[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 114: Mặt nạ quỷ đầu (c566-c570)
❮ sautiếp ❯Chương 566 : Mặt nạ quỷ đầu (thượng)
Tô Triệt cảm ơn, liền nhận linh bảo này.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc ném Đầu Quan lên không trung hô lớn một tiếng:
– Dung hợp!
Đầu Quan trong nháy mắt tan rã hóa thành Tinh Quang hoàn toàn tiêu tan, bất quá lúc này đây hai sinh cán trên cửa chính Tiên Ngục không hề xuất hiện kiểu dáng Đầu Quan, nói rõ pháp bảo loại này công năng đặc biệt không cần hai sinh cán này bảo quản.
Tô Triệt lập tức hiểu rõ một môn thần thông: Di Hình Huyễn Ảnh!
– Tương đối tốt!
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ, loại thần thông này thực sự có chỗ hữu dụng.
Di Hình Huyễn Ảnh có thể nói là thuấn di trong cự ly ngắn, khi phát động thần thông sẽ xuất hiện hai người Tô Triệt, thoáng hiện ở bất kỳ vị trí nào trong vòng năm mươi trượng. Hai Tô Triệt này khẳng định là một người thật, một huyễn ảnh, nhưng trong lúc giao chiến, thoáng chốc địch nhân khó có thể phán đoán người nào là thật, người nào là giả.
Với thuật thiểm di cùng lúc có thể tránh né công kích địch nhân, còn có thể tạo thành huyễn ảnh giả thân mê hoặc địch nhân, tiện đà phát động phản kích khắc địch chế thắng.
Đại thuật thuấn di chính là thuật đại đạo trên Tiên Giới, trên Tu Chân Giới cơ bản không tồn tại, như vậy loại thần thông di chuyển trong phạm vi nhỏ chỉ có thể gọi là thiểm di.
Vừa vặn Đầu Quan chỉ là linh bảo trung phẩm, nó thiểm di cự ly gần năm mươi trượng. Thế nhưng hôm nay thực sự đã biến thành thần thông phòng thân của Tô Triệt, thời gian tới phát triển sẽ không có hạn mức cao nhất, sau khi tấn cấp Nguyên Anh, khoảng cách Thiểm Di có thể đề thăng mấy lần.
Xoạt!
Tô Triệt lúc này thi triển thần thông này, trong nháy mắt trong bảo khố xuất hiện hai người thoáng hiện tại các vị trí khác nhau.
Chưởng giáo chí tôn thần tình sửng sốt, không riêng gì lúc này nhất thời không phán đoán được người nào mới là hắn thực sự, kinh ngạc hơn chính là, hắn trong thời gian mười giây có thể lấy ra kiện linh bảo thần thông đồng thời hóa thành vật chính mình sử dụng.
Chưởng giáo chí tôn nhẹ nhàng lắc đầu, đối với đệ tử năng lực phi phàm này đã không thể nói gì hơn.
Thu hoạch Di Hình Huyễn Ảnh, Tô Triệt đã nắm giữ 9 loại thần thông bên mình, tiếp đến còn muốn tiếp tục chọn linh bảo.
Nếu như hỏi tại sao linh bảo thần thông tồn tại, đó chính là khi tu sĩ Hóa Thần Kỳ trở nên luyện chế bảo vật, dùng một môn thần thông chính mình không cần đánh vào linh bảo, vì thế thường thường phải tổn thất trên trăm năm công lực, xem như một việc tổn thương nguyên khí cực đại.
Hơn nữa tài nguyên luyện chế linh bảo cực kỳ trân quý, lúc này mới dẫn đến linh bảo tại Tu Chân Giới càng ngày càng ít.
Đương nhiên, tại Linh Giới, linh bảo lại không phải thứ gì đó đáng tiền, bởi tại Linh Giới đã tồn tại rất nhiều tu sĩ Hóa Thần Kỳ, các loại tài nguyên dự trữ cực kỳ phong phú, đạo khí trung phẩm đã không được coi là bảo bối, đạo khí thượng phẩm rốt cục mới được coi là pháp bảo trấn thủ, chưởng giáo chí tôn lại dẫn Tô Triệt đến chỗ trưng bày phía trước, cầm lấy pháp bảo Họa Quyển Nã, mở rộng để Tô Triệt xem.
Chỉ thấy được, hình ảnh trên Họa Quyển Nã không hề cố định mà tựa như ảo mộng liên tục biến đổi, giờ khắc này là phong cảnh sông núi, sau một khắc lại biến thành phong cảnh đại mạc, tiếp đến lại là phong cảnh mặt trên mọc trên thảo nguyên, hoặc là mặt trời lặn trên biển. . .
Mỗi một hình ảnh đều rất chân thật, xem như xuyên thấu cánh cửa sỗ thưởng thức cảnh sắc chân thực.
– Ảo thuật thần thông!
Tô Triệt lập tức hiểu được.
– Đúng vậy!
Chưởng giáo chí tôn gật đầu nói:
– Trong Họa Quyển Nã ẩn chứa ảo cảnh Ảo thuật thần thông, khi chiến đấu có thể chế tạo không gian huyễn ảo có lợi cho chính mình, ngũ hành thần thông hoặc pháp thuật có thể khắc chế người khắc mức độ nhất định, cũng có thể dùng ảo cảnh che giấu hành tung của ngươi, phối hợp với Di Hình Huyễn Ảnh có thể khiến địch nhân khó có thể tập trung tới thân thể chân thật của ngươi, cũng không có biện công kích, trước hết rơi vào thế hạ phong.
– Nghe vậy, cũng không tệ.
Tô Triệt cầm bức Họa Quyển Nã trong tay, tạm thời không đưa vào Tiên Ngục, định bụng xem xét pháp bảo khác rồi sẽ giải quyết.
Chủ yếu là vì, Tô Triệt không dám chắc chính mình có thể thu thập hơn mười loại thần thông, trên lịch sử Tu Chân chưa bao giờ nghe nói bản thân một tu sĩ Kim Đan có thể sở hữu trên mười loại thần thông. Cho nên môn thần thông cuối cùng Kim Đan Kỳ có thể nắm giữ phải cẩn thận chọn lựa.
Trừ phi gặp phải loại thần thông thông Di Hình Huyễn Ảnh như vậy khiến chính mình động tâm mới có thể không chút do dự lập tức dung hợp.
– Hãy xem cái này. . .
Chưởng giáo chí tôn tiến lên phía trước vài bước, liền cầm lấy kiện pháp bảo khác giảng giải công dụng cho Tô Triệt, Tô Triệt cảm thấy hứng thú liền tạm thời nhận lấy, đợi tới sau cùng định đoạt.
Liên tục nhận vài món pháp bảo, đều là loại thần thông phụ trợ đặc biệt, nói thực, Tô Triệt không quá động tâm, cảm giác chính mình có cũng được không có cũng chẳng sao. Cho tới khi đi ngang qua giá trưng bày nào đó, ánh mắt Tô Triệt đột nhiên rơi xuống chiếc mặt nạ quỷ đầu dữ tợn, hiếu kỳ hỏi:
– Sư tổ, cái mặt nạ này là gì?
– Cái mặt nạ này là kỳ vật thượng cổ, nhưng ta không đồng ý để ngươi sử dụng nó, cho nên sẽ không giới thiệu với ngươi.
Chưởng giáo chí tôn ôn tồn nói:
– Ngươi đã hỏi nó, tức là có duyên, vậy ta nói với ngươi một chút. Trong chiếc mặt nạ này ẩn chứa thần thông nguyền rủa vô cùng quỷ dị, có thể khiến địch nhân trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn đui mùi, bao gồm thị giác, thần thức, thần niệm, linh giác. . . Tất cả năng lực có thể dò xét ngoại giới đều tiêu tan.
– Hoàn toàn đui mù?
Tô Triệt lập tức vui mừng, vội vàng nói:
– Hoàn toàn phong bế năng lực cảm ứng ngoại giới, ngay cả người mù trên thế tục cũng không bằng, khi đó chỉ có thể giống như con ruồi không đầu bay tán loạn, địch nhân không cảm giác chỉ có thể thụ động chịu đòn. Loại thần thông nguyền rủa này sắc bén như vậy, chưởng giáo sư tổ không đề nghị ta sử dụng, tất nhiên là sử loại thần thông này cần trả giá không hề nhỏ?
– Đúng vậy, quả nhiên ngươi rất thông minh.
Chưởng giáo chí tôn khen ngợi nói:
– Đây là một loại thần thông lưỡng bại câu thương, chỉ ở thời khắc sống chết mới có thể sử dụng thủ đoạn tự sát, giá phải trả chính là hiến tế 9 phần sinh mệnh mới có thể kích phát nó.
Nói đến đây, chưởng giáo chí tôn thấp giọng than thở:
– Một vị tổ sư hơn hai nghìn năm trước tại thời khắc sống còn đã từng sử dụng nó một lần, tuy đưa địch nhân tới chỗ chết, nhưng sau khi vị tổ sư này trở về tông môn đều chỉ sống được hai ngày liền tọa hóa.
Đối với sinh linh thế gian mà nói, lực sinh mệnh là quý giá nhất, nếu như mất đi hai ba phần lực sinh mệnh, trải qua tĩnh dưỡng thời gian dài còn có thể bù đáp lại. Nếu như thoáng chốc bản thân mất đi 9 phần lực sinh mệnh, trên cơ bản sinh cơ khô kiệt, phúc thọ mất sạch, trừ phi sử dụng tiên đan thực sự mới có thể cải tử hoàn sinh, nếu chỉ dựa vào lực lượng thế gian, cứu chữa thế nào đi nữa đều không thể bồi đắp.
Chương 567 : Mặt nạ quỷ đầu (hạ)
Ngược lại mà nói, nếu sinh cơ dồi dào, cho dù gặp phải thương thế nghiêm trọng, cho dù hấp hối chỉ cần cứu chữa kịp thời đều có thể khỏi hẳn.
Đối với người tu luyện mà nói, thụ thương không đáng sợ, sợ nhất chính là sinh cơ tiêu tan khó có thể bù đắp, chỉ có thể sử dụng đan dược kéo dài sự sống, như cũng khôg sống được bao lâu.
Có thể nói, sinh mệnh lực đại diện cho phúc khí, nguyên khí và tuổi thọ của một người, căn bản trên con đường tu tiên truy cầu lực sinh mệnh vô cùng vô tận, cuối cùng trở thành bất tử.
Căn bản tu luyện cầu trường sinh bất tử, không có người nào chỉ dựa vào lực lượng cường đại không ngừng chiến thắng kẻ khác, giết chết kẻ khác. Người điên như vậy thật sự rất ít rất ít.
Đương nhiên ngươi như vậy trên cơ bản cũng không sống được lâu, chung quy sẽ gặp phải cường giả lực lượng cao hơn thu thập.
Mặc kệ tiên đạo hay ma đạo, mặc dù con đường khác nhau nhưng đều truy cầu cùng một thứ, đó chính là khả năng sinh tồn.
Lực sinh mệnh quý giá như vậy, nhưng chưởng giáo chí tôn hoàn toàn không biết, lúc này đứng trước mặt người thanh niên này, liên tục tiêu hao lực sinh mệnh căn bản không để tâm.
Mặc dù sớm biết Tô Triệt sở hữu thiên phú đặc biệt là linh thảo y sư, cũng không nghĩ đến phương diện lực sinh mệnh này . . .
Giờ khắc này Tô Triệt âm thầm vui mừng:
– Hoàn toàn đui mù! Loại thần thông Trớ Chú tự sát này quả thực ta có thể đáp ứng, sinh mệnh mất đi chín phần ta có thể lập tức bổ trợ. Trí Mệnh, Nhiếp Hồn, Tù Ma, khống chế ba loại thần thông này tương hỗ phối hợp lẫn nhau, bất cứ ai cũng phải đều đứng im tại chỗ không nhúc nhích thưởng thức lưỡi búa của tiểu Hắc.
Lão Hắc ở bên trong Tiên Ngục kêu lớn:
– Thần thông này rất tuyệt! Chủ nhân mau đưa mặt nạ này vào đây, lập tức dung hợp. Loại thần thông thứ mười của ngươi, chính là nó rồi!
Tô Triệt không chút do dự, cầm cái mặt nạ trên giá nói với chưởng giáo chí tôn:
– Xin sư tổ hãy yên tâm, tác dụng xấu của nó không ảnh hưởng tới ta. Ta muốn lấy chiếc mặt nạ này.
Đối với lời Tô Triệt nói, chưởng giáo chí tôn hoàn toàn không hoài nghi, nếu hắn nói không việc gì, chính là không việc gì. Liền gật đầu, không hề ngăn cản.
Tô Triệt đưa chiếc mặt nạ đầu quỷ vào trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức ném lên không trung lần thứ hai hô lớn:
– Dung hợp!
Mặt nạ đầu quỷ trong nháy mắt nát bấy, bị Tiên Ngục hoàn toàn dung nhập, Tô Triệt theo đó hiểu ra chính mình không chỉ thu hoạch được một loại thần thông, thậm chí minh bạch cái gọi là Trớ Chú trí manh chính là một trong ba nghìn loại đại đạo trên Tiên Giới:
– Đây là một nhánh nho nhỏ của đại thuật Trớ Chú, đại thuật Trớ Chú chân chính phức tạp huyền ảo không gì sánh được, quỷ dị khó lường không gì sánh được.
Trong ba nghìn đại đạo, đại thuật Trớ Chú là đại đạo đỉnh cấp bày danh trong top 100, nếu không phải vì thì triển loại đại đạo thuật này phải trả giá quá lớn, bàn về uy năng của loại thần thông này hẳn là nó phải xếp top 10 mới đúng.
Tô Triệt không hề thử nghiệm thần thông trí manh, mà đưa Họa Quyển Nã vào Tiên Ngục để lão hắc thưởng thức một chút xem có dung hợp được hay không?
– Không được!
Lão Hắc im lặng cầm trên tay một chút, lập tức đáp lại:
– Dựa theo quỹ đạo của Tiên Ngục để phán đoán, giai đoạn hiện tại của chủ nhân chỉ có thể dung nhập mười loại thần thông, không thể hơn, đây chính là quy tắc thiên địa hữu hạn tại ngoại giới. Chủ nhân thân ở ngoại giới, như vậy, sẽ có lúc khắc phục quy tắc thiên địa tại ngoại giới.
– Ta đã hiểu.
Trong lòng Tô Triệt minh bạch, đưa Họa Quyển Nã trở lại trên giá.
Kim Đan kỳ chỉ có thể dung nhập mười loại thần thông, tấn chức tới Nguyên Anh kỳ sẽ không có sự hạn chế này, có thể tự học tập hoặc lĩnh ngộ các loại thần thông thích hợp với chính mình nhất, tất cả người tu tiên đều giống như vậy.
Thế nhưng học tập và nắm giữ thuật thần thông, cần đủ tinh lực và thời gian, không có tu sĩ Nguyên Anh nào ngu đần nuốt cả quả táo, chỉ tham lam không cầu tinh.
Môn thần thông không bằng một môn tinh, đạo lý này thích ứng tại Tu Chân Giới.
Đồng thời, nếu nắm giữ quá nhiều thuật thần thông, sẽ gặp phải tai họa rất lớn đó chính là khi Hóa Thần kỳ chịu đựng Thiên Kiếp, thần thông càng nhiều Thiên Kiếp càng nặng. Cho nên tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đại viên mãn đều tự phế bỏ thần thông, chỉ bảo lưu lại vài loại thần thông quan trọng nhất, tất cả thần thông khác đều tự mình hủy bỏ, nhằm giảm bớt Thiên Kiếp.
Đến lúc này coi như Tô Triệt đã thu thập đủ 10 loại thần thông, theo thứ tự là: Nhiếp Hồn, Tù Ma, Phá Diệt, Đại Khống Hỏa Thuật, Đại Lạc Lôi Thuật, Đại Lược Đoạt Thuật, Di Hình Huyễn Ảnh, Trí Manh Trớ Chú, Khai Thiên Trảm, Tê Liệt Ma Trảo.
Hai loại thần thông sau cùng quá mức bình thường, Tô Triệt vô cùng không thích, ngày sau chắc chắn sẽ hủy bỏ, nhưng hiện tại không có năng lực hủy bỏ thần thông.
Mười loại thần thông, có nghĩa là xác xuất Ngưng Anh thành công đạt 100%, điều kiện đạt tới bực này, nếu như Ngưng Anh còn gặp khó khăn, không bằng đập đầu chết tại Huyền Ngục Phong. Cho nên, đối với chính mình tấn chức Nguyên Anh, có thể nói Tô Triệt tự tin gấp trăm lần.
– Tạm thời không cần tới các linh bảo khác.
Tô Triệt giải thích với chưởng giáo chí tôn:
– Đệ tử đã nắm giữ đủ 10 loại thần thông, không thể tiếp tục dung nhập các loại thần thông khác.
– Vậy sao?
Chưởng giáo chí tôn gật đầu cười:
– Xem ra Kim Đan kỳ chỉ có thể nắm giữ 10 loại thần thông, quả nhiên không phải tin đồn. Bất quá, trong lịch sử tu chân khó có được loại thiên tiên tuyệt đỉnh như vậy, thực sự hiện tại có thể chứng thực điểm này.
Nói như vậy, trước khi Ngưng Anh có thể nắm giữ năm loại thần thông đã được coi là thiên tài siêu cấp. Trước kia chưởng giáo chí tôn chỉ nắm giữ bốn loại, nào dám mơ tưởng nắm giữ mười loại ah.
Quả thật tin đồn không phải hư ảo, cũng chỉ có Tô Triệt là trường hợp đặc biệt vạn năm hiếm thấy trải qua mới có thể chứng thực.
Bên kia, Viêm Cốt cũng đã lựa chọn hai kiện linh bảo công kích, đều là linh bảo thượng phẩm hình móng vuốt, một là Chân Long Tham Vân, một là Thiên Sư Liệt Không.
Nói đi phải nói lại, có lẽ Viêm Cốt thích pháp bảo hình móng vuốt. Lúc này, hai tay hắn mỗi tay đều cầm một lợi trảo lớn, trong lòng cầu khẩn, mong hai kiện linh bảo này tương hỗ phối hợp có thể sánh bằng linh bảo cực phẩm Bạch Ngọc Cốt Trảo trước kia của chính mình.
Khi lựa chọn linh bảo xong, Tô Triệt quay lại Huyền Ngục Phong, bắt đầu bế quan dài hạn, mục tiêu đặt ra là: Trong vòng ba năm tấn chức Nguyên Anh!
Tô Triệt bắt đầu bế quan tu luyện, một ngày hai viên linh đan bát phẩm, hoặc là một ngày một viên linh đan cửu phẩm, hoặc hai ngày một viên linh đan thập phẩm, thay phiên dùng ba loại linh đan phẩm cấp khác nhau.
Gia đoạn hiện tại còn có thể dùng linh đan bát phẩm, nếu như đạt tới Nguyên Anh kỳ rồi cũng chỉ có linh đan thập phẩm trở lên mới có thể có tác dụng phụ trợ tu luyện, dưới thập phẩm sẽ hoàn toàn vô hiệu.
Bởi vậy bốn vị luyện đan tông sư Nguyên Anh kỳ Linh Dược Sơn đã sớm được Tô Triệt để ý tới.
Chương 568 : Trong lúc tu luyện
Tô Triệt tu luyện, lão Hắc cũng không nhàn rỗi. Cũng có thể nói, tất cả mọi người trong Tiên Ngục đều hừng hực.
Lão Hắc mang từng khối từng khối khoáng thạch lớn hàng trăm trượng trực tiếp đưa vào tầng ba Tiên Ngục tiến hành tinh luyện, căn bản không cần nhân công khai thác, hàng nghìn hàng vạn linh hỏa trong ba tầng có thể luyện hóa toàn bộ các tạp chất, chỉ bảo lưu lại bộ phận tinh khiết nhất.
Luyện tài nguyên có thể làm như vậy, thế nhưng các loại linh thạch khoáng chất không thể xử lý như vậy, phải sử dụng nhân công khai thác để tách rời một khối linh thạch từ nham thạch. Việc này cần tới phạm nhân trong Tiên Ngục.
Tại Tu Chân Giới, thường thường người thường không thể tu luyện khai thác linh thạch, chủ yếu là vì người thường không có cách nào thu nạp linh lực tinh thuần trong linh thạch, cũng không có thủ đoạn vụng trộm linh thạch.
Ngược lại, người tu tiên đều bận bịu công việc tu luyện, không có khả năng cả ngày tiến nhập hầm mỏ cầm cuốc lấy quặng, mặc dù tu sĩ Luyện khí tầng áp chót cũng không nhỏ nhặt làm loại công việc này.
Thế nhưng trong Tiên Ngục, ngay cả phạm nhân Kim Đan kỳ cũng muốn làm việc, hơn nữa hiệu suất của tu sĩ tu vi Kim Đan cực cao, mỗi người sánh ngang với mấy trăm thậm chí hơn một nghìn thợ mõ bình thường.
Thân là chúa tể Tiên Ngục, nhất cử nhất động của phạm nhân lão Hắc đều rõ như lòng bàn tay, nếu có người dám cả gan trộm cắp linh thạch, lập tức bị trừng phạt nghiêm khắc. Dưới Thiên Ma Độc Tâm Thuật không ai có thể cất dấu bí mật trong lòng.
Loại linh thạch trung phẩm và hạ phẩm nhiều vô kể, từ lâu đã khó có thể thống kê; Khai thác bày ra hàng nghìn viên linh thạch hạ phẩm có thể tìm ra một viên linh thạch thượng phẩm; Thế nhưng khai thác mấy trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, mới có thể phát hiện một viên linh thạch cực phẩm trân quý không gì sánh được.
Cơ bản tỉ lệ khai thác là như vậy.
Lão Hắc đánh giá, khai thác hoàn tất toàn bộ hầm mỏ linh thạch trong Tiên Ngục gần như có thể thu hoạch được hơn 80 vạn linh thạch thượng phẩm, gần hai nghìn viên linh thạch cực phẩm.
Loại linh thạch cực phẩm trong truyền thuyết gì đó, Tu Chân Giới tồn tại rất ít nếu Vu Hoàng Tinh chưa khai phá căn bản không thể tìm được hầm mỏ nguyên thủy ẩn chứa linh thạch cực phẩm.
Đối với cấp bậc tu vi tại Tu Chân Giới mà nói, thực sự không cần phải sử dụng đến linh thạch cực phẩm, có người nói tại Linh Giới linh thạch cực phẩm cũng là vật quý hiếm, chỉ có đại tu sĩ ngoài Luyện Hư kỳ mới có thể lấy linh thạch cực phẩm làm tiền lưu thông.
Bảo bối còn cao cấp hơn linh thạch cực phẩm, đó chính là một loại tinh thạch có thể khai thác trong tiên giới, ẩn chứa tiên nguyên cực kỳ tinh thuần. Trong tay Tô Triệt chỉ có 4 viên tiên tinh, chính là đạt được tại Tiểu Di Tiên Cảnh.
Một ngày mười hai canh giời, phạm nhân trong Tiên Ngục phải lao động sáu canh giờ. Bất quá, Tô Triệt và lão Hắc cũng không bạc đãi bọn họ, dựa theo thành quả lao động của mỗi người đều thưởng cho số lượng linh thạch nhất định, nếu bọn họ không lười biếng, sáu canh giờ còn lại có thể dùng để tu luyện.
Đồng thời tầng một Tiên Ngục hiện tại, linh khí thiên địa dồi dào không gì sánh được, linh mạch ngầm dài đến nghìn dặm, lúc nào cũng phóng thích linh khí, chỉ dựa vào số phạm nhân trong Tiên Ngục hiện nay thu nạp hơn mười vạn năm thậm chí trên trăm vạn năm cũng không thể tiêu hao hết linh mạch.
Huống hồ tiếp đến chỉ cần Tô Triệt dừng chân tại Vu Tộc bên kia, vô số tài nguyên trên hơn mười vạn tinh cầu có thể đều thuộc về cá nhân Tô Triệt.
Khai phá hơn mười vạn tinh cầu, có thể có được bao nhiêu linh mạch?
Cho dù trên một tinh cầu chỉ có ba nhánh linh mạch ngầm, con số kia cũng kinh người không gì sánh được!
Cho nên Tô Triệt mạnh tay đãi ngộ phạm nhân thỏa thích thu nạp linh khí thiên địa, điều kiện tu luyện tại tầng một Tiên Ngục còn hoàn hảo hơn tu luyện tại tông môn bọn họ trước kia. Nhưng điều kiện chính là, phải làm việc không được lười biếng. . .
Các phạm nhân trong Tiên Ngục cực kỳ hài lòng, sau khi trở thành tù nhân, còn có thể đạt được hoàn cảnh tu luyện ưu việt như vậy, tuy rằng về phương diện nào đó chịu hạn chế, nhưng không làm lỡ tiến trình tu luyện, con đường tu tiên vẫn được duy trì liên tục.
Hiếm thấy hơn chính là, thế giới Tiên Ngục một mảnh hài hòa, ở nơi này không lo lắng bị người khác cướp đoạt, ức hiếp và hãm hại, chỉ cần nguyện ý làm việc sẽ có thu hoạch. Mỗi một ngày, chính mình nỗ lực sẽ có thu hoạch, trong lòng vô cùng rõ ràng.
Tất cả đều công bằng, không cần lo lắng bất cứ cái gì. Hiện tại rất nhiều phạm nhân không chỉ thích ứng trạng thái sinh hoạt yên lặng bình thản, thậm chí còn vô cùng mê say, cảm giác trạng thái tu luyện tại đây mới thực sự yên lặng, tâm tình đơn thuần, gần như không tạp niệm.
Trên Huyền Ngục Phong, ngoài Tô Triệt, còn có một người đang bế quan, đó chính là Viêm Cốt.
Viêm Cốt đã hơn 400 tuổi, tư chất tiên thiên thật tốt, cơ duyên không tồi, 230 tuổi Ngưng Anh, 280 tuổi tấn chức Nguyên Anh trung kỳ, nhưng bởi vì tính tình nóng nảy, tâm tình sai lệch, đã bị vây ở giai đoạn Nguyên Anh trung kỳ 160 năm vẫn không thể tiến nhập Nguyên Anh hậu kỳ.
Vì thế hắn đã từng bị sư phụ, sau lại là sư huynh chưởng môn U Minh nhắc nhở và khiển trách vô số lần cũng không thể khiến hắn khắc phục điểm thiếu hụt của bản thân, ngược lại còn tăng trưởng theo năm tháng, tính cách và tâm tình càng ngày càng kém, rất nhiều khi còn không trầm ổn bằng một số thanh niên hơn 20 tuổi.
Mỗi một người đều có khuyết điểm của bản thân, tính cách chính là điểm thiếu hụt của Viêm Cốt, chính hắn không biện pháp khắc phục điểm thiếu hụt trí mạng này.
Thế nhưng hiện nay, điểm tính cách thiếu hụt của hắn dĩ nhiên được tiêu trừ, tâm tình cực kỳ bình thản, cực kỳ trầm ổn, tâm tư không chút tạp niệm, trong đầu rất đơn giản chính là một điểm: Phục tùng mệnh lệnh chủ nhân.
Tô Triệt trước khi bế quan hạ cho hắn mệnh lệnh chỉ có 4 chữ “Mau chóng tấn cấp”. Vì vậy Viêm Cốt cũng tiến nhập trạng thái bế quan, bắt đầu trùng kích Nguyên Anh hậu kỳ.
Kỳ thực, Viêm Cốt thân là Nguyên Anh trung kỳ lâu đời, các phương diện đã sớm tích lũy đủ, duy nhất chỉ thiếu hai chữ tâm tình. Như vậy, hiện tại tâm vô tạp niệm, vừa vặn phù hợp với người tu đạo trống rỗng vô dục vô cầu.
Vô dục vô cầu, nói thì dễ nhưng muốn làm được vô cùng trắc trở. Bởi vì gắng sức ép bản thân vô dục vô cầu, chính là bản thân gò ép. . .
Công hiệu thần kỳ của xiềng xích linh hồn, có thể khiến nô dịch ngoại trừ phục tùng mệnh lệnh, bản thân hầu như không còn ham muốn và đòi hỏi. Mặc dù tính chất không tương đồng với vô dục vô cầu chân chính, thế nhưng trạng thái trên lại gần giống.
Thời gian nửa năm thoáng chốc trôi qua, Tô Triệt bế quan, không phải hoàn toàn bế quan, mà là liên tục tu luyện 10 ngày nửa tháng, sẽ hóng gió nghỉ ngơi vài ngày tại tông môn, hoặc là tới bằng hữu trong gia tộc.
Nguyên nhân là vì chính mình tràn ngập lòng tin đối với chuyện chính mình Ngưng Anh, không có bất cứ lo lắng gì, tâm tình Tô Triệt tương đối tốt, ung dung nhàn nhã dạo chơi.
Chương 569 : Ngưng Anh (thượng)
Lúc này, Tô Triệt nhận được tin tức từ Ám Đường truyền tới, nói là Thiên Âm Vô Cực Môn tấn cấp Kim Đan hậu kỳ, bắt đầu trùng kích cảnh giới đại viên mãn.
– Quả thực rất nhanh.
Sau khi nhận được tin tức này, Tô Triệt thản nhiên cười. Quả thực, không quá lưu ý tới chuyện chính mình và Thiên Âm hẹn ước.
Cuộc đánh cuộc này, cho dù chính mình thua thì tính sao? Ngay cả không có cuộc đánh cuộc này, yêu cầu Thiên Âm nói ra, chính mình còn không thể đáp ứng sao? Tô Triệt tin tưởng, yêu cầu Thiên Âm nói ra, không thể bất lợi đối với chính mình. Bất luận không có cuộc đánh cược này, chính mình đều đồng ý.
Cho nên, đối với chuyện thắng thua, Tô Triệt căn bản không gò ép, thuận theo tự nhiên.
Ngược lại trong vòng ba năm tấn chức Nguyên Anh, đã chắc chắn tới cực điểm.
Cho nên, con người phải biết thỏa mãn.
Chính vì tâm tình thuận theo tự nhiên, khiến Tô Triệt chưa đến hai năm tiến nhập Kim Đan hậu kỳ cảnh giới đại viên mãn.
Dựa theo quy luật Tu Chân Giới, tu sĩ Kim Đan Hậu kỳ đại viên mãn phải thu được cơ hội then chốt nhất, đúng lúc bế quan Ngưng Anh, bằng không hi vọng thành công rất xa vời, một khi thất bại, độ khó lần Ngưng Anh tiếp theo sẽ đề thăng mấy lần.
Nhưng Tô Triệt không cần bất cứ cơ hội gì, bởi vì bản thân sở hữu 10 loại thần thông, tỉ lệ thành công đạt tới 100%, chỉ cần không phải mức độ tuyệt thế, đều không thể thất bại.
Sau nửa tháng tấn chức Kim Đan kỳ đại viên mãn, từ Ám Đường lại truyền tới tin tức: Vô Cực Môn Thiên Âm tấn chức Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn thành công.
– Rất nhanh, chỉ chậm hơn ta nửa tháng.
Tô Triệt lắc đầu cười, kích động nói:
– Xem ra Thiên Âm rất chăm chú.
Không tới một tháng, liền thu được tin tức: Thiên Âm bế quan, bắt đầu Ngưng Anh.
Còn lúc này, Tô Triệt đang thảnh thơi uống trà chơi cờ với sư tôn Huyền Chung Phong.
– Chủ nhân, Thiên Âm bắt đầu Ngưng Anh!
Tô Triệt không vội, lão Hắc sốt ruột, không nhịn được nói:
– Chủ nhân người bất cứ lúc nào đều có thể bế quan Ngưng Anh, xác xuất thành công đạt tới 100%, tại sao còn muốn kéo dài thời gian, cả ngày du ngoạn? Lẽ nào, dự định cố ý thua Thiên Âm sao?
– Vội cái gì.
Trong lòng Tô Triệt không nhanh không chậm nói:
– Lúc trước ta là Kim Đan hậu kỳ, nàng chỉ là Kim Đan trung kỳ, cho dù thắng lợi, ta cũng thắng không vẻ vang gì. Hiện tại, hai người cùng lúc bế quan, cùng lúc Ngưng Anh, loại tỷ thí này tính ra không công bằng. Ta muốn xem một chút, Tiên Ngục của chính mình so với Đại Vu chuyển thế của nàng, rốt cuộc ai mạnh ai yếu.
Nghe Tô Triệt đáp, lão Hắc lúc này mới xác định, sau khi chủ nhân tấn chức Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, tâm tình đột nhiên được đề thăng rất nhiều, không còn lối tư duy người phàm.
Rốt cục Tô Triệt đứng dậy nói với Huyền Chung:
– Sư tôn, ta muốn đi Ngưng Anh.
Thần tình ngữ khí tự nhiên không gì sánh được, giống như nói: Đến giờ về nhà ăn cơm.
Mặc dù Huyền Chung đã là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng đối với chuyện Ngưng Anh, mãi mãi không cảm thấy dễ dàng như Tô Triệt, lúc này tuy âm thầm lo lắng, nhưng không muốn phá hư trạng thái cực kỳ khó có được, chỉ có thể dễ dàng ngụy trang gật đầu nói:
– Tốt, ngóng trông ngươi sớm xuất quan.
Đợi Tô Triệt xoay người đi, Huyền Chung lúc này mới thở dài:
– Ngưng Anh thật dễ như vậy sao?
Nhớ lại chính mình trước kia, để Ngưng Anh cần chờ đợi bao lâu, chuẩn bị bao lâu, tâm cơ, nỗ lực bao nhiêu. . .
– Ngươi so với người, không cách nào so sánh a!
Huyền Chung nhìn bàn cờ trước mắt, lắc đầu cười nói:
– Tốt, ít nhất trên bàn cờ, ta còn có thể thắng hắn vài ván.
Cái gọi là Ngưng Anh tức là toái đan thành anh.
Kỳ thực tu luyện đến Kim Đan hậu kỳ cảnh giới đại viên mãn, trong gian đoạn Kim Đan đã mang theo lực lượng hoàn toàn mới, có thể xem như một loại hình thái sinh mệnh hoàn toàn mới, thời kỳ đầu của sự phát triển lực Nguyên Anh.
Nhưng trong khi đó, giai đoạn Kim Đan kỳ cảnh giới đại viên mãn đạt tới đỉnh phong, trong thân thể Kim Đan từ lâu đã vô cùng cô đọng, cực kỳ tinh thuần. Nói trắng ra, chính là một lớp vỏ bên ngoài siêu cứng, lực Nguyên Anh ẩn chứa bên trong rất khó phá vỡ.
Trở ngại lớn nhất chính là, phương pháp toái đan phải từ trong ra ngoài, tựa như con gà con phá lớp vỏ cứng, đương nhiên sinh ra sinh mệnh hoàn toàn mới. Nếu ý đồ dùng ngoại lực, từ bên ngoài đánh nát lớp vỏ Kim Đan, hành động này không khác gì hành động Kim Đan tự sát, cả người sẽ nổ tung thành hư không, hoàn toàn sẽ liên lụy đến phương viên mấy trăm trượng đều trở thành đất bằng.
Nếu như lần đầu tiên Ngưng Anh thất bại, lớp vỏ Kim Đan đã bị kích thích, sẽ sản sinh tiến hóa bản năng trở nên càng thêm cứng rắn, tất nhiên lần sau Ngưng Anh khó hơn vài lần.
Nói như vậy, cơ hội Ngưng Anh cũng chỉ có một lần, lần đầu tiên độ khó thấp nhất nếu thất bại, còn muốn Ngưng Anh, xác xuất thành công cơ bản là con số không. Điều này khiến mỗi một tu sinh Kim Đan hậu kỳ cảnh giới đại viên mãn đều phải cẩn thận, phải lĩnh ngộ cơ hội thuộc về chính mình mới dám Ngưng Anh.
Có rất nhiều phương pháp toái đan thành anh, có thể dựa theo đặc điểm của chính mình lựa chọn một phương pháp thích hợp với chính mình nhất. Tô Triệt sở hữu mười loại thần thông bên mình, liền lựa chọn phương pháp toái đan thần thông.
Sau khi bế quan, Tô Triệt liên tục tu luyện mấy ngày, chân nguyên Kim Đan dồi dào không gì sánh được, đạt được trạng thái bão hòa, hoặc là bản thân đạt tới trạng thái cao nhất.
Sau đó Tô Triệt phong bế tất cả cảm giác bên ngoài, tinh thần hoàn toàn tiến nhập bên trong, chẳng khác nào hoàn toàn tiến nhập thế giới của riêng mình, tất cả sự việc bên ngoài thân thể đều không liên quan, ngay cả tinh cầu hủy diệt ngày diệt vong phủ xuống cũng không vùi dập thế giới bên trong chính mình.
Toái đan thần thông!
Trong đan điền sương khói dày đặc, Tô Triệt lấy niệm lực của chính mình ngưng tụ thành một quả bùa nguyên khí ẩn chứa Nhiếp Hồn thần thông, thoáng chốc đánh vào Kim Đan.
Sau đó lại ngưng tụ một quả bùa nguyên khí ẩn chứa Tù Ma thần thông, giống vậy đánh vào Kim Đan.
Tiếp đến là Liệt Hỏa bùa, Đại Lạc Lôi bùa, Đại Khống Hỏa bùa. . .
Tất cả mười loại thần thông đùa đánh vào, Kim Đan màu vàng nhất không hề thay đổi.
Bởi vì đối với thần thông hoàn toàn thuộc về chính mình, bên trong thân thể Kim Đan có thể chịu lực lượng cực mạnh, ngay cả linh lực mười đạo bùa thần thông cũng không đáng kể chút nào.
Thế nhưng, khả năng chịu đựng không phải vô hạn, trên vạn đạo không đủ, vậy thì mười vạn đạo, mười vạn đạo không được, vậy trăm vạn đạo. . .
Đạt được lực lượng nhất định, mười loại lực thần thông ẩn chứa trong Kim Đan tất nhiên sẽ dẫn phát phản ứng bành trướng nào đó. Đến lúc đó, mượn cổ lực đạo lực Nguyên Anh hình thành bị đè nén trong Kim Đan liền phá tan phong bế phá xác mà ra.
Đương nhiên đây chỉ là cách nói đơn giản nhất, chi tiết cụ thể còn phức tạp hơn vô số lần, Tô Triệt phỏng đoán, không đủ ba tháng không thể hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.
Chương 570 : Ngưng Anh (hạ)
Nhất định Tô Triệt phải tập hợp đủ mười loại thần thông đặc biệt này mới có thể lựa chọn phương pháp toái đan thần thông, nếu chỉ sở hữu ba bốn loại thần thông, tinh lực và khí lực tiêu hao quá nhiều cũng không thể dẫn phát thần thông trong khi đó sản sinh phản ứng.
Đạo lý trên giống như luyện khí luyện đan, cần thu gom đầy đủ tài nguyên mới có thể thành khí thành đan; Nếu chỉ có ba bốn loại tài nguyên, số lượng nhiều cũng vô dụng.
Hô, hô, hô. . .
Từng đạo bùa thần thông đánh vào Kim Đan, Tô Triệt hết sức chăm chú, cực kỳ đầu nhập. Mặc dù lòng tin gấp trăm lần, nắm chặt mười phần, thế nhưng trong quá trình này không được phép qua loa nửa điểm.
Một việc khô khan như vậy, Tô Triệt sớm đã chuẩn bị tốt tâm lý liên tục trong vòng ba tháng. Ba tháng cũng không quá dài, trước kia sư tôn Ngưng Anh phải mất tới tám tháng.
Điều khiến Tô Triệt bất ngờ chính là, không đến một khắc, đã xảy ra chuyện tình ngoài dự liệu.
Trong đan điền, tiểu Hắc nhân vẫn luôn bất động đột nhiên lay động. Tiểu Hắc nhân này hình như vô cùng hứng thú đối với từng đạo bùa thần thông thông không ngừng được hình thành, Tô Triệt vừa mới ngưng kết thành một đạo lạc lôi bùa đã bị tiểu tử này vớt lấy, oạch một cái, hít vào bao tử.
– Chuyện gì xảy ra?
Tô Triệt kinh ngạc cực độ:
– Tiểu Hắc làm gì vậy? Không thể ah, nó không có linh hồn, căn bản không sở hữu tư duy, không thể điều khiển ta, tại sao nó có thể tự mình hành động?
Đối với quá trình chủ nhân Ngưng Anh, đương nhiên lão Hắc quan tâm không gì sánh được, lúc này thấy đột phát dị biến, trong Tiên Ngục gào lớn:
– Tiểu tử ngươi, thời gian này làm loạn cái gì ah!
Bất quá, thời khắc này, mặc kệ là mệnh lệnh của Tô Triệt hay lão Hắc gầm rú, dĩ nhiên đều không được, trong nháy mắt tiểu Hắc liền nuốt lấy một đạo bùa Tô Triệt vừa ngưng kết thành.
Tuy Tô Triệt giật mình nhưng không hoảng loạn, dù sao cũng là trong đan điền của chính mình, có thể thuận theo tâm ý đổi lại cái khác, Tô Triệt tiếp tục ngưng kết bùa, liên tục đánh vào Kim Đan.
Một khi quá trình Ngưng Anh bắt đầu, không thể gián đoạn, nếu như gián đoạn, vậy chính là thất bại, không có bất cứ lý do và tình cảm gì.
Thế nhưng tiểu Hắc đứng chắn trước Kim Đan, còn muốn thôn phệ bùa thần thông Tô Triệt cô đọng.
Tô Triệt biến đổi phương vị, tiểu Hắc vẫn bay tới cùng Kim Đan tranh chấp bùa.
– Được rồi, được rồi, ngươi muốn ăn, ta liền cho ngươi ăn.
Thoáng chốc Tô Triệt không kịp suy nghĩ biện pháp giải quyết, chỉ có thể gia tăng tốc độ, đầu nhập toàn bộ tâm niệm ngưng kết bùa, đồng thời đút cho Kim Đan và tiểu Hắc, nói chung tuyệt đối không thể gián đoạn.
Vô duyên vô cớ mở miệng nói, có thể khiến Tô Triệt chịu thêm nhiều áp lực, xác xuất thành công nguyên bản đạt 100%, lần này nhất thời trở nên hồi hộp.
– Rốt cục tiểu Hắc làm gì?
Lúc này, lão Hắc nhàn rỗi vô sự, ngược lại có thể thay chủ nhân tự hỏi vấn đề.
– Tiểu Hắc không có linh trí, tối đa cũng chỉ nắm giữ bản năng sinh tồn nhất định. . . Nếu xuất phát từ bản năng, đã nói lên, chủ nhân ngưng kết bùa thần thông đối với nó có lực hấp dẫn rất lớn. Có thể nói, tựa như động vật nhỏ vừa mới sinh ra, không được dạy bảo chỉ theo bản năng đòi lấy thực vật.
– Nếu có thể ăn, vậy có thể lớn. Lẽ nào, tiểu Hắc tu luyện chính là nuốt chửng lực thần thông của chủ nhân?
Lão Hắc tỉ mỉ suy tư:
– Trước kia chủ nhân để nó hấp thụ các loại năng lượng bên ngoài và thực nguyên của bản thân, nhưng tiểu Hắc một mực không tiếp thu, một mực không ăn, rốt cục ngày hôm nay cũng tìm được một loại năng lượng khiến nó nuốt chửng, đó chính là lực thần thông của chủ nhân! Thế nhưng tiểu Hắc, thời gian này không được ah, hiện tại ngươi đòi ăn, chỉ thêm phiền biết không? Nguyên bản xác xuất thành công đạt 100%, bị ngươi quấy rối thoáng chốc trở nên nguy hiểm!
Bất ngờ phát hiện tiểu Hắc có thể trưởng thành, cũng là một chuyện tốt, nhưng vấn đề chính là sai thời điểm, khiến lão Hắc vừa vui vừa buồn, còn đang là việc khiến người ta phải lo lắng.
Sau khoảng thời gian ngắn, Tô Triệt đã thích ứng hiện tại tần suất ngưng kết bùa thần thông cực nhanh, lúc này mới lo lắng hỏi:
– Thế nào, lão Hắc nghĩ đến cái gì?
– Chủ nhân, người có thể chịu được sao?
Đầu tiên lão Hắc quan tâm hỏi.
– Vẫn có thể, gắng sức chịu đựng được.
Trong lòng Tô Triệt cười khổ:
– Ta đang lo lắng, tiểu Hắc còn có thể tạo ra sự cố khác, hoặc hoàn toàn phát điên. . .
– Hẳn là sẽ không, tiểu tử này chỉ đói bụng. . .
Lão Hắc liền suy đoán nói.
– Lấy lực thần thông làm thức ăn?
Tô Triệt rất kinh ngạc, nhưng bởi vì trạng thái tâm lý và trí nhớ lúc này khẩn trương cực độ, không thể suy nghĩ linh hoạt như bình thường, qua khoảng thời gian dài mới ý thức được:
– Lực thần thông không phải một loại năng lượng thông thường, nuốt chửng loại lực lượng này, cũng phù hợp với đặc tính của tiểu Hắc.
Kể từ đó, Tô Triệt lại vừa sầu vừa vui, dở khóc dở cười. Có thể tìm được phương pháp giúp tiểu Hắc phát triển đương nhiên là chuyện tốt, nhưng hiện tại rốt cục phải cho nó ăn bao nhiêu, mới có thể để nó tạm thời ăn no? Nếu với tần suất chế tạo bùa cực hạn lúc này, Tô Triệt thực sự không biết chính mình có thể trụ vững qua ba tháng không?
Vù vù vù. . .Truyện Audio
Cùng lúc lão Hắc câu thông, mỗi lần Tô Triệt đều phải ngưng kết thành hai đạo bùa thần thông, một đạo cho tiểu Hắc, một đạo đút cho Kim Đan, có thể nói vô cùng kinh khủng, trong lòng đại thán:
– Cùng lúc nuôi dưỡng hai người con trai, không dễ dàng ah!
Bảo trì tần suất như vậy, giằng co tròn mười ngày, tiểu Hắc đáng yêu lại đáng trách giống như con quái thú vĩnh viễn ăn không no, vẫn đang tranh đoạt bùa thần thông với Kim Đan.
– Tiểu tử, mệt chết ta!
Tô Triệt không chỉ một lần phát sinh tiếng bi thương như vậy, nhưng chỉ có thể kiên cường chống đỡ, tuyệt đối không dám gián đoạn.
Còn có thể chống đỡ bao lâu? Ba ngày hay năm ngày? Không biết được thời gian cụ thể, nhưng Tô Triệt có thể khẳng định tuyệt đối không chống đỡ được trong vòng ba tháng. Bản thân mệt chết cũng không trụ vững đến lúc đó.
Với tần suất bình thường, bất luận là nguyên khí bản thân hay lực lượng đều có thể vừa tiêu hao vừa khôi phục, nhưng trạng thái cực hạn hiện tại chỉ có tiêu hao căn bản không kịp khôi phục, miệng ăn giống như núi lở rất nhanh sẽ sơn cùng thủy tận.
– Làm sao bây giờ! Bi thảm chết ah!
Tô Triệt và lão Hắc nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra bất cứ biện pháp giải quyết nào.
Tiểu Hắc đói bụng lâm vào trạng thái bất tuân, căn bản không bị không chế, tiểu tử này sở hữu oai thế khai thiên tích địa, nếu như nó không nghe lời chỉ huy, căn bản Tô Triệt không đủ năng lực bắt nó từ đan điền đưa vào Tiên Ngục.
Dễ nhận thấy, muốn nó nghe lời bình thường, chỉ có thể ngưng ngưng kết bùa thần thông, không còn năng lượng mê hoặc, đương nhiên nó sẽ bình tĩnh trở lại; nhưng vấn đề chính là, quá trình Ngưng Anh không thể gián đoạn, liền trở thành mâu thuẫn không cách nào giải quyết, không biết làm thế nào cho phải?