[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 113: Tương lai của tiểu Hắc (c561-c565)
❮ sautiếp ❯Chương 561 : Tương lai của tiểu Hắc (thượng)
Đây là quy tắc thiên địa, không cho vi phạm.
Hắc sắc cự nhân tiếp tục vọt về phía trước, bằng vào tốc độ từ trước tới nay chưa từng có, giống như là Vu Tộc dũng sĩ thời thượng cổ dũng mãnh thiện chiến, đối mặt với địch nhân chỉ có thể công kích, không có dừng lại.
Dũng khí của U Minh chưởng môn từ lâu đã tiêu tán, đồng thời trong lòng hiểu rõ, bại cục hôm nay đã định, nếu như tiếp tục chống đỡ chỉ càng thêm xấu xí.
Phần phật, U Minh chưởng môn thu hồi Ma Long Phiên, thôi động thuyền rồng ngũ sắc dưới chân, xoay người liền đào thoát, không dám chính diện đối kháng cùng với hắc sắc cự nhân.
– Đuổi theo.
Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, hướng về phía U Minh chưởng môn đuổi theo.
Sưu!
Hắc sắc cự nhân bằng vào tốc độ cực nhanh co rút lại, biến về hình thể cao ba thốn như cũ, trở lại bên trong đan điền của Tô Triệt. Thế nhưng có chút kỳ lạ chính là, Vu Tộc chiến phủ này dường như đã nhận chủ, cũng đã biến thành một chiếc chiến phủ nhỏ bé, vẫn nằm trong tay Tiểu Hắc.
Điều này cũng có nghĩa là, chuôi Vu Tộc chiến phủ này cũng theo nó tiến vào bên trong đan điền của Tô Triệt, nhưng không có tạo thành bất luận một ảnh hưởng gì đối với hắn.
– Đuổi!
Tô Triệt ngưng mắt nhìn bóng lưng U Minh chưởng môn, trầm giọng nói:
– Ngày hôm nay chúng ta hoán đổi thân phận cho nhau một chút, truy sát hắn nghìn vạn dặm, mới hả mối giận khi trước.
Vậy thì đuổi đi a, vừa lúc cũng tiện đường.
Tốc độ Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn, so với U Minh chưởng môn phi hành nhanh hơn một ít, đuổi theo hắn không thành vấn đề.
Trong lúc đuổi theo, Tô Triệt lặng lẽ kiểm tra Tiểu Hắc ở trong đan điền, liền lập tức phát hiện ra, năng lượng bên trong nó quả nhiên giảm sút, vừa rồi một hồi chiến đấu, tiêu hao không đến một phần mười.
– Quả nhiên là thế.
Tô Triệt đã sớm đoán ra được, vô luận là năng lượng ra sao, đều không có khả năng vĩnh viễn, cho nên lúc phát ra uy năng, năng lượng bên trong nhất định sẽ có tiêu hao, đây chính là chuyện cực kỳ bình thường.
Thế nhưng then chốt chính là, năng lượng bên trong Tiểu Hắc cực kỳ đặc thù, sau khi tiêu hao, làm sao có thể bổ sung cho nó được đây?
Phải biết rằng năng lượng này là do Vu Thần thực huyết, Hắc Thạch Thanh Lưu và năng lượng bên trong lão hắc dung hợp lại mà thành. Trong đó, Hắc Thạch Thanh Lưu coi như vô cùng vô tận, năng lượng bên trong lão Hắc cũng không ngừng được sinh ra, duy chỉ có Vu Thần thực huyết rất khó kiếm được.
Như vậy, loại năng lượng kỳ lạ hỗn độn thực thực hư hư này, như thế nào có thể tu luyện được đây?
Hiện tại không tìm ra được biện pháp thích hợp, trong người Tiểu Hắc có uy năng cường đại của Khai Thiên Tích Địa, không thể nghi ngờ chính là dùng một lần thiếu một lần. Tạm thời mà nói, chỉ có thể ở thời khắc then chốt mới có thể phát uy.
Lão Hắc đưa ra kiến nghị:
– Nếu như thực sự không được, lúc trở lại Khải Nguyên Tinh, bằng vào Di Tiên lệnh kỳ tìm được Di Tiên Cảnh, lại đi vào lần nữa, tìm người thủ hộ ngu xuẩn kia, lấy thêm vài giọt Vu Thần thực huyết, trong đó một giọt đưa cho ta dung hợp thử một chút. Nếu như ta có thể dung hợp giọt Vu Thần thực huyết này, nói không chừng còn có thể dung hợp năng lượng của nhân, yêu, ma, vu thành một thể, năng lượng trong tự nhiên sẽ chuyển hóa thành hỗn độn lực theo như lời chúng ta nói. Đến lúc đó, ta mỗi ngày đều điên cuồng tu luyện, không ngừng tạo ra hỗn độn lực cuồn cuộn không ngừng cấp cho chủ nhân.
– Biện pháp của ngươi thật ra có thể thử một chút.
Tô Triệt đáp:
– Trong Di Tiên Cảnh, khẳng định còn chứa rất nhiều pháp bảo lưu truyền từ thời thượng cổ tới nay, nếu như có thể đi vào một lần nữa, khẳng định có thể còn có rất nhiều thu hoạch.
Nếu nói, Tô Triệt vốn đối với Di Tiên Cảnh có chút nghi ngờ thì hiện nay khi đã tới Vu Tộc, cũng sẽ không chần chừ nữa. Bằng vào thân phận Trì lệnh tôn chủ, nếu như một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh cũng không phải là việc đáng sợ.
Lúc này, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn đuổi theo U Minh chưởng môn, cự ly còn có nghìn trượng, đã tiến vào phạm vi công kích của Thiên Âm chi chung.
Đông!
Tiếng chuông vang dội vang lên, cũng chính tiếng chuông này lúc trước đẩy lùi đi, bởi vì U Minh chưởng môn ở phía trước nếu như tiếp tục dùng lực để đẩy lùi lại thì sẽ càng khiến cho U Minh chưởng môn ra xa hơn. Bởi vậy một kích hiện tại của Thiên Âm trực tiếp tác dụng lên Nguyên Thần của U Minh chưởng môn.
Cũng là tiếng chuông này, đã từng tạo thành công kích cường liệt đối với Nguyên Thần của Viêm Lâm, lại có thần thông nhiếp hồn của Tô Triệt khiến cho Viêm Lâm mê muội, tiện đà bắt hắn tại chỗ.
U Minh chưởng môn tuy rằng là Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng bởi vì lĩnh vực thế giới U Minh luyện ngục bị hủy, tâm thần bị thương, Nguyên Thần bất ổn, lại hứng chịu một kích này của Thiên Âm, mặc dù không có làm thương thế nặng thêm, thế nhưng thân hình cũng dừng lại một chút, tốc độ đại giảm.
Sưu sưu!
Tốc độ của Tinh Đế la bàn cũng nhanh hơn, trong nháy mắt rút ngắn cự ly chỉ còn ba trăm trượng, Thiên Âm cho rằng, dưới cự ly này, Tô Triệt hẳn là lại triệu hồi hắc sắc cự nhân kia, hướng về phía U Minh chưởng môn tiếp tục phát ra công kích, thế nhưng nàng lại thấy Tô Triệt huy vũ Phá Diệt quyền, đánh ra hơn mười quyền.
Hiện tại Phá Diệt Quyền của Tô Triệt, có thể khiến cho Nguyên Anh sơ kỳ bị thương cũng đã không sai rồi, thế nhưng muốn đả thương Nguyên Anh hậu kỳ căn bản không có khả năng, lực bạo tạc khiến cho tốc độ của U Minh chưởng môn mới giảm xuống lại tăng lên, mười quyền này rõ ràng mang theo ý nghĩ vũ nhục nhiều hơn.
– Vì sao ngươi không triệu hoán hắc sắc cự nhân vừa rồi?
Thiên Âm vô cùng hiếu kỳ, lập tức truyền âm hỏi.
– Hắc sắc cự nhân vừa rồi chính là lợi dụng Vu Thần thực huyết mà sáng tạo ra.
Tô Triệt giải thích đơn giản:
– Năng lượng có hạn, không thể tùy tiện tiêu hao.
Hắc sắc cự nhân đã bị Tô Triệt và lão Hắc đặt cho một cái tên là Tiểu Hắc, Tô Triệt cho rằng, bắt sống U Minh chưởng môn là việc không có khả năng, nếu chỉ vì đánh chết hắn mà khiến cho năng lượng của Tiểu Hắc tiêu hao hết, rõ ràng đây là một chuyện không hề có lời.
Trước khi khi chưa tìm được phương pháp tu luyện Tiểu Hắc thích hợp, năng lượng hiện có chỉ có lúc then chốt mới đáng giá để xuất ra, nếu thế cục đã chiếm thượng phong như thế này không cần phải lãng phí.
– Hắc sắc cự nhân kia là lợi dụng Vu Thần thực huyết sáng tạo ra sao?
Đối với chuyện này Thiên Âm vô cùng khiếp sợ, bởi vì nàng có thể nhìn ra, hắc sắc cự nhân kia, năng lực của nó, thậm chí so với bản nguyên lực của Vu Tộc còn cao cấp hơn, thế nhưng cho dù có cảm giác như vậy Thiên Âm cũng không có nhiều lời, cũng không có hỏi nhiều, chuyện trọng yếu như vậy, tất nhiên là bí mật riêng tư của Tô Triệt, chính hắn không muốn nói, ngoại nhân không nên truy vấn.
Đông!
Tiếng chuông lại vang lên, tốc độ của U Minh chưởng môn lại chậm lại, Tinh Đế la bàn lại đuổi tới, ba ba ba ba, Tô Triệt lại đánh về phía trước mười quyền…
Chương 562 : Tương lai của tiểu Hắc (hạ)
Cùng lúc đó, Tô Triệt và Thiên Âm còn không ngừng nói chuyện phiếm.
Thiên Âm nói:
– Nói như vậy, nếu như muốn triệu hoán nhiều lần hắc sắc cự nhân kia, ngươi phải cần càng nhiều Vu Thần thực huyết sao?
– Đúng vậy.
Tô Triệt nghĩ tới Thiên Âm là Đại Vu chuyển thế, kiếp trước kinh nghiệm từng trải vô cùng phong phú, có thể nghĩ ra biện pháp tốt cho hắn, giải quyết việc tu luyện cho Tiểu Hắc.
– Đã hiểu.
Thiên Âm chậm rãi gật đầu, có chút suy tư, đương nhiên là đang nghĩ biện pháp.
Đông!
Mỗi một lần tiếng chuông vang lên, thân hình U Minh chưởng môn không nhịn được mà dừng lại một chút, sau đó lại bị Tô Triệt từ phía sau đánh ẩu mười quyền. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng phần khuất nhục này đổ hết lên đầu, khiến cho kẻ khác vô cùng phẫn nộ.
Trong đó có mấy lần, U Minh chưởng môn suýt chút nữa không khống chế được mình, muốn quay đầu lại liều mạng cùng bọn chúng, thế nhưng vừa nghĩ tới Khai Thiên tích địa, hắc sắc cự nhân kia, chính là một chậu nước lạnh dội vào đầu khiến cho hắn lập tức tỉnh táo lại.
Hắc sắc cự nhân kia rõ ràng có năng lực chém chết Nguyên Anh hậu kỳ, khiến cho U Minh chưởng môn rất là sợ hãi. Mặc kệ nói như thế nào, bảo mệnh mới là quan trọng nhất, phần khuất nhục này chỉ có thể nhịn xuống.
Kỳ thực, Tô Triệt cũng không phải là người có thù tất báo, không lăn qua lăn lại hắn là không chịu được, ai bảo hắn hướng về phương vị kia chạy trốn dây. Nếu đã tiện đường, sao không làm cho hắn sợ hãi một chút chứ?
Nếu hắn đổi một phương hướng đào tẩu khác, Tô Triệt cũng lười đuổi theo.
Nhưng U Minh chưởng môn cũng không phải là con giun trong bụng Tô Triệt, cũng không biết ý định của hắn, tưởng rằng đối phương đang kiên nhẫn, không buông tha hắn, không đuổi tới Mạc Lam Tinh không tha cho hắn…
Đông, đông, đông…
Tiếng chuông lại vang lên vài lần, Thiên Âm mới nói:
– Nếu cần càng nhiều Vu Thần thực huyết, xem ra ngươi cần phải đi Di Tiên Cảnh.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, lời của lão Hắc quả thật chuẩn xác, trong Di Tiên Cảnh quả nhiên còn có nhiều Vu Thần thực huyết hơn nữa.
– Chỉ là, ngươi luôn mượn thực huyết của người khác cũng không phải là kế lâu dài.
Thiên Âm lại nói:
– Ngươi phải tự nghĩ ra một công pháp, để hắc sắc quái anh kia tự mình tu luyện, tỷ như hấp thu một loại năng lượng ngoại giới, chuyển hóa thành năng lượng kỳ lạ đặc thù của nó.
– Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu thụ giáo.
Kỳ thực, thực nguyên của người tu tiên nhân loại, đó chính là một phương pháp chuyển hóa năng lượng, hấp thu linh khí thiên địa đem vào bên trong cơ thể, y theo công pháp nào đó, chuyển hóa thành chân nguyên thích hợp nhất với mình.
Tiểu Hắc nếu có thể học được hấp thu linh khí thiên địa, thậm chí trực tiếp hấp thu linh dịch bên trong linh mạch, đem nó chuyển hóa thành hỗn độn lực, đây mới chính là căn bản chi đạo.
Đương nhiên, nếu như lão Hắc có thể dung hợp Vu Thần thực huyết, trở thành một người chuyên môn chế tạo năng lượng hỗn độn của Ma Thần cũng là một loại lựa chọn không tồi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc thấy vậy hét lớn lên:
– Nếu như hỗn độn năng lượng này cao cấp như vậy, vậy thì Tiểu Hắc cùng lão Hắc cùng nhau tu luyện, ha ha, hiệu quả chẳng phải là rất tốt sao?
Nếu có thể như vậy, đó là hay nhất.
Tô Triệt gật đầu.
Bên này dễ dàng nói chuyện, phía trước một nghìn trượng, đường đường là chưởng môn chí tôn của U Minh Tông, một đường bôn tẩu, vô cùng chật vật chạy trốn.
Tới hiện tại, U Minh chưởng môn cũng thông suốt:
– Coi như là một lần ma luyện đi a, lúc tấn chức Nguyên Anh, chưa từng trải nghiệm qua tư vị khuất nhục, hôm nay trải qua lần kinh lịch này, trên phương diện tâm cảnh hẳn sẽ có thu hoạch rất lớn.
Trong nghịch cảnh, hắn cũng chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Một đuổi một chạy, một đường phi hành, sau đó Tô Triệt cũng không lãng phí khí huyết với hắn nữa, chỉ để Thái Võ chăm chú đi phía sau U Minh chưởng môn, cứ sau một chung, Thiên Âm lại rung chuông một lần, liên tục gây áp lực cho vị chưởng môn nhân kia.
Cứ như vậy bay đủ bốn ngày, Tô Triệt còn không có dừng lại cảm thấy vị U Minh chưởng môn này dường như còn chưa hết hy vọng, hắn thầm nghĩ, nếu như ngươi tùy tiện chịu nhún nhường một chút, chúng ta cũng sẽ không đuổi theo nữa, vì sao phải khổ như vậy, một đường chạy thẳng a?
Hắn lại không biết, trong lòng U Minh chưởng môn hiện tại đang suy nghĩ là: không bay trở về Mạc Lam Tinh, ba người phía sau vẫn sẽ theo hắn, tuyệt không bỏ qua…
Tính từ lúc rời khỏi Vu Hoàng Tinh hiện tại đã bay được tám ngày, tinh cầu hoang vắng mà Tô Triệt và Thiên Âm dự định tới đã ở ngay trước mặt.
Tô Triệt để Thái Võ giảm bớt tốc độ, không hề đuổi kịp.
U Minh chưởng môn phía trước cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: bọn họ rốt cuộc cũng buông tha, bốn ngày này quả thực giống như bốn trăm năm, hẳn là một đoạn kinh lịch thống khổ nhất trong cuộc đời hắn.
Mà, chuyện này cũng do một nam một nữ, hai Kim Đan kỳ quái thai tạo thành…
Hai khắc sau, ba người Tô Triệt đáp xuống khỏa tinh cầu hoang vắng kia. Bề mặt tinh cầu khắp nơi đều có những khỏa thiên thạch, căn bản không có sự tồn tại của tầng khí quyển, tất cả đều lộ ra trước mặt thái dương và tinh không, căn bản không có sinh vật nào có khả năng sống sót.
Kế tiếp, Thái Võ bị bắt trở lại Tiên ngục, Tô Triệt và Thiên Âm trốn vào một nơi sâu trong nền đất, tiện tay đào ra một địa huyệt vừa đủ, đem truyền tống trận ra.
Năm trăm khỏa linh thạch thượng phẩm xuất hiện khảm vào lỗ hổng trong tế đàn.
Hiện tại, Tô Triệt phát lớn, móc ra năm trăm linh thạch thượng phẩm cũng giống như là móc ra linh thạch hạ phẩm, không chút đau lòng, ngay cả mí mắt cũng không nháy.
Trong Tiên Ngục, mạch khoáng linh thạch hiện tại đang xếp thành vài ngọn núi lớn, còn chưa có khai thác, trong đó tất nhiên còn chứa một lượng lớn thượng phẩm linh thạch, thậm chí còn có không ít cực phẩm linh thạch.
Hô!
Truyền tống trận chính thức khởi động, cuối cùng cũng có thể về nhà.
Tô Triệt và Thiên Âm lại một lần nữa dắt tay nhau đi vào truyền tống trận, vượt qua cự ly mấy vạn ức dặm trở về Khải Nguyên Tinh. Truyền tống trận này sẽ để lại nơi này, nói không chừng ngày sau còn phải dùng tới.
Trải qua tám tháng trong tinh không, Tô Triệt rốt cuộc đem theo tài phú ngập trời trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.
Hai người Tô Triệt trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, truyền tống trận bên này được đặt ở sâu trong nền đất tại một ngọn núi hoang, cự ly cách Vô Cực Môn bất quá chỉ mấy nghìn dặm, Thiên Âm trở lại sư môn cũng chỉ cần một khắc mà thôi.
Tô Triệt đưa Thiên Âm tới cửa sơn môn, lúc này cũng nên nói lời từ biệt.
– Lúc ngưng Anh, ta định một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh, ngươi có muốn đi không?
Tô Triệt lên tiếng hỏi.
– Nếu ngươi nguyện ý đem ta đi cùng vậy thì ta sẽ đi cùng ngươi.
Thiên Âm sở dĩ nói như vậy là cảm giác bí ẩn của hắn rất nhiều, không nhất định nguyện ý cho mình đi theo.
Tô Triệt lại cho rằng, kiếp trước Thiên Âm là một Đại Vu, đối với các loại tình huống trong Di Tiên cảnh, so với các loại truyền thống Vu Tộc thậm chí còn tinh tường hơn, có sự chỉ điểm của nàng, bản thân hắn cũng có thể bớt ít đi một ít chuyện ngu xuẩn, đỡ phải đi đường vòng.
Chương 563 : Trở về Khải Nguyên
Đến lúc đó ta tới tìm ngươi trước, sau đó chúng ta cùng nhau đi tìm nơi hạ lạc của tiên cảnh.
Tô Triệt lập tức đưa ra quyết định.
– Không cần tìm.
Thiên Âm nhẹ giọng nói:
– Ta có thể đoán được vị trí hiện tại của Di Tiên Cảnh, chỉ là, bởi vì thân thể của ta là nhân loại, nếu như không có Di Tiên lệnh kỳ cho dù có tìm được nó cũng không đi vào được. Tư duy của người thủ hộ vô cùng bảo thủ, chỉ nhận thức Di Tiên lệnh kỳ, không bao giờ thương nghị.
Tô Triệt mỉm cười, gật đầu nói:
– Đúng vậy, vị thủ hộ kia quả thực tư duy cứng ngắc, làm việc cổ hủ, việc này ta đã lĩnh giáo qua.
Bàn xong chuyện này, tâm tình Thiên Âm tựa hồ không tồi, chớp mắt nói:
– Đừng xem ta hiện tại là Kim Đan trung kỳ, nếu như ta chăm chỉ, không chừng còn có thể Ngưng Anh trước ngươi a. Ngươi có dám đánh cuộc với ta một chút, xem ai ngưng Anh trước không?
– Có gì mà không dám chứ?
Tô Triệt không chút do dự, vô cùng tự tin nói:
– Ta nhất định sẽ tiến vào trước, vì vậy ta cá là mình sẽ thắng.
– Tốt lắm, ta cũng cá là mình thắng.
Thiên Âm cười nói:
– Người thua phải đáp ứng một yêu cầu của đối phương, được không?
– Một yêu cầu quá ít, ba thì còn tạm được.
Ý chí chiến đấu của Tô Triệt sục sôi.
– Vậy đi.
Thiên Âm xoay người đi, đi được một đoạn nàng quay đầu lại nói:
– Tô Triệt, ngươi thua chắc rồi.
Âm thanh thanh thúy, xen lẫn tiếng cười.
Nhìn nàng biến mất trong sơn môn Vô Cực Môn, lúc này Tô Triệt mới bay lên trời, tới không trung lấy ra Tinh Đế la bàn, lúc này người điều khiển không phải là Thái Võ mà là Viêm Cốt.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã sớm đem linh hồn gia tỏa của Thái Võ giải trừ, đổi lên trên người Viêm Cốt, nói cách khác, bộ mặt trên pho tượng kia hiện giờ đã biến thành hình dạng của Viêm Cốt.
Linh hồn gia tỏa có công hiệu vô cùng thần kỳ, có thể khiến cho bất luận kẻ nào trở thành nô bộc trung thành nhất, chỉ tiếc mỗi một lần nô dịch chỉ được có một người. Như vậy, người này khẳng định phải là người mạnh nhất Tiên Ngục.
Viêm Cốt có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, ở Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh lại không ai có thể nhận ra hắn, cho nên đem hắn trở thành nô bộc là hợp lý nhất.
Viêm Cốt vốn tính tình táo bạo đã trở nên dễ bảo, mới từ trong Tiên Ngục đi ra, vừa thấy Tô Triệt liền quỳ một gối xuống hành lễ:
– Viêm Cốt ra mắt chủ nhân.
Tô Triệt khoát tay ý bảo hắn đứng dậy, lại chỉ cho hắn rõ phương hướng bay trở về Thiên Huyền Tôn.
Chặng đường mười nghìn dặm, bằng vào tu vi Nguyên Anh trung kỳ điều khiển Tinh Đế la bàn chỉ cần hai khắc là tới.
Tô Triệt không có che giấu thân phận, bởi vậy trên đường đi còn có rất nhiều nhận ra hình dạng của hắn, cùng với Tinh Đế la bàn của hắn. Trong đó có các thám tử của môn phái khác, vội vàng gửi tin về tông môn: Thiên Vũ xuất hiện ở địa vực, dựa vào lộ tuyến hẳn là đang trên đường trở về tông môn.
Chỉ là, hành động này có chút vô vị, tốc độ đưa tin còn không nhanh bằng Tinh Đế la bàn, đợi đến khi các phái thu được tin tức, Tô Triệt đã sớm trở về sư môn, lần đưa tin này của các thám tử đều phí công vô ích.
Huống hồ, Tô Triệt còn có Viêm Cốt hộ vệ, hơn nữa thực lực bản thân xưa đâu bằng nay, cho dù là gặp phải những Nguyên Anh lão tổ của trận doanh hỗn loạn, cũng không chút sợ hãi.
Từ nay về sau, trong Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, Tô Triệt đi tới bất cứ đâu đều có thể quang minh chính đại, lấy diện mục thực của bản thân mà hành tẩu thiên hạ.
Mặc dù không thể nói vô địch Tu Chân Giới, thế nhưng thực lực tự bảo vệ mình cũng đã đủ.
Nửa canh giờ sau, trên ngọn núi chưởng giáo Thiên Huyền Tông, bảy vị Nguyên Anh lão tổ đã sớm thu được tin tức tề tụ trong chưởng giáo đại điện, nhìn thủ tịch đại đệ tử đã xuất môn tám tháng bước vào trong đại điện.
Nhìn thấy Viêm Cốt đi phía sau Tô Triệt, rõ ràng có thực lực Nguyên Anh trung kỳ, chưởng giáo chí tôn lại không biết hắn, vì vậy liền hỏi:
– Thiên Vũ, vị đạo hữu này là…
Các Nguyên Anh lão tổ của các đại môn phái trong Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh đều nhận thức lẫn nhau, thế nhưng người này có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, cũng không phải là mới tấn chức, Ngưng Anh thành công, trong lòng chưởng giáo chí tôn cùng mấy vị Nguyên Anh lão tổ đang vô cùng hiếu kỳ: Thiên Vũ không biết từ đâu moi ra một nhân vật nhất hào như vậy.
Người tới là khách, đối phương lại có tu vi Nguyên Anh kỳ, Thiên Huyền Tông phải dành cho người ta sự tôn trọng, phải để Tô Triệt giới thiệu, khách và chủ mới có thể chính thức chào nhau.
Thế nhưng điều khiến cho mấy vị lão tổ giật mình chính là, Tô Triệt cũng không có mở miệng nói chuyện, ngược lại tên tu sĩ Nguyên Anh kia lại chắp tay thi lễ nói:
– Bản thân Viêm Cốt đến từ Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh, hiện nay chính là hộ vệ tùy thân của chủ nhân Thiên Vũ. Viêm Cốt ra mắt chư vị đạo hữu.
Lúc trước Tô Triệt đã nói qua với Viêm Cốt, lúc bên ngoài tuyệt đối không nói tới thân phận nô bộc, không được đề cập tới linh hồn gia tỏa, càng không thể đề cập tới chuyện tình nội bộ bên trong Tiên Ngục.
Điều quan trọng nữa là, tôi tớ cũng có tôn nghiêm của tôi tới, lúc đối ngoại tự xưng là hộ vệ tùy thân của hắn, lúc ở chung với mấy vị lão tổ Thiên Huyền Tông cũng có thể lấy thân phận đạo hữu bình đẳng đối đãi, không cần khúm núm.
Đối với chuyện này Viêm Cốt tương đối cảm kích, tuy rằng đã bị linh hồn gia tỏa khống chế, sẽ không vi phạm bất cứ một mệnh lệnh nào của chủ nhân, thế nhưng thần trí của hắn vẫn vô cùng thanh trinh, tư duy minh mẫn, đồng dạng cũng có tự tôn với cốt khí của bản thân, ngoại trừ chủ nhân của chính mình, nếu như người khác cũng coi hắn thấp kém, trong lòng sẽ cực kỳ khó chịu.
Nghe thấy Viêm Cốt tự giới thiệu, mấy người chưởng giáo chí tôn khiếp sợ, trong bụng đều kinh ngạc không ngớt: chủ nhân? Hộ vệ tùy thân? Đây là chuyện gì? THiên Vũ sao có thể thu phục một gã thuộc hạ có tu vi cao thâm như vậy?
Bằng vào việc một Nguyên Anh lão tổ xưng hô Thiên Vũ là chủ nhân, thực sự là một việc không thể nào tưởng tượng được.
– Tám tháng này, đệ tử đi tới một tinh cầu khác, quả thực mở mang tầm mắt một phen.
Tô Triệt hàm hồ nói:
– Xuất phát từ ngẫu nhiên cho nên mới nhận một vị tùy tùng. Chỉ là những chuyện trải qua có một số việc không tiện giải thích, chỉ là nếu như là tùy tùng của đệ tử, cũng chẳng khác nào Thiên Huyền Tông chúng lại có thêm một vị Nguyên Anh lão tổ.
Tám đại Nguyên Anh!
Ý tứ của Tô Triệt chính là: từ hôm nay trở đi, Thiên Huyền Tông sở hữu tám vị Nguyên Anh lão tổ.
Về phần chuyện tình Vu Tộc và Di Tiên Cảnh, Tô Triệt không dự định nói ra, hắn không muốn vì chuyện này mà mấy vị lão tổ lo lắng. Lời nói không dễ nghe, chuyện này đã vượt qua phạm vi bọn họ có thể thừa nhận, chỉ là một Thiên Huyền Tông, không có khả năng đối kháng với Linh Giới, cũng không có năng lực can thiệp vào chuyện của Vu Tộc.
Chính vì mắt không thấy, tâm không phiền, nhất nhiều lúc, vô tri cũng là có phúc.
Chương 564 : Lễ vật tông môn đáp lễ (thượng)
Đám người chưởng giáo chí tôn nghe vậy lập tức minh bạch, việc này liên quan tới bí mật cá nhân của Tô Triệt, không tiện nói ra. Chỉ là, có một việc không thể nào thay đổi, Thiên Huyền Tông có thêm một vị Nguyên Anh lão tổ, đó chính là đại sự, đáng để ăn mừng một phen.
Đối với năng lực thần kỳ của Tô Triệt, mấy vị lão tổ từ lâu đã sớm quen, hài tử này mỗi một lần xuất môn, lúc trở về đều khiến cho mọi người khiếp sợ gấp bội.
Cả kinh vô số lần đã sớm thành thói quen, mấy vị lão tổ vừa rồi mới thảo luận qua: lần này Thiên Vũ ra đi tám tháng, lần này trở về không biết có thể mang tới kinh hỷ gì?
Không nghĩ tới, lần này mọi người lại đánh giá thấp hắn, trong nháy mắt lại đem đến cho tông môn một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mà đây lại là Nguyên Anh trung kỳ hàng thật giá thật a.
Thế nhưng bọn họ lại không nghĩ tới, phần kinh hỷ này chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Tô Triệt đứng giữa đại điện, ba ba ba, lấy ra một đống lớn các thứ, tổng cộng hơn hai trăm thứ, đều là ngũ hành chi linh đã ngoài cửu cấp, cực kỳ hiếm thấy.
Tô Triệt cầm trong tay Thanh Đồng Bảo Hồ, đầu tiên là quay về phía Nghiễm Thú cười nói:
– Nghiễm Thú sư tổ, lúc này xuất môn vận khí không tồi, đệ tử lại thu thập được chín loại linh hỏa cấp mười. Vì vậy, phiền sư tổ tổn hao một phen tâm lực đào tạo chúng nó.
Để tạo ra càng nhiều linh hỏa, xem ra, loại sự tình này cần tới bàn tay của Nghiễm Thú, tất nhiên so với Tô Triệt thì hắn làm tốt hơn nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn, Linh hỏa Nghiễm Thú đào tạo ra đem phân nửa trả lại cho Tô Triệt, so với bản thân Tô Triệt đào tạo còn hơn rất nhiều.
Nhưng đây chỉ là mặt ngoài, tầng ba của Tiên Ngục có tác dụng đào tạo linh hỏa vô cùng thần kỳ, có công năng dung hợp và sáng tạo, trên thực tế, Tô Triệt đã sớm muốn làm ra càng nhiều chủng loại linh hỏa cấp mười ở tầng ba, lúc này lấy ra một chút chỉ là hiếu kính Nghiễm Thú mà thôi.
Kỳ thực, ngũ hành chi linh này đều là thiên tài địa bảo, đều có thể đào tạo vô hạn. Hôm nay, Tô Triệt hiếu kính Nghiễm Thú những linh hỏa này, trải qua một phen đào tạo sẽ cho ra số lượng gấp bội. Phải nói trong chuyện này Tô Triệt tuyệt đối sẽ không thiệt.
– Chín loại linh hỏa cấp mười?
Nghiễm Thú trợn mắt, biểu tình trên mặt khó có thể tin tưởng, mặc cho công phu hàm dưỡng của hắn cao tới đâu cũng không thể khống chế được nỗi khiếp sợ trong lòng. Sống mấy trăm năm, hầu như đi khắp Khải Nguyên Tinh, hắn cũng tìm được một loại âm hỏa cấp mười. Sau đó, Tô Triệt mở ra di chỉ Thiên Nhai hải các, thu hoạch được dương hỏa ngũ hành thiên linh hảo cấp mười, Nghiễm Thú mới có thể tạo ra âm dương chi hỏa cấp mười.
Hôm nay, Tô Triệt thoáng cái lại xuất ra chín loại linh hỏa cấp mười, cái này quả thực Nghiễm Thú không biết hình dung ra sao mới tốt, hắn chỉ cảm thấy Thiên Vũ căn bản không phải là tiên nhân chuyển thế, mà là tiên nhân hạ phàm mới đúng, bằng không sao có thể làm được việc này?
Kế tiếp, sau khi Tô Triệt làm Nghiễm Thú khiếp sợ, lại bắt đầu đi hù dọa những vị lão tổ khác, linh thủy, linh mộc, linh thổ, linh kim cấp mười, các loại ngũ hành chi linh hạng nhất đều xuất hiện trước mặt mọi người.
Có thể nói, trong rất nhiều ngũ hành chi linh các lão tổ chưa từng thấy qua, rõ ràng không phải là thứ ở Khải Nguyên Tinh mà là thứ ở Tu chân tinh khác.
Ngoại trừ linh hỏa, đối với các loại ngũ hành chi linh thuộc tính khác, Tô Triệt cũng không có khả năng đào tạo.
Tỷ như cấp mười linh thủy, nếu như một người luyện công pháp hỏa hệ như Tô Triệt đào tạo, chỉ có thể hạ thấp phẩm cấp của nó mà thôi, căn bản không làm gì được.
Vì vậy cho nên hắn giao cho các vị tổ sư đào tạo, không lâu sau, Tô Triệt cũng có thể thu hoạch càng nhiều ngũ hành chi linh. Bản thân mình tuy rằng không dùng tới, thế nhưng để bên trong Tiên Ngục cũng không có hỏng a.
Mỗi vị lão tổ đều có tâm đắc với một loại ngũ hành chi linh, đối với sự tu hành của bọn họ đều rất có lợi. Nhất là năm vị lão tổ chưa tới Nguyên Anh hậu kỳ, thông qua chuyện ngày hôm nay, đối với chuyện tấn cấp trong tương lai có thể đem đến tác dụng thật lớn.
Ngoại trừ đống ngũ hành chi linh cao cấp này, các thiên tài địa bảo và các loại khoáng vật khác, Tô Triệt tạm thời không lấy ra nữa. Còn nhiều thời gian, ngày lành tháng tốt không thể sử dụng trong một ngày.
Mặt khác Tô Triệt cũng có tâm tư.
Chính là tài phú thu hoạch từ Vu Hoàng Tinh. Tô Triệt chủ yếu muốn dùng phát triển thế giới Tiên Ngục của chính mình, hoặc là sau này trao đổi giao dịch với người khác, đổi thành vật phẩm hữu dụng với chính mình. Mặc dù muốn lấy ra một bộ phận phát triển Thiên Huyền Tông cũng phải chờ tới khi chính mình thượng vị chính thức trở thành tân chưởng giáo, vậy mới có thể chân chính xem như công trạng của chính mình.
Tâm tư ai cũng có, công trạng của ta, nên đổi cho ta vinh quang tương ứng, Tô Triệt không cảm thấy việc này có gì sai.
Trong đại điện, mấy sư tổ đều tự thu hồi ngũ hành chi linh có thuộc tính phù hợp với chính mình, thời gian sau này bọn họ cũng rất bận bịu, thoáng chốc thu hoạch được nhiều linh vật phẩm cấp cao như vậy, thực sự cần hao tổn tâm huyết đào tạo bồi dưỡng không nhỏ.
Tô Triệt liền hỏi tình hình Tu Chân Giới tám tháng gần nhất, nhận được câu trả lời: Thời gian này, bẩy đại môn phái hỗn loạn, trận doanh không có động tác gì quá lớn, Thái Ất Môn tổn thất hai đại Nguyên Anh là Thái Hạo, Thái Võ, thực lực nguyên khí tông môn đại thương, đang trong giai đoạn ngủ đông âm thầm chưa trị vết thương, tạm thời không đủ năng lực chèn ép xung quanh.
– Như vậy rất tốt!
Tô Triệt thầm nghĩ trong lòng:
– Ta cần thời gian, đầu tiên tấn cấp Nguyên Anh, sau đó đi tới Di Tiên Cảnh thu thập thật nhiều chân huyết Vu Thần, đợi tới khi lão Hắc hoặc tiểu Hắc bất kể người nào đó có thể tu luyện hỗn độn lực, bấy giờ có thể đi thu thập môn phái hỗn loạn trận doanh này.
Sau đó, Tô Triệt đang muốn cáo từ mấy sư tổ, lại nghe chưởng giáo chí tôn mỉm cười nói:
– Thiên Vũ, chúng ta có lễ vật muốn tặng cho ngươi.
– Lễ vật loại gì?
Trong lòng Tô Triệt hiếu kỳ, suy nghĩ vừa chuyển liền theo đó đoán được chẳng lẽ là. . .
Quả nhiên thấy chưởng giáo chí tôn từ nạp linh giới lấy ra năm khối tàn phiến huyết hồng, Tô Triệt liếc mắt nhận ra chính là giải thưởng vài ngày trước tông môn công bố: Gặt hái tàn phiến huyết hồng không tên, đặc thù chính là nặng nghìn cân, nước lửa bất xâm. . ., chỉ có Tô Triệt mới biết được đó là chi cốt Ma Thần Thôn Thiên Thử.
– Năm khối!
Tô Triệt không khỏi vui mừng, dung hợp năm khối chi cốt Ma Thần này, uy lực thần thông Tan Biến có thể được đề thăng không nhỏ, mặc dù với trình tự tu vi hiện tại phỏng chừng có thể trùng kích Nguyên Anh trung kỳ.
– Đa tạ sư tổ.
Tô Triệt vội vàng tiến lên phía trước đưa hai tay tiếp nhận năm khối chi cốt Ma Thần, lại hỏi:
– Lai lịch những khối tàn phiến này thế nào?
– Môn phái đã giúp ngươi tìm hiểu qua.
Chương 565 : Lễ vật tông môn đáp lễ (hạ)
Chưởng giáo chí tôn trả lời:
– Hẳn là vô số năm trước lưu lạc tại Tu Chân Giới, nhưng vẫn không có ai hiểu được tác dụng của nó bị người dùng các loại phương tiện truyền đến truyền đi, không ngừng qua tay thực sự đã không thể nào tra cứu lại lịch. Năm khối này, mấy đệ tử tu chân trong tông môn dùng giá cực thấp thu được. Ta phỏng đoán trong vài ngày tới, còn có thể thu được một chút.
– Theo ta được biết số lượng loại tàn phiến này vượt trên trăm vạn, rải rác khắp các khu vực trên Khải Nguyên Tinh, có lòng thu thập, hẳn là có thể tìm được rất nhiều.
Tô Triệt trả lời.
– Tốt, nếu như vậy, chuyện này ngươi không cần quan tâm, ắt có tông môn giúp ngươi giải quyết.
Chưởng giáo chí tôn mỉm cười gật đầu, lại hỏi:
– Thời gian tới người dự định bế quan phải không?
Tô Triệt cười ha hả:
– Đúng vậy, đệ tử dự định tu luyện trường kỳ, không đạt tới Nguyên Anh không xuất quan.
– Hả!
Lời vừa nói, khiến thần tình mấy sư tổ đều biến đổi, bọn họ đều có thể nhận ra một điểm mánh khóe, Thiên Vũ dự định trong thời gian sắp tới ngưng tụ Nguyên Anh.
Đương nhiên “sắp tới” này chính là chỉ thời gian trong vòng mười năm, đối với Nguyên Anh lão tổ thọ mệnh nghìn năm mà nói, không vượt quá mười năm đều có thể gọi là hành động sắp tới.
Lúc này Tô Triệt mới 25 tuổi, như vậy nhìn nhận rất có thể Ngưng Anh trước ba mươi tuổi, thậm chí còn có thể sớm hơn. . .Vạn Tộc Chi Kiếp Tác phẩm liên tục 3 tháng liền top 1 Qidian.tác giả có viết khá rõ: “Ta là cái này chư thiên vạn tộc kiếp!
Tử Tiêu có chút đắc ý nói:
– Trước đây ta đã nói, hắn có thể Ngưng Anh trước ba mươi tuổi, hiện tại chỉnh sửa một chút, trong vòng ba năm khẳng định tiểu tử này sẽ trở thành tiểu sư đệ của chúng ta.
Đám chưởng lão chí tôn đều im lặng gật đầu, không ai dám đánh giá thấp Tô Triệt.
Đừng nói ba năm, cho dù Tô Triệt lúc này đối với mọi người mà nói, trở lại ngủ một giấc ngày mai liền trở thành Nguyên Anh, hình như mọi người cũng sẽ bán tín bán nghi không dám cười cợt.
– Ba năm?
Bản thân Tô Triệt thực sự sửng sốt, lắc đầu cười khổ:
– Tử Tiêu sư tổ, ngươi vừa nói như vậy, ta chịu áp lực rất lớn ah. Được rồi, để chứng minh sức phán đoán của người, ta muốn dốc toàn lực tranh thủ Ngưng Anh thành công trong vòng ba năm.
– Không thể!
Huyền Chung quan tâm ái đồ của chính mình nhất, thậm chí quan tâm giống như cha đẻ, lúc này nghiêm nghị nói:
– Triệt nhi, việc Ngưng Anh không được qua loa, không thể nóng lòng cầu thành.
Tô Triệt cười trả lời:
– Xin sư tôn yên tâm, ta hiện tại đã nắm giữ tám loại thần thông, đã sở hữu 80% tỷ lệ thành công. . . Nhắc đến chuyện này, ta thực sự muốn đi vào bảo khố tông môn chọn vài món linh vật thích hợp trong bảo khố, thứ nhất là vì lấy mẫu pháp bảo thần thông chính mình sử dụng, để xác xuất Ngưng Anh thành công được đề thăng tới 100%.
Lại chỉ vào Viêm Cốt nói rằng :
– Thứ hai, ta muốn vị hộ vệ tùy thân này cần ít pháp bảo tiện tay, để hắn tới chọn một chút.
Thỉnh cầu này, đương nhiên chưởng giáo chí tôn sẽ không cự tuyệt, đừng nói Tô Triệt muốn lấy mẫu pháp bảo thần thông, cho dù Viêm Cốt vừa mới thêm vào Thiên Huyền Tông, thân là Nguyên Anh trung kỳ cũng không thể bạc đãi hắn.
Chỉ cần pháp bảo hai người bọn họ dùng được, tùy ý cho chọn!
Vì vậy, Tô Triệt và Viêm Cốt theo chưởng giáo chí tôn lần đầu tiên tiến nhập bảo khố bí mật chuyên dùng dự trữ các loại pháp bảo. Tòa bảo khố này ngay tại bên trên Thiên Phong chưởng giáo, bất quá vị trí tương đối bí mật, mật thất bí mật ẩn dấu sau trong điện chưởng giáo, vậy chính là ẩn sâu trong lòng núi. Tất nhiên bị cấm chế tầng tầng, phòng thủ nghiêm mật.
Bảo khố chia làm hai gian trong và ngoài, gian ngoài tương đối rộng sắp xếp hơn mười giá đỡ bày tổng cộng mấy nghìn kiện bảo khí đủ loại phẩm cấp, về phần linh khí và pháp khí đương nhiên không đủ tư cách đặt ở đây.
Diện tích phòng trong ít hơn một ít, thần thức Tô Triệt khuếch tán, trong nháy mắt tính toán rõ ràng : Có chín mươi hai kiện bảo vật.
Tô Triệt vốn đã đoán được, Thiên Huyền Tông vạn năm truyền thừa mỗi một lão tổ đại Nguyên Anh khi tọa hóa hoặc thăng thiên đều lưu lại cho tông môn hai kiện bảo vật, xem như cuối đời kính tặng một phần. Vậy chắc chắn các linh bảo được lựa chọn kỹ càng.
Nguyên bản Tô Triệt phỏng đoán bảo vật trong bảo khố xấp xỉ trăm kiện, hôm nay trông thấy liền chứng thực được ý nghĩ của chính mình cơ bản chính xác. Hơn nữa la bàn Tinh Đế và Tu Di thần ấn trong tay chính mình cũng gần trăm kiện đấy chứ!
– Tùy ý chọn đi!
Chưởng giáo chí tôn nhẹ nhàng phất tay, nói với Tô Triệt:
– Tu vi của ngươi đã là Kim Đan hậu kỳ tất cả linh bảo đều có thể sử dụng.
Sau đó nói với Viêm Cốt :
– Viêm Cốt sư đệ cũng vậy, hãy tùy ý chọn.
– Đa tạ chưởng giáo sư huynh.
Viêm Cốt lấy thân phận sư đệ đồng môn khom người đáp lễ:
– Linh bảo phòng ngự, ta đã có hai kiện, phẩm cấp không tệ lắm, chỉ cần chọn hai kiện linh bảo công kích là được.
Chưởng giáo chí tôn mỉm cười gật đầu.
Vì vậy Tô Triệt và Viêm cốt bắt đầu tỉ mỉ chọn, đối với Viêm Cốt mà nói khẳng định không để ý tới loại linh bảo hạ phẩm và trung phẩm, tối thiểu phải là linh bảo thượng phẩm mới có thể phù hợp với tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Kỳ thực Tô Triệt cũng có chút hối hận, sớm biết kiện linh bảo Bạch Ngọc Cốt Trảo cực phẩm trở thành nô bộc của hắn, thực sự cần phải thu nhận nó. Kiện linh bảo Tê Liệt Ma Trảo, chính mình rất không thích, trên cơ bản không dùng đến, uổng phí một kiện linh bảo cực phẩm trong tay chính mình. . .
Bất quá người sống ở trần thế không thể biết được trước, cũng không thể không mắc sai lầm chuyện đã xảy ra sẽ không phải suy nghĩ quá nhiều.
Lúc này Tô Triệt chọn linh bảo không quá coi trọng phẩm cấp của chúng, chủ yếu coi trọng thần thông chi đạo trong đó có hữu dụng hay không.
Ví như, trước kia từ chỗ U Lan Quỷ Cơ đạt được Vọng Hư Kính, tuy chỉ là kiện linh bảo thượng phẩm nhưng nó có thần thông Nhiếp Hồn, có thể nói là đòn sát thủ siêu cấp khắc địch chế thắng, tính toán tỉ mỉ công lao của nó còn vượt trên Tù Ma và Phá Diệt.
Chưởng giáo chí tôn hiểu cực kỳ rõ ràng từng kiện linh bảo trong bảo khố, đồng thời có thể đoán được tâm tư Tô Triệt, biết phương diện phòng ngự hắn có Cự Phú không cần thần thông phòng ngự gì đó; Phương diện công kích đã có Phá Diệt và Lạc Lôi, cũng không cần thông thần thông công kích. Như vậy, hắn cần chính là. . .
Chưởng giáo chí tôn tiện tay cầm lấy Nữ Thức Đầu Quan đủ mọi màu sắc cực kỳ đẹp mắt, vừa cười vừa nói:
– Đầu quan này ẩn chứa thần thông Di Hình Huyễn Ảnh hạng nhất, cho nên di chuyển khoảng cách ngắn chỉ trong nháy mắt, vừa vặn tránh né đòn công kích của địch nhân, đồng thời tạo huyễn ảnh mê hoặc thị giác và thần thức phán đoán của địch nhân. Chỉ vì đặc thù của nó quá mức nữ tính, kiểu dáng quá đẹp mắt, ta và mấy sư đệ khác đều không muốn sử dụng, ngươi đã có thể lấy mẫu thần thông cũng không nên để ý hình thức của nó.
– Di Hình Huyễn Ảnh?
Tô Triệt nhất thời đầy hứng thú, tiếp nhận Đầu Quan, trực tiếp đưa vào Tiên Ngục, lập tức được lão Hắc hồi âm lại: Có thể dung hợp.