1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 63 [ chương 311 đến 315 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 63 [ chương 311 đến 315 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 311 : Hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân

Quang trận huyết sắc khổng lồ bao phủ khắp bầu trời, nguyên lực tràn khắp thiên địa, ba động vô cùng cuồng bạo khiến mọi người nhìn thấy cũng phải biến sắc.

Ong ong!

Huyết trận rung động giống như một cái miệng há rộng, giống như một cái bồn máu vô cùng dữ tợn. Mà phía dưới cái miệng máu kia là đoàn ánh sáng màu đen. Chỉ có điều đối mặt với huyết trận cường thế như vậy, nhưng đoàn ánh sáng màu đen vẫn không hề có chút suy suyễn, lẳng lặng trôi lơ lửng giữa không trung, giống như không hề cảm nhận được nguy hiểm sắp đến vậy.

Ở bên ngoài, dưới vô số đạo ánh mắt âm thầm theo dõi, Đằng Sát giương mắt nhìn đoàn ánh sáng màu đen kia. Một lát sau, thân thể hắn chậm rãi bay lên, hai tay nhanh như chớp kết xuất từng đạo ấn pháp. Ngay lập tức từng đạo quang trụ nguyên lực cực kỳ cường đại từ trong tay phóng ra, cuối cùng đánh vào bên trong huyết trận khổng lồ trên bầu trời.

Ầm ầm!

Mà theo hành động của Đằng Sát, huyết trận vốn đã cuồng bạo nhất thời chấn động kịch liệt. Một tầng huyết quang tán ra giống như một đóa huyết vân bao phủ bên ngoài đại trận. Trong mơ hồ thậm chí còn nghe thấy tiếng sấm từ bên trong truyền ra.

– Cửu Âm Ma Huyền Trận, phá!

Huyết quang đầy trời bắt đầu chuyển động. Thân hình của Đằng Sát ở bên dưới huyết quang tựa như một bức tượng Ma Thần. Sắc mặt hắn lãnh khốc, ấn pháp không ngừng biến hóa, sau đó ngón tay đột nhiên vung ra. Nhất thời nguyên lực thiên địa liền gào thét dữ tợn, huyết quang ở bên ngoài đại trận gào rít xuất ra. Vô số tia chớp ngưng tụ lại thành một quang trụ huyết sắc khổng lồ dài chừng hơn mười trượng. Sau đó ‘ầm’ một tiếng, xé rách cả bầu trời. Dưới vô số ánh mắt chăm chú theo dõi, hung hăng nện lên trên đoàn ánh sáng màu đen kia.

Nhìn quang trụ huyết sắc mang theo năng lượng cực kỳ cuồng bạo nện xuống, đồng tử của Lâm Động đột nhiên co rút mãnh liệt, nắm tay siết chặt lại.

Ầm!Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Dưới cái nhìn chăm chú không hề nháy mắt của Lâm Động, quang trụ huyết sắc kia gần như nện xuống trong chớp mắt, hung hăng nện lên trên đoàn ánh sáng màu đen.

Mà trong chớp mắt quang trụ huyết sắc nện xuống, thì đoàn ánh sáng màu đen vốn vẫn yên lặng bất động kia rốt cuộc cũng có động tĩnh. Chỉ thấy một vòng hắc quang mỏng manh chậm rãi từ bên trong khếch tán ra, sau đó để cho quang trụ huyết sắc tùy tiện nện xuống.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, kèm theo một cỗ năng lượng cực kỳ cường hãn, tạo thành những gợn sóng hình tròn nhanh chóng khuếch tán ra. Nhưng khiến cho mọi người khiếp sợ chính là vòng hắc quang nhìn như yếu ớt kia, dưới một kích mãnh liệt của quang trụ huyết sắc mà vẫn bất động, dường như cũng chỉ tạo thành một ít gợn sóng ba động mà thôi.

Một màn này lập tức khiến cho không ít ánh mắt lóe lên vẻ kinh hãi. Các cường giả cùng với các thế lực ở khắp nơi ẩn nấp xung quanh Huyền Âm Sơn sắc mặt đều kịch biến. Đoàn ánh sáng màu đen kia đến tột cùng là thứ thần bí gì? Không ngờ lại có thể ngăn chặn được công kích mạnh mẽ như vậy mà không hề có chút suy suyễn nào.

– Âm Khôi Tông đến tột cùng là đạt được thứ bảo bối gì? Sao có thể cường hoành đến như vậy chứ?

– Đoàn ánh sáng màu đen này rốt cuộc là cái gì? Nhìn tình hình này chắc chắn không phải vật tầm thường. Nếu như để mặc cho Âm Khôi Tông có được thứ đó thì thực lực của chúng ắt hẳn sẽ tăng mạnh lên không ít a!

– …

Phần lớn mọi người ẩn núp xung quanh đều phát ra tiếng thì thào khe khẽ. Trong bóng đêm truyền đến từng đợt nghị luận rì rào. Ánh mắt không ít cường giả nhất thời lóe lên, hiển nhiên đều bị sự thần kỳ của đoàn ánh sáng màu đen kia gợi nên lòng tham.

– Hừ… bản Tông chủ hôm nay không tin, hợp lực cả Âm Khôi Tông ta cũng không thể phá được phong ấn của ngươi!

Dưới cái nhìn của những ánh mắt bất thiện khắp nơi dưới chân núi, sắc mặt của Đằng Sát có chút âm trầm nhìn đoàn ánh sáng màu đen kia. Thân hình hắn đột nhiên phóng lên cao, hai tay vung lên trực tiếp hóa thành hai bàn tay nguyên lực khổng lồ, không ngừng xâm nhập vào đại trận.

– Cửu Âm Ma Huyền Trận, Cửu Âm Chi Lực, Phá Diệt Vạn Pháp!

Phát ra một tiếng quát lạnh, nguyên lực cường đại tuôn trào, kèm theo một tiếng tiếng chấn động khủng bố như sấm, vang vọng khắp bầu trời. Chỉ thấy quang trận huyết sắc kịch liệt chấn động, từ trong lòng núi không ngừng thẩm thấu ra một cỗ hàn khí màu đen, cuối cùng toàn bộ đều bị hút vào trong huyết trận kia.

Ầm ầm ầm!

Đại trận chợt run rẩy kịch liệt, huyết quang đầy trời dưới hàn khí màu đen ngưng tụ lại, trực tiếp biến thành một con giao long khổng lồ chừng mấy trăm trượng. Đầu giao long này chính là hàn khí ngưng tụ bằng nguyên lực của vô số cường giả Âm Khôi Tông tạo thành. Cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành cũng khó có thể chống lại!

– Grào!

Hắc giao thành hình, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa. Thân hình khổng lồ bay vút lên, hóa thành một đạo lôi điện màu đen nện xuống đoàn ánh sáng màu đen kia. Thân hình khổng lồ của hắc giao vừa nện xuống, đã trực tiếp bạo xạ ra vô số luồng nguyên lực khủng bố, thanh thế vô cùng khiếp người.

Ầm ầm ầm!

Hắc giao nện xuống đoàn ánh sáng màu đen kia chỉ trong chớp mắt. Lúc này đây, đoàn ánh sáng màu đen cũng không tạo thành loại hiệu quả giống như lúc trước. Đối với thân hình hắc giao ẩn chứa lực lượng khổng lồ này, đoàn ánh sáng màu đen kia lại tạo thành từng đợt gợn sóng dao động kịch liệt, cuối cùng ‘ầm’ một tiếng, liền bị đánh vỡ tan tành.

– Ha ha, phong ấn có cường đại hơn đi chăng nữa cũng khó có thể chống cự được lực lượng toàn bộ Âm Khôi Tông ta!

Nhìn thấy đoàn ánh sáng màu đen kia bạo liệt, hai vị Tả Hữu Trưởng lão vui vẻ cười nói.

– Phong ấn cũng bị phá rồi!

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lâm Động chợt trở nên căng thẳng.

– Hừ, nào có dễ dàng như vậy? Ngươi cũng quá coi thường vị Hắc Đồng Lão Nhân kia rồi!

Tiểu điêu đối với chuyện này cũng chỉ hừ một tiếng rồi bật cười, dường như đối với việc hợp lực của Âm Khôi Tông có vẻ rất khinh thường.

– Ồ?

Lâm Động nghe hắn nói vậy, trong lòng cũng chợt động. Sự khủng bố của Hắc Đồng Lão Nhân hắn tự nhiên hiểu rõ. Ánh mắt hắn lập tức trở nên chăm chú.

Chỉ thấy đoàn ánh sáng chứa những tia kinh mạch màu đen kia giờ khắc này giống như những con tiểu trùng không ngừng chuyển động, cuối cùng bắn ra, ngay sau đó ngưng tụ ở phía trên đoàn ánh sáng màu đen. Chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt đã ngưng tụ thành một đạo hư ảnh hình người.

– Là vị tiền bối đó!

Nhìn thấy đạo hư ảnh hình người này, đồng tử của Lâm Động nhất thời co lại. Bởi vì hắn phát hiện hư ảnh ngồi xếp bằng trên đoàn ánh sáng màu đen kia rõ ràng là Hắc Đồng Lão Nhân mà hắn đã từng nhìn thấy trong tế đàn dưới Sào huyệt Phù khôi.

– Đây chỉ là một đạo tàn ảnh của hắn lưu lại mà thôi, không hề có linh tính. Chỉ có điều như vậy cũng đủ khiến Âm Khôi Tông kia đau đầu rồi.

Tiểu điêu có chút hả hê nói.

Đạo hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân vừa mới xuất hiện liền vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm lên đầu hắc giao đang điên cuồng gào thét đằng kia.

Ầm ầm!

Từ một ngón tay mà Hắc Đồng Lão Nhân xuất ra, một loại lực lượng cực kỳ huyền diệu cũng từ đầu ngón tay ông ta trào ra, nhất thời khiến đầu hắc giao run rẩy, chỉ trong chốc lát đã biến thành tro bụi. Thậm chí nguyên lực hùng hậu ẩn chứa bên trong cũng giống như bị đoạt mất sinh cơ, tiêu tán hoàn toàn.

Lâm Động có chút khiếp sợ nhìn đầu hắc giao kia chợt tiêu tán. Chỉ trong chốc lát hắn bỗng có một loại cảm giác nguyên lực thiên địa đều bị triệt tiêu dưới một ngón tay nhẹ nhàng của Hắc Đồng Lão Nhân.

Ngay cả nguyên lực thiên địa cũng có thể tiêu diệt, đây đến tột cùng là thủ đoạn khủng bố gì?

– Tử Vong Chi Lực! Chậc chậc, Hắc Đồng Lão Nhân không ngờ lại cường hãn đến mức này, đã có thể nắm trong tay Tử Vong Chi Lực. Chỉ một cái trở tay đã có thể nắm giữ sinh tử trong tay.

Tiểu điêu lúc này cũng không kìm được, phát ra một tiếng than sợ hãi nói.

– Tử Vong Chi Lực?

Lâm Động rùng mình, đối với loại lực lượng này hắn cho tới giờ vẫn chưa từng nghe thấy bao giờ.

– Đừng nghĩ nhiều, loại lực lượng này cũng không phải là loại lực lượng mà bây giờ ngươi có thể mơ ước tới. Thậm chí ngay cả cường giả Niết Bàn Cảnh cũng không thể chạm đến loại lực lượng huyền ảo này. Có lẽ rất lâu sau này ngươi mới có thể chạm tới được loại trình độ thông thiên này.

Tiểu điêu cười nói.

Lâm Động cười khổ một tiếng. Quả thực hiện nay hắn vẫn còn phải ngưỡng vọng cường giả Tạo Hóa Cảnh. Cường giả Niết Bàn Cảnh đã trở thành tồn tại trong truyền thuyết rồi, huống chi loại cảnh giới huyền ảo nắm giữ mọi sinh tử trong tay này. Cho nên nhất thời hắn cũng không muốn nghĩ đến nữa.

– Hừ, quả nhiên là có kẻ tác quái. Mặc kệ lúc còn sống ngươi cường hãn như thế nào, nhưng trải qua năm tháng lâu dài thì cũng đều trở thành giống như con kiến mà thôi. Lập tức tiêu tán cho bản Tông chủ!

Trên bầu trời, ánh mắt âm lệ của Đằng Sát rơi trên hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân. Một màn vừa rồi khiến hắn hiểu được chỗ khủng bố của người này. Nhưng nếu như thực sự là bản thể thì chỉ cần người này trở tay một cái là có thể diệt sạch cả Âm Khôi Tông, thế nhưng tiếc thay đây chỉ là một tàn ảnh đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng mà thôi.

Tiếng quát của Đằng Sát vừa dứt, tay áo đã vung lên một cái. Một cái túi Càn Khôn bay ra, ước chừng một trăm vạn Thuần Nguyên Đan từ trong đó bay ra, cuối cùng hòa tan thành nguyên lực cuồn cuộn, hóa thành một làn vụ khí nguyên lực nồng đậm, lơ lửng trên không trung, sau đó dung hợp cùng với huyết trận trên trời kia.

– Ra tay thật hào phóng a!

Nhìn một màn này, Lâm Động cũng nhất thời cả kinh. Âm Khôi Tông quả không hổ danh là một trong ba đại thế lực đỉnh phong của quận Đại Hoang, không ngờ có thể dễ dàng xuất ra trăm vạn Thuần Nguyên Đan. Số lượng lớn như vậy e rằng không có mấy thế lực có thể dễ dàng xuất ra được.

Ầm ầm!

Khi cắn nuốt xong số lượng Thuần Nguyên Đan khủng bố này, đại trận bắt đầu nổi lên từng tầng huyết vân. Trong trận nhãn bắt đầu ngưng tụ thành một nhãn cầu huyết sắc khổng lồ. Dưới sự chiếu rọi của nhãn cầu huyết sắc, nguyên lực thiên địa ở trong hư không nhất thời nổ mạnh, hóa thành từng đạo gợn sóng cuồn cuộn dần dần khuếch tán ra.

Xung quanh Huyền Âm Sơn, vô số đạo ánh mắt chăm chú nhìn vào nhãn cầu huyết sắc khổng lồ trên bầu trời. Tất cả đều kinh hãi đến biến sắc. Từ năng lượng dao động thoát ra từ bên trong nhãn cầu, mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại hẳn đi.

– Năng lượng ba động thật mạnh!

Lâm Động cũng bởi vì ba động của nhãn cầu huyết sắc ở bên trên mà đồng tử co rút lại. Hắn cẩn thận áp chế khí tức của chính mình, Lâm Động biết rằng nếu để nhãn cầu huyết sắc này chiếu trúng, chỉ sợ hôm nay tất sẽ lành ít dữ nhiều.

– Cửu Âm Ma Huyền Trận!

Lúc nhãn cầu huyết sắc ngưng tụ lại, sự tự tin trong lòng Đằng Sát càng thêm mãnh liệt hơn. Công kích như vậy đủ để tiêu diệt một cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành rồi. Mặc dù hư ảnh này khi còn sống chắc hẳn là cực kỳ cường hãn, nhưng bây giờ nó cũng chỉ là một cái tàn ảnh mà thôi!

– Hừ, lão già giả thần giả quỷ, xem bản Tông chủ phá phong ấn của ngươi như thế nào đây!

Trong lòng tràn ngập tự tin, Đằng Sát bước từng bước đến. Ngón tay vẽ lên, hét to một tiếng, nhãn cầu huyết sắc ở trung tâm huyết trận nhất thời mở ra. Một đạo huyết quang xuyên qua thiên địa, khí thế cuồng bạo khủng bố mạnh mẽ nổ tung.

Chương 312 : Phá trận

Vù!

Huyết quang xuyên thấu qua thiên địa, tốc độ nhanh đến không thể hình dung nổi. Cho dù là Lâm Động cũng chỉ có thể thấy một đạo huyết quang từ phía chân trời xẹt qua. Chỉ trong chốc lát huyết quang đã phóng thẳng đến hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân.

– Phá!

Đằng Sát hét lớn một tiếng cực kỳ âm lệ, vang vọng khắp bầu trời. Mơ hồ có một loại điên cuồng giống như liều mạng vậy. Hắn bởi vì muốn phá giải phong ấn mà đã dùng hết tất cả mọi thủ đoạn của bản thân. Nếu như vẫn không thể phá giải được phong ấn này thì hành động lần này không thể nghi ngờ gì sẽ là dấu chấm hết, chính thức thất bại hoàn toàn.

Mà loại kết quả này hiển nhiên không phải là chuyện mà Đằng Sát muốn thấy.

Huyết quang mãnh liệt phóng đến, hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân chợt ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt màu đen không hề có chút dao động, bình tĩnh giống như một hồ nước. Huyết quang chiếu rọi trong đôi mắt đen, trong mơ hồ càng khiến cho Hắc Đồng Lão Nhân gia tăng thêm một phần lãnh ý.

– Không được chủ nhân cho phép, có làm gì cũng vô ích!

Một thanh âm cổ xưa mà vang vọng từ trong miệng của hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân vang lên. Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của vô số đạo ánh mắt, đạo hư ảnh kia khẽ vươn ra một ngón tay, nhẹ nhàng điểm lên đạo huyết quang nhìn giống như thực chất kia.

Lúc ngón tay của hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân điểm ra, khắp thiên địa bỗng nhiên trở nên cực kỳ u ám. Cây xanh um tùm trên đỉnh núi chỉ trong khoảnh khắc đã héo rũ toàn bộ, bộ dáng này phảng phất giống như toàn bộ sinh mệnh lực đều đã bị hút sạch hết vậy.

Thậm chí, một ít cường giả Âm Khôi Tông ở gần hiện trường cũng kinh hãi cảm thấy trên đầu mình bắt đầu xuất hiện những sợi tóc bạc. Sinh mệnh lực của bọn họ dường như cũng đang bị hút đi!

– Mau lui ra!

Biến hóa đột ngột như vậy khiến cho sắc mặt hai vị Trưởng lão kịch biến. Nguyên lực cường đại từ trong cơ thể bọn họ bạo phát, nhanh chóng bọc lấy thân thể. Sau đó thân hình cấp tốc thối lui về phía sau, trong mắt mơ hồ lóe lên một chút sợ hãi. Bọn họ có thể cảm nhận được loại hấp lực này từ bên trong cơ thể Hắc Đồng Lão Nhân phát ra, phảng phất như sinh mệnh lực của bọn họ đều bị hút cả vào trong đó.

Đối với chuyện bị hút đi sinh mệnh lực này, hai vị Trưởng lão tự nhiên sợ hãi vô cùng. Bọn họ tuổi vốn đã cao, thọ mệnh còn lại cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nếu như bị hút đi chỉ e sẽ hóa thành nắm đất ngay tại đương trường mất!

Nhìn thấy hai người kinh hãi lùi về phía sau, trong lòng các cường giả của Âm Khôi Tông cũng vô cùng khủng hoảng. Chỉ có điều dù sao cường giả Âm Khôi Tông cũng đều là tinh nhuệ cả, không quá mức bối rối. Bọn chúng nhanh chóng rút lui về phía sau, nhưng cũng rất ngay ngắn và trật tự.

Ong ong!

Trên đỉnh núi, cây cối dường như đều bị héo rũ hết cả. Mà đầu ngón tay của Hắc Đồng Lão Nhân cũng xuất hiện một ít ánh sáng màu xám tro. Ánh sáng màu xám tro này cực kỳ tĩnh lặng, không hề có chút ba động gì phát ra, thế nhưng lại mơ hồ ẩn chứa một loại mùi vị tử vong khủng bố.

Ngón tay của Hắc Đồng Lão Nhân điểm ra, nhẹ nhàng chạm vào chùm tia sáng huyết sắc giống như thực chất kia. Ánh sáng màu xám tro đối diện với ánh sáng huyết sắc có vẻ cực kỳ nhỏ yếu, gần như trong nháy mắt sẽ biến mất không còn nữa.

Thế nhưng, chính đạo ánh sáng màu xám tro thoạt nhìn như nhỏ yếu đó lại không ngừng xâm thực với tốc độ cực nhanh, dễ dàng khiến cho chùm ánh sáng huyết sắc rực rỡ trở nên ảm đạm. Ánh sáng màu xám tro khiến người khác sợ hãi, nhanh chóng bao phủ lấy chùm ánh sáng huyết sắc kia.

Rắc rắc!

Lúc đạo ánh sáng màu xám tro càng lúc càng đậm thì chùm sáng huyết sắc kia nhanh chóng xuất hiện những vết rạn nứt. Sau đó chỉ trong khoảnh khắc đã vỡ tan tành!

Ngắn ngủi chỉ trong chớp mắt công kích tạo thành từ năng lượng khổng lồ của trăm vạn viên Thuần Nguyên Đan kia đã bị hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân xóa sạch không còn dấu vết.

Hơn nữa, lúc này đây sau khi đánh tan chùm ánh sáng huyết sắc kia, ánh sáng màu xám tro cũng không tiêu tán mà rất nhanh lan tràn lên bầu trời, chiếu lên nhãn cầu huyết sắc ở phía trên.

Ầm ầm ầm!

Nhãn cầu huyết sắc trong chớp mắt bị chiếu trúng liền trở nên ảm đạm. Nhãn cầu vốn khổng lồ liền chậm rãi đóng lại, cuối cùng nổ ầm một tiếng, lập tức tan thành bụi phấn. Tiếp theo đó, huyết sắc đại trận vốn tràn ngập khắp bầu trời cũng bắt đầu phát ra từng tiếng nổ mạnh, cả đại trận chỉ trong khoảnh khắc đã bị phá tan tành!

– Phốc xuy!

Ngay lúc đại trận bị phá, phần lớn các cường giả của Âm Khôi Tông ở phía dưới sắc mặt chợt đỏ bừng lên, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi. Nhất thời cả mặt đất đều bị nhiễm hồng, hiển nhiên đã bị ảnh hưởng không nhỏ.

– Thất bại rồi!

Lâm Động nấp trong chỗ tối nhìn những cường giả của Âm Khôi Tông phun máu trọng thương, trong lòng không nhịn được hít một ngụm lãnh khí.

Hắn vẫn còn khiếp sợ nhìn về phía hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân đang ngồi xếp bằng trên đoàn ánh sáng màu đen kia. Đây chỉ là một đạo tàn ảnh đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng mà thôi, không ngờ lại còn ẩn chứa lực lượng khiến cho toàn bộ Âm Khôi Tông đều không thể chống lại như thế.

Lâm Động không chút nghi ngờ, nếu như hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân có bị công kích nhiều hơn nữa thì e rằng hôm nay cũng chỉ là máu chảy thành sông, xác phơi ngổn ngang mà thôi.

Huyết trận vừa mới sụp đổ, vô số người trong ngoài thành Âm Khôi đều sợ đến mức ngây người. Ai cũng không ngờ rằng liên hợp toàn bộ lực lượng cường giả của Âm Khôi Tông mà cuối cùng lại vẫn thất bại nặng nề như thế.

Bóng đêm bao trùm khắp mặt đất, thế nhưng trong ngoài Huyền Âm Sơn không ít ánh mắt các thế lực và cường giả đều lóe lên những tia sáng điên cuồng.

Tới bây giờ cho dù là thằng ngốc cũng biết bên trong đoàn ánh sáng màu đen này chắc chắn là bảo bối cực kỳ cường đại, bằng không cũng sẽ không có phong ấn khủng bố đến như vậy. Hơn nữa, nếu nó chỉ là thứ tầm thường thì Âm Khôi Tông cũng sẽ không trả một cái giá đắt để phá giải phong ấn như thế này.

Loại bảo bối này không ai là không động tâm, cho dù biết rõ nó tạm thời thuộc quyền sở hữu của Âm Khôi Tông, thế nhưng vẫn không ít người dấy lên lòng tham. Bảo bối chân chính ở trước mặt, cho dù là tính mạng cũng đều trở nên rẻ mạt, huống chi là uy nghiêm của Âm Khôi Tông?

Mà lúc này, khi khắp cả chân núi đều trở nên yên tĩnh thì Đằng Sát cũng bị một màn này khiến cho thất thần. Một lát sau hắn mới lấy lại được tinh thần, ánh mắt trong chốc lát trở nên vô cùng dữ tợn, hung hăng nhìn hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân kia.

Vì để phá giải phong ấn này, mà hắn ngay cả chuyện giải cứu Đằng Lỗi cũng tạm gác qua một bên. Bây giờ lại sử dụng đến một trăm vạn Thuần Nguyên Đan, thế mà kết quả cuối cùng lại thất bại như vậy, không thể nghi ngờ đã giáng một cái gậy thật lớn vào đầu hắn. Nếu không phải tâm cơ hắn vốn thâm trầm thì bây giờ chỉ e là hắn đã không nhịn được mà gào thét lên rồi.

– Làm sao có thể chứ?

Chẳng qua mặc dù như vậy, nhưng thân thể của Đằng Sát cũng không kìm được mà khẽ run rẩy một trận. Trả một cái giá lớn như vậy, chẳng lẽ không thể thu hoạch được gì sao?

Lúc này hai vị Tả Hữu Trưởng lão cũng bay lên không trung, xuất hiện ở bên cạnh Đằng Sát. Bọn họ nhìn chằm chằm hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân đang ngồi xếp bằng phía trên đoàn ánh sáng màu đen, không khỏi cười khổ nói:

– Tông chủ, xem ra việc này còn phải thương nghị lâu dài. Hôm nay đã bại lộ chuyện chúng ta đoạt được bảo bối cường đại, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác dòm ngó.

– Ha ha, Đằng Sát, thật sự không ngờ rằng Âm Khôi Tông lại có bảo bối như vậy. Ngươi quả đúng là nhỏ nhen a, có được bảo bối như vậy lẽ ra phải đem ra cùng nghiên cứu. Biết đâu như vậy thì đã sớm phá giải rồi, đâu có thất bại như bây giờ?

Lúc thanh âm của hai vị Trưởng lão vừa dứt, thì bỗng một tiếng cười lớn vang lên. Sau đó truyền đến những âm thanh xé gió, ba đạo thân ảnh liền xuất hiện trên bầu trời.

Ba đạo thân ảnh này đều mặc trang phục màu đen, người cầm đầu là một nam tử trung niên. Người này lưng hổ heo gấu, hai mắt sáng ngời, mơ hồ phát ra tia sáng chớp động lăng lệ. Một cỗ khí tức cường đại có phần cương mãnh từ trong cơ thể kẻ này khuếch tán ra.

Mà phía sau hắn là hai lão giả thoạt nhìn có chút gầy gò, mặt tràn đầy nụ cười, làn da đen sẫm giống như tinh thiết vậy.

– Mộ Lôi! Đại Ma Môn các ngươi cũng muốn sinh sự với Âm Khôi Tông ta sao?

Nhìn ba người đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt Đằng Sát chợt trở nên âm trầm, thanh âm lạnh lùng phát ra.

– Mộ Lôi? Thì ra là Chưởng môn của Đại Ma Môn, không tệ, không ngờ lại là cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành.

Lâm Động nhìn thấy một màn này, ánh mắt liền trở nên chăm chú. Trên khuôn mặt hắn chợt hiện lên vẻ tươi cười. Cục diện hiện nay càng lúc càng loạn, đây chính là điều mà hắn vô cùng mong muốn.

– Ha ha, Đằng Sát, ngươi nói gì thế? Bảo bối lớn như vậy, Âm Khôi Tông ngươi hiển nhiên không thể xử lý nổi, lại còn uổng phí khí lực nữa. Còn không bằng đem ra chúng ta cùng nhau nghiên cứu, nói không chừng còn có thể có thu hoạch a!

Ý niệm trong đầu Lâm Động xoay chuyển, thì đột nhiên trên trời lại vang lên một tiếng cười lớn, ngay sau đó lại có ba đạo thân ảnh xuất hiện trên bầu trời.

– Minh chủ Võ Minh, Võ Tông!

Lâm Động nhìn ba thân ảnh vừa xuất hiện, thì nụ cười trên khóe miệng càng đậm hơn. Kẻ hiện thân lúc này chính là Võ Minh, cũng là một trong ba đại thế lực đỉnh phong của quận Đại Hoang. Hơn nữa thực lực của ba người này đều không hề yếu hơn so với Đại Ma Môn.

Chỉ trong chớp mắt, cả ba nhân vật thủ lĩnh của ba đại thế lực đỉnh phong tất cả đều đã đến đông đủ cả!

Nhân mã hai bên đều đã đến đủ, trong ngoài thành Âm Khôi lập tức trở nên xôn xao. Vô số cường giả âm thầm ẩn nấp đều dần dần lộ diện, ánh mắt lúc nhìn về phía đoàn ánh sáng màu đen, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt bọn người Đằng Sát cũng dần trở nên âm trầm. Bọn họ hiển nhiên cũng có chút xem nhẹ sự hấp dẫn của đoàn ánh sáng màu đen này. Hiện nay không chỉ Đại Ma Môn, Võ Minh cũng bị hấp dẫn đến mức ra tay, thậm chí một ít thế lực và cường giả đơn độc khác, vốn dĩ trước đây đều bị danh tiếng của Âm Khôi Tông áp chế mà sợ hãi, lúc này cũng đã bắt đầu rục rịch muốn hành động.

– Ha ha, Đằng Sát, ta thật sự rất tò mò, bên trong đoàn ánh sáng này rốt cuộc là thứ gì? Không ngờ lại có lực phòng ngự cường đại đến như vậy!

Chưởng môn Mộ Lôi của Đại Ma Môn cười lạnh một tiếng, hào quang trong mắt chợt lóe. Đột nhiên hắn xuất ra một trảo, trực tiếp ngưng tụ thành một bàn tay nguyên lực khổng lồ, chụp lấy đoàn ánh sáng màu đen kia.

Trong khoảnh khắc Mộ Lôi ra tay thì Minh chủ Võ Tông của Võ Minh cũng bật cười một tiếng, đồng thời ra tay. Nguyên lực nháy mắt ngưng tụ thành một bàn tay cực lớn, chộp về phía đoàn ánh sáng màu đen kia.

– Các ngươi dám?

Nhìn thấy Mộ Lôi và Võ Tông đồng loạt ra tay, ánh mắt Đằng Sát ngay lập tức trở nên âm trầm. Hắn hét to một tiếng vang vọng khắp Âm Khôi Tông:

– Tất cả cường giả Âm Khôi Tông nghe lệnh, ai dám đụng vào thứ của Âm Khôi Tông thì giết trước tính sau!

Tiếng hét lớn vừa vang lên khiến cho trong không gian đêm tối càng thêm dày đặc sát ý.

Chương 313 : Tạo Hóa Cảnh đại thành

– Rõ!

Nghe thấy tiếng hét dữ dội tràn đầy sát ý của Đằng Sát, toàn bộ cường giả của Âm Khôi Tông cũng chỉnh tề hét lớn một tiếng, sát khí bùng nổ xông thẳng tận trời xanh, càng khiến cho gió lốc trên bầu trời càng thêm dữ dội hơn, trở nên lạnh lẽo vô cùng.

Mặc dù lúc trước bởi vì đại trận bị phá nên không ít người của Âm Khôi Tông đã bị thương, nhưng bọn họ dù sao cũng là một trong ba đại thế lực đỉnh phong của quận Đại Hoang. Huống chi hiện tại nơi này lại là địa bàn của Âm Khôi Tông, người khác muốn làm chuyện xằng bậy mà không có chút năng lực thì chỉ e là tìm chết mà thôi.

Mà khi sát khí này bùng nổ, vốn một số cường giả đơn độc muốn rục rịch làm loạn bỗng nhiên tĩnh lặng lại một chút, chỉ trong nháy mắt không còn dám làm loạn nữa. Dù sao bọn họ cũng không phải là những kẻ có đủ thực lực có thể so sánh với các đại thế lực như Đại Ma Môn và Võ Minh, đối mặt với đại nhân vật như Âm Khôi Tông, bọn họ không thể không cẩn thận một chút được.

Chỉ có điều, mặc dù sức chấn nhiếp của Âm Khôi Tông đối với những thế lực hoặc cường giả bình thường quả thật hiệu quả không nhỏ, nhưng đối với những đại nhân vật như Mộ Lôi và Võ Tông thì đều không có chút sức chấn nhiếp nào. Bởi vì đối với tiếng quát của Đằng Sát, hai người bọn họ đều không hề quan tâm, bàn tay khổng lồ tạo thành từ nguyên lực vẫn chụp về phía đoàn ánh sáng màu đen kia.

– Làm càn!

Nhìn thấy hành động của bọn họ như vậy, hai vị Tả Hữu Trưởng lão của Âm Khôi Tông giận dữ quát lạnh một tiếng, nhanh chóng lao đến, xuất thủ ngăn cản hai người Mộ Lôi.

– Ha ha, hai vị Tả Hữu Trưởng lão, Âm Khôi Tông các ngươi cũng không thể tham lam như vậy a!

Thế nhưng, lúc hai vị Trưởng lão vừa mới ra tay, thì bốn lão giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành cùng với Mộ Lôi và Võ Tông theo đến liền nửa mặt cười lớn, đồng thời xuất thủ. Nguyên lực đầy trời bắt đầu dâng trào, trực tiếp đem hai vị Trưởng lão kia bức lui về phía sau.

– Cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, theo hai người chúng ta nghênh địch!

Lấy hai địch bốn, hai vị Tả Hữu Trưởng lão tự nhiên không thể chiếm được thượng phong, lập tức thân hình thối lui, chỉ có điều không chút hoảng hốt, trái lại quát lạnh một tiếng.

– Rõ!

Tiếng quát của hai người vừa dứt, thì ở quảng trưởng nhất thời vang lên bốn đạo thanh âm to rõ. Bốn đạo thân ảnh ngay lập tức lao đến, xuất hiện phía sau hai vị Trưởng lão. Bốn vị cường giả thực lực đã đạt đến cấp bậc Bán Bộ Tạo Hóa, mà trong đó còn có một người mà Lâm Động rất quen thuộc, chính là gã Tào Chấn mà ngày đó hắn đã từng giao thủ.

Hơn nữa, sau khi bốn vị cường giả Bán Bộ Tạo Hóa ra tay thì tay áo của hai vị Tả Hữu Trưởng lão cũng vung lên. Hai đạo thân ảnh ngay lập tức xuất hiện bên cạnh bọn họ, Tả Hữu Trưởng lão không chút do dự trực tiếp đem mười vạn Thuần Nguyên Đan hóa thành nguyên lực cuồn cuộn nhập vào trong hai đạo thân ảnh đó. Chỉ trong chớp mắt, một khí tức hung hãn mạnh mẽ từ trong hai đạo nhân ảnh kia chậm rãi khuếch tán ra.

– Phù khôi Cao cấp!

Lúc hai đạo thân ảnh này vừa xuất hiện, đã vang lên không ít tiếng động xôn xao. Khí tức như vậy cũng đủ để sánh ngang cùng với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa rồi.

– Đây là Phù khôi Cao cấp của Âm Khôi Tông?

Lâm Động nấp trong chỗ tối cũng động dung. Với tình hình này, Âm Khôi Tông không ngờ lại còn có thêm bốn vị cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, hai Phù khôi Cao cấp có thể sánh ngang với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa nữa!

Đội hình như vậy đã đủ để khiến các thế lực khác bị chấn nhiếp không dám có động tĩnh gì. Âm Khôi Tông này quả nhiên là cường giả như mây a!

Lâm Động giương mắt nhìn đội hình này, trong lòng khẽ thở dài một tiếng. Nếu không phải bởi vì Thôn Phệ Tổ Phù, hắn quả thật không muốn mạo hiểm đến nơi này. Dù sao thực lực của hắn hiện nay quả thực vẫn không có khả năng chính diện đối kháng với Âm Khôi Tông được.

Âm Khôi Tông vừa xuất ra đội hình như vậy, lập tức khiến cho Lâm Động cảm thấy chấn động. Mặt khác đối với một số cường giả có ý đồ với bảo bối của Âm Khôi Tông, lúc này vẻ mặt cũng thay đổi kịch liệt, bước chân vừa mới đưa ra đã lặng lẽ thu trở lại. Mặc kệ cục diện hiện nay như thế nào, có hỗn loạn nhiều ra sao, thế nhưng uy danh của Âm Khôi Tông mấy năm qua đều là từ trong chiến đấu liều mạng mà ra. Cho dù là hiện tại thì cũng không có người nào dám có chút khinh thường đối với bọn họ.

Khi bốn vị cường giả Bán Bộ Tạo Hóa cùng với hai Phù khôi Cao cấp vừa xuất hiện, liền khiến cho bốn vị cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành của Đại Ma Môn và Võ Tông hơi có chút thu liễm lại.

Nơi này dù sao cũng là địa bàn của Âm Khôi Tông, bọn họ không thể quá phóng túng được.

Mà bên này khi các thế lực bọn họ hình thành cục diện đối mặt với nhau thì ở bên kia, bàn tay khổng lồ do nguyên lực tạo thành của Mộ Lôi và Võ Tông đã xuất hiện trên đoàn ánh sáng màu đen.

Chỉ có điều lúc bàn tay nguyên lực sắp chụp lấy thì bỗng có một đạo thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện phía trên đoàn ánh sánh màu đen, một quyền vung ra lập tức khiến cho nguyên lực bạo tạc đầy trời, hai bàn tay nguyên lực khổng lồ cũng bị đánh nổ tung.

– Mộ Lôi, Võ Tông, các ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng Âm Khôi Tông ta là trái thị mềm, muốn làm gì thì làm hay sao?

Đánh tan hai bàn tay nguyên lực khổng lồ, đạo thân ảnh kia chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt âm lệ. Rõ ràng đó chính là Tông chủ Âm Khôi Tông, Đằng Sát. Hiển nhiên tại thời khắc cuối cùng hắn đã không nhịn được nữa mà ra tay.

– Ha ha, Đằng Sát, bảo bối như vậy bị ngươi cất dấu nhiều năm qua, bây giờ dù sao cũng nên lấy ra cùng hưởng một chút mới đúng chứ?

Đối với việc Đằng Sát có thể đánh tan công kích của hai người, Mộ Lôi hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, chỉ có điều lại cười to nói.

– Ha ha, Mộ Lôi nói không sai! Hơn nữa thứ này quả thực có chút kỳ dị, với thực lực của Âm Khôi Tông ngươi khó có thể phá giải được nó. Còn không bằng chúng ta liên thủ, nói không chừng có thể đoạt được bảo vật ở trong đó.

Võ Tông cũng bật cười nói.

– Thứ gì của Âm Khôi Tông ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được lấy đi!

Thanh âm của Đằng Sát sắc bén như đao. Mặc dù hôm nay Âm Khôi Tông đã hao phí một lượng lớn tài lực để phá giải phong ấn nhưng vẫn thất bại, thế nhưng muốn hắn khi không lấy bảo bối ra cho Đại Ma Môn và Võ Tông cùng hưởng thì quả thật không thể nghi ngờ gì là người si nói mộng.

– Ha ha, một khi đã như thế, vậy để xem ngươi có thể ngăn hai người bọn ta được không?

Nghe thấy vậy, Mộ Lôi nhịn không được bật cười, liếc mắt nhìn Võ Tông một cái. Đột nhiên hắn bước ra một bước, khí tức Tạo Hóa Cảnh tiểu thành không chút bảo lưu bạo phát ra. Nguyên lực ba động vô cùng mạnh mẽ bắt đầu chuyển động quanh thân thể hắn giống như một cơn lốc nguyên lực nho nhỏ.

– Vô Cực Huyền Thể!

Thân thể Mộ Lôi lúc này đột nhiên bành trướng ra, thân thể vốn lưng hổ eo gấu lại càng giống như một người khổng lồ hơn. Trên thân thể của hắn, làn da nhanh chóng chuyển hóa thành một màu tím sẫm. Chỉ trong chốc lát, một loại lực lượng đáng sợ liền khuếch tán ra bên ngoài.

– Nhiều năm qua chưa từng giao thủ, Đằng Sát, hôm nay hãy để ta xem xem mấy năm nay ngươi tinh tiến được bao nhiêu?

– Đại Lôi Sơn Quyền!

Sau khi thân thể bành trướng, Mộ Lôi khẽ mỉm cười. Một tràng cười phát ra như tiếng sấm, sau đó đột nhiên nện ra một quyền. Không khí nhất thời như bị bạo tạc, quyền phong giống như ngọn núi được Mộ Lôi trực tiếp xuất ra, hung hăng nện về phía Đằng Sát.

– Ma Ưng Liệt!

Trong lúc Mộ Lôi ra tay, Võ Tông cũng cười lớn một tiếng, bàn tay khom lại thành trảo, đột nhiên vung đến. Nguyên lực cuồng bạo tràn ra, ngưng tụ thành một cái ưng trảo sắc bén khổng lồ dài hơn mười trượng, sau đó mang theo khí thế cực kỳ lăng lệ xuyên thủng bầu trời, nặng nề chụp về phía Đằng Sát.

Hai đại cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành đồng thời ra tay, thanh thế cực kỳ kinh thiên động địa, gần như chỉ trong khoảnh khắc đã thu hút tất cả mọi ánh mắt của đám người bên dưới.

Hai đạo công kích cực kỳ hùng hồn lăng lệ, tốc độ vô cùng mãnh liệt, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ lấy cơ thể Đằng Sát, khiến hắn không còn đường né tránh.

Chỉ có điều đối mặt với công kích của hai cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành mà sắc mặt của Đằng Sát vẫn bình tĩnh như cũ, bước ra một bước, xuất ra một quyền vô cùng bình thường.

Ô ô!

Một quyền của Đằng Sát vừa nện ra, nhất thời phát ra tiếng ô ô thê lương. Một quyền vừa xuất ra, nguyên lực liền tạo thành một cái cốt lâu khổng lồ, ngưng tụ lại nhanh như chớp. Một quyền vô cùng bình thường chỉ trong khoảnh khắc cùng với công kích của hai người Mộ Lôi, Võ Tông mạnh mẽ va chạm vào nhau.

Ầm!

Dưới cái nhìn của vô số ánh mắt quan sát bên dưới, nguyên lực đáng sợ ba động mãnh liệt. Gió lốc điên cuồng gào thét, một tiếng nổ rầm trời giống như sấm rền vang lên, sau đó hoàn toàn tiêu tán ở trên bầu trời.

Nguyên lực kịch liệt ba động dần tản đi, thế nhưng đạo thân ảnh ở trên đoàn ánh sáng màu đen vẫn lẳng lặng đứng yên như cũ. Mục quang của hắn vẫn lạnh lẽo như hàn băng!

Đằng Sát lấy lực một người chống đỡ công kích của hai vị cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành mà không tổn hao chút lông tóc gì!

– Làm sao có thể như thế chứ?

Trong ngoài thành Âm Khôi nhất thời bộc phát nhiều tiếng than khiếp sợ. Không ai nghĩ rằng Mộ Lôi cùng với Võ Tông liên thủ lại không thể bức lui được Đằng Sát như thế!

Trên bầu trời, Mộ Lôi và Võ Tông thân là người trong cuộc, ánh mắt cũng đột nhiên co rút mạnh một trận, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng:

– Ngươi đột phá rồi?

Nhìn sắc mặt ngưng trọng của hai người Mộ Lôi, Đằng Sát cười nhàn nhạt nói:

– Trước đây không lâu, ta đã đột phá đến Tạo Hóa Cảnh đại thành, đi trước các ngươi một bước!

Đằng Sát vừa nói ra, lập tức dẫn phát vô số thanh âm hít một hơi lãnh khí!

Tạo Hóa Cảnh đại thành!

Thực lực của Đằng Sát không biết từ lúc nào đã khủng bố đến mức này? Tạo Hóa Cảnh đại thành, cấp bậc như vậy đủ để tranh đua cùng với thế lực nhất lưu ở Vương triều Đại Viêm rồi!

Tạo Hóa Cảnh tiểu thành và Tạo Hóa Cảnh đại thành mặc dù chỉ khác một chữ, thế nhưng chênh lệch lại cực kỳ khổng lồ. Ít nhất bây giờ Mộ Lôi và Võ Tông có liên thủ lại thì khả năng chiến thắng cũng không vượt quá năm phần!

Xung quanh Huyền Âm Sơn lúc này đều trở nên tĩnh lặng. Những cường giả muốn rục rịch hành động giống như bị hất một chậu nước lạnh vào đầu, khiến bọn họ lập tức thanh tỉnh trở lại. Âm Khôi Tông có cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành tọa trấn thì thực lực không thể nghi ngờ sẽ vượt qua Đại Ma Môn và Võ Minh. Tại thời điểm này, người nào còn dám đắc tội với bọn họ thì không thể nghi ngờ là tìm tử lộ!

– Tạo Hóa Cảnh đại thành?

Lâm Động nấp ở trong chỗ tối cũng khẽ hít một ngụm khí, hai tay siết chặt lại. Hắn đã xem nhẹ thực lực của Đằng Sát. Tạo Hóa Cảnh đại thành, thực lực như vậy quả thực là quá cường đại!

Cục diện trước mắt này không thể nghi ngờ sẽ trở nên cực kỳ ác liệt. Muốn cướp đi Thôn Phệ Tổ Phù dưới mí mắt của Đằng Sát đã đạt đến Tạo Hóa Cảnh đại thành quả thực khó như lên trời!

Chỉ có điều, mặc dù là vậy nhưng cũng không thể buông tay được.

– Phù!

Thật lâu thở ra một hơi dài, ánh mắt Lâm Động nhất thời trở nên nghiêm túc, thanh âm trong lòng cũng nhẹ nhàng vang lên.

– Tiểu điêu, chuẩn bị ra tay!

Chương 314 : Cướp rồi bỏ chạy

Khắp Huyền Âm Sơn là một mảnh yên tĩnh, từng cơn gió lạnh thổi qua bầu trời phát ra từng tiếng ô ô thê lương.

– Mộ Lôi, Võ Tông, bây giờ các ngươi còn muốn động thủ nữa không?

Hai tay Đằng Sát chắp lại sau lưng, sắc mặt hờ hững nhìn hai người Mộ Lôi ở trên không trung, nhàn nhạt nói.

Nghe vậy, hai người Lôi Mộ cũng khẽ nhíu mày, đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không tiếp tục xuất thủ nữa, cục diện hiện nay đã có chút ngoài dự kiến của bọn họ. Đối mặt với Đằng Sát cấp bậc Tạo Hóa Cảnh đại thành, cho dù hai người bọn họ liên thủ lại cũng không nắm chắc phần thắng.

– Đằng Sát, thực lực của ngươi quả thật có chút ngoài dự kiến của chúng ta. Chỉ có điều, hiện nay Âm Khôi Tông của ngươi đã lộ ra bảo bối, đã thu hút sự chú ý của người khác. Âm Khôi Tông ngươi nếu như thật sự có thể đem phong ấn này phá giải thì tốt. Chỉ có điều ta hỏi ngươi, trải qua thất bại vừa rồi ngươi có còn chắc chắn không?

Ánh mắt Võ Tông chớp động, chậm rãi nói.

– Không cần nhọc công ngươi lo lắng!

Ánh mắt Đằng Sát không chút ba động đáp.

– Đằng Sát, bây giờ nói những lời khí phách này không phải là sáng suốt. Ta nghĩ thấy ngươi đối với bảo bối ở trong này cực kỳ xem trọng, lúc trước cũng đã thử qua biết thứ này khó chơi như thế nào. Dựa vào thực lực Âm Khôi Tông của ngươi cho dù có thử mười năm e rằng cũng không thể phá giải, còn không bằng chúng ta hợp sức, như vậy thì đối với ai cũng sẽ có lợi.

Mộ Lôi cũng mở miệng nói.

– Ha ha, Mộ Lôi nói rất đúng, cứ ôm khư khư còn không bằng liên thủ phá giải.

Võ Tông cười phụ họa, chen vào.

Nghe vậy, Đằng Sát cũng lâm vào trầm mặc. Một lát sau, ánh mắt hắn có chút không cam lòng nhìn đoàn ánh sáng màu đen ở bên dưới. Hiện nay hắn gần như đã dùng hết mọi thủ đoạn nhưng vẫn không thể phá giải nổi phong ấn. Hắn hiểu rằng, với lực lượng của Âm Khôi Tông bọn hắn có lẽ thực sự không thể phá giải được nó.

Nhìn thấy Đằng Sát dường như có chút động tâm, hai người Mộ Lôi cũng rất mừng rỡ, thừa dịp rèn sắt lúc còn nóng, chêm vào:

– Ngươi cứ yên tâm, loại bảo vật này dù sao cũng là của Âm Khôi Tông, nếu như có thể liên thủ phá giải, Âm Khôi Tông ngươi nhất định sẽ chiếm phần lớn!

– Các ngươi muốn cùng Âm Khôi Tông ta hưởng bảo vật này cũng không phải là không thể. Chỉ có điều bây giờ chúng ta phải liên thủ xem có thể lay động được phong ấn này hay không. Nếu như chúng ta liên thủ cũng không thể tạo được chút động tĩnh gì thì việc hợp tác cũng chỉ là vô dụng mà thôi.

Ánh mắt Đằng Sát chợt lóe lên, nhàn nhạt nói.

Nghe thấy vậy, Mộ Lôi và Võ Tông khẽ rùng mình, liếc mắt nhìn nhau, sau đó chậm rãi gật đầu nói:

– Cũng được, chúng ta cũng muốn thử xem rốt cuộc phong ấn này khủng bố như thế nào!

– Hắc hắc, được! Một khi đã vậy thì chúng ta hãy cùng liên thủ phá giải nó!

Thấy vậy, Đằng Sát cười lớn một tiếng, tay áo vung lên. Hai vị Tả Hữu Trưởng lão cùng bốn vị cường giả Bán Bộ Tạo Hóa liền xuất hiện ở sau lưng hắn.

Ở phía đối diện, Mộ Lôi và Võ Tông cũng phất tay một cái, bốn cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành cũng phóng đến sau lưng hai người, ánh mắt tập trung vào đoàn ánh sáng màu đen phía dưới.

– Ba đại thế lực đỉnh phong không ngờ lại liên thủ phá giải phong ấn của bảo bối thần bí!

Trên đỉnh Huyền Âm Sơn đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, khiến trong ngoài thành Âm Khôi phát ra tiếng nghị luận khe khẽ. Không ít người có chút tiếc nuối, bọn họ còn muốn chiêm ngưỡng cảnh tượng ba đại thế lực giao thủ với nhau. Đến lúc đó nói không chừng bọn họ có thể đục nước béo cò, chiếm một chút tiện nghị. Thế nhưng nhìn cục diện này hiển nhiên đã không còn khả năng rồi.

– Chúng ta đồng loạt xuất thủ, phá vỡ phong ấn!

Đằng Sát quát một tiếng chói tai, một cỗ nguyên lực ba động cực kỳ cường hãn từ trong cơ thể đột nhiên bạo phát. Trên đỉnh đầu mơ hồ ngưng tụ thành một cái cốt lâu, hiển nhiên đã đem nguyên lực thúc dục đến cực hạn rồi.

– Được!

Hai người Mộ Lôi, Võ Tông cũng hét lớn một tiếng, thúc dục nguyên lực hùng hậu trong cơ thể. Bốn cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành ở phía sau bọn họ cũng vận chuyển nguyên lực, từng đạo khí tức hùng hậu bạo phát ra, khiến cho nguyên lực trong thiên địa không ngừng ba động.

Cục diện trong toàn trường chốc lát trở nên dị thường náo nhiệt. Cho dù không tính bốn vị cường giả Bán Bộ Tạo Hóa của Âm Khôi Tông thì ba bên nhân mã đã có chín cường giả Tạo Hóa Cảnh. Đội hình như vậy chỉ có thể dùng hai chữ đáng sợ để hình dung.

Mà chín cường giả Tạo Hóa Cảnh lúc này đồng thời thúc dục ra nguyên lực, động tĩnh phát ra gần như là kinh thiên động địa. Nguyên lực hùng hậu cô đọng lại giống như đám mây bao phủ trên đỉnh núi, một cỗ lực lượng ba động khiến người khác phải động dung không ngừng khuếch tán ra.

Trên bầu trời, hàn quang trong mắt Đằng Sát chợt lóe lên, bàn tay đột nhiên chụp xuống. Một đạo quang trụ nguyên lực rực rỡ nhất thời xé rách màn đêm, giống như giao long rít gào xông về phía đoàn ánh sáng màu đen.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt Đằng Sát xuất thủ, thì đám người Mộ Lôi cũng đồng thời thúc dục nguyên lực. Tám đạo quang trụ nguyên lực hùng hậu giống như cột chống trời nhất thời xuyên thủng bầu trời, mang theo ba động khủng khiếp ầm ầm lao xuống.

Những quang trụ nguyên lực này tốc độ cực kỳ mãnh liệt, gần như chỉ trong chớp mắt đã phủ lên đoàn ánh sáng màu đen. Thế nhưng, đối mặt với đòn xuất thủ của chín cường giả Tạo Hóa Cảnh, hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân vẫn bình tĩnh vươn một ngón tay, chậm rãi điểm ra.

Đông!

Tiếng vang trầm thấp phát ra trên bầu trời. Sau đó một cỗ năng lượng khủng bố có thể nhìn thấy bằng mắt thường đột nhiên từ đoàn ánh sáng màu đen cuốn ra. Quảng trường rộng lớn bên dưới trong chốc lát sụp đổ. Đám cường giả xung quanh Âm Khôi Tông đều bị chấn động đến hộc máu đồng loạt. Các kiến trúc xung quanh bị làn sóng ba động này nghiền nát thành tro bụi bay đầy trời.

– Hừ!

Dưới vô số đạo ánh mắt kinh hãi nhìn chăm chú, từ trong yết hầu chín người bọn Đằng Sát trên bầu trời cũng ộc một tiếng, thân hình đồng thời thối lui hơn trăm mét, vẻ mặt lập tức trở nên cực kỳ đặc sắc.

Chín vị cường giả Tạo Hóa Cảnh liên thủ nhưng vẫn không thể lay động phong ấn của vị Hắc Đồng Lão Nhân này! Một màn như vậy không ai không hoảng sợ kinh hồn.

Lời của Hắc Đồng Lão Nhân lúc trước quả không sai, nếu như không phải người mà hắn cho phép thì cho dù có thể tìm được Thôn Phệ Tổ Phù thì cũng vô dụng. Cả đỉnh núi giờ khắc này liền trở thành một đống hỗn độn.

Quảng trường hoàn toàn sụp đổ, các khối kiến trúc vỡ nát, trong đó có không ít tiếng rên rỉ của các cường giả Âm Khôi Tông phát ra, hiển nhiên người bị chấn thương không ít.

Đằng Sát ở trên không trung nhìn thấy một màn này, sắc mặt tái xanh lại. Cơn phẫn nộ trong lòng gần như vùi lấp đi lý trí. Không ai có thể lý giải được loại cảm giác buồn bực trong lòng hắn lúc này. Mặc dù biết rằng trong đoàn ánh sáng màu đen này cất dấu vật chí bảo, thế nhưng bất kể hắn thi triển loại thủ đoạn nào thì vẫn không thể làm suy suyễn được chút nào.

Đám người Lôi Mộ cách đó không xa sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng. Sau khi nếm thử, bọn họ cũng cảm nhận được sự khủng bố của hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân ở bên trên đoàn ánh sáng màu đen ấy. Bọn họ cảm thấy mình chỉ giống như con kiến, bất kể giãy dụa như thế nào cũng đều không thể làm lay động tầng phong ấn thoạt nhìn rất yếu ớt đó.

Mọi người im lặng không phát ra một tiếng động, chỉ có cường giả Âm Khôi Tông ở trên đỉnh núi bị thương là không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, khiến người nghe mà cảm thấy tâm phiền ý loạn.

Thế nhưng, trong những tiếng kêu rên đó, một đạo thân ảnh đột nhiên giống như quỷ mị lao ra, sau đó dùng một loại tốc độ kinh người lao thẳng đến mục tiêu, trực chỉ đoàn ánh sáng màu đen đang lơ lửng giữa không trung.

Có lẽ bởi vì va chạm kịch liệt lúc trước khiến cho tinh thần của đám người Đằng Sát trong chốc lát trở nên trì độn, mặc dù bọn hắn cảm nhận được có một đạo thân ảnh lao đến nhưng cũng không lập tức có hành động gì.

– Tiểu bối phương nào, dám làm càn ở Âm Khôi Tông ta!

Chỉ có điều mặc dù trì độn, thế nhưng đây dù sao cũng là địa bàn của Âm Khôi Tông. Bởi vậy hai vị Tả Hữu Trưởng lão lập tức lấy lại tinh thần, ánh mắt chợt lạnh, lớn tiếng hét.

Thế nhưng lúc bọn họ vừa muốn ra tay, thì Đằng Sát ở phía trước đã đưa tay ngăn cản bọn họ, vẻ mặt lạnh lùng nhìn thân ảnh giống như thiểm điện đang lao vụt ra kia.

– Một tiểu tử Tạo Khí Cảnh, ngay cả tư cách để đụng vào nó cũng không có!

Nghe thấy thanh âm hờ hững của Đằng Sát, Tả Hữu Trưởng lão cười lạnh gật đầu, ánh mắt châm chọc nhìn đạo thân ảnh lao về phía cái phong ấn mà ngay cả chín cường giả Tạo Hóa Cảnh ra tay cũng không thể phá giải kia. Một tiểu tử Tạo Khí Cảnh, chỉ e còn chưa kịp đụng vào đoàn ánh sáng màu đen thì đã bị phong ấn bên trên chấn thành huyết vụ rồi.

Ở trên bầu trời có không ít ánh mắt châm chọc chăm chú nhìn đạo thân ảnh giống như tia chớp kia xuất hiện phía trên đoàn ánh sáng màu đen. Những đôi mắt nhìn về phía hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân ngồi xếp bằng ở trên đoàn ánh sáng màu đen cũng lóe lên những tia sáng điên cuồng.

Thân ảnh lao ra tự nhiên là Lâm Động nấp trong bóng tối ở Âm Khôi Tông đã lâu. Vừa rồi hỗn loạn, va chạm kịch liệt như vậy khiến cho nguyên lực trong cơ thể của một ít cường giả có chút không thể tiếp thụ được, đúng là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.

Thân ảnh của Lâm Động xuất hiện ở phía trên hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân, mà hư ảnh dường như cũng cảm nhận được có người vọt tới, khuôn mặt không chút biểu tình khẽ ngẩng lên. Dưới những đạo ánh mắt thương hại lạnh lùng, hư ảnh kia lại một lần nữa vươn ra ngón tay tượng trưng cho tử vong, chậm rãi điểm về phía Lâm Động.

– Chẳng biết trời cao đất dày!

– Bảo bối như vậy, tưởng mình là ai mà có tư cách chạm vào?

Nhìn thấy một màn như vậy, hai vị Trưởng lão phát ra tiếng cười lạnh. Cho dù lấy thực lực của bọn họ, bị hư ảnh kia điểm trúng thì cũng chỉ có kết cục bị miễu sát, huống chi một tên tiểu tử Tạo Khí Cảnh?

– Phù!

Dưới ánh mắt châm chọc và tiếng cười nhạo báng của mọi người, đôi mắt của Lâm Động gắt gao nhìn một ngón tay tử vong điểm đến. Sau đó hắn mạnh mẽ phun ra một đoàn bạch khí, bàn tay siết chặt lại, một đạo phù văn màu đen thần bí liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Ầm!Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù nếu không có Địa. Tại Sao ư đơn giản đó là lòng thăm không đáy …!

Phù văn vừa xuất hiện liền bộc phát ra từng đạo ánh sáng màu đen khủng bố, mà dưới sự chiếu rọi của ánh sáng màu đen này, hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân khiến cho Âm Khôi Tông gần như tuyệt vọng kia từ từ phai nhạt, sau đó hoàn toàn tiêu tán.

Xuy xuy!

Theo hư ảnh Hắc Đồng Lão Nhân tiêu tán đi, tầng ánh sáng màu đen này lại một lần nữa chiếu rọi lên đoàn ánh sáng màu đen, nhất thời đoàn ánh sáng kia liền thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một đạo hào quang, bị hút vào trong phù văn thần bí nằm trong tay Lâm Động.

Biến hóa như vậy phát sinh chỉ trong chớp mắt, không người nào kịp thời phản ứng. Thậm chí ngay cả khuôn mặt cười lạnh của Đằng Sát sau khi đoàn ánh sáng màu đen bị chụp đi mới dần trở nên cứng ngắc.

Khắp bầu trời, sự tĩnh mịch khiến cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo. Chỉ có điều Lâm Động ở phía dưới sau khi thu đi Thôn Phệ Tổ Phù, thì liền không chút do dự quay đầu, nguyên lực trong cơ thể chỉ trong khoảnh khắc liền bạo phát, mà thân hình cũng gần như hóa thành một đạo bóng đen mơ hồ, liều mạng phóng ra khỏi Huyền Âm Sơn.

Mà khi Lâm Động quay đầu chạy trốn, chỉ trong khoảnh khắc, trong bóng tối đen kịt tức thì thanh âm kinh hãi bùng nổ giống như núi lửa phun trào. Ai cũng đều biết, đại loạn rồi!

Chương 315 : Đại loạn

Một đạo thân ảnh mơ hồ nhanh như tia chớp từ trên đỉnh Huyền Âm Sơn lao ra, mơ hồ phát ra tiếng không khí ma sát. Tiếng không khí ma sát quanh thân tạo thành từng tiếng phần phật khếch tán rất nhanh trong đêm tối. Trong ngoài thành Âm Khôi vốn yên tĩnh lập tức bùng nổ từng đạo thanh âm kinh hãi với một loại tốc độ kinh người. Từng tiếng la hét vang lên trong đêm tối hết sức chói tai.

– Trời ạ! Gã đó đem bảo vật cướp chạy rồi?

– Như thế nào có thể chứ? Như thế nào có thể như vậy được? Phong ấn trên bảo vật ngay cả chín cường giả Tạo Hóa Cảnh liên thủ cũng không làm gì được, gã kia sao có thể cướp đi được?

– Loạn rồi, đại loạn rồi!

Trong đêm tối yên tĩnh, vô số tiếng thét chói tai giống như châm lửa vào ngòi thuốc nổ. Chỉ trong chốc lát, ánh mắt vô số người đỏ rực lên như máu. Nếu như bảo vật ở trong tay Âm Khôi Tông, dưới sự chấn nhiếp của bọn họ có lẽ thực sự không có ai dám có tâm tư riêng. Thế nhưng bảo vật kia cứ như vậy bị đoạt đi, mà nếu vậy thì chỉ cần giết chết tên trộm bảo kia thì không phải sẽ có cơ hội đoạt được bảo vật sao?

– Tên kia đã trộm nó đi rồi?

Trên đỉnh Huyền Âm Sơn, Tả Hữu Trưởng lão há hốc mồm nhìn thân ảnh liều mạng bỏ trốn, nhất thời còn chưa kịp lấy lại tinh thần.

– Toàn bộ cường giả Âm Khôi Tông nghe lệnh, không tiếc bất cứ giá nào chặn tên đó lại!

Trạng thái ngây ngốc này cũng không kéo dài quá lâu, chỉ chốc lát sau, hai vị Trưởng lão kinh hãi gào thét, âm thanh phát ra như sấm, vang vọng khắp bầu trời.

Tiếng thét vừa dứt, hai vị Trưởng lão vội nhìn về phía Đằng Sát ở phía sau. Chỉ thấy thân thể của hắn không ngừng run rẩy, trong hai mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ điên cuồng.

Tối nay hắn cuối cùng đã không kìm được cơn phẫn nộ. Không nghĩ rằng hôm nay dưới mí mắt của chính mình lại bị người khác cướp bảo vật đi. Điều này không thể nghi ngờ giống như hung hăng giáng lên mặt Đằng Sát một cái tát thật kêu. Hiển nhiên cơn phẫn nộ đã dâng lên tới đỉnh điểm.

– Tông chủ, tên kia có chút cổ quái, phù văn trong tay hắn có chút kỳ lạ, giống như phù văn ở mặt trên của phong ấn. Nếu chúng ta có thể tìm được hắn thì chắc chắn có thể phá giải phong ấn!

Mặc dù biết Đằng Sát bây giờ giống như một thùng thuốc súng chạm vào là nổ ngay, thế nhưng hai vị Trưởng lão hiển nhiên là vô cùng xảo quyệt, lập tức vội vàng nói.

– Đúng vậy, nhất định không thể để hắn chạy thoát!

Nghe thấy lời này của hai vị Trưởng lão, ngọn lửa giận trong mắt Đằng Sát vừa mới bùng lên bị mạnh mẽ kiềm hãm lại. Trên mặt chợt lộ vẻ mừng như điên, ánh mắt âm lệ nhìn về phía thân ảnh mơ hồ đang chạy trốn, âm trầm cười nói:

– Yên tâm, hắn trốn không thoát đâu!

Ầm!

Tiếng cười của Đằng Sát vừa dứt, còn không đợi hai vị Trưởng lão nói chuyện thì thân thể hắn đột nhiên bùng nổ nguyên lực cường hãn. Một đạo tàn ảnh mơ hồ lướt qua, mà bản thể giống như quỷ mị không biết đã biến mất từ khi nào.

– Bắt lấy gã đó!

Lúc thân thể Đằng Sát biến mất, các cường giả Âm Khôi Tông với khí thế nghiêng trời lệch đất cũng lao theo. Bất kể nói thế nào thì đây cũng là địa bàn của Âm Khôi Tông, cường giả ở đây phần lớn đều có chút năng lực, từng đạo thân ảnh phân ra bốn phương tám hướng lao đi giống như mạng nhện bắt đầu bao vây lấy Lâm Động mà truy sát.

Lâm Động gần như thi triển tốc độ đến cực hạn, chỉ có điều số lượng cường giả của Âm Khôi Tông thực sự là quá nhiều, bốn phương tám hướng đông nghìn nghịt, chỉ trong chốc lát đã có bốn gã cường giả Tạo Khí Cảnh dẫn đầu ra tay. Nguyên lực hùng hậu mang theo vũ kỹ cường hãn thúc dục đánh tới.

– Cút!

Ánh mắt Lâm Động lạnh như băng, bàn tay siết chặt, kim đài khổng lồ rất nhanh ngưng tụ, không chút lưu tình nện mạnh xuống, trực tiếp đem bốn gã cường giả Tạo Khí Cảnh nện đến hộc máu văng ngược trở lại.

– Tên này là Lâm Động!

Lúc Lâm Động ngưng tụ kim đài đánh văng bốn gã cường giả Tạo Khí Cảnh, thì phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng hét quen thuộc. Ánh mắt hắn nhất thời trở nên ngưng đọng. Nghe thanh âm thì đó chính là gã Tào Chấn đã từng giao thủ ở thành Đại Khôi. Có lẽ gã chính là người nhận ra Kim Đài Trấn Ma Chưởng của hắn!

– Lâm Động? Chính là tên Lâm Động đã bắt Đằng Lỗi đi ư?

– Hắn chẳng lẽ không biết Âm Khôi Tông đang truy nã hắn sao? Không ngờ lại còn dám đến thành Âm Khôi đoạt bảo.

– Lá gan của kẻ này quả thực là lớn vô cùng!

Tiếng quát của Tào Chấn không thể nghi ngờ đã khiến cho trong ngoài thành Âm Khôi vốn đã náo nhiệt lại càng thêm phần điên cuồng. Vô số đạo ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía hắc ảnh đang không ngừng chạy trốn kia. Hiển nhiên bọn hắn chưa từng nghĩ rằng người đoạt bảo không ngờ lại chính là Lâm Động, kẻ sớm đã có ân oán sinh tử với Âm Khôi Tông.

Ầm ầm ầm!

Thân hình của Lâm Động lao nhanh đi, kim đài trong tay vũ động, lại đem mấy tên cường giả của Âm Khôi Tông đánh cho hộc máu văng ra. Mà lúc hắn sắp lao ra ngoài không trung của Âm Khôi Tông, thì phía sau bỗng nhiên vang lên một đạo kình phong lăng lệ, nện mạnh về phía hắn.

– Lâm Động, chết đi cho ta!

Cùng với kình phong sắc bén đánh đến còn có tiếng rống giận của Tào Chấn. Ngày đó Lâm Động bắt đi Đằng Lỗi ngay trước mặt hắn, vì thế đã khiến hắn chịu không ít quở trách. Bây giờ gặp lại, nói gì cũng phải thu hồi lại mặt mũi mới được.

– Cút qua một bên!

Nhìn thấy kẻ này gắt gao quấn lấy, ánh mắt Lâm Động trở nên âm lãnh, mạnh mẽ xoay người lại, quang mang tử hắc sắc trong hai mắt lóe lên, sau đó vung ra một quyền.

Lúc này từ trong cơ thể Lâm Động tràn ra không phải là nguyên lực màu vàng mà là một loại năng lượng kỳ dị tử hắc sắc, năng lượng này nhanh chóng ngưng tụ, trực tiếp hóa thành một đạo quyền ảnh, hung hăng lấy cứng chọi cứng với Tào Chấn.

– Ngươi muốn chết!

Nhìn thấy Lâm Động dám cùng mình lấy cứng đối cứng, Tào Chấn cười lạnh một tiếng. Thế nhưng nụ cười lạnh trên miệng hắn còn chưa dứt thì đột nhiên nhưng đọng lại. Bởi vì hắn phát hiện ra đạo quyền ảnh tử hắc sắc đang lao đến với tốc độ cực kỳ mãnh liệt kia, không những đánh tan vũ kỹ của hắn mà dư thế còn không giảm, hung hăng nện lên người hắn.

– Phốc xuy!

Phòng ngự bằng nguyên lực trên cơ thể hắn gần như chỉ trong chốc lát liền sụp đổ. Thậm chí kiện nội giáp Linh bảo Trung cấp mà Tào Chấn mặc bên trong cũng trực tiếp bị đánh nát. Thân hình hắn ở trên bầu trời bắn đi, tạo thành một đường cong tuyệt mỹ, kèm theo đó là từng đoàn huyết vụ phun ra, cực kỳ chật vật rơi xuống mặt đất.

Một quyền đánh bay một gã cường giả Bán Bộ Tạo Hóa!

Một màn khủng bố chỉ trong khoảnh khắc như vậy khiến cho đám cường giả đang muốn đánh tới phía Lâm Động chợt khựng lại, trong ánh mắt lộ ra sự sợ hãi vô tận.

Làm sao có thể như vậy chứ? Tên Lâm Động kia như thế nào có thể một quyền đánh bay Tào Chấn cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa thành ra như vậy được? Chẳng lẽ hắn đã đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa Cảnh? Thế nhưng tại sao khí tức của hắn vẫn là Tạo Khí Cảnh?

Một màn này đồng dạng cũng khiến cho đám đông cường giả chú ý và phát hiện. Lập tức trong ngoài thành Âm Khôi liền bộc phát ra từng tiếng la hét kinh hãi. Một ít người còn cảm thấy đầu mình có chút choáng váng, sự tình phát sinh đêm nay quả thực quá mức ly kỳ!

– Trốn!

Mà lúc vô số người bị hung uy của Lâm Động dọa cho thất thần, thì Lâm Động cũng nhanh chóng thu quyền lại, điên cuồng phóng đi. Hắn tự nhiên hiểu rằng loại uy lực này là bởi vì tiểu điêu đang âm thần xuất lực, bằng không hắn tất sẽ bị Tào Chấn giữ chân. Đến lúc đó, một khi cường giả Âm Khôi Tông xúm lại thì hôm nay cho dù hắn có chắp thêm cánh cũng khó mà thoát được.

Tốc độ đã thi triển đến mức tận cùng, thân hình Lâm Động chợt lóe lên, rốt cuộc cũng đã chạy ra khỏi phạm vi của thành Âm Khôi. Một tiếng huýt sáo truyền đi, với tốc độ của hắn dĩ nhiên không thể thoát được sự truy đuổi của cường giả Âm Khôi Tông, phải dựa vào Tiểu Viêm mới được!

– Grào!

Tiếng huýt sáo của Lâm Động vừa phát ra, thì một tiếng hổ gầm trong đêm đen liền vang lên, hồng mang phía chân trời lao đến, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Lâm Động. Hắn cũng không chút chần chờ, liền xoay người nhảy lên lưng hổ, mà Tiểu Viêm cũng nhanh chóng dang rộng cặp cánh huyết sắc. Vừa muốn động thân chạy trốn, thì tiểu điêu đột nhiên hiện lên trên vai Lâm Động, khẽ giọng nói:

– Cẩn thận!

Ầm ầm!

Thanh âm của tiểu điêu vừa dứt, thì phía trước Lâm Động đột nhiên truyền đến từng đạo gợn sóng. Một đạo thân ảnh giống như Ma Thần vô cùng quỷ mị thoáng hiện, hiển nhiên chính là Đằng Sát!

– Ngươi chính là Lâm Động? Đem bảo vật giao ra cho bản Tông chủ!

Đằng Sát vừa hiện thân, thì ánh mắt ẩn chứa tràn đầy sát khí đã nhìn chằm chằm về phía Lâm Động. Bàn tay vung ra một trảo, nguyên lực cực kỳ hùng hậu ngưng tụ thành một cái khô lâu lao về phía Lâm Động.

– Nhanh lùi lại!

Nhìn thấy Đằng Sát xuất thủ, ánh mắt tiểu điêu nhất thời trở nên ngưng trọng, vội vàng quát lớn một tiếng. Móng vuốt rất nhanh vũ động, năng lượng tử hắc sắc nồng đậm từ trong cơ thể tràn ra, cuối cùng hóa thành một đạo ánh sáng tử hắc sắc bắn ra, cùng va chạm với khô lâu tạo thành từ nguyên lực.

Ầm!

Năng lượng kinh người ba động, trên bầu trời lập tức bùng nổ, ánh sáng tử hắc sắc cùng với khô lâu bằng nguyên lực đồng thời tiêu tán, một màn như vậy lập tức khiến vô số ánh mắt trở nên khiếp sợ, ai cũng không nghĩ rằng Lâm Động lại có thể đón đỡ được công kích của Đằng Sát cảnh giới Tạo Hóa Cảnh đại thành như thế.

– Muốn mang bảo vật đi trước mặt bản Tông chủ? Ngươi quả là nghĩ ngợi viễn vông, giao ra cho ta!

Công kích bị đánh tan, ánh mắt Đằng Sát liền trở nên ngưng trọng. Khẽ cười lạnh một tiếng, bước ra một bước, khí tức càng thêm khủng bố mấy phần. Đột nhiên nguyên lực trong cơ thể hắn bạo phát, thậm chí ngay cả nguyên lực thiên địa lúc này cũng mơ hồ có dấu hiệu ngưng tụ lại.

– Đằng Sát, ngươi nếu còn dám động thủ thì ta sẽ làm thịt Đằng Lỗi!

Nhìn nguyên lực đầy trời bắt đầu chuyển động, lại nhìn Đằng Sát giống như Ma Thần, ánh mắt Lâm Động chợt trở nên lạnh lẽo. Hắn khẽ vung ra một trảo, một nhân ảnh ở trên người Tiểu Viêm liền bị chụp lấy, sau đó lập tức hét lớn một tiếng.

Vô số đạo ánh mắt chăm chú nhìn lại, chỉ thấy trong tay Lâm Động là một thân ảnh đang ra sức giãy dụa. Bộ dạng này rõ ràng chính là Đằng Lỗi đã bị Lâm Động bắt đi trước kia, không ngờ bây giờ lại bị hắn đem ra làm con tin.

– Tiểu tử này thật ngoan độc!

Nhìn thấy Đằng Lỗi bị Lâm Động chụp lấy cổ họng giơ lên, sắc mặt Đằng Lỗi dần dần tím tái đi còn sắc mặt Lâm Động thì lại lạnh lùng tàn nhẫn, bên dưới đã có không ít người đưa mắt nhìn nhau, thấp giọng lẩm bẩm.

– Chẳng qua, chỉ dựa vào như vậy mà muốn bình yên rời đi thì có lẽ là có chút khó khăn.Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 22 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin