[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 110: Vu Hoàng Tinh (c546-c550)
❮ sautiếp ❯Chương 546 : Vu Hoàng Tinh (thượng)
Tuyết Thần cung chủ cũng bị nuốt, năm người U Minh chưởng môn cũng không thể chống lại hấp lực kia, sưu sưu sưu, từng người nối tiếp nhau, căn bản không kịp chạy trốn, đều bị nuốt trọn.
– Đi!
Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, nhanh chóng bay đi.
Rõ ràng đã chiếm thế thượng phong, vì sao phải đi?
Tô Triệt nhìn Thiên Âm giải thích:
– Loại thần thông này nhìn thì dọa người, kỳ thực không có lấy nửa điểm sát thương nào, chỉ có thể nuốt bọn họ vào, tạm thời vây khốn mà thôi. Có thể vây khốn trong bao lâu, ta cũng không biết.
Thiên Âm gật đầu, dù vậy, đối với thần thông của hắn cũng bội phục không ngớt.
Nàng lại không biết, đây căn bản không phải là thần thông của Tô Triệt mà do đặc tính của máu huyết ma Thần, dùng một lần thì ít đi một lần, tổng cộng cũng chỉ có thể thi triển năm lần. Rốt cuộc cũng coi như là trái tim kia ban cho Tô Triệt năm cọng rơm cứu mạng.
Tuyết Thần cung chủ từng nói qua, ba người Tô Triệt nếu như có thể bay ra khỏi phiến tinh vực này mười vạn dặm, nàng sẽ không đuổi theo nữa.
Mười vạn dặm, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn, chỉ cần nửa chung trà là có thể bay tới, như vậy Thiên Thử có thể cầm chân bọn họ nửa chung sao?
Khẳng định không được!
Dù sao chỉ là một giọt máu phóng xuất ra uy năng, không có khả năng vây khốn tu sĩ trong tay có thượng phẩm đạo khí lâu như vậy.
Bất quá chỉ hơn mười tức, ầm một tiếng, Thiên thử nổ tung, tiêu tán thành hư vô.
Tuyết Thần cung chủ và sáu người U Minh chưởng môn thoát khốn, tất cả đều không tổn hao một sợi tóc nào. Cảm giác vừa rồi kia, giống như là bị nhốt trong một tầng lá mỏng, sáu người hợp lực, xuất ra công kích mạnh nhất, cuối cùng cũng đánh nát nó.
– Tuyết Thần đạo hữu, bọn họ vừa mới chạy đi không bao lâu, nếu như ngươi lập tức đuổi theo nhất định có thể đuổi kịp.
Vừa mới thoát khốn, U Minh chưởng môn liền nói.
Đây là bởi vì, trong lòng hai người U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ đều hiểu rõ, bọn họ không thể nào đuổi kịp tốc độ phi hành của Tinh Đế la bàn, vì vậy, chuyện này còn phải dựa vào Tuyết Thần cung chủ mới được.
Huyền Quang Thiên Tinh của nàng là một tinh hạch của một viên tinh cầu luyện chế mà thành, cũng cực kỳ thích hợp phi hành trong tinh không. Lấy tu vi Nguyên Anh hậu kỳ thôi động thượng phẩm đạo khí, tốc độ khẳng định là vô cùng kinh người.
Đối với tâm tư của đám người U Minh chưởng môn, Tuyết Thần cung chủ đương nhiên hiểu rõ, ánh mắt nàng nhìn về phía xa, dường như đang suy tư gì đó, cũng không có ý kiến gì.
Bất Diệt giáo chủ có chút nóng ruột, không khỏi giục:
– Tuyết Thần đạo hữu, cần phải nắm chắc thời gian, nếu như bỏ lỡ, hai kiện thượng phẩm đạo khí kia sẽ vọt khỏi tay chúng ta.
Lời vừa nói ra, Tuyết Thần cung chủ quả nhiên có cử động.
Thế nhưng, cử động của nàng lại khiến cho đám người U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ ngây ngốc, vô cùng ngạc nhiên.
Tuyết Thần cung chủ không nói gì, hóa thành một đạo tinh quang thuấn di về phía xa, nhưng vấn đề là, phương hướng nàng phi hành tuyệt nhiên ngược với phương hướng đào tẩu của đám người Tô Triệt.
Hiển nhiên, nàng không dự dịnh đuổi theo! Mặc dù biết rõ ba người Tô Triệt còn xa mới chạy ra khỏi cự ly mười vạn dặm, thế nhưng nàng cũng không có dự định đuổi.
Vì sao?
Mặc dù nàng đã có một kiện thượng phẩm đạo khí, thế nhưng, trước mặt nàng là hai kiện thượng phẩm đạo khí cực kỳ khó có được, nàng ngay cả một chút động tâm cũng không có sao?
Đáp án chân chính cũng chỉ có nàng ta mới biết được.
– Tặc bà nương!
Trong lòng mấy người U Minh chưởng môn thầm mắng:
– Một ngày nào đó ta nhất định sẽ đem cái vẻ mặt lãnh ngạo của ngươi triệt để chà đạp…
Mắng thì mắng, đối với hai kiện thượng phẩm đạo khí, tâm tư của bọn họ vẫn không dứt, biết rõ rất khó đuổi theo, thế nhưng trong thâm tâm vẫn mang chút hi vọng, tiếp tục đuổi theo phương hướng đám người Tô Triệt rời đi, cũng chính là phương vị của Vu Hoàng Tinh.
Một đường đuổi tới này xấp xỉ một nghìn vạn dặm, tròn mười hai canh giờ, thế nhưng trong tinh không cũng không có lấy một bóng người.
Đám người U Minh chưởng môn nhìn hư không, buồn bã than thở: hai kiện thượng phẩm bảo khí gần trong gang tấc lại chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng nó bay đi.
Kỳ tích không có khả năng tái xuất hiện, vì vậy, năm tu sĩ Nguyên Anh kỳ chỉ có thể lặng lẽ quay đầu, hồi phủ…
Một ngày một đêm trôi qua, ba người Tô Triệt rốt cuộc cũng đi tới phiến tinh không kia, cũng chính là vị trí của Vu Hoàng Tinh, cách đó mấy vạn dặm, có thể thấy được, trong hư không có một cái hắc động thật lớn không gì sánh được đang lơ lửng trên không trung.
Hắc động kia rõ ràng đang phong tỏa Vu Hoàng Tinh.
– Phong tỏa thật đúng là triệt để a!
Tô Triệt không khỏi nhíu mày nói:
– Giống như hắc động, ngay cả tia sáng cũng không lọt vào, trách không được không thể nào nhìn thấy tinh quang của nó. Phỏng chừng trên Vu Hoàng Tinh cũng là một mảnh hắc ám.
Thiên Âm gật đầu, có thể nhìn ra được, Vu Tộc gặp phải tình cảnh như vậy, trong lòng nàng vô cùng nặng nề.
Tô Triệt lại hỏi:
– Vu Hoàng Tinh đã bị phong tỏa triệt để, chúng ta có thể đi vào sao?
– Đi vào.
Thiên Âm nhẹ giọng nói:
– Nếu là ngũ hành tỏa tinh đại trận, vậy thì chỉ cần người tu tiên có thuộc tính ngũ hành đều có thể tự do ra vào. Duy chỉ có Vu Tộc ở bên trong mới bị ngũ hành lực của năm khỏa tinh cầu vây khốn ở bên trong. Vu Tộc có rất nhiều ưu điểm, thế nhưng đồng thời cũng tồn tại rất nhiều khuyết điểm.
– Bất luận là một chủng tộc nào đều có khuyết điểm, chuyện này cũng không có gì là kỳ quái.
Tô Triệt lên tiếng trả lời.
– Không phải vậy.
Thiên Âm chậm rãi lắc đầu:
– Lúc thiên địa mới thành lập, Vu Tộc liền được sinh ra, phải nói, Tổ Vu, Vu Thần và một ít Đại Vu đều có thể liệt vào nhóm Viễn Cổ Ma Thần, hiện nay Tiên Đạo hưng thịnh, bất luận là nhân tiên, yêu tiên hoặc là ma tiên đều là tiên, duy chỉ có thời gian này Vu Tộc bởi vì nguyên nhân Thiên Đạo không tha, cho nên đây cũng chính là khuyết điểm của Vu Tộc.
Lúc này, đổi lại là Tô Triệt gật đầu, không hề nói gì. Bởi vì Tô Triệt không quá thích đàm luận tới mâu thuẫn giữa Vu Tộc và Thiên Đạo, hình như, chuyện này đối với chính mình không có quan hệ gì.
Nói thật, Tô Triệt thích hành sự thuận theo lòng trời, đường tu tiên, lực lượng này đều là cảm ngộ thiên đạo mà có được, tỷ như các loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, nếu như thực sự nghịch thiên còn có thể lĩnh ngộ các đại đạo thuật này sao?
– Không nói nữa, đi vào thôi.
Thiên Âm dường như có thể nhìn thấy suy nghĩ của Tô Triệt, tuy rằng bên ngoài không biểu hiện gì, nhưng trong lòng cũng âm thầm thở dài.
Sưu!
Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, vượt qua mấy vạn dặm cuối cùng, hướng về phía Vu Hoàng Tinh bay đi.
Khi đi vào tầng khí quyển của Vu Hoàng Tinh, rõ ràng có thể cảm giác được, đầu tiên là đi qua một tầng kết giới ngũ hành lực cực kỳ nồng đậm. Trong kết giới Tô Triệt rõ ràng có thể cảm giác trong không khí dày đặc hỏa hệ, nếu có thể ở đây tu luyện, thỏa thích thu nạp hỏa nguyên lực trong đó, đối với bất luận một người tu tiên nào đó đều có lợi.
Chương 547 : Vu Hoàng Tinh (hạ)
Tô Triệt, Thiên Âm, Thái Võ đều là người tu tiên nhân loại, thân đều có thuộc tính ngũ hành, tầng kết giới này quả nhiên không có hiệu quả ngăn cản, chỉ cần mất một chút khí lực đã có thể đi vào.
Phải nói, vạn vật thế gian đều có thuộc tính ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ, chung quy vẫn có thứ ngoại lệ như Vu Tộc, thế nhưng cực kỳ hiếm thấy.
Đừng xem mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết có thể đánh ra phong vân lôi điện, thủy hỏa kim mộc, các loại lực lượng, lực lượng bản thân của bọn họ cũng không ở trong ngũ hành…
Đột phá kết giới ngũ hành, tiến vào bên trong tầng khí quyển, Tô Triệt cũng kinh ngạc khi nhìn thấy bầu trời trên Vu Hoàng Tinh cũng không phải đen kịt như hắn tưởng tượng, mà chỉ có chút mờ mịt mà thôi, bầu trời âm trầm giống như trước khi cơn mưa tới.
– Hiển nhiên Vu Tộc cũng sẽ không khoanh tay chịu chết, bọn họ cũng có đối sách của mình.
Tô Triệt thầm nghĩ.
Lẽ ra lúc tiến vào Vu Hoàng Tinh sẽ không có tu sĩ nào can đảm dám tới điều tra, hẳn là vô cùng an toàn mới đúng, không biết vì sao, Tô Triệt lại sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ bất an. Coi như, giống lời lúc trước hắn từng nói, “phiền phức chân chính” ở ngay trong Vu Hoàng Tinh này, mà không phải là ở chỗ nào khác.
– Lẽ nào, Vu Tộc bài xích ta, thậm chí sẽ căm thù ta?
Tô Triệt không khỏi phỏng đoán.
– Không thể nào, chủ nhân.
Lão Hắc đáp:
– Nói như thế nào người cũng là công thần thúc đẩy Di Tiên cảnh hợp lại, chính là lệnh tôn chủ gì gì đó. Chỉ là một bộ lạc Vu Tộc mà thôi, liệu bọn hắn có can đảm vi phạm ý chỉ của Vu Thần sao?
– Không biết, cho dù biết cũng không hiểu được.
Tô Triệt lại nói:
– Vu Tộc không phải là người, không thể lấy lẽ thường mà phỏng đoán.
– Không phải là người sao?
Lão Hắc bĩu môi nói:
– Những lời này sao ta nghe giống như là đang chửi bọn họ vậy, thế nhưng quả thực bọn họ cũng không phải là người…
Tiến vào Vu Hoàng Tinh, cũng không cần Thái Võ phục vụ nữa, Tô Triệt thu hồi hắn vào Tiên Ngục, bản thân mình tự thôi động Tinh Đế la bàn, dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm tiếp tục phi hành.
Vu Hoàng Tinh vô cùng to lớn, so với Khải Nguyên Tinh không khác nhau quá lớn, chỉ là thảm thực vật ở đây thoạt nhìn có chút kỳ quái, tạo hình giống như đang dương nhanh múa vuốt, ánh sáng màu có chút chói mắt, làm cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Hẳn những thực vật kỳ lạ này Vu Tộc chính là thứ mà Vu Tộc cực kỳ yêu thích, chính là “Chi Tiền Lai Quá Giá Lý” có tính công kích cực mạnh đối với nhân yêu ma tam tộc sao?
Tô Triệt nhỏ giọng hỏi.
– Là Lai Quá Nhất Thứ.
Thiên Âm thản nhiên thừa nhận:
– Lần đầu tiên gặp các ngươi ta đã bắt đầu chuẩn bị, thu thập các loại tài luyện kiến tạo truyền tống trận, nối thẳng tới một cự tinh Vu Tộc gần nhất…
– Ngươi đã có thể tự mình thiết lập truyền tống trận vì sao còn cần tới tòa truyền tống trận ở Vu Hoàng Tinh này?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi.
– Tài liệu khó có thể thu thập.
Thiên Âm đáp:
– Nếu không phải mượn tài lực của Vô Cực Môn, chỉ bằng vào lực của bản thân, trên trăm năm khẳng định cũng không thể nào làm được.
Nói tới đây, Thiên Âm dường như có chút cảnh giác, hỏi:
– Hình như ngươi rất không muốn đi tới Vu Hoàng Tinh?
– Cảm giác không tốt lắm a!
Tô Triệt chỉ vào đầu mình:
– Ngươi chớ nói ta là miệng quạ đen, dường như ở Vu Hoàng Tinh có một loại lực lượng nào đó cực kỳ bất lợi đối với ta, hoặc cũng có thể là một sinh vật nào đó.
– Sẽ không!
Thiên Âm kỳ quái nói:
– Ngươi chính là Trì Lệnh Tôn Chủ, mặc dù là nhân loại, thế nhưng Vu Tộc cũng sẽ lấy thân phận tôn chủ mà nhiệt tình khoản đãi ngươi, thậm chí biểu hiện đối với ngươi cũng đủ tôn trọng, tuyệt đối không thể nào gây bất lợi cho ngươi.
– Chỉ mong là như vậy.
Tô Triệt đập vào ngực mình vài cái, bĩu môi nói:
– Chỉ là trong lòng có chút lo lắng mà thôi.
Thiên Âm gật đầu, tỉ mỉ chọn lọc từ ngữ một phen, sau đó mới nói:
– Kiếp trước của ta, địa vị trong Vu Tộc cũng coi như không thấp, phải nói, chuyện tình của Vu Tộc, không có gì là ta không biết. Ta thực sự nghĩ không ra, ngươi ở trên địa bàn của Vu Tộc gặp phải nguy hiểm gì. Ngươi không nên suy nghĩ nhiều.
– Được!
Tô Triệt là người không thích dài dòng, mặc dù trong lòng vẫn còn khúc mắc, thế nhưng ngoài miệng cũng không có nói thêm gì nữa.
Phi tới xuống dưới tầng thấp bầu trời, có thể nhìn thấy rõ ràng, trên bình nguyên có những vết chân độ dài chừng hơn trăm trượng, không hề nghi ngờ, đây chính là dấu chân của dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân tạo thành.
Thấy những dấu chân này, Tô Triệt không khỏi liếc mắt nhìn Thiên Âm, trong lòng đang suy nghĩ, kiếp trước của nàng cũng là một nữ nhân cao lớn như vậy, cao tới mấy nghìn trượng, tùy tiện nghĩ một chút, cảm giác….
Trong Vu Tộc cũng không có quan điểm trọng nam khinh nữ, không ít dũng sĩ đều là nữ nhân, thậm chí, trong mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết thì có hai nữ nhân.
Thiên Âm cực kỳ mẫn cảm, cảm thấy ánh mắt có chút kỳ quái của Tô Triệt lập tức đoán được cái gì đó, trên mặt không khỏi đỏ ửng, cúi đầu khó chịu không lên tiếng.
Cứ như vậy, theo dấu chân trên bình nguyên rất dễ dàng có thể tìm thấy nơi cư ngụ của Vu Hoàng bộ lạc. Bay không tới hai khắc là có thể nhìn thấy từ rất xa, trên bình nguyên có một hàng rào thật lớn, vô số năm qua, Vu Tộc vẫn có thói quen sinh hoạt đơn giản như vậy, nhà tranh, sơn động, tùy tiện là nơi nào cũng không hề ghét bỏ.
Kỳ thực, không riêng gì Vu Tộc, một ít người chân chính sở hữu lực lượng cường đại cũng không để ý tới loại hưởng thụ vật chất này. Phải nói rằng, chỉ có người thường không thể tu luyện, bởi vì sinh mệnh ngắn ngủi, tài phú khó cầu, mới có thể cảm thấy sự hưởng thụ vật chất là cực kỳ quan trọng.
Sinh mệnh khác nhau, cảnh giới khác nhau, truy cầu cũng không hoàn toàn tương đồng.
Tiếng chuông trong trẻo truyền ra bên ngoài mấy trăm dặm, đây chính là Thiên Âm muốn dùng tiếng chuông của mình để thông tri cho Vu Hoàng bộ lạc có khách tới thăm, miễn cho đám người hiếu chiến này lầm tưởng là người tu tiên, không nói hai lời sẽ lập tức động thủ.
– Thiên Âm Đại Vu!
Tiếng chuông còn đang quanh quẩn trên không trung liền có một tiếng nói vang vọng thiên địa.
– Đại Vu?
Tô Triệt âm thầm lắc đầu, cảm giác Thiên Âm ôn nhu như nước này được xưng hô là Đại Vu quả thực có chút không quen.
Dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm, Tô Triệt điều khiển Tinh Đế la bàn trực tiếp hạ xuống bãi đất trống bên dưới hàng rào, vừa mới hạ xuống dưới đất tức thì có một đám người vây quanh.
Nói là to lớn, không phải là người của họ cao lớn trăm trượng nghìn trượng, mà trạng thái bình thường khi chưa biến thân, Vu Tộc trưởng thành đều cao một trượng, thậm chí còn có không ít người cao hai trượng.
Tô Triệt biết, đại bộ phận Vu Tộc thành niên đều có thể tùy ý điều chỉnh hình thể của bản thân mình, biến thành độ cao của người bình thường cũng không thành vấn đề, chỉ bất quá, độ cao hai trăm trượng chính là trạng thái thoải mái nhất trong tư tưởng của bọn họ.
Chương 548 : Tài phú ngập trời
Hai người Tô Triệt huyền phù trên không trung cách mặt đất một trượng, bảo trì độ cao phù hợp với bọn họ, bằng không, luôn luôn phải ngẩng cao đầu nói chuyện cùng với đám người này, chỉ riêng nói chuyện cũng mệt chết a.
– Thiên Âm Đại Vu!
Mấy nam tử Vu Tộc trung niên đi tới phụ cận, căn cứ vào trang sức đặc thù của bọn họ mà phán đoán, hẳn là mấy vị trưởng lão của Vu Hoàng Tộc.
Vu Tộc là một chủng tộc cực kỳ sống lâu, người có thực lực yếu nhất cũng có thể sống được mấy vạn năm. Trước khi tử vong, cơ năng của thân thể bọn họ cũng không có dấu hiệu già yếu, mấy vị trung niên này, hình dáng bên ngoài của bọn họ chỉ là cố ý làm cho già dặn một chút.
Phi hành trong tinh không vô tận một tháng, Thiên Âm đã giảng giải rất nhiều phong tục của Vu Tộc cho Tô Triệt, trong đó cũng nói qua Vu Hoàng bộ lạc thích lấy trang sức có hình dạng đặc thù biểu hiện niên kỷ, địa vị, thân phận.
Ví dụ như, một cái dây dài nhỏ biểu hiện cho niên kỷ một vạn năm, trên mái tóc có một ít dây là đại biểu cho người đó có thân phận địa vị trong tộc đàn.
Lúc này, Tô Triệt và Thiên Âm đi tới trước mặt mấy vị trưởng lão, hai bên tóc của bọn họ chí ít cũng có hai mươi cái dây, bởi vậy có thể thấy được, bọn họ đã trải qua không biết đã bao nhiêu năm tháng rồi.
Trong lúc Tô Triệt âm thầm quan sát bọn họ, đồng thời mấy trăm tộc nhân Vu Tộc cả nam lẫn nữ đều hiếu kỳ đánh giá Tô Triệt.
Vô luận là nam hay nữ giọng đều vô cùng khoa trương, cho dù bọn họ có nhỏ giọng nói thầm Tô Triệt không cần dựa vào thần thức cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
– Thiên Âm Đại Vu sao lại đi cùng một nhân loại?
– Có chút không thích hợp, ta cảm giác trên người hắn lộ ra một ít khí tức Vu Tộc, đồng thời khí tức này cực kỳ thuần khiết, có một loại cảm giác giống như Tổ Vu.
– Tổ Vu? Ngươi đùa sao? Một nhân loại có khí tức Tổ Vu, mũi ngươi bị hỏng rồi sao?
– Không sai, ta cũng có cảm giác như vậy. Trong thân thể hắn quả thực có Vu lực bản nguyên cực kỳ thuần khiết. Ta thật muốn mổ xẻ hắn ra, hảo hảo nghiên cứu một chút.
Tô Triệt nghe vậy âm thầm nhếch miệng: Mổ xẻ ta sao? Muốn nghiên cứu một chút sao? Yêu cầu rất cao a.
Chỉ là Tô Triệt lại phát hiện, mặc dù Vu Hoàng Tinh bị ngũ hành tỏa tinh đại trận phong tỏa, thế nhưng thông qua biểu tình trên mặt những người này xem ra bọn họ cũng không để tâm cho lắm.
Có thể, như lời Thiên Âm nói, Tu Chân Giới căn bản không tồn tại lực lượng nào có thể hủy diệt bọn họ, chỉ là tạm thời vây khốn mà thôi, đối với những Vu Tộc có thọ mệnh dài này mà nói, không đáng kể chút nào.
Cái này giống như là một người bình thường có thọ mệnh vài thập niên, sẽ không để ý tới việc vài ngày mưa dầm mà lo lắng, hẳn là cũng cùng một đạo lý như thế này.
Lúc này, ngay cả những Vu Tộc còn trẻ cũng có thể cảm giác được Vu Tộc bản nguyên lực cực kỳ đặc thù của Tô Triệt, những trưởng lão đã sống hơn hai mươi vạn năm kia sao lại không thể nhìn ra.
Là người từng trải, ngay lập tức bọn họ có thể đoán được rất nhiều chuyện, hầu như cùng một lúc nhìn về phía Thiên Âm hỏi:
– Thiên Âm Đại Vu, nhân loại này không phải là…
– Đúng vậy.
Thiên Âm mỉm cười gật đầu:
– Tin tức tốt mà ta mang đến cho mọi người có liên quan tới việc Di Tiên tụ hợp, Vu Thần trở về.
– Cái gì?
Trên bãi đất trống, mấy trăm tộc nhân Vu Tộc đồng thời kinh hô, quả thực giống như là tiếng sấm vang vọng, phỏng chừng nếu như không có tu vi Trúc Cơ kỳ, chỉ bằng tiếng sấm nhân tạo này cũng có thể khiến cho người bình thường bị chết tại đương trường.
– Thật là tốt quá! Rốt cuộc cũng chờ tới ngày này!
Mấy vị trưởng lão cười ha hả, đại trưởng lão dẫn đầu mọi người nói với Thiên Âm và Tô Triệt:
– Thiên Âm Đại Vu, còn có vị tiểu hữu nhân loại này, mời đến tiểu ốc nói chuyện.
Vì vậy dưới sự dẫn đầu của bọn họ, Tô Triệt khống chế Tinh Đế la bàn hướng về phía căn nhà gỗ phía trước đi tới.
Căn nhà gỗ kia tuy rằng đơn sơ nhưng phong cách vô cùng cổ xưa, Tô Triệt có thể nhận ra, căn phòng này hoàn toàn là do Thiên Hương mộc vạn năm cực kỳ khó gặp trong Tu Chân Giới chế tạo thành.
Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, những người tu tiên chủ tu công pháp mộc hệ, để cầu được một đoạn ngắn Thiên Hương Mộc vạn năm cần phải tốn hơn mười vạn, thậm chí trên trăm vạn linh thạch, thế nhưng căn nhà gỗ trước mặt này, cao chừng năm trượng, độ rộng lại càng kinh người.
Chỗ này cần ít nhất bao nhiêu Thiên Hương Mộc a! Lẽ nào, Vu Hoàng Tinh này vô cùng thừa thãi Thiên Hương Mộc?
Khiếp sợ qua đi, Tô Triệt cũng có thể suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó. Những Vu Tộc này không có Nguyên Thần, không thể luyện chế pháp bảo, thậm chí không thể điều khiển pháp bảo, toàn bộ Vu Hoàng Tinh bị hơn một vạn Vu Tộc chiếm lấy, nhân yêu ma tam tộc căn bản không dám bước chân lên khỏa tinh cầu này. Vô số năm qua, các loại tài nguyên trên tinh cầu căn bản chưa từng tổn hao, ngược lại càng ngày sản sinh càng nhiêu.
– Một khối bảo tàng chưa khai phá thật lớn a.
Tô Triệt và lão Hắc âm thầm la lớn.
Ngẫm lại mà xem, nếu có thể đem quyền khai phá Vu Hoàng Tinh tới tay, mỗi một lần truyền tống tốn mấy trăm khỏa linh thạch thượng phẩm thì tính là cái gì?
Tới nơi này một lần, không chỉ nói không gian bên trong Tiên Ngục, cho dù là không gian bên trong Cự Phú cung, có thể mang về bao nhiêu tài nguyên a?
Huống chi, trên Vu Hoàng Tinh khẳng định còn chứa rất nhiều mạch khoáng chưa khai thác, linh thạch thượng phẩm bên trong còn nhiều vô số kể, thậm chí, ngay cả cực phẩm linh thạch trong truyền thuyết cũng có thể kiếm được.
Hiện nay, phàm là những tinh cầu có tài nguyên đã sớm bị vô số Tu Chân Giới đào bới không còn một mảnh. Có thể, cũng chỉ còn có tinh cầu Vu Tộc chiếm đóng mới có số lượng Thiên Hương Mộc vạn năm kinh khủng như vậy. Dùng tài liệu trị giá như Thiên Thương Mộc vạn năm làm phòng ở thì cũng thôi, thế nhưng điều không thể tha thứ chính là lại còn tạo ra một căn phòng xấu xí như vậy.
Giờ phút này, trong lòng Tô Triệt vô cùng kích động khó có thể miêu tả, hận không thể đem toàn bộ Vu Hoàng Tinh cất vào bên trong Tiên Ngục.
Thiên Âm là người thông minh, sao lại không nhìn ra tâm tư của Tô triệt, liền truyền âm nói:
– Nếu như ngươi nguyện ý dừng lại ở nơi này, toàn bộ Tu Chân Giới trong tinh không vô hạn còn có hơn mười vạn tinh cầu cùng loại, tất cả những tài nguyên bên trong tất cả đều thuộc về ngươi.
– Hơn mười vạn tinh cầu, tất cả đều thuộc về ta?
Tô Triệt há hốc miệng, khiếp sợ tới cực điểm, thậm chí còn quên thôi động la bàn, không tự giác mà ngừng lại. Khiến cho mấy vị trưởng lão Vu Tộc vô cùng hiếu kỳ nhìn lại phía sau.
Không khiếp sợ không được, cho dù người có tu dưỡng tốt tới đâu gặp phải dụ hoặc lớn như vậy, cũng không có khả năng thờ ơ.
– Đúng vậy.
Thiên Âm giống như một thuyết khách ôn nhu mỹ lệ nhất thế gian, mỉm cười giải thích:
Chương 549 : Đối kháng với Ma Thần (thượng)
– Một bộ lạc Vu Tộc nhiều nhất cũng chỉ có một hai vạn người, một bộ lạc chiếm một tinh cầu, toàn bộ nhân khẩu của Tu Chân Giới cũng có hơn mười ức, không phải là cũng phân bố trên mười vạn khỏa tinh cầu sao?
– Những tài nguyên tu luyện trên những tinh cầu này, Vu Tộc cũng không dùng được. Chỉ cần một câu nói của ngươi, ta có thể động viên hơn mười ức Vu Tộc, thay ngươi khai thác những tài nguyên này. Không đến một trăm năm, một tuyệt bút tài phú như vậy tất cả đều thuộc về ngươi.
– Vô số tài nguyên trên mười vạn tinh cầu…
Một chữ số lớn như vậy quả thực khiến cho đại não của Tô Triệt nở tung ra.
– Đáp ứng nàng.
Lão Hắc ở trong Tiên ngục rống to, giọng so với đám người Vu Tộc này còn muốn vang dội hơn:
– Đáp ứng nàng đi, chủ nhân! Một bút tài phú lớn như vậy sao phải do dự nữa, nếu như đổi thành người khác cũng dám trở thành công địch của thiên hạ vì nó đó.
Tô Triệt vẫn không có mất đi lý trí, truyền âm hỏi:
– Thiên Âm, ta chỉ là một nhân vật nho nhỏ, tùy tiện một Vu Tộc cũng có thể dùng một đầu ngón tay nghiền chết ta. Ta dừng lại ở Vu Tộc, đối với ngươi vô cùng quan trọng sao?
– Vô cùng quan trọng.
Thiên Âm nghiêm túc trả lời:
– Sứ mệnh vốn thuộc về ta đã bị ngươi hoàn thành. Di Tiên lệnh kỳ thất tung mấy trăm vạn năm, ta cũng không biết đi đâu tìm kiếm lại bị một người chỉ có tu vi Luyện khí kỳ như ngươi lấy được.
– Tô Triệt, ta cho rằng, ngươi chính là người mà ông trời đã định! Có thể, có sự tương trợ của ngươi, Vu Tộc phục hưng không phải là cử chỉ nghịch thiên. Có thể có sự chuyển biến tích cực khác. Có thể, ngươi chính là tương lai của Vu Tộc, hi vọng của Vu Tộc, chính là con đường sống duy nhất của Vu Tộc.
– Tô Triệt, xin ngươi, giúp chúng ta đi a!
Nói tới đây, mắt Thiên Âm đã rưng rưng, trên vai gánh trọng trách của Vu Tộc, khiến cho nàng rất áp lực.
Nói tới lời như vậy rồi, Tô Triệt sao còn có thể do dự được nữa, ngữ khí vô cùng thương tiếc nói:
– Tốt, ta đáp ứng ngươi. Chỉ là, cũng không phải là tinh cầu này, tài phú này mà chỉ là ta không muốn nước mắt của ngươi rơi xuống.
Tí tách…
Những lời nói này, Thiên Âm vốn đang có thể khống chế được nước mắt của mình, lập tức nước mắt chảy xuống.
Giờ phút này, nếu như không có ánh mắt của mấy trăm tộc nhân Vu Tộc, Thiên Âm khẳng định sẽ nhào vào lòng nam nhân này mà ôm ấp.
Kỳ thực, câu nói vừa rồi của Tô Triệt cũng không phải vì êm tai mà nói, quả thực là xuất phát từ đáy lòng hắn.
Chịu ân một giọt nước, báo đáp cả dòng suối!
Trước không nói tới cảm giác trong lòng của hắn đối với Thiên Âm, thậm chí còn tới trình độ sâu sắc, chỉ nói tới hai năm trước, nàng cứu trợ hắn thoát khỏi sự vây khốn của đám người Thái Hư, chỉ bằng điểm này, để báo đáp nàng, cho dù liều mạng cũng có khả năng.
Từng giọt nước mắt từ trên mặt Thiên Âm chảy xuống, nhưng không có rơi xuống mặt đất nữa, mà bị kình khí của Tô Triệt làm cho lo lửng trước mặt.
– Thiên Thần chi lệ, vô cùng trân quý.
Tô Triệt lắc đầu cười:
– Lưu lại đi, bảo quản cho tốt, ngưng tụ nó thành vĩnh hằng. Sau này có thời gian chế tạo thành một chuỗi hạng liên trả lại cho ngươi.
– Không nên!
Thiên Âm nín khóc bật cười, quả thật đúng là một tiểu nữ nhân, tính cách sớm nắng chiều mưa.
– Ta không giữ, bản thân ngươi giữ lấy đi.
Vì vậy vài giọt nước mắt kia, bị Tô Triệt thu thập vào bên trong Tiên Ngục, có thể chế tạo thành hạng liên hay không, nói sau đi a.
Mấy vị trưởng lão Vu Tộc há có thể không nhìn ra điểm môn đạo trong đó, vẻ mặt bọn họ đều vô cùng bình tĩnh, thế nhưng không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Bên trong căn phòng do Thiên Hương mộc vạn năm tạo thành, không gian cực kỳ rộng lớn, bốn phía trưng bày rất nhiều pho tượng bằng gỗ hoặc đá, đây chính là phong tục từ thời nguyên thủy của Vu Tộc.
Ở giữa căn nhà có bày biện vài chiếc ghế, mấy vị trưởng lão Vu Tộc ngồi xuống, Tô Triệt và Thiên Âm ngồi xếp bằng trên Tinh Đế la bàn, huyền phù trên không trung cách mặt đất ba thước, bảo trì độ cao phù hợp.
Từ biểu hiện mà đoán dường như tất cả đều không có vấn đề, thế nhưng từ khi đi vào căn phòng này, cảm giác bất an trong lòng Tô Triệt càng ngày càng rõ ràng, ngay cả kinh hỷ khi nhận được một lượng lớn tài phú kia cũng bị sự hoảng hốt này đánh tan.
– Làm sao thế?
Thiên Âm cảm giác vẻ mặt Tô Triệt có chút không thích hợp vì vậy hỏi.
– Trong phòng có một vật khiến lòng ta bất an.
Tô Triệt dùng thần thức tra xét qua căn phòng một lần, thế nhưng, hầu như mỗi một vị trí hắn đều xem qua nhưng không nhìn thấy vật gì khả nghi.
Trong phòng nếu như có thể cấu thành nguy hiểm với hắn ngoại trừ mấy vị trưởng lão Vu Tộc thực lực cường đại ra, hình như cũng không có gì nữa…
– Nếu thực sự không được thì đổi qua một gian phòng khác.
Thiên Âm cũng có thể xác định, trong phòng quả thực không có gì nguy hiểm, thực sự nàng nghĩ không ra điều khiến Tô Triệt bất an đến từ đâu.
– Cứ như vậy đi sao.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
– Có gì nguy hiểm cứ để cho nó xuất hiện nhanh một chút, đỡ phải khiến cho ta lo lắng.
Kế tiếp, Thiên Âm đem việc Tô Triệt trở thành Trì lệnh tôn chủ cho mấy vị trưởng lão nghe, cả việc Di Tiên cảnh tụ hợp, Vu Thần sẽ trở về tu chân giới, đánh vỡ không gian Linh Giới…
Mấy vị trưởng lão nghe xong đều vô cùng kích động, đối với Tô Triệt liên tục lấy lễ tiết cảm ơn của Vu Tộc mà thi lễ, thần sắc trên mặt lúc đó toát ra rõ ràng là tôn trọng cùng mừng rỡ.
– Vu Tộc không giỏi giả bộ, xem ra, bọn họ đối với ta sẽ không sinh ra bất luận ác ý gì.
Cảm giác bất an trong lòng Tô Triệt càng lúc càng rõ ràng, lúc này hắn còn đang nghi hoặc:
– Như vậy rốt cuộc là vật gì có thể khiến lòng ta bất an như vậy?
Đợi đến khi Thiên Âm nói chuyện xong, đại trưởng lão Hoàng Thích của Vu Hoàng bộ lạc vô cùng khách khí nói với Tô Triệt rằng:
– Trì lệnh tôn chủ tôn kính, liệu ngài có thể lấy Di Tiên lệnh kỳ ra để cho chúng ta nhìn một chút không? Đối với thánh vật này của Vu Tộc, chúng ta đều vô cùng kính ngưỡng.
Chiêm ngưỡng thánh vật Vu Tộc, đây chính là tâm nguyện cơ bản nhất của mỗi một tộc nhân, Tô Triệt đương nhiên sẽ thỏa mãn yêu cầu này của bọn họ.
Vì vậy, hắn liền lấy Di Tiên lệnh kỳ từ bên trong Tiên Ngục ra, giống như những lần trước, vừa mới xuất hiện, quang mang của nó liền đại phóng, tự phóng to thành ba trượng.
– Di tiên lệnh kỳ, thánh vật của tộc ta!
Mấy vị trưởng lão lập tức quỳ xuống, miệng lẩm bẩm, vô cùng thành kính mà bắt đầu lễ bái, đột nhiên, một pho tượng thoạt nhìn vô cùng bình thường được điêu khắc bằng đá ở chính giữa ngôi nhà trong nháy mắt phóng ra một đạo hồng quang, nhất thời bao phủ lên người Tô Triệt.
Một đạo quang mang không hề có dấu hiệu báo trước đột nhiên kéo tới, Tô Triệt căn bản không kịp né tránh hoặc cản trở, chỉ có thể đứng im cho nó chiếu vào.
– Phá Diệt, quả nhiên đã xảy ra chuyện.
Chương 550 : Đối kháng với Ma Thần (hạ)
Tô Triệt lập tức tỉnh ngộ, bất an trong lòng chính là phát ra từ nó! Ngòi nổ dẫn phát đạo hồng quang này cũng chính là Di tiên lệnh kỳ…
Bá!
Xuất phát từ bản năng, tâm niệm Tô Triệt khẽ động, trong sát na liền thu Di tiên lệnh kỳ vào bên trong Tiên ngục.
Thế nhưng đạo hồng quang kia vẫn duy trì không ngừng, Tô Triệt đang muốn triệu hồi Cự Phú ra chống đối, lại phát hiện ra, chân nguyên và Kim Đan trong cơ thể đã bị ngừng lại, Cự Phú bám vào trên Kim Đan đương nhiên là không thể triệu ra.
Cự Phú mặc dù nhận chủ, thế nhưng dưới tình huống triệt để bị phong bế như vậy, cho dù nó có năng lực mạnh mẽ phản kháng, từ bên trong cơ thể Tô Triệt xuyên thấu ra bên ngoài bảo vệ chủ nhân thì ngược lại sẽ tạo thành thương tổn cho thân thể vào Kim Đan của Tô Triệt vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vậy, trong nháy mắt Cự Phú chi linh cũng do dự. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, nó không dám hành sự lỗ mãng.
Tô Triệt đang muốn tránh né thế nhưng lại phát hiện ra, thân thể mình đã cứng đờ, giống như một pho tượng không hề nhúch nhích. Ngay cả năng lực mở miệng cũng không có.
– Pho tượng Vu Thần hiển linh!
Mấy vị trưởng lão Vu Tộc sửng sốt một chút, lập tức kinh hỷ như điên.
Thiên Âm có thể nhìn ra, trạng thái Tô Triệt hiện tại có chút không đúng, biểu tình trên mặt dường như phi thường kinh khủng.
Trong lúc vô thức, Thiên Âm đã suy nghĩ phải bảo vệ Tô Triệt, không chút do dự liền tiến lên một bước, lấy thân thể mình che đi đạo hồng quang, hoàn toàn không thèm suy nghĩ, đạo hồng quang này có tạo thành thương tổn đối với mình hay không.
Đối với hành động của Thiên Âm, trong sát na Tô Triệt vô cùng cảm động, thế nhưng lại vô cùng ngạc nhiên khi thấy thân thể của Thiên Âm cũng không ngăn đạo hồng quang kia lại được, đạo hồng quang kia không ngờ lại xuyên thấu thân thể nàng, chiếu vào người hắn.
Sưu!
Lão Hắc điều khiển Thánh Ma khôi lỗi từ bên trong Tiên Ngục trực tiếp chạy ra, đồng thời lấy thân thể khôi lỗi che đạo hồng quang này, lại tiếp tục thả ra kình khí kim hệ, muốn đánh nát tượng đá kia.
– Không được vô lễ với tượng của Vu Thần!
Một trưởng lão Vu hoàng bộ lạc hét lớn một tiếng, sưu một cái, cánh tay không ngờ trong nháy mắt biến mất, bàn tay hóa thành một mũi khoan, lấy khí thế sét đánh đánh vào bàn tay Thánh Ma khôi lôi.
Những trưởng lão Vu Tộc này từ lâu đối với việc biến thân đã vô cùng thuần thục, có thể tùy ý biến hóa từng bộ vị trong cơ thể, đồng thời, bằng vào thực lực kinh khủng của bọn họ, chỉ cần nhẹ nhàng phất tay một cái là có thể khiến cho Thánh Ma khôi lỗi có tu vi Kim Đan hậu kỳ nát bấy.
Chỉ là, trong lòng vị trưởng lão này vô cùng rõ ràng, con khôi lỗi này làm vậy mục đích là cứu trợ chủ nhân nó, vì vậy cho nên hắn mới hạ thủ lưu tình.
Chỉ là, chỉ cần một bàn tay cũng đủ.
– Hoàng Thích trưởng lão, nhanh ngăn cản nó!
Thiên Âm vẻ mặt lo lắng quay đầu nói với Vu Hoàng đại trưởng lão.
– Thiên Âm Đại Vu, đây là Vu Thần hiển linh, chúc phúc cho Tô Triệt, sao có thể ngăn cản.
Hoàng Thích đại trưởng lão lập tức trả lời:
– Ta sao có thể trái với thánh ý của Vu Thần đại nhân.
– Thế nhưng…
Thiên Âm chỉ nói một tiếng thế nhưng, sau đó tức thì ngậm miệng lại, bởi vì hồng quang đã tự biến mất, pho tượng Vu Thần kia đã trở về trạng thái bình thường như trước, chỉ bất quá, thần thái vốn ban đầu uy vũ dị thường bây giờ trên khuôn mặt của pho tượng không ngờ lại có nụ cười có chút quỷ dị.
Một vị trưởng lão khác đang kéo Thánh ma khôi lỗi tới phụ cận, nói với nó:
– Không được hủy hoại tượng Vu Thần, bằng không, ta sẽ đem ngươi thành bột mịn…Truyện Audio
Lão Hắc điều khiển khôi lỗi gật đầu, trưởng lão kia lập tức đưa tay.
Bá!
Dưới sự khống chế của lão Hắc, Thánh ma khôi lỗi tự động trở lại Tiên Ngục, lão Hắc còn la lớn:
– Chủ nhân, người thế nào rồi?
Vốn Tô Triệt còn không cử động được, lúc này đột nhiên nhoáng lên một cái, né về phía bên trái mấy trượng.
Đây là bởi vì, Tô Triệt vừa rồi muốn né tránh hồng quang, thế nhưng bởi vì không thể nhúc nhích cho nên cơ thể đã bị căng cứng, hồng quang tiêu thất, Tô Triệt trong nháy mắt khôi phục tự do, cỗ động năng mà cơ thể đã sớm xúc tích ra, không tự giác mà phóng ra.
Đáng tiếc, hiện tại có né tránh cũng không có tác dụng, Tô Triệt đã sớm bị hồng quang kia làm kinh hãi, vô ý thức mà hoạt động tay chân, đồng thời nội thị trong cơ thể thì thấy chân nguyên và Kim Đan đã khôi phục trạng thái bình thường, trong lòng vốn định nói với lão Hắc hẳn không có việc gì đột nhiên cũng thành có việc.
Bởi vì, một giọt máu Vu Tộc ngủ đông bên phải trái tim kia, dường như đã hấp thu đủ hồng quang, lúc này đang khuếch tán toàn diện, toàn diện tan ra, trong nháy mắt biến mất vô tung, hóa thành từng hạt nhỏ, dung nhập vào bên trong máu của Tô Triệt.
Trên phương diện này, Tô Triệt cũng coi như là người có kinh nghiệm cho nên hắn có thể lập tức đoán ra được, giọt máu Vu Tộc này hẳn chính là thực huyết của Vu Thần, vừa rồi bị đạo hồng quang kia kích phát, toàn diện khuếch tán ra, đem hắn cải tạo, đại cường hóa một lần.
Cường hóa cải tạo, hẳn là chuyện tốt, thế nhưng, Tô Triệt đã sớm nghĩ tới một chuyện:
– Vu Thần thực huyết và Ma Thần thực huyết nếu như xảy ra xung đột, hoặc là bài xích lẫn nhau, vậy nên làm thế nào cho phải?
Khí huyết và xương cốt của Tô Triệt đã sớm bị máu Ma Thần cải tạo qua, đã bị Thôn Thiên Thử của Viễn Cổ Ma Thần chính thức xác nhận là người thừa kế của nó.
Thôn Thiên Thử là một vị Viễn Cổ Ma Thần, Vu Thần cũng coi như là một vị Viễn Cổ ma Thần, máu hai người đồng thời cải tạo một nhân loại như hắn, liệu có thể hài hòa, hòa hợp với nhau không?
Hình như cũng không có khả năng a?
Lúc này, máu Vu Thần dung hợp với máu huyết toàn thân Tô Triệt, dường như trong nháy mắt chọc giận truyền thừa của Ma Thần Thôn Thiên Thử kia, vốn Ma Thần thực huyết đang ẩn nấp bên trong cơ thể Tô Triệt cũng chính là cọng rơm cứu mạng của hắn trong nháy mắt tiêu tán, dung nhập vào trong máu Tô Triệt.
Lần này, hai vị Ma Thần đang đại chiến bên trong cơ thể Tô Triệt.
Khí huyết trong cơ thể giống như nham thạch nóng chảy đang sôi trào, toàn thân Tô Triệt chợt biến thành màu hồng, hai mắt mấy máy, giống như là trúng kịch độc, thân thể lảo đảo rồi ngã xuống.
Thiên Âm nhanh nhẹn xông lên phía trước, kéo hắn vào trong lòng, miễn cho hắn bị té ngã xuống đất.
Thế nhưng, hai tay vừa mới tiếp xúc với thân thể của hắn, nàng liền nhướng mày, bởi vì thân thể của hắn vô cùng nóng, giống như một chiếc bàn ủi, tuyệt đối có thể khiến đám củi trong nháy mắt cháy bùng lên.
Đây không phải là khoa trương, nếu như trên người Tô Triệt không có một kiện đạo khí hộ thân, tất nhiên trong nháy mắt sẽ bị biến thành tro tàn. Thiên Âm phải lấy chân nguyên bảo hộ hai tay của mình mới dám đỡ hắn như vậy.
– Tô Triệt, ngươi làm sao vậy?
Thiên Âm bối rối hỏi.
Kỳ thực, đời trước của nàng là Đại Vu, vừa rồi cũng có thể đoán được, pho tượng Vu Thần hiển linh mới có thể tiến hành cải tạo thân thể Tô Triệt. Thế nhưng trạng thái lúc này của hắn rõ ràng là cực kỳ không hợp lý, dường như là đã có ngã rẽ.