chỗ nào?
Lâm Phong hỏi lại.
– Chân chính Huyền Sách Tôn giả, tuy là nữ nhân, nhưng tư thái bước đi sẽ không phong thái chập chờn, ẩn hàm phong tình giống như ngươi vậy.
Trong giọng nói của Tô Triệt lộ ra ý cười:
– Kẽ hở của ngươi chính là ý vị nữ nhân quá nồng, cùng biểu hiện chính thống trong ngày thường của Huyền Sách, khác nhau rất lớn. Đặc biệt là, nàng muốn tới chưởng giáo đại điện bái kiến ta, càng sẽ đàng hoàng trịnh trọng, thần tình nghiêm túc.
Thời điểm nói những lời này, Tô Triệt cũng không biết người giờ khắc này ngụy trang thành Huyền Sách kia chính là nam nhân, càng không biết hắn còn là vị Lâm Phong thiếu quân lần trước kia.
Chỉ có thể nói, Lâm Phong nguỵ trang nữ nhân đến mức quá giống, trái lại lộ ra kẽ hở, cơ hồ bị Tô Triệt cùng lão Hắc đồng thời nhìn ra vấn đề.
– Minh bạch.
Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng cũng đang bí ẩn tự giễu:
– Làm cho ta giả trang nữ nhân thì có thể, bất quá, đóng vai một người nghiêm trang chuẩn mực, độ khó xác thực rất lớn…
– Đồng thời, ngươi còn có một sơ hở.
Âm thanh của Tô Triệt truyền đến lần thứ hai:
– Bên trong Thiên Huyền Tông, ngoại trừ mấy vị Nguyên Anh sư huynh, bất luận là một đệ tử nào đến đây bái kiến ta, đều không dám tới gần trong vòng ba mươi trượng, mà ngươi, thời gian nói chuyện vừa nãy, không ngừng ép gần, rõ ràng chính là có mưu đồ.
– Được rồi, phải thừa nhận, hai kẽ hở này, đủ để gợi ra lòng nghi ngờ của ngươi.
Lâm Phong thừa nhận mình là giả, giọng nói lại chuyển:
– Dù vậy, Thiên Vũ, chỉ cần ta có thể tìm được không gian pháp bảo ngươi ẩn thân, ngươi cũng chỉ có một con đường chết. Điểm này, không biết ngươi có ý thức được hay không?
– Ha ha ha…
Tô Triệt cười to vài tiếng, trả lời:
– Đã sớm đoán được Linh giới còn có thể phái sứ giả đối phó ta, nhưng mà, ta không có sớm rời khỏi Khải Nguyên tinh. Trong tay nếu không có bất kỳ chỗ dựa, ngươi cho rằng, ta sẽ ngốc chờ các ngươi tới bắt sao?
– Hay là, ngươi cũng là bởi vì quá tự đại, quá ngông cuồng, mới có thể dẫn đến mình bước lên con đường hủy diệt cuối cùng.
Lâm Phong cố ý dong dài như thế cùng Tô Triệt, chính là dự định thông qua con đường truyền bá âm thanh, cuối cùng tìm tới vị trí không gian pháp bảo này.
Bất quá, tâm tư này của hắn đã bị Tô Triệt nhìn thấu, chỉ nghe được, Tô Triệt cười nói:
– Ngươi nghĩ thông qua âm thanh của ta, tìm tới vị trí pháp bảo đúng không? Kỳ thực, không cần phiền toái như vậy, chỉ cần ngươi xuyên qua cái cánh cửa này, là có thể nhìn thấy ta. Chỉ là không biết, ngươi có can đảm này hay không?
Khóe mắt Lâm Phong khẽ run, trong lúc nhất thời khó có thể xác định, những lời này của Tô Triệt, đến cùng là khích tướng, hay là kế sách thành trống.
Nếu là khích tướng, nói rõ hắn rất hi vọng mình đi vào, bên trong sớm chuẩn bị xong cạm bẫy trí mạng.
Nếu là kế sách thành trống, là hắn cố làm ra vẻ bí ẩn, ý đồ làm mình ngờ vực, mục đích cuối cùng chính là không muốn cho mình tiến vào.
– Không quan hệ!
Thanh âm của Tô Triệt cực kỳ đáng trách lần thứ hai vang lên:
– Nếu ngươi trong lúc nhất thời không quyết định chắc chắn được, ta có thể sắp xếp đệ tử môn phái đưa cơm đưa nước cho ngươi, thu xếp giường chiếu, ngươi có thể tạm ở lại chỗ này, chậm rãi cân nhắc, từ từ suy nghĩ. Chúng ta cũng không thiếu chút thời gian này, đúng
không?
– Hừ. . .
Lâm Phong cười lạnh nói:
– Mượn dùng câu nói vừa nãy kia của ngươi, căn bản không cần phiền toái như vậy, chỉ cần ta hồi báo hiện trạng của Khải Nguyên tinh cho Linh giới, để bọn hắn lập tức mở ra đường hầm hạ giới, thì sẽ có đại đội nhân mã tùy theo hạ giới, đem ngươi, cùng với Thiên Huyền Tông, triệt để diệt trừ, chó gà không tha!
– Ngươi sẽ làm như vậy sao?
Tô Triệt lập tức hỏi ngược lại:
– Ngươi càng nói như vậy, liền chứng minh, ngươi không có dự định làm như vậy. Đương nhiên, nếu ngươi thật sự làm như vậy, ta liền khống chế pháp bảo không gian này, lập tức rời khỏi Khải Nguyên tinh. Mênh mông tinh không, vô biên vô hạn, xem các ngươi tìm tới ta như thể nào.
Những lời này của Tô Triệt, phải nói đúng là lời nói thật trong lòng. Nếu như đường hầm hạ giới thật sự mở ra, vậy phải vứt bỏ tất cả, lập tức rời đi, cái gì kế hoạch đại di dân, đều sẽ trở thành bọt nước.
Bất luận là đồ vật gì, cũng không trọng yếu bằng tính mạng của mình.
Giờ khắc này, Lâm Phong cố ý không ngừng đối thoại cùng Tô triệt, mục đích là vì tìm ra vị trí ẩn dấu của không gian pháp bảo này; Như vậy, Tô Triệt dong dài nhiều như vậy, lại là vì cái gì?
Mỗi một sắp xếp, có thể hạ thủ!
Lâm Phong đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên, phía sau truyền đến tín hiệu nguy hiểm, bằng vào trực giác cực kỳ nhạy cảm, hắn lập tức hướng lướt ngang mười mấy trượng.
– Là nữ nhân kia! Nữ nhân nắm giữ tiên nguyên lực, am hiểu thuấn di cùng ẩn thân . . .
Ngay trong một phần ngàn cái chớp mắt, trong lòng Lâm Phong sinh ra một tia ý niệm như vậy.
Nhưng mà, khi hắn thân ở giữa không trung, vẫn duy trì tư thế nhanh chóng tránh né như cũ, nhưng thân thể giống như va vào bên trong một tầng lồng khí vô hình.
Chương 698 : Di Tiên phát uy
Nguy rồi!
Trong lòng hắn hô to một tiếng.
Phốc!
Lâm Phong biến mất không thấy, giống như Tô Triệt cùng Phỉ Vân giờ khắc này, dường như tiến vào trạng thái ẩn hình triệt triệt để để.
Bên trong Chưởng giáo đại điện, một người cũng không có, chỉ còn lại đạo truyền tống quang môn lập loè ánh sáng màu nhũ bạch kia, vẫn đứng sừng sững ở đó như cũ…
– Đây là nơi nào?
Lâm Phong thiếu quân xuyên qua tầng màng mỏng, chỉ là một khắc ngăn ngắn kia, hắn vẫn cảm giác được không gian lực rõ ràng, trong lòng hô to một tiếng không tốt, ý thức được mình hẳn là lâm vào một không gian đặc thù nào đó.
Thấy hoa mắt, sau đó liền nhìn thấy, đây là một thế giới hoàn toàn xa lạ, trong không khí tràn ngập áp lực vô hình, làm cho người ta có một loại kiềm chế cực không thoải mái.
Giờ khắc này, mình thân ở trong không gian, có thể rõ ràng nhìn thấy núi cao trùng điệp phía dưới, vô tận bình nguyên…
– Lẽ nào, đây chính là không gian bên trong kiện pháp bảo kia, toà bảo tháp thần bí kia?
Vèo!
Thân ảnh của Tô Triệt không biết từ nơi nào xông ra, thoáng hiện ở bên ngoài ngàn trượng trước mặt Lâm Phong.
– Thiên Vũ!
Lâm Phong theo bản năng vận chuyển chân nguyên, liền muốn làm công kích mạnh nhất nắm bắt. Chỉ có một lần cơ hội xuất thủ, tuyệt đối không thể do dự.
Ầm!
Nhưng mà, hắn vừa lấy ra một thanh trường đao màu huyết hồng, còn chưa kịp bạo phát uy năng của cực phẩm Đạo khí này, liền có một cổ áp lực vô hình phủ xuống.
Áp bách cường đại không thể chống lại, làm cho sắc mặt Lâm Phong đại biến, giống như thân sa vào đầm lầy, khó có thể hành động, hết thảy chân nguyên bên trong cơ thể đều bắt đầu điều động đối kháng cùng cỗ áp lực này, nơi nào lo lắng đi công kích Tô triệt.
– Là trái tim to lớn kia sao?
Trong đầu của hắn, theo bản năng hiện ra dáng vẻ trái tim khủng bố kia của Viễn cổ ma thần.
Thế nhưng, hắn đã đoán sai.
– Người phương nào tự tiện xông vào Di Tiên Cảnh!
Đột nhiên, một tiếng gào cực kỳ vang dội, đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, sau đó liền nhìn thấy thân ảnh một người cao mấy chục trượng xuất hiện ở bên ngoài trăm trượng.
– Vu tộc?
Sắc mặt Lâm Phong thoáng biến thành trắng bệch, cứ việc trước mắt cái này người khổng lồ xem ra chỉ là một cái nửa trong suốt huyễn ảnh, nhưng là, hắn vẫn có thể nhận ra rất nhiều vu tộc mới có thể có đặc thù.
Vu tộc!
Một chủng tộc kinh khủng nhất, đáng sợ nhất trong truyền thuyết, nghe nói là chung cực ác mộng của hết thảy Tu Tiên giả đẳng cấp cao. Bởi vì Vu tộc chuyên môn cướp đoạt nguyên thần của tu sĩ cao cấp, Tu Tiên giả Luyện Kư kỳ trở lên một khi rơi xuống trong tay của bọn hắn, chắc chắn là hồn phi phách tán, triệt để diệt vong …
– Nơi này sao sẽ xuất hiện Vu tộc?
Lâm Phong khó mà tin nổi, hướng về phía Tô Triệt hô lớn:
– Thiên Vũ, ngươi lại đang trêu đùa loại thủ đoạn nào?
– Hoan nghênh đi tới Di Tiên Cảnh làm khách.
Tô Triệt triển lộ ra nụ cười nhiệt tình, mở hai tay ra hướng về bốn phía giới thiệu một thoáng:
– Danh xưng Di Tiên Cảnh này, lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói qua sao?
– Di Tiên Cảnh?
Lâm Phong thoáng hồi tưởng, nhất thời nghĩ tới một truyền thuyết xa xưa kia, chính là bởi vì Di Tiên Cảnh, chính là bởi vì Vu tộc hành sự nghịch thiên, mới có thể ép chúng Tiên Tiên Giới liên thủ sáng tạo Linh giới. . .
– Nơi này chính là Di Tiên Cảnh?
Lâm Phong thân ở dưới áp bách vô hình, vẻn vẹn chỉ có thể xoay đầu nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, động tác đơn giản như thế cũng có vẻ tương đối gian nan, mấy tức sau, hắn la lớn:
– Không, không thể nào, ngươi là một nhân loại, sao nắm giữ Thánh địa Vu tộc Di Tiên Cảnh?
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì tràn đầy sợ hãi, bởi vì, bất kỳ chuyện gì có liên quan đến Vu tộc, đối với tu sĩ Luyện Hư kỳ trở lên mà nói, đều có quan hệ cùng hai chữ tai nạn.
Tô Triệt chậm rãi nói:
– Thế gian này không có chuyện gì không thể nào, tiếp đó, nên là lúc ngươi tiếp thu chế tài.
Nhìn hắn nói xong câu đó, Tô Triệt thông qua tâm niệm, không tiếng động truyền đạt chỉ lệnh đối với thủ hộ Di Tiên Cảnh:
– Không cần giết nàng, ta muốn bắt sống người này.
– Vâng, tuân lệnh tôn chủ.
Thủ hộ Di Tiên Cảnh gật đầu đáp ứng.
Cho tới bây giờ, Tô Triệt cũng không biết Huyền Sách trước mắt này chính là người quen cũ Lâm Phong thiếu quân giả trang, vẫn cho là, lần này Linh giới sứ giả hạ giới thực sự là một nữ nhân.
Thủ hộ Di Tiên Cảnh hành sự gàn bướng, cũng mặc kệ Lâm Phong là nam hay nữ, chế tài Tu Tiên giả cao cấp xông vào Di Tiên Cảnh, vốn là chức trách của hắn, huống chi, đây là mệnh lệnh của Tôn chủ đại nhân.
Vù vù…
Cũng không biết thủ hộ giả thi triển thủ đoạn gì, Lâm Phong bị trấn áp nhất thời cảm giác được, bốn phương tám hướng đồng thời truyền đến áp lực khủng bố vô biên, giống như, sắp sửa ở trong khoảnh khắc đè ép mình thành một bãi thịt rữa.
– Không!
Lâm Phong không cam lòng diệt vong như vậy, gào thét một tiếng, đem hết toàn lực thả ra chân nguyên màu đỏ dày đặc, muốn chống lại loại áp lực vô hình này. Giờ khắc này dưới cảnh ngộ này, có một thân thần thông cường hãn, cũng không cách nào thi triển ra.
Bởi vì, bản thân bị áp lực vô hình phong tỏa, giống như bị giam ở bên trong một cái bình hoàn toàn đóng kín, nếu thả ra bất luận một loại thần thông công kích nào, đầu tiên sẽ đem mình nổ thành phấn vụn.
Bất quá, hắn gầm rú một tiếng này, không còn là tiếng nói nữ nhân, mà là tiếng nói của bản thân.
Tô Triệt nhất thời sửng sốt, thầm nhủ trong lòng:
– Tiếng nói này, nghe có chút quen tai a…
– Không phải là quen tai.
Lão Hắc thân là khí linh Tiên Ngục, trí nhớ cùng sức phán đoán ở phương diện khác vượt xa nhân loại, lập tức nói:
– Vừa nghe liền biết chính là quỷ không may lần trước, Lâm Phong thiếu quân. Ha ha, chủ nhân, sứ giả hạ giới lần này, vẫn là hắn a!
Đối với lão Hắc phán đoán, Tô Triệt đương nhiên không hoài nghi, giờ khắc này cũng không nhịn được cười thầm trong lòng:
– Nói như vậy, hắn chẳng khác gì là rơi vào trong bẫy mà chúng ta thiết kế lần thứ hai?
– Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc cười ha ha nói:
– Cho nên ta mới nói hắn là một quỷ không may a.
– Dĩ nhiên là hắn!
Trong lòng Tô Triệt âm thầm sinh kỳ:
– Lúc này mới ba tháng, hắn liền có thể tái tạo thân thể mới, lần thứ hai hạ giới. Những thủ đoạn trên Linh giới kia, đúng là không thể khinh thường.
Một khi xác định, vị sứ giả Linh giới trước mắt này chính là Lâm Phong thiếu quân, Tô Triệt không khỏi âm thầm yên tâm, bởi vì, điều này nói rõ hắn cũng không hề công bố những bí mật kia của mình, mới có thể lại một lần nữa tự mình hạ giới, mục đích vẫn là muốn từ trong tay mình cướp Tiên Ngục bảo tháp đi.
– Người vì tài mà chết, điểu tham thực mà vong, gia hoả này quá tham lam rồi!
Tô Triệt âm thầm lắc đầu.
Giờ khắc này, Lâm Phong bị trấn áp, liên tục gầm rú, cơ hồ dốc hết chân nguyên trong cơ thể ra đối kháng, nhưng vẫn không thể chống đỡ cùng loại áp lực vô hình này được.
Chương 699 : Bắt ba ba trong rọ (thượng)
Phải biết rằng, Di Tiên Cảnh chính là Thánh địa Vu tộc, sau khi Tu Tiên giả tu vi càng cao đi vào, sẽ chết càng nhanh; Thậm chí có thể nói, ngay cả Tiên Giới Chân Tiên cũng không dám tùy tiện xông vào sào huyệt Vu tộc.
Ngược lại là những sinh linh phổ thông không biết tu luyện, người thủ hộ Di Tiên Cảnh sẽ coi bọn hắn là sinh linh nhỏ yếu nhất, như trùng ngư chim tước, mới không giết bọn hắn.
– Lâm Phong thiếu quân phải không?
Tô Triệt có thể nói là cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng, cười híp mắt nhìn Lâm Phong, chậm rãi nói:
– Mới vừa rồi còn thực sự là không biết, dĩ nhiên là thiếu quân điện hạ lại một lần nữa đại giá quang lâm. Bất quá, lần này tuy rằng ngươi trở nên thông minh hơn một ít, đều biết đến đánh lén ám toán, nhưng vẫn đánh giá thấp Tô mỗ. Lần thứ hai rơi vào cạm bẫy ta bố trí, xin hỏi ngươi giờ khắc này, có cảm tưởng gì?
Tô Triệt trào phúng, đối với tâm lý trạng thái của Lâm Phong nhất định sẽ tạo thành trùng kích nhất định, là cố ý cho hắn cảnh đã tuyết còn thêm sương, phụ trợ người thủ hộ Di Tiên Cảnh nhanh chóng giải quyết gia hỏa này.
Tô triệt không muốn giết hắn, mà là dự định bắt sống, bắt vào Tiên Ngục, đổi thành thủ hạ Luyện Hư kỳ thứ nhất của mình.
Đến lúc đó, có Lâm Phong và Phỉ Vân phối hợp lẫn nhau, hơn nữa trên tay mình nắm giữ lực lượng khác, đối mặt Linh giới hạ xuống hai, ba Luyện Hư kỳ cường giả, cũng không cần phải lo lắng cái gì.
Hôm nay, Tô Triệt, lão Hắc cùng Bạch lão ma đã sớm nghĩ tới, rất có thể Linh giới sẽ phái một vị sứ giả khác đối phó mình, bởi vậy, mỗi phương diện đều đã làm đủ chuẩn bị.
Ngoại trừ Phỉ Vân cùng trái tim kia, Tô Triệt cho rằng, lực lượng trong tay mình còn có thể tạo thành uy hiếp đối với tu sĩ Luyện Hư, chỉ còn có Di Tiên Cảnh.
Nên trong mấy ngày tọa trấn tông môn này, liền điều chỉnh Di Tiên Cảnh đến trạng thái ẩn hình triệt để, ở mọi thời khắc che ở trước người mình.
Vừa nãy ở bên trong đại điện chế tạo ra truyền tống quang môn kia, chỉ là một bảng quảng cáo dọa người mà thôi, muốn đi vào Di Tiên Cảnh, căn bản không cần truyền tống gì, tùy tiện mở ra một lối vào là có thể đi vào.
Tô Triệt cố ý làm ra một cái truyền tống như thế, chính là vì hấp dẫn lực chú ý của Lâm Phong, để hắn cho rằng nhất định phải thông qua cánh cửa kia mới có thể tiến nhập không gian pháp bảo.
Kỳ thực, Tô Triệt sớm đã khống chế Di Tiên Cảnh ẩn hình đi tới bên trái Lâm Phong cách đó không xa, đồng thời phán đoán con đường hắn né tránh, lúc này mới thả Phỉ Vân ra.
Phỉ Vân y theo Tô Triệt chỉ điểm, thuấn di đến phía sau Lâm Phong muốn đánh lén, chỉ là vì ép hắn đến vị trí chỉ định kia, lối vào Di Tiên Cảnh đang chờ ở nơi đó…
Lâm Phong ở dưới lần tính toán này, giống như con ruồi không đầu, đâm vào Di Tiên Cảnh.
Lợi dụng Di Tiên Cảnh đối phó sứ giả Linh giới, là thủ đoạn mạnh nhất của Tô Triệt cùng lão Hắc có thể nghĩ ra, chỉ bất quá lần trước ở bên trong Hoang Thần Cốc còn chưa kịp sử dụng một chiêu này, Lâm Phong đã là thịt nát thân hủy, nguyên thần trốn thoát.
Hôm nay, nếu đã tương đối thuận lợi bắt hắn vào Di Tiên Cảnh, Tô Triệt sao cho phép để hắn chạy trốn một lần nữa, nói cái gì cũng phải lưu hắn lại. Nếu như không thể bắt sống, cũng phải giết chết hắn.
Giờ khắc này Lâm Phong thân ở bên trong lực lượng áp bách vô hình, vẫn liều mạng giãy dụa, toàn lực chống lại.
Người thủ hộ Di Tiên Cảnh y theo chỉ lệnh của Tô Triệt, cũng không làm thủ đoạn cường lực nhất giết đi, chỉ là lấy loại phương thức trấn áp này chậm rãi tan rã năng lực phản kháng của hắn.
Cảm nhận được lực áp bách càng ngày càng mạnh từ từ ép gần, đã ép chân nguyên màu đỏ ngầu mà mình thả ra trở về bên trong thân thể, Lâm Phong làm sao không biết, đang đối phó mình cũng không phải là lực lượng một người nào đó, mà là lực lượng của không gian thần bí này.
Lực lượng một thế giới, chỉ là phàm nhân, làm sao có thể ngăn cản?
– Thiên toán vạn toán, vốn tưởng rằng có thể tính toán đến Thiên Vũ, không nghĩ tới, dĩ nhiên lần thứ hai rơi vào bẫy của hắn.
– Ta sao ngu xuẩn như thế a!
– Lẽ nào, trời cao đã định, hắn là khắc tinh của ta sao?
Lâm Phong thật là nghĩ không ra, lần này, mình không có phạm vào khinh địch, cũng không có gặp những người khác lừa bịp cùng nói dối, thậm chí, mình không tiếc tự hạ thân phận, lấy thủ đoạn ẩn núp đánh lén, thực thi ám toán…
Phải nói, đã là muôn vàn cẩn trọng, tất cả cẩn thận. Không nghĩ tới, vẫn bị hắn dễ dàng lừa gạt vào trong bẫy.
Bắt ba ba trong rọ?
Buồn cười nhất chính là, con ba ba kia, chính là mình…
Kèn kẹt ca…
Áp lực khủng bố đã tác dụng đến bên trên thân thể, xương cốt toàn thân Lâm Phong phát sinh tiếng vang quái dị, tựa hồ trong nháy mắt, sẽ đứt thành từng khúc, thân thể bị đè ép thành một đống thịt rữa.
– Không!
– Ta không cam lòng a!
Lâm Phong hí lên gầm rú, nghĩ đến mình bỏ ra một nửa dương thọ, cùng với cơ hội thành Tiên, đồng thời ở trong Huyết sát ma vụ khổ sở chịu dằn vặt cực hạn hai tháng… Tất cả những thứ này đổi lấy là loại kết cục hôm nay sao?
– Không, ta không cam lòng! Thiên Vũ, ngươi chỉ là một Nguyên Anh Kỳ tiểu bối, ta không thể nào chết trên tay của ngươi…
Khuôn mặt vô cùng anh tuấn kia của Lâm Phong, đã bị đè ép đến triệt để biến hình, giống như bị dẫm lên một cước, thế cho nên, tiếng quát tháo của hắn cũng đã mơ hồ không rõ.
Tô Triệt vô thanh vô tức, không tiếp tục nói bất kỳ phí lời, bởi vì, lại thêm mấy tức thời gian, hắn sẽ triệt để mất đi năng lực chống cự, không cần thiết lại lãng phí miệng lưỡi.
Nhưng mà lần này, lại đến phiên Tô Triệt đã đoán sai!
Mắt nhìn thấy Lâm Phong sắp bị giải quyết, đột nhiên, lồng ngực bị đè ép của hắn kia tự động nứt ra một lỗ máu, Tô Triệt thân ở bên ngoài ngàn trượng, thông qua thần thức có thể nhìn thấy rõ ràng, trong huyết động lộ ra một trái tim vô cùng quái dị.
Trái tim lớn gấp hai trái tim của người thường, tràn đầy gai nhọn, vị trí trung tâm còn có một mặt quỷ nhếch miệng cưới, theo tim đập, không ngừng cười gằn.
– Một trái tim quỷ dị như vậy!
Tô Triệt không khỏi nghĩ nói:
– Lần trước, Lâm Phong bị trái tim kia phá hủy thân thể, chẳng lẽ nói, hắn cũng lấy đến một trái tim Viễn cổ ma thần nào đó, dự định một thù trả một thù, lợi dụng một trái tim như vậy tới đối phó ta?
Nghĩ đến những thứ này, Tô Triệt cảnh giác cao độ, vội vàng lui về phía sau hơn một ngàn trượng, cùng hắn bảo trì khoảng cách an toàn hơn hai ngàn trượng.
Tối thiểu, mình cho đây là đầy đủ an toàn.
Chờ trái tim quái dị kia từ trong lồng ngực Lâm Phong bay ra ngoài thân thể, khuôn mặt quỷ kia cũng hướng về phía Tô Triệt, mà không phải đang thủ hộ cho Lâm Phong chống lại áp lực của Di Tiên Cảnh.
Cái này kêu là oan có đầu, nợ có chủ, hận ý trong lòng Lâm Phong hoàn toàn tập trung ở trên người Tô Triệt, như vậy, mặt quỷ này không cần tư tưởng của Lâm Phong chi phối, cũng sẽ tự nhiên chọn lựa Tô Triệt là địch nhân lớn nhất.
Chương 700 : Bắt ba ba trong rọ (hạ)
Cả người Lâm Phong đã bị Di Tiên Cảnh trấn áp nhốt ở bên trong, căn bản là gió thổi không lọt, hết thảy thủ đoạn công kích của hắn đều không thể thả ra, trái tim mặt quỷ kỳ dị quái đản này, có thể làm ra trò trống gì?
Lão Hắc tràn đầy xem thường nói ra những lời này, trái tim mặt quỷ cũng là tùy theo làm ra trò gian, giống như một bạt tai vang dội vỗ tới trên mặt lão Hắc.
Hô!
Một mặt quỷ màu đỏ như máu, lại không trở ngại từ bên trong trấn áp vô hình của Di Tiên Cảnh xuyên thấu mà ra, lúc đầu chỉ là to bằng một bàn tay, hướng về bên Tô Triệt cực tốc bay tới.
Gần như là trong một sát na, cũng bay qua khoảng cách ngàn trượng, mà lúc này, gương mặt quỷ kia đã mở rộng đến to mấy trượng, cái miệng lớn như chậu máu đầy răng nanh, tuyệt đối có thể ung dung nuốt một nhân loại như Tô Triệt vào bụng.
Tuy rằng hình thể biến thành lớn hơn, nhưng màu sắc của nó không có trở thành nhạt đi, vẫn là hắc hồng giao nhau, máu thịt be bét giống như một con ác ma gặm nuốt vô số sinh linh, khiến cho đầy mặt và đầu cổ đều là máu tươi, xem ra dữ tợn đến cực điểm, so với sắc mặt của lão Hắc càng thêm hung ác.
Đột biến này phát sinh quá nhanh, Tô Triệt căn bản không kịp cân nhắc tại sao nó có thể từ bên trong lực trấn áp xuyên ra, Tô Triệt đối mặt với nhân tố hoàn toàn không biết, tuyệt đối không dám để nó tiếp xúc đến mình. Nói cách khác, nhất định phải hết sức tránh né.
Dù sao Lâm Phong cũng là một Luyện Hư kỳ đại tu sĩ, mặc dù bị khốn ở bên trong Di Tiên Cảnh, nhưng trên người hắn xông tới bất luận một loại đồ vật không rõ nào, đều không phải Tô Triệt là Nguyên Anh tu sĩ có thể chống lại.
Chỉ có thể né tránh, phương pháp ứng đối khác, đều rất mạo hiểm.
Tô Triệt chỉ có thể vòng quanh tới vị trí của thủ hộ giả, hiểm hiểm tránh đi, tận lực không cho mặt quỷ kia tiếp cận đến mình, đồng thời nhìn thủ hộ giả hô lớn:
– Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không nhanh cái cản mặt quỷ này lại.
– Lệnh chủ không cần kinh hoảng, trong tay của ngươi nắm giữ lệnh kỳ Di Tiên, liền được Di Tiên Cảnh trọng điểm bảo hộ, trừ khi có lực lượng nào đó có thể triệt để phá hủy Di Tiên Cảnh, bằng không, không gì có thể ở chỗ này xúc phạm tới lệnh chủ.
Thủ hộ giả chậm rãi trả lời.
– Ngươi cái này. . .
Tô Triệt mở trừng hai mắt, hận không thể xông tới bạo đánh hắn một trận, không khỏi quát hỏi:
– Đã như vậy, tại sao không nói sớm?
– Lệnh chủ chưa hỏi qua ta việc này.
Thần tình ngữ khí của Thủ hộ giả, là vĩnh hằng bất biến.
Tô Triệt nhất thời không nói gì, lão Hắc thì ở bên trong Tiên Ngục thống mạ một trận.
Tô Triệt đột nhiên ngưng phi hành tốc độ cao, thừa dịp quỷ diện kia vẫn không có vồ lên tay vung vẩy lệnh kỳ Di Tiên trong tay, la lớn:
– Di Tiên Cảnh, nghe ta hiệu lệnh, thu rồi tên yêu nghiệt này!
Ầm!
Trong phạm vi mười ngàn trượng, đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng không biết tên, giống như một bàn tay lớn vô hình, nắm lấy lấy trái tim to lớn đang lao tới kia vào trong tay.
– Oa oa oa…audio truyện ngôn tình
Cái mặt quỷ kia dĩ nhiên phát sinh tiếng hô quỷ dị, ánh mắt hung ác đến cực điểm trừng mắt nhìn Tô Triệt, tựa hồ, giống như chủ nhân của nó Lâm Phong, thời điểm giãy dụa cũng là cực độ không cam lòng.
Phốc!
Quỷ diện huyết hồng bị di lực lượng của Di Tiên Cảnh sinh sôi xé nát, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
– Thật đúng là có thể dùng a.
Tô Triệt nhìn lệnh kỳ Di Tiên trong tay, có thể nói là hoàn toàn yên tâm.
– Chỉ cần thân ở bên trong Di Tiên Cảnh, nếu đả kích của đối thủ không đạt tới trình độ phá hủy Di Tiên Cảnh, cái kia sẽ không bao giờ thương hại đến ta…
– Được! Di Tiên Cảnh, quả nhiên là một thủ đoạn khắc địch chế thắng của ta.
Di Tiên Cảnh chính là Thánh địa Vu tộc, có thể gánh chịu vạn ngàn dũng sĩ Vu tộc có thực lực khủng bố, thử nghĩ một thoáng, thế gian sao có thể tồn tại lực lượng nào, có thể phá hủy Di Tiên Cảnh đây?
Mấy triệu năm trước, thiên đạo phát uy, cũng chỉ bổ Di Tiên Cảnh ra hai nửa, cũng không thể phá hủy triệt để, bởi vậy có thể thấy được, cái không gian pháp bảo này cường hãn đến mức độ nào.
– Mặt quỷ vừa rời kia, nếu như thân ở ngoại giới, tất nhiên là một loại công kích quỷ dị cực kỳ đáng sợ, nói không chắc, sẽ làm ta tiêu hao hết thủ đoạn, cũng khó có thể chống đối, thế nhưng ở bên trong Di Tiên Cảnh, nó chỉ là một con cọp giấy, nhìn như hung mãnh, nhưng lại không chịu nổi một kích
– Tính ra, có thể lâm thời nắm giữ Di Tiên Cảnh, cũng là một món lễ lớn mà Thiên Âm đưa cho ta, thật sự phải tìm cơ hội thích hợp, hảo hảo cảm tạ nàng.
Tô Triệt đang chìm đắm ở bên trong cảm khái, lại nghe Lâm Phong thiếu quân bộc phát ra tiếng gào thét:
– Thiên Vũ, ngươi chờ ta, cho dù thành quỷ, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi…
Câu gào thét này, hàm chứa không biết bao nhiêu phẫn hận, bao nhiêu không cam lòng, bao nhiêu oán độc…
Nhưng mà, hắn không có cơ hội thành quỷ, Tô Triệt căn bản sẽ không để cho hắn biến thành quỷ hồn. Xử lý như vậy, quá mức lãng phí!
Xoạt một tiếng, Lâm Phong đã không còn là hình người, cả người bị đè ép thành một đống thịt hình dạng bất quy tắc, đầu, thân người, tứ chi,… đều đã không có cách nào phân biệt, giống như một cục đất sét bị vò đến cùng một chỗ.
Dù cố sức chống lại, nhưng cuối cùng vẫn là biến thành loại trạng thái vô thanh vô tức, không hề chống lại này.
Hắn không có chết, chỉ là thân thể tổn thương quá nghiêm khắc trọng, đã không có năng lực điều động chân nguyên, cũng có thể nói là đã triệt để ngất đi.
– Tuy rằng máu thịt be bét, rất khó nhìn, nhưng cuối cùng cũng coi như là bắt sống hắn.
Tô Triệt cũng thì thào nói nhỏ:
– Lâm Phong a Lâm Phong, lần trước ngươi đã trốn thoát, làm gì còn phải trở lại? Hẳn là trời cao đã định, ngươi nhất định phải làm nô bộc cho ta sao?
Tô Triệt biết đâu rằng, Lâm Phong cũng là thân bất do kỷ, chỉ trách sau lưng hắn còn có một người cha tốt…
Lực trấn áp được giải trừ, Tô Triệt thu Lâm Phong thiếu quân lúc này đã bị xoa nắn đến căn bản không giống như là một người vào bên trong Tiên Ngục.
Nhất định phải nhẹ một chút, nếu như không cẩn thận làm hắn chết mất, chẳng khác gì là trong khoảng thời gian ngắn bỏ lở một thủ hạ Luyện Hư kỳ.
Tại sao nói là trong thời gian ngắn?
Bởi vì, mặc dù thân thể Lâm Phong này hoàn toàn bị hủy, nguyên thần của hắn còn có thể mượn thể trọng tu, nhưng cần hai mươi, ba mươi năm mới có thể khôi phục thực lực. Đương nhiên, đây chỉ là thường quy, khẳng định còn có thủ đoạn đặc thù khác.
Nói thí dụ như, hắn dùng ba tháng, là có thể tái tạo thân thể, lần thứ hai hạ giới . . .
Mãi đến khi thu Lâm Phong vào Tiên Ngục, Tô Triệt mới thở ra một hơi dài:
– Xong, cuối cùng cũng coi như giải quyết tai hoạ này.
Phí lời trước tiên không nói, Lâm Phong trong hôn mê lập tức bị đưa vào tầng bốn Tiên Ngục, bắt đầu cải tạo linh hồn.