[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 141: Nô dịch Luyện Hư kỳ (c701-c705)
❮ sautiếp ❯Chương 701 : Nô dịch Luyện Hư kỳ
Vừa mới bắt đầu, Tô Triệt vẫn đang bí ẩn lo lắng, không cách nào xác định tầng bốn có thể cải tạo được linh hồn của Luyện Hư kỳ đại tu sĩ hay không.
Dù sao, tu vi của Lâm Phong quá cao, ròng rã cao hơn hai đại cảnh giới, bảy cấp độ, con kiến có thể thuần phục một con voi lớn sao?
Vù vù vù vù. . .
Bên trong tầng bốn, khí lưu cải tạo màu đen vây quanh Lâm Phong, nhanh chóng xoay tròn, bắt đầu cải tạo linh hồn của hắn.
Ước chừng qua một phút, mới nghe được lão Hắc như trút được gánh nặng bẩm báo:
– Không tệ, không tệ, miễn cưỡng có thể cải tạo, nếu hắn lại cao hơn một bậc, đạt đến luyện hư hậu kỳ, Tiên Ngục của chúng ta, tạm thời thật không làm gì được hắn.
– Nói cách khác, nô dịch linh hồn cũng tồn tại cải tạo cực hạn thật sao?
Tô Triệt tùy theo hỏi.
Loại khả năng này, lúc trước Tô Triệt cũng từng nghĩ tới.
– Vâng chủ nhân.
Lão Hắc trả lời:
– Ta cũng vừa xác định, tu vi thực lực không vượt qua ngươi sáu tiểu cấp độ, tầng bốn Tiên Ngục đều có thể ung dung cải tạo; mà Lâm Phong này đã là Luyện Hư trung kỳ, so với ngươi cao hơn bảy tiểu cấp độ, theo lý thuyết hẳn là không có cách nào cải tạo. Bất quá, Luyện Hư trung kỳ này của hắn, hình như là mạnh mẽ tăng lên, giống như nuông chiều cho hư vậy, cảnh giới không qua vững chắc, mới có thể miễn cưỡng cải tạo.
– Rõ ràng.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
– Đối với ta, đối thủ vượt qua hai đại cảnh giới, sáu tiểu cấp độ cũng rất khó nắm bắt.
Đây cũng là nói, bất luận là chuyện gì, đều tồn tại cực hạn. Không thể nào Tô Triệt vẫn chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, là có thể mạnh mẽ cải tạo một Đại La Kim Tiên trở thành nô bộc cực kỳ trung thành đối với mình, mặc dù Tiên Ngục, cũng không có năng lực khoa trương như vậy.
Hôm nay trận linh hồn cải tạo này, xác thực cực kỳ miễn cưỡng, cực kỳ gian nan. Trong ngày thường, cải tạo một tên Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ cần một phút là xong, nhưng mà cải tạo Lâm Phong, lại tiêu hao ròng rã ba ngày, lão Hắc mới có thể xác định thành công!
Điểm này, nhất định phải phi thường xác định mới được, bởi vì, nếu tiến hành linh hồn cải tạo đối với Luyện Hư trung kỳ đại tu sĩ không triệt để, cũng là mang ý nghĩa, sau khi đưa hắn vào tầng một Tiên Ngục, nếu như trong lòng mang dị tâm, cũng không đủ độ trung thành, lão Hắc sẽ rất khó áp chế hắn.
Áp chế không nổi sẽ như thế nào?
Lâm Phong tất nhiên sẽ làm tầng một Tiên Ngục hỗn loạn, Tô Triệt cần trả cái giá lớn như thế nào, mới có thể triệt để giết chết hắn ở bên trong Tiên Ngục, cũng sẽ rất khó nói.
– Vâng, chủ nhân, ta có thể xác định, cải tạo linh hồn đã thành công, sẽ không có vấn đề gì.
Lão Hắc vỗ lồng ngực bảo đảm.
– Được rồi.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
Trị liệu thương thế cho hắn, sau đó, vẫn có rất nhiều chuyện, ta cần hỏi rõ ràng.
Thương thế Lâm Phong rất nặng, mặc dù có lão Hắc truyền sinh mệnh lực cho hắn, hơn nữa hắn còn có năng lực tự mình chữa thương, nhưng Tô Triệt phỏng chừng, không có một tháng, sẽ khó có thể phục hồi như cũ.
Lại không nghĩ rằng, lần này, Tô Triệt lại đoán sai, hơn nữa, sai rất lợi hại.
Thời điểm Lão Hắc truyền sinh mệnh lực cho Lâm Phong, tuy rằng não vực của Lâm Phong vẫn nằm trong trạng thái hôn mê, nhưng mà, trái tim quỷ diện kia của hắn, lại bành bành bành bành… bắt đầu gia tốc nhảy lên, cảm giác nhếch miệng cười gằn cũng càng rõ ràng.
Tựa hồ, quả tim này triệt để sống lại, vẻ mặt tham lam cắn nuốt năng lượng sinh mệnh chung quanh.
Đối với chuyện này, Tô Triệt cùng lão Hắc ngược lại là không có lo lắng gì, quả tim này giống như là nắm giữ thần trí độc lập, cũng là nói nắm giữ linh hồn thuộc về nó, vừa nãy ở tầng bốn Tiên Ngục, cũng đã tiếp thu cải tạo.
Trong lúc này, lão Hắc thử thăm dò gián đoạn truyền sinh mệnh lực cho nó, trái tim quỷ diện cũng không có làm ra bất kỳ trò gian nào, từ từ khôi phục đến tần suất tim đập bình thường.
– Không có chuyện gì, tiếp tục!
Sinh mệnh lực cuồn cuộn không ngừng đưa vào cho nó, cũng không lâu lắm, liền nghe được Lâm Phong hừ hừ vài tiếng, chậm rãi tỉnh lại.
– Chủ nhân…
Lâm Phong vẫn chưa hoàn toàn mở hai mắt ra, liền hô lên xưng hô như thế. Mặc dù hắn thân ở bên trong Tiên Ngục, căn bản không nhìn thấy Tô Triệt ở bên ngoài, nhưng mà sau khi tỉnh lại, trước hết nghĩ đến, dĩ nhiên là chủ nhân Tô Triệt.
Ở ngoài Tiên Ngục, vẻ mặt của Tô Triệt rõ ràng có chút quái dị.
Nói thật, trước đây lúc nô dịch đám người Thái Hư thành thuộc hạ của mình, Tô Triệt đều chưa từng có nhiều cảm xúc, nhưng mà hôm nay, Lâm Phong gọi một tiếng “chủ nhân” này, Tô Triệt cảm thấy rất đặc biệt…
Tô Triệt cũng không biết nên hình dung loại cảm giác này như thế nào, vẫn là bởi vì tu vi của Lâm Phong quá cao, là là đại năng tu sĩ tới Luyện Hư kỳ đến từ Linh giới; hoặc là, Lâm Phong có năng lực giết chết mình, uy hiếp đối với mình quá to lớn…
Một đối thủ như vậy, trong nháy mắt biến thành thuộc hạ của mình, nếu đổi lại là bất luận người nào, cũng sẽ cảm xúc rất kỳ lạ?
Tuy rằng Lâm Phong tỉnh lại, nhưng Tô Triệt và lão Hắc nhưng cho rằng, thương thế của hắn tối thiểu cũng phải một tháng mới có thể phục hồi như cũ, không nghĩ tới, ngay sau đó liền nghe bành bành bành bành…
Trái tim quỷ diện bên trong lồng ngực của Lâm Phong kia, bắt đầu nhảy lên kịch liệt, giống như trống trận vậy, bên ngoài mấy chục trượng cũng có thể nghe rõ ràng.
Kèn kẹt kèn kẹt…
Trái tim quỷ diện vừa thôn phệ những năng lượng sinh mệnh này, lập tức chuyển hóa thành một loại năng lượng cổ quái màu đỏ như máu, tràn ngập bên trong thân thể của Lâm Phong. Xương cốt toàn thân của hắn đùng đùng vang vọng, nguyên bản thân thể vẫn là một đoàn thịt rữa, tứ chi khó phân biệt, trong nháy mắt khôi phục đến hình người bình thường.
Lại qua mười mấy tức, ngay cả da thịt mặt ngoài cũng khôi phục như thường, Lâm Phong đẹp trai vô cùng kia, lại trở lại.
– Gia hoả này thuần túy là một tiểu bạch kiểm.
Lão Hắc đối với Tô Triệt gửi đi tâm niệm:
– Có hiềm nghi giành danh tiếng của chủ nhân, có muốn làm cho hắn trở nên xấu xí một ít hay không?
Tô Triệt bật cười, trong lòng trả lời:
– Tu luyện giả, lưu ý cái này làm cái gì! Ta có năng lực tùy ý đổi dung mạo, muốn biến thành cái dạng gì không được.
– Khà khà…
Lão Hắc khà khà một lượt, không nói thêm gì nữa.
Chủ tớ hai người đang trò chuyện, liền gặp được Lâm Phong đã đứng lên, nhìn từ bề ngoài, thân thể này hẳn là hoàn hảo như lúc ban đầu.
– Năng lực tự lành của gia hoả này rất mạnh a.
Lão Hắc kinh thán nói:
– Năng lực tái sinh so với chủ nhân ngươi cũng mạnh hơn mấy phần.
– Phải.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
– Nếu như ta gặp trình độ thương thế bực này, mặc dù có sinh mệnh lực bất tận, cũng cần năm ba ngày mới có thể triệt để khôi phục.
– Không nghi ngờ chút nào, nhất định là trái tim quỷ diện kia dở trò.
Lão Hắc nói thầm.
– Lâm Phong!
Âm thanh của Tô Triệt, đột nhiên vang lên bên tai Lâm Phong.
– Lâm Phong bái kiến chủ nhân.
Chương 702 : Luyện Hư kỳ di chuyển. (1)
Bành! Lâm Phong thiếu quân đường đường là đại tu sĩ Luyện Hư trung kỳ, đến từ Linh giới, vừa nghe đến tiếng nói của Tô Triệt, lúc này quỳ rạp trên đất, không có một chút miễn cưỡng nào. Đầy đủ chứng minh, tốn thời gian ba ngày cải tạo linh hồn vẫn là phi thường thành công.
– Đứng lên đi.
– Tạ chủ nhân.
Tô Triệt đi thẳng vào vấn đề, trầm giọng hỏi:
– Lâm Phong, những chuyện có liên quan với ta kia, bên trong Linh giới, còn có người nào biết không?
– Phụ thân của ta, Lâm Thiên Quân.
Lâm Phong lập tức nói:
– Những bí ẩn có quan hệ tới chủ nhân này, trước mắt mà nói, chỉ có hai phụ tử bọn ta biết được, cũng là hắn ép ta hạ giới lần thứ hai, muốn từ đoạt bảo vật trong tay chủ người…
Lâm Phong tinh tế giảng thuật nguyên do hai lần hạ giới một phen, cuối cùng, lại chủ động nói:
– Chủ nhân đừng lo, ta có thể bảo đảm, bí mật của ngài ở trong vòng nửa năm tuyệt đối sẽ không bị tiết lộ ra ngoài. Bởi vì trong nửa năm này, ta có thể tìm rất nhiều cớ tạm thời ổn định phụ thân của ta, sẽ không làm hắn sinh nghi, cũng sẽ không gây trở ngại đến kế hoạch đại di chuyển của chủ nhân.
– Ồ?
Tô Triệt cảm thấy nói chuyện cùng người thông minh chính là bớt việc, mặc dù là thuộc hạ của mình cũng giống như vậy, liền hỏi:
– Ngươi dự định xử lý như thế nào?
– Thuộc hạ có biện pháp thường thường giữ liên lạc cùng phụ thân trên Linh giới, ta sẽ nói, chủ nhân đã sớm thoát khỏi Khải Nguyên tinh, nhưng đã bị ta nắm giữ hành tung, ta sẽ đi tới những tinh vực khác, một đường đuổi theo, không bắt được ngươi, tuyệt không bỏ qua.
Nói tới đây, Lâm Phong nhàn nhạt mà cười, trong mắt toát ra biểu lộ khá là quái dị:
– Vị phụ thân kia của ta, thích nhất là nghe được loại lời nói này, làm việc cho hắn, càng liều mạng càng tốt, mặc dù là con của mình.”
Rất hiển nhiên, khi đã trở thành nô bộc của Tô Triệt, đối với cha của mình, Lâm Phong vẫn là ghi hận trong lòng, canh cánh trong lòng.
Đây cũng là chỗ cao minh của nô dịch linh hồn, ngoại trừ cực kỳ trung thành đối với Tô Triệt, cũng sẽ không ảnh hưởng tư tưởng cùng tình cảm bình thường của bọn họ, những phương diện khác đều giống như quá khứ.
– Thời gian nửa năm, như vậy là đủ rồi.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu, lại hỏi:
– Phụ thân Lâm Thiên Quân của ngươi, thân phận ở Linh giới thuộc về cỡ nào? Hắn có khả năng ở trong vòng nửa năm này, tự mình hạ giới không?
– Phụ thân ta có tu vi Độ kiếp hậu kỳ, ở Linh giới trông coi hơn một trăm tám mươi tinh cầu. Tu vi thực lực đạt đến Độ Kiếp kỳ, trên tay có thể chưởng khống vượt quá một trăm tài nguyên tinh cầu, là có thể thu được tên gọi Thiên Quân…
Lâm Phong đầu tiên là giảng thuật một ít cơ bản thường thức có quan hệ tới Linh giới, lại nói:
– Hành động tầm bảo ở Khải Nguyên tinh lần này, tổng cộng có ba mươi lăm vị Thiên quân tham dự trong đó, có người nói, mặt sau còn có mấy cường giả Đại Thừa Kỳ ở trong bóng tối khống chế tất cả. Kỳ thực, mọi người đều có tư tâm, lẫn nhau trong lúc đó đều sẽ chặt chẽ giám sát, bất kỳ một vị Thiên quân nào cũng không thể một mình hạ giới, chính là lo lắng một vị Thiên quân nào đó sẽ sớm giữ lấy toà bảo tháp kia.
– Là như vậy. . .
Nghe được những chuyện này, Tô Triệt yên tâm không ít, lại tò mò hỏi:
– Ngươi thân là nhi tử của Lâm Thiên Quân, nhưng có thể giữ chức sứ giả Linh giới, cho tới nay, đều là ngươi liên hệ cùng đám người Thái Hư, thậm chí, ngươi còn có thể đại biểu một mình hạ giới. Vậy ba mươi bốn vị Thiên Quân khác, lẽ nào không có bất kỳ dị nghị gì cùng hoài nghi gì đối với ngươi sao?
– Đương nhiên sẽ có.
Lâm Phong híp hai mắt lại:
– Chủ nhân đoán không sai, trong chuyện này, đúng là có nguyên nhân khác.
Lâm Phong tinh tế giảng giải:
– Sở dĩ chuyện này vẫn luôn là ta phụ trách, nguyên nhân chủ yếu là bên trong Linh giới, phụ thân ta chưởng quản vùng tinh vực này, vị trí Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh vừa vặn nằm trong tinh vực này.
– Này liền mang ý nghĩa, tu sĩ Hóa Thần Kỳ của Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh phi thăng lên Linh giới, chắc chắn sẽ ở bên trong địa bàn phụ thân ta quản lý. Thái Ất Môn, Huyễn Ma giáo, Vạn Quỷ Tông… bên trong Linh giới, loại môn phái nhỏ, tiểu thế lực này, tất cả đều do phụ thân ta chưởng khống. Cho nên, nhiệm vụ bảo trì câu thông cùng Khải Nguyên tinh, cũng rơi xuống trên đầu của ta, đây chính là gần quan được ban lộc.
– Không gian đối ứng lẫn nhau?
Tô Triệt trên căn bản cùng rõ ràng, trong lòng hỏi:
– Nói như vậy, nếu ta tu luyện tới Hóa Thần Kỳ, sau khi phi thăng Linh giới, cũng sẽ rơi xuống trên địa bàn của Lâm gia các ngươi sao?
– Nhất định là như vậy.
Lâm Phong trả lời:
– Bên trong Linh giới, đối với khống chế truyền tống môn khoảng cách xa là cực kỳ nghiêm ngặt, nếu như không có lý do, cho dù tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng không có thể tùy ý dùng truyền tống môn rời khỏi khu vực nguyên bản.
– Rõ ràng.
Tô Triệt nghĩ thầm:
– Xem ra, hình thức sinh tồn trên Linh giới, xa xa không tự do bằng Tu Chân Giới, sau khi phi thăng, tiến vào bên trong lãnh địa của Thiên Quân nào, vậy thì không thể dễ dàng rời khỏi. Phỏng chừng, không thể thiếu loại hình tiến cống, hoặc là giao nộp thuế kim cho gia tộc hoặc thế lực của vị Thiên Quân kia…
Tiếp đó, Tô Triệt lại hỏi rất nhiều sự tình liên quan tới Linh giới, mãi đến khi thương thế của Lâm Phong triệt để khỏi hẳn, lúc này mới hạ nhiệm vụ cho hắn, lệnh hắn đi khắp chung quanh Khải Nguyên tinh, nơi nào sự vụ di chuyển có độ khó lớn nhất, hắn liền xuất hiện ở đó.
Sự tình một trăm Nguyên Anh tu sĩ không làm được, hắn là Luyện Hư kỳ có thể ung dung thực hiện.
Lâm Phong thậm chí có biện pháp như Vu tộc trưởng lão, lấy linh mạch bên trong lòng đất của Thái Ất Môn, toàn bộ quật đi ra, thu vào không gian pháp bảo của hắn, sau đó đưa vào bên trong Tiên Ngục.
Lâm Phong hạ giới lần này lại mang theo hai cực phẩm Đạo khí một công một thủ, hai cái cực phẩm Đạo khí này, Tô Triệt đương nhiên sẽ không tịch thu, bởi vì trước mắt mà nói, cũng chỉ có hắn mới có thể phát huy ra toàn bộ uy năng của cực phẩm Đạo khí, đổi thành người khác tới sử dụng, đều là một loại lãng phí.
Cái Đạo khí công kích kia tạm không nói đến có thể làm cho Tô Triệt coi trọng, nhưng mà phòng ngự Đạo khí Sơn Hà đỉnh lại rất được chú ý.
Thân là cực phẩm Đạo khí, không gian bên trong Sơn Hà đỉnh cũng có phạm vi năm mươi ngàn dặm, gánh chịu mấy quốc gia thế tục cũng không có vấn đề. Đồng thời ở trước mắt mà nói, năng lực hấp thụ của Sơn Hà đỉnh, có thể vượt xa Tiên Ngục gần trăm lần.
Tô Triệt khống chế Tiên Ngục hấp thụ vật phẩm ngoại giới, quy mô thể tích không thể vượt quá trăm trượng; mà Sơn Hà đỉnh ở dưới Lâm Phong khống chế, có thể thu một toà sơn phong cao ngàn trượng đi vào, năng lực hấp thụ cực kỳ kinh người.
Đối với cái này, Tô Triệt ngược lại là không có không thăng bằng gì trên tâm lý, Tiên Ngục nằm ở kỳ trưởng thành, tuy lúc này năng lực hấp thụ không đủ, nhưng ngày sau nhất định sẽ vượt xa Sơn Hà đỉnh.
Chương 703 : Luyện Hư kỳ di chuyển. (2)
Điểm này, không nghi ngờ chút nào.
Có cường lực như Lâm Phong giúp đỡ, tiến độ chỉnh thể của kế hoạch di chuyển chí ít có thể tăng cao ba phần mười trở lên, quan trọng hơn là, nguyên bản có rất nhiều đồ vật chuyển không đi, hiện tại đều có thể trực tiếp chuyển dời đến bên trong Tiên Ngục.
Nói thí dụ như, một thành trì đặc sắc ở địa phương nào đó, trước đó, đám người Tô Triệt chỉ có thể là buồn bã từ bỏ, không thể nào dời một cả toà thành trì vào Tiên Ngục.
Nhưng hiện tại có Lâm Phong cùng Sơn Hà đỉnh của hắn, vấn đề đã được giải quyết.
Lâm Phong chỉ cần thi triển thần thông, cắt một toà thành trì thành vài phần, thu mỗi một phần từ trên mặt đất đi ra, là có thể thu vào bên trong Sơn Hà đỉnh.
Thu lấy một toà đế đô quy mô to lớn nhất ở thế tục, đối với hắn mà nói, không cần một canh giờ cũng có thể ung dung hoàn thành; sau đó, lại dùng mấy chục tức thời gian bay đi một toà thành trì khác, tiếp tục cắt chém, đào móc, thu vào Sơn Hà đỉnh…
Kết thúc mỗi ngày, ít nhất có thể thu lấy hai mươi toà thành trì, ba tháng chính là tiếp cận hai ngàn toà. Này vẫn là bởi vì chịu thiên địa quy tắc hạn chế, hắn không dám bộc phát ra thực lực chân chính, bằng không, con số này còn có thể vượt lên mấy chục lần.
Tuy rằng hai ngàn toà thành trì đối với toàn bộ Khải Nguyên tinh mà nói, bất quá là như muối bỏ bể, nhưng tối thiểu, một ít thành trì trọng yếu đặc sắc lớn nhất, ý nghĩa lớn nhất, đều có thể tiếp tục bảo tồn ở bên trong Tiên Ngục.
Chờ đến lúc bên trong Sơn Hà đỉnh gánh chịu đạt đến cực hạn, Tô Triệt có thể đồng thời thu Lâm Phong và Sơn Hà đỉnh vào trong Tiên Ngục, lại để hắn đem những thành trì kia, dựa theo bố cục hợp lí nhất, từng cái bày ra bên trong Tiên Ngục là được.
– Hiệu suất làm việc của Luyện Hư tu sĩ, mấy trăm Nguyên Anh Kỳ cũng không sánh nổi.
Lão Hắc không chỉ một lần nói thầm:
– Chủ nhân, nếu Linh giới lại xuống mấy sứ giả Luyện Hư kỳ thật tốt a, bắt hết bọn hắn đi, tất cả đều đổi thành nô bộc, đó mới là đã nghiền!
Đối với chuyện này, Tô Triệt chính là hừ hừ vài tiếng cho xong, lười phí lời cùng hắn.
Một Lâm Phong cũng đã làm cho người ta rất là đau đầu, nếu lại xuống mấy cái, mình ngoại trừ chạy mất dép, còn có thể làm gì?
Cứ như vậy đi qua hơn một tháng, ngày hôm nay, yêu tộc bộ lạc truyền đến tin tức, xin chỉ thị của Tô Triệt, toà Phù Không chi thành trong tinh không kia, có di chuyển hay không?
Vừa nhắc tới Phù Không chi thành, Tô Triệt nhất thời nghĩ tới một chuyện khác.
Lần kia, tuỳ tùng Tử Tiêu đi tới Phù Không chi thành tham gia Nguyên Anh kỳ giao dịch hội, tu vi của Tô Triệt vẫn chỉ là Kim Đan, từng ở bên trong Lăng Tiêu tháp Dị Bảo Các, thu hoạch một khối mảnh vỡ màu đỏ như máu, chính là mảnh vỡ xương cốt của Viễn cổ ma thần Thôn Thiên Thử.
Ngày đó, chưởng quỹ Dị Bảo Các, lão Hầu tử Kim đan hậu kỳ từng nói qua, lúc nào Tô Triệt tấn thăng đến Nguyên Anh kỳ, mới có thể mang theo hắn đi vào một nơi nguy hiểm nào đó, thu thập càng nhiều mảnh vỡ huyết hồng…
Sau khi thăng cấp Nguyên Anh, Tô Triệt vẫn hối hả ngược xuôi, bận rộn không ngớt, chuyện này vẫn bỏ ở sau gáy, cho đến hôm nay đề cập Phù Không chi thành, lúc này mới nghĩ tới.
– Mảnh vỡ xương cốt Thôn Thiên Thử, có thể cường hóa thân thể của ta, tăng uy lực Phá Diệt thần thông lên, nếu có thể dung hợp mấy ngàn khối, thậm chí hơn vạn khối, Phá Diệt thần thông sẽ trở thành thủ đoạn công kích mạnh nhất của ta, so với công kích của thượng phẩm Đạo khí còn cường hãn hơn…
Lời không dài dòng, Tô Triệt lập tức chuyển động thân thể, cũng không cần thông qua bất kỳ Truyền Tống trận, mà là xông thẳng cửu tiêu, bay ra khỏi tầng khí quyển của Khải Nguyên tinh đi tới trong tinh không, chỉ dùng hai phút, lại một lần nữa leo lên Phù Không chi thành, đứng ở trước mặt chưởng quỹ Dị Bảo Các.
– Ly Kỳ, gặp gỡ Thiên Vũ chưởng giáo.
Lão Hầu tử vội vàng đứng lên, chủ động báo danh hiệu của mình.
Hiện nay, đại danh của Tô Triệt ở Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đã là chí cao vô thượng. Ly Kỳ chỉ là Kim Đan kỳ, tuy không biết những đại yêu Yêu Anh kỳ trong bộ lạc của mình đã trở thành thuộc hạ của Tô Triệt, nhưng mà rõ ràng, toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, to to nhỏ nhỏ mấy ngàn tông môn, đều phải vô điều kiện phục tùng bất kỳ một đạo mệnh lệnh nào của Thiên Vũ chưởng giáo.
Chỉ bằng một câu nói của hắn, mấy chục tỉ sinh linh trên một tinh cầu, đều phải rời bỏ Khải Nguyên tinh, điểm này, trong lịch sử Tu chân giới, ai có thể làm được?
Một người trẻ tuổi mới có ba mươi tuổi, dĩ nhiên đã triệt để chưởng khống Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, loại chuyện này nếu không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối là không cách nào làm người tin tưởng.
Hôm nay, lần thứ hai nhìn thấy Tô Triệt, lão Hầu tử Ly Kỳ, nơi nào còn dám lại giống như trước đây cố làm ra vẻ bí ẩn, giả vờ thần bí, giờ khắc này đứng ở trước mặt Tô Triệt, nhất định phải đàng hoàng, cung kính mới phải.
Bằng không, không cần Tô Triệt lòng sinh bất mãn, Khổng Tước tôn chủ chưởng quản Phù Không chi thành sẽ không tha tha cho hắn.
– Ngươi nhất định biết, mục đích của ta tới là vì cái gì đúng không?
Ngữ khí Tô Triệt ôn hòa hỏi.
– Vâng, Thiên Vũ chưởng giáo.
Lão Hầu tử Ly Kỳ khẽ khom người, cung kính trả lời:
– Từ lúc một năm trước, ta đã chuẩn bị xong, biết Thiên Vũ chưởng giáo sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến ta.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, nói:
– Nếu không cần làm tiếp chuẩn bị khác, hiện tại chúng ta liền đi?
– Ừm…
Ly Kỳ hơi trầm ngâm, lúc này mới thử thăm dò nói:
– Chỗ đó rất nguy hiểm, Thiên Vũ chưởng giáo không cần dẫn dắt vài tên tùy tùng sao?
– Có.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu.
Bên trong Tiên Ngục, tùy thời đều sẽ có vài tên Nguyên Anh thuộc hạ, có thể để Tô Triệt thuyên chuyển lâm thời, cũng có thể xem thành là hộ vệ bên người. Huống chi còn có Phỉ Vân chưởng khống tiên nguyên lực.
Ly Kỳ không nói thêm gì nữa, đóng cửa tiệm, liền muốn cùng Tô Triệt đi tới nơi nguy hiểm kia.
Bất quá, trước khi rời đi, Tô Triệt còn có một việc chưa quên, lần trước đến Phù Không chi thành, Ngân Lăng phụ trách tiếp đãi mình, đã giúp mình một lần, nàng giới thiệu thái gia gia Ngân La, truyền thụ cho mình phương pháp bồi dưỡng Hắc Vực tiên liên.
Lúc trước, Ngân Lăng đưa ra một yêu cầu nho nhỏ, vẻn vẹn là, đợi đến khi Tô Triệt trở thành Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, thời điểm tới Phù Không chi thành, nên đi gặp nàng một lần…
Đối với yêu cầu này, Tô Triệt cũng làm ra hứa hẹn, hôm nay đã tới, vậy thì không thể nuốt lời, thế nào cũng nên tìm tới nàng, lên tiếng chào hỏi mới đúng.
– Thiên Vũ ca ca!
Thời điểm Ngân Lăng xa xa nhìn thấy Tô Triệt, khắp toàn thân từ trên xuống dưới phóng ra một phần kinh hỉ, bất kỳ văn chương nào cũng khó có thể miêu tả.
Yêu Tu Hồ tộc, tất nhiên tinh thông mê hoặc chi đạo, mà giờ khắc này loại thần tình xuất phát từ tự nhiên kia, tựa hồ, là có thể để Ngân Lăng phát huy mị thuật đến mức tận cùng, đúng là phi thường vui tai vui mắt, sẽ làm cho người không tự chủ được mê say trong đó…
Chương 704 : Lại tới Phù Không thành.
Ngân Lăng.
Trên mặt của Tô Triệt cũng mang theo nụ cười tiến lên nghênh tiếp.
– Thiên Vũ chưởng giáo…
Chu vi nhất thời vang lên tiếng hô liên miên, tầng ba Lăng Tiêu tháp, người tuy không nhiều, nhưng ít ra cũng phải là tu vi Kim Đan kỳ, hầu như mọi người đều không chỉ một lần gặp gỡ chân dung của Tô Triệt.
Khoảng cách gần như vậy, có thể chính mắt nhìn thấy được người có địa vị tối cao nhất Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh kia, giờ khắc này, tu sĩ ở đây đều cảm thấy vinh hạnh. Ngược lại là Tô Triệt, đến bây giờ vẫn không rõ lắm, cái tên Thiên Vũ này ở trong lòng mấy chục triệu Tu Tiên giả trên Khải Nguyên tinh, đã đạt đến phân lượng loại nào.
Giờ khắc này, cảm nhận được ánh mắt sùng kính chung quanh, ngay cả lão Hắc cũng cảm khái không ngớt:
– Mười bốn năm trước, chủ nhân vẫn chỉ là Luyện Khí tầng một, như một con kiến nhỏ mới vừa bước vào Tu Chân Giới, mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, cẩn thận chặt chẽ, còn sẽ có tai họa tìm tới cửa; hiện nay, vạn chúng Khải Nguyên tinh ngưỡng vọng hắn, sinh tử tồn vong của mấy chục tỉ sinh linh, tất cả trong một ý nghĩ của hắn… một phen biến hóa như vậy, quay đầu nhìn trở lại, đều cảm thấy như một giấc mơ, giống như đã có mấy đời…
– Được rồi!
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
– Lão Hắc ngươi nói chuyện làm ra vẻ nho nhã, cũng sẽ làm cho ta sinh ra cảm giác giống như nằm mơ, hơn nữa là một hồi ác mộng toàn thân rét run.
– Ha ha…
Lão Hắc cười to nói:
– Chủ nhân, không nên coi thường lão Hắc ta, kỳ thực, bên trong đầu của ta có rất nhiều rất nhiều tri thức, trí tuệ của ta, không thể khinh thường a!
Lời này nhìn như vui đùa, nhưng cũng là sự thực. Bên trong Tiên Ngục bắt được nhiều phạm nhân như vậy, những tri thức hữu dụng trong đầu bọn họ, lão Hắc đều có thể phục chế một phần, cất vào bên trong đầu của mình, dùng từ tri thức uyên bác này để hình dung lão Hắc, cũng là không quá phận.
Chỉ bất quá, gia hoả này thô lỗ quen tính, tình cờ một lần nghiền ngẫm từng chữ một, xác thực sẽ làm cho người nổi da gà rơi đầy đất, không thích cực độ ứng.
Ở trong lòng Tô Triệt và lão Hắc vui đùa, nhưng không làm lỡ trò chuyện thân thiết cùng Ngân Lăng, ở dưới ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, vô cùng nhiệt tình, đồng thời tràn đầy sùng bái của Ngân Lăng, Tô Triệt hỏi:
– Thái gia gia Ngân La của nàng có khỏe không?
– Đa tạ Thiên Vũ ca ca vẫn nhớ thái gia gia.
Ngân Lăng ngọt ngào chán ngán nói:
– Hắn còn tốt lắm, lần trước nhìn thấy hắn, vẫn là liên tiếp khen ngươi. Hiện nay, tùy thời tùy chỗ đều có thể nghe được có người đang bàn luận Thiên Vũ ca ca.
Tô Triệt cười gật đầu:
– Sau khi Đại di chuyển, ta sẽ sắp xếp cho thái gia gia nàng một địa phương thích hợp hắn nhất, đầy đủ phát huy năng lực trồng linh thảo của hắn; đương nhiên còn có nàng nữa, chắc chắn sẽ không quên nàng.
– Tốt.
Ngân Lăng không khỏi nhảy nhót, chăm chú ôm cánh tay của Tô Triệt không chịu buông.
Ly Kỳ đứng ở một bên âm thầm cảm khái:
– Nhân sinh ở trên đời, không nhất định lúc nào cũng sẽ gặp vận rủi lớn, không nhất định lúc nào sẽ gặp đại vận; Ngân Lăng này đã gặp đại vận a…
Không chỉ là Ly Kỳ, ánh mắt của những Kim đan tu sĩ ở chung quanh nhìn về phía Ngân Lăng, cũng đều đang dập dờn ước ao, thậm chí cũng không có thiếu đố kị. Lấy địa vị của Thiên Vũ chưởng giáo hiện nay tại Tu Chân Giới, nếu ai có thể được hắn thưởng thức, đó chính là thiên đại phúc duyên đập xuống, tương lai cực kỳ quang minh, quả thực không thể nào tưởng tượng được.
Một ít nữ yêu xinh đẹp phụ trách chiêu đãi quý khách ở Lăng Tiêu tháp, hận không thể học Ngân Lăng như vậy, chạy lại đây ôm lấy một cánh tay khác của Tô Triệt, nhưng mà tên tuổi Thiên Vũ chưởng giáo quá to lớn, phân lượng quá nặng, các nàng nghĩ tới nghĩ lui, nóng lòng muốn thử, cuối cùng vẫn là không có can đảm kia.
Mấy năm trước, thời điểm Tô Triệt vẫn chỉ là Kim Đan kỳ, cái giai đoạn kia, nếu như các nàng có thể tìm cơ hội biểu đạt thiện ý, quý mến cùng nhiệt tình của mình ở trước mặt Tô Triệt, nói không chừng còn có thể gieo xuống một hạt giống phúc duyên ngày hôm nay.
Giờ khắc này, đã không còn kịp rồi.
Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh không người không biết, không người không hiểu, Thiên Vũ chưởng giáo hơi có chút ý tứ coi thường nữ sắc, ngoại trừ Thiên Âm đồng dạng là tuyệt thế kỳ tài kia, hình như không còn nữ nhân nào có thể đi vào tầm mắt của hắn. Cái gọi là mỹ nhân kế kia, đối với hắn không hề có tác dụng…
Sau chuyện này, Tô Triệt lại triệu Khổng Tước tôn chủ đến trước mắt, ngoại trừ căn dặn nàng phải chiếu cố kỹ lưỡng Ngân Lăng, đối với việc di chuyển Phù Không chi thành, cũng là trên cơ bản thương thảo một phen.
Phù Không chi thành là một nơi giao dịch đặc sắc như vậy, khẳng định không thể bỏ qua, phải mang nó vào Tiên Ngục, để nó có thể tiếp tục bảo tồn.
Đương nhiên, chuyện này vẫn là cần Luyện Hư kỳ Lâm Phong tới làm, Tô Triệt tạm thời vẫn không có năng lực, có thể đem một toà Thiên Không Chi Thành khổng lồ như vậy thu vào Tiên Ngục. Trước tiên phải do Lâm Phong chia Phù Không chi thành làm mấy bộ phận cất vào Sơn Hà đỉnh, rồi đưa Sơn Hà đỉnh vào bên trong Tiên Ngục.
– Tương lai Phù Không chi thành, còn có thể trôi nổi ở trên bầu trời Tiên Ngục…
Tô Triệt mang theo Ly Kỳ bay vào tinh không, xa xa mà nhìn toà thành thị trên không trung này, lại quay đầu nhìn về phía Khải Nguyên tinh màu lam đậm, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một loại cảm giác thành tựu.
Khoảng cách như vậy, tựa hồ đưa tay, là có thể thu toàn bộ Khải Nguyên tinh vào trong lòng bàn tay.
…
Thuận theo Ly Kỳ chỉ dẫn, Tô Triệt bay hơn một trăm ngàn dặm, đi tới một mảnh đại lục linh khí nhất là thiếu thốn trên Khải Nguyên tinh, Mạc La châu.
Mạc La châu kề bên Bắc Cực hải, năm đó, Tô Triệt vẫn chỉ là Trúc Cơ tu vi, thời điểm bị Thái Ất Môn truy sát, từng đi ngang qua Mạc La châu một lần, chỉ là không có lưu lại.
Phạm vi Mạc La châu hai mươi ngàn dặm, không biết vì duyên cớ nào, linh khí cực kỳ thiếu thốn, hoàn cảnh tự nhiên tương đối ác liệt, một khu vực diện tích rộng lớn như vậy, lại không có bất luận tông phái tu chân nào ở chỗ này sáng lập sơn môn.
– Lẽ nào, bí ẩn Mạc La châu thiếu thốn linh khí, là có quan hệ cùng Thôn Thiên Thử sao?
Tô Triệt sinh ra liên tưởng như vậy.
Hai người đi tới một chỗ núi hoang liên miên, nhìn xuống từng toà từng toà thổ sơn màu đỏ sậm thủng trăm ngàn lỗ, không có một ngọn cỏ, hơn nữa là hình thù kỳ quái phía dưới.
– Chính là chỗ này sao?
Tô Triệt trầm giọng hỏi.
– Lối vào ở chỗ này.
Ly Kỳ trả lời:
– Thế nhưng, còn cần trải qua một đoạn hành lang dưới lòng đất cực kỳ dài, ít cũng có mấy trăm dặm, sau đó còn có một toà mê cung to lớn dưới lòng đất, hẳn là thiên nhiên hình thành. Năm đó, người bạn kia của ta, chính là ở trong mê cung dưới mặt đất này nhặt được mấy khối phế phẩm kia…
– Chỉ có mấy khối sao?
Tô Triệt tùy theo hỏi.
– Phải.
Chương 705 : Mê cung dưới lòng đất. (1)
Ly Kỳ gật đầu nói:
– Nhưng hắn đã nói, ở trong đó vẫn có rất nhiều mảnh vỡ huyết hồng thể tích càng to lớn hơn, thế nhưng, chỉ là thấy được, nhưng mà lấy không được. Ở trong đó phi thường hung hiểm, lúc đó có mười một người tầm bảo, cuối cùng có thể sống đi ra, chỉ có ba cái. Đồng thời, ngoại trừ mấy khối mảnh vỡ huyết hồng công dụng không rõ kia, những phương diện khác có thể nói là không hề thu hoạch.
– Lúc trước mười một tầm bảo giả kia, tu vi là gì?
Tô Triệt lại hỏi.
– Đều là Kim Đan kỳ Yêu Tu, thực lực cao nhất cũng không quá Kim Đan hậu kỳ. Kỳ thực, nguyên bản ta hẳn là người thứ mười hai, nhưng bởi lâm thời xảy ra một việc đối với ta mà nói là cực kỳ trọng yếu, không thể tham gia tràng thám hiểm kia.
Đề cập đoạn chuyện cũ kia, Ly Kỳ lắc đầu thở dài, thân hình cũng có vẻ lọm khọm hơn rất nhiều:
– Mười một vị bằng hữu, chỉ còn ba cái, nếu như không phải bởi vì nguyên nhân cá nhân ta không có thành, thì có lẽ ta cũng sẽ mất mạng trong đó.
– Chỉ là Kim Đan kỳ…
Tô Triệt thấp giọng lặp lại.
– Đúng vậy, Thiên Vũ chưởng giáo.
Ly Kỳ gật đầu nói:
– Nguyên nhân chính là như vậy, năm đó ngài ở Dị Bảo Các tìm tòi nghiên cứu việc này, ta mới có thể nói, tấn thăng đến Nguyên Anh kỳ mới có tư cách đi nơi đó thám hiểm, thực lực quá thấp, tám chín phần mười đều sẽ là một đi không trở lại.
– Đa tạ ngươi lúc trước có hảo ý.
Tô Triệt ôn hòa cảm tạ.
Ly Kỳ liên tục nói không dám.
Hai người trôi nổi trên không trung, tỉ mỉ giao lưu một hồi lâu, Tô Triệt trên căn bản là rõ, cái kia nơi nơi nguy hiểm, Ly Kỳ cũng không có đi qua, chỉ là biết vị trí lối vào cơ bản.
Sau đó thông qua ba bằng hữu may mắn còn sống sót giảng thuật phen hung hiểm kia, nhưng tất cả cũng chỉ là nghe nói, không hề tận mắt nhìn thấy.
– Trên Khải Nguyên tinh, còn tồn lực lượng có thể xúc phạm tới mình sao?
– Mặc dù thật sự tồn tại, phỏng chừng cũng nên là Ma thần lực mà Thôn Thiên Thử lưu lại nhân gian đi. Ta là người thừa kế của hắn, hẳn là sẽ không thương tổn ta.
Tô Triệt yên lặng cân nhắc một phen, nếu toàn bộ sinh linh của Khải Nguyên tinh đều phải di chuyển, khẳng định không thể bỏ qua truyền thừa của Thôn Thiên Thử, thậm chí, ngay cả trái tim to lớn kia, cũng dự định tìm nó thương lượng một chút, có thể theo mình cùng rời đi hay không…
Quyết định chủ ý, Tô Triệt mang theo Ly Kỳ hạ xuống phía dưới, tìm kiếm lối vào bí ẩn kia.
Núi hoang liên miên ngàn dặm, khắp nơi không có một ngọn cỏ, dưới tháng năm ăn mòn, có vô số tảng đá hình dạng khác nhau, tuy rằng cực kỳ hoang vu, nhưng cũng rất đồ sộ.
Đây là nơi rất ít người đặt chân tới, ngay cả chuỗi động vật tầng thấp nhất cũng không thèm định cư ở nơi như thế này.
Ly Kỳ ở phía trước dẫn đường, hai người kề sát mặt đất bay đi, tỉ mỉ sưu tầm lối vào.
Hai phút sau, trên mặt Ly Kỳ mang theo xấu hổ nói:
– Năm đó, ta không có tự mình đến đây, tất cả cũng chỉ là nghe nói, vẻn vẹn biết vị trí một cách đại khái. Mệt nhọc Thiên Vũ chưởng giáo theo ta tìm lâu như thế, vẫn không có thể tìm tới.
– Không quan hệ.
Tô Triệt nhẹ nhàng xua tay, trong giọng nói không có một chút không kiên nhẫn nào.
Trong phạm vi mấy ngàn trượng mà thần thức bao phủ, bên trong kỳ sơn loạn thạch, huyệt động to to nhỏ nhỏ không cách nào tính toán hết, bản thân như một mê cung thiên nhiên. Nói thật, mặc dù đã tới nơi này một, hai lần, cũng sẽ bởi vì địa hình cực kỳ phức tạp mà khiến cho đầu óc choáng váng, khó có thể nhớ vị trí xác thực. Huống chi, Ly Kỳ cũng chưa có thấy tận mắt lối vào kia.
– Hẳn là ngay chung quanh đây. . .
Ly Kỳ nhìn chung quanh, thì thào nói:
– Lão hữu của ta từng nói, cách mười mấy trượng bên ngoài cửa động, có một tảng đá lớn hình dạng như mãnh hổ xuống núi, cực kỳ chân thật.
– Mãnh hổ xuống núi?
Tô Triệt gật đầu nói:
– Có thể có một dấu mốc như thế, vậy thì dễ làm rồi.
Lại tìm một lúc, trong thần thức của Tô Triệt, quả nhiên phát hiện bên ngoài ngàn trượng có một khối quái thạch giống như mãnh hổ xuống núi.
– Ở kia!
Hai người lập tức bay qua, thuận lợi tìm được lối vào cực kỳ bí mật ẩn giấu bên trong khe nứt.
Sở dĩ xác định là nó, không riêng gì vị trí chính xác, thần thức của Tô Triệt dĩ nhiên nhìn không tới hành lang bên trong đến cùng sâu bao nhiêu, rõ ràng chính là một huyệt động cực không bình thường.
Vốn Mạc La châu là nơi linh khí thấp kém, rất ít người đặt chân tới, lại là một mảnh núi hoang như vậy, lối vào càng là bí mật như vậy, làm Tô Triệt chậm rãi lắc đầu, không khỏi cảm thán:
– Thực sự là nghĩ không ra, lúc trước những bằng hữu kia của ngươi, làm sao có thể phát hiện một chỗ đặc thù như vậy?
– Cũng là cơ duyên xảo hợp, một vị lão hữu trong đó, tao ngộ cừu gia truy sát, trốn đến tận đây, tìm một huyệt động bí mật nhất để trốn…
Ly Kỳ cười ha ha nói:
– Vừa vặn chui vào nơi này.
Tô Triệt gật đầu, thấp giọng nói:
– Đã tìm đến nơi đây, bên trong lại cực kỳ hung hiểm, ngươi không cần thiết đặt mình vào nguy hiểm.
Những lời này của Tô triệt cũng là xuất phát từ hảo ý, loại mảnh vỡ này đối với Ly Kỳ mà nói không dùng được, nếu như theo chân mình đi vào, một khi tao ngộ hung hiểm không tưởng được, mình cũng không dám cam đoan, có thể chiếu cố đến an toàn của hắn.
Ly Kỳ thân là lão yêu tinh mấy ngàn tuổi, sao nghĩ không ra những đạo lý này, thậm chí, nhân tố hắn có thể nghĩ đến, so với Tô Triệt còn nhiều hơn chút.
Ly Kỳ thậm chí lo lắng đến, nếu mình đi vào theo, mặc dù có thể còn sống được đi ra, trong lúc này, nếu như thấy được sự tình không nên nhìn thấy, Tô Triệt cũng có thể… Diệt khẩu!
Chuyện như vậy, tại Tu Chân Giới cực kỳ bình thường.
Cho nên, Ly Kỳ nguyên bản dự định chính là mang Tô Triệt tới cửa động, phần ân tình này cũng coi như bán không cho Tô Triệt. Thấy tốt thì thôi, hiểu được tiến thối, mới có thể sống được lâu dài, sống cho thoải mái.
Ly Kỳ khom mình hành lễ, nhìn Tô Triệt nói:
– Cám ơn Thiên Vũ chưởng giáo vì ta nghĩ như vậy, lão phu đúng là thực lực thấp, không nên mạo hiểm trở thành trói buộc cho ngài. Nếu như vậy, ta liền trở về Phù Không chi thành.
– Hảo.
Tô Triệt mỉm cười trả lời:
– Đợi đến ngày ta trở về, lại đi Phù Không chi thành cảm tạ Hầu lão chỉ điểm.
Ly Kỳ vội vàng khiêm tốn vài câu, sau đó cáo từ mà đi…audio truyện kiếm tu
Xoạt!
Hắn đi rồi, Tô Triệt tiện tay triệu ra năm tên thuộc hạ Nguyên Anh, sẽ cho bọn hắn bảo vệ mình tiến vào huyệt động này.
Vài tên thuộc hạ này, nói dễ nghe một chút, gọi là hộ vệ bên người, nói khó nghe một chút, thời khắc mấu chốt chính là quỷ chết thay.
Mấy người này trước khi cải tạo linh hồn, đều có thể xưng tụng là làm nhiều việc ác, tội nên chết vạn lần, Tô Triệt mới có thể thời khắc mang bọn hắn theo trên người, tùy thời cho bọn hắn xông lên trước.
Sáu người trước sau tiến vào cửa động chật hẹp, hành lang phía dưới xác thực rất dài, uốn lượn khúc chiết đi mấy trăm dặm, lúc này mới đến mê cung lòng đất mà Ly Kỳ nói tới.