1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 109: Dọa ngươi thì làm sao? (c541-c545)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 109: Dọa ngươi thì làm sao? (c541-c545)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 541 : Dọa ngươi thì làm sao? (thượng)

– Tô Triệt, tại sao ngươi lại làm như vậy?

Tô Triệt đắc ý cười cười, đồng thời trong mắt lộ ra hung quang, uy hiếp:

– Thiên Âm cô nương, từ nay về sau, khi nói chuyện với ta nên ôn nhu một chút, bằng không, ta cũng sẽ biến ngươi thành như vậy.

Dưới sự vui mừng, Tô Triệt quả thực có chút lơ đãng, không tự chủ mà vui đùa một chút.

Hai hàng lông mày Thiên Âm nhăn lại, cổ tay vừa động xuất ra chiếc chuông, lạnh giọng nói:

– Có cần ta giúp ngươi tỉnh lại hay không?

Vốn là một Thiên Âm ôn nhu như nước, lúc này lại vô cùng lạnh lùng, không hề có một chút ôn nhu nào.

Thái Võ ở bên cạnh cũng âm thầm đề phòng, chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng, hắn sẽ chủ động công kích Thiên Âm trong gang tấc.

Lại thấy, đôi nam nữ kia trừng mắt nhìn nhau, không ngờ đồng thời lại nở nụ cười.

Thái Võ dù sao cũng trải qua hơn trăm tuổi, sức phán đoán vô cùng tốt, sao hắn lại không nhìn ra, chủ nhân và Thiên Âm Vô Cực Môn này có quan hệ vô cùng thân mật.

Kế tiếp, Thái Võ điều khiển một thanh phi kiếm bảo khí, phi hành rất nhanh trong tinh không, tốc độ so với Tô Triệt khống chế Tinh Đế la bàn còn nhanh hơn một ít.

Cự Phú biến thành trạng thái nhỏ như hạt cát, bám vào đầu vai Thái Võ. Từ đó, Tô Triệt và Thiên Âm biến mất, cố gắng thoát khỏi đám sự truy kích của đám người Viêm Cốt sau này.

Trong cung điện của Cự Phú, Tô Triệt và Thiên Âm đều lựa chọn căn phòng mình thích, nghỉ ngơi vài ngày. Trong tinh không mênh mông bay một tháng, trên phương diện tinh thần cũng tương đối uể oải.

Trong căn phòng, Tô Triệt từ Tiên Ngục lấy ra chăn đệm bằng tơ lụa, sắp xếp giường chiếu, hiện tại hắn còn đang mơ mộng đến lúc Tiên Ngục có công năng nô dịch linh hồn, có thể chỉ huy ngàn Nguyên Anh tu sĩ, thậm chí Hóa Thần Kỳ, đại năng Luyện Hư kỳ, thay mình chiến đấu anh dũng, dẹp yên địch…

Thế nhưng, chưa ngủ tới bốn canh giờ đã bị Cự Phú chi linh gọi tỉnh lại:

– Chủ nhân, có người cản Thái Võ lại…

A?

Tô Triệt vội vàng rời giường, dùng công năng thấu thị của Cự Phú, trực tiếp nhìn thấy tất cả sự việc phát sinh bên ngoài.

Lúc này, Thái Võ đã đình chỉ phi hành, phía trước mấy trăm trượng, có năm đạo thân ảnh đang huyền phù trên không trung, đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, ba người là Nguyên Anh trung kỳ, hai kẻ còn lại là Nguyên Anh hậu kỳ. Viêm Cốt vài ngày trước nếm mùi đau khổ cũng ở trong số đó.

Hiển nhiên, Viêm Cốt tụ tập bốn vị cường giả, đang không ngừng truy tìm tung tích của Tô Triệt và Thiên Âm, lúc này lại gặp phải Thái Võ, chức trách của bọn họ tất nhiên không thể nào bỏ qua, khẳng định phải ngăn cản Thái Võ lại rồi tra khảo một phen.

– Mấy vị đạo hữu, sao lại ngăn cản lão phu?

Thái Võ mở miệng nói chuyện.

– Xin hỏi đạo hữu không biết xưng hô ra sao, đến từ phương nào?

Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cười hỏi.

Thái Võ dù sao cũng có tu vi Nguyên Anh, bởi vậy thái độ của đối phương tự nhiên cũng khách khí rất nhiều. Nếu đối lại là tu vi Kim Đan, khẳng định sẽ dùng phương thức như Viêm Cốt: “Người tới là người phương nào, mau xưng tên!”

– Lão phu là Thái Võ, đến từ Gia La Tinh xa xôi, muốn đi Sâm Dụ Tinh…

Thái Võ đã sớm chuẩn bị lý do thoái thác, hỏi ngược lại:

– Xin hỏi mấy vị đạo hữu, mấy vị đạo hữu là người đến từ Tu Chân Giới của mấy tinh vực phụ cận sao?

Gia La Tinh và Sâm Dụ Tinh đều là hai khỏa tinh cầu trên tinh đồ đã lựa chọn trước, lộ tuyến vừa vặn đi qua Vu Hoàng Tinh, giải thích như vậy cũng là hợp tình hợp lý.

Thông qua thẩm vấn Viêm Lâm, Tô Triệt và Thái Võ đều biết được, phụ cận phiến tinh vực này có mấy Tu Chân tinh, khoảng cách đều tương đối gần, vì vậy những tu sĩ Nguyên Anh của các đại tinh cầu cũng sẽ thường xuyên xuất môn, hỗ trợ giao lưu, bù đắp khiếm khuyết.

Ngược lại, Khải Nguyên Tinh dường như có vẻ cực kỳ cô đơn, trong vòng phạm vi mấy nghìn ức dặm chỉ có một tu chân tinh đó là Khải Nguyên Tinh.

– Gia La Tinh…

Đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ vừa mới hỏi kia, thoạt nhìn tuổi còn trẻ, có một đôi mắt xếch, khí chất nho nhã lại toát lên cảm giác uy vũ. Hắn tinh tế quan sát Thái Võ, dường như đang suy nghĩ cái gì..

Tô Triệt đem hình dạng mấy người ghi lại rồi đem vào Tiên Ngục để Viêm Lâm nhận rõ, sau đó liền biết được, người này chính là chưởng môn nhân của U Minh Tông, Nguyên Anh hậu kỳ còn lại chính là đại giáo chủ của siêu cấp môn phái ma đạo của Mạc Lam Tinh “Bất Diệt Thánh Ngôn Giáo”.

Chưởng môn U Minh Tông và Bất Diệt giáo chủ truyền âm thương lượng vài câu, không cảm giác được Thái Võ có gì khả nghi, hẳn là một người bình thường qua đường mà thôi.

Vì vậy U Minh chưởng môn trầm giọng nói rằng:

– Thái Võ đạo hữu, sắp tới bên trong Vu Hoàng Tinh kia xảy ra chút chuyện, phụng lệnh tổ sư Linh Giới, đang phải canh giữ phiến tinh vực này. Chuyện bất đắc dĩ, thỉnh đạo hữu rời xa Vu Hoàng Tinh, đi đường vòng dùm ta.

– Đi đường vòng?

Thái Võ cố ý nhíu mày, thoáng suy nghĩ chốc lát, lúc này mới gật đầu đáp ứng:

– Được rồi, chỉ tiêu tốn thêm chút thời gian, cũng không đáng lo ngại.

Lẽ ra, Thái Võ đã đáp ứng đi đường vòng, song phương phải hữu hảo nói lời từ biệt, mỗi người đi một ngả mới đúng. Không nghĩ tới Viêm Cốt kia lại bắt đầu muốn tra hỏi.

– Thái Võ đạo hữu, vì sao lại phải lấy kình khí bao phủ toàn thân?

Viêm Cốt tính tình táo bạo, tâm tình khó chịu cho nên mở miệng ra ngữ khí không hề dễ chịu chút nào:

– Chứ không phải là trên người ngươi dấu bảo vật gì đó chứ?

Hóa ra, Thái Võ vì không muốn bọn họ nhận thấy Cự Phú giấu ở trên vai đã lợi dụng chân nguyên tạo thành một tầng kết giới bao phủ toàn thân, có thể ngăn chặn thần thức Viêm Cốt không thể tiến đến, chỉ bằng mắt thường khẳng định không thể nhìn thấy Cự Phú bằng hạt cát đang ở trên vai hắn.

Phải biết rằng, Cự Phú trở nên nhỏ hơn nữa, thân là thượng phẩm đạo khí, linh lực đặc thù của nó cũng không gạt được thần thức cường đại của Nguyên Anh tu sĩ. Hơn nữa, không gian bên trong Cự Phú quá lớn, thế gian không có một kiện giới chỉ nào có thể chịu được thể tích của nó, vì vậy chỉ có thể lấy phương thức này bám vào trên người Thái Võ.

Đối mặt với nghi vấn của Viêm Cốt, Thái Võ bình tĩnh nói:

– Đạo hữu, thuyết phải của ngươi quả thực có chút quá phận, chỉ là, ta tất nhiên là có bí mật của riêng mình, cho nên mới lấy kình khí bao phủ quanh thân. Người trên thế gian, ai mà không có bí mật đây?

Viêm Cốt hừ lạnh một tiếng, xoay người nói với U Minh chưởng môn:

– Chưởng môn sư huynh, ta vâng mệnh giám sát phiến tinh vực này, gặp phải người khả nghi hẳn nên đưa ra nghi vấn. Huống chi, Viêm Lâm sư đệ thân lâm vào hiểm cảnh, phải nghĩ biện pháp cứu hắn ra, không thể có bất luận một sơ hở nào a!

U Minh chưởng môn nhẹ nhàng gật đầu, quay về phía Thái Võ nói:

– Thái Võ đạo hữu, ta đối với bí mật của cá nhân ngươi không hề có hứng thú, thế nhưng tình huống hôm nay có chút đặc thù, mời đạo hữu cắt đứt kình khí, cho chúng ta kiểm tra một chút, yêu cầu này cũng không quá phận đó chứ?

Chương 542 : Dọa ngươi thì làm sao? (hạ)

Thái Võ cau mày, tạm thời không nói gì. Nói thật, yêu cầu của đối phương quả thực không quá phận. Thế nhưng, nếu như cắt đứt kình khí, sự tồn tại của Cự Phú không thoát khỏi sự tra xét thần thức của bọn họ. Linh lực cường đại của một kiện thượng phẩm đạo khí, không giống như một cây trâm, có thể tùy tiện che giấu một chút là được.

– Thái Võ đạo hữu, nếu ngươi không chịu phối hợp, rất xin lỗi, chớ trách chúng ta cố ý gây khó dễ, quả thực là trọng trách trong người, không thể không quản.

U Minh chưởng môn tiếp tục giục.

Tô Triệt lập tức truyền âm cho Thái Võ:

– Cố gắng kéo dài thời gian hơn mười tức, sau đó mở kình khí ra.

Sau đó, Tô Triệt lập tức chạy tới gian phòng của Thiên Âm kêu nàng dậy.

Tất cả đã sắp xếp xong, Thái Võ nói với U Minh chưởng môn:

– Nếu đã như thế, ta liền triệt tiêu kình khí, xin mời chư vị làm chức trách của mình.

– Đa tạ.

U Minh chưởng môn gật đầu.

Kết giới bằng kình khí lập tức bị cắt đứt, thần thức của Viêm Cốt tức thì kéo tới, vừa mới rơi xuống người Thái Võ, sắc mặt của hắn liền đại biến, hắn chỉ vào vai trái của Thái Võ la lớn:

– Cung điện kia chính là đạo khí, ngay trên vai hắn.

Quả nhiên là trong nháy mắt đã bị xuyên qua, không hề có chuyện may mắn ở đây.

Bá!

Thiên Âm và Tô Triệt từ bên trong Cự Phú hiện ra đứng song song cùng Thái Võ, ba người đồng thời đứng trên Tinh Đế la bàn, đồng thời, Cự Phú biến lớn lên một chút, huyền phù trên đỉnh đầu, phóng ra kết giới kim quang, bao phủ ba người Tô Triệt ở bên trong.

– Là bọn hắn, chính là bọn họ!

Viêm Cốt chỉ vào Tô Triệt, vẻ mặt vô cùng kích động:

– Chính là hai tên tiểu bối này, đều có một kiện thượng phẩm đạo khí, thủ đoạn siêu cấp quỷ dị, cũng chính là bọn chúng ám toán Viêm Lâm sư đệ.

– Vì sao ngươi lại không nói, chính ngươi cong đuôi chạy trốn, hoàn toàn không để ý tới tình đồng môn, đem sư đệ ngươi làm tấm chắn đây a?

Tô Triệt vừa mới lộ diện, lập tức âm hiểm vu hãm Viêm Cốt, chụp lên đầu hắn một chậu phân thật lớn.

Đương nhiên, vị U Minh chưởng môn kia tin tưởng hay không cũng không cần quan tâm.

– Thối lắm!

Viêm Cốt đột nhiên biến sắc, chỉ về phía Tô Triệt nổi giận hô lên:

– Tên tiểu bối nhà ngươi, chết đến nơi rồi mà còn dám vu hãm cho ta?

– Viêm Cốt sư đệ, không nên kích động.

U Minh chưởng môn là hạng người ra sao, sao lại tin lời từ một phía cơ chứ, huống hồ nếu như Viêm Cốt thực sự là hạng người tiểu nhân đê tiện này, cũng không nóng lòng tìm cứu binh, cứu lấy Viêm Lâm.

Tô Triệt thản nhiên cười, rõ ràng biểu thị là: vu hãm ngươi đó thì làm sao? Ngươi có thể làm gì được ta?

– Thái Võ đạo hữu, chuyện này giải thích như thế nào?

U Minh chưởng môn nhìn về phía Thái Võ hỏi. Điều này đã nói rõ, hắn cho rằng Thái Võ có tu vi Nguyên Anh, hẳn là trưởng bối hoặc là sư tôn của hai người Tô Triệt, thế nhưng hắn không nghĩ tới…

Thái Võ đầu tiên là hướng về phía Tô Triệt cung kính thi lễ, lại nói với U Minh chưởng môn:

– Không cần giải thích gì cả, ta chỉ có thể nhắc nhở các ngươi, nếu như trêu chọc phải chủ nhân nhà ta, các ngươi sẽ gặp phải kết cục vô cùng thê thảm, mặc dù có người Linh Giới làm chỗ dựa cho các ngươi, vậy cũng không giữ được tính mệnh các ngươi.

– Cái gì?

Năm người đối diện đều vô cùng sửng sốt, thật không ngờ, Thái Võ có tu vi Nguyên Anh kỳ không ngờ lại gọi Tô Triệt là chủ nhân!

Tu vi Nguyên Anh kỳ là chuyện đáng kiêu ngạo ra sao, sao có thể quỳ gối xưng người khác là chủ nhân? Loại tình huống này ở Mạc Lam Tinh tuyệt đối không tồn tại.

Sau đó bọn họ lại nghĩ tới, hai người trẻ tuổi kia đều có một kiện thượng phẩm đạo khí.

Vì vậy, U Minh chưởng môn cũng triệt để lầm tưởng hai người Tô Triệt thuộc về một gia tộc tu chân cường hãn không gì sánh được, cho nên tu sĩ Nguyên Anh mới cam chịu làm người hầu, lại thưởng hai kiện thượng phẩm đạo khí cho vãn bối.

Thực sự nếu như tồn tại một thế lực to lớn như vậy, nếu như đắc tội với bọn họ, mặc dù có Linh Giới làm hậu trường quả thực cũng vô pháp bảo đảm an toàn tuyệt đối. Dù sao, tổ sư Linh Giới cũng chỉ qua một chút thủ đoạn đặc thù mà ra mệnh lệnh, nhưng không có cách nào trực tiếp hạ giới giao chiến cùng với đối phương…

Vẻ mặt Thái Võ khinh thường, tiếp tục nói:

– Chủ nhân nhà ta đi du lịch tới đây, gặp phải hai tên không có mắt của U Minh Tông, nhìn thấy bảo vật tâm sinh dục niệm, muốn giết người đoạt bảo. Chủ nhân nhà ta phản kích, chỉ là bắt sống một người trong đó nghiêm phạt đã là nhân từ. Ngươi lại không biết hối cải, còn muốn tiếp tục dây dưa, ngươi cứ chờ tới ngày môn phái bị diệt vong đi.

Khẩu khí vô cùng lớn lối, nhưng cũng chính là hù người.

Thiên hạ to lớn, không có gì là không thể. U Minh chưởng môn cũng không dám phủ nhận, trong tinh không rộng lớn này thực sự không có môn phái hoặc gia tộc nào không có thực lực như vậy.

Ví dụ như, trên một Tu Chân Tinh đã sớm bị một gia tộc nào đó thống nhất triệt để, mấy trăm gã tu sĩ Nguyên Anh tập trung lại, cùng cống hiến cho một gia tộc…

Tình huống như vậy, ai dám nói không tồn tại?

Nếu như trêu chọc phải một thế lực như vậy, đối phương đem đại quân giết tới, cho dù là lão tổ tông Linh Giới cũng chỉ có thể ngượng mặt mà làm ngơ…

Liên tưởng tới tình huống này, đừng nói tới U Minh chưởng môn, cho dù là Bất Diệt giáo chủ chỉ mang tâm lý xem náo nhiệt cũng âm thầm cố kỵ, không dám hành sự qua loa…

Nhìn thấy chưởng môn sư huynh trầm mặc không nói, dường như là có chút cố kỵ, Viêm Cốt không khỏi lo lắng, vội vàng nhắc nhở nói:

– Chưởng môn sư huynh, Viêm Lâm sư đệ còn đang ở trên tay bọn họ, việc này không thể không truy cứu, dù sao cũng phải cứu sư đệ về a!

U Minh chưởng môn mơ hồ gật đầu, nói với Thái Võ:

– Thái Võ đạo hữu, oan gia nên giải không nên kết, thỉnh xin ba vị thả Viêm Lâm sư đệ của ta ra. Từ nay về sau, U Minh Tông của chúng ta chân thành mời ba vị tới Mạc Lam Tinh làm khách.

Mặc dù biết Tô Triệt mới là người đứng đầu của đối phương, thế nhưng, nếu như để cho U Minh chưởng môn ăn nói hòa nhã như vậy với một tiểu bối Kim Đan kỳ, quả thực là mất mặt.

Thái Võ không có lên tiếng, mà là đang chờ Tô Triệt truyền âm trả lời:

– Thả Viêm Lâm ra cũng được, nhưng phải chờ chúng ta rời khỏi phiến tinh vực này, cảm giác không có nguy hiểm nữa mới có thể phóng thích hắn. Trước tiên, Viêm Lâm phải là con tin của chúng ta.

Tất nhiên, đây chỉ là những lời nói dối mà thôi, người nào đã bị bắt vào Tiên Ngục, sao có thể thả hắn ra nữa.

– Ngươi nói láo.

Viêm cốt gần như là rít gào, rống lớn lên nói:

– Ngươi cho rằng ngươi là ai mà có thể bắt một tu sĩ Nguyên Anh kỳ làm con tin?

– Ta có bổn sự này, đồng thời, đã tự tay bắt được hắn.

Tô Triệt lạnh lùng nói, ánh mắt khinh thường nhìn hắn:

– Ngươi chỉ là một bại tướng cong đuôi bỏ chạy nào có mặt mũi nào ở đây hô to gọi nhỏ? Tặng cho ngươi bốn chữ, lập tức cút đi!

– Ngươi…

Chương 543 : Thần Khí miệng quạ đen

Viêm Cốt tức giận thiếu chút nữa phun máu, lăn lộn tại Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh mấy trăm năm hắn còn chưa từng bị người nào mắng như vậy. Lúc này hắn gần như không khống chế được, chân nguyên khởi động, khí tức tăng vọt, dường như muốn xuất thủ công kích…

Đông!

Một tiếng chuông vang lên, bao gồm cả Viêm Cốt ở bên trong, năm người bọn họ tức thì đều bị đẩy lui về phía sau hơn mười trượng.

Quản ngươi là Nguyên Anh trung kỳ hay hậu kỳ, trước mặt Thiên Âm chi chung, chỉ có thể lui về phía sau, không tiến thêm được một bước nào.

– Thượng phẩm đạo khí công kích?

Thần sắc của U Minh giáo chủ và Bất Diệt giáo chủ biên đổi, khiếp sợ với oai của chiếc chuông này, đồng thời, dục vọng đoạt bảo trong lòng xuất hiện.

Trăm nghe không bằng một thấy, khi thực sự thấy một kiện thượng phẩm đạo khí trước mặt, những lo lắng trước mắt đều bị dục vọng chiếm hữu cuốn phăng tất cả.

Bảo vật trước mắt, trước tiên nên đoạt!

Tô Triệt và Thiên Âm đã sớm biết, không thỏa hiệp được thì sớm muộn gì cũng phải động thủ.

Nếu đã như thế, không bằng chính mình làm ra hành động trước.

– Đi!

Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ lập tức thôi động Tinh Đế la bàn, tiếp tục hướng về phía Vu Hoàng Tinh mà phi hành. Tinh Đế la bàn dưới sự điều khiển của hắn, tốc độ phi hành so với khi Tô Triệt điều khiển nhanh hơn vài lần, lộ trình còn lại, không tới ba ngày là có thể chạy tới. Về phần mấy tên tu sĩ Nguyên Anh đang đuổi theo phía sau sẽ do Tô Triệt và Thiên Âm liên hợp ứng phó.

U Minh chưởng môn phản ứng cực nhanh, không đợi Thiên Âm chi chung phát ra âm hưởng, hắn phất tay một cái, trung phẩm đạo khí trấn phái chi bảo “U Minh Ma Long Phiên” xuất hiện, trong phương viên trăm trượng tức thì xuất hiện một hắc động thật lớn, một đầu hắc long mang khí tức hủy diệt chúng sinh từ trong hắc động hiện ra, hướng về phía ba người Tô Triệt phun ra khí vụ hôi sắc.

Oanh!

Cự Phú lóng lánh kim quang, kết giới phòng ngự hoàn hảo không chút tổn hao gì, mang theo cỗ khí tức ngập trời, bao phủ Tinh Đế la bàn nhanh chóng phi hành.

– Sư huynh, đó là một kiện chí bảo phòng ngự, công kích như vậy chỉ là gãi ngứa cho nó mà thôi.

Đối với sự phòng ngự cường hãn của Cự Phú, Viêm Cốt vô cùng hiểu rõ, lúc này hắn la lớn:

– Không thể đánh nó, chỉ có thể nghĩ biện pháp ngăn bọn chúng lại.

– Một công một phòng, hai kiện thượng phẩm đạo khí.

Bản thân lĩnh giáo uy năng cường đại của thượng phẩm đạo khí cho U Minh chưởng môn cùng với Bất Diệt giáo chủ đỏ mắt.

– Đuổi theo.

Năm đạo thân ảnh, đều cưỡi trên pháp bảo, đuổi theo.

Đông! Đông! Đông!

Tiếng chuông bắt đầu vang vọng tinh không.

Liên tục xuất ra mười tiếng chuông, ngũ đại Nguyên Anh Mạc Lam Tinh lúc này mới chân chính lĩnh giáo sự lợi hại của Thiên Âm chi chung. Mỗi một lần đuổi tới cự ly ngàn trượng sẽ bị tiếng chuông đẩy lùi.

Đồng thời, U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ mỗi người có một kiện trung phẩm đạo khí cũng không có đất dụng võ. Bởi vì nếu như lợi dụng đạo khí phóng xuất ra thần thông công kích ngược lại sẽ đẩy ba người Tô Triệt càng đi xa hơn, căn bản không phá nổi phòng ngự của Cự Phú.

Muốn thi triển thần thông ngăn chặn, lại không thể tiến đến cự ly thích hợp. Vì vậy, loại đãi ngộ mà hai năm trước tại Khải Nguyên Tinh, Thái Hư chưởng môn từng được hưởng thụ qua, lúc này đám người U Minh chưởng môn lại được trải nghiệm một phen.

Một lần nữa lại bị tiếng chuông đẩy lùi, cái tư vị này quả thực không hề dễ chịu….

Tinh Đế la bàn dưới sự thôi động của Thái Võ tốc độ phi hành càng ngày càng nhanh, không ngờ lại xuất ra hiệu quả vô cùng thần kỳ, mơ hồ, trong hư không có từng đạo tinh lực tụ tập tới, không ngừng rót vào bên trong la bàn, tốc độ phi hành cũng từ từ đề thăng, dường như đã đánh vỡ cực hạn của nó.

Tinh Đế la bàn tuy chỉ là thượng phẩm linh bảo, cũng chính là một pháp bảo phi hành đặc thù mà một đại nhân vật thời kỳ thượng cổ luyện chế ra.

Mượn tinh thần lực trong hư không, mới chính là chân lý tồn tại của nó.

Phải nói, tác dụng chân chính của nó lúc này đều thể hiện ra, tốc độ phi hành trong tinh không, so với đại đa số đạo khí còn nhanh hơn rất nhiều.

Bất quá, tu vi của Tô Triệt quá thấp còn chưa tới Nguyên Anh kỳ, căn bản không thể nào kích thích ra hiệu dụng chân chính của la bàn. Lúc này Thái Võ điều khiển rốt cuộc mới phát hiện ra chỗ thần kỳ của nó.

Đông! Đông. Đông!

Tần suất Thiên Âm chi chung phát ra âm hưởng càng lúc càng dài, bởi vì, phía sau đối phương càng ngày dần dần không còn theo kịp Tinh Đế la bàn, liều mạng đem hết toàn lực đuổi theo, tiếng chuông lại xuất hiện, trong nháy mắt lại bị đẩy ra mấy vạn trượng.

Sau đó, khoảng cách mấy vạn trượng lại giảm một chút.

Viêm Cốt và ba vị Nguyên Anh trung kỳ căn bản không đuổi kịp, đã sớm bị U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ thu vào pháp bảo không gian, lúc này hai đại Nguyên Anh hậu kỳ đang duy trì tốc độ đuổi theo. Thế nhưng, Tinh Đế la bàn hấp thu tinh thần lực càng ngày càng nhiều, tốc độ không ngừng đề thăng, ai cũng không biết, tốc độ phi hành cực hạn của nó rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Cứ như vậy, sau khai chung, trong tinh không đã không còn nhìn thấy bóng dáng hai người U Minh chưởng môn, hai người bọn họ đã bị bỏ lại phía sau, khoảng cách lúc này chí ít cũng phải hơn ngàn dặm.

Tô Triệt lắc đầu cảm khái:

– Thế mới biết, Tinh Đế la bàn dưới sự điều khiển của ta chính là mai một nhân tài a.

Thiên Âm mặc niệm một hồi rồi gật đầu nói:

– Ý nghĩa tồn tại của Tinh Đế la bàn này chính là trong tinh không vũ trụ mênh mông a.

– Đúng vậy.

Tô Triệt nói:

– Trước đó, khi chưởng giáo sư tổ giao la bàn này cho ta từng nói qua, Tinh Đế la bàn này nếu như có tu sĩ Hóa Thần kỳ thôi động, có thể làm cho tốc độ của nó tiếp cận tới tốc độ của ánh sáng.

Lúc đó ta còn tưởng rằng lời này vô cùng khoa trương, hiện tại xem ra, suy nghĩ lúc đó của ta chỉ là ếch ngồi đáy giếng:

– Nếu không có la bàn này phát huy hiệu lực, tình cảnh ngày hôm nay chỉ sợ có chút phiền phức.

Thiên Âm nhẹ giọng nói.

Quả thực đúng như vậy, mặc dù có sinh mệnh lực vô tận chống đỡ mà thôi động Thiên Âm chi chung, thế nhưng cũng có cực hạn. Mấy trăm lần sao? Hay một nghìn lần? Cho dù có thể dùng được nghìn lần, thế nhưng quãng đường dài, lúc Thiên Âm kiệt lực sớm muộn gì cũng bị đám người U Minh chưởng môn đuổi theo, đồng thời chặn lại.

Tuy có Cự Phú phòng ngự, thế nhưng vẫn tương đối phiền phức a.

– Phiền phức?

Tô Triệt lắc đầu cười:

– Ta có cảm giác, phiền phức chân chính còn ở phía trước, chúng ta còn chưa gặp phải nó mà thôi.

– Miệng quạ đen!

Thiên Âm trắng mắt nhìn hắn.

Theo sự thân cận dần dần trong quan hệ của hai người, Thiên Âm đôi khi cũng biểu hiện ra tính tình của một tiểu nữ hài, nhỏ nhen, vân vân. Đương nhiên, đại đa số thời gian Thiên Âm nhà chúng ta vẫn ôn nhu như nước, lạnh nhạt.

Tô Triệt và Thiên Âm thật không ngờ miệng quạ đen này, sự cường hãn của nó so với tuyệt phẩm đạo khí còn lợi hại hơn, trong nháy mắt liền linh nghiệm.

Chương 544 : Cọng rơm cứu mạng (thượng)

Ầm.

Một tiếng nổ vang lên, Tinh Đế la bàn bắn ngược lại, giống như là đánh vào một bức tường vô hình.

Một kiện pháp bảo phi hành với tốc độ mười vạn dặm một giờ lao vào một bức tường, quán tính và lực lượng mạnh mẽ ra sao có thể nghĩ tới, so với một kích toàn lực của Nguyên Anh hậu kỳ còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Cũng may, kết giới phòng ngự của Cự Phú không chỉ có tác dụng ngăn cản công kích, mà còn có thể loại trừ các loại hậu quả khác của bên trong kết giới, ba người Tô Triệt trừ việc thân hình chấn động một chút thì cũng không có việc gì.

– Đụng phải cái gì thế?

Ba người Tô Triệt đều thả ra thần thức, lại cảm giác được phía trước trống không, căn bản không có bức tường vô hình nào.

Chuyện gì đã xảy ra?

– Các ngươi thực sự cho rằng Mạc Lam Tinh không người, muốn đi là có thể đi sao?

Một âm thanh mờ ảo truyền đến, cách đó một ngàn trượng, một thân ảnh chậm rãi ngưng tụ.

Một nữ nhân?

Tô Triệt và Thiên Âm lúc này mới hiểu được, vừa rồi không phải là đụng vào tường, mà là đối phương lấy ẩn thân thuật bằng vào một loại thần thông công kích vô hình vô ảnh, mạnh mẽ khiến cho Tinh Đế la bàn dừng lại.

– Nghe những lời nàng vừa nói, khẳng định nàng cũng là người của Mạc Lam Tinh.

Ba người Tô Triệt âm thầm nghĩ.

Nữ nhân đối diện mặc y phục trắng như tuyết, dung nhan không tồi, nhìn hình dáng bên ngoài hẳn là chỉ có hai mươi mấy tuổi, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng trên người này lại có một cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng đáng sợ, dường như có thể khiến vạn vật trên thế gian này, thậm chí vô hạn hư không cũng có thể đóng băng lại.

Ông..

Cự Phú và Thiên Âm chi chung đồng thời phát ra tiếng cộng minh.

Trên người nàng đồng dạng cũng có một kiện thượng phẩm đạo khí cho nên Cự Phú và Thiên Âm mới có cảm ứng như vậy.

Thiên Âm ghé vào tai Tô Triệt nhỏ giọng nói.

– Cũng là thượng phẩm đạo khí sao?

Tô Triệt thoáng sửng sốt, lập tức nghĩ tới, Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh có thể sở hữu ba kiện thượng phẩm đạo khí, như vậy Tu Chân Giới Khải Mạc Lam Tinh khẳng định cũng có thể có sự tồn tại của thượng phẩm đạo khí, điều này thật ra cũng không có gì là kỳ quái.

Điều quan trọng là, nữ nhân này sao có thể ẩn mình chờ đợi ở nơi này, chẳng lẽ nàng đã biết trước?

Sưu!

Nữ nhân kia cũng không thèm khách khí, không giải thích gì, trực tiếp động thủ.

Một viên băng tinh lam sắc bắn tới, Tô Triệt và Thiên Âm thậm chí còn không thấy động tác công kích của nàng.

Ba!

Viên băng tinh này giống như một mũi nhọn đánh vào kết giới phòng ngự của Cự Phú, chỉ một kích đơn giản như vậy lại có thể khiến cho Cự Phú bộc phát kim quang chói mắt, rung động một lát mới có thể ổn định lại.

– Không ngờ lại hung ác như vậy!

Trong lòng Tô Triệt sợ hãi than.

Vào lúc kết giới của Cự Phú gặp công kích, nếu như kim quang càng chói mắt thì biểu hiện lực công kích càng mạnh mẽ. Vừa rồi lực lượng của viên băng tinh này so với công kích của đám người Thái Hư chưởng môn liên hợp lại cũng không kém là bao.

Đáng sợ nhất chính là, đối phương bất quá chỉ thử một chút mà thôi, nàng còn chưa dùng toàn lực.

– Đúng là miệng quạ đen!

Thiên Âm ghé miệng vào tai Tô Triệt, ngữ khí phi thường tán thưởng nói.

Tô Triệt đem hình ảnh của nữ nhân đối diện truyền vào bên trong Tiên Ngục để Viêm Lâm xác nhận, tức thì hắn liền biết nàng chính là đương đại cung chủ của siêu cấp môn phái tiên đạo Tuyết Thần Cung trên Mạc Lam Tinh, trong tay có một kiện thượng phẩm đạo khí “Huyền Quang Thiên Tinh”.

Có người từng nói, Huyền Quang Thiên Tinh chính là một khỏa băng linh tinh được một tu sĩ thượng cổ đại năng luyện hóa mà thành, trong quá trình tinh luyện áp súc vào trong đó tinh hoa và linh tính của băng tinh cầu, luyện thành một khỏa thiên tinh nho nhỏ. Kỳ thực, gọi khỏa thiên tinh này là một khỏa tinh hạch cũng được.

– Luyện hóa một tinh cầu trở thành pháp bảo sao?

Tô Triệt nghe vậy khiếp sợ không ngớt, âm thầm cảm thán pháp lực vô biên của thượng cổ tu sĩ, đây chỉ là lực lượng của Tu Chân Giới, như vậy, không biết Chân Tiên trên Tiên Giới sẽ có uy năng kinh khủng tới nhường nào?

Đương nhiên lúc này không phải thời gian suy nghĩ vấn đề này, vị Tuyết Thần cung chủ kia chuẩn bị phát ra kích thứ hai của mình.

Một kích vừa rồi bất quá chỉ là thử mà thôi, lúc này mới chân chính là thần thông thuật của nàng.

Một khoảnh u lam thủy tinh lớn bằng nắm tay đột nhiên xuất hiện trước ngực nàng, Tuyết Thần cung chủ chỉ một ngón tay, tức thì thế giới xung quanh ba người Tô triệt tức thì bắt đầu đóng băng.

Tuy biết rõ đây chỉ là ảo giác, thế nhưng Tô Triệt vẫn có cảm giác máu huyết toàn thân và xương cốt dường như trong nháy mắt triệt để đóng băng.

Không!

Cũng không phải là ảo giác, mà chính là một loại âm hưởng kỳ dị, một thần thông đóng băng của Tuyết Thần cung chủ trong nháy mắt tạo ra một khối băng lớn chừng trăm trượng, khiến cho ba người Tô Triệt cùng với kết giới phòng ngự của Cự Phú, cùng nhau đóng băng ở bên trong.

Từng tầng băng màu lam, vô cùng cứng rắn, đồng thời còn đang không ngừng ép xuống kết giới phòng ngự của Cự Phú.

Tay Tô Triệt đánh ra một Phá Diệt Quyền xuyên qua kết giới phòng ngự, trực tiếp đánh vào trên tầng băng.

Ầm ầm, tầng băng kia lập tức bị phá vỡ tạo thành một cái động lớn chừng mấy trượng, thế nhưng chỉ trong sát na, những bông tuyết mới hình thành lại bổ khuyết vào chỗ trống mà Tô Triệt đã tạo ra.

– Cứng như vậy sao?

Trong lòng Tô Triệt giật mình, phải biết rằng Phá Diệt Quyền của hắn có thể đánh cho một khối tinh thiết đường kính hơn mười trượng tan thành hư vô, lúc này oanh kích lên mặt băng không ngờ lại chỉ có phạm vi mấy trượng.

– Tu vi của nàng là Nguyên Anh hậu kỳ, cho nên mới có thể phát ra mười thành uy lực của kiện thượng phẩm đạo khí kia. Cho dù ngươi và ta hợp lực cũng không có khả năng đẩy lùi nàng.

Thiên Âm thấp giọng than thở.

Trong khi nói chuyện, Thiên Âm nhẹ nhàng thôi động chiếc chuông, lúc này bất quá cũng không có âm hưởng nào được tạo ra, thế nhưng tầng băng dày mấy trăm trượng bao phủ bên ngoài lại kêu răng rắc vài cái rồi triệt để nát bấy.

Từng tầng băng rơi xuống, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn vọt qua.

– Tiền bối, chúng ta chỉ đi ngang qua đây mà thôi, cũng không có ân oán với ngươi, vì sao lại phải ngăn cản chúng ta?

Ngữ khí của Thiên Âm vô cùng nhẹ nhàng, quay về phía Tuyết Thần cung chủ truyền âm nói.

Thiên Âm cho rằng Tuyết Thần cung là môn phái tiên đạo trên Mạc Lam Tinh, quan hệ của nó với U Minh tông và Bất Diệt thánh giáo không tốt, chuyện tình bắt Viêm Lâm hẳn là không quan hệ tới Tuyết Thần cung mới đúng. Mặc dù Tuyết Thần cung chủ này thân cũng mang trọng trách phong tỏa phiến tinh vực này, cũng không nên phân định sinh tử của những người qua đường chứ?

Vì vậy, Thiên Âm dự định nói vài lời, nếu có thể ứng phó được, vậy là hay nhất. Hy vọng mặc dù không lớn, thủ một chút cũng không sao.

– Thực sự chỉ là đi ngang qua thôi sao?

Giọng nói của Tuyết Thần cung chủ cũng lạnh lẽo như băng hàn:

Chương 545 : Cọng rơm cứu mạng (hạ)

– Ta dùng ẩn thân thuật theo dõi các ngươi từ lâu, từ lâu đã xác nhận, lộ tuyến phi hành của các ngươi chính là đi về phía Vu Hoàng Tinh, cho nên lúc này ta mới ra tay chặn các ngươi lại. Cô nương, ngươi thực sự cho rằng ta vì U Minh tông mới xuất đầu sao?

Hóa ra là như vậy….

Thiên Âm lắc đầu, hi vọng lấy nhu thắng cương lúc này tan biến.

Kéo dài tới bây giờ, thân ảnh U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ lần thứ hai xuất hiện: ba người Tô Triệt dừng lại, đương nhiên rất nhanh sẽ bị bọn họ đuổi kịp.

– Không nghĩ tới Tuyết Thần đạo hữu lại giúp ta một đại ân, đa tạ, đa tạ.

U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ bay đến phụ cận, chắp tay thi lễ.

Tuyết Thần cung chủ nhẹ nhàng gật đầu, không hề nói gì, có vẻ cực kỳ kiêu ngạo.

Đối với chuyện này, khẳng định trong lòng U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ sẽ có bất mãn, thế nhưng lại không hề biểu hiện ra, dù sao, người ta trong tay có thượng phẩm đạo khí Huyền Quang Thiên Tinh, tại Mạc Lam Tinh không có đối thủ, từ trước tới nay đều mạnh mẽ như vậy.

Sau đó, hai vị chưởng môn lại đem Viêm Cốt cùng ba tên Nguyên Anh trung kỳ từ bên trong pháp bảo không gian ra. Năm Nguyên anh kỳ hợp lực, cũng có thể đối kháng với Tuyết Thần cung chủ, cướp giật hai kiện thượng phẩm đạo khí trong tay hai người Tô Triệt và Thiên Âm.

Bị tổng cộng sáu tu sĩ Nguyên Anh vây khốn ở bên trong, Tô Triệt và Thiên Âm coi như khó thoát, nhất là Tuyết Thần cung chủ lợi dụng đạo khí thả ra thần thông đóng băng, có thể khiến cho kết giới phòng ngự của Cự Phú trong nháy mắt đóng băng lại, mặc dù Thiên Âm chi chung có thể đánh nát, thế nhưng vẫn chạy không thoát a.

– Ta quả thực không nghĩ được cách nào có thể hóa giải, còn ngươi thì sao?

Thiên Âm cười khổ, truyền âm nói với Tô Triệt.

Thế nhưng dưới khốn cục như vậy, ánh mắt Tô Triệt lại không ngừng đảo quanh, tâm tình kiên định, rõ ràng là đã định liệu trước rồi.

– Xem ra, hắn còn con bài khác chưa lật.

Thiên Âm lặng lẽ thầm nghĩ.

Tô Triệt truyền âm trả lời:

– Ta vừa mới nói qua, phiền phức chân chính còn ở phía trước, chúng ta còn chưa có gặp phải mà thôi…Chỉ là, phiền phức trong đầu ta, cũng không phải mấy người bọn họ.

Ngữ khí của Tô Triệt ẩn chứa ngạo khí vô cùng:

– Những người này, không đủ tạo thành phiền phức với ta…

Thiên Âm trừng mắt nhìn Tô Triệt, chờ hắn làm ra hành động thực tế chừng minh ngạo khí của hắn cũng không phải là cuồng vọng tự đại.

Lúc này, Tô Triệt sở dĩ hành sự cao điệu như vậy, gặp phải những tu sĩ Nguyên Anh kỳ này vẫn giữ khẩu khí cường ngạnh, thậm chí còn chủ động xuất kích, quả thực hắn vẫn còn con bài chưa lật, cho nên mới không hề lo lắng.

Như vậy, kế tiếp chính là lúc biểu diễn con bài chưa lật.

Tô Triệt nhìn sáu vị Nguyên Anh trước mặt, lo lắng nói:

– Sáu người các ngươi, trong đó có ba người là Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí, vị Tuyết Thần cung chủ này có có một kiện thượng phẩm đạo khí trong tay, nếu như ta thực sự muốn chạy các ngươi cũng không thể nào ngăn được, tin không?

– Tiểu bối cuồng vọng.

U Minh chưởng môn lạnh giọng nói rằng:

– Vừa rồi sở dĩ để cho ngươi chạy mất quả thực là đã đánh giá thấp năng lực của các ngươi, nhưng lúc này, ta đã chuẩn bị tốt, lại có Tuyết Thần đạo hữu ở đây, há có thể để cho các ngươi chạy thoát?

Tô Triệt cũng không thèm nhìn hắn, ánh mắt nhìn vào Tuyết Thần cung chủ hỏi:

– Tuyết Thần tiền bối có dám đánh cuộc với ta hay không? Nếu như ta thực sự có biện pháp thoát ra, như vậy thỉnh tiền bối không nên đuổi theo chúng ta nữa. Được chứ?

Tuyết Thần cung chủ có vẻ do dự, thế nhưng nàng đối với năng lực của mình lại vô cùng tự tin, vì vậy liền nói:

– Nếu như ngươi có thể chạy ra khỏi phạm vi mười vạn dặm, cũng thoát ly khu vực tuần tra của ta, ta sẽ không đuổi theo nữa.

– Tốt!

Tô Triệt gật đầu nói:

– Lời Tuyết Thần tiền bối nói ta tự nhiên vô cùng tin tưởng.

Thông qua thẩm vấn Viêm Lâm, Tô Triệt xác nhận, vị Tuyết Thần cung chủ này ở Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh nói một là một hai là hai, cực kỳ coi trọng lời nói. Càng là người tính tình lạnh lùng, trên cơ bản sẽ không bao giờ nuốt lời.

– Như vậy ta sẽ xuất thủ, xin chư vị chuẩn bị sẵn sàng.

Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng nhắc nhở, trong lòng cũng hừ lạnh:

– Chuẩn bị sẵn sàng cũng vô dụng, một chiêu này xuất ra, phỏng chừng cũng khiến cho lá gan của các ngươi mềm nhũn…

Vù vù…audio truyện tà tu

Tô Triệt yên lặng vận chuyển khí huyết toàn thân, máu quanh thân trong nháy mắt bộc phát giống như là sóng dữ. Đương nhiên loại âm thanh này trong tinh không không thể truyền ra, chỉ có Thiên Âm và Thái Võ bên trong kết giới của Cự Phú nghe được.

Khí huyết cấp tốc vận chuyển, giọt máu được trái tim ban tặng tức thì sinh ra phản ứng.

Tô Triệt lấy phương pháp đặc thù kích hoạt, đem giọt máu Ma Thần phân ra một phần năm, theo huyết quản, trong nháy mắt chảy xuống đầu ngón tay phải của Tô Triệt, tùy thời có thể phát động.

– Thôn thử!

Tô Triệt hét lớn một tiếng, ngón tay hướng về phía đỉnh đầu chỉ lên.

Ba!

Giọt máu kia tức thì được bắn ra.

Máu của Ma Thần nếu như xuất hiện trong hư không nhất định sẽ bộc phát ra uy năng cực kỳ kinh khủng, thần thông vô cùng lớn lao.

Ầm ầm.

Một giọt máu nho nhỏ, không ngờ lại bạo tạc thành mưa máu khắp bầu trời, đồng thời trong sát na này, đoàn mưa máu này ngưng tụ thành một con chuột, lớn chừng mười trượng, cả vật thể đỏ như máu.

– Thôn Thiên thử?

Tuyết Thần cung chủ, U Minh chưởng môn, Bất Diệt giáo chủ đều là người từng trải, kiến thức uyên bác, lập tức nhận ra lai lịch của nó.

Nuốt Thiên thử, có người nói chính là viễn cổ Ma Thần được sinh ra từ thời thiên địa mới được thành lập, cũng là một con chuột đệ nhất trong thiên địa.

Đám người Tuyết Thần cung chủ tuy rằng đều biết đâu không phải là bản thể thực sự của nó, chỉ là thần thông phục chế tạo thành một thân thể tương đương mà thôi. Thế nhưng cho dù như vậy đi chăng nữa, bất luận thứ gì liên quan tới Viễn Cổ ma thần, đối với con người mà nói, đều là thứ vô cùng đáng sợ cùng kinh khủng.

Người Tu Chân và Viễn Cổ Ma Thần, nếu dùng hình tượng của cái kiến và con voi cũng không đủ hình dung sự chênh lệch trong đó.

– Chư vị, tạm biệt!

Tô Triệt tươi cười, phất tay nói lời từ biệt cùng bọn họ.

Đầu thiên thử trên cao kia bỗng nhiên mở cái miệng lớn, nhất thời tạo ra một luồng hấp lực cường đại.

Thân hình sáu người Tuyết Thần cung chủ lập tức bất ổn, cũng bị cỗ hấp lực này kéo đi.

– Đi!

U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ đồng thời hét lên một tiếng, đã bị uy năng kinh khủng của đầu thiên thử này chấn nhiếp.

– Muốn chạy sao?

Đáng tiếc không còn kịp nữa rồi.

Ông…

Tuyết Thần cung chủ thôi động Huyền Quang Thiên Tinh trước ngực, muốn phát động thần thông đóng băng, muốn đóng băng đầu thiên thử kia. Thế nhưng, lực đóng băng lại bị hấp lực của đầu thiên thử chấn thành nát bấy, hóa thành từng đạo khí lưu chui vào bụng nó.

A!

Tuyết Thần cung chủ kinh hô một tiếng, toàn thân kể cả Huyền Quang Thiên Tinh theo khí lưu của thần thông nương theo hấp lực của đầu thiên thử mà bị nó nuốt vào bụng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!