1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 108: Tiền mất tật mang (c536-c540)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 108: Tiền mất tật mang (c536-c540)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 536 : Tiền mất tật mang (thượng)

Chỉ cần cơ hội đến, sẽ cho bọn hắn đả kích trầm trọng suốt đời khó quên…

Địch ta song phương giằng co nửa ngày trời, đủ loại thần thông thi triển không biết bao nhiêu lần, hai người Viêm Cốt quả thực chết lặng, thế nhưng thủy chung lại không có biện pháp tốt nhất để chế trụ hai người Tô Triệt. Điều then chốt là kết giới phòng ngự của Cự Phú quá mức mạnh mẽ, trên tay hai người Viêm Cốt lại không có kiện đạo khí để có thể trấn áp Cự Phú, cho nên chỉ có thể mạnh mẽ công kích mà thôi.

Tô Triệt có thể cảm thấy rõ ràng, hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ thực sự chết lặng, tính cảnh giác của họ đã xuống tới mức thấp nhất, hẳn là đã có thể xuống tay, vì vậy hắn liền truyền âm cho Thiên Âm:

– Cho bọn hắn hưởng thụ một chút đi!

Đương!

Thiên Âm lắc tay, chiếc chuông một lần nữa lại phát uy, thế nhưng lúc này tiếng chuông không có trầm thấp như trước mà có cảm giác vô cùng thanh thúy, vang dội.

Lúc này, công kích của chiếc chuông nhằm vào một mình Viêm Lâm, Nguyên Anh sơ kỳ, tiếng chuông không có đẩy lùi hắn mà chế trụ hắn một chút, giống như là người nhát gan đột nhiên bị một tiếng gọi giật lại.

Hiển nhiên, một kích này của Thiên Âm, có hiệu quả đối với Nguyên Thần.

Nhiếp hồn!

Tô Triệt toàn lực xuất ra thần thông nhiếp hồn, một đạo lam quang vượt qua cự ly hơn trăm trượng, trực tiếp trúng Viêm Lâm lúc này còn đang sững sờ.

– Không biết thần thông nhiếp hồn có hiệu quả với hắn hay không.

Trong nháy mắt xuất ra thần thông, trong đầu Tô Triệt hiện lên suy nghĩ như vậy.

Ông..

Thân thể Viêm Lâm rõ ràng nhoáng lên một cái, mặc dù không có ngã xuống đất, thế nhưng hiểm nhiên, nhiếp hồn có hiệu quả.

Đông.

Thiên Âm biết đây là cơ hội khó có thể có được, chiếc chuông trong tay nàng bay đi, trong quá trình bay tới vị trí của Viêm Lâm không ngừng lớn lên.

– Viêm Lâm, cẩn thận…

Viêm Cốt tức thì nhận thấy Viêm Lâm sư đệ của hắn dường như không cẩn thận bị trúng chiêu liền muốn tiến lên cứu trợ. Thế nhưng, đương nhiên Tô Triệt đã có chuẩn bị, sẽ không cho hắn cơ hội này.

Phanh, phanh, phanh….

Quyền ảnh liên tục hiện lên, Tô Triệt giống như điên cuồng trong nháy mắt bộc phát ra hơn trăm Phá Diệt Quyền, Phá Diệt lực toàn diện bộc phát, tạo thành một lá chắn không có kẽ hở, khiến cho Viêm Cốt đang lao tới phải dừng lại.

Đối mặt với quyền kình đầy rẫy lực hủy diệt như vậy, Viêm Cốt tuyệt đối không dám lấy cương khí tinh khiết hộ thân mà ngạng kháng, hắn chỉ có thể né tránh, đồng thời lấy công đối công, tận lực đỡ thế tới của Phá Diệt Quyền.

Bá bá bá.

Khi hắn huy vũ cốt trảo toàn lực chống đỡ Phá Diệt Quyền, chiếc chuông đã biến đổi thành một chiếc chuông lớn cao năm trượng, bay tới đỉnh đầu Viêm Lâm, hô một cái rồi rơi xuống.

– Viêm Lâm, mau tránh ra.

Viêm Cốt chợt quát một tiếng, giống như là sư tử rống, không ngờ lại tạo thành một tiếng gầm trong hư không bằng mắt thường cũng có thể thấy được. Hiển nhiên, tiếng gầm này cũng là một loại thần thông âm ba, mục đích là gọi Viêm Lâm tỉnh lại, đáng tiếc, trạng thái lúc này của Viêm Lâm cũng không phải là rơi vào ảo giác, mà là bị nhiếp hồn đả động tới Nguyên Thần, thần thông âm ba của Viêm Cốt nếu như không thể làm hắn tỉnh lại thì ngược lại sẽ là họa vô đơn chí, có thể khiến cho thần trí của Viêm Lâm càng thêm hỗn loạn.

Bởi vì, Viêm Cốt cũng không phải là người tu tiên của Khải Nguyên Tinh, hắn không biết Tô Triệt là ai, căn bản không biết tới thuộc tính của nhiếp hồn, cho nên mới ra một chiêu ngu ngốc như vậy.

Hô!

Chiếc chuông hạ xuống, Viêm Lâm biến mất.

– Thu!

Tâm niệm Thiên Âm khẽ động, chiếc chuông bắt đầu trở về, đồng thời trên đường trở về, nó bắt đầu thu nhỏ lại. Không hề nghi ngờ, Viêm Lâm đã bị bắt vào không gian bên trong chiếc chuông, bộ dáng bên ngoài của chiếc chuông biến hóa cũng không có ảnh hưởng tới không gian bên trong nó.

– Các ngươi…

Viêm Cốt quá sợ hãi, liều lĩnh vọt tới bên này, ý đồ muốn chặn chiếc chuông lại.

Đông!

Một tiếng chuông nữa lại vang lên, Viêm Cốt tiến về phía trước không tới hai mươi trượng lại bị thần thông của chiếc chuông đẩy lùi hơn mười trượng, cự ly lại càng xa hơn.

Chiếc chuông chính là đạo khí của Thiên Âm, gần như là một chỉnh thể không thể phân cách, mặc dù chiếc chuông không ở trên tay Thiên Âm, thế nhưng Thiên Âm cũng có thể điều khiển nó từ xa.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Tô Triệt cũng không thèm nhìn, trong nháy mắt đánh ra hơn mười Phá Diệt Quyền, đẩy lui Viêm Cốt ra bên ngoài hơn ba trăm trượng.

Đương nhiên, Tô Triệt và Viêm Cốt cũng không nghe thấy được, bên trong không gian của chiếc chuông kia, Viêm Lâm bị tiếng chuông làm cho tỉnh lại, tức thì phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Tiếng chuông, lực lượng bên ngoài có thể đẩy lùi Nguyên Anh trung kỳ Viêm Cốt ra ngoài hơn mười trượng, lực lượng bên trong cường độ gấp mười lần tập trung lên người Viêm Lâm, chỉ là lần này lực lượng khiến cho đầu hắn gần như bị nổ tung, cảm giác đau nhức trong đại não suýt nữa khiến cho hắn ngất đi.

Đương!

Tiếng chuông lại vang lên, Viêm Cốt lại bị đẩy lùi tới bốn trăm trượng, thế nhưng Viêm Lâm bị nhốt ở bên trong đã ôm đầu ngã xuống đất, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, vô cùng thống khổ.

Đương!

Tiếng chuông thứ ba vang lên, Viêm Lâm cuối cùng không hề kêu lên thảm thiết, không hề thống khổ, mà là thất khiếu chảy máu, triệt để ngất đi.

Chỉ là hôn mê, còn chưa tới mức chết đi. Lại nói, nếu như hắn tỉnh lại phỏng chừng cũng sẽ chết.

Ba!

Cổ tay Thiên Âm run lên, khiến cho Viêm Lâm từ bên trong chiếc chuông rơi ra, giống như là một con cá chết rơi xuống chân Tô Triệt.

Tô Triệt không hề ngừng lại, tâm niệm khẽ động, liền thu hắn vào bên trong Tiên Ngục.

Bắt giữ thành công, bên trong Tiên Ngục lúc này đã có hai tên phạm nhân Nguyên Anh sơ kỳ.

– Hợp tác vui vẻ, sư tỷ quả nhiên là người hợp tác tốt nhất với ta.

Tô Triệt cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía Thiên Âm nóng rực.

Bởi vì giờ phút này, trong lòng Tô Triệt sinh ra một loại xung động, hận không thể ôm lấy Thiên Âm, hung hăng hôn nàng một cái.

Thiên Âm mỉm cười, ánh mắt có chút hoảng loạn, dường như nàng đã cảm nhận được cái gì đó, tâm lý rụt rè của nữ nhân khiến nàng theo bản năng tránh né ánh mắt nóng rực của Tô Triệt, không dám nhìn thẳng.

– Đáng giận!

Viêm Cốt phía xa lửa giận ngút trời, sư đệ của hắn bị bọn hắn bắt sống tại chỗ, đôi cẩu nam nữ kia còn đang liếc mắt đưa tình, liếc mắt đưa tình a…

Dường như bị lửa giận lấn át lý trí, ngược lại lại bộc phát ra tiềm năng của hắn, Viêm Cốt phất tay, Bạch Ngọc Cốt Trảo bắn về phía trước, bằng vào lực công kích mạnh mẽ nhất từ trước tới nay công kích Cự Phú.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, kết giới màu vàng của Cự Phú vẫn bình yên vô sự.

Thái Hư chưởng môn là Nguyên Anh hậu kỳ thôi động trung phẩm đạo khí Thái Ất Du Long Kiếm cũng không thể nào phá vỡ phòng ngự của Cự Phú, Bạch Ngọc Cốt Trảo của Viêm Cốt chỉ là một kiện cực phẩm linh bảo, coi như cho dù bộc phát một kích cực mạnh nhất đời hắn, vậy thì sao a?

Công kích của cốt trảo vô hiệu, lại bay về cánh tay Viêm Cốt.

Đoạt!

Chương 537 : Tiền mất tật mang (hạ)

Tô Triệt sẽ không bỏ qua bất luận một cơ hội chiếm tiện nghi nào, trong gang tấc khi Bạch Ngọc Cốt Trảo quay trở lại tay Viêm Cốt hắn bắt đầu phát động thần thông cướp đoạt.

Hô!

Một cỗ lực lượng vô hình tác động lên trên Bạch Ngọc Cốt Trảo, cách đó bốn trăm trượng, sắc mặt Viêm Cốt tức thì đại biến, vội vàng gia tăng lực đạo điều khiển, muốn thu pháp bảo của mình về.

Đông!

Một kích của Thiên Âm vừa vặn đúng lúc xuất hiện, đối với loại âm thanh có tác dụng lay động tới tâm thần, Viêm Cốt tức thì trúng chiêu, sắc mặt biến đổi.

Lợi dụng khoảnh khắc trong nháy mắt này, Tô Triệt lần thứ hai thi triển thần thông cướp đoạt, bá một cái, Bạch Ngọc Cốt Trảo xuất hiện trên tay Tô Triệt, không hề ngừng lại một chút nào, hắn trực tiếp đưa vào bên trong Tiên Ngục, đem liên hệ tâm thần giữa nó và Viêm Cốt chặt đứt.

– A!

Viêm Cốt điên cuồng hét lên một tiếng, cái cảm giác mất đi bản mạng pháp bảo này, giống như trái tim bị lực lượng nào đó xé thành hai nửa.

Cướp đoạt chi đạo!

Viêm Cốt vốn có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, nếu như Bạch Ngọc Cốt Trảo vẫn ở trên tay hắn, vậy thì Tô Triệt mệt chết rồi, cũng đừng hòng cướp kiện cực phẩm linh bảo này trên tay hắn, dù sao đây cũng là pháp bảo bản mạng, tâm linh tương thông với hắn a.

Ngày trước ở Thiên Huyền Tông, Tô Triệt và mấy vị sư tổ từng thử nghiệm qua vô số lần, đối với các loại tình huống đều vô cùng hiểu rõ.

Viêm Cốt ở cách xa bốn trăm trượng, không ngờ lại đem pháp bảo bản mạng công kích tới, cự ly quá xa dẫn đến sự liên kết tâm linh của hắn và pháp bảo cực kỳ yếu đuối, vừa lúc cho Tô Triệt chiếm tiện nghi. Hơn nữa Thiên Âm đúng lúc phối hợp, đây chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Đây chính là điển hình nhất của việc trộm gà không được lại còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang. Cướp giật đạo khí người khác không những không có thành công mà lại còn mất đi pháp bảo bản mạng của mình, đương nhiên còn có vị hảo sư đệ của hắn…

– Đa tạ tiền bối tặng lễ…

Tô Triệt là một người hiểu lý lẽ, liền hướng về phía Viêm Cốt phía xa thi lễ.

– Ngươi…

Khuôn mặt Viêm Cốt đỏ lên, diện mục dữ tợn, tức giận thiếu chút nữa thổ huyết.

Cũng may, hắn còn chưa có triệt để mất đi lý trí, tới bây giờ hắn rốt cuộc cũng xác định, hôm nay gặp phải hai nhân vật yêu nghiệt này, bản thân mình không có biện pháp bắt bọn hắn, nếu như tiếp tục ở lại nơi này, chỉ có thể chịu khuất nhục mà thôi.

– Các ngươi chờ đó cho ta….

Ném ra những lời này, Viêm Cốt xoay người, hướng về phía chiến thuyền màu trắng bay tới.

Đông!

Tiếng chuông lại vang lên, Viêm Cốt vừa bay chưa ra khỏi cự ly ngàn trượng, thân hình hắn thoáng dừng lại, lảo đảo.

Chỉ là, nếu như một Nguyên Anh tu sĩ muốn rời khỏi đây, hai người Tô Triệt cũng không có biện pháp lưu lại hắn.

Mắt thấy Viêm Cốt tiến vào bên trong chiến thuyền, Tô Triệt không can tâm, truyền âm hỏi:

– Chiếc chiến thuyền này chỉ là thượng phẩm linh bảo, có thể đánh nát được nó hay không?

Thiên Âm lắc đầu, nhẹ giọng nói:

– Nếu như ta có tu vi Nguyên Anh kỳ mới có thể làm được.

– Vậy đổi một phương pháp khác.

Tô Triệt lập tức kéo bàn tay nhỏ bé của nàng, nhoáng một cái hai người kể cả Tinh Đế la bàn xuất hiện bên trong không gian Cự Phú cung. Sau đó, Cự Phú cung trong nháy mắt biến lớn thành một cung điện cao chừng trăm trượng, hướng về phía chiến thuyền lao tới.

Cự Phú trầm trọng như núi, lực phòng ngự của bản thân siêu cấp cường hãn, nếu như đụng phải chiếc chiến thuyền kia, không biết sẽ gặp phải cục diện nào.

Tô Triệt đã lường trước: Cự Phú khẳng định sẽ không làm sao.

Cự Phú chi linh: Đó là điều đương nhiên!

– Bọn họ muốn làm gì?

Viêm Cốt vừa mới tiến vào phi thuyền, còn chưa tới đài điều khiển, chỉ thông qua thần thức mà thấy được Cự Phú cung đang hướng về phía bên này vọt tới.

– Người điên!

Viêm Cốt quá mức sợ hãi, vội vàng hướng về phía đài điểu khiển ở mũi tàu bay đi.

Đáng tiếc, ngay cả bản thân hắn cũng biết cũng không còn kịp rồi.

Phi thuyền này chỉ là linh bảo, có thể tùy ý biến hóa, có hai phương thức điều khiển: thể tích nhỏ, mà khi cá nhân sử dụng pháp bảo phi hành, đứng ở bên ngoài chiếc thuyền, giống như là ngự kiếm phi hành trực tiếp điều khiển nó.

Lúc này, thể tích của nó gần mấy trăm trượng, nhất định phải thông qua đài điều khiển ở bên trong không gian của nó mà khống chế. Loại phương thức khống chế này, tiêu hao linh thạch mà có thể tiết kiện được chân nguyên, vô cùng tiện lợi.

Mọi việc có lợi cũng có hại, lúc này, chính là bởi vì sự tiện lợi này lại là cản trở cho Viêm Cốt.

Hắn vừa mới ngồi lên đài điều khiển, còn chưa kịp thôi động phi thuyền, Cự Phú cung lớn chừng trăm trượng này đã đụng phải nó.

Một phi thuyền bị tòa một cung điện giống như là ngọn núi lớn chính diện xông tới, đây chính là cục diện nào?

Cự Phú cung mặc dù không phải là ngọn núi lớn, thế nhưng cũng có trọng lượng của nó, so với một ngọn núi lớn thì còn cứng rắn hơn gấp bội…

Ầm ầm một tiếng, Cự Phú và phi thuyền đụng vào nhau.

Hậu quả của việc hai con quái vật đụng vào nhau là, kim quang lóng lánh của Cự Phú vẫn bình yên vô sự, mà chiếc chiến thuyền kia ầm một tiếng nổ vang, bị vỡ thành năm sáu mảnh, toàn bộ thân tàu vỡ thành mười khối, không gian bên trong pháp bảo cũng ầm ầm sụp xuống, trong nháy mắt rơi ra không biết bao nhiêu thứ, những thứ bên trong không gian dài chừng vài trăm dặm của chiến thuyền chứa một lượng lớn vật tư, không nhất định trân quý với đáng giá, thế nhưng thoáng cái xuất hiện, quả thực là khả quan.

Trong đó, còn có thể thấy mấy trăm tu sĩ cấp thấp, nữ nhân chiếm đa số, đại đa số là song tu đạo lữ Kim Đan kỳ. U Minh Tông chính là một môn phái ma đạo, tình yêu nam nữ không hề cố kỵ, một tu sĩ Kim Đan kỳ ra ngoài làm việc, mang theo vài song tu đạo lữ cũng là chuyện thường tình.

Đương nhiên, chữ đạo lữ này chỉ là mỹ danh mà thôi, nói trắng ra, những nữ nhân này chỉ là công cụ phát tiết dục vọng của những Kim Đan tu sĩ này.

Viêm Cốt thở hổn từ một đống hài cốt bay ra, dưới chân hắn là một thanh phi kiếm Cực phẩm bảo khí, vẻ mặt âm trầm không nói gì, chỉ là ánh mắt vô cùng hung ác nhìn Tô Triệt, hướng về chỗ sâu trong tinh không chạy đi.

Tu vi Nguyên Anh trung kỳ, mặc dù là dùng bảo khí phi hành, Tô Triệt cũng không có khả năng đuổi theo giết hắn, hoặc là bắt sống hắn.

– Cứ như vậy mà cho hắn đi sao?

Ánh mắt Tô Triệt chuyển tới những tu sĩ Trúc Cơ trên không trung, dựa vào tu vi các nàng ở trong tinh không mênh mông này, chỉ có con đường chết mà thôi, không thể nào bay về Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh.

Vì vậy, Tô Triệt liền bắt cả đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ này vào bên trong Tiên Ngục. Về phần những mảnh nhỏ của chiến thuyền kia, tuy nói cũng có chút giá trị, có thể từ đó mà tinh luyện ra một ít bộ phận luyện khí, nhưng Tô Triệt lại chướng mắt với thứ này, không đáng để hắn lãng phí thời gian, cho nên hắn cùng với Thiên Âm lần thứ hai sử dụng Tinh Đế la bàn, tiếp tục bay về phía vị trí của Vu Hoàng Tinh.

Chương 538 : Ngũ Hành Tỏa Tinh Đại Trận

Trên đường phi hành, Thiên Âm nhắc nhở:

– Người kia sau khi chạy thoát, khẳng định còn có thể tụ tập càng nhiều cao thủ trả thù chúng ta.

– Ta biết!

Tô Triệt gật đầu nói:

– Binh đến tướng ngăn, chuyện này cũng không thể nào tránh được, chúng ta đã tận lực, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi.

Khoảng cách cho đến Vu Hoàng Tinh còn có ba nghìn vạn dặm, phỏng chừng phải phi hành mười ngày nữa.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc đang nghiên cứu kiện cực phẩm linh bảo Bạch Ngọc Cốt Trảo vừa mới thu được của Viêm Cốt, một lát sau nó liền xác định:

– Chủ nhân, pháp bảo này quả thực có thể dung hợp, thế nhưng, thần thông lúc thi triển ra khẳng định không mạnh bằng bản thể của nó.

– Không quan trọng.

Tô Triệt trả lời:

– Đối với một kiện pháp bảo như vậy, ta chỉ muốn thần thông của nó mà thôi.

Lần đầu tiên dung hợp chính là dung hợp với Thái Võ Thần Nhận, có thể khiến cho Tô Triệt sở hữu bảy loại thần thông, chính là tương lai xác xuất ngưng Anh của hắn có bảy thành thành công, hôm nay, nếu như có thể lần thứ hai dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo này, lại có thể đạt được một thần thông nữa, xác xuất ngưng Anh cũng đạt được tám phần.

– Dung hợp!

Lão Hắc ném Bạch Ngọc Cốt Trảo lên không trung, kiện cực phẩm linh bảo trong nháy mắt bị biến thành bột phấn, hóa thành những chấm nhỏ dung nhập vào tầng một Tiên Ngục.

Sau đó trên cửa lớn Tiên Ngục có điêu khắc hai đầu sư tử kia, đầu bên phải chân trước dựa theo hình dạng của Thái Võ thần nhận, chân sau dựa theo Bạch Ngọc cốt trảo vừa mới dung hợp, đầu bên trái thì trống không.

Tô Triệt không khỏi phỏng đoán:

– Lẽ nào phía bên phải Tiên Ngục chủ công, bên trái chủ phòng? Phân biệt hai thuộc tính khác nhau? Tiếp theo hẳn là nên dung hợp một kiện linh bảo phòng ngự một chút.

Tiên Ngục sau khi dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo, Tô Triệt tự nhiên cũng lĩnh ngộ một môn thần thông “Tê liệt ma trảo” cũng là một loại thần thông công kích.

Kỳ thực, Tô Triệt cũng không thích “Khai Thiên Trảm” của Thái Võ Thần nhẫn cùng với “Tê Liệt Ma Trảo” quá mức bình thường vừa mới lĩnh ngộ này, luận về tính đặc thù thì bọn chúng còn không bằng Nhiếp Hồn, Giam Cầm và Cướp Đoạt, luận về tính công kích cũng không bằng Phá Diệt và Lạc Lôi.

Khai Thiên Trảm và Tê Liệt Ma Trảo trong mắt Tô Triệt chỉ có thể đại biểu cho xác xuất thành công khi ngưng Anh mà thôi.

Trừ những thứ đó ra, không có gì đáng trọng dụng.

Nói tới đó cũng đúng, Phá Diệt thần thông truyền thừa từ thời Viễn Cổ Ma Thần, Đại Lạc Lôi Thuật lại là đại đạo thuật Tiên Giới, khẳng định so với thần thông của thế gian mạnh mẽ hơn rất nhiều, trách không được Tô Triệt đối với bọn nó vô cùng chướng mắt.

Tầm mắt rất cao, người khác nếu như coi nó là trân bảo thì trong mắt Tô Triệt căn bản không được coi trọng, về phần tên phạm nhân Viêm Lâm kia, hiện tại đang bị ngất đi, bằng vào thủ đoạn bình thường không thể tỉnh lại, chỉ có lão Hắc truyền cho hắn một ít sinh mệnh lực mới có thể tỉnh lại.

Tiếng chuông của Thiên Âm đã làm cho Nguyên Thần của Viêm Lâm bị thương nặng, nếu không truyền sinh mệnh lực cho hắn thì hôn mê một hai tháng cũng là chuyện rất bình thường.

Ba ngày sau, Viêm Lâm cuối cùng cũng tỉnh lại trong lo lắng, Nguyên Anh trong cơ thể bị phong ấn, sau khi tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, toàn thân vô lực.

Trải qua nửa giờ thẩm vấn, lão Hắc báo lại với Tô Triệt:

– Chủ nhân, xem ra một hồi Thiên Chiến cảnh báo kia, thực sự đã dẫn tới động tác lớn của Linh Giới và Thiên Giới, bọn họ quả thực đã bắt đầu đối phó với Vu Tộc.

Tô Triệt im lặng, nghe hắn nói.

Lão Hắc tiếp tục nói:

– Toàn bộ Vu Hoàng Tinh bị Ngũ Hành Tỏa Tinh đại trận triệt để phong ấn, không thể vào cũng không thể ra ngoài, dùng truyền tống trận cũng không có tác dụng. Vì vậy khi người và Thiên Âm thông qua truyền tống trận tới đây mới gặp phải chuyện như vậy.

– Ngũ hành tỏa tinh đại trận sao?

Tô Triệt kin ngạc:

– Không ngờ lại có trận pháp lợi hại như vậy? Có thể phong bế cả một tinh cầu?

– Ngũ Hành tỏa tinh đại trận, nói đúng hơn chín là từ bên trong tinh không phân biệt dời đến một kim linh tinh, mộc linh tinh, thủy linh tinh, hỏa linh tinh, thổ linh tinh, lấy năm khỏa tinh cầu có thuộc tính khác nhau, hình thành Ngũ Hành tỏa tinh đại trận.

Lão Hắc giảng qua một phen.

– Từ trong tinh không dời đến năm khỏa tinh cầu, đây là dạng lực lượng bậc nào a?

Trong lòng Tô Triệt khiếp sợ, đồng thời cũng vô cùng nghi hoặc:

– Giả dụ nếu như đã có loại lực lượng này, còn cần gì phiền phức như vậy, trực tiếp đem tất cả Vu tộc trên Vu Hoàng Tinh giết chết, không phải đỡ mệt hơn sao?

– Điều nghi vấn này, ta cũng đã từng hỏi qua Viêm Lâm.

Lão Hắc trả lời:

– Thế nhưng đáp án này bằng vào đẳng cấp của hắn còn chưa đủ lý giải chuyện tình của Linh Giới và Tiên Giới. Thiên Âm nếu như là tu sĩ đại năng chuyển thế sống lại, loại sự tình này nàng hẳn là biết đáp án đi a?

Vì vậy, Tô Triệt liền đem sự tình Ngũ Hành tỏa tinh đại trận hỏi Thiên Âm.

Thiên Âm thần sắc ngưng trọng, suy tư một lát rồi nói:

– Đầu tiên có thể xác định, loại lực lượng có thể di chuyển tinh cầu, khẳng định là đến từ Tiên Giới. Loại chuyện như thế này Linh Giới có muốn làm cũng vô lực.

Sau đó nàng còn nói thêm:

– Chúng tiên Tiên Giới liên hợp này, có thể khiến cho Tu Chân Giới nguyên thủy một phân thành hai, phân chia làm Linh Giới và Tu Chân Giới hiện này, chỉ là muốn điều động mấy khỏa tinh cầu, không dễ như vậy. Ta phỏng đoán, chúng tiên Tiên Giới không chỉ là nhằm vào Vu Hoàng Tinh mà những tinh cầu khác có Vu Tộc sinh sống cũng

bị phong tỏa.

Tô Triệt gật đầu:

– Như vậy vì sao lại chỉ phong tỏa mà không trực tiếp giết Vu Tộc? Nếu chúng tiên Tiên Giới có năng lực di chuyển tinh cầu, sao không trực tiếp đem Vu Hoàng Tinh ném tới mặt trời, chẳng phải là xong hết mọi chuyện sao?

– Ngươi quá coi thường Vu Tộc rồi.

Thiên Âm lạnh nhạt nói:

– Mặc dù hủy diệt Vu Hoàng Tinh rồi, Vu Tộc cũng không chết lấy một người. Nói đơn giản là, những Vu Tộc dũng sĩ thành niên cho dù bị ném tới mặt trời cũng không bị mất một sợi tóc. Tu Chân Giới mặc dù có thể vây khốn Vu Tộc nhưng cũng không có lực lượng có thể giết chết bọn họ.

– Vu Tộc lợi hại như vậy sao?

Tô Triệt cảm giác khó có thể tin.

– Huống hồ quy tắc thiên địa có hạn, chúng tiên Tiên Giới không thể tùy ý hạ phàm, cho dù có một số ít Đại Tiên có thần chức, có quyền lực chưởng quản các tinh cầu trong tam giới, cũng chỉ có thể tiến hành làm lệch vị trí của một tinh cầu mà thôi, cũng không có thể tùy ý hủy diệt nghìn vạn sinh linh của một tinh cầu.

Thiên Âm tiếp tục nói:

– Phải biết rằng, trên Vu Hoàng Tinh không chỉ có Vu Tộc mà còn có vô số sinh linh vô tội. Hủy diệt vô số sinh linh trên một khỏa tinh cầu, nhân quả lớn như vậy, không ai có thể kham nổi, mặc dù là người nắm quyền tối cao trong Tiên Giới cũng không dám thử. Vì vậy, chỉ có thể phong tỏa, không thể hủy diệt.

– Nhân quả sao?

Chương 539 : Linh Hồn gia tỏa (thượng)

Tô triệt nghe được cái hiểu cái không.

– Nhân quả thế gian, chính là chuyện tình do thiên đạo nắm trong tay, cực kỳ thâm ảo, cực kỳ phức tạp, ta cũng không rõ cho lắm.

Thiên Âm thấp giọng than thở:

– Ta chỉ biết, dưới thiên đạo, tất cả giai vị chỉ là con kiến hôi. Vu Tộc cũng tốt, Tiên nhân cũng tốt, dưới mắt thiên đạo chỉ là con kiến hôi, bất quá những con kiến hôi này cũng phân ra cao thấp, thực lực mạnh yếu mà thôi.

– Cái gì gọi là nhân quả, thiên đạo, chúng ta đều không hiểu, cự ly cách chúng ta quá xa, tạm thời không nên quản nó…

Tô Triệt lắc đầu, cố gắng để cho đầu mình thanh tỉnh một chút:

– Như vậy, Vu Hoàng Tinh đã bị Ngũ Hành tỏa tinh đại trận triệt để phong tỏa, nếu như chúng ta chạy tới, chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, tự mình sa vào vũng bùn sao?

– Không đi không được a.

Thiên Âm cười khổ:

– Nếu như ngươi còn muốn trở về Thiên Huyền Tông Khải Nguyên Tinh, nhất định phải đi Vu Hoàng Tinh trước, sau đó tìm một tinh cầu an toàn, một lần nữa dùng thông đạo truyền tống, chúng ta mới có thể trở về được. Bằng không, mấy ức vạn dặm này, không biết chúng ta phải bay mấy nghìn năm a.

Phi hành trong tinh không vô tận mấy nghìn năm sao? Đây chính là một loại lý thuyết không cách nào thực hiện được.

Tô Triệt nở nụ cười sầu khổ, ánh mắt nhìn về phía Thiên Âm có chút quái dị.

Thiên Âm thấy hắn nhìn mình thì có chút chột dạ, cúi đầu nhỏ giọng nói:

– Chuyện này cũng không thể trách ta, ta làm vậy cũng chỉ giúp ngươi được sự bảo hộ của Vu Tộc mà thôi, đợi đến tương lai, ngươi làm sao có thể ứng phó với sự truy sát không ngừng của Linh Giới và Tiên Giới đây? Giấy không bọc được lửa, chuyện của ngươi, sớm muộn cũng có ngày bại lộ.

Tô Triệt gật đầu, trầm giọng nói:

– Nếu như thế, dù đầm rồng hang hổ chúng ta đều phải xông vào a.

Quả thực, trong tinh không vũ trụ mênh mông này gần một tháng, hiện tại cũng bay được rồi.

Ngoài miệng tuy rằng nói như thế, thế nhưng trong lòng, Tô Triệt cũng không có oán trách Thiên Âm.

– Không sai, nàng hoàn toàn xuất phát từ hảo tâm, mới có thể tương trợ ta. Nếu như nàng là một người ích kỷ, hoàn toàn có thể để cho ta đối mặt với nguy hiểm trong tương lai. Dù sao đi nữa, ta có nguy hiểm cũng không quan hệ tới nàng…

Tô Triệt hiểu những đạo lý trong đó.

Trong Tiên ngục, lão Hắc cười nói:

– Hay là không nên quay về Khải Nguyên Tinh, y theo lời trước khi xuất phát chủ nhân nói vậy, để nàng bồi thường cả đời mình cho người. Kỳ thực đó cũng là một ý kiến không tồi.

Quan điểm của lão Hắc chính là, chỉ cần có Tiên Ngục trong người, bất luận là sinh tồn ở trên tinh cầu nào, đối với Tô Triệt mà nói, đều như nhau mà thôi.

Thế giới bên trong Tiên Ngục mới chính là gia viên chân chính của Tô Triệt.

Tô Triệt và Thiên Âm tiếp tục chạy đi, trong Tiên Ngục, lão Hắc lại tiếp tục thẩm vấn Viêm Lâm. Đương nhiên cũng muốn đoạt một ít tài vật cá nhân của hắn.

Pháp bảo chủ lực của Viêm Lâm mặc dù không phải là cực phẩm linh bảo, thế nhưng hắn lại sở hữu hai kiện thượng phẩm linh bảo một công một thủ. Thượng phẩm linh bảo có tính công kích chính là một trường đao vô cùng sắc bén, trong đó có ẩn chứa một thần thông cắt ngang kim loại cực mạnh, được Viêm Lâm mệnh danh là “Ma Diệt Thiết Cát”, thượng phẩm linh bảo phòng ngự là một hộ tâm kính, tên là “Vạn Thọ Trường Mệnh Tỏa”, trong đó ẩn chứa thần thông “Trường Mệnh Thiên Cương Khí”.

Lão Hắc hỏi:

– Chủ nhân, hai kiện pháp bảo này có dung hợp hay không?

Nếu như dung hợp hai kiện pháp bảo này, tất nhiên có thể thu được hai loại thần thông trong đó, Tô Triệt cũng thu đủ mười loại thần thông, có nghĩa là xác xuất ngưng Anh thành công là một trăm phần trăm.

Chỉ là, Tô Triệt lại nói:

– Chờ một chút nữa đi a, dù sao hai kiện pháp bảo này ở trong Tiên Ngục cũng chạy không thoát, đợi đến khi Ngưng Anh, nếu không còn lựa chọn nào tốt hơn, vậy thì dung hợp chúng nó một lần luôn a.

Theo cách nghĩ của Tô Triệt, hiện tại nói đến Ngưng Anh còn rất sớm, nói không chừng trong quá trình chờ đợi còn gặp phải thần thông tốt hơn, hắn không muốn tất cả các loại thần thông hỗn tạp đều thu nạp vào trên người mình, ngược lại sẽ lãng phí nhiều linh bảo cao cấp như vậy. Cho nên, tạm thời không…

Bắt được một tu sĩ Nguyên Anh tuyệt đối là một đại thủ bút, tài phú cá nhân của Viêm Lâm cũng tương đối khả quan, chỉ là linh thạch thượng phẩm chí có hai nghìn sáu trăm khỏa mà thôi.

Căn cứ vào những ký ức trong đầu Viêm Lâm mà phán đoán thì, Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh này linh thạch thượng phẩm so với Khải Nguyên Tinh nhiều hơn một chút, mỗi một Nguyên Anh lão tổ muốn xuất ra ba nghìn linh thạch thượng phẩm cũng không phải là quá khó khăn.

Xuất phát từ thói quen, lão Hắc vẻ mặt hầm hầm đem pho tượng bằng ngọc thạch tới trước mặt Viêm Lâm, để cho hắn nói rõ bảo vật này rốt cuộc là cái gì.

Pho tượng bằng tử ngọc này, chính là năm đó Tô Triệt ở Tiểu Di Tiên Cảnh thu hoạch được, trong năm năm qua hắn cũng không biết nó là loại bảo vật gì. Trước đó hắn cũng từng đưa qua cho Thái Võ dám định, đáng tiếc, Thái Võ cũng không nhìn thấu lai lịch của nó.

Hôm nay, trong Tiên Ngục lại có thêm một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Mạc Lam Tinh cho nên lão Hắc mới ôm ý niệm này trong đầu, lại đem pho tượng này ra.

Thật không nghĩ tới, lần này đã gặp đúng người…

Viêm Lâm vừa nhìn thấy pho tượng này liền biến sắc, thế nhưng hắn vẫn cố sức lắc đầu, ngoài miệng không ngừng nói:

– Không biết, không nhận ra!

– Ha ha!

Lão Hắc cuồng ngạo cười, lại hung hăng đánh ra một quyền vào mặt hắn:

– Dám nói dối trước mặt ta, ngươi không biết từ bị đánh viết như thế nào sao?

Thông qua độc tâm thuật lão Hắc tùy thời đều có thể cảm nhận được suy nghĩ trong đầu hắn, cho nên, hắn xác định Viêm Lâm nhận biết bảo vật này cũng có nguyên nhân.

Thình thich, thình thịch…

Không ngừng thông qua tra tấn, thẩm vấn, không mất quá nhiều thời gian, lão Hắc thông qua độc tâm thuật đã làm rõ vấn đề.

– Chủ nhân, thật tốt quá, ta đã biết được công năng và lai lịch của pho tượng này.

Lão Hắc hưng phấn báo lại.

– Ồ?

Thấy lão Hắc hưng phấn như vậy, Tô Triệt lại càng thêm chờ mong, vội vàng hỏi:

– Có công năng gì? Mau nói nhanh lên.

– Đây chính là một đại bảo bối siêu cấp khó có được a.

Lão Hắc cực kỳ khoa trương hô:

– Mặc dù không phải đạo khí, thế nhưng cũng là dị bảo thượng cổ, công năng của nó so với những đạo khí khác còn tốt hơn rất nhiều.

Tô Triệt đầy kích động, kiên trì nghe hết.

– Nói đơn giản một chút, thứ này chính là một thần khí, có thể dùng nó để khống chế một người tu tiên, trở thành nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, cũng chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn hằng chờ mong…

Nói tới đây, lão Hắc lại than thở:

– Tên của nó là “Linh hồn gia tỏa” a, đáng tiếc, một lần chỉ có thể nô dịch một gã nô bộc.

Tô Triệt lập tức hỏi:

– Nó là pháp bảo chỉ sử dụng một lần sao?

Chương 540 : Linh Hồn gia tỏa (hạ)

Sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì Tô Triệt có cảm giác, nếu như nó là pháp bảo sử dụng một lần, hiện tại nếu như nô dịch một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ không bằng tương lai dùng nó nô dịch một tu sĩ Hóa Thần kỳ a, đem linh hồn gia tỏa này thực hiện trên người tu sĩ Hóa Thần kỳ, vậy thì tiện nghi hơn nhiều a.

Tin tức tốt chính là, lão Hắc lại trả lời:

– Không, nó có thể sử dụng nhiều lần, hiện tại chỉ có thể nô dịch một phạm nhân Nguyên Anh kỳ, tương lai nếu như bắt được một phạm nhân Hóa Thần kỳ, nó sẽ đem toàn bộ Linh Hồn gia tỏa này áp dụng trên người Hóa Thần kỳ kia.

– Tốt như vậy sao?

Tô Triệt không khống chế được mình mà cười ha hả, thậm chí trực tiếp cười ra tiếng. Thiên Âm ngồi bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:

– Có chuyện gì vui vẻ như vậy?

– Vừa rồi mới có một chút thu hoạch phi thường không tồi, một lát nữa, sau khi nghiên cứu rõ ràng ta sẽ nói cho nàng.

Tô Triệt trả lời.

Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc tiếp tục nói rằng:

– Viêm Lâm sở dĩ nhận thức được Linh Hồn gia tỏa này là bởi vì bên trong một cuốn sách cổ trong U Minh Tông của hắn có ghi chép về nó. Hắn lo lắng bởi vì thứ này mà sẽ bị nô dịch, mất đi ý thức của chính mình, cho nên mới dấu giếm sự thực, không nói ra.

– Làm sao có thể sử dụng loại bảo vật này? Ngươi đã tra rõ ràng chưa?

Tô Triệt lại hỏi.

– Đã tra hỏi rõ ràng!

Lão Hắc đáp:

– Trong ký ức của Viêm Lâm có nhớ rất rõ, trong cuốn sách cổ kia có giới thiệu qua cách sử dụng.

– Tốt.

Tô Triệt gật đầu:

– Nếu như ngươi đã xác định nó không phải là vật phẩm dùng một lần, vậy thì trước tiên thử với Thái Võ một chút.

– Yên tâm đi chủ nhân, khẳng định không có sai sót.

Lão Hắc trả lời vô cùng chắc chắn.

– Chờ một chút!

Tô Triệt lại nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

– Nếu như Linh Hồn gia tỏa này chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn luôn chờ đợi, Tiên Ngục vì sao lại không thể dung hợp, biến thành một loại thần thông của riêng ta, hoặc là công năng hạng nhất của Tiên Ngục. Cứ như vậy, chẳng phải là có thể đồng thời nô dịch càng nhiều phạm nhân hay sao?

– Không biết a.

Lão Hắc nhún vai nói:

– Vừa rồi ta cũng đã thử qua, Tiên Ngục không hề có phản ứng, khẳng định là không thể tiến hành dung hợp với nó. Hoặc giả, tạm thời còn chưa thể dung hợp….

– Được rồi…

Tô Triệt cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này.

Đối với chuyện này, Tô Triệt đoán rằng, công năng dung hợp của Tiên Ngục cũng cần một quá trình không ngừng tăng cường. Hiện tại, hẳn đối với những kiện pháp bảo cao cấp Tiên Ngục còn chưa thể nào dung hợp được.

Tỷ như: lúc Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, chỉ có thể tiến hành dung hợp với linh bảo thích hợp, thế nhưng khi tầng thứ ba mở ra thì tất cả các linh bảo nó đều có thể dung hợp.

Bởi vậy có thể suy đoán, giai đoạn hiện tại nếu đưa vào trong nó một kiện đạo khí, rất có khả năng vì năng lực không đủ mà không thể nào tiến hành dung hợp được. Có thể, khi Tiên Ngục mở ra tầng thứ tư hoặc là tầng thứ năm, có thể dung hợp được Linh Hồn gia tỏa, đến lúc đó bản thân mình cũng có năng lực đồng thời nô dịch nhiều phạm nhân.

– Hi vọng ngày đó đến nhanh một chút, bằng không, nuôi không một đám phạm nhân như vậy cũng là một việc đáng ghét.

Tô Triệt âm thầm chờ mong.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã triệu hồi Nguyên Anh sơ kỳ Thái Võ tới trước mặt. Hai năm trôi qua, Thái Võ đã sớm bị lão Hắc thu thập.

Lão Hắc đầu tiên là lấy một giọt tiên huyết của Thái Võ, nhỏ vào pho tượng bằng tử ngọc, máu bám trên bề mặt, cũng không có thẩm thấu vào bên trong.

Sau đó, lão Hắc lợi dụng sự hiểu biết về Trừu hồn thuật của ngoại vực thiên ma, rút ba hồn bảy vía của Thái Võ ra, lấy thủ pháp đặc thù đánh vào bên trong pho tượng tử ngọc, lúc này liền thấy, giọt tiên huyết kia lập tức rót vào khu vực bộ mặt của pho tượng…audio truyện ma tu

Hơn mười tức qua đi, vốn pho tượng tử ngọc không có mặt không ngờ lại sinh ra bộ mặt, cũng chính là hình dạng của Thái Võ.

Ánh mắt của Thái Võ vô cùng hoảng hốt, dường như bị lâm vào bên trong ảo giác, một lát sau mới dần dần khôi phục lại vẻ trong sáng, thế nhưng, lúc này cảm giác đối mặt với lão Hắc đã từ sợ hãi biến thành thần phục tự nhiên.

Mạng của hắn đã rót vào bên trong Linh Hồn gia tỏa, lão Hắc thông qua pho tượng này tùy thời đều có thể cướp đi tính mệnh của hắn, cho nên không chút lo lắng hắn sẽ phản bội chính mình.

Đây chẳng khác nào là việc Tô Triệt có một tên tay chân Nguyên Anh kỳ. Tương lai, nếu như bắt được một tên tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí là phạm nhân Luyện Hư kỳ, còn có thể trả lại mệnh hồn cho Thái Võ, pho tượng sẽ trở về trạng thái không mặt, có thể dùng để nô dịch phạm nhân có thực lực càng mạnh hơn nữa.

Sưu!

Tô Triệt đem Thái Võ từ bên trong Tiên Ngục ra, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Âm.

– Thái Võ!

Bất thình lình xuất hiện, Thiên Âm bị dọa cho hoảng sợ, lại kinh ngạc khi nhìn thấy Thái Võ hướng về phía Tô Triệt cung kính hành lễ, ngữ khí vô cùng cung kính hỏi thăm:

– Thái Võ ra mắt chủ nhân.

Đối với trạng thái hiện tại của Thái Võ, Tô Triệt cũng có chút hiếu kỳ, liền hỏi:

– Thái Võ, những chuyện trải qua trước đây ngươi còn nhớ rõ không?

– Tất cả đều nhớ rõ.

Thái Võ gật đầu nói:

– Những ký ức trước đây của thuộc hạ đều hoàn hảo không chút tổn hao, trạng thái tư duy cũng cực kỳ bình thường.

– Những chuyện trải qua ở Thái Ất môn cũng đều nhớ kỹ?

Tô Triệt thử hỏi.

– Hồi bẩm, thuộc hạ đều nhớ rất rõ ràng, ký ức còn rất mới mẻ.

Thái Võ gật đầu trả lời.

– Như vậy, nếu như ta lệnh ngươi cùng với Thái Ất Môn là địch, ngươi sẽ lựa chọn ra sao?

Tô Triệt lại hỏi.

– Thuộc hạ chính là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, mặc dù đối mặt với Thái Hư, Thái Hoa, thậm chí lịch đại tổ sư của Thái Ất Môn cũng không chút do dự mà xuất thủ.

Thái Võ cung kính trả lời.

– Tốt, tốt!

Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng không thể nào kiềm chế được mà la lớn:

– Lão Hắc, Linh Hồn gia tỏa này thật là thần kỳ, tư tưởng ý thức của Thái Võ không ngờ vẫn còn bình thường!

Tô Triệt vốn tưởng rằng, lúc Thái Võ bị nô dịch, toàn thân sẽ trở nên si ngốc, cảm giác như đầu bị vô nước. Thế nhưng sự thực thật không ngờ, hắn so với người bình thường không khác gì nhau, tuy duy linh hoạt, ý nghĩ tỉnh táo, hoàn toàn có năng lực phán đoán.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc huy vũ pho tượng tử ngọc trong tay, đồng thời cũng mừng rỡ nói:

– Đây chính là chỗ thần kỳ của thượng cổ dị bảo, thứ nó nô dịch chính là linh hồn của một người, cũng không chỉ đơn giản là khống chế tư tưởng. Bảo bối này, quả thực là cao cấp, trách không được, Tiên Ngục lại không thể thôn phệ dung hợp nó.

Lúc này, Thiên Âm lại càng khiếp sợ, nàng đương nhiên có thể nhìn ra, Tô Triệt lúc này đã triệt để nắm Thái Võ trong tay, không chỉ là đơn giản thuần phục bên ngoài. Nàng liền hỏi Tô Triệt:

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!