1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 62 [ chương 306 đến 310 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 62 [ chương 306 đến 310 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 306 : Bình yên trở ra

Nhìn cự mãng huyết sắc bị tan rã dưới cự chỉ kim sắc, sắc mặt Tào Chấn cũng lộ lên vẻ chấn kinh, lập tức thân hình lui lại, quyền phong vũ động, hóa thành quyền ảnh nguyên lực cực đại mạnh mẽ đánh về phía Lâm Động.

– Phá cho ta!

Thấy Tào Chấn vẫn ngoan cố kháng cự, ánh mắt Lâm Động nhất thời băng lãnh, bàn tay mạnh mẽ ấn xuống, cự chỉ kim sắc đột nhiên mạnh mẽ đánh xuống, phá nát quyền ảnh nguyên lực cường đại kia, sau đó đánh mạnh lên tầng phòng ngự nguyên lực của Tào Chấn.

Phanh!

Cự chỉ đánh xuống, phòng ngự nguyên lực bao quanh thân thể Tào Chấn nhanh chóng tan vỡ ra, sau đó với khí thế không thể ngăn cản mạnh mẽ trút xuống thân thể Tào Chấn.

Âm thanh trầm thấp vang lên, thân thể Tào Chấn bị đánh văng đi mấy trăm thước, phá nát một tòa tháp cao rồi mới nặng nề rơi xuống.

– Phốc xuy!

Thân thể nặng nề rơi xuống đất, sắc mặt Tào Chấn xám xịt, sau đó phun ra một ngụm máu tươi. Uy lực một chỉ vừa rồi của Lâm Động, cho dù hắn đã là cường giả Bán Bộ Tạo Hóa cũng không thể chống đỡ nổi.

– Tào Chấn không ngờ thất bại rồi!Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Nhìn Tào Chấn chật vật phiêu phù trở lại trên không trung, thế nhưng khí tức đã suy yếu rất nhiều, thậm chí còn có một ngụm máu tươi phun ra, trong thành Đại Khôi đột nhiên trở nên huyên náo một trận, vô số ánh mắt đều mang theo vẻ chấn kinh nhìn lên đạo thân ảnh trẻ tuổi trên bầu trời kia.

Lúc này kim quang trên bầu trời vẫn còn chưa tan đi hết, dưới ánh kim quang đó, đạo thân ảnh kia giống như một vị Chiến Thần vậy, bất khả chiến bại.

Ở Phân bộ của Đại Ma Môn và Võ Minh, những cường giả của hai thế lực kia cũng bị một màn này khiến cho ngây ngốc cả người. Mộ Thiên Thiên, Võ Từ đều không kìm được hít vào một ngụm lãnh khí. Ai cũng không ngờ được rằng Lâm Động có thể đánh bại cường giả đã bước vào Bán Bộ Tạo Hóa như Tào Chấn vậy.

– Sao lại như vậy?

Đằng Lỗi cùng đám cường giả của Âm Khôi Tông cũng bị một cảnh này làm cho biến sắc. Một vài cường giả không kìm được kêu lên thất thanh. Kết cục này hoàn toàn vượt ngoài sự dự liệu của tất cả mọi người. Ai cũng không thể ngờ rằng, với thực lực Bán Bộ Tạo Hóa của Tào Chấn, không ngờ vẫn thua trong tay Lâm Động vốn chỉ có thực lực Tạo Khí Cảnh tiểu thành.

Dưới con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, sắc mặt Tào Chấn tái nhợt không biết nói gì. Hắn đã đánh giá quá thấp uy lực của vũ kỹ Tạo Hóa Cấp do Lâm Động thi triển ra. Lần này quả thực đã mất hết thể diện rồi!

– Chẳng phải là ngươi muốn lấy vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của ta sao? Bản lĩnh đó cũng dám buông lời ngông cuồng.

Trên bầu trời, Lâm Động từ trên cao nhìn xuống Tào Chấn, sắc mặt không ngừng biến đổi ở phía dưới, cười lạnh nói.

Ánh mắt Tào Chấn âm trầm, hung hăng lau đi vệt máu ở khóe miệng, ngẩng đầu nhìn đạo thân ảnh kim quang lấp lánh phía trên, âm lãnh nói:

– Uy lực của vũ kỹ Tạo Hóa Cấp quả thực không tầm thường. Nhưng tiểu tử, với thực lực Tạo Khí Cảnh của ngươi, công kích vừa rồi ngươi còn có thể thi triển được mấy lần nữa?

Tào Chấn không hổ là cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, tuy công kích vừa rồi của Lâm Động đã đả thương hắn, nhưng hắn thật cũng chưa có mất đi lực chiến đấu, hơn nữa hắn cũng hiểu rằng, vũ kỹ Tạo Hóa Cấp tuy cường đại nhưng cũng tiêu hao vô cùng khủng khiếp. Với thực lực của Lâm Động, e rằng không thể liên tiếp thi triển.

Lâm Động khẽ nheo mắt, thực lực của hắn quả thực kém Tào Chấn quá nhiều, cho dù có thể dựa vào Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ đánh bại hắn nhưng cũng khó mà giết được hắn. Tuy nhiên, hắn cũng không chỉ dựa vào Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ.

– Ha ha, trận chiến hôm nay đã khiến ngươi mất hết mặt mũi. Huyết Đồ Thủ Tào Chấn, chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi!

Lâm Động cười lạnh một tiếng, nói.

Nghe thấy vậy, sắc mặt Tào Chấn đại biến, ánh mắt âm trầm, sát ý càng ngày càng nồng đậm.

– Tào Chấn thúc thúc, thất bại nhất thời cũng không sao cả, chỉ cần ngăn cản được tiểu tử này là được. Vừa rồi ta đã dùng truyền tin Tinh thần Ấn ký, đem mọi việc xảy ra ở đây báo cáo về Tổng bộ, bọn họ nhất định sẽ phái cường giả đến đây. Tới lúc đó, tiểu tử này cho dù có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp thì có mọc cánh cũng khó thoát.

Trong khi Tào Chấn đang tức giận, Đằng Lỗi ở phía xa lại đột nhiên hét lớn.

– Ha ha, tốt!

Nghe thấy vậy, Tào Chấn chợt ngây người, rồi nở nụ cười lớn, ánh mắt âm lãnh nhìn Lâm Động. Cho dù Lâm Động cường hãn đến thế nào, chỉ cần viện thủ của Tổng bộ kéo đến, Lâm Động nhất định khó mà chạy thoát. Bất kể thế nào, lực lượng của một người không thể chống lại được cả một tông môn.

Khi nghe thấy tiếng hét của Đằng Lỗi, ánh mắt Lâm Động càng trở nên âm lãnh, tên này đúng là muốn chết mà!

– Muốn ngăn ta? Vậy ta sẽ huyết tẩy các ngươi trước!

Lâm Động cười lạnh, thân hình lóe lên, không ngờ chủ động lao về phía Tào Chấn. Nguyên lực cường đại từ trong cơ thể lại không ngừng tuôn động.

Thấy Lâm Động lao đến, Tào Chấn nhất thời sững người. Vừa rồi đã bị thua thiệt, hắn cũng có chút kiêng kỵ đối với Lâm Động. Lập tức hắn cũng không trực tiếp đối đầu cùng Lâm Động mà lựa chọn lui lại. Dù sao hắn cũng đã quyết định không trực tiếp giao đấu cũng Lâm Động mà chỉ ngăn hắn lại, chỉ cần viện quân đến sẽ liên thủ giết chết Lâm Động.

– Hắc hắc!

Nhưng mà ngay khi thân hình Tào Chấn lui lại, thân hình Lâm Động cũng đột nhiên xoay đi, không ngờ bỏ qua Tào Chấn mà lao về phía Đằng Lỗi. Mục tiêu của hắn thì ra không phải là Tào Chấn mà là Đằng Lỗi!

Dù sao lần này đến thành Đại Khôi, Lâm Động trước hết muốn lập uy, thứ hai là bắt giữ một kẻ có địa vị quan trọng trong Âm Khôi Tông, từ đó tìm hiểu tin tức về Thôn Phệ Tổ Phù. Hiện tại tác dụng lập uy đã xong, vậy thì đến lúc phải đi bắt người rồi.

Trong những người ở đây, tuy Tào Chấn địa vị không thấp nhưng dù sao cũng là cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, rất khó bắt được, nếu đã vậy thì Đằng Lỗi là mục tiêu thích hợp nhất. Địa vị của hắn ở Âm Khôi Tông cũng không thấp, hơn nữa đối với Lâm Động thì hắn lại không có chút uy hiếp gì.

– Ngăn hắn lại!

Nhìn thấy Lâm Động lao về phía mình, sắc mặt Đằng Lỗi cũng đại biến, vội vàng quát lên. Nghe thấy tiếng quát của hắn, ba gã cường giả Tạo Khí Cảnh ở bên cạnh cũng vội vàng thi triển ra vũ kỹ cường hãn định đánh lui Lâm Động lại.

– Cút!

Nhưng đối mặt với sự ngăn cản của ba gã cường giả Tạo Khí Cảnh, Lâm Động quát lạnh một tiếng, tay nắm lại, một cự đài kim sắc nháy mắt đã ngưng tụ thành, hung hãn đánh về phía ba người.

– Bang bang!

Cự đài kim sắc gào thét lao đi, trực tiếp phá tan công thế của ba cường giả kia, sau đó mạnh mẽ đánh lên thân thể ba cường giả đó, khiến ba cường giả kia liền bay đi như đạn pháo, miệng phun ra một ngụm huyết tươi.

Một chiêu đánh bay ba cường giả của Âm Khôi Tông, thân hình Lâm Động lóe đi đã đuổi kịp Đằng Lỗi đang bỏ chạy. Trong bàn tay nguyên lực tuôn động, nắm chặt Đằng Lỗi trong tay.

– Âm Khôi Đại Pháp, Âm Ma Khiếu!

Thấy Lâm Động chộp tới, sắc mặt Đằng Lỗi đại biến, lập tức thi triển ra tinh thần bí kỹ cường hãn của mình, nhất thời âm ba tinh thần chói tai liền lan ra, nhanh chóng quét về phía Lâm Động.

Thấy Đằng Lỗi vẫn cố sức phản kháng, Lâm Động cười lạnh một cái, tâm thần nhất động, âm ba tinh thần cường hãn cũng bắt đầu gào thét lao ra, mạnh mẽ va chạm cùng với âm ba của Đằng Lỗi.

Ầm ầm!

Âm ba của hai bên va chạm với nhau, đột nhiên phát ra tiếng nổ lớn, sau đó thanh âm mà âm ba nổ tung rất nhanh chóng truyền ra xung quanh hai người.

– Ngươi hiện tại cũng muốn đấu cùng ta? Thằng ngốc nằm mơ!

Âm ba nổ tung rồi tan biến, kim quang trên bàn tay Lâm Động đã ngưng tụ lại, không ngờ đã xuyên qua bao tầng âm ba, nắm chặt lấy thiên linh cái của Đằng Lỗi, lập tức một cỗ ám kình bạo phát ra, chấn cho Đằng Lỗi ngất đi.

Lâm Động ra tay cơ hồ trong nháy mắt, chúng nhân chỉ thấy hắn vừa định ra tay cùng Tào Chấn, nhưng trong nháy mắt đã đánh bay ba cường giả của Âm Khôi Tông, thậm chí ngay cả Đằng Lỗi cũng bị hắn nắm trong tay như một con chó chết.

– Khốn kiếp, thả Đằng Lỗi ra!

Lúc này Tào Chấn mới kịp hoàn hồn lại, lập tức phẫn nộ đến mức tái mặt. Nếu để Lâm Động trước mặt mọi người bắt Đằng Lỗi đi, thì mặt mũi của Âm Khôi Tông bọn chúng hôm nay sẽ bị mất hết!

Trong khi hét lớn, Tào Chấn cũng nhanh chóng lao ra, cánh tay huyết sắc mạnh mẽ khởi động, một quyền đánh mạnh về phía Lâm Động.

– Ha ha!

Nhưng đối mặt với thế công của Tào Chấn, Lâm Động cũng không thèm để ý, thân hình lóe lên đã nhanh chóng lui lại. Bàn tay vung lên, Phù khôi đã từ trong người hắn lao ra, một vạn Thuần Nguyên Đan tuôn vào trong thân thể Phù khôi, sau đó đầu Phù khôi liền lao về phía Tào Chấn.

Ầm!

Năng lượng ba động vô cùng cường đại nổ bùng ra, hai bên đều lui lại một chút. Tào Chấn không ngờ lại không chiếm được chút thượng phong nào.

– Phù khôi Cao cấp?

Nhìn đầu Phù khôi đột nhiên xuất hiện kia, đồng tử Tào Chấn cũng nhất thời co rút lại, âm lãnh nói.

– Ha ha, Âm Khôi Tông chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi! Trận chiến hôm nay có chút thống khoái, cáo từ!

Lâm Động mang theo Đằng Lỗi đã ngất xỉu, huýt sáo một cái, Tiểu Viêm đột nhiên hóa thành một đạo hồng quang lao ra. Lâm Động nhảy lên, đôi cánh Tiểu Viêm vũ động, nhanh như tia chớp lao ra khỏi thành Đại Khôi. Trong nháy mắt dưới con mắt của bao người trong thành Đại Khôi đã biến mất ở phía chân trời.

Sau khi Lâm Động rời đi, thành Đại Khôi lại khôi phục lại sự im lặng như cũ. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về phía Tào Chấn đang phẫn nộ cùng cực trên bầu trời. Bọn họ biết rằng, từ giờ trở đi, danh tiếng của Lâm Động sẽ thực sự vang dội khắp cả quận Đại Hoang.

Với lực của một người khiêu chiến cả Âm Khôi Tông, hơn nữa còn đánh bại cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, cuối cùng không chỉ an toàn rút lui mà còn bắt sống được một người. Thành tích đó bất luận là chứng kiến hay nghe nói đều vô cùng chấn kinh.

Chương 307 : Tình báo

Một đạo hồng mang nhanh như chớp bay vút trên bầu trời, trong mơ hồ có tiếng sầm trầm thấp vang lên. Tốc độ của đạo hồng mang này cực kỳ nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã lướt qua không trung, cuối cùng đáp xuống tại một ngọn núi ở trong rừng sâu.

Lâm Động từ trên lưng Tiểu Viêm lao xuống, lập tức vứt Đằng Lỗi đang ngất xỉu xuống đất, ánh mắt nhìn về phía sau. Nơi này đã cách thành Đại Khôi khá xa, hơn nữa lần rút lui này hắn vô cùng cẩn thận, cho dù với thực lực của Âm Khôi Tông cũng khó mà truy đuổi được.

– Không ngờ trong thành Đại Khôi lại còn có cường giả Bán Bộ Tạo Hóa. Thực lực của Âm Khôi Tông quả thực không thể coi thường!

Lâm Động khẽ nhíu mày, nói. Lần này hắn vốn dĩ có thể tiêu diệt hoàn toàn Phân bộ của Âm Khôi Tông ở thành Đại Khôi, nhưng không ngờ Tào Chấn lại xuất hiện ngăn cản hắn. Với thực lực của hắn hiện tại, trong Tạo Khí Cảnh cơ hồ không có ai có thể ngăn cản được, nhưng nếu đối mặt với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Tào Chấn thì hắn cũng có chút khó khăn.

Đương nhiên, nếu như mượn lực lượng của tiểu điêu thì việc giết Tào Chấn sẽ lại là chuyện khác, nhưng nếu như vậy sẽ bộc lộ thực lực của tiểu điêu. Lâm Động không hề muốn đem con át chủ bài của mình lộ ra trước mắt tất cả những người khác.

– Nhưng may mà lần này đã đạt được mục tiêu!

Lâm Động chép chép miệng, đột nhiên nhìn về phía Đằng Lỗi đang nằm dưới đất, nhàn nhạt nói:

– Nếu như đã tỉnh rồi thì mở mắt ra đi. Ngươi nếu như là kẻ vô dụng thì ta cũng không cần phải lưu ngươi lại.

Nghe thấy lời của Lâm Động, Đằng Lỗi đang nhắm tịt mắt đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt âm lãnh nhìn về phía Lâm Động, âm lãnh nói:

– Lâm Động, ngươi thực sự muốn đắc tội với Âm Khôi Tông sao?

– Trở nên như vậy chẳng phải là do các ngươi ép ta sao?

Lâm Động cười cười, mắt lộ hàn quang nhìn chằm chằm Đằng Lỗi:

– Ngươi ở trong không gian cổ bi cố tình muốn ta chết, không ngờ ta vẫn thoát ra được, thù này có phải là nhất định phải báo hay không?

– Ngươi là cái thá gì mà cũng muốn báo thù?

Đằng Lỗi cười lạnh một tiếng, lập tức bị một chưởng đập mạnh lên trên mặt đất, thân hình rất nhanh lui lại mấy bước.

– Grừ!

Nhưng khi thân hình Đằng Lỗi vừa mới lui lại thì một tiếng gầm giận dữ chợt vang lên, một chiếc đuôi mãng xà huyết sắc nhanh chóng lao đến, nhanh như tia chớp đánh lên thân thể hắn.

– Phốc xuy!

Trúng phải đòn này, sắc mặt Đằng Lỗi cũng nhất thời đỏ lên, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đáng văng đi, va mạnh vào một khối cự thạch.

– Lẽ nào ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi?

Ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo, tâm thần nhất động, một ngọn Tinh Thần Chi Hỏa ngưng tụ lại trước mặt, sau đó chầm chậm bay tới trước mặt Đằng Lỗi, khiến hắn không dám động đậy chút nào.

– Ngươi rốt cuộc muốn gì?

Sắc mặt Đằng Lỗi tái nhợt. Hắn có thể cảm nhận được sát ý toát ra từ trong ánh mắt Lâm Động. Hơn nữa qua mấy lần giao thủ, hắn cũng hiểu Lâm Động không phải kẻ nhân từ gì, lập tức không cam lòng hét lên.

– Ta muốn biết một chút tình báo về Âm Khôi Tông các ngươi!

Lâm Động khẽ cười, nói.

– Nằm mơ! Hơn nữa chỉ e ngươi biết càng nhiều sẽ càng hiểu rõ hơn sự ngu ngốc của mình mà thôi.

Đằng Lỗi cười lạnh nói.

– Ngươi có biết có một vài tinh thần bí kỹ có thể trực tiếp cướp đoạt trí nhớ của người khác không? Tuy nhiên sau khi thi triển thì người bị thi triển sẽ trở nên thần trí không còn được minh mẫn nữa, ta nghĩ ngươi sẽ không hy vọng ta thi triển thủ đoạn đó chứ?

Lâm Động cười nói.

– Ngươi!

Nghe thấy vậy, sắc mặt Đằng Lỗi nhất thời biến đổi. Hắn đương nhiên đã nghe qua những tinh thần bí kỹ ngoan độc đó. Thứ đó đối với kẻ bị thi triển sẽ có tổn hại vô cùng nghiêm trọng, chỉ cần có chút không cẩn thận là sẽ trở thành một tên ngốc cả đời.

– Ngươi muốn biết cái gì?

Sắc mặt không ngừng biến đổi, cuối cùng Đằng Lỗi rốt cuộc đành cắn răng nói. Tuy không biết Lâm Động rốt cuộc đang đe dọa hắn hay là muốn làm gì khác, nhưng hắn không muốn dùng tính mạng của mình để đặt cược.

Thấy thế, Lâm Động cũng mỉm cười. Những loại tinh thần bí kỹ ngoan độc đó hắn đương nhiên cũng không biết, tuy nhiên dùng để đe dọa thì hiển nhiên cũng có tác dụng không tệ.

– Âm Khôi Tông các ngươi lần trước khi Đại Hoang Cổ Bi mở ra, đã từng ở dưới đáy của Sào huyệt Phù khôi đoạt được một thứ gì đó, có phải không?

Lâm Động nhàn nhạt nói.

Nghe thấy thế, đồng tử Đằng Lỗi đột nhiên co rút lại, đầu cúi xuống, lạnh lùng nói:

– Không biết!

Lâm Động khẽ thở dài một cái, tay áo vung lên. Một đạo Tinh Thần Chi Hỏa hung hãn nhất thời đánh mạnh lên đỉnh đầu Đằng Lỗi, cảm giác nóng bỏng nhanh chóng tràn vào nê hoàn cung, thiêu đốt tinh thần lực trong đó.

– A!

Bị Tinh Thần Chi Hỏa xâm nhập vào nê hoàn cung, Đằng Lỗi nhất thời kêu lên thảm thiết, cảm giác đau đớn đó so với thương tổn nhục thể còn đáng sợ hơn nhiều.

Lâm Động hờ hững nhìn Đằng Lỗi lăn lộn trên đất, hai tay để sau lưng, mặc cho hắn kêu gào thảm thiết.

– Dừng lại, ta nói cho ngươi!

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Lâm Động, Đằng Lỗi kiên trì được mấy phút, cuối cùng mới dùng thanh âm khàn đục nói. Hắn không thể không thỏa hiệp, tiếp tục để Tinh Thần Chi Hỏa thiêu đốt như vậy, nê hoàn cung của hắn sẽ bị đốt cháy hoàn toàn. Mà nê hoàn cung bị phá hủy so với cái chết đối với hắn còn đáng sợ hơn rất nhiều. Hai ngón tay thon dài của Lâm Động điểm ra, đạo Tinh Thần Chi Hỏa nhanh chóng lui trở về trên ngón tay của hắn, ánh mắt bình thản nhìn Đằng Lỗi, sắc mặt đã vô cùng tái nhợt.

– Lần không gian cổ bi mở ra lần trước, Âm Khôi Tông của chúng ta quả thực đã từ trong Sào huyệt Phù khôi đoạt được một vật vô cùng thần bí.

Đằng Lỗi miệng thở phì phò, khàn khàn nói.

– Hiện tại vật đó để ở nơi nào?

Ngón tay Lâm Động đùa nghịch với ngọn Tinh Thần Chi Hỏa, ánh mắt băng lãnh nói.

– Tại thành Âm Khôi. Phụ thân của ta từ sau khi đoạt được thứ đó liền bế quan. Tuy ta không biết thứ đó rốt cuộc là vật gì, nhưng có lẽ cũng không phải là vật tầm thường.

– Thành Âm Khôi!

Lâm Động khẽ nhíu mày, nơi đó chính là Tổng bộ của Âm Khôi Tông, phòng ngự vô cùng cẩn mật, số lượng cường giả nhiều vô kể. Hắn có thể đi lại tự do trong thành Đại Khôi nhưng không chắc chắn có thể đi lại tự do trong thành Âm Khôi.

– Hai ngày trước ta nhận được tin phụ thân ta mười ngày sau sẽ liên hợp lực lượng của tất cả các cường giả của Âm Khôi Tông, bởi hắn phát hiện ra vật thần bí kia tựa hồ có một đạo phong ấn tồn tại. Muốn luyện hóa được vật đó thì cần phải phá giải được phong ấn. Thế nhưng phong ấn đó lại cường đại vô cùng, hắn đã thử ra nhiều lần mà vẫn thất bại. Do vậy lần này hắn định liên kết lực lượng toàn bộ Âm Khôi Tông, toàn lực phá vỡ phong ấn kia.

Nghe thấy thế, ánh mắt Lâm Động đột nhiên ngưng đọng lại. Tông chủ Âm Khôi Tông quả nhiên không phải nhân vật đơn giản, không ngờ có thể phát hiện ra phong ấn của Hắc Đồng Lão Nhân kia để lại trên Thôn Phệ Tổ Phù.

– Lâm Động, tuy ta không biết phong ấn do Hắc Đồng Lão Nhân kia để lại hiện tại còn mạnh đến thế nào nhưng nếu như bị Tông chủ Âm Khôi Tông phá giải và luyện hóa được Thôn Phệ Tổ Phù, thì khắp Vương triều Đại Viêm này cũng sẽ không có ai có thể ngăn được hắn nữa.

Thanh âm của tiểu điêu từ trong lòng Lâm Động vang lên.

Lâm Động lặng lẽ gật đầu. Bất kể thế nào thì hắn nhất định cũng phải đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù. Cũng chỉ có như vậy hắn mới có thể trong Tộc hội Gia tộc một năm sau hoàn toàn vượt qua Lâm Lang Thiên.

– Trong Âm Khôi Tông có bao nhiêu cường giả Tạo Hóa Cảnh?

Ánh mắt lóe lên hàn quang, Lâm Động hỏi một lần nữa.

– Thêm vào phụ thân ta thì có ba cường giả Tạo Hóa Cảnh.

Nói đến đây, Đằng Lỗi hiển nhiên có chút ngạo khí. Thực lực như vậy trong cả Vương triều Đại Viêm quả thực cũng tương đối cường hãn.

– Ba cường giả Tạo Hóa Cảnh?

Đội ngũ như vậy quả thực cường đại, cho dù là Lâm Động, trong mắt cũng có chút ngưng trọng. Với thực lực hiện tại của hắn cũng chỉ có thể chống lại được cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, nhưng nếu gặp phải cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành thì rất khó chiến thắng. Đương nhiên nếu thêm vào tiểu điêu âm thầm tương trợ thì vẫn có thể giao thủ, nhưng Âm Khôi Tông không chỉ có một cường giả Tạo Hóa Cảnh, mà là ba tên.

– Không hổ là một trong những thế lực đỉnh cao của quận Đại Hoang.

Lâm Động khẽ lẩm bẩm, xem ra Âm Khôi Tông quả thực là long đàm hổ huyệt, muốn cướp Thôn Phệ Tổ Phù trong đó quả thực vô cùng khó khăn. Nhưng cho dù như vậy cũng không thể khiến Lâm Động từ bỏ ý định cướp đoạt.

– Ngươi dự tính làm thế nào?

Tiểu điêu cũng biết rõ ràng sự khó khăn này, bởi vậy lên tiếng hỏi. Cho dù hắn hiện tại đã khôi phục được chút thực lực nhưng cũng chỉ có thể giao thủ cùng cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành mà thôi, hiển nhiên thực lực của Âm Khôi Tông như vậy đã vượt ra ngoài khả năng của hắn.

– Trước hết đến thành Âm Khôi, xem tình hình rồi tính.

Lâm Động ánh mắt lóe lên, trong lòng trầm giọng nói. Tông chủ Âm Khôi Tông muốn phá giải phong ấn của Thôn Phệ Tổ Phù hiển nhiên không phải viêc đơn giản, chưa biết chừng giữa chừng còn có biến cố. Tới lúc đó hắn sẽ có cơ hội tốt để ra tay.

Một khi đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù Lâm Động liền bỏ trốn, đợi sau khi luyện hóa thành công Thôn Phệ Tổ Phù thì thực lực của hắn nhất định cũng sẽ tăng lên rất nhiều, tới lúc đó cũng sẽ không cần e ngại Âm Khôi Tông nữa.

– Ừ!

Tiểu điêu đối với việc đó cũng không phản đối nhiều. Hơn nữa theo ý hắn, chỉ cần đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù, cho dù phải trả giá như thế nào hắn đều có thể chấp nhận, cho dù gặp mạo hiểm đến đâu cũng không đáng gì.

Sau khi thương lượng cùng tiểu điêu, Lâm Động liền có chủ ý, lúc này mới đưa mắt nhìn Đằng Lỗi. Đằng Lỗi thấy vậy cũng trở nên khẩn trương, nói:

– Thứ ngươi muốn biết ta đã nói cho ngươi rồi, ngươi còn muốn gì nữa?

Lâm Động khẽ mỉm cười, vuốt vuốt cằm, cười tủm tỉm nói:

– Ngươi trong không gian cổ bi đoạt được một bộ vũ kỹ Cửu phẩm, bây giờ cũng nộp ra đi!

Tuy hiện tại đã có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nhưng thứ đó tiêu hao quá nhiều lực lượng, không phải lúc quan trọng hắn không thể dễ dàng thi triển ra. Vũ kỹ Cửu phẩm tuy uy lực không so được với vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nhưng cũng không hề yếu, nhất định có thể đề thăng lực chiến đấu. Đối với việc Lâm Động định đột nhập vào Âm Khôi Tông nhất định là một trợ lực không tệ.

Đương nhiên, đối với Lâm Động là việc tốt nhưng đối với Đằng Lỗi thì sắc mặt lại trở nên vô cùng khó coi. Sự ngoan độc của Lâm Động đã vượt xa sự dự tính của hắn.

Chương 308 : Tử Ảnh Cửu Phá

– Sao? Không bằng lòng à?

Nhìn sắc mặt có chút khó coi của Đằng Lỗi, Lâm Động khẽ mỉm cười một tiếng, nhưng nụ cười đó trong mắt Đằng Lỗi lại không khác gì một ác ma.

– Vũ kỹ lấy được trong Tạo Hóa Võ Bi đã trực tiếp ghi tạc trong đầu, đưa cho ngươi bằng cách nào đây?

Đằng Lỗi nghiến răng nói.

– Thứ ta muốn chính là vũ kỹ truyền thừa trong óc ngươi.

Lâm Động cười nhạt. Hắn đương nhiên biết vũ kỹ trong Tạo Hóa Võ Bi không có hình chất nhưng lại tồn tại trong tinh thần lạc ấn của con người, hoàn toàn có thể lấy ra. Mà người khác chỉ cần đoạt được vũ kỹ truyền thừa đó liền có thể học được vũ kỹ trong đó.

Giống như Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ mà Lâm Động đã đoạt được kia, nếu như hắn bị bắt thì Đằng Lỗi nhất định cũng sẽ tìm cách cưỡng đoạt lấy vũ kỹ truyền thừa đó.

– Ngươi!

Nghe thấy thế, sắc mặt Đằng Lỗi nhất thời đại biến, vừa định phát tiết thì chợt thấy một đám Tinh Thần Chi Hỏa đã lơ lửng trước mặt hắn, sức nóng kỳ dị đó khiến hắn không khỏi rét lạnh.

Nhìn đạo Tinh Thần Chi Hỏa đó, ánh mắt Đằng Lỗi không ngừng biến đổi, cuối cùng đành trở nên suy sụp. Hiện tại sinh tử đã ở trong tay người khác, hắn cũng không còn cách nào khác.

Có nhận thức như vậy, Đằng Lỗi cũng đành nhắm mắt lại, lập tức một đám tử quang chầm chậm từ trong đầu bay ra. Mơ hồ có thể nhìn thấy trong đám tử quang đó có một quyển trục dày màu tím.

Nhìn đám tử quang đó, Lâm Động cất tiếng cười khẽ, vươn tay ra bắt lấy đám tử quang đó. Sau đó chưởng tâm hít vào, trực tiếp hút vào trong thân thể.

Đám tử quang đó ngay khi xâm nhập vào trong cơ thể, một lượng tin tức lớn cũng nhanh trong nhập vào trong đầu óc Lâm Động, cuối cùng ngưng tụ thành bốn chữ màu tím: Tử Ảnh Cửu Phá!

Lâm Động khẽ khép mắt, dần dần lĩnh hội các phương pháp tu luyện của vũ kỹ đó, chừng mười mấy phút sau mới chậm rãi mở mắt ra, khuôn mặt nở ra nụ cười hài lòng.

Tử Ảnh Cửu Phá này đích thực là vũ kỹ Cửu phẩm Thượng thừa, từ một góc độ nào đó mà nói thì không hề thua kém chiêu Thiên Long Kích cuối cùng của Thiên Lân Kích Pháp. Bất luận nói thế nào thì cũng là đoạt được từ trong Tạo Hóa Võ Bi, muốn yếu cũng không thể yếu được.

– Dựa vào những vũ kỹ truyền thừa trong chùm sáng đó, thêm vào không gian thạch phù có thể cải tiến vũ kỹ, có lẽ có thể trong thời gian ngắn luyện thành được Tử Ảnh Cửu Phá này.

Lâm Động lẩm bẩm, may mà cùng với vũ kỹ này còn có thêm không ít kinh nghiệm tu luyện, khiến Lâm Động giảm bớt được không ít thời gian lãng phí, nếu không muốn luyện thành cũng phải mất đến vài tháng.

– Vũ kỹ cũng đã đưa cho ngươi rồi, còn không thả ta ra sao?

Sắc mặt Đằng Lỗi âm trầm nói.

Lâm Động cười cười, chưa đợi Đằng Lỗi kịp cảnh giác thì một đạo hồng mang đã lao tới, hung hãn quật mạnh lên đầu hắn, khiến hắn ngất xỉu tại chỗ.

– Thả ngươi? Đâu có dễ như vậy!

Nhìn Đằng Lỗi hôn mê ngã xuống trên mặt đất, Lâm Động không khỏi lắc đầu, khom người cúi xuống nhặt lấy túi Càn Khôn trên người hắn.

Lâm Động nắm nắm túi Càn Khôn trong tay, tinh thần lực xâm nhập vào trong, nụ cười trên môi càng ngày càng nồng đậm. Trong túi Càn Khôn của Đằng Lỗi có không ít Thuần Nguyên Đan, tổng cộng phải tới ba chục vạn. Như vậy Thuần Nguyên Đan trong tay Lâm Động đã lên tới bảy chục vạn, cũng là một gia sản không hề nhỏ.

Có thêm mớ Thuần Nguyên Đan này, hắn không chỉ có thể phát huy được uy lực của Phù khôi Cao cấp tới mức cao nhất, hơn nữa khi thi triển vũ kỹ thì còn có thể đem Thuần Nguyên Đan hóa thành nguyên lực, nhờ đó hắn có thể bù đắp sự chênh lệch về thực lực giữa hắn và người khác.

– Ngươi dự tính khi nào thì tới thành Âm Khôi?

Tiểu điêu lúc này hiện ra, hỏi.

– Nghỉ ngơi mấy ngày đã.

Lâm Động trầm ngâm, thành Âm Khôi đối với hắn mà nói chính là long đàm hổ huyệt, cường giả của Âm Khôi Tông trong đó nhiều vô kể, do vậy hắn nhất định phải chuẩn bị chu toàn, ít nhất trước khi đi phải tu luyện thành công Tử Ảnh Cửu Phá cái đã.

– Vậy còn tên này?

Tiểu điêu chỉ Đằng Lỗi hôn mê trên mặt đất.

– Tạm thời chưa giết hắn, phụ thân hắn là Tông chủ Âm Khôi Tông, chưa biết chừng tới lúc đó còn có thể lấy hắn ra làm vật trao đổi.

Lâm Động nói.

– Hắc hắc, ta không cho rằng Tông chủ Âm Khôi Tông sẽ dùng Thôn Phệ Tổ Phù để đổi lấy tên vô dụng này.

Tiểu điêu cười lớn, nói.

– Mặc kệ tên đó có đáp ứng hay không, nhưng giữ trong tay ít nhất có thể khiến Âm Khôi Tông ném chuột sợ vỡ bình quý.

Lâm Động mỉm cười, không nói gì thêm, cầm lấy Đằng Lỗi, nhảy lên lưng Tiểu Viêm, sau đó lao về phía xa. Hắn muốn tìm một nơi hoàn toàn yên tĩnh để tu luyện Tử Ảnh Cửu Phá.

o0o

Trong mấy ngày kế tiếp, Lâm Động hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người, không ai có thể tìm ra tung tích của hắn cả.

Trong lúc hắn biến mất, kẻ tức giận nhất đương nhiên chính là Âm Khôi Tông. Đường đường là một Phân bộ, hơn nữa còn có cường giả Bán Bộ Tạo Hóa trấn giữ mà vẫn không thể ngăn cản Lâm Động, hơn nữa còn để Lâm Động bắt Đằng Lỗi đi. Việc như thế này đã truyền ra khắp quận Đại Hoang, nhất thời trở thành trò cười cho thiên hạ.

Âm Khôi Tông là một trong ba thế lực lớn nhất của quận Đại Hoang, đương nhiên bị không ít kẻ ghen ghét, bây giờ có thể thấy Âm Khôi Tông bị thua thiệt, không ít người đều vô cùng vui sướng.

Đối với hành động khiêu khích này, Âm Khôi Tông thực sự vô cùng tức giận, không chỉ phái đi lượng lớn nhân mã truy tìm tông tích của Lâm Động mà còn phát đi lệnh truy nã toàn quận. Lần này lại còn ra giá rất cao, chỉ cần có thể cung cấp thông tin liên quan đến tông tích của Lâm Động và cuối cùng có thể bắt hắn thành công, không chỉ có thể đạt được một bộ vũ kỹ Bát phẩm mà còn có thêm năm mươi vạn Thuần Nguyên Đan nữa.

Thù lao nhiều như vậy khiến cả quận Đại Hoang đều xôn xao lên. Không ít người nhất thời thèm muốn. Dưới sự kích động của món thù lao này, cả quận Đại Hoang đều sôi sục đi tìm kiếm tung tích của Lâm Động.

Tuy nhiên, mặc dù Âm Khôi Tông đã thành công trong việc động viên cả quận Đại Hoang đi tìm kiếm Lâm Động, nhưng vẫn không có kết quả gì. Từ sau khi rời khỏi thành Đại Khôi, Lâm Động phảng phất như đã độn thổ mất, hoàn toàn không có chút tin tức gì. Điều này cũng khiến rất nhiều người vô cùng bất đắc dĩ. Quận Đại Hoang rộng lớn như vậy, núi rừng liên miên không dứt, trong đó lại có không ít Yêu thú, một người muốn trốn đi thì quả thực là khó mà tìm kiếm ra.

Do vậy tuy món thù lao hậu hĩnh của Âm Khôi Tông khiến cả quận Đại Hoang sục sôi lên, nhưng cũng không một ai có thể giành được món thù lao đó.

Trong khi mọi người vẫn đang truy tìm Lâm Động, thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt bảy ngày đã trôi qua.

Bảy ngày truy tìm không chút kết quả khiến không ít thế lực vô cùng vui mừng, nhưng khi bọn họ cho rằng Âm Khôi Tông sẽ vô cùng giận dữ thì đột nhiên phát hiện ra cường giả của Âm Khôi Tông lại từ bỏ việc truy tìm Lâm Động mà nhanh chóng tập trung về thành Âm Khôi, bộ dáng đó phảng phất như đã từ bỏ việc tìm kiếm Lâm Động và Đằng Lỗi, khiến không ít người không khỏi nghi hoặc.

Tuy nhiên bất kể người ngoài nghi hoặc thế nào, trong thời gian kế tiếp, Âm Khôi Tông lại vô cùng an tĩnh. Rất nhiều cường giả tụ họp lại, khiến cho cả thành Âm Khôi tựa hồ như một tòa thành đồng vách sắt, bất cứ ai ra vào đều phải tra xét vô cùng nghiêm ngặt.

Hành động kỳ quặc này của Âm Khôi Tông khiến các thế lực khác không khỏi để ý tới. Thậm chí ngay cả Đại Ma Môn, Võ Minh cũng lập tức chú ý tới động tĩnh ở thành Âm Khôi. Đối với Âm Khôi Tông, bọn họ hiểu biết rất rõ, nếu như không phải xảy ra việc trọng đại gì thì bọn họ sẽ không thể hiện long trọng đến như vậy.

Tuy chưa rõ việc trọng đại đó là gì nhưng từ việc Âm Khôi Tông tạm thời từ bỏ việc giải cứu cho Đằng Lỗi thì có thể thấy việc đó đã trọng đại tới mức khủng bố. Mà như vậy càng khiến các thế lực khác đặc biệt chú ý tới. Bọn họ rất muốn biết rốt cuộc là việc gì lại có thể khiến Âm Khôi Tông thận trọng đến như vậy?

o0o

Trong khi các thế lực đều đang tập trung chú ý đến thành Âm Khôi, thì trong một sơn mạch xa xôi, một đạo thân ảnh lại đang chìm đắm trong việc tu luyện.

Đó là một mảnh rừng trúc vô cùng rậm rạp và u tĩnh.

Giữa khu rừng trúc đó có một đạo thân ảnh đang đứng lặng lẽ, thân hình thẳng đứng, tuy không động nhưng lại có khí tức vô cùng sắc bén tỏa ra. Lá trúc bay xuống cạnh thân ảnh đó liền xoẹt một cái đã đứt thành hai nửa.

Trong khoảnh khắc khi những lá trúc đó đứt thành hai nửa, hai mắt nhắm chặt của Lâm Động cũng đột nhiên mở ra. Lập tức, thân hình đang đứng im của hắn cũng liền bước ra.

Xuy!

Bước đi của Lâm Động vô cùng quỷ dị, mà theo từng bước đi của hắn, sau lưng hắn cũng xuất hiện một ảo ảnh rất mơ hồ. Khi ảo ảnh xuất hiện, nguyên lực ba động quanh người Lâm Động cũng đột nhiên bạo phát ra.

Xuy xuy!

Chân bước ra, trong nháy mắt chín bước cơ hồ như đạp trên mây, sau chín bước đó, bảy đạo tàn ảnh cũng mơ hồ hiện lên.

Oanh!

Khi đạo tàn ảnh thứ bảy hiện ra, thân ảnh Lâm Động vừa vọt lên đột nhiên ngưng tụ lại. Lúc này, nguyên lực trên bề mặt thân thể hắn cũng đã đạt tới mức độ cực đại.

– Tử Ảnh Cửu Phá!

Quát khẽ một tiếng, quyền phong vũ động mang theo nguyên lực cuồn cuộn như núi lửa tuôn trào.

Oanh!

Một quyền đánh ra, nguyên lực hùng hậu đột nhiên từ trên thân thể Lâm Động bạo phát mãnh liệt, một đạo kim quang vô cùng cường hãn từ trong rừng trúc thổi quét qua.

Bang bang bang!

Kim quang xẹt qua, trong phạm vi mấy chục trượng, tất cả các cây trúc đều nổ tung hóa thành mảnh vụn bay đầy trời. Trong khoảnh khắc mặt đất đã sạch bóng không còn chút gì nữa.

– Phù!

Phun ra một ngụm trọc khí, Lâm Động nhìn lên đám rừng trúc trống trải xung quanh, khẽ mỉm cười. Tám ngày tu luyện tuy chưa thể tu luyện thành cửu ảnh cùng xuất hiện nhưng cũng có thể coi như có chút kết quả.

– Cũng đã đến lúc rồi!

Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn về phía thành Âm Khôi, ánh mắt ngưng trọng. Hắn biết, lần đi này mới thực sự là vô cùng nguy hiểm.

Nhưng bất kể thế nào, hắn cũng phải đi!

Chương 309 : Thành Âm Khôi

Thành Âm Khôi nằm trong Sơn mạch Huyền Âm nổi tiếng của quận Đại Hoang. Sơn mạch này quanh năm bao trùm bởi hàn khí lạnh lẽo, người thường căn bản không dám ở lâu ở đây, nếu không sẽ bị hàn khí nhập thể, đả thương đến kinh mạch.

Nghe nói ở sâu trong Sơn mạch Huyền Âm còn có một thung lũng vô cùng hung hiểm tên là Đại Địa Huyền Âm. Thung lũng Huyền Âm này sâu vô cùng, trong đó có hàn phong cương khí vô cùng khủng bố. Mà ở trong đó, do hàn phong cương khí từ bốn phía tụ lại nên đã hình thành vô số những vũng xoáy hàn khí, một khi bị cuốn vào trong đó thì cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng chắc chắn phải chết, cho nên thung lũng Đại Địa Huyền Âm đó chính là cấm địa trong Sơn mạch Huyền Âm.

Diện tích của Sơn mạch Huyền Âm trong khắp các sơn mạch ở quận Đại Hoang cũng được xếp vào hàng đầu, trong sơn mạch có vô số yêu thú, không biết đã có bao nhiêu cường giả mất mạng trong đó, khiến trong đó tích tụ không ít bảo vật hấp dẫn. Thỉnh thoảng có một vài kẻ may mắn đoạt được vũ kỹ và Linh bảo ở chỗ các cường giả đã chết. Chính bởi vậy, tuy Sơn mạch Huyền Âm này vô cùng nguy hiểm nhưng vẫn thu hút rất nhiều người kéo tới đây.

Còn thành Âm Khôi được Âm Khôi Tông đặt trên ngọn núi cao nhất trong Sơn mạch Huyền Âm, Huyền Âm Sơn, khắp thành vô cùng hùng vĩ, nhân ảnh dày đặc đi lại trong đó, vô cùng náo nhiệt.

Lâm Động đứng dưới chân Huyền Âm Sơn, nhìn thành phố rộng lớn đó, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một thành phố hùng vĩ đến như vậy, Viêm Thành so với nó quả thực không đáng để nhắc tới.

Thành Âm Khôi kéo dài từ chân núi lên tới trên đỉnh núi, dọc theo ven đường có vô số đường đi, trong đó người đi lại tấp nập, cả sơn mạch đều vô cùng huyên náo. Ai cũng không thể ngờ rằng, trong Huyền Âm Sơn hiểm trở này lại có một thành phố lớn đến như vậy. Ở cuối một con đường ở chân núi, một bức tường thành kéo dài ra hút tầm mắt. Trên tường thành, ba chữ đen như mực ‘Thành Âm Khôi’ hiện ra vô cùng rõ nét. Mơ hồ còn cảm nhận được sự lạnh lẽo từ trong đó toát ra, giống như chiếc đầu lâu hung tợn khiến người khác rét lạnh.

Ở trên tường thành khổng lồ, dòng người đi lại đông như kiến. Cường giả của Âm Khôi Tông trấn thủ dày đặc, kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt từng người đi vào thành. Phòng ngự như vậy có thể nói là vô cùng thâm nghiêm.

– Trên tường thành còn có lệnh truy nã ta nữa!

Lâm Động khẽ nheo mắt lại. Hắn có thể nhìn thấy trên tường thành có dán ảnh của hắn, như vậy thì không thể trực tiếp tiến vào được.

– Thành Âm Khôi này hôm nay đột nhiên phòng thủ nghiêm ngặt như vậy, chắc chắn sẽ có không ít nhân mã của các thế lực khác tiến đến.

Lâm Động đưa ánh mắt nhìn ra khu vực rừng rậm xung quanh, ở nơi đó hắn mơ hồ có thể cảm nhận thấy một vài đạo khí tức cường hãn. Xem ra hành động lần này của Âm Khôi Tông quả thực đã khiến các thế lực khác chú ý tới không ít.

– Bọn chúng muốn phá giải phong ấn của Thôn Phệ Tổ Phù, đương nhiên không dám có chút sơ xuất nào. Xung quanh Huyền Âm Sơn luôn có hàn khí vô cùng mãnh liệt bao trùm, hình thành lớp phòng ngự tự nhiên, nếu như liều lĩnh xông vào thì sẽ kinh động tới đám hộ vệ đó.

Tiểu điêu đứng trên vai Lâm Động, nói.

– Ngươi có cách gì không?

Lâm Động gật đầu, thoáng cảm thấy có chút phiền phức. Nơi này không hổ danh là Tổng bộ của Âm Khôi Tông, phòng ngự cơ hồ không có kẽ hở.

– Hắc hắc, hàn khí này tuy rằng dày đặc nhưng hiệu quả đối với ta lại không lớn.

Tiểu điêu đắc ý nói.

Nghe thấy vậy, Lâm Động mới thở phào một cái. Ánh mắt hắn đảo qua, sau đó thân hình xẹt đi, không trực tiếp từ cổng thành tiến vào Âm Khôi Tông mà tìm một nơi có tầng phòng ngự yếu hơn một chút.

Lần này lẻn vào, Lâm Động cũng không mang theo Tiểu Viêm mà để nó ở ngoài. Dù sao thành Âm Khôi này cũng vô số cường giả, vạn nhất bị phát hiện ra thì sẽ rất phiền phức.

Huyền Âm Sơn vô cùng rộng lớn, cho dù với tốc độ của Lâm Động mà bay quanh chân núi một vòng cũng mất nửa tiếng đồng hồ. Nhưng may mà cuối cùng vẫn Lâm Động vẫn tìm thấy được một nơi phòng ngự tựa hồ yếu hơn một chút.

Lâm Động ẩn nấp trong rừng nhìn bức tường thành rộng lớn trước mặt, trên tường thành thỉnh thoảng lại có hộ vệ của Âm Khôi Tông đi tuần tra. Sau một thời gian quan sát, Lâm Động cũng phát hiện ra quy luật tuần tra, chỉ cần có thể đột phá lớp phòng ngự hàn khí đó thì trong khoảnh khắc có thể không kinh động đến bất cứ ai xâm nhập vào trong thành Âm Khôi.

– Đi!

Quá trình chờ đợi im lặng như vậy kéo dài trong mười mấy phút, đột nhiên thân hình Lâm Động lao về phía tường thành.

Vù!

Lâm Động vừa xông vào, hàn khí sắc bén như dao cắt nhất thời tràn tới, cơ hồ muốn chém Lâm Động ra thành từng mảnh nhỏ.

Đối mặt với hàn khí sắc bén này, Lâm Động cũng không dám thôi động nguyên lực hộ thân, sợ bị các cường giả của Âm Khôi Tông phát hiện. Nhưng may mà tiểu điêu cũng vào lúc này nhanh chóng ra tay. Móng vuốt nó vung lên, một tầng quang mang tử hắc sắc liền xuất hiện, bao phủ xung quanh Lâm Động. Tầng quang mang này vừa xuất hiện, hàn khí sắc bén kia cũng đột nhiên biến mất, bộ dạng đó giống như bị tầng quang mang tử hắc sắc kia nuốt chửng mất vậy, thậm chí còn không truyền ra chút ba động nào. Nhìn thấy một màn này, Lâm Động cũng thầm thở phào một cái, sau đó tốc độ nhanh chóng tăng lên, trong nháy mắt đã vượt qua bức tường thành cao hàng trăm trượng kia.

Bay qua tường thành, hàn khí sắc bén nhất thời cũng tiêu tan đi. Nhưng Lâm Động cũng không dám dừng lại, thân hình lướt đi, đã nhanh chóng hạ xuống rồi lẩn vào trong bóng đám kiến trúc bên trong thành.

Hành tẩu bên trong bóng râm, trên người Lâm Động lại xuất hiện áo đen và mũ che mặt che kín thân thể, sau đó mới bước ra. Nhìn con đường dày đặc người đi lại, hắn mới thầm thở phào một cái.

Diện tích thành Âm Khôi này rộng lớn vô cùng, bởi vì được xây dựng trên núi nên được chia thành rất nhiều tầng lớp. Nhưng tầng trên cùng thì chỉ có người trong nội bộ Âm Khôi Tông mới có thể ra vào, những người khác chỉ có thể ở trong thành phía dưới mà thôi.

Lâm Động đi loanh quanh trong thành chừng nửa tiếng thì đã cơ bản tìm hiểu được quy mô của thành Âm Khôi, đồng thời hắn còn nhân tiện tìm hiểu được chút tin tức liên quan tới Âm Khôi Tông.

Trong thành Âm Khôi, đại đa số các thế lực đều là thuộc hạ của Âm Khôi Tông. Nhưng dù sao đây cũng là một thành phố lớn của quận Đại Hoang, đương nhiên cũng có các thế lực khác. Cho nên sau khi bỏ ra một cái giá khá đắt, Lâm Động cũng đã đạt được một chút tin tình báo.

Theo tin tình báo này Lâm Động biết được, Âm Khôi Tông hiện tại, đại đa số các cường giả trong tông đều đã tụ tập lại trên đỉnh núi, có lẽ định hợp lực cùng Tông chủ Âm Khôi Tông phá giải phong ấn của Thôn Phệ Tổ Phù.

Hơn nữa, thời gian phá giải có lẽ là năm tiếng đồng hồ sau, lúc hoàng hôn. Lúc đó hàn khí của thành Âm Khôi cũng sẽ trở nên mạnh mẽ sắc bén nhất, còn Âm Khôi Tông cũng sẽ mượn lực của hàn khí để phá giải phong ấn.

– Năm tiếng sau, Tông chủ Âm Khôi Tông, ngươi vội vã vậy sao?

Lâm Động nhìn về phía sâu trong thành phố, cũng chính là đỉnh Huyền Âm Sơn, thầm thì tự nói.

– Hắc hắc, hiện tại ai cũng đã biết việc này, đương nhiên hắn phải nhanh chóng giải quyết, tránh đêm dài lắm mộng.

Tiểu điêu ở trong lòng Lâm Động cười nói.

Lâm Động gật đầu, lập tức bước chân lên đi về phía đỉnh núi. Nếu đã như vậy thì hắn phải nhanh chóng đến được đỉnh núi.

Càng đi sâu vào thành Âm Khôi, phòng ngự của Âm Khôi Tông càng ngày càng thâm nghiêm hơn. Hơn nữa trong Âm Khôi Tông còn có không ít cường giả đều chỉ chuyên tu tinh thần lực, lực cảm giác vô cùng linh mẫn, bởi vậy cho dù Lâm Động có tiểu điêu tương trợ cũng không dám có chút khinh xuất. Do vậy phải mất hai ba tiếng đồng hồ Lâm Động mới có thể vượt qua các tầng phòng ngự, xâm nhập vào đỉnh Huyền Âm Sơn.

Đỉnh Huyền Âm Sơn vô cùng rộng lớn, các loại kiến trúc vô cùng hùng vĩ sừng sững trên đó, ở giữa còn có một quảng trường rộng chừng ngàn trượng nữa.

Quảng trường này toàn bộ làm bằng đá đen, trong mơ hồ còn thể cảm nhận thấy một tầng hàn khí từ phía dưới thẩm thấu lên, ở trên không trung ngưng tụ thành một đám hàn vụ trôi bồng bềnh trên đó.

Lâm Động đứng bên dưới bóng râm của một tòa kiến trúc cao vút. Khí tức của hắn lúc này đã được tiểu điêu giúp che giấu hết, thậm chí ngay cả hô hấp cũng trở nên vô cùng chậm rãi, cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng khó mà phát hiện ra được.

Trốn trong bóng râm, Lâm Động từ trên cao nhìn xuống quảng trường rộng lớn. Quảng trường lúc này cơ hồ dày đặc cường giả của Âm Khôi Tông, những nhân ảnh này đứng ở những vị trí vô cùng huyền ảo, không ngờ tạo thành một trận pháp rộng lớn.

Nhìn đám nhân mã đứng trong quảng trường, Lâm Động không khỏi biến sắc, ánh mắt ngưng trọng. Trong đám cường giả đó, chỉ là cường giả Tạo Khí Cảnh thôi hắn cũng đã phát hiện ra không dưới mười tên. Thậm chí, cường giả Bán Bộ Tạo Hóa cũng có hai tên. Trận hình đó có thể gọi là vô cùng khủng bố. Thành Âm Khôi quả nhiên không hổ danh là sào huyệt của Âm Khôi Tông, cường giả không ngờ lại đông đến như vậy. Đối với một màn này, Lâm Động cũng chỉ biết than thầm trong bụng, sau đó thu liễm khí tức của mình lại. Lúc này mà bị phát hiện thì e rằng muốn chạy cũng khó thoát.

Lâm Động lặng lẽ chờ đợi, sắc trời cũng dần tối, không lâu sau mặt trời tối mờ cùng mặt trăng sáng tỏ cùng xuất hiện trên bầu trời.

Ong!

Khi tại thời khắc mặt trăng mặt trời thay nhau, hàn khí của Huyền Âm Sơn cũng trở nên sắc bén. Thậm chí mơ hồ còn phát hiện ra tiếng ‘ong ong’ như quỷ kêu đột nhiên vang lên, khiến người khác phải cảm thấy sợ hãi.

Lâm Động liếm liếm môi, trong lòng chợt động. Đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở không trung trên quảng trường, có ba đạo thân ảnh dần bay lên, cuối cùng đứng ở trung tâm quảng trường.

– Ba cường giả Tạo Hóa Cảnh của Âm Khôi Tông!

Nhìn ba đạo thân ảnh vừa xuất hiện, đồng tử Lâm Động cũng thoáng co rút lại. Từ trên thân thể của ba người này có thể cảm nhận thấy một loại khí tức áp bức đến ngạt thở. Loại khí tức này ngay cả Tào Chấn cũng không có được, hiển nhiên ba người này chính là Tông chủ của Âm Khôi Tông cùng hai vị Đại Trưởng lão.

Chương 310 : Đằng Sát

Trên quảng trường màu đen khổng lồ, ba đạo thân ảnh chậm rãi đáp xuống trung tâm quảng trường. Ngay khi ba đạo thân ảnh đáp xuống, đám đông cường giả Âm Khôi Tông liền quỳ xuống, tiếng hô chỉnh tề vang lên:

– Cung nghênh Tông chủ, Tả Hữu Đại Trưởng lão!

Trong ba người kia, một người mặc hồng bào, tóc màu đen đến mức quỷ dị, thỉnh thoảng gió thổi qua, mái tóc liền tung bay bồng bềnh, giống hệt như một hố đen đang chuyển động, mơ hồ còn có cả một loại hấp lực từ trong đó đang phát tán ra.

Bộ mặt của người này thuộc lớp trung niên, vẻ mặt hơi tái, cặp mày hơi hơi nhíu lại đầy uy nghiêm. Đôi môi mỏng sắc lạnh khiến kẻ khác hiểu rằng người này không phải là hạng nhân từ gì.

Người này chính là Tông chủ đương nhiệm của Âm Khôi Tông, Đằng Sát.

Hai bên Đằng Sát là hai vị lão nhân tóc trắng, tay chắp trong tay áo, sắc mặt khô gầy. Hai mắt khẽ khép lại, bộ dạng như đang ngủ gật, nhưng khí tức khủng bố phát ra từ trên thân hai người lại nhắc nhở người khác, bọn họ không phải hạng tầm thường gì.

Hai lão nhân này trong Âm Khôi Tông chỉ đứng dưới Đằng Sát, được gọi là Tả Hữu Đại Trưởng lão. Hai người này chính là cường giả đỉnh cao nổi tiếng ở quận Đại Hoang, được gọi là hai cánh tay trái phải của Đằng Sát.

Lúc này, Tả Trưởng lão mở to mắt, ánh mắt quét qua khắp quảng trường, sau đó nhìn vào bóng đêm xung quanh Huyền Âm Sơn, trong ánh mắt mờ đục có hàn quang tuôn động khiến người khác phải rét lạnh.

– Tông chủ, ngươi xác định phải tập hợp toàn bộ lực lượng của tông phái phá giải phong ấn kia sao? Hiện tại xung quanh Âm Khôi Tông chúng ta tựa hồ có không ít kẻ đang thèm thuồng, e rằng mấy vị của Đại Ma Môn và Võ Minh cũng đang ẩn nấp ở xung quanh đây.

Tả Trưởng lão thu lại mục quang, nhàn nhạt nói.

– Không sao, thành Âm Khôi này vẫn không phải nơi kẻ khác muốn xông vào là có thể xông vào được. Chỉ cần có thể phá giải được phong ấn kia, ta nhất định có thể nhanh chóng đột phá lên Niết Bàn Cảnh, tới lúc đó đừng nói là quận Đại Hoang, cho dù là cả Vương triều Đại Viêm cũng khó có kẻ có thể kháng cự được.

Đằng Sát lắc đầu, lời nói không chút lo lắng.

– Hiện tại cường giả của Âm Khôi Tông đều tập trung ở đây, có lẽ không có cách nào tìm kiếm Đằng Lỗi nữa.

Vị Hữu Trưởng lão kia lên tiếng.

– Bản mệnh Ấn ký của Lỗi nhi vẫn chưa vỡ, có lẽ vẫn còn sống. Chỉ cần lần này ta có thể phá giải phong ấn của thứ kia, liền có thể cảm nhận được vị trí của Lỗi Nhi. Còn về tiểu tử tên gọi Lâm Động kia, tới lúc đó, bản Tông chủ sẽ khiến hắn phải trả giá gấp trăm ngàn lần.

Thanh âm của Đằng Sát bình thản, không hề vì Đằng Lỗi đang trong tay Lâm Động mà có chút giận dữ, hiển nhiên là kẻ vô cùng thâm trầm.

Thấy bộ dạng đó của hắn, Tả Hữu Trưởng lão cũng khẽ gật đầu. Bọn chúng biết tuy Đằng Sát rất thương yêu Đằng Lỗi nhưng trong lòng hắn, lúc này việc giải khai phong ấn mới là việc quan trọng nhất.

– Đã tới lúc rồi!

Đằng Sát ngẩng đầu nhìn sắc trời, đột nhiên giơ tay ra, chậm rãi phất xuống. Thanh âm bình thản vang lên rõ ràng bên tai tất cả cường giả của Âm Khôi Tông:

– Bày Cửu Âm Ma Huyền Trận!

– Vâng!

Thanh âm của Đằng Sát vừa dứt, đám đông cường giả trên quảng trường lập tức hét lớn. Sau đó chỉnh tề rút lui, vừa cắn đầu lưỡi một cái, một ngụm máu tươi liền mang theo nguyên lực hùng hậu bắn ra.

Ong ong!

Nguyên lực mang theo tinh huyết nhanh chóng tập trung thành từng tia máu trên không trung, cuối cùng lan ra, chỉ trong vài phút đã biến thành một huyết sắc đại trận lớn chừng trăm trượng xuất hiện trên quảng trường.

Huyết sắc đại trận vừa xuất hiện, nguyên lực khắp trời đất đều nhất thời tuôn động, cuồn cuộn tuôn vào trong đại trận. Ai cũng hiểu rằng, việc Âm Khôi Tông chuẩn bị bấy lâu nay cuối cùng cũng đã bắt đầu rồi.

– Dẫn động hàn khí Địa Sát!

Nhìn huyết sắc đại trận, Đằng Sát lại lên tiếng.

Oanh!

Đằng Sát vừa quát lên, mấy trăm cường giả của Âm Khôi Tông đột nhiên vung chưởng đánh ra. Nhất thời từng khe nứt lan tràn ra, tiếp đó, hàn khí màu đen đột nhiên từ trong những khe nứt đó cuồn cuộn tuôn ra.

Vù vù!

Hàn khí màu đen này vừa xuất hiện, huyết sắc đại trận đột nhiên phát ra quang mang đỏ sẫm, giống như một chiếc miệng đỏ lòm tỏa ra lực hút khổng lồ, đem hàn khí từ trong Huyền Âm Sơn tỏa ra toàn bộ hấp thu sạch sẽ.

Hàn khí màu đen bị hút vào trong đại trận, diện tích của đại trận cơ hồ trong nháy mắt liền tăng lên mấy lần. Từng đạo huyết sắc lan tràn ra, cơ hồ bao trùm lấy tầng không của Huyền Âm Sơn. Từng cỗ năng lượng ba động vô cùng mạnh mẽ từ trong đó tỏa ra, không ngờ kéo theo những tiếng sấm nổ trong không trung nữa.

Nhìn huyết sắc đại trận vô cùng bá đạo đó, bất luận là trong ngoài thành Âm Khôi, tất cả mọi ánh mắt đều vô cùng chấn kinh. Ai cũng không ngờ rằng Âm Khôi Tông không ngờ lại có hành động quy mô lớn như vậy. Đại trận cường đại như vậy, cho dù Âm Khôi Tông gặp nguy hiểm nhất cũng chưa hề dùng tới, vậy mà hiện tại…

– Âm Khôi Tông này rốt cuộc muốn làm gì? Đại trận khủng bố đến vậy, cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh e rằng cũng không dám đối đầu.

– Đúng vậy, nhưng tên này rốt cuộc muốn làm gì? Lẽ nào có cường giả Niết Bàn Cảnh tấn công sơn môn sao?

– …Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Khắp trong ngoài thành Âm Khôi đều vang lên tiếng thì thầm khe khẽ, không ít người vẻ mặt nghi hoặc, hiển nhiên là rất không hiểu tại sao Âm Khôi Tông lại vô duyên vô cớ ngưng tụ lực lượng toàn tông, dùng tới đại trận khủng bố đến như vậy?

– Trận pháp thật mạnh, không ngờ có thể kết nối với hàn khí trong Huyền Âm Sơn này. Đằng Sát này quả nhiên có chút thủ đoạn!

Lâm Động ẩn trong bóng đêm, ngẩng đầu nhìn đại trận che kín bầu trời kia, ánh mắt cũng hiện lên vẻ ngưng trọng.

– Hắc hắc, nếu không có chút thủ đoạn thì hắn sao dám động thủ phá giải phong ấn? Nhưng cho dù như vậy muốn giải khai phong ấn cũng không dễ dàng gì, thực lực của Hắc Đồng Lão Nhân kia đã thông thiên triệt địa, cho dù phong ấn lưu lại đã trải qua hàng ngàn năm thì vẫn không thể coi thường.

Tiểu điêu cười lạnh nói.

Lâm Động khẽ gật đầu, chợt ánh mắt ngưng trọng. Bởi vì hắn nhìn thấy Đằng Sát ở trên quảng trường đột nhiên cúi xuống, biến thành bộ dáng nửa quỳ, một tay đặt xuống mặt quảng trường lạnh lẽo.

– Đại trận đã tụ thành, kế tiếp là lấy ra Thôn Phệ Tổ Phù sao?

Ánh mắt Lâm Động lúc này lóe lên một tia điên cuồng, ánh mắt dán chặt vào trên người Đằng Sát.

Ầm ầm!

Dưới sự chú ý theo dõi của Lâm Động, một cỗ nguyên lực vô cùng cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể Đằng Sát tuôn ra. Ngay sau đó, trên tay hắn xuất hiện một tia quang mang nguyên lực, trong nháy mắt đã đánh lên trên quảng trường.

Một chưởng đánh xuống, phảng phất cả ngọn núi đều nghiêng ngả. Một cỗ kình lực vô cùng hung bạo nhưng cũng rất tinh diệu, giống như là mạng nhện từ trên tay Đằng Sát lan tỏa ra. Tiếp đó giữa quảng trường đột nhiên sụp xuống, một cái hố đen khổng lồ xuất hiện trước mắt Lâm Động.

Trong khoảnh khắc hố đen kia xuất hiện, Bản mệnh Linh phù trong nê hoàn cung của Lâm Động đột nhiên run rẩy kịch liệt. Đồng thời Lâm Động cũng có thể cảm nhận được một cỗ ba động khổng lồ từ trong hố đen đó chậm rãi lan ra.

– Cỗ dao động này… quả nhiên là Thôn Phệ Tổ Phù!

Tiểu điêu cũng cảm nhận thấy ba động đó, đột nhiên vô cũng kích động, trong lòng phát lên tiếng kêu hưng phấn.

Ong ong!

Trên quảng trường rộng lớn lúc này cũng rung chuyển kịch liệt, sau đó dưới sự chú ý của vô số cặp mắt, quang mang màu đen đột nhiên từ trong hố đen tỏa ra. Tiếp theo đó quang mang dần dần dâng lên, cuối cùng lơ lửng ở phía dưới của đại trận kia.

Trong khoảnh khắc quang mang màu đen kia xuất hiện, nắm tay Lâm Động đột nhiên nắm chặt lại, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm trên đám quang mang màu đen kia.

Đám quang mang màu đen rộng chừng chục trượng, ở xung quanh đầy quang mang màu đen. Tuy nhiên xuyên qua đám quang mang đó, Lâm Động có thể nhìn thấy một viên phù văn cổ xưa đang lơ lửng trong đó.

Phù văn này có cảm giác cổ xưa không nói nên lời, cảm giác đó cho dù là tông phái Viễn cổ trong Đại Hoang Cổ Bi cũng không sánh kịp.

Phù văn màu đen cổ xưa ẩn giấu ở sâu trong đám quang mang kia, giống như một người đang ngủ vùi. Khi phù văn đó ba động, không ngờ lại biến hóa thành hình hố đen, một loại ba động đáng sợ có thể nuốt chửng vạn vật lặng lẽ tràn ra, khiến đất trời biến sắc.

– Thôn Phệ Tổ Phù!

Ngón tay Lâm Động vì dùng lực quá mạnh thậm chí đã sắp đâm sâu vào chưởng tâm, hai mắt nóng bỏng nhìn vào trong đám quang mang. Bởi vì thứ này hắn đã vất vả từ Viêm Thành tìm đến quận Đại Hoang, thậm chí xông vào trong không gian cổ bi, đã trải qua bao vất vả, bây giờ cuối cùng đã nhìn thấy thứ trong truyền thuyết này.

– Ha ha, Lâm Động, chúng ta quả nhiên tìm không sai. Đó chính là Thôn Phệ Tổ Phù! Chỉ cần có thể đoạt được thứ này, ngươi sau này sẽ trở thành cường giả đỉnh cao trong đất trời.

Tiểu điêu lúc này cũng vô cùng kích động, cười lên sung sướng, nói.

– Phù!Nguồn truyện audio

Hít vào một hơi thật sâu, Lâm Động cố gắng khống chế tâm tình ba động trong lòng. Đây là Tổng bộ của Âm Khôi Tông, ở đây không xa còn có ba cường giả Tạo Hóa Cảnh. Lúc này nếu như bị lộ ra thì hắn e rằng còn không có cơ hội chạy thoát thân, cho nên vẫn không được quá đắc ý.

Lồng ngực phập phồng dần trở nên bình lặng lại, Lâm Động lúc này mới nhìn về phía quảng trường. Lúc này hắn mới phát hiện ra, trong đám quang mang màu đen đó mơ hồ có vô số những tia sáng màu đen lan ra, giống như những đường kinh mạch bao trùm lấy phù văn cổ xưa bên trong. Đây có lẽ chính là phong ấn mà vị Hắc Đồng Lão Nhân kia đã để lại.

Lâm Động nhìn chăm chú vào đám quang mang kia, đột nhiên nhìn về phía tòa đại trận đang tỏa ra huyết quang kia, trong lòng chợt lạnh. Bàn tay hắn nắm chặt, hắn biết rõ ràng, Đằng Sát kia đã quyết định phá giải phong ấn rồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 24 giờ trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^