1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 112: Oan gia ngỏ hẹp (c556-c560)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 112: Oan gia ngỏ hẹp (c556-c560)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 556 : Oan gia ngỏ hẹp (thượng)

Hoàng Lê trưởng lão cười ha hả, phất tay nói lời từ biệt, sau đó lập tức biến về hình thể cao hai trượng, trong chớp mắt bay đi.

Tốc độ phi hành của Vu Tộc nhanh như tia chớp, cực kỳ mau lẹ. Đế Giang Tổ Vu trong truyền thuyết nắm giữ không gian lực lượng trong nháy mắt có thể bay xa hàng tỷ dặm.

– Nhìn tới mức ngây người sao?

Thiên Âm quay đầu lại, nhìn vẻ mặt Tô Triệt dại ra, hé miệng cười hỏi.

– Không chỉ ngây người, mà cũng ngốc luôn!

Tô Triệt gật đầu nói:

– Chỉ là ta cũng biết, kiếp trước của nàng là một Đại Vu, khẳng định so với hắn còn lợi hại hơn rất nhiều.

– Ta nắm trong tay bản nguyên lực của âm thanh.

Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu, nói:

– Biến thành Vu Tộc, có thể nắm trong tay các loại bản nguyên lực trong thế gian, so với đại đạo thuật của tiên nhân, một điểm cũng không kém.

– Đúng vậy.

Tô Triệt thản nhiên thừa nhận:

– Ta đã tự mình kiến thức qua.

Nói tới đó, Thiên Âm cũng không nói thêm gì nữa, lại nhìn những khối băng trong suốt đang nằm trên mặt đất nói:

– Băng phong lực của Hoàng Lê trưởng lão có thể làm cho mấy khối băng này mấy tháng không tan, ngươi có thể thong dong thu.

Tô Triệt rất thong dong, một chút cũng không nóng vội, chỉ cần mấy tức là có thể thu được một khối băng trăm trượng, như vậy chỉ cần một ngày là có thể thu hết toàn bộ linh mạch vào bên trong Tiên Ngục.

– Ha ha, đây chính là linh mạch, sảng khoái, sảng khoái a! Ha ha haha…

Trong tầng một Tiên Ngục, lão Hắc cầm một khối băng lên, hướng về phía Tô Triệt cười lớn, hiện tại Tô Triệt đang có chút lo lắng, không biết liệu hắn có cười rớt mấy cái răng nanh của mình không.

Tô Triệt ở trên Vu Hoàng Tinh nửa năm, sau khi kiếm tiền cho đã tay, sau khi nhặt xong mới chết lặng, không biết rốt cuộc mình đã thu được bao nhiêu thứ tốt, từ lâu hắn đã không còn tính toán, cũng chỉ có trong lòng lão Hắc mới hiểu rõ.

Nói đơn giản một chút, không gian bên trong tầng một Tiên Ngục rộng vạn dặm, không ngờ non nửa diện tích đã dùng để chất chứa đủ loại vật tư tu luyện.

Các loại vật tư đáng giá ở trên Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, trong tầng một Tiên Ngục, mỗi một loại đều chồng chất như núi…

Đương nhiên, đối với toàn bộ Vu Hoàng Tinh mà nói, mấy thứ này bất quá chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, ngắn ngủi trong vòng nửa năm, coi như là dũng sĩ Vu Tộc lớn nghìn trượng, cũng không có khả năng đào sạch tài nguyên trên một viên tinh cầu.

Phát tài rồi!

Tô Triệt biết, lúc này mới chân chính là phất nhanh. Thu hoạch trước đây tại Khải Nguyên Tinh so với bây giờ không đáng kể một chút nào.

Có thể nói, chỉ bằng những tài phú bên trong Tiên Ngục này, so với tích lũy vạn năm của thập đại siêu cấp môn phái tiên đạo trên Khải Nguyên Tinh còn muốn nhiều hơn. Huống chi, toàn bộ Vu Hoàng Tinh trên danh nghĩa đã thuộc quyền sở hữu của hắn, cho dù hắn và Thiên Âm trở lại Khải Nguyên Tinh, thế nhưng vu Hoàng bộ lạc còn có thể tiếp tục khai thạch các loại tài nguyên trên tinh cầu, tạm dừng lại ba mươi năm, sau khi loại trừ Ngũ hành tỏa tinh đại trận, truyền tống trận có thể nối thẳng tới Khải Nguyên Tinh, lúc đó Tô Triệt còn có thể tới nơi này thỏa thích thu thập.

Trong nửa năm này, Tô Triệt kiếm tiền, Thiên Âm cũng không có nhàn rỗi mà lợi dụng một ít tài liệu trân quý khai thác ra, một lần nữa thiếp lập một tòa truyền tống trận.

Hôm nay, sau khi viễn siêu truyền tống môn đã được thiết lập xong, cũng chính là ngày mà Tô Triệt và Thiên Âm rời khỏi Vu Hoàng Tinh.

Lúc nói lời từ biệt, tam trưởng lão Lê Hoàng trịnh trọng hứa hẹn:

– Xin tôn chủ yên tâm, chậm nhất là năm mươi năm ta sẽ tự mình dẫn người, đi vào Khải Nguyên Tinh thực hiện chức trách của Vu Tộc, bảo hộ Tôn chủ.

– Đa tạ.

Tô Triệt nghiêm túc nói:

– Ta ở Khải Nguyên Tinh chờ đợi chư vị huynh đệ Vu Tộc đại giá quang lâm.

– Đi thôi.

Thiên Âm mỉm cười nói.

Tô Triệt gật đầu, vung tay lên, liền thu thập truyền tống trận vào bên trong Cự Phú, kế tiếp, sau khi bay khỏi Vu Hoàng Tinh, thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Ngũ hành tỏa tinh đại trận, tìm được một tinh cầu hợp lý mới có thể lấy ra truyền tống trận, tiến hành truyền tống siêu cự ly.

– Cung tiễn Thiên Âm Đại Vu, Trì lệnh tôn chủ.

Trên bình nguyên, mấy vị trưởng lão suất lĩnh mấy trăm gã dũng sĩ Vu Tộc cùng kêu lên đưa tiễn, tiếng hô như sấm dậy, chấn động chín tầng trời.

Tô Triệt khống chế Tinh Đế la bàn bay lên cao, rất nhanh liền lao ra khỏi tầng khí quyển, lần thứ hai xuyên qua tầng kết giới của Ngũ hành tỏa tinh đại trận. Lúc rời khỏi, một tầng kết giới phong tỏa này cũng không tạo thành cản trở quá lớn đối với hai người.

– Chuyến đi này quả thực không về không.

Lúc tiến vào trong tinh không, Tô Triệt thấp giọng nói:

– Thiên Âm, ta nên nói một tiếng cảm ơn ngươi mới phải.

Thiên Âm cười gật đầu, nhận sự cảm ơn bao gồm thành ý của hắn.

Sau đó, Tô Triệt triệu Thái Võ ra, để hắn điều khiển Tinh Đế la bàn, tạo ra hiệu dụng chân chính của Tinh Đế la bàn.

Y theo tinh đồ, hướng về phía một tinh cầu hoang vắng không có sự tồn tại của sinh mệnh mà bay đi, cự ly khoảng chừng tám nghìn dặm, khoảng tám ngày là có thể bay tới.

Lúc này khác với khi xưa, lúc này trong tinh không phi hành, Tô Triệt không hề lo lắng như trước, thậm chí còn ước gì gặp phải mấy tên đui mù chặn đường đòi tra hỏi. Bởi vì, Tô Triệt cảm giác Tiểu Hắc bên trong đan điền của hắn, tiểu quái thai này, uy lực sẽ vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối có thể cho Nguyên Anh tu sĩ đẹp mặt.

– Đến đây đi, ta muốn nhìn xem, ai đụng phải đao trước. Không biết có thể gặp lại đám người U Minh Tông cùng Bất Diệt Thánh Giáo hay không nữa…

Tô Triệt cũng coi như là một phần tử hiếu chiến, trong lòng không ngừng gào thét.

Ngoại trừ nhân tố là Tiểu Hắc ra, còn có một biến hóa không tồi khác. Đó chính là, ban đầu bởi vì duyên cớ Vu Thần thực huyết, Ma Thần thực huyết của Thôn Thiên Thử đã hoàn toàn bị kích thích, dung hợp vào khí huyết của bản thân, nửa năm này, gân cốt, nội tạng, khí huyết của Tô Triệt đều liên tục duy trì trong quá trình cải tạo.

Lại thêm, trong nửa năm tại Vu Hoàng Tinh không hề động võ, năng lượng trong khí huyết không hề lãng phí, tất cả đều dùng cho việc cường hóa thân thể, không riêng gì cường độ thân thể có sự đề thăng, mà uy lực của Phá Diệt thần thông cũng tăng lên trên diện rộng. Phỏng chừng, đã có lực sát thương cực nặng đối với Nguyên Anh sơ kỳ.

Phương hướng phi hành lúc này luôn hướng về phía Mạc Lam Tinh, chỉ bất quá, cự ly cách Mạc Lam Tinh xa hơn, ước chừng hơn ba nghìn vạn dặm. Tô Triệt và Thiên Âm liền chọn khỏa tinh cầu hoang vắng kia, chính là khỏa tinh cầu giữa Vu Hoàng Tinh và Mạc Lam Tinh.

Lại nói tới đó, Tô Triệt cho rằng khi tới đó sẽ lần thứ hai gặp lại người tu tiên Mạc Lam Tinh. Không chừng, bọn họ còn đang thực hiện nhiệm vụ tuần tra tinh vực…

Thiên Âm luôn là người cực kỳ mẫn cảm, có thể phát giác ra ý chí chiến đấu sục sôi của Tô Triệt, trong lòng đã không ngừng suy đoán:

– Ngoại trừ thần thông của Thôn Thiên Thử, chẳng lẽ hắn lại lĩnh ngộ được một môn thần thông hoặc năng lực khác sao?

Chương 557 : Oan gia ngỏ hẹp (hạ)

Nàng không biết, mấy cái cọng rơm cứu mạng của hắn đã hóa thành khí huyết dung nhập toàn thân, sự tự tin hiện tại của hắn hoàn toàn là phát ra từ một phương diện khác.

Bốn ngày đảo cái đã trôi qua, trong tinh không mênh mông, hai người U Minh chưởng môn và Viêm Cốt, khống chế một con thuyền rồng năm màu, đang ở trong khu vực mà U Minh Tông phụ trách điều tra.

Một năm trước, chỗ phiến tinh vực Vu Hoàng Tinh kia, đột nhiên xuất hiện năm khỏa tinh cầu thuộc tính ngũ hành cực kỳ thuần túy, tinh cầu dẫn lực vô cùng cường đại, có thể khiến cho Mạc Lam Tinh cách đó hàng tỉ dặm cũng ảnh hưởng, thủy triều, linh khí biến hóa trên nhiều phương diện, không lâu sau đó, bảy đại môn phái bao gồm cả U Minh Tông trong đó nhận được pháp chỉ của tổ sư linh giới đánh xuống, mệnh lệnh cho bọn hắn phong tỏa phiến tinh vực phụ cận Vu Hoàng Tinh, không được cho bất luận một kẻ nào tới gần Vu Hoàng Tinh.

Bảy đại môn phái này, đều là những môn phái có lai lịch nhất Mạc Lam Tinh tu chân giới, đều là những siêu cấp môn phái có lịch sử truyền thừa nhất. Tỷ như U Minh Tông, trong mấy vạn năm, có mười bảy vị tổ sư phi thăng Linh Giới, nhiều năm như vậy trôi qua trong Linh Giới cũng hình thành một cỗ thế lực không nhỏ.

Có thể nói, trong Linh Giới U Minh Tông cũng đã lập sơn môn, đứng vững vàng trong Linh Giới.

Lúc này, U Minh chưởng môn khống chế chiếc thuyền rồng ngũ sắc, chỉ là một chiếc phi thuyền trung phẩm linh bảo, vốn trước đây bọn họ còn có một chiếc chiến thuyền thượng phẩm linh bảo, thế nhưng nửa năm trước đã bị Tô Triệt lấy Cự Phú đâm nát, hơn nữa Thái thượng trưởng lão Viêm Lâm đã bị bắt, U Minh Tông có thể nói là tổn thất thảm trọng, đối với Tô Triệt tất nhiên là hận thấu xương.

– Chưởng môn sư huynh, cả ngày đều phải dò xét nhàm chán như vậy, lúc nào mới ngừng lại?

Gần nửa năm qua, tính tình Viêm Cốt vẫn đều táo bạo như vậy, lúc này vẫn như cũ, hắn than thở:

– Trong tinh không mênh mông này, phải dò xét một năm, thật sự khiến ta có chút không chịu nổi.

– Viêm Cốt sư đệ, tính tình của ngươi quả thực nên sửa một chút.

U Minh chưởng môn trầm giọng nói:

– Bằng vào tính tình của người, nếu không có một hồi phúc duyên kia, căn bản không có khả năng tấn chức Nguyên Anh, tâm cảnh nếu như không có tiến bộ, chỉ sợ cả đời này với Nguyên Anh hậu kỳ sẽ vô duyên. Đường tu tiên, không có khả năng luôn luôn dựa vào phúc duyên a.

– Đúng vậy, sư huynh.

Viêm Cốt không dám cùng hắn cãi cọ, chỉ có thể khiêm tốn thụ giáo:

– Tâm bệnh của ta, ta đều biết, chỉ có điều bản tính khó sửa, khó có thể kiềm chế mình. Nhất là nửa năm trước bị một tiểu bối Kim Đan hậu kỳ cướp đi bản mạng pháp bảo của ta, càng khiến cho tâm tình ta khó chịu, khó có thể khắc phục.

– Khó có thể khắc phục cũng phải toàn lực khắc phục, bằng không, thành tựu của ngươi chỉ có thể dừng lại tại đây.

U Minh chưởng môn vốn là sư tôn của hắn, đã sớm có thói quen giáo dục hắn như vậy.

Giáo huấn hoàn tất, ngữ khí của hắn nhẹ nhàng, ôn hòa hơn:

– Ta đoán, việc phong tỏa Vu Hoàng Tinh không phải năm ba năm là có thể kết thúc, chúng ta phải chuẩn bị tư tưởng thật tốt, thủ hộ chỗ này. Đương nhiên, nỗ lực cũng sẽ không uổng phí, ta tin rằng, không lâu nữa, tổ sư Linh Giới sẽ thông qua phương pháp hoặc con đường đặc thù, ban xuống một số thứ cho chúng ta.

– Làm sao ban xuống được?

Viêm Cốt ngạc nhiên hỏi:

– Tổ sư trên Linh Giới căn bản không thể hạ giới, ngoại trừ một hai câu pháp chỉ ngắn ngủi của hắn, bất luận một kiện pháp bảo nào cũng không thể ban xuống. Bằng không, chúng ta đã sớm có một kiện thượng phẩm đạo khí.

– Bây giờ không giống như vậy!

Vẻ mặt cùng ngữ khí của U Minh chưởng môn có vẻ thần bí:

– Nhiệm vụ phong tỏa tinh vực chỉ cần không có sai sót, những thứ ban thưởng sau này đủ khiến cho ngươi mừng rỡ.

– Sao lại không có sai sót cơ chứ.

Viêm Cốt lắc đầu than thở:

– Nửa năm trước, không phải có ba tên kia chạy mất sao?

– Đó không phải là từ trong tay chúng ta chạy mất mà là Tuyết Thần cung chủ chấp hành bất lực, rõ ràng có năng lực đuổi theo mà nàng lại không kêu một tiếng, lâm trận từ bỏ.

U Minh chưởng môn cười âm trầm:

– Chúng ta ngược lại đuổi theo nghìn dặm, đã làm cố hết sức, vì vậy phần trách nhiệm này không cần do chúng ta phải gánh chịu.

Nhắc tới ba tên kia, hận ý của Viêm Cốt nghẹn ở cổ, cắn răng nói:

– Bị một tiểu bối Kim Đan kỳ trêu đùa vũ nhục, phần nhục nhã này khó có thể nuốt xuống. Một ngày kia, nếu như để hắn rơi vào trong tay của ta, ta thề…

Việc trên thế gian thường có một số việc vô cùng trùng hợp, câu thề của Viêm Cốt còn chưa nói hết, vẻ mặt U Minh chưởng môn biến đổi, thông qua công năng tra xét của thuyền rồng, cách đó vạn dặm đã nhìn thấy một đạo ánh sáng cực kỳ quen mắt, giống như một viên lưu tinh lam sắc.

Nửa năm trước, ba người kia khống chế pháp bảo hình La Bàn, trạng thái phi hành cũng như thế này.

– Là bọn hắn!

Hai mắt Viêm Cốt trừng lên, đồng dạng cũng thấy một la bàn đang phi hành, cự ly ngày càng gần bọn hắn.

– Mau chặn nó lại.

U Minh chưởng môn không chút do dự, thôi động thuyền rồng ngũ sắc, chợt gia tốc, ngăn lại.

Mặc kệ cuối cùng có thể ngăn chặn nó được không, hoặc là không thể đuổi kịp, thế nhưng nếu đã gặp thì không bỏ qua cơ hội này.

Vì hai kiện thượng phẩm đạo khí, cho dù chỉ một phần vạn cơ hội, bọn hắn cũng muốn tranh thủ.

Trong vòng mấy tức, Tô Triệt cũng đồng thời thấy thuyền rồng ngũ sắc trước mặt, hắn lập tức có thể đoán được, tám chín phần thuyền rồng ngũ sắc này chính là thuộc về đám người tu tiên Mạc Lam Tinh, vì vậy hắn liền đem hình ảnh thuyền rồng vào cho Viêm Lâm xác nhận.

Đáp án quả thực vô cùng chính xác: U Minh Tông!

– Oan gia ngõ hẹp, những lời này quả thực có chút đạo lý.

Tô Triệt nhàn nhạt cười:

– Bọn họ nếu đã như vậy thì đánh thôi a, ta sẽ lại khiến cho U Minh Tông mất một phi thuyền linh bảo nữa.

Bên kia, Viêm Cốt cũng nhắc nhở:

– Chưởng môn sư huynh, bên kia có một cung điện thượng phẩm đạo khí vô cùng kiên cố, có thể đâm nát phi thuyền của chúng ta.

– Ta biết!

U Minh chưởng môn chậm rãi gật đầu nói:

– Ta tự có chừng mực!

Lúc khoảng cách còn mấy nghìn dặm, U Minh chưởng môn và Viêm Cốt đồng thời từ trong thuyền rồng bay ra, thuyền rồng từ hơn trăm trượng thu nhỏ lại chỉ còn hai trượng, kể từ đó có thể linh hoạt né tránh, không bị Cự Phú đụng vào.

Bên kia, Tô Triệt vốn sẽ không tránh né bọn họ, lúc này lại nhìn thấy bọn họ làm như vậy, hắn liền triệu hồi Cự Phú ra, cũng chỉ huyền phù trên đỉnh đầu để phòng ngự mà thôi, cũng không dự định đánh nhau với bọn họ.

Cự ly được kéo tới gần, Tô Triệt để Thái Võ chậm rãi giảm tốc độ, mãi đến khi chỉ còn cách nhau mấy trăm trượng, song phương đều ngừng lại.

– Còn chưa từ bỏ ý định sao?

Tô Triệt mở miệng trước.

– Lại thêm một lần nữa lại bị ta bắt được, điều này nói rõ, đây chính là ý trời chỉ định hai kiện đạo khí đối với U Minh Tông chúng ta có duyên.

Chương 558 : U Minh luyện ngục

U Minh chưởng môn không chút nào che giấu tâm tư đối với hai kiện đạo khí, trong mắt hiện lên tinh quang.

– Công kích của ngươi không phá được phòng ngự của ta, tốc độ của ngươi cũng không theo kịp chúng ta.

Tô Triệt lắc đầu cười nói:

– Ta thực sự không nhìn ra, duyên phận mà ngươi chờ đợi kia làm sao có thể trở thành hiện thực.

– Mặc kệ như thế nào, nếu đã gặp thì nhất định ta phải tranh thủ một chút.

U Minh chưởng môn trầm giọng trả lời.

– Quả thực ta có cảm giác kiếp trước của ngươi là ma quỷ a.

Tô Triệt nhỏ giọng nói thầm, câu này cũng chỉ có Thái Võ và Thiên Âm nghe được lời hắn nói.

Nói nhiều cũng vô ích, địch ta song phương đều dự định động thủ.

Hô!

U Minh chưởng môn triệu hồi ra trung phẩm đạo khí U Minh Ma Long phiên, trong lúc huy vũ, trong hư không sinh ra từng đạo sóng gợn kỳ lạ, lập tức ngưng tụ thành xiềng xích bằng kình khí giống như thực chất, hướng về phía ba người Tô Triệt đánh tới.

U Minh tỏa liên!

Đây chính là một loại thần thông cầm nã mà U Minh chưởng môn am hiểu nhất, phong tỏa, trấn áp đối thủ, thông qua sự tăng phúc của U Minh Ma Long Phiên, uy lực lại càng đề thăng mấy lần.

Lại nói tiếp, phòng ngự của Cự Phú không sợ công kích mạnh mẽ, thế nhưng khi đối đầu với loại công kích có tính ràng buộc như thế này, nếu như không thể tránh thoát thì rất dễ bị đối phương vây tại chỗ, không thể động đậy.

Chỉ là, lúc này đối phó với U Minh tỏa liên không cần Tô Triệt phiền não, tự có Thiên Âm xuất thủ đáp lại mà Tô Triệt đánh ra ba mươi ba Phá Diệt quyền, mục tiêu công kích chính là tên mặt ngựa dùng ánh mắt cực kỳ hung ác nhìn hắn – Viêm Cốt kia.

Đối với Phá Diệt Quyền của Tô Triệt, Viêm Cốt đã từng tự mình trải nghiệm qua không dưới ba trăm lần, trong lòng đã sớm có đề phòng, đương nhiên, bởi vì theo quán tính tư duy cho nên hiện tại hắn còn đang cho rằng, uy lực của Phá Diệt Quyền hiện tại so với nửa năm trước không khác là mấy.

Nửa năm mà thôi, tu vi của hắn vẫn là Kim Đan hậu kỳ, quyền kình này có thể mạnh mẽ hơn sao?

Thế nhưng hắn lại không biết, chỉ cần ba ngày cũng có khi phải nhìn bằng con mắt khác xưa, lúc này, Viêm Cốt một lần nữa lại được Tô Triệt cho cảm nhận tư vị bị vũ nhục ra sao…

Trên tay Viêm Cốt cầm Hỗn Nguyên Bàn Long Côn, một kiện hạ phẩm linh bảo, pháp bảo bản mạng của hắn là Bạch Ngọc Cốt Trảo sau khi bị Tô Triệt đoạt đi, hắn cũng không có trở lại Mạc Lam Tinh tìm pháp bảo khác. Hỗn Nguyên Bàn Long côn này là chưởng môn sư huynh đưa cho hắn, cùng với thuộc tính công pháp của hắn bất đồng, điều khiển thực sự không tiện tay.

Ô ô ô…

Viêm cốt huy vũ đại côn phóng ra hơn mười đạo côn ảnh tử kim sắc, nhất nhất đáp lại Phá Diệt quyền kình đang đánh tới.

Vốn tưởng rằng, lấy công đối công, có thể khiến trung hòa Phá Diệt Quyền kình của hắn, thế nhưng… Ầm ầm ầm, mấy tiếng nổ vang liên tiếng vang lên, sắc mặt Viêm Cốt đột nhiên đại biến, cả kinh.

Hơn mười đạo côn ảnh bị đánh nát, dư thế Phá Diệt Quyền Kình vẫn như cũ trực chỉ về hướng Viêm Cốt đánh tới.

Không nghĩ tới!

Viêm Cốt thực không ngờ, thần thông quyền pháp của tên tiểu tử thối kia, uy lực của nó không ngờ so với nửa năm trước còn tăng lên mấy lần. Lúc này, quyền kình đã vọt tới trước mặt, tránh né đã không còn kịp nữa, chỉ có thể lấy cương khí hộ thân ngạnh kháng mà thôi.

– Chết tiệt, trong lúc sơ ý lại trúng phải mưu kế của tiểu tử này rồi!

Trong đầu Viêm Cốt hiện lên ý nghĩ như vậy, ánh mắt dữ tợn hét lớn một tiếng, thôi động chân nguyên, điên cuồng huy động Bàn Long côn, đồng thời bộc phát ra lực phòng ngự mạnh nhất.

Rầm rầm rầm…

Hơn mười Phá Diệt Quyền kình, toàn bộ đều trúng mục tiêu là Viêm Cốt, đại bộ phận đều bị hắn huy vũ Bàn Long Côt cản lại, bằng vào hạ phẩm linh bảo này có thể giúp hắn thừa nhận đả kích, thế nhưng, vẫn còn bốn đạo Phá Diệt Quyền Kình phá tan côn ảnh, đánh vào thân thể hắn.

Bang bang bang bang!

Bốn âm thanh trầm muộn vang lên, giống như nắm tay của Tô Triệt phá tan cương khí hộ thân, đánh vào ngực Viêm Cốt, giống như là đánh vào bao cát, đánh bay hắn ra bên ngoài.

Giữa không trung, Viêm Cốt không ngừng xoay tròn, khó có thể dừng lại, trong ngực rõ ràng đã bị lõm xuống, hai mắt đỏ hồng, một ngụm tiên huyết sắp sửa phun ra, lại bị hắn mạnh mẽ nuốt ngược trở lại.

Tuy nói là thụ thương, thế nhưng đó cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.

Tuy nói rằng nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Viêm Cốt đánh giá thấp Tô Triệt, còn đang lấy ánh mắt nửa năm trước nhìn đối thủ, nhưng hôm nay có thể nhìn rõ, uy lực của Phá Diệt Quyền quả thực là kinh nhân, có tư cách làm cho Nguyên Anh tu sĩ bị thương nặng.

Đông! Đông! Đông!

Liên tục ba tiếng chuông vang lên, Thiên Âm chi chung đồng thời phát uy, hướng về phía U Minh tỏa liên đánh tan.

U Minh chưởng môn cũng không để ý tới Viêm Cốt đang bị thương, với tu vi Nguyên Anh kỳ, một chút thương thế ấy cũng không đáng nhắc tới, thậm chí sẽ không ảnh hưởng tới sức chiến đấu. Bất quá, trong lòng hắn đã thầm hận, Viêm Cốt kia đáng đời, địch nhân trước mắt như vậy lại phảm phải sai lầm khinh địch.

U Minh tỏa liên mặc dù bị đánh tan, U Minh chưởng môn vẫn tiếp tục huy vũ Ma Long Phiên, phần phật vài cái, trong hư không xuất hiện một trận ba động, giống như tấm màn sân khấu bị vạch lên, hiển hiện ra một thế giới chân thực của một người. Thế giới này, vô cùng hỗn loạn không gì sánh được, vô cùng hoang vắng, nơi nơi đều là âm u quỷ ảnh, cũng không hỏa hải kỳ địa đang thôn phệ tất cả.

U Minh luyện ngục!

Đây chính là thần thông hạng nhất của hắn, lấy đại pháp lực tạo ra một không gian hư ảo, thế giới hư ảo. Tuy là hư ảo, thế nhưng nếu như ba người Tô Triệt rơi vào chính là triệt để rơi vào trong không gian lĩnh vực của U Minh chưởng môn, có thể áp chế năng lực trên diện rộng đối với ba người, có thể, ngay cả lực phòng ngự của Cự Phú cũng có thể bị ảnh hưởng.

– Có bản lĩnh gì, tất cả đều đem ra đi!

Tô Triệt truyền âm:

– Ngày hôm nay, chúng ta không đi, để khiến cho phần tâm tư của ngươi triệt để đánh nát.

Đông!

Thiên Âm lại vang lên, tiếng chuông vô hình vô ảnh giống như sóng gió động trời, hướng về phía U Minh luyện ngục cuốn đi.

Vù vù vù…

Không gian hư ảo của U Minh luyện ngục tạo trận trận sóng gợn, giống như mặt nước rung động, muốn hóa giải tiếng chuông của Thiên Âm.

– Không, không phải là hóa giải.

Thiên Âm nói với Tô Triệt:

– U Minh luyện ngục như thực như hư, vừa hư vừa thực, tiếng chuông vừa rồi cũng không bị nó ngạnh kháng mà là xuyên thấu qua thế giới hư ảo kia, bị chuyển dời tới hư không phía sau nó.

– Ta đã hiểu rồi.

Tô Triệt khẽ gật đầu, biết đây chính là một loại tá lực chi thuật có tác dụng chuyển đổi sao dời, hắn liền hỏi:

– Có thể phá vỡ được nó hay không?

– Trong khoảng thời gian ngắn không thể dễ dàng phá nó.

Thiên Âm trả lời:

– Chỉ là cũng không quan trọng, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút, không nên đi vào đó, cũng không quan trọng. Một thế giới hư ảo như vậy, cần một lượng lớn pháp lực duy trì, ta phỏng chừng hắn cũng không chống đỡ được bao lâu.

Chương 559 : Khai Thiên Tích Địa (thượng)

– Hảo, vậy thì bồi tiếp bọn chúng một hồi.

Tô Triệt không chút nào khẩn trương, thế nhưng trong lòng lại lo lắng.

Tiểu Hắc bên trong đan điền, mới chính là siêu cấp con bài chưa lật ngày hôm nay, siêu cấp đòn sát thủ, chỉ là tạm thời không cần hiển lộ. Nếu là đòn sát thủ, sẽ ở thời điểm then chốt mới xuất ra, mới có thể xuất kỳ bất ý, nhất cử kiến công.

Vù vù vù…

U Minh luyện ngục liền hướng về phía ba người bọn họ kéo tới, giống như miệng của một con cự thú đang muốn thôn phệ ba người Tô Triệt.

Đông.

Thiên Âm chi chung lại vang lên, lúc này mục tiêu chấn động không phải là U Minh luyện ngục mà là người điều nó, U Minh chưởng môn.

Thần thông âm thanh luôn luôn là không thể chống đối, không thể né tránh, U Minh chưởng môn chỉ có thể cắn rang ngạnh kháng, chấn động kéo tới, nhất thời bị thối lui về phía sau mười trượng, U Minh luyện ngục suýt nữa bị mất đi khống chế. Cuối cùng cũng chống được.

– Tiếng chuông này thực sự là đáng ghét!

U Minh chưởng môn thầm mắng trong lòng, hối hận không ngớt.

Tiếng chuông của Thiên Âm mặc dù không thể làm hắn bị thương, thế nhưng lần lượt bị loại lực đạo vô hình này đẩy lui, tư vị cũng không hề dễ chịu. Quan trọng hơn là, trên phương diện tâm lý sẽ vô cùng uất nghẹn.

Bên kia, Viêm Cốt cầm trong tay Hỗn Nguyên Bàn Long Côn vừa vọt tới, hô một cái, phát ra một cột khí thật lớn đường kính chừng ba trượng, giống như là một cây côn chống lên trời, hướng về phía ba người Tô Triệt đánh tới. Thông qua độ lớn của cột khí này có thể phá đoán ra, mục đích của Viêm Cốt không phải là đánh bại phòng ngự của Cự Phú, mà là dự định đẩy ba người Tô Triệt vào bên trong U Minh luyện ngục.

Xích.

Người xuất thủ cùng với đối kháng, cũng không phải là Tô Triệt, Thiên Âm mà là nô bộ trung thành nhất của Tô Triệt – Thái Võ.

Thái Võ cầm trong tay một thanh trường đao hình răng cưa, đó chính là kiện thượng phẩm linh bảo mà Viêm Lâm luôn tự đắc nhất – Long Nha Thiết Cát.

Vốn pháp bản bảo mạng của Thái Võ chính là một trường đao, cho nên sử dụng trường đao này cũng tiện tay, huống hồ trong vòng nửa năm ở Vu Hoàng Tinh, hắn cũng đã sớm nắm giữ thành thạo linh bảo có thuộc tính công kích này.

Lúc này, Nguyên Anh sơ kỳ Thái Võ dùng thượng phẩm linh bảo, đáp lại Viêm Cốt cùng với hạ phẩm linh bảo, theo đạo lý hẳn là lực lượng của hai người ngang nhau.

Sự thực cũng như vậy, xuy xuy, chung quanh Thái Võ lúc này có đầy đao luân hình răng cưa được Thái Võ xuất ra, đây chính là thần thông “Ma Diệt thiết cát” có khả năng đem một ngọn núi lớn hệ kim cứng rắn nhất cắt thành những mảnh nhỏ.

Đao luân to lớn xoay tròn cực nhanh, hướng về phía chiếc côn khí trên trời của Viêm Cốt, gào thét bay đi.

– Long Nha!

Cùng lúc đó, biểu tình trên mặt Viêm Cốt chuyển thành xấu xí, hắn làm sao không nhận ra, đó chính là Long Nha Thiết Cát của Viêm Lâm sư đệ. Hắn thực sự không nghĩ tới có ngày thứ này sẽ bị địch nhân dùng để công kích mình.

Xuy xuy!

Chiếc côn lớn trên trời kia bị đao luân xé ra, thiết cát chi lực sắc bén không gì sánh được đi đối phó loại khí kình này, đươn nhuên chiếm ưu thế.

Kình khí bị ngoại lực phá vỡ, giống như quả bóng cao su, tức thì khô quắt, uy lực mất hết.

Thình thịch!

Thái Võ tiện tay đánh một chưởng, khiến cho những kình khí tàn dư biến thành hư vô.

Đinh!

Thái Võ lại bấm tay, trên thân đao Long Nha Thiết Cát bắn ra thanh âm thanh thúy, vô cùng dễ nghe, lại nói với Viêm Cốt:

– Chuôi đao này của sư đệ ngươi cũng không tệ lắm.

– Đi chết đi!

Viêm Cốt tức thì tức giận, huy vũ đại côn tiếp tục vọt tới phía trước, sắp sửa tới gần, thì càng lấy công kích mạnh nhất, muốn đẩy ba người vào bên trong U Minh luyện ngục, luyện hóa đối phương thành tro.

Nhìn hắn phóng tới, trong lòng Tô Triệt cười nhạt:

– Đến gần thêm một ít, để giải quyết triệt để phần nhân quả này của chúng ta.

Viêm Cốt tiến tới, muốn tới gần thi triển công kích, đẩy ba người Tô Triệt vào bên trong U Minh luyện ngục.

– Không cần phải ngăn cản hắn, để hắn qua đây.

Tô Triệt truyền âm nói với Thái Võ.

Vì vậy Thái Võ chỉ thi triển công kích mang tính tượng trưng vài cái, thoáng làm chậm lại tốc độ của Viêm Cốt một chút, để hắn vọt tới phạm vi cách đó trăm trượng. Cự ly trăm trượng nhìn như rất xa, nhưng đối với tu vi ngoài Kim Đan kỳ, cự ly này cũng giống như là hai ba bước mà thôi.

– Đến!

Viêm Cốt nổi giận quát lớn một tiếng, Bàn Long Côn trong tay đột nhiên tăng vọt, dài chừng hơn ba mươi trượng, đường kính đạt năm trượng, trên thân côn có hỏa diễm màu đen, ma khí dày đặc, dáng vẻ vô cùng động nhân. Cái loại khí thế này, coi như là trăm vạn đầu hồng hoang man thú vọt tới trước mặt, muốn đem ba người Tô Triệt đánh bay.

Thái Võ không cam lòng tỏ ra yếu kém, trong nháy mắt huy động Long Nha Thiết cát mấy trăm lần, phóng xuất ra Long Nha kình khí sắc bén không gì sánh được, cho dù xuất hiện bao nhiêu đầu hồng hoang man thú cũng có thể cắn nát.

Xích xích xích…

Long Nha kình khí đánh vào trên Bàn Long Côn cũng chỉ có thể lưu lại mấy vết ngấn, cũng không có khả năng đem nó đánh nát. Dù sao, chỉ bằng công kích của kình khí, muốn hủy diệt bản thể của một kiện hạ phẩm linh bảo, trên cơ bản là việc không có khả năng.

– Như vậy cũng muốn ngăn ta?

Trên khuôn mặt Viêm Cốt hiện lên vẻ điên cuồng, nhe răng nói, trong lòng hắn hiện tại đang cho rằng, Thái Võ kia tuy rằng có Long Nha Thiết Cát của Viêm Lâm, thế nhưng không có nắm giữ được uy lực chân chính và cốt lõi của nó.

Hắn nào biết, phương thức Thái Võ đáp lại, đều theo lời Tô Triệt phân phó, cố ý xuất ra thủ đoạn sai lệnh đối phó với Viêm Cốt, chính là hi vọng hắn đắc ý thêm chút nữa. Cự ly năm mươi trượng, Bàn Long Côn trong tay Viêm Cốt sắp động vào mặt mấy người, Tô Triệt thầm hô:

– Chính là hiện tại.

Tâm niệm khẽ động, Tiểu Hắc trong đan điền không ngờ từ bên trong cơ thể bay ra, huyền phù trước người Tô Triệt.

– Nguyên Anh?

Thiên Âm và Thái Võ gần nhất đều sửng sốt, cảm giác thứ nhất chính là Tiểu Hắc này hoàn toàn là một loại năng lượng thể, dường như là Nguyên Anh trong cơ thể người tu tiên, thế nhưng nhìn kỹ lại không giống.

Nguyên Anh tuy rằng có thể chịu tải năng lượng vô cùng, thế nhưng bản thân nó lại phi thường yếu đuối, chỉ cần một chút đả kích từ bên ngoài, sẽ tạo thành hủy diệt với nó.

Tiểu Hắc trước mắt này lại không khiến cho người ta có cảm giác yếu đuối, ngược lại Thiên Âm và Thái Võ rõ ràng có thể nhận thấy, nó ẩn chứa một loại khí tức cực kỳ kinh khủng, cực kỳ nguy hiểm.

Thâm thúy, tuyên cổ, nguyên thủy, mênh mông… Một loại khí tức cường đại.

Không! Cường đại không thể đủ hình dung, đối mặt với Tiểu Hắc cao có mấy thốn này, Thiên Âm và Thái Võ không ngờ lại sinh ra cảm giác nhỏ bé, mà nó, cũng rất là vĩ đại.

Sao lại như vậy?

Tiểu tử hôi sắc kia, rốt cuộc ẩn chứa loại năng lượng nào?

Sự cảm thụ này của Thiên Âm và Thái Võ chỉ trong nháy mắt, trong khi Tô Triệt triệu hồi Tiểu Hắc ra, đồng thời cũng lấy ra một chiếc búa, đó chính là Vu Tộc chiến phủ ở bên trong Tiểu Di Tiên Cảnh.

Chương 560 : Khai Thiên Tích Địa (hạ)

– Đi thôi, cho hắn cảm thụ một chút, không nên giết chết hắn, tận lực bắt sống.

Tô Triệt gửi đi chỉ lệnh của mình cho Tiểu Hắc, kỳ thực, chẳng khác nào là gửi đi ý niệm cho chính mình. Bởi vì, Tiểu Hắc này không có trí tuệ, tất cả đều cần Tô Triệt điều khiển, hay nói cách khác, hiện tại nó chính là một phân thân của Tô Triệt.

Hô!

Trong sát na, người Tiểu Hắc đột nhiên nhoáng lên, bạo tạc một cái biến thân thành một hắc sắc cự nhân to lớn cao vài chục trượng.

Xoát!

Vu Tộc chiến phủ tự động bay đến trong tay hắn, đồng thời dưới sự thôi động của một loại năng lượng cực kỳ nguyên thủ, Vu Tộc chiến phủ cũng lớn dần lên, biến thành một cây cự phủ lớn chừng tám trượng.

Vu Tộc chiến phủ mặc dù không phải là pháp bảo người tu tiên có thể sử dụng, nhưng thân là vũ khí của Vu Tộc, dùng để phối hợp khi Vu Tộc biến thân sử dụng, đồng dạng cũng có thể biến hóa vô hạn. Chiến phủ của một vị dũng sĩ Vu Tộc ít nhất cũng phải dài trăm trượng, mới có thể xứng đáng với thân thể nghìn trượng, đỉnh thiên lập địa của dũng sĩ Vu Tộc.

– Đây là cái gì?

Viêm Cốt đang vọt tới phụ cận bỗng nhiên kinh hãi, hắn đồng thời cũng có thể cảm nhận luồng năng lượng kinh khủng bên trong cơ thể người to lớn màu đen này. Tâm niệm chợt lóe, hắn liền ý thức được đại sự không ổn, đáng tiếc, thuận theo quán tính đã vọt tới, đã không kịp lui lại nữa.

Sưu!

Hắc sắc cự nhân thân hình cao hơn mười trượng kia, hành động cũng không chút chậm chạm, giống như là thuấn di, đột nhiên thoáng hiện bên cạnh người Viêm Cốt, không hề dừng lại, đột nhiên hạ xuống một búa.

Đương!

Hạ phẩm linh bảo Hỗn Nguyên Bàn Long Côn, dưới một chém của chiến phủ, giống như một chiếc bình sứ, ầm một cái, bị vỡ vụn…

Không chỉ vị trí bị chiến phủ bổ xuống, mà là cả kiện pháp bảo trong nháy mắt nát bấy, triệt để phân liệt thành vô số khối, bay tứ tung.

Bàn Long Côn bị hủy diệt, cũng không có thứ gì còn có thể ngăn cản chiến phủ, chiếc chiến phủ ngăm đen lớn mấy trượng, tiếp tục hướng về phía đầu Viêm Cốt đánh tới.

– Mạng ta xong rồi!

Trong mắt Viêm Cốt hiện tại chỉ còn sự tuyệt vọng.

Thình thịch!

Không nghĩ tới, Vu Tộc chiến phủ rơi xuống phía đầu hắn cũng không có chém, mà là hung hăng dùng sống lưng của chiến phủ, phịch một cái, đánh vào phía đầu Viêm Cốt.

Hắc ám nhất thời kéo tới, một tia ý thức cuối cùng của Viêm Cốt chính là: đã chết.

Một búa này đánh vào giữa đầu, chỉ khiến cho hắn hôn mê không tỉnh mà thôi, một đại tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như vậy, Tô Triệt sao có thể để cho hắn chết dễ dàng như vậy.

Phải khiến cho hắn trở thành nô bộ trung thành nhất của mình, mới chính là số phận thời gian tới của hắn.

Ba!

Hắc sắc cự nhân này tiện tay tát một cái, đánh Viêm Cốt đang ngất đi về phía sau, truyền lại về phía Tô Triệt.

Tô Triệt cười cười, liền thu tên tù binh này vào trong Tiên Ngục.

Tiên Ngục lại có thêm một phạm nhân Nguyên Anh kỳ.

– Viêm Cốt.

Cách đó mấy trăm trượng, U Minh chưởng môn vô cùng kinh khủng khi nhìn thấy một màn như vậy, thế nhưng hắn còn đang điều khiển U Minh luyện ngục, chuyện đột nhiên phát sinh như vậy, căn bản không kịp cứu Viêm Cốt, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn bị người ta bắt sống.

– U Minh chưởng môn, cảm ơn ngươi đã bồi dưỡng dùm ta nhiều nhân tài ưu tú như vậy.

Tô Triệt mỉm cười nói.

Phụt!

U Minh chưởng môn bị chọc giận thiếu chút nữa phun huyết, bao gồm cả hắn, trong U Minh Tông tổng cộng cũng chỉ có năm vị Nguyên Anh lão tổ. Lần này vì nhận nhiệm vụ tuần tra tinh không, chỉ lưu lại hai người trấn thủ tông môn, ba người ra ngoài, kết quả…

Chuyện còn chưa kết thúc, Tô Triệt trong khi nói cũng đồng thời ra lệnh cho Tiểu Hắc : phá vỡ U Minh luyện ngục chó má kia.

Sưu!

Hắc sắc cự nhân kia trong nháy mắt vượt qua cự ly hơn trăm trượng, đi tới trước U Minh luyện ngục, không có dừng lại, một búa chém ra.

Một búa này, so với vừa nãy, uy lực khác hẳn.

Oai của Khai Thiên tích địa, lực của Khai Thiên tích địa.

Vô thượng uy năng!

Trong nháy mắt này, mặc kệ là U Minh chưởng môn hay Thiên Âm và Thái Võ, ngay cả chính Tô Triệt thông qua tâm thần cũng cảm nhận được một bộ hình ảnh như nhau: một người to lớn, đỉnh thiên lập địa chân chính, cầm trong tay đại phủ, một búa hạ xuống, khiến cho hỗn độn thế giới chia làm hai nửa, khiến cho trời đất được sinh ra.

Oai của Khai Thiên tích địa, ai có thể kháng cự.

Xích!

Chiến phủ hạ xuống, một đạo kình khí vô hình nhảy vào bên trong U Minh luyện ngục, lập tức thấy, thế giới hư ảo do U Minh chưởng môn tạo ra, đồng dạng bị cắt thành hai nửa nhưng không có xuất hiện cảnh tưởng vĩ đại như thiên địa chia cắt…ke chuyen ma

U Minh luyện ngục trong nháy mắt tan rã, nghìn vạn quỷ hồn trong luyện ngục cùng kêu gào thảm thiết, toàn bộ thế giới giống như bị nổ tung, trong khoảnh khắc tiêu tán thành hư vô.

Sắc mặt U Minh chưởng môn tức thì trắng bệch, lĩnh vực thế giới này cùng hắn tâm thần tương liên, lúc này nó bị phá hủy, hắn cũng bị thương theo, đồng thời,đây là một loại thụ thương phi thường khó chịu, so với thân thể bị thụ thương còn nghiêm trọng hơn vô số lần.

Hắc sắc cự nhân kia không có dừng lại, cầm chiến phủ trong tay lại tiếp tục vọt tới trước, muốn phát động công kích đối với U Minh chưởng môn.

Hô!

U Minh chưởng môn huy vũ Ma Long Phiên, đúng lúc xuất ra một loại thần thông công kích khác, trong lúc đó, hư không sụp xuống tạo thành một hắc động thật lớn, nao một tiếng, tiếng long ngâm từ bên trong hắc động truyền ra, lập tức có một đầu hắc long vô cùng to lớn từ trong động bay ra…

Ma long chi hồn, khí linh của trung phẩm đạo khí Ma Long Phiên.

Nửa năm trước, U Minh chưởng môn đã từng thi triển qua chiêu này, phun ra khí trụ thật lớn, lực công kích vô cùng cường hãn. Hôm nay Ma Long tái hiện, hắc sắc cự nhân không có Cự Phú bảo hộ, không biết có thể chịu được công kích của nó hay không.

Không cần chịu đựng, đối với hắc sắc cự nhân mà nói, căn bản không có khái niệm chịu đựng, đối mặt với bất luận sự vật gì nó đều huy vũ chiến phủ, một búa ngạnh kháng.

Hô!

Ma Long phun ra khí trụ, hướng về phía hắc sắc cự nhân đang vọt tới.

Đạo khí trụ to lớn này không chỉ đơn thuần có lực sát thương, đồng thời nó còn có tính ăn mòn, tan rã, độc hại, nhiều tính năng khác. Nguyên Anh tu sĩ nếu như bị Ma Long khí phun vào người, cho dù có thể bảo trụ thân thể không bị hủy, thế nhưng trong khoảnh khắc chân nguyên cũng bị tán loạn, không thể cùng đối thủ ứng chiến.

Bá!

Hắc sắc cự nhân chém một búa ra, oai của Khai Thiên tích địa ầm ầm kéo tới.

Vèoo!

Ma Long khí nhất thời bị nghiền nát, hóa thành hắc sắc khí vụ, nhanh chóng tiêu tán, uy năng của chiến phủ yếu đi một chút, nhưng vẫn ầm ầm chém vào đầu rồng.

Ngao ô…

Ma Long chợt kêu lên một tiếng, co rụt người lại, lùi về trong hắc động.

Bị thương nặng lui về phía sau, đây chỉ là phản ứng theo bản năng của Ma Long chi hồn, thế nhưng, nếu như lùi vào bên trong hắc động, chẳng khác nào nói lần này thần thông “U Minh ma long” tự nhiên kết thúc, tự nhiên tiêu tán.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 12 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết